-
Chương 866-870
Chương866
CHƯƠNG 866
Những người khác cũng sợ đến mức không dám thở mạnh, hình ảnh của Vương Bác Thần như in sâu vào trong linh hồn của họ.
Tên ác ma này!
Đây là một tên ác ma còn độc ác hơn cả Hạ Thế Duệ!
Nhất định phải bảo mấy tên nhóc ở nhà không được gây chuyện với anh!
Nhà họ Trần!
Sắp phất lên rồi!
Ma Đô cũng sắp thay đổi thời thế!
Thời đại tam hùng tranh bá sắp kết thúc!Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhe
Không được, phải mau chóng làm quen với nhà họ Trần, nếu không có chết thế nào cũng không biết!
Vương Bác Thần không có thời gian quan tâm đến suy nghĩ của những người này.
Anh trở về nhà họ Trần, Triệu Thanh Hà không có nhà, đã đi đến công ty.
Vương Bác Thần sắc thuốc mỡ, chuẩn bị chữa chân cho Hoa Mạnh Trường.
Cũng may mới trì hoãn mấy giờ, không phải là vấn đề lớn với Vương Bác Thần.
Dù y thuật của anh không bằng sư phụ Lâm Đạo Tử, nhưng bây giờ chắc chắn cũng coi như đứng đầu nước R.
Có thể nói, y thuật của anh đã không chỉ là y thuật nữa, mà nó còn liên quan đến việc tu luyện.
“Sư phụ, đây là cao đoạn tục hắc ngọc ư?”
Nhìn thấy thuốc mỡ màu đen kia, Hoa Mạnh Trường vô cùng kích động.
“Cô chủ, Hạ Thế Duệ và hai vị Võ Tông kia đã bị Vương Bác Thần giết chết rồi. Bây giờ có thể đoán rằng thực lực của Vương Bác Thần là Võ Vương, hơn nữa còn là Võ Vương cao cấp.”
Lão Ngô dè dặt nói.
Có thể giết chết hai vị Võ Tông bằng một chiêu, cường giả Võ Vương bình thường cũng không làm được.
Chỉ có thể là Võ Vương cao cấp thôi.
“Võ Vương cao cấp? Tại sao trước kia không nghe thấy tin tức gì cả? Trong quân đội xuất hiện một cao thủ Võ Vương siêu cấp đáng lý ra tôi phải biết chứ, trừ khi nhà nước giấu diếm thôi.”
Dạ Anh Thư cau mày, với khả năng tình báo của nhà cô ta thì không thể không biết trong quân đội xuất hiện một Võ Vương như Vương Bác Thần được, như thế không hợp lý chút nào.
“Chẳng lẽ lại là người đi theo Thần chủ bí ẩn kia?”
“Cô chủ, rất có khả năng đó, Thần chủ kia của nước R thành lập Thần Thiên Các – một trong những thế lực bí ẩn nhất ở nước R. Từ sau khi thần chủ kia thành lập Thần Thiên Các, sức chiến đấu của cấp cao ở nước R đã được đề cao một cách rõ ràng, đáng sợ nhất là chúng ta còn không biết những người đó rốt cuộc là ai.”
Lão Ngô nghĩ lại mà sợ nói.
Vị thần chủ kia của nước R thật sự quá bí ẩn, không một ai biết thân phận thật sự của người đó.
Cũng không ai biết rốt cuộc người đó đến từ đâu.
Chương867
CHƯƠNG 867
Người nọ giống như xuất hiện một cách vô lý, đột nhiên trở nên nổi bật, nhanh chóng thành lập Thần Thiên Các, ngăn chặn toàn bộ hào tộc thế gia và gia tộc ẩn thế ra bên ngoài.
Không phải bọn họ chưa từng nghĩ đến chuyện gài nội gián vào, nhưng tất cả đều thất bại.
Đến bây giờ vẫn chưa nhận được tin tức cụ thể về chuyện Vương Bác Thần đại náo nhà họ Vương lần trước.
Nghe nói lúc đó đại diện của năm đại hào tộc đi mừng thọ Vương Kinh Hồng đều bị Thần chủ kia ra lệnh giết chết.
Không có bất cứ một thông tin chi tiết nào.
Đây mới là nguyên nhân khiến bọn họ cảm thấy lo lắng.
Thời đại các hào tộc và thế gia, còn có cả gia tộc ẩn thế âm thầm thao túng quyền lực của thế tục đang bị người khác dần ngăn chặn.
Mà người gây ra chuyện này lại là Thần chủ bí ẩn thường đeo mặt nạ Tề Thiên Đại Thánh của nước R.
Dạ Anh Thư không hề để tâm cười nói: “Đây là chuyện rất bình thường, dù sao Thần chủ nước R kia cũng là người có thực lực đứng đầu thế giới hiện tại, có điều những người đó vẫn chưa xuất hiện… Muốn xoá sạch sức ảnh hưởng của hào tộc, thế gia và gia tộc ẩn thế cũng không phải một chuyện dễ dàng, nước R hiện tại, có phương diện nào không bị ảnh hưởng đâu chứ? Ha ha… Được rồi, không nói đến những chuyện này nữa. Bà chú ý đến nhà họ Trần hơn đi, bảo Trần Yên Nhiên hành động từng bước một, Vương Bác Thần gian trá như hồ ly, một khi để lộ dấu vết sẽ khiến anh ta nghi ngờ.”
Lão Ngô vội đáp: “Cô chủ yên tâm, mọi việc đều đã sắp xếp ổn thoả rồi.”
Dạ Anh Thư liếm đôi môi đỏ mọng, lạnh lùng nói: “Tôi muốn xem thử lần này anh ta giải quyết thế nào. Điều hai Võ Vương đến, một Võ Vương e rằng vẫn không phải là đối thủ của Vương Bác Thần. Bà cũng nhớ chú ý, đừng để Vương Bác Thần nghi ngờ bà. Tôi nghĩ có lẽ anh ta đã nhận ra bà là nữ rồi, khoảng thời gian này đừng lộ diện nữa.”
“Không thể nào, cô chủ, tôi chưa từng để lộ sơ hở.”
Bà Ngô lắc đầu tỏ vẻ khó tin, bà ta và Trần Quốc Vinh quen biết ba mươi năm, đối phương còn không nhận ra thân phận của bà ta.
Vương Bác Thần chỉ mới gặp bà ta một lần, sao anh có thể nhận ra được.
“Cẩn thận vẫn hơn, đừng xem thường Vương Bác Thần. Một người có thể sống sót trở về từ nhà họ Vương, còn khiến nhà họ Vương phải nghĩ đủ mọi cách để lôi kéo, chắc chắn không phải một kẻ đơn giản. Tôi nghi ngờ anh ta có thể là người mà Thần chủ bí ẩn của nước R đích thân dạy dỗ.”
Dạ Anh Thư vô cùng cảnh giác.
Bà Ngô gật đầu nói: “Cô chủ, tôi vừa điều tra được Trần Thạch của Bát Cực Môn Ma Đô là người của Thiên Tuyệt.”
“Thiên Tuyệt?”
Sắc mặt Dạ Anh Thư hơi thay đổi, cô ta nhỏ giọng nói: “Đừng tiếp xúc, đừng xích mích, dù bây giờ Thiên Tuyệt như rồng đứt đầu, nhưng tổ chức kia thật sự quá bí ẩn.”
Bà Ngô hít một hơi thật sâu, nghĩ đến một chuyện vô cùng đáng sợ, lập tức im lặng.
Nhà họ Trần.
Vương Bác Thần đã nối chân cho Hoa Mạnh Trường xong, nói: “Năm đó, rốt cuộc Liên minh y học đã xảy ra chuyện gì?”
Hoa Mạnh Trường cúi đầu buồn bã, thở dài nói: “Đều tại tôi không có năng lực, phụ sự kỳ vọng của sư phụ tôi. Nhưng những chuyện đó thật sự không liên quan gì đến tôi. Tôi cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra. Chờ tới lúc tôi trở lại Liên minh y học, tất cả đám người Bùi Đăng Khoa đều hận tôi thấu xương.
Chương868
CHƯƠNG 868
Tôi tưởng bọn họ muốn tranh quyền đoạt lợi, nhưng sau đó mới phát hiện không phải. Chỉ là không có ai tin lời tôi nói.”
Vương Bác Thần lập tức nắm được mấu chốt của vấn đề: “Ông nói là, ông không ở Liên minh y học trong thời gian đó?”
Hoa Mạnh Trường gật đầu, bất đắc dĩ nói: “Lúc đó, có người truyền tin cho tôi, nói sư phụ tôi chết ở vực ngoại, bảo tôi vào nhặt xác cho sư phụ tôi. Sư phụ tôi chết thật. Nhưng chờ tôi trở lại Liên minh y học, tất cả đều thay đổi. Tôi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Trong lúc nản lòng thoái chí, tôi lựa chọn lui về ở ẩn, muốn tự mình âm thầm điều tra rõ ràng. Nhưng qua nhiều năm như vậy, vẫn không có tiến triển gì.”
“Chỉ là mấy người bọn họ đều nói là bị ông làm hại. Vậy phải giải thích thế nào?”
Vương Bác Thần nhíu mày. Nếu Hoa Mạnh Trường nói là sự thật, vậy phía sau chuyện này chính là một âm mưu cực lớn.
Hoa Mạnh Trường cay đắng nói: “Tôi không có cách nào giải thích. Sư phụ tôi gửi thư tay cho tôi đã dùng nước thuốc đặc biệt để viết. Tôi xem xong thì nó tự động hủy. Tôi không có bất kỳ chứng cứ có thể chứng minh sự trong sạch của mình. Sư phụ Vương, tôi thật sự không làm những chuyện đó.”
“Tôi tin không phải là ông làm. Vậy lúc ấy ông không phát giác ra điều gì không đúng à?”
Vương Bác Thần hỏi tiếp. Chuyện này quá kỳ lạ. Nếu không phải Hoa Mạnh Trường làm, vậy ai có thể hiểu ông ta như vậy?
Sáu đại Thần y trong Liên minh y học kia vô cùng quen thuộc với Hoa Mạnh Trường. Nếu người khác đóng giả Hoa Mạnh Trường, bọn họ nhất định có thể phát hiện ra.
Trừ khi có người đặc biệt quen thuộc với Hoa Mạnh Trường, biết tất cả thói quen của ông ta.
Nếu là vậy, mọi chuyện lại rắc rối rồi.
Hoa Mạnh Trường lắc đầu: “Tất cả đều rất bình thường. Đã nhiều năm như vậy, tôi nhớ lại vô số lần, cân nhắc đến tất cả chi tiết, nhưng không thấy có bất kỳ điểm nào không bình thường.”
Chuyện đến nước này, cho dù là Vương Bác Thần cũng hết cách.
Anh bất đắc dĩ nói: “Tạm thời chỉ có thể như vậy đã. Ngày mai sẽ đấu về y học, ông ở đây dưỡng thương, tôi qua là được rồi.”
“Sư phụ Vương, ngài thật sự không biết về tung tích của Hứa Tiêu Dao – minh chủ đời trước à?”
Hoa Mạnh Trường hỏi với vẻ mất mát và hơi tự trách. Nếu năm đó mình không rời đi, có lẽ Liên minh y học sẽ không chia năm xẻ bảy, biến thành tình cảnh như bây giờ.
Nhưng cho dù ông ta có thêm một cơ hội, ông ta vẫn sẽ đi nhận thi thể cho sư phụ.
Vương Bác Thần lắc đầu, lại hỏi: “Hứa Tiêu Dao mất tích bao giờ?”
Hoa Mạnh Trường nhớ lại và nói: “Phải mười mấy năm rồi. Ông ấy đột nhiên mất tích, không ai biết ông ấy đi đâu. Tại sư phụ tôi đi tìm ông ấy, mới bị người ta hại chết.”
Vương Bác Thần giật mình, lại không nói gì nữa.
Ông cụ Lâm nhận được bộ ngân châm của Hứa Tiêu Dao, vậy chứng tỏ ông ta đã từng gặp Hứa Tiêu Dao.
Nhưng chỉ dựa vào điều này cũng không thể kết luận Hứa Tiêu Dao còn sống hay không, có quan hệ thế nào với ông cụ Lâm.
Nhưng nói chung, sư phụ hời Lâm Đạo Tử của mình bảo mình chỉnh đốn lại Liên minh y học, mình cũng chỉ đành giúp ông ta thực hiện nguyện vọng này.
Chương869
CHƯƠNG 869
“Được rồi, ông tạm thời ở lại nhà họ Trần dưỡng thương. Cùng lắm là nửa năm, hai chân ông sẽ khỏi hẳn. Bên Liên minh y học còn cần ông tới quản lý đấy.”
Vương Bác Thần cũng không định tiếp nhận Liên minh y học, điều này làm Hoa Mạnh Trường thấy hơi mất mát. Ông ta còn muốn nhường lại vị trí minh chủ Liên minh y học cho anh.
Ngày hôm sau, Vương Bác Thần nói với Triệu Thanh Hà một tiếng, sau đó đi tới chỗ hẹn ở điện Huyền Hồ.
Bên điện Huyền Hồ, sáu vị thần y đều đã chuẩn bị sẵn sàng.
“Hừ, lần này thằng nhóc kia tới, nhất định phải cho cậu ta biết sự lợi hại của tôi!”
Bùi Đăng Khoa nghiến răng nghiến lợi nói.
Trong đôi mắt không có tròng trắng của Độc y Hồ Vụ lộ ra một sát khí, nói: “Nếu cậu ta cứ nhất quyết bảo vệ Hoa Mạnh Trường, vậy đừng trách thủ đoạn của tôi độc ác!”
Cuộc thi đấu y thuật sắp bắt đầu.
Rất nhiều người đều chú ý tới bên này, muốn biết người nào gan to, dám đấu y học với sáu đại Thần y của điện Huyền Hồ như vậy.
Đó không phải là muốn chết sao?
Một số người của thế gia hào tộc đều đang quan tâm theo dõi, muốn biết là ai dám khiêu chiến sáu thần y.
Năm đại hào tộc lớn là nhà họ Mã Tây Bắc, nhà họ Trương Đông Bắc, nhà họ Mộc Tây Nam, nhà họ Vương Lang Gia, nhà họ Bạch Trung Nguyên v,v …lại phái đại diện tới bên điện Huyền Hồ, cũng muốn nhân cơ hội mượn sức của sáu thần y lớn.
“Lần này, lúc các người qua mượn sức nhất định phải cẩn thận, đừng để quản lý cấp cao để mắt tới. Lần trước, chúng ta tới nhà họ Vương chúc thọ làm quá lộ liễu, đã chọc giận quốc chủ, khiến chúng ta mất một khoản tiền lớn rồi.”
Gia chủ nhà họ Trương ở Đông Bắc nói với con trai.
Lần trước, bọn họ đi tới nhà họ Vương, còn tưởng chỉ là một chuyến chúc thọ bình thường, nhưng không ngờ sự việc lại phát triển đến nước đó. Đại diện do nhà họ Trương bọn họ phái đi đều bị xử tử.
Cho nên đến bây giờ, bọn họ chẳng những không rõ xảy đã ra chuyện gì, còn bị quốc chủ Hàn Đỉnh nhân cơ hội phạt ba nghìn tỷ.
Chỉ là sau khi hỏi thăm nhiều nơi, bọn họ mới biết được, trong bữa tiệc mừng thọ ngày đó, ngay cả lão soái cũng bị kinh động, lại không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, xem như chịu thiệt một trận.
Bọn họ chỉ có thể cắn nát răng nuốt vào trong bụng.
“Ba, ba yên tâm, con sẽ cẩn thận.”
Đồng thời, bốn gia chủ của bốn đại hào tộc là họ Mã ở Tây Bắc, họ Mộc ở Tây Nam, họ Vương ở Lang Gia, họ Bạch ở Trung Nguyên căn dặn con trai của mình phải hành động cẩn thận.
Ban đầu, đáng lẽ bọn họ cũng tham dự vào cuộc thi đấu y thuật lần này.
Nhưng nghĩ tới quốc chủ Hàn Đỉnh chắc chắn sẽ chú ý tới chuyện này, để đề phòng bất trắc, cho nên bọn họ chỉ có thể phái con trai đi tham dự.
Bọn họ hỏi thăm nhiều nơi mới biết, trong bữa tiệc mừng thọ nhà họ Vương lần trước, một đám đều bị cách chức, bị quản giáo.
Đây là một tín hiệu quan trọng, quản lý cấp cao nước R muốn thu gom lại quyền lực.
Cho nên, bọn họ phải dè dặt.
Chương870
CHƯƠNG 870
Dù sao, mông của bọn họ không sạch sẽ, một khi bị phát hiện, sẽ đúng lúc đưa dao cho quốc chủ Hàn Đỉnh.
Không chỉ hào tộc, thế gia cũng đang theo dõi cuộc thi đấu y thuật này.
Hai thế gia nhà họ Cổ và nhà họ Tiêu này cũng chịu thua thiệt trong bữa tiệc mừng thọ của Vương Kinh Hồng, bị Hàn Đỉnh lừa một khoản tiền lớn, cũng nhân cơ hội loại bỏ không ít người của hai nhà bọn họ.
Cũng là người câm chịu thiệt.
Theo bọn họ thấy, cuộc thi đấu y thuật lần này không chỉ đơn giản là một cuộc thi đấu y thuật mà là tranh đấu quyền lực.
Phái của Hàn Đỉnh chắc chắn sẽ nhân cơ hội lần này, thu nhận sáu thần y cho mình, hoàn toàn khống chế Liên minh y học.
Điều này không phù hợp với lợi ích của thế gia.
Bọn họ tuyệt đối không thể để cho Hàn Đỉnh nắm giữ Liên minh y học, nếu không nó sẽ trở thành vũ khí sắc bén để đối phó với thế gia.
Tất cả y sĩ của nước R đều có liên quan tới Liên minh y học. Cho dù là y sĩ trong gia tộc bọn họ cũng có thân phận trong Liên minh y học.
Tất cả y sĩ nước R đều vinh dự khi được tiến vào Liên minh y học.
Bởi vậy, một khi để Hàn Đỉnh nắm giữ lực lượng Liên minh y học này, bất kể là hào tộc hay thế gia đều sẽ bị Hàn Đỉnh nắm chặt cổ họng.
Dù sao bất kể bệnh nặng hay nhẹ đều cần tới y sĩ, hơn nữa còn có vài thứ đặc biệt cũng cần y sĩ mới có thể thực hiện được.
Một khi Liên minh y học bị Hàn Đỉnh khống chế, những vật dụng y tế kia sẽ biến thành đòn sát thủ của Hàn Đỉnh. Đến lúc đó, hào tộc và thế gia còn không phải bị Hàn Đỉnh bắt chẹt sao?
Cho nên, bọn họ phải tham dự cuộc thi đấu y thuật này.
“Nếu không thể lôi kéo được thì làm cho Liên minh y học loạn lên. Chẳng thà khiến Liên minh y học loạn không chịu nổi, cũng không thể để Hàn Đỉnh khống chế nó.”
“Những năm gần đây, Hàn Đỉnh chèn ép thế gia càng lúc càng nghiêm trọng, muốn hoàn toàn loại bỏ sức ảnh hưởng của thế gia. Đây không phải là chuyện tốt đối với chúng ta. Trận chiến về quyền lực không có thắng hay thua, chỉ có sống và chết. Một khi chúng ta lùi bước, chờ đợi chúng ta chỉ có cái chết.”
“Lần này, tôi hy vọng thế gia chúng ta có thể vứt bỏ hiềm khích lúc trước, liên minh với nhau, quyết không thể để Liên minh y học rơi vào trong tay của Hàn Đỉnh.”
“Nhà họ Ngụy tôi bằng lòng hợp tác với sáu thế gia lớn khác, chống lại Hàn Đỉnh.”
Bên thế gia đang âm thầm liên kết với nhau, mượn cuộc thi đấu y thuật ở điện Huyền Hồ để lập thành một liên minh tạm thời, cùng chống lại phái của Hàn Đỉnh.
Nước R nhìn như bình tĩnh, nhưng trên thực tế mạch nước ngầm đã bắt đầu chuyển động.
Trước đây, lúc xây dựng đất nước, bọn họ từng mượn lực lượng của thế gia, đồng thời thế gia cũng thật sự từng bỏ ra sức lực lớn.
Nhưng bây giờ, thế gia có sức ảnh hưởng quá lớn, khiến cho quốc chủ Hàn Đỉnh kiêng kỵ.
Bởi vì ở phương diện nào đó, sức ảnh hưởng của thế gia còn lớn hơn quốc chủ Hàn Đỉnh, vậy Hàn Đỉnh làm sao có thể không lo lắng được?
CHƯƠNG 866
Những người khác cũng sợ đến mức không dám thở mạnh, hình ảnh của Vương Bác Thần như in sâu vào trong linh hồn của họ.
Tên ác ma này!
Đây là một tên ác ma còn độc ác hơn cả Hạ Thế Duệ!
Nhất định phải bảo mấy tên nhóc ở nhà không được gây chuyện với anh!
Nhà họ Trần!
Sắp phất lên rồi!
Ma Đô cũng sắp thay đổi thời thế!
Thời đại tam hùng tranh bá sắp kết thúc!Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhe
Không được, phải mau chóng làm quen với nhà họ Trần, nếu không có chết thế nào cũng không biết!
Vương Bác Thần không có thời gian quan tâm đến suy nghĩ của những người này.
Anh trở về nhà họ Trần, Triệu Thanh Hà không có nhà, đã đi đến công ty.
Vương Bác Thần sắc thuốc mỡ, chuẩn bị chữa chân cho Hoa Mạnh Trường.
Cũng may mới trì hoãn mấy giờ, không phải là vấn đề lớn với Vương Bác Thần.
Dù y thuật của anh không bằng sư phụ Lâm Đạo Tử, nhưng bây giờ chắc chắn cũng coi như đứng đầu nước R.
Có thể nói, y thuật của anh đã không chỉ là y thuật nữa, mà nó còn liên quan đến việc tu luyện.
“Sư phụ, đây là cao đoạn tục hắc ngọc ư?”
Nhìn thấy thuốc mỡ màu đen kia, Hoa Mạnh Trường vô cùng kích động.
“Cô chủ, Hạ Thế Duệ và hai vị Võ Tông kia đã bị Vương Bác Thần giết chết rồi. Bây giờ có thể đoán rằng thực lực của Vương Bác Thần là Võ Vương, hơn nữa còn là Võ Vương cao cấp.”
Lão Ngô dè dặt nói.
Có thể giết chết hai vị Võ Tông bằng một chiêu, cường giả Võ Vương bình thường cũng không làm được.
Chỉ có thể là Võ Vương cao cấp thôi.
“Võ Vương cao cấp? Tại sao trước kia không nghe thấy tin tức gì cả? Trong quân đội xuất hiện một cao thủ Võ Vương siêu cấp đáng lý ra tôi phải biết chứ, trừ khi nhà nước giấu diếm thôi.”
Dạ Anh Thư cau mày, với khả năng tình báo của nhà cô ta thì không thể không biết trong quân đội xuất hiện một Võ Vương như Vương Bác Thần được, như thế không hợp lý chút nào.
“Chẳng lẽ lại là người đi theo Thần chủ bí ẩn kia?”
“Cô chủ, rất có khả năng đó, Thần chủ kia của nước R thành lập Thần Thiên Các – một trong những thế lực bí ẩn nhất ở nước R. Từ sau khi thần chủ kia thành lập Thần Thiên Các, sức chiến đấu của cấp cao ở nước R đã được đề cao một cách rõ ràng, đáng sợ nhất là chúng ta còn không biết những người đó rốt cuộc là ai.”
Lão Ngô nghĩ lại mà sợ nói.
Vị thần chủ kia của nước R thật sự quá bí ẩn, không một ai biết thân phận thật sự của người đó.
Cũng không ai biết rốt cuộc người đó đến từ đâu.
Chương867
CHƯƠNG 867
Người nọ giống như xuất hiện một cách vô lý, đột nhiên trở nên nổi bật, nhanh chóng thành lập Thần Thiên Các, ngăn chặn toàn bộ hào tộc thế gia và gia tộc ẩn thế ra bên ngoài.
Không phải bọn họ chưa từng nghĩ đến chuyện gài nội gián vào, nhưng tất cả đều thất bại.
Đến bây giờ vẫn chưa nhận được tin tức cụ thể về chuyện Vương Bác Thần đại náo nhà họ Vương lần trước.
Nghe nói lúc đó đại diện của năm đại hào tộc đi mừng thọ Vương Kinh Hồng đều bị Thần chủ kia ra lệnh giết chết.
Không có bất cứ một thông tin chi tiết nào.
Đây mới là nguyên nhân khiến bọn họ cảm thấy lo lắng.
Thời đại các hào tộc và thế gia, còn có cả gia tộc ẩn thế âm thầm thao túng quyền lực của thế tục đang bị người khác dần ngăn chặn.
Mà người gây ra chuyện này lại là Thần chủ bí ẩn thường đeo mặt nạ Tề Thiên Đại Thánh của nước R.
Dạ Anh Thư không hề để tâm cười nói: “Đây là chuyện rất bình thường, dù sao Thần chủ nước R kia cũng là người có thực lực đứng đầu thế giới hiện tại, có điều những người đó vẫn chưa xuất hiện… Muốn xoá sạch sức ảnh hưởng của hào tộc, thế gia và gia tộc ẩn thế cũng không phải một chuyện dễ dàng, nước R hiện tại, có phương diện nào không bị ảnh hưởng đâu chứ? Ha ha… Được rồi, không nói đến những chuyện này nữa. Bà chú ý đến nhà họ Trần hơn đi, bảo Trần Yên Nhiên hành động từng bước một, Vương Bác Thần gian trá như hồ ly, một khi để lộ dấu vết sẽ khiến anh ta nghi ngờ.”
Lão Ngô vội đáp: “Cô chủ yên tâm, mọi việc đều đã sắp xếp ổn thoả rồi.”
Dạ Anh Thư liếm đôi môi đỏ mọng, lạnh lùng nói: “Tôi muốn xem thử lần này anh ta giải quyết thế nào. Điều hai Võ Vương đến, một Võ Vương e rằng vẫn không phải là đối thủ của Vương Bác Thần. Bà cũng nhớ chú ý, đừng để Vương Bác Thần nghi ngờ bà. Tôi nghĩ có lẽ anh ta đã nhận ra bà là nữ rồi, khoảng thời gian này đừng lộ diện nữa.”
“Không thể nào, cô chủ, tôi chưa từng để lộ sơ hở.”
Bà Ngô lắc đầu tỏ vẻ khó tin, bà ta và Trần Quốc Vinh quen biết ba mươi năm, đối phương còn không nhận ra thân phận của bà ta.
Vương Bác Thần chỉ mới gặp bà ta một lần, sao anh có thể nhận ra được.
“Cẩn thận vẫn hơn, đừng xem thường Vương Bác Thần. Một người có thể sống sót trở về từ nhà họ Vương, còn khiến nhà họ Vương phải nghĩ đủ mọi cách để lôi kéo, chắc chắn không phải một kẻ đơn giản. Tôi nghi ngờ anh ta có thể là người mà Thần chủ bí ẩn của nước R đích thân dạy dỗ.”
Dạ Anh Thư vô cùng cảnh giác.
Bà Ngô gật đầu nói: “Cô chủ, tôi vừa điều tra được Trần Thạch của Bát Cực Môn Ma Đô là người của Thiên Tuyệt.”
“Thiên Tuyệt?”
Sắc mặt Dạ Anh Thư hơi thay đổi, cô ta nhỏ giọng nói: “Đừng tiếp xúc, đừng xích mích, dù bây giờ Thiên Tuyệt như rồng đứt đầu, nhưng tổ chức kia thật sự quá bí ẩn.”
Bà Ngô hít một hơi thật sâu, nghĩ đến một chuyện vô cùng đáng sợ, lập tức im lặng.
Nhà họ Trần.
Vương Bác Thần đã nối chân cho Hoa Mạnh Trường xong, nói: “Năm đó, rốt cuộc Liên minh y học đã xảy ra chuyện gì?”
Hoa Mạnh Trường cúi đầu buồn bã, thở dài nói: “Đều tại tôi không có năng lực, phụ sự kỳ vọng của sư phụ tôi. Nhưng những chuyện đó thật sự không liên quan gì đến tôi. Tôi cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra. Chờ tới lúc tôi trở lại Liên minh y học, tất cả đám người Bùi Đăng Khoa đều hận tôi thấu xương.
Chương868
CHƯƠNG 868
Tôi tưởng bọn họ muốn tranh quyền đoạt lợi, nhưng sau đó mới phát hiện không phải. Chỉ là không có ai tin lời tôi nói.”
Vương Bác Thần lập tức nắm được mấu chốt của vấn đề: “Ông nói là, ông không ở Liên minh y học trong thời gian đó?”
Hoa Mạnh Trường gật đầu, bất đắc dĩ nói: “Lúc đó, có người truyền tin cho tôi, nói sư phụ tôi chết ở vực ngoại, bảo tôi vào nhặt xác cho sư phụ tôi. Sư phụ tôi chết thật. Nhưng chờ tôi trở lại Liên minh y học, tất cả đều thay đổi. Tôi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Trong lúc nản lòng thoái chí, tôi lựa chọn lui về ở ẩn, muốn tự mình âm thầm điều tra rõ ràng. Nhưng qua nhiều năm như vậy, vẫn không có tiến triển gì.”
“Chỉ là mấy người bọn họ đều nói là bị ông làm hại. Vậy phải giải thích thế nào?”
Vương Bác Thần nhíu mày. Nếu Hoa Mạnh Trường nói là sự thật, vậy phía sau chuyện này chính là một âm mưu cực lớn.
Hoa Mạnh Trường cay đắng nói: “Tôi không có cách nào giải thích. Sư phụ tôi gửi thư tay cho tôi đã dùng nước thuốc đặc biệt để viết. Tôi xem xong thì nó tự động hủy. Tôi không có bất kỳ chứng cứ có thể chứng minh sự trong sạch của mình. Sư phụ Vương, tôi thật sự không làm những chuyện đó.”
“Tôi tin không phải là ông làm. Vậy lúc ấy ông không phát giác ra điều gì không đúng à?”
Vương Bác Thần hỏi tiếp. Chuyện này quá kỳ lạ. Nếu không phải Hoa Mạnh Trường làm, vậy ai có thể hiểu ông ta như vậy?
Sáu đại Thần y trong Liên minh y học kia vô cùng quen thuộc với Hoa Mạnh Trường. Nếu người khác đóng giả Hoa Mạnh Trường, bọn họ nhất định có thể phát hiện ra.
Trừ khi có người đặc biệt quen thuộc với Hoa Mạnh Trường, biết tất cả thói quen của ông ta.
Nếu là vậy, mọi chuyện lại rắc rối rồi.
Hoa Mạnh Trường lắc đầu: “Tất cả đều rất bình thường. Đã nhiều năm như vậy, tôi nhớ lại vô số lần, cân nhắc đến tất cả chi tiết, nhưng không thấy có bất kỳ điểm nào không bình thường.”
Chuyện đến nước này, cho dù là Vương Bác Thần cũng hết cách.
Anh bất đắc dĩ nói: “Tạm thời chỉ có thể như vậy đã. Ngày mai sẽ đấu về y học, ông ở đây dưỡng thương, tôi qua là được rồi.”
“Sư phụ Vương, ngài thật sự không biết về tung tích của Hứa Tiêu Dao – minh chủ đời trước à?”
Hoa Mạnh Trường hỏi với vẻ mất mát và hơi tự trách. Nếu năm đó mình không rời đi, có lẽ Liên minh y học sẽ không chia năm xẻ bảy, biến thành tình cảnh như bây giờ.
Nhưng cho dù ông ta có thêm một cơ hội, ông ta vẫn sẽ đi nhận thi thể cho sư phụ.
Vương Bác Thần lắc đầu, lại hỏi: “Hứa Tiêu Dao mất tích bao giờ?”
Hoa Mạnh Trường nhớ lại và nói: “Phải mười mấy năm rồi. Ông ấy đột nhiên mất tích, không ai biết ông ấy đi đâu. Tại sư phụ tôi đi tìm ông ấy, mới bị người ta hại chết.”
Vương Bác Thần giật mình, lại không nói gì nữa.
Ông cụ Lâm nhận được bộ ngân châm của Hứa Tiêu Dao, vậy chứng tỏ ông ta đã từng gặp Hứa Tiêu Dao.
Nhưng chỉ dựa vào điều này cũng không thể kết luận Hứa Tiêu Dao còn sống hay không, có quan hệ thế nào với ông cụ Lâm.
Nhưng nói chung, sư phụ hời Lâm Đạo Tử của mình bảo mình chỉnh đốn lại Liên minh y học, mình cũng chỉ đành giúp ông ta thực hiện nguyện vọng này.
Chương869
CHƯƠNG 869
“Được rồi, ông tạm thời ở lại nhà họ Trần dưỡng thương. Cùng lắm là nửa năm, hai chân ông sẽ khỏi hẳn. Bên Liên minh y học còn cần ông tới quản lý đấy.”
Vương Bác Thần cũng không định tiếp nhận Liên minh y học, điều này làm Hoa Mạnh Trường thấy hơi mất mát. Ông ta còn muốn nhường lại vị trí minh chủ Liên minh y học cho anh.
Ngày hôm sau, Vương Bác Thần nói với Triệu Thanh Hà một tiếng, sau đó đi tới chỗ hẹn ở điện Huyền Hồ.
Bên điện Huyền Hồ, sáu vị thần y đều đã chuẩn bị sẵn sàng.
“Hừ, lần này thằng nhóc kia tới, nhất định phải cho cậu ta biết sự lợi hại của tôi!”
Bùi Đăng Khoa nghiến răng nghiến lợi nói.
Trong đôi mắt không có tròng trắng của Độc y Hồ Vụ lộ ra một sát khí, nói: “Nếu cậu ta cứ nhất quyết bảo vệ Hoa Mạnh Trường, vậy đừng trách thủ đoạn của tôi độc ác!”
Cuộc thi đấu y thuật sắp bắt đầu.
Rất nhiều người đều chú ý tới bên này, muốn biết người nào gan to, dám đấu y học với sáu đại Thần y của điện Huyền Hồ như vậy.
Đó không phải là muốn chết sao?
Một số người của thế gia hào tộc đều đang quan tâm theo dõi, muốn biết là ai dám khiêu chiến sáu thần y.
Năm đại hào tộc lớn là nhà họ Mã Tây Bắc, nhà họ Trương Đông Bắc, nhà họ Mộc Tây Nam, nhà họ Vương Lang Gia, nhà họ Bạch Trung Nguyên v,v …lại phái đại diện tới bên điện Huyền Hồ, cũng muốn nhân cơ hội mượn sức của sáu thần y lớn.
“Lần này, lúc các người qua mượn sức nhất định phải cẩn thận, đừng để quản lý cấp cao để mắt tới. Lần trước, chúng ta tới nhà họ Vương chúc thọ làm quá lộ liễu, đã chọc giận quốc chủ, khiến chúng ta mất một khoản tiền lớn rồi.”
Gia chủ nhà họ Trương ở Đông Bắc nói với con trai.
Lần trước, bọn họ đi tới nhà họ Vương, còn tưởng chỉ là một chuyến chúc thọ bình thường, nhưng không ngờ sự việc lại phát triển đến nước đó. Đại diện do nhà họ Trương bọn họ phái đi đều bị xử tử.
Cho nên đến bây giờ, bọn họ chẳng những không rõ xảy đã ra chuyện gì, còn bị quốc chủ Hàn Đỉnh nhân cơ hội phạt ba nghìn tỷ.
Chỉ là sau khi hỏi thăm nhiều nơi, bọn họ mới biết được, trong bữa tiệc mừng thọ ngày đó, ngay cả lão soái cũng bị kinh động, lại không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, xem như chịu thiệt một trận.
Bọn họ chỉ có thể cắn nát răng nuốt vào trong bụng.
“Ba, ba yên tâm, con sẽ cẩn thận.”
Đồng thời, bốn gia chủ của bốn đại hào tộc là họ Mã ở Tây Bắc, họ Mộc ở Tây Nam, họ Vương ở Lang Gia, họ Bạch ở Trung Nguyên căn dặn con trai của mình phải hành động cẩn thận.
Ban đầu, đáng lẽ bọn họ cũng tham dự vào cuộc thi đấu y thuật lần này.
Nhưng nghĩ tới quốc chủ Hàn Đỉnh chắc chắn sẽ chú ý tới chuyện này, để đề phòng bất trắc, cho nên bọn họ chỉ có thể phái con trai đi tham dự.
Bọn họ hỏi thăm nhiều nơi mới biết, trong bữa tiệc mừng thọ nhà họ Vương lần trước, một đám đều bị cách chức, bị quản giáo.
Đây là một tín hiệu quan trọng, quản lý cấp cao nước R muốn thu gom lại quyền lực.
Cho nên, bọn họ phải dè dặt.
Chương870
CHƯƠNG 870
Dù sao, mông của bọn họ không sạch sẽ, một khi bị phát hiện, sẽ đúng lúc đưa dao cho quốc chủ Hàn Đỉnh.
Không chỉ hào tộc, thế gia cũng đang theo dõi cuộc thi đấu y thuật này.
Hai thế gia nhà họ Cổ và nhà họ Tiêu này cũng chịu thua thiệt trong bữa tiệc mừng thọ của Vương Kinh Hồng, bị Hàn Đỉnh lừa một khoản tiền lớn, cũng nhân cơ hội loại bỏ không ít người của hai nhà bọn họ.
Cũng là người câm chịu thiệt.
Theo bọn họ thấy, cuộc thi đấu y thuật lần này không chỉ đơn giản là một cuộc thi đấu y thuật mà là tranh đấu quyền lực.
Phái của Hàn Đỉnh chắc chắn sẽ nhân cơ hội lần này, thu nhận sáu thần y cho mình, hoàn toàn khống chế Liên minh y học.
Điều này không phù hợp với lợi ích của thế gia.
Bọn họ tuyệt đối không thể để cho Hàn Đỉnh nắm giữ Liên minh y học, nếu không nó sẽ trở thành vũ khí sắc bén để đối phó với thế gia.
Tất cả y sĩ của nước R đều có liên quan tới Liên minh y học. Cho dù là y sĩ trong gia tộc bọn họ cũng có thân phận trong Liên minh y học.
Tất cả y sĩ nước R đều vinh dự khi được tiến vào Liên minh y học.
Bởi vậy, một khi để Hàn Đỉnh nắm giữ lực lượng Liên minh y học này, bất kể là hào tộc hay thế gia đều sẽ bị Hàn Đỉnh nắm chặt cổ họng.
Dù sao bất kể bệnh nặng hay nhẹ đều cần tới y sĩ, hơn nữa còn có vài thứ đặc biệt cũng cần y sĩ mới có thể thực hiện được.
Một khi Liên minh y học bị Hàn Đỉnh khống chế, những vật dụng y tế kia sẽ biến thành đòn sát thủ của Hàn Đỉnh. Đến lúc đó, hào tộc và thế gia còn không phải bị Hàn Đỉnh bắt chẹt sao?
Cho nên, bọn họ phải tham dự cuộc thi đấu y thuật này.
“Nếu không thể lôi kéo được thì làm cho Liên minh y học loạn lên. Chẳng thà khiến Liên minh y học loạn không chịu nổi, cũng không thể để Hàn Đỉnh khống chế nó.”
“Những năm gần đây, Hàn Đỉnh chèn ép thế gia càng lúc càng nghiêm trọng, muốn hoàn toàn loại bỏ sức ảnh hưởng của thế gia. Đây không phải là chuyện tốt đối với chúng ta. Trận chiến về quyền lực không có thắng hay thua, chỉ có sống và chết. Một khi chúng ta lùi bước, chờ đợi chúng ta chỉ có cái chết.”
“Lần này, tôi hy vọng thế gia chúng ta có thể vứt bỏ hiềm khích lúc trước, liên minh với nhau, quyết không thể để Liên minh y học rơi vào trong tay của Hàn Đỉnh.”
“Nhà họ Ngụy tôi bằng lòng hợp tác với sáu thế gia lớn khác, chống lại Hàn Đỉnh.”
Bên thế gia đang âm thầm liên kết với nhau, mượn cuộc thi đấu y thuật ở điện Huyền Hồ để lập thành một liên minh tạm thời, cùng chống lại phái của Hàn Đỉnh.
Nước R nhìn như bình tĩnh, nhưng trên thực tế mạch nước ngầm đã bắt đầu chuyển động.
Trước đây, lúc xây dựng đất nước, bọn họ từng mượn lực lượng của thế gia, đồng thời thế gia cũng thật sự từng bỏ ra sức lực lớn.
Nhưng bây giờ, thế gia có sức ảnh hưởng quá lớn, khiến cho quốc chủ Hàn Đỉnh kiêng kỵ.
Bởi vì ở phương diện nào đó, sức ảnh hưởng của thế gia còn lớn hơn quốc chủ Hàn Đỉnh, vậy Hàn Đỉnh làm sao có thể không lo lắng được?
Bình luận facebook