• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang

  • Chương 263: Người phụ nữ như rắn

"Mẹ kiếp, mày dám ám hại tao!"

Hắc Bì lộ ra vẻ dữ tợn, giơ nắm đấm lao về phía đối phương, nhưng vừa tiến lên một bước, toàn thân hắn đột nhiên run lên, sau đó hét lên một tiếng, ngã xuống đất.

Da trên cơ thể hắn bắt đầu dần dần chuyển từ sẫm màu sang một màu xám chết chóc kỳ lạ với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Sau khi co giật hơn mười giây, Hắc Bì không còn động tĩnh gì nữa, toàn thân biến thành màu xám chết chóc, hai nhãn cầu vỡ ra, bảy lỗ (hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi, miệng) đều chảy máu, tình trạng thi thể cực kỳ kinh khủng!

"Mẹ nó, giết cô ta!"

Mấy tên xăm trổ bên cạnh kịp phản ứng và vô cùng tức giận, chúng giơ nắm đấm và lao về phía người đẹp váy xanh.

Vù vù vù——

Trước đây chúng đều là những cao thủ Sanda, đánh người căn bản không cần vũ khí, nắm đấm chính là binh khí tốt nhất của bọn chúng!

Tuy nhiên, đối mặt với sự bao vây của mấy cao thủ Sanda, người phụ nữ váy xanh lại có vẻ mặt rất bình tĩnh, trên miệng nở một nụ cười nhẹ.

Những tên cao thủ Sanda đó cũng không phải là lưu manh đầu đường, mấy nắm đấm lần lượt giáng thẳng vào mặt, ngực, hai bên sườn và bụng dưới của người phụ nữ xinh đẹp mặc váy xanh.

Đồng thời tấn công vào những vị trí này, đối thủ dù mạnh đến đâu cũng không thể chặn cùng lúc nhiều điểm tấn công như vậy.

Cho dù đòn này không thể hạ đối thủ, nhưng nhất định sẽ khiến đối phương bị thương nặng.

Bang bang bang bang bang bang!

Khoảnh khắc tiếp theo, một loạt âm thanh nặng nề đột nhiên vang lên.

Nhưng người phụ nữ kia không bị tổn thương chút nào, còn sắc mặt của mấy gã xăm trổ thì đanh lại!

Khi nhìn rõ chuyện vừa xảy ra, đồng tử của ai nấy đều bất giác co rút lại!

Trước sự tấn công như vậy, người phụ nữ mặc váy xanh đã không đỡ đòn mà né tránh!

Thân thể của cô ta giống như lá trúc xanh mềm mại, từng cái xương trên người mềm như bún, uốn éo tạo thành một động tác uyển chuyển có độ khó cao mà ngay cả diễn viên tạp kỹ giỏi nhất cũng không bao giờ có thể thực hiện được!

Tất cả các nắm đấm của mấy gã đàn ông xăm trổ đập thẳng vào bức tường bên cạnh!

Sau một thoáng sững sờ, mấy tên đàn ông xăm trổ như tỉnh ra, nhanh chóng rút nắm đấm trở lại.

Nhưng đúng lúc này, người phụ nữ váy xanh đột nhiên động thủ!

Động tác của cô ta rất đơn giản, chỉ nhẹ nhàng nâng một cánh tay lên và duỗi về phía trước.

Đối với loại hành động này, người bình thường phản ứng nhanh một chút cũng có thể dễ dàng tránh được, huống chi là mấy cao thủ Sanda được đào tạo chuyên nghiệp này.

Mấy gã xăm trổ cũng tỏ ra khinh thường khi nhìn thấy cảnh này.

Có vẻ như người phụ nữ này chỉ có xương là tương đối mềm, còn sức mạnh và tốc độ của cô ta, cho dù đứng im cho cô ta đánh cũng chỉ như gãi ngứa mà thôi.

Tên to con gần nhất giơ cánh tay lên vẻ khinh thường, dễ dàng nắm lấy cổ tay của đối phương.

"Mỹ nhân, cô thả rắn ra cắn chết đại ca của bọn tôi, hôm nay đừng trách anh em chúng tôi không thương hoa tiếc ngọc".

Tên to con cười lạnh một tiếng.

"Oh thật sao?"

Người đẹp áo xanh vẫn nở nụ cười trên môi, sau đó hai tay đột ngột tiếp tục duỗi về phía trước.

Tên to con kia vừa định dùng lực, nhưng sau đó đã xảy ra chuyện không thể tưởng tượng nổi!

Cánh tay của người phụ nữ mặc váy xanh lục ngay lập tức biến thành một con rắn trơn trượt, dễ dàng trườn qua lòng bàn tay hắn, sau đó giống như một con rắn, quấn chặt lấy toàn bộ cánh tay của hắn!

Sau đó, kéo mạnh về phía sau một phát, đồng thời, một chân của người phụ nữ xinh đẹp trong chiếc váy màu xanh cũng giơ lên theo một góc và vòng cung khó tin, mũi chân của cô ta đá vào yết hầu của hai người cực nhanh với độ vô cùng chính xác.

Ngay sau đó, bàn tay còn lại của người phụ nữ chụm năm ngón tay lại như đầu rắn, chĩa vào họng hai người khác nhanh như chớp.

Trong nháy mắt, năm người thì đã ra đi bốn người!

Người còn lại tái mặt kinh hãi, hắn chưa từng thấy thủ đoạn như vậy bao giờ, bất luận phương thức tấn công, góc độ, đều rất kỳ quái, giống như một con rắn độc hung dữ và thông minh!

Sau khi tên xăm trổ kia phản ứng lại, hắn lập tức đưa ra lựa chọn chính xác nhất, quay đầu bỏ chạy!

Mà người phụ nữ mặc váy xanh lục lại không đuổi theo, thậm chí còn không thèm liếc nhìn.

Ầm ầm--

Ngay khi tên đàn ông xăm trổ vừa chạy ra đến cửa, hắn đột nhiên cảm thấy một bóng xanh lắc lư trước mặt, sau đó hắn cảm thấy cổ mình nhanh chóng bị siết chặt.

Một con rắn có cái đầu tam giác màu xanh lục bảo cách mặt hắn chưa đầy hai cm, con rắn rít lên lè ra chiếc lưỡi đỏ lòm, liếm nhẹ vào mũi hắn.

Hắn muốn chạy, nhưng lại cảm thấy toàn thân tê dại, không thể cử động được.

Muốn hét lên, nhưng cổ họng đã bị cuốn chặt, một tiếng kêu nhỏ cũng không phát ra được.

Nỗi sợ hãi và bất lực không thể diễn tả thành lời, điều chờ đợi hắn không gì ngoài cái chết.

Nhưng con rắn lục nhỏ này dường như không hề có ý định dông dài với hắn, ba giây sau con rắn nhẹ điểm một cái lên mặt hắn.

Trên mặt hiện ra hai lỗ nhỏ màu đen tuyền, máu tím sẫm bắt đầu chảy ra.

Tên đàn ông cường tráng cuối cùng ngã xuống đất, toàn bộ khuôn mặt biến thành một màu xám chết chóc, hai mắt vỡ ra, bảy lỗ chảy máu!

Con rắn lục nhỏ cũng quay lại với người phụ nữ mặc váy xanh và từ từ bò vào cổ áo đối phương.

Người phụ nữ áo xanh xem như không có chuyện gì xảy ra, từ từ nhấp một ngụm trong ly rượu.

Một lúc sau, cô ta khẽ quay đầu lại và nhìn về phía ông chủ râu quai nón vẫn đang quỳ dưới đất, đã chết lặng vì sợ hãi.

"Chị ơi, nhóm người vừa rồi không liên quan gì đến tôi. Tôi bị bọn họ ức hiếp. Cảm ơn chị đã giúp tôi xử lý bọn họ. Từ nay về sau chị cứ tùy ý uống rượu ở chỗ tôi, không, quán rượu này có thể tặng luôn cho chị!"

Ông chủ râu quai nón đầy mồ hôi lạnh trên lòng bàn tay.

Tuy không chọc tức đối phương nhưng chiêu thức giết người của người phụ nữ váy xanh vừa rồi đã hút hồn ông ta, nỗi sợ hãi lúc này còn mãnh liệt hơn khi Hắc Bì xưng tên vừa rồi gấp mấy chục lần!

"Ông có biết người này không?"

Người phụ nữ mặc váy xanh dùng đầu ngón tay kẹp một bức ảnh.

Ông chủ râu quai nón nhìn kỹ nó, bức ảnh là một thanh niên giản dị, mặc quần áo bình thường, không có gì khác biệt.

Chỉ là Giang Bắc có hàng triệu người, ông ta làm sao có thể quen biết một người bình thường như vậy chứ?

Trong vài giây ông ta còn đang do dự, con rắn nhỏ đáng sợ màu xanh lá cây đã từ từ thò đầu ra khỏi cổ áo của người phụ nữ mặc váy xanh, thè chiếc lưỡi đỏ lòm về phía ông ta.

"Đừng! Nhìn cũng thấy quen quen, cho tôi một chút thời gian đi!"

Ông chủ râu quai nón sợ đến mức ướt cả đũng quần, trong đầu đang ra sức hồi tưởng lại không biết mình đã nhìn thấy gã thanh niên có vẻ ngoài bình thường này ở đâu.

Vừa rồi ông ta không nói dối, ông ta quả thực thấy thanh niên này rất quen, như là đã gặp ở đâu rồi.

Một lúc sau, ông chủ râu quai nón đột nhiên vỗ trán: "Tôi nhớ ra rồi, tuy rằng tôi không biết cậu ta là ai, nhưng có một người nhất định biết, nữ hoàng trang sức Trần Tiểu Túy ở Giang Bắc, trước đây tôi đã nhìn thấy cô ấy đi cùng người này!"

"Trần Tiểu Túy?"

Người phụ nữ áo xanh chậm rãi lặp lại ba chữ này.

"Vâng, Trần Tiểu Túy!"

Ông chủ râu quai nón nhanh nhảu nói: "Nữ hoàng trang sức ở Giang Bắc chúng tôi rất nổi tiếng. Tôi còn biết cô ấy sống ở đâu kìa!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom