• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Sát Thần Chí Tôn

  • Chương 826-830

Chương 826 Vào ở Chí Tôn động phủ

Bọn hắn sớm tiến nhập Chí Tôn khu, cho nên ở trong lòng, đối với Giang Trần và Mộc Cao Kỳ, loại thiên tài tân tấn Chí Tôn khu này, bao nhiêu cũng có chút mâu thuẫn.

Dù Mộc Cao Kỳ là Tiên Thiên Mộc Linh thể thượng thừa, bọn hắn cũng chưa chắc chịu phục.

Bởi vì, Tiên Thiên Mộc Linh thể thượng thừa, đại biểu chỉ là tiềm lực tương lai. Còn Huyễn Ba Sơn đan đấu, lại là chuyện phát sinh trong mấy tháng tới.

Cho nên, những thiên tài đỉnh cấp của Chí Tôn khu kia, đối với danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu, cũng chú ý đã lâu, một lòng muốn lấy một ghế.

Huyễn Ba Sơn đan đấu, ý nghĩa bọn hắn có thể đạt được một cơ hội tiến vào Huyễn Ba Sơn ngắt Linh Dược.

Huyễn Ba Sơn, là Đan Dược Khu thần kỳ nhất của Vạn Tượng Cương Vực, mười vạn dặm Huyễn Ba Sơn, có rất nhiều kỳ ngộ, rất nhiều thứ tốt,...

Có lẽ, một kỳ ngộ, một cơ hội, có thể cải biến vận mệnh của bọn hắn, để cho bọn hắn phá kén thành bướm, một lần hành động phá vỡ gông cùm xiềng xích hiện hữu.

Cho nên, danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu, những thiên tài này đều là nguyện nhất định phải có.

Bất quá, Vân Niết trưởng lão đã nói ra, tự nhiên không có khả năng thu hồi. Hơn nữa, Vân Niết trưởng lão là người phụ trách phân phát danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu.

Hắn nói ai có thể đi, ai không thể đi, trong nội tâm đều có ngọn nguồn.

Hắn khâm điểm Giang Trần và Mộc Cao Kỳ, tự nhiên là nhận định thiên phú cùng trình độ đan đạo của họ, đã vượt qua mấy thiên tài ở Chí Tôn khu.

Tranh đoạt động phủ Đan Đấu khu, sớm đã chấm dứt. Ước chừng ba ngày sau, hai danh ngạch khu Võ đấu, cũng sẽ định xuống.

Đạt được hai danh ngạch này, đều là thiên tài đến từ Kình Thiên khu.

Một cái là nửa bước Thiên Linh cảnh, một cái là Thiên Linh cảnh chính thức.

- Động phủ Chí Tôn khu?

Bọn người Câu Ngọc nghe nói dời động phủ tới Chí Tôn khu, đều vui mừng quá đỗi.

Phương viên trăm dặm, đều là địa bàn độc lập, đây tuyệt đối là động phủ vô cùng ưu việt a.

Hiện tại bọn hắn ở động phủ Lăng Vân khu, tuy coi như độc môn độc viện, diện tích cũng có mấy ngàn mẫu, nhưng so với động phủ Chí Tôn khu, lại là kiến so voi a.

Hoàng Nhi tự nhiên không có lý do gì phản đối, tuy nàng ở chỗ này gieo trồng rất nhiều hoa hoa thảo thảo, nhưng đều ở trong Đan Hà Cốc, hoàn toàn có thể di dời.

- Giang sư huynh, chúc mừng ngươi di dời tới Chí Tôn động phủ a. Có cái gì có thể giúp không?

- Giang sư huynh, nghe nói ngươi dời tới Chí Tôn động phủ, ta cố ý đến xem, ngươi có cần thu tùy tùng hay không?

- Giang sư huynh, có việc nặng việc cực gì, cứ việc ném cho ta, ta da dầy thịt cứng, rất thích hợp làm những việc này, ha ha ha.

Trong lúc nhất thời, ngoài động phủ của Giang Trần, vọt tới mười mấy đệ tử ở Lăng Vân khu, cả đám nhiệt tình, phảng phất cùng Giang Trần có vài chục năm giao tình. Lại đã quên, lúc trước thời điểm Ngôn Hồng Đồ bức bách Giang Trần, bọn hắn đều tự mình tham dự.

Tuy Giang Trần không đến mức vẽ mặt, nhưng đối với loại hư giả khách sáo này, hiển nhiên không có hứng thú gì.

Cười nhạt nói:

- Ta vừa tới Đan Càn Cung không lâu, cũng không có thứ gì thu thập, tùy tùng đã đủ dùng, không nhọc phiền mọi người.

Những đệ tử hạch tâm của Lăng Vân khu này, đều biết Giang Trần muốn đi Chí Tôn khu, trở thành tồn tại cấp cao nhất ở Đan Hà Cốc, cho nên đều muốn nịnh bợ Giang Trần, muốn ôm đùi Giang Trần.

- Giang sư huynh, lần này ngươi cường thế sát nhập Chí Tôn khu, đó là kiêu ngạo cùng mẫu mực của các đệ tử chúng ta, mọi người có ý tụ cùng một chỗ, mở tiệc chiêu đãi Giang sư huynh, nâng cao danh khí của ngươi. Miễn cho tiến vào Chí Tôn khu, đám kia sẽ coi thường Lăng Vân khu chúng ta.

- Ta trời sinh tính không thích trương dương, mở tiệc chiêu đãi gì đó, thì không cần.

Giang Trần quyết đoán cự tuyệt, những người này thay đổi thất thường. Thời điểm Giang Trần hắn đắc thế, thì nâng hắn; một khi Giang Trần thất thế, nhảy ra giẫm hắn, cũng nhất định là những người này.

Đối với loại tiểu nhân này, Giang Trần căn bản không muốn dính.

Bên Mộc Cao Kỳ kia, đồng dạng cũng gặp được loại hạnh phúc phiền não này, không thể không nói, Mộc Cao Kỳ có chút lâng lâng, thoáng cái từ tầng dưới chót nhảy lên tới sư huynh Chí Tôn khu mà mỗi người phải nịnh bợ, tâm tình của hắn, hoặc nhiều hoặc ít vẫn còn có chút phiêu phiêu. Gánh không nổi các loại nịnh nọt cùng khuyên bảo, thiếu chút nữa đã đáp ứng.

May mắn thời điểm này, một gã tùy tùng của Vân Niết trưởng lão gọi Mộc Cao Kỳ đi.

- Cao Kỳ, ngươi là Tiên Thiên Mộc Linh thể thượng thừa, thiên phú ở trong lịch sử Đan Càn Cung, là có một không hai. Bất quá, tâm tính của ngươi, còn cần ma luyện.

Ngữ khí của Vân Niết trưởng lão nghiêm khắc.

- Có câu là, Long không cùng Xà cư, ngươi bây giờ, cùng những người kia bất đồng. Nếu như ngươi theo chân bọn họ tụ cùng một chỗ, bọn hắn sẽ làm ngươi trở nên tục tằng, trở nên tầm thường. Trước kia ngươi kết giao Giang Trần, bổn tọa rất thưởng thức. Nhưng mà, ngươi bây giờ, đã có chút mất phương hướng rồi.

Trong nội tâm Mộc Cao Kỳ run lên, trên đầu như có một chậu nước lạnh giội xuống, làm cho toàn thân hắn phát lạnh.

Đúng vậy a, mình là làm sao vậy?

Tiểu nhân đắc chí? Nếu như cần phải tìm từ để hình dung, mình thật đúng là có chút ít đắc chí.

Bởi vì bình thường những người kia chẳng thèm ngó tới mình, đột nhiên tầm đó truy phủng mình, làm cho lòng tự ái của mình đã nhận được thỏa mãn cực lớn?

Chẳng lẽ mình chỉ có chút tiền đồ như vậy? Nếu là như vậy, làm sao xứng với Trần ca dẫn dắt, làm sao xứng với sư tôn truyền thừa, sao xứng với Tiên Thiên Mộc Linh thể thượng thừa của mình?

Nhất niệm đến đây, Mộc Cao Kỳ "bịch" một tiếng, quỳ rạp xuống đất.

- Sư tôn, đệ tử sai rồi.

Mộc Cao Kỳ lúng ta lúng túng nói, đầu đầy mồ hôi.

- Hừ, ngươi phải học Giang Trần nhiều, xem nhạt ngoại giới chê khen. Nếu như ngươi bị một đám đệ tử Lăng Vân khu thổi phồng, liền lâng lâng quên hết tất cả, vậy ngươi đi Chí Tôn khu, bị những thiên tài kia chế nhạo, tính cách tất sẽ về tới loại nhát gan sợ phiền phức, nơm nớp lo sợ trước kia. Như thế, đối với ngươi phát triển, sẽ không có chút chỗ tốt. Nhớ kỹ, năm chữ không quan tâm hơn thua này, có đại học vấn, ngươi phải hảo hảo cân nhắc. Lần này, nếu như Tâm lực quan của ngươi phát huy đỡ một ít, sẽ không đến mức bằng điểm với Âu Dương Siêu. Tu luyện Tâm lực, là vấn đề lớn nhất hiện giờ của ngươi.

Vân Niết trưởng lão nói chuyện, cảnh tỉnh, triệt để xé toang lòng hư vinh của Mộc Cao Kỳ.

- Sư tôn, đệ tử cam đoan, về sau nhất định sẽ học tập Giang Trần sư huynh, làm được không quan tâm hơn thua.

Vân Niết trưởng lão than nhẹ một tiếng:

- Cao Kỳ, lần này vi sư nhét ngươi và Giang Trần vào danh sách Huyễn Ba Sơn đan đấu, bổn ý là muốn khảo nghiệm các ngươi một chút, cho các ngươi đi động phủ Chí Tôn khu, đối mặt những thiên tài đỉnh cấp kia nghi vấn, mượn chuyện này xem xem năng lực gánh áp lực của các ngươi như thế nào, bộ dáng như ngươi đi Chí Tôn khu, thế tất sẽ bị bọn hắn lăng nhục thương tích đầy mình, từ nay về sau không gượng dậy nổi cũng có thể.
Chương 827 Cấu tứ trận pháp 1

Mộc Cao Kỳ bừng tỉnh đại ngộ, thế mới biết sư tôn dụng tâm lương khổ.

- Đệ tử ngu dốt, kể từ hôm nay, đệ tử chắc chắn rèn luyện Tâm lực, ngày ngày cảnh tỉnh.

- Ân, cửa Tâm lực này, ngươi phải tự mình qua, ai cũng không giúp được ngươi. Đi thôi, hôm nay đi Chí Tôn khu, không nên pha trộn ở Lăng Vân khu nữa.

Cũng không phải Vân Niết trưởng lão xem thường những đệ tử hạch tâm ở Lăng Vân khu kia, mà là đối với Mộc Cao Kỳ kỳ vọng rất cao. Một Tiên Thiên Mộc Linh thể thượng thừa, có thể vì Đan Càn Cung mang đến mấy trăm năm số mệnh, đây tuyệt đối không phải nói suông.

Cho nên, Vân Niết trưởng lão không muốn thấy Mộc Cao Kỳ ở trong những thổi phồng vô căn cứ kia, mất phương hướng chính mình.

Mộc Cao Kỳ bị Vân Niết trưởng lão mắng một chầu, trong nội tâm chẳng những không có không phục, ngược lại đối với sư tôn tràn ngập cảm kích.

Hắn biết rõ, sư tôn mắng hắn, là vì tốt cho hắn.

Nếu như mình thật sự bị những thổi phồng kia làm mất phương hướng, như vậy hết thảy thiên phú, đều là phù vân

- Nhanh đi Chí Tôn khu, Huyễn Ba Sơn đan đấu cũng không còn mấy tháng. Ngươi cần chuẩn bị sẵn sàng, nhất là Tâm lực, phải vượt qua.

- Vâng, đệ tử lĩnh mệnh.

Mộc Cao Kỳ chân thành trả lời.

- Đi thôi, nếu có nghi nan vấn đề gì, tùy thời đến động phủ của ta thỉnh giáo.

Ánh mắt Vân Niết trưởng lão cổ vũ nhìn Mộc Cao Kỳ.

Động phủ Chí Tôn khu, đích thật là ưu việt. Một khi Giang Trần bước vào Chí Tôn khu, tiến vào địa bàn của mình, liền cảm thấy nơi đây bất phàm.

Trình độ Linh lực nơi đây, vậy mà không kém Bách Lão Phong của những trưởng lão kia chút nào.

Tuy phạm vi của Chí Tôn khu xa xa không bằng Bách Lão Phong, nhưng Linh lực ưu việt như vậy, vẫn khiến cho Giang Trần cảm thấy chuyến đi này không tệ.

So với Lăng Vân khu, độ Linh lực ở đây, ít nhất vượt qua năm ba lần. Hơn nữa, động phủ Chí Tôn khu, đều là thế giới độc lập, có cấm chế phòng ngự của tông môn, không có ấn ký độc nhất vô nhị, là căn bản vào không được.

Nói cách khác, từ nay về sau, Giang Trần hưởng thụ khu vực phương viên trăm dặm độc lập này, chính thức có được một mảnh lãnh địa của mình.

Những tùy tùng kia, mỗi người đều có trang viên độc lập.

Hoàng Nhi ở một chỗ đẹp và tĩnh mịch, chọn trúng một tiểu viện, cấy ghép những hoa hoa thảo thảo kia của nàng tới. Hoàn cảnh nơi này đã đại khí, lại đẹp và tĩnh mịch, rõ ràng cho thấy tốt hơn Lăng Vân khu rất nhiều.

Lăng Vân khu ra ra vào vào, người đến người đi rất nhiều. Xa xa không thanh tịnh như ở đây. Hoàng Nhi hiển nhiên càng ưa thích nơi đây hơn.

Sau khi Giang Trần dàn xếp tốt, một người đi dạo bốn phía vài vòng, hắn ý định tìm một chỗ hiểm trở, an trí Mộc Linh tuyền.

Đi dạo một vòng, Giang Trần chọn trúng một chỗ, tuy không tồn tại hố sâu tự nhiên, nhưng có sức lao động miễn phí như Phệ Kim Thử nhất tộc, Giang Trần tự nhiên không cần lo lắng những chuyện này.

Bảo Phệ Kim Thử nhất tộc khai khẩn một ngày, liền xuất hiện một cái hố to, so với Mộc Linh tuyền nguyên lai còn lớn hơn một chút, với tư cách hồ chứa nước, đó là không thể phù hợp hơn.

Mà vùng này, Linh lực cũng đầy đủ, Giang Trần lại trồng rất nhiều Linh Dược Mộc thuộc tính đến, dùng cái này để che dấu khí tức Thiên Nhất Ngọc Đằng.

Sau khi an trí xong Thiên Nhất Ngọc Đằng, lúc này Giang Trần mới triệu hồi Long Tiểu Huyền, để nó phun Mộc Linh tuyền ra.

Một lúc lâu sau, Mộc Linh tuyền mới lại lần nữa hình thành.

Giang Trần đi vài vòng ở chung quanh, cảm thấy chung quanh cái động này không có lực phòng ngự gì.

- Mặc dù ngoài động phủ có một đạo cấm chế phòng ngự, nhưng mà, tiến vào trong động phủ, lại không có cấm chế phòng ngự, cái này không phải chuyện tốt gì.

Đã có động phủ tư nhân, Giang Trần không hy vọng có người có thể tùy tùy tiện tiện xuất nhập cấm địa của mình.

Trận pháp cấm chế, Giang Trần tự nhiên sẽ không lạ lẫm, kiếp trước hắn ngoại trừ không thể tu luyện, các đạo khác, sẽ không có loại hắn không đọc lướt qua.

Trận pháp, cũng giống như thế.

Bất quá, một khi liên quan đến trận pháp, cái kia đều là đồ chơi của kẻ có tiền. Một cái trận pháp tiêu hao Linh Thạch, ít nhất có thể so với tài nguyên của mười võ giả tu luyện tiêu hao.

Nói cách khác, nếu như Giang Trần muốn ở bên trong bố trí một đạo trận pháp, cấp bậc phòng ngự đặt ở Thánh đạo cường giả, như vậy Linh Thạch hắn phải tiêu hao, sẽ phi thường kinh người.

Dùng tài lực hiện tại của Giang Trần, căn bản không đảm đương nổi tiêu hao này.

Bất quá cũng may Giang Trần có rất nhiều Kim Dực Kiếm Điểu, còn có Phệ Kim Thử nhất tộc.

Hôm nay đã có lĩnh vực tư nhân của mình, Giang Trần hoàn toàn có thể an trí Phệ Kim Thử nhất tộc ở đây.

Đương nhiên, Mộc Linh tuyền như cũ là lãnh địa của Long Tiểu Huyền, ngoại trừ Giang Trần ra, ai cũng không thể đơn giản tiếp cận.

Kim Dực Kiếm Điểu cùng Phệ Kim Thử nhất tộc, thì an trí ở tầng thứ nhất cùng tầng thứ hai.

Kể từ đó, một đạo phòng ngự nhân công, ngược lại là có thể dựng lên.

Bất quá, đây chỉ là tạm thích ứng, một cái trận pháp phòng ngự cường đại, vẫn là rất cần.

Giang Trần quan sát địa hình bốn phía động phủ thoáng một phát.

Động phủ của hắn cùng động quật tầm đó, là cách nhau không xa. Phân tích địa hình một phen, trong nội tâm Giang Trần hiện lên danh tự một trận pháp…

Cửu Môn Phần Thiên Trận.

Địa hình bốn phía này, có chín chỗ rẽ, như Thiên Địa cửu môn. Dùng loại địa hình này đến xem, Cửu Môn Phần Thiên Trận là phi thường phù hợp.

Cửu Môn Phần Thiên Trận, nó rất có tính đại biểu, trong trí nhớ kiếp trước của Giang Trần, đối với trận này ấn tượng tương đối sâu. Hơn nữa trận này cũng không phải cấp bậc Chư Thiên, là các loại vị diện phàm tục truyền thừa.

Dùng hiểu biết của Giang Trần đối với trận này, nếu như thúc dục trăm phần trăm, tuyệt đối có thể làm cho cường giả cấp bậc phong Hoàng, cũng không thể phá trận mà vào.

Đương nhiên, thúc dục trăm phần trăm, đối với Giang Trần trước mắt mà nói, căn bản không thực tế. Hắn không có tài nguyên dự trữ cường đại như vậy.

Trừ khi toàn bộ tài nguyên của Đan Càn Cung, tùy tiện hắn dùng, hắn mới có bảy tám phần nắm chắc, hoàn toàn thúc dục trận pháp này.

Đương nhiên, Giang Trần căn bản không có hy vọng xa vời như thế.

Mục tiêu hiện tại của Giang Trần, là phòng võ giả ở cấp bậc Nhân Thánh, liền không sai biệt lắm.

Cửu Môn Phần Thiên Trận này, chỉ cần thúc dục ba thành uy lực, liền đủ phòng cường giả cấp bậc Nhân Thánh.

Đương nhiên, ba thành uy lực, hao phí tài liệu cũng rất kinh người.

Đầu tiên, luyện chế trận kỳ. Tuy luyện chế trận kỳ không phức tạp như luyện chế thần binh lợi khí, nhưng mà trận kỳ ưu khuyết, lại trực tiếp quyết định trận pháp ưu khuyết.

Tài liệu mà trận kỳ cần, bản thân rất là hà khắc.

Ngoại trừ trận kỳ, tài liệu khắc trận pháp cũng đồng dạng hà khắc.

Trừ lần đó ra, căn bản nhất chính là Linh Thạch duy trì cùng vận hành trận pháp, càng là cần rất nhiều.

Dùng lương tháng trước mắt của Giang Trần, muốn khởi động ba thành uy lực, ít nhất phải dùng mười năm lương tháng mới có thể đạt tới. Hơn nữa, lúc này mới chỉ có thể duy trì vận hành một năm.
Chương 828 Cấu tứ trận pháp 2

Nếu muốn duy trì mười năm trăm năm, cái kia càng cần Giang Trần tích lũy ngàn năm mới có thể làm được. Đây quả thực là con số dọa người.

Giang Trần đoán chừng, con số này, chỉ sợ chỉ có những trưởng lão tông môn kia mới cầm ra được.

Hơn nữa, mặc dù có thể lấy ra, cũng sẽ thương gân động cốt.

- Ta không cần nó vận hành trăm năm, nhưng năm năm, đó là ít nhất.

Giang Trần tính toán một chút, năm năm đã là lằn ranh thấp nhất của hắn.

Đương nhiên, mặc dù là Linh Thạch cần có trong năm năm, cũng cần Giang Trần tích lũy năm mươi năm mới có thể duy trì.

Dù Giang Trần là đại hồng nhân của Đan Trì cung chủ, hắn cũng biết, dự chi năm mươi năm bổng lộc, cái này là không thực tế.

Mà nếu như muốn thực hiện nhiệm vụ tông môn, nhu cầu Linh Thạch nhiều như thế, độ khó của nhiệm vụ, tất sẽ vượt qua trước kia trợ giúp Vân Niết trưởng lão luyện chế Huyền Long Đan sáu văn.

Cái này đối với Giang Trần mà nói, hiển nhiên không cách nào giải quyết khẩn cấp.

- Vẫn là phải phát tài a.

Giang Trần lại một lần nữa cảm nhận được phiền não khi không có tiền. Hiện tại trên thân thể hắn, ngược lại là có rất nhiều thứ đáng giá.

Ví dụ như Long Huyết, Long tinh, Mộc Linh tuyền.

Nhưng những cái này đều là át chủ bài, tuyệt đối không thể bạo lộ. Một khi bạo lộ, thế tất phiền toái không ngừng, Giang Trần không muốn để lộ ra những át chủ bài này.

Bằng không thì một giọt Long Huyết, đã đủ giải quyết tất cả vấn đề rồi.

Đương nhiên, cũng không phải là hắn không có cách khác. Nếu như đi tìm Đan Trì cung chủ, hoặc tìm Vân Niết trưởng lão, hai vị kia tất sẽ cấp cho hắn.

Nhưng mà, Giang Trần không muốn đi cửa này.

Tiền này phải là tự mình lợi nhuận, mới có thể tiêu an tâm a.

Lúc trước Giang Trần ly khai Mộc Linh tuyền, cũng đã lấy được rất nhiều Linh Thạch. Lấy nhóm Linh Thạch này ra kiểm kê, số lượng thực không ít, ít nhất có thể giải quyết một nửa nhu cầu của Giang Trần.

- Dùng toàn bộ nhóm Linh Thạch này, cũng chỉ có thể giải quyết một nửa nhu cầu, còn có một nửa, đi đâu lợi nhuận đây?

Giang Trần nghĩ nghĩ.

Biện pháp ngược lại là có rất nhiều, nhưng mà đều cần thời gian. Hiện tại Giang Trần thiếu nhất chính là thời gian, hắn không muốn vì một trận pháp, mà dùng nhiều thời gian đi kiếm tiền, từ đó hoang phế thời gian tu luyện.

Đây là vì nhỏ mà mất lớn, Giang Trần sẽ không lấy.

- Được rồi, đi một bước tính một bước. Dù sao gần đây ta đều ở Chí Tôn khu tu luyện, ngoài Chí Tôn khu có phòng ngự, người bình thường là không vào được địa bàn của ta.

Trận pháp này, tuy Giang Trần rất muốn lập tức bố trí, nhưng cũng biết một thời ba khắc là rất khó hoàn thành.

Cũng may, ngoài động phủ có cấm chế, người khác là vào không được.

Giang Trần muốn bố trí trận pháp vòng trong, là phòng ngừa khách không mời mà đến. Vạn nhất có người có đại thần thông, lại không mời mà tới, bí mật Mộc Linh tuyền của mình sẽ bại lộ.

Mặc dù có Long Tiểu Huyền tọa trấn, hoàn toàn có thể giết người diệt khẩu, nhưng vạn nhất là cao tầng của Đan Càn Cung, loại sự tình giết người diệt khẩu này, Giang Trần là làm không được.

Về tới chỗ cư trụ, Giang Trần đang muốn bế quan tu luyện, bỗng nhiên ngoài động phủ truyền vào một đạo Truyền Âm Phù:

- Giang sư huynh, theo lệnh chủ nhân nhà ta, mời ngài tham gia Chí Tôn khu nguyệt hội ba ngày sau, thưởng trà luận đan, nghiên cứu thảo luận đại thế của Vạn Tượng Cương Vực.

Sớm có Câu Ngọc đi ra ngoài động phủ, không bao lâu, liền cầm một phong thiệp mời về.

Cái thiệp mời này chế tác phi thường chú ý, cực kỳ tinh xảo.

- Giang Trần đạo hữu, chúng ta là thiên tài Chí Tôn khu, dừng chân ở đỉnh tông môn, nên phóng nhãn toàn thế giới. Ba ngày sau chỗ ta tổ chức Chí Tôn khu nguyệt hội, thưởng trà luận đan, chỉ điểm giang sơn, nghiên cứu thảo luận đại thế? Đạo hữu mới nhập Chí Tôn khu, đích thị là người phong nhã, mời đại giá quang lâm, chớ khiến ta chờ chực.

Lạc khoản có ba chữ, Thẩm Thanh Hồng.

Thẩm Thanh Hồng, Giang Trần tự nhiên có ấn tượng, chính là một trong những tồn tại trẻ tuổi cao cấp nhất của Đan Càn Cung, nghe nói một thân tu vi, đã là nửa bước Thánh đạo.

Ở toàn bộ Chí Tôn khu, đó cũng là tồn tại top 3.

Chí Tôn khu nguyệt hội?

Giang Trần nhẹ nhàng vuốt vuốt thiệp mời, biết rõ thiếp mời này, một nửa là mời, một nửa là thăm dò.

Nếu như mình không đi, tất sẽ bị đám người kia khinh thị, về sau ở Chí Tôn khu, chắc chắn thành đối tượng cho mọi người chèn ép, thậm chí trở thành trò cười cho toàn bộ Đan Hà Cốc.

Tuy Giang Trần không thèm để ý những thứ này, nhưng ở trên khí thế, lại không muốn chịu thua.

Nếu như mình đi, chỉ sợ sẽ gặp được rất nhiều khó dễ. Những đệ tử Chí Tôn khu kia, mỗi một cái đều là cường nhân, tuyệt đối sẽ không khách khí với mình, làm khó dễ là ít nhất. Nếu như mình ứng đối không tốt, rất có khả năng rơi đầy bụi đất, thậm chí mất mặt xấu hổ.

Bất quá, Giang Trần căn bản không có cân nhắc quá nhiều, hắn biết rõ, mặc kệ Chí Tôn khu nguyệt hội này phức tạp ra sao, hắn cũng không có lựa chọn khác.

Phải đi.

Nếu như không đi, vậy Giang Trần hắn tất sẽ bị người miêu tả là người nhu nhược, bị toàn bộ Đan Càn Cung xem nhẹ.

Mấu chốt nhất là, hắn được Đan Trì cung chủ và Vân Niết trưởng lão coi trọng, nếu như bị người xem nhẹ, đối với hai người kia cũng là một loại đả kích gián tiếp.

Giang Trần buông thiệp mời, trong nội tâm đã có lựa chọn. Mặc kệ đầm rồng hang hổ, hay núi đao biển lửa, hắn cũng không có lý do gì cự tuyệt không đi.

Không bao lâu, Mộc Cao Kỳ liền vội vàng tới chơi.

Giang Trần đối với chuyện này cũng là trong dự liệu, biết rõ Mộc Cao Kỳ đích thị là nhận được thiệp mời, nhất thời khó có thể quyết định, nên đến thỉnh giáo mình.

- Trần ca, Chí Tôn khu nguyệt hội này, dùng ta xem là một hạ mã uy. Bọn hắn không phục chúng ta được danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu. Dùng ta xem, bọn hắn khẳng định muốn làm khó dễ chúng ta.

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Cho nên ngươi sợ?

Trong nội tâm Mộc Cao Kỳ co lại, nhớ tới hai ngày trước sư tôn dạy bảo, trong nội tâm quét ngang:

- Trần ca, ta mới không sợ. Ta là tới nói cho ngươi biết, vô luận như thế nào, lần này ta nhất định phải đi. Ta là Tiên Thiên Mộc Linh thể thượng thừa, thiên phú đan đạo đứng đầu trong lịch sử Đan Càn Cung, ta tuyệt không có thể yếu đi khí thế, càng không thể ném mặt mũi của sư tôn.

Tuy lần này tỏ thái độ có chút đông cứng, nhưng ít nhiều có thể nhìn ra được Mộc Cao Kỳ quyết tâm.

- Cao Kỳ, ta và ngươi hữu duyên, nơi này ta có một môn thần thông tu luyện Tâm lực cùng nhãn lực, truyền thụ cho ngươi. Bất quá, ngươi cần cam đoan, phải giữ bí mật.

Giang Trần đem pháp quyết tu luyện《 Thiên Mục Thần Đồng 》 cùng 《 Bàn Thạch Chi Tâm 》, thông qua thần thức truyền cho Mộc Cao Kỳ.

- Trần ca, Mộc Cao Kỳ ta có thể có hôm nay, đều dựa vào ngươi dẫn dắt. Ngươi chiếu cố ta như vậy, nếu như ta còn không hiểu chuyện, ngươi một chưởng chụp chết ta, ta cũng không có câu oán hận. Dù người khác đánh chết, ta cũng sẽ không bán ngươi.
Chương 829 Chí Tôn khu nguyệt hội 1

Tính cách của Mộc Cao Kỳ là mềm yếu chút ít, nhưng nguyên tắc vẫn phải có.

Hai môn thần thông《 Thiên Mục Thần Đồng 》 cùng 《 Bàn Thạch Chi Tâm 》này, những tùy tùng của Giang Trần đều tu luyện

Truyền cho Mộc Cao Kỳ, ngược lại cũng không tính là bí mật độc nhất vô nhị.

Giang Trần ở trên người Mộc Cao Kỳ đầu nhập nhiều như vậy, là vì Giang Trần chứng kiến trên người Mộc Cao Kỳ, có tiềm lực đáng giá hắn đầu tư.

Hơn nữa Mộc Cao Kỳ này tính cách trung hậu, đáng tín nhiệm.

Đan Càn Cung đối với mình tốt xấu gì cũng có ơn tri ngộ, Giang Trần dùng loại phương thức này thay Đan Càn Cung bồi dưỡng một Đan Đạo Đại Sư tương lai, kỳ thật cũng là báo đáp Đan Càn Cung.

Sở dĩ Giang Trần chỉ truyền thụ hai môn này, mà không có đem 《 Thất Khiếu Thông Linh 》 cùng 《 khiên Phong Chi Nhĩ 》truyền cho Mộc Cao Kỳ, là vì Mộc Cao Kỳ làm một Đan sư, hiện tại khâu yếu nhất, là nhãn lực cùng Tâm lực.

Nếu như Mộc Cao Kỳ tu luyện 《 Bàn Thạch Chi Tâm 》 có thể có sở thành, khâu yếu nhất này có thể được đền bù, như vậy hắn phát triển, sẽ tăng vọt bằng tốc độ kinh người.

Giang Trần rất chờ mong thấy một màn như vậy.

- Cao Kỳ, ngươi có thể có hôm nay, tuy ta phát huy một ít tác dụng, nhưng mấu chốt còn ở thiên phú của ngươi, tình báo của ngươi. Nếu như ngươi không có Mộc Linh thể, nếu như ngươi không cung cấp tin tức Mộc Linh tuyền, dù ta giúp ngươi như thế nào, ngươi cũng không đạt được thành tựu như ngày hôm nay.

- Đương nhiên, hiện tại ta và ngươi đều là đệ tử Đan Càn Cung, đều hiệu lực vì tông môn. Ta làm hết thảy, ngươi làm hết thảy, cuối cùng cũng là vì Đan Càn Cung.

- Phải phải.

Mộc Cao Kỳ liên tục gật đầu, hắn nhận đồng tông môn, kỳ thật cũng rất cao. Nhất là sau khi bái Vân Niết trưởng lão làm thầy, Mộc Cao Kỳ đối với tông môn càng tràn đầy cảm giác quy túc.

- Chí Tôn khu nguyệt hội, còn có ba ngày. Cao Kỳ, trở về chuẩn bị một chút đi.

- Trần ca, ta đã biết, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ không để cho các ngươi thất vọng.

Mộc Cao Kỳ tin tưởng, dưới sự trợ giúp không ngừng của Giang Trần, hắn sẽ từng bước tăng lên.

Tuy tính cách của hắn hơi nhu nhược, không có khả năng cải biến toàn bộ, nhưng ít nhất là có tiến bộ. Cùng lúc trước lần thứ nhất nhìn thấy, Mộc Cao Kỳ tự tin rõ ràng tăng lên rất nhiều.

Ba ngày này, Giang Trần cũng không có đi cân nhắc Chí Tôn khu nguyệt hội quá nhiều, mà là đắm chìm trong tu luyện.

Đã có nhiều Bồi Nguyên Đan như vậy, hơn nữa luyện hóa tinh hạch của Chu Lân Hỏa Tích, hôm nay, Giang Trần đã nhảy lên tới Nguyên cảnh tam trọng đỉnh phong.

Cách Địa Nguyên cảnh, cũng chỉ có một bước ngắn.

Một bước này, Giang Trần rất có lòng tin ở sau Chí Tôn khu nguyệt hội sẽ vượt qua.

Thời điểm Giang Trần tiến vào Đan Càn Cung, mục tiêu là ở trong ba năm, đột phá Thiên Nguyên cảnh. Hôm nay qua mấy tháng, cách Địa Nguyên cảnh chỉ còn một bước ngắn.

Tính toán tiến độ, tuy không chậm, nhưng mà không đặc biệt nhanh.

- Thời gian không đợi người, ba năm sau Vạn Tượng đại điển, là Chí Cao Phong Hội của Vạn Tượng Cương Vực. Đến lúc đó, thiên tài trẻ tuổi phong vân tế hội, thiên tài va chạm, đặc sắc tuyệt luân. Nếu như ba năm sau, tu vi của ta không thể tiến vào Thiên Linh cảnh, dựa vào cái gì đi cạnh trục Vạn Tượng Tiềm Long Bảng? Lấy cái gì đi tham gia Vạn Tượng đại điển? Làm sao tranh đoạt tư cách tiến vào Vạn Tượng Cực Cảnh?

Lúc trước thời điểm Đan Càn Cung và Bảo Thụ Tông kết minh, Đan Trì cung chủ từng nói với Giang Trần một ít điển cố về Vạn Tượng Cương Vực.

Giang Trần đã biết Vạn Tượng Tiềm Long Bảng là khái niệm gì, cũng biết Vạn Tượng đại điển là cái gì, biết Vạn Tượng Cực Cảnh ý vị như thế nào.

Nếu như ngay cả thiên tài của Vạn Tượng Cương Vực, mình cũng không thể áp đảo quần hùng, cái kia còn lấy cái gì đi xông Thượng Bát Vực?

Nghĩ đến phụ thân Giang Phong đã đi Thượng Bát Vực nhiều năm, trong nội tâm Giang Trần liền cảm thấy dày vò.

- Thực lực, Giang Trần ta, vẫn phải bức thiết tăng thực lực lên a.

Giang Trần xuất quan, nhận được Truyền Âm Phù của Mộc Cao Kỳ, hai người cùng nhau đi đến động phủ của Thẩm Thanh Hồng.

Thẩm Thanh Hồng ở Chí Tôn khu, thực lực bài danh Top 3, thậm chí là đệ nhất trong mơ hồ. Thực lực ở Nguyên cảnh đỉnh phong, nửa bước Thánh đạo.

Đương nhiên, cái gọi là nửa bước Thánh đạo, chỉ là một loại khen ngợi. Trên thực tế vẫn là Nguyên cảnh đỉnh phong mà thôi.

Tiên cảnh đỉnh phong Linh Vương, cũng thích tự xưng nửa bước Nguyên cảnh.

Mà Nguyên cảnh đỉnh phong Nguyên Vương, đồng dạng ưa thích tự xưng nửa bước Thánh Cảnh.

Đương nhiên, trong trẻ tuổi Đan Càn Cung, Thẩm Thanh Hồng hoàn toàn chính xác có ưu thế ngạo nhân. Hôm nay tuổi của hắn, mới bất quá hai mươi tám tuổi, so với Giang Trần chỉ lớn hơn sáu bảy tuổi mà thôi.

Nhưng mà, tu vi của hắn, đã tiến vào Nguyên cảnh đỉnh phong.

Đương nhiên, Giang Trần cũng không có hâm mộ hoặc ghen ghét gì. Cái thế giới này, thiên tài rất nhiều, có thể ở Đan Càn Cung trở thành cấp cao nhất, tự nhiên sẽ có thiên phú hơn người.

Hơn nữa Đan Càn Cung tài nguyên phong phú, có tu vi này, cũng không tính khoa trương.

Nếu như Giang Trần trùng sinh ở Đan Càn Cung, mà không phải trùng sinh tại Đông Phương Vương Quốc, hôm nay, tu vi thậm chí đã đột phá Thánh Cảnh.

Nói cho cùng, vẫn là vấn đề tài nguyên. Mấy năm trước, Giang Trần ở Đông Phương Vương Quốc, Thiên Quế Vương Quốc, Bảo Thụ Tông, tài nguyên là không cách nào so với Đan Càn Cung.

- Trần ca, ta nghe nói, Chí Tôn khu nguyệt hội lần này, bọn hắn muốn nghiên cứu thảo luận vấn đề danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu, dùng ta xem, bọn hắn sẽ làm khó dễ ta và ngươi.

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Cao Kỳ, ngươi là Tiên Thiên Mộc Linh thể thượng thừa, dù thiên phú võ đạo của bọn hắn cao hơn ngươi, nhưng ở đan đạo, lại không có tư cách khoa tay múa chân với ngươi. Điểm ấy tự tin, ngươi phải có.

- Vâng, ta nghe Trần ca.

Mộc Cao Kỳ cười cười, lại nói.

- Trần ca, ta tu luyện《 Bàn Thạch Chi Tâm 》vài ngày, cảm giác cảnh giới Tâm lực có tăng lên không ít. Đợi một thời gian, Tâm lực của ta nhất định sẽ tăng vọt.

Điểm này, Giang Trần ngược lại không nghi ngờ.

Tu luyện 《 Bàn Thạch Chi Tâm 》, là thần thông nhằm vào Tâm lực, nếu như 《 Bàn Thạch Chi Tâm 》 cũng không thể tăng lên Tâm lực của Mộc Cao Kỳ, vậy Mộc Cao Kỳ thật sự là củi mục. Dù có Tiên Thiên Mộc Linh thể thượng thừa, đó cũng là củi mục.

Tâm lực theo không kịp, nhất định không có tiền đồ.

Hai người cười cười nói nói, qua một hồi, mới đi đến ngoài động phủ của Thẩm Thanh Hồng.

Các tùy tùng của Thẩm Thanh Hồng, sớm đã ở ngoài cửa chờ lâu.

Nhìn thấy Giang Trần và Mộc Cao Kỳ, hai tùy tùng tiến lên cung nghênh:

- Giang Trần sư huynh, Cao Kỳ sư huynh, Thiếu chủ nhà ta chờ đã lâu.

Hai tùy tùng này, vậy mà đều là võ giả Tiểu Nguyên cảnh.

Ngay cả tùy tùng cũng là Tiểu Nguyên cảnh, tiêu chuẩn bực này, làm cho Mộc Cao Kỳ hơi có chút kinh ngạc. Ngược lại là Giang Trần, thần thái tự nhiên, theo hai tùy tùng kia vào trong động phủ.
Chương 830 Chí Tôn khu nguyệt hội 2

Động phủ Chí Tôn khu, tất cả có đặc điểm, đều là Động Thiên phúc địa ưu việt.

Động phủ của Thẩm Thanh Hồng, mặc kệ từ góc độ nào xem, đều có thể nói là đỉnh phong chi tác ở Đan Hà Cốc, các loại bố trí cũng phi thường hoàn mỹ.

Giang Trần quan sát thoáng một phát, liền phát giác ngoài động phủ của Thẩm Thanh Hồng, cố nhiên là có một đạo trận pháp cấm chế, mà tiến vào vòng trong, thì có hai trận pháp cấm chế.

- Chậc chậc, Thẩm Thanh Hồng này đến cùng có bao nhiêu tư gia, vậy mà hào khí như vậy? Những trận pháp cấm chế này, có thể nói xa hoa lãng phí a.

Trận pháp này, mắt thường căn bản nhìn không ra cái gì. Nếu không phải Giang Trần đối với trận pháp có nghiên cứu, căn bản phát hiện không được trận pháp này.

Hắn hơi chút đối lập, không thể không tán thưởng Thẩm Thanh Hồng này có tiền.

Dùng Giang Trần quy hoạch Cửu Môn Phần Thiên Trận phòng ngự Sơ cấp, cần tốn hao, còn không bằng một phần ba Thẩm Thanh Hồng hao phí.

- Thẩm Thanh Hồng này, nhất định là phú nhị đại, là thổ hào dòng chính của Đan Càn Cung. Đệ tử thiên tài, không có khả năng có lực lượng lớn như vậy.

Trong nội tâm Giang Trần suy đoán, đối với địa vị của Thẩm Thanh Hồng này, hơi cảm thấy hiếu kỳ.

- Cao Kỳ, Thẩm Thanh Hồng này, có địa vị gì?

Nghe Giang Trần truyền âm, Mộc Cao Kỳ vội nói:

- Địa vị của Thẩm Thanh Hồng rất lớn, sư tôn võ đạo của hắn, là Bản Võ Đường đường chủ Liên Thành trưởng lão, được vinh dự Đan Càn Cung đệ nhất trưởng lão; gia gia của hắn, là Xuân Thu Đường đường chủ Kim Cốc trưởng lão.

Cái địa vị này, làm cho Giang Trần chấn động.

Thì ra là thế.

Trách không được thủ bút lớn như vậy, cái tốn hao này, cái thủ bút này, Giang Trần cũng cảm thấy hâm mộ a.

Thân truyền đệ tử của Bản Võ Đường đường chủ, quyền thế khẳng định kinh người.

Cháu ruột Xuân Thu Đường đường chủ, tài phú khẳng định kinh người. Phải biết rằng, Xuân Thu Đường là đường khẩu chưởng quản tài nguyên toàn bộ tông môn.

Cháu ruột của Xuân Thu Đường đường chủ, sẽ thiếu tài nguyên mới lạ.

Đây là nhị thế tổ điển hình, xuất thân ưu việt, địa vị tôn sùng, thiên phú lại cao, ở toàn bộ Đan Càn Cung, có thể nói là nhân vật tụ tập số mệnh tông môn.

Không bao lâu, Giang Trần và Mộc Cao Kỳ được dẫn vào một cung điện tráng lệ.

Trong đại điện kia, trung tâm ngồi một người, mặt như quan ngọc, ngọc thụ lâm phong, môi hồng răng trắng, mày kiếm mắt sáng, vô luận từ góc độ nào xem, đều có thể nói hoàn mỹ.

- Thiếu chủ, Giang Trần cùng Mộc Cao Kỳ đến rồi.

Thanh niên ngoại hình hoàn mỹ này, dĩ nhiên là Thẩm Thanh Hồng.

- Thanh danh của nhị vị, Thanh Hồng kính đã lâu rồi. Đến, tiến đến nhập tọa, dâng trà.

Giang Trần bình tĩnh đi vào đại điện, chắp tay:

- Động phủ của Thẩm sư huynh muôn hình vạn trạng, không hổ là chí cao thiên tài của Đan Càn Cung.

Mộc Cao Kỳ cũng ôm quyền nói:

- Cao Kỳ bái kiến Thẩm sư huynh.

Thẩm Thanh Hồng cười nhạt một tiếng:

- Nhập tọa a.

Thẩm Thanh Hồng này, vậy mà nửa câu khách khí cũng không có, cái này để cho Mộc Cao Kỳ hơi có chút xấu hổ. Giang Trần ngược lại không sao cả, ung dung ngồi xuống.

Những người tuổi trẻ tranh giành khí phách, hắn căn bản không có hứng thú.

Thẩm Thanh Hồng thoạt nhìn có thể nói hoàn mỹ, nhưng vẫn còn thiếu một chút khí độ. Cái này để cho Giang Trần đối với hắn ấn tượng đầu tiên, là giảm bớt đi nhiều.

Hắn cũng biết, Thẩm Thanh Hồng với tư cách nhị thế tổ, mắt cao hơn đầu, dưới mắt không ai là bình thường.

Chỉ là, đối với Giang Trần mà nói, một bộ nhị thế tổ này, lừa gạt nữ hài tử còn được, nhưng Giang Trần hắn căn bản không để mình bị đẩy vòng vòng.

Mộc Cao Kỳ thấy Giang Trần thản nhiên, hắn cũng không nói gì, ngồi xuống bên người Giang Trần.

Sau khi Giang Trần nhập tọa, ánh mắt quét qua, nhìn hết vài người khác ở trong hiện trường, chỉ là, những thiên tài Chí Tôn khu này, tựa hồ lẫn nhau đều có đề phòng, không có bao nhiêu trao đổi.

Mỗi một cái đều nhắm mắt không nói, thoạt nhìn, đều nghỉ ngơi dưỡng sức, lẫn nhau không muốn trao đổi quá nhiều, tựa hồ sợ lộ ra át chủ bài.

Giang Trần biết rõ những người này ra vẻ thần bí, cũng lơ đễnh, tựa lưng vào ghế, nhắm mắt dưỡng thần.

Dù sao binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn. Giang Trần sẽ không chủ động gây chuyện, lại muốn nhìn, cái gọi là Chí Tôn khu nguyệt hội này, đến cùng có thể chơi ra bịp bợm gì.

- Trần ca, Chí Tôn khu này, một mực có Tứ Đại Thiên Vương. Theo thứ tự là Thẩm Thanh Hồng, Quân Mặc Bạch, Lăng Bích Nhi còn có Nhiếp Trùng. Thẩm Thanh Hồng và Quân Mặc Bạch, đều là Nguyên cảnh đỉnh phong, được xưng nửa bước Thánh Cảnh. Lăng Bích Nhi cùng Nhiếp Trùng, là Nguyên cảnh cửu trọng. Trong đó Lăng Bích Nhi là đồng bào tỷ tỷ của Lăng Huệ Nhi, đi đều là lộ tuyến gợi cảm, hơn nữa thiên phú đan đạo mạnh nhất. Một số người khác, cùng Tứ Đại Thiên Vương có chênh lệch không nhỏ.

Mộc Cao Kỳ truyền âm nói.

Bỗng nhiên biểu lộ của Giang Trần có chút cổ quái, mà Mộc Cao Kỳ, tựa hồ cũng phát giác được một ít không đúng.

Bởi vì đột nhiên, những người nhắm mắt kia đột nhiên đều mở mắt, ánh mắt lăng lệ ác liệt, không hẹn mà cùng phóng tới Mộc Cao Kỳ.

Từng ánh mắt kia, tựa như kiếm khí, làm cho toàn thân Mộc Cao Kỳ phát lạnh.

Thẩm Thanh Hồng mỉm cười:

- Cao Kỳ sư đệ, đã quên nói cho ngươi biết, cung điện này của ta, tên là Quân Tử Điện, có cấm chế đặc thù, không thể truyền âm. Một khi truyền âm, sẽ thông qua các loại lộ tuyến, tiến vào trong tai mọi người, cùng bình thường nói chuyện không có gì khác nhau.

Mộc Cao Kỳ rất quẫn bách, hắn là lần đầu tiên đến động phủ của Thẩm Thanh Hồng, nào biết những vật này? Trong lúc nhất thời mới biết được vì cái gì mọi người sẽ đồng loạt nhìn hắn.

Nhất là Lăng Bích Nhi, trên khuôn mặt xinh đẹp không gì sánh được, có một tầng sương lạnh, lãnh ngạo mà nhìn chằm chằm vào Mộc Cao Kỳ, phảng phất muốn dùng ánh mắt giết chết hắn.

Mộc Cao Kỳ xấu hổ cười cười.

Ngược lại là Giang Trần, tiêu sái cười cười:

- Quân Tử Điện, Quân Tử Điện, như vậy rất tốt. Ở trong Quân Tử Điện, nếu như đều là chân quân tử, ngược lại là thiên cổ giai thoại a.

- Ân? Giang Trần, ngươi có ý tứ gì? Là châm chọc ai không phải quân tử sao?

Một thiên tài Nguyên cảnh bát trọng, mang theo ý tứ khiêu khích, nhìn chằm chằm vào Giang Trần.

Giang Trần lại hồ đồ không thèm để ý, cười nhạt nói:

- Phải chăng quân tử, không bởi vì một câu nói của ta mà thay đổi.

Người nọ vỗ ghế, thanh âm biến lệ:

- Tiểu tử thật cuồng, hôm nay ngươi có thể ngồi ở chỗ này, cái kia là vinh hạnh của ngươi, là Thanh Hồng sư huynh cất nhắc ngươi. Đừng tưởng rằng ngươi thực sự có tư cách cùng chúng ta bình khởi bình tọa. Nhớ kỹ, người thật giả lẫn lộn, sớm muộn gì có một ngày sẽ lộ tẩy, sớm muộn gì có một ngày sẽ bị oanh ra Chí Tôn khu.

Cái này rõ ràng là nói Giang Trần cùng Mộc Cao Kỳ rồi.

Mộc Cao Kỳ có cảm giác như đứng đống lửa, như ngồi đống than, ngược lại là Giang Trần, mây trôi nước chảy như trước:

- Nói rất đúng, cho nên các hạ phải bảo trọng.

Người này vốn sững sờ, lập tức hiểu được đây là Giang Trần mỉa mai hắn mới là thật giả lẫn lộn, không khỏi giận tím mặt.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Sát thần
  • Mạc Tiên
Cửu Kiếm Sát Thần
  • Ma Mị Hồng Trần
SÁT THẦN
  • Nghịch Thương Thiên
VÔ THƯỢNG SÁT THẦN

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom