-
Chương 4806-4810
Chương 4806 Một trận định chiến cuộc
Tình báo các nơi không ngừng phản hồi, Tê Viên tộc chính đang toàn diện co rút, tất cả đại quân và cường giả dồn dập bị điều về mười giới diện phụ cận Tê Viên Giới. Tựa hồ bọn hắn chuẩn bị vứt bỏ đại bộ phận giới diện, chỉ tử thủ mười nơi giới diện kia? Thủ được ư? Vấn đề này phù hiện trong đầu vô số võ giả, ngoại vi đều không thủ nổi, mười nơi giới diện kia chắc cũng khó mà thủ được. Hơn nữa dù có thể giữ chặt mười giới diện đó thì cũng ích gì? Mấy trăm giới diện ngoại vi đều ném, Tê Viên tộc còn thừa lại gì đâu? Vô số trinh sát được triệu tập tới, mật thiết chú ý thế cục bên này, hoặc cũng có thể là để chứng kiến một siêu cấp đại tộc hủy diệt. Rất nhiều tiểu tộc bên này cũng đã đào ly, bọn hắn sợ bị tiêu diệt, bị cầm đi làm pháo hôi trong đại chiến sắp diễn ra tiếp theo. Rốt cuộc đối với bọn hắn mà nói, đi tới đâu, nương nhờ một đại tộc nào cũng đều có thể tìm được một phiến địa bàn nho nhỏ, đủ cung cấp cho tộc quần bọn hắn sinh tồn. Đại quân Thí Thiên Minh khoái tốc thôi tiến, mười ngày giới diện ngoại vi cứ thế bị công hãm, Tê Viên tộc không chống cự, từng nơi giới diện nhanh chóng đổi chủ. Cũng may Tê Viên tộc khống chế rất nhiều giới diện, muốn công hãm toàn bộ chí ít phải mất mấy năm. Hơn hai tháng sau, Thí Thiên Minh không muốn tiếp tục chờ đợi chậm chạp như thế nữa, bởi vì chỉ cần diệt đi Tê Viên tộc, công chiếm những giới diện này là chuyện dễ như trở bàn tay. Còn nếu không diệt được Tê Viên tộc, có đánh xuống những giới diện này cũng chẳng mấy ý nghĩa, quay đầu Tê Viên tộc hoàn toàn có thể nhẹ nhàng đoạt ngược trở về. Sau một phen thương nghị, Thí Thiên Minh quyết định tấn công thẳng vào trung khu, trực tiếp tiến đánh mười nơi giới diện mà Tê Viên tộc đang tập trung phòng thủ, tiêu diệt sinh lực then chốt của Tê Viên tộc. Năm đại tộc cũng sợ cường giả Tê Viên tộc trốn mất, đến lúc đó chỉ cần mấy ngàn năm nghỉ ngơi dưỡng sức, rất có thể sẽ lại giết ngược trở về. Đại quân phi hành hơn một tháng, cuối cùng đã tới được bên ngoài mười đại giới diện, theo như trinh sát thăm dò, ngoại vị mười nơi giới diện này đều có đại quân trấn thủ, hội tụ lượng lớn cường giả, muốn đánh xuống nhất định phải trải qua một trận ác chiến. - Trước tấn công Tê Hồ Giới! Sau khi trải qua phân tích phán đoán, cao tầng Thí Thiên Minh quyết định khóa chặt tấn công một giới diện trong đó, đại bộ phận cường giả đều giết đi vào, quân đội cũng có mấy trăm vạn tiến vào theo. Ở giới diện này Tê Viên tộc điều động lượng lớn cường giả và quân sĩ, riêng cường giả tiệm cận đại viên mãn đã có hơn năm mươi người. Rất nhanh, chiến tranh bạo phát kịch liệt dị thường, Tê Viên tộc không cố thủ tòa thành trì nào cả mà chủ động phân tán cường giả, đại quân cũng tách nhỏ, từ bốn phương tám hướng bắt đầu tập kích, đánh lén, ám sát. Bọn hắn thông thạo địa hình, rất nhiều nơi đều được bố trí các loại Thần Văn, đột nhiên tập kích giết đi ra, khiến phía Thí Thiên Minh chịu thiệt rất lớn. Chẳng qua rốt cuộc phía Thí Thiên Minh có nhân số áp đảo, quân sĩ và cường giả đều cực nhiều, sau khi tăng thêm quân lực và cường giả, thế cục thoáng chốc liền nghịch chuyển. Kịch chiến kéo dài suốt nửa tháng, cuối cùng kết thúc bằng việc toàn bộ cường giả Tê Viên tộc triệt thoái. Song phương đều có tử thương, phía Tê Viên tộc chết mười tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, phía Thí Thiên Minh chết hơn hai mươi người. Quân đội Tê Viên tộc tổn thất mấy trăm vạn, Thí Thiên Minh cũng tổn thất trăm vạn. Tính kiểu gì đều là Thí Thiên Minh thua thiệt, chủ yếu là bởi phía Tê Viên tộc bố trí rất nhiều Thần Văn, lại chủ động che giấu cường giả, sau đó đột nhiên tập kích giết đi ra, khiến bên này trở tay không kịp, tổn thất thảm trọng. Chẳng qua sau cùng Thí Thiên Minh vẫn đạt được mục đích, tính là tương đối hài lòng. Từ trận chiến này có thể thấy được, nhiều khả năng Tộc Vương Tê Viên tộc thật chết rồi, bằng không sớm đã giết đi ra. Hơn nữa phía Tê Viên tộc quả thực cũng quân tâm bất ổn, cục diện vừa bất lợi, việc đầu tiên bọn hắn nghĩ tới là đào tẩu chứ không phải tử chiến. Bởi thế thắng lợi sau cùng chắc chắn thuộc về bọn hắn, chỉ cần thắng được, tổn thất chút cường giả có tính là gì, chiến tranh nào mà lại không chết người đâu? Tấn công giới diện thứ hai cũng diễn ra rất thuận lợi, Tê Viên tộc chỉ ngăn cản một đợt, tập kích sát hại năm tên chí cường giả Thí Thiên Minh, sau đó vừa thấy cường giả phía Thí Thiên Minh tụ lại, bọn hắn lập tức rút lui. Tiếp theo đó là giới diện thứ ba, thứ tư, thứ năm... Mặt sau đều vô cùng thuận lợi, Tê Viên tộc về cơ bản chỉ chống cự một đợt, xem thử liệu có cơ hội tập sát mấy cường giả bên này không, nếu không có cơ hội liền lập tức rút lui. Chẳng qua khiến cao tầng Thí Thiên Minh đau đầu chính là, Tê Viên tộc phái ra một ít cường giả tiến hành ám sát trong giới diện bọn hắn công chiếm, bọn hắn đánh xuống giới diện, không khả năng không phái binh trấn thủ, không khả năng không lưu lại một hai tên chí cường giả tọa trấn được. Thế là mỗi ngày quân sĩ bọn hắn lưu lại trấn thủ đều phải gánh chịu đủ loại ám sát, cường giả trấn thủ cũng bị đánh chết không ít người. Đây cũng là chuyện đành chịu, những giới diện này vốn đều là của Tê Viên tộc, bọn hắn còn chưa kịp tiêu hóa, chưa triệt để diệt đi Tê Viên tộc, đồng nghĩa phản kháng và ám sát cứ thế diễn ra không ngừng. Tiếp tục tấn công! Thí Thiên Minh không đi quản những giới diện đã công chiếm, việc cấp bách bây giờ là trước đánh xuống các giới diện còn lại, tiêu diệt sinh lực Tê Viên tộc, những việc khác đều có thể tạm thời gác sang một bên. Đại quân liên tục tấn công, từng giới diện bị tiến đánh, ba tháng sau, chín nơi giới diện đều bị công hãm, chỉ còn lại siêu cấp đại giới diện sau cùng, Tê Viên Giới! Gần như toàn bộ cường giả đều được điều động tới, Thí Thiên Minh lại khẩn cấp triệu tập thêm ngàn vạn đại quân, nghĩa sĩ vô danh tiếp viện cũng nhiều đến hơn năm mươi ngươi, đây là dùng để bù đắp cường giả tiệm cận đại viên mãn chiến tử trước đó.
Chương 4807 Bẫy rập
Lần này Lưu tộc và Mông tộc đều quyết tâm muốn tiêu diệt Tê Viên tộc cho bằng được. Đồng thời Tộc Vương hai tộc bọn hắn cũng đều xuất động, song chỉ bí mật đi theo chứ chưa hiện thân. Mặc dù theo như đồn đại Tộc Vương Tê Viên tộc đã chết rồi, tình báo truyền về cũng xác nhận như thế, nhưng Tộc Vương hai tộc vẫn đến áp trận, dù Tộc Vương Tê Viên tộc còn chưa chết, có hai đại Tộc Vương, bọn hắn không việc gì phải sợ hãi. Đại quân không ngừng kéo vào Tê Viên Giới, cường giả cũng tiến vào theo, dân cư trong Tê Viên giới đã ít đi rất nhiều, đa phần thành trì đều trống không, xem ra người dân cũng không ôm hi vọng vào việc Tê Viên tộc có thể đánh thắng trận này, sớm đã trước một bước trốn đi rồi. Rất nhiều đại thành bị ném bỏ, trinh sát thăm dò được toàn bộ đại quân và cường giả chính đang tụ tập trong Tê Viên Thành. Sau khi được đến tin tức này, cao tầng Thí Thiên Minh lập tức tinh thần đại chấn, hạ lệnh đại quân và cường giả đồng loạt bay tới Tê Viên Thành, một trận định chiến cuộc. … Tê Viên Thành rất lớn, đây là đại bản doanh Tê Viên tộc, được kinh doanh suốt mấy chục vạn năm, tự nhiên phồn hoa hưng thịnh. Tòa thành trì này đã trải qua vô số lần phong sương, trong lịch sử từng có ba lần bị ngoại tộc tấn công, cả ba lần đều đánh tới Tê Viên Thành, nhưng thành trì vẫn một mực sừng sững không ngã, chưa từng bị công hãm bao giờ. Tê Viên Thành là Thánh Địa của Tê Viên tộc, chỉ cần nơi này không bị công hãm, như vậy Tê Viên tộc liền vẫn chưa diệt vong, vẫn một mực tồn tại. Giờ là lần thứ tư bị xâm lược, hơn nữa Tộc Vương Tê Viên tộc tựa hồ đã về cõi tiên? Bởi thế con dân Tê Viên tộc mới cảm thấy kinh hoảng không thôi. Nếu lần này Tê Viên Thành bị công hãm, vậy Tê Viên tộc liền sẽ đi đứt. Đại quân áp thành, từng chiếc từng chiếc chiến thuyền bay tới từ phía cuối chân trời, chia thành bốn hướng áp sát thành trì, như thể từng đóa mây đen phủ lên bầu trời Tê Viên Thành. Lúc này trong Tê Viên Thành còn có rất nhiều con dân, đại bộ phận đều là tộc nhân Tê Viên tộc, ngoài ra có một ít là tộc quần phụ dung trung thành, bọn hắn đời đời kiếp kiếp sống ở nơi này, rất nhiều người già thế hệ trước không muốn đi, chuẩn bị cùng tồn vong với Tê Viên Thành. Hơn nghìn vạn đại quân, mấy vạn chiếc chiến thuyền, còn có vô số cường giả, những cường giả này đều phóng thích khí tức cường đại, khiến con dân Tê Viên tộc cảm thấy vô cùng đè nén, hít thở không thông. Trong thành có trên ngàn vạn con dân, mấy trăm vạn quân đội, cường giả Tê Viên tộc và các tộc quần phụ dung gần như đều ở đây, tất cả tập kết trên tường thành, quét mắt nhìn xuống liền có thể thấy được. Cường giả Thí Thiên Minh chứng kiến các trưởng lão Tê Viên tộc gần như đều có mặt đông đủ, ai nấy đều yên tâm. Bọn hắn chỉ sợ cường giả Tê Viên tộc đào tẩu, tiềm phục vào trong bí cảnh, khi ấy muốn truy sát sẽ rất phiền toái. Giờ tất cả đều ở đây, vừa khéo một mẻ hốt gọn. Cao tầng Thí Thiên Minh không vội vàng tiến công, một nhóm cường giả bắt đầu tiến hành thăm dò, xem thử phải chăng liệu có bố trí, bọn hắn không muốn bị gài. Thăm dò hồi lâu, không phát hiện có gì ngoài dự liệu, minh chủ Thí Thiên Minh hạ lệnh tấn công. Mấy trăm vạn đại quân bắt đầu oanh kích đại trận hộ thành. Đại trận hộ thành này rất mạnh, được vô số đời cường giả Tê Viên tộc không ngừng tế luyện hoàn thiện, bởi thế đại trận này cường đại dị thường, mấy trăm vạn quân đội liên tục đánh mấy canh giờ đều không thấy có bất kỳ biến hóa nào. - Cường giả xuất động! Cao tầng Thí Thiên Minh hạ lệnh, vô số cường giả tiệm cận đại viên mãn gia nhập vào trong đội ngũ công kích, lần này năng lượng đại trận tiêu hao rõ ràng tăng lên, có thể nhìn thấy quang mang đại trận bắt đầu giảm yếu. Đoán chừng nhiều nhất mấy ngày, đại trận liền sẽ bị phá mở. Một nửa trong hơn hai trăm chí cường giả được xuất động, số chí cường giả còn lại thì đứng ở một bên giám sát thế cuộc, thăm dõi động tĩnh Tê Viên tộc, nhất là giám sát xem những cường giả kia liệu có dị động gì hay không. Chí cường giả trong thành đều rất bình thường, ai nấy sắc mặt âm trầm, sâu trong mắt thoáng hiện vẻ sợ hãi, song đa phần trưởng lão đều mắt hiện tử ý, chuẩn bị liều chết một phen. Ngay cả Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão cũng hiện tử chí, tựa hồ đợi khi đại trận hộ thành bị phá, bọn hắn liền sẽ lao ra tử chiến. Kéo một ít cường giả Thí Thiên Minh đồng quy vu tận, cùng hủy diệt với Tê Viên Thành. Con dân trong thành không giấu được vẻ hoảng loạn, một ít con dân trốn trong hầm ngầm, cả nhà ôm lấy nhau, tựa hồ muốn mượn hầm ngầm để trốn khỏi Thí Thiên Minh truy sát. Trọn cả tòa thành bị bao trùm mới bầu không khí đè nén, khủng hoảng, tuyệt vọng, điểm này không lừa được người, càng không lừa được cao tầng Thí Thiên Minh. Bởi thế cao tầng Thí Thiên Minh đều yên tâm, chỉ đợi đại trận hộ thành bị phá, đại chiến triển khai, bọn hắn liền sẽ đồ sát sạch sẽ cường giả Tê Viên tộc, trở thành bá chủ mới. Thời gian dần trôi, một ngày tiếp một ngày đi qua, đại trận hộ thành càng lúc càng ảm đạm, con dân trong thành cũng bắt đầu được điều động, hội tụ về phía thành bắc. Bên kia kiến tạo một hộ trận, con dân chui hết vào bên trong, chật ních đến độ không gian để xoay xở đều không có. Trong hộ trận này không có một cường giả hay quân sĩ nào, ý của Tê Viên tộc rất rõ ràng, đặt toàn bộ con dân trong góc này, tránh miễn bị ngộ thương. Phía Thí Thiên Minh cũng không đến nỗi đi đánh giết những con dân phổ thông kia, bằng không sẽ bị các đại thế lực siêu cấp Thiên Vũ Tinh Vực cười nhạo. - Tốt lắm! Chứng kiến Tê Viên tộc bắt đầu an bài hậu sự, cao tầng Thí Thiên Minh càng thêm yên tâm, điều này chứng tỏ Tê Viên tộc thật chuẩn bị tử chiến một trận, không có bất kỳ bố trí nào khác. Hơn nữa, dưới nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm như vậy, muốn làm bố trí gì cũng khó. Lại hai ngày nữa qua đi, đại trận hộ thành đã bạc nhược như giấy, đám trưởng lão bên trong đều hiển lộ ra chiến giáp, tay cầm Thần binh hoặc pháp bảo, tùy thời chuẩn bị tấn công. Trong tay Đại trưởng lão Tê Viên tộc xuất hiện một thanh thiết côn màu xám đậm, trên thiết côn này tràn ngập khí tức kỳ dị, khiến người đè nén không thôi.
Chương 4808 Kim Hoàng Thương
- Thiên Côn! Vừa nhìn thấy thiết côn kia, toàn bộ cao tầng Thí Thiên Minh lập tức đại hỉ, thiết côn này vô cùng nổi danh, là Chí Tôn thần binh, cũng là binh khí của Tộc Vương Tê Viên tộc. Giờ lại xuất hiện trong tay Đại trưởng lão Tê Viên tộc, như thế đồng nghĩa với điều gì? Đồng nghĩa với Tộc Vương Tê Viên tộc thật chết rồi, bằng không sao thiết côn này lại vào tay Đại trưởng lão? - Đợi lát nữa, trước liên thủ diệt đi Đại trưởng lão Tê Viên tộc! Mấy tên cường giả truyền âm thương nghị, quyết định lát nữa phải trước liên thủ diệt đi Đại trưởng lão Tê Viên tộc. Bản thân Đại trưởng lão chỉ còn cách cảnh giới đại viên mãn chừng nửa bước, cầm lấy Chí Tôn thần binh, sức công kích chắn chắn sẽ rất dọa người, hơn nữa trong lòng Đại trưởng lão có vẻ đã có tử chí, nếu không diệt sát Đại trưởng lão, bên này tất phải trả ra đại giá thảm trọng. Oanh! Rốt cục, một tiếng nổ kinh thiên vang lên, tiếp đó đại trận hộ thành nổ tung, ngay khi cường giả Thí Thiên Minh đang định tấn công. Nơi xa chợt vang lên từng hồi tiếng rống to, hơn nữa không chỉ đến từ một hướng, mà cả bốn phương tám hướng đều đồng thời vang lên tiếng bạo rống. - Giết... Từng tiếng rống vang lên đinh tai nhức óc, bốn phương tám hướng toàn là âm thanh xông giết, từng chiếc từng chiếc chiến thuyền phá không lao đến, trên chiến thuyền đứng đầy quân sĩ, rất nhiều khí tức cường đại tràn ngập ra. Chớp mắt liền khiến Thí Thiên Minh cảm thấy tựa hồ đã trúng mai phục. Tất cả cao tầng Thí Thiên Minh đều kinh hãi, thần niệm lập tức quét qua, muốn làm rõ xem đây là viện quân tới từ đâu? Bọn hắn điều động nhiều trinh sát như vậy, lại không phát hiện xung quanh có cường giả hay đại quân. Rốt cuộc những đại quân và cường giả này từ đâu mà ra? - Không đúng! Một tên cường giả chợt quát khẽ: - Trên chiến thuyền không có cường giả, những cường giả kia đều là giả, đều là Thánh Hoàng giả mạo! Ông! Đúng lúc này, trong thành sáng lên hào quang chói mắt, tiếp đó từng đạo cột sáng khóa chặt từng tên cường giả tiệm cận đại viên mãn bên này. Ngay khi bị cột sáng bao phủ, những cường giả kia lập tức tan biến giữa trời, nháy mắt đã có hơn một trăm cường giả tiệm cận đại viên mãn cứ thế biến mất... - Chuyện gì thế này? Cao tầng Thí Thiên Minh hồi thần lại, ai nấy đều kinh hãi không thôi. Sao chớp mắt mà nhiều cường giả như vậy đã chợt biến mất? Chẳng lẽ đều bị đánh giết? Đây là pháp trận khủng bố cỡ nào? - Không đúng, là trận pháp truyền tống! Rất nhanh, cao tầng Thí Thiên Minh kịp có phản ứng, hết thảy đều là bẫy rập, trước đó Tê Viên tộc đang một mực diễn kịch, mục đích chính là muốn mê hoặc bọn hắn. Trước truyền tống đi một bộ phận cường giả, sau đó lấy nhiều đánh ít, kích giết số cường giả lưu lại. - Giết... Trong thành truyền đến từng hồi tiếng bạo rống, tất cả cường giả đều xông giết đi ra, hóa thành từng thanh lợi kiếm, đâm thẳng vào trong đại quân Thí Thiên Minh. … Thật ra bẫy rập này là Tê Viên tộc mô phỏng bẫy rập mà năm đó Lục Ly từng bố trí ở Phàn Thành Vô Tẫn Thần Khư, Tứ trưởng lão và Bát trưởng lão báo lại sự việc ở Phàn Thành khi xưa, Đại trưởng lão nhờ vậy mới nghĩ ra kế sách này. Trước truyền tống đi một bộ phận cường giả, sau đó bọn hắn dùng ưu thế binh lực đánh giết số cường giả còn lại, quay đầu lại đi đối phó bộ phận cường giả bị truyền tống. Về phần Tộc Vương Mông tộc và Lưu tộc, cái này không cần bọn Đại trưởng lão đi quản, Tộc Vương Tê Viên tộc nói cứ giao cho hắn. Mặc dù đám người Đại trưởng lão không biết Tộc Vương sẽ đối phó hai tên cường giả đại viên mãn như thế nào, song bọn hắn rất tín nhiệm Tộc Vương Tê Viên tộc. Bọn hắn chỉ cần chấp hành mệnh lệnh, tận lực kích sát đám cường giả tiệm cận đại viên mãn là được. Toàn bộ cường giả Tê Viên tộc và các thế lực phụ dung đều hội tụ về đây, tổng cộng có chừng hai trăm ba mươi người, cường giả phía Thí Thiên Minh có gần ba trăm, nhưng giờ đã bị truyền tống đi hơn một trăm, chỉ còn lại hơn một trăm. Quân đội và Thánh Hoàng.... những lực lượng này không cần phải quá bận tâm, đối với cường giả tiệm cận đại viên mãn, đừng nói một ngàn vạn đại quân, dù là mấy trăm ức đại quân đều không đủ cho bọn hắn giết. Bởi thế ở trong mắt đám trưởng lão Tê Viên tộc, địch nhân chỉ bao gồm cường giả tiệm cận đại viên mãn, chỉ cần diệt sát những cường giả kia, như vậy trận chiến này liền thắng. Hơn hai trăm đánh hơn một trăm, đầu bên kia còn trong cảm giác bị trúng kế, khó miễn bối rối, quân tâm bất ổn, bên này lại sớm có chuẩn bị. Vừa rồi Đại trưởng lão đã truyền tin, nói hết thảy đều trong tầm khống chế, chỉ cần diệt sát cường giả tiệm cận đại viên mãn quân địch, trận chiến này liền tất thắng. Riêng tin tức Tộc Vương Tê Viên tộc còn sống, Đại trưởng lão vẫn chưa khuếch tán ra, chỉ giới hạn số ít trưởng lão biết được, quân đội và dân chúng hoàn toàn không nắm rõ thực tình. Bằng không làm sao dễ dàng truyền tống đi hơn trăm cường giả Thí Thiên Minh vậy được? Đây cũng là học theo cách làm của Lục Ly năm đó, trước diễn kịch khiến cho địch nhân buông lỏng cảnh giác, sau đó đúng vào thời khắc then chốt lại phái ra một ít quân sĩ, để một ít Thánh Hoàng ngụy trang thành chí cường giả hấp dẫn cường giả địch quân chú ý, cuối cùng thành công vận dụng tế đàn truyền tống tế đặc thù, chuyển dời một bộ phận địch nhân đi chỗ khác. Kế sách này kỳ thật rất đơn giản, khó là khó ở chỗ diễn kịch ngay trước mắt kẻ địch, phải khiến cho kẻ địch tin tưởng bọn họ chuẩn bị tử thủ, không có bất kỳ bố trí nào khác, khiến cho kẻ địch hạ thấp giới bị. Bằng không nhiều cường giả như vậy, một khi đề phòng lên, kế sách này sẽ rất khó thực thi. Ầm ầm ầm ầm! Bốn phương tám hướng đều truyền đến tiếng nổ, tiếng kêu thảm thiết, phía Tê Viên tộc có tương đối nhiều cường giả, cộng thêm Thí Thiên đang trong cơn hoảng loạn, bởi thế thoáng chốc bên này đã chiếm lấy thượng phong, vừa đối mặt liền đánh chết hơn mười tên cường giả tiệm cận đại viên mãn.
Chương 4809 Kim Hoàng Thương (2)
Quân đội trong thành cũng xông giết đi ra, kết hợp với quân đội tiếp viện bên ngoài, thoáng chốc thế cục bỗng trở nên vô cùng hỗn loạn, phía Thí Thiên Minh có hơn mười tên cường giả bị giết, lập tức cũng loạn thành một đoàn, chống đỡ chẳng hề có chút chương pháp nào, cứ thế bị Tê Viên tộc đè lên đánh. Trên không trung, hai cường giả đứng sừng sững, hai cường giả này ở ngay trên cao không vạn dặm, nhưng quân sĩ và cường giả phía dưới lại đều không thấy được. Hai người này là Tộc Vương Mông tộc và Lưu tộc, hai tộc cũng như Tê Viên tộc, đều chỉ có một tên cường giả đại viên mãn, tính là siêu cấp đại tộc. Hai Tộc Vương truyền âm cho nhau, cục diện dưới kia khiến bọn hắn không khỏi lo lắng, nếu còn không nghĩ cách, thế cục dưới kia chẳng mấy chốc sẽ sập bàn. Phải biết hai tộc bọn hắn có không ít cường giả bên dưới, một khi sập bàn, cường giả hai tộc cũng sẽ bị giết, hai tộc liền tổn thất thảm trọng. Vấn đề là một bộ phận cường giả bị truyền tống đi, nhìn lực độ truyền tống, đoán chừng đã bị chuyển dời đến vị trí tương đối xa xôi, không mất một canh giờ thì chắc không về được. Nhưng chiến cuộc dưới kia lại tuyệt đối không chống được quá một canh giờ, cùng lắm nửa canh giờ liền sập bàn, có lẽ một bộ phận cường giả có thể đào tẩu được, nhưng trận chiến này bọn hắn sẽ thua chắc. Tiêu tốn đại giá lớn như vậy, điều binh khiển tướng, hao phí vô số nhân lực vật lực tài lực, lại chỉ được đến một trường thảm bại? Đây là điều Tộc Vương hai tộc tuyệt không cho phép xảy ra, như thế bọn hắn tất sẽ thành trò cười cho toàn Thiên Vũ Tinh Vực, phải biết người Thiên Vũ Tinh Vực đều rõ ràng sự việc lần này là do bọn hắn giật dây. Vấn đề là, giờ bọn hắn không có binh để điều! Trong tộc quần bọn hắn còn có cường giả, nếu điều động toàn bộ tới, hai ba trăm cường giả tiệm cận đại viên mãn vẫn có thể kéo qua được. Nhưng nước xa không cứu nổi lửa gần, đợi cường giả bên kia tới, thi thể cường giả bên này sớm đã lạnh. Bọn hắn chỉ còn một cách, đó là đích thân ra tay! Đại viên mãn tấn công tiệm cận đại viên mãn, nói ra thực sự có chút dọa người, cũng tổn hại đến tự tôn và kiêu ngạo của bọn hắn, chuyện này mà truyền ra, thanh danh tất bị đả kích, thậm chí thành là trò cười cho rất nhiều cường giả đại viên mãn khác. Mông tộc và Lưu tộc cùng lúc tấn công Tê Viên tộc, lại trong tình thế Tộc Vương Tê Viên tộc sớm đã vẫn lạc, thế mà hai đại tộc còn phải xuất động đại viên mãn mới diệt được Tê Viên tộc? Chỉ nghĩ đến đó thôi, da mặt Tộc Vương hai đại tộc bất giác nóng lên. Chẳng qua bọn hắn cũng biết, nếu chiến bại, mặt mũi cũng sẽ mất sạch, ngược xuôi đều là mất mặt, vậy sao còn không ra tay, không ra tay trưởng lão tộc quần bọn hắn liền tử thương một nhóm lớn. Sau một hồi thương nghị, cuối cùng hai đại Tộc Vương quyết định âm thầm ra tay đánh lén, chỉ cần yên ắng diệt sát mười mấy trưởng lão chủ chốt của Tê Viên tộc, chiến cuộc sẽ lập tức nghịch chuyển. Chỉ cần bọn hắn không hiển lộ thân hình, vậy liền không lưu lại chứng cứ, bọn hắn cũng có thể phát thông cáo nói đấy chỉ là đồn thổi vô căn cứ... Hai đại Tộc Vương thương định xong xuôi, lập tức yên ắng từ hai hướng trái phải bay đi qua, chia nhau tìm kiếm cơ hội ám sát trưởng lão Tê Viên tộc. Đối với đại viên mãn mà nói, muốn giết cường giả tiệm cận đại viên mãn là điều hết sức đơn giản, bọn hắn nắm trong tay vô số thủ đoạn có thể vô thanh vô tức lấy mạng đối phương. Hai đại viên mãn một trái một phải bay xuống, rất nhanh Tộc Vương Lưu tộc đã tiềm nhập vào trong chiến trường bên phải, hắn khóa chặt một tên trưởng lão Tê Viên tộc, sau đó khe khẽ bắn ra một đạo chỉ phong, phần lưng trưởng lão Tê Viên tộc kia lập tức bị xuyên thủng. Tiếp ngay sau một cường giả gần đó được Tộc Vương Lưu tộc truyền âm, phối hợp ra tay công kích, trưởng lão này kia còn chưa kịp phản ứng là ai đánh lén thì đã bị oanh sát. - Tốt lắm! Tộc Vương Lưu tộc rất mãn ý, đánh lén cộng thêm cường giả bên mình phối hợp, phía Tê Viên tộc căn bản không phát hiện ra được. Giờ thế cục đang hỗn loạn như vậy, nơi nơi đều là công kích, hắn lại phóng thích công kích rất kín đáo, khó mà phát hiện ra được. Chỉ cần cường giả Tê Viên tộc không phát hiện, chuyện hắn ra tay sẽ không bị lộ, danh dự hắn liền sẽ được bảo vệ. - Ừm, trước giết Đại trưởng lão Tê Viên tộc cái đã! Tộc Vương Lưu tộc khóa chặt Đại trưởng lão Tê Viên tộc, bởi vì Đại trưởng lão Tê Viên tộc rất sinh mãnh, cầm lấy Chí Tôn thần binh, đã liên tục chém giết bảy tám tên cường giả phía bọn hắn. Chỉ cần giết đi Đại trưởng lão, sĩ khí Tê Viên tộc chắc chắn sẽ giảm mạnh. Thân hình hắn như quỷ mị lướt đến bên kia, mặc dù hắn lao đi giữa đám quân sĩ, song đám quân sĩ này lại không hề nhận ra. Quanh đây toàn là công kích phô thiên cái địa, lại không một đạo công kích nào có thể đánh trúng hắn, hắn khoái tốc áp sát đến chỗ Đại trưởng lão, rất nhanh đã đến nơi. Đại trưởng lão chính đang khai chiến với hai tên cường giả, Tộc Vương Lưu tộc truyền âm cho hai cường giả kia, sau đó trên mặt lộ ra sát ý nhàn nhạt, bắt đầu phóng thích công kích đánh lén. Choang! - Chết đi! Xoẹt! Ngay khi hắn vừa mới phóng thích công kích, mười tên trưởng lão Tê Viên tộc xung quanh bất ngờ đồng loạt phóng thích công kích cường đại về nơi hắn đang đứng, đồng thời không gian sau lưng hắn cũng bị xé nứt, tiếp đó một đạo sát cơ khủng bố từ bên trong khe nứt không gian truyền ra, một thanh trường thương lấp lánh ánh vàng cuốn theo khí tức xuyên thủng hết thảy đâm tới. - Kim Hoàng Thương? Tộc Vương Tê Viên tộc! Tròng mắt Tộc Vương Lưu tộc tộc đột nhiên trợn tròn, nét mặt chuyển vẻ sợ hãi. Tộc Vương Tê Viên tộc căn bản không chết, hơn nữa chiến lực rõ ràng còn mạnh hơn trước mấy lần! … Trưởng lão Tê Viên tộc quanh bốn phía tập kích tới, Tộc Vương Lưu tộc lại không quá để tâm, dù có thể mang đến cho hắn chút tổn thương, nhưng tuyệt đối không cách nào giết chết, khả năng trọng thương cũng không lớn.
Chương 4810 Tộc Vương Mông tộc vẫn lạc
Điều khiến hắn thực sự sợ hãi chính là trường thương đâm từ đằng sau, hắn có thể cảm nhận được chiến lực Tộc Vương Tê Viên tộc rõ ràng có đề thăng, một kích này hắn chống đỡ được, nhưng chắc chắn phải bị thương. Tộc Vương Tê Viên tộc là cường giả thuộc thế hệ trước cả hắn và Tộc Vương Mông tộc, chiến lực vốn đã mạnh hơn bọn hắn, bằng không hai tộc đã không cần phải liên hợp lại, chung tay đối phó Tê Viên tộc. Năm đó Tộc Vương Tê Viên tộc vẫn luôn một mực đè ép bọn hắn, nếu không phải mấy năm gần đây nghe nói Tộc Vương Tê Viên tộc chết rồi, bọn hắn sao dám mạo muội hành động? Binh khí nổi tiếng nhất của Tộc Vương Tê Viên tộc chính là thiết côn đang ở trong tay Đại trưởng lão, bởi thế ngay khi Đại trưởng lão cầm ra thiết côn kia, Tộc Vương Mông tộc và Lưu tộc đều vô thức cho rằng Tộc Vương Tê Viên tộc thật chết rồi, rốt cuộc Tộc Vương Tê Viên đã sống quá lâu, tính ra thọ nguyên hẳn cũng nên hao hết. Thời khắc then chốt, Tộc Vương Lưu tộc lại có chút hốt hoảng, hắn có hai lựa chọn, hoặc là liều mạng tử chiến, chỉ cần không bị Tộc Vương Tê Viên tộc đánh chết, đợi đại viên mãn Mông tộc tới liên thủ hợp kích, sau cùng kẻ chết chắc chắn là Tộc Vương Tê Viên tộc. Ngoài ra còn một lựa chọn khác chính là lập tức thoát đi, như vậy hắn đủ tự tin có thể sống sót thoát khỏi chỗ này. Giữa lúc ngàn cân treo sợi tóc, Lưu tộc Tộc Vương quyết định đào tẩu, bởi vì hắn sợ lưu lại sẽ bị Tộc Vương Tê Viên tộc chém giết. Chiến lực Tộc Vương Tê Viên tộc đột nhiên tăng mạnh, mang đến cho hắn bóng mờ tâm lý. Hơn nữa chuyện lần này ngay từ đầu đã là bẫy rập, là bẫy rập do Tộc Vương Tê Viên tộc tinh tâm thiết kế. Bởi vậy Tộc Vương Lưu tộc không khỏi có chút hoảng loạn, hắn sợ bị Tộc Vương Tê Viên tộc lừa giết. Oanh! Trường thương đâm lên lưng Tộc Vương Lưu tộc, sau đó tựa như một đóa hoa huyết nổ tung, phần lưng hắn bị nổ cho be bét máu thịt, chỉ là ngay lúc bị đánh trúng, thân ảnh hắn đột nhiên tan biến, công kích của đám trưởng lão còn lại đều rơi vào khoảng không, Tộc Vương Lưu tộc đã trực tiếp vận dụng thần thông cường đại, cường hành thoát đi. - Hừm... Chiến đấu bên này kinh động tất cả cường giả quanh bốn phía, Tộc Vương Tê Viên tộc cũng hiển lộ ra từ trong hư không. Mặc dù hắn nhìn qua có vẻ sắp gần đất xa trời, nhưng xách lấy trường thương màu hoàng kim, phong thái vẫn uy nghiêm lẫm liệt, trên thân tán phát khí thế mênh mông, ép cho vô số cường giả hít thở không thông. Sát khí trên người hắn cực kỳ khủng bố, như là một phiến huyết hải, khiến vô số cường giả Thí Thiên Minh kinh hãi từ tận sâu trong linh hồn. - Tộc Vương Tê Viên tộc! - Tộc Vương! Vô số tiếng kinh hô vang lên, một bên là sợ hãi và chấn kinh, một bên khác cũng là chấn kinh, nhưng là chấn kinh vì cuồng hỉ. Trong Thí Thiên Minh có ba đại tộc trước kia là tộc quần phụ dung Tê Viên tộc, đối với Tộc Vương Tê Viên tộc, bọn hắn e sợ từ tận cốt tủy, nhiều năm tích uy, vừa thấy Tộc Vương Tê Viên tộc, bọn hắn liền bất giác run rẩy. - Giết... Bên phía Tê Viên tộc sĩ khí đại chấn, Tộc Vương còn sống, hết thảy đều là bố cục được Tộc Vương sắp đặt, bọn hắn còn có gì phải sợ, ai nấy đều điên cuồng lao lên tấn công. Bên phía Thí Thiên Minh lại bối rối không thôi, thoáng chốc đã chết đi thêm mấy tên cường giả đại viên mãn. - Mông Chí! Tộc Vương Tê Viên tộc đột nhiên nhìn về một hướng, cười lạnh nói: - Đi ra đánh một trận? Hay là ngươi tính vứt bỏ cường giả trong tộc, học theo Lưu Cố, trốn đi mất dạng?! Từ trong hư không bên kia, một thân ảnh dần hiện ra, Tộc Vương Tê Viên tộc đã nói vậy rồi, hắn còn có thể làm gì? Dù chết cũng phải chiến một trận rồi tính, hắn không thốt nửa lời, cứ thế vút lên không trung, Tộc Vương Tê Viên tộc lao lên theo, trước khi đi bỏ lại một câu: - Chém tận giết tuyệt kẻ địch xâm phạm, không chừa một ai! Hai đại viên mãn bay ra khỏi giới diện, một khi đại viên mãn toàn lực ra tay, sức phá hoại quá lớn, mặc dù Tê Viên Giới rất lớn rất, nhưng vạn nhất sụp đổ mất thì sao? Hai đại viên mãn rời đi, chiến đấu bên này lại càng thêm kịch liệt. Tê Viên tộc sĩ khí đại chấn, hận không thể chém tận giết tuyệt hết thảy địch nhân. Ở chiều ngược lại, Thí Thiên Minh cũng không cam tâm thất bại, liều mạng tử chiến, hi vọng có cơ hội lật bàn. Đáng tiếc số lượng cường giả chênh lệch quá xa, cộng thêm trong tay Đại trưởng lão có Chí Tôn thần binh, chiến lực Đại trưởng lão cũng cực kỳ khủng bố, chỉ sau gần nửa canh giờ, chiến cuộc về cơ bản đã ổn định, phía Tê Viên tộc tất thắng. Cường giả Thí Thiên Minh còn sót lại không khỏi tuyệt vọng, thực ra bọn hắn vốn có cơ hội lật bàn, đó chính là Tộc Vương Lưu tộc giết ngược trở về, đáng tiếc mãi mà vẫn không thấy Tộc Vương Lưu tộc đâu. Đương nhiên, trong lòng bọn họ vẫn còn một tia hi vọng hão huyền, đó chính là Tộc Vương Lưu tộc và Tộc Vương Mông tộc liên thủ diệt sát Tộc Vương Tê Viên tộc, khi ấy thế cục cũng có thể nghịch chuyển. Đây cũng là nguyên nhân khiến bọn hắn kiên trì chứ không tán loạn. Nửa canh giờ sau, phía Thí Thiên Minh cầm cự hết nổi, cường giả đã chết đi hơn phân nửa, số còn lại gần như đều mang thương, nếu còn không rút, vậy thì toàn bộ đều phải bỏ mạng ở đây. Sau cùng, trưởng lão phía Lưu tộc rút đi đầu tiên, bởi vì Tộc Vương bọn hắn bị thương đào tẩu, quân tâm bọn hắn càng thêm bất ổn, cũng là bên trước nhất nảy sinh ý định triệt thoái. Lần này mặc dù hai tộc tham chiến, song lại không công khai tuyên chiến, bởi thế bọn hắn không có quyết tâm sống mái như của Thí Thiên Minh. Dù chiến bại thì cũng không thương tổn đến căn bản, vậy nên đương nhiên sẽ không liều mạng. Ngay khi cường giả Lưu tộc vừa bất ngờ rút lui, số cường giả còn lại lập tức hoảng, dồn dập trốn theo. - Truy kích! Đại trưởng lão phấn chấn hạ lệnh, đồng thời truyền âm cho các trưởng lão khác: - Một đường đuổi giết đi qua, truy kích đến thẳng địa bàn Lưu tộc và Mông tộc, tận lực chém giết toàn bộ kẻ địch tới phạm, đánh đau đánh tàn Lưu tộc và Mông tộc, triệt để hủy diệt Thí Thiên Minh!
Tình báo các nơi không ngừng phản hồi, Tê Viên tộc chính đang toàn diện co rút, tất cả đại quân và cường giả dồn dập bị điều về mười giới diện phụ cận Tê Viên Giới. Tựa hồ bọn hắn chuẩn bị vứt bỏ đại bộ phận giới diện, chỉ tử thủ mười nơi giới diện kia? Thủ được ư? Vấn đề này phù hiện trong đầu vô số võ giả, ngoại vi đều không thủ nổi, mười nơi giới diện kia chắc cũng khó mà thủ được. Hơn nữa dù có thể giữ chặt mười giới diện đó thì cũng ích gì? Mấy trăm giới diện ngoại vi đều ném, Tê Viên tộc còn thừa lại gì đâu? Vô số trinh sát được triệu tập tới, mật thiết chú ý thế cục bên này, hoặc cũng có thể là để chứng kiến một siêu cấp đại tộc hủy diệt. Rất nhiều tiểu tộc bên này cũng đã đào ly, bọn hắn sợ bị tiêu diệt, bị cầm đi làm pháo hôi trong đại chiến sắp diễn ra tiếp theo. Rốt cuộc đối với bọn hắn mà nói, đi tới đâu, nương nhờ một đại tộc nào cũng đều có thể tìm được một phiến địa bàn nho nhỏ, đủ cung cấp cho tộc quần bọn hắn sinh tồn. Đại quân Thí Thiên Minh khoái tốc thôi tiến, mười ngày giới diện ngoại vi cứ thế bị công hãm, Tê Viên tộc không chống cự, từng nơi giới diện nhanh chóng đổi chủ. Cũng may Tê Viên tộc khống chế rất nhiều giới diện, muốn công hãm toàn bộ chí ít phải mất mấy năm. Hơn hai tháng sau, Thí Thiên Minh không muốn tiếp tục chờ đợi chậm chạp như thế nữa, bởi vì chỉ cần diệt đi Tê Viên tộc, công chiếm những giới diện này là chuyện dễ như trở bàn tay. Còn nếu không diệt được Tê Viên tộc, có đánh xuống những giới diện này cũng chẳng mấy ý nghĩa, quay đầu Tê Viên tộc hoàn toàn có thể nhẹ nhàng đoạt ngược trở về. Sau một phen thương nghị, Thí Thiên Minh quyết định tấn công thẳng vào trung khu, trực tiếp tiến đánh mười nơi giới diện mà Tê Viên tộc đang tập trung phòng thủ, tiêu diệt sinh lực then chốt của Tê Viên tộc. Năm đại tộc cũng sợ cường giả Tê Viên tộc trốn mất, đến lúc đó chỉ cần mấy ngàn năm nghỉ ngơi dưỡng sức, rất có thể sẽ lại giết ngược trở về. Đại quân phi hành hơn một tháng, cuối cùng đã tới được bên ngoài mười đại giới diện, theo như trinh sát thăm dò, ngoại vị mười nơi giới diện này đều có đại quân trấn thủ, hội tụ lượng lớn cường giả, muốn đánh xuống nhất định phải trải qua một trận ác chiến. - Trước tấn công Tê Hồ Giới! Sau khi trải qua phân tích phán đoán, cao tầng Thí Thiên Minh quyết định khóa chặt tấn công một giới diện trong đó, đại bộ phận cường giả đều giết đi vào, quân đội cũng có mấy trăm vạn tiến vào theo. Ở giới diện này Tê Viên tộc điều động lượng lớn cường giả và quân sĩ, riêng cường giả tiệm cận đại viên mãn đã có hơn năm mươi người. Rất nhanh, chiến tranh bạo phát kịch liệt dị thường, Tê Viên tộc không cố thủ tòa thành trì nào cả mà chủ động phân tán cường giả, đại quân cũng tách nhỏ, từ bốn phương tám hướng bắt đầu tập kích, đánh lén, ám sát. Bọn hắn thông thạo địa hình, rất nhiều nơi đều được bố trí các loại Thần Văn, đột nhiên tập kích giết đi ra, khiến phía Thí Thiên Minh chịu thiệt rất lớn. Chẳng qua rốt cuộc phía Thí Thiên Minh có nhân số áp đảo, quân sĩ và cường giả đều cực nhiều, sau khi tăng thêm quân lực và cường giả, thế cục thoáng chốc liền nghịch chuyển. Kịch chiến kéo dài suốt nửa tháng, cuối cùng kết thúc bằng việc toàn bộ cường giả Tê Viên tộc triệt thoái. Song phương đều có tử thương, phía Tê Viên tộc chết mười tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, phía Thí Thiên Minh chết hơn hai mươi người. Quân đội Tê Viên tộc tổn thất mấy trăm vạn, Thí Thiên Minh cũng tổn thất trăm vạn. Tính kiểu gì đều là Thí Thiên Minh thua thiệt, chủ yếu là bởi phía Tê Viên tộc bố trí rất nhiều Thần Văn, lại chủ động che giấu cường giả, sau đó đột nhiên tập kích giết đi ra, khiến bên này trở tay không kịp, tổn thất thảm trọng. Chẳng qua sau cùng Thí Thiên Minh vẫn đạt được mục đích, tính là tương đối hài lòng. Từ trận chiến này có thể thấy được, nhiều khả năng Tộc Vương Tê Viên tộc thật chết rồi, bằng không sớm đã giết đi ra. Hơn nữa phía Tê Viên tộc quả thực cũng quân tâm bất ổn, cục diện vừa bất lợi, việc đầu tiên bọn hắn nghĩ tới là đào tẩu chứ không phải tử chiến. Bởi thế thắng lợi sau cùng chắc chắn thuộc về bọn hắn, chỉ cần thắng được, tổn thất chút cường giả có tính là gì, chiến tranh nào mà lại không chết người đâu? Tấn công giới diện thứ hai cũng diễn ra rất thuận lợi, Tê Viên tộc chỉ ngăn cản một đợt, tập kích sát hại năm tên chí cường giả Thí Thiên Minh, sau đó vừa thấy cường giả phía Thí Thiên Minh tụ lại, bọn hắn lập tức rút lui. Tiếp theo đó là giới diện thứ ba, thứ tư, thứ năm... Mặt sau đều vô cùng thuận lợi, Tê Viên tộc về cơ bản chỉ chống cự một đợt, xem thử liệu có cơ hội tập sát mấy cường giả bên này không, nếu không có cơ hội liền lập tức rút lui. Chẳng qua khiến cao tầng Thí Thiên Minh đau đầu chính là, Tê Viên tộc phái ra một ít cường giả tiến hành ám sát trong giới diện bọn hắn công chiếm, bọn hắn đánh xuống giới diện, không khả năng không phái binh trấn thủ, không khả năng không lưu lại một hai tên chí cường giả tọa trấn được. Thế là mỗi ngày quân sĩ bọn hắn lưu lại trấn thủ đều phải gánh chịu đủ loại ám sát, cường giả trấn thủ cũng bị đánh chết không ít người. Đây cũng là chuyện đành chịu, những giới diện này vốn đều là của Tê Viên tộc, bọn hắn còn chưa kịp tiêu hóa, chưa triệt để diệt đi Tê Viên tộc, đồng nghĩa phản kháng và ám sát cứ thế diễn ra không ngừng. Tiếp tục tấn công! Thí Thiên Minh không đi quản những giới diện đã công chiếm, việc cấp bách bây giờ là trước đánh xuống các giới diện còn lại, tiêu diệt sinh lực Tê Viên tộc, những việc khác đều có thể tạm thời gác sang một bên. Đại quân liên tục tấn công, từng giới diện bị tiến đánh, ba tháng sau, chín nơi giới diện đều bị công hãm, chỉ còn lại siêu cấp đại giới diện sau cùng, Tê Viên Giới! Gần như toàn bộ cường giả đều được điều động tới, Thí Thiên Minh lại khẩn cấp triệu tập thêm ngàn vạn đại quân, nghĩa sĩ vô danh tiếp viện cũng nhiều đến hơn năm mươi ngươi, đây là dùng để bù đắp cường giả tiệm cận đại viên mãn chiến tử trước đó.
Chương 4807 Bẫy rập
Lần này Lưu tộc và Mông tộc đều quyết tâm muốn tiêu diệt Tê Viên tộc cho bằng được. Đồng thời Tộc Vương hai tộc bọn hắn cũng đều xuất động, song chỉ bí mật đi theo chứ chưa hiện thân. Mặc dù theo như đồn đại Tộc Vương Tê Viên tộc đã chết rồi, tình báo truyền về cũng xác nhận như thế, nhưng Tộc Vương hai tộc vẫn đến áp trận, dù Tộc Vương Tê Viên tộc còn chưa chết, có hai đại Tộc Vương, bọn hắn không việc gì phải sợ hãi. Đại quân không ngừng kéo vào Tê Viên Giới, cường giả cũng tiến vào theo, dân cư trong Tê Viên giới đã ít đi rất nhiều, đa phần thành trì đều trống không, xem ra người dân cũng không ôm hi vọng vào việc Tê Viên tộc có thể đánh thắng trận này, sớm đã trước một bước trốn đi rồi. Rất nhiều đại thành bị ném bỏ, trinh sát thăm dò được toàn bộ đại quân và cường giả chính đang tụ tập trong Tê Viên Thành. Sau khi được đến tin tức này, cao tầng Thí Thiên Minh lập tức tinh thần đại chấn, hạ lệnh đại quân và cường giả đồng loạt bay tới Tê Viên Thành, một trận định chiến cuộc. … Tê Viên Thành rất lớn, đây là đại bản doanh Tê Viên tộc, được kinh doanh suốt mấy chục vạn năm, tự nhiên phồn hoa hưng thịnh. Tòa thành trì này đã trải qua vô số lần phong sương, trong lịch sử từng có ba lần bị ngoại tộc tấn công, cả ba lần đều đánh tới Tê Viên Thành, nhưng thành trì vẫn một mực sừng sững không ngã, chưa từng bị công hãm bao giờ. Tê Viên Thành là Thánh Địa của Tê Viên tộc, chỉ cần nơi này không bị công hãm, như vậy Tê Viên tộc liền vẫn chưa diệt vong, vẫn một mực tồn tại. Giờ là lần thứ tư bị xâm lược, hơn nữa Tộc Vương Tê Viên tộc tựa hồ đã về cõi tiên? Bởi thế con dân Tê Viên tộc mới cảm thấy kinh hoảng không thôi. Nếu lần này Tê Viên Thành bị công hãm, vậy Tê Viên tộc liền sẽ đi đứt. Đại quân áp thành, từng chiếc từng chiếc chiến thuyền bay tới từ phía cuối chân trời, chia thành bốn hướng áp sát thành trì, như thể từng đóa mây đen phủ lên bầu trời Tê Viên Thành. Lúc này trong Tê Viên Thành còn có rất nhiều con dân, đại bộ phận đều là tộc nhân Tê Viên tộc, ngoài ra có một ít là tộc quần phụ dung trung thành, bọn hắn đời đời kiếp kiếp sống ở nơi này, rất nhiều người già thế hệ trước không muốn đi, chuẩn bị cùng tồn vong với Tê Viên Thành. Hơn nghìn vạn đại quân, mấy vạn chiếc chiến thuyền, còn có vô số cường giả, những cường giả này đều phóng thích khí tức cường đại, khiến con dân Tê Viên tộc cảm thấy vô cùng đè nén, hít thở không thông. Trong thành có trên ngàn vạn con dân, mấy trăm vạn quân đội, cường giả Tê Viên tộc và các tộc quần phụ dung gần như đều ở đây, tất cả tập kết trên tường thành, quét mắt nhìn xuống liền có thể thấy được. Cường giả Thí Thiên Minh chứng kiến các trưởng lão Tê Viên tộc gần như đều có mặt đông đủ, ai nấy đều yên tâm. Bọn hắn chỉ sợ cường giả Tê Viên tộc đào tẩu, tiềm phục vào trong bí cảnh, khi ấy muốn truy sát sẽ rất phiền toái. Giờ tất cả đều ở đây, vừa khéo một mẻ hốt gọn. Cao tầng Thí Thiên Minh không vội vàng tiến công, một nhóm cường giả bắt đầu tiến hành thăm dò, xem thử phải chăng liệu có bố trí, bọn hắn không muốn bị gài. Thăm dò hồi lâu, không phát hiện có gì ngoài dự liệu, minh chủ Thí Thiên Minh hạ lệnh tấn công. Mấy trăm vạn đại quân bắt đầu oanh kích đại trận hộ thành. Đại trận hộ thành này rất mạnh, được vô số đời cường giả Tê Viên tộc không ngừng tế luyện hoàn thiện, bởi thế đại trận này cường đại dị thường, mấy trăm vạn quân đội liên tục đánh mấy canh giờ đều không thấy có bất kỳ biến hóa nào. - Cường giả xuất động! Cao tầng Thí Thiên Minh hạ lệnh, vô số cường giả tiệm cận đại viên mãn gia nhập vào trong đội ngũ công kích, lần này năng lượng đại trận tiêu hao rõ ràng tăng lên, có thể nhìn thấy quang mang đại trận bắt đầu giảm yếu. Đoán chừng nhiều nhất mấy ngày, đại trận liền sẽ bị phá mở. Một nửa trong hơn hai trăm chí cường giả được xuất động, số chí cường giả còn lại thì đứng ở một bên giám sát thế cuộc, thăm dõi động tĩnh Tê Viên tộc, nhất là giám sát xem những cường giả kia liệu có dị động gì hay không. Chí cường giả trong thành đều rất bình thường, ai nấy sắc mặt âm trầm, sâu trong mắt thoáng hiện vẻ sợ hãi, song đa phần trưởng lão đều mắt hiện tử ý, chuẩn bị liều chết một phen. Ngay cả Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão cũng hiện tử chí, tựa hồ đợi khi đại trận hộ thành bị phá, bọn hắn liền sẽ lao ra tử chiến. Kéo một ít cường giả Thí Thiên Minh đồng quy vu tận, cùng hủy diệt với Tê Viên Thành. Con dân trong thành không giấu được vẻ hoảng loạn, một ít con dân trốn trong hầm ngầm, cả nhà ôm lấy nhau, tựa hồ muốn mượn hầm ngầm để trốn khỏi Thí Thiên Minh truy sát. Trọn cả tòa thành bị bao trùm mới bầu không khí đè nén, khủng hoảng, tuyệt vọng, điểm này không lừa được người, càng không lừa được cao tầng Thí Thiên Minh. Bởi thế cao tầng Thí Thiên Minh đều yên tâm, chỉ đợi đại trận hộ thành bị phá, đại chiến triển khai, bọn hắn liền sẽ đồ sát sạch sẽ cường giả Tê Viên tộc, trở thành bá chủ mới. Thời gian dần trôi, một ngày tiếp một ngày đi qua, đại trận hộ thành càng lúc càng ảm đạm, con dân trong thành cũng bắt đầu được điều động, hội tụ về phía thành bắc. Bên kia kiến tạo một hộ trận, con dân chui hết vào bên trong, chật ních đến độ không gian để xoay xở đều không có. Trong hộ trận này không có một cường giả hay quân sĩ nào, ý của Tê Viên tộc rất rõ ràng, đặt toàn bộ con dân trong góc này, tránh miễn bị ngộ thương. Phía Thí Thiên Minh cũng không đến nỗi đi đánh giết những con dân phổ thông kia, bằng không sẽ bị các đại thế lực siêu cấp Thiên Vũ Tinh Vực cười nhạo. - Tốt lắm! Chứng kiến Tê Viên tộc bắt đầu an bài hậu sự, cao tầng Thí Thiên Minh càng thêm yên tâm, điều này chứng tỏ Tê Viên tộc thật chuẩn bị tử chiến một trận, không có bất kỳ bố trí nào khác. Hơn nữa, dưới nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm như vậy, muốn làm bố trí gì cũng khó. Lại hai ngày nữa qua đi, đại trận hộ thành đã bạc nhược như giấy, đám trưởng lão bên trong đều hiển lộ ra chiến giáp, tay cầm Thần binh hoặc pháp bảo, tùy thời chuẩn bị tấn công. Trong tay Đại trưởng lão Tê Viên tộc xuất hiện một thanh thiết côn màu xám đậm, trên thiết côn này tràn ngập khí tức kỳ dị, khiến người đè nén không thôi.
Chương 4808 Kim Hoàng Thương
- Thiên Côn! Vừa nhìn thấy thiết côn kia, toàn bộ cao tầng Thí Thiên Minh lập tức đại hỉ, thiết côn này vô cùng nổi danh, là Chí Tôn thần binh, cũng là binh khí của Tộc Vương Tê Viên tộc. Giờ lại xuất hiện trong tay Đại trưởng lão Tê Viên tộc, như thế đồng nghĩa với điều gì? Đồng nghĩa với Tộc Vương Tê Viên tộc thật chết rồi, bằng không sao thiết côn này lại vào tay Đại trưởng lão? - Đợi lát nữa, trước liên thủ diệt đi Đại trưởng lão Tê Viên tộc! Mấy tên cường giả truyền âm thương nghị, quyết định lát nữa phải trước liên thủ diệt đi Đại trưởng lão Tê Viên tộc. Bản thân Đại trưởng lão chỉ còn cách cảnh giới đại viên mãn chừng nửa bước, cầm lấy Chí Tôn thần binh, sức công kích chắn chắn sẽ rất dọa người, hơn nữa trong lòng Đại trưởng lão có vẻ đã có tử chí, nếu không diệt sát Đại trưởng lão, bên này tất phải trả ra đại giá thảm trọng. Oanh! Rốt cục, một tiếng nổ kinh thiên vang lên, tiếp đó đại trận hộ thành nổ tung, ngay khi cường giả Thí Thiên Minh đang định tấn công. Nơi xa chợt vang lên từng hồi tiếng rống to, hơn nữa không chỉ đến từ một hướng, mà cả bốn phương tám hướng đều đồng thời vang lên tiếng bạo rống. - Giết... Từng tiếng rống vang lên đinh tai nhức óc, bốn phương tám hướng toàn là âm thanh xông giết, từng chiếc từng chiếc chiến thuyền phá không lao đến, trên chiến thuyền đứng đầy quân sĩ, rất nhiều khí tức cường đại tràn ngập ra. Chớp mắt liền khiến Thí Thiên Minh cảm thấy tựa hồ đã trúng mai phục. Tất cả cao tầng Thí Thiên Minh đều kinh hãi, thần niệm lập tức quét qua, muốn làm rõ xem đây là viện quân tới từ đâu? Bọn hắn điều động nhiều trinh sát như vậy, lại không phát hiện xung quanh có cường giả hay đại quân. Rốt cuộc những đại quân và cường giả này từ đâu mà ra? - Không đúng! Một tên cường giả chợt quát khẽ: - Trên chiến thuyền không có cường giả, những cường giả kia đều là giả, đều là Thánh Hoàng giả mạo! Ông! Đúng lúc này, trong thành sáng lên hào quang chói mắt, tiếp đó từng đạo cột sáng khóa chặt từng tên cường giả tiệm cận đại viên mãn bên này. Ngay khi bị cột sáng bao phủ, những cường giả kia lập tức tan biến giữa trời, nháy mắt đã có hơn một trăm cường giả tiệm cận đại viên mãn cứ thế biến mất... - Chuyện gì thế này? Cao tầng Thí Thiên Minh hồi thần lại, ai nấy đều kinh hãi không thôi. Sao chớp mắt mà nhiều cường giả như vậy đã chợt biến mất? Chẳng lẽ đều bị đánh giết? Đây là pháp trận khủng bố cỡ nào? - Không đúng, là trận pháp truyền tống! Rất nhanh, cao tầng Thí Thiên Minh kịp có phản ứng, hết thảy đều là bẫy rập, trước đó Tê Viên tộc đang một mực diễn kịch, mục đích chính là muốn mê hoặc bọn hắn. Trước truyền tống đi một bộ phận cường giả, sau đó lấy nhiều đánh ít, kích giết số cường giả lưu lại. - Giết... Trong thành truyền đến từng hồi tiếng bạo rống, tất cả cường giả đều xông giết đi ra, hóa thành từng thanh lợi kiếm, đâm thẳng vào trong đại quân Thí Thiên Minh. … Thật ra bẫy rập này là Tê Viên tộc mô phỏng bẫy rập mà năm đó Lục Ly từng bố trí ở Phàn Thành Vô Tẫn Thần Khư, Tứ trưởng lão và Bát trưởng lão báo lại sự việc ở Phàn Thành khi xưa, Đại trưởng lão nhờ vậy mới nghĩ ra kế sách này. Trước truyền tống đi một bộ phận cường giả, sau đó bọn hắn dùng ưu thế binh lực đánh giết số cường giả còn lại, quay đầu lại đi đối phó bộ phận cường giả bị truyền tống. Về phần Tộc Vương Mông tộc và Lưu tộc, cái này không cần bọn Đại trưởng lão đi quản, Tộc Vương Tê Viên tộc nói cứ giao cho hắn. Mặc dù đám người Đại trưởng lão không biết Tộc Vương sẽ đối phó hai tên cường giả đại viên mãn như thế nào, song bọn hắn rất tín nhiệm Tộc Vương Tê Viên tộc. Bọn hắn chỉ cần chấp hành mệnh lệnh, tận lực kích sát đám cường giả tiệm cận đại viên mãn là được. Toàn bộ cường giả Tê Viên tộc và các thế lực phụ dung đều hội tụ về đây, tổng cộng có chừng hai trăm ba mươi người, cường giả phía Thí Thiên Minh có gần ba trăm, nhưng giờ đã bị truyền tống đi hơn một trăm, chỉ còn lại hơn một trăm. Quân đội và Thánh Hoàng.... những lực lượng này không cần phải quá bận tâm, đối với cường giả tiệm cận đại viên mãn, đừng nói một ngàn vạn đại quân, dù là mấy trăm ức đại quân đều không đủ cho bọn hắn giết. Bởi thế ở trong mắt đám trưởng lão Tê Viên tộc, địch nhân chỉ bao gồm cường giả tiệm cận đại viên mãn, chỉ cần diệt sát những cường giả kia, như vậy trận chiến này liền thắng. Hơn hai trăm đánh hơn một trăm, đầu bên kia còn trong cảm giác bị trúng kế, khó miễn bối rối, quân tâm bất ổn, bên này lại sớm có chuẩn bị. Vừa rồi Đại trưởng lão đã truyền tin, nói hết thảy đều trong tầm khống chế, chỉ cần diệt sát cường giả tiệm cận đại viên mãn quân địch, trận chiến này liền tất thắng. Riêng tin tức Tộc Vương Tê Viên tộc còn sống, Đại trưởng lão vẫn chưa khuếch tán ra, chỉ giới hạn số ít trưởng lão biết được, quân đội và dân chúng hoàn toàn không nắm rõ thực tình. Bằng không làm sao dễ dàng truyền tống đi hơn trăm cường giả Thí Thiên Minh vậy được? Đây cũng là học theo cách làm của Lục Ly năm đó, trước diễn kịch khiến cho địch nhân buông lỏng cảnh giác, sau đó đúng vào thời khắc then chốt lại phái ra một ít quân sĩ, để một ít Thánh Hoàng ngụy trang thành chí cường giả hấp dẫn cường giả địch quân chú ý, cuối cùng thành công vận dụng tế đàn truyền tống tế đặc thù, chuyển dời một bộ phận địch nhân đi chỗ khác. Kế sách này kỳ thật rất đơn giản, khó là khó ở chỗ diễn kịch ngay trước mắt kẻ địch, phải khiến cho kẻ địch tin tưởng bọn họ chuẩn bị tử thủ, không có bất kỳ bố trí nào khác, khiến cho kẻ địch hạ thấp giới bị. Bằng không nhiều cường giả như vậy, một khi đề phòng lên, kế sách này sẽ rất khó thực thi. Ầm ầm ầm ầm! Bốn phương tám hướng đều truyền đến tiếng nổ, tiếng kêu thảm thiết, phía Tê Viên tộc có tương đối nhiều cường giả, cộng thêm Thí Thiên đang trong cơn hoảng loạn, bởi thế thoáng chốc bên này đã chiếm lấy thượng phong, vừa đối mặt liền đánh chết hơn mười tên cường giả tiệm cận đại viên mãn.
Chương 4809 Kim Hoàng Thương (2)
Quân đội trong thành cũng xông giết đi ra, kết hợp với quân đội tiếp viện bên ngoài, thoáng chốc thế cục bỗng trở nên vô cùng hỗn loạn, phía Thí Thiên Minh có hơn mười tên cường giả bị giết, lập tức cũng loạn thành một đoàn, chống đỡ chẳng hề có chút chương pháp nào, cứ thế bị Tê Viên tộc đè lên đánh. Trên không trung, hai cường giả đứng sừng sững, hai cường giả này ở ngay trên cao không vạn dặm, nhưng quân sĩ và cường giả phía dưới lại đều không thấy được. Hai người này là Tộc Vương Mông tộc và Lưu tộc, hai tộc cũng như Tê Viên tộc, đều chỉ có một tên cường giả đại viên mãn, tính là siêu cấp đại tộc. Hai Tộc Vương truyền âm cho nhau, cục diện dưới kia khiến bọn hắn không khỏi lo lắng, nếu còn không nghĩ cách, thế cục dưới kia chẳng mấy chốc sẽ sập bàn. Phải biết hai tộc bọn hắn có không ít cường giả bên dưới, một khi sập bàn, cường giả hai tộc cũng sẽ bị giết, hai tộc liền tổn thất thảm trọng. Vấn đề là một bộ phận cường giả bị truyền tống đi, nhìn lực độ truyền tống, đoán chừng đã bị chuyển dời đến vị trí tương đối xa xôi, không mất một canh giờ thì chắc không về được. Nhưng chiến cuộc dưới kia lại tuyệt đối không chống được quá một canh giờ, cùng lắm nửa canh giờ liền sập bàn, có lẽ một bộ phận cường giả có thể đào tẩu được, nhưng trận chiến này bọn hắn sẽ thua chắc. Tiêu tốn đại giá lớn như vậy, điều binh khiển tướng, hao phí vô số nhân lực vật lực tài lực, lại chỉ được đến một trường thảm bại? Đây là điều Tộc Vương hai tộc tuyệt không cho phép xảy ra, như thế bọn hắn tất sẽ thành trò cười cho toàn Thiên Vũ Tinh Vực, phải biết người Thiên Vũ Tinh Vực đều rõ ràng sự việc lần này là do bọn hắn giật dây. Vấn đề là, giờ bọn hắn không có binh để điều! Trong tộc quần bọn hắn còn có cường giả, nếu điều động toàn bộ tới, hai ba trăm cường giả tiệm cận đại viên mãn vẫn có thể kéo qua được. Nhưng nước xa không cứu nổi lửa gần, đợi cường giả bên kia tới, thi thể cường giả bên này sớm đã lạnh. Bọn hắn chỉ còn một cách, đó là đích thân ra tay! Đại viên mãn tấn công tiệm cận đại viên mãn, nói ra thực sự có chút dọa người, cũng tổn hại đến tự tôn và kiêu ngạo của bọn hắn, chuyện này mà truyền ra, thanh danh tất bị đả kích, thậm chí thành là trò cười cho rất nhiều cường giả đại viên mãn khác. Mông tộc và Lưu tộc cùng lúc tấn công Tê Viên tộc, lại trong tình thế Tộc Vương Tê Viên tộc sớm đã vẫn lạc, thế mà hai đại tộc còn phải xuất động đại viên mãn mới diệt được Tê Viên tộc? Chỉ nghĩ đến đó thôi, da mặt Tộc Vương hai đại tộc bất giác nóng lên. Chẳng qua bọn hắn cũng biết, nếu chiến bại, mặt mũi cũng sẽ mất sạch, ngược xuôi đều là mất mặt, vậy sao còn không ra tay, không ra tay trưởng lão tộc quần bọn hắn liền tử thương một nhóm lớn. Sau một hồi thương nghị, cuối cùng hai đại Tộc Vương quyết định âm thầm ra tay đánh lén, chỉ cần yên ắng diệt sát mười mấy trưởng lão chủ chốt của Tê Viên tộc, chiến cuộc sẽ lập tức nghịch chuyển. Chỉ cần bọn hắn không hiển lộ thân hình, vậy liền không lưu lại chứng cứ, bọn hắn cũng có thể phát thông cáo nói đấy chỉ là đồn thổi vô căn cứ... Hai đại Tộc Vương thương định xong xuôi, lập tức yên ắng từ hai hướng trái phải bay đi qua, chia nhau tìm kiếm cơ hội ám sát trưởng lão Tê Viên tộc. Đối với đại viên mãn mà nói, muốn giết cường giả tiệm cận đại viên mãn là điều hết sức đơn giản, bọn hắn nắm trong tay vô số thủ đoạn có thể vô thanh vô tức lấy mạng đối phương. Hai đại viên mãn một trái một phải bay xuống, rất nhanh Tộc Vương Lưu tộc đã tiềm nhập vào trong chiến trường bên phải, hắn khóa chặt một tên trưởng lão Tê Viên tộc, sau đó khe khẽ bắn ra một đạo chỉ phong, phần lưng trưởng lão Tê Viên tộc kia lập tức bị xuyên thủng. Tiếp ngay sau một cường giả gần đó được Tộc Vương Lưu tộc truyền âm, phối hợp ra tay công kích, trưởng lão này kia còn chưa kịp phản ứng là ai đánh lén thì đã bị oanh sát. - Tốt lắm! Tộc Vương Lưu tộc rất mãn ý, đánh lén cộng thêm cường giả bên mình phối hợp, phía Tê Viên tộc căn bản không phát hiện ra được. Giờ thế cục đang hỗn loạn như vậy, nơi nơi đều là công kích, hắn lại phóng thích công kích rất kín đáo, khó mà phát hiện ra được. Chỉ cần cường giả Tê Viên tộc không phát hiện, chuyện hắn ra tay sẽ không bị lộ, danh dự hắn liền sẽ được bảo vệ. - Ừm, trước giết Đại trưởng lão Tê Viên tộc cái đã! Tộc Vương Lưu tộc khóa chặt Đại trưởng lão Tê Viên tộc, bởi vì Đại trưởng lão Tê Viên tộc rất sinh mãnh, cầm lấy Chí Tôn thần binh, đã liên tục chém giết bảy tám tên cường giả phía bọn hắn. Chỉ cần giết đi Đại trưởng lão, sĩ khí Tê Viên tộc chắc chắn sẽ giảm mạnh. Thân hình hắn như quỷ mị lướt đến bên kia, mặc dù hắn lao đi giữa đám quân sĩ, song đám quân sĩ này lại không hề nhận ra. Quanh đây toàn là công kích phô thiên cái địa, lại không một đạo công kích nào có thể đánh trúng hắn, hắn khoái tốc áp sát đến chỗ Đại trưởng lão, rất nhanh đã đến nơi. Đại trưởng lão chính đang khai chiến với hai tên cường giả, Tộc Vương Lưu tộc truyền âm cho hai cường giả kia, sau đó trên mặt lộ ra sát ý nhàn nhạt, bắt đầu phóng thích công kích đánh lén. Choang! - Chết đi! Xoẹt! Ngay khi hắn vừa mới phóng thích công kích, mười tên trưởng lão Tê Viên tộc xung quanh bất ngờ đồng loạt phóng thích công kích cường đại về nơi hắn đang đứng, đồng thời không gian sau lưng hắn cũng bị xé nứt, tiếp đó một đạo sát cơ khủng bố từ bên trong khe nứt không gian truyền ra, một thanh trường thương lấp lánh ánh vàng cuốn theo khí tức xuyên thủng hết thảy đâm tới. - Kim Hoàng Thương? Tộc Vương Tê Viên tộc! Tròng mắt Tộc Vương Lưu tộc tộc đột nhiên trợn tròn, nét mặt chuyển vẻ sợ hãi. Tộc Vương Tê Viên tộc căn bản không chết, hơn nữa chiến lực rõ ràng còn mạnh hơn trước mấy lần! … Trưởng lão Tê Viên tộc quanh bốn phía tập kích tới, Tộc Vương Lưu tộc lại không quá để tâm, dù có thể mang đến cho hắn chút tổn thương, nhưng tuyệt đối không cách nào giết chết, khả năng trọng thương cũng không lớn.
Chương 4810 Tộc Vương Mông tộc vẫn lạc
Điều khiến hắn thực sự sợ hãi chính là trường thương đâm từ đằng sau, hắn có thể cảm nhận được chiến lực Tộc Vương Tê Viên tộc rõ ràng có đề thăng, một kích này hắn chống đỡ được, nhưng chắc chắn phải bị thương. Tộc Vương Tê Viên tộc là cường giả thuộc thế hệ trước cả hắn và Tộc Vương Mông tộc, chiến lực vốn đã mạnh hơn bọn hắn, bằng không hai tộc đã không cần phải liên hợp lại, chung tay đối phó Tê Viên tộc. Năm đó Tộc Vương Tê Viên tộc vẫn luôn một mực đè ép bọn hắn, nếu không phải mấy năm gần đây nghe nói Tộc Vương Tê Viên tộc chết rồi, bọn hắn sao dám mạo muội hành động? Binh khí nổi tiếng nhất của Tộc Vương Tê Viên tộc chính là thiết côn đang ở trong tay Đại trưởng lão, bởi thế ngay khi Đại trưởng lão cầm ra thiết côn kia, Tộc Vương Mông tộc và Lưu tộc đều vô thức cho rằng Tộc Vương Tê Viên tộc thật chết rồi, rốt cuộc Tộc Vương Tê Viên đã sống quá lâu, tính ra thọ nguyên hẳn cũng nên hao hết. Thời khắc then chốt, Tộc Vương Lưu tộc lại có chút hốt hoảng, hắn có hai lựa chọn, hoặc là liều mạng tử chiến, chỉ cần không bị Tộc Vương Tê Viên tộc đánh chết, đợi đại viên mãn Mông tộc tới liên thủ hợp kích, sau cùng kẻ chết chắc chắn là Tộc Vương Tê Viên tộc. Ngoài ra còn một lựa chọn khác chính là lập tức thoát đi, như vậy hắn đủ tự tin có thể sống sót thoát khỏi chỗ này. Giữa lúc ngàn cân treo sợi tóc, Lưu tộc Tộc Vương quyết định đào tẩu, bởi vì hắn sợ lưu lại sẽ bị Tộc Vương Tê Viên tộc chém giết. Chiến lực Tộc Vương Tê Viên tộc đột nhiên tăng mạnh, mang đến cho hắn bóng mờ tâm lý. Hơn nữa chuyện lần này ngay từ đầu đã là bẫy rập, là bẫy rập do Tộc Vương Tê Viên tộc tinh tâm thiết kế. Bởi vậy Tộc Vương Lưu tộc không khỏi có chút hoảng loạn, hắn sợ bị Tộc Vương Tê Viên tộc lừa giết. Oanh! Trường thương đâm lên lưng Tộc Vương Lưu tộc, sau đó tựa như một đóa hoa huyết nổ tung, phần lưng hắn bị nổ cho be bét máu thịt, chỉ là ngay lúc bị đánh trúng, thân ảnh hắn đột nhiên tan biến, công kích của đám trưởng lão còn lại đều rơi vào khoảng không, Tộc Vương Lưu tộc đã trực tiếp vận dụng thần thông cường đại, cường hành thoát đi. - Hừm... Chiến đấu bên này kinh động tất cả cường giả quanh bốn phía, Tộc Vương Tê Viên tộc cũng hiển lộ ra từ trong hư không. Mặc dù hắn nhìn qua có vẻ sắp gần đất xa trời, nhưng xách lấy trường thương màu hoàng kim, phong thái vẫn uy nghiêm lẫm liệt, trên thân tán phát khí thế mênh mông, ép cho vô số cường giả hít thở không thông. Sát khí trên người hắn cực kỳ khủng bố, như là một phiến huyết hải, khiến vô số cường giả Thí Thiên Minh kinh hãi từ tận sâu trong linh hồn. - Tộc Vương Tê Viên tộc! - Tộc Vương! Vô số tiếng kinh hô vang lên, một bên là sợ hãi và chấn kinh, một bên khác cũng là chấn kinh, nhưng là chấn kinh vì cuồng hỉ. Trong Thí Thiên Minh có ba đại tộc trước kia là tộc quần phụ dung Tê Viên tộc, đối với Tộc Vương Tê Viên tộc, bọn hắn e sợ từ tận cốt tủy, nhiều năm tích uy, vừa thấy Tộc Vương Tê Viên tộc, bọn hắn liền bất giác run rẩy. - Giết... Bên phía Tê Viên tộc sĩ khí đại chấn, Tộc Vương còn sống, hết thảy đều là bố cục được Tộc Vương sắp đặt, bọn hắn còn có gì phải sợ, ai nấy đều điên cuồng lao lên tấn công. Bên phía Thí Thiên Minh lại bối rối không thôi, thoáng chốc đã chết đi thêm mấy tên cường giả đại viên mãn. - Mông Chí! Tộc Vương Tê Viên tộc đột nhiên nhìn về một hướng, cười lạnh nói: - Đi ra đánh một trận? Hay là ngươi tính vứt bỏ cường giả trong tộc, học theo Lưu Cố, trốn đi mất dạng?! Từ trong hư không bên kia, một thân ảnh dần hiện ra, Tộc Vương Tê Viên tộc đã nói vậy rồi, hắn còn có thể làm gì? Dù chết cũng phải chiến một trận rồi tính, hắn không thốt nửa lời, cứ thế vút lên không trung, Tộc Vương Tê Viên tộc lao lên theo, trước khi đi bỏ lại một câu: - Chém tận giết tuyệt kẻ địch xâm phạm, không chừa một ai! Hai đại viên mãn bay ra khỏi giới diện, một khi đại viên mãn toàn lực ra tay, sức phá hoại quá lớn, mặc dù Tê Viên Giới rất lớn rất, nhưng vạn nhất sụp đổ mất thì sao? Hai đại viên mãn rời đi, chiến đấu bên này lại càng thêm kịch liệt. Tê Viên tộc sĩ khí đại chấn, hận không thể chém tận giết tuyệt hết thảy địch nhân. Ở chiều ngược lại, Thí Thiên Minh cũng không cam tâm thất bại, liều mạng tử chiến, hi vọng có cơ hội lật bàn. Đáng tiếc số lượng cường giả chênh lệch quá xa, cộng thêm trong tay Đại trưởng lão có Chí Tôn thần binh, chiến lực Đại trưởng lão cũng cực kỳ khủng bố, chỉ sau gần nửa canh giờ, chiến cuộc về cơ bản đã ổn định, phía Tê Viên tộc tất thắng. Cường giả Thí Thiên Minh còn sót lại không khỏi tuyệt vọng, thực ra bọn hắn vốn có cơ hội lật bàn, đó chính là Tộc Vương Lưu tộc giết ngược trở về, đáng tiếc mãi mà vẫn không thấy Tộc Vương Lưu tộc đâu. Đương nhiên, trong lòng bọn họ vẫn còn một tia hi vọng hão huyền, đó chính là Tộc Vương Lưu tộc và Tộc Vương Mông tộc liên thủ diệt sát Tộc Vương Tê Viên tộc, khi ấy thế cục cũng có thể nghịch chuyển. Đây cũng là nguyên nhân khiến bọn hắn kiên trì chứ không tán loạn. Nửa canh giờ sau, phía Thí Thiên Minh cầm cự hết nổi, cường giả đã chết đi hơn phân nửa, số còn lại gần như đều mang thương, nếu còn không rút, vậy thì toàn bộ đều phải bỏ mạng ở đây. Sau cùng, trưởng lão phía Lưu tộc rút đi đầu tiên, bởi vì Tộc Vương bọn hắn bị thương đào tẩu, quân tâm bọn hắn càng thêm bất ổn, cũng là bên trước nhất nảy sinh ý định triệt thoái. Lần này mặc dù hai tộc tham chiến, song lại không công khai tuyên chiến, bởi thế bọn hắn không có quyết tâm sống mái như của Thí Thiên Minh. Dù chiến bại thì cũng không thương tổn đến căn bản, vậy nên đương nhiên sẽ không liều mạng. Ngay khi cường giả Lưu tộc vừa bất ngờ rút lui, số cường giả còn lại lập tức hoảng, dồn dập trốn theo. - Truy kích! Đại trưởng lão phấn chấn hạ lệnh, đồng thời truyền âm cho các trưởng lão khác: - Một đường đuổi giết đi qua, truy kích đến thẳng địa bàn Lưu tộc và Mông tộc, tận lực chém giết toàn bộ kẻ địch tới phạm, đánh đau đánh tàn Lưu tộc và Mông tộc, triệt để hủy diệt Thí Thiên Minh!
Bình luận facebook