• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Long Đế Bất Diệt (2 Viewers)

Đánh giá: 0/5 từ 0 lượt
  • Chương 4141-4145

Chương 4141 Tìm được rồi
Lục Ly mặt ngoài đang đào quặng, thật ra đang bế quan, rất nhiều Tinh Thạch đều bị hắn đào nát. Hắn hiện tại đã đến thời khắc quan trọng rồi, lúc trước hắn đã thông báo, trừ phi quân lính đến bên cạnh hắn, Huyết Linh Nhi mới được phép đánh thức hắn, nếu không những tình huống còn lại không cần gọi hắn. Thần Ân Thuật đã sắp đại thành rồi! Thần Ẩn thuật và Thần Dịch thuật là pháp bảo giúp Tiêu Ma tung hoành Thiên Hoang Tinh Vực, Thần Hành thuật ngược lại không quá quan trọng, bởi vì một khi thân phận của hắn bị bại lộ, cho dù hắn có thể chạy thoát, thì cũng rất nhanh sẽ bị bắt lại. Lần trước hắn đã chết rồi cũng đã chứng minh được điểm này. Thần Dịch thuật đúng là quan trọng, dưới sự trợ giúp của Thần Ẩn thuật, muốn tìm được Tiêu Ma khó như lên trời, trừ phi có cường giả với thần thông đặc biệt như Phù Tổ ra tay, nhưng loại cường giả này ở Thiên Hoang Tinh Vực có được mấy người? Trừ phi Tiêu Ma chọc tới bọn họ, nếu không bọn họ làm sao có thể tự hạ thân phận mà ra tay được? Cho nên sau khi Lục Ly tu luyện thành công, trừ phi đánh chết nguyên lão Hoang tộc, hoặc là con cháu có thân phận tôn quý như Ly tiểu thư, nếu không Phù Tổ không thể đích thân ra tay đuổi giết hắn được. Vậy thì trong cả Thiên Hoang Tinh Vực này cường giả có thể tìm thấy hắn, bắt hắn thì có rất ít, hắn cũng không cần lo lắng bị bắt, bị giết nữa. Thời gian từng chút từng chút trôi qua, vận khí của hắn không tồi, trong khoảng thời gian này trong khe núi rất yên tĩnh, các quân lính tuần tra cũng tản mạn đi rất nhiều, nửa tháng cũng không thấy có quân sĩ đi ngang qua chỗ của hắn. Hắn ở nơi sâu nhất trong lòng đất, ngẫu nhiên có một vài quân sĩ tuần tra qua, cũng chỉ là đi dạo quanh tầng trên dưới lòng đất theo lệ rồi trở về. Xoạt! Xoạt! Xoạt! Hai ngày nữa lại trôi qua, một Ải Nhân tộc đi ngang qua nơi này, nghe thấy âm thanh đào quặng liền tiến lại gần. Huyết Linh Nhi vốn định nhắc nhở, sau đó ngẫm nghĩ thực lực của Ải Nhân tộc này thấp như vậy, không thể nào tạo ra uy hiếp gì đối với Lục Ly được, cho nên mới không lập tức truyền âm. Ải Nhân tới gần Lục Ly, nhìn thấy rõ ràng Lục Ly đã đào ra rất nhiều Tinh Thạch, còn có rất nhiều Tinh Thạch bị đào nát, Ải Nhân kia lập tức kêu la oai oái. Lục Ly đóng giác quan thứ sáu, hoàn toàn không biết có người Ải Nhân tộc tới gần, đương nhiên người Ải Nhân kia kêu lên hắn không có phản ứng. Sau khi người Ải Nhân kia kêu lên mấy tiếng, thấy Lục Ly không có phản ứng, hắn vậy mà rón rén bắt đầu nhặt Tinh Thạch trên mặt đất, lấy mười Tinh Thạch sau đó co cẳng bỏ chạy. Huyết Linh Nhi thấy vậy liền yên tâm, đương nhiên sẽ không đánh thức Lục Ly, Lục Ly cũng sẽ không tỉnh lại, hắn lúc này đã đến thời khắc quan trọng nhất rồi, có thể sẽ lĩnh hội đại thành được bất cứ lúc nào. Thời gian ba ngày nữa trôi qua, một giọng nói trầm trầm bỗng nhiên vang lên, sau đó ngọc phù bên hông Lục Ly phát sáng, nếu như Lục Ly có thể nhìn thấy, nghe thấy được, sẽ lập tức hiểu rõ đây là lệnh triệu tập. Vì trước đó bao nhiêu cường giả của Thiên Cẩu tộc, Xích Long tộc hay là Thập Nhị Tộc đến tìm kiếm, mỗi lần đều phải triệu tập tất cả nô lệ, tốc độ triệu tập có chút chậm, cho nên Nguyệt tộc đều phát cho mỗi một nô lệ một ngọc phù, hơn nữa còn nói với bọn họ, rằng sau khi tiếng Hào Giác vang lên, ngọc phù sáng lên rồi, phải tập hợp ở quảng trường trong khe núi trong vòng nửa canh giờ, nếu như tới chậm lập tức giết chết không tha. Huyết Linh Nhi cũng biết ngọc phù này sáng lên thể hiện cho điều gì, trong lòng nàng âm thầm sốt ruột. Sau nửa canh giờ nữa mà Lục Ly vẫn không tình lại, nhất định sẽ có quân lính xuống tìm, đến lúc đó nếu Lục Ly không phản kháng cũng sẽ bị giết chết, phản kháng thì thân phận sẽ lập tức bị lộ. ""Làm sao bây giờ?"" Huyết Linh Nhi không biết Lục Ly bao giờ có thể tu luyện đại thành. Nàng có chút nóng nảy, nàng ngẫm nghĩ rồi hóa thành một tia sáng đỏ bay đi. Nàng rời đi tới một lối đi cách đó mấy trăm dặm, bắt đầu bố trí mê trận bên trong con đường đó. Huyết Linh Nhi không có cảm xúc của loài người, cũng không có nghĩa nàng không thông minh, ngược lại nàng rất thông minh. Nàng sắp xếp như vậy đương nhiên là cố ý bố trí mê trận, kéo dài thời gian. Đến lúc đó nếu có quân lính xuống dưới dò xét, phát hiện bên kia có mê trận, nhất định sẽ lập tức phá giải mê trận bên kia, sau đó men theo con đường bên kia mà truy đuổi, như vậy có thể kéo dài thời gian nhiều hơn cho Lục Ly rồi. Thật ra nàng hiện tại có thể đánh thức Lục Ly, nhưng nàng cảm thấy Lục Ly hẳn sẽ nhanh chóng tu luyện đại thành, giờ phút này lĩnh ngộ vô cùng quan trọng, nếu như lần này bị cắt ngang có thể còn cần rất nhiều thời gian nữa, cho nên nàng dự định mạo hiểm thử một lần. Nguyệt tộc sẽ không vô duyên vô cớ triệu tập nô lệ, lần triệu tập này cũng vì có đại nhân vật đến, phải thẩm tra rất nhiều nô lệ. Đại nhân vật lần này là ba Thánh Hoàng của Hoang tộc, một người trong đó còn là tiểu thư thân phận tôn quý, được một nguyên lão của Nguyệt tộc đích thân đi cùng, mặc dù hắn không biết tại sao Ly tiểu thư lại muốn tới khe núi này, nhưng Ly tiểu thư muốn tới, hắn đương nhiên phải đi cùng rồi. Rất nhiều nô lệ đang đứng trên khối đất trống trong khe núi, có khoảng chừng mười mấy ngàn, còn có tất cả quân sĩ và cường giả đều ra đây, nguyên lão Nguyệt tộc liếc nhìn, hỏi thống lĩnh nơi này: - Kiểm lại đi, xem xem toàn bộ đã đến đông đủ hay chưa? Thống lĩnh vung tay lên, mười tiểu thống lĩnh dẫn theo mấy trăm quân sĩ bắt đầu kiểm kê, bên trên mỗi một miếng ngọc phù đều có con số, giờ phút này cũng đều đứng xếp hàng dựa theo con số đó. Cùng lúc đó, Ly tiểu thư và hai nguyên lão Hoang tộc cũng bắt đầu quét thần niệm đảo qua trên thân một đám nô lệ và quân sĩ. Các nàng tra xét rõ ràng tất cả nô lệ, từ cảnh giới, khí tức, thần thái, thậm chí ánh mắt, còn có một số cử chỉ thông thường đều tra xét rõ ràng. - Bẩm nguyên lão, còn thiếu một người, số 934216! ...
Chương 4142 Thần Ẩn Thuật đại thành
Sau nửa canh giờ, vị thống lĩnh này tới báo cáo, mà giờ khắc này đám người Ly tiểu thư đã dò xét khắp nơi, nhưng không phát hiện được bất cứ dị thường nào, khi nghe thống lĩnh kia nói như vậy, hai mắt của Ly tiểu thư và hai trưởng lão Hoang tộc đều sáng lên. - Phong tỏa phạm vi ngàn dặm gần đây, để tất cả nô lệ trở lại doanh trại, không được lộn xộn, nếu không giết bất luận tội! Ly tiểu thư quát lên một câu, sau đó dẫn theo hai nguyên lão Hoang tộc phóng tới hướng quặng mỏ. Nguyên lão Nguyệt tộc rất nhanh đã sắp xếp xong, hắn cũng không triệu tập quân lính ở quặng mỏ, tốc độ của đám người Ly tiểu thư nhanh như vậy, dò xét mỏ quặng rất đơn giản, chỉ cần khống chế thế cục không loạn, vấn đề này càng đơn giản hơn. - Thần niệm nơi này bị hạn chế rồi? Đám người Ly tiểu thư sau khi xông vào mỏ quặng có chút buồn bực. Đá ở nơi này quá cứng rắn, còn ngăn cản thần niệm. Nhưng các nàng cũng không nóng nảy, mặc dù quặng mỏ đan xen lẫn lộn, kéo dài mấy chục vạn dặm, nhưng tốc độ của các nàng quá nhanh, tìm kiếm rất rõ ràng. - Tách ra lục soát! Ly tiểu thư vung tay lên, hai nguyên lão này có chút do dự, Ly tiểu thư lại khua tay nói; - Sợ cái gì? Phòng ngự của ta cường đại như vậy, còn có ấn thạch của lão tổ tông, Lục Ly chỉ là một cấp Đế, còn có thể giết chết ta được hay sao? - Được rồi, nếu tiểu thư phát hiện ra hắn, nhớ rõ đưa tin trước cho chúng ta! Một Hoang tộc trưởng lão dặn dò một tiếng, rất nhanh phóng xuống dưới. Tốc độ của các nàng quả thực rất nhanh, chỉ mất thời gian mấy nén nhang, một Hoang tộc nguyên lão liền đi tìm con đường mà Huyết Linh Nhi đã bố trí. - Tìm được rồi! Hoang tộc nguyên lão kia xem xét thấy vậy mà ở đây có mê trận cường đại? Rất rõ ràng Nguyệt tộc chắc là không biết có mê trận bố trí ở đây, duy chỉ có một lời giải thích duy nhất --- Lục Ly ẩn núp ở nơi này. Ầm! Ngọc phù trong tay một Hoang tộc trưởng lão khác và Ly tiểu thư vỡ vụn, đôi mắt đẹp của Ly tiểu thư sáng lên, vẻ mặt của nàng rét lạnh, nói: - Rốt cuộc tìm được rồi sao? Ta còn cho rằng ngươi thật sự có thể mãi mãi ẩn nấp ở đây đấy! Hừ hừ, lần này không chết cũng phải lột một tầng da của ngươi, nếu không sao ta có thể nuốt trôi được cục tức này? ... “Đã đến rồi!” Bên kia, nguyên lão Hoang tộc đã bắt đầu phá trận. Huyết Linh Nhi hơi chấn động, lúc này vô cùng gấp gáp. Dựa theo tốc độ phá trận của cường giả thì phỏng chừng nàng chỉ chống đỡ thêm được nhiều nhất gần nửa canh giờ. Nếu Lục Ly vẫn chưa tỉnh dậy, nàng chỉ đành đánh thức hắn dậy. Nhưng dù nàng có đánh thức Lục Ly thì bại lộ vẫn hoàn bại lộ, Lục Ly chỉ có thể liều mạng chạy trốn mà thôi. Đám cường giả đuổi theo sẽ không cho Lục Ly cơ hội giải thích. Còn chưa kéo dài được nửa canh giờ, chưa nói đến Huyết Linh Nhi còn bố trí thần trận, chẳng khác nào đã bại lộ. Bên kia đám Ly tiểu thư đã phá được mê trận, các nàng lần theo cả đoạn đường, tốc độ vô cùng nhanh, chẳng bao lâu đã tìm hết mấy khoáng động ở bên này. Các nàng không tìm được bất cứ sinh linh nào, dù trong lòng hơi do dự nhưng vẫn không kìm được mà tản ra xung quanh tìm kiếm. Các nàng đều là Thánh Hoàng, tuy rằng thần niệm bị hạn chế nhưng muốn kiểm tra một khoáng động thì vẫn rất đơn giản, cơ thể vừa lóe sáng đã bay tới điểm cuối của khoáng động. Chưa tới nửa canh giờ sau, Ly tiểu thư đã cách chỗ Lục Ly rất gần. Huyết Linh Nhi không còn cách nào, đang chuẩn bị đánh thức Lục Ly dậy. Vụt! Có điều vào đúng khoảnh khắc này, cơ thể Lục Ly đột nhiên hơi phát sáng, sau đó mau chóng trở nên trong suốt, có điều một khắc sau lại hiện lên, sau đó lại trở nên hoàn toàn trong suốt. “Sắp đại thành rồi?” Trong lòng Huyết Linh Nhi chấn động, đồng thời cũng rất chần chừ. Có thể thấy Lục Ly đã sắp đại thành, lúc trước Lục Ly có nói với nàng rằng chỉ cần Thần Ẩn Thuật đại thành thì nơi nào trong thiên hạ cũng có thể đi, lúc này hẳn là thời khắc tham ngộ then chốt của Lục Ly. Vụt! Huyết Linh Nhi suy nghĩ đơn giản, nàng cho rằng chỉ cần Lục Ly tham ngộ Thần Ẩn Thuật thì có thể tung hoành thiên hạ. Hiện giờ đã sắp tham ngộ đại thành, vậy thì cho dù có cường giả tìm tới Lục Ly cũng không sợ. Cho nên Huyết Linh Nhi chuẩn bị kéo dài thời gian giúp Lục Ly. Nàng là hồn thể có thể đi lại tự do trong lòng đất, đá ở nơi này rất cứng rắn, nàng không sợ những cường giả kia làm tổn thương đến mình. Nàng nhanh chóng đi xuyên qua lòng đất, rất nhanh đã đi tới thông đạo có Ly tiểu thư. Nàng mau chóng bắt đầu bố trí, đầu tiên là bố trí một tiểu thần văn, sau đó không ngừng bố trí ở phía sau, từng trận pháp tiểu thần văn được bố trí có thể kéo dài được bao nhiêu hay bấy nhiêu. - Hả? Sau khi Ly tiểu thư đi đến, thoáng chốc đã cảm ứng ra. Ánh mắt nàng quét vài vòng dưới mặt đất, khóe miệng lộ ra một nét cười khinh bỉ. Có điều nàng thả chậm tốc độ, bởi vì nghe nói Lục Ly là một tông sư trận pháp thần văn. Năng lực ở phương diện này không kém với Ngao Khí của Xích Long tộc. - Phá! Nàng dễ dàng phá trận mở đường, cũng không gọi hai nguyên lão Hoang tộc còn lại tới, bởi vì nàng muốn tự tay bắt được Lục Ly, muốn được chứng minh bản thân. Vinh quang đã mất đi trên tay nàng thì nàng muốn tự mình đoạt lại. Huyết Linh Nhi bố trí rất nhiều thần văn, có điều chỉ là tiểu thần văn. Mà nàng cũng không có quá nhiều thời gian, nếu cho nàng thời gian cần thiết thì bố trí một thần văn mạnh mẽ cũng có thể dễ dàng ngăn cản Ly tiểu thư được mấy ngày. “Chủ nhân, mau! Mau! Mau!” Huyết Linh Nhi không ngừng gào thét trong lòng, hiện tại Ly tiểu thư chỉ cách Lục Ly mười mấy dặm. Tuy rằng hiện giờ tốc đột tiến lên rất chậm, nhưng với tình hình này thì chỉ cách Lục Ly nhiều nhất là thời gian một nén nhang. Vụt! Cơ thể Lục Ly vẫn luôn lấp lóe, hắn liên tục ẩn thân, liên tục hiện lên giống như một con đom đóm trong bầu trời đêm. Thời gian từng giờ khắc trôi qua, rốt cuộc Huyết Linh Nhi không thể kéo dài thêm, Ly tiểu thư chỉ cách Lục Ly mấy dặm. Ly tiểu thư quét thần niệm qua đã nhắm được Lục Ly.
Chương 4143 Thần Ẩn Thuật đại thành
Vào giờ khắc này cơ thể Lục Ly bỗng nhiên không lấp lóe mà ngừng xuất hiện, cơ thể hắn cùng ngừng phát sáng, hắn cũng ngừng vung mạnh xẻng sắt, chỉ đứng sừng sững trên đất như một tảng đá. - Ải Nhân? Thần niệm của Ly tiểu thư khóa chặt lấy Lục Ly, nàng cảm ứng một hồi lại phát hiện chỉ là một Ải Nhân tộc Tứ Kiếp đỉnh phong. Ải Nhân tộc này đứng ở đây như một cọc gỗ, tựa hồ đã phát ngốc. - Lục Ly! Ly tiểu thư lại híp con ngươi, lúc này nàng đã nhận ra Ải Nhân tộc này chính là do Lục Ly biến thành. Nàng cũng hiểu ra vì sao xuất động mấy ức quân sĩ cùng thám báo, còn điều động cả Thiên Cẩu tộc và Xích Long tộc mà vẫn không tìm ra được Lục Ly. Quả nhiên Thần Dịch Thuật của Lục Ly đã đại thành! Hiện giờ quét thần niệm tới, nàng nhận ra Lục Ly không còn tồn tại hơi thở của nhân tộc, cảm ứng cảnh giới cũng chỉ là Tứ Kiếp đỉnh phong, hoàn toàn giống với đám Ải Nhân tộc. Có điều lúc này Ly tiểu thư vẫn cảm ứng được một tia không tầm thường, tựa hồ trên người Lục Ly có một loại khí chất kỳ lại, giống như... hắn có thể biến mất bất cứ lúc nào. Thực ra vì Lục Ly đang tham ngộ Thần Ẩn Thuật, nếu không phải vậy thì hắn chắc chắn sẽ không để lộ khí chất này ra ngoài. Dù sao đã xác định là Lục Ly, trong lòng Ly tiểu thư hoàn toàn thả lỏng. Trong mắt nàng thì một Đế Cấp không khác gì đám sâu bọ, nàng đương nhiên không cần gọi hai nguyên lão Hoang tộc khác tới. Toàn bộ Lưỡng Nghi Giới còn không tìm được Lục Ly, Thiên Cẩu tộc cùng Xích Long tộc phái nhiều cường giả cùng thám báo như đến vậy cũng không tìm được, thế mà nàng lại tìm được. Nàng tưởng tượng đến viễn cảnh bản thân kéo Lục Ly về Vĩnh An Thành trong vẻ mặt thổn thức của đám cường giả, đến khi ấy danh tiếng của nàng sẽ vang dội khắp Thiên Hoang Tinh Vực. Nàng bước rất nhanh tới phía trước Lục Ly, Lục Ly vẫn chưa có bất kỳ động tĩnh, chỉ đứng thẳng như một cọc gỗ bình thường, hai mắt vô thần. Vụt! Trong tay Ly tiểu thư xuất hiện tiểu kiếm đỏ, tuy rằng thực lực của Lục Ly rất kém nhưng trên người hắn có rất nhiều điều quỷ dị, cho nên Ly tiểu thư không dám khinh suất, thận trọng không thừa. Nàng đứng phía trước cách Lục Ly trăm trượng, im lặng quan sát. Đợi trong mười mấy hơi thở vẫn không thấy Lục Ly có bất kỳ hành động nào, nàng trào phúng nói: - Đã đến nước này còn cố tỏ vẻ thần bí sao? Lục Ly! Lục Ly vẫn không có phản ứng giống như một tảng đá đứng sừng sững. Lại chờ trong giây lát, Ly tiểu thư có chút giận, hừ một tiếng: - Lẽ nào ngươi thực sự chờ bản tiểu thư ra tay, chém ngươi thành mười tám khúc thì ngươi mới hài lòng? Lục Ly vẫn không nhúc nhích, tiểu kiếm màu đỏ trong tay Ly tiểu thư phát sáng, bề mặt tỏa ra hơi thở cuồng bạo, chậm rãi bay lên trên không trung rồi ép xuống phía Lục Ly. Ly tiểu thư thả ra hơi thở khủng bố trên người, lạnh giọng quát: - Lục Ly, bản tiểu thư cho ngươi một cơ hội cuối cùng, giao Ung Hoàng Kích ra đây. Quỳ xuống dập đầu xin lỗi bản tiểu thư, bản tiểu thư sẽ tạm thời tha cho ngươi một mạng. Vụt! Cuối cùng vào thời khắc này Lục Ly đã cử động, ánh mắt khôi phục thần thái, trong tròng mắt lạnh lẽo như băng, lập tức quét về phía Ly tiểu thư. - Ly tiểu thư? Hắn hơi kinh ngạc, vừa nãy hắn đã quan bế sáu giác quan, cho nên hắn không biết Ly tiểu thư đang nói chuyện với mình. Kỳ thực hắn bừng tỉnh là vì hơi thở kinh khủng của tiểu kiếm màu đỏ, hắn liếc qua lập tức truyền lời cho Huyết Linh Nhi. “Huyết Linh Nhi, ngươi vừa giở trò quỷ gì vậy? Tại sao không gọi ta dậy từ sớm?” Huyết Linh Nhi giải thích một lượt, Lục Ly thở dài trong lòng. Dù sao Huyết Linh Nhi cũng không phải nhân loại, cho nên năng lực phân tích có vấn đề, cũng nên trách hắn đã không dặn dò kỹ càng. Hắn đã đại thành Thần Ẩn Thuật! Huyết Linh Nhi kéo dài thời gian là tốt, nếu không kéo dài thời gian bị cắt đứt giữa chừng thì sau này hắn phải tốn rất nhiều thời gian. Nhưng cái giá phải trả là giờ khắc này Ly tiểu thư đang đứng trước mặt hắn! Thần Ẩn Thuật cùng Thần Dịch Thuần của hắn đều đã đại thành, nhưng mà hắn bị kẻ địch khóa chặt. Đừng nói đến hắn, cho dù Tiêu Ma bị khóa chặt thì cũng chỉ còn con đường chết, mà hắn còn chưa tu luyện thành công Thần Hành Thuật. Ly tiểu thư có thân phận cao quý, ở đây chắc chắn không chỉ có mình nàng, phụ cận còn có một hai nguyên lão? Cho nên khả năng hắn thoát thân được là vô cùng vô cùng thấp... Chuyện đã tới nước này, Lục Ly cũng không có thời gian oán trách Huyết Linh Nhi. Ngoài mặt bình thản như giếng cổ nhưng trong đầu hắn lướt qua vô số ý nghĩ, chắp tay nói: - Lục Ly gặp Ly tiểu thư. Ly tiểu thư thủ đoạn kinh thiên, không ngờ rằng đã bị ngài tìm thấy. Ly tiểu thư không ra tay ngay, cho nên Lục Ly cũng không vội vã liều mạng, cũng không nên đánh người đang cười, trước tiên hắn nên khách khí phen, thăm dò ý tứ đối phương rồi nói tiếp. - Ha ha! Ly tiểu thư cười khinh khỉnh, nói rằng: - Không cần nịnh hót ta, có nịnh nữa cũng vô dụng. Giao Ung Hoàng Kích ra, quỳ xuống dập đầu tạ lỗi, bản tiểu thư sẽ tạm thời tha cho ngươi một mạng, bằng không... Hừ! “Ung Hoàng Kích?” Lục Ly đã hơi hiểu, xem ra tới vì thanh chiến kích này. Hắn trầm ngâm một lát nói: - Giao Ung Hoàng Kích thì ta còn hiểu, có điều sao phải dập đầu tạ lỗi? Ta nhớ rằng chưa từng đắc tội Ly tiểu thư? - Hừ hừ! Ly tiểu thư hừ lạnh một tiếng, đáp lại: - Ung Hoàng Kích vốn do ta lấy được, không biết ngươi đã dùng yêu pháp gì cướp đi mất, khiến bản tiểu thư phải xấu mặt, chẳng lẽ không nên tạ lỗi? - Hửm? Lục Ly ngẩn người, sau đó tỉnh ngộ. Xem ra lúc hắn sai người thủ mộ truyền tống Ung Hoàng Kích thì Ly tiểu thư suýt nữa lấy được. Khó trách Ly tiểu thư lại giận dữ như vậy. - Giao Ung Hoàng Kích! Lục Ly có hơi chần chừ, nếu giao Ung Hoàng Kích thì có khả năng Ly tiểu thư này sẽ thả hắn. Hắn sẽ trốn thoát bằng tốc độ nhanh nhất, lợi dụng Thần Ẩn Thuật kỳ thực vẫn sẽ có cơ hội chạy thoát. Có điều Ly tiểu thư đồng ý, nhưng nguyên lão Hoang tộc bên cạnh nàng có đồng ý không? Bên trong cốc này có bao nhiêu Thánh Hoàng đây?
Chương 4144 Thần Ẩn Thuật đại thành
Vào giờ khắc này cơ thể Lục Ly bỗng nhiên không lấp lóe mà ngừng xuất hiện, cơ thể hắn cùng ngừng phát sáng, hắn cũng ngừng vung mạnh xẻng sắt, chỉ đứng sừng sững trên đất như một tảng đá. - Ải Nhân? Thần niệm của Ly tiểu thư khóa chặt lấy Lục Ly, nàng cảm ứng một hồi lại phát hiện chỉ là một Ải Nhân tộc Tứ Kiếp đỉnh phong. Ải Nhân tộc này đứng ở đây như một cọc gỗ, tựa hồ đã phát ngốc. - Lục Ly! Ly tiểu thư lại híp con ngươi, lúc này nàng đã nhận ra Ải Nhân tộc này chính là do Lục Ly biến thành. Nàng cũng hiểu ra vì sao xuất động mấy ức quân sĩ cùng thám báo, còn điều động cả Thiên Cẩu tộc và Xích Long tộc mà vẫn không tìm ra được Lục Ly. Quả nhiên Thần Dịch Thuật của Lục Ly đã đại thành! Hiện giờ quét thần niệm tới, nàng nhận ra Lục Ly không còn tồn tại hơi thở của nhân tộc, cảm ứng cảnh giới cũng chỉ là Tứ Kiếp đỉnh phong, hoàn toàn giống với đám Ải Nhân tộc. Có điều lúc này Ly tiểu thư vẫn cảm ứng được một tia không tầm thường, tựa hồ trên người Lục Ly có một loại khí chất kỳ lại, giống như... hắn có thể biến mất bất cứ lúc nào. Thực ra vì Lục Ly đang tham ngộ Thần Ẩn Thuật, nếu không phải vậy thì hắn chắc chắn sẽ không để lộ khí chất này ra ngoài. Dù sao đã xác định là Lục Ly, trong lòng Ly tiểu thư hoàn toàn thả lỏng. Trong mắt nàng thì một Đế Cấp không khác gì đám sâu bọ, nàng đương nhiên không cần gọi hai nguyên lão Hoang tộc khác tới. Toàn bộ Lưỡng Nghi Giới còn không tìm được Lục Ly, Thiên Cẩu tộc cùng Xích Long tộc phái nhiều cường giả cùng thám báo như đến vậy cũng không tìm được, thế mà nàng lại tìm được. Nàng tưởng tượng đến viễn cảnh bản thân kéo Lục Ly về Vĩnh An Thành trong vẻ mặt thổn thức của đám cường giả, đến khi ấy danh tiếng của nàng sẽ vang dội khắp Thiên Hoang Tinh Vực. Nàng bước rất nhanh tới phía trước Lục Ly, Lục Ly vẫn chưa có bất kỳ động tĩnh, chỉ đứng thẳng như một cọc gỗ bình thường, hai mắt vô thần. Vụt! Trong tay Ly tiểu thư xuất hiện tiểu kiếm đỏ, tuy rằng thực lực của Lục Ly rất kém nhưng trên người hắn có rất nhiều điều quỷ dị, cho nên Ly tiểu thư không dám khinh suất, thận trọng không thừa. Nàng đứng phía trước cách Lục Ly trăm trượng, im lặng quan sát. Đợi trong mười mấy hơi thở vẫn không thấy Lục Ly có bất kỳ hành động nào, nàng trào phúng nói: - Đã đến nước này còn cố tỏ vẻ thần bí sao? Lục Ly! Lục Ly vẫn không có phản ứng giống như một tảng đá đứng sừng sững. Lại chờ trong giây lát, Ly tiểu thư có chút giận, hừ một tiếng: - Lẽ nào ngươi thực sự chờ bản tiểu thư ra tay, chém ngươi thành mười tám khúc thì ngươi mới hài lòng? Lục Ly vẫn không nhúc nhích, tiểu kiếm màu đỏ trong tay Ly tiểu thư phát sáng, bề mặt tỏa ra hơi thở cuồng bạo, chậm rãi bay lên trên không trung rồi ép xuống phía Lục Ly. Ly tiểu thư thả ra hơi thở khủng bố trên người, lạnh giọng quát: - Lục Ly, bản tiểu thư cho ngươi một cơ hội cuối cùng, giao Ung Hoàng Kích ra đây. Quỳ xuống dập đầu xin lỗi bản tiểu thư, bản tiểu thư sẽ tạm thời tha cho ngươi một mạng. Vụt! Cuối cùng vào thời khắc này Lục Ly đã cử động, ánh mắt khôi phục thần thái, trong tròng mắt lạnh lẽo như băng, lập tức quét về phía Ly tiểu thư. - Ly tiểu thư? Hắn hơi kinh ngạc, vừa nãy hắn đã quan bế sáu giác quan, cho nên hắn không biết Ly tiểu thư đang nói chuyện với mình. Kỳ thực hắn bừng tỉnh là vì hơi thở kinh khủng của tiểu kiếm màu đỏ, hắn liếc qua lập tức truyền lời cho Huyết Linh Nhi. “Huyết Linh Nhi, ngươi vừa giở trò quỷ gì vậy? Tại sao không gọi ta dậy từ sớm?” Huyết Linh Nhi giải thích một lượt, Lục Ly thở dài trong lòng. Dù sao Huyết Linh Nhi cũng không phải nhân loại, cho nên năng lực phân tích có vấn đề, cũng nên trách hắn đã không dặn dò kỹ càng. Hắn đã đại thành Thần Ẩn Thuật! Huyết Linh Nhi kéo dài thời gian là tốt, nếu không kéo dài thời gian bị cắt đứt giữa chừng thì sau này hắn phải tốn rất nhiều thời gian. Nhưng cái giá phải trả là giờ khắc này Ly tiểu thư đang đứng trước mặt hắn! Thần Ẩn Thuật cùng Thần Dịch Thuần của hắn đều đã đại thành, nhưng mà hắn bị kẻ địch khóa chặt. Đừng nói đến hắn, cho dù Tiêu Ma bị khóa chặt thì cũng chỉ còn con đường chết, mà hắn còn chưa tu luyện thành công Thần Hành Thuật. Ly tiểu thư có thân phận cao quý, ở đây chắc chắn không chỉ có mình nàng, phụ cận còn có một hai nguyên lão? Cho nên khả năng hắn thoát thân được là vô cùng vô cùng thấp... Chuyện đã tới nước này, Lục Ly cũng không có thời gian oán trách Huyết Linh Nhi. Ngoài mặt bình thản như giếng cổ nhưng trong đầu hắn lướt qua vô số ý nghĩ, chắp tay nói: - Lục Ly gặp Ly tiểu thư. Ly tiểu thư thủ đoạn kinh thiên, không ngờ rằng đã bị ngài tìm thấy. Ly tiểu thư không ra tay ngay, cho nên Lục Ly cũng không vội vã liều mạng, cũng không nên đánh người đang cười, trước tiên hắn nên khách khí phen, thăm dò ý tứ đối phương rồi nói tiếp. - Ha ha! Ly tiểu thư cười khinh khỉnh, nói rằng: - Không cần nịnh hót ta, có nịnh nữa cũng vô dụng. Giao Ung Hoàng Kích ra, quỳ xuống dập đầu tạ lỗi, bản tiểu thư sẽ tạm thời tha cho ngươi một mạng, bằng không... Hừ! “Ung Hoàng Kích?” Lục Ly đã hơi hiểu, xem ra tới vì thanh chiến kích này. Hắn trầm ngâm một lát nói: - Giao Ung Hoàng Kích thì ta còn hiểu, có điều sao phải dập đầu tạ lỗi? Ta nhớ rằng chưa từng đắc tội Ly tiểu thư? - Hừ hừ! Ly tiểu thư hừ lạnh một tiếng, đáp lại: - Ung Hoàng Kích vốn do ta lấy được, không biết ngươi đã dùng yêu pháp gì cướp đi mất, khiến bản tiểu thư phải xấu mặt, chẳng lẽ không nên tạ lỗi? - Hửm? Lục Ly ngẩn người, sau đó tỉnh ngộ. Xem ra lúc hắn sai người thủ mộ truyền tống Ung Hoàng Kích thì Ly tiểu thư suýt nữa lấy được. Khó trách Ly tiểu thư lại giận dữ như vậy. - Giao Ung Hoàng Kích! Lục Ly có hơi chần chừ, nếu giao Ung Hoàng Kích thì có khả năng Ly tiểu thư này sẽ thả hắn. Hắn sẽ trốn thoát bằng tốc độ nhanh nhất, lợi dụng Thần Ẩn Thuật kỳ thực vẫn sẽ có cơ hội chạy thoát. Có điều Ly tiểu thư đồng ý, nhưng nguyên lão Hoang tộc bên cạnh nàng có đồng ý không? Bên trong cốc này có bao nhiêu Thánh Hoàng đây?
Chương 4145 Kiếm tẩu thiên phong
Lục Ly suy nghĩ một lát nói: - Ly tiểu thư, ta muốn hỏi một điều, trừ ngươi ra thì lần này có bao nhiêu cường giả cấp Thánh Hoàng tới đây? - Sao nào, sợ hãi? Ly tiểu thư cười phá lên: - Hoang tộc chúng ta có hai người tới, còn có một Thánh Hoàng của Nguyên tộc. Ngươi đừng mơ tưởng chạy trốn, ngươi chạy không thoát đâu. - Bốn Thánh Hoàng! Sắc mặt Lục Ly trở nên nghiêm trọng, dù hắn giao lại Ung Hoàng Kích cho Ly tiểu thư thì những Thánh Hoàng khác sẽ tha cho hắn sao? Khả năng sẽ là vô cùng thấp. - Đừng dài dòng! Khí thế trên người Ly tiểu thư ngày càng tăng, thanh tiểu kiếm màu đỏ ở giữa không trung cũng lóe sáng, bất cứ khi nào cũng có khả năng phóng xuống thành một con cự long. Lục Ly hít vài hơi thật sâu, cúi đầu trầm ngâm trong thời gian mười mấy hơi thở. Hắn cắn răng đưa ra quyết định: - Ly tiểu thư, ta tạ lỗi với ngươi. Ung Hoàng Kích cũng giao lại cho ngươi, chỉ mong ngươi để cho ta một con đường sống. Sau này gặp lại ta cũng sẽ nhượng bộ lui binh ngay lập tức. Nói xong Lục Ly khom lưng cúi người hành lễ, sau đó nhổ ra nhẫn không gian, lấy Ung Hoàng Kích ra, hai tay nâng lên, thái độ có vài phần khiêm nhường. Tuy Lục Ly không quỳ xuống, nhưng thái độ vẫn khiến Ly tiểu thư rất hài lòng. Ly tiểu thư chán ghét Lục Ly là thật, có điều không thù không oán với hắn, quan trọng nhất là lời của Phu Tổ. Cho nên nỗi tức giận trong lòng Ly tiểu thư dần tiêu tan, sát khí đương nhiên cũng biến mất. Vụt! Nàng thu lại phi kiếm màu đỏ vào trong tay, chỉ là một Đế Cấp mà thôi, nàng căn bản không thèm để trong lòng. Ly tiểu thư khẽ sờ cằm nói: - Đưa Ung Hoàng Kích cho ta. Vụt! Lục Ly vung tay quăng Ung Hoàng Kích tới. Ánh mắt Ly tiểu thư hiện rõ vẻ mừng rỡ, một tay bắt được, xem ra vô cùng đắc ý. Vèo! Vào đúng thời khắc này, trong mắt Lục Ly lóe sáng, sau đó bắn ra hai luồng sáng trắng, trong nháy mắt bắn tới đầu Ly tiểu thư. Ly tiểu thư không kịp phản ứng đã bị đâm vào sâu trong linh hồn. Bên trong linh hồn Ly tiểu thư có Cửu Phẩm Yêu Hồn thủ hộ, mặt khác nàng còn có bí bảo nhưng do bản thân không quá coi trọng Lục Ly nên không thả ra. Lúc này từng luồng hồn lực cường đại chui vào trong cơ thể, Ly tiểu thư mới bừng tỉnh. “Linh hồn này... Thật mạnh mẽ!” Ly tiểu thư cảm thấy như đang rơi vào trong biển giận nổi sóng lớn, nàng tự nhận linh hồn của bản thân rất mạnh, nhưng lại cảm thấy giống như một chiếc thuyền cô độc lênh đênh trong biển rộng. Nàng phát hiện linh hồn liền bị vây nhốt, bản thân lâm vào trong một mảnh tối tăm. Vụt! Lục Ly lóe người vọt tới, nắm chặt Ung Hoàng Kích vào tay, đồng thời cũng lấy luôn tiểu kiếm màu đỏ trong tay Ly tiểu thư. Sau đó hắn lấy Thánh Sơn ra, cưỡng ép mang Ly tiểu thư vào, ném vào trong Thiên Trì. “Huyết Linh Nhi, ngươi có cách mượn thần văn của Thánh Sơn, bố trí một loại khốn trận vậy nhốt người này hay không?” Lục Ly dặn dò một câu, Huyết Linh Nhi suy nghĩ một lát đáp lại: “Để ta thử xem sao. Đằng nào cũng là một Thánh Hoàng, dựa vào ta mà bố trí thần văn cũng khó, nếu mượn sức mạnh của Thánh Sơn thì phỏng chừng có hi vọng, ta phải xem xét lại.” ""Được!” Lục Ly khẽ vuốt cằm, bổ xung thêm: “Ta có thể nhốt linh hồn của nàng ta nhiều nhất là ba ngày. Ngươi phải nghỉ cách nhốt nàng lại trong vòng ba ngày.” “Đã rõ!” Huyết Linh Nhi bắt đầu im lặng, Lục Ly thu hồi Thánh Sơn lại, sau đó nuốt mấy viên đan dược, cơ thể phục hồi rất nhanh, hắn phóng ra gần đó. Tốc độ của hắn không nhanh, thôi động Đại Đạo Chi Ngân bắt đầu cảm ứng tình hình bốn phía. Hắn buộc phải mau chóng tìm được nơi an toàn để ẩn nấp, bởi lẽ hắn sợ rất nhanh sau đó linh hồn sẽ bị suy yếu. Không sai! Hắn đã dùng Tử Thần Dịch, nếu không dùng Tử Thần Dịch thì hắn sẽ không thể lợi dụng linh trận thuật vây nhốt Ly tiểu thư. Ly tiểu thư chỉ vừa mới đột phá Thánh Hoàng, linh hồn vốn không mạnh. Lúc trước linh trận thuật của Lục Ly có thể ảnh hưởng tới Thánh Hoàng. Quang Thánh Tổ còn bị hắn làm ảnh hưởng, hiện tại dùng một giọt Tử Thần Dịch khiến linh hồn mạnh đột biến, sử dụng linh trận thuật để vây nhốt Ly tiểu thư cũng là chuyện thường. Lần này Lục Ly ra tay vô cùng quả quyết, bởi lẽ nếu không bắt được Ly tiểu thư thì hắn nắm chắc cái chết. Bắt được cũng có thể sẽ chết nhưng ít nhất cơ hội sống sót cao hơn chút, quan trọng nhất là trong tay hắn có một con tin. Ly tiểu thư ra mặt, bất cứ lúc nào cũng có hai Thánh Hoàng đi theo, điều này chứng tỏ Ly tiểu thư có thân phận vô cùng cao quý. Lại thêm Ly tiểu thư còn trẻ như vậy mà đã đột phá cảnh giới Thánh Hoàng, nghĩ bằng ngón chân cũng biết nàng có địa vị vô cùng cao. Bởi vậy nên Lục Ly mới ra tay dứt khoát. Khi bắt được một con tin thì chí ít hi vọng sống sót của hắn sẽ lớn hơn chút. Hắn mặc kệ là Hoang tộc hay Hoàng tộc, kẻ nào muốn giết hắn thì dù là Thiên Vương lão tử hắn cũng giết chết. Hắn không chạy trốn bằng tốc độ nhanh nhất, bởi lẽ tuy rằng Thần Ẩn Thuật có thể ẩn thân cũng có thể tiềm hành nhưng tốc độ rất chậm. Hắn vừa tu luyện thành công nên không dám làm bậy, chuẩn bị chậm rãi chạy ra khỏi hẻm núi. “Có người!” Hắn tiềm hành được mấy chục dặm, cảm ứng được không trung có gợn sóng mờ nhạt. Lục Ly vội vàng đi tới một hốc, sau đó cơ thể nhanh chóng biến mất ở giữa không trung. Vụt! Một vệt đen xẹt qua cực nhanh, có thần niệm đảo qua người Lục Ly nhưng không dừng lại, chỉ hơi đảo qua rồi bóng đen kia cũng mau chóng biến mất về phương xa. “Thần Ẩn Thuật quả nhiên lợi hại!” Lục Ly mừng rỡ, liền lặng lẽ bay lên trên. Đồng thời hắn bắt đầu ẩn thân, thử nghiệm di chuyển với Ẩn Thân Thuật. Tốc độ di chuyển của hắn trở nên chậm hơn, nhưng cơ thể vẫn luôn ở trong trạng thái ẩn thân, hắn mà dừng lại sẽ biến mất hoàn toàn. Cứ như vậy hắn tiềm ẩn đi lên cả đoạn đường. Trên đường gặp phải một nguyên lão Hoang tộc, hắn trốn ở một góc tiềm ẩn, đợi đến khi nguyên lão Hoang tộc rời đi mới tiếp tục đi lên phía trên. Hao tốn nửa canh giờ, hắn đã tới miệng của một khoáng động, bên ngoài lại không có quá nhiều quân sĩ?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom