• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Thần chủ bí ẩn (5 Viewers)

  • Chương 506-510

Chương506

CHƯƠNG 506

Nhưng bây giờ, bọn họ chỉ cảm thấy, đây là người si nói mộng.

Cường giả như này, nếu vừa rồi muốn giết vị Võ Tông như Lăng Tĩnh, cũng dễ như trở bàn tay.

Tốc độ khủng khiếp như vậy, căn bản không có ai có thể ngăn chặn!

Chẳng trách anh cực kỳ bình tĩnh, không hề kiêng kỵ nói là muốn diệt nhà họ Chu!

Có thực lực như này, muốn tiêu diệt nhà họ Chu, rất đơn giản, muốn giết ông cụ Chu, căn bản không có bất cứ áp lực!

Không ai có thể chặn được anh trước khi anh giết người.

Thậm chí những người khác, căn bản không nhìn rõ Vương Bác Thần sao lại xuất hiện ở trước mặt ông hai Chu.

“Chuyện này sao có thể chứ, đây là dịch chuyển sao? Chuyện này không thể nào!”

Không ít người sửng sốt thốt lên.

Theo bọn họ thấy, đây là dịch chuyển!

“Không phải là dịch chuyển, là tốc độ của cậu ta quá nhanh, nhanh tới mức vượt qua tốc độ mà mắt chúng ta có thể bắt được, nhanh đến mức đại não của chúng ta ngay cả cơ hội load cũng không có!”

Có người trong giới võ đạo nói với giọng run rẩy, sự kinh hãi trên mặt không hề che đậy.

“Cú đấm này, là đánh cho ông cụ Phương!”

Bụp!

Vương Bác Thần đấm một quyền vào lồng ngực của Chu Cảnh, xương ngực của Chu Cảnh lõm xuống với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, sau lưng lồi lên, giống như một nắm đấm.

Máu trong miệng Chu Cảnh còn chưa kịp phun ra, cú đấm thứ hai của Vương Bác Thần đã tới.

“Cú đấm này là đánh thay cho Phương Viên!”

Bụp!

Vai của Chu Cảnh hoàn toàn vỡ nát, trên mặt hiện ra một tia tử khí.

Cú đấm thứ ba của Vương Bác Thần đánh vào vai bên kia của Chu Cảnh, cả hai vai vỡ tan, máu thịt mơ hồ, lộ ra xương.

Đấm ba đấm, Chu Cảnh giống như một vũng bùn nhão, ngã trên đất, máu không ngừng trào ra từ miệng, mặt mày xám như tro.

“Phương Viên, đang ở đâu!”

Vương Bác Thần nhìn Chu Cảnh.

Lúc này, anh cho mọi người cảm giác giống như thần linh nắm giữ sinh tử!

“Tôi, tôi sẽ không nói cho cậu, ha ha ha, ha ha ha ha, cậu giết tôi cũng vô dụng, tôi sẽ không nói cho cậu!”

Trên mặt Chu Cảnh hiện vẻ điên cuồng méo mó: “Người phụ nữ đó còn khá đẹp, hương vị thật sự không tồi. Cậu mãi mãi cũng đừng hòng tìm được cô ta! Bởi vì tôi cho thủ hạ cưỡng hiếp chết cô ta rồi! Ha ha ha ha.”

“Lão nhị, mày im mồm, mau nói, mau nói.”

Chu Chấn Nam bị dọa suýt nữa quỳ xuống đất, lúc này ông ta mới biết, cái gì gọi là tuyệt vọng!

Ông ta cho rằng có Lang Binh ở đây, bản thân hoàn toàn có thể giết Vương Bác Thần, vớt vát mặt mũi!
Chương507

CHƯƠNG 507

Nhưng ông ta kinh hãi phát hiện, mình sai rồi!

Ở trước mặt loại thực lực đáng sợ như Vương Bác Thần, Lang Binh có lẽ, có thể, vô dụng!

“Vậy ông đi chết đi, đồ khốn!!!”

Vương Bác Thần gầm lên, giống như dã thú, sắc mặt cũng có chút dữ tợn, đấm từng đấm vào mặt Chu Cảnh.

Bụp bụp bụp!

Một màn khủng khiếp như này, trực tiếp dọa một số người ngồi phịch xuống đất, bọn họ chưa từng thấy cảnh tượng đáng sợ như này.

Trực tiếp dùng nắm đấm đánh nát đầu của một người!

“Oẹ ~”

Có người không chịu được mà nôn dữ dội.

“Không, tôi muốn rời đi, tôi muốn rời đi.”

“Ma quỷ, cậu ta chính là ma quỷ!”

“Đi, đi mau!”

“Tôi phải cắt đứt mọi quan hệ với nhà họ Chu, chuyện của nhà họ Chu không có liên quan gì tới tôi!”

Xung quanh hỗn loạn, bọn họ đều bị dọa hỏng rồi.

Cảm thấy lúc này mình không ở nhân gian, mà ở địa ngục.

“Chú hai chết rồi, chú hai chết rồi!”

“Cậu, cậu giết lão nhị, cậu giết lão nhị.”

“Cậu tại sao lại tàn nhẫn như vậy, cậu tại sao lại giết chú hai!”

Người của nhà họ Chu, có người đau đớn bật khóc, có người hét lên mắng chửi.

Chu Chấn Nam ngây ngốc nhìn một màn này, nhìn thi thể của con trai thứ hai, bỗng nhiên gầm lên một cách đau thương: “Vương Bác Thần, cậu tại sao muốn đuổi cùng giết tận chúng tôi! Con trai tôi đã làm sai, nhưng tôi sẽ cho cậu một lời giải thích, cậu tại sao lại giết nó!”

“Hôm nay, tôi cho dù liều hết Lang Binh, cũng phải giết cậu! Tôi mặc kệ con trai tôi đã gây ra sai lầm gì, tôi mặc kệ con trai tôi đã làm ra chuyện thương thiên hạ lý gì, đó cũng là con trai tôi!”

“Cậu giết nó, cậu đáng chết!”

Tuy nhiên, Vương Bác Thần lại không thèm liếc nhìn ông ta, bóp cổ của Chu Đình, lạnh lùng nói: “Phương Viên ở đâu.”

Chu Đình bị dọa đái ra quần, mùi khai lập tức tràn ngập trong không khí, hai chân mềm nhũn, không nghe khống chế mà quỳ xuống.

“Đừng giết tôi, đừng giết tôi, tôi không biết, tôi không biết. Đều là chú hai làm, đều là chú hai làm, không có liên quan tới tôi, không có liên quan tới tôi, tôi là vô tội, tôi là vô tội.”

“Vô tội ư?”

Vương Bác Thần đanh giọng quát: “Ông cụ Phương, không vô tội sao?! Phương Viên không vô tội sao?!”

Rắc!

Cổ họng của Chu Đình trực tiếp bị Vương Bác Thần vặt gãy, thi thể mềm oặt ngã ra đất.

Yên tĩnh.

Yên lặng!

Khoảng lặng!
Chương508

CHƯƠNG 508

Lúc này chỉ có thể nghe thấy tiếng hô hấp nặng nề!

Lúc này, không khí dường như ngưng đọng, thời gian dường như dừng lại!

Người thừa kế nhà họ Chu, Chu Đình, cũng bị giết rồi!!

“Giết, giết cậu ta cho tôi, giết cậu ta cho tôi!”

Chu Chấn Nam gầm rú, rít gào, tức giận kêu lên.

Những Lang Binh kia lập tức ra tay, lao về phía Vương Bác Thần.

“Phương Viên ở đâu?”

Vương Bác Thần nhìn sang Chu Lam Lam.

Người phụ nữ nữ này, chết không hối cải. Ở trong bữa tiệc từ thiện, nhiều lần khiêu khích anh, anh đã tha cho cô ta.

Nhưng không ngờ cô ta không biết sống chết, cứ muốn tìm chết.

“Đừng giết tôi, đừng giết tôi, tôi không biết, tôi không biết, chú hai đến Đông Nam Á, chú hai đưa cô ta đến Đông Nam Á!”

Chu Lam Lam bị dọa biến sắc, ôm đầu khóc nức, quần đã ướt một mảng lớn, một mùi khai truyền ra.

Bốp!

Vương Bác Thần đập một cái vào đầu của cô ta, gầm lên: “Nhà họ Chu, đáng chết!!!”

“Mau giết cậu ta, mau giết cậu ta!!”

Chu Chấn Nam tuyệt vọng rồi, không ngừng gào lên: “Vương Bác Thần, cậu tại sao giết con trai của tôi, tại sao giết cháu trai của tôi! Chẳng qua chỉ chết một con kiến, nhà họ Chu tôi bằng lòng bỏ tiền bồi thường, cậu tại sao phải giết bọn họ, đồ súc sinh, đồ ma quỷ! Cậu vì một con kiến, vậy mà giết người của nhà họ Chu tôi, cậu đáng chết, cậu đáng chết! Giết, giết cho tôi, xé xác cậu ta ra cho tôi!”

“Con kiến ư?”

Vương Bác Thần lạnh lùng nhìn ông ta: “Ở trong mắt tôi, nhà họ Chu ông đâu chỉ là con kiến?”

Vào lúc này, bên ngoài bỗng nhiên loạn lên, Tư Lam tức giận quát: “Huyết Sát Vệ, giết, nhà họ Chu, không giữ lại một ai!”

Ầm!

Âm thanh này giống như vạn đạo lôi đình đang nổ trong đầu Chu Chấn Nam!

Huyết Sát Vệ! Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Huyết Sát Vệ của thần chủ!

Chuyện này, chuyện này không thể nào!

Huyết Sát Vệ!!

Cái tên này giống như thái sơn, đè trong tim của mọi người!

Hoàn toàn phá hủy một tia phòng tuyến cuối cùng trong lòng bọn họ.

Nếu nói, bọn họ trước đó còn thấy may mắn Vương Bác Thần chỉ nhằm vào nhà họ Chu, sẽ không ra tay với bọn họ.

Vậy thì bây giờ, bọn họ chỉ còn lại sự run rẩy trong tim.

Chỉ vì Huyết Sát Vệ!

Bởi vì nhóm quân đội này quá nổi tiếng!

Binh sĩ do đích thân thần chủ dạy dỗ!

Người có thể được chọn vào nhóm quân đội này, tu vi thấp nhất cũng là đại tông sư!
Chương509

CHƯƠNG 509

Cường quân đứng đầu thế giới!

Cường quân mà ngay cả nước M cũng tránh va chạm!

“Đây, đây là thân vệ của thần chủ!”

“Bọn họ, bọn họ sao lại xuất hiện ở đây!?”

“Người phụ nữ dẫn đầu kia, hình như, hình như là Tư Lam – nữ nguyên soái đứng đầu nước R!”

“Không thể nào, chuyện này không thể nào, Tư nguyên soái sao lại dẫn Huyết Sát Vệ đến đây!?”

Tất cả mọi người lập tức đưa mắt nhìn sang Vương Bác Thần.

“Lẽ nào là vì Vương Bác Thần?”

“Người kia luôn gọi Vương Bác Thần là gì ấy nhỉ? Hình như là tướng chủ?”

“Không sai, cậu ta luôn gọi Vương Bác Thần là tướng chủ!”

“Nhưng, tôi chưa từng nghe nói, trong quân có chức vị như này!”

Bạch Liên Thành lẩm bẩm nói: “Thần chủ, chủ của chiến thần, tướng chủ, chủ của các tướng…”

Đột nhiên, một dòng điện xẹt từ trong đầu ông ta, ông ta lập tức trợn to mắt, sắc mặt tái nhợt.

Ông ta hiểu rồi!

Ông ta hiểu rồi!

“Đạo diễn Bạch, ông làm sao vậy? Ông phát hiện ra cái gì rồi?”

Bụp.

Bạch Liên Thành lập tức quỳ xuống đất, cười khổ về phía Vương Bác Thần: “Nước R của chúng ta, ai có tư cách làm chủ của các tướng?”

“Ý, ý của ông là…”

Oành!

Giống như sấm sét nổ vang, mở ra thiên địa, trong đầu bọn họ rung chấn kịch liệt, không tự chủ mà nín thở.

“Thần, thần chủ!”

Bụp!

Bụp!

Bụp!

Âm thanh đầu gối đập xuống đất.

Lần này, tất cả đều quỳ xuống!

Trước đó là bị chuyện Vương Bác Thần làm dọa, nhưng lần này bọn họ bị danh xưng này chấp nhiếp!

Thần chủ!

Chỉ có thần chủ mới có tư cách điều động Huyết Sát Vệ!

Chỉ có thần chủ mới có tư cách được xưng là tướng chủ!

Thần chủ!

Vương Bác Thần là thần chủ!

Chu Chấn Nam dường như lập tức già đi mười mấy tuổi, Lang Binh mà nhà họ Chu bọn họ lấy làm kiêu ngạo, ở trước mặt Huyết Sát Vệ, căn bản không đủ nhìn.

Ngay cả tư cách ngăn chặn cũng không có, tất cả biến thành thi thể!
Chương510

CHƯƠNG 510

Đánh giáp lá cà chỉ trong nháy mắt, giống như hoa tuyết chạm vào tấm sắt nung đỏ, căn bản không có kỳ vấn vương!

“Cậu là thần chủ, cậu là thần chủ!! Ha ha ha, cậu là thần chủ, cậu là thần chủ!”

Chu Chấn Nam giống như bị điên mà gào lên, cười to, nước mắt rơi xuống.

Ông ta lần nữa quỳ xuống, tuyệt vọng nhìn Vương Bác Thần, vô cùng đau đớn.

Nhà họ Chu bọn họ đắc tội với thần chủ!!

“Có thể diệt nhà họ Chu ông chưa?”

Giọng điệu của Vương Bác Thần lạnh lùng.

Đằng sau, 300 Huyết Sát Vệ cầm dao đứng đó, giống như những bức tượng điêu khắc, không nhúc nhích.

Trong mắt, chỉ có sự sùng bái cuồng nhiệt đối với Vương Bác Thần.

“Thần chủ, tha cho nhà họ Chu chúng tôi đi, tha cho nhà họ Chu tôi đi, nhà họ Chu tôi bằng lòng dâng hiến tất cả tài sản, bằng lòng bỏ ra mọi thứ, chỉ cầu xin cậu tha cho nhà họ Chu chúng tôi. Cậu yên tâm, tôi nhất định cho người tìm người phụ nữ đó về, cầu xin cậu cho nhà họ Chu tôi một con đường sống.”

Chu Chấn Nam không ngừng dập đầu, đầu đập bụp bụp xuống đất, máu chảy ra, nhưng giống như không cảm thấy đau đớn.

Người của nhà họ Chu đều quỳ hết xuống đất, run lẩy bẩy, cầm cập.

Thần chủ!

Nhà họ Chu bọn họ đắc tội với thần chủ!!!

Nhà họ Chu, có người bị dọa bật khóc, có người dùng đầu tì xuống đất, hối hận không thôi.

Mãi cho tới khi thân phận của Vương Bác Thần sáng tỏ, người của nhà họ Chu mới thật sự hối hận, mới biết sợ.

Chu Chính Thắng còn bị dọa cho sùi bọt mép, hôn mê dưới đất.

Những người khác, bất luận là ông trùm giới thương nghiệp, hay ông trùm giới giải trí, đều cẩn thận nhìn Vương Bác Thần, chỉ hy vọng chuyện của nhà họ Chu đừng dính dáng tới mình.

Bạch Liên Thành cuối cùng cũng hiểu, những lời mà gia chủ Ngô Kỳ Long của nhà họ Ngô nói với ông ta là có ý gì, Vương Bác Thần là người ông ta mãi mãi không thể đắc tội.

Ông ta không có tư cách tới cửa xin gặp Vương Bác Thần!

Mãi tới lúc này, ông ta mới ngộ ra!

Chu Chấn Nam không ngừng cầu xin, muốn quyên góp toàn bộ gia sản, chủ hy vọng Vương Bác Thần có thể cho nhà họ Chu một con đường sống.

Mãi tới bây giờ ông ta mới hiểu, nhà họ Chu đã đắc tội với ai.

Cũng vào lúc này, ông ta mới phát hiện, ông lão bị Chu Cảnh giết, căn bản không đơn giản!

Mà trước lúc đó, ông ta luôn cho rằng, Chu Cảnh chẳng qua chỉ giết một người bình thường, ở trong mắt ông ta chỉ là một con kiến, chết thì cũng chết rồi, lẽ nào còn muốn con trai của ông ta đền mạng cho một người bình thường?

Nhưng bây giờ ông ta mới phát hiện, ông ta sai rồi, sai quá sai rồi.

Ông lão đó, có liên quan tới thần chủ!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom