-
Chương 4151-4155
Chương 4151 Đến tinh vực thứ hai
- Hắn tu luyện Thần Ẩn Thuật cùng Thần Dịch Thuật, tốc độ cũng nhanh. Không biết hắn đã dùng cách nào che giấu hơi thở của Ly nhi, cho nên ta cảm ứng rất tốn sức. Cho dù miễn cưỡng có thể cảm ứng lần theo nhưng vẫn luôn chậm hơn hắn một bước. Hắn luôn luôn thay đổi tuyến đường, muốn đi trước đón đầu là rất khó. Hơn nữa... hắn tinh thông Thần Ẩn Thuật, cho dù các ngươi có đi trước chặn đường cũng không tìm được hắn. Tốc độ của Lục Ly rất nhanh, mà mỗi lần đại nguyên lão lần theo một đoạn đường đều cần có thời gian cảm ứng. Nói như vậy, đại nguyên lão nhất nhất chỉ có thể theo sau Lục Ly, trừ phi Lục Ly dừng lại ở một nơi thì hắn mới có khả năng đuổi theo. Ngoại trừ đại nguyên lão, những nguyên lão còn lại chặn đường cũng không có tác dụng, bởi vì Lục Ly có Thần Ẩn Thuật, trong hư không rộng lớn vô bờ, khả năng tìm được Lục Ly cơ hồ là con số không. Bởi vậy đại nguyên lão mới chỉ đành nghĩ tới cách mời Phu Tổ, chỉ cần Phu Tổ đồng ý ra tay thì bắt Lục Ly là chuyện quá dễ dàng, Phu Tổ muốn giết Lục Ly cũng rất dễ dàng. Phái một nguyên lão trở về, đại nguyên lão mang theo một nhóm lớn các Thánh Hoàng tiếp tục lần theo. Bên kia Lục Ly cũng không nghỉ chân, cả đường đều gấp rút phi hành không dừng lại. Hắn thôi động Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, chỉ cần không gian bị rung động hắn sẽ lập tức đi ra, sau đó sử dụng Thần Ẩn Thuật ẩn nấp, chờ chiến thuyền hoặc thám báo đi ngang qua gần đó rời đi, hắn mới tiếp tục chạy. Lục Ly tiến vào trong mười mấy giới diện nhưng vừa đi vào, vòng quanh được vài vòng đã đi ra. Nắm giữa Thần Ẩn Thuật khiến hắn cảm thấy thiên hạ quả nhiên có thể đi, hắn đi vào trong bất kỳ giới diện nào cũng không bị võ giả phát hiện. Nhưng vẫn không cắt đuôi được truy binh phía sau, hắn đều bố trí ở một vài hư không phế thạch, hoặc ở bên trong mười mấy giới diện kia, nhưng cứ cách vài ngày những bố trí này sẽ bị động chạm. Điều này chứng tỏ những truy bình kia vẫn luôn ở phía sau, hắn chưa cắt đuôi được. “Chẳng lẽ Phu Tổ tự mình dẫn người tới truy sát?” Lục Ly có hơi đau đầu, hắn không thể lưu vong cả đời được? Nếu hắn dám dừng lại, chẳng mấy chốc truy bình sẽ tới. Hắn không hề biết Phu Tổ không ra mặt, chỉ là đại nguyên lão truy tìm hơi thở của Ly tiểu thư mà đến, hắn còn tưởng rằng là cường giả Hoang tộc có thể tìm được hắn. Nếu như biết, hắn sẽ quả quyết thả Ly tiểu thư. “Ta nên đi đâu?” Thiên Hoang Tinh Vực rất lớn, Lục Ly đương nhiên có thể đi bất cứ đâu nhưng lại không có một nơi nào an toàn. Hoang tộc truy sát hắn, đi nơi nào cũng bị đuổi tới, cho nên toàn bộ Thiên Hoang Tinh Vực đều không an toàn. Trở về Tam Trọng Thiên? Nếu vậy sẽ mang đến cho Tam Trọng Thiên tai họa vô cùng, Lục Ly nghĩ nửa ngày mới nhớ tới một nơi, đó chính là Vô Tận Thần Khư. Vô Tận Thần Khư có rất nhiều cường giả, cường giả Thánh Hoàng nhiều như mây, cường giả Hoang tộc sao dám truy sát tới đây. Nếu không chắc chắn sẽ kinh động đến cường giả Vô Tận Thần Khư, đến khi ấy sẽ dẫn đến một cuộc đại chiến. Có điều... Vô Tận Thần Khư có hơi xa, khoảng cách xa như vậy, ai biết trên đường xảy ra chuyện gì? “Đi tinh vực thứ hai!” Lục Ly nghĩ tới một tinh vực khác, bên kia cũng nhìn thấy được Tiên Cung, chứng tỏ nơi đó có rất nhiều đại tộc. Hoang tộc rất mạnh nhưng chắc chắn không dám làm bậy ở tinh vực kia, dù sao nơi đó cũng không phải địa bàn của Hoang tộc. “Đi!” Lục Ly không có nơi để đi, Thiên Hoang Tinh Vực cũng không an toàn, hắn chỉ có thể bay tới tinh vực khác... Lục Ly bay thẳng tới một tinh vực khác, tuy rằng không ngừng thay đổi phương hướng nhưng tuyến đường cốt lõi vẫn không thay đổi, nếu đại nguyên lão điều tập quân đội và cường giả chặn phía trước thì hư không mênh mông, Lục Ly lại biết Thần Ẩn Thuật, sao có thể tìm được hắn? Trong năm tháng, Lục Ly tiến vào bên trong mười mấy giới, mỗi lần đều bố trí ở bên trong một lượt mới rời đi. Đại nguyên lão đuổi theo rất lao lực, nhưng hắn có thể làm gì? Vẫn chỉ đành đuổi theo mà thôi. Có điều đại nguyên lão đã nhận được một tin tốt, nguyên lão trở về kia đã gặp được Phu Tổ, hơn nữa Phu Tổ cũng hành động rồi. Chỉ là một mình yên lặng hành động, không tập hợp với đại quân. Dù là thế nào, chỉ cần Phu Tổ ra tay thì đại nguyên lão đã cảm thấy Lục Ly chắc chắn phải chết. Cảnh giới của Lục Ly không cao, Phu Tổ muốn bói toán cũng rất dễ dàng, chỉ cần tính ra vị trí của Lục Ly, với sức chiến đấu của Phu Tổ thì chặn giết Lục Ly quá ung dung. Có điều lúc này đại nguyên lão đã lần tới giới hạn của tinh vực, nếu đi tiếp nữa thì sẽ ra khỏi tinh vực này. Nếu Lục Ly rời khỏi tinh vực thì lần theo sẽ càng thêm khó. Hoang tộc có tổ huấn, đó là bình thường không được rời khỏi tinh vực này, tuy rằng không biết tại sao tổ tiên lưu lại tổ huấn này, nhưng tổ tiên sẽ không lưu lại bừa bãi, chắc chắn có nguyên nhân nào đó. Đại nguyên lão chỉ đành đặt hi vọng lên người Phu Tổ. Nếu Phu Tổ đã hành động thì chắc chắn sẽ không để Lục Ly mang Ly tiểu thư rời khỏi tinh vực này, Ly tiểu thư chính là hậu bối mà Phu Tổ thích nhất. Truy tìm thêm vài ngày, đại nguyên lão dẫn theo một đám nguyên lão tới một hà vụ gần đó, ra khỏi vòng ánh sáng của hà vụ này thì sẽ ra khỏi tinh vực. Đại nguyên lão cùng mấy nguyên lão đều rất chán nản, Lục Ly chắc chắn sẽ chạy rồi, khả năng bọn hắn lần theo sẽ kết thúc trong thất bại. - Hửm? Con ngươi đại nguyên lão hơi co rút, ánh mắt hắn tìm về hướng tây bắc, hắn nhìn thấy một bóng người, cũng cảm ứng được hơi thở của Hoang tộc. Đám nguyên lão còn lại cũng cảm ứng được, một nguyên lão kinh ngạc hô to: - Là Phu Tổ! Đại nguyên lão đã sớm cảm ứng được, hắn vung tay, chiến thuyền phá không mà đi, rất nhanh đã tới được phía sau bóng đen, cả đám cường giả Hoang tộc đều phóng ra, bay về phía lão giả kia. Lão giả mặc áo bào đen, tay chắp sau lưng chỉ nhìn vòng ánh sáng bên ngoài, đôi mặt thâm sâu như biển, nhưng không nhìn đám đại nguyên lão.
Chương 4152 Ưng non giương cánh
- Tham kiến Phu Tổ! Một đám cường giả khom người hành lễ, Phu Tổ hơi vuốt cằm nhưng không quay đầu lại, ánh mắt vẫn nhìn về phương xa, vẻ mặt có hơi phức tạp. Cả đám nguyên lão không dám nói lời nào, đại nguyên lão suy nghĩ một lát hỏi: - Phu Tổ, ngài ở đây là... Phu Tổ một mình xuất hiện ở đây, nhìn ra vòng ánh sáng bên ngoài, chuyện này khiến người khác cảm thấy rất kỳ quái, không phải Phu Tổ cố tình đến đây chờ bọn hắn chứ? Phu Tổ không nói gì, chỉ nhìn ra xa một lúc lâu, đợi chừng thời gian là một nén nhang mới thở dài: - Ưng non rốt cuộc vẫn phải giương cánh, không lên Cửu Thiên thì vĩnh viễn không biết bay lượn. Đám đại nguyên lão đưa mắt nhìn nhau, ai nấy đều không hiểu, đại nguyên lão dò hỏi, Phu Tổ đã giải thích: - Ta ở đây tiễn Ly nhi một đoạn đường, sợ rằng nàng ra ngoài lần này rất lâu sau mới trở về, hoặc có thể vĩnh viễn không về được. Phu Tổ khiến đám đại nguyên lão thầm thấy rùng mình, đại nguyên lão hỏi: - Phu Tổ, tại sao ngài không cứu Ly nhi? Với năng lực của Phu Tổ, đại nguyên lão tin rằng ngài cứu nàng rất dễ. Nhưng Phu Tổ lại tiễn đưa Ly tiểu thư? Chuyện này đương nhiên khiến đám đại nguyên lão nghĩ không ra. - Vào ngày Ly nhi ra đời, ta đã bốc một quẻ cho nàng. Cả đời này nàng nghìn năm thuận buồm xuôi gió, đến nghìn tuổi sẽ gặp một đại kiếp nạn. Nếu vượt qua được kiếp nạn này, nàng sẽ bay thẳng mây xanh, còn nếu không vượt qua được thì vĩnh viễn rơi xuống vực sâu... Phu Tổ thở dài một hơi nói tiếp: - Xem ra đại kiếp xuất hiện bởi tên nhân tộc này! - Kiếp nạn? Đại nguyên lão hơi cau mày, suy nghĩ một hồi vẫn chưa rõ ràng, hỏi: - Nếu Phu Tổ đã biết là kiếp nạn, tại sao không giúp nàng một tay? Với năng lực của ngài, giúp nàng vượt qua kiếp nạn này không khó chứ? - Khó thì không khó! Phu Tổ đáp lại: - Nhưng rốt cuộc ưng non vẫn phải biết tự mình giương cánh, chúng ta có thể giúp nàng một lần, nhưng không thể giúp nàng cả đời. Nàng nắm giữ thiên tư tuyệt thế, nếu không thể tự mình trưởng thành, sau này làm sao trở thành chí cường giả, làm sao nâng tộc ta lên mảnh trời này? - Cũng đúng! Đại nguyên lão nghĩ lại cũng thấy có lý, Ly tiểu thư từ nhỏ đến lớn đều được tộc quần che chở, chưa gặp bất kỳ trắc trở nào. Cảnh giới tuy cao nhưng sức chiến đấu vẫn rất thấp. Cho dù nàng tu luyện tới Thánh Hoàng đỉnh phong thì đã sao? Cường giả Thánh Hoàng thông thường vẫn có thể dễ dàng giết chết nàng? - Yên tâm đi! Phu Tổ khoát tay nói: - Ta đã tính ra chuyến này nàng đi chắc chắn có đại cơ duyên. Nếu không chết, nàng sẽ nhất phi trùng thiên, sau này trở thành Đại Viên Mãn cũng không phải nói mộng. Tên nhân tộc này có mệnh cách rất kỳ dị, không biết chừng sẽ là phúc tinh trong mệnh của Ly nhi. - Ực... Đám đại nguyên lão đã hiểu rồi, lần này Phu Tổ không phải đến bắt Lục Ly, cứu Ly tiểu thư. Hắn đang cố tình để Lục Ly chạy thoát, hắn cảm thấy Lục Ly có thể là phúc tinh, có khả năng chuyến này Ly tiểu thư không nhưng không gặp chuyện gì, trái lại còn có đại cơ duyên, nhất phi trùng thiên trở thành Thánh Cấp Đại Viên Mãn. Bất luận là cường giả Đại Viên Mãn nào đều có thể che chở cho tộc quần mấy trăm nghìn năm, tộc vương của bọn hắn cũng là Đại Viên Mãn. Bởi vì tộc vương một mình giúp Hoang tộc xưng bá Thiên Hoang Tinh Vực hơn hai mươi vạn năm qua, có điều thọ nguyên của tộc vương không còn nhiều, nhiều nhất chỉ hơn một vạn năm nữa. Mà trong tộc không có cường giả nào có dấu hiệu đột phá Đại Viên Mãn, bọn hắn rất mong chờ vào Ly tiểu thư. Nghìn tuổi đã đột phá cảnh giới Thánh Hoàng, Ly tiểu thư là đệ nhất thiên tài vạn năm của Hoang tộc. Cho nên Hoang tộc mới triệu tập hai nguyên lão thủ hộ nàng, vừa hay tin nàng xảy ra chuyện đại nguyên lão đã lập tức xuất hiện, còn có con cháu nào được đãi ngộ như vậy? - Ôi... Đại nguyên lão đầy mặt lo lắng, không biết nhân tộc này chui ra từ chỗ nào, hơn nữa vô cùng tà môn, còn tu luyện thần thuật nghịch thiên của Tiêu Ma. Nghe nói thực lực chỉ đạt Đế Cấp nhưng lại tranh đoạt Ung Hoàng Kích? Thoát được sự truy sát của rất nhiều cường giả Thiên Cẩu tộc cùng Xích Long tộc. Phu Tổ nói nhân tộc này mệnh kỳ dị, xem ra quả thật rất kỳ dị. Ly tiểu thư từ nhỏ chưa từng chịu khổ cực, cũng nên nói là chưa va chạm nhiều, một nữ nhân bị một nhân tộc bắt cóc, còn rời khỏi Thiên Hoang Tinh Vực thì sẽ xảy ra chuyện gì? Có bị nam tử nhân tộc này ngược đãi dày vò hay không? Có thể sẽ phát điên không? Có thể sẽ chết không? Nghĩ tới đây khóe miệng đại nguyên lão co rúm lại, hơn nữa Ly tiểu thư còn là một đại mĩ nhân yểu điệu, ngộ nhỡ bị tên nhân tộc chó má kia làm bẩn, với tính cách của Ly tiểu thư chắc chắn sẽ tự sát... - Phu Tổ, có cần phái vài nguyên lão đuổi theo không? Đại nguyên lão suy đi tính lại vẫn không yên lòng, nhưng Phu Tổ lắc đầu nói: - Ta biết ngươi đang lo lắng chuyện gì. Có điều đây chính là số mệnh của Ly nhi, chuyện này không quản nữa, trở về đi. Chờ tới khi Ly nhi trở về, ta đoán rằng sức chiến đấu chắc chắn không thua kém ngươi. Cuối cùng Phu Tổ liếc mắt về phương xa, sau đó xoay người rời đi, đạp xuống một bước bóng người đã xuất hiện bên ngoài mấy vạn dặm, sau cùng hắn truyền tới một câu: - Nếu như Ly nhi chết, ta sẽ tự mình truy sát. Bất luận tên nhân tộc này bỏ chạy tới chân trời góc biển, ta cũng sẽ băm hắn nghìn đao... Lục Ly rời khỏi Thiên Hoang Tinh Vực nhưng vẫn chưa buông lỏng cảnh giác, cả đoạn đường đều bay bằng tốc độ nhanh nhất. Đồng thời hắn tiến vào bên trong mấy hư không phế địa, ở bên trong một thời gian làm ra vài bố trí. Hắn mừng rỡ phát hiện tựa hồ truy bình phía sau đã dừng lại, bởi vì bố trí ở mấy chỗ vẫn chưa bị xê dịch. Đương nhiên hắn vẫn không dừng lại, mà tiếp tục khống chế Thánh Sơn gấp rút bay tới tinh vực thứ hai. Một lần bay này kéo dài những mấy tháng. Trong thời gian này hắn tiếp tục đi tới rất nhiều nơi. Ở mỗi địa phương đều dừng lại, thậm chí hắn có lưu lại hơi thở của mình, bố trí rất nhiều thần văn cả công khai lẫn mờ ám.
Chương 4153 Vượt qua hạo kiếp
Nhưng lúc biết hắn đã tới tinh vực thứ hai, bố trí phía sau vẫn chưa từng bị đụng chạm, tựa hồ truy binh đã thực sự dừng lại? “Tại sao không đuổi tiếp?” Lục Ly thấy hơi khó hiểu, trong lòng cũng có chút kích động, có lẽ... hắn có thể trở về Trung Vương Giới, có thể nhìn xem sao? Cuối cùng hắn cố nén nỗi kích động này, hắn không muốn mang đến tai kiếp của Tam Trọng Thiên, ngộ nhỡ cường giả lần theo hơi thở của hắn tới Tam Trọng Thiên, đây chính là ác mộng của Tam Trọng Thiên, những nhân tộc có quan hệ với hắn đều bị xóa sổ. Thậm chí nếu cường giả Hoang tộc bạo ngược, thì có lẽ toàn bộ nhân tộc cũng sẽ bị diệt. “Cũng không biết mấy người Nguyên Thánh Tổ đã chết hay chưa?” Trong lòng Lục Ly có hơi lo lắng, nghĩ tới Tứ Tí tộc hình như đang truy sát đám Nguyên Thánh Tổ. Thiên Hoang Tinh Vực này loạn lạc như vậy, mấy Thánh Hoàng muốn sống yên ổn cũng không dễ gì. Lục Ly hiện tại không thể trở về, cũng chỉ đành âm thầm cầu nguyện. “Trước tiên cứ đi tinh vực này, ở lại một thời gian. Nếu cường giả Hoang tộc kia không đuổi theo, ta sẽ lén trở về!” Lục Ly âm thầm tính toán, sau đó mau chóng bay tới vòng ánh sáng kia, thoáng chốc đã biến mất trong biển sương mù. ... Gần đây, phía bên Tam Trong Thiên có hơi rối loạn. Ma Uyên bên kia đã lui binh được vài năm nhưng vẫn chưa có bất kỳ động tĩnh. Tất cả quân sĩ của Ma Uyên đều chui rúc trong Thánh Ma Sào, chưa từng có động tĩnh gì. Thám báo nhân tộc tìm kiếm trên khắp đại lục, nhưng không phát hiện một quân sĩ Ma Uyên nào. Ban đầu nhân tộc vẫn chưa dám hành động, gần đây có rất nhiều gia tộc bắt đầu phái thám báo tản ra xung quanh tìm kiếm. Không rối loạn sao được! Nếu Ma Uyên không có chuyện gì thì sẽ không quỷ dị như vậy. Đã qua nhiều năm, cho dù Ma Uyên bên kia có hỗn loạn gì thì đám Nguyên Thánh Tổ cũng sớm giải quyết rồi chứ? Ma Uyên chiếm ưu thế tuyệt đối, hoàn toàn không cần sử dụng âm mưu quỷ kế gì với nhân tộc bên này. Cho nên cách giải thích duy nhất chính là Ma Uyên đã xảy ra chuyện lớn, bọn hắn khó giữ được đại bản doanh, cường giả phải lui về. Một cơ hội trời cho như vậy, sao không khiến đám cường giả dao động. Nếu như công phá thánh ma huyệt thì có thể đuổi đám Ma Uyên trở về, sau đó phá hủy hoặc phong ấn thông đạo lại, coi như nhân tộc đã vượt qua đại kiếp. Gần đây có rất nhiều Đế Cấp đến xin chiến đấu, Thiên Tội Chân Nhân cùng Tiêu Dao Thánh Hoàng cũng hơi dao động, ngộ nhỡ lãng phí cơ hội bậc này, để đám Ma Uyên có cơ hội khôi phục thì bọn hắn chính là tội nhân của nhân tộc. - Bằng không... Ta dẫn người đi thử xem? Tiêu Dao Thánh Hoàng đưa ra ý kiến, một đám Đế Cấp lập tức cầu chiến, Thiên Tội Chân Nhân suy nghĩ rồi cũng đồng ý. Dù sao phía Ma Uyên kia đã yên tĩnh, không tra xét một lượt thì Thiên Tội Chân Nhân không yên tâm. Tiêu Dao Thánh Hoàng dẫn theo mười mấy Đế Cấp xuất phát, còn có gần vạn thám báo cũng đi đại lục Bắc Nguyên bên kia, quản chế mọi tình hình bên phía đại lục Bắc Uyên. Hơn một tháng sau, Tiêu Dao Thánh Hoàng dẫn một đám Cấp Đế tới bên ngoài Thánh Ma Sào. Bọn hắn vừa xuất hiện, Thánh Ma Sào bên kia đã xuất hiện dị động. Vô số đại quân Ma Uyên tràn ra, còn có rất nhiều Ma Tôn, một Ma Tổ cũng ẩn nấp bên trong đại quân, chuẩn bị ra tay đánh lén bất cứ lúc nào. Đám người Tiêu Dao Thánh Hoàng ra tay khai chiến một hồi, toàn bộ rút lui. Rất nhiều Đế Cấp kinh hãi đến biến sắc, tưởng rằng đại quân Ma Uyên lại điều động cuốn sạch Tam Trọng Thiên. Thế nhưng Tiêu Dao Thánh Hoàng lại mừng rỡ, xem xét phản ứng của Ma Uyên, hắn cảm thấy Ma Uyên chỉ là miệng cọp gan thỏ, bằng không cũng sẽ không phản ứng dữ dội như vậy. Hắn dẫn theo một đám Đế Cấp liên tục tấn công, mỗi lần khai chiến được một hồi lại rút lui. Nơi này quả thực có một Ma Tổ, là Không Thánh Tổ đóng giữ, nhưng chiến đầu nhiều lần vẫn chỉ có Ma Tổ này xuất chiến, những Ma Tổ còn lại không thấy tăm hơi. Lại tiến công thêm mấy chục lần nữa, Tiêu Dao Thánh Hoàng dẫn theo tất cả Đế Cấp lui về. Sau đó hắn lập tức phái thám báo trở về, mời Thiên Tội Chân Nhân mang theo toàn bộ cường giả cùng đại quân đến đây, chuẩn bị tiến công quy mô lớn, kiến đám quân sĩ Ma Uyên phải bỏ chạy. - Chuẩn bị rút lui... Sau khi Tiêu Dao Thánh Hoàng rút lui, Không Thánh Tổ bên trong Thánh Ma Sào cũng bất đắc dĩ phất tay, hạ lệnh cho đám quân sĩ Ma Uyên rút lui về. Hắn biết Tiêu Dao Thánh Hoàng đã tra xét tình hình thực hư. Chắc chắn lần tiến công sau đó sẽ dốc hết lực lượng của Tam Trọng Thiên, dựa vào một Thánh Tổ là hắn thì không ngăn được. Đám Nguyên Thánh Tổ mất tích vẫn chưa có tin tức gì, chuyện này khiến Không Thánh Tổ thầm thấy tuyệt vọng. Quan trọng nhất là Thánh Sơn vẫn chưa quay về, Ma Uyên bị Lục Ly rút củi đáy nồi rồi. Thánh Hoàng khác không trở lại, một mình Thánh Hoàng là hắn hắn không ngăn cản được hai Thánh Hoàng bên nhân tộc, vậy hắn còn cố gắng chống đỡ làm gì? Lần này hắn không những không đánh xuống Trung Vương Giới, trái lại còn lo lắng Thiên Tội Chân Nhân cùng Tiêu Dao Thánh Nhân sẽ dẫn quân đánh vào Ma Uyên. Rất nhiều Ma Tôn không cam lòng, lần này suýt nữa chiếm cứ được Tam Trọng Thiên, không ngờ cuối cùng lại đại bại trở về. Ngay cả Thánh Sơn cũng bị mang đi mất, còn có mấy Thánh Tổ chưa rõ tung tích thế nào, sinh tử chưa biết. Vô số đại quân Ma Uyên nhanh chóng rút lui, vào lúc Thiên Tội Chân Nhân suất lĩnh đại quân tới đây, Thánh Ma Sào đã trở nên trống rỗng. Chỉ còn dư lại mấy vạn quân sĩ Ma Uyên đang tuần tra bên ngoài, quân sĩ Ma Uyên bên trong đã trốn về Ma Uyên, mà thông đạo nối tiếp đã bị Không Thánh Tổ hủy diệt... Vì mở ra thông đạo này, Ma Uyên đã hao tốn mấy trăm vạn năm, cũng phải đánh đổi vô cùng lớn, hiện giờ Ma Uyên lại chủ động hủy diệt? Chuyện này khiến cho Thiên Tội Chân Nhân mừng rỡ không thôi, đồng thời cũng cảm thấy khó hiểu. Mấy vạn quân sĩ Ma Uyên này bị đánh giết không còn một mống. Mặt khác Thiên Tội Chân Nhân cùng Tiêu Dao Thánh Hoàng tự mình tra xét toàn bộ Tam Trọng Thiên.
Chương 4154 Tiên Vực
Những nơi có khả năng xuất hiện thông đạo đều bị phong ấn một lượt, thông đạo của đại lục Lẫm Đông đã bị phá hủy hoàn toàn. Tam Trọng Thiên vượt qua đại kiếp! Tin này được truyền ra khắp đại lục Tử Dương. Toàn bộ đại lục Tử Dương chìm trong niềm hân hoan, đâu đâu cũng có tiếng hoan hô của con cháu nhân tộc, vô số người lớn tiếng hô to tên của Thiên Tội Chân Nhân, Tiêu Dao Thánh Hoàng, còn có tên của Lục Ly. Đương nhiên cũng có rất nhiều người ngơ ngác, thắng lợi này hình như đến quá dễ dàng, dễ tới mức khiến bọn hắn không có cảm giác chân thực. Mắt thấy Tam Trọng Thiên sắp bị hủy diệt, nào ngờ tình thế lại xoay chuyển. Đại quân Ma Uyên đột nhiên rút lui, hiện giờ toàn bộ đã rút lui về Ma Uyên. Khắp cả đại lục Tử Dương đều mừng rỡ, nhưng trong hậu viện Lục gia lại không có lấy chút vui mừng. Mọi người trong Lục gia đều lo lắng một chuyện, thông đạo nối liền với Ma Uyên đã bị hủy, Lục Ly... sao trở về được? Phía ngoài tiên vực thứ hai cũng có huyễn trận, Lục Ly không phá được, hắn vòng vo bên trong rất lâu, truyền lại tình hình trong đó cho Huyết Linh Nhi, Huyết Linh Nhi hao tốn nửa tháng mới phá giải được. Lục Ly xuyên hành bên trong một ngày mới tiến vào trong tinh vực này. Nhìn vô số tinh thần không đếm được phía trước, Lục Ly không dám mạo hiểm tiến vào, mà tìm kiếm gần đó một tảng phế thạch hư không. Hắn ngồi xếp bằng bên trên phế thạch, thần niệm khóa chặt vào Ly tiểu thư ở trong ngọn Thánh Sơn, hỏi: “Ly tiểu thư, ngươi có biết tình hình của khu tinh vực này không?” “Tinh vực này?” Ly tiểu thư ngẩn người, sau đó trong ánh mắt hiện lên một tia hoảng loạn, nàng nặng nề hỏi: “Ngươi đã rời Thiên Hoang Tinh Vực, đi tới tinh vực khác?” “Đúng vậy!” Lục Ly đáp lại: “Thiên Hoang Tinh Vực là địa bàn của Hoang tộc các ngươi, ở bên đó sớm muộn gì cũng bị Hoang tộc các ngươi bắt được. Ta lại không muốn chết, đương nhiên phải rời Thiên Hoang Tinh Vực đi thật xa.” Vẻ hoảng loạn trong mắt Ly tiểu thư càng nồng đậm, kỳ thực đã lâu như vậy cường giả Hoang tộc còn chưa cứu nàng ra ngoài, trong lòng nàng đã hơi hoảng loạn. Phu Tổ có thực lực mạnh mẽ cỡ nào? Nếu có thể cứu nàng ra ngoài thì e rằng đã cứu nàng từ sớm. Lục Ly rời Thiên Hoang Tinh Vực, mà Hoang tộc có tổ huấn, rằng không phải trong tình huống đặc biệt thì tộc nhân Hoang tộc không được rời khỏi Thiên Hoang Tinh Vực. Cường giả Hoang tộc đã lâu như vậy vẫn chưa cứu nàng, rất có thể là do cường giả Hoang tộc không được ra khỏi Thiên Hoang Tinh Vực. Nói cách khác Hoang tộc sẽ không cứu nàng, nàng sẽ trở thành tù nhân vĩnh viễn của Lục Ly! Đi tới một tinh vực xa lạ, nơi này không có bất kỳ người thân tộc nhân nào, cũng không có bất kỳ người nào có thể giúp nàng. Nàng còn là tù nhân, tương lai xảy ra chuyện gì cũng không ai hay biết. Nàng sẽ phải gánh chịu đối đãi không dành cho người thế nào, cũng không biết chừng... Nghĩ tới đây cơ thể mềm mại của Ly tiểu thư khẽ run rẩy, trong lòng rất sợ hãi. Nàng là một cường giả cấp Thánh Hoàng, nhưng nói cho cùng nàng chỉ là một nữ tử chưa từng trải qua đau khổ, là đóa hoa nhỏ được nuôi dưỡng bên trong phòng ấm, là một đứa trẻ chưa chân chính trưởng thành. Lục Ly thấy Ly tiểu thư nửa ngày vẫn chưa lên tiếng, ngữ khí lạnh xuống, truyền âm nói: “Hửm? Không nói gì? Đừng nên chọc ta tức giận, bằng không ta làm ra loại chuyện không hay cũng đừng trách ta!” Ly tiểu thư bừng tỉnh, nàng trầm mặc trong chốc lát, nói: “Ngươi xem tinh vực này hình dạng thế nào?” “Tự ngươi xem đi!” Lục Ly để Huyết Linh Nhi mở ra một phần thần văn, Ly tiểu thư thuận theo Thiên Trì nhìn ra, thấy bên ngoài là một mảnh tinh không đẹp đẽ, vô cùng rực rỡ. Nàng nhìn chăm chú vào vùng tinh không này trong một nén nhang, mới hỏi: “Khu tinh vực này nằm gần Thiên Hoang Tinh Vực, đúng không?” “Đúng!” Lục Ly gật đầu đáp lại, Ly tiểu thư nói tiếp: “Ta có nghe lão tổ tông nói, vùng tinh vực này tên là Thiên Loạn Tinh Vực, là tinh vực loạn nhất trong bát đại tinh vực. Nơi này... Rất nguy hiểm. Ta khuyên ngươi nên rời khỏi đây, với thực lực của ngươi sẽ bị bóp chết dễ dàng. Nơi này là địa phương có nhiều Lão Ma nhất. Năm đó có hơn nửa Lão Ma của Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên đã tới tinh vực này. Nơi này còn có mấy đại tộc không kém gì đại tộc Hoang tộc chúng ta. Thực lực tổng hợp của tinh vực này còn mạnh hơn Thiên Hoang Tinh Vực chúng ta.” “Thiên Loạn Tinh Vực?” Lục Ly khẽ cau mày, cái tên này vừa nghe đã toát lên sự nguy hiểm. Có điều loại tinh vực thế này không phải càng thích hợp với hắn? Hoang tộc không dám vào đây? Nếu không sẽ thu hút vô số Lão Ma liên thủ. Hắn có Thần Ẩn Thuật, tùy tiện tìm một nơi tiềm ẩn, tu luyện một thời gian là được. Chờ đến khi xác định Hoang tộc không còn lần theo hắn, hắn sẽ trở về Tam Trọng Thiên. “Nói đi!” Lục Ly hỏi: “Kể ta nghe tình hình của Tam Trọng Thiên mà ngươi biết, đúng rồi... Ngươi nói bát đại tinh vực?” “Ta cũng không biết nhiều.” Ly tiểu thư nhíu mày đáp lại. “Quanh đây quả thực có bát đại tinh vực vây quanh một Tiên Vực ở trung tâm. Bát đại tinh vực này vốn dĩ chỉ toàn là dân bản địa, như Hoang tộc chúng ta chính là dân bản địa. Nhưng bởi vì Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên bên trên đổ nát, vô số cường giả tràn tới, cho nên tám tinh vực hiện giờ chẳng khác nào trung tâm của toàn thế giới.” “Tiên Vực?” Con mắt Lục Ly sáng ngời, hỏi: “Ở bên ngoài tinh vực có thể nhìn thấy từng mảnh Tiên Cung, chẳng lẽ đó chính là Tiên Vực?” “Đúng vậy!” Ly tiểu thư gật đầu nói: “Hiện giờ là địa phương tập trung nhiều cường giả của toàn thế giới nhất, cũng là địa phương thần bí nhất, là chỗ ở của Tiên Nhân, là địa phương mà vô số chủng tộc bát đại tinh vực mơ ước được đi vào.” Trông thấy ánh mắt ngóng trông của Ly tiểu thư, Lục Ly tò mò hỏi: “Hoang tộc các ngươi cũng không vào được?” “Không vào được!” Ly tiểu thư lắc đầu nói: “Nơi đó muốn vào được không phải dựa vào thực lực, mà cần chìa khóa, cần có một bảo vật rất thần kỳ. Chỉ khi nắm được bảo vật kia mới có tư cách đi vào. Năm đó tộc ta có một tổ tiên đi vào, đáng tiếc không trở về. Nhưng hắn cách không truyền thừa lại mấy loại thần thuật siêu cường, có lẽ lão tổ kia hiện giờ vẫn còn sống.”
Chương 4155 Thiên Loạn Tinh Vực
“Chìa khóa? Bảo vật thần kỳ?” Lục Ly nhíu mày, không tiếp tục gặng hỏi, bây giờ hỏi cũng vô ích, chút thực lực của hắn còn không sống được ở bát đại tinh vực, chớ nói chi đi đến Tiên Vực. Hắn nên nghiêm tục suy nghĩ nên sống tiếp ở Thiên Loạn Tinh Vực thế nào. Lục Ly chợt nhớ ra một chuyện, ngờ vực hỏi: “Ngươi có biết vì sao năm đó giới diện Tứ Trọng Thiên bên trên lại đổ nát?” Ly tiểu thư là tiểu thư trực hệ của Hoang tộc, chắc chắn biết được nhiều bí mật, lúc này Lục Ly tiểu thư rất phối hợp, Lục Ly đương nhiên muốn hỏi nhiều thêm tình hình. “Nghe nói, hình như là vì một... Nữ nhân!” Ly tiểu thư nhíu mày, cũng không quá nắm chắc: “Cụ thể thì ta không biết, cho dù là đại tộc từ Ngũ Trọng Thiên, Tứ Trọng Thiên đổ xuống cũng không quá tường tận, chỉ nghe nói có quan hệ với một nữ tử phong hoa tuyệt đại!” “Một nữ tử!” Lục Ly hơi mím môi, sợ rằng chỉ là đồn đại? Sao có khả năng hai cường giả tuyệt thế vì một nữ tử mà đại chiến, đánh đổ nát cả Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên? Chuyện này không phải khiến người nghe nổi da gà. Trao đổi với Ly tiểu thư trong chốc lát, Lục Ly để Huyết Linh Nhi tiếp tục phong ấn Ly tiểu thư. Còn hắn cưỡi Thánh Sơn chậm rãi bay về phía tinh vực bên kia. Hắn đã quyết định đi vào trong một giới diện nhỏ, tìm hiểu tình tình trong đó một lượt, sau đó kiếm một địa phương an toàn để tiềm tu. Tu luyện tám mười năm sẽ trở về Tam Trọng Thiên. Vọng sơn bào tử mã! Tuy rằng tinh vực bên kia nhìn có vẻ không xa, nhưng Thánh Sơn bay ròng rã mười mấy ngày, Lục Ly mới tới được phụ cận tinh vực. Hắn chọn một tinh cầu có vẻ khá nhỏ, chuẩn bị lẻn vào thăm dò tình hình. Vụt! Lục Ly còn chưa tới gần, xa xa đã có từng chiếc chiến thuyền bằng hàn thiết gào thét đi tới, Lục Ly cảm ứng được gợn sóng, cơ thể lập tức lóe ra ngoài, sau đó tiềm ẩn ngay giữa không trung. Trên chiến thuyền phấp phới lá cờ cực lớn, mặt cờ có viết một chữ “Phong”, trên truyền toàn là cường giả, toàn bộ đều là Lĩnh Chủ. Lục Ly còn cảm ứng được trên chiến thuyền có rất nhiều hơi thở cường đại, có ít nhất mấy người là Thánh Hoàng. Chiến thuyền không dừng lại mà bay toạc không trung, Lục Ly biết được có rất nhiều thần niệm đảo qua người hắn nhưng cũng không dừng lại. Chờ chiến thuyền bay đi, Lục Ly mới tiếp tục bay đến giới diện kia. Bên ngoài giới diện có thám báo ẩn nấp, là một chủng tộc rất kỳ dị. Cả người gầy tới mức chỉ còn da bọc xương, hơn nữa còn có cánh, bề ngoài giống như những con dơi. “Đi vào!” Lục Ly mặc kệ nơi này là đại tộc nào không chế giới diện, vào được rồi lại nói tiếp. Lục Ly tưởng rằng đây chỉ là một tiểu giới diện, ai ngờ hắn vừa tiến vào trong giới diện đã lập tức kinh động tới tộc quần của giới diện này. Lục Ly vừa mới bay xuống, chưa kịp tìm địa phương ẩn nấp thì bên trong một tòa thành gần đó đã có một đội Biên Bức nhân vọt tới. “Đã bị phát hiện?” Lục Ly thầm kinh hãi trong lòng, nên biết rằng hắn vẫn luôn trong trạng thái tiềm ẩn. Đám Biên Bức nhân này thực lực không mạnh, cũng chỉ tầm Ngũ Kiếp mà thôi, tại sao lại dễ dàng nhắm vào hắn? “Đi!” Lục Ly không dám dừng lại, sau khi phóng thích linh hồn bí thuật trấn áp một Biên Bức nhân, hắn lập tức bay vọt ra bên ngoài, rời khỏi giới diện này. Hắn vừa rời đi, trong giới diện này lập tức tuôn ra rất nhiều Biên Bức nhân, còn có một vài Biên Bức nhân là cường giả Thánh Hoàng. Từng chiếc chiến thuyền được lấy ra, gấp rút đuổi theo Lục Ly. Lục Ly cảm ứng được không gian phía sau đang rung động, không dám tiếp tục tiềm ẩn bay chậm rãi. Hắn lập tức lấy Thánh Sơn ra, chạy trốn bằng tốc độ nhanh nhất. Đồng thời hắn bắt đầu biến hóa bề ngoài, biến thành chủng tộc khác, hơi thở cũng bắt đầu thay đổi. Tốc độ của Thánh Sơn còn nhanh hơn chiến thuyền, thoáng chốc đã bỏ lại chiến thuyền ở phía sau, Lục Ly phi hành được nửa ngày thì tìm được một giới diện khác. Hắn không tin vào tà môn, lại tiến vào trong giới diện. Giới diện này không do Biên Bức nhân khống chế, mà là một thú tộc khống chế. Bề ngoài giống như gấu, nửa người trên thô tráng một cách bất thường, hai đôi cánh tay chính là móng vuốt thú, sức mạnh tràn đầy. Lần này Lục Ly không bị phát hiện, hắn ung dung tiềm ẩn, tìm đến một tòa thành trì. Thành trì này có kiến trúc vô cùng to lớn, trong thành đều là đám Hùng tộc này. Tộc ở đây cũng nói cổ ngữ, Lục Ly có thể nghe hiểu. Hắn ẩn nấp ngoài thành, dỏng tai lắng nghe lời nói của rất nhiều Hùng tộc, lựa chọn những tin tức có ích. Thăm dò được vài canh giờ, Lục Ly đã lấy được rất nhiều thông tin hỗn độn, trong đó quả thật có một vài thông tin có ích. Tỷ như chủng tộc ở giới diện bên cạnh kia gọi là Biên Bức tộc. Có điều hắn vẫn chưa hiểu, tại sao bản thân bị phát hiện trong nháy mắt? Xem ra Biên Bức tộc có năng lực kỳ dị? Lục Ly ẩn nấp ở ngoài thành được hai ngày thì bắt đầu đi thăm dò, bắt được một Hùng tộc đơn độc. Hắn cưỡng ép Hùng tộc đã bắt được này vào bên trong Thánh Sơn, bắt đầu tra hỏi tình hình. Thực lực tổng hợp ở đây quả nhiên mạnh hơn nhiều Thiên Hoang Tinh Vực. Nơi này có tứ đại cường tộc, bốn chủng tộc này cũng ngang hàng với Hoang tộc. So với tứ đại tộc quần, những tộc còn lại chỉ là đám giun dế. Nơi này có rất nhiều Lão Ma, có vài đại giới diện toàn là Lão Ma với tán tu, đệ tử các đại gia tộc không tiến vào. “Thiên Loạn Tinh Vực” có một chữ loạn, nơi này quả thực rất loạn. Ở đây có rất nhiều tộc liên hợp với nhau tạo thành một thế lực. Nhưng những thế lực này có thể hôm qua mới lập, tháng sau đã bị đánh tan. Sau đó những tiểu tộc này lại liên hợp với tiểu tộc khác tạo thành một thế lực, mấy tháng sau lại bị đánh tan. Nơi này ngoại trừ tứ đại tộc quần thì những thế lực, tộc quần còn lại cũng không ổn định, có rất nhiều đại tộc bị tiêu diệt, nếm mật nằm gai mấy vạn năm lại quật khởi, sau đó phỏng chừng lại bị đánh tan. Nơi này có khả năng vô hạn, cũng có nguy cơ vô hạn. Năm đó Tứ, Ngũ Trọng Thiên có vô số Lão Ma và tán tu đều tràn vào đây, rất nhiều Lão Ma tán tu chết đi, cho nên để lại vô số bảo vật, còn có vô số di tích mộ địa.
- Hắn tu luyện Thần Ẩn Thuật cùng Thần Dịch Thuật, tốc độ cũng nhanh. Không biết hắn đã dùng cách nào che giấu hơi thở của Ly nhi, cho nên ta cảm ứng rất tốn sức. Cho dù miễn cưỡng có thể cảm ứng lần theo nhưng vẫn luôn chậm hơn hắn một bước. Hắn luôn luôn thay đổi tuyến đường, muốn đi trước đón đầu là rất khó. Hơn nữa... hắn tinh thông Thần Ẩn Thuật, cho dù các ngươi có đi trước chặn đường cũng không tìm được hắn. Tốc độ của Lục Ly rất nhanh, mà mỗi lần đại nguyên lão lần theo một đoạn đường đều cần có thời gian cảm ứng. Nói như vậy, đại nguyên lão nhất nhất chỉ có thể theo sau Lục Ly, trừ phi Lục Ly dừng lại ở một nơi thì hắn mới có khả năng đuổi theo. Ngoại trừ đại nguyên lão, những nguyên lão còn lại chặn đường cũng không có tác dụng, bởi vì Lục Ly có Thần Ẩn Thuật, trong hư không rộng lớn vô bờ, khả năng tìm được Lục Ly cơ hồ là con số không. Bởi vậy đại nguyên lão mới chỉ đành nghĩ tới cách mời Phu Tổ, chỉ cần Phu Tổ đồng ý ra tay thì bắt Lục Ly là chuyện quá dễ dàng, Phu Tổ muốn giết Lục Ly cũng rất dễ dàng. Phái một nguyên lão trở về, đại nguyên lão mang theo một nhóm lớn các Thánh Hoàng tiếp tục lần theo. Bên kia Lục Ly cũng không nghỉ chân, cả đường đều gấp rút phi hành không dừng lại. Hắn thôi động Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, chỉ cần không gian bị rung động hắn sẽ lập tức đi ra, sau đó sử dụng Thần Ẩn Thuật ẩn nấp, chờ chiến thuyền hoặc thám báo đi ngang qua gần đó rời đi, hắn mới tiếp tục chạy. Lục Ly tiến vào trong mười mấy giới diện nhưng vừa đi vào, vòng quanh được vài vòng đã đi ra. Nắm giữa Thần Ẩn Thuật khiến hắn cảm thấy thiên hạ quả nhiên có thể đi, hắn đi vào trong bất kỳ giới diện nào cũng không bị võ giả phát hiện. Nhưng vẫn không cắt đuôi được truy binh phía sau, hắn đều bố trí ở một vài hư không phế thạch, hoặc ở bên trong mười mấy giới diện kia, nhưng cứ cách vài ngày những bố trí này sẽ bị động chạm. Điều này chứng tỏ những truy bình kia vẫn luôn ở phía sau, hắn chưa cắt đuôi được. “Chẳng lẽ Phu Tổ tự mình dẫn người tới truy sát?” Lục Ly có hơi đau đầu, hắn không thể lưu vong cả đời được? Nếu hắn dám dừng lại, chẳng mấy chốc truy bình sẽ tới. Hắn không hề biết Phu Tổ không ra mặt, chỉ là đại nguyên lão truy tìm hơi thở của Ly tiểu thư mà đến, hắn còn tưởng rằng là cường giả Hoang tộc có thể tìm được hắn. Nếu như biết, hắn sẽ quả quyết thả Ly tiểu thư. “Ta nên đi đâu?” Thiên Hoang Tinh Vực rất lớn, Lục Ly đương nhiên có thể đi bất cứ đâu nhưng lại không có một nơi nào an toàn. Hoang tộc truy sát hắn, đi nơi nào cũng bị đuổi tới, cho nên toàn bộ Thiên Hoang Tinh Vực đều không an toàn. Trở về Tam Trọng Thiên? Nếu vậy sẽ mang đến cho Tam Trọng Thiên tai họa vô cùng, Lục Ly nghĩ nửa ngày mới nhớ tới một nơi, đó chính là Vô Tận Thần Khư. Vô Tận Thần Khư có rất nhiều cường giả, cường giả Thánh Hoàng nhiều như mây, cường giả Hoang tộc sao dám truy sát tới đây. Nếu không chắc chắn sẽ kinh động đến cường giả Vô Tận Thần Khư, đến khi ấy sẽ dẫn đến một cuộc đại chiến. Có điều... Vô Tận Thần Khư có hơi xa, khoảng cách xa như vậy, ai biết trên đường xảy ra chuyện gì? “Đi tinh vực thứ hai!” Lục Ly nghĩ tới một tinh vực khác, bên kia cũng nhìn thấy được Tiên Cung, chứng tỏ nơi đó có rất nhiều đại tộc. Hoang tộc rất mạnh nhưng chắc chắn không dám làm bậy ở tinh vực kia, dù sao nơi đó cũng không phải địa bàn của Hoang tộc. “Đi!” Lục Ly không có nơi để đi, Thiên Hoang Tinh Vực cũng không an toàn, hắn chỉ có thể bay tới tinh vực khác... Lục Ly bay thẳng tới một tinh vực khác, tuy rằng không ngừng thay đổi phương hướng nhưng tuyến đường cốt lõi vẫn không thay đổi, nếu đại nguyên lão điều tập quân đội và cường giả chặn phía trước thì hư không mênh mông, Lục Ly lại biết Thần Ẩn Thuật, sao có thể tìm được hắn? Trong năm tháng, Lục Ly tiến vào bên trong mười mấy giới, mỗi lần đều bố trí ở bên trong một lượt mới rời đi. Đại nguyên lão đuổi theo rất lao lực, nhưng hắn có thể làm gì? Vẫn chỉ đành đuổi theo mà thôi. Có điều đại nguyên lão đã nhận được một tin tốt, nguyên lão trở về kia đã gặp được Phu Tổ, hơn nữa Phu Tổ cũng hành động rồi. Chỉ là một mình yên lặng hành động, không tập hợp với đại quân. Dù là thế nào, chỉ cần Phu Tổ ra tay thì đại nguyên lão đã cảm thấy Lục Ly chắc chắn phải chết. Cảnh giới của Lục Ly không cao, Phu Tổ muốn bói toán cũng rất dễ dàng, chỉ cần tính ra vị trí của Lục Ly, với sức chiến đấu của Phu Tổ thì chặn giết Lục Ly quá ung dung. Có điều lúc này đại nguyên lão đã lần tới giới hạn của tinh vực, nếu đi tiếp nữa thì sẽ ra khỏi tinh vực này. Nếu Lục Ly rời khỏi tinh vực thì lần theo sẽ càng thêm khó. Hoang tộc có tổ huấn, đó là bình thường không được rời khỏi tinh vực này, tuy rằng không biết tại sao tổ tiên lưu lại tổ huấn này, nhưng tổ tiên sẽ không lưu lại bừa bãi, chắc chắn có nguyên nhân nào đó. Đại nguyên lão chỉ đành đặt hi vọng lên người Phu Tổ. Nếu Phu Tổ đã hành động thì chắc chắn sẽ không để Lục Ly mang Ly tiểu thư rời khỏi tinh vực này, Ly tiểu thư chính là hậu bối mà Phu Tổ thích nhất. Truy tìm thêm vài ngày, đại nguyên lão dẫn theo một đám nguyên lão tới một hà vụ gần đó, ra khỏi vòng ánh sáng của hà vụ này thì sẽ ra khỏi tinh vực. Đại nguyên lão cùng mấy nguyên lão đều rất chán nản, Lục Ly chắc chắn sẽ chạy rồi, khả năng bọn hắn lần theo sẽ kết thúc trong thất bại. - Hửm? Con ngươi đại nguyên lão hơi co rút, ánh mắt hắn tìm về hướng tây bắc, hắn nhìn thấy một bóng người, cũng cảm ứng được hơi thở của Hoang tộc. Đám nguyên lão còn lại cũng cảm ứng được, một nguyên lão kinh ngạc hô to: - Là Phu Tổ! Đại nguyên lão đã sớm cảm ứng được, hắn vung tay, chiến thuyền phá không mà đi, rất nhanh đã tới được phía sau bóng đen, cả đám cường giả Hoang tộc đều phóng ra, bay về phía lão giả kia. Lão giả mặc áo bào đen, tay chắp sau lưng chỉ nhìn vòng ánh sáng bên ngoài, đôi mặt thâm sâu như biển, nhưng không nhìn đám đại nguyên lão.
Chương 4152 Ưng non giương cánh
- Tham kiến Phu Tổ! Một đám cường giả khom người hành lễ, Phu Tổ hơi vuốt cằm nhưng không quay đầu lại, ánh mắt vẫn nhìn về phương xa, vẻ mặt có hơi phức tạp. Cả đám nguyên lão không dám nói lời nào, đại nguyên lão suy nghĩ một lát hỏi: - Phu Tổ, ngài ở đây là... Phu Tổ một mình xuất hiện ở đây, nhìn ra vòng ánh sáng bên ngoài, chuyện này khiến người khác cảm thấy rất kỳ quái, không phải Phu Tổ cố tình đến đây chờ bọn hắn chứ? Phu Tổ không nói gì, chỉ nhìn ra xa một lúc lâu, đợi chừng thời gian là một nén nhang mới thở dài: - Ưng non rốt cuộc vẫn phải giương cánh, không lên Cửu Thiên thì vĩnh viễn không biết bay lượn. Đám đại nguyên lão đưa mắt nhìn nhau, ai nấy đều không hiểu, đại nguyên lão dò hỏi, Phu Tổ đã giải thích: - Ta ở đây tiễn Ly nhi một đoạn đường, sợ rằng nàng ra ngoài lần này rất lâu sau mới trở về, hoặc có thể vĩnh viễn không về được. Phu Tổ khiến đám đại nguyên lão thầm thấy rùng mình, đại nguyên lão hỏi: - Phu Tổ, tại sao ngài không cứu Ly nhi? Với năng lực của Phu Tổ, đại nguyên lão tin rằng ngài cứu nàng rất dễ. Nhưng Phu Tổ lại tiễn đưa Ly tiểu thư? Chuyện này đương nhiên khiến đám đại nguyên lão nghĩ không ra. - Vào ngày Ly nhi ra đời, ta đã bốc một quẻ cho nàng. Cả đời này nàng nghìn năm thuận buồm xuôi gió, đến nghìn tuổi sẽ gặp một đại kiếp nạn. Nếu vượt qua được kiếp nạn này, nàng sẽ bay thẳng mây xanh, còn nếu không vượt qua được thì vĩnh viễn rơi xuống vực sâu... Phu Tổ thở dài một hơi nói tiếp: - Xem ra đại kiếp xuất hiện bởi tên nhân tộc này! - Kiếp nạn? Đại nguyên lão hơi cau mày, suy nghĩ một hồi vẫn chưa rõ ràng, hỏi: - Nếu Phu Tổ đã biết là kiếp nạn, tại sao không giúp nàng một tay? Với năng lực của ngài, giúp nàng vượt qua kiếp nạn này không khó chứ? - Khó thì không khó! Phu Tổ đáp lại: - Nhưng rốt cuộc ưng non vẫn phải biết tự mình giương cánh, chúng ta có thể giúp nàng một lần, nhưng không thể giúp nàng cả đời. Nàng nắm giữ thiên tư tuyệt thế, nếu không thể tự mình trưởng thành, sau này làm sao trở thành chí cường giả, làm sao nâng tộc ta lên mảnh trời này? - Cũng đúng! Đại nguyên lão nghĩ lại cũng thấy có lý, Ly tiểu thư từ nhỏ đến lớn đều được tộc quần che chở, chưa gặp bất kỳ trắc trở nào. Cảnh giới tuy cao nhưng sức chiến đấu vẫn rất thấp. Cho dù nàng tu luyện tới Thánh Hoàng đỉnh phong thì đã sao? Cường giả Thánh Hoàng thông thường vẫn có thể dễ dàng giết chết nàng? - Yên tâm đi! Phu Tổ khoát tay nói: - Ta đã tính ra chuyến này nàng đi chắc chắn có đại cơ duyên. Nếu không chết, nàng sẽ nhất phi trùng thiên, sau này trở thành Đại Viên Mãn cũng không phải nói mộng. Tên nhân tộc này có mệnh cách rất kỳ dị, không biết chừng sẽ là phúc tinh trong mệnh của Ly nhi. - Ực... Đám đại nguyên lão đã hiểu rồi, lần này Phu Tổ không phải đến bắt Lục Ly, cứu Ly tiểu thư. Hắn đang cố tình để Lục Ly chạy thoát, hắn cảm thấy Lục Ly có thể là phúc tinh, có khả năng chuyến này Ly tiểu thư không nhưng không gặp chuyện gì, trái lại còn có đại cơ duyên, nhất phi trùng thiên trở thành Thánh Cấp Đại Viên Mãn. Bất luận là cường giả Đại Viên Mãn nào đều có thể che chở cho tộc quần mấy trăm nghìn năm, tộc vương của bọn hắn cũng là Đại Viên Mãn. Bởi vì tộc vương một mình giúp Hoang tộc xưng bá Thiên Hoang Tinh Vực hơn hai mươi vạn năm qua, có điều thọ nguyên của tộc vương không còn nhiều, nhiều nhất chỉ hơn một vạn năm nữa. Mà trong tộc không có cường giả nào có dấu hiệu đột phá Đại Viên Mãn, bọn hắn rất mong chờ vào Ly tiểu thư. Nghìn tuổi đã đột phá cảnh giới Thánh Hoàng, Ly tiểu thư là đệ nhất thiên tài vạn năm của Hoang tộc. Cho nên Hoang tộc mới triệu tập hai nguyên lão thủ hộ nàng, vừa hay tin nàng xảy ra chuyện đại nguyên lão đã lập tức xuất hiện, còn có con cháu nào được đãi ngộ như vậy? - Ôi... Đại nguyên lão đầy mặt lo lắng, không biết nhân tộc này chui ra từ chỗ nào, hơn nữa vô cùng tà môn, còn tu luyện thần thuật nghịch thiên của Tiêu Ma. Nghe nói thực lực chỉ đạt Đế Cấp nhưng lại tranh đoạt Ung Hoàng Kích? Thoát được sự truy sát của rất nhiều cường giả Thiên Cẩu tộc cùng Xích Long tộc. Phu Tổ nói nhân tộc này mệnh kỳ dị, xem ra quả thật rất kỳ dị. Ly tiểu thư từ nhỏ chưa từng chịu khổ cực, cũng nên nói là chưa va chạm nhiều, một nữ nhân bị một nhân tộc bắt cóc, còn rời khỏi Thiên Hoang Tinh Vực thì sẽ xảy ra chuyện gì? Có bị nam tử nhân tộc này ngược đãi dày vò hay không? Có thể sẽ phát điên không? Có thể sẽ chết không? Nghĩ tới đây khóe miệng đại nguyên lão co rúm lại, hơn nữa Ly tiểu thư còn là một đại mĩ nhân yểu điệu, ngộ nhỡ bị tên nhân tộc chó má kia làm bẩn, với tính cách của Ly tiểu thư chắc chắn sẽ tự sát... - Phu Tổ, có cần phái vài nguyên lão đuổi theo không? Đại nguyên lão suy đi tính lại vẫn không yên lòng, nhưng Phu Tổ lắc đầu nói: - Ta biết ngươi đang lo lắng chuyện gì. Có điều đây chính là số mệnh của Ly nhi, chuyện này không quản nữa, trở về đi. Chờ tới khi Ly nhi trở về, ta đoán rằng sức chiến đấu chắc chắn không thua kém ngươi. Cuối cùng Phu Tổ liếc mắt về phương xa, sau đó xoay người rời đi, đạp xuống một bước bóng người đã xuất hiện bên ngoài mấy vạn dặm, sau cùng hắn truyền tới một câu: - Nếu như Ly nhi chết, ta sẽ tự mình truy sát. Bất luận tên nhân tộc này bỏ chạy tới chân trời góc biển, ta cũng sẽ băm hắn nghìn đao... Lục Ly rời khỏi Thiên Hoang Tinh Vực nhưng vẫn chưa buông lỏng cảnh giác, cả đoạn đường đều bay bằng tốc độ nhanh nhất. Đồng thời hắn tiến vào bên trong mấy hư không phế địa, ở bên trong một thời gian làm ra vài bố trí. Hắn mừng rỡ phát hiện tựa hồ truy bình phía sau đã dừng lại, bởi vì bố trí ở mấy chỗ vẫn chưa bị xê dịch. Đương nhiên hắn vẫn không dừng lại, mà tiếp tục khống chế Thánh Sơn gấp rút bay tới tinh vực thứ hai. Một lần bay này kéo dài những mấy tháng. Trong thời gian này hắn tiếp tục đi tới rất nhiều nơi. Ở mỗi địa phương đều dừng lại, thậm chí hắn có lưu lại hơi thở của mình, bố trí rất nhiều thần văn cả công khai lẫn mờ ám.
Chương 4153 Vượt qua hạo kiếp
Nhưng lúc biết hắn đã tới tinh vực thứ hai, bố trí phía sau vẫn chưa từng bị đụng chạm, tựa hồ truy binh đã thực sự dừng lại? “Tại sao không đuổi tiếp?” Lục Ly thấy hơi khó hiểu, trong lòng cũng có chút kích động, có lẽ... hắn có thể trở về Trung Vương Giới, có thể nhìn xem sao? Cuối cùng hắn cố nén nỗi kích động này, hắn không muốn mang đến tai kiếp của Tam Trọng Thiên, ngộ nhỡ cường giả lần theo hơi thở của hắn tới Tam Trọng Thiên, đây chính là ác mộng của Tam Trọng Thiên, những nhân tộc có quan hệ với hắn đều bị xóa sổ. Thậm chí nếu cường giả Hoang tộc bạo ngược, thì có lẽ toàn bộ nhân tộc cũng sẽ bị diệt. “Cũng không biết mấy người Nguyên Thánh Tổ đã chết hay chưa?” Trong lòng Lục Ly có hơi lo lắng, nghĩ tới Tứ Tí tộc hình như đang truy sát đám Nguyên Thánh Tổ. Thiên Hoang Tinh Vực này loạn lạc như vậy, mấy Thánh Hoàng muốn sống yên ổn cũng không dễ gì. Lục Ly hiện tại không thể trở về, cũng chỉ đành âm thầm cầu nguyện. “Trước tiên cứ đi tinh vực này, ở lại một thời gian. Nếu cường giả Hoang tộc kia không đuổi theo, ta sẽ lén trở về!” Lục Ly âm thầm tính toán, sau đó mau chóng bay tới vòng ánh sáng kia, thoáng chốc đã biến mất trong biển sương mù. ... Gần đây, phía bên Tam Trong Thiên có hơi rối loạn. Ma Uyên bên kia đã lui binh được vài năm nhưng vẫn chưa có bất kỳ động tĩnh. Tất cả quân sĩ của Ma Uyên đều chui rúc trong Thánh Ma Sào, chưa từng có động tĩnh gì. Thám báo nhân tộc tìm kiếm trên khắp đại lục, nhưng không phát hiện một quân sĩ Ma Uyên nào. Ban đầu nhân tộc vẫn chưa dám hành động, gần đây có rất nhiều gia tộc bắt đầu phái thám báo tản ra xung quanh tìm kiếm. Không rối loạn sao được! Nếu Ma Uyên không có chuyện gì thì sẽ không quỷ dị như vậy. Đã qua nhiều năm, cho dù Ma Uyên bên kia có hỗn loạn gì thì đám Nguyên Thánh Tổ cũng sớm giải quyết rồi chứ? Ma Uyên chiếm ưu thế tuyệt đối, hoàn toàn không cần sử dụng âm mưu quỷ kế gì với nhân tộc bên này. Cho nên cách giải thích duy nhất chính là Ma Uyên đã xảy ra chuyện lớn, bọn hắn khó giữ được đại bản doanh, cường giả phải lui về. Một cơ hội trời cho như vậy, sao không khiến đám cường giả dao động. Nếu như công phá thánh ma huyệt thì có thể đuổi đám Ma Uyên trở về, sau đó phá hủy hoặc phong ấn thông đạo lại, coi như nhân tộc đã vượt qua đại kiếp. Gần đây có rất nhiều Đế Cấp đến xin chiến đấu, Thiên Tội Chân Nhân cùng Tiêu Dao Thánh Hoàng cũng hơi dao động, ngộ nhỡ lãng phí cơ hội bậc này, để đám Ma Uyên có cơ hội khôi phục thì bọn hắn chính là tội nhân của nhân tộc. - Bằng không... Ta dẫn người đi thử xem? Tiêu Dao Thánh Hoàng đưa ra ý kiến, một đám Đế Cấp lập tức cầu chiến, Thiên Tội Chân Nhân suy nghĩ rồi cũng đồng ý. Dù sao phía Ma Uyên kia đã yên tĩnh, không tra xét một lượt thì Thiên Tội Chân Nhân không yên tâm. Tiêu Dao Thánh Hoàng dẫn theo mười mấy Đế Cấp xuất phát, còn có gần vạn thám báo cũng đi đại lục Bắc Nguyên bên kia, quản chế mọi tình hình bên phía đại lục Bắc Uyên. Hơn một tháng sau, Tiêu Dao Thánh Hoàng dẫn một đám Cấp Đế tới bên ngoài Thánh Ma Sào. Bọn hắn vừa xuất hiện, Thánh Ma Sào bên kia đã xuất hiện dị động. Vô số đại quân Ma Uyên tràn ra, còn có rất nhiều Ma Tôn, một Ma Tổ cũng ẩn nấp bên trong đại quân, chuẩn bị ra tay đánh lén bất cứ lúc nào. Đám người Tiêu Dao Thánh Hoàng ra tay khai chiến một hồi, toàn bộ rút lui. Rất nhiều Đế Cấp kinh hãi đến biến sắc, tưởng rằng đại quân Ma Uyên lại điều động cuốn sạch Tam Trọng Thiên. Thế nhưng Tiêu Dao Thánh Hoàng lại mừng rỡ, xem xét phản ứng của Ma Uyên, hắn cảm thấy Ma Uyên chỉ là miệng cọp gan thỏ, bằng không cũng sẽ không phản ứng dữ dội như vậy. Hắn dẫn theo một đám Đế Cấp liên tục tấn công, mỗi lần khai chiến được một hồi lại rút lui. Nơi này quả thực có một Ma Tổ, là Không Thánh Tổ đóng giữ, nhưng chiến đầu nhiều lần vẫn chỉ có Ma Tổ này xuất chiến, những Ma Tổ còn lại không thấy tăm hơi. Lại tiến công thêm mấy chục lần nữa, Tiêu Dao Thánh Hoàng dẫn theo tất cả Đế Cấp lui về. Sau đó hắn lập tức phái thám báo trở về, mời Thiên Tội Chân Nhân mang theo toàn bộ cường giả cùng đại quân đến đây, chuẩn bị tiến công quy mô lớn, kiến đám quân sĩ Ma Uyên phải bỏ chạy. - Chuẩn bị rút lui... Sau khi Tiêu Dao Thánh Hoàng rút lui, Không Thánh Tổ bên trong Thánh Ma Sào cũng bất đắc dĩ phất tay, hạ lệnh cho đám quân sĩ Ma Uyên rút lui về. Hắn biết Tiêu Dao Thánh Hoàng đã tra xét tình hình thực hư. Chắc chắn lần tiến công sau đó sẽ dốc hết lực lượng của Tam Trọng Thiên, dựa vào một Thánh Tổ là hắn thì không ngăn được. Đám Nguyên Thánh Tổ mất tích vẫn chưa có tin tức gì, chuyện này khiến Không Thánh Tổ thầm thấy tuyệt vọng. Quan trọng nhất là Thánh Sơn vẫn chưa quay về, Ma Uyên bị Lục Ly rút củi đáy nồi rồi. Thánh Hoàng khác không trở lại, một mình Thánh Hoàng là hắn hắn không ngăn cản được hai Thánh Hoàng bên nhân tộc, vậy hắn còn cố gắng chống đỡ làm gì? Lần này hắn không những không đánh xuống Trung Vương Giới, trái lại còn lo lắng Thiên Tội Chân Nhân cùng Tiêu Dao Thánh Nhân sẽ dẫn quân đánh vào Ma Uyên. Rất nhiều Ma Tôn không cam lòng, lần này suýt nữa chiếm cứ được Tam Trọng Thiên, không ngờ cuối cùng lại đại bại trở về. Ngay cả Thánh Sơn cũng bị mang đi mất, còn có mấy Thánh Tổ chưa rõ tung tích thế nào, sinh tử chưa biết. Vô số đại quân Ma Uyên nhanh chóng rút lui, vào lúc Thiên Tội Chân Nhân suất lĩnh đại quân tới đây, Thánh Ma Sào đã trở nên trống rỗng. Chỉ còn dư lại mấy vạn quân sĩ Ma Uyên đang tuần tra bên ngoài, quân sĩ Ma Uyên bên trong đã trốn về Ma Uyên, mà thông đạo nối tiếp đã bị Không Thánh Tổ hủy diệt... Vì mở ra thông đạo này, Ma Uyên đã hao tốn mấy trăm vạn năm, cũng phải đánh đổi vô cùng lớn, hiện giờ Ma Uyên lại chủ động hủy diệt? Chuyện này khiến cho Thiên Tội Chân Nhân mừng rỡ không thôi, đồng thời cũng cảm thấy khó hiểu. Mấy vạn quân sĩ Ma Uyên này bị đánh giết không còn một mống. Mặt khác Thiên Tội Chân Nhân cùng Tiêu Dao Thánh Hoàng tự mình tra xét toàn bộ Tam Trọng Thiên.
Chương 4154 Tiên Vực
Những nơi có khả năng xuất hiện thông đạo đều bị phong ấn một lượt, thông đạo của đại lục Lẫm Đông đã bị phá hủy hoàn toàn. Tam Trọng Thiên vượt qua đại kiếp! Tin này được truyền ra khắp đại lục Tử Dương. Toàn bộ đại lục Tử Dương chìm trong niềm hân hoan, đâu đâu cũng có tiếng hoan hô của con cháu nhân tộc, vô số người lớn tiếng hô to tên của Thiên Tội Chân Nhân, Tiêu Dao Thánh Hoàng, còn có tên của Lục Ly. Đương nhiên cũng có rất nhiều người ngơ ngác, thắng lợi này hình như đến quá dễ dàng, dễ tới mức khiến bọn hắn không có cảm giác chân thực. Mắt thấy Tam Trọng Thiên sắp bị hủy diệt, nào ngờ tình thế lại xoay chuyển. Đại quân Ma Uyên đột nhiên rút lui, hiện giờ toàn bộ đã rút lui về Ma Uyên. Khắp cả đại lục Tử Dương đều mừng rỡ, nhưng trong hậu viện Lục gia lại không có lấy chút vui mừng. Mọi người trong Lục gia đều lo lắng một chuyện, thông đạo nối liền với Ma Uyên đã bị hủy, Lục Ly... sao trở về được? Phía ngoài tiên vực thứ hai cũng có huyễn trận, Lục Ly không phá được, hắn vòng vo bên trong rất lâu, truyền lại tình hình trong đó cho Huyết Linh Nhi, Huyết Linh Nhi hao tốn nửa tháng mới phá giải được. Lục Ly xuyên hành bên trong một ngày mới tiến vào trong tinh vực này. Nhìn vô số tinh thần không đếm được phía trước, Lục Ly không dám mạo hiểm tiến vào, mà tìm kiếm gần đó một tảng phế thạch hư không. Hắn ngồi xếp bằng bên trên phế thạch, thần niệm khóa chặt vào Ly tiểu thư ở trong ngọn Thánh Sơn, hỏi: “Ly tiểu thư, ngươi có biết tình hình của khu tinh vực này không?” “Tinh vực này?” Ly tiểu thư ngẩn người, sau đó trong ánh mắt hiện lên một tia hoảng loạn, nàng nặng nề hỏi: “Ngươi đã rời Thiên Hoang Tinh Vực, đi tới tinh vực khác?” “Đúng vậy!” Lục Ly đáp lại: “Thiên Hoang Tinh Vực là địa bàn của Hoang tộc các ngươi, ở bên đó sớm muộn gì cũng bị Hoang tộc các ngươi bắt được. Ta lại không muốn chết, đương nhiên phải rời Thiên Hoang Tinh Vực đi thật xa.” Vẻ hoảng loạn trong mắt Ly tiểu thư càng nồng đậm, kỳ thực đã lâu như vậy cường giả Hoang tộc còn chưa cứu nàng ra ngoài, trong lòng nàng đã hơi hoảng loạn. Phu Tổ có thực lực mạnh mẽ cỡ nào? Nếu có thể cứu nàng ra ngoài thì e rằng đã cứu nàng từ sớm. Lục Ly rời Thiên Hoang Tinh Vực, mà Hoang tộc có tổ huấn, rằng không phải trong tình huống đặc biệt thì tộc nhân Hoang tộc không được rời khỏi Thiên Hoang Tinh Vực. Cường giả Hoang tộc đã lâu như vậy vẫn chưa cứu nàng, rất có thể là do cường giả Hoang tộc không được ra khỏi Thiên Hoang Tinh Vực. Nói cách khác Hoang tộc sẽ không cứu nàng, nàng sẽ trở thành tù nhân vĩnh viễn của Lục Ly! Đi tới một tinh vực xa lạ, nơi này không có bất kỳ người thân tộc nhân nào, cũng không có bất kỳ người nào có thể giúp nàng. Nàng còn là tù nhân, tương lai xảy ra chuyện gì cũng không ai hay biết. Nàng sẽ phải gánh chịu đối đãi không dành cho người thế nào, cũng không biết chừng... Nghĩ tới đây cơ thể mềm mại của Ly tiểu thư khẽ run rẩy, trong lòng rất sợ hãi. Nàng là một cường giả cấp Thánh Hoàng, nhưng nói cho cùng nàng chỉ là một nữ tử chưa từng trải qua đau khổ, là đóa hoa nhỏ được nuôi dưỡng bên trong phòng ấm, là một đứa trẻ chưa chân chính trưởng thành. Lục Ly thấy Ly tiểu thư nửa ngày vẫn chưa lên tiếng, ngữ khí lạnh xuống, truyền âm nói: “Hửm? Không nói gì? Đừng nên chọc ta tức giận, bằng không ta làm ra loại chuyện không hay cũng đừng trách ta!” Ly tiểu thư bừng tỉnh, nàng trầm mặc trong chốc lát, nói: “Ngươi xem tinh vực này hình dạng thế nào?” “Tự ngươi xem đi!” Lục Ly để Huyết Linh Nhi mở ra một phần thần văn, Ly tiểu thư thuận theo Thiên Trì nhìn ra, thấy bên ngoài là một mảnh tinh không đẹp đẽ, vô cùng rực rỡ. Nàng nhìn chăm chú vào vùng tinh không này trong một nén nhang, mới hỏi: “Khu tinh vực này nằm gần Thiên Hoang Tinh Vực, đúng không?” “Đúng!” Lục Ly gật đầu đáp lại, Ly tiểu thư nói tiếp: “Ta có nghe lão tổ tông nói, vùng tinh vực này tên là Thiên Loạn Tinh Vực, là tinh vực loạn nhất trong bát đại tinh vực. Nơi này... Rất nguy hiểm. Ta khuyên ngươi nên rời khỏi đây, với thực lực của ngươi sẽ bị bóp chết dễ dàng. Nơi này là địa phương có nhiều Lão Ma nhất. Năm đó có hơn nửa Lão Ma của Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên đã tới tinh vực này. Nơi này còn có mấy đại tộc không kém gì đại tộc Hoang tộc chúng ta. Thực lực tổng hợp của tinh vực này còn mạnh hơn Thiên Hoang Tinh Vực chúng ta.” “Thiên Loạn Tinh Vực?” Lục Ly khẽ cau mày, cái tên này vừa nghe đã toát lên sự nguy hiểm. Có điều loại tinh vực thế này không phải càng thích hợp với hắn? Hoang tộc không dám vào đây? Nếu không sẽ thu hút vô số Lão Ma liên thủ. Hắn có Thần Ẩn Thuật, tùy tiện tìm một nơi tiềm ẩn, tu luyện một thời gian là được. Chờ đến khi xác định Hoang tộc không còn lần theo hắn, hắn sẽ trở về Tam Trọng Thiên. “Nói đi!” Lục Ly hỏi: “Kể ta nghe tình hình của Tam Trọng Thiên mà ngươi biết, đúng rồi... Ngươi nói bát đại tinh vực?” “Ta cũng không biết nhiều.” Ly tiểu thư nhíu mày đáp lại. “Quanh đây quả thực có bát đại tinh vực vây quanh một Tiên Vực ở trung tâm. Bát đại tinh vực này vốn dĩ chỉ toàn là dân bản địa, như Hoang tộc chúng ta chính là dân bản địa. Nhưng bởi vì Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên bên trên đổ nát, vô số cường giả tràn tới, cho nên tám tinh vực hiện giờ chẳng khác nào trung tâm của toàn thế giới.” “Tiên Vực?” Con mắt Lục Ly sáng ngời, hỏi: “Ở bên ngoài tinh vực có thể nhìn thấy từng mảnh Tiên Cung, chẳng lẽ đó chính là Tiên Vực?” “Đúng vậy!” Ly tiểu thư gật đầu nói: “Hiện giờ là địa phương tập trung nhiều cường giả của toàn thế giới nhất, cũng là địa phương thần bí nhất, là chỗ ở của Tiên Nhân, là địa phương mà vô số chủng tộc bát đại tinh vực mơ ước được đi vào.” Trông thấy ánh mắt ngóng trông của Ly tiểu thư, Lục Ly tò mò hỏi: “Hoang tộc các ngươi cũng không vào được?” “Không vào được!” Ly tiểu thư lắc đầu nói: “Nơi đó muốn vào được không phải dựa vào thực lực, mà cần chìa khóa, cần có một bảo vật rất thần kỳ. Chỉ khi nắm được bảo vật kia mới có tư cách đi vào. Năm đó tộc ta có một tổ tiên đi vào, đáng tiếc không trở về. Nhưng hắn cách không truyền thừa lại mấy loại thần thuật siêu cường, có lẽ lão tổ kia hiện giờ vẫn còn sống.”
Chương 4155 Thiên Loạn Tinh Vực
“Chìa khóa? Bảo vật thần kỳ?” Lục Ly nhíu mày, không tiếp tục gặng hỏi, bây giờ hỏi cũng vô ích, chút thực lực của hắn còn không sống được ở bát đại tinh vực, chớ nói chi đi đến Tiên Vực. Hắn nên nghiêm tục suy nghĩ nên sống tiếp ở Thiên Loạn Tinh Vực thế nào. Lục Ly chợt nhớ ra một chuyện, ngờ vực hỏi: “Ngươi có biết vì sao năm đó giới diện Tứ Trọng Thiên bên trên lại đổ nát?” Ly tiểu thư là tiểu thư trực hệ của Hoang tộc, chắc chắn biết được nhiều bí mật, lúc này Lục Ly tiểu thư rất phối hợp, Lục Ly đương nhiên muốn hỏi nhiều thêm tình hình. “Nghe nói, hình như là vì một... Nữ nhân!” Ly tiểu thư nhíu mày, cũng không quá nắm chắc: “Cụ thể thì ta không biết, cho dù là đại tộc từ Ngũ Trọng Thiên, Tứ Trọng Thiên đổ xuống cũng không quá tường tận, chỉ nghe nói có quan hệ với một nữ tử phong hoa tuyệt đại!” “Một nữ tử!” Lục Ly hơi mím môi, sợ rằng chỉ là đồn đại? Sao có khả năng hai cường giả tuyệt thế vì một nữ tử mà đại chiến, đánh đổ nát cả Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên? Chuyện này không phải khiến người nghe nổi da gà. Trao đổi với Ly tiểu thư trong chốc lát, Lục Ly để Huyết Linh Nhi tiếp tục phong ấn Ly tiểu thư. Còn hắn cưỡi Thánh Sơn chậm rãi bay về phía tinh vực bên kia. Hắn đã quyết định đi vào trong một giới diện nhỏ, tìm hiểu tình tình trong đó một lượt, sau đó kiếm một địa phương an toàn để tiềm tu. Tu luyện tám mười năm sẽ trở về Tam Trọng Thiên. Vọng sơn bào tử mã! Tuy rằng tinh vực bên kia nhìn có vẻ không xa, nhưng Thánh Sơn bay ròng rã mười mấy ngày, Lục Ly mới tới được phụ cận tinh vực. Hắn chọn một tinh cầu có vẻ khá nhỏ, chuẩn bị lẻn vào thăm dò tình hình. Vụt! Lục Ly còn chưa tới gần, xa xa đã có từng chiếc chiến thuyền bằng hàn thiết gào thét đi tới, Lục Ly cảm ứng được gợn sóng, cơ thể lập tức lóe ra ngoài, sau đó tiềm ẩn ngay giữa không trung. Trên chiến thuyền phấp phới lá cờ cực lớn, mặt cờ có viết một chữ “Phong”, trên truyền toàn là cường giả, toàn bộ đều là Lĩnh Chủ. Lục Ly còn cảm ứng được trên chiến thuyền có rất nhiều hơi thở cường đại, có ít nhất mấy người là Thánh Hoàng. Chiến thuyền không dừng lại mà bay toạc không trung, Lục Ly biết được có rất nhiều thần niệm đảo qua người hắn nhưng cũng không dừng lại. Chờ chiến thuyền bay đi, Lục Ly mới tiếp tục bay đến giới diện kia. Bên ngoài giới diện có thám báo ẩn nấp, là một chủng tộc rất kỳ dị. Cả người gầy tới mức chỉ còn da bọc xương, hơn nữa còn có cánh, bề ngoài giống như những con dơi. “Đi vào!” Lục Ly mặc kệ nơi này là đại tộc nào không chế giới diện, vào được rồi lại nói tiếp. Lục Ly tưởng rằng đây chỉ là một tiểu giới diện, ai ngờ hắn vừa tiến vào trong giới diện đã lập tức kinh động tới tộc quần của giới diện này. Lục Ly vừa mới bay xuống, chưa kịp tìm địa phương ẩn nấp thì bên trong một tòa thành gần đó đã có một đội Biên Bức nhân vọt tới. “Đã bị phát hiện?” Lục Ly thầm kinh hãi trong lòng, nên biết rằng hắn vẫn luôn trong trạng thái tiềm ẩn. Đám Biên Bức nhân này thực lực không mạnh, cũng chỉ tầm Ngũ Kiếp mà thôi, tại sao lại dễ dàng nhắm vào hắn? “Đi!” Lục Ly không dám dừng lại, sau khi phóng thích linh hồn bí thuật trấn áp một Biên Bức nhân, hắn lập tức bay vọt ra bên ngoài, rời khỏi giới diện này. Hắn vừa rời đi, trong giới diện này lập tức tuôn ra rất nhiều Biên Bức nhân, còn có một vài Biên Bức nhân là cường giả Thánh Hoàng. Từng chiếc chiến thuyền được lấy ra, gấp rút đuổi theo Lục Ly. Lục Ly cảm ứng được không gian phía sau đang rung động, không dám tiếp tục tiềm ẩn bay chậm rãi. Hắn lập tức lấy Thánh Sơn ra, chạy trốn bằng tốc độ nhanh nhất. Đồng thời hắn bắt đầu biến hóa bề ngoài, biến thành chủng tộc khác, hơi thở cũng bắt đầu thay đổi. Tốc độ của Thánh Sơn còn nhanh hơn chiến thuyền, thoáng chốc đã bỏ lại chiến thuyền ở phía sau, Lục Ly phi hành được nửa ngày thì tìm được một giới diện khác. Hắn không tin vào tà môn, lại tiến vào trong giới diện. Giới diện này không do Biên Bức nhân khống chế, mà là một thú tộc khống chế. Bề ngoài giống như gấu, nửa người trên thô tráng một cách bất thường, hai đôi cánh tay chính là móng vuốt thú, sức mạnh tràn đầy. Lần này Lục Ly không bị phát hiện, hắn ung dung tiềm ẩn, tìm đến một tòa thành trì. Thành trì này có kiến trúc vô cùng to lớn, trong thành đều là đám Hùng tộc này. Tộc ở đây cũng nói cổ ngữ, Lục Ly có thể nghe hiểu. Hắn ẩn nấp ngoài thành, dỏng tai lắng nghe lời nói của rất nhiều Hùng tộc, lựa chọn những tin tức có ích. Thăm dò được vài canh giờ, Lục Ly đã lấy được rất nhiều thông tin hỗn độn, trong đó quả thật có một vài thông tin có ích. Tỷ như chủng tộc ở giới diện bên cạnh kia gọi là Biên Bức tộc. Có điều hắn vẫn chưa hiểu, tại sao bản thân bị phát hiện trong nháy mắt? Xem ra Biên Bức tộc có năng lực kỳ dị? Lục Ly ẩn nấp ở ngoài thành được hai ngày thì bắt đầu đi thăm dò, bắt được một Hùng tộc đơn độc. Hắn cưỡng ép Hùng tộc đã bắt được này vào bên trong Thánh Sơn, bắt đầu tra hỏi tình hình. Thực lực tổng hợp ở đây quả nhiên mạnh hơn nhiều Thiên Hoang Tinh Vực. Nơi này có tứ đại cường tộc, bốn chủng tộc này cũng ngang hàng với Hoang tộc. So với tứ đại tộc quần, những tộc còn lại chỉ là đám giun dế. Nơi này có rất nhiều Lão Ma, có vài đại giới diện toàn là Lão Ma với tán tu, đệ tử các đại gia tộc không tiến vào. “Thiên Loạn Tinh Vực” có một chữ loạn, nơi này quả thực rất loạn. Ở đây có rất nhiều tộc liên hợp với nhau tạo thành một thế lực. Nhưng những thế lực này có thể hôm qua mới lập, tháng sau đã bị đánh tan. Sau đó những tiểu tộc này lại liên hợp với tiểu tộc khác tạo thành một thế lực, mấy tháng sau lại bị đánh tan. Nơi này ngoại trừ tứ đại tộc quần thì những thế lực, tộc quần còn lại cũng không ổn định, có rất nhiều đại tộc bị tiêu diệt, nếm mật nằm gai mấy vạn năm lại quật khởi, sau đó phỏng chừng lại bị đánh tan. Nơi này có khả năng vô hạn, cũng có nguy cơ vô hạn. Năm đó Tứ, Ngũ Trọng Thiên có vô số Lão Ma và tán tu đều tràn vào đây, rất nhiều Lão Ma tán tu chết đi, cho nên để lại vô số bảo vật, còn có vô số di tích mộ địa.
Bình luận facebook