-
Chương 4466-4470
Chương 4466 Đại chiến bắt đầu
Cảm xúc của Mạc Thiên Thiên vẫn ủ rũ, nhưng ngẫm nghĩ muốn ổn định trong Vấn Tiên Cung thì ít nhất phải toàn diện đánh bại năm thế lực lớn, trong thời gian ngắn khó mà làm được, nàng ít nhất có thể ở cùng Lục Ly một, hai năm, đến lúc đó có lẽ cục diện sẽ thay đổi? Vấn Tiên Cung thua thì sao? Bọn họ lại có thể đi theo Lục Ly đi lang bạt một khoảng thời gian. Tuy rằng lâu ngày sinh tình, có vẻ như Lục Ly có chút tình cảm với nàng, nhưng Mạc Thiên Thiên biết rõ nàng ở trong lòng Lục Ly không quan trọng bằng những thê thiếp khác. Hơn nữa Lục Ly có chủ kiến rất mạnh, muốn khuyên bảo hắn mang theo nàng đi Đông Cảnh rất khó, Mạc Thiên Thiên là nữ nhân thông minh, sẽ không khiến Lục Ly khó xử. Hơn nữa nàng cũng có niềm kiêu hãnh của mình, dù gì là nữ nhân duy nhất trở thành Kim Bài Tử Thần, nàng cũng muốn lang bạt trong Tiên Vực tạo ra thanh danh, xem thử có thể trở thành cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn được không. Mạc Thiên Thiên tự nhiên sẽ không như nữ nhân yếu đuối khổ sở cầu xin Lục Ly mang theo nàng đi. Một tháng sau, huấn luyện lại lần nữa bắt đầu, trải qua một tháng chỉnh đốn, chiến đội thứ năm tinh thần tràn đầy, trong một tháng nghiên cứu, bọn họ càng bội phục chiến trận này, còn có chút thể hội tâm đắc. Lục Ly tiếp tục huấn luyện, quan sát, một ít cường giả đưa ra ý kiến của chính mình, sau khi tổng hợp lại Lục Ly sửa đổi đôi chút, chiến trận trở nên càng thêm huyền diệu, càng thêm cường đại. Tiếp tục huấn luyện, hơn hai tháng sau, tam cung chủ truyền đến mệnh lệnh, toàn thể đề phòng, tùy thời chuẩn bị xuất chiến. Mệnh lệnh vừa ra, bầu không khí Thanh Nhai Sơn trở nên túc sát và nghiêm túc, xem ra đại chiến tùy thời có thể mở ra, sau trận chiến này không biết còn ai có thể sống tiếp, bên Thiên Hà Hội có thể thắng không? Nếu thua thì kết cục của chúng võ giả ra sao? Quả nhiên, rất nhanh lại có tin vỉa hè truyền đến, bốn thế lực bên kia đã chuẩn bị tiến công, bày trận thế lâu như vậy, nếu không đánh thì bọn họ khó mà đối mặt bên địch. Mấy ngày sau, quân tình truyền xuống, bốn thế lực lớn: Long Cốt Sơn, Hoàng Tuyền Cốc, Lục Bàn Điện, Mạc La Cung đã tập kết chín mươi vạn quân đội và cường giả, cộng thêm hai mươi cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn tiến công bên này, đã cách Thanh Nhai Sơn chỉ có mấy trăm vạn dặm. Đại quân Thanh Nhai Sơn bắt đầu điều động, bên này đã sớm bố trí một tuyến phòng thủ, bố trí nhiều thần văn cường đại. Những thần văn này có thể tăng phúc sức chiến đấu, cũng có thể nghiền nát kẻ địch, đại quân triệu tập đi xây dựng gần phòng tuyến, đóng giữ chuẩn bị chiến đấu. Mạn bắc Thanh Nhai Sơn là một trong những phòng tuyến, quân sĩ Vấn Tiên Cung ở đây trú đóng mạn bắc Thanh Nhai Sơn. Sáu chiến đội cộng lại hai nghìn quân sĩ, số lượng không nhiều, nhưng sức chiến đấu cực kỳ mạnh. Hai nghìn quân sĩ có thể so sánh mấy chục vạn đại quân. - Lục Ly! Lư Sắt tự mình tìm đến Lục Ly, nói: - Vốn đến chỗ này phái ra ngoài một ít thám báo, nhưng ta không yên tâm trình độ của mấy thám báo đó, ngươi tốt nhất hãy đi tra xét, chủ yếu tra xét tình hình quân địch bên chúng ta. - Hiểu rõ! Lục Ly gật đầu, dù sao bên này có Lư Sắt trông chừng, hắn cũng không lo lắng cái gì, một mình bay đi, bắt đầu tiềm ẩn đi tra xét. Thuật tiềm ẩn của Lục Ly rất lợi hại, hắn một đường tiềm hành qua, dọc đường phát hiện ra rất nhiều thám báo bên mình và quân địch. Những thám báo này đều không phát hiện ra Lục Ly, hắn đến vùng ngoài trận địa doanh địch, hắn không dám đến quá gần, thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tỉ mỉ. Dạo quanh quân địch vài vòng, vùng ngoài có rất nhiều thám báo, nhưng đều không phát hiện Lục Ly. Đương nhiên, Lục Ly cũng không dám vào sâu trong quân địch, bên trong có cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, hắn mà dám vào sâu bên trong quân địch, bị cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn phát hiện thì chết mười mươi. Tra xét hơn một canh giờ, Lục Ly lặng lẽ rút đi, trở về bẩm báo: - Đại quân bên này có tổng cộng ba mươi vạn, cảm giác có trên nghìn cường giả Thánh Hoàng, không biết cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, ta không cảm ứng được, cũng không dám đi tra xét. Bên này là quân đội của Lục Bàn Điện, không tra xét được có quân đội và cường giả của thế lực khác hay không. - Trên nghìn Thánh Hoàng? Lư Sắt nhẹ gật đầu nói: - Vậy chắc chỉ có quân đội của Lục Bàn Điện, nguyên Lục Bàn Điện còn có hơn hai nghìn Thánh Hoàng, ở đây chỉ có một phần thực lực của Lục Bàn Điện, phỏng chừng còn một phần đi Diễn Vũ Điện? Tiếp đó ba thế lực lớn vây công Thiên Hà Hội? - Ha ha! Lư Sắt cười lạnh, Lục Bàn Điện quá coi thường Vấn Tiên Cung bọn họ, chỉ phái một nửa cường giả? Phải biết rằng trước đó không lâu một mình chiến đội thứ năm đã diệt mười vạn quân đội ở Tử Kim Sơn. - Chờ bọn họ đến tấn công đi! Lư Sắt cười gian nói: - Chỗ chúng ta còn có thần trận, đến lúc đó nhất định khiến bọn họ ăn không được ói không ra, toàn quân bị diệt, không một tên nào chạy thoát. Lục Ly chợt nhớ một vấn đề, hắn hỏi: - Lục Bàn Điện có mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, bên chúng ta chỉ có một mình tam cung chủ, có khi nào đến lúc đó không áp chế nổi? - Chuyện này thì ngươi yên tâm. Lư Sắt xua tay nói: - Mấy vấn đề này không cần ngươi suy xét, bên trên đã có sắp xếp. Chúng ta chỉ cần khống chế chiến đội thứ năm, cố gắng tàn sát đại quân của Lục Bàn Điện là được. Ba mươi vạn đại quân đụng độ hai nghìn võ giả! Chuyện này thoạt trông dường như cách xa cực kỳ lớn, căn bản không cùng một cấp bậc, nhưng trên thực tế hai bên thực lực xấp xỉ. Bởi vì bên mình có hơn một nghìn bốn trăm Thánh Hoàng, bên kia có một nghìn một trăm mấy Thánh Hoàng. Về quân đội, mấy chục vạn quân đội thoạt trông rất dọa người, thật ra không có ý nghĩa gì, lúc trước Tử Kim Sơn có mười vạn đại quân cũng bị tàn sát dễ như chơi đấy thôi.
Chương 4467 Mài dao xoèn xoẹt
Nhưng đại quân số lượng nhiều vô hình tạo áp lực rất lớn cho bên này, đặc biệt là cường giả Thánh Hoàng ẩn núp trong đại quân, khiến bên mình không rõ quân địch rốt cuộc có bao nhiêu Thánh Hoàng, sẽ cảm giác cường giả rất đông, sĩ khí tự nhiên giảm nhiều. Kiến nhiều có thể cắn chết voi to. Trong đàn kiến còn ẩn nấp sói dữ thì càng đáng sợ hơn. Thế lực bình thường đều sẽ sắp xếp như vậy, khiến một Thánh Hoàng mang theo mấy nghìn quân sĩ bình thường, binh mạnh chỉ được một, tướng mạnh thì được cả đội, có Thánh Hoàng mang đội thì sức chiến đấu tổng thể sẽ tăng lên không kém. Mấy chục vạn đại quân đè ép qua, lực xung kích cùng sức tấn công đều sẽ rất hung tàn. Nhưng cũng có một tệ đoan, tuyển nhận nhiều quân đội bình thường thì cần nhiều tài nguyên, nếu không vì vậy thì tại sao đám quân đội bình thường đi theo ngươi lăn lội? Số lượng quân đội càng nhiều, mỗi ngày hao phí tài nguyên cũng sẽ càng nhiều, như vậy khó tránh khỏi giảm bớt tài nguyên của Thánh Hoàng. Loại mô thức này của Vấn Tiên Cung khá thường thấy trong Tiên Vực, đi tuyến đường tinh binh, không tuyển nhận quân đội bình thường, tập trung nhiều tài nguyên bồi dưỡng cường giả, chỉ cần có nhiều Thánh Hoàng mạnh thì vẫn có thể quét ngang đại quân địch. Màn đêm buông xuống, khắp nơi một mảnh đen ngòm, đại quân của Lục Bàn Điện chậm rãi áp sát. Lựa chọn tiến công lúc nửa đêm cũng vì tạo áp lực cho Vấn Tiên Cung, khiến Vấn Tiên Cung phân không rõ tình huống, dù sao bên này mấy chục vạn đại quân, hơn nữa dường như còn vận dụng một ít báu vật kỳ dị ngăn cách thần niệm tra xét. Cho nên giờ phút này, từ chỗ Vấn Tiên Cung nhìn qua chỉ thấy một mảnh đen ngòm, tự nhiên cảm giác được áp lực. Ai biết Thánh Hoàng bên địch đang ẩn nấp ở đâu? Ai biết bên trong có cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn hoặc tồn tại khủng bố nào không? Vèo! Tam cung chủ bay lên giữa không trung, trên người tỏa ánh sáng chói lòa, khí thế mãnh liệt nhất, hắn trầm giọng quát lên: - Các chiến đội chuẩn bị, dựa theo nguyên kế hoạch ngăn địch! Tam cung chủ vừa bay lên liền đánh tan áp lực vô hình từ đối diện. Ở trong lòng nhiều quân sĩ thì tam cung chủ là tồn tại cực kỳ mạnh mẽ, có tam cung chủ ở, chúng quân sĩ cảm giác tìm được trụ cột tinh thần. - Ha ha ha! Một tiếng cười lớn vang lên, bốn bóng người từ chân trời mạn bắc bay đến, bốn hơi thở cực kỳ khủng bố ập đến, khiến quân đội và cường giả bên này cảm giác được nghẹt thở. - Bốn cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn! Khoảnh khắc này, Lục Ly cũng cảm giác khó thở, áp lực tăng gấp đôi. Nếu bên này chỉ có một mình tam cung chủ là cường giả thì trận chiến này không thắng nổi, bốn chí cường giả không cần ra tay, bằng hơi thở liền có thể trấn đè ép thực lực quân sĩ bên này giảm bớt, tiếp đó bị đối phương dễ dàng nghiền nát, toàn quân bị diệt. - Thiên Vấn! Một chí cường giả bên kia trầm giọng quát: - Hai huynh đệ nhà các ngươi đâu? Nếu chỉ có một mình ngươi thì hôm nay e rằng sẽ bỏ mạng tại đây! - Ha ha ha! Tam cung chủ cười to, hiên ngang không sợ nói: - Nếu nhất định phải bỏ mạng tại đây thì cũng là số của lão phu, các ngươi cứ tấn công hết sức đi, để xem rốt cuộc là ai chết ai sống? Chí cường giả bên kia không trực tiếp lao qua, mà là vung tay lên nói: - Toàn thể tiến công, san bằng Thanh Nhai Sơn, chó gà không tha, đồ sạch! Ù ù ù! Kèn tù và thổi lên, đây là không phải cái kèn tù và bình thường, mang theo một loại ý vị đặc biệt, quân sĩ nghe mà sôi sục máu nóng. Từng đoàn quân đội lên cao, theo sau hóa thành từng con mũi tên nhọn xung phong về phía bên này, còn chưa xông đến, vô số võ giả đã bắt đầu công kích, trong phút chốc toàn bộ bầu trời đều sáng lên. Nguyên Lực công kích, chân ý công kích, pháp tướng công kích, pháp bảo công kích, sát chiêu kỳ dị. Đủ loại công kích đánh qua, đầy trời luồng sáng lấp lánh giống như là ức vạn mũi tên bao phủ khung trời, khoảnh khắc đó cảm giác hơi thở tựa như những ngọn núi đè xuống, bầu trời sẽ bị đánh nát, đất đai vỡ vụn, nguyên Thanh Nhai Sơn sẽ bị san thành đất bằng. Vang lên tiếng quát: - Khởi trận! Mạn bắc Thanh Nhai Sơn bắn lên từng luồng sáng màu xanh tận trời, ánh sáng kia phóng lên cao, hình thành một tấm thuẫn ánh sáng to lớn nối với thiên địa, che chở tất cả võ giả ở phía sau nó. - Huyết Linh Nhi, đi tra xét xem! Lục Ly nhìn quét thuẫn ánh sáng to lớn này, cảm giác được uy lực, lập tức khiếu Huyết Linh Nhi đi tra xét, học tập. Ước chừng Huyết Linh Nhi chưa thể bố trí thần văn cường đại như vậy, thần trận này chắc chắn phải hao phí nhiều thần tài quý hiếm. Huyết Linh Nhi đi tra xét, công kích rợp trời đã ập đến, toàn bộ đánh vào quang thuẫn. Ánh sáng kia liên tục dao động, dần tối xuống, nhưng không nổ tung. Mấy chục vạn võ giả, ít nhất có một nửa thả ra công kích, vậy mà bị quang thuẫn dễ dàng ngăn trở, phải công nhận thần văn này cường đại. Khoảnh khắc này, một loại thần văn khác cũng được thả ra, từng luồng khói trắng lan tràn bao phủ tất cả cường giả phe mình. Tất cả quân sĩ cùng cường giả, ngay cả tam cung chủ đều biến mất. Không chỉ riêng là Thanh Nhai Sơn, sương khói màu trắng còn bao phủ khu vực mấy nghìn dặm phía trước Thanh Nhai Sơn, quân sĩ xông lên trước nhất đều bị bao trùm, dường như Thanh Nhai Sơn biến thành một con cự thú, có thể nuốt hết tất cả quân sĩ tới gần. - Hừ! Chí cường giả bên kia hừ lạnh một tiếng, rống to lên: - Toàn quân xuất động, san bằng Thanh Nhai Sơn! Tuy Thanh Nhai Sơn rất lớn, nhưng bên này có mấy chục vạn quân sĩ, làm ra một ít thần văn cũng vô dụng, nhiều quân đội lao qua có thể chen chúc đầy khu vực bắc bộ Thanh Nhai Sơn, dù làm ra một ít huyễn trận gì đó thì có tác dụng gì? Từng đội đại quân xông vào, từng đội biến mất, thần niệm đều không tra xét được. Quân sĩ bình thường không tra xét được, những cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn có thể cảm thụ được, trong này quả thực có huyễn trận, những quân sĩ lòng vòng ở bên trong, lòng vòng trong phạm vi một dặm. Tam cung chủ vung mạnh tay: - Giết!
Chương 4468 Lư Sắt chết trận
Quân sĩ của Vấn Tiên Cung xông qua, mỗi một chiến đội phụ trách một phạm vi. Trên người bọn họ bị ánh sáng màu xanh tím bao phủ, vào thời khắc này đều cảm giác toàn thân tràn ngập lực lượng, sức chiến đấu tăng mạnh. Đây là tác dụng của thần văn bên này, suy yếu kẻ địch, thời gian ngắn tăng cường sức chiến đấu của bên mình. Lục Ly cảm giác dường như lực lượng cơ thể tăng lên ba phần. Lư Sắt mắt tỏa sáng, vung mạnh tay ra lệnh: - Toàn quân tiến công, nghiền nát mấy vạn kẻ địch phía trước sạch sẽ! Huấn luyện thời gian dài như vậy, Lư Sắt cảm giác hiện giờ sức chiến đấu tổng hợp của chiến đội thứ năm ít nhất tăng lên gấp hai, cho nên hắn khẩn cấp muốn nghiệm chứng, hiện giờ là cơ hội tốt kiến công lập nghiệm. - Giết! Đám võ giả của chiến đội thứ năm đều hưng phấn, mài dao lâu như vậy, hôm nay rốt cuộc có thể làm thịt heo dê. Phía trước chiến đội thứ năm có mấy vạn quân sĩ, hiện giờ tất cả tạm thời bị nhốt trong sương mù. Sương mù này sẽ không nhốt đám người được lâu, phỏng chừng tối đa thời gian một nén hương sẽ bị phá vỡ, nhưng bấy nhiêu thời gian đã đủ. Chiến đội thứ năm xông qua, như mũi đao nhọn đâm tới, chớp mắt xông vào trận địa địch. Phía trước nhất trận địa địch có mười mấy Thánh Hoàng, bọn họ phản ứng cũng rất nhanh, lập tức xông về phía này, định chặn lại xung phong, sau đó chờ đại quân phía sau vòng quanh, đến lúc đó chiến đội thứ năm sẽ bị bao vây giết dễ dàng. Nhưng mà... Mười mấy Thánh Hoàng giống như đất bùn chặn trước sóng lớn ngập trời, không chịu nổi một kích, dễ dàng bị nghiền nát, không thể ngăn nổi một giây. Chiến đội thứ năm như một thanh đao nhọn không gì không thể phá đâm mạnh vào đại quân, một đường nghiền nát. Ầm ầm ầm! Chiến đội thứ năm thoáng chốc xung phong lao vào, nơi đi qua bất luận là quân sĩ bình thường hay cường giả Thánh Hoàng, hễ đụng phải chiến đội thứ năm đều phải chết, không có ai đỡ được một đòn. Trường hợp này giống như một con voi to lao vào bầy dê, bước ra một con đường máu, thế không thể đỡ. - Ngăn trở bọn họ! - Thánh Hoàng ở đằng trước tụ tập lại, ngăn lại bọn họ! - Cùng nhau thả ra công kích, tốc độ phải nhanh, đừng để chúng xuyên thủng! - Giết chết bọn họ, giết chết bọn họ! - Không được, không ngăn được, không ngăn được! - Cường giả mau tới đi, cường giả mau tới, không thể ngăn lại bọn họ! Bốn phương tám hướng không ngừng vang lên tiếng rống to, nơi này liên tục tập kết vòng chặn lại, nhưng mỗi lần đều bị chiến đội thứ năm đột phá dễ dàng, chiến đội thứ năm tựa như sóng lớn ngập trời quét ngang hết thảy, đập nát kẻ địch chặn ở phía trước. Bên này có mấy vạn quân sĩ, còn có năm, sáu trăm Thánh Hoàng. Nhưng đám Thánh Hoàng rải rác, quan trọng nhất chỗ này hiện tại là mê trận, tất cả cường giả muốn tụ tập trong thời gian ngắn là rất khó khăn, tối đa cũng chỉ có thể tập kết mấy chục Thánh Hoàng. Cho nên không có bất cứ quân đội và cường giả có thể quấy nhiễu chiến đội thứ năm tiến lên, chiến đội thứ năm cũng không dừng lại, luôn hướng tới trước, nghiền nát tất cả kẻ địch đụng phải. Đằng trước nhất chiến đội này không phải Lục Ly và Lư Sắt, hai người ở nhóm thứ hai, một khi đằng trước không cách nào nghiền nát kẻ địch thì sẽ thay đổi trận hình khúc đầu. Bọn họ sẽ mang theo một đội cường giả xông qua, với sức chiến đấu của Lục Ly và Lư Sắt, chỉ cần không phải cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn thì rất dễ tiêu diệt. Mê trận tách quân địch thành một đám phương trận, như vậy càng thích hợp chiến đội thứ năm xung phong liều chết. Chiến đội thứ năm dễ dàng xuyên qua một đám phương trận, tranh ra từng con đường máu, mới qua thời gian hai nén hương, bọn họ đã ba lần chọc thủng quân sĩ nơi đây, đồ sát hơn tám nghìn quân sĩ, Thánh Hoàng cũng bị diệt sát gần trăm tên. Quan trọng nhất không phải tỷ lệ sát thương mà là tỷ lệ thương vong, đánh chết nhiều cường giả như vậy tỷ lệ tử vong phe ta bằng không, có nhiều võ giả bị thương, một số tay chân nát. Bị thương đều có thể chữa khỏi, đứt tay đứt chân cũng không sao cả, cho nên chỉ cần không chết, vậy tương đương không có bất cứ tổn thất. Đồ sát gần vạn võ giả, gần trăm Thánh Hoàng, vậy mà không có bất cứ tổn thất, thành quả chiến đấu này quá dọa người. - Giết! Chiến đội thứ năm quay đầu lao vào đại quân, lại dễ dàng xuyên qua chiến trận của đại quân. Đại quân ở đây rốt cuộc hơi luống cuống, bắt đầu cầu viện mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. - Hưm? Mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của Lục Bàn Điện tập trung chú ý vào bên này, thật ra đã sớm chú ý tới, chiến đội thứ năm giết quá mức, quá rõ ràng, muốn không chọc người chú ý cũng khó. Bên này tuy rằng có mê trận, nhưng đối với cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn thì vô nghĩa, bọn họ có thể thoải mái cảm ứng được. Không chỉ riêng là chí cường giả của Lục Bàn Điện, tam cung chủ Vấn Tiên Cung cũng đã sớm chú ý tới. Hắn luôn chú ý tình hình cuộc chiến bốn phía, trong mắt của hắn lấp lóe thần quang, càng nhìn càng giật mình. Vốn lúc Lư Sắt báo cáo với tam cung chủ thì hắn không để ý tới, cho rằng bình thường chiến trận hợp kích bình thường, hiện tại mới biết chiến trận này mạnh như vậy. - Nguy rồi! Tam cung chủ đột nhiên biến sắc, bởi vì hắn phát hiện một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của Lục Bàn Điện đột nhiên biến mất, hắn lập tức trầm giọng rống: - Tôn Lão Ma, ngươi còn liêm sỉ không? Đi xuống tay với một Thánh Hoàng? Vèo! Tam cung chủ như ngọn lửa đột nhiên bùng cháy, hóa thành rồng lửa xé gió lao đi, cơ hồ cùng lúc đó, hai hơi thở cường đại xuất hiện trong Thanh Nhai Sơn, cung chủ và nhị cung chủ của Vấn Tiên Cung đều đi ra, hóa thành từng luồng sáng lấp lánh lao về phía chí cường giả của Lục Bàn Điện. Đại quyết chiến, hai cung chủ của Vấn Tiên Cung sao có thể không đến? Lư Sắt không lo lắng cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của đối phương là vì biết hai cung chủ đã bí mật đến đây. - Quỷ Vấn!
Chương 4469 Cỗ máy xay thịt
Chí cường giả ở bên kia trông thấy đại cung chủ của Vấn Tiên Cung đi ra thì tập thể biểu cảm nghiêm túc. Nguyên nhân có bốn cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đến đây là vì đề phòng đại cung chủ của Vấn Tiên Cung. Có thể trở thành trùm của một thế lực thì tự nhiên không phải phàm phu tục tử. Trên thực tế, cung chủ của Vấn Tiên Cung là một sát thần cực mạnh trong lòng chí cường giả của Lục Bàn Điện, cho dù có bốn cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đến đây cũng không quá tự tin. - Giết! Nếu hai cung chủ của Vấn Tiên Cung đã lộ mặt, còn ra tay, vậy không có gì để nói. Ba chí cường giả đều ra tay, hai bên phi thường có ăn ý bay lên trời cao, đánh dưới đất thì thuộc hạ sẽ chết hết. - Nguy rồi! Bên kia, chỗ chiến đội thứ năm, Lục Ly cùng Lư Sắt đều cảm giác được nguy cơ trí mạng, bọn họ không biết ngọn nguồn nguy cơ ở đâu, nhưng đều cảm giác được, chắc chắn có chí cường giả Lục Bàn Điện ra tay với bọn họ. Hai người là trung tâm của chiến đội, chí cường giả của Lục Bàn Điện dễ dàng phán đoán ra điều này, cho nên khi đối phương ra tay thì chắc chắn là chém chết hai người. - Lục Ly, rút! Lư Sắt gầm lên, thân thể của hắn đột nhiên tăng vọt, biến thành một người khổng lồ, theo sau hắn dẫn đầu đâm ra trường thương về phía không trung. Nhìn thấy Lư Sắt xông lên trên, Lục Ly cũng không có do dự, hắn lắc người trực tiếp đi vào Pháp Giới. Hắn rất rõ ràng nếu hắn không đi thì chết chắc. Nếu Lư Sắt đã đi chịu chết, vậy thì hắn không cần thiết chịu chết theo. Tam cung chủ đã bay đến, ước chừng chí cường giả của Lục Bàn Điện sẽ không công kích Thánh Hoàng khác, bởi vì giết mấy Thánh Hoàng không có ý nghĩa quá lớn. Quả nhiên! Lư Sắt xông tới, giữa không trung đột nhiên xuất hiện một móng vuốt bén, móng vuốt chộp trường thương của Lư Sắt, dập tắt công kích, theo sau trường thương bị bóp nát, rồi đầu của Lư Sắt nổ tung. - Thống lĩnh! Một đám quân sĩ, cường giả bi thương hét to, tuy biết rõ cường giả này là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, nhưng mấy chục Thánh Hoàng vẫn hiên ngang không sợ hợp sức thả ra công kích đánh về phía kẻ đó. Cường giả của Lục Bàn Điện cười khẩy nói: - Ánh sáng của con kiến! Một tay hắn đập xuống, đánh tan công kích từ mấy chục cường giả. Nhưng hắn không có tiếp tục đồ sát đám Thánh Hoàng này, thần niệm của hắn quét qua, không phát hiện Lục Ly, hắn bay lên trời cao, bởi vì tam cung chủ đã bay tới. Oong! Lục Ly tra xét được cường giả của Lục Bàn Điện đã đi thì lắc người bay ra, tam cung chủ trầm giọng rống to: - Lục Ly, ta nhâm mệnh ngươi làm thống lĩnh cho chiến đội thứ năm, dẫn dắt chiến đội thứ năm báo thù cho Lư Sắt đi! - Báo thù cho Lư Sắt! Câu nói này biểu đạt nỗi lòng của tất cả võ giả chiến đội thứ năm trong lúc này. Giống nhóm Lục Ly, Mạc Thiên Thiên tiếp xúc với Lư Sắt không lâu, nhiều Thánh Hoàng khác đi theo Lư Sắt rất nhiều năm. chiến đội thứ năm cường đại như có công lao rất lớn của Lư Sắt, có một đám Thánh Hoàng đi theo Lư Sắt đã có thời gian trăm năm. Giờ phút này tam cung chủ đốt lên ngọn lửa thù hận của vô số quân sĩ. Lục Ly nhìn lên cao, thấy tam cung chủ đã đánh với bốn chí cường giả của Lục Bàn Điện, hơn nữa thoạt trông không bị yếu thế. Mắt Lục Ly lóe sát khí, trầm giọng quát một tiếng nói: - Giết! Tất cả cường giả của chiến đội thứ năm trầm giọng rống, ba trăm võ giả theo chỉ huy của Lục Ly xung phong tới trước, lặp lại hành động vừa rồi, nhưng lần này càng thêm sắc bén, hung mãnh hơn trước. Cỗ máy xay thịt! Chiến đội thứ năm biến thành cỗ máy xay thịt, một đường nghiền nát, quân đội bên này rất nhanh sắp tan vỡ. Đây căn bản không cùng một cấp bậc, không cách nào chống cự, không cách nào kháng cự, chiến đội thứ năm xông hướng nào thì quân sĩ bên đó lập tức từng mảnh bị nghiền nát. Ngẫu nhiên vọt tới mấy chục Thánh Hoàng cũng thoáng chốc bị đánh bay hoặc là đánh chết. Lại lần nữa qua nửa nén hương, quân sĩ Lục Bàn Điện ở đây rốt cuộc không chịu nổi, trực tiếp tan vỡ, mấy vạn quân sĩ đã bị đồ sát hơn một nửa, chỗ Lục Ly trừ Lư Sắt ra chỉ chết thêm ba cấp Đế, mấy chục Thánh Hoàng bị thương. - Giết! Lục Ly gầm lên một tiếng, đi theo tan đại quân tan tác giết hướng bên trái. Bên trái còn hơn bốn vạn đại quân, có hai chiến đội đang đánh với hơn hai vạn đại quân. Hai chiến đội rơi vào thế yếu, bị đè đầu đánh, thương vong đã rất nghiêm trọng. Khi nhóm Lục Ly lại đây chi viện, cục diện lập tức biến đổi, Lục Ly dẫn dắt chiến đội thứ năm trực tiếp xuyên qua chiến trận của quân địch bên này. Hai chiến đội thoáng chốc sĩ khí lên cao, đè đầu đánh quân địch. Lục Ly mang theo chiến đội thứ năm liên tục đâm xuyên, sau ba lần chọc thủng trận địa địch ở đây thì Lục Ly tiếp tục đột tiến về bên trái, chi viện hai chiến đội khác. - Làm tuyệt lắm! Trên trời cao, ba vị cung chủ đang đấu với bốn cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của Lục Bàn Điện. Tuy bên mình chỉ có ba chí cường giả, nhưng có thể dễ dàng áp chế bốn chí cường giả phía đối diện. Bởi vì cung chủ của Vấn Tiên Cung rất mạnh, hơn nữa công kích sắc bén, phòng ngự khủng bố, một mình hắn gần như chặn đứng công kích của bốn chí cường giả, cộng thêm nhị cung chủ, tam cung chủ, tuy rằng không thể lập tức thắng lợi, nhưng dư sức ổn định cục diện. Giờ phút này tam cung chủ vui vẻ hét to một tiếng, hắn luôn quan sát thế cục bên dưới, thấy Lục Ly dẫn dắt chiến đội thứ năm như một thanh bảo kiếm vô song đánh đâu thắng đó. Chỉ cần chiến đội thứ năm đến nơi nào thì trận địa địch chỗ đó lập tức bị xuyên qua, thoáng chốc đánh loạn trận hình của quân địch. Trận địa địch bị loạn, sức chiến đấu của quân địch tự nhiên giảm thấp, đả kích nặng đến sĩ khí. Tam cung chủ tin tưởng chỉ cần lại cho Lục Ly một ít thời gian, vậy hắn có thể quét ngang toàn bộ chiến trường. Chiến trường chỗ này là chiến trường cục bộ, một khi chiến trường nơi này xảy ra vấn đề thì có thể ảnh hưởng toàn cục. Đến lúc đó cường giả Vấn Tiên Cung công kích phương hướng khác, phe Thiên Hà Hội sẽ giành được một trận đại thắng.
Chương 4470 Cỗ máy xay thịt (2)
- Đáng tiếc Lư Sắt... Tam cung chủ khe khẽ thở dài, hắn cho rằng chiến trận này là Lư Sắt làm ra, hiện tại Lư Sắt đã hy sinh, trong lòng hắn khó tránh khỏi cảm giác mất mát một viên đại tướng. Tam cung chủ thầm nổi giận, điên cuồng công kích chí cường giả của Lục Bàn Điện. Tình hình cuộc chiến bên dưới bắt đầu cấp tốc phát sinh thay đổi, chỗ Lục Ly không ngừng lại ở một nơi mà liên tục xuyên qua khắp chiến trường. Bên nào chiến đấu kịch liệt là Lục Ly sẽ mang theo chiến đội thứ năm xông đến. Khi chiến đội thứ năm xung phong qua, trận hình nơi đó sẽ tan tác. Quân sĩ Vấn Tiên Cung ở bên đó không ngốc, tự nhiên lập tức tăng thêm sức tấn công, Lục Bàn Điện lập tức thương vong thảm trọng. Nửa canh giờ, Lục Bàn Điện đã thương vong hơn mười vạn, tức là tổn thất một phần ba đại quân, Thánh Hoàng càng bị thương vong hơn một nửa. Sĩ khí nơi đây trở nên cực kỳ thấp, nếu không phải bên trên có mấy chí cường giả ở, e rằng đã sớm tán loạn. Bốn chí cường giả của Lục Bàn Điện ở bên trên luôn chú ý thế cục phía dưới, trong lòng đều rất là sốt ruột, bọn họ rất rõ ràng nếu cứ tiếp tục như vậy, quân đội và cường giả bên dưới sẽ chết hết. Bọn họ rất muốn phân ra một cường giả đi tiêu diệt chiến đội thứ năm, nhưng ba cung chủ của Vấn Tiên Cung sẽ cho bọn họ cơ hội sao? Cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn trên cơ bản là rất khó bỏ mạng, nhưng nếu thực lực cách xa quá lớn thì vẫn có xác suất rất lớn sẽ chết. Bọn họ vốn bị ba cung chủ của Vấn Tiên Cung đè đầu đánh, nếu thiếu một người thì dù là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn cũng sẽ bỏ mạng. Ba mươi vạn đại quân và sự sống chết của bọn họ, bên nào nhẹ bên nào nặng? Đương nhiên không cần suy nghĩ nhiều, chắc chắn là tánh mạng của bọn họ quý giá. Chỉ cần bọn họ không chết, chờ về sau có thể không ngừng chiêu lãm cường giả cùng quân đội, Tiên Vực không thiếu nhất là võ giả. Lại lần nữa đợi thời gian hai nén hương, quân đội ở bên dưới lại có mấy vạn chết trận, quân đội đã đến bờ vực tan vỡ. Một chí cường giả của Lục Bàn Điện bất đắc dĩ truyền lệnh xuống, hạ đạt mệnh lệnh rút lui. - Rút! Đám quân sĩ, cường giả ở bên dưới như trút được gánh nặng, rất nhiều quân sĩ còn mừng muốn khóc, bọn họ bất chấp tất cả điên cuồng bay đi trốn hướng bắc, không quan tâm đoạn hậu hay gì. Quân đội và cường giả của Vấn Tiên Cung không truy sát quá xa, chỉ truy sát một lúc rồi lùi về, sợ lỡ như có mai phục. Hơn nữa không nhận được mệnh lệnh của ba cung chủ, tự nhiên không dám truy sát. - Rút! Hai trong bốn chí cường giả ở bên trên liều bị thương đánh lui ba cung chủ, nhanh chóng rút hướng mạn bắc. Ba cung chủ ngược lại không có truy sát, bọn họ bay xuống, thần niệm quét mắt một phen, đại cung chủ ra lệnh: - Bị thương nặng hãy ở lại Thanh Nhai Sơn chỉnh đốn, chiến đội thứ nhất ở lại Thanh Nhai Sơn phòng ngự, chiến đội khác tiến hướng phía đông! - Tuân lệnh! Không ai dám trái lệnh của đại cung chủ, lập tức cả đội tập hợp, vừa chuẩn bị xuất phát, đại cung chủ lại lần nữa ra lệnh: - Chiến đội thứ năm làm tiên phong, chiến đội khác theo phía sau. Vẫn không có ai dám cãi mệnh lệnh này, thậm chí mọi người đều ngầm đồng ý, bọn họ hoàn toàn chịu phục sức chiến đấu của chiến đội thứ năm, cảm giác quả thực không cùng một cấp bậc. - Xuất phát! Lục Ly vung mạnh tay, tất cả quân sĩ chiến đội thứ năm ngẩng đầu ưỡn ngực tiến lên trước, lần này khai chiến mang đến niềm tin vô cùng mãnh liệt cho tất cả quân sĩ, dù cho giờ phút này phía trước có mấy trăm vạn đại quân, Lục Ly hiệu lệnh một tiếng thì bọn họ cũng sẽ thẳng tiến không lùi xông qua. Hôm nay bọn họ đều không biết đã chém giết bao nhiêu quân sĩ cùng cường giả, bọn họ cảm giác trong đại hỗn chiến, sức chiến đấu của bọn họ không chỉ tăng lên gấp hai, thậm chí gấp ba, gấp năm lần. Chỉ cần không gặp phải cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, nhiều quân đội hơn nữa cũng sẽ bị bọn họ đánh tan. Lần này bọn họ lập công lao cực kỳ lớn, quan trọng nhất là không có Thánh Hoàng nào chết, đây là chiến tích huy hoàng biết bao, xong việc luận công ban thưởng e rằng giàu to. Lần này chiến trường quả thực chia ra ba chiến trường, một bên là Vấn Tiên Cung, rồi tới bên Diễn Vũ Điện, chủ chiến trường ở Thiên Hà Hội. Thiên Hà Hội có nhiều cường giả và quân sĩ nhất, cho nên liên quân của ba thế lực lớn đều công kích bên này. Lục Bàn Điện chia hai phần, một bên đối phó Vấn Tiên Cung, một phần đối phó Diễn Vũ Điện. Năm thế lực lớn biến thành bốn nhưng vẫn mạnh hơn phe Thiên Hà Hội, đặc biệt ở chủ chiến trường, Thiên Hà Hội đánh nhau với ba thế lực lớn, áp lực cực kỳ lớn. Chiến trường ở đây, quân đội của ba thế lực lớn không nhiều, chỉ có ba mươi vạn, nhưng bên này bởi vì là liên quân ba thế lực lớn, cho nên đông cường giả hơn, Thiên Hà Hội bị đè đầu đánh. Hai bên đã thương vong hơn mười vạn, cường giả thương vong cũng rất nhiều, cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của hai bên không ra tay, chỉ đứng sừng sững ở giữa không trung làm uy hiếp. Mặc dù chí cường giả của Thiên Hà Hội không thương vong, nhưng nếu thuộc hạ chết hết thì vẫn thua trận chiến này. Bên ngươi có chí cường giả thì người ta cũng có, còn đông hơn ngươi một chút, đến lúc đó bị buộc phải buông bỏ Thiên Hà Thành, nếu không thì sẽ bị chém tận giết tuyệt. Tình hình cuộc chiến đã biến thành như vậy, Thiên Hà Hội không còn đường lui, chỉ có thể tử chiến đến cùng, chỉ cần kẻ địch không lùi thì họ buộc phải chiến đến còn một võ giả cuối cùng mới thôi. Một chí cường giả Thiên Hà Hội trầm giọng hỏi: - Hội trưởng, làm thế nào? Có muốn ra tay không? Thế cục bên dưới càng lúc càng kém, nếu tiếp tục phát triển e rằng sẽ phát sinh tán loạn, sĩ khí cũng sẽ càng lúc càng thấp, cuối cùng dẫn phát đại tan tác, đến lúc đó trượt xuống dốc luôn. - Không thể ra tay!
Cảm xúc của Mạc Thiên Thiên vẫn ủ rũ, nhưng ngẫm nghĩ muốn ổn định trong Vấn Tiên Cung thì ít nhất phải toàn diện đánh bại năm thế lực lớn, trong thời gian ngắn khó mà làm được, nàng ít nhất có thể ở cùng Lục Ly một, hai năm, đến lúc đó có lẽ cục diện sẽ thay đổi? Vấn Tiên Cung thua thì sao? Bọn họ lại có thể đi theo Lục Ly đi lang bạt một khoảng thời gian. Tuy rằng lâu ngày sinh tình, có vẻ như Lục Ly có chút tình cảm với nàng, nhưng Mạc Thiên Thiên biết rõ nàng ở trong lòng Lục Ly không quan trọng bằng những thê thiếp khác. Hơn nữa Lục Ly có chủ kiến rất mạnh, muốn khuyên bảo hắn mang theo nàng đi Đông Cảnh rất khó, Mạc Thiên Thiên là nữ nhân thông minh, sẽ không khiến Lục Ly khó xử. Hơn nữa nàng cũng có niềm kiêu hãnh của mình, dù gì là nữ nhân duy nhất trở thành Kim Bài Tử Thần, nàng cũng muốn lang bạt trong Tiên Vực tạo ra thanh danh, xem thử có thể trở thành cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn được không. Mạc Thiên Thiên tự nhiên sẽ không như nữ nhân yếu đuối khổ sở cầu xin Lục Ly mang theo nàng đi. Một tháng sau, huấn luyện lại lần nữa bắt đầu, trải qua một tháng chỉnh đốn, chiến đội thứ năm tinh thần tràn đầy, trong một tháng nghiên cứu, bọn họ càng bội phục chiến trận này, còn có chút thể hội tâm đắc. Lục Ly tiếp tục huấn luyện, quan sát, một ít cường giả đưa ra ý kiến của chính mình, sau khi tổng hợp lại Lục Ly sửa đổi đôi chút, chiến trận trở nên càng thêm huyền diệu, càng thêm cường đại. Tiếp tục huấn luyện, hơn hai tháng sau, tam cung chủ truyền đến mệnh lệnh, toàn thể đề phòng, tùy thời chuẩn bị xuất chiến. Mệnh lệnh vừa ra, bầu không khí Thanh Nhai Sơn trở nên túc sát và nghiêm túc, xem ra đại chiến tùy thời có thể mở ra, sau trận chiến này không biết còn ai có thể sống tiếp, bên Thiên Hà Hội có thể thắng không? Nếu thua thì kết cục của chúng võ giả ra sao? Quả nhiên, rất nhanh lại có tin vỉa hè truyền đến, bốn thế lực bên kia đã chuẩn bị tiến công, bày trận thế lâu như vậy, nếu không đánh thì bọn họ khó mà đối mặt bên địch. Mấy ngày sau, quân tình truyền xuống, bốn thế lực lớn: Long Cốt Sơn, Hoàng Tuyền Cốc, Lục Bàn Điện, Mạc La Cung đã tập kết chín mươi vạn quân đội và cường giả, cộng thêm hai mươi cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn tiến công bên này, đã cách Thanh Nhai Sơn chỉ có mấy trăm vạn dặm. Đại quân Thanh Nhai Sơn bắt đầu điều động, bên này đã sớm bố trí một tuyến phòng thủ, bố trí nhiều thần văn cường đại. Những thần văn này có thể tăng phúc sức chiến đấu, cũng có thể nghiền nát kẻ địch, đại quân triệu tập đi xây dựng gần phòng tuyến, đóng giữ chuẩn bị chiến đấu. Mạn bắc Thanh Nhai Sơn là một trong những phòng tuyến, quân sĩ Vấn Tiên Cung ở đây trú đóng mạn bắc Thanh Nhai Sơn. Sáu chiến đội cộng lại hai nghìn quân sĩ, số lượng không nhiều, nhưng sức chiến đấu cực kỳ mạnh. Hai nghìn quân sĩ có thể so sánh mấy chục vạn đại quân. - Lục Ly! Lư Sắt tự mình tìm đến Lục Ly, nói: - Vốn đến chỗ này phái ra ngoài một ít thám báo, nhưng ta không yên tâm trình độ của mấy thám báo đó, ngươi tốt nhất hãy đi tra xét, chủ yếu tra xét tình hình quân địch bên chúng ta. - Hiểu rõ! Lục Ly gật đầu, dù sao bên này có Lư Sắt trông chừng, hắn cũng không lo lắng cái gì, một mình bay đi, bắt đầu tiềm ẩn đi tra xét. Thuật tiềm ẩn của Lục Ly rất lợi hại, hắn một đường tiềm hành qua, dọc đường phát hiện ra rất nhiều thám báo bên mình và quân địch. Những thám báo này đều không phát hiện ra Lục Ly, hắn đến vùng ngoài trận địa doanh địch, hắn không dám đến quá gần, thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tỉ mỉ. Dạo quanh quân địch vài vòng, vùng ngoài có rất nhiều thám báo, nhưng đều không phát hiện Lục Ly. Đương nhiên, Lục Ly cũng không dám vào sâu trong quân địch, bên trong có cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, hắn mà dám vào sâu bên trong quân địch, bị cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn phát hiện thì chết mười mươi. Tra xét hơn một canh giờ, Lục Ly lặng lẽ rút đi, trở về bẩm báo: - Đại quân bên này có tổng cộng ba mươi vạn, cảm giác có trên nghìn cường giả Thánh Hoàng, không biết cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, ta không cảm ứng được, cũng không dám đi tra xét. Bên này là quân đội của Lục Bàn Điện, không tra xét được có quân đội và cường giả của thế lực khác hay không. - Trên nghìn Thánh Hoàng? Lư Sắt nhẹ gật đầu nói: - Vậy chắc chỉ có quân đội của Lục Bàn Điện, nguyên Lục Bàn Điện còn có hơn hai nghìn Thánh Hoàng, ở đây chỉ có một phần thực lực của Lục Bàn Điện, phỏng chừng còn một phần đi Diễn Vũ Điện? Tiếp đó ba thế lực lớn vây công Thiên Hà Hội? - Ha ha! Lư Sắt cười lạnh, Lục Bàn Điện quá coi thường Vấn Tiên Cung bọn họ, chỉ phái một nửa cường giả? Phải biết rằng trước đó không lâu một mình chiến đội thứ năm đã diệt mười vạn quân đội ở Tử Kim Sơn. - Chờ bọn họ đến tấn công đi! Lư Sắt cười gian nói: - Chỗ chúng ta còn có thần trận, đến lúc đó nhất định khiến bọn họ ăn không được ói không ra, toàn quân bị diệt, không một tên nào chạy thoát. Lục Ly chợt nhớ một vấn đề, hắn hỏi: - Lục Bàn Điện có mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, bên chúng ta chỉ có một mình tam cung chủ, có khi nào đến lúc đó không áp chế nổi? - Chuyện này thì ngươi yên tâm. Lư Sắt xua tay nói: - Mấy vấn đề này không cần ngươi suy xét, bên trên đã có sắp xếp. Chúng ta chỉ cần khống chế chiến đội thứ năm, cố gắng tàn sát đại quân của Lục Bàn Điện là được. Ba mươi vạn đại quân đụng độ hai nghìn võ giả! Chuyện này thoạt trông dường như cách xa cực kỳ lớn, căn bản không cùng một cấp bậc, nhưng trên thực tế hai bên thực lực xấp xỉ. Bởi vì bên mình có hơn một nghìn bốn trăm Thánh Hoàng, bên kia có một nghìn một trăm mấy Thánh Hoàng. Về quân đội, mấy chục vạn quân đội thoạt trông rất dọa người, thật ra không có ý nghĩa gì, lúc trước Tử Kim Sơn có mười vạn đại quân cũng bị tàn sát dễ như chơi đấy thôi.
Chương 4467 Mài dao xoèn xoẹt
Nhưng đại quân số lượng nhiều vô hình tạo áp lực rất lớn cho bên này, đặc biệt là cường giả Thánh Hoàng ẩn núp trong đại quân, khiến bên mình không rõ quân địch rốt cuộc có bao nhiêu Thánh Hoàng, sẽ cảm giác cường giả rất đông, sĩ khí tự nhiên giảm nhiều. Kiến nhiều có thể cắn chết voi to. Trong đàn kiến còn ẩn nấp sói dữ thì càng đáng sợ hơn. Thế lực bình thường đều sẽ sắp xếp như vậy, khiến một Thánh Hoàng mang theo mấy nghìn quân sĩ bình thường, binh mạnh chỉ được một, tướng mạnh thì được cả đội, có Thánh Hoàng mang đội thì sức chiến đấu tổng thể sẽ tăng lên không kém. Mấy chục vạn đại quân đè ép qua, lực xung kích cùng sức tấn công đều sẽ rất hung tàn. Nhưng cũng có một tệ đoan, tuyển nhận nhiều quân đội bình thường thì cần nhiều tài nguyên, nếu không vì vậy thì tại sao đám quân đội bình thường đi theo ngươi lăn lội? Số lượng quân đội càng nhiều, mỗi ngày hao phí tài nguyên cũng sẽ càng nhiều, như vậy khó tránh khỏi giảm bớt tài nguyên của Thánh Hoàng. Loại mô thức này của Vấn Tiên Cung khá thường thấy trong Tiên Vực, đi tuyến đường tinh binh, không tuyển nhận quân đội bình thường, tập trung nhiều tài nguyên bồi dưỡng cường giả, chỉ cần có nhiều Thánh Hoàng mạnh thì vẫn có thể quét ngang đại quân địch. Màn đêm buông xuống, khắp nơi một mảnh đen ngòm, đại quân của Lục Bàn Điện chậm rãi áp sát. Lựa chọn tiến công lúc nửa đêm cũng vì tạo áp lực cho Vấn Tiên Cung, khiến Vấn Tiên Cung phân không rõ tình huống, dù sao bên này mấy chục vạn đại quân, hơn nữa dường như còn vận dụng một ít báu vật kỳ dị ngăn cách thần niệm tra xét. Cho nên giờ phút này, từ chỗ Vấn Tiên Cung nhìn qua chỉ thấy một mảnh đen ngòm, tự nhiên cảm giác được áp lực. Ai biết Thánh Hoàng bên địch đang ẩn nấp ở đâu? Ai biết bên trong có cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn hoặc tồn tại khủng bố nào không? Vèo! Tam cung chủ bay lên giữa không trung, trên người tỏa ánh sáng chói lòa, khí thế mãnh liệt nhất, hắn trầm giọng quát lên: - Các chiến đội chuẩn bị, dựa theo nguyên kế hoạch ngăn địch! Tam cung chủ vừa bay lên liền đánh tan áp lực vô hình từ đối diện. Ở trong lòng nhiều quân sĩ thì tam cung chủ là tồn tại cực kỳ mạnh mẽ, có tam cung chủ ở, chúng quân sĩ cảm giác tìm được trụ cột tinh thần. - Ha ha ha! Một tiếng cười lớn vang lên, bốn bóng người từ chân trời mạn bắc bay đến, bốn hơi thở cực kỳ khủng bố ập đến, khiến quân đội và cường giả bên này cảm giác được nghẹt thở. - Bốn cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn! Khoảnh khắc này, Lục Ly cũng cảm giác khó thở, áp lực tăng gấp đôi. Nếu bên này chỉ có một mình tam cung chủ là cường giả thì trận chiến này không thắng nổi, bốn chí cường giả không cần ra tay, bằng hơi thở liền có thể trấn đè ép thực lực quân sĩ bên này giảm bớt, tiếp đó bị đối phương dễ dàng nghiền nát, toàn quân bị diệt. - Thiên Vấn! Một chí cường giả bên kia trầm giọng quát: - Hai huynh đệ nhà các ngươi đâu? Nếu chỉ có một mình ngươi thì hôm nay e rằng sẽ bỏ mạng tại đây! - Ha ha ha! Tam cung chủ cười to, hiên ngang không sợ nói: - Nếu nhất định phải bỏ mạng tại đây thì cũng là số của lão phu, các ngươi cứ tấn công hết sức đi, để xem rốt cuộc là ai chết ai sống? Chí cường giả bên kia không trực tiếp lao qua, mà là vung tay lên nói: - Toàn thể tiến công, san bằng Thanh Nhai Sơn, chó gà không tha, đồ sạch! Ù ù ù! Kèn tù và thổi lên, đây là không phải cái kèn tù và bình thường, mang theo một loại ý vị đặc biệt, quân sĩ nghe mà sôi sục máu nóng. Từng đoàn quân đội lên cao, theo sau hóa thành từng con mũi tên nhọn xung phong về phía bên này, còn chưa xông đến, vô số võ giả đã bắt đầu công kích, trong phút chốc toàn bộ bầu trời đều sáng lên. Nguyên Lực công kích, chân ý công kích, pháp tướng công kích, pháp bảo công kích, sát chiêu kỳ dị. Đủ loại công kích đánh qua, đầy trời luồng sáng lấp lánh giống như là ức vạn mũi tên bao phủ khung trời, khoảnh khắc đó cảm giác hơi thở tựa như những ngọn núi đè xuống, bầu trời sẽ bị đánh nát, đất đai vỡ vụn, nguyên Thanh Nhai Sơn sẽ bị san thành đất bằng. Vang lên tiếng quát: - Khởi trận! Mạn bắc Thanh Nhai Sơn bắn lên từng luồng sáng màu xanh tận trời, ánh sáng kia phóng lên cao, hình thành một tấm thuẫn ánh sáng to lớn nối với thiên địa, che chở tất cả võ giả ở phía sau nó. - Huyết Linh Nhi, đi tra xét xem! Lục Ly nhìn quét thuẫn ánh sáng to lớn này, cảm giác được uy lực, lập tức khiếu Huyết Linh Nhi đi tra xét, học tập. Ước chừng Huyết Linh Nhi chưa thể bố trí thần văn cường đại như vậy, thần trận này chắc chắn phải hao phí nhiều thần tài quý hiếm. Huyết Linh Nhi đi tra xét, công kích rợp trời đã ập đến, toàn bộ đánh vào quang thuẫn. Ánh sáng kia liên tục dao động, dần tối xuống, nhưng không nổ tung. Mấy chục vạn võ giả, ít nhất có một nửa thả ra công kích, vậy mà bị quang thuẫn dễ dàng ngăn trở, phải công nhận thần văn này cường đại. Khoảnh khắc này, một loại thần văn khác cũng được thả ra, từng luồng khói trắng lan tràn bao phủ tất cả cường giả phe mình. Tất cả quân sĩ cùng cường giả, ngay cả tam cung chủ đều biến mất. Không chỉ riêng là Thanh Nhai Sơn, sương khói màu trắng còn bao phủ khu vực mấy nghìn dặm phía trước Thanh Nhai Sơn, quân sĩ xông lên trước nhất đều bị bao trùm, dường như Thanh Nhai Sơn biến thành một con cự thú, có thể nuốt hết tất cả quân sĩ tới gần. - Hừ! Chí cường giả bên kia hừ lạnh một tiếng, rống to lên: - Toàn quân xuất động, san bằng Thanh Nhai Sơn! Tuy Thanh Nhai Sơn rất lớn, nhưng bên này có mấy chục vạn quân sĩ, làm ra một ít thần văn cũng vô dụng, nhiều quân đội lao qua có thể chen chúc đầy khu vực bắc bộ Thanh Nhai Sơn, dù làm ra một ít huyễn trận gì đó thì có tác dụng gì? Từng đội đại quân xông vào, từng đội biến mất, thần niệm đều không tra xét được. Quân sĩ bình thường không tra xét được, những cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn có thể cảm thụ được, trong này quả thực có huyễn trận, những quân sĩ lòng vòng ở bên trong, lòng vòng trong phạm vi một dặm. Tam cung chủ vung mạnh tay: - Giết!
Chương 4468 Lư Sắt chết trận
Quân sĩ của Vấn Tiên Cung xông qua, mỗi một chiến đội phụ trách một phạm vi. Trên người bọn họ bị ánh sáng màu xanh tím bao phủ, vào thời khắc này đều cảm giác toàn thân tràn ngập lực lượng, sức chiến đấu tăng mạnh. Đây là tác dụng của thần văn bên này, suy yếu kẻ địch, thời gian ngắn tăng cường sức chiến đấu của bên mình. Lục Ly cảm giác dường như lực lượng cơ thể tăng lên ba phần. Lư Sắt mắt tỏa sáng, vung mạnh tay ra lệnh: - Toàn quân tiến công, nghiền nát mấy vạn kẻ địch phía trước sạch sẽ! Huấn luyện thời gian dài như vậy, Lư Sắt cảm giác hiện giờ sức chiến đấu tổng hợp của chiến đội thứ năm ít nhất tăng lên gấp hai, cho nên hắn khẩn cấp muốn nghiệm chứng, hiện giờ là cơ hội tốt kiến công lập nghiệm. - Giết! Đám võ giả của chiến đội thứ năm đều hưng phấn, mài dao lâu như vậy, hôm nay rốt cuộc có thể làm thịt heo dê. Phía trước chiến đội thứ năm có mấy vạn quân sĩ, hiện giờ tất cả tạm thời bị nhốt trong sương mù. Sương mù này sẽ không nhốt đám người được lâu, phỏng chừng tối đa thời gian một nén hương sẽ bị phá vỡ, nhưng bấy nhiêu thời gian đã đủ. Chiến đội thứ năm xông qua, như mũi đao nhọn đâm tới, chớp mắt xông vào trận địa địch. Phía trước nhất trận địa địch có mười mấy Thánh Hoàng, bọn họ phản ứng cũng rất nhanh, lập tức xông về phía này, định chặn lại xung phong, sau đó chờ đại quân phía sau vòng quanh, đến lúc đó chiến đội thứ năm sẽ bị bao vây giết dễ dàng. Nhưng mà... Mười mấy Thánh Hoàng giống như đất bùn chặn trước sóng lớn ngập trời, không chịu nổi một kích, dễ dàng bị nghiền nát, không thể ngăn nổi một giây. Chiến đội thứ năm như một thanh đao nhọn không gì không thể phá đâm mạnh vào đại quân, một đường nghiền nát. Ầm ầm ầm! Chiến đội thứ năm thoáng chốc xung phong lao vào, nơi đi qua bất luận là quân sĩ bình thường hay cường giả Thánh Hoàng, hễ đụng phải chiến đội thứ năm đều phải chết, không có ai đỡ được một đòn. Trường hợp này giống như một con voi to lao vào bầy dê, bước ra một con đường máu, thế không thể đỡ. - Ngăn trở bọn họ! - Thánh Hoàng ở đằng trước tụ tập lại, ngăn lại bọn họ! - Cùng nhau thả ra công kích, tốc độ phải nhanh, đừng để chúng xuyên thủng! - Giết chết bọn họ, giết chết bọn họ! - Không được, không ngăn được, không ngăn được! - Cường giả mau tới đi, cường giả mau tới, không thể ngăn lại bọn họ! Bốn phương tám hướng không ngừng vang lên tiếng rống to, nơi này liên tục tập kết vòng chặn lại, nhưng mỗi lần đều bị chiến đội thứ năm đột phá dễ dàng, chiến đội thứ năm tựa như sóng lớn ngập trời quét ngang hết thảy, đập nát kẻ địch chặn ở phía trước. Bên này có mấy vạn quân sĩ, còn có năm, sáu trăm Thánh Hoàng. Nhưng đám Thánh Hoàng rải rác, quan trọng nhất chỗ này hiện tại là mê trận, tất cả cường giả muốn tụ tập trong thời gian ngắn là rất khó khăn, tối đa cũng chỉ có thể tập kết mấy chục Thánh Hoàng. Cho nên không có bất cứ quân đội và cường giả có thể quấy nhiễu chiến đội thứ năm tiến lên, chiến đội thứ năm cũng không dừng lại, luôn hướng tới trước, nghiền nát tất cả kẻ địch đụng phải. Đằng trước nhất chiến đội này không phải Lục Ly và Lư Sắt, hai người ở nhóm thứ hai, một khi đằng trước không cách nào nghiền nát kẻ địch thì sẽ thay đổi trận hình khúc đầu. Bọn họ sẽ mang theo một đội cường giả xông qua, với sức chiến đấu của Lục Ly và Lư Sắt, chỉ cần không phải cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn thì rất dễ tiêu diệt. Mê trận tách quân địch thành một đám phương trận, như vậy càng thích hợp chiến đội thứ năm xung phong liều chết. Chiến đội thứ năm dễ dàng xuyên qua một đám phương trận, tranh ra từng con đường máu, mới qua thời gian hai nén hương, bọn họ đã ba lần chọc thủng quân sĩ nơi đây, đồ sát hơn tám nghìn quân sĩ, Thánh Hoàng cũng bị diệt sát gần trăm tên. Quan trọng nhất không phải tỷ lệ sát thương mà là tỷ lệ thương vong, đánh chết nhiều cường giả như vậy tỷ lệ tử vong phe ta bằng không, có nhiều võ giả bị thương, một số tay chân nát. Bị thương đều có thể chữa khỏi, đứt tay đứt chân cũng không sao cả, cho nên chỉ cần không chết, vậy tương đương không có bất cứ tổn thất. Đồ sát gần vạn võ giả, gần trăm Thánh Hoàng, vậy mà không có bất cứ tổn thất, thành quả chiến đấu này quá dọa người. - Giết! Chiến đội thứ năm quay đầu lao vào đại quân, lại dễ dàng xuyên qua chiến trận của đại quân. Đại quân ở đây rốt cuộc hơi luống cuống, bắt đầu cầu viện mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. - Hưm? Mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của Lục Bàn Điện tập trung chú ý vào bên này, thật ra đã sớm chú ý tới, chiến đội thứ năm giết quá mức, quá rõ ràng, muốn không chọc người chú ý cũng khó. Bên này tuy rằng có mê trận, nhưng đối với cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn thì vô nghĩa, bọn họ có thể thoải mái cảm ứng được. Không chỉ riêng là chí cường giả của Lục Bàn Điện, tam cung chủ Vấn Tiên Cung cũng đã sớm chú ý tới. Hắn luôn chú ý tình hình cuộc chiến bốn phía, trong mắt của hắn lấp lóe thần quang, càng nhìn càng giật mình. Vốn lúc Lư Sắt báo cáo với tam cung chủ thì hắn không để ý tới, cho rằng bình thường chiến trận hợp kích bình thường, hiện tại mới biết chiến trận này mạnh như vậy. - Nguy rồi! Tam cung chủ đột nhiên biến sắc, bởi vì hắn phát hiện một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của Lục Bàn Điện đột nhiên biến mất, hắn lập tức trầm giọng rống: - Tôn Lão Ma, ngươi còn liêm sỉ không? Đi xuống tay với một Thánh Hoàng? Vèo! Tam cung chủ như ngọn lửa đột nhiên bùng cháy, hóa thành rồng lửa xé gió lao đi, cơ hồ cùng lúc đó, hai hơi thở cường đại xuất hiện trong Thanh Nhai Sơn, cung chủ và nhị cung chủ của Vấn Tiên Cung đều đi ra, hóa thành từng luồng sáng lấp lánh lao về phía chí cường giả của Lục Bàn Điện. Đại quyết chiến, hai cung chủ của Vấn Tiên Cung sao có thể không đến? Lư Sắt không lo lắng cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của đối phương là vì biết hai cung chủ đã bí mật đến đây. - Quỷ Vấn!
Chương 4469 Cỗ máy xay thịt
Chí cường giả ở bên kia trông thấy đại cung chủ của Vấn Tiên Cung đi ra thì tập thể biểu cảm nghiêm túc. Nguyên nhân có bốn cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đến đây là vì đề phòng đại cung chủ của Vấn Tiên Cung. Có thể trở thành trùm của một thế lực thì tự nhiên không phải phàm phu tục tử. Trên thực tế, cung chủ của Vấn Tiên Cung là một sát thần cực mạnh trong lòng chí cường giả của Lục Bàn Điện, cho dù có bốn cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đến đây cũng không quá tự tin. - Giết! Nếu hai cung chủ của Vấn Tiên Cung đã lộ mặt, còn ra tay, vậy không có gì để nói. Ba chí cường giả đều ra tay, hai bên phi thường có ăn ý bay lên trời cao, đánh dưới đất thì thuộc hạ sẽ chết hết. - Nguy rồi! Bên kia, chỗ chiến đội thứ năm, Lục Ly cùng Lư Sắt đều cảm giác được nguy cơ trí mạng, bọn họ không biết ngọn nguồn nguy cơ ở đâu, nhưng đều cảm giác được, chắc chắn có chí cường giả Lục Bàn Điện ra tay với bọn họ. Hai người là trung tâm của chiến đội, chí cường giả của Lục Bàn Điện dễ dàng phán đoán ra điều này, cho nên khi đối phương ra tay thì chắc chắn là chém chết hai người. - Lục Ly, rút! Lư Sắt gầm lên, thân thể của hắn đột nhiên tăng vọt, biến thành một người khổng lồ, theo sau hắn dẫn đầu đâm ra trường thương về phía không trung. Nhìn thấy Lư Sắt xông lên trên, Lục Ly cũng không có do dự, hắn lắc người trực tiếp đi vào Pháp Giới. Hắn rất rõ ràng nếu hắn không đi thì chết chắc. Nếu Lư Sắt đã đi chịu chết, vậy thì hắn không cần thiết chịu chết theo. Tam cung chủ đã bay đến, ước chừng chí cường giả của Lục Bàn Điện sẽ không công kích Thánh Hoàng khác, bởi vì giết mấy Thánh Hoàng không có ý nghĩa quá lớn. Quả nhiên! Lư Sắt xông tới, giữa không trung đột nhiên xuất hiện một móng vuốt bén, móng vuốt chộp trường thương của Lư Sắt, dập tắt công kích, theo sau trường thương bị bóp nát, rồi đầu của Lư Sắt nổ tung. - Thống lĩnh! Một đám quân sĩ, cường giả bi thương hét to, tuy biết rõ cường giả này là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, nhưng mấy chục Thánh Hoàng vẫn hiên ngang không sợ hợp sức thả ra công kích đánh về phía kẻ đó. Cường giả của Lục Bàn Điện cười khẩy nói: - Ánh sáng của con kiến! Một tay hắn đập xuống, đánh tan công kích từ mấy chục cường giả. Nhưng hắn không có tiếp tục đồ sát đám Thánh Hoàng này, thần niệm của hắn quét qua, không phát hiện Lục Ly, hắn bay lên trời cao, bởi vì tam cung chủ đã bay tới. Oong! Lục Ly tra xét được cường giả của Lục Bàn Điện đã đi thì lắc người bay ra, tam cung chủ trầm giọng rống to: - Lục Ly, ta nhâm mệnh ngươi làm thống lĩnh cho chiến đội thứ năm, dẫn dắt chiến đội thứ năm báo thù cho Lư Sắt đi! - Báo thù cho Lư Sắt! Câu nói này biểu đạt nỗi lòng của tất cả võ giả chiến đội thứ năm trong lúc này. Giống nhóm Lục Ly, Mạc Thiên Thiên tiếp xúc với Lư Sắt không lâu, nhiều Thánh Hoàng khác đi theo Lư Sắt rất nhiều năm. chiến đội thứ năm cường đại như có công lao rất lớn của Lư Sắt, có một đám Thánh Hoàng đi theo Lư Sắt đã có thời gian trăm năm. Giờ phút này tam cung chủ đốt lên ngọn lửa thù hận của vô số quân sĩ. Lục Ly nhìn lên cao, thấy tam cung chủ đã đánh với bốn chí cường giả của Lục Bàn Điện, hơn nữa thoạt trông không bị yếu thế. Mắt Lục Ly lóe sát khí, trầm giọng quát một tiếng nói: - Giết! Tất cả cường giả của chiến đội thứ năm trầm giọng rống, ba trăm võ giả theo chỉ huy của Lục Ly xung phong tới trước, lặp lại hành động vừa rồi, nhưng lần này càng thêm sắc bén, hung mãnh hơn trước. Cỗ máy xay thịt! Chiến đội thứ năm biến thành cỗ máy xay thịt, một đường nghiền nát, quân đội bên này rất nhanh sắp tan vỡ. Đây căn bản không cùng một cấp bậc, không cách nào chống cự, không cách nào kháng cự, chiến đội thứ năm xông hướng nào thì quân sĩ bên đó lập tức từng mảnh bị nghiền nát. Ngẫu nhiên vọt tới mấy chục Thánh Hoàng cũng thoáng chốc bị đánh bay hoặc là đánh chết. Lại lần nữa qua nửa nén hương, quân sĩ Lục Bàn Điện ở đây rốt cuộc không chịu nổi, trực tiếp tan vỡ, mấy vạn quân sĩ đã bị đồ sát hơn một nửa, chỗ Lục Ly trừ Lư Sắt ra chỉ chết thêm ba cấp Đế, mấy chục Thánh Hoàng bị thương. - Giết! Lục Ly gầm lên một tiếng, đi theo tan đại quân tan tác giết hướng bên trái. Bên trái còn hơn bốn vạn đại quân, có hai chiến đội đang đánh với hơn hai vạn đại quân. Hai chiến đội rơi vào thế yếu, bị đè đầu đánh, thương vong đã rất nghiêm trọng. Khi nhóm Lục Ly lại đây chi viện, cục diện lập tức biến đổi, Lục Ly dẫn dắt chiến đội thứ năm trực tiếp xuyên qua chiến trận của quân địch bên này. Hai chiến đội thoáng chốc sĩ khí lên cao, đè đầu đánh quân địch. Lục Ly mang theo chiến đội thứ năm liên tục đâm xuyên, sau ba lần chọc thủng trận địa địch ở đây thì Lục Ly tiếp tục đột tiến về bên trái, chi viện hai chiến đội khác. - Làm tuyệt lắm! Trên trời cao, ba vị cung chủ đang đấu với bốn cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của Lục Bàn Điện. Tuy bên mình chỉ có ba chí cường giả, nhưng có thể dễ dàng áp chế bốn chí cường giả phía đối diện. Bởi vì cung chủ của Vấn Tiên Cung rất mạnh, hơn nữa công kích sắc bén, phòng ngự khủng bố, một mình hắn gần như chặn đứng công kích của bốn chí cường giả, cộng thêm nhị cung chủ, tam cung chủ, tuy rằng không thể lập tức thắng lợi, nhưng dư sức ổn định cục diện. Giờ phút này tam cung chủ vui vẻ hét to một tiếng, hắn luôn quan sát thế cục bên dưới, thấy Lục Ly dẫn dắt chiến đội thứ năm như một thanh bảo kiếm vô song đánh đâu thắng đó. Chỉ cần chiến đội thứ năm đến nơi nào thì trận địa địch chỗ đó lập tức bị xuyên qua, thoáng chốc đánh loạn trận hình của quân địch. Trận địa địch bị loạn, sức chiến đấu của quân địch tự nhiên giảm thấp, đả kích nặng đến sĩ khí. Tam cung chủ tin tưởng chỉ cần lại cho Lục Ly một ít thời gian, vậy hắn có thể quét ngang toàn bộ chiến trường. Chiến trường chỗ này là chiến trường cục bộ, một khi chiến trường nơi này xảy ra vấn đề thì có thể ảnh hưởng toàn cục. Đến lúc đó cường giả Vấn Tiên Cung công kích phương hướng khác, phe Thiên Hà Hội sẽ giành được một trận đại thắng.
Chương 4470 Cỗ máy xay thịt (2)
- Đáng tiếc Lư Sắt... Tam cung chủ khe khẽ thở dài, hắn cho rằng chiến trận này là Lư Sắt làm ra, hiện tại Lư Sắt đã hy sinh, trong lòng hắn khó tránh khỏi cảm giác mất mát một viên đại tướng. Tam cung chủ thầm nổi giận, điên cuồng công kích chí cường giả của Lục Bàn Điện. Tình hình cuộc chiến bên dưới bắt đầu cấp tốc phát sinh thay đổi, chỗ Lục Ly không ngừng lại ở một nơi mà liên tục xuyên qua khắp chiến trường. Bên nào chiến đấu kịch liệt là Lục Ly sẽ mang theo chiến đội thứ năm xông đến. Khi chiến đội thứ năm xung phong qua, trận hình nơi đó sẽ tan tác. Quân sĩ Vấn Tiên Cung ở bên đó không ngốc, tự nhiên lập tức tăng thêm sức tấn công, Lục Bàn Điện lập tức thương vong thảm trọng. Nửa canh giờ, Lục Bàn Điện đã thương vong hơn mười vạn, tức là tổn thất một phần ba đại quân, Thánh Hoàng càng bị thương vong hơn một nửa. Sĩ khí nơi đây trở nên cực kỳ thấp, nếu không phải bên trên có mấy chí cường giả ở, e rằng đã sớm tán loạn. Bốn chí cường giả của Lục Bàn Điện ở bên trên luôn chú ý thế cục phía dưới, trong lòng đều rất là sốt ruột, bọn họ rất rõ ràng nếu cứ tiếp tục như vậy, quân đội và cường giả bên dưới sẽ chết hết. Bọn họ rất muốn phân ra một cường giả đi tiêu diệt chiến đội thứ năm, nhưng ba cung chủ của Vấn Tiên Cung sẽ cho bọn họ cơ hội sao? Cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn trên cơ bản là rất khó bỏ mạng, nhưng nếu thực lực cách xa quá lớn thì vẫn có xác suất rất lớn sẽ chết. Bọn họ vốn bị ba cung chủ của Vấn Tiên Cung đè đầu đánh, nếu thiếu một người thì dù là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn cũng sẽ bỏ mạng. Ba mươi vạn đại quân và sự sống chết của bọn họ, bên nào nhẹ bên nào nặng? Đương nhiên không cần suy nghĩ nhiều, chắc chắn là tánh mạng của bọn họ quý giá. Chỉ cần bọn họ không chết, chờ về sau có thể không ngừng chiêu lãm cường giả cùng quân đội, Tiên Vực không thiếu nhất là võ giả. Lại lần nữa đợi thời gian hai nén hương, quân đội ở bên dưới lại có mấy vạn chết trận, quân đội đã đến bờ vực tan vỡ. Một chí cường giả của Lục Bàn Điện bất đắc dĩ truyền lệnh xuống, hạ đạt mệnh lệnh rút lui. - Rút! Đám quân sĩ, cường giả ở bên dưới như trút được gánh nặng, rất nhiều quân sĩ còn mừng muốn khóc, bọn họ bất chấp tất cả điên cuồng bay đi trốn hướng bắc, không quan tâm đoạn hậu hay gì. Quân đội và cường giả của Vấn Tiên Cung không truy sát quá xa, chỉ truy sát một lúc rồi lùi về, sợ lỡ như có mai phục. Hơn nữa không nhận được mệnh lệnh của ba cung chủ, tự nhiên không dám truy sát. - Rút! Hai trong bốn chí cường giả ở bên trên liều bị thương đánh lui ba cung chủ, nhanh chóng rút hướng mạn bắc. Ba cung chủ ngược lại không có truy sát, bọn họ bay xuống, thần niệm quét mắt một phen, đại cung chủ ra lệnh: - Bị thương nặng hãy ở lại Thanh Nhai Sơn chỉnh đốn, chiến đội thứ nhất ở lại Thanh Nhai Sơn phòng ngự, chiến đội khác tiến hướng phía đông! - Tuân lệnh! Không ai dám trái lệnh của đại cung chủ, lập tức cả đội tập hợp, vừa chuẩn bị xuất phát, đại cung chủ lại lần nữa ra lệnh: - Chiến đội thứ năm làm tiên phong, chiến đội khác theo phía sau. Vẫn không có ai dám cãi mệnh lệnh này, thậm chí mọi người đều ngầm đồng ý, bọn họ hoàn toàn chịu phục sức chiến đấu của chiến đội thứ năm, cảm giác quả thực không cùng một cấp bậc. - Xuất phát! Lục Ly vung mạnh tay, tất cả quân sĩ chiến đội thứ năm ngẩng đầu ưỡn ngực tiến lên trước, lần này khai chiến mang đến niềm tin vô cùng mãnh liệt cho tất cả quân sĩ, dù cho giờ phút này phía trước có mấy trăm vạn đại quân, Lục Ly hiệu lệnh một tiếng thì bọn họ cũng sẽ thẳng tiến không lùi xông qua. Hôm nay bọn họ đều không biết đã chém giết bao nhiêu quân sĩ cùng cường giả, bọn họ cảm giác trong đại hỗn chiến, sức chiến đấu của bọn họ không chỉ tăng lên gấp hai, thậm chí gấp ba, gấp năm lần. Chỉ cần không gặp phải cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, nhiều quân đội hơn nữa cũng sẽ bị bọn họ đánh tan. Lần này bọn họ lập công lao cực kỳ lớn, quan trọng nhất là không có Thánh Hoàng nào chết, đây là chiến tích huy hoàng biết bao, xong việc luận công ban thưởng e rằng giàu to. Lần này chiến trường quả thực chia ra ba chiến trường, một bên là Vấn Tiên Cung, rồi tới bên Diễn Vũ Điện, chủ chiến trường ở Thiên Hà Hội. Thiên Hà Hội có nhiều cường giả và quân sĩ nhất, cho nên liên quân của ba thế lực lớn đều công kích bên này. Lục Bàn Điện chia hai phần, một bên đối phó Vấn Tiên Cung, một phần đối phó Diễn Vũ Điện. Năm thế lực lớn biến thành bốn nhưng vẫn mạnh hơn phe Thiên Hà Hội, đặc biệt ở chủ chiến trường, Thiên Hà Hội đánh nhau với ba thế lực lớn, áp lực cực kỳ lớn. Chiến trường ở đây, quân đội của ba thế lực lớn không nhiều, chỉ có ba mươi vạn, nhưng bên này bởi vì là liên quân ba thế lực lớn, cho nên đông cường giả hơn, Thiên Hà Hội bị đè đầu đánh. Hai bên đã thương vong hơn mười vạn, cường giả thương vong cũng rất nhiều, cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của hai bên không ra tay, chỉ đứng sừng sững ở giữa không trung làm uy hiếp. Mặc dù chí cường giả của Thiên Hà Hội không thương vong, nhưng nếu thuộc hạ chết hết thì vẫn thua trận chiến này. Bên ngươi có chí cường giả thì người ta cũng có, còn đông hơn ngươi một chút, đến lúc đó bị buộc phải buông bỏ Thiên Hà Thành, nếu không thì sẽ bị chém tận giết tuyệt. Tình hình cuộc chiến đã biến thành như vậy, Thiên Hà Hội không còn đường lui, chỉ có thể tử chiến đến cùng, chỉ cần kẻ địch không lùi thì họ buộc phải chiến đến còn một võ giả cuối cùng mới thôi. Một chí cường giả Thiên Hà Hội trầm giọng hỏi: - Hội trưởng, làm thế nào? Có muốn ra tay không? Thế cục bên dưới càng lúc càng kém, nếu tiếp tục phát triển e rằng sẽ phát sinh tán loạn, sĩ khí cũng sẽ càng lúc càng thấp, cuối cùng dẫn phát đại tan tác, đến lúc đó trượt xuống dốc luôn. - Không thể ra tay!
Bình luận facebook