• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New tiểu ma vương cùng bàn tôi(toàn bộ,chưa hoàn thành)

  • kỳ 2

Nói thật chứ không vui chút nào đâu,đám con trai lớn nhất trường là chúng tôi phải đi xúc bàng,những quả bàng đã trải qua muôn ngàn nắng mưa theo đúng nghĩa đen suốt cả mùa hè đã bắt đầu thối rữa,tạo ra cái mùi khó chịu như đi xúc phân vậy

Cảm thấy hơi khát nước,thấy linh đang ở hành lang tầng 2 chỗ lớp tôi,tôi gọi lớn:

-linh! Cậu lấy dùm tôi chai nước,ở trên bàn ấy!

-mắc gì tôi phải lấy!

-vậy thì...lấy giúp tôi đi,làm ơn!

-thế còn nghe được!

Linh quay người vào lớp rồi trở ra với chai nước trên tay,đi một mạch xuống sân đưa cho tôi,tôi vui vẻ:

-cảm ơn cậu!

-cậu còn biết cảm ơn sao?

-tôi đã nói sẽ làm hòa với cậu mà,phải thay đổi chứ!

-vậy mà không biết thay đổi sớm hơn,cậu nhìn xem tự cậu lịch sự trông cậu....

4 chữ “đẹp trai thế nào” mắc nghẹn lại ở cổ họng làm cô suýt thì nghẹt thở

-tôi làm sao...

-tớ...tớ lên lớp trước đây!

Nói rồi linh đi thẳng 1 mạch lên lầu,tôi mỉm cười nhìn theo,cũng không biết vì sao tôi lại tỏ ra dịu dàng

-“cậu ấy vừa xưng tớ à...”

Tôi lắc mạnh đầu để táo lại,tiếp tục công việc của mình

Công việc hoàn thành,đám học sinh ùa vào lớp,chờ thầy giáo đến giảng giải nội quy,cái màn mà gần như năm nào cũng có dù cho ai cũng biết

Tôi thấy linh đang ngồi đó,uốn giọng lại gần

-“tớ” về rồi đây

Biết tôi đang nhại giọng mình,linh túc lắm,nhưng cũng không biết làm gì,chỉ đành đe dọa:

-cậu ăn nói cẩn thận

-“tớ” biết rồi!

Thấy tôi vẫn giữ giọng cợt nhả,linh phát cáu,nhưng cố nhịn,cái “hòa ước” mới lập hôm nay không thể phá vỡ nhanh như vậy,bèn mặc kệ tôi

-này,hay là cậu cũng nói đi

-tớ thì nói gì được

-đấy,xưng tớ ấy!

-hả!

-hả hử gì,muốn làm lành thì phải xưng hô như bạn bè đã chứ!

-tôi với cậu chưa phải là xưng hô bạn bè còn gì?

-thì...xưng tớ thân mật hơn

Không biết vì sao,gò má của “tiểu ma vương” này lại ửng hồng một chút,tôi cũng không nhận ra

-tớ...tớ biết rồi

Tôi quả nhiên mặt dày,nếu bạn không thấy ngại,người khác sẽ ngại hộ bạn,linh cũng do ngại quá mà đồng ý đó thôi

Từ chỗ xưng tớ có thể sang em,tù xưng em có thể thành... khoan,tôi đang nghĩ gì vậy nhỉ,làm gì có chuyện đó chứ,sẽ không bao giờ có đâu!

Buổi học trôi qua trong yên bình,không còn mối đe dọa ở bên cạnh,tôi yên tâm làm bài,nghe giảng

Buổi chiều trôi qua rất nhanh,chẳng mấy chốc chúng tôi đã về đến nhà,linh nói với tôi:

-tớ...tớ đi sang nhà chú bình 1 chút,có bài này tớ không hiểu lắm,cậu cứ vào nhà đi!

Rõ ràng là cậu ấy còn chưa quen với cách xưng hô này

Khoan đã,từ khi nào tôi lại gọi linh là cậu ấy trong suy nghĩ nhỉ?

Tôi mỉm cười đáp lại:

-được rồi!

Tôi cười tủm tỉm quay người vào nhà,nhưng khi quay lại,thay vì thấy cánh cửa,tôi lại thấy có 2 người đang chống tay vào cửa,mỉm cười theo dõi màn đối thoại của chúng tôi,tôi vội lấp liếm:
-bố mẹ đang định đi đâu thế ạ? Để con trông nhà cho

-không,bố mẹ đâu có đi đâu đâu! Con cũng vào nghỉ đi còn ăn tối nào!

Bố mẹ tôi vẫn giữ nguyên bộ mặt mỉm cười đó quay vào nhà,trông đặc biệt gian tà,chắc là có hiểu lầm gì đây...

Tôi đi vào nhà,tắm rửa sạch sẽ rồi ngồi vào bàn,từ đầu đến cuối,bố mẹ tôi không hé răng nửa lời,chỉ đến khi đã an tọa,mẹ tôi mới hỏi:

-dũng này

-dạ mẹ?

-con cũng lớp 12 rồi nhỉ?

-vâng ạ,có sao không ạ?

-con có nghĩ đến việc tìm người yêu chưa?

Tôi suýt nữa thì phun canh trong miệng ra ngoài,chưa kịp thở thì mẹ tôi nói tiếp:

-con thấy con bé linh thế nào?

Tôi lại phun,lần này là thật,may mà tôi lấy tay che lại kịp:

-mẹ nói gì thế!con không có dự định đó đâu! Mà nếu có thì cũng không phải cậu ấy

-con chắc không?

-mẹ yên tâm,con chắc chắn sẽ không có chuyện đó xảy ra!

-rồi,để mẹ chờ xem...

Nhìn mẹ tôi cứ như phản diện,bố tôi thì từ đầu đến cuối chỉ ngồi im nghe chuyện,nhưng mặt ông cứ biến qua biến lại giữa 2 thái cực là vui và rất vui,tôi thấy không ổn,ông bình thường rất nghiêm túc mà nhỉ?

Tôi chui vào phòng sau bữa tối,hì hục làm bài,bài đã làm xong,còn tôi thì vẫn cắn bút nghĩ ngợi

Lần đầu tiên,tôi thấy ở cậu ấy những nét khác biệt,không phải về ngoại hình,mà là về tính cách,có vẻ hiền lành hơn,dịu dàng hơn,và cũng có những phút giây ngại ngùng như bao thiếu nữ khác,chẳng giống với thùy linh mà tôi biết 4 năm về trước

Tôi cố gắng hợp nhất hình ảnh đại ma vương tàn ác kia và cô gái nhỏ hay giận dỗi và xấu hổ này lại,nhưng nhận ra chúng chẳng có chút nào thay đổi,quá khứ kia đã qua và đang dần biến mất trong tâm cảm của tôi,không thể hòa hợp với hình ảnh mới này

Tôi có thể đã bị hành hung trong 3 năm cuối cấp 2,tôi mong muốn thoát khỏi nó,nhưng rồi tôi lại ngạc nhiên khi thấy mình đang dần quên đi nó,thay thế bằng 1 hình ảnh hiền hòa hơn,và hình như cũng có chút...dễ thương hơn

ừ,chỉ 1 chút thôi

cơn buồn ngủ đã tắt nguồn bộ não của tôi,tôi chẳng còn biết gì nữa,cứ thế qua đi 1 đêm dài mà cũng không lắm mộng cho lắm,tôi chỉ mơ 1 giấc mơ,nơi có 1 cô bạn thanh mai hiền lành hơn và vui vẻ hơn so với trước đây,khoảng như bây giờ là đủ...

sáng tháng 9 của mười năm trước,không lạnh nhưng cũng chẳng ấm áp gì cho cam,gió chớm thu nhè nhẹ thổi làm tôi rùng mình,từng luồng khí lạnh len qua da thịt,không quá lạnh,nhưng đủ mát mẻ

hôm nay bố mẹ tôi đi làm sớm,tôi đành xì xụp mì với xúc xích vậy

đeo cặp lên mình tôi bước ra cửa,nhưng hơi lạ là hình như có đến 2 tiếng mở của thì phải

cánh cửa đã mở hẳn ra,trước mặt tôi là linh,người cũng vừa mở cửa,một sự trùng hợp đáng yêu,tôi sẽ thầm nghĩ như thế nếu là với người khác,nhưng cái tàn ảnh từ hình tượng ác quỷ kia của cậu ấy lảng vảng trong đầu tôi,khiến chữ “đáng yêu” biến mất trong câu tôi định nói ra

-thật là trùng hợp nhỉ?

Tôi vừa nói vừa gãi tai,điều tôi không ngờ là linh lại mỉm cười,hùa theo tôi:

-ừ,đúng là trùng hợp thật!

Lâu rồi tôi chưa được thấy nụ cười như vậy của cậu ấy trước mặt tôi,lần cuối là khi nào nhỉ,chắc là năm lớp 6,trước khi đám bạn lớp 7 quỷ quái của chúng tôi dạy cô ấy cái trò ngắt véo khốn nạn kia

Khi đó,tức là khi cậu ấy còn là 1 đứa trẻ vui vẻ,hòa đồng,tôi đã được thấy nụ cười đó nhiều lần rồi,nhưng chưa khi nào nó đem lại cảm giác như khi này

Sự mát mẻ từ làn gió sè sẹ thổi bên người biến mất,thay vào đó là cảm giác ấm áp,chắc có lẽ mặt trời đã lên,cảm giác ấy xuất phát từ đâu nhỉ,hình như là từ bên trong tôi...nhưng hình như cũng không phải

Suy nghĩ của tôi càng ngày càng vòng vo,mơ hồ,tôi cứ bước đi như người không hồn,cho đến khi linh lay tôi 1 cái

-tỉnh dậy đi,bộ cậu chưa tỉnh ngủ à?

-tớ hơi lơ đễnh 1 chút...

Linh ngạc nhiên,không ngờ tôi vẫn xưng hô như vậy,cô vốn nghĩ mối thù của cả 2 sẽ không thể biến mất,nhưng bây giờ xem ra tôi thật sự rất muốn làm lành với cô ấy

Cô vô thức mỉm cười,cũng vô thức chào theo:

-cậu vào lớp đi nhanh đi! Không tớ đi trước đây!

-đợi tớ với!

Có vẻ hòa hoãn thêm 1 chút rồi,cũng khá vui mà,nhỉ?

Suốt buổi sáng,tôi bị ép..à không,là tôi tự nguyện làm quân sư cho ma vương,không chỉ giải bài và cho xem đáp án,tôi còn đảm nhận trách nhiệm giảng giải cách làm cho cậu ấy

Hình như còn một thay đổi nữa,là về thái độ học tập

Linh trước kia hơi thiếu chăm chỉ,nếu không muốn nói thẳng là lười,những bài kiểm tra của cô chưa từng biết đến điểm 4 là gì,tất cả đều là điểm 3 trở xuống

Nhưng có vẻ cậu ấy đã phần nào chăm chỉ hơn,bằng chứng là 1 thùy linh đang học quần quật trước mặt tôi đây

Cậu ấy nhai những con chữ như đang nhai snack,cố gắng nuốt hết chúng vào bụng

Cậu ấy tụng bài đến rã họng và thuộc nhoay nhoáy

Tôi có cảm tưởng cậu ấy mà còn học liều mạng như vậy đến lúc thi đại học sẽ bằng điểm tôi thậm chí hơn chứ chẳng chơi

Tôi cũng bèn tự mình học cho bản thân,không thì sẽ bị thụt lùi so với cậu ấy

Học hành vẫn cứ học,ăn cứ ăn,ngủ cứ ngủ,ngày lại ngày,đã được 1 tháng rồi,thành tích của linh đúng như tôi dự đoán,tăng lên vùn vụt,tăng từ hạng chót lớp lên hạng 10...từ dưới lên,nhưng như vậy cũng là tiến bộ lắm

Không hiểu sao thấy cậu ấy tiến bộ mà tôi cũng vui ghê,cứ vô thức mỉm cười

Hình ảnh trước đây của cậu ấy đã dần bị xóa khỏi bộ nhớ của tôi,giờ đang nằm gọn trong recycle bin chờ 30 ngày để xóa vĩnh viễn,bây giờ,cậu ấy giống như một người bạn bình thường của tôi vậy,vui vẻ,hòa đồng dù thỉnh thoảng vẫn đánh tôi,nhưng mà cũng không sao

Thành tích của cậu ấy có thể tiến bộ như vậy theo bảng xếp hạng,chính là vì khả năng của những người khác gần như đứng yên

Trước một vấn nạn như vậy,thầy bình chắc chắn sẽ đưa ra 1 giải pháp

Đó là lập nhóm học tập

-theo quan sát của thầy,trình độ của phần lớn các em đều không tiến bộ hoặc tiến bộ rất ít,nên từ hôm nay,các em hãy tự lập thành các nhóm học tập 4 người để cùng nhau học tập,cùng nhau tiến bộ,nhóm nào tiến bộ nhất trong kì thi tiếp theo sẽ có phần thưởng

Nhóm của tôi chắc chắn phải có tôi và tên minh kia rồi,nhưng cần 2 người nữa,mời ai đây nhỉ

Phân vân hoài,phân vân mãi cuối cùng đã kết thúc buổi học mà vẫn chưa tìm được ai,tôi đành nhìn xem ai chưa có nhóm vậy!

Đúng như tôi đoán,linh vừa chuyển đến nào đã quen biết ai,chắc chắn là người đầu tiên bị thừa ra,giúp chúng tôi dễ dàng có được thành viên thứ 3

Còn 1 người nữa nhỉ,lớp tôi không phải 44 người sao,chắc sẽ còn 1 người chưa có nhóm,hình như cậu ấy kia rồi

Tôi-người có khả năng ghi nhớ tên con gái “tuyệt vời” đã mất 2 phút chỉ để nhớ ra tên của cô gái trước mặt,một cái tên cũng khá đẹp đó chứ...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tiểu ma vương tìm chồng cho mẹ
Tiểu ma vương tìm chồng cho mẹ
Anh Cũng Muốn Làm Ba Tiểu Vương
Anh Cũng Muốn Làm Ba Tiểu Vương
Ta Làm Tiểu Thiếp Ở Phủ Tam Vương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom