• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Vị Ngon Của Mật Dịch (1 Viewer)

  • Chương 02: Giới thiệu

Nguyễn Đông Thy là một nữ sinh xinh đẹp và rất năng động dù mới mười tuổi. Hiện tại, Đông Thy đang học lớp năm tại một trường tiểu học có tiếng ở thành phố A.

Đông Thy sở hữu một gương mặt xinh đẹp, trong sáng với sống mũi cao, đôi mắt to tròn nụ cười tỏa nắng. Đông Thy thường xuyên chia sẻ những hình ảnh xinh đẹp, cách tạo dáng ngây thơ với đúng lứa tuổi của mình, cô bé đã để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng mọi người.

Những bức ảnh xinh đẹp đó của Đông Thy được chia sẻ rộng rãi trên các hội nhóm, diễn đàn về gái xinh, gái đẹp. Ngay lập tức trang cá nhân của Đông Thy cũng thu hút một lượng lớn những lượt follow. Tính đến thời điểm hiện tại, trang cá nhân của Đông Thy đã thu hút gần ba mươi nghìn lượt theo dõi - một lượng follow rất ấn tượng đối với một cô bé mới mười tuổi như Đông Thy và dĩ nhiên trong đó Tổng giám đốc tập đoàn Vũ Hoa.

Được nhiều người quan tâm và yêu mến, Đông Thy cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Nàng luôn coi đó là động lức để bản thân cố gắng ngày càng hoàn thiện mình hơn nữa.

Cũng chính từ khi được nhiều người biết đến mà Đông Thy cũng có thêm cơ hội nghề nghiệp để kiếm thêm thu nhập cho bản thân. Cô bé được mời làm mẫu ảnh nhí, mẫu quảng cáo, PR và giới thiệu sản phẩm trên trang cá nhân. Mỗi công việc đó đã mang lại cho Đông Thy một khoản thu nhập để nàng có thể mua cho mình những món đồ mà mình yêu thích.

Tuy nhiên, Đông Thy vẫn luôn biết công việc chính hiện tại của mình là tập trung và học tập để đạt được kết quả cao. Đông Thy luôn đạt được kết quả học tập xuất sắc trong các năm học. Ngoài ra, nàng còn là một cô bé rất năng động, tích cực tham gia các hoạt động văn hóa, văn nghệ tại trường. Cô bé còn giành được một số giải thưởng văn nghệ do nhà trường tổ chức.

Ở nhà Đông Thy được cha mẹ cưng chiều như công chúa cho đến một hôm nàng bị chính cha mình đem ra làm vật trao đổi để lấy sự bình yên cho gia đình và người tiếp nhận nàng là chàng trai tổng tài vô cùng xuất sắc của tập đoàn Vũ Hoa tên là Chu Đình Trọng. Cuộc sống như địa ngục ở căn biệt thự xa hoa của nàng bắt đầu...

...

Kể từ lúc Đông Thy được Chu Đình Trọng đem về biệt thự kín cổng cao tường của anh, ngày nào nàng cũng khóc không chịu tiếp nhận sự quan tâm chăm sóc của anh khiến anh rất giận, do vậy anh nhốt nàng luôn ở trong biệt thự.

Ngày tháng lặng lẽ trôi qua, Đình Trọng vẫn chở Đông Thy đi học và mua đồ ăn cho nàng với hi vọng nàng sẽ mở lòng với anh. Tuy nhiên đi học về là bé Thy vẫn ru rú trong phòng cả ngày, buồn bã, khóc không biết bao nhiêu nước mắt vì nhớ gia đình nhưng mỗi tối Đình Trọng về, nàng đều lén lau sạch nước mắt vì sợ anh sẽ làm điều gì đó đáng sợ với mình.

Kết thúc năm học, toàn trường chính thức nghỉ hè, hôm nay là cuối tuần, buổi tối nàng ngồi nhìn tấm ảnh gia đình mình đặt ở cái bàn học nhỏ, nước mắt lại lăn dài, rồi kìm lòng không được, nàng khóc thành tiếng.

Đang khóc ngon lành thì nghe tiếng gõ cửa rầm rầm, và tiếng "chú Trọng" kêu lên: "Thy! Mở cửa!"

Đông Thy giật bắn người. Cô bé vội lấy khăn giấy lên lau mắt, rồi hắng giọng mấy lần và nói với ra: "Chú đợi con chút xíu."

Vừa nhậu xong với đối tác, Đình Trọng trở về biệt thự ngay, mùi bia rượu từ anh hốc ra như vầy, nàng sợ là… anh lại cáu giận. Đúng như linh cảm chẳng lành của nàng, vừa bước vào nhà anh đã hằn học: "Hôm nay em học bài chưa? Hừ hừ."

Đông Thy trả lời mà muốn mếu: "Con… con nghỉ hè rồi, đâu có bài tập nữa đâu, hic hic..."

Anh cười một cách... nham hiểm khiến bé Thy cảm thấy lạnh sống lưng, anh nói: "Em nghỉ hè rồi không học bài thì mình bày trò chơi đi."

Nàng e ngại: "Nhưng..."

Anh hét đe nẹt: "Chơi hay muốn ăn đòn?"

Nàng giật mình hoảng sợ, nói với giọng run run: "Chơi... chơi ạ..."

Rồi anh mỉm cười nhẹ nhàng cất lời "Phải thế chứ!"

Nghe Trọng biểu cởi quần áo rồi nằm ngửa ra, nàng lật đật chạy lại bên cái giường, cởi quần áo vứt xuống đất và lên giường nằm ngửa ra ngay lập tức, sợ anh đổi ý.

Nàng thấy mừng vì biết chắc Trọng nếu có đánh đòn mình sẽ không ở tư thế này. Một cô bé mười tuổi như nàng làm sao biết cuộc đời đầy cạm bẫy, khi người ta thu dao đồ tể lại, cũng có thể là lúc họ lại chĩa súng đại liên ra. Cho nên nàng vô tư nằm ngửa trên giường, thậm chí hai chân còn hơi co lên và dạng ra cho anh... chiêm ngưỡng.

Và quả thật bé Thy nằm như vậy thì Đình Trọng không có ý định gì muốn đánh đòn nàng cả!

Cô bé mừng rơn, để cho Trọng cúi xuống săm soi chân mình. Sau một hồi, thậm chí anh còn dùng hai bàn tay banh hai âm môi của nàng ra nhìn chăm chăm vô đó. Đông Thy tự nhủ: "Chú nhìn sai chỗ rồi!"

Nhưng có cho vàng nàng cũng không dám đính chính. Nếu vạ miệng có thể chuốc lấy rắc rồi, giờ "chú Trọng" muốn xem chỗ nào thì cứ để "chú" xem đi. Thậm chí nàng còn phối hợp với anh, dạng rộng hai chân ra, hoặc co hai chân lên banh ra hai bên, để anh vạch hai âm môi của nàng ra, ngó thẳng rồi lại ngó nghiêng.

Tới lúc này Đông Thy thấy hơi… mắc cười vì không biết "chú Trọng" kiếm cái gì. Và nàng cũng thấy nhột muốn chết khi anh sờ sờ cái chỗ nhô ra trên đỉnh bướm của mình. Chỗ đó nhạy cảm lắm, nhiều khi nàng tắm, cọ rửa âm hộ có vô tình chạm vô nên biết.

Lúc này bé Thy lại có xúc động muốn nói điều gì đó với Trọng nhưng nghĩ lại nàng vẫn thấy mình khôn hồn thì im đi cho lành.

Đình Trọng đụng chạm chỗ đó của nàng, xoa xoa lòng vòng khiến cô bé phải trân mình lên để không giãy ra vì nhột. Bình thường tắm rửa hay vệ sinh chỗ đó, nàng cũng làm nhanh thôi, động chạm một chút rồi thôi. Còn bây giờ Trọng săm soi cứ day day chỗ đó hoài làm nàng nhột nhạt khó chịu muốn chết. Cảm giác nhột giống như bị ai thọt tay vô nách hay xoa xoa lòng bàn chân vậy. Thậm chí chỗ này còn làm cho nàng thấy nhột hơn trên nách nữa.

Nàng khổ sở ưỡn mu lên rồi hạ xuống, cố gắng chiều theo ý của Đình Trọng. Bàn tay cô bé đưa xuống định đẩy tay anh ra mấy lần, mà không dám, nên thành ra giơ tay ra nửa chừng rồi lại hạ xuống giường, rồi lại nắm chặt tấm khăn trải giường. Mặt cô bé đỏ lựng vì kìm nén để không bật ra tiếng cười khanh khách.

Khổ sở chừng vài phút, sau đó Đông Thy dần dần thấy… dễ chịu. Không nghĩ được sự nhột nhạt muốn cong người khi Đình Trọng sờ vào chỗ đó lại nhanh chóng được thay thế bằng cảm giác dễ chịu không ngờ. Thậm chí dần dần nàng lại bắt đầu thấy… thích nữa.

Đông Thy tự hỏi không biết khi ai đó cố gắng thọt vô nách mình, hoặc cù gang bàn chân mình đủ lâu thì có thể làm cho mình cũng sướng như vầy không. Nàng hoàn toàn không dùng sai từ. Mới lúc nãy còn thấy thích, lúc này đã bắt đầu thấy… sướng.

Đông Thy bắt đầu thả lỏng, tận hưởng cảm giác sướng kỳ lạ do Trọng mang lại. Cô bé thấy anh còn dùng hai ngón tay cái và ngón trỏ tì lên mu của mình, rồi kéo lên hướng bụng nàng một chút, để cái chỗ nhô ra trên đỉnh bướm của nàng nhô hẳn ra ngoài. Rồi sau đó anh dùng tay kia thấm ướt cái gì đó, rồi se se trên chỗ đó khiến cho những cảm giác mới lúc nãy là ma sát "gián tiếp" qua một lớp da bọc chỗ đó lại, thì bây giờ là ma sát trực tiếp với những ngón tay của anh khi lớp da chỗ đó bị kéo hết lên trên mu. Cảm giác sướng không thể tin được lại mạnh như vậy.

Một chút sau, Đông Thy đã nhắm mắt lại, hơi thở gấp dần lên. Bỗng nàng cảm giác anh chồm lại sát hai chân đang mở rộng của mình.

Nàng mở mắt ra nhìn, rồi há miệng ra không khép lại được. Nàng thậm chí không dám tin những gì mình đang thấy. Nàng không biết anh… xỉn cỡ nào rồi, mà lúc này lại đang chúi mặt vô bú... âm hộ của mình như một đứa con nít bú vú mẹ. Trọng há miệng ra bú chùn chụt âm hộ của nàng chứ không chỉ hôn phớt như người ta hôn trên má một em bé.​
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom