• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Full Nhật Ký Trưởng Thành Của Nữ Oa(Bản Mới) (2 Viewers)

  • nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-195

Chương 198: Trải nghiệm giá khuyến mãi nha cưng




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
72363.png

Xem ảnh 2
72363_2.png
Cơ thể Xi Vưu phồng lớn, từng bắp thịt cứng rắn dưới da gồng lên, gân xanh nổi lên giật thình thịch. Cặp sừng dê trên trán lộ ra vẻ bén nhọn khiến người ta sợ hãi, tỏa ra ánh sáng u ám như kim loại.



Mà trong mắt anh ta, con ngươi nhỏ hẹp đỏ đậm đến mức như sắp chảy máu. Từng luồng khí tà ác cuồn cuộn tràn ra từ cơ thể anh ta không chút che giấu, hung ác nặng nề gần như khiến người khác ngạt thở.



Hai tay anh ta nắm hờ rồi chợt duỗi mạnh ra. “Roạt” một tiếng, mười đầu móng tay đột nhiên biến thành móng vuốt nhọn hoắt tựa như dã thú, dài sắc như lưỡi dao, trông như thể bộ móng kim loại đột nhiên bắn ra.



Xi Vưu vươn đầu lưỡi liếm qua khóe môi khô khốc, con ngươi hẹp màu máu nhìn chằm chằm không dời mắt vào cánh cửa đang đóng chặt, như xuyên thấu qua lớp cửa để nhìn thấy người đang đứng phía sau. Anh ta nở nụ cười vừa hưng phấn lại vừa khát máu, thấp giọng nỉ non: “Họ Hiên Viên...”



Ba chữ này vừa thoát ra khỏi kẽ răng, cả người Xi Vưu chợt lao vụt ra ngoài như điện xẹt. Trước khi tất cả mọi người kịp phản ứng, anh ta đã đột ngột xuất hiện ở trước cửa, vung móng vuốt sắc bén lên thật cao, đánh xuống cánh cửa.



Nhưng chính vào lúc này, cánh cửa lại bật tung một cách đột ngột hơn. Cùng với những mảnh gỗ vụn bay tung tóe khắp phòng, một chiếc đuôi rắn màu xanh quất mạnh vào bên trong. Sau một tiếng nổ vang khiến da đầu người khác run lên, thân thể Xi Vưu ở giữa không trung trực tiếp trúng đòn, bị quất bay về với tốc độ còn nhanh hơn cả lúc lao lên, đập vào sàn nhà tạo thành một cái hố to đùng.



Phong Tiểu Tiểu: “...”



Dương Nghiên: “...”



“... Anh Nhị, anh có thấy cảnh tượng này rất quen thuộc không?” Phong Tiểu Tiểu ngẩng đầu hỏi Dương Nghiên như đang trưng cầu ý kiến.



Dương Nghiên ho khan một tiếng: “Có phải cô cũng nhớ đến chuyện lần đầu tiên anh Hy đến đây, ý thức của anh ta bỗng nhiên chui từ cơ thể của Tiểu Khương ra?”



Quả nhiên là...



Phong Tiểu Tiểu nhìn mà thần bất hạnh bị quất đến tàn tạ trong hố, trông có vẻ một chốc nữa cũng không thể hồi phục lại được. Cô đột nhiên thấy bùi ngùi không nguôi, đây quả thực là lịch sử lặp lại mà.



Giữa đám bụi mù mịt ngoài cửa, một bóng người thon dài kéo theo cái đuôi rắn chậm rãi trườn đến. Dường như anh còn chưa biết mình đã làm cái gì, chỉ khẽ chau mày: “Vừa rồi anh bỗng nhiên cảm nhận được sát khí. Có chuyện gì vậy?”



Đã mấy tháng trôi qua, hình như Phục Hy không hề thay đổi một chút nào, thậm chí không nói quá thì ngay cả quần áo anh mặc trên người vẫn là cái bộ mặc từ mấy tháng trước (...). Đôi mắt đen tuyền không một gợn sóng, bình tĩnh quét qua khắp phòng một lượt, cuối cùng Phục Hy cũng phát hiện ra Xi Vưu ở trong hố: “Lại là tên nhóc này...”



Trong mấy chữ ngắn ngủi của anh vậy mà lại mang theo một chút cảm xúc câm lặng bất lực.



Ban đầu khi anh vừa mới đến cũng gặp phải chuyện kiểu này, bây giờ lại vẫn y như thế... Thằng nhóc này đánh lén mình thành nghiện luôn rồi à?!



Mãi cho đến khi Phục Hy đi đến bên cạnh, vươn tay vuốt nhẹ tóc mình, Phong Tiểu Tiểu mới kịp phản ứng lại rằng giờ không phải lúc để ngẩn người. Cô chộp cái móng vuốt trên đầu mình xuống nắm trong tay, đôi mắt kích động sắp biến thành hình ngôi sao: “Anh Hy, anh trở về đúng lúc quá! Đương nhiên nếu như có thể về sớm hơn chút nữa thì càng tốt. Cây Thế Giới...”



Nhưng cô còn chưa kịp nói hết, Phục Hy đã thản nhiên gật đầu cắt lời: “Anh biết rồi.”



“Hử?!” Nhưng em còn chưa kịp nói xong mà...



“Lần này anh xuất quan trước kỳ hạn, cũng chính là vì chuyện đó.” Bị Phong Tiểu Tiểu nắm một tay, Phục Hy vẫn còn một cánh tay khác. Anh xoa nhẹ đầu cô, sau đó đầu ngón tay mang theo hơi lạnh thuận thế trượt xuống, quyến luyến vuốt ve hoa văn vảy rắn vẫn chưa hề biến mất hoàn toàn kể từ khi xuất hiện ở khóe mắt cô. Khóe môi anh hơi cong lên, vẽ ra một nụ cười nhẹ: “Đêm qua, cái cây đó đã được trồng xuống rồi đúng không?”



Pháp tắc được sinh ra từ cùng một mảnh vỡ nguyên thủy chỉ có thể tồn tại trong một vật chủ. Khi cây Thế Giới mới đã được trồng xuống rồi bén rễ, thì cái cây nguyên bản đã bị đào mất rễ chính, chỉ dựa vào chút chút sức mạnh còn sót lại trong thân cây để chống đỡ nên đương nhiên sẽ khô héo cực nhanh.



Vốn dĩ khi Phục Hy tìm được cây Thế Giới, anh chỉ cảm thấy linh khí của nó hơi yếu ớt một chút, nhưng so với ở thế giới bên ngoài thì vẫn còn tốt chán. Thế nên lúc đó anh cũng không biết bộ rễ trong lòng đất của nó đã bị kẻ khác đào đi mất.



Nhưng bây giờ đã phát hiện ra, đương nhiên anh sẽ lập tức quay về.



Phong Tiểu Tiểu vừa nghe Phục Hy nói như vậy thì đã đoán được đại khái sự tình. Về cơ bản thì anh phát hiện ra manh mối trong khoảng thời gian pháp tắc của cái cây cũ được chuyển giao sang cây mới.



Nếu anh đã biết thì tốt quá rồi, Phong Tiểu Tiểu thở phào, lại vội vàng nói ra một tin tức khác cho anh: “Bọn em đã biết Bàn Cổ là ai rồi!”



“Cái hoa văn này...” Phục Hy cũng chẳng để ý nhiều đến chuyện cây Thế Giới. Khi anh đang định chuyển sang chủ đề mà mình hứng thú hơn thì chợt nghe thấy Phong Tiểu Tiểu nói câu này. Anh còn chưa nói hết câu đã ngừng lại một chốc, nuốt lời vừa định thốt ra xuống: “... Bàn Cổ?”



Lúc này, Dương Nghiên xách Xi Vưu từ trong hố ra ngoài, vắt ngang anh ta lên vai, thuận miệng đế vào một câu: “Với cả con gái của anh cũng sống trong cùng khu của chúng ta đấy. Anh Hy có muốn đi gặp mặt chút không?”



“...”



Phục Hy chợt nhận ra sau khi xa cách mấy tháng, hiện tại anh hình như có chút không theo kịp mạch suy nghĩ của mọi người...



***



Nữ Bạt được ngủ đẫy giấc, sau khi tỉnh lại thấy vô cũng thỏa mãn.



Cả đêm bôn ba đều rất đáng giá. Tuy rằng buổi tối ngày đầu tiên bị người ta trói lại bắt ngâm nước suốt đêm, nhưng may mà Bàn Cổ nhân lúc hai người Dương Nghiên đi ra ngoài đã đến kịp, vớt mình và đầu của Hình Thiên ra... Mặc dù thảm hại như vậy, nhưng chỉ cần tưởng tượng ra vẻ mặt của đám người Nữ Oa hôm nay, Nữ Bạt lại có bỗng muốn ngửa mặt lên trời cười to.



Bọn họ đánh thắng thì thế nào chứ? Không phải kết quả vẫn bị Bàn Cổ đùa giỡn trong lòng bàn tay hay sao?



Cây Thế Giới chân chính đã được trồng xuống, Thần tộc Aesir cũng xong đời... Những người này vốn đang dương dương đắc ý, bây giờ lại phát hiện ra mình bị lừa. Tình thế xoay ngược một trăm tám mươi độ như vậy quả thực giống như một cái tát mạnh mẽ vang dội giáng lên mặt bọn họ.



Nghĩ đến đây, Nữ Bạt vui vẻ đến mức ngay cả khi ăn cơm cũng không kiềm chế được mà nhếch khóe miệng lên.



Cô ta quả thực hận không thể xông đến đó ngay bây giờ, nhìn tận mắt cho rõ vẻ mặt của những người đó.



Suốt bữa sáng, bà Lã không nhịn được mà quay đầu nhìn sang con gái đến n lần... Hôm nay sao tâm trạng con gái lại tốt như vậy? Chỉ trong thời gian ngủ một giấc, xảy ra chuyện vui gì mà khiến nó vui vẻ đến thế? Chẳng lẽ con gái mơ thấy mộng xuân?



Hai người đều tâm hồn treo ngược cành cây, khó khăn lắm mới ăn xong bữa sáng. Nữ Bạt chào mẹ một tiếng, sau đó xách túi lên đi ra ngoài, làm bà Lã có muốn giữ lại cũng không giữ được.



“Cái con bé này! Cậu Liên đã nói hôm nay sẽ tới nhà, nó còn chạy ra ngoài làm gì không biết, thật là...”



Bà Lã đứng phía sau tức giận giậm chân cắn răng, Nữ Bạt ở phía trước chạy đi không quay đầu lại.



Cõi lòng gấp gáp muốn đi cười nhạo trên nỗi đau khổ của người khác để rửa sạch mối nhục đêm qua của cô ta đã sắp không thể kiềm chế được nữa rồi.



Căn cứ theo nguyên tắc có chuyện vui thì mọi người cùng nhau chia sẻ, Nữ Bạt còn vô cùng nhiệt tình mời đám bạn bè lập đội đi hóng hớt.



Ví dụ như Phi Liêm ngày hôm qua cùng đi đánh phó bản, đến hôm nay còn chưa kịp về. Đúng rồi! Không thể bỏ qua Hình Thiên. Đường đường là một đời ma thần lại bị chém đầu rồi phải chịu uất ức ngâm trong nước nửa tiếng đồng hồ. Thù này không thể tính là không sâu, nhưng có thể thấy được vẻ mặt táo bón của Dương Nghiên và Xi Vưu thì chẳng phải cũng coi như rửa được hận rồi sao.



Thế là như vậy, Nữ Bạt vui vẻ gọi mấy cuộc điện thoại. Sau khi liên lạc hết với tất cả những người mà mình nhớ đến xong, cô ta chỉnh lại quần áo cho thẳng thớm, trang điểm lại cho xinh đẹp, hất tóc một cái, thướt tha lả lướt đi về phía tiệm gốm. Hiện tại cô ta vẫn còn chưa biết, hôm nay tiệm gốm đã có thêm một người nữa...



***



Phục Hy quả thực đã rời đi quá lâu.



Lần trước Phi Liêm xuất hiện bắt Lucifer đi chỉ có thể coi là tín hiệu mở màn. Sau khi Phục Hy đi rồi, thân thể Khương Lễ xuất hiện triệu chứng lạ, Nữ Bạt lại đột nhiên hiện thân, còn có sự kiện hồ lửa, Lục Phiến Môn mạnh mẽ tìm cảm giác tồn tại, còn cả chuyện Bắc Âu bị hủy diệt vì cây Thế Giới nữa... Khoảng thời gian từ đó tới nay, tình hình khu vực xung quanh tiệm gốm đã có sự thay đổi long trời lở đất.



Phong Tiểu Tiểu thật lòng thở phào nhẹ nhõm. Phục Hy chỉ cần trở về một cái, mọi chuyện lập tức dễ giải quyết hơn hẳn.



Đông một chuyện tây một chuyện, cô kể hết toàn bộ những chuyện linh tinh xảy ra gần đây cho Phục Hy nghe. Cũng may là khả năng lý giải của Phục Hy rất tốt, hơn nữa cô vợ của anh từ thời viễn cổ đã có cái đức tính này, chỉ cần vừa cuống lên một cái thì sẽ nói năng lộn xộn. Vì vậy mặc dù thông tin loạn xà ngầu hết cả lên, nhưng anh vẫn có thể nghe rất rõ ràng, hơn nửa không chỉ nghe rõ, CPU đại não còn làm việc với hiệu suất cao xử lý hết các thông tin, sắp xếp lại từng sự kiện một.



Đợi đến khi Dương Nghiên vứt Xi Vưu trên phòng dành cho khách ở tầng hai rồi quay xuống, Phục Hy đã biến về hình người ngồi trên ghế sô-pha, trong tay còn cầm một chén trà, vừa đúng lúc nghe hết đoạn cuối cùng.



Trầm ngâm một lát, Phục Hy xoa nhẹ mi tâm, nhẹ nhàng tổng kết lại: “Nói cách khác, hiện tại chúng ta có tất cả ba chuyện cần làm. Một là Bắc Âu đã bị hủy diệt, thần tộc Aesir bị diệt hoàn toàn, chúng ta phải tìm Warner đại diện cho thần quyền về. Thứ hai là cây Thế Giới đã bén rễ, tạm thời bị hạn chế, nên bây giờ phải đi đào nó lên. Ba là chân thân của Bàn Cổ...”



“Đúng vậy.” Trong quá trình kể lại vừa rồi Phong Tiểu Tiểu mới nhận thấy những chuyện xảy ra gần đây đúng là không ít. Đây là ba việc tương đối quan trọng, còn những chuyện mặc dù không cấp bách như vậy nhưng cũng không thể không quan tâm thì còn nhiều hơn nữa. Ví dụ như chuyện sau khi tiểu đội chủ thần trên đỉnh Olympus PK Cronus, hay như Lucifer đã được cứu nhưng bây giờ vẫn đang trong trạng thái bán linh thể, và ngoài ra là nên dùng thái độ thế nào để đối đãi với anh Vũ, cái người nhập đạo bằng võ này...



Phong Tiểu Tiểu hai tay chống cằm phát sầu. Phục Hy liếc mắt nhìn qua, khóe miệng không nhịn được mà cong lên, thuận tay kéo người vào lòng, ngón tay lại vuốt ve hoa văn vảy rắn màu bạc trên khóe mắt đối phương: “Không sao đâu! Chỉ là một vài việc nhỏ mà thôi. Nhưng cái hoa văn này của em...”



Pháp tắc tự phong ấn... Hoa văn này đã từng là một trong những điều ân hận lớn nhất trong lòng anh, một điều khác đương nhiên là việc Nữ Oa ngã xuống.



Phục Hy suy nghĩ một lát, mặc dù có chút không cam lòng nhưng anh vẫn tiếp tục nói: “Giờ linh khí của hiện thời đã suy kiệt, em có hoa văn này ngược lại là chuyện tốt, nhưng rồi cũng sẽ có một ngày phải xóa bỏ nó đi... Em đã học được cách khống chế nó chưa?”



Nếu như học được thì bây giờ cô đã không cần phải mang theo cái hoa văn này gây chú ý khắp nơi rồi. Phong Tiểu Tiểu bĩu môi một cái, lắc đầu.



Dương Nghiên nhìn hai người kia thản nhiên ôm ôm ấp ấp mà không coi ai ra gì, đột nhiên cảm thấy bản thân căn bản không cần phải đi xuống lầu. Trong khi anh ho khan một cái định nói gì đó, Y Y vốn đang trông cửa hàng lại cẩn thận từng li từng tí tiến đến gõ cửa: “Chị chủ, có Nữ Bạt đến thăm.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom