• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Mục Thần (1 Viewer)

  • Chương 936-940

Chương 936: Luyện chế Hư Tiên Khí

“Đừng vội, có một người chờ huynh lâu lắm rồi, huynh không muốn gặp một chút à?”

“Ai thế?”

“Mạnh Vân! Tên này cố chấp kinh lên được, cứ đòi bái huynh làm sư phụ cho bằng được!”, Tần Mộng Dao cười khổ nói: “Muội biết y là một tay luyện khí cừ khôi đấy, còn luyện đan thì dở tệ!”

Mạnh Vân?

Mục Vỹ dở khóc dở cười.

Tên này đúng là nhây thật đấy!

“Được rồi, gặp thì gặp vậy!”, Mục Vỹ nhún vai nói.

Tầng hai, khách điếm của Thiên Bảo Các.

Trông thấy Mục Vỹ, Mạnh Vân tươi cười hớn hở.

“Thầy Mục, khi nào thầy về đảo Lạc Hồn thì cho trò đi cùng với ạ!”

Mạnh Vân mỉm cười, đôi mắt y long lanh không vướng một chút tạp chất nào.

“Rồi, ta có thể dẫn ngươi theo, nhưng trên đường về có thể sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm nên ngươi phải đi mua ít đồ cho ta đã!”

“Thật ạ?”

Mạnh Vân nhảy cẫng lên rồi cười hô hố nói: “Được ạ, trò đi luôn!”

Dứt lời, y đã phóng như bay đi.

Thấy dáng vẻ luống cuống này của y, Mục Vỹ chỉ biết câm nín.

“Ta đã nói là mua gì đâu…”

Dẫn tên này theo có ổn không đây?

Song, Mục Vỹ không chần chừ lâu mà chạy thẳng Thiên Bảo Các ngay.

“Ha ha, giờ ta phải gọi ngươi là đại sư luyện đan Mục hay đại sư luyện khí Mục đây?”, thấy Mục Vỹ tới, Bảo Linh Nhi cười hỏi.

“Bây giờ, tài trêu ghẹo của Bảo tiểu thư lên cơ rồi đấy nhỉ!”

“Ai dám trêu ngươi! Phụ thân đã căn dặn ta hôm nay phải chuẩn bị thật chu đáo, vì có thể ngày mai sẽ toàn là khách quý đến đây, nên tuyệt đối không được sơ suất!”

Mục Vỹ cười khổ nói: “Xem ra ta đã gây phiền phức cho Thiên Bảo Các rồi!”

“Phiền phức kiểu này thì càng nhiều càng tốt!”, Bảo Linh Nhi cười lớn nói: “Nói đi nào hộ vệ thân cận cũ của ta, ngươi tìm ta có việc gì? Chỉ cần ngươi nói một câu, đích thân ta sẽ chạy đi lo liệu ngay!”

“Quá lời rồi!”

Mục Vỹ cười nói: “Ta muốn dùng nhờ phòng luyện khí của quý các một chút, mà tốt nhất là loại phòng luyện khí cấp cao nhất. Ngoài ra, ta mong cô sẽ giữ bí mật giúp chuyện này, ngoài phụ thân cô ra thì đừng cho ai biết”.

“Gì mà bí mật thế? Không lẽ ngươi định luyện chế Hư Tiên Khí à?”

Trông thấy vẻ cười đùa của Bảo Linh Nhi, Mục Vỹ gật đầu.

Thật ư?

Trời ơi!

Bảo Linh Nhi đơ luôn.

“Này, nếu Hư Tiên Khí xuất thế, dù phụ thân ta có ra tay thì vẫn sẽ có sự thay đổi như trời long đất nở, sao mà giấu được!”

“Vì thế ta mới bảo cô giữ bí mật, vì có thể người ta sẽ nghĩ người luyện chế Hư Tiên Khí là thầy luyện khí của Thiên Bảo Các cô!”, Mục Vỹ cười khổ nói: “Với lại, ta cũng không luyện chế Hư Tiên Khí thật đâu, chỉ có thể nói là… cải tạo thôi!”

Ngay cả thế thì Bảo Linh Nhi cũng vẫn rất kinh ngạc.

“Xem ra đại sư Mục thu thập được kha khá ở Khí Cụ Môn rồi!”

“Thu thập gì đâu, chút duyên kỳ ngộ thôi!”, Mục Vỹ cười nói: “Nhất định cô phải giữ bí mật chuyện này cho ta, nếu không sau này ta không dám hợp tác với Thiên Bảo Các nữa đâu”.

“Yên tâm, ta sẽ đi chuẩn bị cho ngươi ngay. Đắc tội với một thầy luyện đan kiêm thầy luyện khí tuyệt phẩm, Thiên Bảo Các ta cũng không dám làm ăn kiểu lỗ vốn thế đâu”, Bảo Linh Nhi mỉm cười rồi quay người rời đi.

Thật ra Mục Vỹ cũng không định giấu giếm chuyện này.

Nhưng hắn buộc phải mượn thế lực của Thiên Bảo Các để giấu mình.

Mục Vỹ tin chỉ cần Bảo chủ động não một chút sẽ biết ngay, hắn luyện Hư Tiên Khí ở Thiên Bảo Các sẽ có lợi hay có hại cho họ.

Trong phòng luyện khí của Thiên Bảo Các.

Mục Vỹ ngồi xếp bằng xuống, còn Tần Mộng Dao và Vương Tâm Nhã thì đứng ở hai bên.

Bên ngoài phòng thì có nhiều tầng bảo vệ.

Lúc này, Khai Vân Đao bị nứt ở mũi đao đang loé sáng.

“Khai Vân Đao quả nhiên là một món Hư Tiên Khí khác biệt!”

Mục Vỹ khẽ nói rồi thầm xuýt xoa.

Cùng lúc đó, hắn cũng nắm chặt lấy một thanh trường kiếm.

Đây chính là món thánh khí tuyệt phẩm mà Mục Vỹ đã luyện chế trong cuộc thi luyện khí do Khí Cụ Môn tổ chức.

Cấp mười chính là cấp bậc cao nhất của thánh khí tuyệt phẩm.

Chỉ còn thiếu một chút, cụ thể là tiên khí thì món thánh khí này của hắn sẽ tiến thêm một bước và trở thành Hư Tiên Khí!

Nhưng bước này lại rất gian nan.

Nếu là trước kia thì chắc chắn Mục Vỹ không thể làm được.

Nhưng bây giờ, lúc nhìn thấy Khai Vân Đao, hắn chợt nảy ra một suy nghĩ điên cuồng.

Khai Vân Đao là Hư Tiên Khí nên chắc chắn trong khế văn của nó có đường khắc do tiên khí ngưng kết thành.

Nhưng Khai Vân Đao lại bị nứt, sau khi xuất hiện vết nứt, khế văn của nó lại không hề bị ảnh hưởng gì.

Điều này chứng tỏ cấu tạo mạnh mẽ của nó không chỉ đơn giản là Hư Tiên Khí.

Mục Vỹ biết Hư Tiên Khí được chia thành bảy cấp, Khai Vân Đao này ít nhất cũng là nhị phẩm, hơn nữa còn là hàng cực phẩm trong các Hư Tiên Khí nhị phẩm.

Vì thế, hắn đang định rót tiên khí trong thanh Khai Vân Đao này vào thánh khí tuyệt phẩm do mình luyện chế để biến nó thành một món Hư Tiên Khí.

Sau đó, khả năng cao Khai Vân Đao sẽ từ một món Hư Tiên Khí nhị phẩm bị lỗi biến thành Hư Tiên Khí nhất phẩm.

Tuy nhiên dù có sự biến đổi đó, nhưng Mục Vỹ lại có thể tạo ra hai món Hư Tiên Khí.

Một món Hư Tiên Khí đã là quá xa xỉ ở tiểu thế giới Tam Thiên rồi.

Giờ thành hai món thì đương nhiên sẽ mạnh hơn một món Hư Tiên Khí nhị phẩm bị nứt và một món thánh khí tuyệt phẩm rồi!
Chương 937: Dã tâm không nhỏ

Quyết định xong, Mục Vỹ bắt tay chuẩn bị chầm chậm.

Không phải hắn thiếu kỹ thuật, mà tại thực lực không đủ.

Song, Mục Vỹ sẽ dùng một cách rất cực đoan để làm.

Huyết Luyện Chi Thuật!

Rất lâu rồi hắn không sử dụng thuật này.

Thủ pháp này luyện khí bằng máu huyết của thầy luyện khí, sau đó dung hợp khế văn, khiến vũ khí và khế văn có thể đạt tới mức ăn nhập cao nhất.

Nhưng mức độ nguy hiểm của nó thì vượt xa cách thông thường.

Tuy nhiên, lần này để có hai món Hư Tiên Khí mang ra bán, Mục Vỹ sẽ liều một phen.

“Dao Nhi, Tâm Nhi, hai muội hãy chú ý quan sát, nếu ta ngất xỉu thì phải tách ta và Khai Vân Đao ra ngay!”

“Nguy hiểm thế sao!”

Vương Tâm Nhã ngẩn người rồi nói: “Hay thôi đi, Vỹ ca! Với tài luyện thánh khí tuyệt phẩm của huynh thì Huyết Minh cũng có thể phát triển nhanh chóng rồi!”

“Hai thứ khác nhau mà!”

Mục Vỹ cười nói: “Mười món thánh khí tuyệt phẩm cũng không bằng một món Hư Tiên Khí, Huyết Minh đang rất cần tiền. Hai món Hư Tiên Khí, thêm một viên Bách Khiếu Ích Nguyên Đan là đủ rồi!”

“Mà muội yên tâm, ta lo xa vậy thôi, không có gì là tuyệt đối cả, biết đâu có kỳ tích thì sao, ta rất tự tin đấy!”

“Ừm!”

Thấy vậy, Vương Tâm Nhã và Tần Mộng Dao cùng gật đầu.

Không phải họ không tin Mục Vỹ, mà tại luyện chế Hư Tiên Khí, lại còn là chia tiên khí từ một món Hư Tiên Khí sang cho một món thánh khí tuyệt phẩm là một chuyện không hề đơn giản!

Thậm chí có thể nói là rất khó, ít nhất thì họ chưa từng nghe nói tới bao giờ.

Tại tầng cao nhất của Thiên Bảo Các lúc này.

Đây là nơi mà ngày thường Bảo chủ hay xử lý công việc, đồng thời còn là nơi giải quyết các việc quan trọng của Thiên Bảo Các.

“Cha, Mục Vỹ nói là muốn luyện chế… luyện chế Hư Tiên Khí!”

Bảo Linh Nhi mấp máy miệng, cuối cùng vẫn nói ra.

“Hư Tiên Khí!”

“Hư Tiên Khí!”

Nghe thấy vậy, không chỉ có Bảo chủ thấy kinh ngạc, mà kiếm thánh Lãnh Kiếm tiên sinh cũng phải đờ người.

“Khi nào?”

“Bây giờ ạ, hắn đang chuẩn bị rồi!”, Bảo Linh Nhi cười khổ đáp.

Trước khi biết Mục Vỹ, Bảo Linh Nhi thấy mình là một người rất bạo gan, nhưng từ khi quen biết hắn, cô ấy mới biết với hắn mà nói thì không có gì là không thể, chỉ là hắn có muốn làm hay không thôi.

Nhưng lần này thì cô ấy hoàn toàn không ngờ tới!

“Tiểu tử này làm càn quá!”

Bảo chủ ảo não cười nói: “Thanh Khai Vân Đao mà hắn lấy được ở Khí Cụ Môn phải nói là hàng cực phẩm trong các Hư Tiên Khí nhị phẩm, tiếc là mũi đao có vết nứt. Nhưng tuy vậy, nếu mang ra bán đấu giá thì vẫn được giá hơn một món Hư Tiên Khí nhất phẩm! Nếu hắn làm bậy, khéo thanh Khai Vân Đao sẽ hỏng luôn mất!”

“Hay con đi khuyên hắn nhé?”

“Con tưởng mình có thể khuyên hắn được à?”

Bảo chủ xua tay rồi nói: “Thôi kệ hắn đi! Tên này trông không bon chen với đời thế thôi, nhưng tính cách rất quyết đoán, nếu không ta đã lôi hắn về Thiên Bảo Các từ lâu rồi!”

“Với cả nghe nói Khí Cụ Môn và Thiên Đan Tông chuẩn bị hợp tác với Huyết Minh rồi, sau này sẽ mua bán đan dược và thần binh với nhau, tên này có dã tâm không nhỏ đâu!”

“A!”

Bảo Linh Nhi ngẩn ra nói: “Cha, ý cha là hắn định trở thành nhà buôn lớn thứ tư ư?”

“Không phải là định, mà hắn quyết làm rồi đấy!”

Bảo chủ cười khổ nói: “Với thiên bẩm ấy, hắn chỉ cần bồi dưỡng vài đệ tử, sau đó chiêu mộ thêm các thầy luyện khí và thầy luyện đan có hoài bão thì chỉ một thời gian ngắn thôi Huyết Minh sẽ trỗi dậy mạnh mẽ dựa vào các thánh khí và thánh đan. Thứ duy nhất mà họ thiếu là mạng lưới quan hệ ở tiểu thế giới Tam Thiên để vận hành trơn tru mọi việc!”

“Thế thì sao hắn thành công được ạ!”

“Sao không?”

“Chắc chắn!”

Bảo chủ còn chưa trả lời, Lãnh Kiếm đứng một bên đã nói trước: “Bảo tiểu thư có từng nghĩ tại sao Mục Vỹ lại thành lập Huyết Minh ở bảy mươi hai hải đảo của Nam Hải không?”

“Ta không biết, hình như hắn khá thân với cha của Huyết Vô Tình và Huyết Nhất thì phải!”

“Chỉ thế thôi sao?”

Lãnh Kiếm cười lớn nói: “Khu vực đó là nơi cuối cùng được công nhận trong năm khu vực lớn chúng ta, cường giả cảnh giới Vũ Tiên không ít, nhưng đẳng cấp thì hiếm!”

“Nhờ có thánh khí và thánh đan tuyệt phẩm của Mục Vỹ, chắc chắn sẽ có nhiều cường giả cảnh giới Vũ Tiên mạnh mẽ xuất hiện, cùng lúc đó có thể vận chuyển vật báu từ vùng biển Nam Hải tới khắp mọi nơi, trao đổi qua lại như vậy sẽ giúp Huyết Minh phát triển”.

“Điều quan trọng nhất là Ma tộc ở phía Bắc không thể nhúng tay vào, Vu tộc ở phía Đông đã tạo dựng thế lực riêng, bảy thế lực lớn ở phía Tây, nhà họ Kim luyện khí, nhà họ Lâm luyện đan đã có đủ. Duy chỉ có bảy mươi hai hải đảo là thiếu rất nhiều thầy luyện đan và thầy luyện khí, nên sẽ có cạnh tranh thấp nhất!”

“Thử nghĩ mà xem, Mục Vỹ ra sức bán đấu giá thánh đan và thánh khí thì thực lực của bảy mươi hai hải đảo sẽ không ngừng tăng cao, đó mới là điều khủng khiếp nhất!”

“Hơn nữa lão đảo chủ Linh Minh - người có thực lực mạnh nhất ở đảo Linh Sư của bảy mươi hai hải đảo đã bị Mục Vỹ thu phục, thêm một tên thâm sâu khó lường là Diệp Thu nữa thì ai dám có ý đồ với Huyết Minh?”

Sau khi Lãnh Kiếm phân tích một tràng, Bảo Linh Nhi chỉ thấy lưng mình đổ mồ hôi lạnh.
Chương 938: Con thích cậu ta à?

Trước giờ Mục Vỹ luôn tỏ ra không quan tâm đến điều gì nhưng bất tri bất giác hắn đã dần vẽ ra kế hoạch cho tương lai của mình!

Hơn nữa, chính vì có sự hiện diện của Diệp Thu mà núi Huyền Không không dám làm gì hắn.

Người núi Huyền Không sẽ không bao giờ quên hai người không sợ trời, không sợ đất đã suýt tiêu diệt họ vào mười nghìn năm trước.

Bọn họ có điên mới dẫm trên vết xe đổ.

Ít nhất họ sẽ không ra tay với Huyết Minh khi vẫn chưa xác định được thực lực của Diệp Thu nằm ở đâu.

Đây là nguyên nhân vì sao Mục Vỹ có thời gian gây dựng thế lực.

"Nhưng tốc độ phát triển của người này quá nhanh, nếu cứ tiếp tục thế này, có lẽ núi Huyền Không sẽ hạ quyết tâm tiêu diệt cậu ta!"

"Hả!"

Bảo Linh Nhi hốt hoảng thét lên.

"Hả cái gì mà hả? Linh Nhi, đừng nói là con thích cậu ta rồi đấy chứ?"

"Làm gì có!", khuôn mặt kiều diễm của Bảo Linh Nhi đỏ bừng: "Phu quân tương lai của con phải dùng trường kiếm đi khắp thiên hạ, đệ nhất vô địch như Vỹ tôn giả cơ!"

Câu này của cô ấy làm Bảo chủ chỉ biết cười khổ.

Như Vỹ tôn giả sao?

Mười nghìn năm qua có Vỹ tôn giả thứ hai nào xuất hiện đâu?

Ầm...

Nhưng đúng lúc này, cả bầu trời Thiên Bảo Các tối sầm, sấm chớp kêu ầm vang. Dường như toàn bộ đất trời đều rung chuyển dữ dội.

"Lôi kiếp!"

Thấy khung cảnh này, Bảo chủ sững sờ.

"Thành công rồi, không ngờ cậu ta thành công rồi, trời đất ơi!"

Là các chủ Thiên Bảo Các, hiển nhiên Bảo chủ biết tiếng nổ ấy nghĩa là gì!

Mục Vỹ thành công rồi!

Hư Tiên Khí vốn không phải là thứ nằm trong phạm vi mà quy tắc của tiểu thế giới Tam Thiên cho phép tồn tại nên mỗi một món Hư Tiên Khí ra đời đều dẫn thiên kiếp đến.

Đây không phải kiếp nạn của thầy luyện khí mà là cửa ải gian truân mà Hư Tiên Khí phải trải qua.

Dục hỏa trùng sinh mới có thể đứng trên địa vị cao, đạt được thành tựu lớn không tưởng!

Cùng lúc đó, không chỉ Bảo chủ mà nhiều người khác cũng trợn mắt há hốc mồm.

Một chút biến đổi nhỏ như hạt cát trong đất trời thôi cũng không tránh khỏi khả năng cảm nhận của những cường giả hàng nghìn tuổi.

Trên ngọn núi lơ lửng giữa không trung ở núi Huyền Không có một bóng người đang đứng.

"Làm được rồi này. Không ngờ có người luyện ra Hư Tiên Khí thành công, là ai đây!"

Người mặc đồ đen đứng trên đỉnh núi, hướng về nơi xa.

Hư Tiên Khí được chia làm bảy cấp bậc từ nhất phẩm đến thất phẩm. Trong tiểu thế giới Tam Thiên, một món Hư Tiên Khí nhất phẩm thôi là đủ để tất cả mọi người tranh giành rồi.

Rốt cuộc người này là ai!

Một bên khác, trong Thiên Kiếm Sơn, Thiên Ngọc Tử chắp hai tay sau lưng, đứng thẳng.

"Hư Tiên Khí, đã vậy còn là kiếm!"

Đồng tử Thiên Ngọc Tử co rút, cảm thấy thật khó tin: "Lẽ nào là cậu ta?"

Ông ta nhoẻn môi cười trừ: "Không biết Xà Tôn đã đến đảo Lạc Hồn chưa. Biết ngay người này sẽ làm nên chuyện mà!"

Dưới bầu trời đầy sao lấp lánh, trong Thất Tinh Môn, Tinh Vô Cực ngồi xếp bằng nhìn dải sao trời.

"Cha, quả nhiên Mục Vỹ..."

"Không cần nói, ta biết rồi!"

Nhìn Tinh Tử Hàng - đứa con trai duy nhất mình hài lòng, Tinh Vô Cực cười mệt mỏi: "Thể hiện thiên phú của mình là tốt, nhưng đôi lúc bộc lộ quá lại không ổn!"

"Vậy Mục Vỹ lần này là tốt hay xấu ạ?"

"Ta không tính được!"

Tinh Vô Cực tỏ ra sầu não: "Ta tính được vận mệnh của Thất Tinh Môn nhưng không tính được vận mệnh của cậu ta!"

"Không tính được sao?"

Tinh Tử Hàng ngẩn người. Trong tiểu thế giới Tam Thiên, chỉ có người nào mạnh hơn thì phụ thân mới không tính ra được mức độ mạnh mẽ của đối phương.

Rõ ràng Mục Vỹ không mạnh bằng phụ thân, sao lại không được?

"Bằng một cách nào đó rồi vận mệnh cũng được trải đường thôi. Vô hình trung Thất Tinh Môn đã có liên kết với Mục Vỹ, định sẵn phải đón lấy tất cả biến cố trong tương lai!"

"Vâng!"

Đương nhiên Tinh Tử Hàng hiểu tất cả mà phụ thân nói nghĩa là gì!

Không thể thay đổi ý trời thì đành thuận theo thôi.

Chưa đến giây phút cuối cùng, không ai có thể biết trước sự tình sẽ ra sao.

Giờ phút này, Mục Vỹ đang trải qua khảo nghiệm tàn khốc nhất.

Máu tươi vây quanh người hắn.

Nó chảy quanh cơ thể Mục Vỹ liên tục như một dòng sông máu.

Tay trái cầm Khai Vân Đao, tay phải cầm trường kiếm thánh khí tuyệt phẩm do mình luyện chế, người Mục Vỹ run rẩy không ngừng.

Lúc này, từng tia chớp từ trên trời giáng xuống Thiên Bảo Các.

Chẳng qua sấm sét không làm hư hại Thiên Bảo Các mà rót vào trường kiếm trong tay phải của hắn.

Sấm sét chảy vào trường kiếm, thân thể Mục Vỹ lại càng co giật.

Quan trọng hơn, tinh huyết quanh người hắn đang được đao và kiếm từ từ hấp thu, làn da hắn cũng ngày càng tái nhợt.
Chương 939: Cảnh giới Vạn Thọ

Tần Mộng Dao và Vương Tâm Nhã lo lắng đứng bên cạnh ngóng nhìn.

"Tỷ tỷ, có cần cản Vỹ ca lại không? Muội sợ cứ như vậy sẽ..."

"Muội nghĩ huynh ấy có muốn chúng ta làm vậy không?"

Tần Mộng Dao gượng cười: "Cứ làm theo lời huynh ấy. Nếu ngất xỉu thì nhanh chóng tách huynh ấy ra khỏi đao và kiếm!"

Giờ phút này, Mục Vỹ chẳng nói được một câu.

Hắn đã chuyển hóa xong khế văn trong đao kiếm để một bộ phận tiên khí trong Khai Vân Đao chảy vào trường kiếm trong tay.

Nhưng lôi kiếp thật sự quá đáng sợ!

Mục Vỹ hoàn toàn không ngờ lôi kiếp này kinh khủng đến thế.

Nhưng ngoài ý muốn hơn cả là dòng máu của Thất Thải Thiên Long đang chảy trong huyết quản hắn. Đao kiếm hắn cầm thích nó quá trời.

Nhất là Khai Vân Đao, nó cứ như muốn uống máu hắn nhiều hết mức có thể vậy.

Khai Vân Đao mà không đang trong quá trình vượt qua lôi kiếp thì Mục Vỹ biết chắc thanh đao này sẽ rút sạch tinh huyết của mình!

"Ngươi muốn rút máu ta, ta giúp ngươi vượt qua lôi kiếp!"

Mục Vỹ đanh mặt bước ra một bước.

Đúng lúc này, Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí trong cơ thể hắn vận chuyển dữ dội.

Chín quả cầu đen tụ tập quanh thân, Lôi Nguyên Cầu lơ lửng trước người giúp hắn ngăn cản sức mạnh ác liệt đến từ sấm sét.

Dần dần, Lôi Nguyên Cầu ngày càng phóng đại. Nhưng giai đoạn khuếch đại chưa kéo dài được bao lâu thì Mục Vỹ đã thấy Lôi nguyên hóa thành nhiều nguyên lực khác và xoa dịu sức mạnh của các thuộc tính còn lại.

Thậm chí Tru Tiên Đồ cũng đang hưởng thụ cảm giác này.

Quy Nhất nói không sai, Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí tượng trưng cho chín loại nguyên khí. Đối với chín nguyên khí này, trong thời khắc mấu chốt thì chỉ cần một loại nguyên khí đủ mạnh cũng có thể giúp tám loại nguyên khí còn lại đề cao theo, chuyển hóa qua lại.

Khả năng chuyển hóa này phải gọi là cực kỳ kinh khủng!

Một lúc sau, vẻ mừng rỡ hiện ra trên mặt Mục Vỹ.

Hiện tại hắn đang ở cảnh giới Ích Cốc Bất Thực - Vũ Tiên tầng bốn. Dường như khí thế bàng bạc của Lôi nguyên đã làm thân thể hắn thay đổi theo và xảy ra một sự biến đổi thần kỳ.

Đây là sự biến đổi về thể xác qua sự rèn luyện của sấm sét. Mọi tế bào trong cơ thể lẫn từng thớ thịt, máu tươi dù là nhỏ nhất cũng có sự biến hóa mới, cứ như thể toàn bộ đều được vận động.

Mục Vỹ tuyệt đối không bỏ qua cơ hội trời ban này, lập tức vận chuyển Vạn Cổ Huyết Điển và rèn luyện huyết mạch của mình.

Từng giây từng phút trôi qua. Chốc lát sau, đáng kinh ngạc là tốc độ máu chảy quanh người hắn ngày một nhanh.

Cùng lúc đó, trận lôi kiếp giáng xuống Khai Vân Đao dần kết thúc. Thanh đao bị sét đánh cho tơi bời nhưng vừa hết bị sấm chớp đánh trúng thì nó chợt tấn công Mục Vỹ.

Nhìn không khác gì muốn nuốt chửng hắn.

Trong phút chốc, tinh huyết lượn lờ quanh người Mục Vỹ bị hút sạch không còn gì.

Quá đáng là có vẻ Khai Vân Đao vẫn chưa thỏa mãn, chủ động chiếm đoạt tinh huyết trong cơ thể hắn.

"Khốn kiếp, gì mà tham quá vậy, ngươi chán sống à!"

Mục Vỹ trở tay nắm trường đao, nét mặt nhăn nhó đầy dữ tợn, toàn thân toát ra sát khí tàn bạo.

Chốc lát, trường đao bị máu rồng của Mục Vỹ đè bẹp, không dám manh động.

Hắn bỗng dưng phát hiện vết nứt trên mũi Khai Vân Đao đang chậm rãi khép lại.

Vốn dĩ Khai Vân Đao sau khi được Mục Vỹ lột xác chỉ có thể xem như tàn phẩm trong Hư Tiên Khí nhất phẩm, nhưng giờ phút này, vết nứt đã liền lại, Mục Vỹ có linh cảm đó là nhờ máu mình.

"Được thôi, muốn hút thì ta cho ngươi hút!"

Mục Vỹ mỉm cười, dồn tinh huyết về một chỗ cho nó xoay tròn trên Khai Vân Đao.

Vết nứt trên lưỡi Khai Vân Đao từ từ nối liền lại, nhưng cả thân đao lại truyền đến tiếng rồng gầm thét.

Giờ đây, Khai Vân Đao phảng phất được sinh ra một lần nữa và trở nên tràn trề sức sống hơn.

Trường đao vung lên, tiếng gào của rồng truyền khắp toàn bộ thành Trung Thiên, lan đi thật xa.

Cứ như thể đang tuyên bố nó đã hồi sinh!

"Tuyệt vời!"

Mục Vỹ vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ.

Không uổng công học Vạn Cổ Huyết Điển, huyết mạch của hắn đang thay đổi thật này.

Sau này tu luyện Bất Diệt Huyết Điển đến trình độ nhất định, biết đâu hắn có cả huyết mạch truyền thừa luôn cũng nên!

"Tiểu tử, cảm nhận được sự mạnh mẽ của huyết mạch rồi chứ? Mai này ngươi sẽ hiểu sự ảo diệu chân chính của huyết mạch mới là nguyên nhân khiến huynh đệ ngươi lợi hại hơn ngươi, rõ chưa?", Quy Nhất lên tiếng.

"Ta hiểu rồi! Hóa ra sức mạnh của huyết mạch thần kỳ đến thế. Hơn hết, trận lôi kiếp hôm nay đã giúp ta tiến thêm một bước, thể xác và máu thịt xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, bước vào cảnh giới Vạn Thọ!"

Cảnh giới Vạn Thọ - Vũ Tiên tầng năm.

Hiện giờ, Mục Vỹ có thể cảm giác được tiềm lực của mình đang lột xác.

Tựa hồ như hắn quay về thời thơ ấu tràn trề năng lượng, nhưng lúc này hắn là một người thanh niên hai mươi mấy tuổi, quả là thần kỳ.

Trên thực tế, đúng là như vậy.

Khi còn ở cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ tư, Mục Vỹ nhiều nhất chỉ sống được một nghìn năm.

Nhưng từ giây phút bước vào cảnh giới Vạn Thọ, tuổi thọ của hắn đã lên đến mười nghìn năm. So với tuổi thọ thì tuổi tác hiện tại của hắn cứ như là con nít vậy.

Đây là chỗ lợi hại của cảnh giới Vũ Tiên tầng năm, không chỉ kéo dài tuổi thọ mà còn tăng cường tiềm năng và thể chất của bản thân võ giả!

Đó là điều mà cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ tư vĩnh viễn không thể sánh bằng.

"Vỹ ca!"

Thấy Mục Vỹ bình yên vô sự, Tần Mộng Dao và Vương Tâm Nhã đều thở phào nhẹ nhõm.

"Huynh không sao cả!"

Mục Vỹ cười khổ, nói: "Có điều sợ là ta không tham gia cuộc thi trận pháp diễn ra vào ba ngày sau được rồi! Tiếc quá, hụt mất mười món bảo bối luyện trận của Vạn Trận Tông".

"Không sao đâu, danh hiệu quán quân chỉ là hư danh thôi, muội biết Vỹ ca cũng giỏi trận pháp mà!"

Mục Vỹ cười mà trong lòng khóc thành một dòng sông.

Lần luyện kiếm này làm hắn bị tổn thất rất nhiều tinh huyết. Chưa kể vì làm vết nứt của Khai Vân Đao liền lại mà hắn đã hao hết gần như toàn bộ tinh huyết của mình.

Việc bố trí trận pháp cần phải có lực linh hồn đủ mạnh mới có thể thành công, không đủ tinh huyết thì khó lòng chịu đựng nổi!
Chương 940: Thiên Bảo Các tấp nập

Việc luyện chế Khai Vân Đao và trường kiếm Hư Tiên Khí đã làm tiêu hao một lượng tinh huyết rất lớn của hắn.

Vạn Trận Tông là một trong những bá chủ của tiểu thế giới Tam Thiên, chắc chắn phần thưởng mười vật liệu luyện chế đại trận sẽ rất quý giá, dù tiếc lắm nhưng đành vậy thôi.

Cùng lúc đó, bầu không khí trong thành Trung Thiên càng lúc càng náo nhiệt.

Sự náo nhiệt này không phải vì cuộc thi trận đạo do Vạn Trận Tông tổ chức mà vì Hư Tiên Khí và Hư Tiên Đan được Mục Vỹ đem ra đấu giá.

Trời tối, khắp thành Trung Thiên bàn tán rầm rộ về mục đích hành động của Mục Vỹ.

Nhưng bên cạnh việc bàn tán, một số người tựa hồ ngửi được mùi thuốc súng thoang thoảng đâu đây.

Nghĩ lại cũng dễ hiểu mùi thuốc súng này bắt nguồn từ đâu.

Thứ chuẩn bị được đấu giá là một món Hư Tiên Khí và một món Hư Tiên Đan, chắc chắn tất cả các thế lực máu mặt trên tiểu thế giới Tam Thiên sẽ tham dự.

Các thế lực hàng đầu có khả năng sẽ đến nhất trở thành đề tài bàn luận nóng hổi của dư luận.

Trước hết tất nhiên là núi Huyền Không. Nghe nói trưởng lão hạt nhân của núi Huyền Không, Huyền Ngọc Đức, đã đến thành Trung Thiên để chuẩn bị cho việc tham dự buổi đấu giá.

Ma Vô Tình của Vô Cực Ma Tông cũng đã đến thành Trung Thiên.

Nghe nói ngay cả thánh nữ đời tiếp theo của thánh địa Huyền Nguyệt cũng đến đây cùng với thánh sử của thánh địa.

Cửu Hàn Thiên Cung, nhà họ Chu kể cả bảy con "rồng" ở Tây Vực cũng không muốn bị bỏ lại đằng sau, đều phái cường giả đến dự buổi đấu giá.

Buổi đấu giá sắp tới đã khiến cuộc thi trận đạo của Vạn Trận Tông trở nên có cũng như không luôn rồi chứ thậm chí còn chả phải là phông nền cho nó.

Rạng sáng hôm sau, người qua kẻ lại ở bên ngoài Thiên Bảo Các thật nhộn nhịp.

Nhưng dễ thấy những người được phép vào Thiên Bảo Các trong ngày hôm nay đều là nhân vật tai to mặt lớn. Thiên Bảo Các còn quy định rằng chỉ có hội viên cao cấp của họ mới được vào phòng đấu giá.

Điều kiện để trở thành hội viên cao cấp là số tiền tiết kiệm gửi ở Thiên Bảo Các ít nhất phải đạt mức một trăm triệu Linh Tinh thượng phẩm.

Một trăm triệu Linh Tinh thượng phẩm, chỉ có các tổ chức hùng hậu tại tiểu thế giới Tam Thiên mới lấy ra được Linh Tinh cấp bậc này.

Nói vậy thôi chứ thực chất vẫn có rất nhiều võ giả có máu mặt vào phòng đấu giá của Thiên Bảo Các dựa vào số tiền tiết kiệm của chính bản thân.

Sự kiện lớn thế này mà không mua được gì thì tham dự cho có kinh nghiệm thôi cũng được.

Cùng lúc đó, Bảo chủ - các chủ Thiên Bảo Các - mặc trường bào đỏ như lửa, mái tóc dài buộc cao đứng tại cổng Thiên Bảo Các với nụ cười nhã nhặn trên môi.

Bảo chủ là người điều hành Thiên Bảo Các nên khỏi cần nói cũng biết địa vị của ông ấy tại Thiên Bảo Các ra sao.

Chẳng qua những vị khách đến đây lần này đều là cường giả đứng đầu các thế lực lớn nên Bảo chủ buộc lòng phải ra mặt tiếp đón.

Bên cạnh đó, tuy nói những năm qua Thiên Bảo Các liên tục phát triển và đang trên đà vượt qua Lãm Kim Lâu nhưng việc Lãm Kim Lâu và Ám Ảnh Các bắt tay với nhau vẫn khiến ông ấy cảm thấy áp lực không nhỏ.

Và không nghi ngờ gì nữa, buổi đấu giá Hư Tiên Khí và Hư Tiên Đan sẽ đem lại tiếng tăm vang dội cho Thiên Bảo Các.

Đố ai mừng bằng Bảo chủ.

"Ha ha, Bảo chủ, lâu rồi không gặp!"

"Hàn Doãn huynh, không ngờ buổi đấu giá hôm nay huynh tự mình đến đây, xin lỗi vì không ra đón tận nơi nhé!"

Bảo chủ cười vui vẻ.

Hàn Doãn?

Phó cung chủ Cửu Hàn Thiên Cung, Hàn Doãn!

Chẳng thể ngờ được phó cung chủ Cửu Hàn Thiên Cung sẽ đích thân đến đây, điều này làm ai cũng rúng động.

"Trưởng lão núi Huyền Không, Huyền Ngọc Đức đến!"

Một giọng nói lanh lảnh truyền đến từ cửa vào, Bảo chủ lập tức tiến tới.

Huyền Ngọc Đức, Huyền Vô Tâm, Bạch Tuyệt và những người thuộc núi Huyền Không đã đến Thiên Bảo Các.

"Huyền trưởng lão!"

Bảo chủ thấy Huyền Ngọc Đức bèn cười sảng khoái ra đón.

"Bảo chủ đừng khách sáo. Lâu rồi không gặp, Thiên Bảo Các làm ăn phát đạt quá!", Huyền Ngọc Đức cười ha ha.

Núi Huyền Không biết vật sắp được đấu giá đến từ Mục Vỹ, nhưng đây lại là một món Hư Tiên Khí và một viên Hư Tiên Đan, bọn họ tiền muôn bạc biển nên đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này rồi.

Quan trọng là Mục Vỹ - người sở hữu vật đấu giá hôm nay là thủ phạm giết trưởng lão hạt nhân của núi Huyền Không là Huyền Âm Đức, làm sao núi Huyền Không có thể quên mối sỉ nhục này?

Hiện tại, họ không chỉ muốn đấu giá, lấy đan dược về bằng được mà nhiều hơn còn muốn cho Mục Vỹ biết hậu quả của việc kết oán với núi Huyền Không.

Họ đã sắp xếp xong tất cả mọi thứ, Mục Vỹ sẽ không cơ cơ hội lọt lưới đâu.

"Thánh sử của thánh địa Huyền Nguyệt đến!"

Giữa lúc đó, mấy bóng người đi vào Thiên Bảo Các.

Nữ tử cầm đầu đeo lụa che mặt, mặc chiếc váy đầm dài màu trắng, vừa cao vừa đẹp, mái tóc dài như thác nước xõa tự nhiên sau lưng, chiếc lụa mỏng nhẹ che đi toàn bộ dung nhan.

Nếu như bỏ qua gương mặt thì chỉ cần nhìn thôi cũng biết đây là một người đẹp tuyệt trần, rung động lòng người.

Những người xung quanh đều biết nữ nhân này là học trò của thánh nữ thánh địa Huyền Nguyệt, chính xác hơn là thánh nữ đời tiếp theo.

"Thiếu thánh nữ, chào cô!"

"Bảo chủ khách sáo, lần này sư phụ bảo ta đến đây một phần là vì hội đấu giá, một phần là muốn mua một ít dược liệu, mong được Bảo chủ chiếu cố!"

Bảo chủ cười tươi rói: "Sao thiếu thánh nữ xa cách thế này, đừng lo, hôm nay cô mua gì cũng giảm năm mươi phần trăm!"

Giảm năm mươi phần trăm!

Bán cho người quen còn không khuyến mãi được thế này!

"Đa tạ!"

"Mời!"

Thiếu thánh nữ và nữ tử mặc quần dài màu đen sau lưng cùng nhau đi vào Thiên Bảo Các.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom