• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Full Hot Truyện Nhật ký cua trai của nữ phụ 2023 (1 Viewer)

  • nhat-ky-cua-trai-cua-nu-phu-1747

Chương 1747: Cua đổ kiếm tiên không nghe thấy âm thanh (42)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
78866.png

Xem ảnh 2
78866_2.png
Phong Quang thưởng thức hết một loạt, cuối cùng đi tới một tán cây, nam nhân đang ngồi ở đó, điêu khắc tượng gỗ trong tay mình. Hiện giờ hắn không mang đấu lạp, có thể nhìn được màu da không đồng nhất trên mặt hắn, thần thái hắn nghiêm túc, cũng rất im lặng.



Cô ngồi bên cạnh hắn, tay chống cằm đặt lên bàn, cứ như vậy mà lẳng lặng nhìn đồ vật trong tay hắn. Sau đó, tầm mắt kia lại không nhịn được mà dời đi, nhìn chằm chằm vào sườn mặt hắn.



Có lẽ ánh mắt cô quá mức lộ liễu, nên dù người đang chuyên tâm cũng chẳng thể bỏ qua, hắn ngước mắt, “Ngươi đang nhìn gì vậy?”



“Nhìn vẻ đẹp của ngươi nha.” Cô cười hì hì nghiêng đầu, tâm trạng thoạt nhìn cực kỳ tốt đẹp.



Chữ “đẹp” này đối với hắn mà nói chỉ là châm chọc. Hắn rũ mắt xuống, tiếp tục khắc gỗ, nhìn không ra có cảm xúc gì.



Nhận thấy không khí có vẻ không đúng, Phong Quang hơi ngừng lại, “Ngươi làm sao vậy?”



Hắn vẫn chưa trả lời.



Ngữ khí của cô càng thêm cẩn thận, “Ngươi tức giận sao?”



“Không phải.” Hai chữ ngắn gọn, ngữ điệu giống như giếng cổ không gợn sóng.



Phong Quang bắt đầu cảm thấy đứng ngồi không yên, cô rụt rè tới ngồi gần bên cạnh hắn, ngón tay chọc chọc bờ vai hắn, nhẹ giọng nói: “Ta thật sự cảm thấy ngươi vừa đẹp vừa tốt tính mà.”



Hắn vẫn không hề phản ứng.



“Ta nói thật mà... Tất cả mọi người đều nói nam nhân nghiêm túc cực kỳ tuấn tú.” Cô hết sức nghiêm chỉnh mà chớp mắt nói: “Ngươi yên tâm, ta không bao giờ nói dối loại chuyện này cả.”



Rốt cuộc, hắn ngẩng đầu, “Ngươi thật ồn ào.”



“Vậy ta không nói nữa.” Cô đưa tay che miệng mình, lấy lòng nhìn mặt hắn, sau đó... lại nhìn chằm chằm mặt hắn mà ngây ra.



Vậy mà lại có người nhìn chằm chằm mặt hắn phát ngốc, đây đại khái là chuyện kỳ quái nhất nam nhân này từng gặp qua, hắn bình tĩnh thu mắt lại, “Ngươi cần xem lại mắt mình.”



“Đôi mắt ta cũng rất đẹp.” Cô buông tay che miệng ra, chỉ vào hai mắt mình mà nói: “Nói thật, trên gương mặt này của ta, ta cảm thấy đôi mắt này mới là đẹp nhất.”



Hắn không nói gì.



Nhưng bất kể hắn có im lặng thế nào, đối với sự lảm nhảm của cô cũng đều không có tác dụng, ví dụ như lúc này, cô căn bản là không ý thức được người ta không muốn nói chuyện với cô, mà vẫn một mình nói hăng hái, “Thực ra, ta cảm thấy mình đẹp thì có đẹp, nhưng lại không có gì đặc sắc. Mỗi khi có người nhìn thấy ta, cũng chỉ nói một câu ‘mỹ nhân’ mà thôi. Còn ở trong mắt nữ nhân, đó chính là diện mạo của hồ ly tinh, nên ta vẫn luôn không vừa lòng lắm. Mắt nhìn người của ta là chuẩn nhất, ta nói ngươi đẹp cũng là thật, không phải nói mặt ngươi đẹp đến chừng nào, mà ý là khí chất toàn diện của ngươi... còn cả cảm giác ngươi tạo cho người ta nữa. Nếu ngươi dùng ánh mắt khi khắc gỗ để nhìn người ta...”



Lời nói của cô đột nhiên im bặt, bởi cô nghĩ tới cảnh tượng hắn dùng ánh mắt nghiêm túc như thế để nhìn mình, liền không nhịn được mà mặt đỏ tim đập nhanh.



Thấy người đang thao thao bất tuyệt bỗng nhiên ngừng nói chuyện, hắn lại lần nữa nhìn sang cô, chỉ thấy thiếu nữ đỏ bừng mặt, ánh mắt nhìn chằm chằm hắn kia chưa từng thay đổi. Hắn lại nhìn cô chậm rãi giơ tay bưng kín khuôn mặt đang nóng lên, dường như đang cực kỳ thống khổ mà nức nở một tiếng.



Cuối cùng, cô đưa một bàn tay che khuất đôi mắt hắn.



Cô thẹn quá hóa giận nói: “Ngươi đừng cứ nhìn ta như vậy!”



Hắn: “...”



“Ta sẽ không nhịn được mà thẹn thùng!” Phong Quang bất đắc dĩ kêu một tiếng, lập tức đứng dậy chạy về phòng.



Nam nhân ngồi trong viện kia, trong vẻ âm trầm thường thấy lần đầu tiên lộ ra sự khó hiểu.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom