-
Chương 916-920
Chương 916 Đấu giá dã man 2
Uông Kiếm Vũ bị Hạng Vấn Thiên quát mắng một hồi. Hắn vốn định châm ngòi thổi gió, khiến cho mọi người hạ nhiệt, làm cho mọi người hoài nghi trình độ chân thật của Vạn Thọ đan.
Không ngờ trình độ khao khát của Hạng Vấn Thiên với Vạn Thọ đan đã hoàn toàn vượt quá sự tưởng tượng của hắn.
Hạng Vấn Thiên khuyên can mãi mới khiến cho Đan Trì cung chủ và Vân Niết trưởng lão ở lại.
Hai người này cũng không có ý định rời khỏi nơi này thực sự mà cố ý muốn làm cho Uông Kiếm Vũ mất mặt.
Ngươi không phải muốn quấy rối sao? Tiếp tục quấy rối đi.
Nhìn thấy Đan Trì cung chủ và Vân Niết trưởng lão đều một lần nữa ngồi xuống, Giang Trần cũng mỉm cười, chuẩn bị về tới chỗ ngồi của mình.
Vệ Vô Ảnh kia bỗng nhiên nở nụ cười quái dị:
- Vạn Thọ đan này đến cùng có thể kéo dài được bao nhiêu thọ nguyên, dù sao cũng phải có một câu trả lời chính xác a.
Hạng Vấn Thiên vừa mới ngồi xuống, nhìn thấy Vệ Vô Ảnh lại đứng ra lắm lời, hắn trắng mắt nhìn về phía Vệ Vô Ảnh, muốn phát tác một phen.
Bỗng nhiên Giang Trần đứng lên, cười nói:
- Vạn Thọ đan này là do ta luyện chế, chỉ có tư chất hạ phẩm. Nhưng mà ta tuyên bố, nếu như Thánh Kiếm cung và Tiêu Dao tông tham dự cạnh tranh, ta quyết định thu hồi Vạn Thọ đan.
- Mặc khác, Vạn Thọ đan hạp hẩm này muốn tăng lên năm trăm tuổi tuyệt đối không thành vấn đề. Chữa trị cơ năng than thể, sau khi phục dụng sẽ tự mình có cảm giác. Nếu như không có hiệu quả, ta sẽ trả lại tiền.
Giang Trần cũng không nói điêu, trả lại tiền ngay hiện trường, đây là lời nói vô cùng có sức thuyết phục.
Mà người Tiêu Dao tông và Thánh Kiếm cung nghe vậy đột nhiên biến sắc.
Uông Hàn kia vỗ bàn nói:
- Giang Trần, ngươi tính là thứ gì? Cũng dám loại bỏ tư cách tranh đoạt của Thánh Kiếm cung ta?
Vệ Khánh thì âm u nhìn chằm chằm vào Giang Trần:
- Tiểu tử, ngươi quả thực cuồng tới mức không có tận cùng. Xem ra phải có người giáo huấn ngươi một chút. Một người trẻ tuổi phải nên biết cụp đuôi làm n gười thế nào.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, căn bản không thèm để ý tới hai người này, hắn nhìn về phía người chủ trì đấu giá, nói:
- Có thể bắt đầu rồi.
Thái độ này của Giang Trần đã chọc giận Uông Hàn thêm.
Hắn bỗng nhiên đứng lên, nói:
- Giang Trần, cút ra ngay cho ta. Uông mỗ sẽ giáo huấn cho ngươi biết nên làm người thế nào.
Hạng Tần của Đại Thánh đường đứng lên, ngữ khí trầm xuống, nói:
- Uông Hàn, cút về. nếu tiếp tục nhiều chuyện Uông mỗ sẽ đoạn một tay của ngươi, nếu như tiếp tục lắm miệng. Sau này ngươi lấy chân dùng kiếm đi.
Hạng Tần cũng biết tộc trưởng đối với Vạn Thọ đan này khát vọng như thế nào. Mà đám người này không ngừng đứng ra quấy rối.
Hạng Tần là cháu ruột của Hạng Vấn Thiên, há không biết được ý nghĩa của Vạn Thọ đan đối với gia gia của mình. Mà Vạn Thọ đan này đối với Hạng Tần cũng có ý nghĩa sâu xa.
nếu như gia gia có thể tăng lên năm trăm năm thọ nguyên, vậy thì chỗ dựa của Hạng Tần hắn lại được thêm mấy trăm năm.
Điều này đối với sự phát triển của Hạng Tần cực kỳ có lợi.
Nếu như gia gia ngã xuống, Thánh Tượng nhất tộc trong Đại Thánh đường chẳng những sẽ mất đi địa vị tông chủ, mà Hạng Tần hắn chỉ sợ cũng mất đi tư cách dự tuyển chức vị tộc trưởng tương lai trong đám người hậu bối.
Dù sao Hạng Tần hắn hiện tại còn chưa hoàn toàn lớn lên, cánh chim còn chưa cứng. Phải nằm trong sự bảo hộ, mới có thể từng bước vững chắc đi lên chức vị tộc trưởng của Đại Thánh đường.
Cho nên Vạn Thọ đan này Hạng Vấn Thiên cực kỳ khát vọng. Kỳ thực Hạng Tần cũng biết được ý nghĩa củ anos.
Đừng nhìn Uông Hàn đằng đằng sát khí, đối mặt với đệ nhất thiên tài của Thánh Tượng nhất tộc, Uông Hàn cũng không dám phản kháng. Hắn biết rõ Hạng Tần nói được là làm được.
Hắn oán hận trừng mắt nhìn Giang Trần, ánh mắt kia tràn ngập uy hiếp cùng sự xấu hổ và giận dữ. Hiển nhiên khoản sổ sách bị Hạng Tần quát nạt và nhục nhã này, hắn đã tính vào trên người Giang Trần.
Tính cách của Vệ Khánh âm trầm, thời điểm này tuy rằng hắn hận không thể chém giết được Giang Trần. Nhưng mà hắn cũng không dám ngang nhiên đứng ra làm trái với ý của thiên tài Đại Thánh đường.
Hắn u ám đánh giá Giang Trần, âm thầm tìm kế hoạch đối phó với Giang Trần.
Vẻ mặt của Giang Trần tự nhiên, đối với loại ánh mắt khiêu khích này hoàn toàn không để ý.
Thánh Kiếm cung và Tiêu Dao tông bị Giang Trần đẩy ra khỏi cuộc đấu giá này, cho nên đối thủ cạnh tranh Vạn Thọ đan thoáng cái đã ít đi hai nhà.
Như vậy cũng chỉ còn lại Đại Thánh đường, Bắc Minh tông và Tam Tinh tông.
- Vạn Thọ đan hạp hẩm, cường giả Thánh Cảnh phục dụng có thể tăng năm trăm năm thọ nguyên. Giá khởi điểm là ba mươi vạn thượng phẩm nguyên linh thạch, hiện tại bắt đầu cạnh tranh.
Đây chỉ là hội đấu giá tạm thời cũng không có chú ý nhiều như vậy.
Người chủ trì vừa mới xong, Bắc Minh tông kia đã hô:
- Năm mươi vạn.
Vừa mới mở miệng đã hô năm mươi vạn. Mấy chữ này đã vượt qua số Nguyên linh thạch mà Giang Trần thắng cuộc khi trước.
Lần cá cược kia, trừ tiền vốn của chính hắn cũng chỉ có tám người, tổng cộng là bốn mươi vạn Nguyên linh thạch.
Mà Vạn Thọ đan này dùng tài liệu công, kiếm tiền lại có thể đút vào túi của bản thân mình, chuyện này khiến cho những đệ tử thiên tài trong các tông môn ngũ phẩm kia hâm mộ không thôi.
Đừng nói là năm mươi vạn, hầu bao của bọn họ ngay cả một vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm cũng không lấy ra được.
Mà Giang Trần này ở trong trận dấu luyện chế ra một khỏa đan dược, vậy mà thoáng cái thu được năm mươi vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm, đây mới chỉ là vừa bắt đầu mà thôi.
Bên Tam Tinh tông cũng nghiêm túc hô:
- Sáu mươi vạn.
Hạng Vấn Thiên nở nụ cười quái dị:
- Một trăm vạn.
Nếu như bàn về tài đại khí thô, Đại Thánh đường cùng Bắc Minh tông kỳ thực khó phân cao thấp. Chỉ là khí thế tăng giá của Hạng Vấn Thiên lại cực kỳ dọa người.
Hiển nhiên số thọ dương còn lại chưa đủ sáu mươi năm, khát vọng đối với Vạn Thọ đan đã vượt qua tất cả. Loại tài nguyên như Nguyên Linh thạch sống mang theo được bên người, chết không thể mang theo.
Cho dù hắn dùng tài lực toàn tộc cũng không tiếc mua được viên thuốc này.
Đương nhiên đối với đệ nhất nhân võ đạo trong Vạn Tượng Cương Vực mà nói, đây chỉ tương đương giống như một cọng lông chân, cũng không đáng kể một chút nào.
Thiên Minh biết rõ Hạng Vấn Thiên muốn dùng khí thế áp người, cũng không lùi bước mà nói:
- Một trăm năm mươi vạn.
- Hai trăm vạn
Ngay khi Thiên Minh thượng nhân vừa mới dứt lời, Hạng Vấn Thiên lại lần nữa tăng giá lên năm mươi vạn.
Giống như hai trăm vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm đối với hắn mà nói giống như hai viên kẹo trong túi vậy.
Chúc tông chủ của Tam Tinh tông cười khổ một tiếng, hắn xem như đã hiểu rõ, đây căn bản là hai tên điên đang đấu giá với nhau.
Ngay từ đầu hắn còn ôm tâm lý may mắn, muốn thử xem còn đấu giá được hay không.
Hiện tại xem ra, muốn từ trong tay hai tên điên này cướp được Vạn Thọ đan quả thực là nằm mơ.
Lắc đầu, Chúc tông chủ lựa chọn rời khỏi.
Chương 917 Vạn Thọ đan nghịch chuyển quan âm 1
Thiên Minh thượng nhân là người hiền lành, nhưng mà đã bị phương thức ra giá của Hạng Vấn Thiên chọc giận, hắn trực tiếp mở miệng:
- Ba trăm vạn.
- Bốn trăm vạn.
Thanh âm của Hạng Vấn Thiên vô cùng nhẹ nhõm, giống như bốn trăm vạn đối với hắn cũng chỉ là một hòn đá mà thôi.
Không thể không nói, khí thế kia của Hạng Vấn Thiên càng thêm dọa người. Giống như thề không đạt được mục tiêu sẽ không bỏ qua.
Luận khí thế không thể nghi ngờ hắn đã chiếm được thế thượng phong.
Hai cự đầu này đấu giá càng khiến cho người của những tông môn ngũ phẩm trong lòng kinh hãi.
Tông môn ngũ phẩm bọn họ chưa từng gặp qua khoản tài phú xa xỉ như vậy.
Cạnh tranh một khỏa đan dược, vậy mà ra tới bốn trăm vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm. Một năm tiêu hao của tông môn bọn họ chri sợ cũng không đạt tới số lượng bốn trăm vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm này.
Đừng nói là máu trong cơ thể những thiên tài trẻ tuổi, coi như là những trưởng lão, cự đầu trong tông môn ngũ phẩm, cũng chưa từng được chứng kiến cảnh tượng nóng bỏng bực này.
Trong lúc nhất thời, già trẻ lớn bé đều ngây ngốc, yết hầu không ngừng nuốt nước miếng. Ánh mắt khi nhìn về phía Giang Trần tràn ngập sự hâm mộ và sùng bái.
Thiên Minh thượng nhân không cam lòng yếu thế, lại một lần nâng giá tới năm trăm vạn.
Nhưng mà Hạng Vấn Thiên hiển nhiên đã tới lúc đỏ mắt, con mắt không nháy lấy một cái, trực tiếp tăng lên sáu trăm vạn.
Lập tức cái giá đã tới mức không thể khống chế được.
Nếu như tiếp tục như vây, song phương đều tới tình trạng đỏ mắt, tất nhiên sẽ xuất hiện cục diện điên cuồng.
Vệ Vô Ảnh kia chỉ cười lạnh đứng bên ngoài quan sát. Nếu như lúc này có thể nói chuyện hắn tuyệt đối sẽ châm ngòi thổi gió, đem cục diện này phá đi.
Nếu như có thể khiến cho Đại Thánh đường và Bắc Minh tông sống mái với nhau, vậy thì càng thêm hoàn mỹ.
Loại người như Vệ Vô Ảnh từ trước tới nay đều là người náo nhiệt, không sợ chuyện lớn thêm. Người khác càng không may hắn càng thêm vui vẻ.
Hơn nữa đấu giá tới mức này, Vệ Vô Ảnh cũng hiểu được cái giá này đã vượt quá giá trị vốn có của Vạn Thọ đan. Sáu trăm vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm, coi như Vệ Vô Ảnh hắn thoáng cái xuất ra nhiều Nguyên linh thạch thượng phẩm như vậy cũng vô cùng đau lòng.
Uông Kiếm Vũ sau khi bị Hạng Vấn Thiên quát lớn, tuy rằng đã thu liễm một ít. Thế nhưng trong lòng cũng có suy nghĩ không sai biệt lắm với Vệ Vô Ảnh là bao.
Hắn hy vọng đấu giá càng thêm điên cuồng thì càng tốt.
Càng điên cuồng, càng có khả năng không khống chế được. Càng không khống chế được, cục diện tiếp đó sẽ rất không xong.
Đến lúc đó Uông Kiếm Vũ hắn lại đứng ra châm ngòi thổi gió, đem lửa dẫn tới người Đan Kiền Cung, làm cho hai tông này đều hận Đan Kiền Cung.
Kể từ đó, Đan Kiền Cung liền trở thành công địch của tất cả các tông trong Vạn Tượng Cương Vực.
Cảnh này Uông Kiếm Vũ tuyệt đối là người thích nhất. Nếu như quả thực phát sinh, Uông Kiếm Vũ nằm mơ cũng cười trộm ra tiếng.
Thiên Minh thượng nhân hiện tại đâm lao cũng phải theo lao.
Khí thế kia của Hạng Vấn Thiên hiển nhiên căn bản không dừng được. Hắn cũng biết, cho dù hắn có tăng giá thế nào, Hạng Vấn Thiên chỉ sợ sẽ tiếp tục tăng thêm.
Lão nhân này hiển nhiên muốn nắm lấy Vạn Thọ đan cứu mạng, không tiếc dùng tài lực toàn tộc.
Trong lúc hắn do dự, Hạng Vấn Thiên cười lạnh nói:
- Thiên Minh lão nhi, làm sao không thêm nữa? Bắc Minh tông các ngươi không phải là tài đại khí thô sao? Tiếp tục đi.
Thiên Minh thượng nhân khác với Hạng Vấn Thiên, mặc dù Bắc Minh tông hắn có tiền, nhưng cuối cùng cũng phải chi tiêu trong tông. Tuy rằng hắn là tông chủ trong tông, nhưng cuối cùng vẫn có cự đầu khác.
Mà Thánh Tượng nhất tộc, Hạng Vấn Thiên này là người nói một không nói ai, không có ai dám nói nửa lời.
Thêm những điều trước cho nên Thiên Minh thượng nhân kỳ thực đã thua ngay từ đầu rồi.
Chỉ à nếu cứ như vậy buông tha, Thiên Minh thượng nhân cảm thấy không phục trong lòng, không để ý tới mặt những trưởng lão hai bên đang đen lại, hắn kêu lên:
- Bảy trăm vạn.
Hạng Vấn Thiên cũng nhìn ra, Thiên Minh thượng nhân đã tới cực hạn, cũng không chống đỡ được bao lâu nữa.
Hắn cười cuồng ngạo:
- Ta ra giá tám trăm vạn, Thiên Minh lão nhi, còn dám tiếp tục liều không?
Thiên Minh thượng nhân thầm mắng một câu tên điên, nhưng lại không cam lòng yếu thế:
- Ta cũng ra giá tám trăm vạn, lại thêm một bình Bắc Minh tinh sa, luyện khí chế phù, đây chính là tài liệu tốt nhất trong Vạn Tượng Cương Vực.
Hạng Vấn Thiên cười ha hả:
- Không có tiền sao? Dùng vật thực tế ra chống đỡ sao? Lão tử ra giá một ngàn vạn. Lại thêm một bộ da của Điện Quang Lộc Giác mãng. Da của nó có thể chế ra phù lật chuẩn Địa cấp.
Thiên Minh thượng nhân im lặng, trừng mắt nhìn Hạng Vấn Thiên, biết rõ tên điên này quả thực đã không để ý tới tất cả. Nếu như cứ tiếp tục như vậy hắn đã không còn bất kỳ ưu thế nào nữa.
- Hạng lão ca, xem như ngươi lợi hại. Thiên Minh ta cầu ngươi cũng không được. Liều tài lực cũng không có liều lại được ngươi. Nếu như có khỏa Vạn Thọ đan ngàn vạn lần ngươi không thể đoạt với ta nữa.
Những lời này xem như là chịu thua, tìm bậc thang đi xuống.
Hạng Vấn Thiên cười ha hả nhìn Thiên Minh thượng nhân chịu thua, cũng không có khinh người quá đáng mà chỉ cười nói:
- Lần tới thì liên quan gì tới ta? Đan dược này cũng không phải là đậu. Sau khi ăn một khỏa, ăn tiếp cũng vô dụng.
Nói xong hắn dùng vẻ mặt khát vọng, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía Giang Trần:
- Giang Trần, hiện tại khỏa Vạn Thọ đan này là của lão phu đúng không?
Người đấu giá kia cười ha hả nói:
- Còn có ai ra giá lớn hơn tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc hay không?
Liên tiếp hỏi ba lượt, nhưng không có ai ra giá.
Giá tiền này hiển nhiên không có ai coi tiền như rác đứng ra đoạt nữa. Hơn nữa lúc này đứng ra đoạt chẳng khác nào là ngang nhiên gây khó dễ với tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc, sẽ phải trả một cái giá vô cùng thảm thiết.
Phanh.
Chùy đấu giá rơi xuống, hội đấu giá tạm thời này coi như tuyên bố chấm dứt.
Hạng Vấn Thiên mừng rỡ, hắn lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật đã chuẩn bị từ trước, tùy tiện ném một cái, trực tiếp ném vào trên bàn đấu giá.
- Một ngàn vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm, còn có một bộ da của Điện Quang Lộc Giá mãng. Toàn bộ đều ở đó, tự mình kiểm đi. Vạn Thọ đan đâu? Giao cho ta.
Hạng Vấn Thiên gấp tới mức khó dằn nổi, không có gì quan trọng, gấp gáp hơn truy cầu thọ dương.
Giang Trần lấy ra một khỏa Vạn Thọ đan, đưa cho Hạng Vấn Thiên.
Hắn đang muốn nói vài câu, Hạng Vấn Thiên đã nắm Vạn Thọ đan trên tay, mặt mày hớn hở nói:
- Tốt, tốt. Khỏa đan dược này nhìn đã thấy bất phàm. Lão phu đã từng được chứng kiến một ít cường giả Hoàng cảnh phục dụng đan dược Địa cấp, những khỏa đan dược kai cũng không cao cấp hơn khảo đan dược này là bao. Khỏa Vạn Thọ đan này sao có thể là nói quá cơ chứ? Chỉ có kẻ ngu ngốc mới coi nó như vậy. Ha ha ha ha...
Chương 918 Vạn Thọ đan nghịch chuyển quan âm 2
Hạng Vấn Thiên dương dương đắc ý, hiển nhiên lúc trước hắn đã nhìn thấy Vạn Thọ đan một lần, chỉ là cũng không nói gì tới đẳng cấp của khỏa đan dược này.
Hiện tại sau khi đắc thủ Vạn Thọ đan hắn mới cao hứng bừng bừng công khai điểm này. Hiển nhiên một ngàn vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm tuy rằng rất nhiều, là một khoản tài phú rất lớn. Nhưng mà có thể thu được một khỏa đan dược chuẩn Địa cấp, một hắn cũng không cảm thấy thiệt thòi một chút nào.
Dù sao hiện tại không có thứ gì khiến cho hắn có thể động tâm như chuyện thọ nguyên.
Hơn nữa đột nhiên tăng lên năm trăm năm thọ nguyên, Hạng Vấn Thiên cảm thấy bằng vào tu vi Thánh Cảnh đỉnh phong của mình, hoàn toàn có cơ hội trùng kích Hoàng cảnh một chút.
Một khi trùng kích Hoàng cảnh thành công, vậy thì vô cùng phát đạt.
Mấy trăm năm sau, Vạn Tượng Cương Vực rốt cuộc cũng xuất hiện một cường giả Hoàng cảnh, đây tuyệt đối là một thời đại mới.
Chẳng những Đại Thánh đường sẽ phát triển rất nhanh, mà thọ nguyên của hắn lại một lần nữa sẽ đột phá.
Từ Thánh Cảnh tới Hoàng cảnh, số tuổi thọ ít nhất cũng tăng lên một ngàn, thậm chí tăng lên hai ba ngàn cũng có thể.
Như vậy cũng khiến cho hắn có đủ thời gian trùng kích đại đạo cao hơn.
Đối với võ giả cấp bậc như hắn mà nói, còn có thứ gì hấp dẫn hơn việc kéo dài thọ nguyên cơ chứ?
Trong khi tai nghe Giang Trần nói một ít việc, Hạng Vấn Thiên đã ném khỏa đan dược kia vào trong miệng.
Nuốt ngay tại trận.
Cảnh này khiến cho mọi người giật mình, lại cảm thấy buồn cười.
Đường đường là đệ nhất cường giả của Vạn Tượng Cương Vực, thật không ngờ lại không chờ được như vậy.
Vạn Thọ đan vừa vào bụng, dược lực lập tức tràn ra, từ huyết quản toàn thân, truyền khắp mỗi góc trong thân thể hắn.
Một lát sau, ngoài thân Hạng Vấn Thiên bỗng nhiên tản mát ra một màu hồng, một vầng sáng màu lục nhàn nhạt.
Giang Trần biết rõ khỏa Vạn Thọ đan này đã bắt đầu phát huy tác dụng.
Quang mang màu hồng chói mắt, tượng trưng cho cơ năng tính mạng của Hạng Vấn Thiên, tượng trưng cho khí huyết của hắn.
Vầng sáng nhàn nhạt, dược lực của Vạn Thọ đan nhanh chóng được hòa tan.
Thời gian trôi qua, vầng sáng nhàn nhạt không ngừng nhạt đi, mà quang mang màu hồng chói mắt thì không ngừng trở nên mạnh mẽ, vô cùng tươi đẹp.
Ngay lúc này da thịt của Hạng Vấn Thiên không ngờ xuất hiện từng khe nứt, giống như mãng xà lột da, khe hở càng lúc càng lớn.
Sau đó khe hở kia căng ra, từng khối da chết giống như trát bùn lên tường, không ngừng rơi xuống đất.
Hạng Vấn Thiên không ngờ lại giống như mãng xà lột da, một làn da mới được thay thế.
Sau đó thất khiếu của hắn, đầu ngón tay, không ngừng có tạp chất màu đen tràn ra.
Giang Trần biết rõ, da chét tróc da này là thay đổi da thịt bên ngoài, đây là gốc cây già vỏ mới.
Mà những tạp chất màu đen kia chính là những tạp chất lưu lại trong cơ thể năm xưa, bị dược lực bức ra ngoài, giống như là bài tiết vậy.
Thời điểm này cho dù người có nhãn lực kém cũng nhìn ra được Vạn Thọ đan này đã phát huy ra tác dụng.
Có lẽ bọn họ không hiểu những tạp chất màu đen kia là cái gì. Thế nhưng mà làn da tróc ra, gốc cây già thay da mới, cho dù người ngu cũng có thể thấy rõ.
Vầng sáng nhà nhạt quanh thân dần dần chậm rãi thu liễm rồi biến mất. Ngũ quan của Hạng Vấn Thiên chậm rãi khôi phục, nếp nhăn trên mặt giống như cũng bị san bằng.
Mà tóc trắng trên đầu hắn cũng biến thành đen nhánh.
Thân thể hắn trong một phút đồng hồ ngắn ngủi lại từ một ông già trở thành một trung niên.
Sau khi tất cả mọi người kịp phản ứng, hiện trường phát ra vô số thanh âm xôn xao, hiển nhiên bị hiệu quả vô cùng kỳ diệu của Vạn Thọ đan khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc tới ngây người.
- Gia gia, người... Người trẻ hơn rồi.
Hạng Tần kinh hỉ nhảy ra, nhịn không được mà kêu to một tiếng. Nếu như nói Hạng Vấn Thiên cao hứng nhất thì người cao hứng nhất thứ hai nhất định là Hạng Tần.
Mấy tộc trưởng khác của Đại Thánh đường cũng nhao nhao bước lên phía trước.
- Hạng lão ca, chúc mừng a. Vạn Thọ đan này không ngờ là tranh đoạt tạo hóa. Không ngờ có lực lượng ngịch chuyển quang âm, quả thực không thể tưởng tượng được a.
- Hạng lão ca, ngươi thường thường cảm khái tuổi tác dễ dàng trôi qua, thế nhưng hiện tại lại có thêm năm trăm năm thọ nguyên. Xem ra nguyện vọng của ngươi đã thành.
- Vạn Thọ đan. Đan như tên, không hổ là Vạn Thọ chi đan.
Giang Trần nhàn nhạt cười, Vạn Thọ đan này nếu như quả thực bán ra theo giá thị trường nhiều lắm cũng chỉ một hai trăm vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm, đó cũng là nghịch thiên lắm rồi.
Lần đấu giá này khiến cho hắn kiếm được một số tiền của phi nghĩa quá lớn.
Về phần lực lượng nghịch chuyển quang âm quả thực khoa trương. Kỳ thực Vạn Thọ đan cũng không phải là nghịch chuyển quang âm mà chỉ đem tạp chất trong cơ thể con người thanh trừ ra. Đem tiềm lực tính mạng của bản thân kích phát ra.
Bất luận một người nào, cho dù là tu luyện giả đỉnh cấp, tiềm năng tính mạng của hắn, đều khó có khả năng kích phát ra toàn bộ. Chung quy bởi vì các loại nguyên nhân, cơ năng tính mạng đã bị hao tổn, bị đè nén.
Mà Vạn Thọ đan kỳ thực không phải là chính thức nghịch chuyển quang âm, mà đem những tạp chất đang trói buộc tiềm lực tính mạng lại thanh trừ ra. Triệt để đào móc ra tiềm năng tính mạng của con người.
Trên thực tế, một bộ phận tuổi thọ bản thân vốn thuộc về con người, chỉ bất quá vì các loại nguyên nhân cho nên bị cắt giảm mất, bị áp chế mất.
Mà công năng của Vạn Thọ đan chính là đem một bộ phận trở về.
Loại đan dược này kỳ thực không chỉ đơn thuần là Thánh Cảnh mới có, trong cảnh giới Hoàng cảnh, cũng có loại đan dược cùng loại, chỉ là đẳng cấp thì cao hơn.
So với bất kỳ kẻ nào Hạng Vấn Thiên còn rõ ràng hơn, giờ phút này hắn cảm thấy toàn thân nhẹ nhõ. Thân thể vốn nặng nề, giống như có thể xuống lỗ bất kỳ lúc nào, lúc này cũng trở nên nhẹ nhõm như bay.
Thân thể chuyển thành một thân thể tràn ngập năng lượng sinh mệnh.
- Ha ha, Giang Trần, khoản tiền của lão phu đổ vào khỏa đan dược này tuyệt đối không lãng phí. Khôi phục được năm trăm năm thọ nguyên. Vạn Thọ đan, khôi phục năm trăm năm thọ nguyên. Tuyệt đối không phải nói ngoa. Hiện tại các ngươi ai dám nói số tiền này của lão phu là không đáng?
Tiền đối với Hạng Vấn Thiên mà nói căn bản không phải là chuyện lớn.
Mà số tuổi thọ thu được mới chính là thứ cần ăn mừng nhất.
Nếu nói trước đó một khỏa Vạn Thọ đan có giá cả như vậy trừ Hạng Vấn Thiên cùng Thiên Minh thượng nhân ra, những người khác đều cảm thấy cái giá này đều không hợp thói thường.
Kể cả hai đại cự đầu của Đan Kiền Cung, tuy rằng bọn họ không có biểu hiện ra ngoài, thế nhưng trong nội tâm kỳ thực cũng biết cái giá này không hợp thói thường.
Nhưng mà khi nhìn thấy biến hóa kinh người của Hạng Vấn Thiên, cơ hồ tất cả hoài nghi, cơ hồ tất cả sự khó hiểu, giờ phút này toàn bộ đều tan thành mây khói.
Công năng thần kỳ của đan dược như vậy bao nhiêu người đều tận mắt nhìn thấy.
Chương 919 Hiệu quả rung động nhân tâm 1
Nhưng mà Vạn Thọ đan này thần kỳ như vậy, có hiệu quả ngay tức thì như vậy, cho dù những người này có hiểu biết sâu rộng thế nhưng đây cũng là lần đầu tiên thấy được.
Nhìn qua Hạng Vấn Thiên, cơ hồ tất cả con mắt đều không nháy lấy một cái. Giống như sợ nháy mắt một cái Hạng Vấn Thiên sẽ trở về bộ dáng ban đầu.
Cảnh này nhìn thế nào cũng giống như ảo giác.
Nhưng vô luận là ai, đều rất rõ ràng một điểm, Vạn Thọ đan quả thực có công hiệu nghịch chuyển quang âm.
- Hạng lão ca, chúc mừng a.
Đan Trì cung chủ có phản ứng đầu tiên, tuy rằng giật mình, thế nhưng trong lòng càng thêm cao hứng. Theo biến hóa của Hạng Vấn Thiên, hắn lại nhìn thấy tiền đồ sáng rạng rỡ của Vạn Thọ đan.
Thanh âm của Hạng Vấn Thiên vang vọng:
- Ha ha, Đan Trì lão đệ, lần này Hạng lão ca ta thiếu nợ Đan Kiền Cung các ngươi một phần nhân tình.
Hạng Tần cũng đi tới trước mặt Giang Trần nói:
- Giang Trần huynh đệ, về sau ngươi chính là huynh đệ của Hạng Tần ta. Ở trong Vạn Tượng Cương Vực, ai dám gây khó dễ với ngươi thì chính là làm khó dễ Hạng Tần ta.
Nói xong Hạng Tần hung hăng trừng mắt, cố ý trừng mắt về phía Uông Hàn và Vệ Khánh.
Hiển nhiên Hạng Tần này hiểu rất rõ, hai gia hỏa này nhất định sẽ ghi hận Giang Trần.
Giang Trần nhìn thấy Hạng Tần này nhiệt tình như vậy, cũng cười nói:
- Hạng huynh khách khí rồi, tiểu đệ quả thực được sủng ái mà lo sợ a.
Hạng Tần có tính cách vô cùng hào sảng, hắn cười nói:
- Huynh đệ, ngươi tuổi còn trẻ như vậy lại có tiềm lực luyện đan như thế. Có rảnh thì thường xuyên tới Đại Thánh đường chúng ta làm khách a.
- Có thời gian ta nhất định sẽ đi bái phỏng Hạng huynh.
Hai người mới quen đã giống như thân thiết, khiến cho Uông Hàn nhìn thấy vậy mà nghiến răng nghiến lợi. Hắn biết rõ Hạng Tần công khai nói như vậy hiển nhiên là muốn cảnh cáo Uông Hàn và Vệ Khánh kia, không nên động vào Giang Trần.
Nhưng mà tuy rằng Uông Hàn nghiến răng nghiến lợi, đối với Giang Trần lại càng thêm kiên định với việc giết Giang Trần.
Giang Trần này nếu như chưa diệt, nếu như để cho hắn ta phát triển, về sau nói không chừng sẽ trở thành mối họa lớn trong lòng Thánh Kiếm cung.
Dùng quan hệ đối địch của Thánh Kiếm cung và Đan Kiền Cung, người Đan Kiền Cung càng mạnh, Thánh Kiếm cung bình thường khó có thể bình an sống qua ngày được.
- Hạng lão ca, chúc mừng a.
Chúc tông chủ của Tam Tinh tông cũng tiến lên chúc mừng nói.
Hạng Vấn Thiên cuối cùng cũng là đệ nhất nhân võ đạo của Vạn Tượng Cương Vực, những người khác không ai dám không cho hắn mặt mũi.
Coi như là Uông Kiếm Vũ trước đó bị quát lớn cũng tiến lên phía trước nói lời chúc mừng.
Cũng may Hạng Vấn Thiên cũng không có truy cứu chuyện trước đó, mỉm cười đáp lại từng người.
Chỉ có Thiên Minh thượng nhân là không vui, vừa rồi cạnh tranh thất bại, hắn là người buồn bực nhất. Thậm chí hắn còn từng hy vọng Vạn Thọ đan này là giả.
Thế nhưng mà sau khi nhìn thấy Hạng Vấn Thiên phục dụng Vạn Thọ đan xong lại có biến hóa to lớn như vậy. Trong lòng Thiên Minh thượng nhân càng cảm thấy mất mát, âm thầm đấm ngực dậm chân.
Nhưng mà hắn cũng biết, so tài lực với tên điên Hạng Vấn Thiên này cuối cùng hắn vẫn không liều mạng được.
- Đan Trì lão đệ, ta nói trước. Khỏa Vạn Thọ đan tiếp theo ra lò ta đặt trước, ai cũng không được đoạt với ta.
Thiên Minh thượng nhân cũng rõ ràng, việc này không nên trách được người Đan Kiền Cung.
Cạnh tranh công bằng thất bại, THiên Minh thượng nhân cũng không thể trách tội bất luận kẻ nào.
Tuy rằng việc này không trách được Đan Kiền Cung, nhưng Đan Trì cung chủ nhìn Thiên Minh thượng nhân vẫn còn có chút áy náy, nói:
- Thiên Minh lão ca, khỏa Vạn Thọ đan tiếp đó sau khi ra lò nhất định là của lão ca.
Thiên Minh thượng nhân lúc này mới cười nói:
- Tốt, tốt. Giá tiền ta cũng không để cho các ngươi chịu thiệt. Hạng lão ca ra bao nhiêu ta cũng ra bấy nhiêu.
Những lời này của Thiên Minh thượng nhân tương đương với việc định giá Vạn Thọ đan, cũng chính là một ngàn Nguyên Linh thạch thượng phẩm.
Không thể không nói, giá tiền này ít nhất cũng cao hơn gấp đôi.
Nhưng mà đã bán cho Hạng Vấn Thiên và Thiên Minh thượng nhân đều gia cái giá này, giá tiền cho dù cao cũng không thành vấn đề.
Giá cả có cao thế nhưng có thể an tâm về chất lượng.
Dù sao có Hạng Vấn Thiên gần như quảng cáo ngay ở hiện trường, quả thực đúng là không lo không có người mua.
Lại nói, trong đám cự đầu của các đại tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực chẳng lẽ không xuất ra được một ngàn vạn Nguyên Linh thạch thượng phẩm.
Một ngàn vạn Nguyên Linh thạch thượng phẩm, mua năm trăm thọ nguyên, cuối cùng vẫn là sinh ý có lợi nhất.
Mặc dù những cự đầu của các tông môn ngũ phẩm kia cũng có không ít người âm thầm động tâm. Tuy rằng cường giả Thánh Cảnh của tông môn ngũ phẩm lại không nhiều lắm, thế nhưng cuối cùng cũng có mấy người.
Mà một ngàn vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm, cường giả cấp bậc tông chủ tông môn ngũ phẩm vẫn cầm ra được. Chuyện này đối với bọn họ mà nói, nằm trong khả năng, mặc dù sẽ lấy hơn phân nửa tài sản tư nhân của hầu hết bọn họ.
- Đan Trì lão đệ, Chúc mỗ cũng muốn đặt trước một khỏa. Không có vấn đề gì chứ?
Chúc tông chủ của Tam Tinh tông cười ha hả nói.
Đan Trì cung chủ cười nói:
- Vạn Thọ đan này ưu tiên Vạn Tượng Cương Vực chúng ta. Đương nhiên luyện chế khỏa đan dược này cũng không dễ, lúc nào có thể luyện chế ra khỏa thứ hai, lúc nào có thể luyện ra khỏa thứ ba thì không có cách nào cam đoan được trước.
- Ha ha, đợi cũng được. Đợi cũng được.
Chúc tông chủ nhìn thấy Đan Trì cung chủ không có cự tuyệt, vội vàng cười nói.
Người Thánh Kiếm cung và Tiêu Dao tông là buồn bực nhất. Giang Trần đã nói rõ, Vạn Thọ đan không bán cho Tiêu Dao tông và Thánh Kiếm cung.
Bọn họ đều là người sĩ diện, tại sao có thể mở miệng ra yêu cầu được chứ.
Nhất là Uông Kiếm Vũ của Thánh Kiếm cung, giờ phút này tuy rằng là đỏ mắt, thế nhưng hắn cũng biết nếu như mình đứng ra đặt hàng, nhất định sẽ tự rước lấy nhục.
Hắn phất tay áo một cái, miệng hừ lạnh đem người rời đi.
Vệ Vô Ảnh của Tiêu Dao tông nhìn thấy Uông Kiếm Vũ rời khỏi, trong lòng cười khổ. Hắn biết rõ vừa rồi mình đã đắc tội với Đan Kiền Cung không ít. Lập tức nhìn về phía trưởng lão của bổn tông.
Vô Ngân trưởng lão cười cười, cũng đi tới trước nói:
- Vân Niết đạo hữu, ta và đạo hữu tương giao cũng đã được trăm năm. Vạn Thọ đan này chẳng lẽ sẽ không bán cho Tiêu Dao tông ta đó chứ?
Vân Niết trưởng lão cười nói:
- Đan đạo của Tiêu Dao tông cũng không kém, xưa nay cũng không cần phải mua đan dược từ Đan Kiền Cung chúng ta. Vạn Thọ đan này quý tông tạm thời cũng không có ai cần dùng tới a.
- Đan Trì cung chủ, Nhược Nguyệt tông ta mạo muội đặt trước một khỏa Vạn Thọ đan.
- Đan Trì cung chủ, tiểu đệ cũng muốn đặt trước một khỏa Vạn Thọ đan.
Trong lúc nhất thời, những tông chủ của các tông môn ngũ phẩm kia đều nhao nhao tiến lên. Nhất là những người trước đó có giao tình tốt với Đan Trì cung chủ cũng đều tiến lên.
Chương 920 Hiệu quả rung động nhân tâm 2
Hiển nhiên nhân khí của Đan Kiền Cung bình thường cũng không tệ. Những tông chủ tông môn ngũ phẩm này cũng biết Đan Kiền Cung khi buôn bán đan dược vô cùng tốt.
Vô Ngân trưởng lão nhìn qua cảnh này, nói:
- Vân Niết đạo hữu, quý tông không phải tình nguyện bán cho tông môn ngũ phẩm cũng sẽ không bán cho Tiêu Dao tông chúng ta đó chứ?
Vân Niết trưởng lão cũng không phải là không đồng ý, mà Vạn Thọ đan này dù sao cũng là đan phương của Giang Trần. Một khi đan phương lọt vào tay Tiêu Dao tông và Thánh Kiếm cung, hắn thật sự không biết nên nói với Giang Trần như thế nào.
- Vô Ngân đạo hữu, về phần chuyện giao dịch của quý tông và bổn tông, sau đó chúng ta sẽ chậm rãi thương lượng. Việc này quan hệ trọng đại, Vân Niết ta cũng không tiện vượt quyền của Đan Trì cung chủ.
Vân Niết trưởng lão đành mượn cớ chối từ.
Sự tình kế tiếp không cần Giang Trần tham dự.
Tuy rằng hắn luyện chế ra bốn khỏa Vạn Thọ đan, chỉ lấy ra một khỏa hạ phẩm trong đó để đấu giá. Còn có một khỏa hạ phẩm, hai khỏa trung phẩm Vạn Thọ đan, Giang Trần tạm thời không có ý định lấy ra.
Vạn Thọ đan này theo Giang Trần phỏng đoán, coi như là Vân Niết trưởng lão một năm nhiều nhất cũng chỉ luyện chế ra được hai ba khỏa như vậy. Tuyệt đối không có khả năng luyện chế được nhiều.
Vân Niết trưởng lão, theo phỏng đoán của hắn, cảnh giới thần thức cũng chưa chắc có tu luyện Bàn thạch chi tâm và thất khiếu thông linh cường đại như Giang Trần.
Về phần kỹ thuật luyện đan, thì càng không có cách nào so với Giang Trần.
Giang Trần phỏng đoán, Vân Niết trưởng lão nếu như luyện chế, tỷ lệ thành đan sẽ rất thấp. Hơn nữa một năm nhiều lắm chỉ khai lò được một lần tới hai lần.
Nếu nhiều thần thức của Vân Niết trưởng lão tuyệt đối không chịu đựng nổi.
Trừ phi Vân Niết trưởng lão có thể tấn cấp Đan Vương, đạt tới tiêu chuẩn Đan Vương, mới có thể đạt được chu kỳ ba tháng luyện chế một lần.
Tỷ lệ thành đan khi đó cũng cao hơn một chút. Mỗi một lần ít nhất cũng có xác xuất hai viên thành công.
Dù sao bất luận một Đan Vương nào ở trên phương diện kỹ xảo khi luyện chế đan dược đều khó có thể đánh đồng với cấp bậc Chư Thiên của Giang Trần kiếp trước.
Lăng Bích Nhi nhìn qua mọi người đang tranh nhau đặt hàng Vạn Thọ đan, từ tận đáy lòng thầm cảm thấy cao hứng thay cho Giang Trần. Giang Trần sư đệ này dường như không gì không làm được.
Đột nhiên Lăng Bích Nhi cảm thấy đối với chuyện giải Mê Thần chướng của phụ thân lại càng thêm tin tưởng vài phần.
Mộc Cao Kỳ thì cao hứng bừng bừng, Giang Trần càng phát đạt thì Mộc Cao Kỳ càng cao hứng.
- Trần ca, lần này thực sự phát tài rồi.
Mộc Cao Kỳ tán thưởng không thôi.
- Sao rồi? Ngươi có lưu ý tới những linh dược kia hay không?
Giang Trần hỏi.
Mộc Cao Kỳ cười khổ nói:
- Tất cả mọi người đều chú ý tới Vạn Thọ đan, đau còn tâm tư làm những chuyện này a.
Lúc này Lăng Bích Nhi cũng đi tới, nói:
- Giang Trần sư đệ, chúc mừng đệ a. Từ nay về sau từ trên xuống dưới Vạn Tượng Cương Vực không có ai mà không biết đại danh của Giang Trần sư đệ.
Giang Trần tiêu sái cười nói:
- Chuyện này đệ cũng không muốn nha, nổi danh cũng không có gì là tốt cả.
Nổi danh quả thực vô cùng phiền phức, Giang Trần vừa mới đi ra là lập tức có một đống lớn người trẻ tuổi của Vạn Tượng Cương Vực nhao nhao đi tới chào hỏi hắn.
Có thiên tài của tông môn Tứ phẩm, cũng có thiên tài của tông môn Ngũ phẩm.
Suy nghĩ của mọi người đều không khác nhau là bao. Đều muốn giao hảo với Giang Trần. Dùng thiên phú đan đạo mạnh mẽ của Giang Trần như vậy, ngày sau tất sẽ trở thành một Đan Vương.
Một Đan Vương a, giá trị ở Vạn Tượng Cương Vực quả thực không thể đo lường.
Loại người này cho dù là tông chủ các tông cũng phải kính hắn ba phần. Nếu như thiên phú võ đạo của hắn mạnh một chút, thậm chí còn có hy vọng trở thành truyền kỳ của Vạn Tượng Cương Vực.
Cho nên trừ số ít thiên tài trẻ tuổi cừu thị với Giang Trần ra, cơ hồ tất cả những thiên tài trẻ tuổi đi vào Huyễn Ba sơn đều không bỏ qua cơ hội kết giao với Giang Trần.
Dù không có cách nào trở thành hảo hữu, chỉ cần làm cho Giang Trần quen mặt là tốt rồi.
Bởi vì nguyên nhân như vậy cho nên sau khi Giang Trần trở lại chỗ ở liền dứt khoát đóng cửa không đi ra ngoài. Hắn cũng không muốn lãng phí thời gian vào những việc khách sáo vô vị.
Thời gian đó không bằng dùng để tu luyện.
Ba ngày sau, trận pháp bên ngoài Huyễn Ba sơn rốt cuộc cũng bị mở ra.
Top mười tổ trưởng lão và tổ các thiên tài sẽ là nhóm đầu tiên được vào Huyễn Ba sơn, có thời gian hai mươi ngày hái linh dược.
Đây chính là phúc lợi của đan đấu Huyễn Ba sơn. Bất luận thu hoạch được cái gì thì bản thân một nửa, tông môn một nửa.
Đương nhiên rốt cuộc cầm bao nhiêu đưa cho tông môn thì phải xem ngươi là người thế nào.
Đan đấu Huyễn Ba sơn khi trước, số lượng chính thức lấy ra cho tông môn kỳ thực không đủ ba thành, nào có được một nửa số lượng.
Đương nhiên tất cả các tông cũng không thể nào hạn chế người tông môn mình. Người làm như thế sẽ trở nên cường đại hơn, cuối cùng cũng sẽ lại tạo phúc cho tông môn.
Cho nên tất cả các tông kỳ thực cũng không hạn chế, hà khắc về chuyện này với môn nhân đệ tử, bằng không mà nói, muốn hạn chế quả thực vô cùng dễ dàng.
Bên ngoài Huyễn Ba sơn lúc này đã tụ tập hai mươi người chuẩn bị tiến vào Huyễn Ba sơn.
Cự đầu sáu đại tông môn phụ trách điều khiển trận pháp Huyễn Ba sơn này.
Trập pháp Huyễn Ba sơn mở ra, một truyền tống trận giống như một cây cầu xuất hiện trước mắt mọi người.
- Đây là cổng truyền tống của Huyễn Ba sơn. Trong tay mỗi người các ngươi đều có ngọc giản, đều là ngọc giản căn cứ vào trận pháp này mà luyện chế ra. Nhớ kỹ kỳ hạn hai mươi ngày. Thời gian vừa tới, trận pháp tự nhiên sẽ truyền tống các ngươi ra ngoài. Khối ngọc giản này nằm trong tay các ngươi. Nếu như gặp phải bất kỳ nguy hiểm gì, lập tức cầm ngọc giản, cảm ứng truyền tống trận gần đó. Chỉ cần ở gần truyền tống trận, bóp nát ngọc giản là có thể chủ động rời khỏi. Trong Huyễn Ba sơn này có rất nhiều truyền tống trận. Bất luận là truyền tống trận nào, chỉ cần các ngươi cảm ứng được, là có thể bóp nát ngọc giản rời khỏi.
Ngọc giản này phân phát tới tay mỗi người, kỳ thực chính là vật bảo vệ tính mạng.
Trên Huyễn Ba sơn không có khả năng chỉ có linh dược, tự nhiên sẽ có đủ loại nguy cơ. Nếu như gặp phải nguy cơ không thể chống lại, biện pháp tốt nhất chính là chủ động rời khỏi.
Đương nhiên trong Huyễn Ba sơn tuy rằng có rất nhiều trận pháp truyền tống, thế nhưng cũng không phải khắp nơi đều có. Muốn tìm một truyền tống trận gần đó, nếu như vận khí không tốt, có đôi khi mấy thời thần chưa hẳn đã tìm được một.
Cho nên vào trong Huyễn Ba sơn ngắt linh dược, mỗi một lần đều có một ít người vẫn lạc. Vận khí không tốt, thậm chí có năm xác suất vẫn lạc còn cao tới một phần tư.
Cũng tương đương với việc sáu mươi người vào, cao nhất là có khả ngă sẽ chết hơn mười người.
Uông Kiếm Vũ bị Hạng Vấn Thiên quát mắng một hồi. Hắn vốn định châm ngòi thổi gió, khiến cho mọi người hạ nhiệt, làm cho mọi người hoài nghi trình độ chân thật của Vạn Thọ đan.
Không ngờ trình độ khao khát của Hạng Vấn Thiên với Vạn Thọ đan đã hoàn toàn vượt quá sự tưởng tượng của hắn.
Hạng Vấn Thiên khuyên can mãi mới khiến cho Đan Trì cung chủ và Vân Niết trưởng lão ở lại.
Hai người này cũng không có ý định rời khỏi nơi này thực sự mà cố ý muốn làm cho Uông Kiếm Vũ mất mặt.
Ngươi không phải muốn quấy rối sao? Tiếp tục quấy rối đi.
Nhìn thấy Đan Trì cung chủ và Vân Niết trưởng lão đều một lần nữa ngồi xuống, Giang Trần cũng mỉm cười, chuẩn bị về tới chỗ ngồi của mình.
Vệ Vô Ảnh kia bỗng nhiên nở nụ cười quái dị:
- Vạn Thọ đan này đến cùng có thể kéo dài được bao nhiêu thọ nguyên, dù sao cũng phải có một câu trả lời chính xác a.
Hạng Vấn Thiên vừa mới ngồi xuống, nhìn thấy Vệ Vô Ảnh lại đứng ra lắm lời, hắn trắng mắt nhìn về phía Vệ Vô Ảnh, muốn phát tác một phen.
Bỗng nhiên Giang Trần đứng lên, cười nói:
- Vạn Thọ đan này là do ta luyện chế, chỉ có tư chất hạ phẩm. Nhưng mà ta tuyên bố, nếu như Thánh Kiếm cung và Tiêu Dao tông tham dự cạnh tranh, ta quyết định thu hồi Vạn Thọ đan.
- Mặc khác, Vạn Thọ đan hạp hẩm này muốn tăng lên năm trăm tuổi tuyệt đối không thành vấn đề. Chữa trị cơ năng than thể, sau khi phục dụng sẽ tự mình có cảm giác. Nếu như không có hiệu quả, ta sẽ trả lại tiền.
Giang Trần cũng không nói điêu, trả lại tiền ngay hiện trường, đây là lời nói vô cùng có sức thuyết phục.
Mà người Tiêu Dao tông và Thánh Kiếm cung nghe vậy đột nhiên biến sắc.
Uông Hàn kia vỗ bàn nói:
- Giang Trần, ngươi tính là thứ gì? Cũng dám loại bỏ tư cách tranh đoạt của Thánh Kiếm cung ta?
Vệ Khánh thì âm u nhìn chằm chằm vào Giang Trần:
- Tiểu tử, ngươi quả thực cuồng tới mức không có tận cùng. Xem ra phải có người giáo huấn ngươi một chút. Một người trẻ tuổi phải nên biết cụp đuôi làm n gười thế nào.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, căn bản không thèm để ý tới hai người này, hắn nhìn về phía người chủ trì đấu giá, nói:
- Có thể bắt đầu rồi.
Thái độ này của Giang Trần đã chọc giận Uông Hàn thêm.
Hắn bỗng nhiên đứng lên, nói:
- Giang Trần, cút ra ngay cho ta. Uông mỗ sẽ giáo huấn cho ngươi biết nên làm người thế nào.
Hạng Tần của Đại Thánh đường đứng lên, ngữ khí trầm xuống, nói:
- Uông Hàn, cút về. nếu tiếp tục nhiều chuyện Uông mỗ sẽ đoạn một tay của ngươi, nếu như tiếp tục lắm miệng. Sau này ngươi lấy chân dùng kiếm đi.
Hạng Tần cũng biết tộc trưởng đối với Vạn Thọ đan này khát vọng như thế nào. Mà đám người này không ngừng đứng ra quấy rối.
Hạng Tần là cháu ruột của Hạng Vấn Thiên, há không biết được ý nghĩa của Vạn Thọ đan đối với gia gia của mình. Mà Vạn Thọ đan này đối với Hạng Tần cũng có ý nghĩa sâu xa.
nếu như gia gia có thể tăng lên năm trăm năm thọ nguyên, vậy thì chỗ dựa của Hạng Tần hắn lại được thêm mấy trăm năm.
Điều này đối với sự phát triển của Hạng Tần cực kỳ có lợi.
Nếu như gia gia ngã xuống, Thánh Tượng nhất tộc trong Đại Thánh đường chẳng những sẽ mất đi địa vị tông chủ, mà Hạng Tần hắn chỉ sợ cũng mất đi tư cách dự tuyển chức vị tộc trưởng tương lai trong đám người hậu bối.
Dù sao Hạng Tần hắn hiện tại còn chưa hoàn toàn lớn lên, cánh chim còn chưa cứng. Phải nằm trong sự bảo hộ, mới có thể từng bước vững chắc đi lên chức vị tộc trưởng của Đại Thánh đường.
Cho nên Vạn Thọ đan này Hạng Vấn Thiên cực kỳ khát vọng. Kỳ thực Hạng Tần cũng biết được ý nghĩa củ anos.
Đừng nhìn Uông Hàn đằng đằng sát khí, đối mặt với đệ nhất thiên tài của Thánh Tượng nhất tộc, Uông Hàn cũng không dám phản kháng. Hắn biết rõ Hạng Tần nói được là làm được.
Hắn oán hận trừng mắt nhìn Giang Trần, ánh mắt kia tràn ngập uy hiếp cùng sự xấu hổ và giận dữ. Hiển nhiên khoản sổ sách bị Hạng Tần quát nạt và nhục nhã này, hắn đã tính vào trên người Giang Trần.
Tính cách của Vệ Khánh âm trầm, thời điểm này tuy rằng hắn hận không thể chém giết được Giang Trần. Nhưng mà hắn cũng không dám ngang nhiên đứng ra làm trái với ý của thiên tài Đại Thánh đường.
Hắn u ám đánh giá Giang Trần, âm thầm tìm kế hoạch đối phó với Giang Trần.
Vẻ mặt của Giang Trần tự nhiên, đối với loại ánh mắt khiêu khích này hoàn toàn không để ý.
Thánh Kiếm cung và Tiêu Dao tông bị Giang Trần đẩy ra khỏi cuộc đấu giá này, cho nên đối thủ cạnh tranh Vạn Thọ đan thoáng cái đã ít đi hai nhà.
Như vậy cũng chỉ còn lại Đại Thánh đường, Bắc Minh tông và Tam Tinh tông.
- Vạn Thọ đan hạp hẩm, cường giả Thánh Cảnh phục dụng có thể tăng năm trăm năm thọ nguyên. Giá khởi điểm là ba mươi vạn thượng phẩm nguyên linh thạch, hiện tại bắt đầu cạnh tranh.
Đây chỉ là hội đấu giá tạm thời cũng không có chú ý nhiều như vậy.
Người chủ trì vừa mới xong, Bắc Minh tông kia đã hô:
- Năm mươi vạn.
Vừa mới mở miệng đã hô năm mươi vạn. Mấy chữ này đã vượt qua số Nguyên linh thạch mà Giang Trần thắng cuộc khi trước.
Lần cá cược kia, trừ tiền vốn của chính hắn cũng chỉ có tám người, tổng cộng là bốn mươi vạn Nguyên linh thạch.
Mà Vạn Thọ đan này dùng tài liệu công, kiếm tiền lại có thể đút vào túi của bản thân mình, chuyện này khiến cho những đệ tử thiên tài trong các tông môn ngũ phẩm kia hâm mộ không thôi.
Đừng nói là năm mươi vạn, hầu bao của bọn họ ngay cả một vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm cũng không lấy ra được.
Mà Giang Trần này ở trong trận dấu luyện chế ra một khỏa đan dược, vậy mà thoáng cái thu được năm mươi vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm, đây mới chỉ là vừa bắt đầu mà thôi.
Bên Tam Tinh tông cũng nghiêm túc hô:
- Sáu mươi vạn.
Hạng Vấn Thiên nở nụ cười quái dị:
- Một trăm vạn.
Nếu như bàn về tài đại khí thô, Đại Thánh đường cùng Bắc Minh tông kỳ thực khó phân cao thấp. Chỉ là khí thế tăng giá của Hạng Vấn Thiên lại cực kỳ dọa người.
Hiển nhiên số thọ dương còn lại chưa đủ sáu mươi năm, khát vọng đối với Vạn Thọ đan đã vượt qua tất cả. Loại tài nguyên như Nguyên Linh thạch sống mang theo được bên người, chết không thể mang theo.
Cho dù hắn dùng tài lực toàn tộc cũng không tiếc mua được viên thuốc này.
Đương nhiên đối với đệ nhất nhân võ đạo trong Vạn Tượng Cương Vực mà nói, đây chỉ tương đương giống như một cọng lông chân, cũng không đáng kể một chút nào.
Thiên Minh biết rõ Hạng Vấn Thiên muốn dùng khí thế áp người, cũng không lùi bước mà nói:
- Một trăm năm mươi vạn.
- Hai trăm vạn
Ngay khi Thiên Minh thượng nhân vừa mới dứt lời, Hạng Vấn Thiên lại lần nữa tăng giá lên năm mươi vạn.
Giống như hai trăm vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm đối với hắn mà nói giống như hai viên kẹo trong túi vậy.
Chúc tông chủ của Tam Tinh tông cười khổ một tiếng, hắn xem như đã hiểu rõ, đây căn bản là hai tên điên đang đấu giá với nhau.
Ngay từ đầu hắn còn ôm tâm lý may mắn, muốn thử xem còn đấu giá được hay không.
Hiện tại xem ra, muốn từ trong tay hai tên điên này cướp được Vạn Thọ đan quả thực là nằm mơ.
Lắc đầu, Chúc tông chủ lựa chọn rời khỏi.
Chương 917 Vạn Thọ đan nghịch chuyển quan âm 1
Thiên Minh thượng nhân là người hiền lành, nhưng mà đã bị phương thức ra giá của Hạng Vấn Thiên chọc giận, hắn trực tiếp mở miệng:
- Ba trăm vạn.
- Bốn trăm vạn.
Thanh âm của Hạng Vấn Thiên vô cùng nhẹ nhõm, giống như bốn trăm vạn đối với hắn cũng chỉ là một hòn đá mà thôi.
Không thể không nói, khí thế kia của Hạng Vấn Thiên càng thêm dọa người. Giống như thề không đạt được mục tiêu sẽ không bỏ qua.
Luận khí thế không thể nghi ngờ hắn đã chiếm được thế thượng phong.
Hai cự đầu này đấu giá càng khiến cho người của những tông môn ngũ phẩm trong lòng kinh hãi.
Tông môn ngũ phẩm bọn họ chưa từng gặp qua khoản tài phú xa xỉ như vậy.
Cạnh tranh một khỏa đan dược, vậy mà ra tới bốn trăm vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm. Một năm tiêu hao của tông môn bọn họ chri sợ cũng không đạt tới số lượng bốn trăm vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm này.
Đừng nói là máu trong cơ thể những thiên tài trẻ tuổi, coi như là những trưởng lão, cự đầu trong tông môn ngũ phẩm, cũng chưa từng được chứng kiến cảnh tượng nóng bỏng bực này.
Trong lúc nhất thời, già trẻ lớn bé đều ngây ngốc, yết hầu không ngừng nuốt nước miếng. Ánh mắt khi nhìn về phía Giang Trần tràn ngập sự hâm mộ và sùng bái.
Thiên Minh thượng nhân không cam lòng yếu thế, lại một lần nâng giá tới năm trăm vạn.
Nhưng mà Hạng Vấn Thiên hiển nhiên đã tới lúc đỏ mắt, con mắt không nháy lấy một cái, trực tiếp tăng lên sáu trăm vạn.
Lập tức cái giá đã tới mức không thể khống chế được.
Nếu như tiếp tục như vây, song phương đều tới tình trạng đỏ mắt, tất nhiên sẽ xuất hiện cục diện điên cuồng.
Vệ Vô Ảnh kia chỉ cười lạnh đứng bên ngoài quan sát. Nếu như lúc này có thể nói chuyện hắn tuyệt đối sẽ châm ngòi thổi gió, đem cục diện này phá đi.
Nếu như có thể khiến cho Đại Thánh đường và Bắc Minh tông sống mái với nhau, vậy thì càng thêm hoàn mỹ.
Loại người như Vệ Vô Ảnh từ trước tới nay đều là người náo nhiệt, không sợ chuyện lớn thêm. Người khác càng không may hắn càng thêm vui vẻ.
Hơn nữa đấu giá tới mức này, Vệ Vô Ảnh cũng hiểu được cái giá này đã vượt quá giá trị vốn có của Vạn Thọ đan. Sáu trăm vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm, coi như Vệ Vô Ảnh hắn thoáng cái xuất ra nhiều Nguyên linh thạch thượng phẩm như vậy cũng vô cùng đau lòng.
Uông Kiếm Vũ sau khi bị Hạng Vấn Thiên quát lớn, tuy rằng đã thu liễm một ít. Thế nhưng trong lòng cũng có suy nghĩ không sai biệt lắm với Vệ Vô Ảnh là bao.
Hắn hy vọng đấu giá càng thêm điên cuồng thì càng tốt.
Càng điên cuồng, càng có khả năng không khống chế được. Càng không khống chế được, cục diện tiếp đó sẽ rất không xong.
Đến lúc đó Uông Kiếm Vũ hắn lại đứng ra châm ngòi thổi gió, đem lửa dẫn tới người Đan Kiền Cung, làm cho hai tông này đều hận Đan Kiền Cung.
Kể từ đó, Đan Kiền Cung liền trở thành công địch của tất cả các tông trong Vạn Tượng Cương Vực.
Cảnh này Uông Kiếm Vũ tuyệt đối là người thích nhất. Nếu như quả thực phát sinh, Uông Kiếm Vũ nằm mơ cũng cười trộm ra tiếng.
Thiên Minh thượng nhân hiện tại đâm lao cũng phải theo lao.
Khí thế kia của Hạng Vấn Thiên hiển nhiên căn bản không dừng được. Hắn cũng biết, cho dù hắn có tăng giá thế nào, Hạng Vấn Thiên chỉ sợ sẽ tiếp tục tăng thêm.
Lão nhân này hiển nhiên muốn nắm lấy Vạn Thọ đan cứu mạng, không tiếc dùng tài lực toàn tộc.
Trong lúc hắn do dự, Hạng Vấn Thiên cười lạnh nói:
- Thiên Minh lão nhi, làm sao không thêm nữa? Bắc Minh tông các ngươi không phải là tài đại khí thô sao? Tiếp tục đi.
Thiên Minh thượng nhân khác với Hạng Vấn Thiên, mặc dù Bắc Minh tông hắn có tiền, nhưng cuối cùng cũng phải chi tiêu trong tông. Tuy rằng hắn là tông chủ trong tông, nhưng cuối cùng vẫn có cự đầu khác.
Mà Thánh Tượng nhất tộc, Hạng Vấn Thiên này là người nói một không nói ai, không có ai dám nói nửa lời.
Thêm những điều trước cho nên Thiên Minh thượng nhân kỳ thực đã thua ngay từ đầu rồi.
Chỉ à nếu cứ như vậy buông tha, Thiên Minh thượng nhân cảm thấy không phục trong lòng, không để ý tới mặt những trưởng lão hai bên đang đen lại, hắn kêu lên:
- Bảy trăm vạn.
Hạng Vấn Thiên cũng nhìn ra, Thiên Minh thượng nhân đã tới cực hạn, cũng không chống đỡ được bao lâu nữa.
Hắn cười cuồng ngạo:
- Ta ra giá tám trăm vạn, Thiên Minh lão nhi, còn dám tiếp tục liều không?
Thiên Minh thượng nhân thầm mắng một câu tên điên, nhưng lại không cam lòng yếu thế:
- Ta cũng ra giá tám trăm vạn, lại thêm một bình Bắc Minh tinh sa, luyện khí chế phù, đây chính là tài liệu tốt nhất trong Vạn Tượng Cương Vực.
Hạng Vấn Thiên cười ha hả:
- Không có tiền sao? Dùng vật thực tế ra chống đỡ sao? Lão tử ra giá một ngàn vạn. Lại thêm một bộ da của Điện Quang Lộc Giác mãng. Da của nó có thể chế ra phù lật chuẩn Địa cấp.
Thiên Minh thượng nhân im lặng, trừng mắt nhìn Hạng Vấn Thiên, biết rõ tên điên này quả thực đã không để ý tới tất cả. Nếu như cứ tiếp tục như vậy hắn đã không còn bất kỳ ưu thế nào nữa.
- Hạng lão ca, xem như ngươi lợi hại. Thiên Minh ta cầu ngươi cũng không được. Liều tài lực cũng không có liều lại được ngươi. Nếu như có khỏa Vạn Thọ đan ngàn vạn lần ngươi không thể đoạt với ta nữa.
Những lời này xem như là chịu thua, tìm bậc thang đi xuống.
Hạng Vấn Thiên cười ha hả nhìn Thiên Minh thượng nhân chịu thua, cũng không có khinh người quá đáng mà chỉ cười nói:
- Lần tới thì liên quan gì tới ta? Đan dược này cũng không phải là đậu. Sau khi ăn một khỏa, ăn tiếp cũng vô dụng.
Nói xong hắn dùng vẻ mặt khát vọng, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía Giang Trần:
- Giang Trần, hiện tại khỏa Vạn Thọ đan này là của lão phu đúng không?
Người đấu giá kia cười ha hả nói:
- Còn có ai ra giá lớn hơn tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc hay không?
Liên tiếp hỏi ba lượt, nhưng không có ai ra giá.
Giá tiền này hiển nhiên không có ai coi tiền như rác đứng ra đoạt nữa. Hơn nữa lúc này đứng ra đoạt chẳng khác nào là ngang nhiên gây khó dễ với tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc, sẽ phải trả một cái giá vô cùng thảm thiết.
Phanh.
Chùy đấu giá rơi xuống, hội đấu giá tạm thời này coi như tuyên bố chấm dứt.
Hạng Vấn Thiên mừng rỡ, hắn lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật đã chuẩn bị từ trước, tùy tiện ném một cái, trực tiếp ném vào trên bàn đấu giá.
- Một ngàn vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm, còn có một bộ da của Điện Quang Lộc Giá mãng. Toàn bộ đều ở đó, tự mình kiểm đi. Vạn Thọ đan đâu? Giao cho ta.
Hạng Vấn Thiên gấp tới mức khó dằn nổi, không có gì quan trọng, gấp gáp hơn truy cầu thọ dương.
Giang Trần lấy ra một khỏa Vạn Thọ đan, đưa cho Hạng Vấn Thiên.
Hắn đang muốn nói vài câu, Hạng Vấn Thiên đã nắm Vạn Thọ đan trên tay, mặt mày hớn hở nói:
- Tốt, tốt. Khỏa đan dược này nhìn đã thấy bất phàm. Lão phu đã từng được chứng kiến một ít cường giả Hoàng cảnh phục dụng đan dược Địa cấp, những khỏa đan dược kai cũng không cao cấp hơn khảo đan dược này là bao. Khỏa Vạn Thọ đan này sao có thể là nói quá cơ chứ? Chỉ có kẻ ngu ngốc mới coi nó như vậy. Ha ha ha ha...
Chương 918 Vạn Thọ đan nghịch chuyển quan âm 2
Hạng Vấn Thiên dương dương đắc ý, hiển nhiên lúc trước hắn đã nhìn thấy Vạn Thọ đan một lần, chỉ là cũng không nói gì tới đẳng cấp của khỏa đan dược này.
Hiện tại sau khi đắc thủ Vạn Thọ đan hắn mới cao hứng bừng bừng công khai điểm này. Hiển nhiên một ngàn vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm tuy rằng rất nhiều, là một khoản tài phú rất lớn. Nhưng mà có thể thu được một khỏa đan dược chuẩn Địa cấp, một hắn cũng không cảm thấy thiệt thòi một chút nào.
Dù sao hiện tại không có thứ gì khiến cho hắn có thể động tâm như chuyện thọ nguyên.
Hơn nữa đột nhiên tăng lên năm trăm năm thọ nguyên, Hạng Vấn Thiên cảm thấy bằng vào tu vi Thánh Cảnh đỉnh phong của mình, hoàn toàn có cơ hội trùng kích Hoàng cảnh một chút.
Một khi trùng kích Hoàng cảnh thành công, vậy thì vô cùng phát đạt.
Mấy trăm năm sau, Vạn Tượng Cương Vực rốt cuộc cũng xuất hiện một cường giả Hoàng cảnh, đây tuyệt đối là một thời đại mới.
Chẳng những Đại Thánh đường sẽ phát triển rất nhanh, mà thọ nguyên của hắn lại một lần nữa sẽ đột phá.
Từ Thánh Cảnh tới Hoàng cảnh, số tuổi thọ ít nhất cũng tăng lên một ngàn, thậm chí tăng lên hai ba ngàn cũng có thể.
Như vậy cũng khiến cho hắn có đủ thời gian trùng kích đại đạo cao hơn.
Đối với võ giả cấp bậc như hắn mà nói, còn có thứ gì hấp dẫn hơn việc kéo dài thọ nguyên cơ chứ?
Trong khi tai nghe Giang Trần nói một ít việc, Hạng Vấn Thiên đã ném khỏa đan dược kia vào trong miệng.
Nuốt ngay tại trận.
Cảnh này khiến cho mọi người giật mình, lại cảm thấy buồn cười.
Đường đường là đệ nhất cường giả của Vạn Tượng Cương Vực, thật không ngờ lại không chờ được như vậy.
Vạn Thọ đan vừa vào bụng, dược lực lập tức tràn ra, từ huyết quản toàn thân, truyền khắp mỗi góc trong thân thể hắn.
Một lát sau, ngoài thân Hạng Vấn Thiên bỗng nhiên tản mát ra một màu hồng, một vầng sáng màu lục nhàn nhạt.
Giang Trần biết rõ khỏa Vạn Thọ đan này đã bắt đầu phát huy tác dụng.
Quang mang màu hồng chói mắt, tượng trưng cho cơ năng tính mạng của Hạng Vấn Thiên, tượng trưng cho khí huyết của hắn.
Vầng sáng nhàn nhạt, dược lực của Vạn Thọ đan nhanh chóng được hòa tan.
Thời gian trôi qua, vầng sáng nhàn nhạt không ngừng nhạt đi, mà quang mang màu hồng chói mắt thì không ngừng trở nên mạnh mẽ, vô cùng tươi đẹp.
Ngay lúc này da thịt của Hạng Vấn Thiên không ngờ xuất hiện từng khe nứt, giống như mãng xà lột da, khe hở càng lúc càng lớn.
Sau đó khe hở kia căng ra, từng khối da chết giống như trát bùn lên tường, không ngừng rơi xuống đất.
Hạng Vấn Thiên không ngờ lại giống như mãng xà lột da, một làn da mới được thay thế.
Sau đó thất khiếu của hắn, đầu ngón tay, không ngừng có tạp chất màu đen tràn ra.
Giang Trần biết rõ, da chét tróc da này là thay đổi da thịt bên ngoài, đây là gốc cây già vỏ mới.
Mà những tạp chất màu đen kia chính là những tạp chất lưu lại trong cơ thể năm xưa, bị dược lực bức ra ngoài, giống như là bài tiết vậy.
Thời điểm này cho dù người có nhãn lực kém cũng nhìn ra được Vạn Thọ đan này đã phát huy ra tác dụng.
Có lẽ bọn họ không hiểu những tạp chất màu đen kia là cái gì. Thế nhưng mà làn da tróc ra, gốc cây già thay da mới, cho dù người ngu cũng có thể thấy rõ.
Vầng sáng nhà nhạt quanh thân dần dần chậm rãi thu liễm rồi biến mất. Ngũ quan của Hạng Vấn Thiên chậm rãi khôi phục, nếp nhăn trên mặt giống như cũng bị san bằng.
Mà tóc trắng trên đầu hắn cũng biến thành đen nhánh.
Thân thể hắn trong một phút đồng hồ ngắn ngủi lại từ một ông già trở thành một trung niên.
Sau khi tất cả mọi người kịp phản ứng, hiện trường phát ra vô số thanh âm xôn xao, hiển nhiên bị hiệu quả vô cùng kỳ diệu của Vạn Thọ đan khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc tới ngây người.
- Gia gia, người... Người trẻ hơn rồi.
Hạng Tần kinh hỉ nhảy ra, nhịn không được mà kêu to một tiếng. Nếu như nói Hạng Vấn Thiên cao hứng nhất thì người cao hứng nhất thứ hai nhất định là Hạng Tần.
Mấy tộc trưởng khác của Đại Thánh đường cũng nhao nhao bước lên phía trước.
- Hạng lão ca, chúc mừng a. Vạn Thọ đan này không ngờ là tranh đoạt tạo hóa. Không ngờ có lực lượng ngịch chuyển quang âm, quả thực không thể tưởng tượng được a.
- Hạng lão ca, ngươi thường thường cảm khái tuổi tác dễ dàng trôi qua, thế nhưng hiện tại lại có thêm năm trăm năm thọ nguyên. Xem ra nguyện vọng của ngươi đã thành.
- Vạn Thọ đan. Đan như tên, không hổ là Vạn Thọ chi đan.
Giang Trần nhàn nhạt cười, Vạn Thọ đan này nếu như quả thực bán ra theo giá thị trường nhiều lắm cũng chỉ một hai trăm vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm, đó cũng là nghịch thiên lắm rồi.
Lần đấu giá này khiến cho hắn kiếm được một số tiền của phi nghĩa quá lớn.
Về phần lực lượng nghịch chuyển quang âm quả thực khoa trương. Kỳ thực Vạn Thọ đan cũng không phải là nghịch chuyển quang âm mà chỉ đem tạp chất trong cơ thể con người thanh trừ ra. Đem tiềm lực tính mạng của bản thân kích phát ra.
Bất luận một người nào, cho dù là tu luyện giả đỉnh cấp, tiềm năng tính mạng của hắn, đều khó có khả năng kích phát ra toàn bộ. Chung quy bởi vì các loại nguyên nhân, cơ năng tính mạng đã bị hao tổn, bị đè nén.
Mà Vạn Thọ đan kỳ thực không phải là chính thức nghịch chuyển quang âm, mà đem những tạp chất đang trói buộc tiềm lực tính mạng lại thanh trừ ra. Triệt để đào móc ra tiềm năng tính mạng của con người.
Trên thực tế, một bộ phận tuổi thọ bản thân vốn thuộc về con người, chỉ bất quá vì các loại nguyên nhân cho nên bị cắt giảm mất, bị áp chế mất.
Mà công năng của Vạn Thọ đan chính là đem một bộ phận trở về.
Loại đan dược này kỳ thực không chỉ đơn thuần là Thánh Cảnh mới có, trong cảnh giới Hoàng cảnh, cũng có loại đan dược cùng loại, chỉ là đẳng cấp thì cao hơn.
So với bất kỳ kẻ nào Hạng Vấn Thiên còn rõ ràng hơn, giờ phút này hắn cảm thấy toàn thân nhẹ nhõ. Thân thể vốn nặng nề, giống như có thể xuống lỗ bất kỳ lúc nào, lúc này cũng trở nên nhẹ nhõm như bay.
Thân thể chuyển thành một thân thể tràn ngập năng lượng sinh mệnh.
- Ha ha, Giang Trần, khoản tiền của lão phu đổ vào khỏa đan dược này tuyệt đối không lãng phí. Khôi phục được năm trăm năm thọ nguyên. Vạn Thọ đan, khôi phục năm trăm năm thọ nguyên. Tuyệt đối không phải nói ngoa. Hiện tại các ngươi ai dám nói số tiền này của lão phu là không đáng?
Tiền đối với Hạng Vấn Thiên mà nói căn bản không phải là chuyện lớn.
Mà số tuổi thọ thu được mới chính là thứ cần ăn mừng nhất.
Nếu nói trước đó một khỏa Vạn Thọ đan có giá cả như vậy trừ Hạng Vấn Thiên cùng Thiên Minh thượng nhân ra, những người khác đều cảm thấy cái giá này đều không hợp thói thường.
Kể cả hai đại cự đầu của Đan Kiền Cung, tuy rằng bọn họ không có biểu hiện ra ngoài, thế nhưng trong nội tâm kỳ thực cũng biết cái giá này không hợp thói thường.
Nhưng mà khi nhìn thấy biến hóa kinh người của Hạng Vấn Thiên, cơ hồ tất cả hoài nghi, cơ hồ tất cả sự khó hiểu, giờ phút này toàn bộ đều tan thành mây khói.
Công năng thần kỳ của đan dược như vậy bao nhiêu người đều tận mắt nhìn thấy.
Chương 919 Hiệu quả rung động nhân tâm 1
Nhưng mà Vạn Thọ đan này thần kỳ như vậy, có hiệu quả ngay tức thì như vậy, cho dù những người này có hiểu biết sâu rộng thế nhưng đây cũng là lần đầu tiên thấy được.
Nhìn qua Hạng Vấn Thiên, cơ hồ tất cả con mắt đều không nháy lấy một cái. Giống như sợ nháy mắt một cái Hạng Vấn Thiên sẽ trở về bộ dáng ban đầu.
Cảnh này nhìn thế nào cũng giống như ảo giác.
Nhưng vô luận là ai, đều rất rõ ràng một điểm, Vạn Thọ đan quả thực có công hiệu nghịch chuyển quang âm.
- Hạng lão ca, chúc mừng a.
Đan Trì cung chủ có phản ứng đầu tiên, tuy rằng giật mình, thế nhưng trong lòng càng thêm cao hứng. Theo biến hóa của Hạng Vấn Thiên, hắn lại nhìn thấy tiền đồ sáng rạng rỡ của Vạn Thọ đan.
Thanh âm của Hạng Vấn Thiên vang vọng:
- Ha ha, Đan Trì lão đệ, lần này Hạng lão ca ta thiếu nợ Đan Kiền Cung các ngươi một phần nhân tình.
Hạng Tần cũng đi tới trước mặt Giang Trần nói:
- Giang Trần huynh đệ, về sau ngươi chính là huynh đệ của Hạng Tần ta. Ở trong Vạn Tượng Cương Vực, ai dám gây khó dễ với ngươi thì chính là làm khó dễ Hạng Tần ta.
Nói xong Hạng Tần hung hăng trừng mắt, cố ý trừng mắt về phía Uông Hàn và Vệ Khánh.
Hiển nhiên Hạng Tần này hiểu rất rõ, hai gia hỏa này nhất định sẽ ghi hận Giang Trần.
Giang Trần nhìn thấy Hạng Tần này nhiệt tình như vậy, cũng cười nói:
- Hạng huynh khách khí rồi, tiểu đệ quả thực được sủng ái mà lo sợ a.
Hạng Tần có tính cách vô cùng hào sảng, hắn cười nói:
- Huynh đệ, ngươi tuổi còn trẻ như vậy lại có tiềm lực luyện đan như thế. Có rảnh thì thường xuyên tới Đại Thánh đường chúng ta làm khách a.
- Có thời gian ta nhất định sẽ đi bái phỏng Hạng huynh.
Hai người mới quen đã giống như thân thiết, khiến cho Uông Hàn nhìn thấy vậy mà nghiến răng nghiến lợi. Hắn biết rõ Hạng Tần công khai nói như vậy hiển nhiên là muốn cảnh cáo Uông Hàn và Vệ Khánh kia, không nên động vào Giang Trần.
Nhưng mà tuy rằng Uông Hàn nghiến răng nghiến lợi, đối với Giang Trần lại càng thêm kiên định với việc giết Giang Trần.
Giang Trần này nếu như chưa diệt, nếu như để cho hắn ta phát triển, về sau nói không chừng sẽ trở thành mối họa lớn trong lòng Thánh Kiếm cung.
Dùng quan hệ đối địch của Thánh Kiếm cung và Đan Kiền Cung, người Đan Kiền Cung càng mạnh, Thánh Kiếm cung bình thường khó có thể bình an sống qua ngày được.
- Hạng lão ca, chúc mừng a.
Chúc tông chủ của Tam Tinh tông cũng tiến lên chúc mừng nói.
Hạng Vấn Thiên cuối cùng cũng là đệ nhất nhân võ đạo của Vạn Tượng Cương Vực, những người khác không ai dám không cho hắn mặt mũi.
Coi như là Uông Kiếm Vũ trước đó bị quát lớn cũng tiến lên phía trước nói lời chúc mừng.
Cũng may Hạng Vấn Thiên cũng không có truy cứu chuyện trước đó, mỉm cười đáp lại từng người.
Chỉ có Thiên Minh thượng nhân là không vui, vừa rồi cạnh tranh thất bại, hắn là người buồn bực nhất. Thậm chí hắn còn từng hy vọng Vạn Thọ đan này là giả.
Thế nhưng mà sau khi nhìn thấy Hạng Vấn Thiên phục dụng Vạn Thọ đan xong lại có biến hóa to lớn như vậy. Trong lòng Thiên Minh thượng nhân càng cảm thấy mất mát, âm thầm đấm ngực dậm chân.
Nhưng mà hắn cũng biết, so tài lực với tên điên Hạng Vấn Thiên này cuối cùng hắn vẫn không liều mạng được.
- Đan Trì lão đệ, ta nói trước. Khỏa Vạn Thọ đan tiếp theo ra lò ta đặt trước, ai cũng không được đoạt với ta.
Thiên Minh thượng nhân cũng rõ ràng, việc này không nên trách được người Đan Kiền Cung.
Cạnh tranh công bằng thất bại, THiên Minh thượng nhân cũng không thể trách tội bất luận kẻ nào.
Tuy rằng việc này không trách được Đan Kiền Cung, nhưng Đan Trì cung chủ nhìn Thiên Minh thượng nhân vẫn còn có chút áy náy, nói:
- Thiên Minh lão ca, khỏa Vạn Thọ đan tiếp đó sau khi ra lò nhất định là của lão ca.
Thiên Minh thượng nhân lúc này mới cười nói:
- Tốt, tốt. Giá tiền ta cũng không để cho các ngươi chịu thiệt. Hạng lão ca ra bao nhiêu ta cũng ra bấy nhiêu.
Những lời này của Thiên Minh thượng nhân tương đương với việc định giá Vạn Thọ đan, cũng chính là một ngàn Nguyên Linh thạch thượng phẩm.
Không thể không nói, giá tiền này ít nhất cũng cao hơn gấp đôi.
Nhưng mà đã bán cho Hạng Vấn Thiên và Thiên Minh thượng nhân đều gia cái giá này, giá tiền cho dù cao cũng không thành vấn đề.
Giá cả có cao thế nhưng có thể an tâm về chất lượng.
Dù sao có Hạng Vấn Thiên gần như quảng cáo ngay ở hiện trường, quả thực đúng là không lo không có người mua.
Lại nói, trong đám cự đầu của các đại tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực chẳng lẽ không xuất ra được một ngàn vạn Nguyên Linh thạch thượng phẩm.
Một ngàn vạn Nguyên Linh thạch thượng phẩm, mua năm trăm thọ nguyên, cuối cùng vẫn là sinh ý có lợi nhất.
Mặc dù những cự đầu của các tông môn ngũ phẩm kia cũng có không ít người âm thầm động tâm. Tuy rằng cường giả Thánh Cảnh của tông môn ngũ phẩm lại không nhiều lắm, thế nhưng cuối cùng cũng có mấy người.
Mà một ngàn vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm, cường giả cấp bậc tông chủ tông môn ngũ phẩm vẫn cầm ra được. Chuyện này đối với bọn họ mà nói, nằm trong khả năng, mặc dù sẽ lấy hơn phân nửa tài sản tư nhân của hầu hết bọn họ.
- Đan Trì lão đệ, Chúc mỗ cũng muốn đặt trước một khỏa. Không có vấn đề gì chứ?
Chúc tông chủ của Tam Tinh tông cười ha hả nói.
Đan Trì cung chủ cười nói:
- Vạn Thọ đan này ưu tiên Vạn Tượng Cương Vực chúng ta. Đương nhiên luyện chế khỏa đan dược này cũng không dễ, lúc nào có thể luyện chế ra khỏa thứ hai, lúc nào có thể luyện ra khỏa thứ ba thì không có cách nào cam đoan được trước.
- Ha ha, đợi cũng được. Đợi cũng được.
Chúc tông chủ nhìn thấy Đan Trì cung chủ không có cự tuyệt, vội vàng cười nói.
Người Thánh Kiếm cung và Tiêu Dao tông là buồn bực nhất. Giang Trần đã nói rõ, Vạn Thọ đan không bán cho Tiêu Dao tông và Thánh Kiếm cung.
Bọn họ đều là người sĩ diện, tại sao có thể mở miệng ra yêu cầu được chứ.
Nhất là Uông Kiếm Vũ của Thánh Kiếm cung, giờ phút này tuy rằng là đỏ mắt, thế nhưng hắn cũng biết nếu như mình đứng ra đặt hàng, nhất định sẽ tự rước lấy nhục.
Hắn phất tay áo một cái, miệng hừ lạnh đem người rời đi.
Vệ Vô Ảnh của Tiêu Dao tông nhìn thấy Uông Kiếm Vũ rời khỏi, trong lòng cười khổ. Hắn biết rõ vừa rồi mình đã đắc tội với Đan Kiền Cung không ít. Lập tức nhìn về phía trưởng lão của bổn tông.
Vô Ngân trưởng lão cười cười, cũng đi tới trước nói:
- Vân Niết đạo hữu, ta và đạo hữu tương giao cũng đã được trăm năm. Vạn Thọ đan này chẳng lẽ sẽ không bán cho Tiêu Dao tông ta đó chứ?
Vân Niết trưởng lão cười nói:
- Đan đạo của Tiêu Dao tông cũng không kém, xưa nay cũng không cần phải mua đan dược từ Đan Kiền Cung chúng ta. Vạn Thọ đan này quý tông tạm thời cũng không có ai cần dùng tới a.
- Đan Trì cung chủ, Nhược Nguyệt tông ta mạo muội đặt trước một khỏa Vạn Thọ đan.
- Đan Trì cung chủ, tiểu đệ cũng muốn đặt trước một khỏa Vạn Thọ đan.
Trong lúc nhất thời, những tông chủ của các tông môn ngũ phẩm kia đều nhao nhao tiến lên. Nhất là những người trước đó có giao tình tốt với Đan Trì cung chủ cũng đều tiến lên.
Chương 920 Hiệu quả rung động nhân tâm 2
Hiển nhiên nhân khí của Đan Kiền Cung bình thường cũng không tệ. Những tông chủ tông môn ngũ phẩm này cũng biết Đan Kiền Cung khi buôn bán đan dược vô cùng tốt.
Vô Ngân trưởng lão nhìn qua cảnh này, nói:
- Vân Niết đạo hữu, quý tông không phải tình nguyện bán cho tông môn ngũ phẩm cũng sẽ không bán cho Tiêu Dao tông chúng ta đó chứ?
Vân Niết trưởng lão cũng không phải là không đồng ý, mà Vạn Thọ đan này dù sao cũng là đan phương của Giang Trần. Một khi đan phương lọt vào tay Tiêu Dao tông và Thánh Kiếm cung, hắn thật sự không biết nên nói với Giang Trần như thế nào.
- Vô Ngân đạo hữu, về phần chuyện giao dịch của quý tông và bổn tông, sau đó chúng ta sẽ chậm rãi thương lượng. Việc này quan hệ trọng đại, Vân Niết ta cũng không tiện vượt quyền của Đan Trì cung chủ.
Vân Niết trưởng lão đành mượn cớ chối từ.
Sự tình kế tiếp không cần Giang Trần tham dự.
Tuy rằng hắn luyện chế ra bốn khỏa Vạn Thọ đan, chỉ lấy ra một khỏa hạ phẩm trong đó để đấu giá. Còn có một khỏa hạ phẩm, hai khỏa trung phẩm Vạn Thọ đan, Giang Trần tạm thời không có ý định lấy ra.
Vạn Thọ đan này theo Giang Trần phỏng đoán, coi như là Vân Niết trưởng lão một năm nhiều nhất cũng chỉ luyện chế ra được hai ba khỏa như vậy. Tuyệt đối không có khả năng luyện chế được nhiều.
Vân Niết trưởng lão, theo phỏng đoán của hắn, cảnh giới thần thức cũng chưa chắc có tu luyện Bàn thạch chi tâm và thất khiếu thông linh cường đại như Giang Trần.
Về phần kỹ thuật luyện đan, thì càng không có cách nào so với Giang Trần.
Giang Trần phỏng đoán, Vân Niết trưởng lão nếu như luyện chế, tỷ lệ thành đan sẽ rất thấp. Hơn nữa một năm nhiều lắm chỉ khai lò được một lần tới hai lần.
Nếu nhiều thần thức của Vân Niết trưởng lão tuyệt đối không chịu đựng nổi.
Trừ phi Vân Niết trưởng lão có thể tấn cấp Đan Vương, đạt tới tiêu chuẩn Đan Vương, mới có thể đạt được chu kỳ ba tháng luyện chế một lần.
Tỷ lệ thành đan khi đó cũng cao hơn một chút. Mỗi một lần ít nhất cũng có xác xuất hai viên thành công.
Dù sao bất luận một Đan Vương nào ở trên phương diện kỹ xảo khi luyện chế đan dược đều khó có thể đánh đồng với cấp bậc Chư Thiên của Giang Trần kiếp trước.
Lăng Bích Nhi nhìn qua mọi người đang tranh nhau đặt hàng Vạn Thọ đan, từ tận đáy lòng thầm cảm thấy cao hứng thay cho Giang Trần. Giang Trần sư đệ này dường như không gì không làm được.
Đột nhiên Lăng Bích Nhi cảm thấy đối với chuyện giải Mê Thần chướng của phụ thân lại càng thêm tin tưởng vài phần.
Mộc Cao Kỳ thì cao hứng bừng bừng, Giang Trần càng phát đạt thì Mộc Cao Kỳ càng cao hứng.
- Trần ca, lần này thực sự phát tài rồi.
Mộc Cao Kỳ tán thưởng không thôi.
- Sao rồi? Ngươi có lưu ý tới những linh dược kia hay không?
Giang Trần hỏi.
Mộc Cao Kỳ cười khổ nói:
- Tất cả mọi người đều chú ý tới Vạn Thọ đan, đau còn tâm tư làm những chuyện này a.
Lúc này Lăng Bích Nhi cũng đi tới, nói:
- Giang Trần sư đệ, chúc mừng đệ a. Từ nay về sau từ trên xuống dưới Vạn Tượng Cương Vực không có ai mà không biết đại danh của Giang Trần sư đệ.
Giang Trần tiêu sái cười nói:
- Chuyện này đệ cũng không muốn nha, nổi danh cũng không có gì là tốt cả.
Nổi danh quả thực vô cùng phiền phức, Giang Trần vừa mới đi ra là lập tức có một đống lớn người trẻ tuổi của Vạn Tượng Cương Vực nhao nhao đi tới chào hỏi hắn.
Có thiên tài của tông môn Tứ phẩm, cũng có thiên tài của tông môn Ngũ phẩm.
Suy nghĩ của mọi người đều không khác nhau là bao. Đều muốn giao hảo với Giang Trần. Dùng thiên phú đan đạo mạnh mẽ của Giang Trần như vậy, ngày sau tất sẽ trở thành một Đan Vương.
Một Đan Vương a, giá trị ở Vạn Tượng Cương Vực quả thực không thể đo lường.
Loại người này cho dù là tông chủ các tông cũng phải kính hắn ba phần. Nếu như thiên phú võ đạo của hắn mạnh một chút, thậm chí còn có hy vọng trở thành truyền kỳ của Vạn Tượng Cương Vực.
Cho nên trừ số ít thiên tài trẻ tuổi cừu thị với Giang Trần ra, cơ hồ tất cả những thiên tài trẻ tuổi đi vào Huyễn Ba sơn đều không bỏ qua cơ hội kết giao với Giang Trần.
Dù không có cách nào trở thành hảo hữu, chỉ cần làm cho Giang Trần quen mặt là tốt rồi.
Bởi vì nguyên nhân như vậy cho nên sau khi Giang Trần trở lại chỗ ở liền dứt khoát đóng cửa không đi ra ngoài. Hắn cũng không muốn lãng phí thời gian vào những việc khách sáo vô vị.
Thời gian đó không bằng dùng để tu luyện.
Ba ngày sau, trận pháp bên ngoài Huyễn Ba sơn rốt cuộc cũng bị mở ra.
Top mười tổ trưởng lão và tổ các thiên tài sẽ là nhóm đầu tiên được vào Huyễn Ba sơn, có thời gian hai mươi ngày hái linh dược.
Đây chính là phúc lợi của đan đấu Huyễn Ba sơn. Bất luận thu hoạch được cái gì thì bản thân một nửa, tông môn một nửa.
Đương nhiên rốt cuộc cầm bao nhiêu đưa cho tông môn thì phải xem ngươi là người thế nào.
Đan đấu Huyễn Ba sơn khi trước, số lượng chính thức lấy ra cho tông môn kỳ thực không đủ ba thành, nào có được một nửa số lượng.
Đương nhiên tất cả các tông cũng không thể nào hạn chế người tông môn mình. Người làm như thế sẽ trở nên cường đại hơn, cuối cùng cũng sẽ lại tạo phúc cho tông môn.
Cho nên tất cả các tông kỳ thực cũng không hạn chế, hà khắc về chuyện này với môn nhân đệ tử, bằng không mà nói, muốn hạn chế quả thực vô cùng dễ dàng.
Bên ngoài Huyễn Ba sơn lúc này đã tụ tập hai mươi người chuẩn bị tiến vào Huyễn Ba sơn.
Cự đầu sáu đại tông môn phụ trách điều khiển trận pháp Huyễn Ba sơn này.
Trập pháp Huyễn Ba sơn mở ra, một truyền tống trận giống như một cây cầu xuất hiện trước mắt mọi người.
- Đây là cổng truyền tống của Huyễn Ba sơn. Trong tay mỗi người các ngươi đều có ngọc giản, đều là ngọc giản căn cứ vào trận pháp này mà luyện chế ra. Nhớ kỹ kỳ hạn hai mươi ngày. Thời gian vừa tới, trận pháp tự nhiên sẽ truyền tống các ngươi ra ngoài. Khối ngọc giản này nằm trong tay các ngươi. Nếu như gặp phải bất kỳ nguy hiểm gì, lập tức cầm ngọc giản, cảm ứng truyền tống trận gần đó. Chỉ cần ở gần truyền tống trận, bóp nát ngọc giản là có thể chủ động rời khỏi. Trong Huyễn Ba sơn này có rất nhiều truyền tống trận. Bất luận là truyền tống trận nào, chỉ cần các ngươi cảm ứng được, là có thể bóp nát ngọc giản rời khỏi.
Ngọc giản này phân phát tới tay mỗi người, kỳ thực chính là vật bảo vệ tính mạng.
Trên Huyễn Ba sơn không có khả năng chỉ có linh dược, tự nhiên sẽ có đủ loại nguy cơ. Nếu như gặp phải nguy cơ không thể chống lại, biện pháp tốt nhất chính là chủ động rời khỏi.
Đương nhiên trong Huyễn Ba sơn tuy rằng có rất nhiều trận pháp truyền tống, thế nhưng cũng không phải khắp nơi đều có. Muốn tìm một truyền tống trận gần đó, nếu như vận khí không tốt, có đôi khi mấy thời thần chưa hẳn đã tìm được một.
Cho nên vào trong Huyễn Ba sơn ngắt linh dược, mỗi một lần đều có một ít người vẫn lạc. Vận khí không tốt, thậm chí có năm xác suất vẫn lạc còn cao tới một phần tư.
Cũng tương đương với việc sáu mươi người vào, cao nhất là có khả ngă sẽ chết hơn mười người.
Bình luận facebook