-
Chương 4071-4075
Chương 4071 Chó săn
Lục Ly lặng lẽ lên núi, chỉ cần có thể đi vào bên trong, khiến Huyết Linh Nhi phá giải thần văn của một chỗ đại điện, hắn vớt một mớ liền đi, đến lúc đó có thể cư trú trong Huyền Vũ Thành rồi. Thần văn trên núi đơn giản, Lục Ly thả ra Huyết Linh Nhi, không cần phá trận, Huyết Linh Nhi chỉ dẫn hắn tiến lên. Tiêu phí thời gian nửa nén hương, hắn thành công lên đỉnh núi. - Ủa? Đỉnh núi có một ít cường giả, các tộc đều có, hơn nữa đều rất trẻ tuổi. Nhìn thấy Lục Ly dễ dàng đi lên thì trong mắt họ lộ ra một chút nghi hoặc. Một nam nhân tóc vàng trông giống như sư tử nhìn thoáng qua, hỏi: - Người của Đới gia? Lục Ly không trả lời, vẻ mặt ngạo nghễ đứng, xem xét bốn phía. Loại tình huống này hắn càng là biểu hiện khiêm tốn càng dễ xảy ra chuyện. Nếu người ta nhận định hắn là người của nhân tộc Đới gia thì hắn cũng không phủ nhận. - Trong thế hệ trẻ Đới gia hình như không có người này, chẳng lẽ là cấp Đế ẩn giấu của Đới gia? - Chắc vậy, còn trẻ mà có thể thoải mái phá trận, im hơi lặng tiếng, hẳn là cường giả được bồi dưỡng bí mật. Mấy cường giả nói thầm, Lục Ly mặc kệ bọn họ, nghênh ngang đi hướng cái hang lớn trên đỉnh núi. Chỗ này có ba cái hang lớn, hai cái hang khác tự nhiên bị vỡ, hẳn là là hang to phun báu vật. Một cái bị đào mở, Lục Ly đi hướng huyệt động bị đào mở. Huyệt động này rất sâu, không thấy đáy, nhưng hắn có thể cảm ứng được có cường giả ở bên trong, khá nhiều. Lục Ly thấy không ai ngăn mình lại thì bay lên cao rồi lao xuống dưới. Bay xống hang lớn, thần niệm của hắn rất nhanh phát hiện đáy động có một đại điện. Trong đại điện có trên trăm võ giả ngồi một góc, nơi này cũng có mấy chục cánh cửa, rất nhiều cửa bị phá mở. Lục Ly rơi xuống, vô số ánh mắt nhìn qua hắn. Lục Ly nhìn thoáng qua, nhìn thấy một người quen, Ly tiểu thư ở đây. - Hưm? Ba Hoang tộc đứng cạnh Ly tiểu thư, hai người là Thánh Hoàng. Ly tiểu thư trông thấy Lục Ly thì cũng hơi bất ngờ, sau đó hừ mũi nói: - Chút thực lực ấy cũng dám vào nơi này? Thật là chán sống. “Rốt cuộc tiến vào...” Một võ giả toàn thân ẩn trong áo đen liếc Lục Ly một cái, lộ tia sáng lạnh lẽo. Mấy người Xích Long tộc ở trong góc thấy Lục Ly thì mắt sáng rực, có chút hân hoan. - Nhân tộc? Một âm thanh vang lên. Trong góc, một công tử trẻ tuổi mặc áo hoa nhướng mày, theo sau mang theo một tiểu thư ĩnh đẹp sải bước hướng Lục Ly. “Công tử tiểu thư của Đới gia?” Lục Ly cũng chú ý tới một nam một nữ này, cùng là nhân tộc khiến hắn có chút cảm giác thân thiết, nhưng trong mắt công tử này lộ tia cao ngạo trên cao nhìn xuống khiến hắn có cảm giác không tốt lắm. Công tử tướng mạo đường đường, tiểu thư xinh đẹp như hoa, nhưng hai người toát ra cao ngạo tận xương khiến Lục Ly hơi khó chịu, giống như bọn họ là chim ưng trên trời, những người khác đều là con kiến dưới đất vậy. Công tử tiểu thư của Đới gia đi tới, công tử kia nhìn quét Lục Ly, tuy rằng hắn và Lục Ly cao xấp xỉ, nhưng Lục Ly cảm giác bị nhìn xuống. Công tử Đới gia mở miệng nói: - Ngươi tên là gì? Đến từ đâu? Tại sao trước đó chúng ta chưa từng gặp qua ngươi? Ngữ khí rất bình thản, nhưng lại khiến Lục Ly cảm giác giống như tra hộ khẩu, hắn vốn đổi tính, bừng bừng lửa giận, nhưng cuối cùng cố kiềm nén: - Tại hạ Lục Ly, đến từ tiểu giới diện, mới đi vào Thiên Hoang Tinh Vực không lâu, vị công tử cùng tiểu thư này có gì chỉ bao? - Đến từ tiểu giới diện? Đới công tử lộ biểu cảm quả nhiên là vậy, phất tay nói: - Nhân tộc trong Thiên Hoang Tinh Vực trên cơ bản đều đầu bôn Đới gia ta, ngươi có đồng ý vào Đới gia ta không? Bảo đảm cho ngươi cả đời vinh hoa phú quý. - Ha ha! Lục Ly lạnh lùng cười, nói: - Ngại quá, con người của ta thích đơn độc một mình, không thích làm chó săn cho ai. - Phi! Công tử Đới gia tức giận nói: - Ngươi muốn làm chó săn cũng phải xem tộc ta có muốn thu hay không, ngươi là cái thá gì? Dám nói chuyện kiểu đó với ta? Đới công tử này là cấp Đế đỉnh phong, ước chừng nhỏ hơn Lục Ly một chút, lúc bình thường tự nhiên mắt cao hơn đầu, Lục Ly chỉ là tiểu cấp Đế đến từ một tiểu giới diện mà cười kiểu đó, tự nhiên chọc tức hắn. - Ha ha ha! Lục Ly vẻ mặt kiệt ngạo bất thuần nói: - Ta không phải thứ gì, ta là con người, còn ngươi thì không xứng làm người. Nhìn cái gì? Muốn đánh hả? Có ngon thì nhào vô cắn ta này! Phế vật chỉ biết dựa vào gia tộc nhe nanh phồng má! - Muốn chết! Công tử Đới gia hoàn toàn nổi giận, sát khí bốc lên ngùn ngụt, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm, rõ ràng là thánh binh, hắn vung thánh binh định tấn công Lục Ly. - Hừ! Một Thánh Hoàng bên cạnh Ly tiểu thư đột nhiên hừ lạnh một tiếng, tựa như lôi đình nổ vang trong đầu công tử Đới gia. Tiểu thư của Đới gia cũng vội kéo cánh tay công tử Đới gia lại: - Dục ca, nơi này là Phi Tiên Giới. - Hộc hộc! Công tử Đới gia hít một hơi thật sâu, hung hăng lườm Lục Ly một cái, để lại một câu rồi xoay người rời đi: - Ngươi có bản lĩnh cả đời ở trong Phi Tiên Giới, dám ra ngoài là ta giết ngay! - Ta sẽ ở đây cả đời, tức chết ngươi! Lục Ly ung dung đáp trả một câu làm bước chân công tử Đới gia lảo đảo suýt ngã. Người trẻ tuổi của các tộc ở xung quanh cười phá lên, Đới công tử lúc bình thường là bộ dạng như vậy, nhiều cường giả từ lâu đã gai mắt với hắn. Lục Ly không tiếp tục chú ý Đới công tử này, hắn quan sát bốn phía, phát hiện bên ngoài nhiều cửa lớn đều có một cường giả ngồi xếp bằng, xem ra là đang phá trận. Oong! Chờ giây lát, một cánh cửa bên trái bỗng lóe sáng rồi chậm rãi mở ra, mấy cường giả canh giữ ở bên ngoài lập tức mừng rỡ vọt vào trong. Sau khi họ đi vào, cánh cửa đóng sầm lại, rồi thần văn phát sáng, hiển nhiên là cường giả phá trận bố trí, không muốn khiến những người khác đi vào. - He he! Lục Ly mỉm cười, tìm một cánh cửa rồi giả vờ phá trận, Huyết Linh Nhi sớm chui ra khỏi thân thể của hắn, đi phá giải thần văn.
Chương 4072 Chó săn
Huyết Linh Nhi truyền âm: “Chủ nhân, thần văn này không khó, khoảng một ngày rưỡi có thể phá vỡ!” Lục Ly truyền âm: “Lúc sắp phá xong không cần gấp gáp, trước tiên bố trí một ít thần văn, ngăn cản những người khác cùng tiến vào, hiểu chưa?” “Đã rõ!” Huyết Linh Nhi vội vàng đi phá trận, Lục Ly giả vờ ở bên ngoài quan sát, ngẫu nhiên còn đánh ra từng đợt luồng sáng lấp lánh, thoạt trông rất giống như đang phá trận. Thời gian rất nhanh qua một ngày rưỡi, Huyết Linh Nhi truyền âm đúng giờ: “Được rồi chủ nhân, ta cũng bố trí một khốn trận cùng sát trận!” Lục Ly truyền âm: “Tốt, mở ra!” Cửa lớn thoáng chốc ánh sáng lấp lánh, tiếp đó im hơi lặng tiếng mở ra. - A? Vô số ánh mắt quét qua, trong mắt tràn ngập giật mình. Một tên nhà quê trẻ tuổi từ ngoài đến như Lục Ly, còn là một cấp Đế nhỏ, chỉ mất một ngày rưỡi đã phá bỏ một cánh cửa? Phải biết rằng, nhiều cường giả trong số họ phá giải một cánh cửa ít nhất cũng cần tiêu phí mười ngày, nửa tháng. Vèo! Lục Ly không quan tâm gì khác, lắc người xông vào, hắn không đóng cửa lại, nhưng cửa dâng lên sương trắng dày đặc, rõ ràng có thần văn pháp trận. Vèo! Sau khi Lục Ly đi vào, bên này có người áo đen lập tức đi tới chỗ của hắn, cứng rắn lao vào sương trắng. Ầm ầm ầm! Trong sương trắng phát ra tiếng nổ lớn, rõ ràng là có sát trận, nhưng người áo đen đi vào rồi không trở ra, không biết là vào trong luôn hay đã bị đánh chết. - Đi! Hai Thánh Hoàng của Xích Long tộc nhìn nhau một cái, cũng cưỡng bức vọt vào trong, cùng với một tiếng nổ lớn, hai Thánh Hoàng cũng biến mất không thấy. - Hưm? Ly tiểu thư nhướng mày, hỏi một Thánh Hoàng Hoang tộc ở bên cạnh mình: - Địch Nguyên Lão, chắc không xảy ra chuyện gì chứ? Hay là đi vào nhìn xem? - Chắc không đến nỗi. Địch Nguyên Lão nói: - Bọn họ tối đa cũng là đi cướp đoạt báu vật, không đến mức giết người, nên biết chừng mực đi? - Cũng đúng. Ly tiểu thư nhẹ gật đầu, hai nguyên lão của Xích Long tộc và lão ma kia đi vào ngay trước mắt họ, nếu Lục Ly chết thì việc này sẽ tính lên đầu mấy người đó. Hoang tộc có một loại thiên phú thần thông, truy tung ai là thủ phạm dễ như chơi, ví dụ nếu hai nguyên lão Xích Long tộc làm bậy thì chết chắc, Xích Long tộc không dám bảo vệ họ. Ba mươi ba tộc đặt ra luật thép, bất kỳ cường giả nào đều không được làm trái, nếu không bắt được chứng cứ thì thôi, nếu có chứng cứ thì dù là ai đều phải chết. Luật thép này không chỉ riêng là giao ước của ba mươi ba tộc, càng là tôn nghiêm của Hoang tộc. Phá hoại luật thép là khiêu khích lớn nhất đối với Hoang tộc. Trước mắt bao người, các tộc đều có cường giả ở đây, nhìn thấy hai nguyên lão của Xích Long tộc và lão ma đi vào, nếu Lục Ly chết thì tự nhiên là vấn đề của ba cường giả này. “Chủ nhân... “ Khi ba cường giả đi vào, Huyết Linh Nhi liền cảm ứng được, truyền âm nói: “Có ba cường giả tiến vào, ước chừng đều là cấp Thánh Hoàng.” “Hả?” Mắt Lục Ly lóe tia sáng lạnh, có cường giả tiến vào, cưỡng bức xuyên qua sát trận, khốn trận, ba cường giả này tự nhiên là không có ý tốt. “Huyết Linh Nhi, ngươi có thể bố trí một ít sát trận càng mạnh không? Trực tiếp nghiền nát ba cường giả này trong sát trận?” Nếu có cường giả không có ý tốt, Lục Ly tự nhiên sẽ không khách khí, dù sao những cường giả này chính mình xông vào, đã chết cũng không trách bọn họ. “Muốn giết chết Thánh Hoàng thì khó!” Huyết Linh Nhi truyền âm nói, theo sau bổ sung thêm: “Hơn nữa, ta bố trí thần văn cần thời gian, thần văn càng cường đại cần thời gian càng lâu, bọn họ sắp vào rồi.” Oong! Lục Ly chỉ có thể lấy ra Thánh Sơn, lắc người vào trong, dọc theo hành lang bay vào sâu bên trong. Cánh cửa đại điện khó khăn lắm mới mở ra được, phải tranh thủ thu báu vật vào tay rồi tính chuyện khác. Nơi đây có một hành lang dài, Lục Ly bay suốt một nén hương mới đến cuối hành lang, đi vào gặp một tiểu điện, trong tiểu điện không có vật gì, nhưng có hai cánh cửa. Cửa này rõ ràng có cấm chế thần văn, Lục Ly đành kêu Huyết Linh Nhi khống chế Thánh Sơn chặn cửa lớn, theo sau khiến Huyết Linh Nhi đi phá giải hai cánh cửa. Thánh Sơn biến ra kích cỡ không lớn không nhỏ, vừa lúc chặn cánh cửa này, cường giả theo sau muốn đi vào nhất định phảy đẩy Thánh Sơn ra, nhưng Thánh Hoàng bình thường có thể đẩy lùi Thánh Sơn được sao? Còn một điều nữa, nếu bọn họ công kích sẽ tạo tiếng động lớn, đến lúc đó e rằng tất cả cường giả ở bên ngoài sẽ nghe thấy, cũng sẽ kinh động người của Hoang tộc. Huyết Linh Nhi lấy tốc độ nhanh phá trận, Lục Ly thì cảm ứng để xem cường giả phía sau khi nào tới nơi. Khiến Lục Ly bất ngờ là đợi thời gian ba nén nhang, không có một cường giả lại đây. Hắn có chút buồn bực, những cường giả này bị lạc đường sao? Hay Huyết Linh Nhi tra xét nhầm? Huyết Linh Nhi không thể nào tra xét sai lầm, mấy cường giả này cũng sẽ không lạc đường, vậy vấn đề nằm ở đâu? Lục Ly không nghĩ thông, hắn chỉ có thể tiếp tục chờ đợi, qua ba canh giờ, Huyết Linh Nhi truyền âm nói: “Chủ nhân, đã mở ra một cánh cửa!” Ba canh giờ, cường giả ở phía sau còn chưa theo tới nơi, điều này khiến Lục Ly hoàn toàn không nghĩ thông, hắn không kiềm được hỏi thăm Huyết Linh Nhi một câu, Huyết Linh Nhi xác định có cường giả tiến vào. - Mặc kệ! Lục Ly lắc người ra ngoài, vào trong đại điện, hắn nhìn lướt qua, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi, không kiềm được nói: - Giàu rồi, thần dược ở đây e rằng giá trị mười vạn Thiên Thạch. Thần dược chồng chất như núi, ít nhất có mấy chục vạn gốc. Hơn nữa chất lượng thần dược cho cảm giác giống ở Côn Hoàng Lăng, số lượng nhiều gấp mấy lần, tính phỏng chắc chắn được mười vạn Thiên Thạch trở lên. Lục Ly khiến Huyết Linh Nhi phá giải thần văn, mùi thuốc nồng nặc đến cực độ lập tức khuếch tán ra, Lục Ly vội vàng thu tất cả thần dược, lộ ra ngoài không khí dễ thất thoát dược lực. Sau khi cất thần dược, Lục Ly vào Thánh Sơn, tiếp tục theo dõi tình huống bên ngoài, khiến Huyết Linh Nhi đi phá giải thần văn khác. Lần này phá giải cũng tiêu phí ba canh giờ, ba cường giả vẫn luôn không có xuất hiện, Lục Ly không nghĩ thông, hắn cũng mặc kệ, đi thiên điện khác. Vẫn là thần dược!
Chương 4073 Ma Ngục
Trong đại điện này cũng là thần dược, số lượng giống bên kia, tức là thần dược bên này cũng giá trị mười vạn Thiên Thạch. Hắn đi vào dạo một vòng, hai mươi vạn Thiên Thạch vào tay. - He he. Mục đích lần này xem như hoàn thành, Lục Ly không cần báu vật khác, mặc dù có thánh binh thì hắn cũng không muốn giành, chỉ muốn về Huyền Vũ Thành mua một cái sân, yên lặng tu luyện vài năm rồi tính tiếp. - Ra ngoài! Lục Ly đi vào Thánh Sơn, Huyết Linh Nhi cũng tiến vào, theo sau Thánh Sơn biến nhỏ, khống chế Thánh Sơn chậm rãi bay tới trước. Oong! Bay giây lát, không gian phía trước đột nhiên sáng lên, tiếp đó lòng đất đột nhiên bốc lên khói đen nghi ngút, khói đen bao phủ Thánh Sơn, sau đó bình thường không nhúc nhích. Không sai! Thánh Sơn bất động! Điều này khiến Lục Ly cùng Huyết Linh Nhi cực kỳ khiếp sợ, phải biết rằng Thánh Sơn là vô cùng cường đại, hiện tại thế nhưng bất động? Bị một ít khói đen vây khốn dễ dàng? “Pháp trận thần văn!” Lúc này Lục Ly đã hiểu tại sao những cường giả này không xuất hiện, bọn họ không đi vào bên trong, mà là ở bên ngoài bố trí pháp trận thần văn, muốn nhốt chết Lục Ly. Pháp trận thần văn này quá mạnh, trấn áp được cả Thánh Sơn, quả thực khiến Lục Ly không thể tin. Hắn cảm ứng giây lát, mơ hồ cảm ứng hai bóng người ở ngoài pháp trận. Xích Long tộc! Lục Ly mơ hồ cảm ứng được hơi thở của Xích Long tộc, hơi thở Long tộc trên người bọn họ rất mãnh liệt. Lục Ly khó hiểu, hắn chưa từng đắc tội Xích Long tộc, tại sao bố trận vây khốn hắn ở đây? “Huyết Linh Nhi, đi tra xét xem đây là pháp trận gì?” Lục Ly ra lệnh một tiếng, Huyết Linh Nhi bay xuống, mới nửa nén hương đã bay về, hơi thở trở nên cực kỳ yếu ớt, nàng truyền âm nói: “Chủ nhân, sương khói bên ngoài rất độc, ta không chịu đựng nổi. Hơn nữa đây không phải là pháp trận, mà là một món thánh binh cường đại!” “Cái này...” Con ngươi Lục Ly hơi co lại, hắn do dự nói: “Vừa rồi thu nhiều thần văn, ngươi xem thử có cái nào cần luyện hóa thì đi bổ sung nguyên khí.” “Tốt!” Huyết Linh Nhi chui vào nhẫn không gian của Lục Ly để tìm thần dược thích hợp với mình. Lục Ly thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bên ngoài, trầm mặc giây lát, hắn hét vọng ra ngoài: - Hai vị bằng hữu Xích Long tộc? Chúng ta không oán không thù, tại sao muốn nhằm vào ta? Các ngươi sử dụng thánh binh xem như ra tay với ta rồi đi? Các ngươi bỏ qua giao ước của ba mươi ba tộc sao? Các ngươi không sợ Hoang tộc tìm đến tính sổ? Hai nguyên lão của Xích Long tộc đứng ngoài khói đen nghe câu hỏi của Lục Ly, một nguyên lão Xích Long tộc mỉm cười nói: - Đúng là ba mươi ba tộc có giao ước không được chủ động công kích, vấn đề là chúng ta không chủ động công kích. Chúng ta bỏ thánh binh ở đây, ngươi tự đạp vào thì trách ai được? Chúng ta đã ghi lại cảnh tượng vừa rồi, tự ngươi khống chế ngọn núi này bay tới, đây là ngươi đang công kích chúng ta! - Vô sỉ... Lục Ly thầm mắng một tiếng, nếu từ góc độ của hai Xích Long tộc quả thực là hắn khống chế Thánh Sơn bay tới, giống như hắn đang công kích. Giao ước ba mươi ba tộc là vật chết, bên trong tự nhiên có lỗ hổng để chui. Nếu đem chuyện này lên Tài Quyết Đường, cho dù phán phạt xuống dưới, hai nguyên lão chắc chắn tội không đến chết. Xích Long tộc dù sao là một trong ba mươi ba tộc, Hoang tộc cũng không dám làm quá mức, nếu không thì sẽ cho đại tộc khác cảm giác quá mức bá đạo, đến lúc đó tập thể tấn công thì Hoang tộc đều phải diệt vong. Lục Ly trầm ngâm giây lát, lại lần nữa hỏi vọng ra ngoài: - Nếu hai vị muốn báu vật trong này thì ta đều cho các ngươi, ta ở bên trong được đến mấy chục vạn gốc thần dược, đều cho các ngươi chịu không? - Thần dược hả? Chúng ta tự nhiên muốn lấy! Nguyên lão Xích Long tộc cười híp mắt nói: - Nhưng ngọn núi này của ngươi cũng không tệ, tặng luôn cho cho ta đi, bổn tọa sẽ tha mạng cho ngươi. - Nằm mơ! Lục Ly quả quyết từ chối, mất đi Thánh Sơn là hắn mất chỗ dựa lớn nhất, tuy bây giờ Thánh Sơn bị khống chế nhưng hắn còn đàm phán được, nếu giao ra Thánh Sơn, ai biết khi nào thì hai lão tặc này ra tay giết chết hắn? Hắn lạnh lùng cười, truyền lời ra ngoài: - Nếu không thể đồng ý thì không bàn nữa. Các ngươi có bản lĩnh phá vỡ Thánh Sơn thì thích làm gì tùy. - Ha ha ha! Nguyên lão Xích Long tộc cười lớn nói: - Ngươi có biết thánh binh này gọi là gì không? Đây là chí bảo của tộc ta, Ma Ngục! Những khói đen này có kịch độc, tuy ngọn núi của ngươi phòng ngự rất mạnh, nhưng khói độc có thể thẩm thấu vào từng chút một, chờ khi hoàn toàn thẩm thấu thì ngươi chết chắc. Năm đó Đỉnh Hoàng của tộc ta dựa vào Ma Ngục độc chết một cấp Thánh vô hạn đến gần Đại Viên Mãn! Chỉ bằng vào ngươi còn muốn chống cự? Đỉnh Hoàng là Ngao Đỉnh, báu vật này là chí bảo thành danh của Ngao Đỉnh. Nếu Ngao Đỉnh đã đồng ý với Thiên Thánh Tổ thì tự nhiên sẽ nghĩ biện pháp, Ngao Đỉnh cho hai nguyên lão Xích Long tộc mượn Ma Ngục, mục đích tự nhiên là phải làm chết Lục Ly, cướp lấy Thánh Sơn. “Chủ nhân, có năng lượng đang từ thần văn phòng ngự của Thánh Sơn thẩm thấu vào!” Lúc này Huyết Linh Nhi truyền âm đã chứng thực lời của cường giả Xích Long tộc, những năng lượng này thẩm thấu rất chậm, nhưng thật sự đang thẩm thấu. Ước chừng nguyên lão Xích Long tộc khinh thường nói dối, vậy chứng minh khói độc quả thực rất mạnh, độc chết gần cấp Thánh cực kỳ Đại Viên Mãn cũng là sự thật? Trong lòng Lục Ly có chút luống cuống, khói độc còn chưa lan tràn tiến vào, nhưng tối đa một canh giờ, khói độc sẽ thẩm thấu vào, đến lúc đó hắn phải làm sao? Lục Ly trầm tư, vắt óc nghĩ cách phá cục, vấn đề là Thánh Sơn bị trấn áp, hắn có biện pháp gì? Hắn ra ngoài cũng sẽ nháy mắt bị trấn áp, cảnh giới cực kỳ gần cấp Thánh Đại Viên Mãn còn bị độc chết, chút thực lực của hắn có đáng gì? Lục Ly suy nghĩ hết tất cả thủ đoạn thần thông của chính mình nhưng vẫn không nghĩ ra được gì. Hiện tại loại tình huống này là kêu trời trời không linh, gọi đất đất chẳng nghe.
Chương 4074 Giòi xương mu bàn chân
Thời gian dần trôi qua, một canh giờ rất nhanh qua đi, độc khí vẫn lan tràn, hơn một nửa Thánh Sơn tràn ngập khói độc, Lục Ly còn có thể bay lên trên một chút, vấn đề là tránh được một lúc nhưng không thể trốn được cả đời. “Ta ở chỗ này, chống mắt xem khói độc này có thể độc chết ta không?” Lục Ly lòng dứt khoát, dù sao tránh không khỏi, hắn chỉ có thể thử xem khói độc này có lợi hại hay không. Khói độc từ bên dưới chậm rãi lan tràn lên trên, rất nhanh đến gần Lục Ly, những khói độc này giống như là sói đói nhìn thấy dê con, lập tức điên cuồng ập hướng hắn. Khói độc theo lỗ chân lông đi vào thân thể của hắn, Lục Ly cảm ứng một chút, sắc mặt trở nên trắng bệch. Những khói độc này giống những con sâu nhỏ, chia ra từng luồng thoáng chốc khuếch tán toàn thân, cũng đi vào linh hồn của hắn. Những khói độc này không công kích, mà là cắm rễ trong cơ thể, hòa hợp vào cơ bắp, máu, cốt tủy, linh hồn của Lục Ly, không thể tách rời. Sau đó những khói độc hấp thu năng lượng trong cơ thể, linh hồn của Lục Ly, tinh hoa sinh mệnh toàn thân của hắn, chỉ cần có năng lượng, bất cứ năng lượng nào đều hấp thu, nhưng tốc độ rất chậm. Giòi trên xương mu bàn chân, chất độc chậm! Lục Ly phát hiện Long Hồn không có bất cứ phản ứng, chứng minh khói độc đáng sợ, nó từng chút một tằm ăn năng lượng trong thân thể của ngươi, tằm ăn sinh mệnh nguyên lực, tằm ăn linh hồn của ngươi. Lục Ly cảm giác rõ ràng hơi thở trong người yếu đi, thân thể cũng trở nên ốm yếu, cảm giác toàn thân không có sức lực. Hiện tại khói độc vào chưa nhiều, đợi lát nữa khói độc tuôn vào càng lúc càng nhiều, năng lượng của hắn, tinh huyết của hắn, căn nguyên sinh mệnh của hắn, linh hồn của hắn sẽ từng chút một cấp tốc bị cắn nuốt. Đến lúc đó hắn phỏng chừng chỉ còn lại một lớp da, thậm chí không còn lại da, chỉ sót chút lông tóc. Lục Ly không cam lòng chết đi như vậy, hắn bắt đầu liều mạng nghĩ biện pháp bài trừ những khói độc này, ép chúng nó ra ngoài. Hắn ngồi xếp bằng tại chỗ, triệu tập năng lượng hồn lực toàn thân bắt đầu phản kích. Hắn triệu tập nhiều năng lượng, định ép những khói độc này ra ngoài. Nhưng những năng lượng đó không thể đuổi khói độc ra, vì khói độc giống các con lươn trơn tuột, năng lượng của hắn căn bản không cách nào bao trùm khói độc thì sao đuổi đi? Quan trọng nhất là, Lục Ly còn phát hiện một điều! Những khói độc này này cắn nuốt ăn mòn năng lượng bị Lục Ly triệu tập, cảm giác giống như dùng một trang giấy bao lấy ngọn lửa, không cách nào bao bọc. Tùy theo thời gian trôi qua, khói độc trong người Lục Ly càng lúc càng nhiều, thân thể của hắn cũng càng lúc càng yếu, giống như trúng nhuyễn cốt tán, không có sức nhấc tay. “Xem ra ta sắp chết ở đây!” Lục Ly thở hắt ra một hơi, chết không đáng sợ, nhưng không biết bốn Thánh Tổ đã chết chưa? Nếu bọn họ đều chết ở Thiên Hoang Tinh Vực thì hắn chết cũng đáng giá. Thân thể càng lúc càng yếu ớt, ý thức của hắn cũng trở nên có chút mơ hồ, sinh mệnh nguyên lực bị cắn nuốt quá nhiều, hiện tại muốn nhúc nhích một ngón tay còn khó. Oong! Vào thời khắc này, Trật Tự Thần Liên trong Pháp Giới của Lục Ly sáng lên, chủ động vọt ra hộ chủ. Khi sinh mệnh nguyên lực của Lục Ly bị hao tổn quá nhiều thì Trật Tự Thần Liên sẽ đi ra hộ chủ. Trật Tự Thần Liên như một con mãng xà to màu vàng bò qua bò lại trong người Lục Ly, nơi nó đi qua, sinh mệnh nguyên lực của Lục Ly sẽ khôi phục chút ít. - Hưm? Tinh thần Lục Ly rung lên, chẳng lẽ Trật Tự Thần Liên có thể xua đuổi những khói độc này? Hắn vội vàng nội thị thân thể, kết quả rất nhanh thất vọng. Trật Tự Thần Liên không thể xua đuổi khói độc, chỉ có thể giúp hắn khôi phục sinh mệnh nguyên lực, những khói độc này quá đáng sợ, không cách nào phá hủy, không cách nào xua tan. - Phải rồi! Vào thời khắc này Lục Ly đột nhiên nhớ đến một việc, lần trước dường như Pháp Giới hấp thu năng lượng trong Thiên Trì, cuối cùng sản sinh vài giọt Tử Thần Dịch. Vậy phải chăng hắn có thể khống chế Pháp Giới hút những khói độc này vào? Mặc kệ cuối cùng Pháp Giới biến thành thế nào thì ít nhất khói độc không thể tổn thương cơ thể và linh hồn của hắn, đúng không? Lúc trước Lục Ly nghĩ Pháp Giới chỉ hấp thu năng lượng, đây là khói độc, hai thứ hoàn toàn khác nhau, cho nên không nghĩ theo chiều hướng này, bây giờ có Trật Tự Thần Liên gợi ý. Nhưng mà... Lục Ly không có biện pháp thúc đẩy nguyên lực sản sinh vòng xoáy, không thể sản sinh vòng xoáy thì làm sao hấp thu những khói độc này? - Thiên Trì! Mắt Lục Ly hơi sáng ngời, Thánh Sơn khôi phục lâu như vậy, trong Thiên Trì đã có một ít năng lượng. Lục Ly khó khăn vỗ xuống đất, sau đó lăn vào Thiên Trì. Lục Ly ngâm trong Thiên Trì một lúc, quả nhiên Pháp Giới tự động hình thành vòng xoáy, vòng xoáy bắt đầu lôi kéo năng lượng bên ngoài Thiên Trì ùa vào Pháp Giới. - Tuyệt! Lục Ly cảm ứng một chút, trong lòng trở nên mừng như điên. Bởi vì khi vòng xoáy khởi động, mặc kệ là năng lượng trong Thiên Trì hay khói độc trong người Lục Ly, thậm chí bao gồm khói độc trong Thiên Trì đều bị hút vào Pháp Giới. Khói độc như giòi trên xương mu bàn chân trong cơ thể Lục Ly dần bị đưa vào những khói độc này, nhưng chúng nó không dung hợp với năng lượng trong Thiên Trì mà là tách biệt, hội tụ thành hai cục khác nhau. - Khá lắm! Bây giờ Lục Ly không quan tâm Pháp Giới khi nào xảy ra vấn đề, hắn phải bảo vệ mạng nhỏ trước, nếu không hấp thu những khói độc này thì hắn chết chắc, chỉ cần hấp thu, thân thể của hắn sẽ không có bất cứ vấn đề gì. Đợi sau nửa canh giờ, Lục Ly phát hiện khói độc trong thân thể đã hoàn toàn biến mất, không còn sót lại chút gì, đều bị hút vào Pháp Giới. Lục Ly vội vàng ngồi xếp bằng, lấy ra thần dược luyện hóa, trước tiên khôi phục thân thể yếu ớt. Như vậy mới có thể lấy bất biến ứng vạn biến. Một canh giờ, nửa ngày, một ngày! Nguyên lão Xích Long tộc ở bên ngoài có chút ngạc nhiên nghi ngờ, thời gian trôi qua lâu như vậy mà Lục Ly còn chưa bị độc chết? Tuy phòng ngự của Thánh Sơn cường đại, nhưng bọn họ vẫn miễn cưỡng có thể cảm ứng được sự tồn tại của Lục Ly, hơi thở sinh mệnh vẫn còn, hắn chưa chết.
Chương 4075 Phòng tuyến thứ hai
- Chẳng lẽ là nhờ ngọn núi này? Hai nguyên lão có chút không nghĩ thông, đặc biệt là nguyên lão khống chế Ma Ngục, hắn có thể cảm ứng được khói độc đi vào trong Thánh Sơn, tại sao Lục Ly chưa chết thì hắn không biết. Năm ngày! Qua năm ngày mà Lục Ly còn chưa chết, điều này khiến hai nguyên lão Xích Long tộc hoàn toàn không nghĩ thông. Bọn họ cảm ứng được hơi thở sinh mệnh của Lục Ly rất vượng thịnh, không có một chút dấu hiệu trúng độc. Tất cả khói độc đều bị Pháp Giới hấp thu, Lục Ly tự nhiên sẽ không trúng độc. Những khói độc này không dừng lại trong thân thể Lục Ly, trực tiếp tuôn vào Pháp Giới, không tạo thành tổn hại quá lớn cho cơ thể. Hiện giờ Lục Ly chẳng những hấp thu khói độc đi vào người, thậm chí bởi vì lực hút vòng xoáy trong Pháp Giới quá lớn mà chủ động nhanh chóng hấp thu khói độc bên ngoài. Lục Ly cảm ứng năm ngày, phát hiện Pháp Giới hấp thu năm ngày khói độc nhưng không có biến đổi gì lớn. Pháp Giới giống như một lò nấu, dường như có thể hấp thu bất kỳ năng lượng nào, đều có thể luyện hóa, cái lò không bị ảnh hưởng gì. Năng lượng tinh khiết nhất trong Thiên Trì sau khi bị Pháp Giới luyện hóa thì ra ba giọt Tử Thần Dịch. Khói độc khủng bố của Ma Ngục sau khi bị luyện hóa sẽ xuất hiện cái gì? Lục Ly không đoán được, nhưng hắn cảm giác luyện hóa ra tuyệt đối sẽ không là đồ tốt. “Hấp thu nhiều khói độc như vậy đều không bị gì, vậy thì hấp thu thêm chút nữa?” Lục Ly lòng dứt khoát, khiến Huyết Linh Nhi đóng lại một số thần văn, cho càng nhiều khói độc tiến vào. Trong lòng hắn có chút mong đợi, hấp thu nhiều khói độc, có khi nào Pháp Giới luyện ra vài giọt chất lỏng kịch độc? Một điều khác, Lục Ly cũng muốn phá hỏng thánh binh này, khói độc là thủ đoạn công kích của thánh binh này, hấp thu hết khói độc thì không chừng thánh binh sẽ bị hỏng? Đến lúc đó không cách nào trấn áp Thánh Sơn? - Ủa? Hai nguyên lão Xích Long tộc ở bên ngoài phát hiện độc tố tăng tốc tuôn vào trong Thánh Sơn, hai người mừng rỡ. Còn cho rằng phòng ngự của Thánh Sơn bị khói độc ăn mòn, đã không ngăn được khói độc. Nếu vậy thì phỏng chừng Lục Ly rất nhanh sẽ chết? Ma Ngục này quả thực là một món chí bảo, năm đó Ngao Đỉnh sử dụng thánh binh này trấn áp một Thánh Hoàng rất gần đến Đại Viên Mãn. Thánh Hoàng kia cuối cùng bị tươi sống luyện chết, việc này dẫn tới náo động rất lớn trong Thiên Hoang Tinh Vực, Ngao Đỉnh cũng một trận chiến thành danh, thành một trong những chí cường giả của Thiên Hoang Tinh Vực. Thánh Hoàng rất gần đến Đại Viên Mãn còn bị luyện chết, lẽ nào không giết được một cấp Đế nho nhỏ? Hai nguyên lão Xích Long tộc căn bản không tin. Thời gian rất nhanh lại qua đi năm ngày, hai nguyên lão Xích Long tộc đã có chút trợn tròn mắt, Lục Ly còn chưa chết. Hắn chẳng những không chết, ngược lại hơi thở sinh mệnh trở nên càng lúc càng vượng thịnh. Đây không phải là trọng điểm! Trọng điểm là nguyên lão điều khiển Ma Ngục phát hiện thánh binh chí cường này trở nên rất yếu ớt, hơn nữa dường như có xu thế bị trục trặc? Nhiều khói độc bị Lục Ly hấp thu, thánh binh không thể nào vô cùng vô tận thả khói độc vào, càng miễn bàn đây không phải khói độc bình thường. Cho nên thánh binh này rõ ràng biến yếu, cứ tiếp tục thế này e rằng thánh binh sẽ bị hỏng. - Tại sao sẽ như vậy? Hai nguyên lão không nghĩ thông, bọn họ không tin Lục Ly có thực lực này, chỉ có thể quy công cho tòa Thánh Sơn kỳ dị. Một nguyên lão có chút lo lắng nói: - Thôi đi, đừng để Ma Ngục xảy ra vấn đề! Nguyên lão khác lắc đầu, nói: - Sao mà xảy ra vấn đề được? Chẳng lẽ hắn có thể hủy Ma Ngục? Lần này chúng ta vốn đã chịu đựng mạo hiểm rất lớn, nếu như Hoang tộc truy cứu thì chúng ta đều sẽ bị phạt, nếu đã làm thì phải làm tới cùng, nếu không thì lần sau không có cơ hội. Về sau nếu tiểu tử này ru rú trong thành không ra thì sao giết được hắn? Đỉnh Hoàng đã dặn như thế nào? Nguyên lão khác trầm mặc, lời này nói cũng không sai. Lục Ly lần này ở bên trong chắc chắn kiếm được không ít thần dược, không khó mua một tòa nhà trong Huyền Vũ Thành. Hành động lần này vốn đã đánh rắn động cỏ, sau khi Lục Ly trở về có lẽ sẽ không ra nữa. Thời gian tiếp tục trôi qua, lại lần nữa đợi ba ngày, hai nguyên lão hoàn toàn buông bỏ, bởi vì khói độc trong Ma Ngục đã rất mỏng manh, cứ tiếp tục như vậy thì thánh binh sẽ bị trục trặc. Oong! Nguyên lão kia thu thánh binh lại, hai người nhìn nhau một cái, cắn răng xông lên trên, hai người bất chấp, chuẩn bị ra tay công kích. Trước đó hai người bố trí một thần văn, bên ngoài không cảm giác được động tĩnh ở đây. Chỉ cần giết Lục Ly, bọn họ sẽ không để lại chứng cứ rõ ràng, đến lúc đó tộc vương Xích Long tộc ra mặt, có lẽ hai người bị nhốt một thời gian là xong, đối với tuổi tác của họ thì nhốt trên vạn năm qua trong chớp mắt. Ầm ầm ầm! Hai nguyên lão bắt đầu ra tay, công kích rất là hung mãnh, Thánh Sơn gặp trọng kích, nhưng chẳng những không có phá vỡ, thậm chí không bị đẩy lui, chỉ khẽ run lên. Lục Ly bị kinh động, thần niệm của hắn vươn ra, hừ lạnh một tiếng: - Lộ đuôi rồi sao? Thánh binh vô dụng rồi? Muốn phá Thánh Sơn? Nằm mơ! Năm đó mấy Thánh Hoàng công kích cũng không thể phá vỡ Thánh Sơn, bây giờ hai Thánh Hoàng này muốn phá vỡ nó? Lục Ly căn bản không tin. Công kích của nguyên lão Xích Long tộc quả thực rất hung tàn, thần văn trên vách tường bị đánh nhấp nháy liên tục, chấn động không thôi. Nếu không phải bọn họ đã bố trí thần văn từ trước, e rằng đã sớm kinh động nhóm Ly tiểu thư ở bên ngoài. Nửa canh giờ! Đánh trọn vẹn nửa canh giờ, Thánh Sơn bình yên vô sự, hai Thánh Hoàng sắc mặt cũng trở nên có chút khó coi, nhưng bọn họ âm thầm có chút hưng phấn, ngọn núi này mạnh như vậy? Thứ này phỏng chừng là thánh binh cùng cấp bậc với Ma Ngục, nếu bọn họ có thể chiếm lấy thì Xích Long tộc sẽ có thêm một món chí bảo. - Tiếp tục đánh! Hai Thánh Hoàng không bỏ cuộc, chuẩn bị liên tục đánh mấy tháng, bọn họ không tin năng lượng của Thánh Sơn này là vô cùng vô tận, chỉ cần hao hết năng lượng trong Thánh Sơn thì có thể phá mở nó rồi.
Lục Ly lặng lẽ lên núi, chỉ cần có thể đi vào bên trong, khiến Huyết Linh Nhi phá giải thần văn của một chỗ đại điện, hắn vớt một mớ liền đi, đến lúc đó có thể cư trú trong Huyền Vũ Thành rồi. Thần văn trên núi đơn giản, Lục Ly thả ra Huyết Linh Nhi, không cần phá trận, Huyết Linh Nhi chỉ dẫn hắn tiến lên. Tiêu phí thời gian nửa nén hương, hắn thành công lên đỉnh núi. - Ủa? Đỉnh núi có một ít cường giả, các tộc đều có, hơn nữa đều rất trẻ tuổi. Nhìn thấy Lục Ly dễ dàng đi lên thì trong mắt họ lộ ra một chút nghi hoặc. Một nam nhân tóc vàng trông giống như sư tử nhìn thoáng qua, hỏi: - Người của Đới gia? Lục Ly không trả lời, vẻ mặt ngạo nghễ đứng, xem xét bốn phía. Loại tình huống này hắn càng là biểu hiện khiêm tốn càng dễ xảy ra chuyện. Nếu người ta nhận định hắn là người của nhân tộc Đới gia thì hắn cũng không phủ nhận. - Trong thế hệ trẻ Đới gia hình như không có người này, chẳng lẽ là cấp Đế ẩn giấu của Đới gia? - Chắc vậy, còn trẻ mà có thể thoải mái phá trận, im hơi lặng tiếng, hẳn là cường giả được bồi dưỡng bí mật. Mấy cường giả nói thầm, Lục Ly mặc kệ bọn họ, nghênh ngang đi hướng cái hang lớn trên đỉnh núi. Chỗ này có ba cái hang lớn, hai cái hang khác tự nhiên bị vỡ, hẳn là là hang to phun báu vật. Một cái bị đào mở, Lục Ly đi hướng huyệt động bị đào mở. Huyệt động này rất sâu, không thấy đáy, nhưng hắn có thể cảm ứng được có cường giả ở bên trong, khá nhiều. Lục Ly thấy không ai ngăn mình lại thì bay lên cao rồi lao xuống dưới. Bay xống hang lớn, thần niệm của hắn rất nhanh phát hiện đáy động có một đại điện. Trong đại điện có trên trăm võ giả ngồi một góc, nơi này cũng có mấy chục cánh cửa, rất nhiều cửa bị phá mở. Lục Ly rơi xuống, vô số ánh mắt nhìn qua hắn. Lục Ly nhìn thoáng qua, nhìn thấy một người quen, Ly tiểu thư ở đây. - Hưm? Ba Hoang tộc đứng cạnh Ly tiểu thư, hai người là Thánh Hoàng. Ly tiểu thư trông thấy Lục Ly thì cũng hơi bất ngờ, sau đó hừ mũi nói: - Chút thực lực ấy cũng dám vào nơi này? Thật là chán sống. “Rốt cuộc tiến vào...” Một võ giả toàn thân ẩn trong áo đen liếc Lục Ly một cái, lộ tia sáng lạnh lẽo. Mấy người Xích Long tộc ở trong góc thấy Lục Ly thì mắt sáng rực, có chút hân hoan. - Nhân tộc? Một âm thanh vang lên. Trong góc, một công tử trẻ tuổi mặc áo hoa nhướng mày, theo sau mang theo một tiểu thư ĩnh đẹp sải bước hướng Lục Ly. “Công tử tiểu thư của Đới gia?” Lục Ly cũng chú ý tới một nam một nữ này, cùng là nhân tộc khiến hắn có chút cảm giác thân thiết, nhưng trong mắt công tử này lộ tia cao ngạo trên cao nhìn xuống khiến hắn có cảm giác không tốt lắm. Công tử tướng mạo đường đường, tiểu thư xinh đẹp như hoa, nhưng hai người toát ra cao ngạo tận xương khiến Lục Ly hơi khó chịu, giống như bọn họ là chim ưng trên trời, những người khác đều là con kiến dưới đất vậy. Công tử tiểu thư của Đới gia đi tới, công tử kia nhìn quét Lục Ly, tuy rằng hắn và Lục Ly cao xấp xỉ, nhưng Lục Ly cảm giác bị nhìn xuống. Công tử Đới gia mở miệng nói: - Ngươi tên là gì? Đến từ đâu? Tại sao trước đó chúng ta chưa từng gặp qua ngươi? Ngữ khí rất bình thản, nhưng lại khiến Lục Ly cảm giác giống như tra hộ khẩu, hắn vốn đổi tính, bừng bừng lửa giận, nhưng cuối cùng cố kiềm nén: - Tại hạ Lục Ly, đến từ tiểu giới diện, mới đi vào Thiên Hoang Tinh Vực không lâu, vị công tử cùng tiểu thư này có gì chỉ bao? - Đến từ tiểu giới diện? Đới công tử lộ biểu cảm quả nhiên là vậy, phất tay nói: - Nhân tộc trong Thiên Hoang Tinh Vực trên cơ bản đều đầu bôn Đới gia ta, ngươi có đồng ý vào Đới gia ta không? Bảo đảm cho ngươi cả đời vinh hoa phú quý. - Ha ha! Lục Ly lạnh lùng cười, nói: - Ngại quá, con người của ta thích đơn độc một mình, không thích làm chó săn cho ai. - Phi! Công tử Đới gia tức giận nói: - Ngươi muốn làm chó săn cũng phải xem tộc ta có muốn thu hay không, ngươi là cái thá gì? Dám nói chuyện kiểu đó với ta? Đới công tử này là cấp Đế đỉnh phong, ước chừng nhỏ hơn Lục Ly một chút, lúc bình thường tự nhiên mắt cao hơn đầu, Lục Ly chỉ là tiểu cấp Đế đến từ một tiểu giới diện mà cười kiểu đó, tự nhiên chọc tức hắn. - Ha ha ha! Lục Ly vẻ mặt kiệt ngạo bất thuần nói: - Ta không phải thứ gì, ta là con người, còn ngươi thì không xứng làm người. Nhìn cái gì? Muốn đánh hả? Có ngon thì nhào vô cắn ta này! Phế vật chỉ biết dựa vào gia tộc nhe nanh phồng má! - Muốn chết! Công tử Đới gia hoàn toàn nổi giận, sát khí bốc lên ngùn ngụt, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm, rõ ràng là thánh binh, hắn vung thánh binh định tấn công Lục Ly. - Hừ! Một Thánh Hoàng bên cạnh Ly tiểu thư đột nhiên hừ lạnh một tiếng, tựa như lôi đình nổ vang trong đầu công tử Đới gia. Tiểu thư của Đới gia cũng vội kéo cánh tay công tử Đới gia lại: - Dục ca, nơi này là Phi Tiên Giới. - Hộc hộc! Công tử Đới gia hít một hơi thật sâu, hung hăng lườm Lục Ly một cái, để lại một câu rồi xoay người rời đi: - Ngươi có bản lĩnh cả đời ở trong Phi Tiên Giới, dám ra ngoài là ta giết ngay! - Ta sẽ ở đây cả đời, tức chết ngươi! Lục Ly ung dung đáp trả một câu làm bước chân công tử Đới gia lảo đảo suýt ngã. Người trẻ tuổi của các tộc ở xung quanh cười phá lên, Đới công tử lúc bình thường là bộ dạng như vậy, nhiều cường giả từ lâu đã gai mắt với hắn. Lục Ly không tiếp tục chú ý Đới công tử này, hắn quan sát bốn phía, phát hiện bên ngoài nhiều cửa lớn đều có một cường giả ngồi xếp bằng, xem ra là đang phá trận. Oong! Chờ giây lát, một cánh cửa bên trái bỗng lóe sáng rồi chậm rãi mở ra, mấy cường giả canh giữ ở bên ngoài lập tức mừng rỡ vọt vào trong. Sau khi họ đi vào, cánh cửa đóng sầm lại, rồi thần văn phát sáng, hiển nhiên là cường giả phá trận bố trí, không muốn khiến những người khác đi vào. - He he! Lục Ly mỉm cười, tìm một cánh cửa rồi giả vờ phá trận, Huyết Linh Nhi sớm chui ra khỏi thân thể của hắn, đi phá giải thần văn.
Chương 4072 Chó săn
Huyết Linh Nhi truyền âm: “Chủ nhân, thần văn này không khó, khoảng một ngày rưỡi có thể phá vỡ!” Lục Ly truyền âm: “Lúc sắp phá xong không cần gấp gáp, trước tiên bố trí một ít thần văn, ngăn cản những người khác cùng tiến vào, hiểu chưa?” “Đã rõ!” Huyết Linh Nhi vội vàng đi phá trận, Lục Ly giả vờ ở bên ngoài quan sát, ngẫu nhiên còn đánh ra từng đợt luồng sáng lấp lánh, thoạt trông rất giống như đang phá trận. Thời gian rất nhanh qua một ngày rưỡi, Huyết Linh Nhi truyền âm đúng giờ: “Được rồi chủ nhân, ta cũng bố trí một khốn trận cùng sát trận!” Lục Ly truyền âm: “Tốt, mở ra!” Cửa lớn thoáng chốc ánh sáng lấp lánh, tiếp đó im hơi lặng tiếng mở ra. - A? Vô số ánh mắt quét qua, trong mắt tràn ngập giật mình. Một tên nhà quê trẻ tuổi từ ngoài đến như Lục Ly, còn là một cấp Đế nhỏ, chỉ mất một ngày rưỡi đã phá bỏ một cánh cửa? Phải biết rằng, nhiều cường giả trong số họ phá giải một cánh cửa ít nhất cũng cần tiêu phí mười ngày, nửa tháng. Vèo! Lục Ly không quan tâm gì khác, lắc người xông vào, hắn không đóng cửa lại, nhưng cửa dâng lên sương trắng dày đặc, rõ ràng có thần văn pháp trận. Vèo! Sau khi Lục Ly đi vào, bên này có người áo đen lập tức đi tới chỗ của hắn, cứng rắn lao vào sương trắng. Ầm ầm ầm! Trong sương trắng phát ra tiếng nổ lớn, rõ ràng là có sát trận, nhưng người áo đen đi vào rồi không trở ra, không biết là vào trong luôn hay đã bị đánh chết. - Đi! Hai Thánh Hoàng của Xích Long tộc nhìn nhau một cái, cũng cưỡng bức vọt vào trong, cùng với một tiếng nổ lớn, hai Thánh Hoàng cũng biến mất không thấy. - Hưm? Ly tiểu thư nhướng mày, hỏi một Thánh Hoàng Hoang tộc ở bên cạnh mình: - Địch Nguyên Lão, chắc không xảy ra chuyện gì chứ? Hay là đi vào nhìn xem? - Chắc không đến nỗi. Địch Nguyên Lão nói: - Bọn họ tối đa cũng là đi cướp đoạt báu vật, không đến mức giết người, nên biết chừng mực đi? - Cũng đúng. Ly tiểu thư nhẹ gật đầu, hai nguyên lão của Xích Long tộc và lão ma kia đi vào ngay trước mắt họ, nếu Lục Ly chết thì việc này sẽ tính lên đầu mấy người đó. Hoang tộc có một loại thiên phú thần thông, truy tung ai là thủ phạm dễ như chơi, ví dụ nếu hai nguyên lão Xích Long tộc làm bậy thì chết chắc, Xích Long tộc không dám bảo vệ họ. Ba mươi ba tộc đặt ra luật thép, bất kỳ cường giả nào đều không được làm trái, nếu không bắt được chứng cứ thì thôi, nếu có chứng cứ thì dù là ai đều phải chết. Luật thép này không chỉ riêng là giao ước của ba mươi ba tộc, càng là tôn nghiêm của Hoang tộc. Phá hoại luật thép là khiêu khích lớn nhất đối với Hoang tộc. Trước mắt bao người, các tộc đều có cường giả ở đây, nhìn thấy hai nguyên lão của Xích Long tộc và lão ma đi vào, nếu Lục Ly chết thì tự nhiên là vấn đề của ba cường giả này. “Chủ nhân... “ Khi ba cường giả đi vào, Huyết Linh Nhi liền cảm ứng được, truyền âm nói: “Có ba cường giả tiến vào, ước chừng đều là cấp Thánh Hoàng.” “Hả?” Mắt Lục Ly lóe tia sáng lạnh, có cường giả tiến vào, cưỡng bức xuyên qua sát trận, khốn trận, ba cường giả này tự nhiên là không có ý tốt. “Huyết Linh Nhi, ngươi có thể bố trí một ít sát trận càng mạnh không? Trực tiếp nghiền nát ba cường giả này trong sát trận?” Nếu có cường giả không có ý tốt, Lục Ly tự nhiên sẽ không khách khí, dù sao những cường giả này chính mình xông vào, đã chết cũng không trách bọn họ. “Muốn giết chết Thánh Hoàng thì khó!” Huyết Linh Nhi truyền âm nói, theo sau bổ sung thêm: “Hơn nữa, ta bố trí thần văn cần thời gian, thần văn càng cường đại cần thời gian càng lâu, bọn họ sắp vào rồi.” Oong! Lục Ly chỉ có thể lấy ra Thánh Sơn, lắc người vào trong, dọc theo hành lang bay vào sâu bên trong. Cánh cửa đại điện khó khăn lắm mới mở ra được, phải tranh thủ thu báu vật vào tay rồi tính chuyện khác. Nơi đây có một hành lang dài, Lục Ly bay suốt một nén hương mới đến cuối hành lang, đi vào gặp một tiểu điện, trong tiểu điện không có vật gì, nhưng có hai cánh cửa. Cửa này rõ ràng có cấm chế thần văn, Lục Ly đành kêu Huyết Linh Nhi khống chế Thánh Sơn chặn cửa lớn, theo sau khiến Huyết Linh Nhi đi phá giải hai cánh cửa. Thánh Sơn biến ra kích cỡ không lớn không nhỏ, vừa lúc chặn cánh cửa này, cường giả theo sau muốn đi vào nhất định phảy đẩy Thánh Sơn ra, nhưng Thánh Hoàng bình thường có thể đẩy lùi Thánh Sơn được sao? Còn một điều nữa, nếu bọn họ công kích sẽ tạo tiếng động lớn, đến lúc đó e rằng tất cả cường giả ở bên ngoài sẽ nghe thấy, cũng sẽ kinh động người của Hoang tộc. Huyết Linh Nhi lấy tốc độ nhanh phá trận, Lục Ly thì cảm ứng để xem cường giả phía sau khi nào tới nơi. Khiến Lục Ly bất ngờ là đợi thời gian ba nén nhang, không có một cường giả lại đây. Hắn có chút buồn bực, những cường giả này bị lạc đường sao? Hay Huyết Linh Nhi tra xét nhầm? Huyết Linh Nhi không thể nào tra xét sai lầm, mấy cường giả này cũng sẽ không lạc đường, vậy vấn đề nằm ở đâu? Lục Ly không nghĩ thông, hắn chỉ có thể tiếp tục chờ đợi, qua ba canh giờ, Huyết Linh Nhi truyền âm nói: “Chủ nhân, đã mở ra một cánh cửa!” Ba canh giờ, cường giả ở phía sau còn chưa theo tới nơi, điều này khiến Lục Ly hoàn toàn không nghĩ thông, hắn không kiềm được hỏi thăm Huyết Linh Nhi một câu, Huyết Linh Nhi xác định có cường giả tiến vào. - Mặc kệ! Lục Ly lắc người ra ngoài, vào trong đại điện, hắn nhìn lướt qua, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi, không kiềm được nói: - Giàu rồi, thần dược ở đây e rằng giá trị mười vạn Thiên Thạch. Thần dược chồng chất như núi, ít nhất có mấy chục vạn gốc. Hơn nữa chất lượng thần dược cho cảm giác giống ở Côn Hoàng Lăng, số lượng nhiều gấp mấy lần, tính phỏng chắc chắn được mười vạn Thiên Thạch trở lên. Lục Ly khiến Huyết Linh Nhi phá giải thần văn, mùi thuốc nồng nặc đến cực độ lập tức khuếch tán ra, Lục Ly vội vàng thu tất cả thần dược, lộ ra ngoài không khí dễ thất thoát dược lực. Sau khi cất thần dược, Lục Ly vào Thánh Sơn, tiếp tục theo dõi tình huống bên ngoài, khiến Huyết Linh Nhi đi phá giải thần văn khác. Lần này phá giải cũng tiêu phí ba canh giờ, ba cường giả vẫn luôn không có xuất hiện, Lục Ly không nghĩ thông, hắn cũng mặc kệ, đi thiên điện khác. Vẫn là thần dược!
Chương 4073 Ma Ngục
Trong đại điện này cũng là thần dược, số lượng giống bên kia, tức là thần dược bên này cũng giá trị mười vạn Thiên Thạch. Hắn đi vào dạo một vòng, hai mươi vạn Thiên Thạch vào tay. - He he. Mục đích lần này xem như hoàn thành, Lục Ly không cần báu vật khác, mặc dù có thánh binh thì hắn cũng không muốn giành, chỉ muốn về Huyền Vũ Thành mua một cái sân, yên lặng tu luyện vài năm rồi tính tiếp. - Ra ngoài! Lục Ly đi vào Thánh Sơn, Huyết Linh Nhi cũng tiến vào, theo sau Thánh Sơn biến nhỏ, khống chế Thánh Sơn chậm rãi bay tới trước. Oong! Bay giây lát, không gian phía trước đột nhiên sáng lên, tiếp đó lòng đất đột nhiên bốc lên khói đen nghi ngút, khói đen bao phủ Thánh Sơn, sau đó bình thường không nhúc nhích. Không sai! Thánh Sơn bất động! Điều này khiến Lục Ly cùng Huyết Linh Nhi cực kỳ khiếp sợ, phải biết rằng Thánh Sơn là vô cùng cường đại, hiện tại thế nhưng bất động? Bị một ít khói đen vây khốn dễ dàng? “Pháp trận thần văn!” Lúc này Lục Ly đã hiểu tại sao những cường giả này không xuất hiện, bọn họ không đi vào bên trong, mà là ở bên ngoài bố trí pháp trận thần văn, muốn nhốt chết Lục Ly. Pháp trận thần văn này quá mạnh, trấn áp được cả Thánh Sơn, quả thực khiến Lục Ly không thể tin. Hắn cảm ứng giây lát, mơ hồ cảm ứng hai bóng người ở ngoài pháp trận. Xích Long tộc! Lục Ly mơ hồ cảm ứng được hơi thở của Xích Long tộc, hơi thở Long tộc trên người bọn họ rất mãnh liệt. Lục Ly khó hiểu, hắn chưa từng đắc tội Xích Long tộc, tại sao bố trận vây khốn hắn ở đây? “Huyết Linh Nhi, đi tra xét xem đây là pháp trận gì?” Lục Ly ra lệnh một tiếng, Huyết Linh Nhi bay xuống, mới nửa nén hương đã bay về, hơi thở trở nên cực kỳ yếu ớt, nàng truyền âm nói: “Chủ nhân, sương khói bên ngoài rất độc, ta không chịu đựng nổi. Hơn nữa đây không phải là pháp trận, mà là một món thánh binh cường đại!” “Cái này...” Con ngươi Lục Ly hơi co lại, hắn do dự nói: “Vừa rồi thu nhiều thần văn, ngươi xem thử có cái nào cần luyện hóa thì đi bổ sung nguyên khí.” “Tốt!” Huyết Linh Nhi chui vào nhẫn không gian của Lục Ly để tìm thần dược thích hợp với mình. Lục Ly thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bên ngoài, trầm mặc giây lát, hắn hét vọng ra ngoài: - Hai vị bằng hữu Xích Long tộc? Chúng ta không oán không thù, tại sao muốn nhằm vào ta? Các ngươi sử dụng thánh binh xem như ra tay với ta rồi đi? Các ngươi bỏ qua giao ước của ba mươi ba tộc sao? Các ngươi không sợ Hoang tộc tìm đến tính sổ? Hai nguyên lão của Xích Long tộc đứng ngoài khói đen nghe câu hỏi của Lục Ly, một nguyên lão Xích Long tộc mỉm cười nói: - Đúng là ba mươi ba tộc có giao ước không được chủ động công kích, vấn đề là chúng ta không chủ động công kích. Chúng ta bỏ thánh binh ở đây, ngươi tự đạp vào thì trách ai được? Chúng ta đã ghi lại cảnh tượng vừa rồi, tự ngươi khống chế ngọn núi này bay tới, đây là ngươi đang công kích chúng ta! - Vô sỉ... Lục Ly thầm mắng một tiếng, nếu từ góc độ của hai Xích Long tộc quả thực là hắn khống chế Thánh Sơn bay tới, giống như hắn đang công kích. Giao ước ba mươi ba tộc là vật chết, bên trong tự nhiên có lỗ hổng để chui. Nếu đem chuyện này lên Tài Quyết Đường, cho dù phán phạt xuống dưới, hai nguyên lão chắc chắn tội không đến chết. Xích Long tộc dù sao là một trong ba mươi ba tộc, Hoang tộc cũng không dám làm quá mức, nếu không thì sẽ cho đại tộc khác cảm giác quá mức bá đạo, đến lúc đó tập thể tấn công thì Hoang tộc đều phải diệt vong. Lục Ly trầm ngâm giây lát, lại lần nữa hỏi vọng ra ngoài: - Nếu hai vị muốn báu vật trong này thì ta đều cho các ngươi, ta ở bên trong được đến mấy chục vạn gốc thần dược, đều cho các ngươi chịu không? - Thần dược hả? Chúng ta tự nhiên muốn lấy! Nguyên lão Xích Long tộc cười híp mắt nói: - Nhưng ngọn núi này của ngươi cũng không tệ, tặng luôn cho cho ta đi, bổn tọa sẽ tha mạng cho ngươi. - Nằm mơ! Lục Ly quả quyết từ chối, mất đi Thánh Sơn là hắn mất chỗ dựa lớn nhất, tuy bây giờ Thánh Sơn bị khống chế nhưng hắn còn đàm phán được, nếu giao ra Thánh Sơn, ai biết khi nào thì hai lão tặc này ra tay giết chết hắn? Hắn lạnh lùng cười, truyền lời ra ngoài: - Nếu không thể đồng ý thì không bàn nữa. Các ngươi có bản lĩnh phá vỡ Thánh Sơn thì thích làm gì tùy. - Ha ha ha! Nguyên lão Xích Long tộc cười lớn nói: - Ngươi có biết thánh binh này gọi là gì không? Đây là chí bảo của tộc ta, Ma Ngục! Những khói đen này có kịch độc, tuy ngọn núi của ngươi phòng ngự rất mạnh, nhưng khói độc có thể thẩm thấu vào từng chút một, chờ khi hoàn toàn thẩm thấu thì ngươi chết chắc. Năm đó Đỉnh Hoàng của tộc ta dựa vào Ma Ngục độc chết một cấp Thánh vô hạn đến gần Đại Viên Mãn! Chỉ bằng vào ngươi còn muốn chống cự? Đỉnh Hoàng là Ngao Đỉnh, báu vật này là chí bảo thành danh của Ngao Đỉnh. Nếu Ngao Đỉnh đã đồng ý với Thiên Thánh Tổ thì tự nhiên sẽ nghĩ biện pháp, Ngao Đỉnh cho hai nguyên lão Xích Long tộc mượn Ma Ngục, mục đích tự nhiên là phải làm chết Lục Ly, cướp lấy Thánh Sơn. “Chủ nhân, có năng lượng đang từ thần văn phòng ngự của Thánh Sơn thẩm thấu vào!” Lúc này Huyết Linh Nhi truyền âm đã chứng thực lời của cường giả Xích Long tộc, những năng lượng này thẩm thấu rất chậm, nhưng thật sự đang thẩm thấu. Ước chừng nguyên lão Xích Long tộc khinh thường nói dối, vậy chứng minh khói độc quả thực rất mạnh, độc chết gần cấp Thánh cực kỳ Đại Viên Mãn cũng là sự thật? Trong lòng Lục Ly có chút luống cuống, khói độc còn chưa lan tràn tiến vào, nhưng tối đa một canh giờ, khói độc sẽ thẩm thấu vào, đến lúc đó hắn phải làm sao? Lục Ly trầm tư, vắt óc nghĩ cách phá cục, vấn đề là Thánh Sơn bị trấn áp, hắn có biện pháp gì? Hắn ra ngoài cũng sẽ nháy mắt bị trấn áp, cảnh giới cực kỳ gần cấp Thánh Đại Viên Mãn còn bị độc chết, chút thực lực của hắn có đáng gì? Lục Ly suy nghĩ hết tất cả thủ đoạn thần thông của chính mình nhưng vẫn không nghĩ ra được gì. Hiện tại loại tình huống này là kêu trời trời không linh, gọi đất đất chẳng nghe.
Chương 4074 Giòi xương mu bàn chân
Thời gian dần trôi qua, một canh giờ rất nhanh qua đi, độc khí vẫn lan tràn, hơn một nửa Thánh Sơn tràn ngập khói độc, Lục Ly còn có thể bay lên trên một chút, vấn đề là tránh được một lúc nhưng không thể trốn được cả đời. “Ta ở chỗ này, chống mắt xem khói độc này có thể độc chết ta không?” Lục Ly lòng dứt khoát, dù sao tránh không khỏi, hắn chỉ có thể thử xem khói độc này có lợi hại hay không. Khói độc từ bên dưới chậm rãi lan tràn lên trên, rất nhanh đến gần Lục Ly, những khói độc này giống như là sói đói nhìn thấy dê con, lập tức điên cuồng ập hướng hắn. Khói độc theo lỗ chân lông đi vào thân thể của hắn, Lục Ly cảm ứng một chút, sắc mặt trở nên trắng bệch. Những khói độc này giống những con sâu nhỏ, chia ra từng luồng thoáng chốc khuếch tán toàn thân, cũng đi vào linh hồn của hắn. Những khói độc này không công kích, mà là cắm rễ trong cơ thể, hòa hợp vào cơ bắp, máu, cốt tủy, linh hồn của Lục Ly, không thể tách rời. Sau đó những khói độc hấp thu năng lượng trong cơ thể, linh hồn của Lục Ly, tinh hoa sinh mệnh toàn thân của hắn, chỉ cần có năng lượng, bất cứ năng lượng nào đều hấp thu, nhưng tốc độ rất chậm. Giòi trên xương mu bàn chân, chất độc chậm! Lục Ly phát hiện Long Hồn không có bất cứ phản ứng, chứng minh khói độc đáng sợ, nó từng chút một tằm ăn năng lượng trong thân thể của ngươi, tằm ăn sinh mệnh nguyên lực, tằm ăn linh hồn của ngươi. Lục Ly cảm giác rõ ràng hơi thở trong người yếu đi, thân thể cũng trở nên ốm yếu, cảm giác toàn thân không có sức lực. Hiện tại khói độc vào chưa nhiều, đợi lát nữa khói độc tuôn vào càng lúc càng nhiều, năng lượng của hắn, tinh huyết của hắn, căn nguyên sinh mệnh của hắn, linh hồn của hắn sẽ từng chút một cấp tốc bị cắn nuốt. Đến lúc đó hắn phỏng chừng chỉ còn lại một lớp da, thậm chí không còn lại da, chỉ sót chút lông tóc. Lục Ly không cam lòng chết đi như vậy, hắn bắt đầu liều mạng nghĩ biện pháp bài trừ những khói độc này, ép chúng nó ra ngoài. Hắn ngồi xếp bằng tại chỗ, triệu tập năng lượng hồn lực toàn thân bắt đầu phản kích. Hắn triệu tập nhiều năng lượng, định ép những khói độc này ra ngoài. Nhưng những năng lượng đó không thể đuổi khói độc ra, vì khói độc giống các con lươn trơn tuột, năng lượng của hắn căn bản không cách nào bao trùm khói độc thì sao đuổi đi? Quan trọng nhất là, Lục Ly còn phát hiện một điều! Những khói độc này này cắn nuốt ăn mòn năng lượng bị Lục Ly triệu tập, cảm giác giống như dùng một trang giấy bao lấy ngọn lửa, không cách nào bao bọc. Tùy theo thời gian trôi qua, khói độc trong người Lục Ly càng lúc càng nhiều, thân thể của hắn cũng càng lúc càng yếu, giống như trúng nhuyễn cốt tán, không có sức nhấc tay. “Xem ra ta sắp chết ở đây!” Lục Ly thở hắt ra một hơi, chết không đáng sợ, nhưng không biết bốn Thánh Tổ đã chết chưa? Nếu bọn họ đều chết ở Thiên Hoang Tinh Vực thì hắn chết cũng đáng giá. Thân thể càng lúc càng yếu ớt, ý thức của hắn cũng trở nên có chút mơ hồ, sinh mệnh nguyên lực bị cắn nuốt quá nhiều, hiện tại muốn nhúc nhích một ngón tay còn khó. Oong! Vào thời khắc này, Trật Tự Thần Liên trong Pháp Giới của Lục Ly sáng lên, chủ động vọt ra hộ chủ. Khi sinh mệnh nguyên lực của Lục Ly bị hao tổn quá nhiều thì Trật Tự Thần Liên sẽ đi ra hộ chủ. Trật Tự Thần Liên như một con mãng xà to màu vàng bò qua bò lại trong người Lục Ly, nơi nó đi qua, sinh mệnh nguyên lực của Lục Ly sẽ khôi phục chút ít. - Hưm? Tinh thần Lục Ly rung lên, chẳng lẽ Trật Tự Thần Liên có thể xua đuổi những khói độc này? Hắn vội vàng nội thị thân thể, kết quả rất nhanh thất vọng. Trật Tự Thần Liên không thể xua đuổi khói độc, chỉ có thể giúp hắn khôi phục sinh mệnh nguyên lực, những khói độc này quá đáng sợ, không cách nào phá hủy, không cách nào xua tan. - Phải rồi! Vào thời khắc này Lục Ly đột nhiên nhớ đến một việc, lần trước dường như Pháp Giới hấp thu năng lượng trong Thiên Trì, cuối cùng sản sinh vài giọt Tử Thần Dịch. Vậy phải chăng hắn có thể khống chế Pháp Giới hút những khói độc này vào? Mặc kệ cuối cùng Pháp Giới biến thành thế nào thì ít nhất khói độc không thể tổn thương cơ thể và linh hồn của hắn, đúng không? Lúc trước Lục Ly nghĩ Pháp Giới chỉ hấp thu năng lượng, đây là khói độc, hai thứ hoàn toàn khác nhau, cho nên không nghĩ theo chiều hướng này, bây giờ có Trật Tự Thần Liên gợi ý. Nhưng mà... Lục Ly không có biện pháp thúc đẩy nguyên lực sản sinh vòng xoáy, không thể sản sinh vòng xoáy thì làm sao hấp thu những khói độc này? - Thiên Trì! Mắt Lục Ly hơi sáng ngời, Thánh Sơn khôi phục lâu như vậy, trong Thiên Trì đã có một ít năng lượng. Lục Ly khó khăn vỗ xuống đất, sau đó lăn vào Thiên Trì. Lục Ly ngâm trong Thiên Trì một lúc, quả nhiên Pháp Giới tự động hình thành vòng xoáy, vòng xoáy bắt đầu lôi kéo năng lượng bên ngoài Thiên Trì ùa vào Pháp Giới. - Tuyệt! Lục Ly cảm ứng một chút, trong lòng trở nên mừng như điên. Bởi vì khi vòng xoáy khởi động, mặc kệ là năng lượng trong Thiên Trì hay khói độc trong người Lục Ly, thậm chí bao gồm khói độc trong Thiên Trì đều bị hút vào Pháp Giới. Khói độc như giòi trên xương mu bàn chân trong cơ thể Lục Ly dần bị đưa vào những khói độc này, nhưng chúng nó không dung hợp với năng lượng trong Thiên Trì mà là tách biệt, hội tụ thành hai cục khác nhau. - Khá lắm! Bây giờ Lục Ly không quan tâm Pháp Giới khi nào xảy ra vấn đề, hắn phải bảo vệ mạng nhỏ trước, nếu không hấp thu những khói độc này thì hắn chết chắc, chỉ cần hấp thu, thân thể của hắn sẽ không có bất cứ vấn đề gì. Đợi sau nửa canh giờ, Lục Ly phát hiện khói độc trong thân thể đã hoàn toàn biến mất, không còn sót lại chút gì, đều bị hút vào Pháp Giới. Lục Ly vội vàng ngồi xếp bằng, lấy ra thần dược luyện hóa, trước tiên khôi phục thân thể yếu ớt. Như vậy mới có thể lấy bất biến ứng vạn biến. Một canh giờ, nửa ngày, một ngày! Nguyên lão Xích Long tộc ở bên ngoài có chút ngạc nhiên nghi ngờ, thời gian trôi qua lâu như vậy mà Lục Ly còn chưa bị độc chết? Tuy phòng ngự của Thánh Sơn cường đại, nhưng bọn họ vẫn miễn cưỡng có thể cảm ứng được sự tồn tại của Lục Ly, hơi thở sinh mệnh vẫn còn, hắn chưa chết.
Chương 4075 Phòng tuyến thứ hai
- Chẳng lẽ là nhờ ngọn núi này? Hai nguyên lão có chút không nghĩ thông, đặc biệt là nguyên lão khống chế Ma Ngục, hắn có thể cảm ứng được khói độc đi vào trong Thánh Sơn, tại sao Lục Ly chưa chết thì hắn không biết. Năm ngày! Qua năm ngày mà Lục Ly còn chưa chết, điều này khiến hai nguyên lão Xích Long tộc hoàn toàn không nghĩ thông. Bọn họ cảm ứng được hơi thở sinh mệnh của Lục Ly rất vượng thịnh, không có một chút dấu hiệu trúng độc. Tất cả khói độc đều bị Pháp Giới hấp thu, Lục Ly tự nhiên sẽ không trúng độc. Những khói độc này không dừng lại trong thân thể Lục Ly, trực tiếp tuôn vào Pháp Giới, không tạo thành tổn hại quá lớn cho cơ thể. Hiện giờ Lục Ly chẳng những hấp thu khói độc đi vào người, thậm chí bởi vì lực hút vòng xoáy trong Pháp Giới quá lớn mà chủ động nhanh chóng hấp thu khói độc bên ngoài. Lục Ly cảm ứng năm ngày, phát hiện Pháp Giới hấp thu năm ngày khói độc nhưng không có biến đổi gì lớn. Pháp Giới giống như một lò nấu, dường như có thể hấp thu bất kỳ năng lượng nào, đều có thể luyện hóa, cái lò không bị ảnh hưởng gì. Năng lượng tinh khiết nhất trong Thiên Trì sau khi bị Pháp Giới luyện hóa thì ra ba giọt Tử Thần Dịch. Khói độc khủng bố của Ma Ngục sau khi bị luyện hóa sẽ xuất hiện cái gì? Lục Ly không đoán được, nhưng hắn cảm giác luyện hóa ra tuyệt đối sẽ không là đồ tốt. “Hấp thu nhiều khói độc như vậy đều không bị gì, vậy thì hấp thu thêm chút nữa?” Lục Ly lòng dứt khoát, khiến Huyết Linh Nhi đóng lại một số thần văn, cho càng nhiều khói độc tiến vào. Trong lòng hắn có chút mong đợi, hấp thu nhiều khói độc, có khi nào Pháp Giới luyện ra vài giọt chất lỏng kịch độc? Một điều khác, Lục Ly cũng muốn phá hỏng thánh binh này, khói độc là thủ đoạn công kích của thánh binh này, hấp thu hết khói độc thì không chừng thánh binh sẽ bị hỏng? Đến lúc đó không cách nào trấn áp Thánh Sơn? - Ủa? Hai nguyên lão Xích Long tộc ở bên ngoài phát hiện độc tố tăng tốc tuôn vào trong Thánh Sơn, hai người mừng rỡ. Còn cho rằng phòng ngự của Thánh Sơn bị khói độc ăn mòn, đã không ngăn được khói độc. Nếu vậy thì phỏng chừng Lục Ly rất nhanh sẽ chết? Ma Ngục này quả thực là một món chí bảo, năm đó Ngao Đỉnh sử dụng thánh binh này trấn áp một Thánh Hoàng rất gần đến Đại Viên Mãn. Thánh Hoàng kia cuối cùng bị tươi sống luyện chết, việc này dẫn tới náo động rất lớn trong Thiên Hoang Tinh Vực, Ngao Đỉnh cũng một trận chiến thành danh, thành một trong những chí cường giả của Thiên Hoang Tinh Vực. Thánh Hoàng rất gần đến Đại Viên Mãn còn bị luyện chết, lẽ nào không giết được một cấp Đế nho nhỏ? Hai nguyên lão Xích Long tộc căn bản không tin. Thời gian rất nhanh lại qua đi năm ngày, hai nguyên lão Xích Long tộc đã có chút trợn tròn mắt, Lục Ly còn chưa chết. Hắn chẳng những không chết, ngược lại hơi thở sinh mệnh trở nên càng lúc càng vượng thịnh. Đây không phải là trọng điểm! Trọng điểm là nguyên lão điều khiển Ma Ngục phát hiện thánh binh chí cường này trở nên rất yếu ớt, hơn nữa dường như có xu thế bị trục trặc? Nhiều khói độc bị Lục Ly hấp thu, thánh binh không thể nào vô cùng vô tận thả khói độc vào, càng miễn bàn đây không phải khói độc bình thường. Cho nên thánh binh này rõ ràng biến yếu, cứ tiếp tục thế này e rằng thánh binh sẽ bị hỏng. - Tại sao sẽ như vậy? Hai nguyên lão không nghĩ thông, bọn họ không tin Lục Ly có thực lực này, chỉ có thể quy công cho tòa Thánh Sơn kỳ dị. Một nguyên lão có chút lo lắng nói: - Thôi đi, đừng để Ma Ngục xảy ra vấn đề! Nguyên lão khác lắc đầu, nói: - Sao mà xảy ra vấn đề được? Chẳng lẽ hắn có thể hủy Ma Ngục? Lần này chúng ta vốn đã chịu đựng mạo hiểm rất lớn, nếu như Hoang tộc truy cứu thì chúng ta đều sẽ bị phạt, nếu đã làm thì phải làm tới cùng, nếu không thì lần sau không có cơ hội. Về sau nếu tiểu tử này ru rú trong thành không ra thì sao giết được hắn? Đỉnh Hoàng đã dặn như thế nào? Nguyên lão khác trầm mặc, lời này nói cũng không sai. Lục Ly lần này ở bên trong chắc chắn kiếm được không ít thần dược, không khó mua một tòa nhà trong Huyền Vũ Thành. Hành động lần này vốn đã đánh rắn động cỏ, sau khi Lục Ly trở về có lẽ sẽ không ra nữa. Thời gian tiếp tục trôi qua, lại lần nữa đợi ba ngày, hai nguyên lão hoàn toàn buông bỏ, bởi vì khói độc trong Ma Ngục đã rất mỏng manh, cứ tiếp tục như vậy thì thánh binh sẽ bị trục trặc. Oong! Nguyên lão kia thu thánh binh lại, hai người nhìn nhau một cái, cắn răng xông lên trên, hai người bất chấp, chuẩn bị ra tay công kích. Trước đó hai người bố trí một thần văn, bên ngoài không cảm giác được động tĩnh ở đây. Chỉ cần giết Lục Ly, bọn họ sẽ không để lại chứng cứ rõ ràng, đến lúc đó tộc vương Xích Long tộc ra mặt, có lẽ hai người bị nhốt một thời gian là xong, đối với tuổi tác của họ thì nhốt trên vạn năm qua trong chớp mắt. Ầm ầm ầm! Hai nguyên lão bắt đầu ra tay, công kích rất là hung mãnh, Thánh Sơn gặp trọng kích, nhưng chẳng những không có phá vỡ, thậm chí không bị đẩy lui, chỉ khẽ run lên. Lục Ly bị kinh động, thần niệm của hắn vươn ra, hừ lạnh một tiếng: - Lộ đuôi rồi sao? Thánh binh vô dụng rồi? Muốn phá Thánh Sơn? Nằm mơ! Năm đó mấy Thánh Hoàng công kích cũng không thể phá vỡ Thánh Sơn, bây giờ hai Thánh Hoàng này muốn phá vỡ nó? Lục Ly căn bản không tin. Công kích của nguyên lão Xích Long tộc quả thực rất hung tàn, thần văn trên vách tường bị đánh nhấp nháy liên tục, chấn động không thôi. Nếu không phải bọn họ đã bố trí thần văn từ trước, e rằng đã sớm kinh động nhóm Ly tiểu thư ở bên ngoài. Nửa canh giờ! Đánh trọn vẹn nửa canh giờ, Thánh Sơn bình yên vô sự, hai Thánh Hoàng sắc mặt cũng trở nên có chút khó coi, nhưng bọn họ âm thầm có chút hưng phấn, ngọn núi này mạnh như vậy? Thứ này phỏng chừng là thánh binh cùng cấp bậc với Ma Ngục, nếu bọn họ có thể chiếm lấy thì Xích Long tộc sẽ có thêm một món chí bảo. - Tiếp tục đánh! Hai Thánh Hoàng không bỏ cuộc, chuẩn bị liên tục đánh mấy tháng, bọn họ không tin năng lượng của Thánh Sơn này là vô cùng vô tận, chỉ cần hao hết năng lượng trong Thánh Sơn thì có thể phá mở nó rồi.
Bình luận facebook