-
Chương 491-495
Chương 491 Kim Ấn Quân Chủ khảo nghiệm 2
Kim Ấn Quân Chủ nhếch miệng cười cười, trên mặt xẹt qua vẻ tàn khốc.
- Ngươi cũng biết, trước kia tất cả người tới chỗ này, đáp án của bọn hắn, đều làm ta rất thất vọng.
- Cho nên, bọn hắn ở dưới một kích toàn lực của ngươi, đều chết hết?
- Đúng vậy, ngươi rất thông minh.
Kim Ấn Quân Chủ lãnh ngạo cười nói.
- Ngươi cũng đồng dạng. Đừng tưởng rằng ngươi có át chủ bài, có bổn sự đặc thù gì, có thể khiêng một kích cuồng bạo của ta. Nhớ kỹ, Nguyên Từ kính đã chiết xạ ra tất cả ý niệm trong đầu của ngươi, ngươi có bao nhiêu át chủ bài, ta đã rất rõ ràng. Cho nên, một kích cuồng bạo của ta, nhất định sẽ cân nhắc tất cả át chủ bài của ngươi vào trong đó, tuyệt đối sẽ không cho ngươi bất luận cơ hội nào.
- Nói cách khác, sống hay chết, mấu chốt ở trả lời vấn đề như thế nào?
Giang Trần có chút bó tay rồi.
Kim Ấn Quân Chủ này thật đúng là hiếm thấy, vậy mà định ra quy củ như vậy.
- Không nên nói ta hiếm thấy, ta chẳng qua là Khôi Lỗi của Nguyên Từ Kim Sơn, do người luyện chế chưởng khống, ta làm hết thảy, đều là do ý niệm của hắn sai sử. Chỉ có người thông qua khảo hạch, mới có thể được Nguyên Từ Chi Tâm, luyện hóa Nguyên Từ Kim Sơn, thay thế nguyên chủ nhân, đạt được Nguyên Từ Kim Sơn truyền thừa, trở thành tân chủ nhân của Nguyên Từ Kim Sơn. Trước đó, chỉ huy ta hành động, vĩnh viễn là ý chí của nguyên chủ nhân.
- Nguyên chủ nhân? Hắn là ai?
- Ta không biết.
Kim Ấn Quân Chủ lắc đầu.
- Hắn chỉ để lại một đạo ý niệm trong đầu ta, Nguyên Từ Kim Sơn này khi nào xuất hiện, làm sao ở đây, ta một mực không biết. Từ khi ta thai nghén sinh ra, đạt được linh thức đến nay, liền tiếp nhận ý chí kia chi phối. Nguyên chủ nhân rốt cuộc là ai, ta cũng không biết. Ở trong Nguyên Từ Kim Sơn, cũng không chiếm được đáp án.
Bỗng nhiên sắc mặt của Kim Ấn Quân Chủ trầm xuống:
- Tốt rồi, nhân loại, nể tình ngươi và những người khác không quá đồng dạng, ta đã dong dài với ngươi rất nhiều. Kế tiếp, đến phiên ngươi trả lời vấn đề của ta.
Biểu lộ của Giang Trần nghiêm túc, gật gật đầu:
- Tốt, ngươi hỏi đi.
- Vấn đề của ta là như thế này. Giống như ta, loại Linh thể không cha không mẹ, không phải nhân gian huyết nhục, dùng thiên địa linh lực ngưng tụ mà sinh, làm sao thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn? Thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn, phải chăng có thể còn sống?
- Đây là một chuyện sao? Rõ ràng là hai vấn đề.
- Là hai vấn đề, nhưng bản chất chỉ có một.
Kim Ấn Quân Chủ lãnh đạm nói.
Giang Trần nở nụ cười:
- Kim Ấn Quân Chủ, ta chỉ hỏi ngươi, nếu như ta trả lời thoả mãn, một chiêu kia của ngươi, có hạ thủ lưu tình hay không?
- Nói nhảm, chỉ cần câu trả lời của ngươi, có thể làm cho ta thoả mãn, không phải cố làm ra vẻ gạt ta, vậy thì khẳng định có thể làm cho ta thoả mãn. Chỉ cần ta thoả mãn, một chiêu kia, ta nhất định sẽ hạ thủ lưu tình. Nhớ kỹ, đừng cầm chuyện ma quỷ đến hù ta. Những người trước kia, là ưa thích đùa nghịch tiểu thông minh, càng thêm chọc giận ta.
Giang Trần nhẹ gật đầu, khoan thai cười cười:
- Những người trước kia, bọn hắn nhất định là không trả lời được vấn đề này của ngươi. Bất quá, ta lại ngoại lệ.
- A? Tự tin như vậy?
Kim Ấn Quân Chủ cười lạnh.
- Đúng vậy.
Giang Trần như đã tính trước.
- Hiện tại ta có thể nói cho ngươi biết, ở giữa thiên địa, Linh thể vô số, đại đa số đều là tự do. Nhưng mà, linh thể của ngươi, là Linh lực của tòa Nguyên Từ Kim Sơn này thai nghén mà sinh, muốn thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn, tuyệt không có dễ dàng như vậy. Đương nhiên, biện pháp vẫn phải có.
- Ân?
Kim Ấn Quân Chủ mặt không biểu tình, đôi mắt gắt gao nhìn thẳng Giang Trần, Nguyên Từ kính kia không ngừng bắn ra hào quang, ý đồ phản xạ ý niệm trong đầu Giang Trần ra.
Bất quá, Bàn Thạch Chi Tâm của Giang Trần phòng ngự, lại làm cho Nguyên Từ kính không công thối lui.
- Được rồi, nhân loại, ta thừa nhận, ngươi cùng những người trước kia bất đồng. Những người kia, cơ hồ đều không suy nghĩ, lập tức nói cho ta biết, ta có thể thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn, sau khi thoát ly, cũng có thể sống sót. Bất quá, Nguyên Từ kính rất nhanh có thể chiết xạ ra nội tâm của bọn hắn, vạch trần bọn chúng nói dối. Trên thực tế, bọn hắn căn bản không biết vấn đề này, trả lời, cũng là vì nịnh nọt ta, qua loa cho xong.
- Ngươi bất đồng bọn họ, ngươi so với bọn hắn càng thông minh. Ít nhất, ta không tìm được chứng cứ ngươi nói láo. Cho nên, một kích này của ta, sẽ không dùng hết toàn lực, chỉ sử dụng bảy thành lực lượng. Tuy như vậy ngươi cũng chưa chắc gánh vác được, nhưng ít ra cho ngươi một đường sinh cơ.
Kim Ấn Quân Chủ vậy mà rất có nguyên tắc.
Nguyên Từ kính không có chiết xạ ra thế giới nội tâm của Giang Trần, tìm không thấy chứng cứ Giang Trần nói dối, cho nên, tiếp theo công kích, hắn không dùng toàn lực, chỉ dùng bảy thành lực lượng.
Giang Trần cười ha ha:
- Câu trả lời của ta, còn chưa kết thúc. Chẳng lẽ, Quân Chủ đại nhân ngươi, không có hứng thú nghe ta nói hết sao?
Kim Ấn Quân Chủ sững sờ:
- Có ý tứ gì? Ngươi... hẳn là ngươi còn có phương pháp để cho ta ly khai?
Giang Trần dứt khoát gật đầu:
- Biện pháp, ta tự nhiên có. Bất quá ta có thể nói cho ngươi biết, biện pháp này, rất khó.
- Khó bao nhiêu?
Kim Ấn Quân Chủ hỏi.
- Khó, cực khó. Nếu như không có ngoại lực trợ giúp, tuyệt đối không có khả năng.
Giang Trần thở dài.
- Nói như thế nào?
Kim Ấn Quân Chủ không ngừng quan sát Nguyên Từ kính, phát hiện cho tới bây giờ, nhân loại này cũng không có nói dối, Nguyên Từ kính cũng không có bất kỳ chấn động.
Cho nên, Kim Ấn Quân Chủ lựa chọn hỏi tiếp.
- Ngươi nói cho ta biết, mặc kệ khó bao nhiêu, chỉ cần ngươi nói cho ta biết biện pháp, dù không thể thực hiện cũng không sao. Chỉ cần ngươi không nói sai, ta ra chiêu, có thể khống chế ở ba thành. Ba thành, ngươi sẽ có một nửa hi vọng khiêng qua.
Kim Ấn Quân Chủ động tâm.
Tuy Kim Ấn Quân Chủ là một Linh thể, nhưng so với nhân loại, nó lại ít đi vài phần gian trá.
Kim Ấn Quân Chủ đã nói như vậy, liền đại biểu cho nó nghĩ như vậy.
Giang Trần trầm ngâm một lát, gật đầu nói:
- Ngươi muốn thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn này, trừ khi lực lượng của ngươi, có thể thức tỉnh đến cấp độ siêu việt Nguyên Từ Kim Sơn. Nhưng mà, ngươi cũng biết, Linh thể như ngươi, là Nguyên Từ Kim Sơn thai nghén thành, trình độ thức tỉnh của ngươi lại cao, cũng không có khả năng siêu việt bản thân Nguyên Từ Kim Sơn, cho nên, đây là một nghịch biện. Từ trên lý luận mà nói, ngươi vĩnh viễn không thoát ly được Nguyên Từ Kim Sơn. Trừ khi…
- Trừ khi cái gì?
Kim Ấn Quân Chủ vội vàng hỏi.
- Trừ khi ngươi được ngoại lực trợ giúp. Hoặc là, chủ nhân của Nguyên Từ Kim Sơn, nguyện ý bỏ qua Nguyên Từ Kim Sơn, cho ngươi hấp thu toàn bộ Nguyên Từ Kim Sơn, để bản thân ngươi trở thành Nguyên Từ Kim Sơn, hoặc là nói, để cho Nguyên Từ Kim Sơn biến thành ngươi.
- Ý của ngươi là, ta và Nguyên Từ Kim Sơn, hoàn toàn dung hợp?
Kim Ấn Quân Chủ hỏi.
Chương 492 Giao dịch cùng thỏa hiệp 1
- Đại khái là như vậy, bất quá, ý niệm của nguyên chủ nhân khống chế ngươi, làm sao ngươi có thể dung hợp cả tòa Nguyên Từ Kim Sơn?
Kim Ấn Quân Chủ nghe vậy, vẻ mặt uể oải, thì thào thở dài:
- Chẳng lẽ, ta cuối cùng không có hi vọng thoát ly? Không thể đạt được tự do ta muốn?
- Ta bề ngoài giống như không có nói như vậy a?
Giang Trần cười khổ.
Hai mắt của Kim Ấn Quân Chủ đột nhiên toát ra tinh quang:
- Vậy ý của ngươi là gì?
- Ý của ta rất rõ ràng, hai con đường. Một, ý niệm của chủ nhân Nguyên Từ Kim Sơn không hề khống chế ngươi, để ngươi có hi vọng dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, cả hai dung làm một thể. Thứ hai, đạt được ngoại lực trợ giúp.
- Ý niệm không hề khống chế ta?
Kim Ấn Quân Chủ thì thào nói, đột nhiên, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.
- Nhân loại, nếu như ngươi thông qua khảo hạch, ta giao ra Nguyên Từ Chi Tâm, ngươi liền trở thành chủ nhân của Nguyên Từ Kim Sơn. Như vậy, ý niệm của nguyên chủ nhân, sẽ không thể trói buộc ta nữa. Có phải ý nghĩa, ta có hy vọng dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn hay không?
- Trên lý luận là như thế, chẳng qua nếu như ta luyện hóa được Nguyên Từ Chi Tâm, Nguyên Từ Kim Sơn chính là bảo vật của ta, ngươi muốn dung hợp nó, chỉ sợ ta không bỏ được.
- Không bỏ được? Vì cái gì?
Kim Ấn Quân Chủ lộ vẻ hung quang.
- Ngươi cũng biết, ta chỉ là Tiên cảnh tam trọng, thực lực thấp kém, Nguyên Từ Kim Sơn này, với ta mà nói, là một môn hộ thân chi bảo. Ngươi nói, tại sao ta phải buông tha nó?
Kim Ấn Quân Chủ cười lạnh:
- Ngươi không sợ ta một cái tát chụp chết ngươi?
- Ngươi không thể chụp chết ta, hành động của ngươi, có ý niệm của nguyên chủ nhân chi phối. Câu trả lời của ta đã cho ngươi thoả mãn, ngươi chỉ có thể dùng ba thành thực lực. Ba thành thực lực, ta có hy vọng khiêng qua. Căn cứ nguyên chủ nhân định ra quy củ, ta có thể luyện hóa Nguyên Từ Chi Tâm. Sau khi luyện hóa Nguyên Từ Chi Tâm, ta sẽ là tân chủ nhân của ngươi. Đến lúc đó, một ý niệm của ta, có thể quyết định sinh tử của ngươi.
Kim Ấn Quân Chủ buồn bực, hắn phát hiện, nói tới nói lui, mình vẫn là bị quấn vào.
Căn cứ ý chí của nguyên chủ nhân lưu lại quy tắc, đích thật là có chuyện như vậy.
Đối phương trả lời, đã để cho mình thoả mãn, như vậy tiếp theo công kích, hắn chỉ có thể dùng ba thành lực lượng.
Nếu như vi phạm quy tắc, Kim Ấn Quân Chủ sẽ tự động giải thể, như vậy lần sau thức tỉnh, cũng không biết đợi đến năm nào tháng nào rồi.
- Nhân loại, chỉ cần ngươi buông tha Nguyên Từ Kim Sơn, để cho ta dung hợp nó. Ta thề, sẽ ở bên cạnh ngươi bảo hộ ngươi một ngàn năm. Một ngàn năm này, ta làm tôi tớ cho ngươi, đầy đủ để ngươi phát triển a?
Kim Ấn Quân Chủ lo nghĩ, đã tìm được một phương pháp xử lý ổn thỏa. Ở hắn xem ra, chuyện này đã rất ủy khuất, nhượng bộ rất lớn rồi.
Giang Trần tươi cười như trước, nhưng lại nhàn nhạt lắc đầu:
- Nguyên Từ Kim Sơn, ta không có khả năng buông tha. Hơn nữa, dù ta đáp ứng ngươi, ngươi muốn dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, không có ngàn năm, là tuyệt đối không có khả năng hoàn thành. Cho nên, dù ngươi thề, một ngàn năm này, cũng không bảo hộ được ta. Ta không có hứng thú chờ ngươi một ngàn năm.
- Nhân loại, ngươi không nên được một tấc lại muốn tiến một thước, cùng lắm thì nhất phách lưỡng tán? Nếu như ta vi phạm ý chí của chủ nhân đánh chết ngươi, nhiều nhất là phá thành mảnh nhỏ, tiếp tục ngủ say, một ngày nào đó sẽ thức tỉnh lần nữa. Nhưng ngươi, sau khi chết, liền không có khả năng sống lại.
Kim Ấn Quân Chủ uy hiếp.
- Ngươi nói cũng có đạo lý. Bất quá, ta có thể đảm bảo, về sau ngươi thức tỉnh mười vạn lần, cũng không có khả năng gặp được người giống như ta. Chỉ có ta, mới có thể trợ giúp ngươi thoát khỏi Nguyên Từ Kim Sơn, cho ngươi đạt được tự do ngươi muốn. Trừ ta ra, trước kia người tới chỗ này làm không được, về sau đến người, đồng dạng cũng làm không được. Ngươi không tin, có thể thử.
Lúc này, Giang Trần cũng bắt được nhược điểm của Kim Ấn Quân Chủ.
Kim Ấn Quân Chủ nghe vậy, quả thực ngẩn ngơ.
Đôi mắt như chuông đồng nhìn chằm chằm vào Giang Trần, thân thể khổng lồ, chỉ cần hướng phía trước bước vài bước, là có thể giết chết nhân loại này.
Cái này là không hề nghi ngờ, cũng không có khả năng có lo lắng.
Thế nhưng mà, Kim Ấn Quân Chủ từ trên Nguyên Từ kính, lại nhìn không tới bất cứ ba động gì. Nói cách khác, nhân loại này không có nói dối.
Nếu như người này nói dối, Nguyên Từ kính sẽ sinh ra chấn động lớn.
Mà giờ khắc này, Nguyên Từ kính bình tĩnh không gợn sóng, cái kia ý vị như thế nào?
Ý nghĩa nhân loại này nói, là chính xác, không có nửa câu nói dối. Ngay cả Nguyên Từ kính cũng tìm không thấy bất luận sơ hở gì, tán thành hắn nói.
Giết nhân loại này?
Kim Ấn Quân Chủ rất bạo ngược, từ thời đại Viễn Cổ đến nay, hắn hành hạ đến chết qua vô số người tới chỗ này.
Thế nhưng mà, giờ khắc này, hắn dao động.
Bởi vì, mộng tưởng tự do của hắn, chưa bao giờ tiếp cận như thế. Hắn chưa bao giờ phát hiện trên thân người nào, có hi vọng tự do.
Thế nhưng mà nhân loại này, lại để cho hắn thấy được một đường hi vọng.
Giết một nhân loại, đối với Kim Ấn Quân Chủ mà nói, cũng không phải việc khó gì. Thế nhưng mà, quê quá hóa khùng giết chết nhân loại này xong, Kim Ấn Quân Chủ vi phạm quy củ mà chủ nhân định ra, sẽ trực tiếp phá thành mảnh nhỏ, đợi đến lần thức tỉnh sau, cũng không biết lúc nào.
Thậm chí, đến lúc đó thần thức thức tỉnh, còn có phải hắn hiện tại hay không, cũng nói không chừng.
- Không thể giết, không thể giết. Nhân loại này, là hi vọng duy nhất để ta đạt được tự do.
Kim Ấn Quân Chủ cố gắng khống chế nội tâm luống cuống.
- Kim Ấn Quân Chủ, ta có một đề nghị, không biết ngươi có hứng thú hay không?
Lúc này, thanh âm của Giang Trần khoan thai vang lên.
- Cái gì? Ngươi có đề nghị gì tốt?
Kim Ấn Quân Chủ vội hỏi.
- Trước kia ta đã từng nói qua, có hai biện pháp. Nguyên Từ Kim Sơn ta không bỏ được, nhưng mà, ngoại trừ để ngươi dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, còn có một biện pháp. Nếu có ngoại lực trợ giúp, đồng dạng có thể giúp ngươi đạt được tự do.
- Ngoại lực trợ giúp gì?
- Ngoại lực trợ giúp, hi vọng rất xa vời. Nếu như tương lai có thể gặp được bảo vật cùng loại như Nguyên Từ Kim Sơn, ngươi có thể từ đó mượn nhờ lực lượng, cũng không phải là không có hi vọng thoát khỏi. Bất quá, loại bảo vật như Nguyên Từ Kim Sơn này, rất khó tìm.
- Khó tìm ngươi còn nói làm gì? Chẳng lẽ ngươi muốn ta vì một hy vọng mong manh, mà đáp ứng cùng ngươi thỏa hiệp?
Kim Ấn Quân Chủ không vui nói.
- Đương nhiên không phải, đề nghị của ta là, để cho ta luyện hóa Nguyên Từ Chi Tâm, đạt được Nguyên Từ Kim Sơn. Tương lai, ta tận lực giúp ngươi tìm kiếm ngoại vật trợ giúp. Nếu như cuối cùng vẫn tìm không thấy, thời điểm thực lực của ta đại thành, tác dụng của Nguyên Từ Kim Sơn không lớn, ta sẽ trợ giúp ngươi dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, để Nguyên Từ Kim Sơn dung nhập linh thể của ngươi, để ngươi đạt được tự do, như thế nào?
Chương 493 Giao dịch cùng thỏa hiệp 2
Giang Trần đem đề nghị cuối cùng nhất của mình vứt ra.
- Kim Ấn Quân Chủ, ngươi có thể cự tuyệt. Bất quá, đây là điều kiện duy nhất ta có thể đáp ứng.
Khẩu khí của Giang Trần chém đinh chặt sắt.
Hơi thở của Kim Ấn Quân Chủ như trâu, hồng hộc thở phì phò, hiển nhiên nội tâm rất xoắn xuýt.
Rồi đột nhiên, ánh mắt của Kim Ấn Quân Chủ giương lên:
- Nhân loại, ngươi chỉ là Tiên cảnh tam trọng, dựa vào cái gì để cho ta tin tưởng ngươi có thể đạt được thực lực đại thành? Ta sao biết phải đợi bao nhiêu năm?
- Từ khi ngươi đạt được linh thức, đến bây giờ có đã bao nhiêu năm?
Giang Trần nhàn nhạt hỏi lại.
- Ta... Ta không có tính toán qua, có lẽ không dưới mười vạn năm a?
Kim Ấn Quân Chủ lẩm bẩm nói.
- Mười vạn năm?
Giang Trần nở nụ cười.
- Mười vạn năm quá lâu. Ta không cần mười vạn năm, thực lực của ta đại thành, một vạn năm là đủ.
- Hừ, khoác lác ai không biết? Ngươi dựa vào cái gì?
Giang Trần ngạo nghễ nói:
- Ta dựa vào cái gì? Chỉ bằng ta đến nơi đây, chỉ bằng ngươi muốn giết ta, lại không hạ thủ được, lý do này, còn chưa đủ sao?
Kim Ấn Quân Chủ sững sờ, lại không thể cãi lại.
Từ viễn cổ đến nay, bao nhiêu người đi vào tầng thứ 10, tu vi thực lực cao hơn Giang Trần, cũng không biết có bao nhiêu.
Thế nhưng mà, người có thể làm cho Kim Ấn Quân Chủ hắn không hạ được sát thủ, tâm lý phòng tuyến không ngừng tan rã, thật đúng là trước nay chưa từng có.
Mà thiếu niên trước mắt này, nhìn như không đến hai mươi tuổi, lại dị thường lão thành, mặc dù đối mặt Kim Ấn Quân Chủ hắn, cũng tỉnh táo lạnh nhạt.
Phảng phất sinh tử đại sự, ở trong mắt thiếu niên này, hoàn toàn có thể đối đãi lạnh nhạt.
Lòng dạ như vậy, khí độ cùng khí thế như vậy, đều khiến Kim Ấn Quân Chủ không thể không xem trọng Giang Trần.
Nhưng mà, để cho Kim Ấn Quân Chủ chính thức dao động, lại là những lời này của Giang Trần.
Kim Ấn Quân Chủ rất rõ ràng, không hề nghi ngờ, thiếu niên trước mắt này, đích xác không phải ăn nói lung tung, hắn là chân chính hiểu được quan hệ giữa Kim Ấn Quân Chủ cùng Nguyên Từ Kim Sơn.
Cũng chính thức biết rõ làm như thế nào để cho Kim Ấn Quân Chủ hắn thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn, đạt được tự do.
Kim Ấn Quân Chủ nhìn qua thiếu niên biểu lộ kiên nghị kia, thở dài một tiếng, lẩm bẩm nói:
- Mà thôi mà thôi, xem ra, ta cũng không có lựa chọn khác.
- Thiếu niên, bổn quân chủ muốn nghe một câu thệ ngôn của ngươi.
- Có thể.
Giang Trần chỉ tay lên trời, nghiêm mặt nói.
- Giang Trần ta, dùng Thiên Địa thệ ngôn, tương lai chắc chắn toàn lực trợ giúp Kim Ấn Quân Chủ thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn. Trong một vạn năm, nếu không thành, liền để Kim Ấn Quân Chủ dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, cho hắn đạt được tự do. Nếu như vi phạm thệ ngôn hôm nay, trời tru đất diệt.
Kim Ấn Quân Chủ nghe xong thệ ngôn, gật gật đầu, hai tay mở ra, tất cả Nguyên Từ kính lập tức hóa thành đạo đạo hào quang, biến mất vô tung vô ảnh.
- Giang Trần, chuẩn bị sẵn sàng. Theo như quy định, ngươi còn phải tiếp ta một kích. Bất quá, một kích này, ta sẽ áp chế đến một thành lực lượng. Nếu như ngươi ngay cả một thành lực lượng cũng kháng không nổi, vậy ngươi không xứng với Nguyên Từ Kim Sơn.
Hai chân của Kim Ấn Quân Chủ như là trụ lớn, bước ra vài bước, phảng phất như một ngọn núi lớn di động, khí thế bức người.
Kim Ấn Quân Chủ đã nghĩ thông suốt, như vậy một thành công lực này, chỉ là trở ngại quy củ do nguyên chủ nhân của Nguyên Từ Kim Sơn định ra.
Nếu như không tiến hành theo quy củ, vi phạm ý chí của nguyên chủ nhân, Kim Ấn Quân Chủ sẽ tan thành mây khói, Chân Linh tan rã, cũng chỉ có thể chờ đợi lần thức tỉnh tiếp theo.
Hai chân vừa thô vừa to như trụ trời, cấp tốc vọt tới trước, giẫm trên mặt đất rầm rầm rầm, toàn bộ Nguyên Từ Kim Sơn như run rẩy lên.
- Xem quyền.
Cánh tay của Kim Ấn Quân Chủ bạo phát, đấm ra một quyền.
Mặc dù chỉ là một thành công lực, nhưng ở trong Nguyên Từ Kim Sơn, một quyền ẩn chứa Linh lực tinh hoa của Nguyên Từ Kim Sơn này, vẫn để cho không khí chung quanh đọng lại.
Giang Trần chỉ cảm thấy trước mặt giống như có một ngọn núi lớn đánh tới, hơn nữa là một ngọn núi đao bộc lộ tài năng.
Cười khổ một tiếng, không thể không cảm thán thực lực của Kim Ấn Quân Chủ này biến thái. Cho dù áp chế đến một thành công lực, nhưng uy lực một quyền này, như cũ không phải là Tiên cảnh tam trọng có thể trực diện chọi cứng.
Băng Hỏa Yêu Liên xuất hiện, chỉnh tề sắp xếp, cánh hoa cực lớn như khí tường dẻo dai, sinh sinh ngăn lại uy lực một quyền này.
Phanh…
Sáu gốc Băng Hỏa Yêu Liên bị một quyền vô kiên bất tồi kia oanh bay.
Nhưng mà, cánh hoa dẻo dai mười phần, lại hoàn toàn hóa giải quyền cương cường đại.
Tuy Kim Ấn Quân Chủ cường đại, nhưng Băng Hỏa Yêu Liên với tư cách Linh thể Top 5 Chư Thiên, cũng không phải hư danh nói chơi.
Tuy trước mắt trình độ tiến hóa không bằng Kim Ấn Quân Chủ, nhưng mà dùng sáu đánh một, hơn nữa một quyền của Kim Ấn Quân Chủ chỉ có một thành công lực, cho nên tuy Băng Hỏa Yêu Liên ở trên khí thế thua một tí, nhưng bản thể lại không có bị thương tổn.
- Ân?
Kim Ấn Quân Chủ nhìn sáu gốc Băng Hỏa Yêu Liên, lại giơ nắm đấm của mình lên nhìn nhìn, vẻ mặt kinh ngạc
- Giang Trần, hoa sen này của ngươi, có chút cổ quái.
Giang Trần cười cười:
- Ngươi chớ xem thường hoa sen này, nếu để cho nó tiến hóa đến hình thái Chung Cực, coi như trạng thái ngươi đỉnh phong, cũng chưa hẳn là đối thủ của nó.
Nếu Băng Hỏa Yêu Liên tiến hóa đến đỉnh phong, ngay cả đại năng ở Chư Thiên vị diện cũng sẽ đau đầu, Kim Ấn Quân Chủ này cuối cùng chỉ là một Linh thể của Nguyên Từ Kim Sơn, đỉnh phong đối chiến đỉnh phong, thật đúng là không phải đối thủ của Băng Hỏa Yêu Liên.
- Lợi hại như vậy?
Kim Ấn Quân Chủ tắc luỡi.
- Băng Hỏa Yêu Liên, ở trong Chư Thiên vị diện, nó cũng có thể xếp vào Top 5. Ngươi cảm thấy nó có lợi hại hay không?
Giang Trần cười ha hả hỏi lại.
- Top 5Chư Thiên?
Kim Ấn Quân Chủ trợn mắt há hốc mồm, thì thào thở dài.
- Giang Trần, như vậy xem ra, ngươi thật đúng là yêu nghiệt a. Ngươi như vậy mà là một Tiên cảnh tam trọng sao? Một ít Nguyên cảnh, chỉ sợ cũng không hiểu nhiều, không có trang bị tốt như ngươi.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, lại hỏi:
- Nguyên Từ Chi Tâm ở đâu?
Kim Ấn Quân Chủ ngẩng đầu, lớn tiếng nói:
- Yên tâm đi, ngươi đã thông qua khảo hạch, theo như ý chí của nguyên chủ nhân, Nguyên Từ Kim Sơn này liền truyền thừa cho ngươi. Nguyên Từ Chi Tâm, ở chỗ này.
Kim Ấn Quân Chủ nói xong, hai tay bỗng nhiên chấn động, hai cánh tay ở trong kim quang lăn tăn không ngừng biến hóa, không bao lâu, liền biến thành hai thanh lợi kiếm lành lạnh.
- Khai…
Hai tay vung lên, lợi kiếm hóa thành một đạo kim quang, thiết cắt mặt đất.
Một khe hở chậm rãi xuất hiện, không ngừng biến lớn.
Trong khe hở, kim quang trùng thiên, như mặt trời chiếu rọi, cho người một loại cảm giác cực kỳ thần thánh.
Chương 494 Nguyên Từ Kim Sơn biến mất
Hai tay của Kim Ấn Quân Chủ nắm một cái, kim quang kia hóa thành sương mù mờ mịt, không ngừng bốc lên.
Ở trong sương mù, một vật Kim sắc lớn như trứng ngỗng, từ dưới đất chậm rãi bay lên.
- Đi…
Cánh tay của Kim Ấn Quân Chủ phất lên, vật kia hóa thành một đạo kim quang, bắn thẳng đến trước mặt Giang Trần.
Giang Trần dẫn Băng Hỏa Yêu Liên, vững vàng tiếp được vật này.
- Nguyên Từ Chi Tâm?
Kim Ấn Quân Chủ gật đầu:
- Luyện hóa Nguyên Từ Chi Tâm này, Nguyên Từ Kim Sơn sẽ là của ngươi. Ngươi có thể truyền thừa Nguyên Từ Kim Sơn, tùy ý điều khiển, có thể lớn có thể nhỏ, thu phát tùy tâm.
Giang Trần lộ vẻ vui mừng, thiên tân vạn khổ, cuối cùng chờ đến thời khắc Nguyên Từ Chi Tâm xuất hiện.
…
Những giám khảo ở cửa khảo hạch thứ ba kia, đều có chút chán đến chết.
Hiện tại, thời gian khảo hạch đã qua sáu bảy ngày, đại bộ phận người khảo hạch, hoặc là bị nốc-ao, hoặc là thông qua tầng thứ năm, vô lực tiếp tục, từ trong Nguyên Từ Kim Sơn đi ra.
Đương nhiên, nhân số đi ra, cùng nhân số đi vào, hiển nhiên là không giống.
Bất quá, lúc này không có đi ra, trên cơ bản sẽ rất khó có hi vọng trở ra rồi. Trừ khi bọn hắn một mực tiến lên, không ngừng trùng kích đỉnh núi cao nhất Nguyên Từ Kim Sơn.
Thế nhưng mà, căn cứ nhóm giám khảo hiểu biết, đã đến tầng thứ tám Nguyên Từ Kim Sơn, những Võ Giả thế tục này, trên cơ bản sẽ không có khả năng tái tiến một bước.
- Nghe nói, bàn thạch yêu nghiệt kia còn không có đi ra?
- Đúng vậy, đã đến ngày thứ bảy rồi. Nếu như còn không ra, đúng hạn suy tính, ít nhất cũng phải đi đến tầng thứ chín. Tầng thứ chín này, Nguyên Từ Phong Bạo phi thường đáng sợ. Ai, thiên tài này, cũng đừng bổ nhào dưới Nguyên Từ Phong Bạo a.
- Sẽ không đâu, thiên tài là thiên tài, trời sinh thì có Đại Khí Vận. Trước kia không phải có người nói hắn nhất định sẽ vẫn lạc trong động quật Thiên Hỏa linh mạch sao? Cuối cùng như thế nào?
- Ngươi nói cũng có đạo lý, thiên tài chính thức, nhất định sẽ không giống người thường. Bàn thạch yêu nghiệt này, nếu như là loại thiên tài kia, nhất định có số mệnh của hắn, sẽ không dễ dàng gặp chuyện không may như vậy.
- Đúng, kiên nhẫn chờ a. Dù sao chưa tới mười ngày kỳ hạn, ai cũng không thể kết luận bên trong xảy ra chuyện gì. Mười ngày kỳ hạn đến, chỉ cần hắn còn sống, Nguyên Từ Kim Sơn sẽ tống hắn ra. Nếu chết ở trong Nguyên Từ Kim Sơn, vậy cái gọi là thiên tài kia, chỉ là một sao băng mà thôi.
- Ai, liên minh 16 nước tịch mịch quá lâu, bốn đại tông môn một mực bình tĩnh, bao nhiêu năm cũng không có xuất hiện qua yêu nghiệt tuyệt thế rồi. Thực không muốn một hạt giống tốt cứ như vậy vẫn lạc.
- Cửa thứ ba này, đoán chừng những người còn lại, sẽ chưa đủ hai vạn a?
Đang lúc nói chuyện, đột nhiên tầm đó, ở giữa thiên địa có một đạo kim quang bắn lên, lập tức chiếu sáng cả hư không, khiến ánh mắt tất cả mọi người không thể mở ra.
Như là diệt thế kim quang, sáng đến tất cả mọi người kìm lòng không được nhắm mắt lại, không dám nhìn thẳng.
Ầm ầm…
Đón lấy, nổ mạnh như Thiên Địa băng diệt, như vô số Thiên Thần ở trong hư không xoa đẩy, như Lôi Công Điện Mẫu tùy ý giương oai, sấm sét vang dội, nổ mạnh không ngừng.
Kim quang kia theo nổ mạnh, càng thêm chướng mắt, chiếu rọi toàn bộ hư không, cả thiên địa chỉ còn lại có một loại nhan sắc, bắn đến tất cả mọi người mở mắt không ra.
Thời khắc này, cho dù là Tứ đại lão tổ, ẩn ẩn tầm đó cũng có một loại cảm giác tận thế tiến đến, thân thể giống như thuyền cô độc trong biển rộng, phiêu diêu bất định, không cách nào điều khiển vận mệnh.
Bốn phía thân thể, giống như có lực lượng vô hình trói buộc, để cho cước bộ của bọn hắn trầm trọng, để cho thân thể của bọn hắn như tưới chì.
- Nguyên Từ chi lực?
Tứ đại lão tổ đều giật mình, Nguyên Từ chi lực này, bọn hắn như thế nào lại không biết
Nguyên Từ chi lực cường đại, vậy mà làm cho Tứ đại lão tổ bọn hắn cũng cảm thấy thân bất do kỷ, trong nháy mắt sinh ra ảo giác vận mệnh không do mình.
- Chuyện gì xảy ra?
Sắc mặt Truy Dương lão tổ trầm xuống, đang muốn mở pháp nhãn điều tra, nhưng kim quang đáng sợ giống như lợi kiếm, đâm vào hai đồng tử của hắn.
- Không tốt.
Cảm giác nguy cơ đánh úp lại, Truy Dương lão tổ lập tức nhắm hai mắt, không dám đối kháng kim quang.
Lão tổ khác, cũng nhao nhao kinh động, tao ngộ tương tự như Truy Dương lão tổ. Chỉ là, loại tình huống này, Tứ đại lão tổ cũng vô lực đi cải biến cái gì, chỉ có thể thúc dục phòng ngự toàn thân, cẩn thủ môn hộ, thần thức điều tra bốn phía, muốn nhìn đến tột cùng.
Chỉ là, ở dưới kim sắc quang mang, mặc kệ thần trí của bọn hắn đi đến đâu, điều tra đến thủy chung là một mảnh kim quang mịt mờ, như Hỗn Độn Thế Giới, không có bất kỳ manh mối, tìm không thấy nửa điểm dấu vết.
Cũng may, cục diện kim quang bao phủ này, cũng không có kéo dài quá lâu.
Ước chừng qua nửa khắc đồng hồ, kim quang chậm rãi biến mất.
Mà kim quang mang đến cảm giác áp bách cường đại, cũng chậm rãi biến mất. Chờ bọn hắn mở mắt ra, cảnh tượng bốn phía khôi phục như lúc ban đầu, tất cả giám khảo chủ trì khảo hạch, nguyên một đám cũng mặt mũi tràn đầy kinh ngạc từ trong góc chui ra.
Từ biểu lộ ngạc nhiên của mọi người đến xem, hiển nhiên không có người biết rõ xảy ra chuyện gì.
Đột nhiên, ánh mắt một gã giám khảo gắt gao nhìn qua phương xa, khuôn mặt vặn vẹo, cơ bắp không ngừng nhảy lên.
Thò tay chỉ phía trước, tựa như gặp quỷ nói:
- Xem... Xem, các ngươi mau nhìn. Xem...
- Nhìn cái gì? Gặp quỷ sao?
Bên cạnh, một gã giám khảo tức giận nói, ánh mắt men theo ngón tay tên giám khảo kia nhìn lại.
- Cái gì?
- A… Nguyên Từ Kim Sơn đâu?
- Nguyên Từ Kim Sơn không thấy rồi.
Tên giám khảo kia nói, giờ phút này vẻ mặt cũng như gặp quỷ, khoa trương quát lên.
Tất cả mọi người nghe xong lời này, đều nhao nhao nhìn lại trước mặt. Đón lấy, nguyên một đám biểu lộ, cơ hồ là không sai biệt, hoàn toàn là như gặp quỷ rồi.
Nguyên Từ Kim Sơn, từ mặt đất mọc lên, cao có thể che trời, vậy mà thật sự không thấy nữa.
Tầm mắt có thể đạt được, một mảnh bằng phẳng, phảng phất chưa từng có Nguyên Từ Kim Sơn gì.
Nguyên Từ Kim Sơn cao vạn trượng, để cho người sợ hãi kia, giống như bị một Thiên Thần dọn đi rồi.
- Chuyện gì xảy ra? Đạo kim quang kia, chẳng lẽ là Nguyên Từ Kim Sơn giải thể?
- Cái này… cái này cũng quá hiếm thấy đi à nha? Kia phải dùng bao nhiêu lực lượng, mới có thể để cho Nguyên Từ Kim Sơn giải thể?
- Chẳng lẽ, là Thiên Thần đến thế gian, dọn Nguyên Từ Kim Sơn đi rồi?
Những giám khảo này, đều nghị luận nhao nhao, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, chậc chậc sợ hãi thán phục. Loại sự tình này, đừng nói trước kia chưa thấy qua, coi như là nghe cũng chưa từng nghe qua.
Một ngọn núi cao vạn trượng, nói không có liền không có.
Cái này cần đại thần thông ra sao, mới có thể mang đi một ngọn núi lớn như vậy?
Đừng nói bọn hắn, coi như là Tứ đại lão tổ, chỉ sợ cũng chưa nghe nói qua sự tình quỷ dị bực này?
Chương 495 Đề ra nghi vấn cùng lấy lòng 1
Tu luyện võ đạo, cấp bậc càng cao, tu vi càng cường, cái này tự nhiên là đúng.
Một kích phá hủy một ngọn núi nhỏ, dùng thần thông của Tứ đại lão tổ, cũng chưa chắc làm không được.
Thế nhưng mà, muốn nói mang đi một tòa Kim Sơn vạn trượng, đừng nói Tứ đại lão tổ, dù thực lực lại thăng gấp 10 lần, chỉ sợ cũng làm không được a.
Di sơn đảo hải, truy tinh tróc nguyệt, đây chẳng qua là thần thông trong truyền thuyết.
Coi như là Nguyên Cảnh Tôn Giả, cũng làm không được.
Thế nhưng mà, Nguyên Từ Kim Sơn kia đâu? Nếu như không có người dọn nó đi, nó lại đi nơi nào?
Nguyên một đám mang theo nghi vấn, kinh ngạc nhìn về phía trước.
Nguyên Từ Kim Sơn, cứ như vậy biến mất trước mắt bọn hắn, một màn này, hiển nhiên là phá hủy nhận thức của bọn hắn.
Tứ đại lão tổ cũng chạy đến, bốn thân ảnh đứng ở phía trước, nhìn qua mảnh đất trống trải sau khi Nguyên Từ Kim Sơn biến mất, trong ánh mắt bốn người, đều tràn ngập khiếp sợ.
Nhìn lẫn nhau, đều từ trong mắt đối phương, chứng kiến một tia kiêng kị.
Ở trong Viễn Cổ di cảnh, một khi phát sinh biến cố, dù Tứ đại lão tổ bọn hắn, cũng không dám nói nhất định có thể mọi sự không lo.
Hôm nay, một màn quỷ dị này xuất hiện, vừa vặn chứng minh điểm ấy.
Mà giờ phút này, Giang Trần đang ngồi xếp bằng, cùng những đệ tử thông qua khảo hạch kia chung một chỗ. Hắn ở trong đoạn thời gian kim quang tăng vọt đó, đi tới trong đám người, không gây chú ý, cũng không đột ngột.
Về phần Nguyên Từ Kim Sơn, tự nhiên đã bị hắn bỏ vào trong túi.
Loại sự tình kinh thiên động địa này, Giang Trần tự nhiên sẽ không để cho mình lộ ra nửa điểm sơ hở.
Mặc dù thiên phú của mình rất mạnh, nhưng nếu như bí mật luyện hóa Nguyên Từ Kim Sơn tiết lộ ra, về sau chuyện phiền toái liền vô số.
Ở trước khi không có nắm chắc ứng đối các loại cục diện, Giang Trần tuyệt đối sẽ không để cho mình lâm vào trong phiền toái.
Tứ đại lão tổ nhìn hồi lâu, cũng điều tra không ra cái gì.
Những giám khảo phụ trách khảo hạch cửa thứ ba kia, nhao nhao đi tới trước mặt Tứ đại lão tổ, tiếp nhận Tứ đại lão tổ tra hỏi.
Dù sao, bọn hắn phụ trách khảo hạch, Tứ đại lão tổ không có tự mình chú ý, cho nên không biết hiện trường đến cùng xảy ra chuyện gì.
Chỉ là, Tứ đại lão tổ hỏi tới hỏi lui, cũng hỏi không ra cái gì.
- Theo lý thuyết, đây là ngày thứ bảy khảo hạch tiềm lực, không tới mười ngày kỳ hạn, dù Nguyên Từ Kim Sơn muốn biến mất, cũng có thể ở sau mười ngày mới biến mất. Bỗng nhiên tầm đó, Nguyên Từ Kim Sơn này không thấy tăm hơi. Các ngươi có hỏi qua những đệ tử thế tục tham gia khảo hạch kia không?
Truy Dương lão tổ hỏi.
Những giám khảo kia đều im lặng, hỏi? Hỏi như thế nào? Chẳng lẽ đệ tử thế tục, còn có thể mang Nguyên Từ Kim Sơn đi sao?
- Truy Dương lão quái, ngươi đừng nói chuyện cười. Nguyên Từ Kim Sơn này biến mất, nhất định có nguyên nhân, nhưng tuyệt đối không có khả năng cùng đệ tử thế tục có quan hệ. Đừng nói bọn hắn, dù bốn người chúng ta hợp lực, ở trên cơ sở này, lực lượng lại đề thăng gấp 10 lần, chỉ sợ cũng chuyển không động Nguyên Từ Kim Sơn a?
Cửu Sư lão cười quái dị nói.
Truy Dương lão tổ hừ lạnh một tiếng, ánh mắt âm trầm, lộ ra một tia dò xét, đảo qua những đệ tử thế tục hoàn thành khảo hạch kia.
Sau khi khảo hạch cửa thứ ba, những người còn lại, đã chưa đủ hai vạn.
Nhưng mà, hai vạn người ở dưới ánh mắt sắc bén của Truy Dương lão tổ nhìn chằm chằm, mỗi một cái đều cảm giác như núi lớn đập vào mặt, cảm thấy hô hấp không thuận, kinh mạch toàn thân bành trướng, huyết dịch cũng sôi trào lên, phảng phất Truy Dương lão tổ tùy ý phát thêm chút uy áp, nguyên một đám sẽ bạo thể mà chết.
- Thông qua tầng thứ bảy Nguyên Từ Kim Sơn, đều đến phía trước cho ta.
Truy Dương lão tổ quát.
Trong đám người một hồi xao động, những đệ tử thế tục thông qua tầng thứ bảy Nguyên Từ Kim Sơn, mỗi một cái đều nơm nớp lo sợ đi đến hàng phía trước.
Mỗi người đi đến tầng thứ mấy, sau khi đi ra, đều cầm Minh Bài dự thi đến đăng ký.
- Lấy Minh Bài dự thi của các ngươi ra.
Truy Dương lão tổ thản nhiên nói.
Trong nội tâm Giang Trần ám động, biết rõ lần này, chỉ sợ muốn lừa dối vượt qua kiểm tra, có chút khó khăn.
Những Võ Giả thông qua tầng thứ bảy, đều sớm bị Nguyên Từ Kim Sơn bắn ra. Chỉ cần bắn ra, sẽ lấy Minh Bài dự thi đi đăng ký thành tích.
Mà Minh Bài dự thi của Giang Trần, lại không có đăng ký thành tích, cái kia nói rõ, thời điểm Nguyên Từ Kim Sơn biến mất, hắn vẫn còn ở trên Nguyên Từ Kim Sơn.
Quả nhiên, kiểm tra từng khối Minh Bài dự thi, khối của Giang Trần là duy nhất không có đăng ký, rất nhanh đã bị điều tra ra.
- Là hắn…
Nhóm giám khảo tự nhiên nhận ra khối Minh Bài dự thi này, đây là bàn thạch yêu nghiệt mà bọn hắn một mực thảo luận.
- Quả nhiên, bàn thạch yêu nghiệt này không có vẫn lạc ở trong Nguyên Từ Kim Sơn.
- Thế nhưng mà, Nguyên Từ Kim Sơn biến mất, nếu như lúc ấy hắn còn trên núi, sao sẽ không có việc gì?
- Không phải Nguyên Từ Kim Sơn kia biến mất, cùng hắn có quan hệ chứ?
- Chậc chậc, hắn bị Truy Dương lão tổ nhìn chằm chằm, xem ra sẽ thua thiệt lớn.
Nhóm giám khảo nghị luận nhao nhao, ánh mắt nhìn Giang Trần, có đồng tình, cũng có nhìn có chút hả hê.
Truy Dương lão tổ chắp hai tay sau lưng, biểu lộ đạm mạc, mặc dù ánh mắt không nghiêm khắc giống như trước, nhưng lại tập trung Giang Trần, phảng phất một cọng tóc gáy trên người Giang Trần, cũng không thể thoát khỏi hắn giám thị.
- Ngươi giải thích một chút đi, vì sao Minh Bài của ngươi, lại không có đăng ký thành tích?
Khẩu khí đạm mạc, nhưng lại lộ ra uy áp cường đại, như có như không, như một thanh Tài Quyết Chi Nhận, treo trên đỉnh đầu Giang Trần.
Nguyên Cảnh Tôn Giả, cho dù vận dụng ba thành uy áp, cũng đủ để cho Tiên cảnh tam trọng toàn thân run rẩy.
Mà giờ khắc này, Truy Dương lão tổ cũng động ba thành uy áp.
Mí mắt Giang Trần nhẹ nhàng nhúc nhích, tâm luôn phẳng lặng, đối mặt Truy Dương lão tổ uy áp, cũng không có ngoan cố chống lại, mà thân thể nhoáng một cái, giả bộ như lực không thể địch.
- Không biết lão tổ muốn ta giải thích cái gì? Ta thí luyện còn không chấm dứt, Minh Bài không có đăng ký thành tích, không phải rất bình thường sao?
Giang Trần khó hiểu hỏi thăm.
- Hừ, thiếu niên, không nên ra vẻ ở trước mặt lão phu. Nguyên Từ Kim Sơn biến mất, sẽ không vô duyên vô cớ. Nguyên Từ Kim Sơn biến mất, ngươi vẫn còn ở trong Nguyên Từ Kim Sơn. Nói, ngươi ở đó, đến cùng nhìn thấy cái gì? Hoặc là nói, ngươi ở đó, đến cùng làm cái gì?
Ngữ khí của Truy Dương lão tổ, lại tăng thêm vài phần.
Lại bỏ thêm một thành uy áp, bốn thành uy áp thúc giục, thân hình Giang Trần thoáng cái nặng hơn rất nhiều. Lực lượng vô hình đè xuống toàn thân, huyết mạch cốt cách như muốn bạo thể.
Trán chảy mồ hôi, Giang Trần lại không lui nửa bước, ngẩn đầu, bất khuất kêu lên:
Kim Ấn Quân Chủ nhếch miệng cười cười, trên mặt xẹt qua vẻ tàn khốc.
- Ngươi cũng biết, trước kia tất cả người tới chỗ này, đáp án của bọn hắn, đều làm ta rất thất vọng.
- Cho nên, bọn hắn ở dưới một kích toàn lực của ngươi, đều chết hết?
- Đúng vậy, ngươi rất thông minh.
Kim Ấn Quân Chủ lãnh ngạo cười nói.
- Ngươi cũng đồng dạng. Đừng tưởng rằng ngươi có át chủ bài, có bổn sự đặc thù gì, có thể khiêng một kích cuồng bạo của ta. Nhớ kỹ, Nguyên Từ kính đã chiết xạ ra tất cả ý niệm trong đầu của ngươi, ngươi có bao nhiêu át chủ bài, ta đã rất rõ ràng. Cho nên, một kích cuồng bạo của ta, nhất định sẽ cân nhắc tất cả át chủ bài của ngươi vào trong đó, tuyệt đối sẽ không cho ngươi bất luận cơ hội nào.
- Nói cách khác, sống hay chết, mấu chốt ở trả lời vấn đề như thế nào?
Giang Trần có chút bó tay rồi.
Kim Ấn Quân Chủ này thật đúng là hiếm thấy, vậy mà định ra quy củ như vậy.
- Không nên nói ta hiếm thấy, ta chẳng qua là Khôi Lỗi của Nguyên Từ Kim Sơn, do người luyện chế chưởng khống, ta làm hết thảy, đều là do ý niệm của hắn sai sử. Chỉ có người thông qua khảo hạch, mới có thể được Nguyên Từ Chi Tâm, luyện hóa Nguyên Từ Kim Sơn, thay thế nguyên chủ nhân, đạt được Nguyên Từ Kim Sơn truyền thừa, trở thành tân chủ nhân của Nguyên Từ Kim Sơn. Trước đó, chỉ huy ta hành động, vĩnh viễn là ý chí của nguyên chủ nhân.
- Nguyên chủ nhân? Hắn là ai?
- Ta không biết.
Kim Ấn Quân Chủ lắc đầu.
- Hắn chỉ để lại một đạo ý niệm trong đầu ta, Nguyên Từ Kim Sơn này khi nào xuất hiện, làm sao ở đây, ta một mực không biết. Từ khi ta thai nghén sinh ra, đạt được linh thức đến nay, liền tiếp nhận ý chí kia chi phối. Nguyên chủ nhân rốt cuộc là ai, ta cũng không biết. Ở trong Nguyên Từ Kim Sơn, cũng không chiếm được đáp án.
Bỗng nhiên sắc mặt của Kim Ấn Quân Chủ trầm xuống:
- Tốt rồi, nhân loại, nể tình ngươi và những người khác không quá đồng dạng, ta đã dong dài với ngươi rất nhiều. Kế tiếp, đến phiên ngươi trả lời vấn đề của ta.
Biểu lộ của Giang Trần nghiêm túc, gật gật đầu:
- Tốt, ngươi hỏi đi.
- Vấn đề của ta là như thế này. Giống như ta, loại Linh thể không cha không mẹ, không phải nhân gian huyết nhục, dùng thiên địa linh lực ngưng tụ mà sinh, làm sao thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn? Thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn, phải chăng có thể còn sống?
- Đây là một chuyện sao? Rõ ràng là hai vấn đề.
- Là hai vấn đề, nhưng bản chất chỉ có một.
Kim Ấn Quân Chủ lãnh đạm nói.
Giang Trần nở nụ cười:
- Kim Ấn Quân Chủ, ta chỉ hỏi ngươi, nếu như ta trả lời thoả mãn, một chiêu kia của ngươi, có hạ thủ lưu tình hay không?
- Nói nhảm, chỉ cần câu trả lời của ngươi, có thể làm cho ta thoả mãn, không phải cố làm ra vẻ gạt ta, vậy thì khẳng định có thể làm cho ta thoả mãn. Chỉ cần ta thoả mãn, một chiêu kia, ta nhất định sẽ hạ thủ lưu tình. Nhớ kỹ, đừng cầm chuyện ma quỷ đến hù ta. Những người trước kia, là ưa thích đùa nghịch tiểu thông minh, càng thêm chọc giận ta.
Giang Trần nhẹ gật đầu, khoan thai cười cười:
- Những người trước kia, bọn hắn nhất định là không trả lời được vấn đề này của ngươi. Bất quá, ta lại ngoại lệ.
- A? Tự tin như vậy?
Kim Ấn Quân Chủ cười lạnh.
- Đúng vậy.
Giang Trần như đã tính trước.
- Hiện tại ta có thể nói cho ngươi biết, ở giữa thiên địa, Linh thể vô số, đại đa số đều là tự do. Nhưng mà, linh thể của ngươi, là Linh lực của tòa Nguyên Từ Kim Sơn này thai nghén mà sinh, muốn thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn, tuyệt không có dễ dàng như vậy. Đương nhiên, biện pháp vẫn phải có.
- Ân?
Kim Ấn Quân Chủ mặt không biểu tình, đôi mắt gắt gao nhìn thẳng Giang Trần, Nguyên Từ kính kia không ngừng bắn ra hào quang, ý đồ phản xạ ý niệm trong đầu Giang Trần ra.
Bất quá, Bàn Thạch Chi Tâm của Giang Trần phòng ngự, lại làm cho Nguyên Từ kính không công thối lui.
- Được rồi, nhân loại, ta thừa nhận, ngươi cùng những người trước kia bất đồng. Những người kia, cơ hồ đều không suy nghĩ, lập tức nói cho ta biết, ta có thể thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn, sau khi thoát ly, cũng có thể sống sót. Bất quá, Nguyên Từ kính rất nhanh có thể chiết xạ ra nội tâm của bọn hắn, vạch trần bọn chúng nói dối. Trên thực tế, bọn hắn căn bản không biết vấn đề này, trả lời, cũng là vì nịnh nọt ta, qua loa cho xong.
- Ngươi bất đồng bọn họ, ngươi so với bọn hắn càng thông minh. Ít nhất, ta không tìm được chứng cứ ngươi nói láo. Cho nên, một kích này của ta, sẽ không dùng hết toàn lực, chỉ sử dụng bảy thành lực lượng. Tuy như vậy ngươi cũng chưa chắc gánh vác được, nhưng ít ra cho ngươi một đường sinh cơ.
Kim Ấn Quân Chủ vậy mà rất có nguyên tắc.
Nguyên Từ kính không có chiết xạ ra thế giới nội tâm của Giang Trần, tìm không thấy chứng cứ Giang Trần nói dối, cho nên, tiếp theo công kích, hắn không dùng toàn lực, chỉ dùng bảy thành lực lượng.
Giang Trần cười ha ha:
- Câu trả lời của ta, còn chưa kết thúc. Chẳng lẽ, Quân Chủ đại nhân ngươi, không có hứng thú nghe ta nói hết sao?
Kim Ấn Quân Chủ sững sờ:
- Có ý tứ gì? Ngươi... hẳn là ngươi còn có phương pháp để cho ta ly khai?
Giang Trần dứt khoát gật đầu:
- Biện pháp, ta tự nhiên có. Bất quá ta có thể nói cho ngươi biết, biện pháp này, rất khó.
- Khó bao nhiêu?
Kim Ấn Quân Chủ hỏi.
- Khó, cực khó. Nếu như không có ngoại lực trợ giúp, tuyệt đối không có khả năng.
Giang Trần thở dài.
- Nói như thế nào?
Kim Ấn Quân Chủ không ngừng quan sát Nguyên Từ kính, phát hiện cho tới bây giờ, nhân loại này cũng không có nói dối, Nguyên Từ kính cũng không có bất kỳ chấn động.
Cho nên, Kim Ấn Quân Chủ lựa chọn hỏi tiếp.
- Ngươi nói cho ta biết, mặc kệ khó bao nhiêu, chỉ cần ngươi nói cho ta biết biện pháp, dù không thể thực hiện cũng không sao. Chỉ cần ngươi không nói sai, ta ra chiêu, có thể khống chế ở ba thành. Ba thành, ngươi sẽ có một nửa hi vọng khiêng qua.
Kim Ấn Quân Chủ động tâm.
Tuy Kim Ấn Quân Chủ là một Linh thể, nhưng so với nhân loại, nó lại ít đi vài phần gian trá.
Kim Ấn Quân Chủ đã nói như vậy, liền đại biểu cho nó nghĩ như vậy.
Giang Trần trầm ngâm một lát, gật đầu nói:
- Ngươi muốn thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn này, trừ khi lực lượng của ngươi, có thể thức tỉnh đến cấp độ siêu việt Nguyên Từ Kim Sơn. Nhưng mà, ngươi cũng biết, Linh thể như ngươi, là Nguyên Từ Kim Sơn thai nghén thành, trình độ thức tỉnh của ngươi lại cao, cũng không có khả năng siêu việt bản thân Nguyên Từ Kim Sơn, cho nên, đây là một nghịch biện. Từ trên lý luận mà nói, ngươi vĩnh viễn không thoát ly được Nguyên Từ Kim Sơn. Trừ khi…
- Trừ khi cái gì?
Kim Ấn Quân Chủ vội vàng hỏi.
- Trừ khi ngươi được ngoại lực trợ giúp. Hoặc là, chủ nhân của Nguyên Từ Kim Sơn, nguyện ý bỏ qua Nguyên Từ Kim Sơn, cho ngươi hấp thu toàn bộ Nguyên Từ Kim Sơn, để bản thân ngươi trở thành Nguyên Từ Kim Sơn, hoặc là nói, để cho Nguyên Từ Kim Sơn biến thành ngươi.
- Ý của ngươi là, ta và Nguyên Từ Kim Sơn, hoàn toàn dung hợp?
Kim Ấn Quân Chủ hỏi.
Chương 492 Giao dịch cùng thỏa hiệp 1
- Đại khái là như vậy, bất quá, ý niệm của nguyên chủ nhân khống chế ngươi, làm sao ngươi có thể dung hợp cả tòa Nguyên Từ Kim Sơn?
Kim Ấn Quân Chủ nghe vậy, vẻ mặt uể oải, thì thào thở dài:
- Chẳng lẽ, ta cuối cùng không có hi vọng thoát ly? Không thể đạt được tự do ta muốn?
- Ta bề ngoài giống như không có nói như vậy a?
Giang Trần cười khổ.
Hai mắt của Kim Ấn Quân Chủ đột nhiên toát ra tinh quang:
- Vậy ý của ngươi là gì?
- Ý của ta rất rõ ràng, hai con đường. Một, ý niệm của chủ nhân Nguyên Từ Kim Sơn không hề khống chế ngươi, để ngươi có hi vọng dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, cả hai dung làm một thể. Thứ hai, đạt được ngoại lực trợ giúp.
- Ý niệm không hề khống chế ta?
Kim Ấn Quân Chủ thì thào nói, đột nhiên, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.
- Nhân loại, nếu như ngươi thông qua khảo hạch, ta giao ra Nguyên Từ Chi Tâm, ngươi liền trở thành chủ nhân của Nguyên Từ Kim Sơn. Như vậy, ý niệm của nguyên chủ nhân, sẽ không thể trói buộc ta nữa. Có phải ý nghĩa, ta có hy vọng dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn hay không?
- Trên lý luận là như thế, chẳng qua nếu như ta luyện hóa được Nguyên Từ Chi Tâm, Nguyên Từ Kim Sơn chính là bảo vật của ta, ngươi muốn dung hợp nó, chỉ sợ ta không bỏ được.
- Không bỏ được? Vì cái gì?
Kim Ấn Quân Chủ lộ vẻ hung quang.
- Ngươi cũng biết, ta chỉ là Tiên cảnh tam trọng, thực lực thấp kém, Nguyên Từ Kim Sơn này, với ta mà nói, là một môn hộ thân chi bảo. Ngươi nói, tại sao ta phải buông tha nó?
Kim Ấn Quân Chủ cười lạnh:
- Ngươi không sợ ta một cái tát chụp chết ngươi?
- Ngươi không thể chụp chết ta, hành động của ngươi, có ý niệm của nguyên chủ nhân chi phối. Câu trả lời của ta đã cho ngươi thoả mãn, ngươi chỉ có thể dùng ba thành thực lực. Ba thành thực lực, ta có hy vọng khiêng qua. Căn cứ nguyên chủ nhân định ra quy củ, ta có thể luyện hóa Nguyên Từ Chi Tâm. Sau khi luyện hóa Nguyên Từ Chi Tâm, ta sẽ là tân chủ nhân của ngươi. Đến lúc đó, một ý niệm của ta, có thể quyết định sinh tử của ngươi.
Kim Ấn Quân Chủ buồn bực, hắn phát hiện, nói tới nói lui, mình vẫn là bị quấn vào.
Căn cứ ý chí của nguyên chủ nhân lưu lại quy tắc, đích thật là có chuyện như vậy.
Đối phương trả lời, đã để cho mình thoả mãn, như vậy tiếp theo công kích, hắn chỉ có thể dùng ba thành lực lượng.
Nếu như vi phạm quy tắc, Kim Ấn Quân Chủ sẽ tự động giải thể, như vậy lần sau thức tỉnh, cũng không biết đợi đến năm nào tháng nào rồi.
- Nhân loại, chỉ cần ngươi buông tha Nguyên Từ Kim Sơn, để cho ta dung hợp nó. Ta thề, sẽ ở bên cạnh ngươi bảo hộ ngươi một ngàn năm. Một ngàn năm này, ta làm tôi tớ cho ngươi, đầy đủ để ngươi phát triển a?
Kim Ấn Quân Chủ lo nghĩ, đã tìm được một phương pháp xử lý ổn thỏa. Ở hắn xem ra, chuyện này đã rất ủy khuất, nhượng bộ rất lớn rồi.
Giang Trần tươi cười như trước, nhưng lại nhàn nhạt lắc đầu:
- Nguyên Từ Kim Sơn, ta không có khả năng buông tha. Hơn nữa, dù ta đáp ứng ngươi, ngươi muốn dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, không có ngàn năm, là tuyệt đối không có khả năng hoàn thành. Cho nên, dù ngươi thề, một ngàn năm này, cũng không bảo hộ được ta. Ta không có hứng thú chờ ngươi một ngàn năm.
- Nhân loại, ngươi không nên được một tấc lại muốn tiến một thước, cùng lắm thì nhất phách lưỡng tán? Nếu như ta vi phạm ý chí của chủ nhân đánh chết ngươi, nhiều nhất là phá thành mảnh nhỏ, tiếp tục ngủ say, một ngày nào đó sẽ thức tỉnh lần nữa. Nhưng ngươi, sau khi chết, liền không có khả năng sống lại.
Kim Ấn Quân Chủ uy hiếp.
- Ngươi nói cũng có đạo lý. Bất quá, ta có thể đảm bảo, về sau ngươi thức tỉnh mười vạn lần, cũng không có khả năng gặp được người giống như ta. Chỉ có ta, mới có thể trợ giúp ngươi thoát khỏi Nguyên Từ Kim Sơn, cho ngươi đạt được tự do ngươi muốn. Trừ ta ra, trước kia người tới chỗ này làm không được, về sau đến người, đồng dạng cũng làm không được. Ngươi không tin, có thể thử.
Lúc này, Giang Trần cũng bắt được nhược điểm của Kim Ấn Quân Chủ.
Kim Ấn Quân Chủ nghe vậy, quả thực ngẩn ngơ.
Đôi mắt như chuông đồng nhìn chằm chằm vào Giang Trần, thân thể khổng lồ, chỉ cần hướng phía trước bước vài bước, là có thể giết chết nhân loại này.
Cái này là không hề nghi ngờ, cũng không có khả năng có lo lắng.
Thế nhưng mà, Kim Ấn Quân Chủ từ trên Nguyên Từ kính, lại nhìn không tới bất cứ ba động gì. Nói cách khác, nhân loại này không có nói dối.
Nếu như người này nói dối, Nguyên Từ kính sẽ sinh ra chấn động lớn.
Mà giờ khắc này, Nguyên Từ kính bình tĩnh không gợn sóng, cái kia ý vị như thế nào?
Ý nghĩa nhân loại này nói, là chính xác, không có nửa câu nói dối. Ngay cả Nguyên Từ kính cũng tìm không thấy bất luận sơ hở gì, tán thành hắn nói.
Giết nhân loại này?
Kim Ấn Quân Chủ rất bạo ngược, từ thời đại Viễn Cổ đến nay, hắn hành hạ đến chết qua vô số người tới chỗ này.
Thế nhưng mà, giờ khắc này, hắn dao động.
Bởi vì, mộng tưởng tự do của hắn, chưa bao giờ tiếp cận như thế. Hắn chưa bao giờ phát hiện trên thân người nào, có hi vọng tự do.
Thế nhưng mà nhân loại này, lại để cho hắn thấy được một đường hi vọng.
Giết một nhân loại, đối với Kim Ấn Quân Chủ mà nói, cũng không phải việc khó gì. Thế nhưng mà, quê quá hóa khùng giết chết nhân loại này xong, Kim Ấn Quân Chủ vi phạm quy củ mà chủ nhân định ra, sẽ trực tiếp phá thành mảnh nhỏ, đợi đến lần thức tỉnh sau, cũng không biết lúc nào.
Thậm chí, đến lúc đó thần thức thức tỉnh, còn có phải hắn hiện tại hay không, cũng nói không chừng.
- Không thể giết, không thể giết. Nhân loại này, là hi vọng duy nhất để ta đạt được tự do.
Kim Ấn Quân Chủ cố gắng khống chế nội tâm luống cuống.
- Kim Ấn Quân Chủ, ta có một đề nghị, không biết ngươi có hứng thú hay không?
Lúc này, thanh âm của Giang Trần khoan thai vang lên.
- Cái gì? Ngươi có đề nghị gì tốt?
Kim Ấn Quân Chủ vội hỏi.
- Trước kia ta đã từng nói qua, có hai biện pháp. Nguyên Từ Kim Sơn ta không bỏ được, nhưng mà, ngoại trừ để ngươi dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, còn có một biện pháp. Nếu có ngoại lực trợ giúp, đồng dạng có thể giúp ngươi đạt được tự do.
- Ngoại lực trợ giúp gì?
- Ngoại lực trợ giúp, hi vọng rất xa vời. Nếu như tương lai có thể gặp được bảo vật cùng loại như Nguyên Từ Kim Sơn, ngươi có thể từ đó mượn nhờ lực lượng, cũng không phải là không có hi vọng thoát khỏi. Bất quá, loại bảo vật như Nguyên Từ Kim Sơn này, rất khó tìm.
- Khó tìm ngươi còn nói làm gì? Chẳng lẽ ngươi muốn ta vì một hy vọng mong manh, mà đáp ứng cùng ngươi thỏa hiệp?
Kim Ấn Quân Chủ không vui nói.
- Đương nhiên không phải, đề nghị của ta là, để cho ta luyện hóa Nguyên Từ Chi Tâm, đạt được Nguyên Từ Kim Sơn. Tương lai, ta tận lực giúp ngươi tìm kiếm ngoại vật trợ giúp. Nếu như cuối cùng vẫn tìm không thấy, thời điểm thực lực của ta đại thành, tác dụng của Nguyên Từ Kim Sơn không lớn, ta sẽ trợ giúp ngươi dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, để Nguyên Từ Kim Sơn dung nhập linh thể của ngươi, để ngươi đạt được tự do, như thế nào?
Chương 493 Giao dịch cùng thỏa hiệp 2
Giang Trần đem đề nghị cuối cùng nhất của mình vứt ra.
- Kim Ấn Quân Chủ, ngươi có thể cự tuyệt. Bất quá, đây là điều kiện duy nhất ta có thể đáp ứng.
Khẩu khí của Giang Trần chém đinh chặt sắt.
Hơi thở của Kim Ấn Quân Chủ như trâu, hồng hộc thở phì phò, hiển nhiên nội tâm rất xoắn xuýt.
Rồi đột nhiên, ánh mắt của Kim Ấn Quân Chủ giương lên:
- Nhân loại, ngươi chỉ là Tiên cảnh tam trọng, dựa vào cái gì để cho ta tin tưởng ngươi có thể đạt được thực lực đại thành? Ta sao biết phải đợi bao nhiêu năm?
- Từ khi ngươi đạt được linh thức, đến bây giờ có đã bao nhiêu năm?
Giang Trần nhàn nhạt hỏi lại.
- Ta... Ta không có tính toán qua, có lẽ không dưới mười vạn năm a?
Kim Ấn Quân Chủ lẩm bẩm nói.
- Mười vạn năm?
Giang Trần nở nụ cười.
- Mười vạn năm quá lâu. Ta không cần mười vạn năm, thực lực của ta đại thành, một vạn năm là đủ.
- Hừ, khoác lác ai không biết? Ngươi dựa vào cái gì?
Giang Trần ngạo nghễ nói:
- Ta dựa vào cái gì? Chỉ bằng ta đến nơi đây, chỉ bằng ngươi muốn giết ta, lại không hạ thủ được, lý do này, còn chưa đủ sao?
Kim Ấn Quân Chủ sững sờ, lại không thể cãi lại.
Từ viễn cổ đến nay, bao nhiêu người đi vào tầng thứ 10, tu vi thực lực cao hơn Giang Trần, cũng không biết có bao nhiêu.
Thế nhưng mà, người có thể làm cho Kim Ấn Quân Chủ hắn không hạ được sát thủ, tâm lý phòng tuyến không ngừng tan rã, thật đúng là trước nay chưa từng có.
Mà thiếu niên trước mắt này, nhìn như không đến hai mươi tuổi, lại dị thường lão thành, mặc dù đối mặt Kim Ấn Quân Chủ hắn, cũng tỉnh táo lạnh nhạt.
Phảng phất sinh tử đại sự, ở trong mắt thiếu niên này, hoàn toàn có thể đối đãi lạnh nhạt.
Lòng dạ như vậy, khí độ cùng khí thế như vậy, đều khiến Kim Ấn Quân Chủ không thể không xem trọng Giang Trần.
Nhưng mà, để cho Kim Ấn Quân Chủ chính thức dao động, lại là những lời này của Giang Trần.
Kim Ấn Quân Chủ rất rõ ràng, không hề nghi ngờ, thiếu niên trước mắt này, đích xác không phải ăn nói lung tung, hắn là chân chính hiểu được quan hệ giữa Kim Ấn Quân Chủ cùng Nguyên Từ Kim Sơn.
Cũng chính thức biết rõ làm như thế nào để cho Kim Ấn Quân Chủ hắn thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn, đạt được tự do.
Kim Ấn Quân Chủ nhìn qua thiếu niên biểu lộ kiên nghị kia, thở dài một tiếng, lẩm bẩm nói:
- Mà thôi mà thôi, xem ra, ta cũng không có lựa chọn khác.
- Thiếu niên, bổn quân chủ muốn nghe một câu thệ ngôn của ngươi.
- Có thể.
Giang Trần chỉ tay lên trời, nghiêm mặt nói.
- Giang Trần ta, dùng Thiên Địa thệ ngôn, tương lai chắc chắn toàn lực trợ giúp Kim Ấn Quân Chủ thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn. Trong một vạn năm, nếu không thành, liền để Kim Ấn Quân Chủ dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, cho hắn đạt được tự do. Nếu như vi phạm thệ ngôn hôm nay, trời tru đất diệt.
Kim Ấn Quân Chủ nghe xong thệ ngôn, gật gật đầu, hai tay mở ra, tất cả Nguyên Từ kính lập tức hóa thành đạo đạo hào quang, biến mất vô tung vô ảnh.
- Giang Trần, chuẩn bị sẵn sàng. Theo như quy định, ngươi còn phải tiếp ta một kích. Bất quá, một kích này, ta sẽ áp chế đến một thành lực lượng. Nếu như ngươi ngay cả một thành lực lượng cũng kháng không nổi, vậy ngươi không xứng với Nguyên Từ Kim Sơn.
Hai chân của Kim Ấn Quân Chủ như là trụ lớn, bước ra vài bước, phảng phất như một ngọn núi lớn di động, khí thế bức người.
Kim Ấn Quân Chủ đã nghĩ thông suốt, như vậy một thành công lực này, chỉ là trở ngại quy củ do nguyên chủ nhân của Nguyên Từ Kim Sơn định ra.
Nếu như không tiến hành theo quy củ, vi phạm ý chí của nguyên chủ nhân, Kim Ấn Quân Chủ sẽ tan thành mây khói, Chân Linh tan rã, cũng chỉ có thể chờ đợi lần thức tỉnh tiếp theo.
Hai chân vừa thô vừa to như trụ trời, cấp tốc vọt tới trước, giẫm trên mặt đất rầm rầm rầm, toàn bộ Nguyên Từ Kim Sơn như run rẩy lên.
- Xem quyền.
Cánh tay của Kim Ấn Quân Chủ bạo phát, đấm ra một quyền.
Mặc dù chỉ là một thành công lực, nhưng ở trong Nguyên Từ Kim Sơn, một quyền ẩn chứa Linh lực tinh hoa của Nguyên Từ Kim Sơn này, vẫn để cho không khí chung quanh đọng lại.
Giang Trần chỉ cảm thấy trước mặt giống như có một ngọn núi lớn đánh tới, hơn nữa là một ngọn núi đao bộc lộ tài năng.
Cười khổ một tiếng, không thể không cảm thán thực lực của Kim Ấn Quân Chủ này biến thái. Cho dù áp chế đến một thành công lực, nhưng uy lực một quyền này, như cũ không phải là Tiên cảnh tam trọng có thể trực diện chọi cứng.
Băng Hỏa Yêu Liên xuất hiện, chỉnh tề sắp xếp, cánh hoa cực lớn như khí tường dẻo dai, sinh sinh ngăn lại uy lực một quyền này.
Phanh…
Sáu gốc Băng Hỏa Yêu Liên bị một quyền vô kiên bất tồi kia oanh bay.
Nhưng mà, cánh hoa dẻo dai mười phần, lại hoàn toàn hóa giải quyền cương cường đại.
Tuy Kim Ấn Quân Chủ cường đại, nhưng Băng Hỏa Yêu Liên với tư cách Linh thể Top 5 Chư Thiên, cũng không phải hư danh nói chơi.
Tuy trước mắt trình độ tiến hóa không bằng Kim Ấn Quân Chủ, nhưng mà dùng sáu đánh một, hơn nữa một quyền của Kim Ấn Quân Chủ chỉ có một thành công lực, cho nên tuy Băng Hỏa Yêu Liên ở trên khí thế thua một tí, nhưng bản thể lại không có bị thương tổn.
- Ân?
Kim Ấn Quân Chủ nhìn sáu gốc Băng Hỏa Yêu Liên, lại giơ nắm đấm của mình lên nhìn nhìn, vẻ mặt kinh ngạc
- Giang Trần, hoa sen này của ngươi, có chút cổ quái.
Giang Trần cười cười:
- Ngươi chớ xem thường hoa sen này, nếu để cho nó tiến hóa đến hình thái Chung Cực, coi như trạng thái ngươi đỉnh phong, cũng chưa hẳn là đối thủ của nó.
Nếu Băng Hỏa Yêu Liên tiến hóa đến đỉnh phong, ngay cả đại năng ở Chư Thiên vị diện cũng sẽ đau đầu, Kim Ấn Quân Chủ này cuối cùng chỉ là một Linh thể của Nguyên Từ Kim Sơn, đỉnh phong đối chiến đỉnh phong, thật đúng là không phải đối thủ của Băng Hỏa Yêu Liên.
- Lợi hại như vậy?
Kim Ấn Quân Chủ tắc luỡi.
- Băng Hỏa Yêu Liên, ở trong Chư Thiên vị diện, nó cũng có thể xếp vào Top 5. Ngươi cảm thấy nó có lợi hại hay không?
Giang Trần cười ha hả hỏi lại.
- Top 5Chư Thiên?
Kim Ấn Quân Chủ trợn mắt há hốc mồm, thì thào thở dài.
- Giang Trần, như vậy xem ra, ngươi thật đúng là yêu nghiệt a. Ngươi như vậy mà là một Tiên cảnh tam trọng sao? Một ít Nguyên cảnh, chỉ sợ cũng không hiểu nhiều, không có trang bị tốt như ngươi.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, lại hỏi:
- Nguyên Từ Chi Tâm ở đâu?
Kim Ấn Quân Chủ ngẩng đầu, lớn tiếng nói:
- Yên tâm đi, ngươi đã thông qua khảo hạch, theo như ý chí của nguyên chủ nhân, Nguyên Từ Kim Sơn này liền truyền thừa cho ngươi. Nguyên Từ Chi Tâm, ở chỗ này.
Kim Ấn Quân Chủ nói xong, hai tay bỗng nhiên chấn động, hai cánh tay ở trong kim quang lăn tăn không ngừng biến hóa, không bao lâu, liền biến thành hai thanh lợi kiếm lành lạnh.
- Khai…
Hai tay vung lên, lợi kiếm hóa thành một đạo kim quang, thiết cắt mặt đất.
Một khe hở chậm rãi xuất hiện, không ngừng biến lớn.
Trong khe hở, kim quang trùng thiên, như mặt trời chiếu rọi, cho người một loại cảm giác cực kỳ thần thánh.
Chương 494 Nguyên Từ Kim Sơn biến mất
Hai tay của Kim Ấn Quân Chủ nắm một cái, kim quang kia hóa thành sương mù mờ mịt, không ngừng bốc lên.
Ở trong sương mù, một vật Kim sắc lớn như trứng ngỗng, từ dưới đất chậm rãi bay lên.
- Đi…
Cánh tay của Kim Ấn Quân Chủ phất lên, vật kia hóa thành một đạo kim quang, bắn thẳng đến trước mặt Giang Trần.
Giang Trần dẫn Băng Hỏa Yêu Liên, vững vàng tiếp được vật này.
- Nguyên Từ Chi Tâm?
Kim Ấn Quân Chủ gật đầu:
- Luyện hóa Nguyên Từ Chi Tâm này, Nguyên Từ Kim Sơn sẽ là của ngươi. Ngươi có thể truyền thừa Nguyên Từ Kim Sơn, tùy ý điều khiển, có thể lớn có thể nhỏ, thu phát tùy tâm.
Giang Trần lộ vẻ vui mừng, thiên tân vạn khổ, cuối cùng chờ đến thời khắc Nguyên Từ Chi Tâm xuất hiện.
…
Những giám khảo ở cửa khảo hạch thứ ba kia, đều có chút chán đến chết.
Hiện tại, thời gian khảo hạch đã qua sáu bảy ngày, đại bộ phận người khảo hạch, hoặc là bị nốc-ao, hoặc là thông qua tầng thứ năm, vô lực tiếp tục, từ trong Nguyên Từ Kim Sơn đi ra.
Đương nhiên, nhân số đi ra, cùng nhân số đi vào, hiển nhiên là không giống.
Bất quá, lúc này không có đi ra, trên cơ bản sẽ rất khó có hi vọng trở ra rồi. Trừ khi bọn hắn một mực tiến lên, không ngừng trùng kích đỉnh núi cao nhất Nguyên Từ Kim Sơn.
Thế nhưng mà, căn cứ nhóm giám khảo hiểu biết, đã đến tầng thứ tám Nguyên Từ Kim Sơn, những Võ Giả thế tục này, trên cơ bản sẽ không có khả năng tái tiến một bước.
- Nghe nói, bàn thạch yêu nghiệt kia còn không có đi ra?
- Đúng vậy, đã đến ngày thứ bảy rồi. Nếu như còn không ra, đúng hạn suy tính, ít nhất cũng phải đi đến tầng thứ chín. Tầng thứ chín này, Nguyên Từ Phong Bạo phi thường đáng sợ. Ai, thiên tài này, cũng đừng bổ nhào dưới Nguyên Từ Phong Bạo a.
- Sẽ không đâu, thiên tài là thiên tài, trời sinh thì có Đại Khí Vận. Trước kia không phải có người nói hắn nhất định sẽ vẫn lạc trong động quật Thiên Hỏa linh mạch sao? Cuối cùng như thế nào?
- Ngươi nói cũng có đạo lý, thiên tài chính thức, nhất định sẽ không giống người thường. Bàn thạch yêu nghiệt này, nếu như là loại thiên tài kia, nhất định có số mệnh của hắn, sẽ không dễ dàng gặp chuyện không may như vậy.
- Đúng, kiên nhẫn chờ a. Dù sao chưa tới mười ngày kỳ hạn, ai cũng không thể kết luận bên trong xảy ra chuyện gì. Mười ngày kỳ hạn đến, chỉ cần hắn còn sống, Nguyên Từ Kim Sơn sẽ tống hắn ra. Nếu chết ở trong Nguyên Từ Kim Sơn, vậy cái gọi là thiên tài kia, chỉ là một sao băng mà thôi.
- Ai, liên minh 16 nước tịch mịch quá lâu, bốn đại tông môn một mực bình tĩnh, bao nhiêu năm cũng không có xuất hiện qua yêu nghiệt tuyệt thế rồi. Thực không muốn một hạt giống tốt cứ như vậy vẫn lạc.
- Cửa thứ ba này, đoán chừng những người còn lại, sẽ chưa đủ hai vạn a?
Đang lúc nói chuyện, đột nhiên tầm đó, ở giữa thiên địa có một đạo kim quang bắn lên, lập tức chiếu sáng cả hư không, khiến ánh mắt tất cả mọi người không thể mở ra.
Như là diệt thế kim quang, sáng đến tất cả mọi người kìm lòng không được nhắm mắt lại, không dám nhìn thẳng.
Ầm ầm…
Đón lấy, nổ mạnh như Thiên Địa băng diệt, như vô số Thiên Thần ở trong hư không xoa đẩy, như Lôi Công Điện Mẫu tùy ý giương oai, sấm sét vang dội, nổ mạnh không ngừng.
Kim quang kia theo nổ mạnh, càng thêm chướng mắt, chiếu rọi toàn bộ hư không, cả thiên địa chỉ còn lại có một loại nhan sắc, bắn đến tất cả mọi người mở mắt không ra.
Thời khắc này, cho dù là Tứ đại lão tổ, ẩn ẩn tầm đó cũng có một loại cảm giác tận thế tiến đến, thân thể giống như thuyền cô độc trong biển rộng, phiêu diêu bất định, không cách nào điều khiển vận mệnh.
Bốn phía thân thể, giống như có lực lượng vô hình trói buộc, để cho cước bộ của bọn hắn trầm trọng, để cho thân thể của bọn hắn như tưới chì.
- Nguyên Từ chi lực?
Tứ đại lão tổ đều giật mình, Nguyên Từ chi lực này, bọn hắn như thế nào lại không biết
Nguyên Từ chi lực cường đại, vậy mà làm cho Tứ đại lão tổ bọn hắn cũng cảm thấy thân bất do kỷ, trong nháy mắt sinh ra ảo giác vận mệnh không do mình.
- Chuyện gì xảy ra?
Sắc mặt Truy Dương lão tổ trầm xuống, đang muốn mở pháp nhãn điều tra, nhưng kim quang đáng sợ giống như lợi kiếm, đâm vào hai đồng tử của hắn.
- Không tốt.
Cảm giác nguy cơ đánh úp lại, Truy Dương lão tổ lập tức nhắm hai mắt, không dám đối kháng kim quang.
Lão tổ khác, cũng nhao nhao kinh động, tao ngộ tương tự như Truy Dương lão tổ. Chỉ là, loại tình huống này, Tứ đại lão tổ cũng vô lực đi cải biến cái gì, chỉ có thể thúc dục phòng ngự toàn thân, cẩn thủ môn hộ, thần thức điều tra bốn phía, muốn nhìn đến tột cùng.
Chỉ là, ở dưới kim sắc quang mang, mặc kệ thần trí của bọn hắn đi đến đâu, điều tra đến thủy chung là một mảnh kim quang mịt mờ, như Hỗn Độn Thế Giới, không có bất kỳ manh mối, tìm không thấy nửa điểm dấu vết.
Cũng may, cục diện kim quang bao phủ này, cũng không có kéo dài quá lâu.
Ước chừng qua nửa khắc đồng hồ, kim quang chậm rãi biến mất.
Mà kim quang mang đến cảm giác áp bách cường đại, cũng chậm rãi biến mất. Chờ bọn hắn mở mắt ra, cảnh tượng bốn phía khôi phục như lúc ban đầu, tất cả giám khảo chủ trì khảo hạch, nguyên một đám cũng mặt mũi tràn đầy kinh ngạc từ trong góc chui ra.
Từ biểu lộ ngạc nhiên của mọi người đến xem, hiển nhiên không có người biết rõ xảy ra chuyện gì.
Đột nhiên, ánh mắt một gã giám khảo gắt gao nhìn qua phương xa, khuôn mặt vặn vẹo, cơ bắp không ngừng nhảy lên.
Thò tay chỉ phía trước, tựa như gặp quỷ nói:
- Xem... Xem, các ngươi mau nhìn. Xem...
- Nhìn cái gì? Gặp quỷ sao?
Bên cạnh, một gã giám khảo tức giận nói, ánh mắt men theo ngón tay tên giám khảo kia nhìn lại.
- Cái gì?
- A… Nguyên Từ Kim Sơn đâu?
- Nguyên Từ Kim Sơn không thấy rồi.
Tên giám khảo kia nói, giờ phút này vẻ mặt cũng như gặp quỷ, khoa trương quát lên.
Tất cả mọi người nghe xong lời này, đều nhao nhao nhìn lại trước mặt. Đón lấy, nguyên một đám biểu lộ, cơ hồ là không sai biệt, hoàn toàn là như gặp quỷ rồi.
Nguyên Từ Kim Sơn, từ mặt đất mọc lên, cao có thể che trời, vậy mà thật sự không thấy nữa.
Tầm mắt có thể đạt được, một mảnh bằng phẳng, phảng phất chưa từng có Nguyên Từ Kim Sơn gì.
Nguyên Từ Kim Sơn cao vạn trượng, để cho người sợ hãi kia, giống như bị một Thiên Thần dọn đi rồi.
- Chuyện gì xảy ra? Đạo kim quang kia, chẳng lẽ là Nguyên Từ Kim Sơn giải thể?
- Cái này… cái này cũng quá hiếm thấy đi à nha? Kia phải dùng bao nhiêu lực lượng, mới có thể để cho Nguyên Từ Kim Sơn giải thể?
- Chẳng lẽ, là Thiên Thần đến thế gian, dọn Nguyên Từ Kim Sơn đi rồi?
Những giám khảo này, đều nghị luận nhao nhao, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, chậc chậc sợ hãi thán phục. Loại sự tình này, đừng nói trước kia chưa thấy qua, coi như là nghe cũng chưa từng nghe qua.
Một ngọn núi cao vạn trượng, nói không có liền không có.
Cái này cần đại thần thông ra sao, mới có thể mang đi một ngọn núi lớn như vậy?
Đừng nói bọn hắn, coi như là Tứ đại lão tổ, chỉ sợ cũng chưa nghe nói qua sự tình quỷ dị bực này?
Chương 495 Đề ra nghi vấn cùng lấy lòng 1
Tu luyện võ đạo, cấp bậc càng cao, tu vi càng cường, cái này tự nhiên là đúng.
Một kích phá hủy một ngọn núi nhỏ, dùng thần thông của Tứ đại lão tổ, cũng chưa chắc làm không được.
Thế nhưng mà, muốn nói mang đi một tòa Kim Sơn vạn trượng, đừng nói Tứ đại lão tổ, dù thực lực lại thăng gấp 10 lần, chỉ sợ cũng làm không được a.
Di sơn đảo hải, truy tinh tróc nguyệt, đây chẳng qua là thần thông trong truyền thuyết.
Coi như là Nguyên Cảnh Tôn Giả, cũng làm không được.
Thế nhưng mà, Nguyên Từ Kim Sơn kia đâu? Nếu như không có người dọn nó đi, nó lại đi nơi nào?
Nguyên một đám mang theo nghi vấn, kinh ngạc nhìn về phía trước.
Nguyên Từ Kim Sơn, cứ như vậy biến mất trước mắt bọn hắn, một màn này, hiển nhiên là phá hủy nhận thức của bọn hắn.
Tứ đại lão tổ cũng chạy đến, bốn thân ảnh đứng ở phía trước, nhìn qua mảnh đất trống trải sau khi Nguyên Từ Kim Sơn biến mất, trong ánh mắt bốn người, đều tràn ngập khiếp sợ.
Nhìn lẫn nhau, đều từ trong mắt đối phương, chứng kiến một tia kiêng kị.
Ở trong Viễn Cổ di cảnh, một khi phát sinh biến cố, dù Tứ đại lão tổ bọn hắn, cũng không dám nói nhất định có thể mọi sự không lo.
Hôm nay, một màn quỷ dị này xuất hiện, vừa vặn chứng minh điểm ấy.
Mà giờ phút này, Giang Trần đang ngồi xếp bằng, cùng những đệ tử thông qua khảo hạch kia chung một chỗ. Hắn ở trong đoạn thời gian kim quang tăng vọt đó, đi tới trong đám người, không gây chú ý, cũng không đột ngột.
Về phần Nguyên Từ Kim Sơn, tự nhiên đã bị hắn bỏ vào trong túi.
Loại sự tình kinh thiên động địa này, Giang Trần tự nhiên sẽ không để cho mình lộ ra nửa điểm sơ hở.
Mặc dù thiên phú của mình rất mạnh, nhưng nếu như bí mật luyện hóa Nguyên Từ Kim Sơn tiết lộ ra, về sau chuyện phiền toái liền vô số.
Ở trước khi không có nắm chắc ứng đối các loại cục diện, Giang Trần tuyệt đối sẽ không để cho mình lâm vào trong phiền toái.
Tứ đại lão tổ nhìn hồi lâu, cũng điều tra không ra cái gì.
Những giám khảo phụ trách khảo hạch cửa thứ ba kia, nhao nhao đi tới trước mặt Tứ đại lão tổ, tiếp nhận Tứ đại lão tổ tra hỏi.
Dù sao, bọn hắn phụ trách khảo hạch, Tứ đại lão tổ không có tự mình chú ý, cho nên không biết hiện trường đến cùng xảy ra chuyện gì.
Chỉ là, Tứ đại lão tổ hỏi tới hỏi lui, cũng hỏi không ra cái gì.
- Theo lý thuyết, đây là ngày thứ bảy khảo hạch tiềm lực, không tới mười ngày kỳ hạn, dù Nguyên Từ Kim Sơn muốn biến mất, cũng có thể ở sau mười ngày mới biến mất. Bỗng nhiên tầm đó, Nguyên Từ Kim Sơn này không thấy tăm hơi. Các ngươi có hỏi qua những đệ tử thế tục tham gia khảo hạch kia không?
Truy Dương lão tổ hỏi.
Những giám khảo kia đều im lặng, hỏi? Hỏi như thế nào? Chẳng lẽ đệ tử thế tục, còn có thể mang Nguyên Từ Kim Sơn đi sao?
- Truy Dương lão quái, ngươi đừng nói chuyện cười. Nguyên Từ Kim Sơn này biến mất, nhất định có nguyên nhân, nhưng tuyệt đối không có khả năng cùng đệ tử thế tục có quan hệ. Đừng nói bọn hắn, dù bốn người chúng ta hợp lực, ở trên cơ sở này, lực lượng lại đề thăng gấp 10 lần, chỉ sợ cũng chuyển không động Nguyên Từ Kim Sơn a?
Cửu Sư lão cười quái dị nói.
Truy Dương lão tổ hừ lạnh một tiếng, ánh mắt âm trầm, lộ ra một tia dò xét, đảo qua những đệ tử thế tục hoàn thành khảo hạch kia.
Sau khi khảo hạch cửa thứ ba, những người còn lại, đã chưa đủ hai vạn.
Nhưng mà, hai vạn người ở dưới ánh mắt sắc bén của Truy Dương lão tổ nhìn chằm chằm, mỗi một cái đều cảm giác như núi lớn đập vào mặt, cảm thấy hô hấp không thuận, kinh mạch toàn thân bành trướng, huyết dịch cũng sôi trào lên, phảng phất Truy Dương lão tổ tùy ý phát thêm chút uy áp, nguyên một đám sẽ bạo thể mà chết.
- Thông qua tầng thứ bảy Nguyên Từ Kim Sơn, đều đến phía trước cho ta.
Truy Dương lão tổ quát.
Trong đám người một hồi xao động, những đệ tử thế tục thông qua tầng thứ bảy Nguyên Từ Kim Sơn, mỗi một cái đều nơm nớp lo sợ đi đến hàng phía trước.
Mỗi người đi đến tầng thứ mấy, sau khi đi ra, đều cầm Minh Bài dự thi đến đăng ký.
- Lấy Minh Bài dự thi của các ngươi ra.
Truy Dương lão tổ thản nhiên nói.
Trong nội tâm Giang Trần ám động, biết rõ lần này, chỉ sợ muốn lừa dối vượt qua kiểm tra, có chút khó khăn.
Những Võ Giả thông qua tầng thứ bảy, đều sớm bị Nguyên Từ Kim Sơn bắn ra. Chỉ cần bắn ra, sẽ lấy Minh Bài dự thi đi đăng ký thành tích.
Mà Minh Bài dự thi của Giang Trần, lại không có đăng ký thành tích, cái kia nói rõ, thời điểm Nguyên Từ Kim Sơn biến mất, hắn vẫn còn ở trên Nguyên Từ Kim Sơn.
Quả nhiên, kiểm tra từng khối Minh Bài dự thi, khối của Giang Trần là duy nhất không có đăng ký, rất nhanh đã bị điều tra ra.
- Là hắn…
Nhóm giám khảo tự nhiên nhận ra khối Minh Bài dự thi này, đây là bàn thạch yêu nghiệt mà bọn hắn một mực thảo luận.
- Quả nhiên, bàn thạch yêu nghiệt này không có vẫn lạc ở trong Nguyên Từ Kim Sơn.
- Thế nhưng mà, Nguyên Từ Kim Sơn biến mất, nếu như lúc ấy hắn còn trên núi, sao sẽ không có việc gì?
- Không phải Nguyên Từ Kim Sơn kia biến mất, cùng hắn có quan hệ chứ?
- Chậc chậc, hắn bị Truy Dương lão tổ nhìn chằm chằm, xem ra sẽ thua thiệt lớn.
Nhóm giám khảo nghị luận nhao nhao, ánh mắt nhìn Giang Trần, có đồng tình, cũng có nhìn có chút hả hê.
Truy Dương lão tổ chắp hai tay sau lưng, biểu lộ đạm mạc, mặc dù ánh mắt không nghiêm khắc giống như trước, nhưng lại tập trung Giang Trần, phảng phất một cọng tóc gáy trên người Giang Trần, cũng không thể thoát khỏi hắn giám thị.
- Ngươi giải thích một chút đi, vì sao Minh Bài của ngươi, lại không có đăng ký thành tích?
Khẩu khí đạm mạc, nhưng lại lộ ra uy áp cường đại, như có như không, như một thanh Tài Quyết Chi Nhận, treo trên đỉnh đầu Giang Trần.
Nguyên Cảnh Tôn Giả, cho dù vận dụng ba thành uy áp, cũng đủ để cho Tiên cảnh tam trọng toàn thân run rẩy.
Mà giờ khắc này, Truy Dương lão tổ cũng động ba thành uy áp.
Mí mắt Giang Trần nhẹ nhàng nhúc nhích, tâm luôn phẳng lặng, đối mặt Truy Dương lão tổ uy áp, cũng không có ngoan cố chống lại, mà thân thể nhoáng một cái, giả bộ như lực không thể địch.
- Không biết lão tổ muốn ta giải thích cái gì? Ta thí luyện còn không chấm dứt, Minh Bài không có đăng ký thành tích, không phải rất bình thường sao?
Giang Trần khó hiểu hỏi thăm.
- Hừ, thiếu niên, không nên ra vẻ ở trước mặt lão phu. Nguyên Từ Kim Sơn biến mất, sẽ không vô duyên vô cớ. Nguyên Từ Kim Sơn biến mất, ngươi vẫn còn ở trong Nguyên Từ Kim Sơn. Nói, ngươi ở đó, đến cùng nhìn thấy cái gì? Hoặc là nói, ngươi ở đó, đến cùng làm cái gì?
Ngữ khí của Truy Dương lão tổ, lại tăng thêm vài phần.
Lại bỏ thêm một thành uy áp, bốn thành uy áp thúc giục, thân hình Giang Trần thoáng cái nặng hơn rất nhiều. Lực lượng vô hình đè xuống toàn thân, huyết mạch cốt cách như muốn bạo thể.
Trán chảy mồ hôi, Giang Trần lại không lui nửa bước, ngẩn đầu, bất khuất kêu lên:
Bình luận facebook