• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang

  • Chương 349: Cục cưng, có chuyện gì vậy?

Lưu Tử Phong mơ hồ, nghi hoặc nói: “Đều cùng một họ sao?”

Lão phu nhân khẽ lắc đầu, cười nói: “Diệp Vĩnh Khang mang huyết mạch dòng chính của nhà họ Diệp chúng tôi, lúc năm tuổi, nó đã được chỉ định là người thừa kế vị trí gia chủ tương lai của nhà họ Diệp, là cháu trai ruột của tôi!”

Hả?

Lưu Tử Phong nghe thấy lời này, đột nhiên cảm thấy đầu mình như sắp nổ tung!

Cái gì?

Diệp Vĩnh Khang hóa ra lại mang huyết thống dòng chính của gia tộc họ Diệp phương Bắc!

Còn là cháu trai ruột của lão phu nhân nhà họ Diệp?

Điều này...

“Bà Diệp, cháu thật sự không biết anh ta là cháu nội của bà, xin bà tha mạng!”

Lúc này, Lưu Tử Phong sợ tới mức gần như hồn bay phách tán.

Chẳng trách Diệp Vĩnh Khang lại có bản lĩnh đến vậy, lần nào cũng có thể dễ dàng tiêu trừ mọi thủ đoạn, thì ra phía sau anh ta là gia tộc họ Diệp nổi tiếng!

Hơn nữa còn là cháu nội của lão phu nhân nhà họ Diệp!

Vậy mà anh ta lại chạy đến trước mặt lão phu nhân, muốn lão phu nhân giúp đối phó với cháu ruột của mình, liệu hôm nay anh ta còn có đường sống không?

“Cậu đừng kích động”.

Lão phu nhân chậm rãi nói: “Mặc dù Diệp Vĩnh Khang là cháu ruột của tôi, nhưng nó đã bị đuổi ra khỏi nhà họ Diệp từ mười mấy năm trước rồi”.

“Cho nên dù mang huyết mạch của nhà họ Diệp thì nó cũng không còn là người của nhà họ Diệp chúng tôi nữa, cùng lắm chỉ là đồ bỏ đi mà thôi”.

“A, đồ bỏ đi…”

Lưu Tử Phong vẫn run rẩy, cho dù là đồ bỏ đi thì vẫn có quan hệ huyết thống, dù thế nào thì anh ta cũng chỉ là người ngoài.

“Chút bản lĩnh này của cậu mà muốn tìm người báo thù sao?”

Lão phu nhân khinh thường nhìn Lưu Tử Phong, nói: “Được rồi, không vòng vo với cậu nữa, tôi có thể giúp cậu, nhưng dù sao Diệp Vĩnh Khang cũng mang huyết mạch của nhà họ Diệp, chúng tôi không tiện đích thân ra tay”.

“Tuy nhiên, tôi có thể viết cho cậu một bức thư, cậu hãy đến Liêu Bắc, tìm một người tên Hải Đông Sư, người đó sẽ giúp cậu đối phó với Diệp Vĩnh Khang”.

“À, cậu phải nhớ kỹ, cậu muốn đánh tàn phế hay lột da Diệp Vĩnh khang đều được, nhưng nhất định phải giữ lại hơi thở cho nó”.

“Nếu không tôi sẽ bắt cậu chôn sống với nó, nghe rõ chưa?”

“Nghe rõ rồi!”

Lưu Tử Phong rùng mình, vội vàng dập đầu xuống đất: “Cảm ơn bà Diệp, cháu hứa sẽ xử lý tốt chuyện này!”

“Ừ, người đâu, mang giấy bút lên đây!”

Lão phu nhân cầm giấy bút từ người bên cạnh, viết lên vài chữ rồi dán kín phong thư, nói: “Cầm lấy lá thư này, đến Liêu Bắc tìm Hải Đông Sư”.

“Cảm ơn bà Diệp!”

Lưu Tử Phong thận trọng cầm lấy phong bì thư bằng cả hai tay, rồi xoay người bước ra khỏi cổng nhà họ Diệp với vẻ biết ơn.

“Lão phu nhân, Hải Đông Sư đó không phải là thứ tốt đẹp gì, ai triệu tập ông ta thì người đó sẽ gặp xui xẻo. Bà bảo Lưu Tử Phong đi tìm ông ta sẽ không gây phiền phức gì cho nhà họ Diệp chúng ta đấy chứ?”

Sau khi Lưu Tử Phong rời đi, một vị trưởng lão bên cạnh lo lắng hỏi.

Lão phu nhân khẽ nhếch môi cười, nói: “Biết trong lá thư đó tôi viết gì không?”

Vị trưởng lão kia nghi hoặc hỏi: “Chẳng phải là phải thư giới thiệu sao?”

Lão phu nhân lạnh lùng cười nói: “Lão quái vật Hải Đông Sư đó có tính cách kỳ quái, cho dù tôi đích thân viết thư giới thiệu thì ông ta cũng chưa chắc đã coi ra gì”.

“Vì vậy, trong bức thư đó, tôi chỉ biết mấy chữ ‘xin vui lòng nhận lấy’ ”.

“Xin vui lòng nhận lấy?”

Đám người nhà họ Diệp đều mơ hồ, hoàn toàn không đoán được ý của lão phu nhân.

“Tôi hiểu rồi!”

Lúc này, một người nhà họ Diệp đột nhiên vỗ đùi, lớn tiếng nói: “Ha ha ha, lão phu nhân thật cao minh!”

“Lão quái vật Hải Đông Sư kia có sở thích kỳ quái, chàng trai trẻ da thịt non mềm lại còn là một ngôi sao lớn như Lưu Tử Phong, đương nhiên sẽ khiến Hải Đông Sư thích thú đến phát điên”.

“Đến lúc đó, Hải Đông Sư sẽ không chỉ cảm ơn lão phu nhân, mà còn giúp Lưu Tử Phong đối phó với Diệp Vĩnh Khang, vừa hay một mũi tên trúng hai đích!”

Mọi người nghe xong chợt bừng tỉnh, lần lượt tán thưởng lão phu nhân cao minh!

Lão phu nhân vui vẻ hưởng thụ lời tán thưởng từ những người xung quanh.

“Xem ra ông trời cũng đang giúp chúng ta”.

Lão phu nhân thở dài nói: “Căn bệnh quái ác của Lân Nhi ước tính có thể kéo dài ít nhất ba năm, thuốc giải duy nhất chính là tủy xương của Diệp Vĩnh Khang”.

“Chỉ là tên súc sinh Diệp Vĩnh Khang này vô cùng ngoan cố, năm lần bảy lượt dám chống lại nhà họ Diệp chúng ta!”

“Hừ, mặc dù bây giờ nó chút bản lĩnh, nhưng trong mắt nhà họ Diệp ta, nó vẫn chỉ là một con kiến!”

“Mười năm trước, tôi có thể đánh gãy chân nó một lần thì mười năm sau tôi cũng có thể đánh gãy chân nó lần thứ hai”.

“Nếu không phải vì đề phòng nhà Mộ Dung thì tôi đã đích thân dẫn người đi xử lý thằng chó đó từ lâu rồi!”

“Nhưng bây giờ cũng tốt, ông trời đã cho chúng ta cơ hội, vừa hay để Hải Đông Sư đối phó với Diệp Vĩnh Khang, đúng là một công đôi việc, ha ha ha!”

Tuy nhà họ Diệp nổi tiếng là gia tộc giàu có ở phương Bắc, nhưng thế lực hùng mạnh ở cả phương Bắc không phải chỉ có một mình nhà họ Diệp.

Trong số đó, gia tộc Mộ Dung là kẻ thù truyền kiếp của nhà họ Diệp, mấy năm nay luôn âm thầm đấu đá lẫn nhau, đôi bên đều thương tích đầy mình.

Bây giờ thế lực của hai gia tộc đang ngang ngửa nhau, trong thời điểm mấu chốt này, cả hai nhà đều không dám hành động quá lộ liễu, nếu không sẽ bị đối phương nắm thóp.

Chính vì vậy mà nhà họ Diệp chưa bao giờ vây bắt Diệp Vĩnh Khang với quy mô lớn, đây cũng là điều khó chịu trong lòng lão phu nhân.

Vì vậy, sự xuất hiện của Lưu Tử Phong khiến lão phu nhân cảm thấy rất tốt, chỉ cần lấy được tủy xương của Diệp Vĩnh Khang thì cháu trai yêu quý nhất của bà ta là Diệp Kỳ Lân cũng sẽ khỏe lại, gánh nặng trong lòng bà ta cũng nhẹ đi.

...

Vì thành công chưa từng có của buổi biểu diễn ngày hôm qua tại thành phố Giang Bắc, dự án khu sản nghiệp đã trở thành miếng bánh thơm ngon.

Trong và ngoài tỉnh, những lá đơn xin hợp tác từ các công ty lớn nhỏ như tuyết rơi trên bàn làm việc của Hạ Huyền Trúc.

Cả công ty xây dựng Huyền Trúc đều rất bận rộn.

Nhưng Diệp Vĩnh Khang vô cùng nhàn rỗi, ban đầu Hạ Huyền Trúc đã sắp xếp anh tiễn mấy người Nasha, nhưng Diệp Vĩnh Khang lại sợ lúc chia xa, anh không chịu đựng được ánh mắt của Nasha, vì vậy anh đã giao chuyện này cho Quách Thụy Hoa giải quyết.

Thoải mái nhàn nhã đến giữa trưa, anh vốn định tiếp tục ngủ bù, nhưng không ngờ còn chưa kịp cởi quần áo thì điện thoại chợt đổ chuông.

Lúc nhìn thấy tên hiển thị người gọi, Diệp Vĩnh Khang như bị điện giật, bật dậy khỏi giường.

Lý Thanh Từ?

Cô ấy đột nhiên gọi điện cho anh làm gì?

Lẽ nào muốn truy cứu chuyện lần trước?

Diệp Vĩnh Khang sốt ruột vò đầu bứt tai, cũng không biết có nên nhận cuộc điện thoại này hay không. Lần trước, bởi vì tác dụng của thuốc trong cơ thể Lý Thanh Từ, cho nên hai người đã phát sinh ra một chuyện không tiện kể.

Sau đó hai người cũng không liên hệ lại.

Anh vốn tưởng cô gái đó không tính toán chuyện đó nữa, nhưng giờ lại đột nhiên gọi điện cho anh là có ý gì?

Sau khi do dự hết lần này đến lần khác, xem xét đặc thù nghề nghiệp của Lý Thanh Từ, Diệp Vĩnh Khang biết không thể trốn được nữa, cho nên chỉ có thể nghiến răng nhận điện thoại.

Cuộc gọi vừa kết nối, Diệp Vĩnh Khang không biết có phải là do quá căng thẳng hay không nên đã buột miệng nói: "Cục cưng, có chuyện gì vậy?"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom