• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Full Hot Truyện Nhật ký cua trai của nữ phụ 2023 (2 Viewers)

  • nhat-ky-cua-trai-cua-nu-phu-1752

Chương 1752: Cua đổ kiếm tiên không nghe thấy âm thanh (47)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
78871.png

Xem ảnh 2
78871_2.png
“Thích... Thích Trường An... Ngươi thế mà lại...” Hạ Triều cố vịn tay vào bàn. Giống như những người khác, thể lực của ông cũng đang cạn kiệt rất nhanh, chỉ vì công lực của ông thâm hậu nên tốc độ cạn thể lực mới chậm hơn những người khác một chút. Hiện tại ông không thể tin nổi mà nhìn Thích Trường An, cho rằng những gì mình nhìn thấy, nghe thấy đều như một trò đùa.



Thích Trường An đứng lên, hắn chậm rãi bước lên bậc thang, tới chủ vị trên đại điện. Đây chính là vị trí dành cho Đảo chủ Quan Tiên Đảo, hiện tại hắn ngồi lên cũng không có gì sai.



Vẻ mặt hắn ôn hòa, không khác gì với trước kia, ngay cả khi nhìn người khác, ánh mắt hắn cũng tràn ngập nhân ái cùng vô tư. Hắn cười cười, “Xin lỗi nhạc phụ đại nhân, chuyện ta có thân phận Đảo chủ Quan Tiên Đảo, tới bây giờ mới cho người biết.”



“Đảo chủ Quan Tiên Đảo...” Người nói chuyện lúc này là Lăng Cửu Sinh, “Sao có thể... là ngươi...”



So với vẻ không dám tin của Hạ Triều, tuy vẻ mặt của Lăng Cửu Sinh không hiện quá rõ, nhưng dường như cũng có thể nhìn ra được, hắn mới là người không thể tiếp nhận sự thật này nhất.



Ánh mắt Thích Trường An giống như bố thí mà nhìn về phía Lăng Cửu Sinh, hắn mỉm cười, “Đảo chủ Quan Tiên Đảo đúng là ta. Hoa thiếu gia, chúng ta lại gặp mặt.”



Vẻ mặt Lăng Cửu Sinh khựng lại, rốt cuộc cũng biến sắc.



“Ngươi biết ta vốn họ Hoa... Xem ra, ngươi thật sự là người năm đó.” Lăng Cửu Sinh cũng cười, không còn vẻ khí phách hăng hái, nhưng cũng chỉ hơi chua xót mà thôi.



Hoa Nhan cố tựa người vào bàn, cô ta mở to mắt, yếu ớt hỏi: “Lăng Cửu Sinh... Ngươi họ Hoa, vậy là thế nào?”



Cô ta có dự cảm không tốt.



“Hoa Nhan cô nương vẫn chưa biết nhỉ?” Thích Trường An tốt bụng giải thích cho Hoa Nhan, “Lăng giáo chủ vốn xuất thân từ Hoa gia Giang Nam, chỉ là về sau phụ thân hắn vứt bỏ mẫu thân hắn, lựa chọn bỏ nhà ra đi cùng một nữ tử khác, nên hắn mới đổi sang họ mẹ.”



“Hoa gia Giang Nam...” Hoa Nhan mở to hai mắt, suy đoán trong lòng khiến cô ta không muốn nghĩ tiếp vào lúc này.



Nhưng Thích Trường An lại muốn “làm việc tốt” tới cùng, hắn mỉm cười, tiếp tục nói: “Chính là Hoa gia của phụ thân Hoa Nhan cô nương đó. Nhiều năm trước đây, mẫu thân của Lăng giáo chủ uất ức thành bệnh mà chết, còn Lăng giáo chủ lại nhiễm bệnh hiểm nghèo, chính ta đã ra tay cứu hắn, thấy hắn tư chất không tệ nên ta còn dạy hắn mấy chiêu võ giang hồ.”



Lăng Cửu Sinh nắm chặt tay, giọng hắn cũng lãnh đạm, “Nhưng ngươi lại đi không từ giã...”



“Ta còn có việc muốn làm, dù sao cũng không thể mang theo một kẻ dư thừa bên cạnh được.” Thích Trường An híp mắt cười. Năm đó hắn còn muốn trà trộn vào Chính Nghĩa Sơn Trang để lên làm Minh chủ Võ lâm.



Lăng Cửu Sinh trầm mặc.



Mười lăm năm trước, Lăng Cửu Sinh là một đứa trẻ bảy tuổi, phụ thân hắn mang theo tất cả gia sản bỏ trốn cùng một nữ nhân khác, mà mẫu thân hắn cũng rất nhanh nhiễm bệnh qua đời. Nếu không gặp được Thích Trường An, Lăng Cửu Sinh đã không sống nổi.



Lăng Cửu Sinh vẫn luôn nhớ rõ, đó là một mùa đông, ở một ngôi miếu đổ, hắn ngây ngốc quỳ gối bên cạnh thi thể mẫu thân. Khi gió tuyết bên ngoài càng thêm mạnh, một thiếu niên mang theo khí lạnh đi đến.



Thiếu niên khoảng mười ba mười bốn tuổi, bạch y trên người tựa như còn trắng hơn tuyết ngoài kia. Tuổi hắn tuy không lớn, nhưng trên khuôn mặt tuấn tú đã có phong thái quân tử.



Thiếu niên cười ôn hòa, “Hóa ra ở đây đã có người. Vị tiểu thiếu gia này, ngươi không ngại ta ở đây tránh tuyết một lúc chứ?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom