• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Long Đế Bất Diệt (2 Viewers)

  • Chương 4611-4615

Chương 4611 Đánh mở
Đại trận biến yếu! Khấp Lão rõ ràng cảm giác đại trận cấp tốc biến yếu, tuy Huyết Linh Nhi chỉ sửa đổi một ít trận văn nhưng lực phòng hộ của đại trận giảm nhanh. Tuy chưa bị phá giải ngay, nhưng cứ liên tục thế này sẽ ra vấn đề lớn, mười tầng thần trận sẽ bị phá mở. Khấp Lão đảo tròng mắt, bắt đầu tìm kiếm biện pháp. Hiện tại hung hồn còn chưa hoàn toàn thành hình, lúc này thả ra không có ích gì, cho nên hắn nhất định phải bảo chứng thần trận không bị phá vỡ, nếu không thì nhóm Vũ đại nhân giống như chim sổ lồng bay đi, khó mà bắt lại. - Các ngươi theo ta ra tay, giết mị linh kia! Khấp Lão rất nhanh quyết định chủ ý, chỉ cần xử Huyết Linh Nhi thì sẽ tăng mức độ khó khăn phá hư đại trận. Huyết Linh Nhi siêu biến thái, không phải phá trận, mà là trực tiếp sửa đổi trận văn, tốc độ phá trận quá nhanh. Khấp Lão và hai cường giả khác hành động, bọn họ thả ra một ít thủ đoạn và công kích, xuyên thấu đại trận đi công kích Huyết Linh Nhi. Nhưng Huyết Linh Nhi là hồn thể, còn có thể xuyên qua đại trận, dung hợp vào trận văn. Công kích của Khấp Lão và hai cường giả không thể tổn thương Huyết Linh Nhi, Huyết Linh Nhi có thể nhờ cậy thần trận bảo hộ chính mình, trừ phi bọn họ phá mở thần văn, nếu không thì rất khó thương tổn Huyết Linh Nhi. - Gia cố đại trận! Khấp Lão cấp tốc bố trí, hắn dặn một cường giả khác: - Ngươi bố trí một ít thần văn phụ trợ, giam cầm mị linh kia, khiến nó không động đậy được. Khấp Lão suy nghĩ một hồi, còn dặn cường giả thứ ba: - Ngươi cũng nghĩ biện pháp bố trí một ít thần văn, nhìn xem có thể nhờ vào thần trận giết mị linh này không. Huyết Linh Nhi phá hoại, Khấp Lão thì tạo lại, hai cường giả khác bố trí thần văn khác đối phó Huyết Linh Nhi. Huyết Linh Nhi cảm giác được nguy hiểm, truyền âm cho Lục Ly. Lục Ly cùng Huyết Linh Nhi câu thông một lúc, hắn mở mắt ra, ngước nhìn Lão Nghiêm trên bầu trời, nói: - Lão Nghiêm, bên dưới có ba cường giả đang quấy nhiễu ta phá trận, ta cần sự trợ giúp của ngươi. - Ba cường giả? Đáy mắt Lão Nghiêm vụt qua một chút tàn khốc, hắn vội vàng bay xuống, hỏi thăm: - Cần giúp như thế nào? Tiểu hữu cứ nói, ta dốc hết sức phụ trợ. Vừa rồi Lục Ly đã bàn bạc với Huyết Linh Nhi, hắn kể ra tình huống bên dưới. Lão Nghiêm đã có quyết định, nói: - Ta hiểu rồi, ta sẽ bố trí một ít pháp trận thần văn làm toàn bộ thế cục bên dưới hỗn loạn, phá trận thì khó chứ quấy nhiễu bọn họ rất dễ. Lục Ly chỉ cần như thế, Huyết Linh Nhi phá trận rất nhanh, chỉ cần ngăn cản cường giả ở bên dưới phá rối thì pháp trận sẽ càng yếu hơn. Đến lúc đó hắn có thể khiến nhóm Vũ đại nhân công kích, hai mặt phá hoại càng dễ phá trận. Tài năng pháp trận của Lão Nghiêm không kém, chỉ mất nửa canh giờ đã bố trí một pháp trận, pháp trận này không có tác dụng gì lớn, là một mê trận, khiến bên dưới bị loạn. Pháp trận này khởi động, đám người Khấp Lão ở phía dưới đau đầu, bởi vì vô số loạn lưu chảy qua khiến bên dưới trở nên hỗn loạn không chịu nổi. Quan trọng nhất là bên dưới nổi sương mù, có thể ngăn cách thần niệm, khiến bọn họ tra xét trở nên cật lực. Đừng nói khóa chặt Huyết Linh Nhi, bọn họ khó mà tăng cường pháp trận. Dù vậy, đám người Khấp Lão không thể bỏ cuộc, nếu không thì sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ, Khấp Lão bắt đầu gắng hết sức nhiều hơn để chữa trị thần văn, hai cường giả khác cố gắng nghĩ biện pháp làm chết Huyết Linh Nhi. Huyết Linh Nhi là hồn thể, có thể dung hợp đi vào trận văn. Ở đây có mười ba tầng đại trận, mấy trăm vạn trận văn, muốn bắt Huyết Linh Nhi thì khó biết bao? Thật ra đám người Khấp Lão còn một cách khác, đó là thả hung hồn ra, xua đi công kích Huyết Linh Nhi. Cùng là hồn thể, chỉ cần hung hồn vừa ra tay thì Huyết Linh Nhi chết chắc. Nhưng hung hồn đang bị nhốt trong Hung Hồn Tà Phách Trận, nếu thả ra thì không thể tiếp tục biến mạnh, cục diện cũng sẽ mất kiểm soát, đến lúc đó Khấp Lão không chắc có thể giết được đám người Vũ đại nhân hay không. Thời gian rất nhanh qua hơn nửa tháng, hai bên đều nỗ lực, Lão Nghiêm lại bố trí một ít thần trận khiến thế cục trở nên càng thêm hỗn loạn. Huyết Linh Nhi thay đổi mấy trăm thần văn, thần trận này càng yếu hơn. Lại đợi nửa tháng, Lục Ly trầm giọng quát: - Tất cả ra tay công kích phương hướng kia! Tiếng quát của Lục Ly đánh thức Tiểu Bạch, Tiểu Bạch vung tay lên, một đám cường giả bắt đầu công kích phương hướng do Lục Ly chỉ định, luân phiên công kích làm nguyên sơn mạch rung rinh, màn hào quang bên trên hơi lấp lánh. - Tuyệt lắm! Lão Nghiêm mắt sáng ngời, trầm giọng quát: - Nơi này đã biến yếu, chúng ta tập trung một điểm đánh mở chỗ này, chỉ cần phá hư thần văn ở đây thì có thể hủy toàn bộ thần trận! - Công kích! Đám người Vũ đại nhân lên tinh thần, Lục Ly nói mất nửa năm phá trận, nhưng hiện tại mới qua hơn bốn tháng đã sắp phá mở? Bọn họ lập tức dốc hết sức bắt đầu công kích, Tiểu Bạch đều lấy ra thần binh Chí Tôn oanh kích. - Mọi người chú ý! Lục Ly quan sát giây lát, cùng Huyết Linh Nhi truyền âm mấy câu, sau đó nói: - Tối đa đánh nửa ngày là có thể phá vỡ pháp trận này, khi đó hung hồn ở phía dưới sẽ xông lên. Bên dưới còn có ba cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, tùy thời chuẩn bị chiến đấu. - Lão đại yên tâm đi! Trên người Tiểu Bạch đằng đằng sát khí, hắn nhếch miệng nói: - Ba con chó tạp đó đừng hòng có con nào trốn được, ta muốn bằm tất cả thành thịt vụn! - Tiêu rồi! Khi nhóm Vũ đại nhân bắt đầu công kích, Khấp Lão liền cảm giác không ổn, hắn có thể cảm thụ được pháp trận đang gặp phá hoại mãnh liệt, một khu vực bị phá hư sẽ dẫn đến toàn bộ pháp trận mất đi hiệu lực. Hắn không có tiếp tục chữa trị pháp trận, biến thành chữa trị không bằng phá hoại. Khấp Lão đảo tròng mắt trầm ngâm, cuối cùng hắn quyết định thả ra hung hồn ở bên dưới, thành hoặc bại tùy vào hung hồn.
Chương 4612 Chấn chết hung hồn
Khấp Lão định bố trí một phen, lợi dụng pháp trận trợ giúp hung hồn, làm như vậy thì tỷ lệ đánh chết nhóm Vũ đại nhân sẽ lớn hơn một chút, nhưng hắn cũng gặp nguy hiểm nhiều hơn. Một khi hung hồn kích không giết được nhóm Vũ đại nhân, chắc chắn đám người Tiểu Bạch sẽ đuổi theo, đến lúc đó ba người Khấp Lão không đi được nữa. - Liều một phen! Khấp Lão quyết định đánh liều, nếu lần này thắng không được thì Bối Áo có lẽ sẽ thua. Bối Áo mà thua thì Khấp Lão không có chỗ đứng trong Bắc Cảnh, thanh danh của Khấp Lão không quá tốt, có nhiều kẻ thù, nếu không có Bối Áo che chở, hắn đã sớm bị giết. Khấp Lão nhanh chóng bố trận, bố trí bên ngoài Hung Hồn Tà Phách Trận. Hai cường giả khác nhìn thấy hắn bố trí đều cảm giác xảy ra vấn đề, một cường giả hỏi thăm: - Không chịu nổi? Hay là chúng ta rút đi? - Đừng gấp gáp! Khấp Lão nói dối, hắn nói: - Bọn họ muốn phá vỡ ít nhất cũng cần mấy ngày, ta bố trí trước, chờ bọn họ phá trận thì cho bọn họ một vui sướng bất ngờ. Pháp trận này chủ thể khống chế nằm trong tay Khấp Lão, hai cường giả khác không thể xem thần văn phán đoán tình huống, cho nên không rõ tình huống thật sự thế nào. Nghe nói còn có vài ngày thì bọn họ không lo lắng, đi muộn vài ngày cũng không chậm. Họ không biết rằng trong lòng Khấp Lão đã chuẩn bị hy sinh hai người. Bởi vì hung hồn không đủ cường đại, chắc chắn không đánh lại nhóm Tiểu Bạch, nếu có thể cắn nuốt linh hồn của hai chí cường giả này thì hung hồn tuyệt đối sẽ biến mạnh lên nhiều, đến lúc đó xác suất thành công sẽ càng lớn một ít. Thời gian từng chút một trôi qua, cùng với chúng cường giả công kích, toàn bộ sơn mạch chấn động càng lúc càng mãnh liệt, màn hào quang rung lắc mạnh, lòng núi bị công kích đánh ra một hố to, đã có rất nhiều thần văn bị đánh mở. - Chú ý! Khoảnh khắc này Huyết Linh Nhi bay vào thân thể Lục Ly, hắn trầm giọng quát lên: - Pháp trận sắp tan vỡ, hung hồn sẽ xông lên ngay, các ngươi nhớ hết sức cẩn thận! Oong! Cùng với tiếng quát của Lục Ly, một tòa đại trận trong lòng đất phát sáng, một luồng khói đen bay ra khỏi đại trận, thoáng chốc bao phủ một nửa lòng đất sơn mạch. - A? Hai chí cường giả luôn theo dõi tình huống của pháp trận, bọn họ cảm giác trận cơ của pháp trận rung lắc mạnh, sợ pháp trận bị đánh phá. Nhưng không ngờ một luồng khói đen bỗng bốc lên, lực lượng âm u lạnh lẽo mà lại tà ác nháy mắt bao phủ toàn thân bọn họ. - Hung hồn! Một cường giả hoàn toàn thay đổi sắc mặt, không dám bay đi trốn, hắn lập tức ngồi xếp bằng, dốc hết sức bảo vệ linh hồn. Hắn rất rõ ràng nếu không bảo vệ linh hồn thì linh hồn của hắn rất nhanh sẽ bị hung hồn cắn nuốt. - Khấp Lão Quỷ! Một cường giả khác giận tím mặt, rống to lên: - Ngươi dám hố chúng ta? Nếu Áo công tử biết tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi! - A... Hắn mới hét một câu thì thất khiếu bắt đầu đổ máu, tiếp đó mắt mở tròn xoe, ngã xuống đất, linh hồn đã bị cắn nuốt. Cường giả còn lại cũng không kiên trì quá lâu, rất nhanh linh hồn tiêu tan, khói đen dọc theo một con đường nhanh chóng tuôn lên trên. Khấp Lão bố trí trong khoảng thời gian này là khiến hung hồn dọc theo đường hầm đi lên, đi công kích nhóm Vũ đại nhân. Hung hồn cắn nuốt linh hồn của hai cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, thực lực tăng nhiều, lao nhanh lên trên, rất nhanh thông qua đường hầm đặc biệt lên mặt đất. Lục Ly cảm giác được, hắn không có do dự, lắc người đi vào trong Pháp Giới. Loại chuyện này cũng không thể sính anh hùng, linh hồn của hắn chỉ có thể so sánh Thánh Hoàng, bị hung hồn bao phủ hắn sẽ nháy mắt chết đi. Tiểu Bạch có thần binh Chí Tôn, hung hồn này hẳn là vẫn chưa hoàn toàn lớn lên, cho nên Lục Ly không quá lo lắng, hắn không quan tâm sự sống chết của đám Vũ đại nhân. Giờ phút này pháp trận vẫn chưa hoàn toàn phá vỡ, cho nên màn hào quang bên trên không chúng cường giả trốn không được, nhìn thấy khói đen tuôn ra, Tiểu Bạch không có bất cứ do dự, lắc người vọt tới, ngay mặt chống cự hung hồn cường đại này. - Thụt lùi! Thái Lão gầm lên khởi lai, trong tay hắn xuất hiện một dị bảo, báu vật này tỏa dải sáng màu tím chói lòa, hắn rót vào Nguyên Lực, dị bảo bay nhanh ra, chia làm vô số Ấn Thạch, cấp tốc xoay tròn, đánh vào khói đen. Tiểu Bạch chặn ở đằng trước nhất, một hạt châu màu xanh trong đầu hắn lấp lánh ánh sáng, mặc kệ tuôn vào bao nhiêu thì hạt châu màu xanh đều có thể đánh tan. Hung hồn không có linh trí, không quan tâm gì cả, khóa chặt Tiểu Bạch không ngừng công kích. - Tuyệt lắm! Đám người Vũ đại nhân yên lòng, Tiểu Bạch chặn đứng hung hồn, tiếp đó Thái Lão liên tục công kích, hung hồn rõ ràng biến yếu, bị chấn sát chỉ là chuyện sớm hay muộn. Bọn họ tiếp tục công kích pháp trận, chuẩn bị hoàn toàn đánh mở pháp trận, đến lúc đó tiến hay lùi đều dễ dàng. - Không được! Khấp Lão ở bên dưới lộ vẻ mặt thất vọng. Thần binh Chí Tôn của Tiểu Bạch quá mạnh, hung hồn còn rất yếu, nếu lại cho hắn thời gian nửa năm thì tốt rồi, đến lúc đó hung hồn phỏng chừng có thể dễ dàng trấn áp Tiểu Bạch, tiện thể đánh chết đám người Vũ đại nhân. - Đi thôi! Khấp Lão khe khẽ thở dài, hắn còn không đi thì e rằng không đi được nữa. Khấp Lão vừa chuồn ra, đại trận này nổ tung, tiếp đó màn hào quang biến mất. Cùng lúc đó, vài luồng thần niệm khóa chặt Khấp Lão, Khấp Lão thầm giật mình, không có bất cứ do dự, hóa thành một luồng sáng bay vút đi trốn. Khấp Lão vốn nghĩ sẽ mất hai, ba giây pháp trận mới có thể phá vỡ, nhưng không ngờ Vũ đại nhân chơi một đòn ác, khoảnh khắc phá pháp trận. Thần niệm của Vũ đại nhân tập trung Khấp Lão, tức giận quát: - Các ngươi bảo vệ tốt tiểu chủ, Du Phong, theo ta đi làm chết hắn! Vũ đại nhân thật sự tức giận, vì sơ sẩy của hắn mà suýt chút toàn quân bị diệt. Cho nên hắn rất là áy náy và tự trách, giờ phút này phát hiện ra kẻ địch tự nhiên phải dốc hết sức ra tay, bắt lấy hoặc là làm thịt kẻ địch, bù đắp sai sót lúc trước.
Chương 4613 Sợ chiến?
Tiểu Bạch và Thái Lão phối hợp rất thuận lợi, hung hồn sắp bị đánh tan, cường giả khác đều an tâm. Ít nhất mọi người an toàn, vượt qua một kiếp này, lần này trên cơ bản thắng lợi một nửa, chờ đi Cô Nguyệt Thành, chống mắt xem Bối Áo còn chơi trò gì nữa? Một nén hương sau, Tiểu Bạch cùng Thái Lão hợp sức chấn chết hung hồn. Lục Ly lắc người hiện ra, hắn khẩn trương hỏi thăm: - Tiểu Bạch, linh hồn của ngươi không sao chứ? - Không có việc gì, lão đại! Tiểu Bạch nhếch môi cười nói: - Hung hồn này chưa thể tổn thương được ta, ta có thần binh Chí Tôn, trừ phi là linh hồn của cường giả cấp bậc Đại Viên Mãn, nếu không thì không thể tổn thương ta. - Vậy là tốt rồi! Lục Ly như trút được gánh nặng, một kiếp này cuối cùng vượt qua, bọn họ cũng không dám ở đây lâu, trực tiếp bay tới trước, vượt qua Âm Vân Sơn Mạch. Đợi bên ngoài nửa canh giờ, nhóm Vũ đại nhân trở về, trong tay cầm một cái đầu người chảy máu ròng ròng. Vũ đại nhân vẻ mặt chán nản nói: - Lão quỷ này thà chết không hàng, ta đành giết hắn, vốn muốn khiến hắn chỉ chứng Bối Áo, đáng tiếc. - Kệ hắn! Tiểu Bạch phất tay nói: - Bối Áo đã bố cục thì chắc chắn sẽ không để lại chứng cứ, chúng ta nghỉ ngơi hai ngày, sau đó trực tiếp giết đến Cô Nguyệt Thành. Cô Nguyệt Lĩnh có nhiều thám báo, phỏng chừng thế lực lớn trong Tiên Vực đều phái tia mắt lại đây, ta chống mắt xem Bối Áo còn chơi âm mưu quỷ kế kiểu gì? Bố cục ở Âm Vân Sơn Mạch thất bại! Mới qua hai ngày Bối Áo đã nhận được tin tức, trong lòng hắn cũng chìm vào đáy cốc, lần này bố cục có thể nói tiêu phí to lớn, không ngờ rằng cuối cùng vẫn thất bại trong gang tấc, còn tổn thất một cường giả cấp Đại Tông Sư về thần văn. Nhóm Tiểu Bạch đã đi vào Cô Nguyệt Lĩnh, bên này đúng là đầy rẫy thám báo của các thế lực lớn Tiên Vực, muốn giở trò trong Cô Nguyệt Lĩnh thì rất khó, đến lúc đó cho dù thắng cũng sẽ bị cho rằng là thắng không đẹp. Cô Nguyệt Lĩnh không lớn, nhóm Tiểu Bạch tối đa mất hơn một tháng thời gian liền có thể đến Cô Nguyệt Thành, thám báo ở đây, và vô số võ giả đến xem cuộc chiến bỗng chốc kích động. Sắp được chứng kiến một cuộc chiến vương giả trẻ tuổi, đây là chiến dịch có thể ghi vào lịch sử. Đám người Vũ đại nhân càng cẩn thận hơn, sự thực chứng minh Bối Áo rất giỏi chơi xấu, suýt trúng chiêu hai lần. Nếu không nhờ Lục Ly thì nhóm Vũ đại nhân đều chết rồi, Tiểu Bạch hoặc là ngớ ngẩn vọt tới Cô Nguyệt Thành chịu nhục, hoặc là chỉ có thể xám xịt trở lại. Cho nên hiện tại ở trong lòng đám người Vũ đại nhân, địa vị của Lục Ly siêu cao. Bây giờ Lục Ly kêu bọn họ làm cái gì, bọn họ chắc chắn sẽ không chần chừ, trực tiếp làm theo chỉ thị của Lục Ly. Cấp Đế nho nhỏ này mang đến quá nhiều vui sướng bất ngờ cho bọn họ, có nhiều thủ đoạn kỳ dị, khiến một đám lão quái vật đều nhìn với cặp mắt khác, trong lòng hết sức tôn kính Lục Ly. Chặng đường tiếp theo không có phát sinh bất cứ ngoài ý muốn, dường như Bối Áo đã bỏ cuộc, không dám làm bậy. Chiến thuyền bình tĩnh bay hơn một tháng thì đến một tòa tiểu thành gần Cô Nguyệt Thành. Tiểu Bạch hạ lệnh vào thành nghỉ ngơi, đồng thời để liên hệ thám báo của Đông Cảnh, tìm hiểu rõ tình huống, chuẩn bị cho cuộc chiến cuối cùng. Nhóm Tiểu Bạch đi vào một tòa sân riêng, thám báo Đông Cảnh mua sân này, chỉ chờ đám người đến. Nhóm Tiểu Bạch đi vào trong thành cũng dẫn tới vô số võ giả trong thành chú ý, thành trì này vốn chỉ có trăm vạn võ giả, trong khoảng thời gian này đạt đến hơn ba trăm vạn, có hai trăm vạn võ giả tới xem náo nhiệt. Sau khi mở ra thần văn, một Thánh Hoàng của Đông Cảnh đi vào, đưa cho Tiểu Bạch từng xấp tư liệu. Tiểu Bạch nhìn thoáng qua rồi ném cho Lục Ly, Lục Ly xem xong mới đưa cho nhóm Vũ đại nhân xem. Chờ tất cả cường giả xem xong, Tiểu Bạch nhìn thoáng qua hỏi: - Tất cả nói xem trận chiến này đánh như thế nào? Trải qua mấy lần bị âm, Tiểu Bạch không còn một đường thẳng như lúc trước, chỉ biết húc đầu tới trước, hắn học được suy nghĩ. Đánh trong địa bàn của người khác, sơ sẩy một cái rất dễ dàng toàn quân bị diệt. Tư liệu ghi tỉ mỉ, ghi lại từng hành động của Cô Nguyệt Thành trong hơn một năm qua, bao gồm trong Cô Nguyệt Thành giờ phút này có bao nhiêu cường giả, có bao nhiêu quân đội, tư liệu của từng cường giả đều liệt kê ngay ngắn. Cô Nguyệt Thành đã bị dọn trống, võ giả bình thường đã rút ra, chỉ còn lại một nghìn quân đội, còn có mười cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, cùng với Bối Áo. Đây là Bối Áo ứng chiến với Tiểu Bạch, cũng bày ra hào tình và khí phách cho người đời thấy. Lục Tiểu Bạch nhà ngươi mang theo mười cường giả, vậy chúng ta cũng mười cường giả, vương đấu vương, tướng đấu tướng, một trận quyết thắng thua. Nếu như là phía trước thì chúng cường giả đều sẽ không có quá nhiều hoài nghi, hiện tại bọn họ không tin Bối Áo không bài bố cái gì. Thoạt nhìn Cô Nguyệt Thành không có gì, nhưng bên trong chắc chắn sẽ có rất nhiều bố trí. Cơ bản nhất, trong thành chắc chắn bố trí thần văn suy yếu sức chiến đấu của bọn họ, tăng phúc sức chiến đấu cho bên Bối Áo. Hơn một năm trời, Bối Áo có thể bố trí một Hung Hồn Tà Phách Trận trong Âm Vân Sơn Mạch thì không lý nào chẳng bài bố gì trong Cô Nguyệt Thành. Vấn đề nằm ở chỗ dù trong Cô Nguyệt Thành có bố trí, bọn họ cũng không thể không đi, bọn họ vạn dặm xa xôi lại đây làm cái gì? Bối Áo rõ ràng chờ bọn họ ở Cô Nguyệt Thành, bây giờ sắp tới nơi, bọn họ không dám đến? Đó không phải phong cách của Tiểu Bạch. Nhất định phải đi Cô Nguyệt Thành, giờ xem nên đánh trận chiến này như thế nào. Du Phong lên tiếng đầu tiên: - Chúng ta đi Cô Nguyệt Thành nhưng đánh với họ ở ngoài thành, chỉ cần chúng ta không đi vào, bên trong có bố trí gì thì chúng ta cũng không sợ. - Lỡ như Bối Áo mời chúng ta vào thành? Lão Nghiêm hỏi: - Đến lúc đó ngoài thành chắc chắn đều là người đang xem cuộc chiến, Bối Áo mời chúng ta vào thành gặp mặt thì chúng ta nên vào hay không?
Chương 4614 Sợ chiến? (2)
Lão Nghiêm đặt câu hỏi rất hay, trận chiến này không chỉ riêng là cuộc chiến giữa Tiểu Bạch và Bối Áo, thật ra cũng là cuộc chiến giữa Bắc Cảnh Chi Vương và Đông Cảnh Chi Vương, toàn bộ Tiên Vực đều chứng kiến. Nếu Bối Áo mời, Tiểu Bạch không dám vào thành, vậy thì sẽ bị bên ngoài cho rằng Tiểu Bạch không có dũng khí, gan nhỏ. - Không có gì để nói! Thái Lão lạnh lùng nói: - Chúng ta không cần nói nhiều với họ, đến bên ngoài Cô Nguyệt Thành, chúng ta phát ra công kích trước, san bằng Cô Nguyệt Thành, khiến tất cả bố trí của bọn họ hỏng hết, buộc họ phải đi ra đánh với chúng ta. Vũ đại nhân cũng gật đầu nói: - Không sai, chúng ta không cần tuyên chiến gì đó, cũng không cần nói đạo lý, trực tiếp đấu võ. Dù sao toàn bộ Tiên Vực đều biết chúng ta đến làm cái gì, chúng ta buộc bọn họ ra, đánh nhau ngoài thành, tự dựa vào bản lĩnh. Tiểu Bạch gật đầu nói: - Làm như Vũ thúc và Thái Lão đã nói, ngày mai nghỉ ngơi một ngày, ngày mốt khai chiến. Trận chiến này đánh kiểu gì? Chư vị có sách lược nào không? Dường như trong lòng Vũ đại nhân đã có dự án, hắn mở miệng nói: - Ta và tiểu chủ chủ công đi, trực tiếp công kích Bối Áo, những người khác yểm hộ chúng ta. Chỉ cần tổn hại nặng Bối Áo, hoặc là đánh chết Bối Áo, trận chiến này xem như kết thúc. Ở đây có một vấn đề, rốt cuộc có giết Bối Áo hay không? - Giết! Tiểu Bạch sát khí đằng đằng nói: - Không giết hắn khó vơi mối hận trong lòng ta, trước khi đến ta đã hỏi phụ thân, hắn nói nếu như có thể giết chết cũng không sao cả, Bắc Cảnh Chi Vương sẽ không nói cái gì, dù sao là Bối Áo làm hỏng quy củ trước. - Vậy giết! Sắc mặt của Vũ đại nhân cũng rắn lại, trầm giọng nói: - Bảy người nhóm Lão Nghiêm yểm hộ, ta và tiểu chủ, Thái Lão chủ công, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất diệt sát Bối Áo. Bối Áo chết là rắn mất đầu, cường giả khác cũng sẽ không liều mạng, trận chiến này sẽ kết thúc. - Lão đại! Tiểu Bạch rất vừa lòng ý tưởng này, hắn suy nghĩ một hồi quay đầu nhìn Lục Ly nói: - Hay là ngày mốt ngươi đừng đi? Ở đây tiếp ứng chúng ta là được. Lục Ly vẫn luôn không có nói chuyện, giờ phút này nghe thấy Tiểu Bạch hỏi ý, hắn nhẹ gật đầu nói: - Được, ta ở đây đợi các ngươi khải hoàn trở về, trận chiến này hy vọng mọi người đều cẩn thận một ít, bảo thủ một ít, Bối Áo rất âm. Tiểu Bạch hưng phấn gật đầu: - Biết! Đám người Vũ đại nhân thầm thất vọng, vốn cho rằng Lục Ly sẽ đi tham chiến, dù sao hắn có nhiều thủ đoạn. Hoặc tệ nhất cũng sẽ bên cạnh quan chiến, chú ý cục diện giúp bọn họ, phòng ngừa Bối Áo dùng âm mưu quỷ kế. Nhưng không ngờ đến lúc đại quyết chiến thì Lục Ly hèn, không dám đi Cô Nguyệt Thành? Nhưng đám người ngẫm lại thấy cũng hợp lý, Lục Ly chỉ là một cấp Đế, cho dù có một ít thủ đoạn thì rất khó phát huy tác dụng trong cuộc chiến của cường giả thật sự. Cho nên Lục Ly có đi hay không đều không sao cả, hơn nữa Tiểu Bạch rất trọng thị Lục Ly, lỡ như đám người Bối Áo công kích Lục Ly sẽ làm Tiểu Bạch phân tâm, cuối cùng dẫn đến cục diện hỏng bét. - Được rồi, tất cả đi nghỉ ngơi một ngày, sáng sớm ngày mốt xuất phát! Tiểu Bạch vung mạnh tay, gật đầu với Lục Ly rồi đi vào một gian phòng, nhóm Vũ đại nhân lục tục rời đi, chỉ còn một mình Lục Ly ngồi trong đại điện. Lục Ly cầm xấp tư liệu, xem nửa canh giờ mới thở dài thườn thượt nói: - Trận chiến này không đơn giản như trong tưởng tượng, Bối Áo rốt cuộc bày cục ở chỗ nào? Cô Nguyệt Thành rất lớn, vốn có hơn ba trăm vạn dân cư, hiện tại lại biến thành một tòa thành trống rỗng. Bên trong chỉ còn lại một nghìn quân đội, còn có Bối Áo cùng với mười chí cường giả. Hôm nay một nghìn quân đội đều phái đi ra, hình thành một vòng cảnh giới đơn giản cách thành hai nghìn dặm, trong phạm vi hai nghìn dặm không được có bất cứ võ giả đi vào. Đương nhiên, trong khoảng thời gian này dù cho võ giả khác đi vào thì cũng không ai dám vào, bởi vì tin tức đã truyền ra, Lục Tiểu Bạch đến, đại chiến lập tức phải bạo phát. Các chiến thuyền trong mười mấy tòa tiểu thành quanh đây bay lên cao, bay về phía Cô Nguyệt Thành. Còn có vô số võ giả bay tới, khi mặt trời lên cao thì bên này đã tụ tập nghìn vạn võ giả. Đa số là võ giả của Bắc Cảnh, hầu hết đến cổ vũ cho Bối Áo, chứng kiến cuộc chiến vương giả trẻ tuổi. Võ giả ở phía nam Cô Nguyệt Thành là đông nhất, có mấy nghìn chiếc chiến thuyền, rất nhiều chiến thuyền đều là cỡ lớn xa hoa, bên trong có rất nhiều cường giả, rõ ràng đều là cường giả của đại tộc đến xem cuộc chiến. Bốn phía cũng phi thường náo nhiệt, từng đội võ giả tụ tập lại với nhau, líu ríu nghị luận, giống như có mấy ức con ong bay vù vù xung quanh. - Mau nhìn, Ảnh Điệp tộc đến! Nghe nói đệ nhất tiểu thư của Ảnh Điệp tộc rất mến mộ Bối Áo công tử, không biết vị tiểu thư đó có đến không? - Đệ nhất công tử của Hố tộc cũng đến, các ngươi xem, là công tử đứng trên chiến thuyền thứ sáu. Nghe nói công tử này là bằng hữu tốt với Bối Áo công tử, không biết có tham dự chiến đấu hôm nay không? - Không thể nào tham dự, bọn họ chỉ đến trợ uy, đây là cuộc chiến vương giả trẻ tuổi, dù là Bối Áo công tử đều sẽ không cho phép bọn họ nhúng tay. - Mọi người xem bên phải, Quan Sơn Lão Ma đến, là một bóng sáng đó kìa, đó là tuyệt kỹ độc môn của Quan Sơn Lão Ma, Diệu Thế thần thuật. Nếu Quan Sơn Lão Ma vận dụng hết sức thì tất cả võ giả lân cận sẽ không thấy cái gì nữa, phỏng chừng hắn cũng đến trợ uy cho Bối Áo công tử? - Hôm nay bảo thủ có mấy trăm cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đến trợ uy? Chờ con tiên thú Đông Cảnh đến nhìn thấy trường hợp này, có khi nào sợ tới mức chân mềm không? Bốn phía ầm ĩ tiếng nghị luận, liên tục rộ lên tiếng la giật mình. Đại nhân vật lúc bình thường hiếm khi xuất hiện, hôm nay đến rất nhiều, có thể thấy bóng dáng nhiều đại tộc Bắc Cảnh.
Chương 4615 Thiên Mị Tiên Hồ
Đại tộc Bắc Cảnh không thể ra tay, nhưng không cản trở được bọn họ phái thế hệ trẻ trong tộc đến xem cuộc chiến. Làm vậy cũng là trợ uy cho Bối Áo, về khí thế đè ép nhóm Tiểu Bạch. Nhóm Tiểu Bạch tác chiến ở sân khách, nhiều cường giả đại tộc áp trận, trong lòng khó tránh sẽ có áp lực, khi khai chiến sẽ có chút gò bó, không thể phát huy ra toàn bộ thực lực. Bắc Cảnh có trên trăm đại tộc, giờ phút này có hơn một nửa công tử, tiểu thư đại tộc đến. Thế hệ trẻ đến xem cuộc chiến, không ai có thể nói cái gì, bọn họ không đến đánh hỗ trợ, đứng xem mà thôi, có thể cản trở mắt ai? Đợi hơn nửa canh giờ, Tiểu Bạch bọn họ còn chưa xuất hiện, lục tục lại đến mấy chục chiếc chiến thuyền, nhưng một ít chiến thuyền không treo cờ xí, còn mở ra thần văn cho nên không cách nào tra xét bên trong là cường giả của đại tộc nào. Trong đó có ba chiếc chiến thuyền đặc biệt dẫn tới chú ý, bởi vì rõ ràng là loại chiến thuyền đứng đầu nhất, đại tộc bình thường hiếm khi sở hữu được. Có võ giả ở gần cảm ứng một chút, phát hiện trong chiến thuyền có vài luồng hơi thở cường đại, chứng minh bên trong có nhiều cường giả, thân phận siêu phàm. - Đến! Lại lần nữa qua nửa canh giờ, cùng với một tiếng la lên, phương xa một chiếc chiến thuyền chậm rãi bay tới. Chiến thuyền kia không có mở ra vòng bảo hộ, Lục Tiểu Bạch mang theo nhóm Vũ đại nhân đứng ở sàn thuyền, áo trắng phiêu phiêu, khí độ bất phàm, khí tràng vô cùng cường đại. Tiểu Bạch kiệt ngạo bất thuần nhìn quét bốn phía, giống như đang tuần tra lãnh địa của mình chứ không phải tham gia một trận đại chiến kinh thế. Nhóm Tiểu Bạch chậm rãi bay tới, các chiếc chiến thuyền bên này đều mở ra màn hào quang, các ánh mắt lạnh lẽo quét qua, giống như thị uy Tiểu Bạch. Bọn họ vốn đến trợ uy, giờ phút này tự nhiên phải cố làm ra vẻ, lỡ như Bối Áo thắng, bọn họ cũng có thể nói mình có góp sức. Oong! Một trong ba chiến thuyền thần bí hủy màn hào quang, một công tử trẻ tuổi mang theo sáu chí cường giả xuất hiện ở sàn thuyền. Công tử trẻ tuổi kia đầu tiên là cười to ba tiếng hấp dẫn chúng võ giả chú ý, hắn mới lớn tiếng nói: - Tiểu Bạch huynh đệ, tại hạ Mẫn Thạch Vũ, cố ý từ Đấu Cảnh đến trợ uy cho ngươi, đánh cho hay vào, diệt Bối Áo! Xôn xao! Toàn trường một mảnh xáo động, Đấu Cảnh Chi Vương họ Mẫn, vị này là hậu đại của Đấu Cảnh Chi Vương, từ Đấu Cảnh xa xôi đến bên này vì cố ý trợ uy cho Tiểu Bạch? Lục Tiểu Bạch nhìn thoáng qua, Vũ đại nhân vội vàng truyền âm nói: - Đấu Cảnh Chi Vương và Cảnh Vương có quan hệ khá tốt, tiểu chủ, vị này là minh hữu! Tiểu Bạch mỉm cười, chắp tay nói: - Đa tạ Mẫn huynh, chờ về sau ta thỉnh ngươi đi Đông Cảnh uống rượu. - Hừ! Vào thời khắc này, một chiếc chiến thuyền thần bí khác cũng hủy bỏ màn hào quang, một nam nhân cao lớn mặc áo đỏ hừ lạnh một tiếng nói: - Lục Tiểu Bạch, bổn công tử cố ý từ Nguyên Cảnh lại đây, là muốn nhìn xem ngươi chết như thế nào. - Nguyên Cảnh? Bốn phía ánh mắt lần lượt quét qua, vị này to gan dám nói chuyện như vậy, chắc chắn cũng là hậu địa của Cảnh Vương. Tiểu Bạch lạnh lùng liếc qua. Vũ đại nhân nhìn thoáng qua rồi nói: - Nguyên Doãn, đệ nhất cường giả thế hệ trẻ Nguyên Cảnh, Nguyên Cảnh năm đó bị Cảnh Vương đại náo một trận, chém giết bốn Đại Viên Mãn. Tiểu Bạch hừ lạnh nói: - Cán nhỏ Nguyên Cảnh cũng dám ở đây kêu gào? Đợi tiểu gia diệt Bối Áo xong sẽ đi Nguyên Cảnh các ngươi chơi một chút. Năm đó phụ thân ta có thể giết mấy chỗ Nguyên Cảnh các ngươi thì Lục Tiểu Bạch này cũng có thể! Xôn xao! Bốn phía sôi trào, Lục Tiểu Bạch quá cuồng. Còn chưa kết thúc cuộc chiến vương giả ở Bắc Cảnh mà đã tuyên chiến với Nguyên Cảnh? Tính khí của vị này giống hệt Đông Cảnh Chi Vương, xem nhạt sống chết, không phục thì đánh. - Ha ha ha! Nguyên Doãn cười lớn nói: - Ngươi sống trở về Đông Cảnh rồi mới nói tiếp đi, nếu hôm nay ngươi chết ở đây, ta sẽ đốt ba nén nhang cho ngươi. - Hi hi hi! Vang tiếng cười như chuông bạc, màn hào quang trên chiếc chiến thuyền thần bí thứ ba biến mất, xuất hiện bảy, tám cường giả, một nữ nhân quyến rũ đứng trên sàn thuyền hấp dẫn vô số võ giả chú ý. Rất nhiều võ giả nhìn một cái, ánh mắt lập tức lộ ra si mê, một số võ giả nhìn trân trân. Lục Tiểu Bạch nhìn thoáng qua, mắt lóe tia sáng kỳ lạ, nữ nhân này rất xinh đẹp, ngoại hình tuyệt đối một trăm điểm, quan trọng nhất là khí chất phi thường đặc biệt. Quyến rũ đến trong xương, tùy tiện nhìn một cái có thể gợi lên dục vọng đối với khác giới trong lòng nam nhân, đây là một vưu vật cấp họa thủy. Nữ nhân yêu kiều thướt tha liếc qua mặt Mẫn Thạch Vũ và Nguyên Doãn, cuối cùng dừng lại trên người Lục Tiểu Bạch, nàng cười nói: - Huyền Cảnh Kỳ Sư Sư chào chư vị công tử. Tiểu Bạch công tử, Sư Sư đã nghe uy danh của công tử, cố ý từ Huyền Cảnh đến, ngươi đừng khiến Sư Sư thất vọng. - Thiên Mị Tiên Hồ, Kỳ Sư Sư! Bên dưới vang lên một tiếng kinh kêu, nhiều võ giả lập tức trong lòng chấn động mạnh, vị này nổi tiếng lừng lẫy trong Tiên Vực, là thiếu tộc trưởng của Huyền Cảnh kỳ gia, Thiên Mị Tiên Hồ mười vạn năm khó ra, thuật mị hoặc có một không hai thiên hạ. Tiểu Bạch tự nhiên từng nghe tiếng của Kỳ Sư Sư, tia sáng kỳ lạ trong mắt hắn nhanh chóng vụt tắt, lẩm bẩm: - Mỹ nhân rất tuyệt, đáng tiếc là súc sinh. Nếu như là nhân tộc thì tiểu gia liền cướp ngươi về làm vợ. May mắn Tiểu Bạch nói thầm nhỏ xíu, nếu bị Kỳ Sư Sư nghe được e rằng sẽ nổi khùng. Tiểu Bạch là tiên thú nhưng luôn ghét bỏ tiên thú khác là súc sinh, đám người Vũ đại nhân ở bên cạnh cảm thấy mất tự nhiên. Mắng Kỳ Sư Sư là súc sinh chẳng khác nào Tiểu Bạch tự chửi mình, chửi luôn bọn họ và Đông Cảnh Chi Vương. Tiên thú là tiên thú, súc sinh cấp thấp không thể so sánh, rất nhiều tiên thú có được linh trí siêu cao, không khác với chủng tộc khác. Siêu cấp tiên thú là một loại chủng tộc vô cùng cường đại, sức chiến đấu của Đông Cảnh Chi Vương quét ngang nửa Tiên Vực, điều này còn chưa đủ chứng minh sao?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom