• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Thần chủ bí ẩn

  • Chương 882-885

Chương882

CHƯƠNG 882

Mà tên ngốc Bạch Vân Phi cũng đáng chết, động đến ai không động, lại động đến Vương Bác Thần, chẳng phải là tự tìm cái chết ư?

Thật sự nghĩ rằng Vương Bác Thần cũng hiền như ba mình đấy à?

Hồ Quốc Trụ dửng dưng nhìn hộ vệ của nhà họ Bạch.

“Chiến thần Quốc Trụ, cậu chủ nhà chúng tôi bị thằng này giết, bây giờ chúng tôi muốn trả thù, ông định ngăn cản chúng tôi à? Ông hãy suy nghĩ cho kỹ, cậu chủ nhà chúng tôi chết rồi, nếu ông bao che cho hung thủ nghĩa là trở thành kẻ thù của nhà họ Bạch của chúng tôi, trở thành kẻ thù của năm đại hào tộc đấy!”

Hộ vệ của nhà họ Bạch tức giận nói.

“Vậy cũng là do cậu chủ nhà các người tự tìm chết, biết rõ người ta đến để đấu y rồi còn ngăn trở, nói những lời khiêu khích, chẳng phải là tự tìm chết sao?”

Hồ Quốc Trụ cưỡng ép tìm một lý do, nhàn nhạt nói: “Bây giờ chết cũng là vô ích, cố ý khiêu khích người khác vào lúc này là các người vô lý!”

Đám hộ vệ gầm lên: “Nhưng cậu chủ nhà chúng tôi chết rồi! Cho dù cậu chủ nhà chúng tôi sai thì cũng không đến mức phải chết! Chiến thần Quốc Trụ, ông nhất quyết nối giáo cho giặc phải không? Được rồi, tôi sẽ gọi ông chủ nhà chúng tôi tới!”

“Mẹ kiếp, uy hiếp tôi à?”

Hồ Quốc Trụ lừ mắt, vung tay lên.

Đám hộ vệ này nào phải đối thủ của ông ta, lập tức bị một cái tay tát bay, nhưng ông ta còn ra tay nhân từ, không đánh mạnh.

Nếu không chuyện này sẽ càng thêm khó giải quyết.

Nhưng dù vậy thì cũng vẫn khiến người khác phải đau đầu.

Bạch Vân Phi đã chết, nhà họ Bạch sẽ không chịu bỏ qua.

Rất có thể năm đại hào tộc và bảy đại thế gia cũng sẽ mượn cớ này để bắt Quốc chủ nhượng bộ.

Hàn Đỉnh ở trong đám người cũng hơi sửng sốt, ông ta cứ tưởng cùng lắm Vương Bác Thần chỉ cho một bài học thôi, nặng nhất cũng chỉ là đánh Bạch Vân Phi sống dở chết dở.

Không ngờ anh lại giết chết Bạch Vân Phi luôn!

Bây giờ chuyện này hơi phức tạp, phải mau chóng tìm ra cách giải quyết mới được.

“Suy cho cùng vẫn là người trẻ, dễ nóng giận, nói đánh chết là đánh chết luôn! Bây giờ thì rắc rối rồi, hoặc là không làm, còn đã làm thì phải làm cho xong, hại chết tất cả mọi người của thế gia hào tộc!”

Quách Đỉnh hóa trang thành một người phụ nữ trang điểm đậm, nhìn người của các môn phái giàu sang quyền thế bằng ánh mắt không thân thiện lắm, nhưng trên mặt vẫn mang ý cười.

Ông ta bị mọi người biến thành kẻ miệng năm mô, bụng bồ dao găm, chứ không phải là kẻ vô lý. Đặc biệt, khi ông ta nhìn chằm chằm bạn cười, thì bạn phải cẩn thận. Ông ta càng cười tươi, bạn càng chết thảm.

Hai trợ thủ đắc lực của Quốc chủ là Quách Đỉnh nham hiểm và lão hồ ly Nguyễn Văn Việt.

Bởi vì có sự tồn tại của hai người này, cho nên mới hình thành cục diện bế tắc, giằng co nhau với các môn phái quyền thế như bây giờ.
Chương883

CHƯƠNG 883

Nhưng lúc này, Nguyễn Văn Việt cải trang thành người đàn ông trung niên mặt đầy râu đã nghĩ ra một biện pháp đối phó, làm thế nào để lợi dụng cục diện hôm nay hủy hoại các gia tộc quyền thế.

Nguy cơ khủng hoảng, cơ hội trong nguy hiểm, chỉ cần nắm bắt, sẽ biến thành cơ hội!

Nhưng lúc này, đám hộ vệ đã bị Hồ Quốc Trụ làm hoảng sợ, hung dữ nhìn chằm chằm Vương Bác Thần, nhưng không dám mạnh miệng với Hồ Quốc Trụ nữa.

“Anh giết cậu chủ nhà chúng tôi, nợ máu phải trả bằng máu!”

Đám hộ vệ không dây dưa nữa, biết có Hồ Quốc Trụ ở đây, họ mà không trả thù được, thì có chết cũng uổng công vô ích.

Nhất định phải mang xác cậu chủ về nói với chủ nhân, để chủ nhân báo thù.

“Còn ai muốn ngăn cản? Có thắc mắc gì không?”

Vương Bác Thần nhìn người của năm đại hào tộc. Mã Như Long của nhà họ Mã ở Tây Bắc, Vương Đằng của nhà họ Vương ở Lang Gia và Trương Lăng Vân của nhà họ Trương ở Đông Bắc vốn bị Hồ Quốc Trụ tát cho sưng vù cả mặt, bây giờ nhìn thấy Vương Bác Thần sát khí đằng đằng và ánh mắt dữ tợn như vậy thì lập tức không dám nói gì.

Bạch Vân Phi đã chết, tên nhóc Vương Bác Thần này không phải là người lương thiện, anh ta thật sự dám giết người mà!

Nếu bản thân chết rồi, dù gia tộc có báo thù cho thì như thế nào chứ?

Bản thân cũng đã chết rồi, còn báo thù cái quái gì nữa!

Đúng vậy, mình phải giữ bản thân thật có ích, lên kế hoạch cho tương lai, chắc chắn không thể chết bây giờ được.

Họ âm thầm suy đoán, kiếm cớ cho mình.

Bùi Đăng Khoa nhìn những người này, không khỏi cảm thấy xót xa. Đám cậu chủ của năm đại hào tộc cũng coi như vô dụng rồi, ngay đến cả một chút dũng khí phản kháng cũng không có.

Ban nãy, cái chết của Bạch Vân Phi đã khiến họ sợ mất mật.

Người của bảy đại thế gia cũng không nói gì, nhìn thấy Bạch Vân Phi chết, cũng không đứng ra nói một câu.

Điều này khiến Bùi Đăng Khoa hơi thất vọng, gia tộc quyền thế như vậy thì có tư cách gì bắt tay với Liên minh Y học chứ? Đến lúc đó, chỉ sợ Liên minh Y học sẽ bị hại chết thôi!

“Anh đứng lại!”

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên.

Mộc Uyển Thanh nhà họ Mộc ở Tây Nam cao ngạo chặn trước mặt Vương Bác Thần, lạnh lùng nói: “Anh dám giết người trước mặt mọi người, cũng phải nói rõ chứ nhỉ? Tôi không quan tâm anh là ai, hôm nay anh giết người thì phải nhận tội!”

“Cô cũng muốn cản tôi?”

Vương Bác Thần bình tĩnh nhìn Mộc Uyển Thanh.

Không biết vì sao, Mộc Uyển Thanh đột nhiên cảm thấy run rẩy trong lòng. Trong mắt Vương Bác Thần, cô ta nhìn thấy sát khí vô cùng lạnh lẽo.

Cô ta tin, chỉ cần mình không tránh ra thì sẽ chết.

“Lại làm sao? Thi đấu y thuật thì là thi đấu y thuật, nhưng anh đã giết người, bắt buộc phải nhận tội!”

Mộc Uyển Thanh cắn răng, đối mặt với Vương Bác Thần, cô ta cảm nhận được một áp lực rất lớn.

“Cô chủ, chúng tôi vẫn còn chút chuyện cần bàn bạc, chúng tôi hãy tới nơi khác nói đi.”
Chương884

CHƯƠNG 884

Một ông lão đứng bên cạnh Mộc Uyển Thanh vội vã đi đến, cưỡng ép kéo cô ta ra, kiêng dè nhìn Vương Bác Thần, nói: “Hiểu nhầm, hiểu nhầm thôi, cô chủ nhà chúng tôi vừa bị đả kích, thứ lỗi, mong thứ lỗi.”

“Bác Phúc, ông làm gì thế? Anh ta đã giết người, bắt buộc phải nhận tội…”

Mộc Uyển Thanh còn chưa dứt lời, đã bị bác Phúc kéo sang bên cạnh.

Vương Bác Thần không quan tâm, nhìn sáu vị thần y trên khán đài, nói: “Có thể thi đấu y thuật với tôi, đó là vinh hạnh của các người. Tôi cho sáu người các ông một cơ hội, nếu mấy lão già các ông không biết chừng mực, tôi cũng sẽ không nương tay, đừng trách tôi không giữ mặt mũi cho các ông!”

“Tên nhóc thối tha kia, cậu đang nói gì thế!!”

Bùi Đăng Khoa giận tím mặt, không ngờ đối phương vừa lên đã hoàn toàn không coi sáu người họ ra gì!

“Trước đây, tôi còn cảm thấy có thể tha cho cậu một mạng, nhưng bây giờ, cậu nhất định phải chết!”

Độc y Hồ Vụ nói xong câu này, trong con ngươi không có lòng trắng đột nhiên tràn ngập hắc khí.

Người bên cạnh vội vã lùi lại mấy bước, toàn là độc khí!

Quỷ y Tả Sướng cười “hahaha”, tiếng cười giống như quỷ khóc, khiến người khác sởn tóc gáy: “Cậu giỏi lắm, lại không coi Tả Sướng tôi ra gì, tôi khiến cậu ngay đến cả quỷ cũng không làm nổi! Vừa khéo, gần đây tôi đã nghiên cứu ra một loại thuốc dùng cho linh hồn, tôi sẽ lấy cậu ra để thử!”

Cổ y Triệu Linh tức đến nỗi cả người run lên, nhẫn nhịn một lúc lâu, cuối cùng chỉ thốt ra hai chữ: “Đáng chết!”

“Mẹ kiếp, trước nay chỉ có Khấu Thanh tôi coi thường người khác. Đây là lần đầu tiên bị một tên nhãi như cậu khinh thường! Hơn nữa, đáng xấu hổ nhất là, cậu lại coi tôi và cái tên rác rưởi Bùi Đăng Khoa kia cùng một giuộc! Tôi vốn nể tình cây kim bạc nên chừa cho cậu con đường lui, nhưng bây giờ, tôi đã thay đổi ý định rồi!”

Khấu Thanh tức đến nỗi râu cũng run lên. Ông ta dùng tay chỉ vào Vương Bác Thần. Người vốn vô lý như ông ta, lúc này lại tức đến nỗi không vô lý nổi!

“Tốt lắm, tốt lắm, cậu…”

Giang Thành đang muốn nói, lại bị Khấu Thanh chen ngang: “Cậu muốn tìm đường chết, thế thì tốt, ông đây thành toàn cho cậu! Bây giờ, thi đấu y thuật bắt đầu!”

Tình huống gì thế này?

Tôi còn chưa tỏ thái độ mà!

Vì sao luôn ngó lơ tôi?

Vì tôi là bác sĩ khoa nhi ư?

Nhưng ông đây dù sao cũng là một trong sáu đại Thần y mà!

Trong số những người mà người ta khiêu khích cũng bao gồm tôi đó!

Dựa vào cái gì mà cắt ngang, không cho tôi bày tỏ thái độ?

Các ông có còn là người không hả?

Giang Thành nghẹn đến nỗi muốn chết. Vừa rồi, khi Vương Bác Thần còn chưa đến, mấy người họ nói chuyện, ông ta cứ lên tiếng là bị cắt ngang, ôm một bụng tức.

Bây giờ, Vương Bác Thần đến rồi, ông ta cũng muốn có một chút cảm giác tồn tại, nhưng lại bị người ta coi nhẹ!

Đáng ghét mà!

Quá đáng ghét!
Chương885

CHƯƠNG 885

Không phải là người!

Lúc này, tất cả mọi người không ai bảo ai, đều vô cùng căng thẳng.

Cho dù Vương Bác Thần có ngang ngược hay không? Cho dù anh có ngông cuồng hay không? Thì bây giờ, anh lại dám một mình khiêu chiến với sáu vị thần y, nói thật, đúng là rất to gan.

Khiến không ít người cảm thấy ngưỡng mộ.

Đổi lại là họ, đừng nói là khiêu chiến sáu người, một người thôi cũng không dám!

Nhưng, tên nhóc Vương Bác Thần này quá điên cuồng, điên đến nỗi hoàn toàn không coi sáu vị thần y ra gì, một câu nói mà cùng lúc chọc giận cả sáu người họ!

Đó là sáu vị thần y đẳng cấp của nước R, là sáu người có thể đại diện cho giới y học nước R!

Chỉ là không biết, tiếp theo đây, Vương Bác Thần sẽ thi đấu y thuật với sáu vị thần y như thế nào? Đây cũng là thời khắc mọi người mong chờ nhất!

Dù sao mọi người đều biết sáu vị thần y rất lợi hại, nhưng cụ thể lợi hại như thế nào thì không ai rõ.

Đặc biệt là ba người: Quỷ y Tả Sướng, Độc y Hồ Vụ và Cổ y Triệu Linh làm việc vô cùng bí hiểm.

Có người căng thẳng đến nỗi nuốt nước miếng, nhỏ tiếng hỏi: “Ông nói xem, Vương Bác Thần sẽ chết như thế nào? sáu vị thần y không ai đơn giản, họ muốn đánh chết một người, có quá nhiều cách.”

“Nhìn thấy mắt của Hồ Thần y chưa? Đã không có lòng trắng nữa rồi. Tôi nghe nói, Hồ Thần y đã luyện cơ thể thành độc thể. Có thể âm thầm dùng độc, chết cũng không biết vì sao mình chết!”

“Độc y thuật của Triệu Thần y cũng quỷ thần khó lường. Ông ta đã luyện cơ thể thành ổ cổ độc đáng sợ. Bên trong người đều là cổ độc, bản thân ông ta cũng là cổ độc, bất cứ lúc nào cũng có thể khống chế tâm trí người khác!”

“Ban nãy Tả Thần y nói, ông ta đã nghiên cứu ra một loại thuốc dùng cho linh hồn, không biết là thật hay giả. Nhưng theo tôi được biết, Quỷ y thuật của Tả Thần y đã sáng tạo rất độc đáo!”

Nghe được thông tin này, mọi người xung quanh hô hấp không chỉ dồn dập, mà còn trở nên vô cùng căng thẳng.

Họ rất tò mò nhìn Vương Bác Thần, tên nhóc này sao lại dám cơ chứ!

Chẳng nhẽ anh ta thật sự không sợ chết ư?

Người của năm đại hào tộc và bảy đại thế gia đều lạnh lùng nhìn Vương Bác Thần, đợi xem anh bị sáu vị thần y hành hạ đến chết như thế nào!

Lúc này, ngay đến cả Quốc chủ – Hàn Đỉnh lẩn trong đám đông cũng tò mò nhìn Vương Bác Thần.

Nghĩ thầm trong lòng: “Tên nhóc Bác Thần này, rốt cuộc còn có át chủ bài gì? Ngay đến cả mình cũng không biết. Hiện giờ, sức chiến đấu của cậu ta đã đứng đầu thế giới, chẳng lẽ cậu ta còn biết y thuật? Nhưng cho dù biết y thuật, cũng không thể là đối thủ của sáu ông già này được! Sáu ông già này có sở trường ở sáu lĩnh vực y thuật khác nhau, Bác Thần hoàn toàn không thắng nổi!”

Đối mặt với sáu người họ, cho dù là Hàn Đỉnh, cũng không có lòng tin với Vương Bác Thần.

Mặc dù ông ta hi vọng Vương Bác Thần có thể thắng, nhưng tỷ lệ thắng quá nhỏ.

Quách Đỉnh hóa trang thành phụ nữ, cũng theo bản năng lắc đầu.

Âm thầm suy nghĩ.

Bác Thần quá sốt ruột, nếu đánh từng người thì còn có thể thắng. Bây giờ, đối mặt với sáu người cùng một lúc, gần như không có khả năng thắng.

Khấu Thanh có sở trường về Đông y, nếu Bác Thần cũng giỏi Đông y, thế thì còn có chút hi vọng, nhưng Bác Thần biết y thuật ư? Chưa từng nghe qua.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom