-
Chương 2632: Linh Lung cổ tháp, tầng một!
"A a a! Ngươi dám lừa bọn ta?"
Hỏa Thương tức hộc máu!
Hỏa Ly còn nhảy dựng lên chửi: "Diệp Bắc Minh, ngươi thật khốn kiếp! Ngươi đã giết Thần Tử rồi, thế mà ngươi còn giả mạo ngài ấy để lừa bọn ta!"
"Súc sinh, đồ súc sinh!"
"Diệp Bắc Minh, lão phu phải băm vằm ngươi thành trăm mảnh!"
Đám người Hỏa Tộc thi nhau chửi!
Họ sắp tức điên rồi!
"Quả nhiên là hắn!"
Già Lam và Thần Nhược Hi đưa mắt nhìn nhau.
Ánh mắt họ lóe lên ý cười!
Còn Nguyệt Tuyền thì bực tức: 'Quả nhiên là tên khốn này! Hắn làm vậy là có ý gì?'
'Chẳng lẽ hắn thật sự... có ý...với mình? Nên...mới chạy đến Nguyệt Cung tham gia cuộc thi kén rể này?'
Thiên Thần Tử đứng trên không trung cười: "Ha ha ha! Diệp Bắc Minh, quả nhiên là ngươi!"
"Vầy mới phải chứ!"
Nghe thấy lời này.
Một lão giả của Vũ Tộc bi phẫn nói: "Thiên Thần Tử, ngài đã sớm biết Hỏa Lân Tử là Diệp Bắc Minh, tại sao không nói sớm?"
"Nếu ngài nói sớm, Vũ Ngao làm gì chết?"
Thiên Thần Tử lắc đầu chế nhạo: "Nếu ta nói sớm, thì sao Vũ Ngao chết được?"
"Chu Nhất Thần càng không thể trọng thương!"
"Ngươi..."
Đám người của Vũ Tộc tức hộc máu!
Thiên Thần Tử lạnh nhạt nói: "Diệp huynh, ngươi cứ chơi từ từ đi! Ta đi trước đây!"
Sau đó, hắn ta dẫn theo người của núi Sáng Thế, nhanh chóng rời đi!
Tin tức ở Nguyệt Cung nhanh chóng truyền ra ngoài, không ngờ Hỏa Lân Tử lại là Diệp Bắc Minh đóng giả!
...
Trên tinh hạm của núi Bất Chu.
Chu Nhất Thần vừa đỡ được một tí, nghe báo cáo xong!
"Phụt!"
Lại hộc ra một ngụm máu.
"Qủa nhiên, Hỏa Lân Tử là Diệp Bắc Minh đóng giả! Chính mồm Thiên Thần Tử nói vậy hả?" Chu Nhất Thần bỗng ngẩng đầu lên, mắt đầy tơ máu: "Hắn nói vậy thật? Hắn cố tình không nói!"
"Hại chết Vũ Ngao? Còn hại ta bị thương nặng?"
Một lão giả quỳ xuống, trả lời chắc chắn: "Vâng, thưa điện hạ!"
"Chết tiệt!"
Chu Nhất Thần tức chết đi được: "Vân Tiêu! Ngươi đúng là đồ khốn!"
"Ngươi đã sớm biết, Hỏa Lân Tử là Diệp Bắc Minh, ta hỏi ngươi bao lần!"
"Thế mà ngươi cứ bảo, chắc chắn đó không phải Diệp Bắc Minh! Tại sao ngươi lại giấu ta?"
"Tại ngươi nên ta mới bị trọng thương! Ta còn bị tổn thương cả xương rồng, được, được lắm... ha ha ha ha!"
...
Bên trong Linh Lung cổ tháp.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền âm, ông ấy nghi hoặc bảo: "Nhóc con, sao vậy? Sao Hỗn Độn Tử Khí lại mất công hiệu?"
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Thiên Thần Tử ném bom bằng Hỗn Độn Tử Khí, ảnh hưởng đến Hỗn Độn Tử Khí trên người tôi, nên mới như vậy!"
"Nhưng cũng chẳng sao!"
"Vốn dĩ, tôi giết Vũ Ngao xong quay sang giết Chu Nhất Thần, tôi đã chuẩn bị tinh thần bị lộ rồi!"
"Hả?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hơi nghi hoặc!
Diệp Bắc Minh giải thích: "Linh Lung cổ tháp này có vấn đề! Hơn nữa, bên ngoài có thể quan sát nhất cử nhất động của chúng ta!"
"Tiếp theo, nếu phải tiếp tục leo cái Linh Lung cổ tháp này, thậm chí là xông đến Ba Mươi Ba Tầng Trời, tôi vẫn phải dùng những thủ đoạn khác!"
"Đến lúc đó, phỏng chừng cũng sẽ bị lộ!"
Nghe thấy lời này.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục choàng hiểu!
"Cho nên, thay vì bị lộ một cách bị động!"
"Chi bằng, để lộ luôn! Còn giết được tên Vũ Ngao kia!"
Diệp Bắc Minh gật đầu tiếc nuối: "Đúng vậy! Tiếc là chưa giết được Chu Nhất Thần!"
"Cơ thể của tên đó cứng quá, không ngờ hắn có thể chịu được một đòn của Hậu Thổ mà không hóa thành huyết vụ!"
"Thôi! Không nghĩ nhiều nữa! Tiểu Tháp, Thái Âm Lãnh Hỏa ở đâu?"
"Chắc là ở tầng thấp nhất!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Tầng thấp nhất? Không phải tầng cao nhất à?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời khẳng định: "Đúng! Chính là tầng thấp nhất!"
"Chỗ chúng ta đang đứng, chắc là tầng hai!"
Diệp Bắc Minh trầm ngâm vài giây: "Tôi xuống đó kiểu gì?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bật ra một câu: "Một từ thôi, đập!"
Bên ngoài, mấy chục vạn tu võ giả đang chăm chú theo dõi ảnh thạch!
"Tên này định làm gì vậy?"
Trên ảnh thạch.
Diệp Bắc Minh đang làm một hành động rất lạ!
Anh cầm cục Hậu Thổ lên rồi đập mạnh xuống sàn!
Bùm!
Sàn nhà chấn động, nứt ra một lỗ nhỏ!
Anh lại đi lên nhặt cục Hậu Thổ lên rồi đập tiếp!
Một lão giả nhíu mày: "Chẳng lẽ hắn định đập phá Linh Lung cổ tháp?"
"Hừ!"
Một bà lão của Nguyệt Cung hừ lạnh: "Linh Lung cổ tháp kiên cố vô địch! Cho dù hắn có dốc cạn sức mình, cũng không đập được Linh Lung cổ tháp!"
"Mặc dù cục Hậu Thổ có mạnh, nhưng đứng trước Linh Lung cổ tháp, nó chẳng là cái thá gì cả!"
Nguyệt Tuyền tiến lên: "Hồ trưởng lão, tên này định làm cái gì vậy?"
Hồ Nguyệt Mai lắc đầu cười nhạo: "Chắc hắn điên rồi!"
"Thân phận bị bại lộ, chắc chắn Hỏa Tộc sẽ không tha cho hắn!"
"Nên chắc là hắn sợ quá mất khôn, tính dùng bạo lực để che đi sự hoảng loạn của mình?"
Câu này.
Rõ ràng không đủ thuyết phục người nghe!
Thông qua ảnh thạch, mọi người đều nhận ra, Diệp Bắc Minh chẳng có tí hoảng loạn nào!
Anh chỉ liên tục nhặt Hậu Thổ lên rồi đập xuống đất, hết lần này đến lần khác!
Mười lần!
Hai mươi lần!
Ba mươi lần!
Năm mươi lần!
Cuối cùng, rắc một tiếng, mặt đất lòi ra một khe nứt!
Khe nứt cực nhỏ, chỉ nhỏ bằng sợi tóc, nhưng từ khe nứt ấy lại bốc lên một luồng lực lượng vừa âm hàn vừa nóng cháy!
"Thái Âm Lãnh Hỏa!"
Diệp Bắc Minh hơi kích động.
Khí tức của Thái Âm Lãnh Hỏa khắc nghiệt, âm hàn, hủy diệt!
Chỉ cảm nhận qua khe hở thôi, đã khiến Diệp Bắc Minh hơi sốc rồi!
Bùm!
Hậu Thổ tiếp tục đập xuống!
Sáu mươi lần!
Bảy mươi lần...
Một trăm lần!
Khi cú đập thứ một trăm hạ xuống, rầm! Một tiếng nổ vang lên, mặt đất tầng hai nứt ra, ngọn lửa băng màu lam bốc lên!
Lực lượng mang tính hủy diệt thổi quét qua, các tu võ giả vẫn đang chìm trong ảo cảnh gần đó, lập tức hóa thành tro bụi!
"Đây là..."
Hồn Nguyệt Mai như bị điểm huyệt vậy: "Sao có thể chứ! Hắn đập thủng Linh Lung cổ tháp rồi!"
"Không hay rồi! Ngay từ đầu, tên nhóc này đã muốn đập vỡ sàn tầng hai Linh Lung cổ tháp!"
"Hắn muốn vào tầng một? Tầng một là chỗ phong ấn thứ đó! Sao lại thế được!"
"Sao hắn biết?"
Hồ Nguyệt Mai hoảng rồi!
Mấy chục vạn tu võ giả ở hiện Trường hoang mang!
Nguyệt Tuyền cũng tò mò: "Hồ trưởng lão, có chuyện gì vậy?"
"Chẳng lẽ chỗ họ vừa vào, không phải tầng một của Linh Lung cổ tháp sao?"
"Ôi, không còn thời gian giải thích cho ngươi nghe đâu!"
Hồ Nguyệt Mai mặt mày hoảng loạn, vội vàng truyền âm: "Cung chủ..."
Bà ta kể lại chuyện xảy ra trong Linh Lung cổ tháp!
Sau hơn chục nhịp thở, một thiếu phụ mặc cung trang lộng lẫy khoan thai xuất hiện!
Cung chủ Nguyệt Cung, Nguyệt Nghê Thường!
"Hồ trưởng lão, sao vậy? Không phải ta bảo ngươi điều hành cuộc luận võ kén rể này sao? Linh Lung cổ tháp xảy ra chuyện gì rồi? Ngươi gọi ta ra gấp làm gì?"
Nguyệt Nghê Thường chậm rãi đi tới.
Thùy mị thướt tha!
"Sư phụ!"
Nguyệt Tuyền tiến lên hành lễ.
Hồ Nguyệt Mai chỉ lên ảnh thạch: "Cung chủ, xảy ra chuyện lớn rồi! Tên Hỏa Lân Tử kia là Diệp Bắc Minh đóng giả!"
"Hắn trà trộn vào Linh Lung cổ tháp, đập vỡ sàn tầng hai, phá cấm chế!"
"Thái Âm Lãnh Hỏa đã lộ ra!"
Hồn Nguyệt Mai giải thích với tốc độ nhanh nhất!
Nguyệt Nghê Thường nghe xong, mặt biến sắc: "Cái gì?"
Ngẩng đầu!
Nhìn lên ảnh thạch!
Vừa nhìn một cái, bà ta giật nảy mình!
"Tên này điên rồi à? Ai cho hắn làm thế!"
"Mau truyền tống tất cả mọi người ra ngoài! Kể cả tên nhóc này! Hắn mà bước chân vào tầng một thì không cưỡng chế truyền tống ra được đâu!" Nguyệt Nghê Thường sốt ruột hô.
Hồ Nguyệt Mau còn hơi do dự: "Cung chủ, cuộc luận võ kén rể vẫn đang diễn ra!"
"Nếu bây giờ mà truyền tống họ ra ngoài, vậy...."
"Còn kén rể cái gì nữa?"
Mắt Nguyệt Nghê Thường đỏ ngầu: "Nếu thứ kia mà xảy ra vấn đề, không ai gánh được trách nhiệm đâu!"
Hỏa Thương tức hộc máu!
Hỏa Ly còn nhảy dựng lên chửi: "Diệp Bắc Minh, ngươi thật khốn kiếp! Ngươi đã giết Thần Tử rồi, thế mà ngươi còn giả mạo ngài ấy để lừa bọn ta!"
"Súc sinh, đồ súc sinh!"
"Diệp Bắc Minh, lão phu phải băm vằm ngươi thành trăm mảnh!"
Đám người Hỏa Tộc thi nhau chửi!
Họ sắp tức điên rồi!
"Quả nhiên là hắn!"
Già Lam và Thần Nhược Hi đưa mắt nhìn nhau.
Ánh mắt họ lóe lên ý cười!
Còn Nguyệt Tuyền thì bực tức: 'Quả nhiên là tên khốn này! Hắn làm vậy là có ý gì?'
'Chẳng lẽ hắn thật sự... có ý...với mình? Nên...mới chạy đến Nguyệt Cung tham gia cuộc thi kén rể này?'
Thiên Thần Tử đứng trên không trung cười: "Ha ha ha! Diệp Bắc Minh, quả nhiên là ngươi!"
"Vầy mới phải chứ!"
Nghe thấy lời này.
Một lão giả của Vũ Tộc bi phẫn nói: "Thiên Thần Tử, ngài đã sớm biết Hỏa Lân Tử là Diệp Bắc Minh, tại sao không nói sớm?"
"Nếu ngài nói sớm, Vũ Ngao làm gì chết?"
Thiên Thần Tử lắc đầu chế nhạo: "Nếu ta nói sớm, thì sao Vũ Ngao chết được?"
"Chu Nhất Thần càng không thể trọng thương!"
"Ngươi..."
Đám người của Vũ Tộc tức hộc máu!
Thiên Thần Tử lạnh nhạt nói: "Diệp huynh, ngươi cứ chơi từ từ đi! Ta đi trước đây!"
Sau đó, hắn ta dẫn theo người của núi Sáng Thế, nhanh chóng rời đi!
Tin tức ở Nguyệt Cung nhanh chóng truyền ra ngoài, không ngờ Hỏa Lân Tử lại là Diệp Bắc Minh đóng giả!
...
Trên tinh hạm của núi Bất Chu.
Chu Nhất Thần vừa đỡ được một tí, nghe báo cáo xong!
"Phụt!"
Lại hộc ra một ngụm máu.
"Qủa nhiên, Hỏa Lân Tử là Diệp Bắc Minh đóng giả! Chính mồm Thiên Thần Tử nói vậy hả?" Chu Nhất Thần bỗng ngẩng đầu lên, mắt đầy tơ máu: "Hắn nói vậy thật? Hắn cố tình không nói!"
"Hại chết Vũ Ngao? Còn hại ta bị thương nặng?"
Một lão giả quỳ xuống, trả lời chắc chắn: "Vâng, thưa điện hạ!"
"Chết tiệt!"
Chu Nhất Thần tức chết đi được: "Vân Tiêu! Ngươi đúng là đồ khốn!"
"Ngươi đã sớm biết, Hỏa Lân Tử là Diệp Bắc Minh, ta hỏi ngươi bao lần!"
"Thế mà ngươi cứ bảo, chắc chắn đó không phải Diệp Bắc Minh! Tại sao ngươi lại giấu ta?"
"Tại ngươi nên ta mới bị trọng thương! Ta còn bị tổn thương cả xương rồng, được, được lắm... ha ha ha ha!"
...
Bên trong Linh Lung cổ tháp.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền âm, ông ấy nghi hoặc bảo: "Nhóc con, sao vậy? Sao Hỗn Độn Tử Khí lại mất công hiệu?"
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Thiên Thần Tử ném bom bằng Hỗn Độn Tử Khí, ảnh hưởng đến Hỗn Độn Tử Khí trên người tôi, nên mới như vậy!"
"Nhưng cũng chẳng sao!"
"Vốn dĩ, tôi giết Vũ Ngao xong quay sang giết Chu Nhất Thần, tôi đã chuẩn bị tinh thần bị lộ rồi!"
"Hả?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hơi nghi hoặc!
Diệp Bắc Minh giải thích: "Linh Lung cổ tháp này có vấn đề! Hơn nữa, bên ngoài có thể quan sát nhất cử nhất động của chúng ta!"
"Tiếp theo, nếu phải tiếp tục leo cái Linh Lung cổ tháp này, thậm chí là xông đến Ba Mươi Ba Tầng Trời, tôi vẫn phải dùng những thủ đoạn khác!"
"Đến lúc đó, phỏng chừng cũng sẽ bị lộ!"
Nghe thấy lời này.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục choàng hiểu!
"Cho nên, thay vì bị lộ một cách bị động!"
"Chi bằng, để lộ luôn! Còn giết được tên Vũ Ngao kia!"
Diệp Bắc Minh gật đầu tiếc nuối: "Đúng vậy! Tiếc là chưa giết được Chu Nhất Thần!"
"Cơ thể của tên đó cứng quá, không ngờ hắn có thể chịu được một đòn của Hậu Thổ mà không hóa thành huyết vụ!"
"Thôi! Không nghĩ nhiều nữa! Tiểu Tháp, Thái Âm Lãnh Hỏa ở đâu?"
"Chắc là ở tầng thấp nhất!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Tầng thấp nhất? Không phải tầng cao nhất à?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời khẳng định: "Đúng! Chính là tầng thấp nhất!"
"Chỗ chúng ta đang đứng, chắc là tầng hai!"
Diệp Bắc Minh trầm ngâm vài giây: "Tôi xuống đó kiểu gì?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bật ra một câu: "Một từ thôi, đập!"
Bên ngoài, mấy chục vạn tu võ giả đang chăm chú theo dõi ảnh thạch!
"Tên này định làm gì vậy?"
Trên ảnh thạch.
Diệp Bắc Minh đang làm một hành động rất lạ!
Anh cầm cục Hậu Thổ lên rồi đập mạnh xuống sàn!
Bùm!
Sàn nhà chấn động, nứt ra một lỗ nhỏ!
Anh lại đi lên nhặt cục Hậu Thổ lên rồi đập tiếp!
Một lão giả nhíu mày: "Chẳng lẽ hắn định đập phá Linh Lung cổ tháp?"
"Hừ!"
Một bà lão của Nguyệt Cung hừ lạnh: "Linh Lung cổ tháp kiên cố vô địch! Cho dù hắn có dốc cạn sức mình, cũng không đập được Linh Lung cổ tháp!"
"Mặc dù cục Hậu Thổ có mạnh, nhưng đứng trước Linh Lung cổ tháp, nó chẳng là cái thá gì cả!"
Nguyệt Tuyền tiến lên: "Hồ trưởng lão, tên này định làm cái gì vậy?"
Hồ Nguyệt Mai lắc đầu cười nhạo: "Chắc hắn điên rồi!"
"Thân phận bị bại lộ, chắc chắn Hỏa Tộc sẽ không tha cho hắn!"
"Nên chắc là hắn sợ quá mất khôn, tính dùng bạo lực để che đi sự hoảng loạn của mình?"
Câu này.
Rõ ràng không đủ thuyết phục người nghe!
Thông qua ảnh thạch, mọi người đều nhận ra, Diệp Bắc Minh chẳng có tí hoảng loạn nào!
Anh chỉ liên tục nhặt Hậu Thổ lên rồi đập xuống đất, hết lần này đến lần khác!
Mười lần!
Hai mươi lần!
Ba mươi lần!
Năm mươi lần!
Cuối cùng, rắc một tiếng, mặt đất lòi ra một khe nứt!
Khe nứt cực nhỏ, chỉ nhỏ bằng sợi tóc, nhưng từ khe nứt ấy lại bốc lên một luồng lực lượng vừa âm hàn vừa nóng cháy!
"Thái Âm Lãnh Hỏa!"
Diệp Bắc Minh hơi kích động.
Khí tức của Thái Âm Lãnh Hỏa khắc nghiệt, âm hàn, hủy diệt!
Chỉ cảm nhận qua khe hở thôi, đã khiến Diệp Bắc Minh hơi sốc rồi!
Bùm!
Hậu Thổ tiếp tục đập xuống!
Sáu mươi lần!
Bảy mươi lần...
Một trăm lần!
Khi cú đập thứ một trăm hạ xuống, rầm! Một tiếng nổ vang lên, mặt đất tầng hai nứt ra, ngọn lửa băng màu lam bốc lên!
Lực lượng mang tính hủy diệt thổi quét qua, các tu võ giả vẫn đang chìm trong ảo cảnh gần đó, lập tức hóa thành tro bụi!
"Đây là..."
Hồn Nguyệt Mai như bị điểm huyệt vậy: "Sao có thể chứ! Hắn đập thủng Linh Lung cổ tháp rồi!"
"Không hay rồi! Ngay từ đầu, tên nhóc này đã muốn đập vỡ sàn tầng hai Linh Lung cổ tháp!"
"Hắn muốn vào tầng một? Tầng một là chỗ phong ấn thứ đó! Sao lại thế được!"
"Sao hắn biết?"
Hồ Nguyệt Mai hoảng rồi!
Mấy chục vạn tu võ giả ở hiện Trường hoang mang!
Nguyệt Tuyền cũng tò mò: "Hồ trưởng lão, có chuyện gì vậy?"
"Chẳng lẽ chỗ họ vừa vào, không phải tầng một của Linh Lung cổ tháp sao?"
"Ôi, không còn thời gian giải thích cho ngươi nghe đâu!"
Hồ Nguyệt Mai mặt mày hoảng loạn, vội vàng truyền âm: "Cung chủ..."
Bà ta kể lại chuyện xảy ra trong Linh Lung cổ tháp!
Sau hơn chục nhịp thở, một thiếu phụ mặc cung trang lộng lẫy khoan thai xuất hiện!
Cung chủ Nguyệt Cung, Nguyệt Nghê Thường!
"Hồ trưởng lão, sao vậy? Không phải ta bảo ngươi điều hành cuộc luận võ kén rể này sao? Linh Lung cổ tháp xảy ra chuyện gì rồi? Ngươi gọi ta ra gấp làm gì?"
Nguyệt Nghê Thường chậm rãi đi tới.
Thùy mị thướt tha!
"Sư phụ!"
Nguyệt Tuyền tiến lên hành lễ.
Hồ Nguyệt Mai chỉ lên ảnh thạch: "Cung chủ, xảy ra chuyện lớn rồi! Tên Hỏa Lân Tử kia là Diệp Bắc Minh đóng giả!"
"Hắn trà trộn vào Linh Lung cổ tháp, đập vỡ sàn tầng hai, phá cấm chế!"
"Thái Âm Lãnh Hỏa đã lộ ra!"
Hồn Nguyệt Mai giải thích với tốc độ nhanh nhất!
Nguyệt Nghê Thường nghe xong, mặt biến sắc: "Cái gì?"
Ngẩng đầu!
Nhìn lên ảnh thạch!
Vừa nhìn một cái, bà ta giật nảy mình!
"Tên này điên rồi à? Ai cho hắn làm thế!"
"Mau truyền tống tất cả mọi người ra ngoài! Kể cả tên nhóc này! Hắn mà bước chân vào tầng một thì không cưỡng chế truyền tống ra được đâu!" Nguyệt Nghê Thường sốt ruột hô.
Hồ Nguyệt Mau còn hơi do dự: "Cung chủ, cuộc luận võ kén rể vẫn đang diễn ra!"
"Nếu bây giờ mà truyền tống họ ra ngoài, vậy...."
"Còn kén rể cái gì nữa?"
Mắt Nguyệt Nghê Thường đỏ ngầu: "Nếu thứ kia mà xảy ra vấn đề, không ai gánh được trách nhiệm đâu!"
Bình luận facebook