-
Chương 4651-4655
Chương 4651 Vạn kiếp bất phục (2)
- Những cường giả này thật sự nghe lời Lục Ly? Các trưởng lão của Hồ tộc đã sớm nhận ra Lục Ly, thấy các cường giả trông chờ vào Lục Ly, cường giả Hổ tộc cũng có lòng muốn chết rồi. Lần này sợ là Hổ tộc không chết thì cũng thiệt hại nặng, không phải Lục Ly đã đến Tiên Vực rồi sao? Tại sao lại quay lại? Còn mang theo nhiều cường giả trở về như vậy nữa, trong đó còn có một Đại Viên Mãn… - Điều kiện? Lục Ly trầm ngâm một hồi, hắn thực sự không phải là một người ham giết chóc, lần này không phải Yểm tộc chọc giận Tử Thần, hắn cũng không rảnh hơi mà đi gây sự với Yểm tộc cho phiền phức. Suy cho cùng thì Yểm tộc cũng có hai Đại Viên Mãn, nếu gây sự quá trớn sợ là sau này Yểm tộc sẽ nổi điên, cuộc sống của Tử Thần sẽ rất buồn. Đám người Tiểu Bạch không thể cứ đợi như vậy được, một khi Tiểu Bạch rời khỏi, dựa vào Tử Thần làm sao có thể ngăn cản được Đại Viên Mãn của Yểm tộc? - Không đúng… Lục Ly nhanh chóng tỉnh lại, lần này hắn đã giết rất nhiều trưởng lão của Yểm tộc, đã là kẻ thù không đội trời chung. Cho dù cuộc đàm phán lần này thành công, Yểm tộc nhận thua, tạm thời không gây phiền phức cho Tử Thần, sau này chắc chắn sẽ nghĩ mọi cách tiêu diệt Tử Thần. Yểm tộc là bá chủ của Thiên Loạn Tinh Vực, điều quan trọng nhất để trở thành bá chủ là gì? Thực lực, thứ hai là uy danh, không có uy danh cho dù có thực lực cũng dễ dẫn đến bước suy bại, thậm chí là bị vô số thế lực đại tộc liên thủ lại tiêu diệt. Lần này Yểm tộc nhận thua, thanh danh coi như mất sạch, địa vị bá chủ của Yểm tộc đang lung lay chực đổ, đại tộc dưới trướng Yểm tộc đương nhiên cũng sẽ nổi lòng khiêu chiến. Yểm tộc muốn giữ vị trí bá chủ thì phải làm sao? Đương nhiên là rửa sạch mọi nhục nhã, tiêu diệt Tử Thần rồi. Đám người Tiểu Bạch không thể cứ mãi đợi ở đây, cho dù trong thời gian ngắn có thể gây áp lực lên Đông Cảnh không dám làm loạn, sau mấy ngàn năm Đông Cảnh Chi Vương có thể sẽ từ trần, đến lúc đó nhận được thông tin này, Yểm tộc chắc chắn sẽ có hành động. Bây giờ đã kết thù rồi, còn là kẻ thù không đội trời chung, thế thì không cần phải nương tay nhân từ nữa. Chắc chắn sẽ dồn hết sức mạnh khiến Yểm tộc, Hổ tộc, Lang Định tộc phải bị tổn thương nặng nề, lần này chính là đánh cho bọn họ sợ, đánh cho bọn họ tàn tạ, khiến bọn họ không thể tự lo được cho bản thân. Các đại tộc xếp từ thứ hai đến thứ năm trong Thiên Loạn Tinh Vực đều rất mạnh, một khi Yểm tộc xảy ra vấn đề, bọn họ sao có thể không động lòng. Nếu mấy đại tộc liên thủ lại, Yểm tộc có thể sẽ bị diệt tộc. - Giết hết tất cả! Nghĩ đến đây, Lục Ly không do dự nữa, tức giận hét lên. Ngay khi giọng nói của Lục Ly vang lên, đám người Vũ đại nhân lập tức dốc hết toàn lực ra tay, còn đám người tam trưởng lão thì kêu gào thảm thiết. - Đám cường giả này vậy mà lại nghe theo lời của cấp Đế, lẽ nào cấp Đế đó cũng là đại tộc chi tử của Đông Cảnh? Nhưng mà sao cảm giác cứ như nhân tộc nhỉ? Hơn nữa còn có hơi quen mặt? Tam trưởng lão Yểm tộc vô cùng kinh ngạc, trưởng lão Hổ tộc cũng bị thương nặng, hắn tức giận quát lên, khiến tam trưởng lão bỗng chốc sựt tỉnh: - Lục Ly, cho dù lão phu biến thành ma cũng sẽ không buông tha cho ngươi. - Lục Ly? Lục Ly! Tuần Tra Sử của Tử Thần? Chính là hắn! Tam trưởng lão cuối cùng cũng bừng tỉnh, trước đây hắn từng xem qua tư liệu của Lục Ly, nhưng mà thân là tam trưởng lão của Yểm tộc nên hắn cũng chẳng mấy để tâm lắm đến thứ này. Đừng nói là một Tuần Tra Sử, thứ duy nhất trong Tử Thần có thể lọt vào mắt hắn, cũng chỉ có chín Đầu Sỏ thôi. Nghe nói Lục Ly đã vào Tiên Vực? Đám cường giả đó đều là do hắn dẫn đến sao? Đám cường giả đó đều đến từ Đông Cảnh? Còn có Đại Viên Mãn, chẳng lẽ Lục Ly và Đông Cảnh Chi Vương có quan hệ? Từng suy nghĩ lóe lên trong đầu hắn, tam trưởng lão khẽ nhúc nhích môi, truyền âm cho Lục Ly: - Lục Ly, có gì từ từ nói, bảo bọn họ dừng tay. Lần này Yểm tộc bọn ta nhận thua, ngươi muốn ra điều kiện gì thì tùy ngươi, cho dù là gả Diên tiểu thư của bọn ta cho ngươi cũng không phải là không được. Dừng chiến trước đi? - Diên tiểu thư? Lục Ly sững sờ, sau đó cười khẩy một tiếng, hắn truyền âm đáp: - Nói cái gì cũng vô dụng thôi, lần này không những ta phải giết hết các ngươi, còn phải giữ Cô Tổ của các ngươi lại, khiến Yểm tộc các ngươi vạn kiếp bất phục! Kết cục cuối cùng của đám người tam trưởng lão bọn họ không nằm ngoài dự đoán, tất cả đều tử trận. Đông Vương Tháp của Tiểu Bạch, thiên phú thần thông của Kỳ Sư Sư, chiến lực mạnh mẽ của Vũ đại nhân, cộng thêm đòn đánh lén của Lục Ly. Tập hợp những thứ này đừng nói là đám người tam trưởng lão, dù có gấp đôi số cường giả đó cũng có thể dễ dàng bị giêt chết. Đó là do Tiểu Bạch còn chưa thi triển Thôn Thiên Thần Kỹ, nếu không trận chiến đã kết thúc từ sớm rồi. Trận chiến lần trước Tiểu Bạch thi triển Thôn Thiên Thần Kỹ mấy lần liền, tổn thương nguyên khí, cho nên khoảng thời gian này không sử dụng vẫn tốt hơn. Đến khi cường giả cuối cùng bị giết chết, Tiểu Bạch mới chui ra, giọng điệu có hơi bất mãn: - Lão đại, chiến thuật mà ngươi đặt ra đúng là vô vị quá đấy, ta còn chưa động thủ, cứ bắt kiểm soát Đông Vương Tháp mãi. Chẳng thú vị, chán ngắt. - Chỉ cần thắng là được, cách này là cách thắng dễ dàng thoải mái nhất, lẽ nào ngươi muốn bọn ta có người chết hoặc bị thương ngươi mới vừa lòng sao? Lục Ly nở nụ cười gượng gạo, sau đó truyền âm nói: - Tiểu Bạch, ngươi có thể nhờ Vẫn đại nhân một chút được không? Bảo hắn cố gắng giết tên Đại Viên Mãn Yểm tộc này đi, đương nhiên… trước tiên là không thể gây phiền phức cho các ngươi được! - Ha ha ha! Tiểu Bạch mỉm cười truyền âm: - Có thể gây rắc rối gì chứ? Chỉ là một Yểm tộc nhỏ bé thôi mà, ta biết bọn họ có quan hệ rất tốt với hai đại tộc ở Tiên Vực. Cũng chính là nói bọn họ dâng lễ cho hai đại tộc đó để duy trì quan hệ. Nhưng hai đại tộc đó cũng chẳng coi ra gì, cho nên không cần kiêng dè, cho dù có tiêu diệt Yểm tộc cũng không sao!
Chương 4652 Cô Tổ, chết!
Tiểu Bạch suy nghĩ một lúc rồi truyền âm mấy câu cho Vũ đại nhân, thân hình Vũ đại nhân bay lên, đi tìm đám người Vẫn đại nhân, truyền đạt ý của Tiểu Bạch. Vẫn đại nhân là thuộc hạ trung thành nhất của Đông Cảnh Chi Vương, đã đi theo Đông Cảnh Chi Vương mấy mươi vạn năm, đương nhiên cũng đặc biệt nuông chiều Tiểu Bạch. Nếu không, một Đại Viên Mãn sao có thể làm hộ vệ? Cho dù Đông Cảnh Chi Vương miễn cưỡng hạ lệnh cũng không được. Vẫn đại nhân đang chiến đấu cùng Cô Tổ trong hư không cách đó hàng trăm vạn dặm, sau khi Vũ đại nhân truyền âm sang, Vẫn đại nhân không tiếp tục chơi với Cô Tổ nữa, trong mắt cũng lộ ra một tia sát khí. Trận chiến ở đằng kia đột nhiên trở nên ác liệt, Vũ đại nhân từ xa nhìn lại, phát hiện trong hư không nứt ra những khe nứt dài đến vạn dặm, còn có những lỗ thủng đáng sợ, hắn thấy hơi sợ, cũng không dám nhìn thêm mà nhanh chóng lùi lại. Bọn họ quay về Cửu Đấu giới, đợi Vẫn đại nhân trở về. Lục Ly có hơi vội, Tiểu Bạch lại làm ra vẻ thờ ơ, hắn nhìn Lục Ly đi qua đi lại, mỉm cười nói: - Lão đại, ngươi đừng có đi tới đi lui nữa, cứ đợi đi. Vẫn gia gia là một trong những đại tướng dưới trướng cha ta, kể từ khi hắn trở thành Đại Viên Mãn, Đại Viên Mãn chết trong tay hắn ít nhất cũng có ba người, Yểm tộc này có là gì. Nếu ngươi không tin, ngươi hỏi Sư Sư tiểu thư xem. - Lục Tiểu Bạch! Kỳ Sư Sư trừng mắt nhìn Tiểu Bạch nói: - Đã nói rồi, gọi là Sư Sư, ngươi lại gọi là tiểu thư rồi? Ngươi đang xem thường Kỳ Sư Sư ta đấy? - Sao có thể? Sao có thể? Tiểu Bạch xua tay, cười toe toét nói: - Sư Sư, đừng tức giận mà, ngươi như vậy rất giống con mèo con đang tức giận lắm đấy, không những không làm người khác sợ, ngược lại còn vô cùng đáng yêu. - Hừ! Kỳ Sư Sư hừ một tiếng, mới nhìn Lục Ly ôn tồn nói: - Lục đại ca cứ yên tâm, Vẫn đại nhân quả thật rất mạnh, theo như ta đoán, không tới nửa canh giờ nửa, hắn nhất định sẽ chiến thắng trở về, tên Đại Viên Mãn của Yểm tộc kia có muốn chạy cũng không chạy thoát. Vẫn đại nhân có một loại thiên phú thần thông rất mạnh, chỉ là yếu hơn Đông Vương một chút chút mà thôi. - Lão đại! Tiểu Bạch lại bẽn lẽn bước lại nói: - Ngươi xem, thái độ nàng ấy đối với ta, còn có đối với ngươi nữa. Rõ ràng là có vấn đề, đã gọi là Lục đại ca rồi, chậc chậc. Lão đại ngươi nhất định phải thận trọng, nếu không Sương tẩu tử sẽ giết ta mất. - Ha ha! Lục Ly không giải thích nữa, hắn nhìn Tiểu Bạch một cách giận dữ và buồn cười, hắn ngồi xuống yên lặng chờ đợi. Quả nhiên nửa giờ sau, một thân ảnh liền bay ra, đó chính là Vẫn đại nhân. Lục Ly đứng dậy, lo lắng nhìn Vẫn đại nhân, nếu có thể giết chết Cô Tổ, đối với Yểm tộc mà nói là một đả kích có sức hủy diệt. Lục Ly tin những đại tộc khác chắc chắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội này, Yểm tộc không chắc sẽ bị tiêu diệt, nhưng chí ít vị trí bá chủ sẽ bị lung lay, hàng ngàn hàng vạn năm tiếp sau đó chỉ có thể tự lo thôi. Vẫn đại nhân khẽ gật đầu, Lục Ly thả lỏng toàn thân, cúi đầu cảm tạ: - Cảm ơn Vẫn đại nhân, ân tình này Lục Ly không biết báo đáp thế nào… - Ngươi không cần báo đáp! Vẫn đại nhân xua tay nói: - Ta chỉ vì Tiểu Bạch, nói tới khoảng thời gian Tiểu Bạch ra đời cũng đã phiền ngươi chăm sóc. Sau khi nói xong, hình bóng của Vẫn đại nhân lại biến mất, hắn không còn để ý đến Lục Ly nữa. Lục Ly chần chờ một hồi, hưng phấn nói: - Đi, trước tiên chúng ta tới Hắc Man Giới xem thử tình hình, nếu chín Đầu Sỏ Tử Thần giết chết mười cường giả còn lại, thế thì lần này thắng chắc rồi! Kết quả còn chưa đến được Hắc Mạn giới, Nhung Hoàng đã nhận được tin tức, trận chiến bên Hắc Mạn giới đã kết thúc rồi. Chín Đầu Sỏ Tử thần ra tay, chỉ chạm mặt đánh lén thì đã giết được năm cường giả. Còn lại năm cường giả đã bỏ chạy, nhưng bọn họ có thể chạy thoát khỏi sự truy sát của chín Đầu Sỏ sao? Đây mới là tổ tông của giới sát thủ. Chín Đầu Sỏ truy sát cả nửa ngày, giết được ba cường giả, rồi lại tiếp tục truy sát một ngày nữa, tất cả cường giả đều bị giết chết, một tên cũng không chạy thoát. Lần này, ngoại trừ Yểm tộc còn có những đại tộc khác cộng lại cũng hơn bốn mươi cường giả, bây giờ đã giết được ba mươi sáu người, cùng với một Đại Viên Mãn là Cô Tổ. Đợt vây giết lần này cơ bản đã thất bại, còn là đại bại. Chỉ còn lại cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, đương nhiên còn có mấy nghìn vạn quân đội. Tử Thần đã phát động toàn diện, vô số sát thủ như ong vỡ tổ, mấy nghìn vạn quân đội này dự là sẽ rất thảm, đối diện với sự báo thù điên cuồng của Tử Thần, không có sự hỗ trợ của cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, đồ sát những đội quân này là chuyện rất dễ dàng. - Đi thôi, chúng ta về Thiên Việt Thành! Lục Ly không dám lo những chuyện còn lại, chỉ còn lại có mấy chí cường giả, chín Đầu Sỏ mà ra tay thì chắc có thể chạy thoát, hoặc cũng có thể bị giết. Mấy nghìn vạn đội quân đó nhất định cũng sẽ bị thủ tiêu phần lớn, số còn lại đã tháo chạy. Cục diện sau đó, Lục Ly cũng không cần quá lo lắng, Tử Thần của Cô Tổ nhất định sẽ tuyên dương rùm beng, đồng thời lợi dụng tình hình để trấn áp Yểm tộc, lúc đó cũng có thể liên hệ với những đại tộc kia ra tay với Yểm tộc. Chín lão già ở Tử Thần đó đúng là nhân tinh mà, giỏi nhất là mấy âm mưu quỷ kế như vậy, cho nên hoàn toàn không cần Lục Ly phải bận tâm. Lần này nguy cơ của Tử Thần đã qua đi, có thể nhận được lợi ích rất lớn, thế thì phải chờ xem hành động tiếp theo đây của chín Đầu Sỏ rồi. Đám người Lục Ly bay một mạch đến Thiên Việt giới, sau nửa tháng đã đến được Thiên Việt giới, Nhung Hoàng thấy bọn họ tiến về phía Thiên Việt Thành. - Hửm… Lục Ly nhìn xuống và thấy có ít nhất hàng vạn võ giả đang đứng ngay ngắn bên ngoài thành, đứng đầu là Dực Hoàng, còn có rất nhiều trưởng lão, và vô số đệ tử Lục minh, người nhà người thân của hắn cũng đang chờ bên dưới.
Chương 4653 Đệ đệ xả giận giúp ngươi
- Hoan nghênh Tuần Tra Sử của chúng ta trở về! Khi đám người Lục Ly bay xuống, Dực Hoàng mỉm cười nói, cả mấy vạn võ giả từ phía sau cúi đầu chào, đồng thời hô to: - Hoan nghênh Tuần Tra Sử trở về! Lục Ly cũng không quá kích động, sở dĩ Tử Thần làm như vậy là bởi vì hắn đã lập công lớn, cũng là bởi vì Tiểu Bạch và Kỳ Sư Sư, làm như vậy là cũng nên, và cũng là bắt buộc. Hắn nhìn chằm chằm vào Lục Nhân Hoàng và thê thiếp của ông ta trong đám người, trên mặt lộ ra nụ cười rạng rỡ. Trở về thì tốt, cảm giác giống như linh hồn lang thang bên ngoài được trở về, tìm được cội nguồn. Thiên Loạn Tinh Vực gần đây đều đang chú ý tới trận chiến của Tử Thần, tình huống bên đó rất nhanh đã được điều tra ra, tin tức cũng dùng tốc độ khủng khiếp truyền đi, cả Thiên Loạn Tinh Vực đều chấn động. Đồng thời trinh sát của Tử Thần trên Thiên Loạn Tinh vực cũng bắt đầu truyền đi tin tức Cô tổ bị giết, hơn ba mươi tên cận Đại Viên Mãn bị diệt. Sau khi tin tức này được truyền đi, suy nghĩ đầu tiên của các đại thế lực ở Thiên Loạn Tinh Vực chính là đây là tin vịt. Tử Thần rất mạnh! Nhưng Tử Thần chỉ có chín cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, thế nhân có thể chấp nhận và hiểu được rằng bọn họ có thể diệt mười mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy diệt hết hơn ba mươi cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, còn diệt hẳn một Đại Viên Mãn, như vậy sao cảm giác giống như một câu nói đùa vậy... Không ngừng có tin tức truyền đến, trinh sát ẩn núp xung quanh đây, còn có tin tức từ Hồ tộc, Ngu tộc, Lang Đinh tộc truyền đến cũng đều đã xác nhận tính chân thực của tin tức này. Ngoài ra bên phía Yểm tộc cũng xuất hiện tình huống, Yểm tộc rối loạn, hơn nữa vô số cường giả và quân lính bên ngoài Yểm tộc cũng bắt đầu rút về. Đội quân vây quanh phạm vi bên ngoài Tử Thần đều đã bắt đầu tan tác, đủ loại tin tức tổng hợp lại, cho dù võ giả của Thiên Loạn Tinh Vực không tin cũng phải tin. Yểm tộc vẫn chưa bác bỏ tin đồn, như vậy cũng đã nói rõ một Đại Viên Mãn của Yểm tộc thật sự đã chết rồi! Mấy ngày sau, Tử Thần đưa ra một thông báo --- bên trên nói rằng Tử Thần đã thành công đánh tan đại quân và cường giả bao vây Tử Thần lần này, thành công đánh chết cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn thứ ba mươi tám. Yểm tộc tàn bạo bá đạo, nhiều lần ức hiếp những tiểu tộc thế lực nhỏ, Tử Thần hiệu triệu tất cả đại tộc quần của Thiên Loạn Tinh vực cùng liên thủ lại tiêu diệt Yểm tộc. Tin tức từ phía quốc gia thông báo, lần này là đánh thật rồi, hơn nữa Tử Thần còn hiệu triệu tất cả tộc đàn cùng liên hợp lại phản kháng sự bá quyền của Yểm tộc, tin tức này càng khiến Thiên Loạn Tinh Vực oanh động. Mấy năm gần đây Tử Thần đã đắc tội với không ít kẻ thù, Yểm tộc thì sao? Càng đắc tội nhiều hơn. Sở dĩ Bá Vương trở thành Bá Vương, khẳng định đã thông qua việc trấn áp những tộc đàn còn lại mới có thể chứng minh sự cường đại của bọn họ. Con đường Bá Vương là con đường máu tanh, đó là con đường thi cốt, tộc đàn qua nhiều năm bị Yểm tộc công kích, trấn áp có vô số kể. Thực lực của Yểm tộc vẫn luôn rất mạnh, những tộc đàn do bị trấn áp, bị khinh thường, bị công kích mà tổn hại cực lớn đến nguyên khí không dám làm xằng làm bậy, đều chỉ có thể nhận tội, chỉ có thể núp ở một góc run rẩy. Mà một khi Yểm tộc trở nên yếu đi, một khi có cơ hội có thể dùng được thì vô số tộc đàn ẩn núp trong góc tối tăm sẽ xông tới giống như những con rắn độc, cắn từng miếng từng miếng đến khi Yểm tộc chết đi mới thôi. Chứ đừng nói là bên dưới Yểm tộc còn có tứ đại tộc quần, mà tứ đại tộc này vẫn luôn bị Yểm tộc trấn áp, cũng vẫn luôn chờ đợi cơ hội, hiện giờ dường như... cơ hội tới rồi? Yểm tộc phản ứng rất nhanh, bọn họ đầu tiên rút lui toàn diện, thậm chí còn từ bỏ khống chế một số tài nguyên ở biên giới, chỉ phòng thủ ở mười tám mặt biên giới gần Yểm tộc, đây là biên giới trung tâm của Yểm tộc, là biên giới tài nguyên lớn nhất. Ngoài ra Yểm tộc còn đưa ra thông cáo, giữa bọn họ và Tử Thần không chết không ngừng lại, đồng thời bọn họ cũng truyền tin tức về Tiên Vực, ít ngày nữa viện quân của Tiên Vực sẽ dến, bất cứ đại tộc và thế lực nào dám can đảm đối địch với Yểm tộc đều sẽ bị Yểm tộc trả thù tàn nhẫn. Thông cáo này vừa xuất hiện đã xác nhận thông cáo mà Tử Thần đưa ra là thật, cũng khiến rất nhiều đại tộc rục rịch ngóc đầu dậy lập tức tạm thời không dám có cử động gì nữa. Quan hệ giữa Yểm tộc và mấy đại tộc Tiên vực rất tốt là sự thật, cũng thường hay có công tử, tiểu thư của đại tộc Tiên vực đến Yểm tộc du ngoạn, Yểm tộc còn có thể dẫn theo mấy công tử, tiểu thư của đại tộc kia rêu rao du ngoạn khắp nơi, giống như sợ không có ai biết chỗ dựa của bọn họ vậy. Cho dù nói thế nào, ít nhất Yểm tộc sẽ không dám có hành động gì trong khoảng thời gian ngắn, nguy cơ của Tử Thần xem như hoàn toàn được giải trừ, hơn nữa Yểm tộc cũng trở thành một miếng thịt thơm ngon béo bở, bị vô số hổ sói nhìn chằm chàm, có thể bị cùng lúc tấn công bất cứ lúc nào. Thực lực của Tử Thần khiến cho cả Thiên Loạn Tinh Vực phải sợ ngây người. Trước kia chỉ nói chín đại Đầu Sỏ Tử Thần liên thủ không sợ Đại Viên Mãn, nhưng hiện giờ có thể giết được Đại Viên Mãn rồi? Còn có thể thoải mái giết hơn ba mươi cường giả gần đến Đại Viên Mãn như vậy? Tử Thần trong mắt rất nhiều thế lực đã trở thành đối tượng không thể chọc tới, hạng của bọn họ cũng bay thẳng lên, trở thành thế lực cường đại đứng trong mười hạng đầu của Thiên Loạn Tinh Vực. Tất cả đầu lĩnh Tử Thần đều trở về, lúc này đều đang tụ tập ở Lục phủ, trước tiên tới bái kiến Lục Tiểu Bạch và Kỳ Sư Sư. Tiểu Bạch không gặp bọn họ, trong lòng hắn chín đại Đầu Sỏ Tử Thần chẳng qua chỉ là tôm tép, hắn vốn không để ý tới.
Chương 4654 Đệ đệ xả giận giúp ngươi (2)
Hắn lúc này đang ở cùng với đám người Lục Linh Bạch, Hạ Sương, Bạch Thu Tuyết, Khương Khởi Linh, đám nữ tử đều đag vây xung quanh Tiểu Bạch, nhất là tình cảm giữa Tiểu Bạch và Bạch Hạ Sương vô cùng tốt, trước kia khi Lục Ly không có thời gian chăm sóc Tiểu Bạch, thì đều theo chân Bạch Hạ Sương. - Sương tỷ, ta không ăn, ăn không trôi nha! - Sương tỷ, ngươi đừng xoa đầu của ta được không, ta đã lớn rồi mà! - Sương tỷ, ngươi đừng nhìn ta mà cười như vậy, ngươi cũng không phải nương của ta. Được rồi... ta sai rồi, Sương tỷ, ngươi đừng đánh ta nữa mà! Ta sai rồi mà, ta dập đầu với ngươi mà! Bên trong hậu viện Lục phủ, đám người Lục Linh nhìn một màn này, Tiểu Bạch mặc dù còn biến thành người, nhưng vẫn là một tên dở hơi, cộng thêm tình cảm giữa Tiểu Bạch và Lục Ly, cùng với tình cảm với các nàng, tất cả mọi người đều cảm thấy Tiểu Bạch không giống như Đông Cảnh thiếu chủ cao cao tại thượng, ngược lại càng giống như đệ đệ không hiểu chuyện, nghịch ngợm gây sự với các nàng vậy. Tiểu Bạch nhìn đám nữ tử, trong mắt đều là sự dịu dàng, đây không phải tình cảm nam nữ, mà càng giống loại cảm xúc quấn quít với người thân hơn. Ở Tiên vực trừ người cha bảo thủ kia của hắn ra, còn lại hắn đều cảm thấy đều không phải người thân, cho dù đám người Vũ đại nhân đối xử với hắn vô cùng tốt, hắn lại cảm giác dường như có sự ngăn cách. Chỉ có đám người Lục Ly, Bạch Hạ Sương mới khiến cho Tiểu Bạch cảm giác được sự ấm áp của tình thân. Ngay lúc này, Tiểu Bạch thậm chí không muốn trở về, thầm muốn mãi mãi ở lại đây, mãi mãi cho đến lúc già. - Tiểu Bạch, ngươi nói thật đi! Bạch Hạ Sương cầm một linh quả lên cắn một miếng, sau đó cười híp mắt hỏi: - Kỳ Sư Sư tiểu thư kia có phải là người yêu của ngươi không? Ta cảm thấy ánh mắt nàng ta nhìn ngươi bất đồng nha. - Nói bừa! Tiểu Bạch trợn trắng mắt nói: - Không có chuyện đó đâu, ta không có quan hệ gì với nàng ta hết, nàng ta tới đây hoàn toàn là vì lão... Tiểu Bạch thiếu chút nữa lỡ miệng nói ra, vội vàng dừng lại, nhưng Bạch Hạ Sương cảm giác được, trừng mắt nói: - Nói thật, đừng gạt ta, hài tử ngươi không thành thật chút nào cả. Có nói hay không, không nói ta véo tai ngươi đấy! - Thật sự không có! Tiểu Bạch lắc đầu nói: - Ta và nàng ta không giống nhau, nàng ta là thú, bản thân ta cảm thấy mình là người, người thú không cùng thế giới. À à... Sương tỷ, ngươi phải giám sát kỹ vào, đừng để nàng ta câu dẫn lão đại chạy mất đấy! - Hả? Đám Bạch Hạ Sương lập tức trở nên khẩn trương. Kỳ Sư Sư rất đẹp, còn là thiếu tộc trưởng Huyền Cảnh, lực chiến đấu cao cường, quan trọng nhất là Tiên Hồ tộc, mị thuật vô song, nếu quả thật câu dẫn Lục Ly thì với sức chống cự của Lục Ly với sắc đẹp mà nói, khả năng bị câu dẫn mất đạt tới chín phần. - Được rồi, không cần ở sau lưng nói xấu người khác đâu, Sư Sư tiểu thư có đại ân đối với chúng ta đấy! Lục Linh nói một câu, sau đó đứng dậy nói: - Tiểu Bạch, chín đại Đầu Sỏ Tử Thần ở bên ngoài vẫn đang chờ gặp ngươi đấy, ngươi cũng đừng để lão đại của ngươi một mình đối phó với đám người đó nữa, ra ngoài gặp chút không? - Cũng được! Tiểu Bạch vỗ mông đứng dậy, nói: - Đi, Linh tỷ, đệ đệ xả giận cho ngươi! Lê gia không giết chết tên công tử phế vật của nhà họ đi, ta liền diệt Lê gia giúp ngươi, dám khi dễ Linh tỷ của ta, quả thật muốn chết! Chính điện Lục phủ, Lục Nhân Hoàng, Lục Ly và Kỳ Sư Sư đều ngồi trong đây, đám cường giả chín đại Đầu Sỏ Tử Thần, Nhung Hoàng cũng có mặt, toàn bộ đều đang cười hớn hở tán gẫu, chỉ có Tiểu Bạch không tới. Một thủ hạ của Vũ đại nhân và Kỳ Sư Sư tới, nhưng vẻ mặt của bọn họ đều rất hờ hững, Vẫn đại nhân đương nhiên không có khả năng xuất hiện, Lục Ly đã sớm sắp xếp Vẫn đại nhân tới một tòa thành ở lại, Đại Viên Mãn bên kia Kỳ Sư Sư cũng đã dàn xếp ổn thỏa. Chín đại Đầu Sỏ ngày hôm nay đều đến đây, muốn gặp nhất là Vẫn đại nhân, đáng tiếc Vẫn đại nhân chắc chắn sẽ không gặp bọn họ. Người tiếp theo muốn gặp đương nhiên là Kỳ Sư Sư và Tiểu Bạch, chỉ là đã ngồi ở đây nửa canh giờ rồi, mà Tiểu Bạch vẫn chưa xuất hiện. - Thiên Thiên! Mạc Thiên Thiên cũng ở đây, Lục Ly chờ đợi trong chốc lát thấy Tiểu Bạch còn chưa đi ra, liền nhíu mày nói: - Đi gọi Tiểu Bạch một tiếng, quá không hiểu chuyện rồi! - Không sao, không sao! Dực Hoàng khoát tay áo, đầu lĩnh còn lại cũng mỉm cười tỏ vẻ không để ý. Đông Cảnh thiếu chủ kiêu ngạo lớn một chút cũng không sao cả, thân phận địa vị rõ ràng như vậy, Tiểu Bạch đừng nói tới Thiên Việt thành, cho dù là bất cứ đại tộc nào của Bát Đại Tinh Vực đều có thể tự cao tự đại, người khác còn phải nở nụ cười đối đãi. - Hài tử này không hiểu chuyện, chư vị đại nhân thứ lỗi cho! Thái độ của Lục Ly rất tốt, cũng không vì hắn lập được đại công, có quan hệ với Tiểu Bạch mà kiêu căng. Hắn hiện tại căn cơ ở Tử Thần, Lục gia sau này phát triển còn cần nhờ tới Tử Thần, đương nhiên không thể nào náo loạn với Tử Thần được. Xoạt! Xoạt! Xoạt! Mạc Thiên Thiên vừa ra ngoài không bao lâu, bên ngoài có ba bóng người đi tới. Tiểu Bạch, Lục Linh và Mạc Thiên Thiên cùng đi vào, sắc mặt của Tiểu Bạch có chút khó coi, không có vẻ tươi cười, lạnh lùng nhanh chóng đi vào. - Tham kiến Tiểu Bạch công tử! Chín đại Đầu Sỏ Nhung Hoàng vội vàng đứng dậy, chủ động hành lễ với Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lại hờ hững liếc nhìn, đồng thời không có phản ứng gì, ngược lại quay đầu nhìn Lục Linh cười nói: - Linh tỷ, ngươi ngồi trước đi! Thái độ của Tiểu Bạch như vậy khiến chín đại Đầu Sỏ rất ngượng ngùng, Lục Ly vốn định dạy dỗ hai câu, nhìn thấy thái độ của hắn với Lục Linh như vậy, biết là Tiểu Bạch đang trút giận giúp cho Lục Linh. Hắn ngẫm nghĩ rồi không nói gì, chỉ giới thiệu: - Tiểu Bạch, đây là chín đại Đầu Sỏ Tử Thần chúng ta, đây là Lê Hoàng, đây là Dực Hoàng, đây là Vũ Hoàng, đây là Mạc Hoàng... Lục Ly giới thiệu một lượt, Tiểu Bạch cũng chỉ thản nhiên gật đầu, sau đó trực tiếp ngồi vị trí kế dưới Lục Linh. Hắn nâng chung trà lên uống, không để ý tới chín đại Đầu Sỏ.
Chương 4655 Tiểu Bạch nổi bão
- Chư vị đại nhân mời ngồi! Lục Ly chỉ có thể ngượng ngùng nói một tiếng với đám người Lê Hoàng, cười nói: - Tính tình của Tiểu Bạch có hơi lạnh lùng, chư vị không cần để ý! - Lão đại, không phải tính tình của ta lạnh! Tiểu Bạch buông chung trà xuống, lạnh lùng nói: - Là tính cách của ngươi quá tốt, ngươi chiến đấu đẫm máu ở Tiên vực, vì bảo vệ mấy mấy tinh anh trẻ tuổi của Tử Thần mà vào sinh ra tử, thế cục vừa ổn định đã lập tức trở về, còn giúp Tử Thần hóa giải kiếp nạn. - Tâm địa của ngươi ngược lại tốt, nhưng Tử Thần bọn họ thì đã đối với ngươi thế nào? Nếu như không phải chúng ta chạy tới, Lục gia các ngươi chẳng phải đã mất rồi sao? Nếu ta nói... địa phương tồi tàn này có gì tốt? Di dời toàn bộ Lục gia tới Tiên vực, ta tặng nửa Đông Cảnh cho các ngươi, muốn chơi thế nào thì chơi thế đó! - Hả... Lời của Tiểu Bạch khiến sắc mặt của chín đại Đầu Sỏ hơi biến, cảm thấy có ngọn lửa đang thiêu đốt. Đánh người không vả mặt, lời này của Tiểu Bạch chẳng khác nào chỉ thẳng mũi bọn họ mà mắng, nói bọn họ vong ân phụ nghĩa. - Tiểu Bạch, nói gì vậy? Lục Ly giả vờ tức giận nói: - Tử Thần đối với ta ân trọng như núi, ở đây chỉ là có chút hiểu lầm nhỏ thôi, không nghiêm trọng như vậy... Dực Hoàng vội vàng nói tiếp: - Đúng vậy, Tiểu Bạch công tử chớ hiểu lầm, Lục Ly vẫn là hậu bối chúng ta xem trọng, Lục Minh cũng vẫn là một trong những lực lượng quan trọn của Tử Thần chúng ta, ở đây hẳn có chút hiểu lầm! - Đúng vậy đấy! Vũ Hoàng cũng mở lời nói: - Tiểu Bạch công tử, có điểm nào không hài lòng cứ việc nói thẳng, chúng ta nhất định sẽ thận trọng cư xử. - Hiểu lầm? Tiểu Bạch liếc nhìn, tay bỗng nhiên vỗ bàn một cái, nói: - Cái tên Lê Cổ gì đó chỗ các ngươi, cả gan dám bức hôn, muốn cưỡng hôn Linh tỷ ta? Hắn cũng xứng lấy tỷ tỷ của Lục Tiểu Bạch ta? Bảo hắn đến đây cho ta nhìn xem xem là loại hàng gì? Nếu không... hiện tại bảo hắn mang kiệu tám người khiêng tới đây cưỡng chế kéo Linh tỷ của ta về Lê gia đi? Xoạt! Xoạt! Xoạt! Sắc mặt của Lê Hoàng lập tức trở nên cực kỳ khó coi, việc này hắn đã từng nghe nói qua, nhưng cũng không quá để ý, khi ấy đại địch xâm lấn, hắn đâu còn tâm tư quản lý những việc này? Việc này Tiểu Bạch vốn âm thầm chỉ điểm một chút, hắn đương nhiên sẽ xử lý, nhưng Lục Tiểu Bạch nói như vậy trước mặt mọi người, còn tức giận, như vậy khiến hắn không tiện xử lý, chẳng lẽ bảo hắn xử lý Lê Cổ trước mặt mọi người? Như vậy đối với hắn và uy tín của Lê gia chính là một đòn đánh vô cùng lớn đấy! - Ồ? Không đợi hắn lên tiếng, Mạc Hoàng đứng thứ hai trong chín đại Đầu Sỏ liền mở miệng. Mạc Hoàng nhìn lướt qua Lê Hoàng, hỏi: - Còn có việc này? Quả thật vô pháp vô thiên, Nhung Hoàng, tình huống gì vậy? Vũ Hoàng cũng lập tức mở miệng nói: - Nếu thật sự có chuyện này, thì phải nghiêm trị không tha! - Nhung Hoàng, ngươi quản lý Chấp Pháp đường, còn có việc này? Dực Hoàng người xếp thứ ba mở miệng. Nhung Hoàng đứng dậy, dùng dư quang liếc nhìn Lê Hoàng, nói: - Bẩm chư vị đại nhân, việc này quả có thật, là Cổ Đỉnh trưởng lão phái người hạ sính lễ... - Truyền Lê Cổ Đỉnh! Không đợi các cường giả còn lại và Tiểu Bạch lên tiếng, Lê Hoàng đã vỗ bàn một cái giận dữ nói: - Vô pháp vô thiên, chư vị xin chờ một chút, việc này ta đích thân can thiệp, nếu là thật, nhất định nghiêm trị không tha! Lời của mấy đại Đầu Sỏ khi nãy khiến Lê Hoàng bình tĩnh lại. Hắn hiểu lần này phải tự chặt tay rồi, hiện giờ không cho Lục Tiểu Bạch một công đạo, Tử Thần không chỉ có gặp rắc rối, còn sẽ để lỡ một kỳ ngộ phát triển cực đại. Một công tử ăn chơi của gia tộc không tính là gì, một trưởng lão cũng không đáng là gì. Lê Hoàng thân là người đứng đầu chín đại Đầu Sỏ, hắn biết rõ lợi ích của Tử Thần là lớn nhất, không có nhà lớn sao có nhà nhỏ, Tử Thần phát triển tốt, thì bên được lợi nhất chính là Lê gia. Rất nhanh Lê Cổ Đỉnh đã đến, Lê Hoàng vỗ bàn một cái, hỏi: - Lê Cổ Đỉnh, ngươi có từng hạ sính lê, bức hôn Linh tiểu thư hay không? Lê Cổ Đỉnh trước khi tới đây đã nhận được tin được bí mật truyền tới, biết hiện giờ là cục diện gì, hắn quỳ một chân xuống đất, thống khoái nhận tội. Hắn nói: - Tộc vương bớt giận, việc này là Cổ Đỉnh sai, Lê Cổ ngưỡng mộ Linh tiểu thư, tự biết không xứng với Linh tiểu thư, cho nên tìm mọi cách cầu xin. Cổ Đỉnh nhất thời hồ đồ, phạm phải sai lầm lớn, xin tộc vương và chư vị đại nhân phạt nặng. - Vô liêm sỉ! Lê Hoàng giận dữ nói: - Nhung Hoàng, dẫn Cổ Đỉnh đi cho ta, ngoài ra cũng bắt cái tên phế vật Lê Cổ kia lại lôi ra ngoài thành trực tiếp giết chết, hỏa táng thi thể, không được nhập từ đường tổ Lê gia! Hung ác! Cách xử phạt của Lê Hoàng khiến toàn trường đều sợ ngây người, vốn cho là Lê Hoàng sẽ chỉ nhốt hai người lại gì đó, không ngờ tới trực tiếp hạ lệnh giết, đến xương cốt cũng không giữ lại. - Tộc vương! Sắc mặt của Lê Cổ Đỉnh đại biến, đầu nặng nề dập xuống, kêu rên: - Cầu tộc vương khai ân, Cổ Đỉnh không cầu được sống, chỉ cần được giữ lại toàn thây, để linh vị của Cổ Đỉnh nhập từ đường tổ, cầu tộc vương khai ân... - Này con mẹ nó... cũng là song hoàng đấy! Lục Ly vốn còn đang bàng hoàng trước thủ đoạn hung ác quyết liệt của Lê Hoàng, lúc này mới hiểu ra. Khi nãy hắn và Tiểu Bạch một trắng một đỏ hát song hoàng, hiện tại Lê Hoàng và Lê Cổ Đỉnh cũng bắt đầu hát song hoàng rồi. Đây là diễn cho hắn và Tiểu Bạch xem, Tiểu Bạch chắc hẳn sẽ không để ý, nhưng hắn không thể không để ý tới, trừ phi hắn không muốn tiếp tục lăn lộn ở Tử Thần nữa, muốn đi Tiên vực rồi, như vậy sẽ xem như không nhìn thấy. - Lê Hoàng! Lục Ly dứng dậy, chắp tay, mở miệng nói: - Cổ Đỉnh trưởng lão cũng chỉ hồ đồ nhất thời, xử trí như vậy cũng hơi nặng quá rồi, ta thấy để hắn trở về tự kiểm điểm mấy ngàn năm cũng coi như thôi. Bồi dưỡng một cường giả không dễ dàng, biết sai có thể sửa, thiện mạc đại yên mà!
- Những cường giả này thật sự nghe lời Lục Ly? Các trưởng lão của Hồ tộc đã sớm nhận ra Lục Ly, thấy các cường giả trông chờ vào Lục Ly, cường giả Hổ tộc cũng có lòng muốn chết rồi. Lần này sợ là Hổ tộc không chết thì cũng thiệt hại nặng, không phải Lục Ly đã đến Tiên Vực rồi sao? Tại sao lại quay lại? Còn mang theo nhiều cường giả trở về như vậy nữa, trong đó còn có một Đại Viên Mãn… - Điều kiện? Lục Ly trầm ngâm một hồi, hắn thực sự không phải là một người ham giết chóc, lần này không phải Yểm tộc chọc giận Tử Thần, hắn cũng không rảnh hơi mà đi gây sự với Yểm tộc cho phiền phức. Suy cho cùng thì Yểm tộc cũng có hai Đại Viên Mãn, nếu gây sự quá trớn sợ là sau này Yểm tộc sẽ nổi điên, cuộc sống của Tử Thần sẽ rất buồn. Đám người Tiểu Bạch không thể cứ đợi như vậy được, một khi Tiểu Bạch rời khỏi, dựa vào Tử Thần làm sao có thể ngăn cản được Đại Viên Mãn của Yểm tộc? - Không đúng… Lục Ly nhanh chóng tỉnh lại, lần này hắn đã giết rất nhiều trưởng lão của Yểm tộc, đã là kẻ thù không đội trời chung. Cho dù cuộc đàm phán lần này thành công, Yểm tộc nhận thua, tạm thời không gây phiền phức cho Tử Thần, sau này chắc chắn sẽ nghĩ mọi cách tiêu diệt Tử Thần. Yểm tộc là bá chủ của Thiên Loạn Tinh Vực, điều quan trọng nhất để trở thành bá chủ là gì? Thực lực, thứ hai là uy danh, không có uy danh cho dù có thực lực cũng dễ dẫn đến bước suy bại, thậm chí là bị vô số thế lực đại tộc liên thủ lại tiêu diệt. Lần này Yểm tộc nhận thua, thanh danh coi như mất sạch, địa vị bá chủ của Yểm tộc đang lung lay chực đổ, đại tộc dưới trướng Yểm tộc đương nhiên cũng sẽ nổi lòng khiêu chiến. Yểm tộc muốn giữ vị trí bá chủ thì phải làm sao? Đương nhiên là rửa sạch mọi nhục nhã, tiêu diệt Tử Thần rồi. Đám người Tiểu Bạch không thể cứ mãi đợi ở đây, cho dù trong thời gian ngắn có thể gây áp lực lên Đông Cảnh không dám làm loạn, sau mấy ngàn năm Đông Cảnh Chi Vương có thể sẽ từ trần, đến lúc đó nhận được thông tin này, Yểm tộc chắc chắn sẽ có hành động. Bây giờ đã kết thù rồi, còn là kẻ thù không đội trời chung, thế thì không cần phải nương tay nhân từ nữa. Chắc chắn sẽ dồn hết sức mạnh khiến Yểm tộc, Hổ tộc, Lang Định tộc phải bị tổn thương nặng nề, lần này chính là đánh cho bọn họ sợ, đánh cho bọn họ tàn tạ, khiến bọn họ không thể tự lo được cho bản thân. Các đại tộc xếp từ thứ hai đến thứ năm trong Thiên Loạn Tinh Vực đều rất mạnh, một khi Yểm tộc xảy ra vấn đề, bọn họ sao có thể không động lòng. Nếu mấy đại tộc liên thủ lại, Yểm tộc có thể sẽ bị diệt tộc. - Giết hết tất cả! Nghĩ đến đây, Lục Ly không do dự nữa, tức giận hét lên. Ngay khi giọng nói của Lục Ly vang lên, đám người Vũ đại nhân lập tức dốc hết toàn lực ra tay, còn đám người tam trưởng lão thì kêu gào thảm thiết. - Đám cường giả này vậy mà lại nghe theo lời của cấp Đế, lẽ nào cấp Đế đó cũng là đại tộc chi tử của Đông Cảnh? Nhưng mà sao cảm giác cứ như nhân tộc nhỉ? Hơn nữa còn có hơi quen mặt? Tam trưởng lão Yểm tộc vô cùng kinh ngạc, trưởng lão Hổ tộc cũng bị thương nặng, hắn tức giận quát lên, khiến tam trưởng lão bỗng chốc sựt tỉnh: - Lục Ly, cho dù lão phu biến thành ma cũng sẽ không buông tha cho ngươi. - Lục Ly? Lục Ly! Tuần Tra Sử của Tử Thần? Chính là hắn! Tam trưởng lão cuối cùng cũng bừng tỉnh, trước đây hắn từng xem qua tư liệu của Lục Ly, nhưng mà thân là tam trưởng lão của Yểm tộc nên hắn cũng chẳng mấy để tâm lắm đến thứ này. Đừng nói là một Tuần Tra Sử, thứ duy nhất trong Tử Thần có thể lọt vào mắt hắn, cũng chỉ có chín Đầu Sỏ thôi. Nghe nói Lục Ly đã vào Tiên Vực? Đám cường giả đó đều là do hắn dẫn đến sao? Đám cường giả đó đều đến từ Đông Cảnh? Còn có Đại Viên Mãn, chẳng lẽ Lục Ly và Đông Cảnh Chi Vương có quan hệ? Từng suy nghĩ lóe lên trong đầu hắn, tam trưởng lão khẽ nhúc nhích môi, truyền âm cho Lục Ly: - Lục Ly, có gì từ từ nói, bảo bọn họ dừng tay. Lần này Yểm tộc bọn ta nhận thua, ngươi muốn ra điều kiện gì thì tùy ngươi, cho dù là gả Diên tiểu thư của bọn ta cho ngươi cũng không phải là không được. Dừng chiến trước đi? - Diên tiểu thư? Lục Ly sững sờ, sau đó cười khẩy một tiếng, hắn truyền âm đáp: - Nói cái gì cũng vô dụng thôi, lần này không những ta phải giết hết các ngươi, còn phải giữ Cô Tổ của các ngươi lại, khiến Yểm tộc các ngươi vạn kiếp bất phục! Kết cục cuối cùng của đám người tam trưởng lão bọn họ không nằm ngoài dự đoán, tất cả đều tử trận. Đông Vương Tháp của Tiểu Bạch, thiên phú thần thông của Kỳ Sư Sư, chiến lực mạnh mẽ của Vũ đại nhân, cộng thêm đòn đánh lén của Lục Ly. Tập hợp những thứ này đừng nói là đám người tam trưởng lão, dù có gấp đôi số cường giả đó cũng có thể dễ dàng bị giêt chết. Đó là do Tiểu Bạch còn chưa thi triển Thôn Thiên Thần Kỹ, nếu không trận chiến đã kết thúc từ sớm rồi. Trận chiến lần trước Tiểu Bạch thi triển Thôn Thiên Thần Kỹ mấy lần liền, tổn thương nguyên khí, cho nên khoảng thời gian này không sử dụng vẫn tốt hơn. Đến khi cường giả cuối cùng bị giết chết, Tiểu Bạch mới chui ra, giọng điệu có hơi bất mãn: - Lão đại, chiến thuật mà ngươi đặt ra đúng là vô vị quá đấy, ta còn chưa động thủ, cứ bắt kiểm soát Đông Vương Tháp mãi. Chẳng thú vị, chán ngắt. - Chỉ cần thắng là được, cách này là cách thắng dễ dàng thoải mái nhất, lẽ nào ngươi muốn bọn ta có người chết hoặc bị thương ngươi mới vừa lòng sao? Lục Ly nở nụ cười gượng gạo, sau đó truyền âm nói: - Tiểu Bạch, ngươi có thể nhờ Vẫn đại nhân một chút được không? Bảo hắn cố gắng giết tên Đại Viên Mãn Yểm tộc này đi, đương nhiên… trước tiên là không thể gây phiền phức cho các ngươi được! - Ha ha ha! Tiểu Bạch mỉm cười truyền âm: - Có thể gây rắc rối gì chứ? Chỉ là một Yểm tộc nhỏ bé thôi mà, ta biết bọn họ có quan hệ rất tốt với hai đại tộc ở Tiên Vực. Cũng chính là nói bọn họ dâng lễ cho hai đại tộc đó để duy trì quan hệ. Nhưng hai đại tộc đó cũng chẳng coi ra gì, cho nên không cần kiêng dè, cho dù có tiêu diệt Yểm tộc cũng không sao!
Chương 4652 Cô Tổ, chết!
Tiểu Bạch suy nghĩ một lúc rồi truyền âm mấy câu cho Vũ đại nhân, thân hình Vũ đại nhân bay lên, đi tìm đám người Vẫn đại nhân, truyền đạt ý của Tiểu Bạch. Vẫn đại nhân là thuộc hạ trung thành nhất của Đông Cảnh Chi Vương, đã đi theo Đông Cảnh Chi Vương mấy mươi vạn năm, đương nhiên cũng đặc biệt nuông chiều Tiểu Bạch. Nếu không, một Đại Viên Mãn sao có thể làm hộ vệ? Cho dù Đông Cảnh Chi Vương miễn cưỡng hạ lệnh cũng không được. Vẫn đại nhân đang chiến đấu cùng Cô Tổ trong hư không cách đó hàng trăm vạn dặm, sau khi Vũ đại nhân truyền âm sang, Vẫn đại nhân không tiếp tục chơi với Cô Tổ nữa, trong mắt cũng lộ ra một tia sát khí. Trận chiến ở đằng kia đột nhiên trở nên ác liệt, Vũ đại nhân từ xa nhìn lại, phát hiện trong hư không nứt ra những khe nứt dài đến vạn dặm, còn có những lỗ thủng đáng sợ, hắn thấy hơi sợ, cũng không dám nhìn thêm mà nhanh chóng lùi lại. Bọn họ quay về Cửu Đấu giới, đợi Vẫn đại nhân trở về. Lục Ly có hơi vội, Tiểu Bạch lại làm ra vẻ thờ ơ, hắn nhìn Lục Ly đi qua đi lại, mỉm cười nói: - Lão đại, ngươi đừng có đi tới đi lui nữa, cứ đợi đi. Vẫn gia gia là một trong những đại tướng dưới trướng cha ta, kể từ khi hắn trở thành Đại Viên Mãn, Đại Viên Mãn chết trong tay hắn ít nhất cũng có ba người, Yểm tộc này có là gì. Nếu ngươi không tin, ngươi hỏi Sư Sư tiểu thư xem. - Lục Tiểu Bạch! Kỳ Sư Sư trừng mắt nhìn Tiểu Bạch nói: - Đã nói rồi, gọi là Sư Sư, ngươi lại gọi là tiểu thư rồi? Ngươi đang xem thường Kỳ Sư Sư ta đấy? - Sao có thể? Sao có thể? Tiểu Bạch xua tay, cười toe toét nói: - Sư Sư, đừng tức giận mà, ngươi như vậy rất giống con mèo con đang tức giận lắm đấy, không những không làm người khác sợ, ngược lại còn vô cùng đáng yêu. - Hừ! Kỳ Sư Sư hừ một tiếng, mới nhìn Lục Ly ôn tồn nói: - Lục đại ca cứ yên tâm, Vẫn đại nhân quả thật rất mạnh, theo như ta đoán, không tới nửa canh giờ nửa, hắn nhất định sẽ chiến thắng trở về, tên Đại Viên Mãn của Yểm tộc kia có muốn chạy cũng không chạy thoát. Vẫn đại nhân có một loại thiên phú thần thông rất mạnh, chỉ là yếu hơn Đông Vương một chút chút mà thôi. - Lão đại! Tiểu Bạch lại bẽn lẽn bước lại nói: - Ngươi xem, thái độ nàng ấy đối với ta, còn có đối với ngươi nữa. Rõ ràng là có vấn đề, đã gọi là Lục đại ca rồi, chậc chậc. Lão đại ngươi nhất định phải thận trọng, nếu không Sương tẩu tử sẽ giết ta mất. - Ha ha! Lục Ly không giải thích nữa, hắn nhìn Tiểu Bạch một cách giận dữ và buồn cười, hắn ngồi xuống yên lặng chờ đợi. Quả nhiên nửa giờ sau, một thân ảnh liền bay ra, đó chính là Vẫn đại nhân. Lục Ly đứng dậy, lo lắng nhìn Vẫn đại nhân, nếu có thể giết chết Cô Tổ, đối với Yểm tộc mà nói là một đả kích có sức hủy diệt. Lục Ly tin những đại tộc khác chắc chắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội này, Yểm tộc không chắc sẽ bị tiêu diệt, nhưng chí ít vị trí bá chủ sẽ bị lung lay, hàng ngàn hàng vạn năm tiếp sau đó chỉ có thể tự lo thôi. Vẫn đại nhân khẽ gật đầu, Lục Ly thả lỏng toàn thân, cúi đầu cảm tạ: - Cảm ơn Vẫn đại nhân, ân tình này Lục Ly không biết báo đáp thế nào… - Ngươi không cần báo đáp! Vẫn đại nhân xua tay nói: - Ta chỉ vì Tiểu Bạch, nói tới khoảng thời gian Tiểu Bạch ra đời cũng đã phiền ngươi chăm sóc. Sau khi nói xong, hình bóng của Vẫn đại nhân lại biến mất, hắn không còn để ý đến Lục Ly nữa. Lục Ly chần chờ một hồi, hưng phấn nói: - Đi, trước tiên chúng ta tới Hắc Man Giới xem thử tình hình, nếu chín Đầu Sỏ Tử Thần giết chết mười cường giả còn lại, thế thì lần này thắng chắc rồi! Kết quả còn chưa đến được Hắc Mạn giới, Nhung Hoàng đã nhận được tin tức, trận chiến bên Hắc Mạn giới đã kết thúc rồi. Chín Đầu Sỏ Tử thần ra tay, chỉ chạm mặt đánh lén thì đã giết được năm cường giả. Còn lại năm cường giả đã bỏ chạy, nhưng bọn họ có thể chạy thoát khỏi sự truy sát của chín Đầu Sỏ sao? Đây mới là tổ tông của giới sát thủ. Chín Đầu Sỏ truy sát cả nửa ngày, giết được ba cường giả, rồi lại tiếp tục truy sát một ngày nữa, tất cả cường giả đều bị giết chết, một tên cũng không chạy thoát. Lần này, ngoại trừ Yểm tộc còn có những đại tộc khác cộng lại cũng hơn bốn mươi cường giả, bây giờ đã giết được ba mươi sáu người, cùng với một Đại Viên Mãn là Cô Tổ. Đợt vây giết lần này cơ bản đã thất bại, còn là đại bại. Chỉ còn lại cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, đương nhiên còn có mấy nghìn vạn quân đội. Tử Thần đã phát động toàn diện, vô số sát thủ như ong vỡ tổ, mấy nghìn vạn quân đội này dự là sẽ rất thảm, đối diện với sự báo thù điên cuồng của Tử Thần, không có sự hỗ trợ của cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, đồ sát những đội quân này là chuyện rất dễ dàng. - Đi thôi, chúng ta về Thiên Việt Thành! Lục Ly không dám lo những chuyện còn lại, chỉ còn lại có mấy chí cường giả, chín Đầu Sỏ mà ra tay thì chắc có thể chạy thoát, hoặc cũng có thể bị giết. Mấy nghìn vạn đội quân đó nhất định cũng sẽ bị thủ tiêu phần lớn, số còn lại đã tháo chạy. Cục diện sau đó, Lục Ly cũng không cần quá lo lắng, Tử Thần của Cô Tổ nhất định sẽ tuyên dương rùm beng, đồng thời lợi dụng tình hình để trấn áp Yểm tộc, lúc đó cũng có thể liên hệ với những đại tộc kia ra tay với Yểm tộc. Chín lão già ở Tử Thần đó đúng là nhân tinh mà, giỏi nhất là mấy âm mưu quỷ kế như vậy, cho nên hoàn toàn không cần Lục Ly phải bận tâm. Lần này nguy cơ của Tử Thần đã qua đi, có thể nhận được lợi ích rất lớn, thế thì phải chờ xem hành động tiếp theo đây của chín Đầu Sỏ rồi. Đám người Lục Ly bay một mạch đến Thiên Việt giới, sau nửa tháng đã đến được Thiên Việt giới, Nhung Hoàng thấy bọn họ tiến về phía Thiên Việt Thành. - Hửm… Lục Ly nhìn xuống và thấy có ít nhất hàng vạn võ giả đang đứng ngay ngắn bên ngoài thành, đứng đầu là Dực Hoàng, còn có rất nhiều trưởng lão, và vô số đệ tử Lục minh, người nhà người thân của hắn cũng đang chờ bên dưới.
Chương 4653 Đệ đệ xả giận giúp ngươi
- Hoan nghênh Tuần Tra Sử của chúng ta trở về! Khi đám người Lục Ly bay xuống, Dực Hoàng mỉm cười nói, cả mấy vạn võ giả từ phía sau cúi đầu chào, đồng thời hô to: - Hoan nghênh Tuần Tra Sử trở về! Lục Ly cũng không quá kích động, sở dĩ Tử Thần làm như vậy là bởi vì hắn đã lập công lớn, cũng là bởi vì Tiểu Bạch và Kỳ Sư Sư, làm như vậy là cũng nên, và cũng là bắt buộc. Hắn nhìn chằm chằm vào Lục Nhân Hoàng và thê thiếp của ông ta trong đám người, trên mặt lộ ra nụ cười rạng rỡ. Trở về thì tốt, cảm giác giống như linh hồn lang thang bên ngoài được trở về, tìm được cội nguồn. Thiên Loạn Tinh Vực gần đây đều đang chú ý tới trận chiến của Tử Thần, tình huống bên đó rất nhanh đã được điều tra ra, tin tức cũng dùng tốc độ khủng khiếp truyền đi, cả Thiên Loạn Tinh Vực đều chấn động. Đồng thời trinh sát của Tử Thần trên Thiên Loạn Tinh vực cũng bắt đầu truyền đi tin tức Cô tổ bị giết, hơn ba mươi tên cận Đại Viên Mãn bị diệt. Sau khi tin tức này được truyền đi, suy nghĩ đầu tiên của các đại thế lực ở Thiên Loạn Tinh Vực chính là đây là tin vịt. Tử Thần rất mạnh! Nhưng Tử Thần chỉ có chín cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, thế nhân có thể chấp nhận và hiểu được rằng bọn họ có thể diệt mười mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy diệt hết hơn ba mươi cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, còn diệt hẳn một Đại Viên Mãn, như vậy sao cảm giác giống như một câu nói đùa vậy... Không ngừng có tin tức truyền đến, trinh sát ẩn núp xung quanh đây, còn có tin tức từ Hồ tộc, Ngu tộc, Lang Đinh tộc truyền đến cũng đều đã xác nhận tính chân thực của tin tức này. Ngoài ra bên phía Yểm tộc cũng xuất hiện tình huống, Yểm tộc rối loạn, hơn nữa vô số cường giả và quân lính bên ngoài Yểm tộc cũng bắt đầu rút về. Đội quân vây quanh phạm vi bên ngoài Tử Thần đều đã bắt đầu tan tác, đủ loại tin tức tổng hợp lại, cho dù võ giả của Thiên Loạn Tinh Vực không tin cũng phải tin. Yểm tộc vẫn chưa bác bỏ tin đồn, như vậy cũng đã nói rõ một Đại Viên Mãn của Yểm tộc thật sự đã chết rồi! Mấy ngày sau, Tử Thần đưa ra một thông báo --- bên trên nói rằng Tử Thần đã thành công đánh tan đại quân và cường giả bao vây Tử Thần lần này, thành công đánh chết cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn thứ ba mươi tám. Yểm tộc tàn bạo bá đạo, nhiều lần ức hiếp những tiểu tộc thế lực nhỏ, Tử Thần hiệu triệu tất cả đại tộc quần của Thiên Loạn Tinh vực cùng liên thủ lại tiêu diệt Yểm tộc. Tin tức từ phía quốc gia thông báo, lần này là đánh thật rồi, hơn nữa Tử Thần còn hiệu triệu tất cả tộc đàn cùng liên hợp lại phản kháng sự bá quyền của Yểm tộc, tin tức này càng khiến Thiên Loạn Tinh Vực oanh động. Mấy năm gần đây Tử Thần đã đắc tội với không ít kẻ thù, Yểm tộc thì sao? Càng đắc tội nhiều hơn. Sở dĩ Bá Vương trở thành Bá Vương, khẳng định đã thông qua việc trấn áp những tộc đàn còn lại mới có thể chứng minh sự cường đại của bọn họ. Con đường Bá Vương là con đường máu tanh, đó là con đường thi cốt, tộc đàn qua nhiều năm bị Yểm tộc công kích, trấn áp có vô số kể. Thực lực của Yểm tộc vẫn luôn rất mạnh, những tộc đàn do bị trấn áp, bị khinh thường, bị công kích mà tổn hại cực lớn đến nguyên khí không dám làm xằng làm bậy, đều chỉ có thể nhận tội, chỉ có thể núp ở một góc run rẩy. Mà một khi Yểm tộc trở nên yếu đi, một khi có cơ hội có thể dùng được thì vô số tộc đàn ẩn núp trong góc tối tăm sẽ xông tới giống như những con rắn độc, cắn từng miếng từng miếng đến khi Yểm tộc chết đi mới thôi. Chứ đừng nói là bên dưới Yểm tộc còn có tứ đại tộc quần, mà tứ đại tộc này vẫn luôn bị Yểm tộc trấn áp, cũng vẫn luôn chờ đợi cơ hội, hiện giờ dường như... cơ hội tới rồi? Yểm tộc phản ứng rất nhanh, bọn họ đầu tiên rút lui toàn diện, thậm chí còn từ bỏ khống chế một số tài nguyên ở biên giới, chỉ phòng thủ ở mười tám mặt biên giới gần Yểm tộc, đây là biên giới trung tâm của Yểm tộc, là biên giới tài nguyên lớn nhất. Ngoài ra Yểm tộc còn đưa ra thông cáo, giữa bọn họ và Tử Thần không chết không ngừng lại, đồng thời bọn họ cũng truyền tin tức về Tiên Vực, ít ngày nữa viện quân của Tiên Vực sẽ dến, bất cứ đại tộc và thế lực nào dám can đảm đối địch với Yểm tộc đều sẽ bị Yểm tộc trả thù tàn nhẫn. Thông cáo này vừa xuất hiện đã xác nhận thông cáo mà Tử Thần đưa ra là thật, cũng khiến rất nhiều đại tộc rục rịch ngóc đầu dậy lập tức tạm thời không dám có cử động gì nữa. Quan hệ giữa Yểm tộc và mấy đại tộc Tiên vực rất tốt là sự thật, cũng thường hay có công tử, tiểu thư của đại tộc Tiên vực đến Yểm tộc du ngoạn, Yểm tộc còn có thể dẫn theo mấy công tử, tiểu thư của đại tộc kia rêu rao du ngoạn khắp nơi, giống như sợ không có ai biết chỗ dựa của bọn họ vậy. Cho dù nói thế nào, ít nhất Yểm tộc sẽ không dám có hành động gì trong khoảng thời gian ngắn, nguy cơ của Tử Thần xem như hoàn toàn được giải trừ, hơn nữa Yểm tộc cũng trở thành một miếng thịt thơm ngon béo bở, bị vô số hổ sói nhìn chằm chàm, có thể bị cùng lúc tấn công bất cứ lúc nào. Thực lực của Tử Thần khiến cho cả Thiên Loạn Tinh Vực phải sợ ngây người. Trước kia chỉ nói chín đại Đầu Sỏ Tử Thần liên thủ không sợ Đại Viên Mãn, nhưng hiện giờ có thể giết được Đại Viên Mãn rồi? Còn có thể thoải mái giết hơn ba mươi cường giả gần đến Đại Viên Mãn như vậy? Tử Thần trong mắt rất nhiều thế lực đã trở thành đối tượng không thể chọc tới, hạng của bọn họ cũng bay thẳng lên, trở thành thế lực cường đại đứng trong mười hạng đầu của Thiên Loạn Tinh Vực. Tất cả đầu lĩnh Tử Thần đều trở về, lúc này đều đang tụ tập ở Lục phủ, trước tiên tới bái kiến Lục Tiểu Bạch và Kỳ Sư Sư. Tiểu Bạch không gặp bọn họ, trong lòng hắn chín đại Đầu Sỏ Tử Thần chẳng qua chỉ là tôm tép, hắn vốn không để ý tới.
Chương 4654 Đệ đệ xả giận giúp ngươi (2)
Hắn lúc này đang ở cùng với đám người Lục Linh Bạch, Hạ Sương, Bạch Thu Tuyết, Khương Khởi Linh, đám nữ tử đều đag vây xung quanh Tiểu Bạch, nhất là tình cảm giữa Tiểu Bạch và Bạch Hạ Sương vô cùng tốt, trước kia khi Lục Ly không có thời gian chăm sóc Tiểu Bạch, thì đều theo chân Bạch Hạ Sương. - Sương tỷ, ta không ăn, ăn không trôi nha! - Sương tỷ, ngươi đừng xoa đầu của ta được không, ta đã lớn rồi mà! - Sương tỷ, ngươi đừng nhìn ta mà cười như vậy, ngươi cũng không phải nương của ta. Được rồi... ta sai rồi, Sương tỷ, ngươi đừng đánh ta nữa mà! Ta sai rồi mà, ta dập đầu với ngươi mà! Bên trong hậu viện Lục phủ, đám người Lục Linh nhìn một màn này, Tiểu Bạch mặc dù còn biến thành người, nhưng vẫn là một tên dở hơi, cộng thêm tình cảm giữa Tiểu Bạch và Lục Ly, cùng với tình cảm với các nàng, tất cả mọi người đều cảm thấy Tiểu Bạch không giống như Đông Cảnh thiếu chủ cao cao tại thượng, ngược lại càng giống như đệ đệ không hiểu chuyện, nghịch ngợm gây sự với các nàng vậy. Tiểu Bạch nhìn đám nữ tử, trong mắt đều là sự dịu dàng, đây không phải tình cảm nam nữ, mà càng giống loại cảm xúc quấn quít với người thân hơn. Ở Tiên vực trừ người cha bảo thủ kia của hắn ra, còn lại hắn đều cảm thấy đều không phải người thân, cho dù đám người Vũ đại nhân đối xử với hắn vô cùng tốt, hắn lại cảm giác dường như có sự ngăn cách. Chỉ có đám người Lục Ly, Bạch Hạ Sương mới khiến cho Tiểu Bạch cảm giác được sự ấm áp của tình thân. Ngay lúc này, Tiểu Bạch thậm chí không muốn trở về, thầm muốn mãi mãi ở lại đây, mãi mãi cho đến lúc già. - Tiểu Bạch, ngươi nói thật đi! Bạch Hạ Sương cầm một linh quả lên cắn một miếng, sau đó cười híp mắt hỏi: - Kỳ Sư Sư tiểu thư kia có phải là người yêu của ngươi không? Ta cảm thấy ánh mắt nàng ta nhìn ngươi bất đồng nha. - Nói bừa! Tiểu Bạch trợn trắng mắt nói: - Không có chuyện đó đâu, ta không có quan hệ gì với nàng ta hết, nàng ta tới đây hoàn toàn là vì lão... Tiểu Bạch thiếu chút nữa lỡ miệng nói ra, vội vàng dừng lại, nhưng Bạch Hạ Sương cảm giác được, trừng mắt nói: - Nói thật, đừng gạt ta, hài tử ngươi không thành thật chút nào cả. Có nói hay không, không nói ta véo tai ngươi đấy! - Thật sự không có! Tiểu Bạch lắc đầu nói: - Ta và nàng ta không giống nhau, nàng ta là thú, bản thân ta cảm thấy mình là người, người thú không cùng thế giới. À à... Sương tỷ, ngươi phải giám sát kỹ vào, đừng để nàng ta câu dẫn lão đại chạy mất đấy! - Hả? Đám Bạch Hạ Sương lập tức trở nên khẩn trương. Kỳ Sư Sư rất đẹp, còn là thiếu tộc trưởng Huyền Cảnh, lực chiến đấu cao cường, quan trọng nhất là Tiên Hồ tộc, mị thuật vô song, nếu quả thật câu dẫn Lục Ly thì với sức chống cự của Lục Ly với sắc đẹp mà nói, khả năng bị câu dẫn mất đạt tới chín phần. - Được rồi, không cần ở sau lưng nói xấu người khác đâu, Sư Sư tiểu thư có đại ân đối với chúng ta đấy! Lục Linh nói một câu, sau đó đứng dậy nói: - Tiểu Bạch, chín đại Đầu Sỏ Tử Thần ở bên ngoài vẫn đang chờ gặp ngươi đấy, ngươi cũng đừng để lão đại của ngươi một mình đối phó với đám người đó nữa, ra ngoài gặp chút không? - Cũng được! Tiểu Bạch vỗ mông đứng dậy, nói: - Đi, Linh tỷ, đệ đệ xả giận cho ngươi! Lê gia không giết chết tên công tử phế vật của nhà họ đi, ta liền diệt Lê gia giúp ngươi, dám khi dễ Linh tỷ của ta, quả thật muốn chết! Chính điện Lục phủ, Lục Nhân Hoàng, Lục Ly và Kỳ Sư Sư đều ngồi trong đây, đám cường giả chín đại Đầu Sỏ Tử Thần, Nhung Hoàng cũng có mặt, toàn bộ đều đang cười hớn hở tán gẫu, chỉ có Tiểu Bạch không tới. Một thủ hạ của Vũ đại nhân và Kỳ Sư Sư tới, nhưng vẻ mặt của bọn họ đều rất hờ hững, Vẫn đại nhân đương nhiên không có khả năng xuất hiện, Lục Ly đã sớm sắp xếp Vẫn đại nhân tới một tòa thành ở lại, Đại Viên Mãn bên kia Kỳ Sư Sư cũng đã dàn xếp ổn thỏa. Chín đại Đầu Sỏ ngày hôm nay đều đến đây, muốn gặp nhất là Vẫn đại nhân, đáng tiếc Vẫn đại nhân chắc chắn sẽ không gặp bọn họ. Người tiếp theo muốn gặp đương nhiên là Kỳ Sư Sư và Tiểu Bạch, chỉ là đã ngồi ở đây nửa canh giờ rồi, mà Tiểu Bạch vẫn chưa xuất hiện. - Thiên Thiên! Mạc Thiên Thiên cũng ở đây, Lục Ly chờ đợi trong chốc lát thấy Tiểu Bạch còn chưa đi ra, liền nhíu mày nói: - Đi gọi Tiểu Bạch một tiếng, quá không hiểu chuyện rồi! - Không sao, không sao! Dực Hoàng khoát tay áo, đầu lĩnh còn lại cũng mỉm cười tỏ vẻ không để ý. Đông Cảnh thiếu chủ kiêu ngạo lớn một chút cũng không sao cả, thân phận địa vị rõ ràng như vậy, Tiểu Bạch đừng nói tới Thiên Việt thành, cho dù là bất cứ đại tộc nào của Bát Đại Tinh Vực đều có thể tự cao tự đại, người khác còn phải nở nụ cười đối đãi. - Hài tử này không hiểu chuyện, chư vị đại nhân thứ lỗi cho! Thái độ của Lục Ly rất tốt, cũng không vì hắn lập được đại công, có quan hệ với Tiểu Bạch mà kiêu căng. Hắn hiện tại căn cơ ở Tử Thần, Lục gia sau này phát triển còn cần nhờ tới Tử Thần, đương nhiên không thể nào náo loạn với Tử Thần được. Xoạt! Xoạt! Xoạt! Mạc Thiên Thiên vừa ra ngoài không bao lâu, bên ngoài có ba bóng người đi tới. Tiểu Bạch, Lục Linh và Mạc Thiên Thiên cùng đi vào, sắc mặt của Tiểu Bạch có chút khó coi, không có vẻ tươi cười, lạnh lùng nhanh chóng đi vào. - Tham kiến Tiểu Bạch công tử! Chín đại Đầu Sỏ Nhung Hoàng vội vàng đứng dậy, chủ động hành lễ với Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lại hờ hững liếc nhìn, đồng thời không có phản ứng gì, ngược lại quay đầu nhìn Lục Linh cười nói: - Linh tỷ, ngươi ngồi trước đi! Thái độ của Tiểu Bạch như vậy khiến chín đại Đầu Sỏ rất ngượng ngùng, Lục Ly vốn định dạy dỗ hai câu, nhìn thấy thái độ của hắn với Lục Linh như vậy, biết là Tiểu Bạch đang trút giận giúp cho Lục Linh. Hắn ngẫm nghĩ rồi không nói gì, chỉ giới thiệu: - Tiểu Bạch, đây là chín đại Đầu Sỏ Tử Thần chúng ta, đây là Lê Hoàng, đây là Dực Hoàng, đây là Vũ Hoàng, đây là Mạc Hoàng... Lục Ly giới thiệu một lượt, Tiểu Bạch cũng chỉ thản nhiên gật đầu, sau đó trực tiếp ngồi vị trí kế dưới Lục Linh. Hắn nâng chung trà lên uống, không để ý tới chín đại Đầu Sỏ.
Chương 4655 Tiểu Bạch nổi bão
- Chư vị đại nhân mời ngồi! Lục Ly chỉ có thể ngượng ngùng nói một tiếng với đám người Lê Hoàng, cười nói: - Tính tình của Tiểu Bạch có hơi lạnh lùng, chư vị không cần để ý! - Lão đại, không phải tính tình của ta lạnh! Tiểu Bạch buông chung trà xuống, lạnh lùng nói: - Là tính cách của ngươi quá tốt, ngươi chiến đấu đẫm máu ở Tiên vực, vì bảo vệ mấy mấy tinh anh trẻ tuổi của Tử Thần mà vào sinh ra tử, thế cục vừa ổn định đã lập tức trở về, còn giúp Tử Thần hóa giải kiếp nạn. - Tâm địa của ngươi ngược lại tốt, nhưng Tử Thần bọn họ thì đã đối với ngươi thế nào? Nếu như không phải chúng ta chạy tới, Lục gia các ngươi chẳng phải đã mất rồi sao? Nếu ta nói... địa phương tồi tàn này có gì tốt? Di dời toàn bộ Lục gia tới Tiên vực, ta tặng nửa Đông Cảnh cho các ngươi, muốn chơi thế nào thì chơi thế đó! - Hả... Lời của Tiểu Bạch khiến sắc mặt của chín đại Đầu Sỏ hơi biến, cảm thấy có ngọn lửa đang thiêu đốt. Đánh người không vả mặt, lời này của Tiểu Bạch chẳng khác nào chỉ thẳng mũi bọn họ mà mắng, nói bọn họ vong ân phụ nghĩa. - Tiểu Bạch, nói gì vậy? Lục Ly giả vờ tức giận nói: - Tử Thần đối với ta ân trọng như núi, ở đây chỉ là có chút hiểu lầm nhỏ thôi, không nghiêm trọng như vậy... Dực Hoàng vội vàng nói tiếp: - Đúng vậy, Tiểu Bạch công tử chớ hiểu lầm, Lục Ly vẫn là hậu bối chúng ta xem trọng, Lục Minh cũng vẫn là một trong những lực lượng quan trọn của Tử Thần chúng ta, ở đây hẳn có chút hiểu lầm! - Đúng vậy đấy! Vũ Hoàng cũng mở lời nói: - Tiểu Bạch công tử, có điểm nào không hài lòng cứ việc nói thẳng, chúng ta nhất định sẽ thận trọng cư xử. - Hiểu lầm? Tiểu Bạch liếc nhìn, tay bỗng nhiên vỗ bàn một cái, nói: - Cái tên Lê Cổ gì đó chỗ các ngươi, cả gan dám bức hôn, muốn cưỡng hôn Linh tỷ ta? Hắn cũng xứng lấy tỷ tỷ của Lục Tiểu Bạch ta? Bảo hắn đến đây cho ta nhìn xem xem là loại hàng gì? Nếu không... hiện tại bảo hắn mang kiệu tám người khiêng tới đây cưỡng chế kéo Linh tỷ của ta về Lê gia đi? Xoạt! Xoạt! Xoạt! Sắc mặt của Lê Hoàng lập tức trở nên cực kỳ khó coi, việc này hắn đã từng nghe nói qua, nhưng cũng không quá để ý, khi ấy đại địch xâm lấn, hắn đâu còn tâm tư quản lý những việc này? Việc này Tiểu Bạch vốn âm thầm chỉ điểm một chút, hắn đương nhiên sẽ xử lý, nhưng Lục Tiểu Bạch nói như vậy trước mặt mọi người, còn tức giận, như vậy khiến hắn không tiện xử lý, chẳng lẽ bảo hắn xử lý Lê Cổ trước mặt mọi người? Như vậy đối với hắn và uy tín của Lê gia chính là một đòn đánh vô cùng lớn đấy! - Ồ? Không đợi hắn lên tiếng, Mạc Hoàng đứng thứ hai trong chín đại Đầu Sỏ liền mở miệng. Mạc Hoàng nhìn lướt qua Lê Hoàng, hỏi: - Còn có việc này? Quả thật vô pháp vô thiên, Nhung Hoàng, tình huống gì vậy? Vũ Hoàng cũng lập tức mở miệng nói: - Nếu thật sự có chuyện này, thì phải nghiêm trị không tha! - Nhung Hoàng, ngươi quản lý Chấp Pháp đường, còn có việc này? Dực Hoàng người xếp thứ ba mở miệng. Nhung Hoàng đứng dậy, dùng dư quang liếc nhìn Lê Hoàng, nói: - Bẩm chư vị đại nhân, việc này quả có thật, là Cổ Đỉnh trưởng lão phái người hạ sính lễ... - Truyền Lê Cổ Đỉnh! Không đợi các cường giả còn lại và Tiểu Bạch lên tiếng, Lê Hoàng đã vỗ bàn một cái giận dữ nói: - Vô pháp vô thiên, chư vị xin chờ một chút, việc này ta đích thân can thiệp, nếu là thật, nhất định nghiêm trị không tha! Lời của mấy đại Đầu Sỏ khi nãy khiến Lê Hoàng bình tĩnh lại. Hắn hiểu lần này phải tự chặt tay rồi, hiện giờ không cho Lục Tiểu Bạch một công đạo, Tử Thần không chỉ có gặp rắc rối, còn sẽ để lỡ một kỳ ngộ phát triển cực đại. Một công tử ăn chơi của gia tộc không tính là gì, một trưởng lão cũng không đáng là gì. Lê Hoàng thân là người đứng đầu chín đại Đầu Sỏ, hắn biết rõ lợi ích của Tử Thần là lớn nhất, không có nhà lớn sao có nhà nhỏ, Tử Thần phát triển tốt, thì bên được lợi nhất chính là Lê gia. Rất nhanh Lê Cổ Đỉnh đã đến, Lê Hoàng vỗ bàn một cái, hỏi: - Lê Cổ Đỉnh, ngươi có từng hạ sính lê, bức hôn Linh tiểu thư hay không? Lê Cổ Đỉnh trước khi tới đây đã nhận được tin được bí mật truyền tới, biết hiện giờ là cục diện gì, hắn quỳ một chân xuống đất, thống khoái nhận tội. Hắn nói: - Tộc vương bớt giận, việc này là Cổ Đỉnh sai, Lê Cổ ngưỡng mộ Linh tiểu thư, tự biết không xứng với Linh tiểu thư, cho nên tìm mọi cách cầu xin. Cổ Đỉnh nhất thời hồ đồ, phạm phải sai lầm lớn, xin tộc vương và chư vị đại nhân phạt nặng. - Vô liêm sỉ! Lê Hoàng giận dữ nói: - Nhung Hoàng, dẫn Cổ Đỉnh đi cho ta, ngoài ra cũng bắt cái tên phế vật Lê Cổ kia lại lôi ra ngoài thành trực tiếp giết chết, hỏa táng thi thể, không được nhập từ đường tổ Lê gia! Hung ác! Cách xử phạt của Lê Hoàng khiến toàn trường đều sợ ngây người, vốn cho là Lê Hoàng sẽ chỉ nhốt hai người lại gì đó, không ngờ tới trực tiếp hạ lệnh giết, đến xương cốt cũng không giữ lại. - Tộc vương! Sắc mặt của Lê Cổ Đỉnh đại biến, đầu nặng nề dập xuống, kêu rên: - Cầu tộc vương khai ân, Cổ Đỉnh không cầu được sống, chỉ cần được giữ lại toàn thây, để linh vị của Cổ Đỉnh nhập từ đường tổ, cầu tộc vương khai ân... - Này con mẹ nó... cũng là song hoàng đấy! Lục Ly vốn còn đang bàng hoàng trước thủ đoạn hung ác quyết liệt của Lê Hoàng, lúc này mới hiểu ra. Khi nãy hắn và Tiểu Bạch một trắng một đỏ hát song hoàng, hiện tại Lê Hoàng và Lê Cổ Đỉnh cũng bắt đầu hát song hoàng rồi. Đây là diễn cho hắn và Tiểu Bạch xem, Tiểu Bạch chắc hẳn sẽ không để ý, nhưng hắn không thể không để ý tới, trừ phi hắn không muốn tiếp tục lăn lộn ở Tử Thần nữa, muốn đi Tiên vực rồi, như vậy sẽ xem như không nhìn thấy. - Lê Hoàng! Lục Ly dứng dậy, chắp tay, mở miệng nói: - Cổ Đỉnh trưởng lão cũng chỉ hồ đồ nhất thời, xử trí như vậy cũng hơi nặng quá rồi, ta thấy để hắn trở về tự kiểm điểm mấy ngàn năm cũng coi như thôi. Bồi dưỡng một cường giả không dễ dàng, biết sai có thể sửa, thiện mạc đại yên mà!
Bình luận facebook