• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Long Đế Bất Diệt (5 Viewers)

  • Chương 5016-5020

Chương 5016 Rời đi
Có thể rời đi nơi này, rất nhiều võ giả trẻ tuổi tự nhiên vui mừng. Đối với rất nhiều võ giả, bọn họ tình nguyện chết trận oanh oanh liệt liệt bên ngoài, cũng không muốn uất nghẹn sống tạm ở đây. Nhưng Vẫn đại nhân đột nhiên muốn dẫn bọn họ ra ngoài, vậy khẳng định sẽ xuất hiện dị biến, nói không chừng sau khi bọn họ ra ngoài, toàn bộ đều sẽ bị chém giết... Vẫn đại nhân đi vào nơi Tiểu Bạch bế quan, hắn đánh thức Tiểu Bạch. Tiểu Bạch mơ hồ trừng mắt, khôi phục lại, mới hỏi: - Vẫn gia gia, có việc gì sao? Trong khoảng thời gian này, Tiểu Bạch vẫn luôn bế quan, hắn nói không đột phá đại viên mãn tuyệt đối không xuất quan. Vẫn đại nhân dưới tình huống bình thường sẽ không kinh động hắn, vậy khẳng định đã xảy ra chuyện. Tiểu Bạch trải qua sự tình lần trước, giống như trưởng thành trong một đêm, trở nên trầm ổn hơn rất nhiều. Trên mặt Vẫn đại nhân tươi cười hơi chua sót, hắn nói; - Tiểu Bạch, chúng ta sợ phải rời khỏi nơi này rồi, chúng ta... bị phát hiện. Có lẽ mấy ngày sau sẽ có một đám đại viên mãn vào đây. - Rời đi? Tiểu Bạch hơi mờ mịt, hỏi; - Chúng ta sẽ đi đâu? - Không phải chúng ta... Ánh mắt Vẫn đại nhân đau kịch liệt, hắn nói: - Là ngươi! Ngươi phải tự mình đi trước. Bên ngoài có một tế đàn truyền tống được che giấu, ngươi trực tiếp đi ra ngoài cửa ra vào Tiên Vực, ngươi rời khỏi Tiên Vực. Sau đó ngươi đi đến nơi ẩn núp, ngươi đi Đông An Thành, bên kia sẽ có người an bài ngươi lặng lẽ đi ra ngoài, hết thảy ta đã an bài xong rồi, ngươi đi bí cảnh này chờ ta. Vẫn đại nhân lấy ra bản đồ, sau đó lấy ra một phong thư, còn có một không gian giới, dặn dò: - Nếu trong một năm ta vẫn không tìm ngươi, ngươi mở ra phong thư này, phía trên có một chuyện ta dặn dò, ngươi làm theo chỉ thị trên thư. Không đến một năm, ngươi không được mở phong thư này, biết không? Trong không gian giới này có rất nhiều tài nguyên tu luyện, còn có một ít bảo vật... Vẫn đại nhân dặn dò rất nhiều chuyện, Tiểu Bạch đột nhiên nắm tay Vẫn đại nhân, nói: - Vẫn gia gia, ta và ngươi đi với nhau, ta không muốn đi một mình. Tiểu Bạch không ngốc, ngược lại thật thông minh, chỉ là hắn không thích nghĩ nhiều. Hiện tại đến cục diện này, hắn sao còn không rõ, Vẫn đại nhân đã an bài đường lui, hắn hiện tại thật sợ hãi, vua Đông Cảnh đã chết, hiện tại thân nhân của hắn chỉ còn lại Vẫn đại nhân và Lục Ly. Hắn theo bản năng không muốn rời khỏi Vẫn đại nhân. - Tiểu Bạch, ngươi đã trưởng thành, đừng trẻ con như vậy! Vẫn đại nhân sờ đầu Tiểu Bạch, từ ái nói: - Rất nhiều người ngươi cũng hiểu, nếu chúng ta đi với nhau, ai cũng không rời đi được. Nhiều võ giả như vậy bên ngoài, ta cần giúp bọn họ dàn xếp. Tin tưởng Vẫn gia gia của ngươi, thực lực của ta ngươi cũng biết. Thế giới này, cường giả giữ được chân ta cũng không nhiều lắm... Tiểu Bạch trầm mặc, Vẫn đại nhân lại dặn dò một phen, sau đó đi ra ngoài. Bên ngoài đã tụ tập vô số võ giả, trên cơ bản đều ở đây. Chỉ có mấy người rời khỏi thành trì, cũng không biết có thể trở về kịp không. Bên ngoài ầm ầm, sau khi Vẫn đại nhân xuất hiện, toàn trường an tĩnh. Vẫn đại nhân nhìn quét toàn trường, gặp mọi người đều ở đây, hắn mở miệng nói: - Thông báo với mọi người một tin tức không tốt, nơi này của chúng ta đã bị phát hiện, có lẽ không đến vài ngày một đám đại viên mãn sẽ giết vào. Mặt khác có tin tức, các ngươi có thể không rõ ràng, Cảnh Vương đã quy tiên rồi, tộc vương của các ngươi rất có thể đều đã quy tiên. Tộc nhân của các ngươi có một vài đã chết trận, một vài bỏ chạy đến nơi khác. Các ngươi tiến vào nơi này, kỳ thật là ẩn núp. Hiện tại... các ngươi cũng không thể tiếp tục ẩn núp. Ào ào! Tuy đoán được nhiều chuyện, nhưng sau khi Vẫn đại nhân công bố, vẫn khiến toàn bộ võ giả biến sắc. Rất nhiều võ giả thân mình run rẩy, một vài nữ võ giả thiếu chút nữa khóc thành tiếng. Còn có càng nhiều võ giả luống cuống, trong mắt đều là vẻ kinh hãi. - Yên lặng! Vẫn đại nhân trầm rống, toàn trường nhanh chóng an tĩnh lại, Vẫn đại nhân tiếp tục nói; - Hiện tại các ngươi chỉ có hai con đường có thể đi. Các ngươi tự mình lựa chọn đi. Con đường thứ nhất, ta sẽ dẫn các ngươi giết ra ngoài, đưa bọn ngươi đi vào trong bí cảnh được chọn. Cửa ra vào bí cảnh kia đã nổ nát, cả đời các ngươi sẽ tiềm ẩn bên trong. Các ngươi phải khắc khổ tu luyện bên trong, dưới tình huống không võ giả đột phá đại viên mãn, các ngươi không ra ngoài được. Đột phá đại viên mãn, là có thể oanh kích giới diện, mạnh mẽ đi ra hư không loạn lưu. - Con đường thứ hai! Vẫn đại nhân không đợi mọi người hỏi, tiếp tục nói; - Ta dẫn các ngươi rời khỏi Đông Cảnh, sau khi rời khỏi, ta sẽ không giúp gì được chuyện các ngươi. Các ngươi tự mình tránh né truy sát, tìm kiếm nơi ẩn núp, phát triển lớn mạnh. Cũng có thể tìm kiếm tộc nhân các ngươi, chờ đợi thời gian quật dậy. Ta có thể cam đoan, nếu một ngày Tiểu Bạch đột phá đại viên mãn, trở về cướp lại Đông Cảnh, tộc đàn các ngươi trở về Đông Cảnh, Tiểu Bạch sẽ bồi thường lớn nhất với tộc đàn các ngươi. Vù! Trong tòa thành, Lục Tiểu Bạch bay ra, đứng bên cạnh Vẫn đại nhân, hắn nhìn toàn trường, sau đó khom người hành lễ: - Thật xin lỗi, liên lụy mọi người rồi. Lục Tiểu Bạch ta xin thề, hy sinh của chư vị tộc đàn ta sẽ ghi nhớ trong lòng. Nếu có một ngày ta có thể trở về Đông Cảnh, có thể quật dậy lần nữa, sẽ không phụ bạc chư vị. Vẫn đại nhân thật vừa lòng nhìn Lục Tiểu Bạch, hắn nói; - Được rồi, thời gian không còn nhiều lắm, liên quan sinh tử của mọi người, không còn thời gian lề mề. Cho các ngươi thời gian một nén nhang, nguyện ý đi bí cảnh thì sang trái, nguyện ý rời Đông Cảnh thì sang phải. Toàn trường an tĩnh lại, một đám võ giả tinh anh đều thật rối rắm. Đi bí cảnh tương đối an toàn, cửa ra vào bị hủy, muốn tìm bí cảnh sẽ rất khó. Nhưng... bọn họ cả đời không thể nhìn thấy thế giới bên ngoài, thậm chí hậu thế cũng bị nhốt trong bí cảnh kia. Đột phá đại viên mãn có thể đi ra? Vấn đề là nhiều võ giả tinh anh như vậy có thể đột phá bao nhiêu? Ai cũng không nắm chắc.
Chương 5017 Chạy không thoát
Sau một nén nhang, mấy vạn võ giả chia làm hai phái, khoảng nửa nửa, Vẫn đại nhân không nhiều lời, lấy ra hai không gian thần khí, lần lượt cho vào hai phía không gian thần khí bất đồng, sau đó hắn vung tay nói; - Tiểu Bạch, đi thôi! Vù! Vẫn đại nhân mang theo Tiểu Bạch, hóa thành lưu quang, bay ra cửa ra vào. Cửa ra vào có thần văn phong ấn, Vẫn đại nhân tự mình bố trí. Hắn đứng ở cửa ra vào, dặn dò Tiểu Bạch. Tiểu Bạch an tĩnh lắng nghe, không nói gì, đột nhiên quỳ trên mặt đất, dập đầu ba cái với Vẫn đại nhân, sau đó ngửa đầu nhìn Vẫn đại nhân nói: - Vẫn gia gia, mong người nhất định bảo trọng, Tiểu Bạch không còn thân nhân gì, ta không muốn lại mất đi người. Vẫn đại nhân nở nụ cười, rất vui vẻ gật đầu: - Yên tâm, ta còn muốn nhìn thấy Tiểu Bạch cưới vợ sinh con, nhìn thấy ngươi báo thù rửa hận cho lão cha ngươi, ta nhất định sẽ bảo trọng! Đúng rồi... Kì Sư Sư kỳ thật thật thích hợp ngươi, bí pháp lão cha ngươi lúc trước đã truyền cho ngươi, cũng không cần lo lắng không thể tiếp tục huyết mạch hậu đại. - Kì Sư Sư? Lục Tiểu Bạch ngẩn ra, sau đó lắc đầu, không nói gì thêm. Vẫn đại nhân vươn tay đánh ra lưu quang, thần văn phá vỡ, hắn trầm quát: - Tiểu Bạch, chuẩn bị! Vù! Vẫn nhân bay ra, đại viên mãn Đông Cảnh bên ngoài còn tra xét thần văn ở cửa ra vào, phát hiện một thân ảnh phóng ra, nhất thời kinh hãi. Vẫn đại nhân nhìn quét xung quanh, hừ lạnh: - Xi Duệ, không ngờ là ngươi? Ngươi trở thành tay sai của người khác rồi? Đại viên mãn bên ngoài nhìn thấy Vẫn đại nhân, khẽ biến sắc, hắn không giải thích cái gì, bay lên không. Vẫn đại nhân cười lạnh: - Còn muốn trốn? Nhận lấy cái chết đi! Vù! Vẫn đại nhân bay vút, đuổi theo, đồng thời hắn bóp nát ngọc phù, Tiểu Bạch bên trong chiếm được tín hiệu, thân mình hắn bay ra, trong tay cầm bản đồ, bay vút về một phương hướng. Xung quanh có rất nhiều thần văn cường đại còn sót lại. Tiểu Bạch không dám sơ suất, tìm kiếm một đường theo bản đồ, tốn hết nửa canh giờ, hắn tìm được một sơn động. Trong sơn động này không có cái gì, cũng không có thần văn dao động. Tiểu Bạch lấy ra một thần thiết màu trắng, sau đó truyền vào nguyên lực. Vù! Quang mang thần văn đại thịnh, trong sơn động đột nhiên đại chấn hào quang. Sau đó trên mặt đất xuất hiện một tế đàn nho nhỏ. Tiểu Bạch bước vào tế đàn, tế đàn mở ra hào quang tận trời. Sau đó thân mình Tiểu Bạch biến mất. Sau khi Tiểu Bạch truyền tống rời khỏi, tế đàn truyền tống trực tiếp nổ thành bột mịn, trong sơn động khôi phục an tĩnh, không còn lưu lại dấu vết gì. Tiểu Bạch cảm thấy truyền tống cũng không lâu, chỉ là truyền tống nửa ngày, thân mình hắn chợt lóe, xuất hiện trong một sơn động, sơn động này đâm sâu dưới đất, hơn nữa rõ ràng rất sâu. Tiểu Bạch lấy ra miếng thần thiết trắng, sau khi thúc giục lại xuất hiện trong một tế đàn, hắn bước vào truyền tống rời đi, tế đàn nổ nứt ra. Lần này Tiểu Bạch xuất hiện dưới nền đất Đông An Thành. Dưới nền đất vậy mà có một lão giả ngồi xếp bằng. Lão gia này là cường giả sắp đại viên mãn, nhìn thấy Tiểu Bạch truyền tống đến, hắn vội vàng quỳ hành lễ: - Tham kiến tiểu chủ. Tiểu Bạch hơi gật đầu, nói: - An bài ta rời khỏi Tiên Vực. - Dạ! Lão gia lấy ra không gian thần khí, nói: - Tiểu chủ phải uất ức tiến vào không gian thần khí, ta mang tiểu chủ ra ngoài. - Không gian thần khí? Tiểu Bạch khó hiểu hỏi: - Ra vào Tiên Vực, không phải không gian thần khí không thể giấu võ giả sao? Sẽ bị thần trận xuất nhập của Tiên Vực chấn động ra ngoài. - Tiểu chủ yên tâm! Lão giả cười cười, giải thích: -Lão hủ trấn thủ ở đây mấy vạn năm, có vài việc rất rõ ràng, sẽ không hại tiểu chủ. Lão giả là Vẫn đại nhân an bài, Tiểu Bạch đương nhiên tin tưởng, trực tiếp tiến vào không gian thần khí, sau đó lão giả rời khỏi mật đạo, đi lên mặt đất. Phía trên là tòa thành, lão giả đi ra ngoài núi, hắn là lão nhân nơi này, trấn thủ nơi này nhiều năm. Nơi này rất nhiều đều do hắn tạo ra, uy vong của hắn rất cao. Hắn cũng không có làm gì đặc biệt, chỉ tìm quân sĩ nơi này, đưa không gian thần khí cho quân sĩ kia. Thời điểm chạng vạng, quân sĩ đi theo tiểu đội ra khỏi Tiên Vực, tuần tra cửa ra vào bên ngoài Tiên Vực. Tìm được cơ hội, quân sĩ kia rời khỏi một chút, lặng lẽ phóng ra Lục Tiểu Bạch trong không gian thần khí. Lục Tiểu Bạch cũng không hỏi nhiều, sau đó hơi gật đầu, phóng ra xa. Sau khi hắn bay ra khỏi trăm vạn lý, từ trong không gian giới lấy ra U Linh Thuyền, rất nhanh bay rời đi. ..... Một nơi khác, Vẫn đại nhân vẫn truy sát một đường, đáng tiếc đại viên mãn kia thật giảo hoạt, tốc độ cũng nhanh, Vẫn đại nhân muốn đuổi theo cần ít thời gian. Vẫn đại nhân quyết định bỏ qua, hắn bắt đầu lẩn trốn, bay về phía tây. Lần trốn này giống như mới vừa phá tổ ong vò vẽ, tin tức rất nhanh truyền ra, mười mấy đại viên mãn Đông Cảnh sau khi nhận được tin tức, đều không xin chỉ thị Bối Huyền, toàn bộ đuổi giết rất nhanh. Thế lực lớn tiến vào Tiên Vực, ở khoảng thời gian này không hẹn mà gặp, đều ngưng chiến, triệu tập tất cả thám báo truy tung hành tung Vẫn đại nhân. Đồng thời Bối Huyền, vua Tây Cảnh và vua Nam Cảnh, còn có rất nhiều đại tộc nhận được tin tức. Bối Huyền tự mình truyền tống đến. Vua Tây Cảnh và Nam Cảnh cũng không ngồi yền, truyền tống thẳng đến đây. Vẫn đại nhân xuất hiện, đại biểu Lục Tiểu Bạch cũng xuất hiện. Lục Tiểu Bạch rất có thể ở trong không gian thần khí của Vẫn đại nhân. Bởi vì Vẫn đại nhân không thể đặt Tiểu Bạch trong bí cảnh, cũng không thể để Lục Tiểu Bạch chạy trốn một mình. Cho nên tìm được Vẫn đại nhân, giết Vẫn đại nhân, vậy cơ bản đã có thể diệt Lục Tiểu Bạch. Ai cũng không muốn một con Thôn Thiên Thú trưởng thành, đến lúc đó sẽ là ác mộng của bọn họ! Hiện tại Đông Cảnh, gần như tất cả thám báo đều điều động, truy tung hành tung của Vẫn đại nhân. Đại viên mãn cũng đi khắp bốn phương tám hướng, tìm kiếm Vẫn đại nhân. Nhóm thám báo muốn tìm Vẫn đại nhân cũng hơi khó, số lượng đại viên mãn cũng không nhiều như vậy, cho nên truy tung thật khó khăn. Cho dù như vậy, sau nửa tháng, hành tung Vẫn đại nhân vẫn bị phát hiện... cũng có thể do Vẫn đại nhân cố ý tiết lộ?
Chương 5018 An toàn?
Con đường Vẫn đại nhân bỏ trốn là phía tây, vua Tây Cảnh, vua Nam Cảnh, Bối Huyền đều đi phía trước, muốn trực tiếp chặn đường. Nhưng sau nửa tháng, Vẫn đại nhân lại bị phát hiện, lẩn trốn phía Bắc Cảnh, một đại viên mãn muốn lẩn trốn, đuổi giết khẳng định thật phiền phức. Dù sao thám báo bình thường căn bản không phát hiện được hắn. Đại viên mãn nhiều như vậy, địa bàn rộng lớn như vậy, làm sao tìm kiếm? Lại qua nửa tháng, hai đại viên mãn Bắc Cảnh rốt cục đuổi kịp Vẫn đại nhân. Đáng tiếc hai người này căn bản không phải đối thủ của Vẫn đại nhân. Một trận đại chiến bùng nổ, một đại viên mãn bị Vẫn đại nhân đánh chết, một đại viên mãn bị Vẫn đại thương đả thương nặng, Vẫn đại nhân trốn đi. Bối Huyền và vua Tây Cảnh vua Nam Cảnh lập tức mang theo đại viên mãn đuổi giết. Vẫn đại nhân lại chuyển hướng. Một đường này, hắn đưa một phần võ giả vào bí cảnh. Hiện tại hắn chờ tiến vào Đấu Cảnh, an trí thêm một phần võ giả. Chỉ cần an trí xong, vậy hắn chết cũng không sao cả. Hắn vốn loạn chuyển xung quanh, còn cố ý lộ ra vài dấu vết, chỉ vì kiềm chế đám đại viên mãn này. Khiến bọn họ không cần truy tung hành tung của Tiểu Bạch, chỉ chú ý tập trung vào hắn. Hiện tại Tiểu Bạch hẳn vẫn an toàn, chờ an trí đám võ giả cuối cùng là được. Vừa mới tiến vào Đấu Cảnh, phân tán đám võ giả kia, Vẫn đại nhân bị một đại viên mãn theo dõi. Hắn chạy trốn thật nhanh, nhưng rất nhanh hắn phát hiện, bốn phương tám hướng đầy đại viên mãn, hơn nữa, hắn cảm giác được hơi thở của vua Nam Cảnh. - Chạy không thoát! Vẫn đại nhân khẽ thở dài, ánh mắt nhìn sang hướng đông, lẩm bẩm: - Tiểu Bạch, Vẫn gia gia không thể nhìn thấy ngươi kết hôn, sinh con, con đường kế tiếp ngươi phải tự mình đi. Chủ thần phù hộ, Tiểu Bạch ngàn vạn lần đừng bị phát hiện. Lục Ly chạy trốn gần hai năm, thân thể hắn không có vấn đề gì, trạng thái linh hồn vẫn có thể chịu nổi, chỉ hơi mệt mỏi, không xảy ra vấn đề lớn. Hiện tại nguy cơ duy nhất của hắn là tinh thần ở trạng thái đần độn, còn phải tìm cánh cửa kia, một cánh cửa không biết tồn tại hay không. Trong pháp giới cũng không biết bay ra bao nhiêu phong tuyết, băng tầng bên trong đã dày mấy trượng. Đây cũng không phải một nơi mà là cả pháp giới đều đầy băng tuyết. Trong pháp giới, ngọn lửa đã sớm dập tắt, nguyên lực lại nhiều. Đáng nhắc tới là trong pháp giới, hàn khí nhiều hơn mấy vạn lần, những hàn khí này ngưng tụ thành hàn vân trôi nổi trên không pháp giới, che thiên cải địa, che đậy nửa không trung. Nhiệt độ trong pháp giới thấp đến đáng sợ, thậm chí cảm thấy còn thấp hơn thế giới băng tuyết. Hiện tại sợ đại viên mãn bình thường tiến vào đều không chịu nổi. Tiến vào có thể bị đóng băng lại, sau đó thân thể hư hại, bị đông chết. Loại tình huống này thật quỷ dị, không thể giải thích, nếu Lục Ly thanh tỉnh cũng không biết nguyên nhân gì, chỉ có thể pháp giới cổ quái của hắn để giải thích. Vốn pháp giới không phải ngưng tạo bình thường, về sau pháp giới xảy ra vài lần dị biến? Có thể hấp thu các loại năng lượng kỳ dị, còn có thể luyện hóa các loại năng lượng này. Về sau hắn còn có thể đi vào, chuyện quái dị như thế, sợ là truyền ra ngoài cũng không ai tin tưởng? Vù! Lục Ly tiếp tục bỏ chạy, bên ngoài phong tuyết bay lả tả, vô số phong tuyết bay vào trong pháp giới của hắn, giống như vĩnh viễn không ngừng. Mười ngày, nửa tháng, một tháng. Phong tuyết đột nhiên ngừng lại... Cước bộ Lục Ly ngừng lại, ánh mắt hắn dần trở nên thanh minh. Bởi vì hôm nay hắn đột nhiên phát hiện một cánh cửa, chuẩn xác mà nói là phát hiện một tòa cung điện, hắn đứng trước cung điện. Hắn mơ hồ lắc đầu, để bản thân thanh tỉnh lại, hắn nghĩ rằng hắn nhìn lầm rồi, đây là ảo giác. Hắn nhắm mắt nghỉ ngơi, trước khi mở mắt, hắn phát hiện cung điện vẫn còn, tinh thần hắn nhất thời rung động. Nhẫn trong tay hắn sáng ngời, lấy ra mấy viên thần đan nuốt vào, sau khi luyện hóa, hắn mới đánh giá cung điện trước mắt. Đây là một tòa cung điện màu lam, rất xinh đẹp. Không phải quá lớn, bốn phía vách tường khắc đồ văn tinh mỹ, giống như một tác phẩm nghệ thuật. - Đây chẳng lẽ là cánh cửa ta phải tìm kiếm sao? Lục Ly nhìn đại môn cung điện, hắn nhìn vài lần, cũng không do dự gì, bước lên, đẩy cửa cung điện ra. Cửa này dễ dàng bị đẩy ra, Lục Ly nhìn đại điện bên trong, trong đại điện này lại có một tòa pho tượng, giống pho tượng bên ngoài như đúc. Ách... Lục Ly cảm ứng thử, phát hiện hàn khí bốn phía đang hội tụ, sau đó nhanh chóng tiến vào bụng pho tượng. Nội tâm Lục Ly đột nhiên chợt hiểu ra, có lẽ hai tòa pho tượng này là nơi nối tiếp thế giới bên ngoài. Hàn khí trào ra là vì nối tiếp hai pho tượng. Hàn khí nơi này bị hấp thu, sau đó truyền cho pho tượng bên ngoài, cuối cùng trào ra từ trong pho tượng... - Có thể cảm giác thế giới bên ngoài từ trong pho tượng này? Trong đầu Lục Ly chợt hiện ra ý niệm này. Hắn cảm giác được thế giới băng tuyết trong pho tượng bên ngoài. Vậy có thể cảm ứng Băng Hậu Cung bên ngoài từ trong pho tượng này? Hắn nghĩ gì làm nấy, thần niệm quét vào trong bụng pho tượng. Khi tâm niệm hắn lặng lẽ đi vào, dị biến đã xảy ra, tòa pho tượng kia đột nhiên sáng lên, sau đó trong bụng pho tượng xuất hiện một lốc xoáy, một lực hấp dẫn cường đại bao phủ Lục Ly. Lục Ly cũng không có biện pháp tránh đi, chỉ có thể mặc cho lốc xoáy kia hút hắn vào. Thiên địa xoay chuyển! Giống như khi tiến vào, thân thể Lục Ly không ngừng xoay tròn, linh hồn hắn vốn cũng rất mệt mỏi, xoay chuyển này khiến hắn thiếu chút nữa hôn mê. Không biết qua bao lâu, thân thể hắn rơi mạnh xuống đất. Hắn nhìn lướt qua, phát hiện quả nhiên đã trở lại, hắn lại nhớ tới Băng Hậu Cung. - Không đúng! Thần tình Lục Ly đột nhiên kinh hãi. Năm đó, khi hắn đi vào, hình như Khôn Ma tiến vào nơi này, hai năm qua rồi, Khôn Ma có ở gần đây không? Thần niệm hắn lập tức quét qua, tùy thời chuẩn bị tiến vào trong pháp giới. Sau khi nhìn quét qua một lần, hắn lại ngạc nhiên phát hiện Khôn Ma không ở trong, không có võ giả nào bên trong, hơi thở sinh linh cũng không còn. - Sao lại thế này? Đều chạy rồi?
Chương 5019 Băng Ma
Lục Ly trừng mắt, có chút mơ hồ. Nếu không ở, vậy hắn tạm thời an toàn. Hắn cũng yên tâm, thân mình hắn chợt lóe, tiến vào trong pháp giới, muốn nghỉ ngơi trong pháp giới. Kết quả hắn vừa tiến đến, hắn bị dọa sợ rồi. Pháp giới đại biến dạng, hắn ngay từ đầu nghĩ rằng lại tiến vào trong thế giới băng tuyết. Nhìn kỹ, mới biết không phải chuyện như vậy. Hắn buồn bực nhìn xung quanh, phát hiện pháp giới không chỉ có đại biến dạng, quan trọng nhất là giờ đây còn bay xuống phong tuyết, quỷ dị đến cực điểm. - Sao lại thế này? Lục Ly chuyển động xung quanh, sau khi bay hơn mười vòng, trong mắt vẫn mơ hồ. Trong thế giới băng tuyết này một thời gian, pháp giới sao lại đại biến dạng? - Ai có thể nói cho ta biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không? Lục Ly cảm thấy hơi ngây người, cộng thêm giờ đây hắn thật mệt mỏi đến cực hạn. Cho nên hắn cảm giác trong đầu hơi hỗn loạn. Hắn chần chờ một trận, cuối cùng không quản nhiều nữa, rốt cuộc ngủ say. Nơi này nhiệt độ rất thấp, nhưng hắn cảm ngộ Cực Hàn Áo Nghĩa, thật ra cũng không sợ giá lạnh gì. Hắn ngã xuống đất ngủ say, ước chừng ngủ ba ngày ba đêm mới tỉnh lại. Sau khi tỉnh lại, hắn trầm ngâm một phen, quyết định vận dụng Chủ Thần Khí tra xét, không tra xét tình huống phía Thiên Loạn Tinh Vực thì cũng phải tra xét tình huống Băng Hà Cốc chứ? Xem Khôn Ma, Bối Huyền còn ở đây không. Hắn lấy ra Chủ Thần Khí, sau đó nhìn quét tình huống bên ngoài. Cái đảo mắt này khiến đôi mắt hắn tràn ngập chấn động, bởi vì hắn phát hiện trong Băng Hà Cốc đều là võ giả, ít nhất mấy ngàn vạn, mấy ngàn võ giả này đều là của... Tử Thần? Lục Minh giống như cũng có vô số võ giả bị bắt. - Âm mưu! Cảm giác đầu tiên của Lục Ly là âm mưu, đây là âm mưu của Khôn Ma và Bối Huyền, vì buộc hắn ra ngoài. Thần niệm hắn rất nhanh nhìn quét qua, ở gần đó không phát hiện đại viên mãn nào ẩn núp, không có một ai. Đương nhiên, Chủ Thần Khí của hắn cũng không phải vạn năng, không phải cái gì cũng tra xét ra. Đại viên mãn lúc trước không tra xét ra được. - Tình huống gì? Lục Ly hơi mơ hồ, xung quanh đừng nói có một đại viên mãn, cho dù là võ giả đều không tra xét ra được. Một thám báo Bối Tộc và cường giả sắp đại viên mãn cũng tra xét không ra. Hắn suy nghĩ, thần niệm nhìn quét xung quanh, tra xét Tê Cổ Giới, xem thành trì gần đó có quân sĩ thám báo Bối Tộc ẩn núp không. - Hả? Sau khi nhìn quét qua, hắn đột nhiên tra xét được một tin tức, một tin tức khiến hắn chấn động. Trong Tê Cổ Giới có vô số võ giả còn đang đàm luận chiến đấu, chiến đấu giữa Vua Đông Cảnh và Bối Huyền Khôn Ma. Trận chiến này, có vô số thám báo có mặt, tin tức sao có thể giấu nổi? Đừng nói Thiên Vũ Tinh Vực, tám đại tinh vực đều biết. - Khôn Ma đã chết? Thân thể Bối Huyền bị hủy? Lục Ly thì thào, hơn nửa ngày mới nói: - Vậy không phải đại biểu ta... an toàn rồi? Đại biểu ta có thể tùy thời rời khỏi? Lục Ly lo lắng, tiếp tục tra xét, tra xét ở thành trì còn lại trong Tê Cổ Giới, còn đi tra xét đại giới diện xung quanh. Kết quả đại chiến đích xác bạo phát, Khôn Ma cũng thật sự đã chết, thân thể Bối Huyền bị hủy, đào tẩu. Vù vù! Lục Ly thở phào nhẹ nhõm, hắn không còn do dự, Chủ Thần Khí lập tức quét qua Thiên Loạn Tinh Vực, mới vừa quét qua, sắc mặt hắn trầm xuống, tay cũng hơi run. Bởi vì Thiên Việt Thành biến thành Thiên Tử Thành, không còn ai tồn tại, trong Tổ Giới cũng không có võ giả gì, ngoài Tổ Thành đều là thi thể. Hắn... không tìm được người của Lục gia! - Đi ra ngoài! Thân mình hắn chợt lóe, trực tiếp xông ra, sau đó phóng đi Băng Hà Cốc thật nhanh. Nếu Khôn Ma đã chết, thân thể Bối Huyền bị hủy, chạy thoát, vua Đông Cảnh toàn thắng, vậy bên này khẳng định không có đại viên mãn. Hắn không quản chi tiết, chỉ nghĩ đi tìm Thiên Tàn lão nhân, Lê Hoàng hỏi một phen. Thần văn nơi thông đạo này quả nhiên bị phá, Lục Ly thoải mái chui ra ngoài, sau đó hắn bay vụt lên, rất nhanh ra khỏi Băng Hà Cốc. Trong sơn động vốn có thần văn, phía sau có thể không mở ra, Lục Ly thoải mái vọt ra. Tốc độ hắn quá nhanh, giống như một luồng bạch quang hiện lên, bên trong sơn cốc, rất nhiều võ giả đều cảm thấy hoa mắt, Lục Ly đứng trong sơn động của bọn Thiên Tàn lão nhân. - Hả? Vô số thần niệm quét đến, đầu tiên là ngẩn ra, sau đó toàn thân thân mình kịch liệt run lên, bọn Thiên Tàn lão nhân mở to mắt nhìn Lục Ly, trên mặt lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng. Sau đó Thiên Tàn lão nhân kinh hãi, trầm quát: - Lục Ly, xung quanh có rất nhiều đại viên mãn, cẩn thận! - Lục Ly! Lê Hoàng và Dư Hoàng vẫn không phá vỡ thần văn nơi này, hiện tại mang theo một đám cường giả nghiên cứu thần văn, đột nhiên phát hiện Lục Ly đi ra, một đám cường giả trợn tròn mắt, Lê Hoàng liếc nhìn Dư Hoàng, trong mắt đều là sát ý. Không có biện pháp, hiện tại Lục Ly đi tìm Thiên Tàn lão nhân, cho dù hoàn toàn không biết gì chuyện lúc trước, vừa hỏi thì cái gì cũng biết rồi. Nếu bọn họ không nghĩ biện pháp đánh chết Lục Ly, vậy với tính cách của Lục Ly, bọn họ đều phải chết. Lục Ly không để ý bọn người Lê Hoàng, lời nói của Thiên Tàn lão nhân khiến bọn họ cả kinh, sau đó hắn lắc đầu nói: - Các ngươi không biết sao? Bên ngoài đã xảy ra đại chiến, Khôn Ma đã chết trận, thân thể Bối Huyền bị hủy, đại viên mãn Bối gia khẳng định bỏ chạy. Vù! Phía sau vang lên tiếng phá vỡ không gian. Lê Hoàng và Dư Hoàng mang theo mấy thái thượng trưởng lão sắp đại viên mãn đến, Thiên Tàn lão nhân tra xét ra, lập tức truyền âm nói: - Lục Ly, cẩn thận phía sau. Bọn Lê Hoàng và Dư Hoàng làm phản, bọn họ cúi đầu với đại tộc Tiên Vực, bọn họ có thể làm điều bất lợi với ngươi. - Hả? Lục Ly ngẩn ra, sau đó xoay người nhìn bọn Lê Hoàng. Ánh mắt lạnh như băng nhìn Lê Hoàng và Dư Hoàng, nội tâm bọn họ run rẩy dữ dội, thân hình ngưng lại theo bản năng. - Lục Ly, ngươi... đi ra đi! Lê Hoàng nghĩ nghĩ, nói một câu, hắn đều cảm thấy xấu hổ, hắn nghĩ nghĩ, nói thêm: - Cái kia, có rất nhiều chuyện không giống tưởng tượng của ngươi! - Phải không?
Chương 5020 Băng Ma (2)
Lục Ly đi vài bước, đứng ở cửa sơn động, chắn bọn Thiên Tàn lão nhân phía sau, hắn nói: - Vậy Lê Hoàng, các ngươi giải thích với ta đi! - Tình huống cụ thể thế nào? Mặt khác, Lục Ly rất nhanh truyền âm trao đổi với Thiên Tàn lão nhân: - Thanh Ti đâu, cha ta đâu, mọi người đâu cả rồi? - Mọi người hẳn đều an toàn! Thiên Tàn lão nhân giải thích: - Lúc ấy, trong Tổ Giới, Mạc Hoàng tự mình dẫn bọn họ rời đi, vì che giấu hành tung của mọi người, Mạc Hoàng đã hy sinh... Thiên Tàn lão nhân rất nhanh giải thích, đồng thời nói lại chuyện của bọn Lê Hoàng. Bọn Lê Hoàng đang nghĩ làm sao giải thích với Lục Ly, lại phát hiện khí tức trên người Lục Ly càng ngày càng lạnh, sát khí càng ngày càng nồng đậm. Vù! Thân mình Lục Ly chợt lóe lên, sau đó thân thể biến mất tại chỗ. Bọn Lê Hoàng nhất thời kinh hãi, vội vàng lui về phía sau. Vừa lui về sau, bọn họ lập tức phát hiện sai lầm rồi, nơi này bị thần văn phong tỏa, bọn họ có thể thối lui đến đâu? Bọn họ hẳn là xông lên trước, vọt đến bên người đệ tử Lục Minh, như vậy ngược lại sẽ càng an toàn. Tốc độ Lục Ly rất nhanh, trong nháy mắt đến gần Lê Hoàng, Vô Ngân Đạo của hắn, đám võ giả này đều không cảm giác được. Hắn thoải mái đến bên người bọn Lê Hoàng, hắn cũng không có chần chờ gì, trực tiếp phóng ra hàn khí. Xoẹt xoẹt! Trong tay hắn đánh ra hàn khí, hàn khí này vừa phóng ra, nhiệt độ bốn phía nhất thời giảm xuống, chuyện khiến Lục Ly kinh ngạc đã xảy ra... lấy bàn tay hắn làm trung tâm, không gian bốn phương tám hướng rất nhanh đông cứng lại. Tám cường giả sắp đại viên mãn bọn Lê Hoàng đều nháy mắt bị đông lại, hàn khí khuếch tán bốn phía, một vài quân sĩ Tử Thần xung quanh rất nhanh biến thành khối băng... - Không đúng... Nội tâm Lục Ly chấn động, hàn khí này không giống lúc trước? Hàn khí này giống như bá đạo hơn vô số lần? Bọn Lê Hoàng cảm thấy giống như lập tức bị đông chết, các quân sĩ Tử Thần xa xa cũng không chịu nổi? Đã có mấy trăm người bị đông chết. Nếu hắn tiếp tục phóng thích hàn khí, sợ là mấy ngàn võ giả cả sơn cốc đều chịu không nổi, đều bị đông chết tươi. Lục Ly lập tức vận chuyển pháp giới, hấp thu toàn bộ hàn khí. Sau khi hắn hấp thu hàn khí, thần niệm quét tới bốn phía, phát hiện mấy ngàn vạn quân sĩ bên trong đều bị đông lạnh đến cả người run rẩy. Bọn Lê Hoàng còn bị đóng băng, nội tâm hắn hoảng hốt, đồng thời kinh nghi không thôi. Hắn đây... uy lực hàn khí dường như tăng lên không ít, không phải một ít mà tăng lên ít nhất gấp mười! Trước kia, hàn khí của hắn cũng có thể đông cứng cường giả sắp đại viên mãn, nhưng hàn khí phải bao phủ địch nhân. Hiện tại hàn khí vừa mới vận chuyển ra từ trong tay, đều không bao phủ bọn Lê Hoàng. Mấy cường giả sắp đại viên mãn liều bị đông cứng lại, quân sĩ xa xa còn bị đông chết mấy người... - Tình huống gì? Chẳng lẽ có quan hệ với pháp giới dị biến? Lục Ly trừng mắt, có hơi nghĩ không thông, thân mình hắn chợt lóe, không quản bọn Lê Hoàng, mà bay đến mấy trăm quân sĩ Tử Thần bị đông cứng. Đám quân sĩ này là ngộ thương, hắn không hy vọng toàn bộ đám quân sĩ này bị đông chết. Thân mình hắn xuất hiện, hấp thu hết hàn khí trong cơ thể đám quân sĩ kia. Đáng tiếc tốc độ hắn vẫn quá chậm, đã đông chết khoảng ba mươi quân sĩ. Hàn khí này bá đạo đến mức Lục Ly cảm thấy khó tin. - Trình độ uy lực của hàn khí này, hiện tại sợ là đại viên mãn bình thường cũng chịu không nổi? Lục Ly suy tính một phen, hiện tại hắn không quản được bọn Lê Hoàng, dù sao đối với hắn, giết bọn Lê Hoàng này rất dễ dàng, tùy tiện phóng thích chút hàn khí, bọn họ đều sẽ bị đóng băng. Hắn đứng trong Băng Hà Cốc, con ngươi trầm ngâm, một hồi lâu mới lẩm bẩm: - Chẳng lẽ... pháp giới hấp thu căn nguyên băng tuyết trong thế giới băng tuyết? Pháp giới đã biến thành một thế giới băng tuyết? Lục Ly suy tính ra kết luận, cũng chỉ có thể giải thích như vậy, nếu chỉ là hàn khí bình thường, uy lực không thể nào lớn như vậy. Chỉ có một khả năng, trong pháp giới có căn nguyên băng tuyết. Hàn khí hiện tại hắn phóng ra có hòa lẫn căn nguyên băng tuyết. Lục Ly đứng bất động, lâm vào trầm tư, mấy ngàn vạn quân sĩ kia nhìn thấy hắn, cảm giác như nhìn thấy một quái vật. Vừa rồi, Lục Ly tùy tiện phóng ra một chút công kích? Lại đóng băng toàn bộ bọn Lê Hoàng, thiếu chút nữa đông chết bọn họ. Vừa rồi hàn khí đánh úp lại khiến bọn họ lạnh đến mức linh hồn cũng bị đóng băng. Lục Ly... đã đột phá đại viên mãn rồi? Lúc trước Lục Ly không phải dùng lửa sao? Còn có ngoại hiệu Hỏa Ma, hiện tại đổi tên gọi là Băng Ma? Trong đầu Lục Ly có rất nhiều ngờ vực, hắn đã nghĩ mấy nén hương vẫn nghĩ không thông. Hắn biết hiện tại không có thời gian suy nghĩ nhiều, thực lực tăng lên là chuyện tốt, về sau thăm dò là được. Hắn cũng không quản bọn Lê Hoàng mà trước để Huyết Linh Nhi phá trận. Sau đó hắn trao đổi với Thiên Tàn lão nhân, hỏi rất nhiều chuyện. Hắn lại dùng Chủ Thần Khí nhìn quét cả Thiên Loạn Tinh Vực, cuối cùng hắn tìm được Dực Hoàng. Hắn trực tiếp truyền âm với Dực Hoàng, trao đổi nửa canh giờ, hắn như trút được gánh nặng. Hắn từ chỗ Dực Hoàng chiếm được đáp án khẳng định, người nhà và tộc nhân của hắn tuyệt đối an toàn. Về sau, Bối gia cũng không có phái cường giả đến Tử Thần, chỉ tạm thời Dực Hoàng cũng không biết bí cảnh chỗ người nhà hắn. Nếu đã xác định an toàn, Lục Ly sẽ không quản nức, trước để các nàng ngây ngốc ở trong bí cảnh. Hiện tại, hắn phải bận một số việc, hắn còn rất nhiều chuyện phải xử lý. Hắn trao đổi với Dực Hoàng, sát ý trong lòng càng nồng đậm vài phần. Lần này Tử Thần chết rất thảm trọng, tuy đầu sỏ gây chuyện là Bối Huyền, nhưng bọn Lê Hoàng cũng xem như nửa hung thủ, bởi vì bọn họ phản bội, bọn họ có khác gì hung thủ? Vù! Thân mình Lục Ly chợt lóe lên, đi đến gần bọn Lê Hoàng. Bọn Lê Hoàng bị đóng băng, thân thể cũng bị đông lạnh trọng thương. Nhưng linh hồn bọn họ không có việc gì, thần niệm đều có thể tra xét. Tra xét thấy Lục Ly bay tới, trong linh hồn bọn họ cũng kinh hãi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom