• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Sát Thần Chí Tôn

  • Chương 901-905

Chương 901 Không đề

Nhưng mà Giang Trần tin rằng bằng vào thủ đoạn che dấu tai mắt của mình, Vạn Thọ đan này của hắn một khi xuất thế, người khác đừng có mơ tưởng từ đó phân giải rồi viết ra được đan phương.

Lùi một bước mà nói, cho dù đại bộ phận người viết ra được đan phương mà nói, có người muốn phục chế Vạn Thọ đan này nếu như không có chuẩn bị thủ pháp tương ứng mà nói, khống chế hỏa hầu lại không đúng thì căn bản không luyện chế ra được.

Dù sao luyện đan không chỉ là biết rõ tài liệu là có thể luyện chế được.

Thủ pháp, bí quyết, hỏa hầu, đủ loại chi tiết tỉ mỉ đều quyết định vận mệnh của một lò đan.

Giang Trần đem thủ thuật che mắt làm xong, mới đưa tài liệu Vạn THọ đan theo thứ tự đưa vào Thiên Toa đỉnh.

Hắn cũng biết những thủ thuật che mắt kia tất sẽ ảnh hưởng tới phẩm chất của Vạn Thọ đan. Thế nhưng Giang Trần lại có lòng tin, mặc dù có chút khuyết điểm nhỏ nhặt, thế nhưng ít nhất có thể thành đan.

Chỉ cần thành đan, dùng đẳng cấp của Vạn Thọ đan này, cho dù là hạ phẩm, muốn đạt được số điểm tối đa là không thành vấn đề.

Đan dược xuất hiện, bọn họ có thể không biết, thế nhưng tuyệt đối không có khả năng không tra ra được đẳng cấp của khỏa đan dược này.

Dùng cấp bậc đan dược chuẩn Địa cấp của Vạn Thọ đan này, chỉ cần lấy ra một khỏa, cho dù là khỏa kém cỏi nhất là hạ phẩm cũng đủ để coi là hạc lạc giữa bầy gà.

Luyện chế Vạn Thọ đan không tầm thường, cực kỳ hao tổn tâm thần.

Cho dù là Giang Trần hôm nay cũng không dám nắm chắc trăm phần trăm. Dù sao tu vi của hắn mới là Nguyên Cảnh ngũ trọng, luyện chế đan dược chuẩn Địa cấp quả thực đã vượt quá tu vi quá nhiều.

Nếu không phải Giang Trần có trụ cột quá vững chắc từ kiếp trước, tuyệt đối không có khả năng thành công.

May mà hắn có Thiên Toa đỉnh, có Băng Hỏa yêu liên, làm cho Giang Trần có ưu thế mà người khác không có được.

Vạn Thọ đan là một loại đan dược kéo dài tuổi thọ, dùng các loại dược liệu kéo dài tuổi thọ hội tụ lại một chỗ, hình thành một loại đan dược có hiệu quả tranh giành thọ nguyên với lão thiên.

Giang Trần ném dược liệu vào, sau đó bắt đầu thao túng chân hỏa trong cơ thể, chậm rãi rồi dũng mãnh tràn vào từ bốn phía của Thiên Toa đỉnh.

Vạn Thọ đan này là một loại đan dược khi luyện chế cần chậm rãi, tinh tế.

Nếu như thế lửa quá mạnh, nhất định sẽ luyện chế không thành. Vạn Thọ đan chỉ cần chú ý là tiết tấu chậm rãi.

Giang Trần điều khiển hỏa diễm, tập trung tinh thần, toàn tâm đầu nhập vào việc luyện chế.

Vạn Thọ đan này chỉ cần có chút vô ý, hỏa hầu vượt quá quy định, linh tính của dược liệu sẽ xói mòn, do đó làm giảm hy vọng thành đan xuống.

Giống như xào rau vậy, có một ít đồ ăn thích hợp xào lăn, có một ít lại thích hợp với việc dùng lửa nhỏ để xào nấu.

Vạn Thọ đan này kỳ thực chính là đồ ăn thích hợp cho việc xào nấu lửa nhỏ.

Giờ phút này trong Thiên Toa đỉnh, các loại dược liệu chậm rãi bị hòa tan, linh lực chậm rãi tràn ra.

Trong thời khắc mấu chốt này, không đơn thuần còn là vấn đề về hỏa hầu, còn cần thủ pháp độc nhất vô nhị của Giang Trần. Đem linh lực đang chậm rãi lan tràn ra không ngừng khống chế, tinh luyện nó thành tinh khiết.

Vạn Thọ đan này sử dụng không ít tài liệu, linh lực trong mỗi một loại tài liệu cũng không thể để cho nó xói mòn được.

Một khi bị xói mòn, xác xuất thành đan của Vạn Thọ đan sẽ giảm bớt đi rất nhiều.

Linh lực của chín loại tài liệu ở trong Thiên Toa đỉnh hình thành chính đạo linh trụ màu sắc khác nhau, giống như long đằng, xuyên qua Thiên Toa đỉnh.

Thế nhưng Giang Trần lại không dám có chút thư giãn nào.

Thời điểm này đã là thời khắc mấu chốt khi luyện chế Vạn Thọ đan. Nếu như một đạo linh lực trong đó không có được khống chế tốt sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Đồng thời khống chế chín đạo linh lực, cho dù là Giang Trần cũng phải cố hết sức.

Bởi vì khẩn trương, mồ hôi trên trán của hắn bắt đầu thấm ra. Thiên Mục Thần đồng vẫn sáng ngời, có thần, không nháy lấy một cái mà chăm chú nhìn vào tình huống bên trong Thiên Toa đỉnh.

Có thể nói đây là lần đầu tiên Giang Trần cố hết sức khi luyện đan từ khi xuất đạo tới nay. Cũng là một loại đan dược có độ khó lớn nhất.

Cấp bậc của Vạn Thọ đan này tuyệt đối so với Huyền Long đan sáu vân còn có đẳng cấp cao hơn một bậc.

Hơn nữa thủ pháp luyện chế Vạn THọ đan này tuyệt đối phức tạp hơn nhiều Huyền Long đan sáu vân.

Ba ngày, năm ngày, bảy ngày.

Thời gian mười một ngày đã trôi qua.

Khâu chiết xuất rốt cuộc cũng tới đoạn cuối cùng, tâm thần Giang Trần cường đại như vậy thế nhưng sau khi liên tục chịu đựng bảy ngày rốt cuộc cũng có cảm giác nỏ mạnh hết đà.

Hắn biết rõ lúc này tuyệt đối không thể giống như xe bị tuột xích.

Chiết xuất chấm dứt, nhất định phải thừa thắng xông lên, đem những linh lực này dẫn vào cùng một chỗ.

Chỉ cần những linh lực này tụ lại một chỗ, dung hợp hoàn tất, quá trình kế tiếp vô cùng đơn gi ản.

Nhưng mà quá trình linh lực hội tụ lại là thời khắc hung hiểm nhất. Một khi linh lực hội tụ lại một chỗ, nếu như tỉ lệ không được cân đối, sẽ xuất hiện tình huống linh lực bắn ra.

Loại tình huống này nhẹ thì luyện đan thất bại, nặng thì nổ lô, thậm chí còn làm ảnh hưởng tới bản thân đan sư.

Giang Trần không thể không thừa nhận, lần này luyện chế Vạn Thọ đan cũng có chút mạo hiểm.

Chín loại tài liệu của Vạn THọ đan thông qua bảy ngày chiết xuất đều rút ra linh lực tinh hoa trong dược liệu, bất luận một đạo linh lực nào đều vô cùng mạnh mẽ.

Mà bảy ngày này, nếu như tỉ lệ điều khiển có chút không đúng, tỉ lệ giữa chín loại linh lực sẽ mất đi cân đối. Hậu quả khi mất đi cân đối chính là linh lực tràn ra.

Một khi linh lực tràn ra thì chẳng khác nào là thất bại.

Mà Đan Trì cung chủ đam xem cuộc chiến bên ngoài những ngày này cũng đem lực chú ý trọng điểm đặt ở trên người Giang Trần. Nhìn thấy trán Giang Trần lấm tấm mồ hôi, hắn cũng cảm thấy giật mình.

Từ trước tới nay Giang Trần tạo cho hắn có cảm giác việc gì cũng tính trước, vô cùng thành thạo.

Mà lần này không ngờ Giang Trần lại có biểu hiện giống như cố hết sức.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Đan Trì cung chủ có chút kinh ngạc, dùng thực lực Giang Trần, theo lý thuyết mà nói luyện chế đan dược Thánh cấp cao giai có lẽ không có vấn đề lớn.

Cho dù luyện chế đan dược Chân Thánh cấp sơ giai, khi thành đan nhất định cũng không có gian nan như vậy.

Hắn nào đâu biết rằng thứ Giang Trần luyện chế căn bản không phải là đan dược Chân Thánh cấp sơ giai, mà là đan dược Địa cấp, siêu việt đan dược Chân thánh cấp cao giai.

Giang Trần đánh ra một đạo thủ quyết, sao đó lại đánh tiếp một đạo.

Mỗi một đạo thủ quyết đều giống như gió xuân, không dám có chút sai lầm nào.

Chín đạo linh lực khác nhau này hiện tại đang ở trong giai đoạn sinh đọng nhất, nếu như thủ quyết chỉ cần hơi nhanh một chút sẽ ảnh hưởng tới tốc độ vận hành của chúng nó, sẽ làm cho khi dung hợp xuất hiện chỗ sơ xuất.
Chương 902 Tranh giành miệng lưỡi 1

Liên tục chín đạo linh lực dưới chín đạo thủ quyết của Giang Trần dãn dắt, dùng tốc độ và thế vừa vặn, không ngừng dẫn tới hội tụ ở khu vực hạch tâm của Thiên Toa đỉnh.

- Dung hợp, dung hợp.

Trong lòng Giang Trần âm thầm mặc niệm, hết sức chăm chú, không dám có chút phân tâm nào. Liên tục nhiều ngày ác chiến như vậy khiến cho cảm xúc của hắn có chút chấn động.

Nhưng mà giờ khắc này Giang Trần lại biết rõ, nếu như hắn không áp chế được tâm tư nóng vội của mình mà nói, một khi ảnh hưởng tới quá trình luyện đan thì chắc chắc sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Cho nên giờ phút này Giang Trần thúc dục bàn thạch chi tâm của mình, đem tâm tình điều chỉnh tới trạng thái tĩnh lặng như mặt nước giếng, sau đó mới đưa chín đạo linh lực vào trung tâm Thiên Toa đỉnh.

Oanh.

Trong Thiên Toa đỉnh đột nhiên phát ra một tia chấn động.

Lực lượng chín đạo linh lực hội tụ sinh ra cộng minh, khiến cho Thiên Toa đỉnh cũng có chút đong đưa.

Nếu như là đan sư bình thường tất sẽ cho rằng khi dung hợp linh lực xảy ra vấn đề.

Thế nhưng Giang Trần lại hiểu rõ, đây là phản ứng cộng minh vô cùng bình thường khi dung hợp các loại linh lực trong Vạn Thọ đan. Chỉ cần xu thế cộng minh không cao hơn một lần là đồng nghĩa với việc quá trình dung hợp không có vấn đề gì.

Thanh âm cộng minh kéo hài chừng hai ba tức, rốt cuộc cũng chậm rãi yếu bớt.

Tâm tư đang nhảy lên ngừng của Giang Trần rốt cuộc cũng trở lại vị trí vốn có của nó.

Hắn biết rõ tuy rằng quá trình gian khổ, thế nhưng chín loại linh lực của Vạn Thọ đan rốt cuộc cũng thành công dung hợp vào một chỗ.

Đến bước này quá trình gian nan nhất đã qua, thứ tiếp theo phải làm là khống chế hỏa hầu, khiến cho linh lực ngưng kết thành đan.

- Lò đan này linh lực của tài liệu cơ hồ không có xói mòn, số lượng thành đan có lẽ sẽ là ba khỏa hoặc là bốn khỏa gì đó.

Căn cứ theo quy tắc bình thường mà nói, số lượng đan thành đan sư có thể giữ lại, xem như là ban thưởng với người dự thi.

Đan Trì cung chủ ở bên ngoài nhìn thấy biểu hiện của Giang Trần hòa hoãn lại, trong lòng hắn cũng biết rõ hẳn Giang Trần đã vượt qua giai đoạn gian nan nhất.

- Tiểu tử Giang Trần này rốt cuộc đang luyện chế đan dược gì? Ta thấy trước khi hắn luyện chế ít nhất cũng ném hai mươi loại dược liệu vào. Là loại đan dược phức tạp gì mà cần nhiều dược liệu như vậy?

Đan dược bình thường ít thì có ba, năm loại tài liệu. Nhiều thì mười loại. Vượt quá mười loại đều là đan dược cao cấp, cực kỳ phức tạp.

Mà đan dược vượt quá hai mươi loại tài liệu, trong lịch sử của Đan Kiền Cung cũng rất ít nghe nói qua.

Ước chừng năm ngày sau, lò Vạn Thọ đan này của Giang Trần chính thức ra lò.

Thành quả khiến cho Giang Trần có chút ngoài ý muốn, thậm chí có bốn khỏa Vạn Thọ đan. Vốn hắn tưởng rằng lô Vạn Thọ đan này có lẽ đều là hạ phẩm, không ngờ bên trong thậm chí còn có hai khỏa miễn cưỡng đạt tới phẩm chất trung phẩm.

- Ồ? Tâm huyết không uổng phí a. Nếu như không phải thời điểm chiết xuất hao phí nhiều tâm huyết như vậy, chỉ sợ phẩm chất căn bản không đạt được tới trung phẩm.

Giang Trần nhìn thấy thành quả của mình, trong lòng tự nhiên cảm thấy vui mừng. Đây là loại đan dược cao cấp nhất sau khi hắn chuyển sinh luyện chế ra.

Hạng mục thi đấu này có thời gian tổng cộng là mười lăm ngày.

Giang Trần chỉ luyện chế Vạn Thọ đan cũng đã mất mười hai ngày, tăng thêm hoàn thành hai mục trước mất một ngày nữa.

Cũng đồng nghĩa với việc tổng cộng hắn chỉ dùng thời gian mười ba ngày mà thôi.

Đương nhiên luận tốc độ, lần này hắn không có một chút ưu thế gì.

Trên phương diện thơi gian, người sớm hoàn thành hơn Giang Trần ít nhất có hơn hai mươi người.

Nhưng mà những người này, trừ một ít người biểu hiện lạnh nhạt ra, đại bộ phận người đều có chút uể oải.

Hiển nhiên độ khó của hạng mục thi đấu luyện đan này khiến cho mọi người phát huy không được như ý mình.

Dù sao hạng mục thi đấu luyện đan này không phải là so xem ai có tốc độ nhanh nhất mà là xem ai luyện chế ra loại đan dược gì, hiệu quả thế nào.

Hoàn thành luyện đan trước chưa hẳn cấp độ đan dược đã là tốt nhất.

Căn cứ vào bốn đẳng cấp giáp, ất, bính, đinh mà cho điểm. Cuối cùng phải xem ban giám khảo định đoạt thế nào.

Hơn nữa hai hạng mục trước đó, bất kể là bổ sung đan phương hay là phân giải đan dược, độ khó cũng khá lớn. Hiển nhiên không có ai dám nói mười phần mình sẽ nhận được tất cả điểm.

Tính toán thời gian còn thừa lại hai ngày, Giang Trần cũng không lãng phí mà tu luyện trong khu vực thi đấu.

Thời gian quý giá, không có khả năng bảo hắn chờ đợi trong sự nhàm chán của hai ngày thời gian còn lại này.

Hai ngày sau, thời gian thi đấu chấm dứt.

Cấm chế mở ra, cơ hồ tất cả những người dự thi đều rời khỏi vị trí của mình.

Cơ hồ tất cả bài thi, toàn bộ đều được lấy đi theo trình tự. Về phần đan dược, mặc kệ có bao nhiêu khỏa đan dược có thể thành, chỉ cần lưu lại một khỏa là được.

Giang Trần thu lại ba khỏa Vạn Thọ đan của mình, lưu lại một khỏa Vạn Thọ đan hạ phẩm.

- Tất cả những người dự thi trở lại chủ sảnh Huyễn Ba đại điện, chờ đợi công bố kết quả. Lần này thời gian các ngươi phải chờ lâu hơn một chút. Bời vì không chỉ phải làm công tác thống kê thứ hạng, thành tích. Còn phải thống kê tổng thành tích của các tông môn trong đan đấu Huyễn Ba sơn lần này.

Chủ sự vừa mới nói xong, cơ hồ tất cả những người dự thi đều nhanh chóng đi tới chủ sảnh của Huyễn Ba đại điện.

- Trần ca.

Mộc Cao Kỳ chạy đuổi theo sau lưng Giang Trần, vẻ mặt hưng phấn nói:

- Trần ca, khỏa đan dược ở hạng mục thứ hai có phải là của Quỷ Đan Lưu hay không?

Giang Trần nhìn thấy Mộc Cao Kỳ hớn hở như vậy, lập tức biết được tiểu tử này phát huy không kém hắn cười hỏi:

- Nói như vậy ngươi cũng phân giải ra được?

Mộc Cao Kỳ cười hắc hắc nói:

- Ta cũng không hoàn toàn phân giải ra được. Bất quá ta đoán được nó là Quỷ Đan Lưu cho nên cũng phân tích ra bảy tám loại tài liệu. Ta cảm thấy có lẽ không sai.

Nếu như có thể phân tích ra Quỷ Đan Lưu thì ít nhất có một chút ưu thế.

- Đúng là Quỷ Đan Lưu, là Thiên Tâm Niết Bách đan.

Giang Trần gật gật đầu, vỗ vỗ bả vai Mộc Cao Kỳ.

Đối với việc Mộc Cao Kỳ có thể phân tích ra Quỷ Đan Lưu, Giang Trần vô cùng hài lòng.

- Hừ, họ Giang kia. Đan phương kia được lấy ra từ nơi phong cấm, căn bản không có truyền ra ngoài, ngươi có thể phân tích ra là loại đan dược cụ thể nào mới là lạ.

Một đạo thanh âm chế giễu sau lưng truyền tới. Không cần quay đầu lại cũng biết là Vệ Khánh.

Giang Trần chỉ tùy ý cười cười, khinh thường đi tranh luận. Sự thật dù sao cũng thắng mọi lời tranh luận.

Lăng Bích Nhi cũng đuổi theo:

- Sư đệ, đệ nói xem Thiên Tâm Niết Bách đan có những tài liệu gì?

Quỷ Đan lưu tuy rằng Lăng Bích Nhi cũng phân tích ra được, thế nhưng hiển nhiên cái tên Thiên TÂm Niết Bách đan vượt quá phạm vi tri thức của nàng, nàng hoàn toàn không có cách nào biết rõ.
Chương 903 Tranh giành miệng lưỡi 2

Tuy rằng không biết là loại đan dược gì, thé nhưng muốn phân tích ra tài liệu bên trong lại là chuyện có thể làm được. Cho dù không có cách nào phân tích ra toàn bộ, nhưng mà chỉ cần phân tích ra một loại cũng có thể lấy được hai mươi điểm a.

- Sư tỷ, tỷ phân tích ra được mấy loại?

- Ta chỉ phân tích ra được bảy loại, có chút nắm chắc, còn ba loại lại không có chút nắm chắc nào, cho nên không dám điền lên.

Lăng Bích Nhi nói chi tiết.

Hạng mục phân tích tài liệu đan dược này một khi ghi sai thì sẽ bị trừ điểm. Cho nên Lăng Bích Nhi cũng giống như mọi người, không dám ghi loạn.

- Chúng ta đi ra ngoài rồi nói đi.

Thoát khỏi đám người sưng lưng, Giang Trần mới nói ra mười loại tài liệu.

Mộc Cao Kỳ lập tức đại hỉ nói:

- Ha ha, Trần ca, đệ phân tích ra tám loại hoàn toàn giống với huynh, còn có hai loại quá lạ, đệ căn bản không thể nào phân tích ra được. Vẫn là đạo hạnh không đủ.

Lăng Bích Nhi cũng cực kỳ bội phục, đồng thời nàng cũng vui mừng nói:

- Ta phân tích ra bảy loại, cũng gống như sư đệ. Thế nhưng so với Mộc sư đệ còn kém một loại a.

Chỉ là nàng lại không đi ghen ghét Mộc Cao Kỳ.

Mấy người cười cười nói nói, đi vào trong chủ sảnh.

Thẩm Thanh Hồng nhìn thấy ba người bọn họ cùng nhau đi tới, trong lòng cảm thấy có chút khó hiểu. Hắn là đệ nhất nhân trong Đan Kiền Cung, thế nhưng hắn lại có cảm giác giống như bị cô lập.

Nhưng lúc này hắn cũng không muốn biểu hiện bộ mặt ghen ghét trước mặt đồng môn. Hắn cười nói:

- Xem các ngươi nhẹ nhàng như vậy có lẽ phát huy không tệ a.

Giang Trần tùy ý cười cười, Lăng Bích Nhi cũng nhàn nhạt mỉm cười.

Chỉ có Mộc Cao Kỳ thì gật đầu cười nói:

- Thẩm sư huynh, chúng ta đang thảo luận vòng thứ tư này.

Thẩm Thanh Hồng không có chút hứng thú thảo luận về vòng này. Hắn phát huy không tính là tốt, cũng không quá kém. Tranh giành quán quân đã vô vọng. Hắn đã sớm nghĩ thông suốt, chỉ cần top mười, bảo trì vị trí trong top mười là được rồi.

Theo hắn thấy đan đạo cuối cùng chỉ là phụ, thế giới võ đạo này cuối cùng vẫn là thiên tài võ đạo tiếu ngạo hiên hạ, là chú thể thiên hạ này.

Cho nên sau khi trong đáy lòng hắn cảm nhận về sự ưu việt này, cuối cùng cũng không có vì thế mà buông tha.

Nhìn thấy Lăng Bích Nhi cùng với Giang Trần, Mộc Cao Kỳ ở chung rất vui vẻ, hắn đã có chút ghen ghét. Chỉ là hắn lại không chịu thừa nhận điểm này. Hắn chỉ cảm thấy Lăng Bích Nhi tự mình muốn làm như vậy.

Mấy người vừa mới ngồi xuống, mấy người Tiêu Dao tông cũng lập tức xuất hiện.

Tiêu Dao tông xếp thứ hai cho nên chỗ ngồi cũng ở gần quán quân tổng Đan Kiền Cung.

Ánh mắt Vệ Khánh âm hàn, gắt gao nhìn vào trên người Giang Trần, lộ ra nụ cười vui vẻ mà lạnh lẽo.

Giang Trần biết rõ Vệ Khánh này đang hận hắn.

Nhưng mà hắn nào có để ý. Vệ Khánh này tốt nhất nên biết dừng lại. Nếu như còn quá phận, Giang Trần không ngại ở trong Huyễn Ba sơn tiễn hắn một đoạn đường.

Dù sao ngay cả trưởng lão Tiêu Dao tông hắn cũng từng giết qua, sao lại để ý mà giết thêm một Vệ Khánh cơ chứ.

Mấy đệ tử của Tam Tinh tông cũng đi tới. Chúc Phi Dương nhìn Thẩm Thanh Hồng nói:

- Thanh Hồng lão đệ, lại nói ngươi dù sao cũng là đệ nhất thiên tài của Đan Kiền Cung. Cho dù không vậy cũng phải ở top ba, thế nhưng sao ta thấy trong bốn người của Đan Kiền Cung ngươi lại xếp cuối cùng a.

Đây là ngang nhiên châm ngòi, thậm chí là đả kích Thẩm Thanh Hồng.

Thẩm Thanh Hồng lạnh nhạt cười nói:

- Chúc Phi Dương, dường như thành tích của ngươi ở Tam Tinh tông cũng không phải là tốt nhất a.

Chúc Phi Dương cười ha hả:

- Đinh Đồng sư đệ thiên phú dị bẩm, ta không bằng hắn cho nên không có vấn đề gì lớn. Ngươi ở trong bốn người của Đan Kiền Cung lại bài danh cuối cùng, chuyện này mới là khó cho qua nhất a.

Vệ Khánh ở một bên cũng cười lạnh nói:

- Có lẽ phong cách của người ta là thích ẩn mình a, thân là Đại sư huynh, để cho các tiểu đệ ra mặt cũng là chuyện có khả năng nha.

- Ha ha ha, Thanh Hồng lão đệ, có phải thế hay không?

Chúc Phi Dương cười cực kỳ khoa trương, biểu lộ và ngữ khí đều tràn ngập vẻ trào phúng.

Trong khi nói chuyện, Uông Hàn của Thánh Kiếm cung cũng cười đi tới:

- Đệ nhất thiên tài Đan Kiền Cung, tên tuổi lớn như vậy kết quả thành tích trong đan đạo lại không sai biệt lắm với Uông Hàn là bao. Thanh Hồng lão đệ, không phải Uông mỗ đả kích ngươi, quả thực trong danh sách đỉnh cấp thiên tài của Vạn Tượng Cương Vực còn chưa có tên ngươi a.

Chúc Phi Dương và Uông Hàn cũng đã đột phá Thánh Cảnh, là Thánh Cảnh nhất trọng chân chính.

Mà Thẩm Thanh Hồng còn kém một bước nữa.

Chỉ là cách nhau một bước này thế nhưng lại khiến cho hai người kia cảm giác ưu việt mười phần.

Về phần Vệ Khánh, tu vi của hắn đã không bằng Thẩm Thanh Hồng, nhưng mà ai cũng biết hắn am hiểm dùng độc. Bằng vào Độc đạo đưa bản thân hắn vào hàng ngũ thiên tài đỉnh cấp của Vạn Tượng Cương Vực. Cho dù là Chúc Phi Dương và Uông Hàn, tình nguyện đắc tội với hai Thẩm Thanh Hồng cũng tuyệt không muốn đắc tội với Vệ Khánh.

Mấy người này hiểu nhau, không ngờ lại đạt thành ăn ý, đả kích Thẩm Thanh Hồng, châm ngòi ly gián Đan Kiền Cung.

Thẩm Thanh Hồng tâm khí cao ngạo, bị mấy người kia liên hợp đả kích, trong lúc nhất thời sắc mặt tái nhợt lại không phản bác được.

Giang Trần đột nhiên hừ lạnh một tiếng, nói:

- Nhớ không nhầm đây là đan đấu Huyễn Ba sơn, không phải là Vạn Tượng đại điển. Chư vị hiện tại khoe khoang vũ lực chẳng lẽ không cảm thấy hơi sớm một chút sao?

Uông Hàn là cháu ruột Uông Kiếm Vũ, đối với Đan Kiền Cung cực kỳ cừu thị, hắn nhìn thấy Giang Trần tiếp lời, ánh mắt phát lạnh nói:

- Ngươi nói vậy là có ý gì? Thiên tài đỉnh cấp đang nói chuyện với nhau, ngươi có tư cách gì lên tiếng?

Chúc Phi Dương thở dài nói:

- Người trẻ tuổi hiện tại quả thực không hiểu quy củ. Chẳng biết phân biệt tôn ti a. Thanh Hồng lão đệ, người làm Đại sư huynh như ngươi bình thường không có dạy bảo bọn họ sao?

Vệ Khánh ở một bên châm ngòi thổ gió, cười hắc hắc nói:

- Nói không chừng Trầm đại công tử của chúng ta cảm thấy mỹ nhân bị đoạt, trong lòng có lẽ còn đang ôm hận nha.

Những người này càng nói càng khó nghe, sắc mặt Mộc Cao Kỳ đỏ bừng, nếu như không phải địa vị của hắn quá thấp hắn đã hận không thể chửi ầm lên.

Đôi mi thanh tú của Lăng Bích Nhi cau lại, đang muốn mở miệng.

Chỉ là Giang Trần lại cười nhạt một tiếng:

- Ta còn tưởng đám thiên tài đỉnh cấp các ngươi có bao nhiêu bản lĩnh. Đừng nói cho ta biết các ngươi làm như vậy là bởi vì thua không chấp nhận được ở lần đan đấu Huyễn Ba sơn này nha.

Nói xong Giang Trần khoan khoái dựa vào cái ghế tựa sao lưng mình, nói:

- Nói nhiều, đám tiểu nhân. Chậc chậc, cái gọi là thiên tài đỉnh cấp của Vạn Tượng Cương Vực chỉ có một chút công phu như vậy thôi sao?

Giang Trần cũng không có hung thần sát ác, cũng không có nói những lời quá ác liệt, chỉ là vẻ mặt của hắn nghiêm túc, nói vài câu không rõ ràng thế nhưng lại khiến cho mấy người kia nhất thời nhìn nhau không nói gì.
Chương 904 Tiêu Dao tông đắc ý 1

- Tiểu tử, ngươi đắc ý cái gì? Thành tích hiện tại còn chưa kiểm kê xong. Ngươi cho rằng bài danh lúc trước cao như vậy thì cuối cùng thành tích của ngươi sẽ cao nhất sao?

Vệ Khánh đối với Giang Trần hiển nhiên vô cùng không phục.

Giang Trần nhẹ nhàng cười nói:

- Cho dù không phải là cao nhất, thế nhưng so với mặt hàng như đám các ngươi, nhất định chỉ cao hơn chứ không thấp hơn.

Uông Hàn nở nụ cười khinh thường:

- Thế giới võ đạo, đan đạo cuối cùng chỉ là trang trí, chỉ có thể dệt hoa trên gấm. Có thể là chúa tể thiên hạ, giành đại thế còn không phải là võ đạo sao? Tiểu tử, không phải Uông mỗ đả kích ngươi. Từ xưa tới nay thiên tài đan đạo cuối cùng đều phủ phục dưới chân cường giả võ đạo, tham sống sợ chết. Ngươi cũng không phải là ngoại lệ.

Chúc Phi Dương cũng lạnh nhạt gật đầu nói:

- Lời này có lý. Tiểu tử, chờ khi nào tên ngươi có thể leo lên Vạn Tượng Tiềm Long bảng, khi đó mới miễn cưỡng nói chuyện với chúng ta. Hiện tại ngươi còn kém xa.

Giang Trần nhìn khắp nơi, mỉm cười một tiếng nói:

- Ta đã nói rồi, các ngươi không xứng được coi là thiên tài võ đạo.

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều nhíu mày. Nghĩ thầm trong lòng tiểu tử này thực là không biết trời cao đất rộng. Hẳn là tiểu tử này vì thành tích trong đan đấu xuất chúng mà tự tin quá mức, coi bản thân là nhất mà quên đi sau đó tiến vào Huyễn Ba sơn, bất luận một người nào có mặt ở đây cũng có thể giết được hắn sao?

Ngay lúc này Vân Niết trưởng lão mang theo đoàn trưởng lão cũng đi về phía bên này.

Lúc Vân Niết trưởng lão đi tới, trong lòng Thẩm Thanh Hồng cũng thầm thở dài một hơi. Giờ phút này trong lòng có đủ loại cảm xúc.

Vừa rồi đối mặt với sự khi dễ, châm chọc của Chúc Phi Dương và Uông Hàn, quả thực hắn vô cùng tức giận mà không thể làm gì được. Mà Vệ Khánh kia lại châm ngòi thổ gió, hiển nhiên là cố ý khiến cho Thẩm Thanh Hồng hắn không nhịn được.

Nói thật Thẩm Thanh Hồng quả thực không có biện pháp gì đối phó với những người này.

Luận tu vi võ đạo, hắn không bằng Chúc Phi Dương và Uông Hàn.

Luận thành tích đan đạo hắn không bằng Vệ Khánh.

Nếu như tranh đoạt miệng lưỡi, trừ việc càng khiến cho hắn càng thêm nhục nhã ra không còn khả năng nào khác.

mà lúc này không ngờ Giang Trần lại đứng ra, thay hắn giải vây. Giang Trần đứng ra, thành công hấp dẫn hỏa lực dùm hắn.

Thẩm Thanh Hồng chưa bao giờ biết cái gọi là cảm kích, thế nhưng giờ phsut này hắn cũng có chút cảm động. Đến cuối cùng vẫn là đồng môn có tác dụng. Thời khắc mấu chốt những người gọi là hảo hữu mà hắn kết giao căn bản không có ai tới giải vây cho hắn.

Ngược lại là Giang Trần có quan hệ không hòa thuận với hắn từ trước tới nay đứng ra giải vây cho hắn.

Mà lúc này Vân Niết trưởng lão lại xuất hiện khiến cho những người này thức thời lùi lại.

Vân Niết trưởng lão cũng không phải là người mà Thẩm Thanh Hồng ưa thích, dù sao Vân Niết trưởng lão cùng với lão sư võ đạo Liên Thành trưởng lão của hắn đã công khai không ưa nhau.

Chỉ là hai người bình thường mà hắn không ưa thích lại giúp hắn giải vây tình trạng xấu hổ này.

Biểu lộ của Vân Niết trưởng lão có chút ngưng trọng.

- Các ngươi biểu hiện như thế nào?

Ánh mắt Vân Niết trưởng lão mang theo ý tứ hỏi thăm. Trước tiên hắn nhìn về phía Thẩm Thanh Hồng, dù sao hắn ta cũng là đệ tử thủ tịch của Đan Kiền Cung.

- Hạng mục thứ hai không có biểu hiện quá lý tưởng, chỉ phân giải ra được năm sáu loại tài liệu. Hạng mục thứ ba có lẽ cũng không lấy được số điểm tối đa.

Lúc này Thẩm Thanh Hồng cũng không dám giấu diếm.

Lăng Bích Nhi cũng nói:

- Đệ tử và Thẩm sư huynh giống nhau.

- Cao Kỳ, ngươi thì sao?

Vân Niết trưởng lão bỏ qua Giang Trần mà hỏi Mộc Cao Kỳ.

Mộc Cao Kỳ mỉm cười nói:

- Con cảm thấy con có biểu hiện rất tốt. Con luyện chế ra đan dược Thánh cấp cao giai, may mắn luyện chế ra tư chất thượng phẩm. Có lẽ có thể lấy được số điểm tối đa. Hạng mục thứ hai cũng chỉ có hai loại tài liệu còn lại là không có phân giải ra được. Những thứ khác đều là thứ mà con chưa biết.

- Ồ? Làm sao ngươi lại biết ngươi chưa từng biết?

Vân Niết trưởng lão cười nói.

- Trần ca nói.

Vân Niết trưởng lão cùng mới mấy trưởng lão khác đều nhìn về phía Giang Trần, ánh mắt có chút kỳ dị.

Vân Niết trưởng lão cười nói:

- Giang Trần, ngươi đã thành tiêu chuẩn của đáp án a. Thiên Tâm Niết Bách đan, ngươi thực sự đoán ra được sao?

Giang Trần còn chưa nói, Mộc Cao Kỳ nghe thấy cái tên này nhảy dựng lên nói:

- Thực sự là Thiên Tâm Niết Bách đan sao? Ha ha, Trần ca, huynh quá lợi hại.

Mộc Cao Kỳ vừa nói như vậy những trưởng lão này lập tức im lặng, hai mắt nhìn nhau, cũng không cần phải hỏi tiếp nữa. Lời nói của Mộc Cao Kỳ đã cho bọn họ đáp án.

Vân Niết trưởng lão thở dài nói:

- Lần này đoàn trưởng lão gặp phải đối thủ mạnh mẽ, theo sự phỏng đoán của ta. Đoàn trưởng lão chỉ sợ không có cách nào giữ vững vị trí đầu tiên. Cho nên lần này phải dựa vào tổ thiên tài các ngươi kéo cao thành tích tông môn, bảo vệ vị trí thứ nhất trong xếp hạng tổng.

Mấy trưởng lão trong tổ trưởng lão, trừ Vân Niết trưởng lão trầm ổn ra, ba người khác chỉ có thể nói là biểu hiện tạm được, không có chỗ nào yếu kém.

Nếu như tổ thiên tài cũng có biểu hiện giống như bọn họ, vậy thì chức vị quán quân đan Đấu Huyễn Ba sơn mà Đan Kiền Cung duy trì từ đầu chắc chắn sẽ bị tông môn khác đoạt đi.

Đây cũng là chuyện mà Vân Niết trưởng lão không muốn nhìn thấy nhất.

Vân Niết trưởng lão cuối cùng nhìn về phía Giang Trần, hiển nhiên hắn biết rõ Giang Trần mới là người trọng yếu nhất. Nếu như Giang Trần có thể nắm được chức vị quán quân của tổ thiên tài, có thể nhận được thêm một trăm điểm.

Bởi vì như vậy tổng điểm của Đan Kiền Cung mới có hy vọng giữ vững vị trí qunas quân.

Giang Trần biết rõ tâm sự của Vân Niết trưởng lão cho nên chỉ nở một nụ cười tràn ngập sự tự tin.

Nhìn thấy nụ cười tự tin như vậy của Giang Trần, trong lòng Vân Niết trưởng lão thở dài một hơi nhẹ nhõm. Tuy rằng hắn biết rõ Giang Trần là vương bài, thế nhưng nếu như ở vòng thứ tư này biểu hiện của Giang Trần không tốt, ngôi vị quán quân tổ thiên tài rất có thể sẽ bị người khác lấy đi mất.

Quán quân bên tổ các trưởng lão vốn là thứ trong túi của Vân Niết trưởng lão. Thế nhưng Tiêu Dao tông lại có một Thiên Hỏa trưởng lão ngang trời xuất thế, phá hư bố trí từ trước, khiến cho ngôi vị quán quân của Vân Niết trưởng lão bị lung lay dữ dội.

Nếu như tổ trưởng lão mất đi ngôi vị quán quân, sẽ không được nhận thêm một trăm điểm.

Mà bên tổ thiên tài nếu như không nhận được thêm một trăm điểm của quán quân, như vậy trên bảng xếp hạng tổng Đan Kiền Cung sẽ mất đi lợi thế, thậm chí còn vô cùng phiền toái.

Giang Trần đương nhiên là có đạo lý để tự tin, bởi vì khảo hạch đan đấu này, trừ vòng thứ nhất hắn không có nắm chắc về bổ sung đan phương ra, những hạng mục khác đều không có vấn đề.
Chương 905 Tiêu Dao tông đắc ý 2

Hắn đã nắm chắc mười phần ngôi vị quán quân này sẽ trở thành vật trong túi của hắn, hơn nữa nhất định sẽ hơn rất nhiều điểm với người thứ hai.

Mấy trưởng lão của Tiêu Dao tông cũng nhanh chóng đi tới.

Mấy lão gia hỏa này giống như gốc cây già mặp xuân, vẻ mặt tràn ngập sự hưng phấn. Hiển nhiên đối với biển hiện lần này của mình bọn họ vô cùng hài lòng.

Đối với bảo tọa quán quân của Đan Kiền Cung bọn họ có nắm chắc vô cùng lớn.

Ít nhất bọn họ có thể khẳng định, biểu hiện của tổ trưởng lão Tiêu Dao tông nhất định sẽ vượt qua chỉnh thể của tổ trưởng lão Đan Kiền Cung.

Hiện tại chỉ cần nhìn vào tổ thiên tài có thể xuất được lực hay không.

Chỉ cần thành tích của tổ thiên tài không thua Đan Kiền Cung, như vậy Tiêu Dao tông có thể vượt lên trên Đan Kiền Cung, đoạt đi ngôi vị quán quân.

Đây chính là thời khắc mang tính lịch sử.

Lùi một bước mà nói, cho dù tổ thiên tài không bằng Đan Kiền Cung, chỉ cần tổng điểm của tổ thiên tài chênh lệch chừng hai trăm điểm so với Đan Kiền Cung, bọn họ cũng có nắm chắc.

Bởi vì lần này tổ trưởng lão có một trưởng lão có biểu hiện nghịch thiên. Biểu hiện hơn hẳn ba người khác.

Giữa đám lão gia hỏa này với nhau đương nhiên không tồn tại chuyện đấu mồm mép như đám người trẻ tuổi.

Đám người này khách sáo với nhau vài câu, sau đó chờ tuyên bố kết quả cuối cùng.

Ước chừng một giờ sau, thành tích của các trưởng lão đã được thống kê ra trước.

Quả nhiên Vô Ngân trưởng lão của Tiêu Dao tông dùng một ngàn tám trăm tám mươi điểm, cao nhất trong các trưởng lão dự thi.

Người thứ nhất trong các trưởng lão dự thi còn nhận được một trăm điểm thưởng, tương đương với thành tích của Vô Ngân trưởng lão này đạt tới một ngàn chín trăm tám mươi điểm, vô cùng kinh người.

Mà Vân Niết trưởng lão thì chỉ có một ngàn tám trăm ba mươi sáu điểm, đành đứng thứ hai.

Người thứ ba là Mỗ Danh trưởng lão của Tam Tinh tông.

Thành tích vừa được công bố tức thì gây lên một mảnh xôn xao. Vân Niết trưởng lão thân là đệ nhất nhân đan đạo của Vạn Tượng Cương Vực, không ngờ lại mất đi ngôi vị quán quân.

Đây quả thực là thời khắc lịch sử a.

Tổng thành tích của các tổ trưởng lão cũng được thống kê ra.

Tiêu Dao tông bằng hiểu hiện của chỉnh thế không ngờ lại đoạt được ngôi vị quán quân trong các tổ trưởng lão.

So với tổ trưởng lão của Đan Kiền Cung trọn vẹn hơn gần ba trăm điểm.

Hơn kém như vậy khiến cho tứ đại trưởng lão của Đan Kiền Cung sắc mặt tái nhợt. Trừ Vân Niết trưởng lão ra, ba lão đầu khác đều hổ thẹn hận không thể chui xuống đất.

Bọn họ cũng biết Vân Niết trưởng lão đã có biểu hiện vô cùng tốt. Thua ở trong tay Vô Ngân trưởng lão kia là bởi vì Vô Ngân trưởng lão kia đạt được thiên hỏa, ưu thế quá rõ ràng.

Ba người bọn họ mới thực sự là người kéo thành tích tông môn đi xuống.

Bài danh từ thứ ba tới thứ sáu của tổ các trưởng lão phân biệt là Tam Tinh tông, Bắc Minh tông, Đại Thánh đường, Thánh Kiếm cung.

Thánh Kiếm cung không hề có chút ngoài ý muốn nào đứng ở vị trí cuối cùng.

Thứ hạng vừa được công bố, toàn trường oanh động. Bên Tiêu Dao tông thoáng cái nhận được vô số tiếng chúc mừng. Nhất là người Thánh Kiếm cung, càng cố ý chúc mừng người Tiêu Dao tông.

Tổ trưởng lão hơn người Đan Kiền Cung gần ba trăm điểm, ưu thế này cơ hồ có thể cam đoan Tiêu Dao tông sẽ đoạt ngôi vị quán quân đan dấu Huyễn Ba sơn.

Cho dù tổ thiên tài của Đan Kiền Cung có lợi hại tới bao nhiêu thì có thể hơn được tổ thiên tài của Tiêu Dao tông được ba trăm điểm hay không?

Vân Kiếm trưởng lão của Thánh Kiếm cung cười ha hả nói:

- Vô Ngân đạo hữu, chúc mừng a. Xem ra đan đấu Huyễn Ba sơn lần này cải biến bố cục của Vạn Tượng Cương Vực chúng ta rồi. Tiêu Dao tông đoạt được giải nhất, ngày sau nên chiếu cố Thánh Kiếm cung chúng ta nhiều hơn a. Đẻ cho Thánh Kiếm cung chúng ta học tập một chút kinh nghiệm tiên tiến a.

Vô Ngân trưởng lão kia cười nói:

-Vân Kiếm đạo hữu khách khí rồi. Giữa hai tông ta và ngươi tình như huynh đệ, nói những lời này chẳng phải là khách khí rồi sao?

Hai nhà này kẻ xướng người họa, làm cho đám người Đan Kiền Cung bên này cực kỳ xấu hổ.

Một là đối thủ cạnh tranh quan trọng nhất trong đan đấu Huyễn Ba sơn, một là địch nhân vốn có của Đan Kiền Cung.

Hai nhà này tụ lại một chỗ ăn mừng, không phải đang đánh vào mặt mũi của Đan Kiền Cung sao?

Vân Niết trưởng lão mặt dù vô cùng nhẫn nhịn thế nhưng lúc này trong lòng cũng có chút tức giận. Mà ba tên trưởng lão khác, Âu Dương Đức thì mặt đen lại, cơ hồ muốn chửi ầm lên.

Chỉ là Giang Trần thủy chung vẫn biểu hiện lạnh nhạt, còn nở nụ cười lạnh lẽo. Đối với quan hệ giữa các tông trong Vạn Tượng Cương Vực hắn đã sớm quen từ lâu.

Tiêu Dao tông một lòng muốn đoạt đi danh hiệu đệ nhất đan đạo của Đan Kiền Cung, Thánh Kiếm cung và Đan Kiền Cung lại có thù bất cộng đái thiên. Tam Tinh tông quỷ dị khó phân biệt. Đại Thánh đường một lòng trùng kích tông môn Tam phẩm, duy ngã độc tôn.

Chri có Bắc Minh tông là có quan hệ coi như không tệ với Đan Kiền Cung.

Mộc Cao Kỳ hừ nhẹ một tiếng, khóe miệng không nhịn được mà giật giật, hiển nhiên đối với hành động của hai nhà này cực kỳ khó chịu.

Vân Niết trưởng lão khẽ quát nói:

- Giữ vững tinh thần cho ta. Đan Kiền Cung thua trận chứ không thua khí thế. Cao Kỳ, thiên phú của con như vậy tương lai chắc chắn sẽ là người phong vân, chúa tể đan đạo trong Vạn Tượng Cương Vực. Không nên bị được mất nhất thời bao phủ tâm chí.

- Nhớ kỹ rèn sắt thì bản thân phải mạnh mẽ cứng rắn, một tông muốn cường đại hơn cuối cùng phải dựa vào sự cố gắng của mỗi người. Một khi bản thân con không cứng rắn mạnh mẽ, người khác sẽ dẫm lên con, đàn áp con. Thành bại của tông môn, một người vinh cả tông vinh. Lần này ta hy vọng mỗi người đều có thể hấp thu được lần giáo huấn này, sau đó tự mình tìm ra nguyên nhân của bản thân.

Vân Niết trưởng lão cũng không nhiều lời chỉ khoát tay nói tiếp:

- Ngồi đợi thành tích của tổ thiên tài đi.

Bây giờ nói quá nhiều cũng không làm nên chuyện gì.

Không bao lâu sao thành tích của tổ thiên tài cũng được thống kê ra.

Cự đầu của mấy đại tông môn đều đi tới. Người đi tới đầu tiên là Đan Trì cung chủ, tuy rằng vẻ mặt hắn bình tĩnh thế nhưng trong khéo mặt lại hiện lên một tia điên cuồng khó có thể che dấu.

Mà Vệ Vô Ảnh của Tiêu Dao tông thì vẻ mặt đen lại, biểu lộ này giống như là mới leo lên được vị trí cao nhất lại rơi xuống vậy.

Chúc tông chủ của Tam Tinh tông cũng khẽ lắc đầu, hiển nhiên trong lòng cũng có chút thất vọng.

Vân Niết trưởng lão nhìn thấy một màn như vậy trong lòng khẽ giật mình. Nhìn thấy cung chủ cố nén sự vui sướng, hắn đoán chẳng lẽ biểu hiện của tổ thiên tài Đan Kiền Cung nghịch thiên, xoay chuyển thế cục hay sao?

Mà nhìn biểu hiện trên mặt Vệ Vô Ảnh, tông chủ của Tiêu Dao tông, cả khuôn mặt như đen lại, vô cùng khó chịu, đây cũng không giống như biểu hiện của tông môn vừa mới đoạt được ngôi vị quán quân a.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Sát thần
  • Mạc Tiên
Cửu Kiếm Sát Thần
  • Ma Mị Hồng Trần
SÁT THẦN
  • Nghịch Thương Thiên
VÔ THƯỢNG SÁT THẦN

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom