• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hoan Du Thánh Nữ (2 Viewers)

  • Chương 12: Song Long Hý Phượng

Bất chợt, Lý Uyển Như tiến tới, áp môi vào môi Đỗ Hoành trước ánh mắt ngỡ ngàng của hắn. Cô đưa một tia nguyên lực vào đầu lưỡi dễ dàng tách hàm răng của Đỗ công tử, truyền hết rượu từ miệng mình sang cho gã thư sinh đối diện.

Đỗ Hoành bối rối, nhìn gương mặt yêu kiều của Lý Uyển Như đang ửng đỏ vì hơi men mà đầu óc trống rỗng. Trước giờ hắn tới kỹ viện với mục đích giao lưu âm luật, tìm kiểu ca từ với các danh kỹ nổi tiếng, lần này hắn chọn Lý Uyển Như mục đích là giúp đỡ bị biểu đệ tiếp xúc với chống phong nguyệt.

Ấy vậy mà lần đầu tiên hắn thấy một kỹ nữ ngân bài chủ động đến vậy, không phải nữ tử các người luôn e thẹn sao?

Thấy biểu ca mình đứng như trời trồng, Trương Ngọc cười hắc hắc, chủ động thay thế gã biểu ca của hắn. Đưa tay cầm lấy bình rượu, hắn giơ tay tưới lên vùng ngực trắng không được che đậy của Lý Uyển Như, một tay kéo phần vải trước ngực của cô, lộ ra cặp vú lớn trắng lấp ló sau chiếc yếm đỏ.

Chiếc yếm nhỏ ướt sũng chẳng thể che đậy hết bộ ngực đồ sộ, hai bầu vú lộ hẳn ra ngoài. Trương Ngọc vén hai bên yếm vào giữa, thả tự do cho đôi nhũ hoa trắng như mỡ đông. Hai tay hắn nắn bóp cặp vú to trắng, đưa lưỡi tham lam liếm những giọt rượu ngọt dính trên núm vú của Lý Uyển Như.

Cảm giác nóng của cồn lan khắp vú Lý Uyển Như, thêm sự nắn bóp và mơn trớn của gã họ Trương làm Lý Uyển Như cảm thấy kích thích vô cùng. Núm vú thâm của cô cương lên như hạt đậu nhỏ.

Truong Ngọc thấy vậy càng điên cuồng mút đầu vú cô, tay trái đùa nghịch với bầu vú phải của Lý Uyển Như, ngón tay không ngừng day day hạt đậu nhỏ kia.

“ ...Ah...ah...Ah...ah, Trương công tử, ...Ah...ah, ngài làm Nghê Thường thoải mái quá”. Đôi tay của Lý Uyển Như vội ôm lấy đầu của gã họ Trương, miệng không ngừng rên rỉ.

Lúc này, Đỗ Hoành đã hồi thần, thấy tràng cảnh dâm mỹ như vậy, hắn quyết định nhập cuộc, đưa tay ra sau lưng Lý Uyển Như, nhẹ nhàng cởi đai lưng cô. Hạ váy không có đai lưng giữ, dễ dàng bị hắn kéo xuống lớp váy dài.

Chiếc đùi trắng nõn lộ ra, hạ thân Lý Uyển Như mặc một tiết khố che đây âm hộ cô. Đỗ Hoành chẳng vội cởi hẳn ra, hắn vạch sang, đưa tay xoa hai mép âm hộ của Lý Uyển Như. Cảm giác thư sướng lan khắp toàn thân khiến cô dùng mình, không tự chủ chảy ra vài giọt nước trong suốt lóng lánh, dính trên ngón tay Đỗ công tử.

Đỗ công tử là kẻ phong lưu, ban đầu chỉ bất ngờ đôi chút, hắn đã tiếp nhận thì sẽ nhập cuộc vô cùng nhanh.

“...Ah...ah”. Lý Uyển Như không tự chủ rên rỉ.

Đỗ Hoành đưa hai ngón tay vào âm đạo của Lý Uyển Như khiến khuôn mặt cô càng lộ vẻ đê mê. Bất chợt, Đỗ công tử khuôn mặt lộ rõ vẻ cổ quái, từ âm đạo của Lý Uyển Như, hắn lôi ra chiếc chén sứ kẹp bằng hai ngón tay.

Thấy Đỗ công tử phát hiện ra bí mật của mình, hai má Lý Uyển Như vốn có chút đỏ vì rượu giờ đây ngày càng đỏ như áng mây chiều.

“Xấu hổ, xấu hổ quá đi mất”.

Lý Uyển Như vội vàng bao biện nhưng chẳng thể giải thích sao cho thỏa đáng được:

“Đỗ công tử...Ah...ah... Nghê Thường... Nghê Thường...Ah...ah... chiếc chén đó là... là...”

Trương Ngọc không ngừa chơi đùa cặp vú làm cho cảm giác sướng khoái của Lý Uyển Như không giảm đi, cô vẫn rên rỉ không ngừng.

Nghe vị kỹ nữ nói vậy, Trương công tử mới ngừng việc nhào nặt cặp vú nõn nà. Cười nói:

“Kỹ nữ càng dâm, càng đáng để thử mà. Cảm ơn biểu ca đã thiết đãi tiểu đệ đây một cực phẩm như vậy.”

Nói đoạn, hắn và Đỗ Hoành cùng lúc thực hiện động tác tháo bỏ đai lưng, cởi xuống chiếc quần và khố. Lý Uyển Như nhìn hai căn dương vật trước mắt, một dài nhưng cong tớn, một ngắn hơn nhưng bề ngang cực kì thô to mà nuốt nước bọt.

Mùi nam tính xộc thẳng vào mũi của Lý Uyển Như, dấu ấn dưới hạ thân vốn đã được cô trấn áp sau một tiếng hấp thụ toàn bộ tinh dịch trong tử cung, Cảm giác ham muốn dâng lên từ dấu ấn, lan tràn khắp cơ thể cảu Lý Uyển Như.

Nghê Thường cúi đầu, hôn nhẹ lên đầu khấc của căn dương vật với bề ngang to bản của Đỗ Hoành, cô thè lưỡi mềm, liếm quanh đầu dương vật của hắn. Một tay cô vuốt ve dương vật cong dài của gã còn lại, một tay xoa nhẹ ngọc hành của Đỗ công tử.

Lý Uyển Như mở căng miệng, cố gắng nuốt vào dương vật to tròn đấy, nước miếng óng ánh chảy dài qua hai bên mép môi, miệng cô bị lấp đầy ngay lập tức khiến Lý Uyển Như có chút khó thở. Nhưng cô cũng đã quen với hoàn cảnh tương tự sau ba ngày thác loạn với đám khất cái ở thành Tây nên dù hơi khó chịu nhưng cô vẫn có thể thích nghi được.

“Ha, ha, sướng thật đấy, không ngờ Nghê Thường lại có thể ngậm hết được dương vật của bản công tử. Minh Hiên trước giờ còn chẳng dám liếm nó cơ”. Đỗ Hoành cảm giác ướt át dưới dương căn liền nói, Minh Hiên vồn là danh kỹ ưa thích của hắn, cũng là người mà hắn rất muốn chuộc thân và nạp cô làm thiếp.

Nhưng sau khi được Nghê Thường phục vụ, Đỗ công tử có chút xao động với thứ tự kỹ nữ ưa thích. Trương Ngọc thấy biểu ca mình cảm giác thư sướng, gã liền gạt tay Lý Uyển Như ra, vỗ lên bộ ngực bò của Lý Uyển Như, nói:

“Lên giường, cho bản công tử thưởng thức âm đạo của đệ nhất ngân bài nào”

“Ưm...ưm...” Đang ngậm chạt dương vật của Đỗ Hoành, Lý Uyển Như đành rên ư ử đáp lại lời của gã họ Trương. Đỗ công tử nghe lời biểu đệ, đi lùi tới bên chiếc giường quen thuộc của Lý Uyển Như, chiếc giường mà cô tiếp biết bao khách nhân hàng đêm trước đó.

Đỗ Hoành đi lùi, nhưng dương vật vẫn cắm sâu trong miệng nhỏ của Lý Uyển Như, khiến cô không thể không bò bằng cả tứ chi, miệng vẫn ngậm chặt dương vật thô to kia kéo theo một hàng nước miếng dài.

Đỗ công tử ngồi trên giường, dưới đât là Lý Uyển Như nửa quỳ nửa bò mút chùn chụt lấy căn dương vật ấm nóng. Trương Ngọc đứng đằng sau, chứng kiến âm hộ thâm đen đối lập làn da trắng nõn, lấp ló hình xăm trái tim hồng phấn cực kì gợi dục.

Âm hộ Lý Uyển Như không ngừng rỉ nước, kéo dài xuống tận đùi vì cảm giác sung sướng trước đó. Trương Ngọc bước tới sau mông cô, nâng mông lên ở vị trí chính dương vật của gã. Chẳng nói chẳng rằng, hắn đâm một cú thúc mạnh vào âm đạo của Lý Uyển Như.

Lý Uyển Như chịu đau, vội vàng nhả dương vật của Đỗ Hoành, khom lưng xuống vì cơn nhói đau dưới hạ thân ập tới:

“Đau quá, xin, ...Ah...ah, xin công tử ...Ah...ah... nhẹ nhàng với Nghê Thường.”

Nhưng dương vật của gã họ Trương lại cong cong vô cùng dị dạng, lưng Lý Uyển Như khom xuống vô hình chung càng làm cho đầu khấc chạm vào thành tử cung của Lý Uyển Như.

Cảm giác cực khoái lan khắp thân thể mỹ miều:

“...Ah...ah...Nghê...Ah...ah... Thường ... ra.... ...Ah...ah.... ra mất”

“Mới chỉ mở đầu thôi, đêm nay còn dài lắm con đĩ”. Thấy thân ảnh rũ rượi trước mặt, Trương Ngọc cũng lộ ra nét thô thục của mình, không còn giữ dáng vẻ thư sinh như trước nữa.

Nắm lấy mái tóc dài mượt của Lý Uyển Như, hắn như cầm dây cương ngựa, không ngừng thúc sâu dương vật vào phía sâu âm đạo của cô. Đầu Lý Uyển Như ngửa lên, mắt trắng dã vì cảm giác đê mệ, miệng cô chảy ra vài giọt nước miếng kéo dài như tơ.

“...Ah...ah...Ah...ah, Sướng...Ah...ah...Ah...ah, sướng quá. ...Ah...ah... Nghê Thường.... ...Ah...ah... chết.... chết mất”. Lý Uyển Như rên rỉ không ngừng, mông cô ưỡn cao, cố gắng đón nhận từng cú thúc mạnh của Trương công tử.

Cảm giác đau mất đi rất nhanh, đẫu sau cô cũng là một tu luyện giả, cho dù là cảnh giới yếu nhất thì cơ thể cũng dẻo dai hơn phàm nhân nhiều, thêm đan điền tử cung cực kỳ dày dặn, chịu đựng từng cú thúc mạnh của Trương Ngọc càng tăng thêm cảm giác hưng phấn cho Lý Uyển Như.

Đỗ Hoành chẳng cho Lý Uyển Như cơ hội thở dốc, nâng cằm, nhét mạnh dương vật dính đầy nước miếng của Lý Uyển Như vào miệng của cô.

“Từ....ưm ....ưm ....”. Chẳng cho ả kỹ nữ nói hết lời, Đỗ Hoành ôm lấy đầu của Lý Uyển Như, đứng dậy không ngừng đưa đẩy hạ thân.

Lý Uyển Như lúc này rất khổ sở, phía sau là Trương Ngọc nắm tóc, phía trước là Đỗ Hoành nắm đầu, hai tay cô đánh giữ trên đùi Đỗ công tử, cố gắng mút chặt, lưỡi không ngừng đảo quanh đầu khấc của dương vật trong miệng mình.

Tiếng nhóp nhép pha lẫn âm thạnh bạch bạch vang lên không ngừng trong căn phòng, tiếng Lý Uyển Như không ngừng rên rỉ qua cuống họng:

“Ưm...ưm....ưm”

Bất chợt, Lý Uyển Như cảm thấy dương vật dưới hạ thân run lên, cô biết được Trương Ngọc đã tới giới hạn, cố gắng siết chặt âm đạo, ép ra tất cả tinh dịch từ gã đàn ông phía sau.

“Ra đây, lão tử ra đây, nhận lấy này con điếm”. Lý Uyển Như không thể đáp lời nhưng tiêng rên của cô như mời gọi hắn xuất ra tất cả tinh dịch vào âm đạo ả kỹ nữ này.

“Biểu ca, huynh phải thử cái lồn này ngay, thực sự tuyệt thật đấy, ở Kim Lăng thành đệ chẳng thể tìm được con điếm nào xinh đẹp mà dâm đãng như vậy”. Trương Ngọc hướng đến Đỗ Hoành nói.

Đỗ công tử rút dương vật ra khỏi miệng Lý Uyển Như, cô liền tham lam hít lấy không khí, cố gắng thở dốc nhưng vẫn không tự chủ được rên rỉ:

“Trương...Ah...ah...công tử...Ah...ah..., người địt...Ah...ah...sướng...Ah...ah...sướng thật đó. ...Ah...ah...Nghê ...Ah...ah...Nghê Thường...Ah...ah...cảm tạ công...Ah...ah...tử ban ...Ah...ah...tinh dịch”

“Muốn cảm tạ thì liếm sạch hết đi”. Trương Ngọc dí dương vật vào cánh mũi của Lý Uyển Như, một mùi ngai ngái từ tinh dịch lẫn mùi đặc hữu của âm đạo xông vào mũi cô, khiến cho cơn ham muốn như dâng lên, Lý Uyển Như không tự chủ co bóp âm đạo bên dưới làm tinh dịch chảy ra theo mép đùi càng nhiều hơn.

Tham lam ngậm mút dương vật đã xìu xuống, Lý Uyển Như cảm nhận được phía sau đang không ngừng giãn rộng.

“Đau...Ah...ah...xin...Ah...ah...Đỗ công ...Ah...ah...tử nhẹ...Ah...ah...nhàng”.

Đỗ Hoành quả đúng là thư sinh giỏi lễ nghĩa, gã không tiến vào toàn bộ mà chỉ đưa vào từng chút một, để tránh mỹ nhân khó chịu.

“Từ từ... Chậm chút... ...Ah...ah...đúng rồi...Ah...ah...Nghê Thường...Ah...ah...sướng quá...”.

Quá trình xâm nhập của Đỗ Hoành cũng kết thúc, hắn cuối cùng cũng đưa được dương vật to lớn của mình vào trong âm đạo của Lý Uyển Như. Cô không ngừng thở dốc, nằm úp mặt vào hạ bộ của Trương Ngọc, tận hưởng cả giác khoái lạc mà Đỗ công tử mang tới.

Sau nửa phút thích nghi với việc âm đạo bị xâm nhập cực hạn, Lý Uyển Như rên rỉ nói:

“...Ah...ah...xin công ...Ah...ah...tử tiếp tục, ...Ah...ah...Nghê Thường chịu...Ah...ah...được, Nghê ...Ah...ah...Thường sẽ thỏa mãn ...Ah...ah... công tử”

Cảm nhận được dương vật lớn không ngừng ra vào, Lý Uyển Như nhíu mày vì đau nhưng âm thầm vận chuyển Hoan Du Thánh Điển, cố gắng áp dụng các kỹ thuật tình dục trong thánh điển để thích nghi với dương vật của Đỗ Hoành.

Cảm giác đau giảm đi rất nhiều, tiếp tới đó làm cảm giác sung sướng lan khắp toàn thân, Lý Uyển Như không ngừng rên rỉ ngày càng to, thậm chí vọng cả ra ngoài hành lang, nơi Triệu Lam đứng gác chờ được sai phó.

“Ah...Ah...ah... Chết mất ...Ah...ah... Nghê ...Ah...ah... Thường ...Ah...ah... chết mất thôi. Ta...Ah...ah... yêu...Ah...ah... yêu dương vật ...Ah...ah... của công tử...Ah...ah...”

Hoan Du Thánh Điển vận chuyển khiến tử cung của Lý Uyển Như không ngừng co bóp, âm đạo càng siết chặt dương vật của Đỗ Hoành. Hắn vội ghì chặt hông của cô, khẽ nói:

“Ta ra đây, hộc hộc, ta xuất vào trong cô nhé?”

Lý Uyển Như gật đầu như gà mổ thóc, cảm giác sung sướng khiến cô chẳng nghĩ được nhiều, âm đạo bị nén chặt càng lúc càng sung sướng.

“...Ah...ah... công tử, ...Ah...ah...xin công tử...Ah...ah...ban...Ah...ah... ban tinh dịch của ngài...Ah...ah... cho Nghê...Ah...ah...Thường”.

Đỗ Hoành hự một tiếng, ép chặt hạ thân vào mông của Lý Uyển Như, dương vật không ngừng co giật. Âm đạo của Lý Uyển Như vốn bị bít kín bới dương vật thô to của Đỗ công tử, giờ đây tiếp nhật một cảm giác nóng ấm lan tràn tới tử cung, hòa quyện với tinh dịch của Trương Ngọc mà lắng lại trong tử cung cô, chờ đợi Hoan Du Thánh Điển chậm rãi tiêu hóa.

Đỗ Hoành không rút dương vật ra vội, gã biết đầu khấc của mình quá thô to, trong tình trạng thoát lực như Lý Uyển Như việc rút ra sẽ khiến cô đau đớn. Là kẻ học rộng, Đỗ công tử thể hiện đúng với thân phận của mình.

Chờ dương vật co rút trở lại, Đỗ Hoành nhẹ nhàng rút ra, miệng dưới của Lý Uyển Như không còn gì ngăn chặn, tu ngừ giọt tinh dịch chảy xuống sàn, còn miệng trên của cô không ngừng thở gấp.

“Sướng”, đó là tất cả những gì còn sót lại trong đầu Lý Uyển Như. Cô bị dương vật của Đỗ Hoành hoàn toàn chinh phục, không ngừng bồi hồi cảm giác âm đạo bị nút chặt.

Đỗ Hoành và Trương Ngọc nâng cơ thể trắng nõn nhưng giờ lại có chút ẩm ướt vì mồ hôi kia lên giường, mặc kệ dòng tinh dịch không ngừng chảy từ âm đạo của Lý Uyển Như thấm đẫm ga giường.

Bọn hắn bước tới bàn tiệc giữa phòng kia, điên cuồng càn quét thực phẩm trên đó mà chẳng có tí hình tượng công tử thế gia nào. Vừa ăn, vừa bàn luận về ả điếm đang ngất lịm trên giường mà cười cợt. Hai người họ cần hồi phục thể lực thật nhanh, không thể lãng phí tận 420 lượng bạc được, đêm nay sẽ là đêm rất dài đây, cả với hai vị công tử và con điếm kỹ danh Nghê Thường.​
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tần Hoan
  • Nguyệt Lộc
Chưởng Hoan
  • Đông Thiên Đích Liễu Diệp
[Zhihu] Hợp Hoan
  • Hạc Cửu (鶴九)
Chương 7 END
Mỹ Nhân Quạt Hợp Hoan full
  • Bán Song Tà Nguyệt

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom