• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Long Đế Bất Diệt (3 Viewers)

  • Chương 4396-4400

Chương 4396 Thần tích
Truyền tống thật đắt tiền, Lục Ly không có thiên thạch, vậy phải đi thế nào? Việc nhỏ này hắn cũng không muốn tìm Tử Thần, biện pháp duy nhất là tranh đoạt. Hắn tìm hiểu tình huống, lựa chọn một đại tộc chuyên làm điều ác. Đại tộc này hàng năm ức hiếp tiểu tộc gần đó, tiểu tộc gần đó đều nén giận, không dám lên tiếng. Đại tộc này cũng không có cường giả sắp đại viên mãn, Lục Ly biến thành bộ dáng lão ma, trực tiếp tiến vào giới diện này, sau đó giết xuyên qua, giết vô số đầu người đại tộc này, bảy tám tài nguyên bảo địa đều cướp sạch. Chờ đại tộc phản ứng lại, triệu tập lượng lớn cường giả lại, Lục Ly biến hóa nhanh chóng, thay đổi thành ngoại hình khác, thoải mái rời khỏi. Chọc đám cường giả này nổi giận lôi đình, tìm kiếm lão ma Lục Ly biến thân thành khắp cả thế giới. Sau hơn một tháng, Lục Ly đến một đại giới diện siêu cấp, Nhạc Lộc Giới. Ở trong Nhạc Lộc Thành bán bảo vật cướp bóc được, rồi cưỡi truyền tống tế đàn bay đi. ….. Nam Cực Giới, Nam Cực Tiên Ông đã sớm trở lại, hơn nữa sau khi trở về, vẫn luôn bế quan, hắn bế quan là đang luyện khí. Diêu Tộc là một chủng tộc Thượng Cổ, tuy rằng đã suy bại, lại nắm giữ rất nhiều bí pháp thần thông cường đại của Thượng Cổ. Luyện khí vẫn là một trong những thủ đoạn để Diêu Tộc kiếm thiên thạch, thần binh Diêu Tộc luyện chế có năng lực rất kỳ dị, cũng là một trong những Thần Binh ưu tú nhất, được rất nhiều võ giả yêu thích. Nam Cực Tiên Ông mấy năm nay vẫn nghiên cứu một loại thần binh Thượng Cổ thật biến thái. Nếu thần binh này luyện chế thành công, có thể tăng lên chiến lực cường giả lên hai bậc. Tới cấp bậc bọn họ, chiến lực muốn tăng lên phi thường gian nan, nhất là dùng thần binh tăng lên càng khó. Bởi vì tới cấp bậc bọn họ đều có thể tạo Thánh Binh. Uy lực binh khí đều rất mạnh, đều ẩn chức chân ý pháp tắc cường đại. Hắn cũng nghiên cứu bí tịch Thượng Cổ của tộc đàn bọn họ, hơn nữa nghiên cứu trên vạn năm, lúc này mới bắt đầu luyện chế. Chỉ tiếc bí tịch Thượng Cổ này không trọn vẹn, năm đó Diêu Tộc ở Tứ Trọng Thiên thiếu chút nữa bị diệt tộc, lượng lớn bí tịch bị phá hủy. Hắn nghiên cứu hơn vạn năm, thành công về lý luận, nhưng khi luyện chế loại thần binh này, cần lượng lớn tài liệu. Diêu Tộc không có tồn thàn tài, rất nhiều thần tài quý hiếm đại tộc đều không bán, dù chồng chất trong bảo khố cũng không bán. Hắn tiêu phí thật nhiều tài sản cá nhân mua một ít thần tài, cũng thử luyện chế hai ba lần, đáng tiếc mỗi lần đầu thất bại. Luyện khí cũng không phải có thể thành công duy nhất, nhất là loại thần binh Thượng Cổ thế này càng khó luyện chế. Sau khi luyện đến hắn không còn thần tài, không có biện pháp tiếp tục luyện chế, muốn mua cũng không có chỗ bán. Lúc này mới có hành trình Hồng Tộc của hắn lần trước! Tới cấp bậc của hắn là không thể nào nhận làm thuê, Hồng Tộc lấy ra rất nhiều thần tài cao cấp, hắn mới đi theo một chuyến. Chuyến đi này hắn rất không vui vẻ, bởi vì Lục Ly không bị hắn tận tay giết chết, cuối cùng Hồng Tộc còn chưa được hắn đồng ý đã mượn thanh danh hắn công bố thư xác nhận, điều này khiến hắn rất không thích. Cho nên về sau Hồng Tộc Hổ Tộc giữ hắn lại, nói ở một đoạn thời gian, tiếp đãi hắn chu đáo, hắn đều trực tiếp cự tuyệt, lập tức trở về Nam Cực Giới. Sau khi trở lại, hắn hoàn toàn bế quan, cái gì cũng không quản nữa, toàn tâm toàn lực luyện chế. Luyện chế suốt hai mươi năm, hắn vẫn không thành công, thần tài lấy từ Hồng Tộc cũng tiêu hao hơn nửa. Cho nên gần đây tâm tình hắn thật kém, sắp uất nghẹn đến bùng nổ. Vù! Thần văn đại điện hắn sáng lên, vẻ mặt âm trầm của Nam Cực Tiên Ông càng thêm khó coi. Hắn nổi giận đùng đùng mở ra cửa đại điện, nhìn nguyên lão bên ngoài, hắn lạnh giọng nói: - Không cho ta lời giải thích hợp lý, ta rất khó phát tiết lửa giận trong nội tâm. Nguyên lão Diêu Tộc bên ngoài biết tính tình của Nam Cực Tiên Ông, sắc mặt hơi mất tự nhiên, hắn quì gối nói: - Tộc vương, đã xảy ra chuyện, ba tài nguyên bảo địa Nam Vân Giới bị công kích, toàn bộ tộc nhân bị giết, toàn bộ bảo khố bị đoạt. - Rầm! Nam Cực Tiên Ông vung tay, tát bay nguyên lão này, hắn nổi giận đùng đùng nói: - Các ngươi đều là phế vật sao? Nuôi các ngươi có lợi ích gì? Là ai đã điều tra ra chưa? Nguyên lão kia không dám biện giải, chỉ có thể quỳ gối lần nữa, nói: - Tộc vương, thủ hạ vô năng! Ánh mắt Nam Cung Tiên Ông hơi đỏ lên, buộc mình phải tỉnh táo lại. Hắn biết nếu không phải đại sự, thủ hạ sẽ không đến quấy rầy hắn. Loại tình huống này nói rõ địch nhân rất mạnh, thủ hạ không thể ứng phó, chỉ có thể mời hắn ra ngoài chủ trì đại cục. Hắn hít sâu mấy hơi thở, nhanh đi ra ngoài, tiến vào trong đại điện. Trong tộc đàn, rất nhiều nguyên lão đều ở đây, nhìn thấy sắc mặt hắn âm trầm, lập tức quỳ gối. - Đều đứng lên đi! Nam Cực Tiên Ông đi đến chỗ chủ vị, lạnh giọng nói: - Nói một chút đi, tình huống gì? Con trai lớn của Nam Cực Tiên Ông cũng là đại nguyên lão Diêu Tộc, bẩm báo: - Phụ thân, có một cường giả thần bí đang công kích chúng ta, con tự mình truy tung, nhưng không thể truy tung hắn. Chúng ta đã có ba nguyên lão bị giết, hơn nữa con dò xét thi thể, đều bị giết trong chớp mắt. Cường giả thần bí này rất mạnh, có thể nói là đến gây thù. Nam Cực Tiên Ông nghe nói ba nguyên lão bị giết, trong mắt ngập tràn sát ý, nhiệt độ trong đại điện cũng giảm xuống cực độ, hắn lạnh giọng nói: - Một chút manh mối cũng không có? Đối phương là chủng tộc gì cũng không phát hiện? Thận phân đại khái đoán ra hay không? Con trai Nam Cực Tiên Ông lắc đầu, điều này hoàn toàn chọc giận Nam Cực Tiên Ông, hắn nổi giận đùng đùng, đứng lên nói: - Chúng ta là chủng tộc gì? Là Diêu Tộc, là một trong những chủng tộc truy tung mạnh nhất Thượng Cổ. Địch nhân tập kích ba tài nguyên bảo địa của các ngươi, giết ba Thánh Hoàng các ngươi, các ngươi vẫn chưa tìm thấy manh mối gì sao? Các ngươi còn là Diêu Tộc hay không? Các ngươi khiến Diêu Tộc hổ thẹn, một đám phế vật, thùng cơm.
Chương 4397 Bảo vật bị đoạt
Sau khi phát tiết, Nam Cực Tiên Ông lập tức xuất động, lưu lại ba Thánh Hoàng tọa trấn trong Nam Cực Thành, còn lại đi Nam Vân Giới. Hắn tìm đến tài nguyên bảo địa bị tập kích, đi dạo một vòng, trong mắt hắn lập tức lộ ra hàn quang, nguyên lão bên cạnh cảm thấy nội tâm phát run. Để Nam Cung Tiên Ông tra xét, hết thảy nơi này đều không di động nữa, chỉ toàn thi thể mấy trăm tộc nhân và mấy ngàn quân đội Diêu Tộc nơi này và thi thể của Thánh Hoàng kia. Tất cả võ giả đều bị giết ngay lập tức, bao gồm nguyên lão trấn thủ tại đây. Rất nhiều võ giả, thân thể đều trực tiếp xé nát, vô cùng thê thảm, đám nguyên lão nhìn hàn quang trong mắt Nam Cực Tiên Ông, nghĩ hắn sẽ bạo nộ, đến lúc đó sợ là bọn họ đều phải chịu tội. Ai ngờ Nam Cực Tiên Ông không phát hỏa, ngược lại ánh mắt tỏ ra kinh nghi, hắn thì thào: - Hắn đi ra ngoài rồi? Hủy Diệt Chi Nhãn khủng bố như thế, lại có thể sống ra ngoài? Nhiều năm như vậy, phía Hồng Tộc cũng không có tin tức gì truyền ra, nói cách khác hắn gần đây mới ra ngoài. Một Đế Cấp lại ngây người hơn hai mươi năm ở Hủy Diệt Chi Nhãn, còn có thể còn sống ra ngoài, quả thật là… thần tích. Lời nói Nam Cực Tiên Ông, những nguyên lão còn lại không nghe thấy, chỉ có đại nguyên lão nghe thấy, hắn biết chuyện Hồng Tộc, đại nguyên lão hỏi: - Là Lục Ly? Nguyên lão còn lại đều kinh ngạc, một nguyên lão hỏi: - Lục Ly không phải đã chết rồi sao? Tiến vào Hủy Diệt Chi Nhãn còn có thể không chết? Hồng Tộc cũng không có tin tức gì? - Không chết! Nam Cực Tiên Ông đen mặt nói: - Ta ngửi thấy hơi thở của hắn, căn nguyên linh hồn khí tức của hắn ta đều rất quen thuộc, chính là hắn làm. - Chuyện này… Tất cả nguyên lão đều nhìn nhau, việc này năm đó ảnh hưởng rất lớn. Chuyện Lục Ly tiến vào Hủy Diệt Chi Nhãn bọn họ đều biết, nơi đó đi vào còn có thể đi ra sao? Không phải cường giả sắp đại viên mãn đi vào cũng chết sao? Đại nguyên lão nghĩ nghĩ, hỏi: - Phụ thân, giờ Lục Ly ở đâu? Phụ thân có thể cảm ứng sao? - Ta cảm ứng thử! Nam Cực Tiên Ông hơi nhắm mắt, trong con ngươi lộ ra hào quang lóng lánh, từng bức họa hiện lên, sau một lát, đôi mắt hắn đột nhiện trợn to, trầm giọng quát: - Không hay rồi, hắn đi Nam Cực Giới! Cái gì? Đám nguyên lão nhất thời biến sắc, sau đó đi theo Nam Cực Tiên Ông đến thành trì gần đó, bay với tốc độ nhanh nhất. Bọn họ tiến vào thành trì gần đó, đi vào truyền tống tế đàn, vừa mới chuẩn bị truyền tống, lại phát hiện tế đàn nơi này ảm đạm đi. - Không xong rồi! Đám nguyên lão đều biến sắc đến cực kỳ khó coi, tế đàn nơi này ảm đạm xuống, đại biểu tế đàn kia đã bị hủy, đại biểu Lục Ly đang công kích Nam Cực Thành. Vừa rồi Nam Cực Tiên Ông dẫn ra đại bộ phận nguyên lão, Nam Cực Thành chỉ còn lại ba nguyên lão tọa trấn, mặc dù có một Thánh Hoàng hậu kỳ, nhưng ai có thể ngăn cản Lục Ly? Đây là yêu nghiệt mới đi ra khỏi Hủy Diệt Chi Nhãn. - Năm người các ngươi tọa trấn ở đây! Nam Cực Tiên Ông hạ lệnh, hắn để năm nguyên lão tọa trấn ở đây, để năm nguyên lão khác tọa trấn chủ thành giới diện khác, hắn dặn dò: - Các ngươi đều tọa trấn chủ thành, triệu tập tất cả tộc nhân quay về chủ thành, mở ra đại trận hộ thành của chủ thành. Nếu Lục Ly đột kích, các ngươi chỉ dùng chủ thành ngăn trở, chuyện đuổi giết Lục Ly để ta làm! Sách lược của Nam Cực Tiên Ông rất không tồi, tộc nhân Diêu Tộc không có nhiều lắm, chết một người đều là tổn thất. Chỉ cần bảo vệ tộc nhân Diêu Tộc, còn lại tổn thất cũng không quan trọng. Nguyên lão còn lại đuổi theo Lục Ly, ý nghĩa không lớn. Hồng Tộc năm đó bị Lục Ly giết chết không ít Thánh Hoàng. Hồng Tộc sở dĩ tổn thất lớn như vậy, cũng bởi vì địa bàn quá lớn, cường giả quá phân tán. Bọn họ chỉ có ba giới diện, chỉ cần bảo vệ chủ thành và tộc nhân Diêu Tộc, võ giả còn lại chết hay không cũng không sao, cho dù toàn bộ thành trì bị hủy hắn cũng không để ý. Hắn trực tiếp bay ra Nam Vân Giới, bay đến Nam Cực Giới nhanh nhất. Tuy hai giới diện nối tiếp nhau, nhưng muốn đuổi qua ít nhất mất bốn năm ngày. Hắn chỉ có thể âm thầm cầu nguyện Lục Ly không hoàn toàn công hãm Nam Cực Thành. Nam Cực Thành Diêu Tộc đã hoạt động hơn bốn mươi vạn năm, nơi đó còn có mai táng tổ tiên Diêu Tộc, còn có từ đường của Diêu Tộc, còn có bảo địa lớn nhất Diêu Tộc, còn có bảo khố trong Nam Cực Thành, nếu Nam Cực Thành bị công hãm, Diêu Tộc sẽ tổn thất thật lớn. Quan trọng nhất là bảo khố! Trong bảo khố này là vô số thần binh chiến giáp mấy năm nay Diêu Tộc luyện chế, cùng rất nhiều chí bảo luyện chế, thư khố luyện chế, đủ loại thần tài hi hữu,… Nơi này, một bộ phận đến từ Tứ Trọng Thiên, một bộ phận là mấy chục vạn năm nay tích lũy. Nếu bị Lục Ly cướp đi, hoặc bị hủy diệt, vậy nguyên khí Diêu Tộc sẽ đại thương, đối với Diêu Tộc cũng mang tính đả kích hủy diệt. Những bảo bối luyện khí nếu bị hủy, vậy thật sự tổn thất quá lớn. Hiện tại Diêu Tộc chỉ có thể dựa vào luyện khí đổi lượng lớn tài nguyên và bảo vật phát triển. Ba giới diện này cũng không quá giàu có, muốn dựa vào ba giới diện này lớn mạnh gia tộc là không có khả năng. Chỉ khiến Diêu Tộc càng ngày càng yếu, cuối cùng chờ hắn chết, Diêu Tộc sẽ diệt vong… Thần tài quý hiếm còn có luyện chế tốt thần binh cũng không quan trọng. Quan trọng là bí kiếp luyện khí, còn có thiết bị luyện khí. Đó là quan trọng nhất. Rất nhiều thiết bị độc đáo để luyện khí đều lưu lại từ Thượng Cổ, nếu không có, hiện tại cũng không biết luyện chế thế nào… - Nhất định phải kiên trì, nhất định phải kiên trì! Nam Cực Tiên Ông thì thào trong lòng, nội tâm hắn hơi hối hận, vì sao vì ít thần tài giúp Hồng Tộc đuổi giết Lục Ly, khiến Diêu Tộc hiện tại phải chịu kiếp nạn lớn như vậy. Sau bốn ngày rưỡi, Nam Cực Tiên Ông trở về Nam Cực Thần, khi hắn sử dụng thần niệm tìm kiếm từ xa, hắn tra xét được cảnh tượng khiến cả người tức giận đến phát run.
Chương 4398 Độn thuật nghịch thiên
Nam Cực Thành to như vậy đã biến thành một mảnh phế tích, bên trong bên ngoài thành đều là dân chạy nạn. Nhưng dân chạy nạn giờ đây không phải hô hào khóc lớn mà đang tìm tòi xung quanh. Bọn họ mở ra phế tích, chiến giáp không trọn vẹn trên thi thể cũng bị bọn họ cởi ra. Đây không phải dân chạy nạn mà là đám người cướp tài người chết, là tới cướp bóc. Thần niệm Nam Cực Tiên Ông quét qua thành bắc, lại phẫn nộ cực hạn. Bắc Thành là địa phương của Diêu Tộc bọn họ ở lại, bên trong không chỉ thành phế tích, tất cả chỉ còn lại thi thể. Bên trong có vô số tộc nhân Diêu Tộc, còn có rất nhiều hậu đại vĩ đại, đã chết ít nhất bốn năm nghìn người. Diêu Tộc là chủng tộc Thượng Cổ, bất đồng với Hồng Tộc. Bọn họ thuộc loại khó tạo ra hậu đại, tộc nhân không nhiều lắm. Trăm vạn năm trước, thời điểm bọn họ có nhiều tộc nhân cũng chỉ có tám mươi vạn. Sau đó phát sinh biến đổi lớn, tộc nhân vẫn luôn rất ít, chưa bao giờ nhiều hơn con số mười vạn. Sau khi đến từ Tứ Trọng Thiên, tộc nhận bọn họ chỉ có hơn một ngàn, phát hiện nhiều năm như vậy chỉ được hai ba vạn, hiện tại một lát đã chết bốn năm nghìn? Nam Cực Tiên Ông làm sao không nổi giận. Bên trong thành có ba thi thể Thánh Hoàng, có hai đều bị cắn nát. Nam Cực Tiên Ông thông qua y bào lệnh bài phán đoán ra. Nhưng nếu thành trì sắp hủy diệt rồi, vậy ba Thánh Hoàng này khẳng định không sống nổi. - Chết, toàn bộ đều chết đi! Hắn phát cuồng, nổi giận tiến lên, đánh chết đám dân chạy nạn đang tra xét thi thể này. Dân chạy nạn ngoài thành lập tức hoảng sợ đào tẩu, nhưng vẫn bị Nam Cực Tiên Ông đánh chết hơn phân nửa. Nam Cực Thành không còn một tộc nhân Diêu Tộc nào, có lẽ đều đã bỏ chạy, cho nên dân chạy nạn mới dám đến cướp bóc. Nam Cực Tiên Ông đuổi giết một trận, bay trở về, trực tiếp đi bảo khố Diêu Tộc. Bảo khố này ở thành bắc, dưới một tòa thành, cửa vào thật bí mật, cửa vào còn có thần văn, hắn âm thầm cầu nguyện ngàn vạn lần đừng bị hủy? - Còn may, còn may! Thần niệm hắn tập trung vào bảo khố, thở phào một hơi. Tuy tòa thành này bị hủy, nhưng thần văn cửa vào vẫn còn. Vậy bảo khố không bị phát hiện? Hoặc là Lục Ly chưa kịp tìm kiếm đã vội vàng rời đi? Vù! Hắn tiến đến cửa vào bảo khố, tay đập vỡ nát tảng đá gần đó, hắn mở ra thần văn, thân mình lóe nhanh vào. A, a… Sau khi tiến vào, ánh mắt hắn đảo qua, lập tức phát ra tiếng rống giận kinh thiên động địa. Bên trong có một đại điện, phạm vi đạt đến vạn trượng. Vốn bên trong đầy bảo bối, hiện tại lại trống rỗng, không còn lại kiện nào. Bảo khố không bị hủy, thậm chí thời điểm Lục Ly đi, thần văn vẫn còn mở. Nhưng tất cả thần binh thần giáp thần tài khí cụ bí kiếp trong bảo khố đều bị Lục Ly cầm đi, không còn một kiện nào, cho dù là một viên tinh thạch cũng không lưu lại. “Bùm!” Nam Cực Tiên Ông hai chân vô lực ngồi dưới đất, lệ rơi đầy mặt, trên mặt đều là vẻ xấu hổ và sợ hãi. Thời kì Thượng Cổ, Diêu Tộc thiếu chút nữa bị giết, nhưng một bộ phận Diêu Tộc gian nan sống sót, truyền thừa một vài bảo vật Thượng Cổ. Nhóm tổ tiên phấn đấu qua từng thế hệ, từng gặp đại tộc Thượng Cổ đuổi giết, nhóm tổ tiên chết trận cũng phải bảo vệ bảo vật tổ tiên truyền xuống, hiện tại vào trong tay hắn lại bị cướp đi toàn bộ. Hắn làm sao không xấu hổ, làm sao không tự trách. Đã không còn những bảo bối này, Diệu Tộc làm sao vượt qua kiếp nạn, về sau sẽ càng ngày càng yếu. Thọ nguyên của hắn không còn nhiều lắm, Thánh Hoàng thế hệ sau lại không phát hiện hạt giống triển vọng, rất có thể không thể sinh ra cường giả sắp đại viên mãn. Giờ đây, bảo khố bị đoạt, chờ khi hắn chết đi, Diệu Tôc tuyệt đối suy bại nhanh chóng, rất có thể không cần ngàn năm, Diêu Tộc đã hoàn toàn tiêu vong. - Đó là cái gì? Đột nhiên, ánh mắt Nam Cực Tiên Ông nhìn quét về một góc, nơi đó còn lưu lại một tinh thạch? Tâm địa Lục Ly tốt như vậy, lại còn lưu lại một tấm tinh thạch? - Là ấn thạch! Thần niệm Nam Cực Tiên Ông đảo qua, đôi mắt nhất thời âm lãnh, nơi này cũng không có ấn thạch, đây rõ ràng là Lục Ly lưu lại. Lục Ly sau khi cướp bảo khố của bọn họ, lại lưu lại một miếng ấn thạch nhục nhã hắn? Hắn rất muốn đánh vỡ ấn thạch này. Nhưng hắn cuối cùng vẫn cầm lên ấn thạch, truyền nguyên lực vào. Một đạo ảnh xuất hiện giữa không trung, đạo ảnh này không có thanh âm, nhưng hắn có thể từ khẩu hình của Lục Ly đoán được nội dung. Đạo ảnh của Lục Ly ghi hình hình dạng thật của Lục Ly, vẻ mặt hắn không thay đổi, cũng không có vẻ đắc ý gì. Hắn nói: - Nam Cực Tiên Ông, chúng ta lại gặp mặt. Thật đáng tiếc giết nhiều tộc nhân của ngươi như vậy, còn cướp bảo khố của ngươi. Ngươi cũng đừng trách ta, vốn chúng ta không thù không oán, là ngươi tự mình giúp Hồng Tộc đối phó ta. Trong bảo khố của ngươi có rất nhiều dị bảo? Giống như đều lưu lại từ Thượng Cổ? Ta nghĩ khẳng định rất quan trọng với tộc của ngươi? - Ngươi yên tâm! Lục Ly dừng một chút nói: - Ta sẽ không làm chuyện tàn phá của trời, cũng sẽ không hủy diệt bảo vật của ngươi. Ta muốn đàm phán với ngươi, nếu ngươi nguyện ý, ngoan ngoãn chờ ta ở Nam Cực Thành, sau này ta sẽ phái võ giả đến đàm phán với ngươi. Nếu đàm phán có kết quả tốt, những bảo vật này ta có thể trả lại cho ngươi. Nếu ngươi không muốn, vậy rời khỏi tòa thành này, truy tung ta, ta sẽ hủy diệt phần lớn bảo vật, bán số còn lại, ừm… cứ như vậy đi! Biểu tình và ngữ khí của Lục Ly thoạt nhìn thật bình thản, giống như tự thuật một sự kiện thật nhỏ. Nội dung của đơn giản, sáng tỏ, cũng rất chân thành, đương nhiên phi thường kiên định. Nếu Nam Cực Tiên Ông không muốn đàm phán, vậy hắn tuyệt đối sẽ hủy diệt phần lớn bảo vật. Cho dù không hủy diệt, Nam Cực Tiên Ông muốn đòi lại cũng khó. Vù vù! Nam Cực Tiên Ông hít sâu một hơi, sau đó híp mắt bắt đầu truy tung hành tung của Lục Ly. Nếu Lục Ly đã lưu lại một lời thoại như vậy, vậy nói rõ rất có thể hắn đang ở không xa gần đó. Nếu có thể tìm Lục Ly, có lẽ còn cơ hội đánh chết Lục Ly, đoạt lại toàn bộ bảo vật.
Chương 4399 Độn thuật nghịch thiên (2)
Hửm? Sau một lát, thần tình Nam Cực Tiên Ông động dung, đôi mắt trợn to, bên trong đều là vẻ không dám tin. Bởi vì… hắn lại không thể cảm ứng được hơi thở của Lục Ly, Lục Ly giống như đã biến mất khỏi thế giới này? Hắn là tộc vương của Diêu Tộc, có thần thuật truy tung Thượng Cổ. Hắn tập trung vào căn nguyên linh hồn của Lục Ly, trừ phi Lục Ly tiến vào pháp giới siêu cấp của cường giả sắp đại viên mãn lưu lại, hoặc đã chết. Nếu không hắn khẳng định có thể truy tung hơi thở của Lục Ly, cho dù năm đó Lục Ly tiến vào Hủy Diệt Chi Nhãn, hắn cũng đã truy tung theo. Xunh quanh đây cũng không có pháp giới siêu cấp của cường giả đại viên mãn, Lục Ly sao có thể biến mất giữa hư không? Lúc này hắn mới nhớ, hai mươi năm trước, hơi thở Lục Ly cũng biến mất như vậy. Khi đó hắn nghĩ Lục Ly đã chết, mới rời khỏi với nguyên lão Hồng Tộc. - Tiểu tử này khẳng định có độn thuật nghịch thiên phi thường cường đại! Gần đây không có pháp giới siêu cấp, Lục Ly cũng không chết, tất cả chỉ có một giải thích, Lục Ly có độn thuật cường đại, ngay cả hắn cũng không thể truy tung. - Tiêu rồi! Nam Cực Tiên Ông vô lực thở dài, lần này Diêu Tộc bọn họ xem như hoàn toàn tiêu tùng. Chỉ có thể chờ Lục Ly phái người đến, nếu không thể đồng ý, Diêu Tộc sẽ không thể gượng dậy, cuối cùng chậm rãi tiêu vong. Hắn không rời khỏi thành trì này, hắn cũng không truy tung được Lục Ly, vậy đuổi giết gì chứ? Giết không được Lục Ly, không đoạt được bảo vật trở về, hắn chỉ còn một đường, đó là đàm phán với Lục Ly. - Thôi, nếu tiểu tử này không quá đáng, vậy hắn muốn cái gì thì đưa cái đó, cho dù muốn mạng của lão nhân này cũng cho hắn. Nam Cực Tiên Ông vô lực lắc đầu, sau đó đưa tin để Thánh Hoàng còn lại trở về. Nếu Lục Ly muốn đàm phán, vậy khẳng định sẽ không tiếp tục công kích, hắn cũng biểu lộ ý tứ của mình, chờ tin tức của Lục Ly. Lục Ly hiện giờ không ở Nam Cực Giới mà ở trong giới diện gần dó. Giới diện này cũng không thuộc Diêu Tộc. Hắn đến giới diện này, tiến vào trong pháp giới, sau đó lẳng lặng chờ đợi. Lần này hắn công kích Nam Cực Thành, vốn muốn vả mặt Diêu Tộc, thuận tiện kiếm ít tiền. Lại không ngờ ngoài ý muốn phát hiện bảo khố của Diêu Tộc, hắn thấy vô số khí cụ Thượng Cổ, còn có vô số bí kíp và rất nhiều bảo bối luyện khí. Hắn từng tìm hiểu Diêu Tộc, lập tức hiểu tầm quan trọng của bảo khố này với Diêu Tộc. Cho nên hắn để lại ấn thạch, thay đổi sách lược nhằm vào Diêu Tộc. Vốn hắn muốn trấn áp Diêu Tộc, đánh phục Diêu Tộc, để Nam Cực Tiên Ông về sau không còn truy tung hắn. Hiện tại có bảo khố này, hắn cảm thấy có lẽ có thể thông qua đàm phán giải quyết, thậm chí có thể xảo quyệt kiếm chác từ Diêu Tộc. Đương nhiên đàm phán không thể tự mình đi. Nam Cực Tiên Ông là một cường giả sắp đại viên mãn, hắn bây giờ vẫn chưa phải là đối thủ của cường giả sắp đại viên mãn, mặc dù có cơ hội chạy thoát, vẫn thật mạo hiểm. Cho nên hắn lẻn vào phía sau giới diện này, lập tức liên lạc một phân bộ của Tử Thần, sau đó tiến vào pháp giới, lẳng lặng chờ đợi. Đợi đến ba tháng. Rốt cục thần văn bên ngoài kích động, Lục Ly tìm hiểu thần niệm, phát hiện hai thân ảnh quen thuộc, trên mặt hắn lộ tươi cười, thân mình lóe ra bên ngoài. Ách? Hai thân ảnh bên ngoài, một là Vũ Dương, một người còn lại là Nhung Hoàng, Lục Ly để võ giả phân đà Tử Thần thông tri bọn họ, mời bọn họ tới đây. Bọn họ sau khi đi vào, cũng không phát hiện hành tung của Lục Ly, còn đang buồn bực, Lục Ly đột nhiên hiện lên, khiến bọn họ hoảng sợ. Vũ Dương còn đỡ, biết Lục Ly có thần thuật tiềm ẩn siêu cấp, Nhung Hoàng lại ý vị thâm trường liếc mắt nhìn Lục Ly, khóe miệng lộ tươi cười cổ quái. - Tiểu tử ngoan! Vũ Dương đi nhanh đến, một quyền đấm lên người Lục Ly: - Ta biết ngươi không chết được, ngươi quả nhiên không khiến ta thất vọng, ha ha ha. Nhung Hoàng đi đến, nhìn Lục Ly từ trên xuống dưới, sau đó gật đầu nói: - Lục tiểu tử, chúc mừng, không chỉ tìm được đường sống trong cõi chết, còn nhân họa được phúc, thực lực tăng cao. Tiểu Dương Tử, ngươi cần phải cố gắng, ngươi cách Lục Ly càng ngày càng xa. Ta có trực giác, nếu hiện giờ Lục Ly đánh lén ta, có thể nháy mắt giết chết ta. - Cái gì? Vũ Dương quá sợ hãi, thần tình không dám tin nhìn Lục Ly. Tuy Nhung Hoàng chỉ là cường giả sắp đại viên mãn, nhưng còn kém nửa bước, Lục Ly đã tiến bộ lớn như vậy sao? Chiến lực Nhung Hoàng rất mạnh, còn là thích khách cao cấp nhất, lực cảm giác của hắn phi thường khủng bố, tuy hắn không biết Lục Ly mạnh ở đâu, nhưng cảm giác của Lục Ly tạo cho hắn phi thường đáng sợ. Nếu Lục Ly đánh lén hắn, hắn hẳn không thể ngăn được. Lục Ly cũng không giải thích, cảm giác Nhung Hoàng tạo cho hắn cũng rất nguy hiểm, nếu bị Nhung Hoàng đánh lén, hắn có lẽ cũng phải chết. Khai chiến trực diện, vậy không biết ai thắng ai thua. Lục Ly nhìn Vũ Dương nói: - Vũ huynh, phiền giúp ta truyền tin tức cho người nhà ta, đương nhiên tin tức này phải giữ bí mật, ngoài người nhà ta, đừng truyền ra ngoài. - Được, lát nữa sẽ an bài! Vũ Dương gật đầu, ánh mắt Lục Ly nhìn sang Nhung Hoàng, nói: - Nhung Hoàng, các ngươi có hiểu biết về Diêu Tộc không? - Hiểu biết! Nhung Hoàng gật đầu: - Dù sao Diêu Tộc cũng là một trong những chủng tộc truy tung mạnh nhất Thượng Cổ, chúng ta làm sao không để ý? Tình báo của Diêu Tộc, chúng ta đều thu thập thật đầy đủ. - Ừm, ba tháng trước ta tập kích Nam Cực Thành của bọn họ! Lục Ly đưa qua một Không Gian Giới, nói: - Bọn họ có một bảo khố, bên trong có rất nhiều bảo bối luyện khí. Đây đối với Diêu Tộc hẳn là phi thường trọng yếu. Cho nên, ta để lại một ấn thạch cho hắn, nếu hắn nguyện ý đàm phán thì đừng rời khỏi Nam Cực Thành. Căn cứ thám báo ta lưu lại tra xét, Nam Cực Tiên Ông là muốn đàm phán. Hả? Đôi mắt Nhung Hoàng lóe lên hào quang, tiếp nhận Không Gian Giới, đôi mắt sáng ngời, sau khi hắn tra xét rõ ràng lần nữa, trầm ngâm nói: - Ý của ngươi là ta đi giúp ngươi đàm phán? - Đúng vậy!
Chương 4400 Tử Thần trời sinh
Lục Ly gật đầu nói: - Ta chỉ yêu cầu một chút, về sau hắn không đối nghịch với ta là được, điều kiện còn lại tùy ý ngươi. - Chuyện này… Trên mặt Nhung Hoàng lộ ra dị sắc, hắn cúi đầu trầm ngâm, sau đó trên mặt lộ vẻ kích động, nói: - Lục Ly, lần này ngươi lập công lớn rồi. Diêu Tộc này, lúc trước đầu sỏ chúng ta muốn thu bọn họ dưới trướng. Nam Cực Tiên Ông cự tuyệt rồi. Hiện có mấy thứ này, ta cảm giác vấn đề của Diêu Tộc này cũng không lớn. Chỉ cần Diêu Tộc gia nhập Tử Thần, vậy tự nhiên sẽ không đối nghịch với ngươi. Ha hả! Lục Ly cười cười nói: - Cụ thể có thể đoạt được gì, các ngươi tự tính toán đi, dù sao ta chỉ cần hắn đừng làm phiền ta là được, thần thuật truy tung của hắn thật biến thái. - Vậy đi! Nhung Hoàng thu hồi Không Gian Giới, vỗ bả vai Lục Ly, nói: - Việc này giao cho chúng ta đi, bất luận đàm phán thế nào, cũng cho ngươi một cam đoan, kế tiếp Nam Cực Tiên Ông sẽ tuyệt đối không còn là địch của ngươi! - Đa tạ Nhung Hoàng! Lục Ly thật vừa lòng nở nụ cười, sau đó lấy ra không gian thần khí. Không Gian Giới và không gian thần khí này tự nhiên là đạt được từ đánh chết cường giả. Trên người Lục Ly còn có mấy trăm tỷ thiên thạch, hắn đánh chết không ít Thánh Hoàng. Cướp bóc vĩnh viễn là phương thức đoạt lấy tài phú nhanh nhất, trên người mỗi Thánh Hoàng đều có rất nhiều thiên thạch và bảo vật. Đánh chết vài người không bạo phú, ít nhất trong thời gian ngắn không thiếu thiên thạch để dùng. Lục Ly đưa qua không gian thần khí, Nhung Hoàng nhìn lướt qua, lại vui vẻ nói: - Lục Ly, ngươi lại lập công rồi, trùng này một đầu sỏ phi thường thích, hắn tìm kiếm thật lâu. Đưa lên mấy ngàn vạn con trùng này, đầu sỏ kia khẳng định mừng rỡ. - Trùng này dùng để làm gì? Lục Ly hơi khó hiểu hỏi: - Trùng này không có tính công kích quá lớn, cũng không có năng lực kỳ dị gì. - Luyện đan. Nhung Hoàng giải thích: - Trong trùng này có rất nhiều lực hủy diệt, còn có một loại năng lượng kỳ dị, có thể luyện chế đan dược thật thần kỳ, có trọng dụng vớ tu luyện Thánh Hoàng. - Thì ra là thế! Lục Ly lấy ra một không gian thần khí, nói: - Toàn bộ trùng này đều cho các ngươi, dù sao ta cũng không dùng. Lục Ly tổng cộng bắt được hơn trăm triệu con trùng, hắn vốn định để lại một nửa, vốn nghĩ sẽ có lực công kích mạnh như Hư Không Trùng, hiện tại nghe nói chỉ dùng luyện đan, vậy hắn cũng không cần để lại. - Nhiều như vậy! Nhung Hoàng bị dọa sợ, nộp lên trên trăm triệu con trùng này, đầu sỏ kia khẳng định sẽ rất mừng rỡ, đến lúc đó hắn cũng sẽ được khen ngợi. Ánh mắt hắn nhìn Lục Ly càng nhu hòa, cũng không nói thêm lời vô nghĩa, gật đầu nói: - Vậy Lục Ly ngươi định đi theo Vũ Dương trở về? - Không! Lục Ly lắc đầu nói: - Thu phục xong Nam Cực Tiên Ông, ta sẽ không còn nguy hiểm, ta chuẩn bị lại đi Hồng Tộc một chuyến, đánh hạ hoàn toàn Hồng Tộc, để bọn họ chịu phục, để bọn họ chủ động cầu hòa. Nhung Hoàng và Vũ Dương liếc nhau, hai người đều bất đắc dĩ, tâm trả thù của Lục Ly cũng quá mạnh rồi? Hồng Tộc thời gian trước nguyên khí đại thương, hiện tại đã phong tộc, Lục Ly vẫn không buông tha? Nhất định phải diệt tộc Hồng Tộc sao? Vũ Dương không nhịn được khuyên nhủ: - Lục Ly, hay là thôi đi? Dù sao bọn họ có ba cường giả sắp đại viên mãn. Con thỏ bị bức nóng nảy cũng sẽ cắn người. Ngươi bức Hồng Tộc nóng nảy, đến lúc đó bọn họ sẽ đồng quy vô tận với ngươi? - Bọn họ không có năng lực này. Lục Ly cười thần bí nói: - Vũ Dương ngươi yên tâm, lần này ở Hủy Diệt Chi Nhãn ta nhận được một loại thần thông, hiện tại ta ngoài một vài cường giả sắp đại viên mãn, võ giả còn lại rất khó truy tung ta. Sau khi nói xong, thân mình Lục Ly đột nhiên biến mất, biến mất không thấy tăm hơi. Vũ Dương tra xét thử, bĩu môi, trên mặt Nhung Hoàng cũng lộ ra dị sắc, hắn nhắm mắt tinh tế cảm ứng, gật đầu nói: - Quả nhiên là kĩ năng Thần Hồ, Lục tiểu tử này quả là Tử Thần trời sinh. Vù! Thân mình Lục Ly lại xuất hiện bên ngoài. Trong tay Nhung hoàng lộ ra một miếng lệnh bài, nói: - Ngươi cầm lệnh bài của ta, võ giả Tử Thần gần đây ngươi tùy tiện điều động, cho dù bại lộ cũng không sao cả. Ách… Vũ Dương ngẩn ra, lời này của Nhung Hoàng đại biểu rất nhiều thâm ý. Ban đầu Tử Thần không can dự chuyện Lục Ly và Hồng Tộc, ít nhất ngoài mặt sẽ không can dự. Nếu không thật dễ dàng bị Hổ Tộc nắm nhược điểm. Hiện tại Nhung Hoàng công khai cho Lục Ly quyền lợi triệu tập Tử Thần xung quanh. Một khi Lục Ly vận dụng những Tử Thần này, không phải đại biểu Tử Thần và Hồng Tộc khai chiến sao? Nếu sự tình gây náo lớn, Hổ Tộc sau lưng Hồng Tộc khẳng định sẽ không mặc kệ, đến lúc đó có thể trở thành Hổ Tộc và Tử Thần khai chiến. Lục Ly không tiếp nhận lệnh bài, hắn có thể cảm giác Nhung Hoàng rõ ràng coi trọng hắn hơn trước nhiều, có nghĩa là… Lục Ly hiện tại đáng giá Tử Thần thay hắn chịu ít áp lực, cho dù là áp lực khai chiến với Hổ Tộc. Người khác coi trọng mình, Lục Ly sẽ không được sủng mà kiêu, hắn cười nói: - Đa tạ ý tốt của Nhung Hoàng, nhưng… ta cảm giác ta có thể ứng phó, không cần khiến Tử Thần thêm phiền toái. - Cầm đi, ngươi dùng hay không là chuyện của ngươi! Nhung Hoàng nhét lệnh bài vào tay Lục Ly, sau đó phất tay áo nói: - Ta đi trước một bước, việc này ta cần phải báo cáo, tranh thủ đàm phán ổn thỏa trong một tháng. Lục Ly, ngươi hãy thận trọng, sau khi mọi việc xong xuôi hãy trở về, người nhà của ngươi đều thật nhớ mong ngươi. Nhung Hoàng đi rồi, Lục Ly và Vũ Dương hàn huyên một chút, một mình hắn rời khỏi. Giải quyết buồn phiền tại nhà, hiện tại hắn có thể toàn tâm toàn ý đi khai chiến. Lần này không đánh nát Hồng Tộc, hắn thề không bỏ qua. Nửa tháng sau, phía Nam Cực Thành đã chữa trị một bộ phận. Một ít tòa thành bị hủy diệt tu bổ một chút, đã có thể có người sinh sống. Một bộ phận tộc nhân và cường giả Diêu Tộc đã đến, còn triệu tập rất nhiều quân đội bắt đầu tu sửa Nam Cực Thành.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom