hoanduthanhnu
Tác giả VW
-
Chương 84: Dùng thân trả nợ
Đêm đen như mực, trang trại bí mật của thương hội Hắc Thú nằm sâu trong một Đông Lĩnh Sâm Lâm, nơi mùi phân thú và cỏ khô hòa quyện với không khí lạnh lẽo. Lý Uyển Như, trần truồng, bị trói chặt vào một cột gỗ giữa chuồng thú rộng lớn, ánh sáng từ những ngọn đuốc treo tường hắt lên cơ thể trắng nõn của cô, lấp lánh mồ hôi và dâm thủy. Đôi gò bồng căng mọng, đầu nhũ đỏ hồng cương cứng vì cái lạnh và sự kích thích, rung lên mỗi khi cô thở gấp. Âm hộ cô, hồng hào và ướt át, lấp lánh dâm thủy, chảy thành dòng xuống đùi, tạo thành một vũng nhỏ trên nền đất bẩn. Mái tóc đen xõa tung, dính bết mồ hôi, nhưng ánh mắt cô vẫn sắc lạnh, đầy mưu mô, như một nữ vương sẵn sàng hy sinh thân thể để cứu Thôn Thiên đoàn.
Xung quanh cô, hơn chục gã đàn ông của thương hội Hắc Thú, những kẻ buôn bán thú dữ, từ ngựa chiến đến chó săn, cùng các loại bán nguyên thú mạnh mẽ, đứng thành vòng tròn, ánh mắt đỏ rực vì dục vọng xen lẫn sự tàn bạo. Ngụy Doãn từng mua một lô ngựa chiến nhưng chưa thể trả tiền đúng hạn, nay hắn ngã ngựa, Hắc Thú đưa ra uy hiếp không ngừng, ép hết nguồn tiền đang khủng hoảng của Thôn Thiên đoàn.
Giờ đây, họ nhìn Lý Uyển Như như một con mồi, sẵn sàng “trừng phạt” cô theo cách dâm loạn nhất mà thương hội này nổi tiếng: biến cô thành món đồ chơi cho thú.
Gã thủ lĩnh, một tên to lớn, râu rậm, tên Hắc Cẩu, bước tới, tay cầm một sợi dây thừng, cười gằn. “Con điếm Thôn Thiên! Mày nghĩ cơ thể mày đủ để trả món nợ à? Đêm nay, mày không chỉ là đồ chơi của bọn tao, mà còn của lũ thú trong chuồng này!”
Hắn chỉ tay về phía góc chuồng, nơi một con ngựa chiến đen tuyền, một con chó săn khổng lồ, một con bò đực lực lưỡng, và một con dê đực đang gầm gừ, dương vật của chúng cương cứng, đỏ rực, như đã được huấn luyện cho trò chơi bệnh hoạn này.
Lý Uyển Như, dù bị trói chặt, vẫn ngẩng đầu, nở nụ cười dâm đãng nhưng đầy quyền lực.
“Ngài Hắc Cẩu, nếu thương hội muốn trừng phạt, ta sẵn sàng chịu”
Cô nói, giọng đầy khiêu khích.
“Dù là người hay thú, ta sẽ làm tất cả để Thôn Thiên đoàn được hoãn nợ. Các ngài cứ làm đi.”
Cô cố ý dạng chân rộng hơn, để lộ âm hộ ướt át, dâm thủy chảy ròng ròng, lấp lánh dưới ánh đuốc, mùi hương dâm dục lan tỏa khiến lũ thú trong chuồng gầm gừ và đám đàn ông thở hổn hển.
Hắc Cẩu cười lớn, tiếng cười gầm vang như sấm trong chuồng thú ngột ngạt, đầy mùi phân và cỏ khô. Hắn vung tay ra hiệu, mắt lấp lánh sự tàn bạo xen lẫn dục vọng.
“Tốt! Bắt đầu với con ngựa!”
Hai gã thủ hạ, cơ bắp cuồn cuộn, mặc áo da bốc mùi mồ hôi, lôi con ngựa chiến đen tuyền đến gần. Con thú khổng lồ, lông bóng mượt, hí lên một tiếng dài, mũi phì phò, đôi mắt đỏ ngầu lấp lánh dưới ánh đuốc. Dương vật của nó, to lớn như cánh tay một gã đàn ông lực lưỡng, dài hơn một thước, đỏ rực và gân guốc, đầu khấc bóng loáng vì chất dịch rỉ ra, dựng đứng đầy uy lực, đung đưa mỗi khi con ngựa di chuyển, như một thanh vũ khí sẵn sàng tàn phá.
Chúng buộc Lý Uyển Như quỳ xuống nền đất bẩn, hai tay bị xích chặt vào cột gỗ, mông chổng cao, âm hộ hồng hào, sưng mọng, lộ ra trần trụi trước mũi con ngựa. Dâm thủy từ âm hộ cô chảy ròng ròng, lấp lánh dưới ánh sáng đỏ rực của ngọn đuốc, nhỏ giọt xuống nền đất, tạo thành một vũng ướt át, tỏa ra mùi dâm dục nồng nặc.
Đôi gò bồng căng mọng của cô rung lên theo nhịp thở gấp, đầu vú đỏ hồng cương cứng, như mời gọi sự làm nhục. Lý Uyển Như, dù bị trói, vẫn ngẩng đầu, ánh mắt sắc lạnh nhưng môi cong lên thành một nụ cười dâm đãng, như thể cô đang cố ý khơi dậy bản năng thú tính của cả con ngựa lẫn đám đàn ông.
Con ngựa chiến, ngửi thấy mùi dâm thủy nồng nặc, hí lên một tiếng vang dội, mũi phì phò, đôi chân trước đạp mạnh xuống đất, làm bụi bay mù mịt. Lưỡi nó, to và thô ráp, vươn ra, liếm mạnh vào âm hộ cô, mỗi nhát liếm như một cú đánh, khiến dâm thủy bắn tung tóe, văng lên đùi cô và nền đất. Lý Uyển Như cong người, rên lên một tiếng dâm mỹ, kéo dài.
“Ư… hư… sướng quá…!”
Tiếng rên của cô cao vút, như tiếng mèo hoang trong đêm, hòa lẫn với sự khoái lạc và đau đớn khi lưỡi con ngựa lùa sâu vào âm đạo cô, chạm đến những điểm nhạy cảm nhất. Âm hộ cô co bóp dữ dội, dâm thủy tuôn ra như suối, ướt đẫm cả mông và đùi, chảy thành dòng xuống đất, tạo thành một vũng lấp lánh dưới ánh đuốc.
Hắc Cẩu cười ha hả, tay tát mạnh vào cặp mông tròn lẳn của cô, tạo tiếng “chát” vang dội, để lại vết đỏ rực trên làn da trắng ngần. Lý Uyển Như rên lớn hơn, “A… hư… mạnh nữa…!” cơ thể cô run rẩy, ngực nảy nở dữ dội, đầu nhũ đung đưa như muốn mời gọi thêm sự tàn bạo.
Đám đàn ông xung quanh cười ầm lên, tiếng cười tục tĩu vang vọng, vài gã cởi phăng quần, để lộ dương vật cương cứng, từ dài ngoằng đến ngắn nhưng dày, tay vuốt ve điên cuồng, mắt đỏ ngầu vì dục vọng khi nhìn cảnh con ngựa liếm âm hộ cô.
Hắc Cẩu, không chờ thêm, ra lệnh cho hai gã thủ hạ dẫn con ngựa tiến sát hơn. Con thú, như đã được huấn luyện cho trò chơi bệnh hoạn này, hí lên một tiếng, dương vật khổng lồ của nó cọ sát vào đùi cô, để lại vệt chất dịch nóng hổi. Chúng kéo cô quỳ thấp hơn, mông chổng cao, âm hộ lộ ra hoàn toàn, sưng mọng và ướt át, sẵn sàng cho sự xâm nhập. Con ngựa, bị kích thích bởi mùi dâm thủy, đạp chân trước, rồi bất ngờ thúc mạnh dương vật vào.
Đầu khấc to lớn, đỏ rực, xâm nhập âm đạo cô, xé toạc lối vào hẹp, khiến Lý Uyển Như hét lên một tiếng rên dâm loạn:
“Nhanh hơn… aah… nữa… ưh… sắp… sắp rồi… aaah… aaaaahh…!”
Tiếng rên của cô vừa đau đớn vừa khoái lạc, vang vọng cả chuồng thú, như muốn kích thích cả đám đàn ông và lũ thú xung quanh.
Dương vật con ngựa, to như cánh tay, dài ngoằng, đâm sâu vào âm đạo cô, chạm đến tận tử cung, khiến cô cong người, lưng uốn thành một đường cong hoàn mỹ. Mỗi cú thúc của con thú như một nhát búa, tàn phá âm đạo cô, khiến môi âm hộ sưng đỏ, co bóp điên cuồng quanh dương vật khổng lồ.
Dâm thủy bắn ra tung tóe, hòa lẫn với chất dịch từ đầu khấc con ngựa, chảy thành dòng xuống đùi cô, ướt đẫm cả nền đất. Tử cung cô, bị đầu khấc to lớn đâm vào, đau rát nhưng cũng kích thích đến cực điểm, khiến cô rên không ngừng:
“Không… không… aaah… aaah… aaa… aaaah… aahh… aaaaaaaaaa…!!”
Tiếng rên của cô lúc cao vút, lúc trầm đục, như một bản nhạc dâm dục, hòa lẫn với tiếng hí của con ngựa và tiếng gầm gừ của đám đàn ông.
Con ngựa, như bị kích thích bởi tiếng rên và mùi dâm thủy, càng thúc mạnh hơn, mỗi cú đẩy khiến cơ thể cô rung lên dữ dội, ngực nảy nở, đầu nhũ đỏ rực đung đưa. Âm đạo cô, dù bị tàn phá, vẫn co bóp chặt quanh dương vật con thú, như muốn nuốt trọn nó. Dâm thủy tuôn ra không ngừng, ướt đẫm cả mông cô, chảy thành vũng lớn trên sàn, mùi dâm dục nồng nặc lan tỏa, khiến một gã thủ hạ gần đó không kìm được, phóng tinh ngay tại chỗ, tinh dịch bắn lên nền đất.
Hắc Cẩu, mắt đỏ ngầu, bước tới, tay tát mạnh vào ngực cô, khiến đầu nhũ đỏ rực rung lên, để lại vết đỏ trên làn da trắng ngần.
“Con điếm dâm đãng! Sướng với con ngựa thế à?” hắn gầm gừ, nhét dương vật của mình vào miệng cô, lấp đầy cổ họng. Lý Uyển Như ngậm lấy, lưỡi cô quấn quanh đầu khấc, liếm sạch chất dịch, tiếng “chụt chụt” dâm dục xen lẫn tiếng rên nghẹn ngào, “Ưm… ưm…!” Nước dãi rỉ ra khóe môi, chảy xuống cằm, hòa lẫn với dâm thủy và mồ hôi trên cơ thể cô.
Đám đàn ông xung quanh, điên cuồng vì cảnh tượng, lao vào gần hơn. Một gã béo lùn, dương vật ngắn nhưng dày, sờ soạng mông Lý Uyển Như, ngón tay lùa vào hậu môn cô, khiến cô rên lên nghẹn ngào, “Ư… hư…!” trong khi con ngựa vẫn thúc liên hồi, tàn phá âm đạo và tử cung cô. Tinh dịch con ngựa, nóng hổi và đặc quánh, bắn ra, tràn đầy âm đạo cô, chảy ngược ra ngoài, hòa lẫn với dâm thủy, tạo thành một thứ hỗn hợp dâm dục lấp lánh trên đùi cô.
Cô rên lớn, “A… hư… đầy quá…!” cơ thể run rẩy, xụi lợ, cô cũng đạt cao triều với dương vật của một con ngựa trong người.
Sau hàng giờ, khi con ngựa cuối cùng cũng rút ra, để lại âm hộ cô sưng đỏ, rỉ tinh dịch và dâm thủy, Lý Uyển Như gục xuống nền đất, thở hổn hển, cơ thể ướt đẫm, tóc dính bết.
Không dừng lại, Hắc Cẩu gầm lên, mắt lấp lánh sự tàn bạo, vung tay ra hiệu.
“Thả con chó săn ra! Để con điếm này biết thế nào là bị thú chơi thật sự!”
Hai gã thủ hạ, cơ bắp cuồn cuộn, lôi một con chó săn khổng lồ từ góc chuồng. Con thú lông đen bóng, cơ thể lực lưỡng, đôi mắt đỏ rực như than, gầm gừ trong cổ họng, mũi phì phò ngửi thấy mùi dâm dục trong không khí. Dương vật của nó, đỏ rực và cứng như sắt, dài chừng một gang tay, đầu khấc bóng loáng vì chất dịch rỉ ra, nhưng đặc biệt là phần nút lẹo ở gốc, một khối thịt sưng to, thô ráp, đỏ hồng, phình ra như quả táo nhỏ, sẵn sàng khóa chặt bất kỳ thứ gì nó xâm nhập.
Lý Uyển Như, đã được cởi xích nơi tay, được chúng kéo nằm ngửa trên một đống cỏ khô bẩn thỉu, hai chân giang rộng chờ đón màn tiếp theo, để lộ âm hộ sưng mọng, đỏ hồng vì bị kích thích từ màn trước với con ngựa. Dâm thủy chảy ròng ròng đi kèm tinh dịch ngựa đầy trong bụng, lấp lánh dưới ánh đuốc, nhỏ giọt xuống cỏ khô, tạo thành một vũng ướt át, tỏa ra mùi dâm dục nồng nặc khiến con chó săn gầm gừ dữ hơn.
Đôi gò bồng căng mọng của cô rung lên theo nhịp thở gấp, đầu nhũ đỏ rực cương cứng, như mời gọi sự tàn phá. Cô ngẩng đầu, ánh mắt sắc lạnh nhưng môi cong lên thành một nụ cười dâm đãng, như thể đang thách thức cả con thú lẫn đám đàn ông.
“Ngài Hắc Cẩu, con chó của ngài mạnh không? Ta sẵn sàng chịu phạt.”
Con chó săn, bị kích thích bởi mùi dâm thủy và tiếng rên dâm loạn, gầm gừ, chân trước đạp mạnh xuống cỏ khô, rồi bất ngờ nhảy lên, dương vật đỏ rực đâm thẳng vào âm hộ cô. Đầu khấc trơn tru xâm nhập dễ dàng nhờ dâm thủy ướt át, nhưng khi phần nút lẹo sưng to ở gốc chạm vào mép âm hộ, Lý Uyển Như hét lên, tiếng rên vừa đau đớn vừa khoái lạc.
“A… Ưm… to quá ... Ah... ah... sướng quá…!”
Khối thịt thô ráp, đỏ hồng, ép chặt vào lối vào hẹp của âm đạo cô, xé toạc các cơ, khiến cô cong người, lưng uốn thành một đường cong hoàn mỹ. Dâm thủy bắn ra tung tóe, hòa lẫn với chất dịch từ dương vật con chó, chảy thành dòng xuống cỏ khô, tạo thành một vũng lấp lánh.
Con chó, như bị kích thích đến điên cuồng, thúc liên hồi, mỗi cú đẩy khiến dương vật nó lùa sâu hơn, đầu khấc chạm đến tử cung cô, trong khi nút lẹo sưng to dần, khóa chặt âm đạo cô, khiến cô rên lớn.
“Ư… hư… kẹt rồi ... Ah... ah... đau quá… xé nát ta…!”
Tiếng rên dâm loạn, cao vút, vang vọng cả chuồng thú, hòa lẫn với tiếng gầm gừ của con chó và tiếng hí hửng của đám đàn ông. Âm đạo Lý Uyển Như, bị nút lẹo tàn phá, co bóp điên cuồng, như muốn nuốt trọn dương vật con thú, nhưng cũng đau rát vì bị ép căng đến cực hạn. Dâm thủy tuôn ra không ngừng, ướt đẫm cả lông con chó, chảy thành vũng lớn trên cỏ khô, mùi dâm dục nồng nặc lan tỏa, khiến một gã thủ hạ gần đó không kìm được, phóng tinh ngay tại chỗ, tinh dịch bắn lên nền đất.
Con chó săn, bị khóa chặt bởi nút lẹo, không thể rút ra, chỉ có thể thúc mạnh hơn, mỗi cú đẩy khiến âm đạo cô căng phồng, tử cung bị ép đến đau rát nhưng cũng kích thích đến cực điểm. Lý Uyển Như rên không ngừng:
“Ưm… a… aah… aaah… n-… ưh… trời ơi… sắp… chết mất…”
Bỗng con chó, như bị bản năng điều khiển, giật mạnh người về sau, cố thoát ra khỏi cái kẹp chặt của âm đạo cô. Nút lẹo sưng phồng, khóa chặt hai cơ thể, không cho nó rút ra. Nó gầm gừ, lồng lộn, chân sau đạp mạnh, kéo Lý Uyển Như xềnh xệch trên cỏ khô. Cô bị lôi đi, cơ thể trượt trên mặt đất, cỏ khô và bùn đất dính đầy mông và lưng. Tiếng rên của cô vang lên, vừa đau đớn vừa kích thích tột độ:
“Ư… hư… kẹt rồi… lôi ta… xé nát ta…!”
Mỗi cú giật của con chó khiến âm đạo cô căng phồng, nút lẹo cọ xát dữ dội, vừa đau rát vừa khiến cô rên rỉ điên cuồng. Vài gã đứng gần đó tấm tắc khen hay, không ngừng bình phẩm:
“Mẹ nó, con điếm này giống chó cái hơn cả loài chó!”
Con chó tiếp tục lồng lộn, kéo cô thêm vài mét trên mặt đất gồ ghề, khiến mông cô cọ sát đến đỏ rực. Âm đạo cô co bóp dữ dội, như muốn nuốt trọn dương vật con thú, nhưng nút lẹo vẫn khóa chặt, không cho hai cơ thể tách rời. Cô rên lớn, giọng lạc đi:
“Aaa… aahh… kh… không được… nó… sâu… sâu quá rồi…!”
Sau hàng chục phút, khi nút lẹo cuối cùng co lại, con chó rút ra, tinh dịch đặc quánh bắn đầy âm đạo cô, tràn ra ngoài, hòa với dâm thủy, chảy thành dòng trên cỏ. Lý Uyển Như gục xuống, thở hổn hển, cơ thể ướt đẫm, âm hộ sưng đỏ, đầy tinh dịch và đất cát. Cô ngẩng đầu, nhìn Hắc Cẩu, nở nụ cười dâm đãng nhưng đầy mưu mô.
Tiếng rên lúc cao vút, lúc trầm đục, như một bản nhạc dâm dục, khiến đám đàn ông xung quanh càng điên cuồng.
Sau hàng chục phút, khi nút lẹo cuối cùng cũng co lại, con chó rút ra, tinh dịch nóng hổi, đặc quánh, bắn đầy âm đạo cô, tràn ngược ra ngoài, hòa lẫn với dâm thủy, chảy thành dòng xuống cỏ khô. Lý Uyển Như gục xuống, thở hổn hển, cơ thể ướt đẫm, âm hộ sưng đỏ, rỉ tinh dịch và dâm thủy. Cô ngẩng đầu, nhìn Hắc Cẩu, nở nụ cười dâm đãng nhưng đầy mưu mô. “Ngài Hắc Cẩu… con chó của ngài thật mạnh. Thương hội ngài hài lòng chưa? Thôn Thiên đoàn sẽ trả nợ, nhưng ta… sẵn sàng quay lại, nếu ngài muốn.”
…
Sâu trong hang động tối tăm của Huyền Trùng hội, không khí nặng nề, ẩm ướt, nồng nặc mùi mật trùng ngọt ngấy hòa quyện với hơi thở tanh tưởi của côn trùng. Tiếng vo ve đinh tai nhức óc từ hàng ngàn con ong lớn cỡ bàn tay vang vọng, như một bản nhạc ma quái.
Ánh sáng vàng đục từ những tổ ong khổng lồ treo lơ lửng trên trần đá chiếu lên cơ thể trần truồng của Lý Uyển Như. Cô bị trói chặt trên một bệ đá, phủ đầy rêu xanh và chất nhầy côn trùng, lấp lánh như da rắn.
Hai tay và hai chân cô bị khóa bằng dây tơ trùng, dai như thép, kéo căng thành hình chữ X, để lộ âm hộ sưng mọng, đỏ rực, dâm thủy rỉ ra thành dòng, bốc hơi thành làn khói vàng mờ ảo dưới ánh sáng ma quái.
Đôi gò bồng căng tròn, đầu nhũ cương cứng, lấp lánh lớp mật trùng bôi lên, tỏa mùi ngọt ngào khiến cơ thể cô co giật nhẹ, rên rỉ:
“Ư… hư… ngọt quá… ngon thật đấy!”
Mái tóc đen bết mồ hôi dính chặt vào khuôn mặt, nụ cười dâm đãng xen lẫn mưu mô.
Xung quanh bệ đá, hơn hai chục thành viên Huyền Trùng hội, từ thủ lĩnh đến đám tay sai bí thuật, đứng thành vòng tròn, áo choàng tơ trùng lấp lánh như vảy côn trùng, mặt nạ vỏ sọ ong che kín khuôn mặt, chỉ lộ đôi mắt đỏ rực cháy bỏng dục vọng.
Bọn hắn mấp máy môi bằng thứ ngôn ngữ kỳ quái, như thể đang giao tiếp với đàn ong. Hàng chục con ong, to như nắm tay, vòi chích dài và gân guốc, lượn lờ quanh bệ đá, tiếng vo ve như lời đe dọa tử thần. Ở góc hang, ong chúa, thân to như đầu người, đôi cánh rung lên như sấm, vòi chích lấp lánh ánh vàng, gầm gừ chờ đợi. Ngụy Doãn theo hợp đồng sẽ cung cấp nô lệ lượng lớn để làm nơi cấy trứng cho ong, nhưng sau khi hắn ngã ngựa, trại nô lệ kia biến mất không chút tung tích, để giờ đây Lý Uyển Như phải thay thế đền bù hợp đồng.
Trùng Vương, gã thủ lĩnh lùn tịt, mắt lấp lánh ánh vàng như mắt côn trùng, bước tới, tay cầm một lọ mật trùng tỏa khói vàng huyền ảo.
“Con điếm Thôn Thiên!”
Hắn gằn, giọng gằn đầy nhục dục.
“Mày muốn chuộc nợ? Thì để tử cung mày ủ trứng cho ong chúa của tao!”
Hắn đổ lọ mật trùng lên cơ thể cô, từ ngực xuống âm hộ. Mật thấm vào da, nóng rực như lửa, khiến Lý Uyển Như cong người, rên lên một tiếng dâm mỹ:
“... Ah... ah... Nóng… đốt cháy ta…!”
Dâm thủy tuôn ra như suối, hòa lẫn với mật trùng, chảy thành vũng trên bệ đá, bốc hơi thành khói vàng. Đầu nhũ cô cương cứng, lấp lánh, như muốn nứt ra dưới tác động của mật.
Hắn vung tay ra hiệu, giọng gầm: “Thả ong!”
Hàng chục con ong ma thuật lao tới, vòi chích gân guốc cọ sát vào da cô. Một con ong, thân ánh vàng, đâm vòi chích vào âm hộ cô, bơm mật kích dục lạnh buốt. Cô hét lên,
“Aaa… aahh… kh… không được… nó… sâu… sâu quá rồi…!”
Vòi chích lùa vào âm đạo, cọ sát thành âm hộ sưng đỏ, khiến dâm thủy bắn tung tóe, văng lên bệ đá. Một con ong khác chích nhẹ vào đầu nhũ, khiến cô cong người, rên lớn:
“Ư… ngực ta… sướng…!”
Dâm thủy và chất nhầy lấp lánh, chảy thành dòng, hòa lẫn với ánh sáng vàng của hang động.
Ong chúa ma thuật lượn tới, vòi chích to như ngón tay, gân guốc và lấp lánh, đâm mạnh vào âm đạo cô, xé toạc lối vào hẹp, chạm tận tử cung. Cô hét lên:
“Nhanh hơn… aah… nữa… ưh… sắp… sắp rồi… aaah… aaaaahh…!”
Ong chúa bơm một luồng chất nhầy đặc sệt, chứa hàng trăm quả trứng nhỏ, lấp lánh như ngọc trai, vào tử cung cô. Bụng cô phình to dần, căng tròn như mang thai, da bụng lấp lánh dưới ánh sáng vàng, các đường gân nổi lên như sắp nứt. Mỗi quả trứng cọ sát vào thành tử cung, tạo cảm giác đau rát xen khoái lạc tột độ. Cô rên không ngừng:
“A… đầy quá… trứng…!”
Dâm thủy và chất nhầy bắn ra, ướt đẫm bệ đá, lấp lánh như dòng suối vàng.
Ba ngày sau, trong hang động u ám của Huyền Trùng hội, không khí ngột ngạt, nồng nặc mùi mật trùng ngọt ngấy hòa quyện với hơi tanh của chất nhầy côn trùng. Ánh sáng vàng đục từ những tổ ong khổng lồ treo trên trần đá chiếu xuống, tạo bóng đổ ma quái lên bệ đá sinh học, nơi Lý Uyển Như nằm trần truồng, cơ thể lấp lánh mồ hôi và chất nhầy. Bụng cô phình to bất thường, căng tròn như mang thai tháng cuối, da bụng mỏng manh đến mức gần trong suốt, lộ rõ những đường gân xanh tím nổi lên, rung động theo từng cơn co bóp tử cung.
Mỗi chuyển động khiến bụng cô lắc lư, như chứa đựng một đàn côn trùng sống đang ngoe nguẩy bên trong. Âm hộ cô sưng đỏ, mọng rực, rỉ đầy dâm thủy hòa lẫn với mật trùng, chảy thành dòng đặc sệt xuống bệ đá, bốc hơi thành làn khói vàng mờ ảo.
Đôi gò bồng căng mọng, đầu nhũ đỏ rực, lấp lánh lớp mật trùng, đầy những vết chích nhỏ li ti, như dấu ấn của nghi thức tàn bạo. Hai bầu vú vốn đã to, sau khi bị vài con ong chích thì cặp vú càng sưng to hơn nữa, hai đầu vú hồng hào như hạt đậu giờ đây to bằng đầu ngón tay.
Trùng Vương, gã thủ lĩnh lùn tịt, mắt lấp lánh ánh vàng như mắt côn trùng, bước tới, tay cầm lấy vài viên nguyên thạch, để lên trận pháp khắc chằng chịt chú văn. Ánh sáng trận pháp lóe lên, khiến tử cung Lý Uyển Như co bóp dữ dội, như bị một bàn tay vô hình bóp chặt. Cô cong người, lưng uốn thành một đường cong hoàn mỹ, hét lớn:
“A… hư… đẻ rồi…!”
Dâm thủy và chất nhầy bắn tung tóe, lấp lánh như ngọc trai dưới ánh sáng vàng. Từng quả trứng ong, to gần bằng nắm tay, tròn và trơn nhầy, lấp lánh ánh bạc, bắt đầu trào ra từ âm hộ cô. Mỗi quả trứng lăn qua lối vào hẹp của âm đạo, cọ sát vào thành âm hộ sưng đỏ, khiến cô run rẩy dữ dội, cơ thể co giật như bị điện giật. Cảm giác đau rát xen lẫn khoái lạc tột độ khiến cô rên rỉ không ngừng:
“Ư… hư… sướng quá… xé nát ta…!”
Mỗi quả trứng rời khỏi tử cung, trượt qua âm đạo, tạo ra tiếng “chụt chụt” dâm dục, như thể âm hộ cô đang nuốt ngược rồi nhả ra từng quả ngọc trai sống. Dâm thủy tuôn ra như suối, hòa lẫn với chất nhầy đặc sệt từ trứng, chảy thành dòng xuống bệ đá, tạo thành một vũng lớn lấp lánh, phản chiếu ánh sáng vàng ma mị.
Bụng Lý Uyển Như, vẫn phình to, rung động mỗi khi một quả trứng trào ra, như một sinh vật sống đang dần xẹp xuống. Các đường gân trên bụng nổi rõ hơn, da căng đến mức như sắp nứt, mỗi cơn co bóp khiến cô không ngừng hét lớn.
Từng quả trứng, lấp lánh như đá quý, lăn xuống bệ đá, chồng chất thành một đống nhỏ, tỏa ánh sáng bạc xen vàng, như một kho báu kinh dị. Một số quả trứng, còn dính chất nhầy, dính chặt vào mép âm hộ cô, khiến cô phải rặn mạnh, âm đạo co bóp dữ dội, dâm thủy bắn ra tung tóe, văng lên cả ngực và mặt cô. Tiếng rên của cô lúc cao vút, lúc trầm khàn, như một bản giao hưởng dâm loạn, hòa lẫn với tiếng vo ve của đàn ong và tiếng tụng chú văn của đám thành viên.
Sau hàng giờ vất vả, khi hơn trăm quả trứng đã trào ra, bụng Lý Uyển Như xẹp dần, nhưng vẫn căng tức, đầy chất nhầy và dâm thủy. Âm hộ cô sưng đỏ, rỉ đầy chất lỏng dâm dục, lấp lánh như ngọc trai.
Cơ thể cô ướt đẫm, ngực đầy dấu chích đỏ rực, đầu nhũ cương cứng, lấp lánh mật trùng. Cô gục xuống bệ đá, thở hổn hển, cơ thể run rẩy vì kiệt sức và khoái lạc. Nhưng cô ngẩng đầu, ánh mắt quyến rũ trên gương mặt phờ phạc vì mệt mỏi.
Cô nhìn thẳng vào Trùng Vương, giọng khàn nhưng đầy thách thức: “Ngài Trùng Vương… trứng của ngài đã nở trong ta, từng quả một. Huyền Trùng hội đã hài lòng chưa? Thôn Thiên doãn đã thanh toán toàn bộ hợp đồng, hay ta phải… đẻ thêm cho ngài xem?”
Xung quanh cô, hơn chục gã đàn ông của thương hội Hắc Thú, những kẻ buôn bán thú dữ, từ ngựa chiến đến chó săn, cùng các loại bán nguyên thú mạnh mẽ, đứng thành vòng tròn, ánh mắt đỏ rực vì dục vọng xen lẫn sự tàn bạo. Ngụy Doãn từng mua một lô ngựa chiến nhưng chưa thể trả tiền đúng hạn, nay hắn ngã ngựa, Hắc Thú đưa ra uy hiếp không ngừng, ép hết nguồn tiền đang khủng hoảng của Thôn Thiên đoàn.
Giờ đây, họ nhìn Lý Uyển Như như một con mồi, sẵn sàng “trừng phạt” cô theo cách dâm loạn nhất mà thương hội này nổi tiếng: biến cô thành món đồ chơi cho thú.
Gã thủ lĩnh, một tên to lớn, râu rậm, tên Hắc Cẩu, bước tới, tay cầm một sợi dây thừng, cười gằn. “Con điếm Thôn Thiên! Mày nghĩ cơ thể mày đủ để trả món nợ à? Đêm nay, mày không chỉ là đồ chơi của bọn tao, mà còn của lũ thú trong chuồng này!”
Hắn chỉ tay về phía góc chuồng, nơi một con ngựa chiến đen tuyền, một con chó săn khổng lồ, một con bò đực lực lưỡng, và một con dê đực đang gầm gừ, dương vật của chúng cương cứng, đỏ rực, như đã được huấn luyện cho trò chơi bệnh hoạn này.
Lý Uyển Như, dù bị trói chặt, vẫn ngẩng đầu, nở nụ cười dâm đãng nhưng đầy quyền lực.
“Ngài Hắc Cẩu, nếu thương hội muốn trừng phạt, ta sẵn sàng chịu”
Cô nói, giọng đầy khiêu khích.
“Dù là người hay thú, ta sẽ làm tất cả để Thôn Thiên đoàn được hoãn nợ. Các ngài cứ làm đi.”
Cô cố ý dạng chân rộng hơn, để lộ âm hộ ướt át, dâm thủy chảy ròng ròng, lấp lánh dưới ánh đuốc, mùi hương dâm dục lan tỏa khiến lũ thú trong chuồng gầm gừ và đám đàn ông thở hổn hển.
Hắc Cẩu cười lớn, tiếng cười gầm vang như sấm trong chuồng thú ngột ngạt, đầy mùi phân và cỏ khô. Hắn vung tay ra hiệu, mắt lấp lánh sự tàn bạo xen lẫn dục vọng.
“Tốt! Bắt đầu với con ngựa!”
Hai gã thủ hạ, cơ bắp cuồn cuộn, mặc áo da bốc mùi mồ hôi, lôi con ngựa chiến đen tuyền đến gần. Con thú khổng lồ, lông bóng mượt, hí lên một tiếng dài, mũi phì phò, đôi mắt đỏ ngầu lấp lánh dưới ánh đuốc. Dương vật của nó, to lớn như cánh tay một gã đàn ông lực lưỡng, dài hơn một thước, đỏ rực và gân guốc, đầu khấc bóng loáng vì chất dịch rỉ ra, dựng đứng đầy uy lực, đung đưa mỗi khi con ngựa di chuyển, như một thanh vũ khí sẵn sàng tàn phá.
Chúng buộc Lý Uyển Như quỳ xuống nền đất bẩn, hai tay bị xích chặt vào cột gỗ, mông chổng cao, âm hộ hồng hào, sưng mọng, lộ ra trần trụi trước mũi con ngựa. Dâm thủy từ âm hộ cô chảy ròng ròng, lấp lánh dưới ánh sáng đỏ rực của ngọn đuốc, nhỏ giọt xuống nền đất, tạo thành một vũng ướt át, tỏa ra mùi dâm dục nồng nặc.
Đôi gò bồng căng mọng của cô rung lên theo nhịp thở gấp, đầu vú đỏ hồng cương cứng, như mời gọi sự làm nhục. Lý Uyển Như, dù bị trói, vẫn ngẩng đầu, ánh mắt sắc lạnh nhưng môi cong lên thành một nụ cười dâm đãng, như thể cô đang cố ý khơi dậy bản năng thú tính của cả con ngựa lẫn đám đàn ông.
Con ngựa chiến, ngửi thấy mùi dâm thủy nồng nặc, hí lên một tiếng vang dội, mũi phì phò, đôi chân trước đạp mạnh xuống đất, làm bụi bay mù mịt. Lưỡi nó, to và thô ráp, vươn ra, liếm mạnh vào âm hộ cô, mỗi nhát liếm như một cú đánh, khiến dâm thủy bắn tung tóe, văng lên đùi cô và nền đất. Lý Uyển Như cong người, rên lên một tiếng dâm mỹ, kéo dài.
“Ư… hư… sướng quá…!”
Tiếng rên của cô cao vút, như tiếng mèo hoang trong đêm, hòa lẫn với sự khoái lạc và đau đớn khi lưỡi con ngựa lùa sâu vào âm đạo cô, chạm đến những điểm nhạy cảm nhất. Âm hộ cô co bóp dữ dội, dâm thủy tuôn ra như suối, ướt đẫm cả mông và đùi, chảy thành dòng xuống đất, tạo thành một vũng lấp lánh dưới ánh đuốc.
Hắc Cẩu cười ha hả, tay tát mạnh vào cặp mông tròn lẳn của cô, tạo tiếng “chát” vang dội, để lại vết đỏ rực trên làn da trắng ngần. Lý Uyển Như rên lớn hơn, “A… hư… mạnh nữa…!” cơ thể cô run rẩy, ngực nảy nở dữ dội, đầu nhũ đung đưa như muốn mời gọi thêm sự tàn bạo.
Đám đàn ông xung quanh cười ầm lên, tiếng cười tục tĩu vang vọng, vài gã cởi phăng quần, để lộ dương vật cương cứng, từ dài ngoằng đến ngắn nhưng dày, tay vuốt ve điên cuồng, mắt đỏ ngầu vì dục vọng khi nhìn cảnh con ngựa liếm âm hộ cô.
Hắc Cẩu, không chờ thêm, ra lệnh cho hai gã thủ hạ dẫn con ngựa tiến sát hơn. Con thú, như đã được huấn luyện cho trò chơi bệnh hoạn này, hí lên một tiếng, dương vật khổng lồ của nó cọ sát vào đùi cô, để lại vệt chất dịch nóng hổi. Chúng kéo cô quỳ thấp hơn, mông chổng cao, âm hộ lộ ra hoàn toàn, sưng mọng và ướt át, sẵn sàng cho sự xâm nhập. Con ngựa, bị kích thích bởi mùi dâm thủy, đạp chân trước, rồi bất ngờ thúc mạnh dương vật vào.
Đầu khấc to lớn, đỏ rực, xâm nhập âm đạo cô, xé toạc lối vào hẹp, khiến Lý Uyển Như hét lên một tiếng rên dâm loạn:
“Nhanh hơn… aah… nữa… ưh… sắp… sắp rồi… aaah… aaaaahh…!”
Tiếng rên của cô vừa đau đớn vừa khoái lạc, vang vọng cả chuồng thú, như muốn kích thích cả đám đàn ông và lũ thú xung quanh.
Dương vật con ngựa, to như cánh tay, dài ngoằng, đâm sâu vào âm đạo cô, chạm đến tận tử cung, khiến cô cong người, lưng uốn thành một đường cong hoàn mỹ. Mỗi cú thúc của con thú như một nhát búa, tàn phá âm đạo cô, khiến môi âm hộ sưng đỏ, co bóp điên cuồng quanh dương vật khổng lồ.
Dâm thủy bắn ra tung tóe, hòa lẫn với chất dịch từ đầu khấc con ngựa, chảy thành dòng xuống đùi cô, ướt đẫm cả nền đất. Tử cung cô, bị đầu khấc to lớn đâm vào, đau rát nhưng cũng kích thích đến cực điểm, khiến cô rên không ngừng:
“Không… không… aaah… aaah… aaa… aaaah… aahh… aaaaaaaaaa…!!”
Tiếng rên của cô lúc cao vút, lúc trầm đục, như một bản nhạc dâm dục, hòa lẫn với tiếng hí của con ngựa và tiếng gầm gừ của đám đàn ông.
Con ngựa, như bị kích thích bởi tiếng rên và mùi dâm thủy, càng thúc mạnh hơn, mỗi cú đẩy khiến cơ thể cô rung lên dữ dội, ngực nảy nở, đầu nhũ đỏ rực đung đưa. Âm đạo cô, dù bị tàn phá, vẫn co bóp chặt quanh dương vật con thú, như muốn nuốt trọn nó. Dâm thủy tuôn ra không ngừng, ướt đẫm cả mông cô, chảy thành vũng lớn trên sàn, mùi dâm dục nồng nặc lan tỏa, khiến một gã thủ hạ gần đó không kìm được, phóng tinh ngay tại chỗ, tinh dịch bắn lên nền đất.
Hắc Cẩu, mắt đỏ ngầu, bước tới, tay tát mạnh vào ngực cô, khiến đầu nhũ đỏ rực rung lên, để lại vết đỏ trên làn da trắng ngần.
“Con điếm dâm đãng! Sướng với con ngựa thế à?” hắn gầm gừ, nhét dương vật của mình vào miệng cô, lấp đầy cổ họng. Lý Uyển Như ngậm lấy, lưỡi cô quấn quanh đầu khấc, liếm sạch chất dịch, tiếng “chụt chụt” dâm dục xen lẫn tiếng rên nghẹn ngào, “Ưm… ưm…!” Nước dãi rỉ ra khóe môi, chảy xuống cằm, hòa lẫn với dâm thủy và mồ hôi trên cơ thể cô.
Đám đàn ông xung quanh, điên cuồng vì cảnh tượng, lao vào gần hơn. Một gã béo lùn, dương vật ngắn nhưng dày, sờ soạng mông Lý Uyển Như, ngón tay lùa vào hậu môn cô, khiến cô rên lên nghẹn ngào, “Ư… hư…!” trong khi con ngựa vẫn thúc liên hồi, tàn phá âm đạo và tử cung cô. Tinh dịch con ngựa, nóng hổi và đặc quánh, bắn ra, tràn đầy âm đạo cô, chảy ngược ra ngoài, hòa lẫn với dâm thủy, tạo thành một thứ hỗn hợp dâm dục lấp lánh trên đùi cô.
Cô rên lớn, “A… hư… đầy quá…!” cơ thể run rẩy, xụi lợ, cô cũng đạt cao triều với dương vật của một con ngựa trong người.
Sau hàng giờ, khi con ngựa cuối cùng cũng rút ra, để lại âm hộ cô sưng đỏ, rỉ tinh dịch và dâm thủy, Lý Uyển Như gục xuống nền đất, thở hổn hển, cơ thể ướt đẫm, tóc dính bết.
Không dừng lại, Hắc Cẩu gầm lên, mắt lấp lánh sự tàn bạo, vung tay ra hiệu.
“Thả con chó săn ra! Để con điếm này biết thế nào là bị thú chơi thật sự!”
Hai gã thủ hạ, cơ bắp cuồn cuộn, lôi một con chó săn khổng lồ từ góc chuồng. Con thú lông đen bóng, cơ thể lực lưỡng, đôi mắt đỏ rực như than, gầm gừ trong cổ họng, mũi phì phò ngửi thấy mùi dâm dục trong không khí. Dương vật của nó, đỏ rực và cứng như sắt, dài chừng một gang tay, đầu khấc bóng loáng vì chất dịch rỉ ra, nhưng đặc biệt là phần nút lẹo ở gốc, một khối thịt sưng to, thô ráp, đỏ hồng, phình ra như quả táo nhỏ, sẵn sàng khóa chặt bất kỳ thứ gì nó xâm nhập.
Lý Uyển Như, đã được cởi xích nơi tay, được chúng kéo nằm ngửa trên một đống cỏ khô bẩn thỉu, hai chân giang rộng chờ đón màn tiếp theo, để lộ âm hộ sưng mọng, đỏ hồng vì bị kích thích từ màn trước với con ngựa. Dâm thủy chảy ròng ròng đi kèm tinh dịch ngựa đầy trong bụng, lấp lánh dưới ánh đuốc, nhỏ giọt xuống cỏ khô, tạo thành một vũng ướt át, tỏa ra mùi dâm dục nồng nặc khiến con chó săn gầm gừ dữ hơn.
Đôi gò bồng căng mọng của cô rung lên theo nhịp thở gấp, đầu nhũ đỏ rực cương cứng, như mời gọi sự tàn phá. Cô ngẩng đầu, ánh mắt sắc lạnh nhưng môi cong lên thành một nụ cười dâm đãng, như thể đang thách thức cả con thú lẫn đám đàn ông.
“Ngài Hắc Cẩu, con chó của ngài mạnh không? Ta sẵn sàng chịu phạt.”
Con chó săn, bị kích thích bởi mùi dâm thủy và tiếng rên dâm loạn, gầm gừ, chân trước đạp mạnh xuống cỏ khô, rồi bất ngờ nhảy lên, dương vật đỏ rực đâm thẳng vào âm hộ cô. Đầu khấc trơn tru xâm nhập dễ dàng nhờ dâm thủy ướt át, nhưng khi phần nút lẹo sưng to ở gốc chạm vào mép âm hộ, Lý Uyển Như hét lên, tiếng rên vừa đau đớn vừa khoái lạc.
“A… Ưm… to quá ... Ah... ah... sướng quá…!”
Khối thịt thô ráp, đỏ hồng, ép chặt vào lối vào hẹp của âm đạo cô, xé toạc các cơ, khiến cô cong người, lưng uốn thành một đường cong hoàn mỹ. Dâm thủy bắn ra tung tóe, hòa lẫn với chất dịch từ dương vật con chó, chảy thành dòng xuống cỏ khô, tạo thành một vũng lấp lánh.
Con chó, như bị kích thích đến điên cuồng, thúc liên hồi, mỗi cú đẩy khiến dương vật nó lùa sâu hơn, đầu khấc chạm đến tử cung cô, trong khi nút lẹo sưng to dần, khóa chặt âm đạo cô, khiến cô rên lớn.
“Ư… hư… kẹt rồi ... Ah... ah... đau quá… xé nát ta…!”
Tiếng rên dâm loạn, cao vút, vang vọng cả chuồng thú, hòa lẫn với tiếng gầm gừ của con chó và tiếng hí hửng của đám đàn ông. Âm đạo Lý Uyển Như, bị nút lẹo tàn phá, co bóp điên cuồng, như muốn nuốt trọn dương vật con thú, nhưng cũng đau rát vì bị ép căng đến cực hạn. Dâm thủy tuôn ra không ngừng, ướt đẫm cả lông con chó, chảy thành vũng lớn trên cỏ khô, mùi dâm dục nồng nặc lan tỏa, khiến một gã thủ hạ gần đó không kìm được, phóng tinh ngay tại chỗ, tinh dịch bắn lên nền đất.
Con chó săn, bị khóa chặt bởi nút lẹo, không thể rút ra, chỉ có thể thúc mạnh hơn, mỗi cú đẩy khiến âm đạo cô căng phồng, tử cung bị ép đến đau rát nhưng cũng kích thích đến cực điểm. Lý Uyển Như rên không ngừng:
“Ưm… a… aah… aaah… n-… ưh… trời ơi… sắp… chết mất…”
Bỗng con chó, như bị bản năng điều khiển, giật mạnh người về sau, cố thoát ra khỏi cái kẹp chặt của âm đạo cô. Nút lẹo sưng phồng, khóa chặt hai cơ thể, không cho nó rút ra. Nó gầm gừ, lồng lộn, chân sau đạp mạnh, kéo Lý Uyển Như xềnh xệch trên cỏ khô. Cô bị lôi đi, cơ thể trượt trên mặt đất, cỏ khô và bùn đất dính đầy mông và lưng. Tiếng rên của cô vang lên, vừa đau đớn vừa kích thích tột độ:
“Ư… hư… kẹt rồi… lôi ta… xé nát ta…!”
Mỗi cú giật của con chó khiến âm đạo cô căng phồng, nút lẹo cọ xát dữ dội, vừa đau rát vừa khiến cô rên rỉ điên cuồng. Vài gã đứng gần đó tấm tắc khen hay, không ngừng bình phẩm:
“Mẹ nó, con điếm này giống chó cái hơn cả loài chó!”
Con chó tiếp tục lồng lộn, kéo cô thêm vài mét trên mặt đất gồ ghề, khiến mông cô cọ sát đến đỏ rực. Âm đạo cô co bóp dữ dội, như muốn nuốt trọn dương vật con thú, nhưng nút lẹo vẫn khóa chặt, không cho hai cơ thể tách rời. Cô rên lớn, giọng lạc đi:
“Aaa… aahh… kh… không được… nó… sâu… sâu quá rồi…!”
Sau hàng chục phút, khi nút lẹo cuối cùng co lại, con chó rút ra, tinh dịch đặc quánh bắn đầy âm đạo cô, tràn ra ngoài, hòa với dâm thủy, chảy thành dòng trên cỏ. Lý Uyển Như gục xuống, thở hổn hển, cơ thể ướt đẫm, âm hộ sưng đỏ, đầy tinh dịch và đất cát. Cô ngẩng đầu, nhìn Hắc Cẩu, nở nụ cười dâm đãng nhưng đầy mưu mô.
Tiếng rên lúc cao vút, lúc trầm đục, như một bản nhạc dâm dục, khiến đám đàn ông xung quanh càng điên cuồng.
Sau hàng chục phút, khi nút lẹo cuối cùng cũng co lại, con chó rút ra, tinh dịch nóng hổi, đặc quánh, bắn đầy âm đạo cô, tràn ngược ra ngoài, hòa lẫn với dâm thủy, chảy thành dòng xuống cỏ khô. Lý Uyển Như gục xuống, thở hổn hển, cơ thể ướt đẫm, âm hộ sưng đỏ, rỉ tinh dịch và dâm thủy. Cô ngẩng đầu, nhìn Hắc Cẩu, nở nụ cười dâm đãng nhưng đầy mưu mô. “Ngài Hắc Cẩu… con chó của ngài thật mạnh. Thương hội ngài hài lòng chưa? Thôn Thiên đoàn sẽ trả nợ, nhưng ta… sẵn sàng quay lại, nếu ngài muốn.”
…
Sâu trong hang động tối tăm của Huyền Trùng hội, không khí nặng nề, ẩm ướt, nồng nặc mùi mật trùng ngọt ngấy hòa quyện với hơi thở tanh tưởi của côn trùng. Tiếng vo ve đinh tai nhức óc từ hàng ngàn con ong lớn cỡ bàn tay vang vọng, như một bản nhạc ma quái.
Ánh sáng vàng đục từ những tổ ong khổng lồ treo lơ lửng trên trần đá chiếu lên cơ thể trần truồng của Lý Uyển Như. Cô bị trói chặt trên một bệ đá, phủ đầy rêu xanh và chất nhầy côn trùng, lấp lánh như da rắn.
Hai tay và hai chân cô bị khóa bằng dây tơ trùng, dai như thép, kéo căng thành hình chữ X, để lộ âm hộ sưng mọng, đỏ rực, dâm thủy rỉ ra thành dòng, bốc hơi thành làn khói vàng mờ ảo dưới ánh sáng ma quái.
Đôi gò bồng căng tròn, đầu nhũ cương cứng, lấp lánh lớp mật trùng bôi lên, tỏa mùi ngọt ngào khiến cơ thể cô co giật nhẹ, rên rỉ:
“Ư… hư… ngọt quá… ngon thật đấy!”
Mái tóc đen bết mồ hôi dính chặt vào khuôn mặt, nụ cười dâm đãng xen lẫn mưu mô.
Xung quanh bệ đá, hơn hai chục thành viên Huyền Trùng hội, từ thủ lĩnh đến đám tay sai bí thuật, đứng thành vòng tròn, áo choàng tơ trùng lấp lánh như vảy côn trùng, mặt nạ vỏ sọ ong che kín khuôn mặt, chỉ lộ đôi mắt đỏ rực cháy bỏng dục vọng.
Bọn hắn mấp máy môi bằng thứ ngôn ngữ kỳ quái, như thể đang giao tiếp với đàn ong. Hàng chục con ong, to như nắm tay, vòi chích dài và gân guốc, lượn lờ quanh bệ đá, tiếng vo ve như lời đe dọa tử thần. Ở góc hang, ong chúa, thân to như đầu người, đôi cánh rung lên như sấm, vòi chích lấp lánh ánh vàng, gầm gừ chờ đợi. Ngụy Doãn theo hợp đồng sẽ cung cấp nô lệ lượng lớn để làm nơi cấy trứng cho ong, nhưng sau khi hắn ngã ngựa, trại nô lệ kia biến mất không chút tung tích, để giờ đây Lý Uyển Như phải thay thế đền bù hợp đồng.
Trùng Vương, gã thủ lĩnh lùn tịt, mắt lấp lánh ánh vàng như mắt côn trùng, bước tới, tay cầm một lọ mật trùng tỏa khói vàng huyền ảo.
“Con điếm Thôn Thiên!”
Hắn gằn, giọng gằn đầy nhục dục.
“Mày muốn chuộc nợ? Thì để tử cung mày ủ trứng cho ong chúa của tao!”
Hắn đổ lọ mật trùng lên cơ thể cô, từ ngực xuống âm hộ. Mật thấm vào da, nóng rực như lửa, khiến Lý Uyển Như cong người, rên lên một tiếng dâm mỹ:
“... Ah... ah... Nóng… đốt cháy ta…!”
Dâm thủy tuôn ra như suối, hòa lẫn với mật trùng, chảy thành vũng trên bệ đá, bốc hơi thành khói vàng. Đầu nhũ cô cương cứng, lấp lánh, như muốn nứt ra dưới tác động của mật.
Hắn vung tay ra hiệu, giọng gầm: “Thả ong!”
Hàng chục con ong ma thuật lao tới, vòi chích gân guốc cọ sát vào da cô. Một con ong, thân ánh vàng, đâm vòi chích vào âm hộ cô, bơm mật kích dục lạnh buốt. Cô hét lên,
“Aaa… aahh… kh… không được… nó… sâu… sâu quá rồi…!”
Vòi chích lùa vào âm đạo, cọ sát thành âm hộ sưng đỏ, khiến dâm thủy bắn tung tóe, văng lên bệ đá. Một con ong khác chích nhẹ vào đầu nhũ, khiến cô cong người, rên lớn:
“Ư… ngực ta… sướng…!”
Dâm thủy và chất nhầy lấp lánh, chảy thành dòng, hòa lẫn với ánh sáng vàng của hang động.
Ong chúa ma thuật lượn tới, vòi chích to như ngón tay, gân guốc và lấp lánh, đâm mạnh vào âm đạo cô, xé toạc lối vào hẹp, chạm tận tử cung. Cô hét lên:
“Nhanh hơn… aah… nữa… ưh… sắp… sắp rồi… aaah… aaaaahh…!”
Ong chúa bơm một luồng chất nhầy đặc sệt, chứa hàng trăm quả trứng nhỏ, lấp lánh như ngọc trai, vào tử cung cô. Bụng cô phình to dần, căng tròn như mang thai, da bụng lấp lánh dưới ánh sáng vàng, các đường gân nổi lên như sắp nứt. Mỗi quả trứng cọ sát vào thành tử cung, tạo cảm giác đau rát xen khoái lạc tột độ. Cô rên không ngừng:
“A… đầy quá… trứng…!”
Dâm thủy và chất nhầy bắn ra, ướt đẫm bệ đá, lấp lánh như dòng suối vàng.
Ba ngày sau, trong hang động u ám của Huyền Trùng hội, không khí ngột ngạt, nồng nặc mùi mật trùng ngọt ngấy hòa quyện với hơi tanh của chất nhầy côn trùng. Ánh sáng vàng đục từ những tổ ong khổng lồ treo trên trần đá chiếu xuống, tạo bóng đổ ma quái lên bệ đá sinh học, nơi Lý Uyển Như nằm trần truồng, cơ thể lấp lánh mồ hôi và chất nhầy. Bụng cô phình to bất thường, căng tròn như mang thai tháng cuối, da bụng mỏng manh đến mức gần trong suốt, lộ rõ những đường gân xanh tím nổi lên, rung động theo từng cơn co bóp tử cung.
Mỗi chuyển động khiến bụng cô lắc lư, như chứa đựng một đàn côn trùng sống đang ngoe nguẩy bên trong. Âm hộ cô sưng đỏ, mọng rực, rỉ đầy dâm thủy hòa lẫn với mật trùng, chảy thành dòng đặc sệt xuống bệ đá, bốc hơi thành làn khói vàng mờ ảo.
Đôi gò bồng căng mọng, đầu nhũ đỏ rực, lấp lánh lớp mật trùng, đầy những vết chích nhỏ li ti, như dấu ấn của nghi thức tàn bạo. Hai bầu vú vốn đã to, sau khi bị vài con ong chích thì cặp vú càng sưng to hơn nữa, hai đầu vú hồng hào như hạt đậu giờ đây to bằng đầu ngón tay.
Trùng Vương, gã thủ lĩnh lùn tịt, mắt lấp lánh ánh vàng như mắt côn trùng, bước tới, tay cầm lấy vài viên nguyên thạch, để lên trận pháp khắc chằng chịt chú văn. Ánh sáng trận pháp lóe lên, khiến tử cung Lý Uyển Như co bóp dữ dội, như bị một bàn tay vô hình bóp chặt. Cô cong người, lưng uốn thành một đường cong hoàn mỹ, hét lớn:
“A… hư… đẻ rồi…!”
Dâm thủy và chất nhầy bắn tung tóe, lấp lánh như ngọc trai dưới ánh sáng vàng. Từng quả trứng ong, to gần bằng nắm tay, tròn và trơn nhầy, lấp lánh ánh bạc, bắt đầu trào ra từ âm hộ cô. Mỗi quả trứng lăn qua lối vào hẹp của âm đạo, cọ sát vào thành âm hộ sưng đỏ, khiến cô run rẩy dữ dội, cơ thể co giật như bị điện giật. Cảm giác đau rát xen lẫn khoái lạc tột độ khiến cô rên rỉ không ngừng:
“Ư… hư… sướng quá… xé nát ta…!”
Mỗi quả trứng rời khỏi tử cung, trượt qua âm đạo, tạo ra tiếng “chụt chụt” dâm dục, như thể âm hộ cô đang nuốt ngược rồi nhả ra từng quả ngọc trai sống. Dâm thủy tuôn ra như suối, hòa lẫn với chất nhầy đặc sệt từ trứng, chảy thành dòng xuống bệ đá, tạo thành một vũng lớn lấp lánh, phản chiếu ánh sáng vàng ma mị.
Bụng Lý Uyển Như, vẫn phình to, rung động mỗi khi một quả trứng trào ra, như một sinh vật sống đang dần xẹp xuống. Các đường gân trên bụng nổi rõ hơn, da căng đến mức như sắp nứt, mỗi cơn co bóp khiến cô không ngừng hét lớn.
Từng quả trứng, lấp lánh như đá quý, lăn xuống bệ đá, chồng chất thành một đống nhỏ, tỏa ánh sáng bạc xen vàng, như một kho báu kinh dị. Một số quả trứng, còn dính chất nhầy, dính chặt vào mép âm hộ cô, khiến cô phải rặn mạnh, âm đạo co bóp dữ dội, dâm thủy bắn ra tung tóe, văng lên cả ngực và mặt cô. Tiếng rên của cô lúc cao vút, lúc trầm khàn, như một bản giao hưởng dâm loạn, hòa lẫn với tiếng vo ve của đàn ong và tiếng tụng chú văn của đám thành viên.
Sau hàng giờ vất vả, khi hơn trăm quả trứng đã trào ra, bụng Lý Uyển Như xẹp dần, nhưng vẫn căng tức, đầy chất nhầy và dâm thủy. Âm hộ cô sưng đỏ, rỉ đầy chất lỏng dâm dục, lấp lánh như ngọc trai.
Cơ thể cô ướt đẫm, ngực đầy dấu chích đỏ rực, đầu nhũ cương cứng, lấp lánh mật trùng. Cô gục xuống bệ đá, thở hổn hển, cơ thể run rẩy vì kiệt sức và khoái lạc. Nhưng cô ngẩng đầu, ánh mắt quyến rũ trên gương mặt phờ phạc vì mệt mỏi.
Cô nhìn thẳng vào Trùng Vương, giọng khàn nhưng đầy thách thức: “Ngài Trùng Vương… trứng của ngài đã nở trong ta, từng quả một. Huyền Trùng hội đã hài lòng chưa? Thôn Thiên doãn đã thanh toán toàn bộ hợp đồng, hay ta phải… đẻ thêm cho ngài xem?”
Bình luận facebook