-
Chương 696-700
Chương696
CHƯƠNG 696
“Loại người này căn bản không đáng nhận được sự đồng cảm, chết cũng đáng đời!”
Đủ mọi lời mắng chửi truyền vào tai, Vương Bác Thần nhẹ nhàng bước lên một bước: “Các người muốn tìm chết, tôi cho các người toại nguyện!”
“Không được nhúc nhích, giơ tay lên!”
Vào lúc này, một đội lính đặc chủng xông vào, vây lấy Vương Bác Thần.
Một đội lính đặc chủng vây ba người Vương Bác Thần lại, tất cả họng súng nhắm vào Vương Bác Thần.
Chỉ cần hạ lệnh một tiếng, ba người Vương Bác Thần chết chắc.
Trần Tiểu Băng đã bị dọa nói không thành lời, hai chân run rẩy, răng va lập cập.
Tuy cô ta là ngôi sao nổi tiếng trong tiếng, nhưng đối mặt với lính đặc chủng có súng đan thật, cô ta không bị dọa tè tại chỗ đã rất không tệ rồi!
Đây không phải diễn viên trong phim, mà là quân tinh nhuệ thật sự đã lên chiến trường!
Trần Tiểu Băng thậm chí từ trên người bọn họ ngửi được một chút vị máu tanh, ánh mắt của bọn họ giống như mắt con sói, khiến người ta không rét mà run.
“Anh, anh Vương, phải làm sao đây?”
Trần Tiểu Băng sắp bị dọa khóc rồi, cô ta đâu từng thấy trận địa như này bao giờ.
Nhưng nhìn thấy dáng vẻ điềm nhiên ngút ngàn đó của Vương Bác Thần, trong lòng Trần Tiểu Băng lại bình yên hơn nhiều.
Người đàn ông gan to hơn trời này, hôm nay có thể sống đi ra khỏi nơi này không?
Anh có thể lần nữa tạo ra kỳ tích không?
Không biết tại sao, trong lòng Trần Tiểu Băng vậy mà có chút mong chờ về Vương Bác Thần.
“Xem là được.”
Vương Bác Thần cũng không nói nhiều, Dao Dao vẫn ngủ say trong lòng anh, đây là Vương Bác Thần cố ý khiến Dao Dao ngủ, anh không muốn để con gái của mình nhìn thấy những điều đen tối như này.
Anh là người đàn ông của gia đình, là ba của con gái, mọi điều đen tối và tà ác, anh đều sẽ chặn ở bên ngoài.
“Còn nữa không?”
Vương Bác Thần không thèm liếc nhìn lính đặc chủng, tiếp tục nhìn Trình Lâm và Bắc Vinh Long, bình tĩnh nói: “Chút người này, hình như vẫn không đủ.”
“Quả thật không đủ.”
Bắc Vinh Long lúc này nheo hai mắt lại, trong đôi mắt hẹp dài b.ắn ra hai đạo sát cơ, hùng hồn nói: “Nếu cậu có thực lực cấp bậc chiến thần, tôi cũng phải phòng bị loại người ngông cuồng như cậu tùy ý tổn thương người vô tội, đối với loại hung đồ như cậu, nước R chúng tôi luôn đánh rắn dập đầu!”
“Cho dù cậu có thực lực cấp bậc chiến thần, nhưng cậu vô duyên vô cớ xông vào nhà họ Vương giết người, tôi là phó thủ tướng của nước R, tuyệt đối sẽ không tha cho cậu.”
Trình Lâm là người từng lên chiến trường, không có lòng vòng nhiều như Bắc Vinh Long, trực tiếp trầm giọng nói: “Vương Bác Thần, có trách thì trách bản thân cậu là một đứa con riêng, sự tồn tại của cậu đối với nhà họ Vương mà nói là sự sỉ nhục! Ông cụ Diệp bọn họ đến bây giờ vẫn không ra ngoài, chính là cậu không xứng để bọn họ gặp.”
Chương697
CHƯƠNG 697
“Là một đứa con riêng, cậu có sở hữu thực lực cấp bậc chiến thần, còn tát mạnh nhà họ Vương một cái, cho dù là chết, cũng rất vẻ quang rồi. Có lẽ, là con trai, là ba, cậu đã đòi lại công bằng cho Lý Kì, cho con gái của cậu, cậu không tồi. Điểm này tôi nói chuyện rất tán thưởng cậu, còn là một người đàn ông, có chút gách nhiệm của người đàn ông! Có điều, cũng chỉ như vậy mà thôi!”
“Cái sai của cậu là sai ở chỗ, cậu là con riêng của nhà họ Vương, sự tồn tại của cậu chính là nỗi nhục đối với nhà họ Vương! Nếu cậu an phận sống cuộc sống bình thường, che giấu thân phận, vậy không ai sẽ quản cậu. Nhưng cậu không nên mang trong mình dị huyết, không nên tới nhà họ Vương!”
“Có lẽ đây cũng không phải là lỗi của cậu, mà là lỗi của mẹ cậu Lý Kì, nếu không phải bà ta lúc đầu lên giường với gia chủ Vương, cũng sẽ không có cậu. Một tiện nữ của gia tộc nhỏ, nghĩ rằng mang thai thì có vốn liếng để bắt chẹt, không biết trời cao đất dày. Mà cậu mang trong mình dị huyết chính là tội của ba con các cậu, bởi vì thân phận của các người thấp hèn, không xứng có được dị huyết của nhà họ Vương!”
Lời của Trình Lâm như một hòn đá mà làm dậy sóng lớn, tuy mọi người đều biết tất cả chuyện này, nhưng nói toẹt trước mặt như này, vẫn rất chấn động lòng người!
Vậy nên, nhà họ Vương sẽ không tha cho ba con Vương Bác Thần!
“Nói xong rồi chứ?”
Giọng điệu của Vương Bác Thần lạnh lùng, trầm giọng nói: “Vậy, ông nên chết rồi.”
Trình Lâm trong dáng vẻ cao cao tại thượng, trong giọng điệu mang theo sự căm ghét đối với mẹ của Vương Bác Thần. Theo ông ta thấy, mẹ của Vương Bác Thần – Lý Kì chẳng qua là vì để bám vào nhà họ Vương, cố ý câu dẫn Vương Hạo mới xuất hiện loại scandal này.
Xét từ gia tộc giàu sang như bọn họ thì thấy, tội của Lý Kì không chỉ có chuyện bà ta câu dẫn Vương Hạo, mà còn cả chuyện bà ta vậy mà một mình sinh ra Vương Bác Thần còn muốn đưa Vương Bác Thần về nhà họ Vương, đây mới là nghiệp của Lý Kì.
Một người phụ nữ ti tiện, chơi thì đã chơi rồi, cho chút tiền là được.
Không ngờ Lý Kì vậy mà còn dẫn đứa con riêng tìm tới cửa, đây mới là tội của Lý Kì.
Vậy nên theo bọn họ thấy, bây giờ Vương Bác Thần vậy mà còn dám tới cửa đòi lại công bằng cho người phụ nữ hạ tiện như Lý Kì, thật sự là nực cười.
Lời của Trình Lâm, bọn họ nghe thì thấy quá là bình thường.
Lời của Vương Bác Thần, Trình Lâm không có để trong lòng, ông ta không cho rằng Vương Bác Thần dám giết ông ta.
Ông ta là tướng lĩnh trung cấp được quốc chủ trao huân chương của nước R, Vương Bác Thần cho dù có thực lực của chiến thần, một khi ra tay với ông ta, đó chính là làm trái lệnh cấm của thần chủ, là tìm chết.
Cho nên, cho dù biết Vương Bác Thần sở hữu thực lực cấp bậc chiến thần, ông ta cũng không sợ.
Trình Lâm tiếp tục thẳng thắn nói: “Vương Bác Thần, đây là quy tắc của trò chơi, mẹ cậu lúc đâu câu dẫn gia chủ Vương, là để trèo cao vào nhà họ Vương, là vì lợi ích mà thôi. Nói trắng ra, chính ra bán thân, không có gì khác biệt với những người phụ nữ ở nhà thổ. Cậu không thể mong chờ người phụ nữ trong nhà thổ mang thai con của quý tộc còn muốn xin quý tộc chịu trách nhiệm chứ?
Một người của gia tộc khác ở bên cạnh mỉa mai nói: “Không sai, đối với loại người có thân phận như chúng tôi mà nói, loại phụ nữ hạ tiện như Lý Kì, chẳng qua chỉ là ‘gái’ thuần khiết một chút mà thôi, chơi thì cũng chơi rồi, vốn là vì tham tiền tài của chúng tôi, còn mong chúng tôi chịu trách nhiệm sao? Mơ đẹp thật.”
Trình Lâm nói với vẻ rất hiển nhiên: “Nghe thấy rồi chứ? Đây là quy tắc của trò chơi, không có ai cho rằng sự tình nguyện của mẹ cậu là tình yêu, đó chỉ là một cuộc giao dịch mà thôi. Năm đó gia chủ Vương chẳng qua chỉ là giải quyết vấn đề si.nh lý mà thôi, mẹ cậu Lý Kì lại muốn nhân cơ hội trèo cao, chẳng qua là người si nói mộng mà thôi, hiểu chứ?”
Chương698
CHƯƠNG 698
“Nói xong chưa?”
Nhìn những người tự cho mình cao cao tại thượng được gọi là ông lớn này, Vương Bác Thần bỗng nhiên ngay cả tức giận cũng cảm thấy buồn nôn.
Những người này, chỉ là một đám sâu mọt bám víu vào gia tộc, hưởng ké những đồ thiu thối mà thôi.
“Cái gì?”
Trình Lâm sững người, lúc này Vương Bác Thần bị mười mấy lính đặc chủng vây lại, ba tay súng bắn tỉa đã vào vị trí, còn có một vị chiến thần sắp đến, vào lúc này rồi, Vương Bác Thần vậy mà vẫn hung hăng như vậy?
Nếu không phải là biết tất cả mọi người đều đã vào vị trí, Trình Lâm cũng không dám đơn độc đối mặt với Vương Bác Thần mà nói những lời này.
Rắc!
Trong nháy mắt, Trình Lâm còn chưa kịp phản ứng thì cảm thấy mình bỗng nhiên lùn đi rất nhiều.
Ông ta kinh ngạc nhìn, mới phát hiện hai chân của mình đã bị gãy, lúc này mới cảm nhận được một cơn đau thấu tim truyền đến!
Tất cả mọi chuyện xảy ra chỉ trong nháy mắt, không có ai có thể phản ứng kịp, đợi khi Bắc Vinh Long ở bên cạnh Trình Lâm ý thức được, Trình Lâm đã quỳ ở dưới đất, hai chân đã bị gãy!
“Á—”
Người từng chịu thương đều biết, khi vừa bị thương thì không cảm nhận được cơn đau. Cho nên mãi tới lúc này, Trình Lâm mới phát ra một tiếng kêu thảm thiết như lợn bị chọc tiết!
Bụp!
Vương Bác Thần đấm một cú vào mặt Trình Lâm, đánh cho răng trong mồm của Trình Lâm rơi xuống, Vương Bác Thần lại bóp mồm của ông ta, chiếc răng gãy trong miệng bị nuốt toàn bộ vào bụng.
Trong mắt của Trình Lâm lúc này mới lộ vẻ kinh sợ, không ngờ Vương Bác Thần thật sự dám giết ông ta!
Vương Bác Thần lạnh lùng nhìn vào mắt của ông ta, lạnh nhạt nói: “Đạo lý của tôi rất đơn giản, người nghe tôi thì sống, người không nghe tôi thì chết!”
Ầm!
Lời này giống như một đạo sấm sét, nổ vang trong đầu!
Ông ta dường như từng nghe lời giống vậy ở đâu đó!
“Người nghe lời tôi thì sống! Người không nghe lời tôi thì chết!”
Lời nói bá đạo như này, nổ ầm trong tai trong của Trình Lâm, ông ta kinh hãi nhìn Vương Bác Thần, dường như đã quên mất đau đớn kịch liệt lúc này, trong mắt đầu tiên là xuất hiện một tia mờ mịt và nghi hoặc, sau đó biến thành sợ hãi.
Ông ta nhớ ra rồi, câu nói này, năm đó ông ta nghe người đàn ông đó nói!!
Ngữ khí và giọng điệu giống y hệt!
Sự lạnh nhạt giống nhau, sự khinh thường giống nhau!
Nhưng lúc đó, ông ta không có tư cách thấy gương mặt dưới chiếc mặt nạ Tề Thiên đại thánh đó, ngay cả lại gần 10m cũng không có tư cách, chỉ từng từ xa, nghe câu này từ xa.
Chương699
CHƯƠNG 699
Thần chủ!
Lẽ nào, Vương Bác Thần là thần chủ?
Nếu không phải, vậy giọng điệu nói câu này của Vương Bác Thần sao lại giống hệt khi thần chủ nói năm đó!!
Bỗng nhiên, trong đầu của ông ta vụt qua một tia chớp, cả người giống như chảy qua một dòng điện, bỗng rung lên!
Vương Bác Thần, tuyệt đối chính là thần chủ!
Nếu không, một người kiêu ngạo như Triệu Hoa Cường sao lại cung kính với Vương Bác Thần như vậy?
Trình Lâm nghe được một lời đồn, nghe nói Triệu Hoa Cường là đệ tử ký danh của thần chủ. Nhưng không có mấy người tin, bởi vì những đệ tử đó của thần chủ, mỗi một người đều là tồn tại chỉ cần giậm chân thì có thể khiến cả thế giới run rẩy.
Nhưng bây giờ ông ta nghĩ thông rồi, Triệu Hoa Cường nói ông ta là đệ tử của thần chủ, nhưng Trình Lâm lại chưa từng nghe nói thần chủ có một đệ tử như này, mà Triệu Hoa Cường là sở hữu thực lực cấp bậc Chiến Vương, sư phụ của ông ta không thể vô danh được.
Mà sau khi thần chủ tọa trấn nước R, tất cả mọi người của giới võ đạo, buộc phải đăng ký, nếu không giết không tha, trong tình huống này, cường giả của giới võ đạo nhân gian về cơ bản đều có hồ sơ ghi chép, càng không cần nói Vương Bác Thần từng lên chiến trường.
Nhưng Trình Lâm ông ta lại chưa từng nghe nói!
Chỉ khi Vương Bác Thần là thần chủ, vậy thì tất cả chuyện này mới có thể giải thích được.
Khi một người bắt đầu nghi ngờ một chuyện, hơn nữa khi ở mặt logic cũng có thể nói thông, vậy thì chuyện này 80% khả năng là thật.
Trình Lâm nghĩ thông tất cả chuyện này, đầu óc trống rỗng, sự kinh hãi trong lòng giống như sóng thần, không thể bình ổn được.
Vương Bác Thần mà tất cả mọi người bọn họ mỉa mai mắng chửi, lại là thần chủ mà tất cả mọi người bọn họ đều vô cùng kính sợ!
Loại so sánh mãnh liệt như này, gần như muốn dày vò Trình Lâm phát điên!
Ông ta muốn nói chuyện, nhưng miệng đã bị một cú đấm đó của Vương Bác Thần đánh nát, cằm cũng bị trật khớp, một cái miệng đầy máu chảy ra.
Bụp bụp bụp! Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.
Ông ta đã không quan tâm được chuyện khác nữa, đầu đập mạnh xuống đất, máu chảy ra.
Tướng quân Trình luôn cao ngạo, công trạng đầy người, đã rén rồi!
Những công lao mà ông ta lấy làm tự hào, khiến ông ta an tâm thưởng thụ đặc quyền, ở trước mặt Vương Bác Thần tính là cái rắm!
Huống chi, lúc này ông ta cảm thấy Vương Bác Thần là thật sự muốn mạng của ông ta!
Ông ta cuối cùng cũng hiểu hàm ý của câu nói đó của Vương Bác Thần.
Lúc này, tôi có thể chém ông!
“Dừng tay!”
Bắc Vinh Long bị dọa tới mức mặt mày trắng bệch, ông ta không ngờ Vương Bác Thần thật sự giết Trình Lâm, ông ta nghĩ Vương Bác Thần nhiều nhất cũng chỉ đánh Trình Lâm một trận mà thôi.
Nhưng bây giờ rõ ràng là muốn giết Trình Lâm!
Chương700
CHƯƠNG 700
“Vương Bác Thần, buông tướng quân Trình ra, tôi bảo đảm cậu không chết! Nếu không, cậu chết chắc!”
Mười mấy lính đặc chủng đó cũng đơ rồi, bọn họ luôn nhìn chằm chằm Vương Bác Thần, nhưng tốc độ của Vương Bác Thần quá nhanh, nhanh đến mức bọn họ cũng không phản ứng kịp chuyện gì đã xảy ra!
Mười mấy khẩu súng lập tức chĩa vào Vương Bác Thần.
Mà ba tay súng bắn tỉa ở trong tối, sau khi sững người thì lập tức lại nhắm chuẩn Vương Bác Thần.
“Kẻ nào không biết sống chết, dám giết ở đâu? Không muốn sống rồi sao?”
Vào lúc này, những chiếc xe lái vào, từng nhóm binh sĩ nhảy xuống, có hai nhóm tới!
Nhanh chóng bao vây chặt nơi này!
Một người đàn ông trung niên mặc đồ kiểu trung hoa, cất bước đi tới, trên người dường như có khí thế dời núi lấp biển.
Bắc Vinh Long nhìn ông ta, cuối cùng cũng thở phào.
Chiến thần Hồ Quốc Trụ, đến rồi!
“Chiến thần Hồ đến rồi, lần này có trò hay để xem rồi, đứa con riêng Vương Bác Thần này chết chắc rồi!”
“Chiến thần Hồ Quốc Trụ là chiến thần đứng đầu trừ ba chiến thần của Thần Thiên Các!”
“Xem ra phó thủ tướng Bắc sớm đã sắp xếp xong rồi, chiến thần Hồ đến là để đối phó Vương Bác Thần.”
Không ít người nhỏ giọng xì xầm, nhìn Hồ Quốc Trụ đầy sự sùng bái.
Nếu không có Thần Thiên Các do thần chủ xây dựng, vậy thì Hồ Quốc Trụ chính là người đứng đầu ở nước R hiện nay!
Trước khi thần chủ quật khởi, Hồ Quốc Trụ là chiến thần đứng đầu một cách xứng đáng, tuy ông ta không có kỳ công thiên cổ như thần chủ một mình trấn áp đương thế, cũng không có chiến lực mạnh mẽ như ba vị chiến thần do thần chủ của Thần Thiên Các đích thân bồi dưỡng, nhưng trước khi Thần Thiên Các xuất hiện, luôn là ông ta và chiến thần các ngươi xoay quanh.
Vậy nên, tuy Hồ Quốc Trụ không có chói mắt như thần chủ, nhưng cũng là một người có công với nước R ở trong lịch sử chiến thần!
Hiện nay, ông ta xuất hiện ở đây, còn lo lắng không làm được gì đồ bỏ đi của nhà họ Vương như Vương Bác Thần chắc?”
“Chiến thần Quốc Trụ đến rồi, tôi nói ngay mà phó thủ tưởng Bắc sẽ không để một đứa con riêng ngông cuồng, xem Vương Bác Thần còn có thể ngang ngược tới khi nào!”
Có người cười lạnh, khinh thường.
Theo bọn họ thấy, Vương Bác Thần cho dù là có thực lực cấp bậc chiến thần, cũng không thể là đối thủ của chiến thần nổi danh từ lâu như Hồ Quốc Trụ!
Huống chi, vị thần chủ Quốc Trụ này của Hồ Quốc Trụ đến rồi, còn lo lắng cường giả khác không đến sao?
Vương Bác Thần là cái thá gì, ở trước mặt những cường giả thật sự này, căn bản không đủ nhìn.
“Chiến thần Quốc Trụ, lần này làm phiền ông rồi.”
Phó thủ tướng Bắc mỉm cười đi tới, nhiệt tình chào hỏi với Hồ Quốc Trụ.
“Ha ha, cho dù ông không gọi, tôi cũng phải tới, dù sao cái đùi to của nhà họ Vương, ai cũng muốn ôm. Huống chi, Vương lão chiến thần năm đó là tiền bối của tôi, tôi sao có thể không nể mặt hậu nhân của ngài ấy chứ?”
CHƯƠNG 696
“Loại người này căn bản không đáng nhận được sự đồng cảm, chết cũng đáng đời!”
Đủ mọi lời mắng chửi truyền vào tai, Vương Bác Thần nhẹ nhàng bước lên một bước: “Các người muốn tìm chết, tôi cho các người toại nguyện!”
“Không được nhúc nhích, giơ tay lên!”
Vào lúc này, một đội lính đặc chủng xông vào, vây lấy Vương Bác Thần.
Một đội lính đặc chủng vây ba người Vương Bác Thần lại, tất cả họng súng nhắm vào Vương Bác Thần.
Chỉ cần hạ lệnh một tiếng, ba người Vương Bác Thần chết chắc.
Trần Tiểu Băng đã bị dọa nói không thành lời, hai chân run rẩy, răng va lập cập.
Tuy cô ta là ngôi sao nổi tiếng trong tiếng, nhưng đối mặt với lính đặc chủng có súng đan thật, cô ta không bị dọa tè tại chỗ đã rất không tệ rồi!
Đây không phải diễn viên trong phim, mà là quân tinh nhuệ thật sự đã lên chiến trường!
Trần Tiểu Băng thậm chí từ trên người bọn họ ngửi được một chút vị máu tanh, ánh mắt của bọn họ giống như mắt con sói, khiến người ta không rét mà run.
“Anh, anh Vương, phải làm sao đây?”
Trần Tiểu Băng sắp bị dọa khóc rồi, cô ta đâu từng thấy trận địa như này bao giờ.
Nhưng nhìn thấy dáng vẻ điềm nhiên ngút ngàn đó của Vương Bác Thần, trong lòng Trần Tiểu Băng lại bình yên hơn nhiều.
Người đàn ông gan to hơn trời này, hôm nay có thể sống đi ra khỏi nơi này không?
Anh có thể lần nữa tạo ra kỳ tích không?
Không biết tại sao, trong lòng Trần Tiểu Băng vậy mà có chút mong chờ về Vương Bác Thần.
“Xem là được.”
Vương Bác Thần cũng không nói nhiều, Dao Dao vẫn ngủ say trong lòng anh, đây là Vương Bác Thần cố ý khiến Dao Dao ngủ, anh không muốn để con gái của mình nhìn thấy những điều đen tối như này.
Anh là người đàn ông của gia đình, là ba của con gái, mọi điều đen tối và tà ác, anh đều sẽ chặn ở bên ngoài.
“Còn nữa không?”
Vương Bác Thần không thèm liếc nhìn lính đặc chủng, tiếp tục nhìn Trình Lâm và Bắc Vinh Long, bình tĩnh nói: “Chút người này, hình như vẫn không đủ.”
“Quả thật không đủ.”
Bắc Vinh Long lúc này nheo hai mắt lại, trong đôi mắt hẹp dài b.ắn ra hai đạo sát cơ, hùng hồn nói: “Nếu cậu có thực lực cấp bậc chiến thần, tôi cũng phải phòng bị loại người ngông cuồng như cậu tùy ý tổn thương người vô tội, đối với loại hung đồ như cậu, nước R chúng tôi luôn đánh rắn dập đầu!”
“Cho dù cậu có thực lực cấp bậc chiến thần, nhưng cậu vô duyên vô cớ xông vào nhà họ Vương giết người, tôi là phó thủ tướng của nước R, tuyệt đối sẽ không tha cho cậu.”
Trình Lâm là người từng lên chiến trường, không có lòng vòng nhiều như Bắc Vinh Long, trực tiếp trầm giọng nói: “Vương Bác Thần, có trách thì trách bản thân cậu là một đứa con riêng, sự tồn tại của cậu đối với nhà họ Vương mà nói là sự sỉ nhục! Ông cụ Diệp bọn họ đến bây giờ vẫn không ra ngoài, chính là cậu không xứng để bọn họ gặp.”
Chương697
CHƯƠNG 697
“Là một đứa con riêng, cậu có sở hữu thực lực cấp bậc chiến thần, còn tát mạnh nhà họ Vương một cái, cho dù là chết, cũng rất vẻ quang rồi. Có lẽ, là con trai, là ba, cậu đã đòi lại công bằng cho Lý Kì, cho con gái của cậu, cậu không tồi. Điểm này tôi nói chuyện rất tán thưởng cậu, còn là một người đàn ông, có chút gách nhiệm của người đàn ông! Có điều, cũng chỉ như vậy mà thôi!”
“Cái sai của cậu là sai ở chỗ, cậu là con riêng của nhà họ Vương, sự tồn tại của cậu chính là nỗi nhục đối với nhà họ Vương! Nếu cậu an phận sống cuộc sống bình thường, che giấu thân phận, vậy không ai sẽ quản cậu. Nhưng cậu không nên mang trong mình dị huyết, không nên tới nhà họ Vương!”
“Có lẽ đây cũng không phải là lỗi của cậu, mà là lỗi của mẹ cậu Lý Kì, nếu không phải bà ta lúc đầu lên giường với gia chủ Vương, cũng sẽ không có cậu. Một tiện nữ của gia tộc nhỏ, nghĩ rằng mang thai thì có vốn liếng để bắt chẹt, không biết trời cao đất dày. Mà cậu mang trong mình dị huyết chính là tội của ba con các cậu, bởi vì thân phận của các người thấp hèn, không xứng có được dị huyết của nhà họ Vương!”
Lời của Trình Lâm như một hòn đá mà làm dậy sóng lớn, tuy mọi người đều biết tất cả chuyện này, nhưng nói toẹt trước mặt như này, vẫn rất chấn động lòng người!
Vậy nên, nhà họ Vương sẽ không tha cho ba con Vương Bác Thần!
“Nói xong rồi chứ?”
Giọng điệu của Vương Bác Thần lạnh lùng, trầm giọng nói: “Vậy, ông nên chết rồi.”
Trình Lâm trong dáng vẻ cao cao tại thượng, trong giọng điệu mang theo sự căm ghét đối với mẹ của Vương Bác Thần. Theo ông ta thấy, mẹ của Vương Bác Thần – Lý Kì chẳng qua là vì để bám vào nhà họ Vương, cố ý câu dẫn Vương Hạo mới xuất hiện loại scandal này.
Xét từ gia tộc giàu sang như bọn họ thì thấy, tội của Lý Kì không chỉ có chuyện bà ta câu dẫn Vương Hạo, mà còn cả chuyện bà ta vậy mà một mình sinh ra Vương Bác Thần còn muốn đưa Vương Bác Thần về nhà họ Vương, đây mới là nghiệp của Lý Kì.
Một người phụ nữ ti tiện, chơi thì đã chơi rồi, cho chút tiền là được.
Không ngờ Lý Kì vậy mà còn dẫn đứa con riêng tìm tới cửa, đây mới là tội của Lý Kì.
Vậy nên theo bọn họ thấy, bây giờ Vương Bác Thần vậy mà còn dám tới cửa đòi lại công bằng cho người phụ nữ hạ tiện như Lý Kì, thật sự là nực cười.
Lời của Trình Lâm, bọn họ nghe thì thấy quá là bình thường.
Lời của Vương Bác Thần, Trình Lâm không có để trong lòng, ông ta không cho rằng Vương Bác Thần dám giết ông ta.
Ông ta là tướng lĩnh trung cấp được quốc chủ trao huân chương của nước R, Vương Bác Thần cho dù có thực lực của chiến thần, một khi ra tay với ông ta, đó chính là làm trái lệnh cấm của thần chủ, là tìm chết.
Cho nên, cho dù biết Vương Bác Thần sở hữu thực lực cấp bậc chiến thần, ông ta cũng không sợ.
Trình Lâm tiếp tục thẳng thắn nói: “Vương Bác Thần, đây là quy tắc của trò chơi, mẹ cậu lúc đâu câu dẫn gia chủ Vương, là để trèo cao vào nhà họ Vương, là vì lợi ích mà thôi. Nói trắng ra, chính ra bán thân, không có gì khác biệt với những người phụ nữ ở nhà thổ. Cậu không thể mong chờ người phụ nữ trong nhà thổ mang thai con của quý tộc còn muốn xin quý tộc chịu trách nhiệm chứ?
Một người của gia tộc khác ở bên cạnh mỉa mai nói: “Không sai, đối với loại người có thân phận như chúng tôi mà nói, loại phụ nữ hạ tiện như Lý Kì, chẳng qua chỉ là ‘gái’ thuần khiết một chút mà thôi, chơi thì cũng chơi rồi, vốn là vì tham tiền tài của chúng tôi, còn mong chúng tôi chịu trách nhiệm sao? Mơ đẹp thật.”
Trình Lâm nói với vẻ rất hiển nhiên: “Nghe thấy rồi chứ? Đây là quy tắc của trò chơi, không có ai cho rằng sự tình nguyện của mẹ cậu là tình yêu, đó chỉ là một cuộc giao dịch mà thôi. Năm đó gia chủ Vương chẳng qua chỉ là giải quyết vấn đề si.nh lý mà thôi, mẹ cậu Lý Kì lại muốn nhân cơ hội trèo cao, chẳng qua là người si nói mộng mà thôi, hiểu chứ?”
Chương698
CHƯƠNG 698
“Nói xong chưa?”
Nhìn những người tự cho mình cao cao tại thượng được gọi là ông lớn này, Vương Bác Thần bỗng nhiên ngay cả tức giận cũng cảm thấy buồn nôn.
Những người này, chỉ là một đám sâu mọt bám víu vào gia tộc, hưởng ké những đồ thiu thối mà thôi.
“Cái gì?”
Trình Lâm sững người, lúc này Vương Bác Thần bị mười mấy lính đặc chủng vây lại, ba tay súng bắn tỉa đã vào vị trí, còn có một vị chiến thần sắp đến, vào lúc này rồi, Vương Bác Thần vậy mà vẫn hung hăng như vậy?
Nếu không phải là biết tất cả mọi người đều đã vào vị trí, Trình Lâm cũng không dám đơn độc đối mặt với Vương Bác Thần mà nói những lời này.
Rắc!
Trong nháy mắt, Trình Lâm còn chưa kịp phản ứng thì cảm thấy mình bỗng nhiên lùn đi rất nhiều.
Ông ta kinh ngạc nhìn, mới phát hiện hai chân của mình đã bị gãy, lúc này mới cảm nhận được một cơn đau thấu tim truyền đến!
Tất cả mọi chuyện xảy ra chỉ trong nháy mắt, không có ai có thể phản ứng kịp, đợi khi Bắc Vinh Long ở bên cạnh Trình Lâm ý thức được, Trình Lâm đã quỳ ở dưới đất, hai chân đã bị gãy!
“Á—”
Người từng chịu thương đều biết, khi vừa bị thương thì không cảm nhận được cơn đau. Cho nên mãi tới lúc này, Trình Lâm mới phát ra một tiếng kêu thảm thiết như lợn bị chọc tiết!
Bụp!
Vương Bác Thần đấm một cú vào mặt Trình Lâm, đánh cho răng trong mồm của Trình Lâm rơi xuống, Vương Bác Thần lại bóp mồm của ông ta, chiếc răng gãy trong miệng bị nuốt toàn bộ vào bụng.
Trong mắt của Trình Lâm lúc này mới lộ vẻ kinh sợ, không ngờ Vương Bác Thần thật sự dám giết ông ta!
Vương Bác Thần lạnh lùng nhìn vào mắt của ông ta, lạnh nhạt nói: “Đạo lý của tôi rất đơn giản, người nghe tôi thì sống, người không nghe tôi thì chết!”
Ầm!
Lời này giống như một đạo sấm sét, nổ vang trong đầu!
Ông ta dường như từng nghe lời giống vậy ở đâu đó!
“Người nghe lời tôi thì sống! Người không nghe lời tôi thì chết!”
Lời nói bá đạo như này, nổ ầm trong tai trong của Trình Lâm, ông ta kinh hãi nhìn Vương Bác Thần, dường như đã quên mất đau đớn kịch liệt lúc này, trong mắt đầu tiên là xuất hiện một tia mờ mịt và nghi hoặc, sau đó biến thành sợ hãi.
Ông ta nhớ ra rồi, câu nói này, năm đó ông ta nghe người đàn ông đó nói!!
Ngữ khí và giọng điệu giống y hệt!
Sự lạnh nhạt giống nhau, sự khinh thường giống nhau!
Nhưng lúc đó, ông ta không có tư cách thấy gương mặt dưới chiếc mặt nạ Tề Thiên đại thánh đó, ngay cả lại gần 10m cũng không có tư cách, chỉ từng từ xa, nghe câu này từ xa.
Chương699
CHƯƠNG 699
Thần chủ!
Lẽ nào, Vương Bác Thần là thần chủ?
Nếu không phải, vậy giọng điệu nói câu này của Vương Bác Thần sao lại giống hệt khi thần chủ nói năm đó!!
Bỗng nhiên, trong đầu của ông ta vụt qua một tia chớp, cả người giống như chảy qua một dòng điện, bỗng rung lên!
Vương Bác Thần, tuyệt đối chính là thần chủ!
Nếu không, một người kiêu ngạo như Triệu Hoa Cường sao lại cung kính với Vương Bác Thần như vậy?
Trình Lâm nghe được một lời đồn, nghe nói Triệu Hoa Cường là đệ tử ký danh của thần chủ. Nhưng không có mấy người tin, bởi vì những đệ tử đó của thần chủ, mỗi một người đều là tồn tại chỉ cần giậm chân thì có thể khiến cả thế giới run rẩy.
Nhưng bây giờ ông ta nghĩ thông rồi, Triệu Hoa Cường nói ông ta là đệ tử của thần chủ, nhưng Trình Lâm lại chưa từng nghe nói thần chủ có một đệ tử như này, mà Triệu Hoa Cường là sở hữu thực lực cấp bậc Chiến Vương, sư phụ của ông ta không thể vô danh được.
Mà sau khi thần chủ tọa trấn nước R, tất cả mọi người của giới võ đạo, buộc phải đăng ký, nếu không giết không tha, trong tình huống này, cường giả của giới võ đạo nhân gian về cơ bản đều có hồ sơ ghi chép, càng không cần nói Vương Bác Thần từng lên chiến trường.
Nhưng Trình Lâm ông ta lại chưa từng nghe nói!
Chỉ khi Vương Bác Thần là thần chủ, vậy thì tất cả chuyện này mới có thể giải thích được.
Khi một người bắt đầu nghi ngờ một chuyện, hơn nữa khi ở mặt logic cũng có thể nói thông, vậy thì chuyện này 80% khả năng là thật.
Trình Lâm nghĩ thông tất cả chuyện này, đầu óc trống rỗng, sự kinh hãi trong lòng giống như sóng thần, không thể bình ổn được.
Vương Bác Thần mà tất cả mọi người bọn họ mỉa mai mắng chửi, lại là thần chủ mà tất cả mọi người bọn họ đều vô cùng kính sợ!
Loại so sánh mãnh liệt như này, gần như muốn dày vò Trình Lâm phát điên!
Ông ta muốn nói chuyện, nhưng miệng đã bị một cú đấm đó của Vương Bác Thần đánh nát, cằm cũng bị trật khớp, một cái miệng đầy máu chảy ra.
Bụp bụp bụp! Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.
Ông ta đã không quan tâm được chuyện khác nữa, đầu đập mạnh xuống đất, máu chảy ra.
Tướng quân Trình luôn cao ngạo, công trạng đầy người, đã rén rồi!
Những công lao mà ông ta lấy làm tự hào, khiến ông ta an tâm thưởng thụ đặc quyền, ở trước mặt Vương Bác Thần tính là cái rắm!
Huống chi, lúc này ông ta cảm thấy Vương Bác Thần là thật sự muốn mạng của ông ta!
Ông ta cuối cùng cũng hiểu hàm ý của câu nói đó của Vương Bác Thần.
Lúc này, tôi có thể chém ông!
“Dừng tay!”
Bắc Vinh Long bị dọa tới mức mặt mày trắng bệch, ông ta không ngờ Vương Bác Thần thật sự giết Trình Lâm, ông ta nghĩ Vương Bác Thần nhiều nhất cũng chỉ đánh Trình Lâm một trận mà thôi.
Nhưng bây giờ rõ ràng là muốn giết Trình Lâm!
Chương700
CHƯƠNG 700
“Vương Bác Thần, buông tướng quân Trình ra, tôi bảo đảm cậu không chết! Nếu không, cậu chết chắc!”
Mười mấy lính đặc chủng đó cũng đơ rồi, bọn họ luôn nhìn chằm chằm Vương Bác Thần, nhưng tốc độ của Vương Bác Thần quá nhanh, nhanh đến mức bọn họ cũng không phản ứng kịp chuyện gì đã xảy ra!
Mười mấy khẩu súng lập tức chĩa vào Vương Bác Thần.
Mà ba tay súng bắn tỉa ở trong tối, sau khi sững người thì lập tức lại nhắm chuẩn Vương Bác Thần.
“Kẻ nào không biết sống chết, dám giết ở đâu? Không muốn sống rồi sao?”
Vào lúc này, những chiếc xe lái vào, từng nhóm binh sĩ nhảy xuống, có hai nhóm tới!
Nhanh chóng bao vây chặt nơi này!
Một người đàn ông trung niên mặc đồ kiểu trung hoa, cất bước đi tới, trên người dường như có khí thế dời núi lấp biển.
Bắc Vinh Long nhìn ông ta, cuối cùng cũng thở phào.
Chiến thần Hồ Quốc Trụ, đến rồi!
“Chiến thần Hồ đến rồi, lần này có trò hay để xem rồi, đứa con riêng Vương Bác Thần này chết chắc rồi!”
“Chiến thần Hồ Quốc Trụ là chiến thần đứng đầu trừ ba chiến thần của Thần Thiên Các!”
“Xem ra phó thủ tướng Bắc sớm đã sắp xếp xong rồi, chiến thần Hồ đến là để đối phó Vương Bác Thần.”
Không ít người nhỏ giọng xì xầm, nhìn Hồ Quốc Trụ đầy sự sùng bái.
Nếu không có Thần Thiên Các do thần chủ xây dựng, vậy thì Hồ Quốc Trụ chính là người đứng đầu ở nước R hiện nay!
Trước khi thần chủ quật khởi, Hồ Quốc Trụ là chiến thần đứng đầu một cách xứng đáng, tuy ông ta không có kỳ công thiên cổ như thần chủ một mình trấn áp đương thế, cũng không có chiến lực mạnh mẽ như ba vị chiến thần do thần chủ của Thần Thiên Các đích thân bồi dưỡng, nhưng trước khi Thần Thiên Các xuất hiện, luôn là ông ta và chiến thần các ngươi xoay quanh.
Vậy nên, tuy Hồ Quốc Trụ không có chói mắt như thần chủ, nhưng cũng là một người có công với nước R ở trong lịch sử chiến thần!
Hiện nay, ông ta xuất hiện ở đây, còn lo lắng không làm được gì đồ bỏ đi của nhà họ Vương như Vương Bác Thần chắc?”
“Chiến thần Quốc Trụ đến rồi, tôi nói ngay mà phó thủ tưởng Bắc sẽ không để một đứa con riêng ngông cuồng, xem Vương Bác Thần còn có thể ngang ngược tới khi nào!”
Có người cười lạnh, khinh thường.
Theo bọn họ thấy, Vương Bác Thần cho dù là có thực lực cấp bậc chiến thần, cũng không thể là đối thủ của chiến thần nổi danh từ lâu như Hồ Quốc Trụ!
Huống chi, vị thần chủ Quốc Trụ này của Hồ Quốc Trụ đến rồi, còn lo lắng cường giả khác không đến sao?
Vương Bác Thần là cái thá gì, ở trước mặt những cường giả thật sự này, căn bản không đủ nhìn.
“Chiến thần Quốc Trụ, lần này làm phiền ông rồi.”
Phó thủ tướng Bắc mỉm cười đi tới, nhiệt tình chào hỏi với Hồ Quốc Trụ.
“Ha ha, cho dù ông không gọi, tôi cũng phải tới, dù sao cái đùi to của nhà họ Vương, ai cũng muốn ôm. Huống chi, Vương lão chiến thần năm đó là tiền bối của tôi, tôi sao có thể không nể mặt hậu nhân của ngài ấy chứ?”
Bình luận facebook