• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Long Đế Bất Diệt (6 Viewers)

  • Chương 4096-4100

Chương 4096 Khô Lâu Sơn
- Ta không cần ngươi làm cái gì, chỉ cần những đại nhân vật ba mươi ba tộc đó vào Khô Lâu Sơn, sau khi ta bóp nát ngọc phù, ngươi truyền tin tức này ra là được. Thế nào? Việc dễ dàng đúng không? - Ba mươi ba tộc... Sắc mặt tiểu nhị thoáng chốc trở nên trắng bệch, đối với hắn thì ba mươi ba tộc là đại nhân vật to bằng trời, nếu bị ba mươi ba tộc biết thì hắn chết chắc. - Ngươi sợ cái gì? Lục Ly thấy tiểu nhị không nói lời nào, khuyên nhủ: - Ba mươi ba tộc không được phép tiến vào, dù vào cũng sẽ không đông người. Hơn nữa... tin tức này phỏng chừng rất khó che giấu, ngươi chẳng qua là loan truyền tin tức này. Có gan mới làm giàu, qua thôn này là không có tiệm này nữa, ngươi không làm thì ta đi tìm người khác đi làm. Tiểu nhị trầm ngâm giây lát, phân tích lợi và hại, giây lát sau cắn răng nói: - Ta làm! - Rất tốt! Trên mặt Lục Ly lộ ra nụ cười, chỉ cần tin tức truyền ra thì có thể cho hắn tranh thủ một ít thời gian, chỉ cần cường giả của ba mươi ba tộc không dám lộ mặt truy sát hắn thì hắn ở trong Khô Lâu Sơn sẽ an toàn rất nhiều. Khô Lâu Sơn cực kỳ nổi tiếng trong Lưỡng Nghi Tinh, nơi này đã từng bị ba Thánh Hoàng tuyển làm mộ địa, nghe nói bởi vì nơi này phong thủy đặc biệt tốt. Đây không phải là một ngọn núi, mà là một dãy sơn mạch, núi ở đây nếu từ trên trời xem xuống dưới sẽ cảm giác giống như một đám dị thú vây quanh một con rồng ở giữa. Muôn thú hành hương! Đây là đặc điểm địa hình của dãy sơn mạch này, là nơi đại hung trong mắt nhiều cường giả lão ma trong Lưỡng Nghi Tinh, cũng là chỗ thích hợp an táng nhất. Muôn thú hành hương, đặt lăng mộ của ngươi trong sơn mạch chính giữa nhất, vậy là có muôn thú cho ngươi thủ hộ, sẽ không bị người quấy rầy. Cường giả xưa nay đều rất chú ý, dù chết cũng không tùy tiện chôn ở nơi bình thường. Khi bọn họ còn sống thì vinh hoa tột đỉnh, sau khi chết tự nhiên sẽ lựa chọn nơi yên nghỉ tốt nhất. Đặc biệt là những lão ma không có gia tộc, bọn họ biết mặc kệ mình chôn ở đâu, theo thời gian trôi qua đều sẽ bị người phát hiện, kho báu bọn họ để lại lúc còn sống sẽ bị phát hiện. Báu vật tài nguyên khi sinh ra không mang đến, chết không thể mang theo, lẽ đương nhiên để lại cho hậu nhân. Còn có một số thần thuật thần thông mà họ tự sáng tạo, bọn họ hy vọng có hậu nhân có thể tiếp tục truyền thừa. Cho nên những lão ma này trước khi đại hạn đến sẽ lựa chọn một số nơi tốt, tốn giá đắt đỏ bố trí. Đầu tiên là khiến người bình thường không được dễ dàng quấy rầy mình yên giấc, thứ hai là đặt báu vật, tài nguyên cả đời kiếm được, thần thông bí thuật mình tự sáng tạo vào trong, tặng cho người có duyên. Đương nhiên, muốn đạt được báu vật bí thuật của bọn họ không dễ dàng như vậy, nhất định phải được được họ thừa nhận, tức là nhất định phải trải qua thử thách của họ. Muốn ngăn cản võ giả bình thường quấy rầy bọn họ yên giấc thì cần có bố trí rất mạnh, thử thách truyền nhân của bọn họ cũng cần phải bố trí. Bọn họ sẽ hao phí rất nhiều năm, trả giá rất lớn bài bố, những bố trí này khiến nhiều Thánh Hoàng bình thường nhìn mà than thở. Bọn họ sẽ lựa chọn một số nơi đại hung, vậy thì khi bố trí sẽ khiến nơi này càng thêm nguy hiểm. Khô Lâu Sơn là nơi đại hung như vậy, vốn có thần văn tự nhiên, sau khi bọn họ bố trí trở nên càng thêm hung hiểm. Khô Lâu Sơn đã từng có ba Thánh Hoàng lựa chọn ngủ say tại đây, một trong những Thánh Hoàng đó là cường giả cấp Thánh vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, tương đương Côn Hoàng, thử hỏi Khô Lâu Sơn sao có thể không nguy hiểm? Xào xạc xào xạc! Lục Ly đi dưới Thiên Cẩu tộc, phát hiện dưới chân có rất nhiều xương cốt, đa số xương ố vàng, rõ ràng tồn tại thời gian rất dài. Đi hơn mười dặm đường, Lục Ly phát hiện Khô Lâu Sơn quả nhiên danh bất hư truyền, khắp nơi đều là hài cốt, hơn mười dặm đường trông thấy ít nhất mấy nghìn khúc xương. Ở trên đường hắn còn phát hiện rất nhiều thần văn tàn phá, có thể tưởng tượng năm đó nơi này bố trí cực kỳ nhiều thần văn, nhưng ngoài rìa đều bị phá hủy. Huyết Linh Nhi tra xét trên mặt đất, Lục Ly hoàn toàn không cần lo lắng thần văn, hắn lao nhanh vào sâu bên trong Khô Lâu Sơn. Hắn phải tìm nơi nguy hiểm, bởi vì hắn có thể đi trong vùng an toàn thì làm sao có thể vây khốn cường giả của Thiên Cẩu tộc, Xích Long tộc, Tứ Tí tộc? Ưu thế duy nhất của Lục Ly là Huyết Linh Nhi, chỗ này có thần văn rất mạnh, nhưng Huyết Linh Nhi có thể phá giải một ít thần văn. Hắn chỉ cần đi vào đại điện có thần văn cường đại thì có thể dựa vào những thần văn đó ngăn chặn cường giả truy sát. Tiến lên mấy vạn dặm, vượt qua mười mấy hòn núi lớn, Lục Ly phát hiện bên này rất nhiều thần văn không bị phá, một ít thần văn còn có uy lực cường đại. Hài cốt cũng nhiều hơn, nhiều hài cốt nửa người hoặc đầu vỡ nát, rõ ràng là bị thần văn đánh chết. Huyết Linh Nhi truyền âm: “Chủ nhân, kế tiếp ngươi phải đi theo ta, nơi này một bước đi nhầm rất có thể kích phát thần văn. Hơn nữa thần văn ở đây là dạng mắt xích, xúc động một cái sẽ dẫn đến thần văn khác liên tục không ngừng công kích.” Lục Ly nhẹ gật đầu, hắn cũng cảm giác được không giống bình thường. Núi ở đây giống như những con cự thú chiếm cứ mặt đất, cảm giác chỗ này có thể vô hình khuếch tán ra, tạo áp lực lớn cho người khác. “Hưm? Nổi sương mù!” Lại tiến lên mấy nghìn dặm, Lục Ly phát hiện bên này nổi sương mù. Trong núi lớn giống như vậy mà nổi sương mù thì không phải chuyện tốt, sương mù này là một loại thần văn, đại biểu nhiều thần văn ở đây chưa bị phá vỡ, nguy hiểm hơn nơi khác. Huyết Linh Nhi dẫn đường, Lục Ly đi theo tiến lên, đi khoảng một nén hương thì mắt Lục Ly đột nhiên hơi sáng ngời. Bởi vì đằng trước thấp thoáng một tòa cung điện, đại điện cực kỳ hùng vĩ rộng lớn, nhìn liền biết bên trong chắc chắn có chí bảo. Lục Ly không hứng thú với chí bảo, hắn chỉ muốn tìm một chỗ an toàn tu luyện, nếu như có thể đi vào bảo điện này có lẽ là lựa chọn không tệ?

Chương 4097 Đại điện trong lòng đất
Nơi này hạn chế thần niệm, Lục Ly chỉ có thể xem bằng mắt, sương mù ở đây quả nhiên là thần văn cường đại. Cẩn thận quan sát tòa đại điện kia, Lục Ly bản năng muốn đi tới trước. “Chủ nhân, tỉnh lại! Tòa đại điện đó không phải bảo điện thật sự, mà là ảo cảnh!” Huyết Linh Nhi truyền âm khiến trán Lục Ly túa mồ hôi lạnh, vừa rồi hắn quả thực có một loại xung động muốn đến gần bảo điện đó. Nào ngờ bảo điện này là giả? Nếu Lục Ly cứ đi tới chắc chắn sẽ bước vào cạm bẫy, kích phát thần văn cường đại, cuối cùng bị trực tiếp đánh chết. - Từng bước sát khí! Lục Ly không dám nhìn lung tung, đi theo Huyết Linh Nhi đi tới trước, Huyết Linh Nhi dẫn đường không phải một đường thẳng mà vòng vèo qua lại làm hắn choáng mặt, cộng thêm sương mù ở đây quá dày, khiến hắn phân không rõ đông nam tây bắc. Nửa canh giờ sau, Huyết Linh Nhi truyền âm: “Chủ nhân, đằng trước không có đường, chỉ có một hang ngầm, hoặc là xuống hang ngầm hoặc lui về.” Lục Ly hơi ngẩn ra, phất tay nói: “Vào hang ngầm.” Nếu một đường an toàn đến gần hang ngầm thì trong phút chốc nó đi thông một chỗ mộ sào, Lục Ly vốn muốn tìm kiếm mộ sào, nương tựa thần văn trong mộ sào ngăn trở kẻ địch. Quả nhiên! Đi một nén hương, đằng trước xuất hiện một hang ngầm, thoạt nhìn giống thiên nhiên hình thành, nhưng Lục Ly thấy nhiều thần văn bày ra trong ngoài hang ngầm. “Nơi này đã từng có người đi vào, thần văn vòng ngoài đã bị phá!” Huyết Linh Nhi tra xét giây lát truyền âm nói, theo sau bổ sung thêm: “Mặc dù bị phá mở nhưng vẫn có rất nhiều thần văn, chủ nhân... ta có cảm giác nếu chúng ta đi vào, e rằng rất khó quay về đường cũ, nơi này có một loại thần văn đặc biệt sẽ cắt đứt đường lui của ngươi.” “Vào!” Đã đến đây rồi, Lục Ly còn gì để do dự? Dù đằng trước là núi đao biển lửa, hắn cũng phải xông vào một lần. Cường giả của Thiên Cẩu tộc, Xích Long tộc, Tứ Tí tộc ước chừng rất nhanh sẽ đuổi theo vào, hắn không có thời gian chậm trễ, hắn nhất định phải cố gắng nhanh chóng tìm được một chỗ an toàn. Lục Ly đi theo Huyết Linh Nhi bước chân vào trong sơn động, mới đi vào trăm trượng, một luồng sáng bừng lên, Lục Ly cảm giác bên trong truyền ra lực hút, với sức chiến đấu của hắn không cách nào ngăn trở, thân thể thoáng chốc bị hút vào sâu trong sơn động. “Chủ nhân chớ hoảng sợ, tuyệt đối đừng nhúc nhích!” Huyết Linh Nhi hóa thành một luồng sáng xông vào trong thân thể Lục Ly, truyền âm dặn dò: “Thần văn này chỉ hút ngươi vào, nếu ngươi nhúc nhích thì có lẽ sẽ bị nghiền nát.” Lục Ly cảm giác giống như rơi vào một vực sâu không đáy, không biết bay vào bao sâu, hắn cảm giác như thời gian thác loạn, tinh thần trở nên hoảng hốt, thân thể của hắn rốt cuộc rớt cái bịch xuống đất, lăn lông lốc. Lục Ly xem xét bốn phía, phát hiện vào trong một đại điện, còn là đại điện vô cùng hùng vĩ, có đầy rẫy cột đá to lớn, phạm vi rộng cỡ mười dặm. “Không tệ!” Lục Ly nhìn quanh, phát hiện nơi này có rất nhiều cửa lớn, chung quanh ít nhất có hơn hai mươi cánh cửa, tất cả cửa lớn đều đóng, trên cửa lấp lánh ánh sáng, rõ ràng có cấm chế thần văn. Có nhiều cửa lớn chứng minh có nhiều đường, vậy thì tăng mức độ khó khăn tìm ra Lục Ly. Mỗi một cánh cửa đều nối với một con đường, chờ tìm xong hai mươi mấy con đường chắc chắn cần thời gian rất lâu. Lục Ly quan sát xong phất tay nói: “Huyết Linh Nhi, nhờ vào ngươi, phá vỡ thần văn vài cánh cửa, ta liên tục đi vào mấy cánh cửa. Chỉ cần mở ra là được, không cần hủy thần văn trên cửa.” Lục Ly hoài nghi Thiên Cẩu tộc có thể truy tung hắn là bởi vì có thể khóa chặt hơi thở của hắn. Đã vậy thì hắn đi vào mấy cánh cửa, lừa dối bọn họ đi vào theo, như vậy tăng lớn độ khó truy tung. Thần văn trên những cánh cửa không quá khó, chỉ nửa ngày Huyết Linh Nhi đã phá mở một cánh cửa. Lục Ly khiến Huyết Linh Nhi tiếp tục phá giải, hắn bước qua cánh cửa này, phát hiện là một hành lang. Lục Ly ngẫm nghĩ, vận dụng Thần Long Biến khiến hơi thở của chính mình nồng hơn, đi dọc theo hành lang. Đi trong hành lang mấy nghìn dặm thì một cánh cửa xuất hiện, Lục Ly đảo tròng mắt mấy vòng, lấy ra một thanh chiến đao cắt rách da tay, bôi lên cửa. Làm xong tất cả điều này, Lục Ly lui ra ngoài. Tiếp tục chờ đợi Huyết Linh Nhi phá giải cửa lớn, lần này Huyết Linh Nhi dường như có kinh nghiệm, chỉ một canh giờ lại phá giải thần văn của một cánh cửa. Lại làm y như vậy! Lục Ly lại vào hành lang này, lại bôi máu lên cánh cửa lớn ở bên trong, vậy thì hơi thở của hắn sẽ sót lại thật lâu, kẻ địch đi theo vào tìm kiếm, bất kể như thế nào ít nhất bám giữ cường giả kẻ địch một ít thời gian. Cứ như thế, Lục Ly khiến Huyết Linh Nhi liên tục phá giải hơn mười cánh cửa, hắn cũng đi vào hơn mười lần, mỗi lần đều để lại hơi thở, bôi máu lên từng cánh cửa. Cuối cùng hắn khiến Huyết Linh Nhi mở ra thần văn trên tất cả cửa, hắn tùy tiện lựa chọn một cái đi vào. Trước khi vào, Lục Ly khiến Huyết Linh Nhi bố trí một ít thần văn đơn giản trong đại điện, những thần văn này không có tác dụng gì, chỉ cần đụng chạm liền có thể cảm giác được, bản thân hắn cũng tùy ý bố trí một phen. Đi vào hành lang này, đến một cánh cửa, Huyết Linh Nhi tiếp tục phá trận. Cánh cửa này làm mất chút thời gian, mất cả buổi, sau khi Lục Ly đi vào phát hiện là một tiểu điện. Hắn không vội vàng rời đi, mà là dặn dò Huyết Linh Nhi: “Có thể bố trí thần văn trên cánh cửa này không? Không cần có uy lực gì, chỉ cần có thể khiến kẻ địch càng khó phá giải càng tốt. Huyết Linh Nhi hiểu ý của Lục Ly, chỉ cần có thể ngăn trở truy binh là được, càng khó phá cửa càng tốt. Huyết Linh Nhi truyền âm: “Chủ nhân tu luyện đi, ta bố trí nhiều một chút, có lẽ cần thời gian vài ngày.” Lục Ly nhẹ gật đầu ngồi xếp bằng tại chỗ, Huyết Linh Nhi bắt đầu bố trí. Lục Ly tiếp tục tham ngộ Thần Dịch thuật, hắn không thèm quan tâm gì nữa, dù sao nếu kẻ địch công phá cánh cửa này thì hắn cũng trốn không thoát, không bằng an tâm tu luyện.

Chương 4098 Đại điện trong lòng đất
Thời gian rất nhanh qua bốn, năm ngày, Huyết Linh Nhi bố trí năm thần văn, năng lực bố trí của Huyết Linh Nhi có thể so sánh Tông Sư, cho dù là Thánh Hoàng bình thường muốn phá giải cũng rất khó khăn. “Đi!” Lục Ly mở mắt ra, mang theo Huyết Linh Nhi đi tới trước, tiểu điện này không có cái gì, chỉ có hai cánh cửa, Huyết Linh Nhi dễ dàng phá mở. Một cánh cửa mở ra, bên trong có một tiểu điện, có rất nhiều thần tài, chồng chất như núi. Huyết Linh Nhi vèo một cái chui ra ngoài, trong lòng Lục Ly động ý niệm hỏi thăm: “Sao vậy? Thần tài này hữu dụng với ngươi?” “Đúng rồi!” Huyết Linh Nhi có chút hưng phấn truyền âm nói: “Tinh Thạch này hữu dụng với ta, có tác dụng rất lớn!” “Tốt!” Lục Ly mừng rỡ, mặc kệ có thể khiến Huyết Linh Nhi tiến hóa hay không, chỉ cần có thể cắn nuốt thì là chuyện tốt. Lục Ly ngẫm nghĩ, thu tất cả Tinh Thạch vào một góc Thiên Ly Châu, truyền âm: “Huyết Linh Nhi, ta đã xếp những Tinh Thạch này cho ngươi, về sau từ từ cắn nuốt, giờ lo phá giải cánh cửa khác đã.” Huyết Linh Nhi đi phá giải cánh cửa khác, Lục Ly thu thần tài còn lại vào, tuy rằng hắn không phải tiến vào tìm bảo bối, nhưng có báu vật, thần tài tự nhiên sẽ không bỏ qua. Sau khi phá mở cánh cửa, Lục Ly đẩy cửa đi vào, phát hiện bên trong xuất hiện một khe núi, trong khe núi gió âm u lạnh lẽo, cảm giác tràn ngập nguy cơ vô tận. Khoảnh khắc Lục Ly đạp chân vào sơn cốc thì lông tơ đều dựng lên, linh hồn của hắn hiện ra cảm giác nguy cơ cực mạnh, cảm giác trong khe núi này ẩn nấp tồn tại vô cùng cường đại. “Cũng bố trí cánh cửa này đi!” Lục Ly nhìn cánh cửa sau lưng, nói với Huyết Linh Nhi. Hắn không có tu luyện, mà là thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân bắt đầu cảm ứng tình huống sâu trong khe núi. Trong khe núi này có khói đen dày đặc, khe núi rất lớn, không biết dài bao nhiêu, sâu bên trong rõ ràng có tồn tại cường đại ẩn nấp, không biết là quái vật hay mãnh thú. Huyết Linh Nhi bố trí thần văn trên cửa, Lục Ly cảm ứng giây lát sau thì mặc kệ, ngồi xếp bằng tại chỗ tu luyện. Lần này chỉ qua hơn ba ngày Huyết Linh Nhi đã bố trí xong, Lục Ly chờ Huyết Linh Nhi trở về thì lấy ra Thánh Sơn, lắc người vào trong, theo sau khống chế Thánh Sơn chậm rãi bay tới trước. Lực phòng ngự của Thánh Sơn rất mạnh, công kích bình thường không phá mở được phòng ngự của nó. Lục Ly không phải đến tìm bảo bối, tự nhiên cũng sẽ không đi liều mạng với mãnh thú ở đây, ngược lại nơi này có mãnh thú cường đại, có thể giúp hắn ngăn trở truy binh ở phía sau. Cho nên hắn chỉ cần khống chế Thánh Sơn bình an bay qua khúc khe núi này, chỉ mong bay qua, không cần chiến đấu với mãnh thú ở đây. Mười dặm, trăm dặm, nghìn dặm! Đằng trước đột nhiên vang tiếng hú rung trời, một con sâu to lớn từ phía dưới bay tới. Con sâu to toàn thân sáng bóng giống như đúc bằng sắt thép bê tông, dưới thân có rất nhiều chân, còn có bốn cái càng to, hình thể dài trăm trượng, giống hỗn hợp con bò cạp với con rết. Bùm! Quái vật thoáng chốc bay tới, mấy cái móng đâm mạnh vào Thánh Sơn, Thánh Sơn khẽ run lên, không có bất cứ vấn đề gì, Lục Ly yên lòng, khống chế Thánh Sơn bay nhanh đi. - Hú hú hú! Thánh Sơn giống như đâm tổ ong vò vẽ, thoáng chốc có vô số quái thú bay lên, đưa mắt nhìn vô cùng vô tận, cũng không biết nơi này có bao nhiêu loại quái thú này. “Tuyệt, tuyệt vời!” Lục Ly không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, truy binh ở phía sau nếu muốn đuổi theo ước chừng phải giải quyết sạch sẽ bầy quái thú này, chắc chắn cần nhiều thời gian, mà Lục Ly đang cần thời gian. Vạn dặm! Khe núi này dài vạn dặm, cảm giác mãnh thú ở bên trong nhiều cỡ mấy vạn con. Lục Ly thấy phía cuối khe núi thoáng hiện sa mạc hoang vắng, thầm rùng mình, sao cảm giác nơi này giống như một Pháp Giới? Chẳng lẽ nơi này là một Pháp Giới bị Thánh Hoàng tế luyện? Nếu không phải thì tại sao to như thế? “Đi!” Nơi này càng lớn, càng phức tạp thì truy binh muốn tìm được hắn thì càng khó khăn, Lục Ly mặc kệ, khống chế Thánh Sơn một đường bay đi. Cầu An mang theo Ngao Việt và ba nguyên lão Xích Long tộc lén lẻn vào Lưỡng Nghi Giới, với sức chiến đấu của bọn họ rất dễ thu lại hơi thở, chỉ cần không gặp phải Thánh Hoàng cường đại tự nhiên là không cách nào phát hiện bọn họ. Cầu An đầu tiên là đi nơi gần Lưỡng Nghi Giới, chỗ mười mấy tộc nhân của họ bị Lục Ly đánh chết, cảm ứng hơi thở của hắn còn sót lại, sau đó đi vào Lưỡng Nghi Giới, theo hơi thở một đường truy tung. Phải công nhận năng lực truy tung của Thiên Cẩu tộc thật sự mạnh, Cầu An chỉ mất nửa tháng đã truy tung đến dưới Khô Lâu Sơn. Đứng dưới Khô Lâu Sơn, Cầu An cảm khái một tiếng - Tiểu tử nhân tộc này rất thông minh! Rõ ràng, Lục Ly biết có cường giả đang truy tung mình, hắn không trốn đi chỗ khác mà là vào Lưỡng Nghi Giới, hơn nữa đi vào Khô Lâu Sơn, rõ ràng là tránh né truy tung. - Thông minh cũng vô dụng! Một nguyên lão Xích Long tộc, Ngao Vận nói: - Tuy Khô Lâu Sơn rất nguy hiểm, nhưng hắn dám vào nơi nguy hiểm sao? Nơi hắn có thể đến thì chúng ta tự nhiên cũng có thể đến. Ha ha, tiểu tử này còn muốn nhờ cậy Khô Lâu Sơn tránh né truy tung. Có Cầu An nguyên lão ở thì dù hắn trốn trong góc cũng sẽ bị tìm được dễ dàng. - Không nên nói trọn vẹn như thế! Cầu An lắc đầu, nói: - Rất có thể hắn học thần thông của Tiêu Ma, có thể không ngừng thay đổi ngoại hình, hơi thở cũng thay đổi đôi chút. Nếu không phải tộc ta mà là tộc khác thì rất khó truy tung. Chúng ta phải tăng nhanh tốc độ, lỡ như Tiêu Ma thật sự truyền thụ thần thông cho hắn, đợi hắn hoàn toàn tham ngộ thì e rằng chúng ta rất khó tìm được hắn. Thuật lẫn trốn của Tiêu Ma vô song thiên hạ, dù là Thiên Cẩu tộc đều không cách nào truy tung hắn. Nếu không thì Tiêu Ma đã sớm bị giết, năm đó có rất nhiều đại tộc thỉnh Thiên Cẩu tộc ra tay nhưng vô dụng. Năm cường giả nhanh chóng tiến lên, Cầu An ở đằng trước dẫn đường, dọc đường tuy rằng có rất nhiều thần văn, nhưng năng lực dò tìm của Cầu An bá đạo, dễ dàng tránh đi.

Chương 4099 Thiên tài thần văn
Nửa ngày sau, Cầu An đã tìm được sơn động kia, mùi mờ nhạt của Lục Ly kéo dài vào trong sơn động. Mấy Thánh Hoàng không sợ gì cả, trực tiếp bay vào sơn động lực hút mạnh kéo vào. Bùm! Mấy cường giả rớt vào đại điện, nhưng không lăn xuống giống Lục Ly, mà là vững vàng đứng trong đại điện. Bọn họ vừa rơi xuống, thần niệm lập tức xem xét bốn phía, tìm bóng dáng của Lục Ly. Quét một lần không phát hiện ra, mấy cường giả Xích Long tộc vọt hướng bốn phía, muốn mở cửa. - Đừng nhúc nhích! Cầu An đột nhiên phát hiện thần văn trong lòng đất, chúng là tiểu thần văn do Lục Ly và Huyết Linh Nhi tùy ý bố trí. Tiếc rằng Cầu An kêu lên quá muộn, có hai nguyên lão Xích Long tộc đã giẫm lên thần văn. Ngao Vận nghi hoặc hỏi: - Sao vậy Cầu An nguyên lão? Không phải bọn họ không tra xét được những thần văn này, chỉ là tiểu thần văn, thoạt trông có chút giống như thần văn còn sót lại, không có uy lực gì. Cầu An hơi nhíu mày nói: - Những tiểu thần văn này do nhân tộc kia bố trí, chắc hắn đã biết chúng ta đi vào! Những thần văn này rõ ràng không khớp với thần văn trong đại điện, thoạt trông phi thường cấp thấp, hẳn là Lục Ly bố trí. - Không sao cả! Ngao Việt vung tay lên nói: - Cho dù hắn biết thì có sao? Hắn còn có thể bay lên trời? Cầu An nguyên lão, hắn đi vào cánh cửa nào? - Cánh cửa nào? Cầu An có chút mờ mịt nhìn thoáng qua, theo sau khép mắt lại cảm ứng một chút, cười gượng nói: - Trong mười mấy cánh cửa đều có hơi thở của hắn, tiểu tử này... rất khó chơi. - A? Nhóm Ngao Việt ngây ra. Ngao Vận phất tay nói: - Mặc kệ là cánh cửa nào, trước tiên phá vỡ tất cả cửa đã, truy tung mỗi con đường. Nơi này hẳn là khu vực mộ, chắc chắn rất nguy hiểm, tiểu tử kia chỉ có cấp Đế, có thể trốn được bao xa? Ầm ầm ầm! Mấy nguyên lão bắt đầu cưỡng bức phá cửa, chiêu này tuy rằng thô lỗ nhưng có hiệu quả. Thần văn trên cửa không quá mạnh, đến cảnh giới của bọn họ không khó cưỡng bức phá vỡ, chẳng qua tốn chút thời gian. Cầu An đi đến trước một cánh cửa, nhưng không cưỡng bức phá trận, mà là bắt đầu phá giải thần văn. Tạo nghệ về thần văn của Cầu An không kém, Thiên Cẩu tộc am hiểu cách truy tung, có nghiên cứu về thần văn. Oong! Chỉ nửa ngày, Cầu An đã phá giải cánh cửa này, nhóm Ngao Việt còn chưa đánh mở. Thần văn ở đây khá mạnh, không dễ đánh mở. Cầu An lập tức đi vào tra xét, rất nhanh đi tới cuối hành lang, phát hiện một cánh cửa khác. Hắn cảm ứng một chút, nhưng không phá giải thần văn trên cánh cửa này, mà là lui ra. Ngao Việt nhìn hướng Cầu An: - Như thế nào? Cầu An lạnh lùng nói: - Tiểu tử này muốn lừa dối chúng ta, trong này còn có một một cánh cửa, ta cảm ứng phía sau cửa không có hơi thở của hắn, hắn không đi vào nơi này. Ầm! Giây lát sau, một cánh cửa khác bị đánh mở, Cầu An đi vào, rất nhanh lui ra, nói: - Cũng không phải cửa này. Cầu An tiếp tục phá giải một cánh cửa, nhóm Ngao Việt đánh tiếp, rất nhanh lại đánh mở ba cánh cửa, Cầu An đi cảm ứng một chút, đều không phải cánh cửa Lục Ly đi vào. Cầu An có kinh nghiệm, hắn mất một canh giờ phá giải một cánh cửa lần này vẫn không may mắn, đây không phải cánh cửa Lục Ly đi vào. Nửa ngày sau, nhóm Cầu An rốt cuộc tìm đúng cửa, đến cánh cửa này, Cầu An cảm ứng một chút, trầm giọng quát: - Đều tiến vào, hắn đi vào từ đây! Nhóm Ngao Việt xúm lại, trong tay Ngao Việt lóe tia sáng nói: - Cầu An nguyên lão nghỉ một lúc đi, để chúng ta đánh mở cánh cửa này. - Ha ha! Cầu An lại nở nụ cười, lắc đầu nói: - Ngao Việt, không phải ta xem nhẹ các ngươi, bốn người các ngươi cùng nhau đánh một năm phỏng chừng đều không thể đánh mở. - Làm sao có thể? Ngao Vận rõ ràng không tin, thả ra một đòn cường đại, cánh cửa ánh sáng lấp lánh, lóe lên năm, sáu loại ánh sáng, cửa không rung chút nào, còn cho bọn họ cảm giác cực kỳ dày nặng. - Ha ha! Cầu An lại lần nữa lạnh lùng cười nói: - Nếu chỉ là thần văn vốn có trên cửa thì có lẽ các ngươi chỉ mất một ngày là đánh mở được. Nhưng lúc sau cánh cửa này bố trí vài loại thần văn, cùng nhau chồng lên, lực phòng ngự kinh người. Tạo nghệ về thần văn của tiểu tử nhân tộc này có lẽ không kém gì lão phu, một cấp Đế tầm thường, còn là nhân tộc, thật hiếm có. - Chuyện này... tuyệt đối không thể nào! Ngao Vận vẫn không tin, nói: - Tiểu tử này rất trẻ tuổi, tuyệt đối không vượt qua hai nghìn tuổi, sao có thể giỏi về thần văn đến thế? Hắn còn là nhân tộc, không có thiên phú về thần văn. - Hai nghìn tuổi? Măt Cầu An ánh sáng lấp lánh, cảm khái nói: - Vậy không còn giải thích nào khác, chỉ có thể nói hắn là thiên tài về mặt này. Thần văn này không phải Lục Ly bố trí, hắn không có tạo nghệ cao về thần văn. Hắn còn trẻ như vậy, thời gian tu luyện còn không có. Thần văn cần thời gian dài không ngừng tham ngộ, cần tích lũy tháng ngày, không thể nào vừa tiếp xúc đã giỏi. Thiên phú thần thông của Huyết Linh Nhi là về thần văn, nàng còn tiến hóa rất nhiều lần, quan trọng nhất là nàng là mị linh, không có tình cảm của loài người, mỗi ngày rảnh rỗi chỉ biết nghiên cứu thần văn, nên tốc độ tiến bộ mới nhanh. - Hy vọng đừng xảy ra trục trặc gì! Ngao Việt nhìn thấy Cầu An bắt đầu vẻ mặt nghiêm túc phân tích phá giải thần văn, vào thời khắc này trong lòng của hắn có một chút lo lắng. Làm ơn đừng để Lục Ly trốn thoát, nếu không thì Ngao Việt không biết làm sao trở về ăn nói với Ngao Đỉnh. - Đã vào! Sau khi nhóm Ngao Vận giẫm lên thần văn, Lục Ly liền cảm ứng được, hắn lập tức bóp nát ngọc phù trong tay thông báo cho tiểu nhị bắt đầu rải tin. Lục Ly còn ở trong sa mạc hoang, sa mạc này dường như lớn đến vô biên vô hạn, hắn bay lâu như vậy còn chưa đến cuối. - Không đúng... Lục Ly cảm giác có chút không đúng, tuy rằng Thánh Sơn không có bay với tốc độ cao nhất, nhưng tốc độ này cực kỳ khủng bố. Hắn bay trong sa mạc hoang đã mấy ngày mà vẫn chưa đến điểm cuối, sa mạc hoang này chắc chắn có huyễn trận thiên nhiên.

Chương 4100 Thần trận thiên nhiên
“Huyết Linh Nhi, bay với tốc độ cao nhất!” Dù sao trong sa mạc hoang này không có nguy hiểm, bay thời gian dài như vậy vẫn không gặp phải bất cứ mãnh thú, quái thú, bay kiểu gì đều sẽ không xảy ra vấn đề. Thánh Sơn lao vút đi, tốc độ đạt đến mức tận cùng thì nhanh còn hơn Nguyên Thánh Tổ, mười giây đã bay qua chặng đường mấy chục nghìn dặm. Trong thế giới này trừ phi là một Lưỡng Nghi Giới khác, nếu không thì dễ dàng bay đến tận cùng. Nhưng mà... Lục Ly ở bên trong bay suốt một canh giờ còn chưa đến tận cùng. Một canh giờ này Lục Ly luôn quan sát địa hình bốn phía, khiến hắn kinh ngạc là trong một canh giờ hắn không bay trong địa hình tương tự, không cảm giác như bay trong ảo cảnh. “Huyết Linh Nhi, hình như chúng ta đi vào một siêu cấp ảo cảnh.” Lục Ly truyền âm qua, hắn tuyệt đối không tin nơi này vô biên vô hạn, vậy chỉ có một loại chứng minh nơi này có một huyễn trận, còn là huyễn trận siêu mạnh, huyễn trận cường đại từ trước giờ chưa từng có. “Ồ?” Huyết Linh Nhi cẩn thận nghe Lục Ly miêu tả, trầm mặc thật lâu, truyền âm nói: “Chủ nhân hãy bay bốn phía một lúc, truyền lại tình huống trông thấy cho ta, để ta phân tích.” “Tốt!” Lục Ly tra xét khắp nơi, truyền lại tình huống cho Huyết Linh Nhi, một đường bay hết nửa ngày, truyền vô số tình huống cho Huyết Linh Nhi, nhưng Huyết Linh Nhi không có bất cứ đáp lại. Lục Ly không có biện pháp, chỉ có thể tiếp tục bay đi, tiếp tục truyền tình huống, chờ đợi Huyết Linh Nhi phân tích ra kết quả. Chờ hai ngày, Huyết Linh Nhi rốt cuộc truyền âm: “Chủ nhân, ngươi cảm giác đúng, nơi này quả thực có một huyễn trận, còn là thần trận thiên nhiên hình thành. Trận này hơi khó giải, ta cần thời gian, phỏng chừng ít nhất phải nửa tháng.” “Nửa tháng?” Lục Ly có chút đau đầu, truy binh phía sau đã đi vào bên trong, ai biết lần này đến truy sát là cường giả cấp bậc gì? Lỡ như đến mấy lão yêu quái có tạo nghệ về thần văn đặc biệt sâu thì sao? Lục Ly không chắc khi nào truy binh sẽ đuổi theo. “Bay tiếp đi!” Thánh Sơn tiếp tục phá không mà đi, Lục Ly cũng mặc kệ, ngồi xếp bằng ở trong Thánh Sơn tham ngộ Thần Dịch thuật, binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn, suy nghĩ nhiều cũng không có ý nghĩa. Lo lắng trong lòng Lục Ly là dư thừa, nhóm Cầu An còn đang kẹt lại ở cánh cửa thứ hai. Cầu An tự mình phá trận, mấy nguyên lão Xích Long tộc tuy đều hiểu thần văn nhưng không tinh thông bằng Cầu An. Mặc dù Cầu An khá tinh thông thần văn, nhưng muốn phá giải cần thời gian, thần văn này dễ bố trí nhưng khó phá giải. Huyết Linh Nhi chồng lên vài loại thần văn, thế là biến phức tạp, không phải khái niệm một cộng một bằng hai, độ khó phá giải tăng theo cấp số nhân. Hai tháng! Cầu An ước tính ít nhất cũng cần hai tháng mới có thể phá giải. Cầu An không vội, Lục Ly đã vào đây thì còn có thể chạy đi đâu? Chẳng qua là sắp chết giãy giụa thoáng một lúc thôi. Thời gian rất nhanh qua nửa tháng, Huyết Linh Nhi truyền âm: “Chủ nhân, phá giải, xem ta mang ngươi bay ra.” “Tốt!” Lục Ly tinh thần rung lên, Thánh Sơn phá không mà đi, lần này không phải bay thẳng mà bay vòng vèo. Quẹo tới quẹo lui, xoay vòng vòng làm Lục Ly chóng mặt. Bay ba, bốn ngày, đằng trước rốt cuộc xuất hiện một khe núi, đây không phải là khe núi ban đầu, mà là khe núi khác. Thánh Sơn đi vào, bên trong lại là quái thú kết hợp giữa bò cạp và rết, chúng bò đầy khe núi. Thánh Sơn một đường bay qua, dễ dàng đến tận cùng khe núi, nơi này lại xuất hiện một cánh cửa. Huyết Linh Nhi đi phá giải thần văn, Lục Ly thì tiếp tục tu luyện. Tiêu phí hết nửa ngày phá bỏ cánh cửa, Lục Ly đi vào một đại điện. Hắn khiến Huyết Linh Nhi tiếp tục bố trí thần văn trên cánh cửa, hắn cần nương tựa thần văn chặn lại truy binh. “Như vậy dường như cũng không tệ.” Lục Ly thầm nghĩ, hắn có thể không ngừng đi vào các cánh cửa, mỗi cánh cửa khiến Huyết Linh Nhi bố trí thần văn, dù sao cũng không cần hắn ra tay, hắn cứ ở mãi trong Thánh Sơn tu luyện là được. Đi kiểu này thì hắn có thể tu luyện suốt, hiện tại chuyện gì đều không cần hắn bận tâm, lực phòng ngự của Thánh Sơn rất mạnh, hắn ở trong Thánh Sơn cái gì đều không cần lo lắng. Lục Ly truyền âm giao lưu với Huyết Linh Nhi, Huyết Linh Nhi rất sảng khoái đồng ý: “Không thành vấn đề!” Lục Ly bắt đầu bế quan tu luyện, Huyết Linh Nhi khống chế Thánh Sơn tiếp tục bay đi, trong đại điện này không có gì cả, phía cuối chỉ có một cánh cửa. Huyết Linh Nhi phá cánh cửa, đi vào trong rồi bố trí thần văn trên cửa. Huyết Linh Nhi rất thích thú bố trí thần văn, mấu chốt là phía sau có cường giả thần văn đang phá giải thần văn. Huyết Linh Nhi có thể mơ hồ cảm ứng được thần văn mình bố trí trên cánh cửa thứ hai đang bị phá giải. Huyết Linh Nhi không phải loài người, không có tình cảm phức tạp, đối với Huyết Linh Nhi thì nghiên cứu thần văn là hết thảy, là điều nàng thích. Hiện tại có thể so chiêu với cường giả thần văn tự nhiên khiến Huyết Linh Nhi rất vui, nàng bố cục, cường giả ở phía sau phá cục, đây là quá trình so đấu, thú vị như chơi trò chơi. Trong tiểu điện này lại có hai cửa, Huyết Linh Nhi bố trí xong tự đi phá giải hai cánh cửa. Trong một cánh cửa có một ít thần tài, Huyết Linh Nhi không truyền âm cho Lục Ly, trực tiếp thu mớ thần tài vào Thánh Sơn. Cứ như thế... Lục Ly ở trong Thánh Sơn tu luyện, Huyết Linh Nhi tự động phá giải tiến lên, mỗi lần phá giải cửa xong Huyết Linh Nhi sẽ thêm vài thần văn lên cửa. Mỗi lần thần văn chồng lên đều khác nhau, Huyết Linh Nhi giống đứa con nít vui vẻ bày ván cờ, chờ Cầu An ở phía sau cởi bỏ. Thời gian trôi qua nhanh, Huyết Linh Nhi xuyên qua từng đại điện, trong nhiều đại điện nàng tìm được thần tài, thần dược còn có một ít báu vật. Huyết Linh Nhi không hiểu cái gì, chỉ cần có mấy thứ này đều thu vào Thánh Sơn, chất đống trên Thiên Trì. Hơn một tháng thời gian, Huyết Linh Nhi đã phá giải hơn mười cánh cửa, các cánh cửa đều có thần văn do Huyết Linh Nhi bố trí, thần văn mỗi lần chồng lên đều không giống nhau. Oong!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom