• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Sát Thần Chí Tôn

  • Chương 926-930

Chương 926 Diệt Đinh Đồng 1

- Làm sao có thể?

Lần này Đinh Đồng thực sự bị dọa đổ mồ hôi lạnh, hắn phát hiện ra mọi chuyện có chút không ổn. Lúc trước hắn nhìn thấy Giang Trần ra vẻ trấn định hắn cho là Giang Trần đang ra vẻ.

Thế nhưng giờ phút này bỗng nhiên hắn cảm nhận được một cảm giác rất là không ổn.

Thiên tài Địa Thánh Cảnh, Đinh Đồng này cho dù ở Cửu Dương Thiên Tông cũng là một trong những đệ tử chân truyền. Tuy rằng còn xa mới tới được hàng ngũ thập đại chân truyền, thế nhưng ít ra cũng đứng vào trong top ba trăm của đệ tử thiên tài trẻ tuổi trong Cửu Dương Thiên Tông.

Hắn ta ở trong Bát Vực từng tham dự bao nhiêu lần thí luyện, trải qua bao nhiêu lần nguy hiểm, thế nhưng chưa từng có thời điểm nào khiến cho hắn cảm nhận sự sợ hãi trước sinh tử như lúc này.

Thiếu niên của Đan Kiền Cung này trong mắt Đinh Đồng chính là con mồi, kết quả không ngờ Đinh Đồng hắn lại là con mồi.

Lúc trước hắn ta ra vẻ khẩn trương, sợ hãi như vậy, hiện tại xem ra hiển nhiên là cố ý trêu đùa Đinh Đồng hắn, khiến cho Đinh Đồng hắn nói ra nhiều chuyện.

Trước đó Đinh Đồng cảm thấy Giang Trần này là một kẻ điên.

Nhưng giờ khắc này sự thật hiện ra trước mắt, khiến cho hắn phát hiện ra hắn mới chính là kẻ đần.

Oanh, oanh, oanh.

Cho dù Đinh Đồng xông ra ngoài thế nào, không ngờ thủy chung không có cách nào phá tan lao lung màu đen này.

Đinh Đồng lần này thực sự có chút bối rối, hắn hét lớn:

- Giang Trần, rốt cuộc ngươi làm trò quỷ gì? Rốt cuộc đây là thứ đồ vật quỷ dị gì? Đừng nói với ta đây là trận pháp a.

Giang Trần cười nhạt một tiếng, từ tốn nói:

- Đinh Đồng, ngươi không phải là thiên tài của Cửu Dương Thiên Tông sao? Ngươi không phải sát phạt, quyết đoán, xem tính mạng người khác như rơm rác sao? Thế nào, hiện tại ngươi cũng cảm nhận được tính mạng mình giống như rơm rác đúng không? Ngươi thấy tư vị này thế nào?

Đinh Đồng oán hận nói:

- Giang Trần, ta thừa nhận đã đánh giá thấp ngươi. Nhưng mà ngươi dám làm gì ta? Đinh Đồng ta nếu như chết ở Vạn Tượng Cương Vực, cả Vạn Tượng Cương Vực sẽ phải chôn cùng ta.

- Hù dọa ai vậy?

Giang Trần lạnh lùng cười, quát:

- Long huynh, đừng đùa, ta không có thời gian, động thủ đi.

Trong hư không đột nhiên có một vòng sáng nhạt hiện lên, sau đó nhoáng một cái, hóa thành một đầu quái vật khổng lồ đang giương nanh múa vuốt.

- Chân... Chân long?

Đinh Đồng đột nhiên trợn mắt, giống như bị dọa cho ngây ngốc, sắc mặt trắng bệch, miệng lưỡi khô khốc.

- Giang Trần... Ta đầu hàng. Ta đầu hàng.

Nhìn thấy uy thế của đầu chân long này, Đinh Đồng thực sự đã bị dọa cho hồn phi phách tán. Hắn há không biết mình sắp chết tới nơi?

Cho dù là Thiên tài kiêu ngạo, bỗng nhiên đối mặt với tử vong, sợ hãi vẫn là bản năng của con người.

Chỉ là chuyện cho tới hiện tại, Giang Trần làm sao có thể thả cọp vè núi được cơ chứ?

Chân thân Long Tiểu Huyền cuồn cuộn, ngũ trảo hợp nhất, đột nhiên chộp về phía hư không một trảo, thân thể Đinh Đồng tựa như một con gà con, không có bất kỳ lực chống cự nào, trực tiếp bị Long Tiểu Huyền chộp vào trong móng vuốt của mình.

- Tha mạng, tha mạng.

Đinh Đồng không nhịn được mà gào rú:

- Giang Trần, đừng giết ta, ta nguyện ý làm chó của ngươi.

- Long huynh, huynh cảm thấy ta cần loại chó như vậy sao?

Giang Trần cười nhạt một tiếng.

Long Tiểu Huyền nở nụ cười quái dị, miệng rộng mở ra, két một tiếng, trực tiếp ném Đinh Đồng vào trong miệng.

Rôm rốp.

Giống như là ăn đậu vậy, ngay cả thanh âm thảm thiết Đinh Đồng cũng không kịp truyền ra, đã bị Long Tiểu Huyền thôn phệ, ngay nguyên thần cũng không kịp bỏ chạy.

Dùng tu vi Thánh Cảnh đỉnh phong của Long Tiểu Huyền, tăng thêm bản thân nó là Chân long, chỉ cần vận sức, coi như là cường giả Hoàng cảnh nhị trọng, Long Tiểu Huyền tuyệt đối cũng có lực đánh một trận.

Đinh Đồng này bất quá chỉ là Thánh Cảnh lục trọng, trong Chân long chi vực của Long Tiểu Huyền tự nhiên không có bất kỳ sức chống cự nào.

Chân long chi vực chính là một trong những công pháp Long tộc mà Giang Trần truyền thụ cho Long Tiểu Huyền trước đó. Là dùng Long uy phối hợp với Long lân, bố trí một loại lao lung trong hư không.

Nói trắng ra chính là một loại khí thế của Chân long, phong tỏa đối thủ.

Đối thủ yếu kém, trước mặt Long uy đừng nói là chạy trốn, một khi bị long uy bao phủ, chỉ sợ thần thức sẽ bị sụp đổ tại trận.

Đinh Đồng dù gì cũng là đệ tử đại tông môn, coi như không kém.

Mà Long Tiểu Huyền tu luyện Chân Long chi vực này hiển nhiên cũng có chút thành tựu sơ bộ. Nếu không mà nói dùng thực lực Thánh Cảnh lục trọng của Đinh Đồng, chỉ sợ sẽ sụp đổ thần thức ngay tại chỗ, chứ đừng nói là trùng kích Chân Long chi vực.

Nhìn thấy Long Tiểu Huyền thôn phệ Đinh Đồng, trong lòng Giang Trần cũng không có chút gợn sóng nào.

Đinh Đồng này chết không có gì đáng tiếc, nhưng mà sự xuất hiện của Đinh Đồng khiến cho Giang Trần khiếp sợ rất lớn.

Tuy rằng hiện tại có vương bài đả thủ như Long Tiểu Huyền, nhưng mà Giang Trần vẫn cảm thấy chuyện lần này như một lời cảnh tỉnh với hắn.

Đầu tiên Tam Tinh tông không ngờ lại là quân cờ mà Cửu Dương Thiên Tông bố trí trong Vạn Tượng Cương Vực. Có thể thấy được Cửu Dương Thiên Tông bố trí đã lâu, đối với Vạn Tượng Cương Vực có thể nói là vô cùng thèm thuồng. Bởi như vậy chí lớn nhất thống Vạn Tượng Cương Vực của Đan Trì cung chủ hiển nhiên sẽ xung đột với bố trí của Cửu Dương Thiên Tông.

Loại mâu thuẫn này tạm thời không bộc phát ra, nhưng mà một khi loại mâu thuẫn này trồi lên mặt nước. Đầu quái vật khổng lồ như Cửu Dương Thiên Tông muốn trấn áp Đan Kiền Cung quả thực chỉ là chuyện trong nháy mắt.

- Chuyện này nhất định phải nghĩ biện pháp nói cho Đan Trì cung chủ.

Giang Trần cảm thấy việc này không thể không nói, thế nhưng mà hắn không biết nên nói việc này như thế nào.

Nói cho Đan Trì cung chủ mình diệt Đinh Đồng? Thiên tài Thánh Cảnh lục trọng?

Loại chuyện này một khi nói ra Đan Trì cung chủ sẽ nghĩ như thế nào? BÍ mật của Long Tiểu Huyền cũng không giữ được?

Hiển nhiên việc này không có cách nào nói thẳng.

Hơn nữa coi như hắn nói Tam Tinh tông là quân cờ của Cửu Dương Thiên Tông, dùng thân phận của hắn, ở trong Vạn Tượng Cương Vực này chỉ sợ cũng không có ai tin. Ngược lại còn khiến cho Đan Kiền Cung lâm vào trong cảnh nước sôi lửa bỏng.

Thậm chí là kích thích mâu thuẫn sớm trồi lên.

Nghĩ tới loại quái vật khổng lồ như Cửu Dương Thiên Tông bố trí Vạn Tượng Cương Vực. Trong lòng Giang Trần cảm thấy cực kỳ áp lực. Mặc kệ Đan Kiền Cung làm ầm ĩ ra sao, mặc kệ Đại Thánh đường cường thế như nào, cuối cùng ở trước mặt thực lực tuyệt đối như Cửu Dương Thiên Tông chỉ là một quân cờ nho nhỏ mà thôi.

Cửu Dương Thiên Tông sở dĩ còn chưa hoàn toàn động thủ nhất định là bố trí còn chưa thành công. Hoặc là có điều gì băn khoăn.

Một khi vạch mặt, không còn sự băn khoăn nữa, đại quân Cửu Dương Thiên Tông vừa tới, dùng thực lực của Vạn Tượng Cương Vực, căn bản không đủ để đối kháng với Cửu Dương Thiên Tông.

Đừng nói Cửu Dương Thiên Tông phái ra đại quân, chỉ cần hai ba cường giả Hoàng cảnh mang theo một đám cường giả Thiên Thánh Cảnh, cũng đủ để quét ngang Vạn Tượng Cương Vực.
Chương 927 Diệt Đinh Đồng 2

Mà đây chính là nguy cơ tiềm ẩn.

Mà theo lời nói của Đinh Đồng, Giang Trần còn chưa rời khỏi Vạn Tượng Cương Vực đã có chân truyền của Cửu Dương Thiên Tông nhìn vào hắn rồi.

Hơn nữa còn là đệ tử chân truyền bài danh trong top ba của Cửu Dương Thiên Tông.

Theo lời Đinh Đồng kia nói, thực lực của Ung Hành Vân đã là Thánh Cảnh đỉnh phong, bán bộ Hoàng cảnh.

Tu vi bực này nếu như thực sự tới đây, đừng nói là Giang Trần, cho dù là Long Tiểu Huyền chỉ sợ cũng chỉ đánh ngang tay mà thôi.

Thế nhưng mà vương bài như Long Tiểu Huyền không phải chỗ nào cũng vận dụng được.

Vạn nhất bạo lộ Long Tiểu Huyền, nói không chừng tiễn sói cửa trước, rước hổ cửa sau.

Không có bạo lộ Long Tiểu Huyền, có lẽ sẽ chỉ bị Ung Hành Vân nhớ thương, một khi bạo lộ Long Tiểu Huyền, chỉ sợ sẽ bị cả Thần Uyên đại lục nhớ thương.

Kể cả những lão quái đã phong Hoàng xưng Đế kia, chỉ sợ nằm mơ cũng muốn đem Long Tiểu Huyền làm tọa kỵ.

Tọa kỵ Chân long, trong Thần Uyên đại lục này quả thực là phong quang chưa từng có nha.

- Thực lực, cuối cùng vẫn là thực lực không đủ a.

Giang Trần ca thán, mặc dù có vương bài như Long Tiểu Huyền, thế nhưng lúc này lại phát hiện ra trước mặt là tòa núi lớn như Cửu Dương Thiên Tông, trước mặt loại quái vật khổng lồ này làm cho Giang Trần cảm thấy thực lực của mình quá mức nhỏ bé.

Đừng nói là Long Tiểu Huyền không thể bạo lộ một cách đơn giản, cho dù Long Tiểu Huyền có thể tùy ý bạo lộ thân phận. Dùng thực lực trước mắt của hắn, căn bản không thể chống lại được Cửu Dương Thiên Tông.

Giang Trần cũng vô cùng bất đắc dĩ, những năm này tu vi của hắn đã tiến bộ rất nhanh. Hắn xuất thân từ Đông Phương vương quốc, nội tình của thân thể này quả thực quá cặn bã.

Nếu không phải có nhiều kỳ ngộ như vậy, hiện tại chỉ sợ hắn vẫn còn đang bồi hồi trong Linh cảnh.

So với đám người cùng lứa, Giang Trần ở trong Vạn Tượng Cương Vực kỳ thực đã được coi là thiên tài đỉnh tiêm.

Thế nhưng mà so với những thiên tài trong Bát vực, vừa mới sinh ra đã ngậm chìa vàng. Bất kể là thiên phú của thân thể hay là tài nguyên tu luyện đều viễn siêu Giang Trần.

Thứ Giang Trần chiếm ưu thế chỉ là trí nhớ kiếp trước mà thôi.

Mà trí nhớ kiếp này, nhiều khi không có cách nào thay thế được tác dụng của tài nguyên tu luyện.

So sánh với đám thiên tài đỉnh cấp luôn đạt được tài nguyên tu luyện phong phú kia mà nói, sau khi Giang Trần tiến vào Đan Kiền Cung mới nhận được rất nhiều tài nguyên tu luyện.

Thời gian trước sau cũng chưa tới một năm. Thật sự là không có ý nghĩa quá lớn.

Nhưng mà Giang Trần lại vững tin, tài nguyên của hắn không ngừng phong phú, tu vi của hắn sẽ không ngừng đột phá.

- Không cần nghĩ nhiều như vậy, lần này tiến vào Huyễn Ba sơn ngắt linh dược, đúng là cơ hội tốt cho việc tích lũy tài nguyên. Ba mươi năm một lần, ba mươi năm tiếp theo ta còn ở trong Vạn Tượng Cương Vực hay không cũng là một vấn đề.

Giang Trần dứt bỏ những tạp niệm kia, quyết định quý trọng những thứ trước mắt.

Cửu Dương Thiên Tông thì thế nào?

Mạnh như phụ thân hắn kiếp trước, Thiên Đế của vị diện Chư Thiên trước mặt hạo kiếp chẳng phải nói diệt là diệt sao?

Cửu Dương Thiên Tông là tông môn nhất phẩm, không sai, thế nhưng đây lại không phải là lý do để cho Giang Trần dậm chân tại chỗ.

Sau khi diệt Đinh Đồng, Giang Trần tin rằng Cửu Dương Thiên Tông chắc chắc sẽ điều tra. Nhưng mà một khi Huyễn Ba sơn bị phong bế, người Cửu Dương Thiên Tông muốn điều tra nguyên nhân cái chết sẽ rất khó.

Trừ phi bọn họ ngang nhiên phá hủy cấm chế ngoài Huyễn Ba sơn, cưỡng ép tiến vào bên trong điều tra.

Chỉ là thời gian vừa qua, không có bất luận dấu vết gì, ai có thể điều tra tới trên đầu Giang Trần hắn?

Lại nói, dùng thực lực Đinh Đồng, cho dù Giang Trần thừa nhận mình giết chết Đinh Đồng, chỉ sợ cũng không có ai tin.

Mà hiện trường này cũng không có lưu lại bất kỳ dấu vết đánh nhau gì. Đinh Đồng cơ hồ là bị Long Tiểu Huyền miểu sát, chuyện này càng không có khả năng điều tra ra được gì.

Điều tra bốn phía một chút, không có bất kỳ sơ hở nào, Giang Trần nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Đi nửa ngày, rời khỏi vị trí ban đầu chừng mấy ngàn dặm Giang Trần mới dừng lại xem xét bốn phía một phen, hắn phát hiện ra mình đã tới gần một hồ nước.

Hồ nước này trong xanh như gương, giống như một viên bảo thạch lớn khảm vào giữa mặt đất.

Phản chiếu núi non xanh biết bốn phía, nhìn qua vô cùng mỹ lệ.

Giang Trần nhìn thấy cảnh đẹp như vậy lập tức biến rõ đây tuyệt đối là một mảnh đất tốt.

Địa phương giống như thế này bình thường nhất định sẽ thai nghén ra thứ tốt.

Giang Trần quan sát một lát, bốn phía cũng không có tung tích của nhân loại, hiển nhiên nơi này còn chưa bị người ta phát hiện ra.

Thần thức Giang Trần khuếch tán, dùng Thiên Mục thần đồng dò xét, lập tức trong tầm mắt hắn xuất hiện hơn mười gốc linh dược Chân Thánh cấp.

- Quả nhiên là nơi tốt, Chân La hoa, Nguyệt Tâm thảo, Giao Hình chi, Bích Lạc Thanh đằng.

Tuệ nhãn Giang Trần như đuốc, nhanh chóng nhận ra từng loại linh dược Chân Thánh cấp.

Linh dược Chân Thánh cấp không phải là phàm vật, bất luận một gốc nào đều cực kỳ trân quý. Dùng địa vị của Giang Trần ở Đan Kiền Cung hiện tại, muốn thu được linh dược Chân Thánh cấp chỉ sợ cũng phải phí một phen tâm tư.

Mà những linh dược Chân Thánh cấp này đều là những vật cần dùng để luyện chế đan dược Chân Thánh cấp.

Chân La hoa kia là tài liệu tốt nhất để luyện chế Thánh La đan.

Thánh La đan là thứ gì?

Cường giả Nguyên Cảnh đỉnh phong nếu như đạt được một khỏa Thánh La đan, xác xuất trùng kích Thánh Cảnh thành công sẽ trực tiếp tăng lên tới ba đến năm thành.

Cũng có thể nói là, dù ngươi có trụ cột không tốt để trùng kích Thánh Cảnh, khi Nguyên Cảnh đỉnh phong trùng kích Thánh Cảnh, có một khỏa Thánh La đan, xác xuất thành công sẽ tăng lên trên phạm vi lớn.

Giang Trần cũng không khách khí bắt đầu triệu hồi ra một đám Phệ Kim thử, bắt đầu càn quét.

Mà chính hắn cũng không có nhàn rỗi, những linh dược Chân Thánh cấp kia tự nhiên hắn muốn tự mình động thủ. Ngắt những linh dược này cần một chút kỹ xảo, Phệ Kim thử nhất tộc là công việc nặng nhọc còn có thể, thế nhưng đây là linh dược cao cấp, Giang Trần vẫn quyết định tự mình động thủ, tránh hư hao một cây sẽ khiến cho hắn vô cùng đau lòng.

Rất nhanh, hơn mười gốc linh dược Chân Thánh cấp bên cạnh hồ nước đã bị Giang Trần thu tới tay.

Giang Trần nhìn hồ nước giống như gương kia, chép miệng nói:

- Đáng tiếc ta có Mộc Linh chi tuyền, bằng không lấy hồ nước này đi cũng không tệ.

Nếu như có thể lấy đi, đối với việc đào tạo linh dược mà nói, tuyệt đối là không tệ.

Chỉ là có Mộc Linh chi tuyền, hồ nước này lại có vẻ kém hơn.

Đợi sau khi Phệ Kim thử càn quét một vòng, linh dược bốn phía hồ nước này cơ hồ không còn bất kỳ thứ gì tốt lưu lại. Giang Trần đang chuẩn bị nhấc chân rời khỏi.

Ánh mắt hắn đột nhiên dừng lại, có chút khó tin nhìn lên trên hồ nước.
Chương 928 Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng, Thiên cấp 1

Giờ phút này cơ hồ hắn cho rằng mình đã hoa mắt.

Bên trong hồ nước kia không ngờ phản chiếu một cây tùng màu vàng nhạt. Mà nhìn về phía đối diện, bờ bên kia rõ ràng lại không có cây tùng nào.

- Chuyện này...

Thân thể Giang Trần lập tức sững lại, có chút khó tin nhìn qua một màn này.

Lại nhìn cái bóng trên mặt hồ nước, gốc tùng kia đã không còn thấy đâu.

- Chẳng lẽ là ảo giác?

Giang Trần cơ hồ hoài nghi mình đã nhìn nhầm.

Nhưng sau một khắc, lúc nhìn lại hồ nước lại phát hiện ra hình ảnh kia lại xuất hiện. Lúc này màu sắc của cây tùng này dường như lại biến thành màu xanh lá.

Giang Trần vỗ đầu một cái, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, trên mặt hiện lên vẻ mừng rỡ.

Hắn quanh quẩn một vòng, đi tới bờ bên kia.

Sau khi Giang Trần đi tới bờ bên kia, đột nhiên thủ quyết biến đổi, từng đạo nguyên từ chi lực từ trong tay hắn phun ra. Nguyên Từ khí lưu tràn ra, lan tràn ra bốn phía.

Sau một khắc, một chuyện kinh người xảy ra.

Một cây tùng thẳng tắp, ước chừng cao hơn một trượng không ngờ lại hiện ra trước mặt Giang Trần.

- Ha ha, thực sự là là nó, là Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng. Phát tài rồi, phát tài a.

Giang Trần vui mừng quá đỗi, nếu như không phải có cái bóng trên mặt nước, hắn cơ hồ đã bỏ qua sự tồn tại của Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này.

Giang Trần vỗ đầu một cái:

- Được hơn mười gốc linh dược Chân thánh cấp, còn tưởng rằng nhặt được bảo. Thiếu chút nữa bỏ qua thứ tốt nhất a.

Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này hiển nhiên vừa mới phát triển chưa được bao lâu. Chỉ cao hơn một trượng, xem tuổi có lẽ không vượt quá hai mươi năm. Tính ra còn đang trong thời kỳ cây non.

Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng ở trong vị diện Chư Thiên quả thực là nhiều không đếm xuể. Thế nhưng ở vị diện Thế tục, tuyệt đối là linh dược thiên cấp.

Cái gì mà Chân thánh cấp, cái gì mà Địa cấp, ở trước mặt Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng mà nói, đều phải đứng sang một bên.

Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này tuyệt đối là Thiên cấp, hơn nữa còn là tồn tại tương đối cao trong Thiên cấp.

Đáng sợ nhất chính là, Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này theo sự tăng trưởng còn có thể tiến giai được.

Kiếp trước Giang Trần từng được chứng kiến Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng sieu việt Thiên cấp.

Mà gốc Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này chỉ là một cái cây non, tạm thời cũng chỉ có thể đứng hàng Thiên cấp.

Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này là một loại cây tùng kỳ lạ. Ngoại hình nó thay đổi liên tục, màu sắc, hình dạng thường xuyên biến hóa.

Đặc điểm lớn nhất của nó chính là tàng hình.

Nếu như bình thường dùng mắt thường, cho dù là mắt thường tu luyện đồng thuật cũng rất khó phát hiện ra sự tồn tại của nó.

Hơn nữa tính chất “ẩn” này của nó vô cùng đặc biệt, đặc thù, không đơn thuần là che dấu ngoại hình, ngay cả linh khí cũng bị che dấu.

Nếu như không phải nhân duyên trùng hợp, Giang Trần thiếu chút nữa đã bỏ qua gốc Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này rồi.

- Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng, gặp nước thì chiếu, gặp kim thì hiện. Xem ra quả nhiên là một gốc THiên Huyễn Ẩn Vân tùng, đại tạo hóa, đại tạo hóa.

Giang Trần đi vài vòng quanh Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng, trong lòng cũng hưng phấn vô cùng.

Đạt được Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này, dù hiện tại có ra ngoài ngay cũng kiếm lớn. Phải biết rằng hắn tiến vào Huyễn Ba sơn này vốn chỉ muốn cướp đi một đám linh dược Chân Thánh cấp mà thôi, lại lấy thêm một đống linh dược Thánh cấp nữa.

Về phần Địa cấp, có thể gặp được chính là tạo hóa, không gặp được Giang Trần cũng sẽ không cưỡng cầu.

Thế nhưng không ai nghĩ tới vận khí của hắn lại tốt như vậy, để cho hắn gặp được một gốc linh dược Thiên cấp. Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này lại không phỉa là linh thụ bình thường.

Có thể nói toàn thân Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng đều là bảo vật.

Lá của nó hàng năm đều lột xác đổi một lần, mỗi một lần đổi, tư chất của nó sẽ tăng lên một tầng.

Mỗi một lá của nó đều là tài liệu luyện đan vô cùng tốt.

Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng, hàng năm còn có thể kết quả một lần. Tuy rằng số lượng kết không được nhiều lắm, thế nhưng quả của Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này lại là một trong hai loại chủ tài liệu luyện chế Tùng Hạc đan.

Nếu như nói Vạn Thọ đan là đan dược chuẩn Địa cấp kéo dài tuổi thọ cho cường giả Thánh Cảnh.

Như vậy Tùng Hạc đan chính là đan dược làm cho cường giả Hoàng cảnh kéo dài tuổi thọ, là đan dược Thiên cấp.

Trong hai loại chủ tài liệu của Tùng hạc đan này trong đó có một loại chính là quả của Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này.

Một khỏa Vạn Thọ đan đã khiến cho lão quái Thánh Cảnh đỉnh phong như Hạng Vấn Thiên điên cuồng.

Một khỏa Tùng Hạc đan chỉ sợ sẽ kinh động toàn bộ lão quái của Thần Uyên đại lục. Thậm chí ngay cả cường giả Đế cấp cũng sẽ bị kinh động.

Bởi vì Tùng Hạc đan đối với Đế cấp cũng có năm thành công hiệu.

Nếu như nói Tùng Hạc đan có thể giúp cường giả Hoàng cảnh tăng thọ nguyên lên tám trăm tuổi, như vậy dùng vào trên người phong hào Đại đế ít nhất cũng có thể tăng thêm ba trăm năm thọ nguyên.

Nhưng mà luyện chế Tùng Hạc đan cực kỳ hà khắc, tài liệu so với Vạn Thọ đan cũng cao hơn gấp trăm lần. Ví dụ như quả của Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này, cả Thần Uyên đại lục chỉ sợ cũng khó có thể tìm được.

Hơn nữa đây lại là chủ tài liệu không thể thay thế.

Về phần một loại chủ tài liệu khác của Tùng Hạc đan này chính là kim quan vân hạc tâm, loại này dễ tìm hơn một chút.

Chỉ là hai loại chủ tài liệu này đối với Tùng Hạc đan mà nói, thiếu một thứ cũng không được.

Không có quả của Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng, cho dù ngươi có một ngàn trái kim quan vân hạc tâm cũng không làm nên chuyện gì. Căn bản không có khả năng luyện chế ra Tùng hạc đan.

Có cái tên Tùng hạc đan là bởi vì nếu như không có hai loại chủ tài liệu này thì sẽ không luyện chế ra được. Đồng thời còn thêm khả năng tăng thọ nguyên nữa mới có tên là Tùng hạc đan.

Chỉ là công dụng trân quý nhất của Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng cũng không phải là luyện Tùng Hạc đan.

Mà công dụng trân quý của nó chính là luyện khí.

Cành của Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng nếu như dùng luyện chế binh khí, sắc bén có lẽ chưa đủ, thế nhưng dùng để chém yêu trừ tà lại tốt một cách thần kỳ.

Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng đối với yêu ma tà đạo có lực khắc chế trời sinh.

Ở trong giới tu luyện có tu yêu, có tu ma, có tu quỷ, những tà tu này đối với võ giả truyền thừa võ đạo chính thống mà nói đều là đám âm tà cần diệt trừ.

Gặp được đám tu sĩ này bình thường đều cực kỳ khó.

Bởi vì đám tu sĩ này hành tung bất định, thủ đoạn quỷ dị, làm cho người ta khó lòng phòng bị. Hơn nữa các loại tà vật cùng với thủ đọa nâm độc thường thường sẽ nhân lúc người ta không đề phòng mà xuất ra.

Mà nếu như ai có một thanh binh khí luyện chế từ Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này, gặp phải loại tà vật này dùng để chém giết vô cùng tốt.

Rất nhiều thần binh lợi khí chế tạo từ kim loại đều không thể chém giết tà vật, dùng thần binh luyện chế từ Thiên Huyễn Ẩn VÂn tùng có thể nhẹ nhõm chém giết.
Chương 929 Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng, Thiên cấp 2

Bởi vậy thần binh luyện chế từ Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng ở trong vị diện Chư Thiên cũng có sức tiêu thụ rất tốt.

Có thần binh này nơi tay, tà ma ngoại đạo căn bản không có cách nào tới gần. Trong lúc vô hình cũng là một loại bảo đảm.

Cũng coi như là vật khắc chế vật.

Ngũ hành tương sinh, Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng này nếu như có linh lực dày đặc như thủy vực, nó sẽ phát triển càng nhanh.

KHó trách Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này lại ở bên cạnh hồ nước này.

Cấy ghép Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này cũng không phải là việc nhẹ nhõm. Giang Trần hao phí trọn vẹn mấy thời thần mới đưa Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này cấy ghép vào trong nhẫn trữ vật của mình.

Vì bảo đảm Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này không tới mức suy bại, Giang Trần cố ý để cho một ít Mộc Linh chi tuyền tưới nó.

Cũng may gốc Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này mới trong thời kỳ cây non, cũng không tính là lớn, chỉ có hơn một trượng. Mà Mộc Linh chi tuyenf, Giang Trần tự nhiên mang theo bên người cũng không ít.

Một khi Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng được cấy ghép, những linh lực vốn tích lũy ở nơi này cũng nhanh chóng khuếch tán ra.

Giang Trần nhìn thấy linh lực khuếch tán, biết chuyện không ổn.

Hắn tính đi tính lại, vẫn quên một điểm. Linh lực do Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng sinh ra đều bị Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng hấp thu xuống dưới đất.

Mà giờ khắc này Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng bị hắn lấy đi, linh lực tích lũy thoáng cái không có bị Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng tiêu hóa, thoáng cái lại tràn lên, hóa thành một đạo linh quang bắn lên trời.

- Không tốt.

Giang Trần nhìn thấy linh khí bắn lên trời, biết rõ nếu như hắn không đi sẽ bạo lộ thân phận.

Thứ tốt như vậy nếu như gặp kẻ có tâm tư không tốt khác chạy tới, lại vô cùng phiền phức.

Tuy rằng Giang Trần không sợ phiền toái, thế nhưng vạn nhất đám người chạy đến lại là đám lão gia hỏa trưởng lão kia, sẽ phải dây dưa một phem.

Người một nhà thì tốt, nếu như đụng phải người Thánh Kiếm cung và Tiêu Dao tông, trong lòng đám người này nhất định sẽ sinh ra ý đồ xấu.

Giang Trần mặc dù có Long Tiểu Huyền, cũng không e ngại đám người này.

Thế nhưng mà bốn phía hồ nước này thông suốt, hiển nhiên không phải là địa phương hẻo lánh gì, một khi ở chỗ này triệu hoán Long Tiểu Huyền giết người, một khi kinh động những người khác, phiền toái sẽ càng lớn thêm.

Cho nên ba mươi sáu kế chạy là thượng sách, Giang Trần quyết định vẫn nên chạy là hơn.

Chân trước Giang Trần vừa rời khỏi chừng một phút, đằng sau có hai đạo thân ảnh nhanh chóng phóng tới, hiển nhiên nhìn thấy đạo linh khí bắn lên trời kia cho nên nhanh chóng chạy tới nơi này.

Hai người này chính là người của Tiêu Dao tông, một già một trẻ, người già nọ chính là quán quân tổ trưởng lão trong đan đấu Huyễn Ba sơn - Vô Ngân trưởng lão, người trẻ tuổi nọ lại là Vệ Khánh.

Một già một trẻ này đuổi tới bên cạnh hồ nước.

Nhìn qua khu vực linh lực vẫn còn dâng lên không ngừng, hiển nhiên linh lực mà Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng tích lũy cũng không phải trong thời gian ngắn có thể tràn ra hết.

Vô Ngân trưởng lão có thể vượt qua Vân Niết trưởng lão đạt được quán quân tổ trưởng lão đan đấu Huyễn Ba sơn, thiên phú đan dược của hắn ra sao không cần phải nói. Mặc dù có nguyên nhân là mượn nhờ Thiên hỏa, thế nhưng thiên phú đan dược của hắn không cần phải nghi ngờ.

Hắn chạy quanh hồ nước một vòng, Vô Ngân trưởng lão nhíu mày nói:

- Nơi này nhất định xuất hiện linh dược vô cùng cao cấp. Hơn nữa vừa vặn bị người ta vừa mới cướp đi.

Vệ Khánh nhìn thấy Vô Ngân trưởng lão thận trọng như vậy nên hiếu kỳ hỏi:

- Cao tới bao nhiêu?

- Nếu như đoán không sai có lẽ là Thiên cấp.

Ngữ khí của Vô Ngân trưởng lão trở nên lành lạnh.

- Cái gì? Thiên cấp?

Vệ Khánh chấn động, cả Tiêu Dao tông từ trước tới nay cũng chưa từng đào tạo ra được linh dược Thiên cấp a.

Phải biết rằng cường giả Hoàng cảnh bình thường cũng chỉ dùng linh dược Địa cấp. Cường giả Hoàng cảnh dùng linh dược Thiên cấp quả thực có thể nói đã ít càng thêm ít.

Chỉ có phong hào Đại Đế mới có tư cách thi thoảng dùng linh dược Thiên cấp, thực sự rất khó dùng thường xuyên.

Cũng có thể nói là linh dược Thiên cấp cho dù phong hào Đại đế cũng phải cướp đoạt một phen.

Trên mặt Vệ Khánh hiện lên sát ý, nhìn về phía xa xa.

- Vô Ngân trưởng lão, người đạt được linh dược Thiên cấp này hẳn chạy theo phương hướng này. Chúng ta sao không mau đuổi theo...

Đoạn lời nói phía sau Vệ Khánh cũng không có nói ra. Nhưng cho dù là ai cũng có thể biết rõ, hắn ta muốn nói cái gì.

Vô Ngân trưởng lão vốn là người trầm ổn, biết rõ chém giết trong Huyễn Ba sơn này là chuyện tình cực kỳ kiêng kỵ, một khi bị lộ, đi ra ngoài sẽ khiến cho các đại tông môn bất hòa với nhau, thậm chí còn tạo thành cảnh sống mái giữa các đại tông môn với nhau.

Nhưng mà sự hấp dẫn của linh dược Thiên cấp lại khiến cho hắn không thể không động tâm.

- Trưởng lão, bỏ qua thời điểm này sẽ không còn cơ hội nữa. Chờ hắn đi xa, cho dù chúng ta có tìm được hắn, chỉ sợ người ta cũng không có thừa nhận.

Vệ Khánh cổ động tiếp:

- Một gốc linh dược Thiên cấp như vậy, Tiêu Dao tông chúng ta không chừng có thể nuôi dưỡng được cường giả Hoàng cảnh, đến lúc đó cả Vạn Tượng Cương Vực sẽ là thiên hạ của Tiêu Dao tông chúng ta, chúng ta có thể tùy ý hô phong hoán vũ, duy ngã độc tôn a.

Từ khi Vạn Tượng đế quốc trong Vạn Tượng Cương Vực bị diệt vòng, tất cả các đại tông môn phân cao thấp, có thể nói không có tông môn nào mà khong muốn xưng bá Vạn Tượng Cương Vực. Muốn vượt lên trên tất cả các tông môn, trở thành chúa tể của Vạn Tượng Cương Vực.

Tiêu Dao tong cũng có loại khát vọng này.

Vô Ngân trưởng lão kia suy nghĩ một lát rồi nói:

- Muốn động thủ thì phải không được có chút sơ hở nào. Theo ta thấy, người đạt được linh dược Thiên cấp này hẳn không phải là người của tổ trưởng lão. Đám lão gia hỏa của tổ trưởng lão kia đều là kẻ thành tinh, sẽ không tùy ý để cho linh lực phóng lên trời như vậy. Theo ta thấy đích thị là một thiên tài trẻ tuổi.

Vệ Khánh cười rộ lên, vô cùng dữ tợn nói:

- Thiên tài trẻ tuổi là tốt nhất. Đối phó cũng dễ dàng hơn.

Vô Ngân trưởng lão gật gật đầu nói:

- Mặc kệ thế nào, phải làm sạch sẽ. Nếu như là thiên tài trẻ tuổi ngươi đi trước chặn đường hắn, lão phu lại bố trí một ít thủ đoạn, làm cho hắn không có cách nào đào thoát. Nếu không một khi hắn ta một lòng chạy trốn, chỉ cần chạy tới khu vực mà truyền tống trận bao phủ, là hắn có thể rời khỏi bất kỳ lúc nào.

Trong Huyễn Ba sơn này khu vực truyền tống trận bao trùm rất rộng, nếu như toàn lực chạy đi, trong hai ba thời thần nhất định có thể chạy tới khu vực truyền tống trận bao phủ. Nếu như vận khí tốt thậm chí chỉ cần một phút đồng hồ là có thể gặp được. Chỉ cần vừa tới khu vực truyền tống trận, bóp nát ngọc giản là có thể đi ra ngoài.

Chỉ cần đi vào khu vực truyền tống trận, đừng nói là bọn họ, cho dù là cường giả Hoàng cảnh cũng không có cách nào ngăn cản xu thế truyền tống.
Chương 930 Thấy tiền tài nổi lòng tham

Vệ Khánh cười hắc hắc, giơ ngón cái lên, nói:

- Vẫn là trưởng lão chu đáo, ngừng càng già càng cay.

Một già một trẻ đẩy nhanh tốc độ, đuổi theo phía trước.

Không thể không nói, Vô Ngân trưởng lão này vô cùng tinh minh, xúc giác của hắn so với chó còn linh mẫn hơn.

Giang Trần dọc đường đi đã cố gắng thu liễm khí tức, áp chế khí tức, thế nhưng mà linh lực trùng thiên của Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng vẫn còn sót lại khí tức linh lực trên người hắn.

Nếu như Giang Trần có thể ngồi xuống, tiêu tốn gần nửa canh giờ thì tuyệt đối có thể đem những khí tức còn lại này luyện hóa. Thế nhưng hiện tại hắn hiểu rõ, một khi dừng lại chừng nửa canh giờ, rất có thể hắn sẽ gặp phải nguy hiểm cực lớn.

Huyễn Ba sơn này nói lớn thì lớn thật, thế nhưng nếu như vận khí không tốt, bị người ta nhìn chằm chằm vào cũng là chuyện có khả nnawg.

Nhất là linh lực bắn lên trời mạnh như vậy, tất nhiên sẽ đánh động người ở phụ cận, sau đó đuổi về bên này.

Tốc độ của Giang Trần đã rất nhanh.

Thế nhưng mà Vô Ngân trưởng lão với tư cách là cường giả địa Thánh Cảnh, Thánh Cảnh tứ trọng, ngự không phi hành, tốc độ tự nhiên phải nhanh hơn hắn.

Không bao lâu trong phạm vi thần thức của Vô Ngân trưởng lão đã xuất hiện Giang Trần đang nhanh chóng di chuyển dưới đất. Mà trên người Giang Trần còn có khí tức linh lực như có như không, cùng với khí tức bên cạnh hồ nước giống như đúc.

- Là hắn.

Vô Ngân trưởng lão chấn động, Vệ Khánh được Vô Ngân trưởng lão mang theo, bản thân hắn lại vận dụng phù ngự không phi hành mới có thể miễn cưỡng phi hành với Vô Ngân trưởng lão.

Khi hắn phát hiện người phía dưới không ngờ lại là Giang Trần, Vệ Khánh như mở cờ trong bụng..

Đây quả thực là đi mòn gót giày không thấy, tự nhiên tiểu tử này lại đi tới cửa, không uổng phí chút công phu nào a.

Nếu như cần phải chọn ra một người mà Vệ Khánh muốn giết nhất trong đan đấu Huyễn Ba sơn này, Giang Trần tuyệt đối là kẻ xếp thứ nhất, hơn nữa là thứ nhất tuyệt đối, không có kẻ thứ hai.

Không đơn thuần là lần cá cược kia, cũng không đơn thuần là vấn đề quán quân đan đấu Huyễn Ba sơn.

Nguyên nhân căn bản nhất còn là vì Lăng Bích Nhi. Khi Giang Trần đối mặt với hắn có thái độ không thèm để ý tới hắn.

Loại thái độ này là thứ mà Vệ Khánh không tiếp nhận được nhất.

Trong mắt của hắn, nếu như Thẩm Thanh Hồng ngạo mạn như vậy, Vệ Khánh có thể miễn cưỡng tiếp nhận.

Thế nhưng mà loại con sâu cái kiến Nguyên Cảnh ngũ trọng như Giang Trần, trước mặt Vệ Khánh hắn lại ngạo mạn, thậm chí còn vui vẻ với Lăng Bích Nhi, chuyện này khiến cho Vệ Khánh hắn vô luận thế nào cũng không tiếp nhận được.

Mặc dù hắn nhận định Lăng Bích Nhi coi Giang Trần là bia đỡ, thế nhưng mà cái bia đỡ này lại có thái độ hung hăng càn quấy như thế khiến cho hắn khó chịu. Trong lòng Vệ Khánh sao lại không sinh ra sát ý vô tận cơ chứ?

- Vô Ngân trưởng lão, đây liệu có tính là một mũi tên trúng ba con chim hay không?

Vệ Khánh bỗng nhiên hắc hắc rồi cười rộ lên.

- Ba con chim nào?

- Linh dược Thiên cấp, đan phương Vạn Thọ đan, còn có ân oán giữa ta và tiểu tử này. Tính toán ra ít nhất cũng phải là ba con chim nha.

Vệ Khánh nhe răng cười, trong thanh âm tràn ngập vẻ âm tàn, nhìn về phía Giang Trần, hắn đã coi Giang Trần là người chết.

- Vượt qua hắn.

Vô Ngân trưởng lão xuất ra một đạo phù lật che dấu khí tức, không có đi xuống dưới mà vượt qua Giang Trần, sau khi vượt qua Giang Trần hơn mười dặm mới thả Vệ Khánh xuống.

- Vệ Khánh, nơi này hẳn là nơi hắn phải qua. Ngươi ở nơi này chặn hắn, lão phu bố trí một chút. Đừng để cho tiểu tử này trốn thoát.

Vô Ngân trưởng lão vô cùng cẩn thận, mặc dù là sư tử vồ thỏ hắn cũng hiểu được nên dùng toàn lực.

Kỳ ngộ khó được, nếu như để như Giang Trần trốn thoát hắn sẽ hối hận cả đời.

Giang Trần phía trước tuy rằng nhanh chóng chạy đi, thế nhưng hắn cũng không có buông lỏng cảnh giác. Thần thức triển khai toàn bộ. Thần thông thất khiếu thông linh lập tức cảm giác được một nguy cơ cường đjai.

Loại cảm giác nguy cơ này không kém hơn lần trước Đinh Đồng đuổi giết hắn một chút nào.

- Xem ra cuối cùng vẫn bị người khác nhìn chằm chằm vào.

Giang Trần than thở một hồi, thân thể dừng lại, nhìn về phía sau, nhưng cũng không biết là thần thánh phương nào đuổi theo.

Chỉ là bất kể là ai, Giang Trần cũng không bỏ qua.

Nhóm người thứ nhất tiến vào Huyễn Ba sơn này trừ Mộc Cao kỳ ra, tu vi những người khác đều vượt qua Giang Trần hắn. Nếu như không triệu hoán Long Tiểu Huyền, mặc kệ là chống lại ai, đều là một phen khổ chiến.

Nếu như là mấy trưởng lão Địa Thánh Cảnh kia, không triệu hoán ra Long Tiểu Huyền, trừ việc chạy trối chết ra hắn không còn lựa chọn nào khác.

Giang Trần không muốn gây chuyện, thế nhưng cũng không đồng nghĩa với việc hắn sợ phiền phức.

Nếu như nói ai đó không có mắt, nhảy ra chặn đường hắn, Giang Trần hắn không ngại làm cho đối phương đi theo Đinh Đồng kia.

Người không phạm ta, ta không phạm người. Nếu như người phạm ta, ta sẽ trả lại gấp mười lần.

Trong khi Giang Trần suy nghĩ, bước chân không ngừng di chuyển, đột nhiên Giang Trần nhíu mày. Thiên Mục thần đồng bắn về phía xa, bước chân đột nhiên dừng lại.

- Vệ Khánh?

Giang Trần hơi giật mình, nhìn Vệ Khánh xuất hiện ở chỗ này, hiển nhiên không phải là chuyện tốt gì.

Hơn nữa nhìn đối phương có điệu bộ kia, đồng thời còn có biểu lộ quả nhiên đã tới trên mặt, Giang Trần biết hiển nhiên đối phương đã cố ý chờ hắn ở nơi này.

Rõ ràng hắn từ bên kia chạy tới, Vệ Khánh lại ở nơi này chặn đường. Chẳng lẽ tiểu tử này có năng lực biết trước?

Trong đầu Giang Trần nghĩ vậy, trong sát na đã suy nghĩ ra vài khả năng.

- Giang Trần, nếu như nhớ không nhầm ta đã sớm cảnh báo ngươi. Đừng có gặp phải ta trong Huyễn Ba sơn, sao trí nhớ của ngươi lại kém như vậy?

Giọng nói của Vệ Khánh vô cùng khoa trương, ánh mắt châm chọc nhìn về phía Giang Trần.

Giang Trần tùy ý nhìn qua Vệ Khánh, nở nụ cười khinh miệt:

- Huyễn Ba sơn này là nhà của ngươi sao? Con đường này là ngươi mở sao? Ta muốn đi tới nơi nào còn phải hỏi ngươi sao?

Vệ Khánh cảm thấy quái lạ, Giang Trần này trước khi vào trong Huyễn Ba sơn cũng kiêu ngạo như vậy, có thể lý giải là do có tông mon làm chỗ dựa, có Lăng Bích Nhi ở bên cạnh, hắn sẽ không thể làm gì được hắn.

Hiện tại hắn lạc đàn, gặp phải mình, có lẽ nên sợ hãi toàn thân phát run mới đúng. Không ngờ tiểu tử này vẫn còn kiêu ngạo như vậy. L

- Ngu xuẩn.

Vệ Khánh cười lạnh nói:

- Ngươi còn đang nằm mơ sao? Cho rằng đây là trong Huyễn Ba đại điện sao? Cho rằng lão bất tử Vân Niết kia còn có thể bảo vệ ngươi sao? Cho rằng Lăng Bích Nhi còn có thể bảo hộ ngươi sao?

Giang Trần nhíu mày:

- Đệ nhất thiên tài của Tiêu Dao tông cũng chỉ có mồm mép lợi hại hay sao? Nói đi, ngươi muốn cái gì? Ta cũng không rảnh nói nhảm với ngươi.

Tâm tư Giang Trần không có đặt ở trên người Vệ Khánh.

Hắn có thể xác định Vệ Khánh này là từ phía sau đuổi tới.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Sát thần
  • Mạc Tiên
Cửu Kiếm Sát Thần
  • Ma Mị Hồng Trần
SÁT THẦN
  • Nghịch Thương Thiên
VÔ THƯỢNG SÁT THẦN

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom