-
Chương 271-275
Chương 271 - Thiên long pháp ấn
Trầm Tường chà xát tay, lúc này Long Tuyết Di bắt đầu truyền thụ thần thông Thất Thập Nhị Biến cho hắn, nội dung rất nhiều, bất quá đây là Long Tuyết Di thông qua thần thức truyền tới trong đầu của hắn, vừa nhanh lại thuận tiện, Trầm Tường càng thêm khẳng định, Tô Mị Dao cùng Bạch U U kia đều là đến từ Thiên Giới, bởi vì phương pháp thần thức truyền công này ngay cả hắn bây giờ cũng học không được.
Thất Thập Nhị Biến này cũng không phải là chỉ định chỉ có thể biến hóa bảy mươi hai loại đồ vật, mà là rất nhiều loại, nhưng bình thường đều dùng không tới nhiều như vậy, vì lẽ đó liền chế định bảy mươi hai loại biến pháp cơ sở, sau khi nắm giữ, chỉ cần thần hồn cường đại, liền có thể chân chính thiên biến vạn hóa.
Khó nhất chính là phải dùng thần hồn khống chế thân thể, sau đó thả ra sức mạnh kỳ dị bên trong thần hồn, Long Tuyết Di xưng sức mạnh kia là pháp lực, sau đó theo tâm ý của mình khống chế thân thể biến hóa, đồng thời dựa theo một ít phương pháp vận dụng pháp lực bên trong thần thông, trong lòng còn phải mặc niệm một ít thần chú.
Khi pháp lực ở trong thân thể lưu động hình thành nhiều loại hoa văn huyền ảo, phải đọc chú ngữ, dùng thần chú phát ra sóng âm để chấn động những linh văn kia, kích phát linh văn thi triển thần thông, quá trình có chút phức tạp, nhưng nếu như có thể vận dụng quen thuộc, cũng có thể ở bên trong thời gian rất ngắn thi triển, tựa như Long Tuyết Di như vậy, trong nháy mắt liền có thể biến.
Ba ngày qua đi, Trầm Tường vẫn ngồi xếp bằng ở chỗ kia, cũng không có động tĩnh, hắn nghe được trong đầu truyền đến tiếng cười nhạo liên tiếp lanh lảnh của Long Tuyết Di, trong lòng âm thầm khinh bỉ nàng.
- Tiểu nha đầu, ta bây giờ chỉ là chưa có học được vận dụng pháp lực, chờ học được rồi, thuận tiện cho ngươi xem!
Trầm Tường nói, hắn là nói thật, cái kia quả thật có chút khó có thể khống chế, hắn để pháp lực lưu động tứ chi bách hải của hắn, tạo thành rất nhiều linh văn, sau đó xâu chuỗi lại, lại dùng thần chú phát động linh văn, như vậy liền có thể biến hóa, nếu như phải biến đổi trở về, chỉ cần đánh tan linh văn đi là được.
Lại qua ba ngày, thân thể Trầm Tường đột nhiên bốc lên một trận kim quang, chỉ thấy bờ môi của hắn ngọ nguậy, hắn đang nhanh chóng ghi nhớ Trác Vũ, theo một trận kim quang bùng lên, chỉ nghe thấy Long Tuyết Di phát ra một trận duyên dáng gọi to.
- Ngươi học quá nhanh rồi!
Long Tuyết Di hô.
Trầm Tường xác thực học được, hiện tại hắn đã biến thành một con chim nhỏ, đang nhào động cánh ở trong mật thất bay tới bay lui, làm hắn cảm thấy thần kỳ chính là, hắn không có cảm giác được thân thể của mình có biến hoá gì chút nào, sức mạnh cũng không có yếu bớt, hơn nữa còn có thể dùng chân khí.
- Ngươi bây giờ là thần hồn chủ đạo trạng thái thân thể, vì lẽ đó trên cảm giác của ngươi, ngươi chỉ là thích làm gì thì làm, nhưng người khác thấy là ngươi đang bay lượn.
Long Tuyết Di nói.
Trầm Tường xác thực không cần đi khống chế cánh nhào động, hắn bây giờ là nghĩ đến địa phương gì, hơi suy nghĩ liền có thể qua, này rất thần kỳ, mặc dù hắn không có dùng sức, cũng có thể dựa vào pháp lực thần hồn làm cho mình lơ lửng, đây chính là chỗ cường đại của thần đạo!
Trong lòng Trầm Tường đột nhiên hơi động, bay ra ngoài cửa sổ, bay qua tiểu viện của Đan trưởng lão, hắn vẫn rất hiếu kỳ dung mạo của Đan trưởng lão, hiện tại có cơ hội để hắn nhìn lén.
Sau khi hắn biến thành chim nhỏ, khí tức đều thu liễm, cùng chim nhỏ phổ thông không khác gì nhau.
- Ngươi thật xấu! Không cho phép đi!
Long Tuyết Di thấy Trầm Tường muốn bay đi nhìn lén người ta, lập tức hô.
- Lại không nhìn nàng tắm, ta chỉ là lén lút nhìn nàng tháo mặt nạ xuống là kiểu gì một chú thôi!
Trầm Tường cười cợt nói.
- Hừ, nếu như ngươi dùng thần thông này làm sự tình hạ lưu này, sau này ta không để ý ngươi.
Long Tuyết Di tức giận nói.
- Tiểu nha đầu, chính ngươi cũng không phải thường thường thay ta nói một ít lời hạ lưu, hơn nữa chính ngươi cũng thường thường nhìn lén Mị Dao tỷ cùng U U tỷ... Khà khà, ngươi còn xem qua ta.
Trầm Tường cười nói, hắn bây giờ đã bay đến bên cạnh cửa sổ, cửa sổ phòng Đan trưởng lão không có đóng.
Long Tuyết Di hừ nói:
- Cái kia không giống, ta nhìn lén các ngươi, các ngươi đều không trách ta, cũng không hề tức giận. Ta nói những câu nói kia, cũng là vì cho ngươi cùng những nữ nhân kia tăng thêm cảm tình, ta cũng là muốn tốt cho ngươi.
Trầm Tường bay vào trong phòng, Đan trưởng lão không ở nơi này, hắn đoán là ở dưới mật thất, mật thất cũng không dễ dàng đi vào, hắn dự định ở chỗ này chờ.
Buổi tối, Trầm Tường rốt cục nghe được âm thanh, lúc này pháp lực của hắn cũng tiêu hao hơn một nửa, bất quá hắn cảm thấy này rất đáng giá, hắn rất nhanh sẽ có thể thấy chân diện mục của Đan trưởng lão.
Sau khi Đan trưởng lão đi vào phòng, đầu tiên là bỏ đi áo choàng màu đen kia của nàng, bên trong mặc váy trắng như tuyết, có thể thấy thân hình uyển chuyển kia, sau đó lại lấy mặt nạ xuống.
Ngay thời điểm Trầm Tường vạn phần chờ mong, Trầm Tường đột nhiên thầm mắng lên, bởi vì trên mặt Đan trưởng lão bị một đoàn bạch quang che đậy, nàng lại nghiêm cẩn như vậy, không cho người thấy bất kỳ một chỗ nào trên mặt nàng, đây là vì cái gì?
Trầm Tường thất vọng bay đi, bất quá Đan trưởng lão cũng chú ý tới con chim nhỏ này, chỉ là cảm thấy kỳ quái, không hề ra tay công kích, nhưng là có ý tứ công kích.
Trong lòng Trầm Tường cả kinh, tăng nhanh tốc độ bay đi, Đan trưởng lão này là Niết Bàn Cảnh, tùy tùy tiện tiện là có thể đánh giết hắn, này làm hắn sợ đến một thân mồ hôi lạnh, hắn quyết định sau này không nên tiếp tục làm loại chuyện nguy hiểm này.
- Ha ha, biết sợ chưa!
Long Tuyết Di cười cợt nói:
- Sau khi trở lại, ngươi nên học tập làm sao biến thành rùa đen.
Trầm Tường bĩu môi nói:
- Ta mới không cần biến thành rùa đen!
Bây giờ pháp lực của hắn chỉ có thể biến thành một ít hình thể rất nhỏ, sau đó hắn học biến thành sóc, địa thử, đây đều là có thể làm cho hắn che dấu ở bên trong địa phương hoang dã.
Vì có thể làm cho mình thông thạo biến hóa, hắn học tập một tháng, bất quá vẫn không thể như Long Tuyết Di trong nháy mắt biến hóa, hắn phải cần mấy cái nháy mắt mới có thể biến hóa.
Trầm Tường vốn là muốn đi tìm đám người Vân Tiểu Đao, nhưng biết bọn họ đang đặc huấn, đều là có trợ giúp tăng cao thực lực, đồng thời còn có rất nhiều trưởng lão chỉ điểm bọn họ học tập một ít võ công lợi hại, quan sát khuyết điểm trên người bọn họ, cải tiến bọn hắn.
- Đám người kia thực sự là kiếm bộn rồi, có thể được nhiều lão gia hoả đồng thời chỉ điểm như vậy.
Trầm Tường cười nói, sau đó hắn chăm chú tưới kỳ hoa dị thảo bên trong tiểu Dược Viên, hắn trồng hai cây Thanh Huyền quả thụ khác cũng đã trưởng thành, rất nhanh sẽ có thể mở hoa.
Đương nhiên, hắn gieo xuống cây Ngũ Sắc Liên Hoa kia cũng bắt đầu nẩy mầm, Ngũ Sắc Liên Hoa này cùng hoa sen phổ thông không giống, dùng hạt sen liền có thể trồng ra, cũng không cần sinh trưởng ở bên trong nước, chủ yếu là hấp thu Ngũ Hành linh khí phát triển.
Đan trưởng lão thường xuyên đến Dược Viên của Trầm Tường kiểm tra, nàng phát hiện hoa hoa thảo thảo bên trong Dược Viên này đều lớn lên rất nhanh, nàng đã sớm biết Trầm Tường có một loại thủ đoạn có thể tăng nhanh những linh dược kia sinh trưởng, đây là phi thường nghịch thiên, nàng biết này không phải chuyện nhỏ, cho nên nàng tuyệt không truyền cho người ngoài, đối với tiểu Dược Viên này của Trầm Tường bảo vệ càng thêm kín cẩn, cho dù là Ngô Thiên Thiên cũng không thể tùy tiện vào.
- Ngươi cũng đừng lười biếng, đến thời điểm đó phải sống trở về!
Đan trưởng lão nhìn Trầm Tường thúc linh dược, nói một cách lạnh lùng.
- Biết rồi, ta còn phải đánh bại ngươi, cưới ngươi đi! Tuy rằng không biết tướng mạo của ngươi, nhưng vóc người của ngươi cũng không tệ lắm, phù hợp tiêu chuẩn của ta.
Trầm Tường cười cợt nói.
Đan trưởng lão thấy Trầm Tường vẫn là một bộ cợt nhả, không có một chút dáng dấp khẩn trương nào, nàng hừ lạnh một tiếng, liền rời đi.
Chương 272 - Hãnh diện
Trầm Tường thúc xong, liền trở về mật thất tiếp tục luyện công, hắn đang quen thuộc các loại ma công cùng thần công, đồng thời còn chuẩn bị học tập một loại thần thông tính chất công kích.
- Thần thông này tên là Thiên Long pháp ấn, cũng là một trong những thần thông mạnh mẽ nhất trong Long tộc chúng ta, sau khi thi triển, sẽ rút đi pháp lực cùng bộ phận chân khí của ngươi, sau đó sẽ thôn phệ lượng lớn linh khí xung quanh, hóa thành một vuốt rồng to lớn, từ bầu trời hạ xuống, thời điểm thi triển cần một chút thời gian, vì lẽ đó chỉ thích hợp công kích xa.
Long Tuyết Di nói.
Vì học thần thông này, Trầm Tường không thể không rời khỏi Thái Vũ môn, lặng lẽ chạy đến trong rừng núi ngoài thành học tập, cũng giống như bảy mươi hai biến, trước tiên phải thôi thúc pháp lực lưu động ở trong người, hình thành linh văn huyền ảo, cuối cùng là đọc chú ngữ thi triển, bất quá không giống bảy mươi hai biến, môn thần thông Thiên Long pháp ấn này cần tiêu hao chân khí, lúc này Trầm Tường liền thả ra lượng lớn chân khí, những chân khí này ở dưới pháp lực thần kỳ kia “ yểm hộ “ , có thể lặng yên không một tiếng động, bay tới trên bầu trời xa xa, sau đó bắt đầu thôn phệ linh khí bốn phía.
- Đọc chú ngữ!
Long Tuyết Di hô.
Trầm Tường vội vàng đọc chú ngữ, bất quá niệm không tốt, cuối cùng đã thất bại, hắn đã thất bại hơn ba mươi lần, nếu như không phải hắn có lượng lớn Chân Nguyên đan khôi phục, hắn căn bản không thể liên tục thử nghiệm.
Trầm Tường lại ở trong thâm sơn một tháng, ban ngày học tập phóng thích Thiên Long pháp ấn, buổi tối tu luyện đồng thời ngưng tụ hoàng kim Long Tiên, hắn cũng không có lười biếng, này cũng là vì có thể tiếp tục sinh tồn ở trong Nam Hoang.
Chạng vạng, tầng mây trên không đang cuộn trào, nếu như không phải đặc biệt chú ý, rất nhìn thấy lượng lớn linh khí trong phạm vi mấy dặm đều hướng một đỉnh núi cao chừng trăm trượng tụ tập, Trầm Tường ở phía xa nhìn ngọn núi kia, môi hơi động, hắn đang đọc thần chú quái lạ.
Theo miệng Trầm Tường dừng lại, trên đỉnh ngọn núi kia đột nhiên xuất hiện một vuốt rồng to lớn lập loè đủ mọi màu sắc, bất quá vuốt rồng này có chút giống người, mặt trên không có vảy, nhưng cũng có lợi trảo móc câu bình thường.
Đây chính là Thiên Long pháp ấn, từ bên trong trời cao mạnh mẽ đè xuống, trong nháy mắt liền mãnh liệt đặt ở trên đỉnh núi cao chừng trăm trượng kia, chỉ nghe thấy ầm một tiếng nổ vang, mặt đất lay động mãnh liệt, lượng lớn đá vụn nát tan giống như yên vụ khuếch tán bốn phía, chỉ là ngăn ngắn mấy cái nháy mắt, ngọn núi kia liền biến mất không thấy, bị san thành bình địa.
- Thật mạnh!
Trầm Tường trợn mắt há hốc mồm kinh thán, hắn sử dụng không nhiều chân khí cùng pháp lực, nhưng có thể tạo thành hiệu quả như thế, nếu như hắn dùng một ít sức mạnh, đây chẳng phải là càng kinh khủng hơn.
Nơi này khoảng Thiên Môn thành không xa, sản sinh động tĩnh khổng lồ như vậy, nhất định sẽ bị Thái Vũ môn phát hiện, Trầm Tường trước tiên rời khỏi, trở về Thái Đan Vương Viện.
Đi tới bên trong tiểu Dược Viên kia, Trầm Tường lại thấy Đan trưởng lão ở chỗ này, Trầm Tường không lại, nơi này đều là do nàng quản lý, nàng là một Luyện đan sư, tự nhiên biết làm sao dưỡng dục những linh dược này, hơn nữa nàng so với Trầm Tường càng thêm chăm chú, càng thêm tỉ mỉ đi chăm sóc, tuy rằng những linh dược này không có phần của nàng.
Trầm Tường vừa tiến đến, liền có thể thấy ba cây Thanh Huyền quả thụ đã nở hoa, trong đó một gốc cây khá là lão mở ra năm mươi đóa, hai cây khác chỉ là hai mươi đóa, đối với loại chuyện khiến người ta khiếp sợ này, Đan trưởng lão đã sớm tập mãi thành thói quen, vì lẽ đó hiện tại cũng không có nhiều kinh ngạc.
- Lần sau ngươi đi ra ngoài thời gian dài, nói cho ta biết một tiếng, không ai đến chăm sóc sao được?
Đan trưởng lão tràn ngập trách cứ nói.
Thời gian ba tháng đối với võ giả mà nói rất nhanh đã trôi qua, hiện tại Trầm Tường là Chân Võ Cảnh tam đoạn, thêm vào hắn tu luyện một ít ma công lợi hại, thực lực của hắn có thể vượt xa Chân Võ Cảnh tứ đoạn, ép thẳng tới ngũ đoạn, nhưng đây cũng chỉ là dưới tình huống gặp phải Chân Võ Cảnh phổ thông, nếu như gặp phải những võ giả nắm giữ nhiều linh mạch, nắm giữ võ công lợi hại, hắn sẽ đánh không lại.
Sau khi chín người Vân Tiểu Đao tiếp thu đặc huấn, làm Trầm Tường cảm thấy bọn họ cùng trước đây có bất đồng rất lớn, từng cái từng cái đều rất phấn chấn, có một cỗ bốc đồng phi thường cường liệt, chân khí trong cơ thể đều rất nồng hậu, tùy thời đều ở vận sức chờ phát động, làm hắn hơi kinh ngạc chính là, ba người Lôi Hùng Lâm lại đều bước vào Chân Võ Cảnh nhị đoạn, đây đều là bọn họ ở mấy ngày hôm trước ăn vào hạt Trúc Cơ đan thứ hai lên cấp, ở bên trong ba tháng đặc huấn này, bọn hắn đều ăn không ít đan dược tốt.
Những ngày qua Trầm Tường cũng không có nhìn thấy Đan trưởng lão, Đan trưởng lão chỉ nói là mình đi ra ngoài một chút.
- Các ngươi trước tiên cáo biệt cùng người nhà, bằng hữu, ba ngày sau ta sẽ dẫn các ngươi đi tới nơi tập hợp.
Cổ Đông Thần nói .
Dược Hải Sinh trở về trụ sở của mình, hắn cũng có trồng một ít linh dược, cần bàn giao người đi chăm sóc. Chu Vinh cùng cậu Hác Đông Thanh của hắn rời đi, Vân Tiểu Đao cùng Từ Vĩ Long kết bạn mà đi, trở về gia tộc của mình.
Trầm Tường cũng muốn về tục giới một chuyến, nhưng thời gian không đủ, hắn quyết định chờ từ Nam Hoang trở về, liền về nhà một chuyến, đi xem tục giới bên kia phát triển thế nào rồi.
- Thiên Thiên, nàng không trở về sao?
Trầm Tường hỏi.
- Không, nhà của ta không có người nào.
Ngô Thiên Thiên có chút buồn bã nói.
- Xin lỗi.
Trầm Tường trong lòng thở dài, vội vàng nói.
- Không có quan hệ, ta trước về Thái Đan Vương Viện, ta còn phải học tập luyện đan.
Ngô Thiên Thiên lộ ra nụ cười xán lạn mỹ lệ, nhìn ra được nàng là một nữ nhân rất kiên cường.
Sau khi Ngô Thiên Thiên đi, Trầm Tường nhìn mấy người Liên Minh Đông:
- Các ngươi không đi sao?
- Ta quyết định chờ từ địa phương quỷ quái kia trở về lại đi.
Liên Minh Đông cười nói.
- Người nhà của chúng ta sớm đã bị đám ma đạo khốn kiếp kia diệt sát, nếu không phải chưởng giáo căn dặn, ta đi tới đó nhất định sẽ liều mạng cùng bọn hắn.
Lôi Hùng Lâm phẫn nộ nói.
- Không có biện pháp, chỉ có thể nghe chưởng giáo, ta cũng muốn giết người ma đạo.
Lôi Trung vò đầu cười ngây ngô nói.
- Vậy chúng ta cùng đi uống rượu, ta mời khách.
Trầm Tường cười nói.
Nói xong, bốn người liền đi đến cửa lớn, bọn họ vừa mới đi ra cửa lớn, chỉ nghe thấy phía sau truyền đến một tiếng gào:
- Ba gia hỏa các ngươi đứng lại cho ta.
Chương 273 - Hỏa Hồn dung hợp
Mấy người Trầm Tường lập tức quay đầu lại, chỉ nhìn thấy ở phía sau chạy tới chừng mười thanh niên, đều là Phàm Võ Cảnh tầng mười, khắp khuôn mặt là vẻ hung ác.
Trước đó Trầm Tường liền biết mấy người Lôi Hùng Lâm chọc một số người, hơn nữa còn làm tiểu đội bọn hắn chết đi hai người.
- Hai đồng bạn các ngươi chính là bị bọn họ giết chết sao?
Trầm Tường âm trầm hỏi.
- Không sai! Chính là bọn hắn, Lão tử nhất định phải đánh tàn phế những cẩu tạp chủng này.
Lôi Hùng Lâm nắm chặt nắm đấm, phẫn nộ nói.
Trầm Tường gật đầu:
- Đánh chết hai cái, những tên khác tàn phế là được!
- Cái gì? Đánh chết hai cái?
Lôi Hùng Lâm hơi sững sờ, mặc dù là ở ngoài Thái Vũ môn, đánh nhau thì không sao, nhưng nếu như nháo chết người, Thái Vũ môn nhất định sẽ quản.
- Trầm sư huynh, này có chút không thích hợp, dù sao nơi này là trước cửa nhà mình.
Liên Minh Đông cau mày nói.
- Muốn giết người, tới địa phương không có ai sẽ giết tốt hơn!
Lôi Trung cũng có chút lo lắng.
Trầm Tường cười nói:
- Yên tâm đi, các ngươi lập tức phải đi Nam Hoang, Trưởng lão viện không thể bắt các ngươi, huống hồ giết người đền mạng, thiên kinh địa nghĩa! Bọn họ giết chết hai đồng bạn các ngươi, các ngươi hẳn là để bọn hắn lấy máu trả máu.
- Được!
Sắc mặt Liên Minh Đông hung ác, gật đầu nói.
Lôi Hùng Lâm siết nắm đấm thật chặt, hắn cười to nói:
- Một đám khốn kiếp, ngày hôm nay Lão tử sẽ không bỏ qua cho các ngươi.
Nói xong liền cùng đệ đệ của hắn xông ra ngoài, Liên Minh Đông theo sát ở sau lưng bọn hắn.
Tốc độ của ba người đều rất nhanh, hơn nữa còn dùng hết toàn lực, đám thanh niên xông lại kia vẫn chưa có phản ứng lại, đã bị thân thể khổng lồ của Lôi Hùng Lâm cùng Lôi Trung va phải, đã có vài người bay ra ngoài, đánh vào trên vách tường ngất đi.
Liên Minh Đông không thô bạo giống như hai huynh đệ kia, hắn dùng một cây quạt, vô cùng phiêu dật đánh vào trên mặt những người kia, mặc dù coi như là nhẹ nhàng đập tới, nhưng người bị hắn đập đến đều phát sinh một tiếng gào thét, răng máu lẫn lộn phun ra ngoài.
Đây chính là thực lực Chân Võ Cảnh, trước đó thời điểm bọn họ là Phàm Võ Cảnh mười tầng, gặp phải đám người kia cho dù là liều mạng cũng không có thể làm cho đối phương bị thương, nhưng hiện tại, bọn họ tùy tiện đánh vài chiêu, liền làm cho mười tên kia trọng thương.
- Các ngươi... Các ngươi đều là Chân Võ Cảnh?
Một thanh niên hỏi, khuôn mặt anh tuấn của hắn đã hoàn toàn thay đổi, đây là tên bị Lôi Hùng Lâm đánh.
Sau khi mấy người Lôi Hùng Lâm tiếp thu qua Trưởng lão viện huấn luyện, cho dù là người bước vào Chân Võ Cảnh nhị đoạn nhiều năm cũng khó có thể đánh thắng bọn họ, huống hồ tư chất của bọn hắn không tệ, chân khí cũng vô cùng hùng hậu.
- Không sai, đi chết đi, rác rưởi bắt nạt kẻ yếu!
Lôi Hùng Lâm nói một cách lạnh lùng, một cước đạp ở trên lồng ngực người kia, lồng ngực người kia nhất thời bị hắn dẵm đến máu thịt be bét.
Liên Minh Đông mở thiết phiến ra, nhẹ nhàng vạch một cái, cắt đứt yết hầu một người, những người còn lại kia đều sợ vỡ mật, điên cuồng la lên, có gọi cứu mạng, có cầu xin tha thứ.
- Chúng ta đi thôi, đi uống rượu!
Trầm Tường hô, bình thường mấy người Liên Minh Đông đều bị những danh môn quý tộc này bắt nạt, bây giờ bọn họ có thể hãnh diện, trong lòng thật là đã nghiền, mà bọn họ có thể có ngày hôm nay, đều là Trầm Tường ban tặng.
Ở trong tửu điếm, mấy người Trầm Tường vừa uống rượu, một bên tâm tình, nói hùng tâm tráng chí của mình, nói nữ nhân, thổi phồng những sự tình uy phong lẫm lẫm trước đây mình làm qua...
Từ quán rượu trở về đã buổi tối, sau khi Trầm Tường tiến vào Thái Đan Vương Viện, liền thấy một gian phòng đèn sáng, đó là Ngô Thiên Thiên.
Trầm Tường cùng Ngô Thiên Thiên có thời gian rất dài không gặp mặt, nàng là một nữ tử nắm giữ Hỏa Hồn, hơn nữa cũng là Luyện đan sư, Trầm Tường đối với hành tung mấy ngày qua của nàng hết sức tò mò.
Hắn gõ cửa phòng Ngô Thiên Thiên, sau khi Ngô Thiên Thiên mở cửa, thấy là Trầm Tường, cười cợt nói:
- Có chuyện gì sao?
- Lẽ nào không có chuyện gì thì không thể tìm nàng sao?
Trầm Tường cười nói.
Ngô Thiên Thiên mời Trầm Tường đến trong tiểu sảnh, cho hắn một tách trà.
- Trầm Tường, ngươi bảo nàng lấy Lam Tinh chi hỏa ra, ngươi cũng thả một một chút, nhìn Thiên Dương chi hỏa của ngươi sau khi dung hợp sẽ như thế nào?
Long Tuyết Di đột nhiên tò mò nói, thả Hỏa Hồn ra dung hợp lại cùng nhau, đây là phi thường hiếm thấy, bởi vì người nắm giữ Hỏa Hồn rất ít, nhưng ba người trong Thái Đan Vương Viện này đều có, này là một cơ hội hiếm có.
Tô Mị Dao cũng sáng mắt lên, thúc giục Trầm Tường nhanh lên một chút thử xem.
Ngô Thiên Thiên ở bên trong Thái Vũ môn được khen là người số một bên trong nữ đệ tử trẻ tuổi, không chỉ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, còn có thiên phú không tệ, đương nhiên, nàng dám đi Nam Hoang, cũng là có tự tin rất lớn, bởi vì nàng nắm giữ Lam Tinh Hỏa hồn.
- Thiên Thiên, mấy ngày qua nàng ở địa phương nào? Ta rất nhớ nàng a, tìm cũng không tìm thấy, Đan trưởng lão giấu nàng thật sâu.
Trầm Tường lặng lẽ cười nói, hắn cùng Ngô Thiên Thiên đã sớm hết sức quen thuộc, vì lẽ đó có thể vui đùa ở một chừng mực.
Ngô Thiên Thiên sửa sang lại tóc dài một thoáng, để tóc dài buông xuống trước ngực, xem ra càng thêm phủ mị thành thục, rất là đẹp mắt.
- Ngươi thật sự nhớ ta?
Ngô Thiên Thiên nở nụ cười xinh đẹp, nàng ăn mặc rất kín, làm cho Trầm Tường không thưởng thức tới vóc người uyển chuyển kia của nàng, khiến Trầm Tường có chút thất vọng.
- Đan trưởng lão nói, không thể nói cho ngươi biết! Nhưng ta có thể nói ta ở trong mấy ngày qua đều học tập làm sao ẩn nấp Hỏa Hồn của mình, ngươi xem!
Ngô Thiên Thiên nói xong, thả ra một đoàn hỏa diễm màu đỏ hơn nữa rất bình thường:
- Đan trưởng lão nói, chỉ có khi ta nắm giữ thực lực Niết Bàn Cảnh, mới không cần che giấu.
Trầm Tường cười nói:
- Thiên Thiên, bây giờ nàng phóng thích một chút Lam Tinh hỏa diễm cho ta, có thể không?
Chương 274 - Hỏa Hồn dung hợp (2)
Ngô Thiên Thiên không biết Trầm Tường muốn làm gì, bất quá rất sảng khoái đáp ứng:
- Đương nhiên có thể, nếu như không phải ngươi, ta cũng không cách nào dung hợp hỏa diễm lợi hại này.
- Thời điểm nàng dung hợp Lam Tinh Hỏa hồn, là ôm thật chặt lấy ta, còn cào ta rất đau... Ha ha.
Trầm Tường cười nói, điều này làm cho Ngô Thiên Thiên cười khúc khích, mặt cũng có chút hồng.
Ngô Thiên Thiên mở ngọc chưởng ra, đôi mắt đẹp nhìn Trầm Tường, le lưỡi cười nói:
- Ngọn lửa này rất lợi hại, ngươi cẩn trọng một ít!
Đang khi nói chuyện, trên ngọc chưởng của nàng liền xuất hiện một đoàn hỏa diễm màu xanh lam.
Trầm Tường tỉ mỉ quan sát lam tinh chi hỏa này, hắn biết bây giờ Ngô Thiên Thiên đối với hỏa diễm đã nắm giữ rất thành thạo, bởi vì sau khi nàng thả ra hỏa diễm lợi hại này, không hề làm cho cả gian phòng trở nên nóng, có thể nói là một chút nhiệt độ cũng không có.
Đột nhiên hắn đưa tay tới, nắm lấy ngọn lửa màu xanh lam này, này làm Ngô Thiên Thiên sợ đến mức phát ra một tiếng kiều gọi, bất quá trên mặt nàng càng nhiều hơn là khiếp sợ, nguyên bản nàng cho rằng Trầm Tường nhất định sẽ bị thiêu đốt, nhưng Trầm Tường một chút cũng không có việc gì, nàng có chút hoài nghi lam tinh chi hỏa của mình có phải là không có nhiệt độ hay không!
- Ngươi không sao chớ!
Ngô Thiên Thiên khắp khuôn mặt là lo lắng.
- Không có chuyện gì!
Trầm Tường cười hì hì, sau đó thả ra Thiên Dương chi hỏa, chỉ thấy ngọn lửa màu xanh lam trên bàn tay của hắn bị Thiên Dương chi hỏa nhìn như phổ thông bao vây lấy, sau đó ngọn lửa màu xanh lam kia bắt đầu sản sinh biến hóa, hai đám hỏa diễm đang dung hợp.
Ngô Thiên Thiên cũng nhìn thất thần, nàng biết Trầm Tường rất lợi hại, từ lúc nàng học tập Chu Tước thần công kia liền có thể nhìn ra, nàng thấy hỏa diễm của Trầm Tường có thể dung hợp cùng nàng, nàng âm thầm hoài nghi Trầm Tường cũng có Hỏa Hồn.
- Lam tinh chi hỏa đang hấp thu Thiên Dương chi hỏa, thật giống như Thiên Dương chi hỏa có ý định cho lam tinh chi hỏa hấp thu, hai người lại không có bài xích.
Long Tuyết Di kinh ngạc nói.
Tô Mị Dao cùng Bạch U U đối với chuyện này cũng rất hứng thú.
Ngọn lửa màu xanh lam biến sắc, thành màu tím rất nhạt! Ngọn lửa màu xanh lam này dĩ nhiên tiến hóa, bên trên lam hỏa chính là tử hỏa, sau khi thôn phệ Thiên Dương chi hỏa, dĩ nhiên có thể biến thành tử hỏa!
Trầm Tường cùng Ngô Thiên Thiên đều cảm thấy khiếp sợ không thôi.
- Thiên Dương Hồn hỏa có tên gọi là Hỏa Hồn Chi Vương, này chẳng có gì lạ, quả nhiên cùng ta nghĩ như thế, Bản Long thực sự là quá thông minh.
Long Tuyết Di đắc ý nói.
- Mã hậu pháo, trước đó sao không thấy ngươi nói?
Trầm Tường dùng thần thức nói, giội Long Tuyết Di một thân nước lạnh.
Trầm Tường trả hỏa diễm lại cho Ngô Thiên Thiên, Ngô Thiên Thiên rất dễ dàng thu vào trong cơ thể.
- Trầm Tường, lẽ nào ngươi cũng có Hỏa Hồn?
Ngô Thiên Thiên khắp khuôn mặt là kinh ngạc, thấp giọng hỏi.
Trầm Tường gật đầu, hắn biết Ngô Thiên Thiên có Hỏa Hồn, để Ngô Thiên Thiên biết cũng không có cái gì.
- Hỏa Hồn của ngươi thật lợi hại, dĩ nhiên có thể làm cho hỏa diễm của ta tiến hóa.
Đôi mắt đẹp của Ngô Thiên Thiên lập loè, trên mặt mang một tia mỉm cười mê người, nàng đối với Trầm Tường rất hài lòng, nàng biết Trầm Tường là một Luyện đan sư phi thường có thiên phú, không có Hỏa Hồn, đó chính là một tiếc nuối.
- Có thời gian ta nghĩ một biện pháp, đến cho Hỏa Hồn của nàng tiến hóa, nên dùng biện pháp gì cho tốt đây?
Trầm Tường vuốt cằm nghĩ.
Trong lòng Ngô Thiên Thiên ấm áp, ôn nhu nói:
- Nếu như đối với ngươi có ảnh hưởng lớn, vậy thì quên đi, ta có lam hỏa như vậy là đủ rồi, ta đi lấy một ít đan dược ta luyện chế cho ngươi giám định một thoáng.
Ngay thời điểm Ngô Thiên Thiên vừa xoay người sang chỗ khác, Long Tuyết Di mô phỏng âm thanh của Trầm Tường nói:
- Dùng phương thức nam nữ kết hợp là có thể, chúng ta có muốn thử một chút xem?
Trầm Tường trong trầm tư nghe được Long Tuyết Di giả mạo hắn nói ra lời này, nhất thời như bị sét đánh. Hắn đương nhiên là có nghĩ đến biện pháp này, nhưng chỉ là nghĩ. Hắn không nghĩ tới vì sao trong đầu tiểu nha đầu Long Tuyết Di này lại có nhiều đồ vật xấu xa như vậy, có thì cũng thôi, còn muốn nói ra, nói ra thì nói ra, nhưng tại sao lại mô phỏng tiếng nói của hắn ở ngay trước mặt một nữ nhân, đây là làm hình tượng chính diện của hắn triệt để nát tan.
- Tiểu Thí Long, cha ngươi nhất định là một con rồng phi thường hạ lưu, truyền thừa cho ngươi nhiều ký ức vô sỉ như vậy.
Trầm Tường lập tức mắng.
Ngô Thiên Thiên nghe được Trầm Tường nói, cũng ngẩn người, nàng không nghĩ tới Trầm Tường lại đưa ra loại yêu cầu này, còn trực tiếp như vậy, hơn nữa nhìn lên vẫn là đối với nàng có lợi, mặt nàng lập tức đỏ lên, hồng đến bên tai.
Bầu không khí phi thường lúng túng, lúc này Trầm Tường hận không thể mang Long Tuyết Di ra hành hung một trận, đánh cái mông nhỏ của nàng, nhìn nàng còn dám nói lung tung hay không.
Trầm Tường ho khan hai tiếng:
- Thiên Thiên, mang đan dược nàng luyện cho ta nhìn một chút đi!
- Ừm!
Ngô Thiên Thiên cũng thở phào nhẹ nhõm, hai người đều rất ăn ý quên mất chuyện vừa rồi.
Trầm Tường thấy cục diện rối rắm thu thập xong, nhất thời thở ra một hơi dài:
- Tiểu Thí Long, ngươi muốn ồn ào cũng đừng nháo lớn như vậy a! Sẽ hại thảm ta, một mặt thuần khiết của Lão tử cứ như vậy bị ngươi lặp đi lặp lại phá hỏng nhiều lần.
- Phi, ngươi mà thuần khiết? Lần trước biến thành chim nhỏ, còn muốn nhìn lén Đan trưởng lão tắm! Còn nữa, ta đây là tạo cơ hội cho ngươi, Ngô Thiên Thiên vốn là yêu ngươi, ngươi dây dưa nữa, nàng nói không chắc liền đồng ý. Ngươi thật ngốc, một cơ hội tốt đã bị ngươi bỏ lỡ! Nếu như chuyện tốt thành, các ngươi liền có thể thả lỏng trước khi đi Nam Hoang.
Long Tuyết Di hừ nói.
Trầm Tường không biết nên nói cái gì, hắn đột nhiên cảm giác mình không thể xem Long Tuyết Di này là một tiểu nha đầu, bởi vì kinh nghiệm đối phó nữ nhân của tiểu nha đầu này so với hắn còn muốn phong phú hơn.
- Nam Chân Long đều rất hoa tâm, Tiểu bất điểm này nhất định là chiếm được cha của nàng truyền thừa, Trầm Tường ngươi chú ý một chút, nói không chắc ngươi sau này sẽ bị tiểu Long này ăn đến xương cũng không còn.
Tô Mị Dao chăm chú nói xong, liền cười lên khanh khách.
Trầm Tường âm thầm mắng một tiếng, thầm nghĩ:
- Sớm muộn có một ngày, ta sẽ ăn các ngươi ngay cả xương cũng không còn!
Hiện tại hắn biết Thiên Dương chi hỏa có thể tiến hóa Hỏa Hồn khác, chỉ bất quá hắn còn tìm không ra phương thức tốt, bằng không hắn có thể giúp Đan trưởng lão cùng Ngô Thiên Thiên, làm cho Hỏa Hồn của các nàng đều tiến hóa đến cao nhất.
Chương 275 - Tụ hội
Ngô Thiên Thiên lấy ra đan dược nàng luyện chế, sau khi Trầm Tường nhìn thấy, không khỏi bắt đầu kinh ngạc.
- Chân Nguyên đan? Đây là nàng luyện chế sao?
Trầm Tường cầm một hạt Chân Nguyên đan, tỉ mỉ nhìn:
- Phẩm chất thượng thừa, không biết nàng một lò có thể ra bao nhiêu hạt?
- Chỉ có thể ba hạt!
Ngô Thiên Thiên nói, thấy vẻ mặt Trầm Tường kinh ngạc, trong lòng nàng cũng hết sức cao hứng.
Trầm Tường cười hì hì:
- Ta một lò có thể năm hạt, nàng còn phải thêm chút sức, chờ thời điểm nàng một lò có thể luyện chế ra năm hạt, ta liền cho nàng một ít dược liệu, để nàng giúp ta luyện chế Chân Nguyên đan, nàng một lò cho ta bốn hạt là được, còn lại một hạt làm thù lao, thất bại coi như tính ta.
Trầm Tường có lượng lớn dược liệu Chân Nguyên đan, chỉ bất quá hắn không có thời gian luyện chế, hắn có thời gian luyện đan, đều là đi luyện chế Trúc Cơ đan. Hắn phải tìm một trợ thủ giúp hắn luyện chế một ít đan dược tương đối thấp, nếu để cho người khác biết hắn xem thường Chân Nguyên đan, nhất định sẽ bị mắng chết.
Ngô Thiên Thiên chính là một nhân tuyển rất tốt, có Hỏa Hồn, thời điểm luyện đan phẩm chất chắc chắn sẽ không thấp, nếu như nàng thêm nỗ lực, một lò luyện năm hạt không là vấn đề.
- Thiên Thiên, đan dược Linh cấp thượng phẩm nàng còn có thể luyện cái khác không?
Trầm Tường hỏi.
Ngô Thiên Thiên lắc đầu nói:
- Đây là cực hạn của ta, bất quá ta sẽ cố gắng, chờ ta có thể một lò luyện năm hạt Chân Nguyên đan, ta sẽ giúp ngươi luyện.
Trầm Tường lại cùng Ngô Thiên Thiên hàn huyên một ít, chia sẻ tâm đắc luyện đan của mình cho nàng, hơn nữa còn cho nàng một trăm phần dược liệu luyện chế Chân Nguyên đan.
- Mặc kệ một lò nàng có thể luyện chế bao nhiêu, chính nàng giữ một hạt, còn lại giao cho ta, xem như là giúp ta luyện đan đi! Thù lao này vẫn tính thoả mãn chứ!
Trầm Tường cười nói, hắn biết hiện tại phương diện dược liệu của Ngô Thiên Thiên không quá sung túc, nhưng Trầm Tường thì không thiếu.
- Rất hài lòng, ta sẽ tận lực một lò luyện nhiều hơn.
Ngô Thiên Thiên hết sức cao hứng nói, có thể lấy được chuyện tốt như vậy cũng không dễ dàng, rất nhiều Luyện đan sư đều ở thành phẩm luyện đan như thế nào, từ đó bán đi lấy ra một ít lợi nhuận, mà nàng có thể được cấp dược liệu luyện chế Chân Nguyên đan, liền nhận được thù lao lớn như vậy, đây là làm cho rất nhiều Luyện đan sư tam đoạn phi thường ước ao.
Ba ngày nay chính là để những đệ tử tới Nam Hoang thả lỏng, ngoại trừ Trầm Tường, những người khác ít nhiều gì đều có chút khẩn trương, bởi vì sau khi đi vào, không chỉ phải ứng phó nguy hiểm ẩn giấu bên trong Nam Hoang, còn phải đối phó đệ tử ma đạo thực lực cao truy sát.
Mười người đều tụ cùng nhau, Vân Tiểu Đao cả ngày cợt nhả cũng trở nên phi thường nghiêm túc, ngoại trừ hỏi thăm với Trầm Tường một chút, liền không nói gì, nhìn ra được hắn rất khẩn trương, những người khác đều là như thế, chỉ có Trầm Tường vẫn một mặt ung dung.
Cổ Đông Thần lấy ra một pháp khí to lớn, bảo đám người Trầm Tường đi lên, sau khi chờ bọn hắn đứng vững, liền điều khiển pháp khí bay lên, tốc độ rất nhanh.
- Đây là một Bảo khí?
Trầm Tường hỏi, mặt trên pháp khí này có không ít linh văn, hơn nữa đều hết sức phức tạp, sau khi Trầm Tường đạt được Luyện khí bảo điển kia, ở phương diện này hơi có chút nghiên cứu.
- Không sai, là nữ đế Thần Binh Thiên quốc luyện chế, nữ nhân này đã hắc ta một bút!
Trên mặt Cổ Đông Thần toát ra một tia đau lòng, điều này làm cho Trầm Tường âm thầm nở nụ cười, hắn không nghĩ tới Liễu Mộng Nhi là mỹ nhân danh chấn một phương lại là một gian thương.
Đám người Cổ Đông Thần cũng biết Trầm Tường nắm giữ Huyền Vũ kim cương giáp, hơn nữa còn có một thanh đại đao lợi hại, hơn nữa có Chu Tước hỏa dực, bản lĩnh bảo mệnh cùng đào mạng đều có thể nói là nhất lưu, cho nên bọn hắn mới có thể để Trầm Tường tách ra chín người khác, một mình hành động, săn bắt võ giả ma đạo.
Tốc độ pháp khí này cực nhanh, so với Trầm Tường dùng Chu Tước hỏa dực nhanh hơn rất nhiều, Trầm Tường có thể nhìn ra được Cổ Đông Thần cũng tiêu hao lượng lớn chân khí, những người khác đều ngồi xếp bằng ở phía trên, nhắm mắt lại điều chỉnh trạng thái.
Nam Hoang ở phía nam Thái Vũ môn, nơi này cũng là một khu vực thần bí, khu vực trung tâm ngay cả cấp bậc như Cổ Đông Thần cũng không dám tùy ý tiến vào.
Bảo khí liên tục phi hành ba ngày, rốt cục đi tới trên một ngọn núi cao, bên trên ngọn núi cao này có một địa phương bằng phẳng, mặt trên đứng rất nhiều người, hiển nhiên là địa phương tụ tập.
- Đến rồi!
Cổ Đông Thần nói, những người khác đều từ trong tu luyện tỉnh lại, bọn hắn đều có chút khẩn trương, chỉ có thể thông qua phương thức này đến điều chỉnh.
- Hừ, đại môn phái chính là đại môn phái, cuối cùng mới đến!
Một tiếng hừ lạnh bay tới, đây chính là âm thanh của Chân Vũ môn Đường Dịch Siêu, lần trước hắn suýt chút nữa bị Trầm Tường giết chết, cho nên hắn vừa nhìn thấy Trầm Tường, liền sát khí tăng vọt.
Đám người Trầm Tường từ trên Bảo khí hạ xuống, liền nhìn thấy đệ tử môn phái khác, cùng đi với đệ tử đến đều là cự đầu trong môn phái, không phải chưởng giáo chính là trưởng lão.
Trầm Tường nhìn thấy Liễu Mộng Nhi, làm hắn kinh ngạc chính là, bên trong đám đệ tử phía sau Liễu Mộng Nhi kia, thậm chí có Tiết Tiên Tiên cùng Lãnh U Lan, Tiết Tiên Tiên mặc một bộ trang phục màu đen, Lãnh U Lan thì mặc áo giáp màu đen, xem ra vẫn là thô bạo như vậy, các nàng đều quay về phía Trầm Tường chào hỏi.
Chưởng giáo Đan Hương Đào Nguyên không có tới, bất quá Hương Hoa Nguyệt lại tới, lại là nàng mang đội đến, có thể thấy được Hương Hoa Nguyệt ở bên trong Đan Hương Đào Nguyên địa vị cao cỡ nào, bất quá vưu vật phủ mị yêu nạo này cũng không hề nhìn Trầm Tường, cũng không có chào hỏi cùng Trầm Tường, giống như không nhận ra vậy.
Trầm Tường âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nếu như Hương Hoa Nguyệt chào hỏi cùng hắn, hắn có thể sẽ có chút phiền phức, dù sao Tiết Tiên Tiên cùng Lãnh U Lan đều ở nơi này.
Dẫn đầu Thú Vũ môn chính là một đại hán hình dáng giống con trâu, đây là tân chưởng giáo Thú Vũ môn. Liên Hoa đảo đảo chủ là một nam tử nho nhã, trên người mặc bạch y, da dẻ trắng nõn, dáng vẻ phong độ phiên phiên kia, khiến không ít nữ đệ tử môn phái khác thỉnh thoảng nhìn sang.
Ngạo Kiếm tông là một trung niên khí vũ bất phàm, tuy rằng ăn mặc đơn giản, nhưng cũng một thân ngạo khí, lưng mang một thanh trường kiếm, trong các đệ tử ở sau lưng hắn, thậm chí có một người Trầm Tường quen thuộc, là Cam Cửu Kiếm, thời điểm Trầm Tường đi Sương Kiếm thành đã xảy ra xung đột cùng hắn.
Đám người Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh thấy Lãnh U Lan còn có Tiết Tiên Tiên hướng Trầm Tường nháy mắt ra dấu, còn mỉm cười, đều âm thầm đố kị Trầm Tường, hơn nữa đối với Trầm Tường trước đó từng nói câu nói kia tin tưởng không nghi ngờ, Tiết Tiên Tiên đúng là thê tử của hắn, Lãnh U Lan là nghĩa muội của hắn.
Trầm Tường chà xát tay, lúc này Long Tuyết Di bắt đầu truyền thụ thần thông Thất Thập Nhị Biến cho hắn, nội dung rất nhiều, bất quá đây là Long Tuyết Di thông qua thần thức truyền tới trong đầu của hắn, vừa nhanh lại thuận tiện, Trầm Tường càng thêm khẳng định, Tô Mị Dao cùng Bạch U U kia đều là đến từ Thiên Giới, bởi vì phương pháp thần thức truyền công này ngay cả hắn bây giờ cũng học không được.
Thất Thập Nhị Biến này cũng không phải là chỉ định chỉ có thể biến hóa bảy mươi hai loại đồ vật, mà là rất nhiều loại, nhưng bình thường đều dùng không tới nhiều như vậy, vì lẽ đó liền chế định bảy mươi hai loại biến pháp cơ sở, sau khi nắm giữ, chỉ cần thần hồn cường đại, liền có thể chân chính thiên biến vạn hóa.
Khó nhất chính là phải dùng thần hồn khống chế thân thể, sau đó thả ra sức mạnh kỳ dị bên trong thần hồn, Long Tuyết Di xưng sức mạnh kia là pháp lực, sau đó theo tâm ý của mình khống chế thân thể biến hóa, đồng thời dựa theo một ít phương pháp vận dụng pháp lực bên trong thần thông, trong lòng còn phải mặc niệm một ít thần chú.
Khi pháp lực ở trong thân thể lưu động hình thành nhiều loại hoa văn huyền ảo, phải đọc chú ngữ, dùng thần chú phát ra sóng âm để chấn động những linh văn kia, kích phát linh văn thi triển thần thông, quá trình có chút phức tạp, nhưng nếu như có thể vận dụng quen thuộc, cũng có thể ở bên trong thời gian rất ngắn thi triển, tựa như Long Tuyết Di như vậy, trong nháy mắt liền có thể biến.
Ba ngày qua đi, Trầm Tường vẫn ngồi xếp bằng ở chỗ kia, cũng không có động tĩnh, hắn nghe được trong đầu truyền đến tiếng cười nhạo liên tiếp lanh lảnh của Long Tuyết Di, trong lòng âm thầm khinh bỉ nàng.
- Tiểu nha đầu, ta bây giờ chỉ là chưa có học được vận dụng pháp lực, chờ học được rồi, thuận tiện cho ngươi xem!
Trầm Tường nói, hắn là nói thật, cái kia quả thật có chút khó có thể khống chế, hắn để pháp lực lưu động tứ chi bách hải của hắn, tạo thành rất nhiều linh văn, sau đó xâu chuỗi lại, lại dùng thần chú phát động linh văn, như vậy liền có thể biến hóa, nếu như phải biến đổi trở về, chỉ cần đánh tan linh văn đi là được.
Lại qua ba ngày, thân thể Trầm Tường đột nhiên bốc lên một trận kim quang, chỉ thấy bờ môi của hắn ngọ nguậy, hắn đang nhanh chóng ghi nhớ Trác Vũ, theo một trận kim quang bùng lên, chỉ nghe thấy Long Tuyết Di phát ra một trận duyên dáng gọi to.
- Ngươi học quá nhanh rồi!
Long Tuyết Di hô.
Trầm Tường xác thực học được, hiện tại hắn đã biến thành một con chim nhỏ, đang nhào động cánh ở trong mật thất bay tới bay lui, làm hắn cảm thấy thần kỳ chính là, hắn không có cảm giác được thân thể của mình có biến hoá gì chút nào, sức mạnh cũng không có yếu bớt, hơn nữa còn có thể dùng chân khí.
- Ngươi bây giờ là thần hồn chủ đạo trạng thái thân thể, vì lẽ đó trên cảm giác của ngươi, ngươi chỉ là thích làm gì thì làm, nhưng người khác thấy là ngươi đang bay lượn.
Long Tuyết Di nói.
Trầm Tường xác thực không cần đi khống chế cánh nhào động, hắn bây giờ là nghĩ đến địa phương gì, hơi suy nghĩ liền có thể qua, này rất thần kỳ, mặc dù hắn không có dùng sức, cũng có thể dựa vào pháp lực thần hồn làm cho mình lơ lửng, đây chính là chỗ cường đại của thần đạo!
Trong lòng Trầm Tường đột nhiên hơi động, bay ra ngoài cửa sổ, bay qua tiểu viện của Đan trưởng lão, hắn vẫn rất hiếu kỳ dung mạo của Đan trưởng lão, hiện tại có cơ hội để hắn nhìn lén.
Sau khi hắn biến thành chim nhỏ, khí tức đều thu liễm, cùng chim nhỏ phổ thông không khác gì nhau.
- Ngươi thật xấu! Không cho phép đi!
Long Tuyết Di thấy Trầm Tường muốn bay đi nhìn lén người ta, lập tức hô.
- Lại không nhìn nàng tắm, ta chỉ là lén lút nhìn nàng tháo mặt nạ xuống là kiểu gì một chú thôi!
Trầm Tường cười cợt nói.
- Hừ, nếu như ngươi dùng thần thông này làm sự tình hạ lưu này, sau này ta không để ý ngươi.
Long Tuyết Di tức giận nói.
- Tiểu nha đầu, chính ngươi cũng không phải thường thường thay ta nói một ít lời hạ lưu, hơn nữa chính ngươi cũng thường thường nhìn lén Mị Dao tỷ cùng U U tỷ... Khà khà, ngươi còn xem qua ta.
Trầm Tường cười nói, hắn bây giờ đã bay đến bên cạnh cửa sổ, cửa sổ phòng Đan trưởng lão không có đóng.
Long Tuyết Di hừ nói:
- Cái kia không giống, ta nhìn lén các ngươi, các ngươi đều không trách ta, cũng không hề tức giận. Ta nói những câu nói kia, cũng là vì cho ngươi cùng những nữ nhân kia tăng thêm cảm tình, ta cũng là muốn tốt cho ngươi.
Trầm Tường bay vào trong phòng, Đan trưởng lão không ở nơi này, hắn đoán là ở dưới mật thất, mật thất cũng không dễ dàng đi vào, hắn dự định ở chỗ này chờ.
Buổi tối, Trầm Tường rốt cục nghe được âm thanh, lúc này pháp lực của hắn cũng tiêu hao hơn một nửa, bất quá hắn cảm thấy này rất đáng giá, hắn rất nhanh sẽ có thể thấy chân diện mục của Đan trưởng lão.
Sau khi Đan trưởng lão đi vào phòng, đầu tiên là bỏ đi áo choàng màu đen kia của nàng, bên trong mặc váy trắng như tuyết, có thể thấy thân hình uyển chuyển kia, sau đó lại lấy mặt nạ xuống.
Ngay thời điểm Trầm Tường vạn phần chờ mong, Trầm Tường đột nhiên thầm mắng lên, bởi vì trên mặt Đan trưởng lão bị một đoàn bạch quang che đậy, nàng lại nghiêm cẩn như vậy, không cho người thấy bất kỳ một chỗ nào trên mặt nàng, đây là vì cái gì?
Trầm Tường thất vọng bay đi, bất quá Đan trưởng lão cũng chú ý tới con chim nhỏ này, chỉ là cảm thấy kỳ quái, không hề ra tay công kích, nhưng là có ý tứ công kích.
Trong lòng Trầm Tường cả kinh, tăng nhanh tốc độ bay đi, Đan trưởng lão này là Niết Bàn Cảnh, tùy tùy tiện tiện là có thể đánh giết hắn, này làm hắn sợ đến một thân mồ hôi lạnh, hắn quyết định sau này không nên tiếp tục làm loại chuyện nguy hiểm này.
- Ha ha, biết sợ chưa!
Long Tuyết Di cười cợt nói:
- Sau khi trở lại, ngươi nên học tập làm sao biến thành rùa đen.
Trầm Tường bĩu môi nói:
- Ta mới không cần biến thành rùa đen!
Bây giờ pháp lực của hắn chỉ có thể biến thành một ít hình thể rất nhỏ, sau đó hắn học biến thành sóc, địa thử, đây đều là có thể làm cho hắn che dấu ở bên trong địa phương hoang dã.
Vì có thể làm cho mình thông thạo biến hóa, hắn học tập một tháng, bất quá vẫn không thể như Long Tuyết Di trong nháy mắt biến hóa, hắn phải cần mấy cái nháy mắt mới có thể biến hóa.
Trầm Tường vốn là muốn đi tìm đám người Vân Tiểu Đao, nhưng biết bọn họ đang đặc huấn, đều là có trợ giúp tăng cao thực lực, đồng thời còn có rất nhiều trưởng lão chỉ điểm bọn họ học tập một ít võ công lợi hại, quan sát khuyết điểm trên người bọn họ, cải tiến bọn hắn.
- Đám người kia thực sự là kiếm bộn rồi, có thể được nhiều lão gia hoả đồng thời chỉ điểm như vậy.
Trầm Tường cười nói, sau đó hắn chăm chú tưới kỳ hoa dị thảo bên trong tiểu Dược Viên, hắn trồng hai cây Thanh Huyền quả thụ khác cũng đã trưởng thành, rất nhanh sẽ có thể mở hoa.
Đương nhiên, hắn gieo xuống cây Ngũ Sắc Liên Hoa kia cũng bắt đầu nẩy mầm, Ngũ Sắc Liên Hoa này cùng hoa sen phổ thông không giống, dùng hạt sen liền có thể trồng ra, cũng không cần sinh trưởng ở bên trong nước, chủ yếu là hấp thu Ngũ Hành linh khí phát triển.
Đan trưởng lão thường xuyên đến Dược Viên của Trầm Tường kiểm tra, nàng phát hiện hoa hoa thảo thảo bên trong Dược Viên này đều lớn lên rất nhanh, nàng đã sớm biết Trầm Tường có một loại thủ đoạn có thể tăng nhanh những linh dược kia sinh trưởng, đây là phi thường nghịch thiên, nàng biết này không phải chuyện nhỏ, cho nên nàng tuyệt không truyền cho người ngoài, đối với tiểu Dược Viên này của Trầm Tường bảo vệ càng thêm kín cẩn, cho dù là Ngô Thiên Thiên cũng không thể tùy tiện vào.
- Ngươi cũng đừng lười biếng, đến thời điểm đó phải sống trở về!
Đan trưởng lão nhìn Trầm Tường thúc linh dược, nói một cách lạnh lùng.
- Biết rồi, ta còn phải đánh bại ngươi, cưới ngươi đi! Tuy rằng không biết tướng mạo của ngươi, nhưng vóc người của ngươi cũng không tệ lắm, phù hợp tiêu chuẩn của ta.
Trầm Tường cười cợt nói.
Đan trưởng lão thấy Trầm Tường vẫn là một bộ cợt nhả, không có một chút dáng dấp khẩn trương nào, nàng hừ lạnh một tiếng, liền rời đi.
Chương 272 - Hãnh diện
Trầm Tường thúc xong, liền trở về mật thất tiếp tục luyện công, hắn đang quen thuộc các loại ma công cùng thần công, đồng thời còn chuẩn bị học tập một loại thần thông tính chất công kích.
- Thần thông này tên là Thiên Long pháp ấn, cũng là một trong những thần thông mạnh mẽ nhất trong Long tộc chúng ta, sau khi thi triển, sẽ rút đi pháp lực cùng bộ phận chân khí của ngươi, sau đó sẽ thôn phệ lượng lớn linh khí xung quanh, hóa thành một vuốt rồng to lớn, từ bầu trời hạ xuống, thời điểm thi triển cần một chút thời gian, vì lẽ đó chỉ thích hợp công kích xa.
Long Tuyết Di nói.
Vì học thần thông này, Trầm Tường không thể không rời khỏi Thái Vũ môn, lặng lẽ chạy đến trong rừng núi ngoài thành học tập, cũng giống như bảy mươi hai biến, trước tiên phải thôi thúc pháp lực lưu động ở trong người, hình thành linh văn huyền ảo, cuối cùng là đọc chú ngữ thi triển, bất quá không giống bảy mươi hai biến, môn thần thông Thiên Long pháp ấn này cần tiêu hao chân khí, lúc này Trầm Tường liền thả ra lượng lớn chân khí, những chân khí này ở dưới pháp lực thần kỳ kia “ yểm hộ “ , có thể lặng yên không một tiếng động, bay tới trên bầu trời xa xa, sau đó bắt đầu thôn phệ linh khí bốn phía.
- Đọc chú ngữ!
Long Tuyết Di hô.
Trầm Tường vội vàng đọc chú ngữ, bất quá niệm không tốt, cuối cùng đã thất bại, hắn đã thất bại hơn ba mươi lần, nếu như không phải hắn có lượng lớn Chân Nguyên đan khôi phục, hắn căn bản không thể liên tục thử nghiệm.
Trầm Tường lại ở trong thâm sơn một tháng, ban ngày học tập phóng thích Thiên Long pháp ấn, buổi tối tu luyện đồng thời ngưng tụ hoàng kim Long Tiên, hắn cũng không có lười biếng, này cũng là vì có thể tiếp tục sinh tồn ở trong Nam Hoang.
Chạng vạng, tầng mây trên không đang cuộn trào, nếu như không phải đặc biệt chú ý, rất nhìn thấy lượng lớn linh khí trong phạm vi mấy dặm đều hướng một đỉnh núi cao chừng trăm trượng tụ tập, Trầm Tường ở phía xa nhìn ngọn núi kia, môi hơi động, hắn đang đọc thần chú quái lạ.
Theo miệng Trầm Tường dừng lại, trên đỉnh ngọn núi kia đột nhiên xuất hiện một vuốt rồng to lớn lập loè đủ mọi màu sắc, bất quá vuốt rồng này có chút giống người, mặt trên không có vảy, nhưng cũng có lợi trảo móc câu bình thường.
Đây chính là Thiên Long pháp ấn, từ bên trong trời cao mạnh mẽ đè xuống, trong nháy mắt liền mãnh liệt đặt ở trên đỉnh núi cao chừng trăm trượng kia, chỉ nghe thấy ầm một tiếng nổ vang, mặt đất lay động mãnh liệt, lượng lớn đá vụn nát tan giống như yên vụ khuếch tán bốn phía, chỉ là ngăn ngắn mấy cái nháy mắt, ngọn núi kia liền biến mất không thấy, bị san thành bình địa.
- Thật mạnh!
Trầm Tường trợn mắt há hốc mồm kinh thán, hắn sử dụng không nhiều chân khí cùng pháp lực, nhưng có thể tạo thành hiệu quả như thế, nếu như hắn dùng một ít sức mạnh, đây chẳng phải là càng kinh khủng hơn.
Nơi này khoảng Thiên Môn thành không xa, sản sinh động tĩnh khổng lồ như vậy, nhất định sẽ bị Thái Vũ môn phát hiện, Trầm Tường trước tiên rời khỏi, trở về Thái Đan Vương Viện.
Đi tới bên trong tiểu Dược Viên kia, Trầm Tường lại thấy Đan trưởng lão ở chỗ này, Trầm Tường không lại, nơi này đều là do nàng quản lý, nàng là một Luyện đan sư, tự nhiên biết làm sao dưỡng dục những linh dược này, hơn nữa nàng so với Trầm Tường càng thêm chăm chú, càng thêm tỉ mỉ đi chăm sóc, tuy rằng những linh dược này không có phần của nàng.
Trầm Tường vừa tiến đến, liền có thể thấy ba cây Thanh Huyền quả thụ đã nở hoa, trong đó một gốc cây khá là lão mở ra năm mươi đóa, hai cây khác chỉ là hai mươi đóa, đối với loại chuyện khiến người ta khiếp sợ này, Đan trưởng lão đã sớm tập mãi thành thói quen, vì lẽ đó hiện tại cũng không có nhiều kinh ngạc.
- Lần sau ngươi đi ra ngoài thời gian dài, nói cho ta biết một tiếng, không ai đến chăm sóc sao được?
Đan trưởng lão tràn ngập trách cứ nói.
Thời gian ba tháng đối với võ giả mà nói rất nhanh đã trôi qua, hiện tại Trầm Tường là Chân Võ Cảnh tam đoạn, thêm vào hắn tu luyện một ít ma công lợi hại, thực lực của hắn có thể vượt xa Chân Võ Cảnh tứ đoạn, ép thẳng tới ngũ đoạn, nhưng đây cũng chỉ là dưới tình huống gặp phải Chân Võ Cảnh phổ thông, nếu như gặp phải những võ giả nắm giữ nhiều linh mạch, nắm giữ võ công lợi hại, hắn sẽ đánh không lại.
Sau khi chín người Vân Tiểu Đao tiếp thu đặc huấn, làm Trầm Tường cảm thấy bọn họ cùng trước đây có bất đồng rất lớn, từng cái từng cái đều rất phấn chấn, có một cỗ bốc đồng phi thường cường liệt, chân khí trong cơ thể đều rất nồng hậu, tùy thời đều ở vận sức chờ phát động, làm hắn hơi kinh ngạc chính là, ba người Lôi Hùng Lâm lại đều bước vào Chân Võ Cảnh nhị đoạn, đây đều là bọn họ ở mấy ngày hôm trước ăn vào hạt Trúc Cơ đan thứ hai lên cấp, ở bên trong ba tháng đặc huấn này, bọn hắn đều ăn không ít đan dược tốt.
Những ngày qua Trầm Tường cũng không có nhìn thấy Đan trưởng lão, Đan trưởng lão chỉ nói là mình đi ra ngoài một chút.
- Các ngươi trước tiên cáo biệt cùng người nhà, bằng hữu, ba ngày sau ta sẽ dẫn các ngươi đi tới nơi tập hợp.
Cổ Đông Thần nói .
Dược Hải Sinh trở về trụ sở của mình, hắn cũng có trồng một ít linh dược, cần bàn giao người đi chăm sóc. Chu Vinh cùng cậu Hác Đông Thanh của hắn rời đi, Vân Tiểu Đao cùng Từ Vĩ Long kết bạn mà đi, trở về gia tộc của mình.
Trầm Tường cũng muốn về tục giới một chuyến, nhưng thời gian không đủ, hắn quyết định chờ từ Nam Hoang trở về, liền về nhà một chuyến, đi xem tục giới bên kia phát triển thế nào rồi.
- Thiên Thiên, nàng không trở về sao?
Trầm Tường hỏi.
- Không, nhà của ta không có người nào.
Ngô Thiên Thiên có chút buồn bã nói.
- Xin lỗi.
Trầm Tường trong lòng thở dài, vội vàng nói.
- Không có quan hệ, ta trước về Thái Đan Vương Viện, ta còn phải học tập luyện đan.
Ngô Thiên Thiên lộ ra nụ cười xán lạn mỹ lệ, nhìn ra được nàng là một nữ nhân rất kiên cường.
Sau khi Ngô Thiên Thiên đi, Trầm Tường nhìn mấy người Liên Minh Đông:
- Các ngươi không đi sao?
- Ta quyết định chờ từ địa phương quỷ quái kia trở về lại đi.
Liên Minh Đông cười nói.
- Người nhà của chúng ta sớm đã bị đám ma đạo khốn kiếp kia diệt sát, nếu không phải chưởng giáo căn dặn, ta đi tới đó nhất định sẽ liều mạng cùng bọn hắn.
Lôi Hùng Lâm phẫn nộ nói.
- Không có biện pháp, chỉ có thể nghe chưởng giáo, ta cũng muốn giết người ma đạo.
Lôi Trung vò đầu cười ngây ngô nói.
- Vậy chúng ta cùng đi uống rượu, ta mời khách.
Trầm Tường cười nói.
Nói xong, bốn người liền đi đến cửa lớn, bọn họ vừa mới đi ra cửa lớn, chỉ nghe thấy phía sau truyền đến một tiếng gào:
- Ba gia hỏa các ngươi đứng lại cho ta.
Chương 273 - Hỏa Hồn dung hợp
Mấy người Trầm Tường lập tức quay đầu lại, chỉ nhìn thấy ở phía sau chạy tới chừng mười thanh niên, đều là Phàm Võ Cảnh tầng mười, khắp khuôn mặt là vẻ hung ác.
Trước đó Trầm Tường liền biết mấy người Lôi Hùng Lâm chọc một số người, hơn nữa còn làm tiểu đội bọn hắn chết đi hai người.
- Hai đồng bạn các ngươi chính là bị bọn họ giết chết sao?
Trầm Tường âm trầm hỏi.
- Không sai! Chính là bọn hắn, Lão tử nhất định phải đánh tàn phế những cẩu tạp chủng này.
Lôi Hùng Lâm nắm chặt nắm đấm, phẫn nộ nói.
Trầm Tường gật đầu:
- Đánh chết hai cái, những tên khác tàn phế là được!
- Cái gì? Đánh chết hai cái?
Lôi Hùng Lâm hơi sững sờ, mặc dù là ở ngoài Thái Vũ môn, đánh nhau thì không sao, nhưng nếu như nháo chết người, Thái Vũ môn nhất định sẽ quản.
- Trầm sư huynh, này có chút không thích hợp, dù sao nơi này là trước cửa nhà mình.
Liên Minh Đông cau mày nói.
- Muốn giết người, tới địa phương không có ai sẽ giết tốt hơn!
Lôi Trung cũng có chút lo lắng.
Trầm Tường cười nói:
- Yên tâm đi, các ngươi lập tức phải đi Nam Hoang, Trưởng lão viện không thể bắt các ngươi, huống hồ giết người đền mạng, thiên kinh địa nghĩa! Bọn họ giết chết hai đồng bạn các ngươi, các ngươi hẳn là để bọn hắn lấy máu trả máu.
- Được!
Sắc mặt Liên Minh Đông hung ác, gật đầu nói.
Lôi Hùng Lâm siết nắm đấm thật chặt, hắn cười to nói:
- Một đám khốn kiếp, ngày hôm nay Lão tử sẽ không bỏ qua cho các ngươi.
Nói xong liền cùng đệ đệ của hắn xông ra ngoài, Liên Minh Đông theo sát ở sau lưng bọn hắn.
Tốc độ của ba người đều rất nhanh, hơn nữa còn dùng hết toàn lực, đám thanh niên xông lại kia vẫn chưa có phản ứng lại, đã bị thân thể khổng lồ của Lôi Hùng Lâm cùng Lôi Trung va phải, đã có vài người bay ra ngoài, đánh vào trên vách tường ngất đi.
Liên Minh Đông không thô bạo giống như hai huynh đệ kia, hắn dùng một cây quạt, vô cùng phiêu dật đánh vào trên mặt những người kia, mặc dù coi như là nhẹ nhàng đập tới, nhưng người bị hắn đập đến đều phát sinh một tiếng gào thét, răng máu lẫn lộn phun ra ngoài.
Đây chính là thực lực Chân Võ Cảnh, trước đó thời điểm bọn họ là Phàm Võ Cảnh mười tầng, gặp phải đám người kia cho dù là liều mạng cũng không có thể làm cho đối phương bị thương, nhưng hiện tại, bọn họ tùy tiện đánh vài chiêu, liền làm cho mười tên kia trọng thương.
- Các ngươi... Các ngươi đều là Chân Võ Cảnh?
Một thanh niên hỏi, khuôn mặt anh tuấn của hắn đã hoàn toàn thay đổi, đây là tên bị Lôi Hùng Lâm đánh.
Sau khi mấy người Lôi Hùng Lâm tiếp thu qua Trưởng lão viện huấn luyện, cho dù là người bước vào Chân Võ Cảnh nhị đoạn nhiều năm cũng khó có thể đánh thắng bọn họ, huống hồ tư chất của bọn hắn không tệ, chân khí cũng vô cùng hùng hậu.
- Không sai, đi chết đi, rác rưởi bắt nạt kẻ yếu!
Lôi Hùng Lâm nói một cách lạnh lùng, một cước đạp ở trên lồng ngực người kia, lồng ngực người kia nhất thời bị hắn dẵm đến máu thịt be bét.
Liên Minh Đông mở thiết phiến ra, nhẹ nhàng vạch một cái, cắt đứt yết hầu một người, những người còn lại kia đều sợ vỡ mật, điên cuồng la lên, có gọi cứu mạng, có cầu xin tha thứ.
- Chúng ta đi thôi, đi uống rượu!
Trầm Tường hô, bình thường mấy người Liên Minh Đông đều bị những danh môn quý tộc này bắt nạt, bây giờ bọn họ có thể hãnh diện, trong lòng thật là đã nghiền, mà bọn họ có thể có ngày hôm nay, đều là Trầm Tường ban tặng.
Ở trong tửu điếm, mấy người Trầm Tường vừa uống rượu, một bên tâm tình, nói hùng tâm tráng chí của mình, nói nữ nhân, thổi phồng những sự tình uy phong lẫm lẫm trước đây mình làm qua...
Từ quán rượu trở về đã buổi tối, sau khi Trầm Tường tiến vào Thái Đan Vương Viện, liền thấy một gian phòng đèn sáng, đó là Ngô Thiên Thiên.
Trầm Tường cùng Ngô Thiên Thiên có thời gian rất dài không gặp mặt, nàng là một nữ tử nắm giữ Hỏa Hồn, hơn nữa cũng là Luyện đan sư, Trầm Tường đối với hành tung mấy ngày qua của nàng hết sức tò mò.
Hắn gõ cửa phòng Ngô Thiên Thiên, sau khi Ngô Thiên Thiên mở cửa, thấy là Trầm Tường, cười cợt nói:
- Có chuyện gì sao?
- Lẽ nào không có chuyện gì thì không thể tìm nàng sao?
Trầm Tường cười nói.
Ngô Thiên Thiên mời Trầm Tường đến trong tiểu sảnh, cho hắn một tách trà.
- Trầm Tường, ngươi bảo nàng lấy Lam Tinh chi hỏa ra, ngươi cũng thả một một chút, nhìn Thiên Dương chi hỏa của ngươi sau khi dung hợp sẽ như thế nào?
Long Tuyết Di đột nhiên tò mò nói, thả Hỏa Hồn ra dung hợp lại cùng nhau, đây là phi thường hiếm thấy, bởi vì người nắm giữ Hỏa Hồn rất ít, nhưng ba người trong Thái Đan Vương Viện này đều có, này là một cơ hội hiếm có.
Tô Mị Dao cũng sáng mắt lên, thúc giục Trầm Tường nhanh lên một chút thử xem.
Ngô Thiên Thiên ở bên trong Thái Vũ môn được khen là người số một bên trong nữ đệ tử trẻ tuổi, không chỉ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, còn có thiên phú không tệ, đương nhiên, nàng dám đi Nam Hoang, cũng là có tự tin rất lớn, bởi vì nàng nắm giữ Lam Tinh Hỏa hồn.
- Thiên Thiên, mấy ngày qua nàng ở địa phương nào? Ta rất nhớ nàng a, tìm cũng không tìm thấy, Đan trưởng lão giấu nàng thật sâu.
Trầm Tường lặng lẽ cười nói, hắn cùng Ngô Thiên Thiên đã sớm hết sức quen thuộc, vì lẽ đó có thể vui đùa ở một chừng mực.
Ngô Thiên Thiên sửa sang lại tóc dài một thoáng, để tóc dài buông xuống trước ngực, xem ra càng thêm phủ mị thành thục, rất là đẹp mắt.
- Ngươi thật sự nhớ ta?
Ngô Thiên Thiên nở nụ cười xinh đẹp, nàng ăn mặc rất kín, làm cho Trầm Tường không thưởng thức tới vóc người uyển chuyển kia của nàng, khiến Trầm Tường có chút thất vọng.
- Đan trưởng lão nói, không thể nói cho ngươi biết! Nhưng ta có thể nói ta ở trong mấy ngày qua đều học tập làm sao ẩn nấp Hỏa Hồn của mình, ngươi xem!
Ngô Thiên Thiên nói xong, thả ra một đoàn hỏa diễm màu đỏ hơn nữa rất bình thường:
- Đan trưởng lão nói, chỉ có khi ta nắm giữ thực lực Niết Bàn Cảnh, mới không cần che giấu.
Trầm Tường cười nói:
- Thiên Thiên, bây giờ nàng phóng thích một chút Lam Tinh hỏa diễm cho ta, có thể không?
Chương 274 - Hỏa Hồn dung hợp (2)
Ngô Thiên Thiên không biết Trầm Tường muốn làm gì, bất quá rất sảng khoái đáp ứng:
- Đương nhiên có thể, nếu như không phải ngươi, ta cũng không cách nào dung hợp hỏa diễm lợi hại này.
- Thời điểm nàng dung hợp Lam Tinh Hỏa hồn, là ôm thật chặt lấy ta, còn cào ta rất đau... Ha ha.
Trầm Tường cười nói, điều này làm cho Ngô Thiên Thiên cười khúc khích, mặt cũng có chút hồng.
Ngô Thiên Thiên mở ngọc chưởng ra, đôi mắt đẹp nhìn Trầm Tường, le lưỡi cười nói:
- Ngọn lửa này rất lợi hại, ngươi cẩn trọng một ít!
Đang khi nói chuyện, trên ngọc chưởng của nàng liền xuất hiện một đoàn hỏa diễm màu xanh lam.
Trầm Tường tỉ mỉ quan sát lam tinh chi hỏa này, hắn biết bây giờ Ngô Thiên Thiên đối với hỏa diễm đã nắm giữ rất thành thạo, bởi vì sau khi nàng thả ra hỏa diễm lợi hại này, không hề làm cho cả gian phòng trở nên nóng, có thể nói là một chút nhiệt độ cũng không có.
Đột nhiên hắn đưa tay tới, nắm lấy ngọn lửa màu xanh lam này, này làm Ngô Thiên Thiên sợ đến mức phát ra một tiếng kiều gọi, bất quá trên mặt nàng càng nhiều hơn là khiếp sợ, nguyên bản nàng cho rằng Trầm Tường nhất định sẽ bị thiêu đốt, nhưng Trầm Tường một chút cũng không có việc gì, nàng có chút hoài nghi lam tinh chi hỏa của mình có phải là không có nhiệt độ hay không!
- Ngươi không sao chớ!
Ngô Thiên Thiên khắp khuôn mặt là lo lắng.
- Không có chuyện gì!
Trầm Tường cười hì hì, sau đó thả ra Thiên Dương chi hỏa, chỉ thấy ngọn lửa màu xanh lam trên bàn tay của hắn bị Thiên Dương chi hỏa nhìn như phổ thông bao vây lấy, sau đó ngọn lửa màu xanh lam kia bắt đầu sản sinh biến hóa, hai đám hỏa diễm đang dung hợp.
Ngô Thiên Thiên cũng nhìn thất thần, nàng biết Trầm Tường rất lợi hại, từ lúc nàng học tập Chu Tước thần công kia liền có thể nhìn ra, nàng thấy hỏa diễm của Trầm Tường có thể dung hợp cùng nàng, nàng âm thầm hoài nghi Trầm Tường cũng có Hỏa Hồn.
- Lam tinh chi hỏa đang hấp thu Thiên Dương chi hỏa, thật giống như Thiên Dương chi hỏa có ý định cho lam tinh chi hỏa hấp thu, hai người lại không có bài xích.
Long Tuyết Di kinh ngạc nói.
Tô Mị Dao cùng Bạch U U đối với chuyện này cũng rất hứng thú.
Ngọn lửa màu xanh lam biến sắc, thành màu tím rất nhạt! Ngọn lửa màu xanh lam này dĩ nhiên tiến hóa, bên trên lam hỏa chính là tử hỏa, sau khi thôn phệ Thiên Dương chi hỏa, dĩ nhiên có thể biến thành tử hỏa!
Trầm Tường cùng Ngô Thiên Thiên đều cảm thấy khiếp sợ không thôi.
- Thiên Dương Hồn hỏa có tên gọi là Hỏa Hồn Chi Vương, này chẳng có gì lạ, quả nhiên cùng ta nghĩ như thế, Bản Long thực sự là quá thông minh.
Long Tuyết Di đắc ý nói.
- Mã hậu pháo, trước đó sao không thấy ngươi nói?
Trầm Tường dùng thần thức nói, giội Long Tuyết Di một thân nước lạnh.
Trầm Tường trả hỏa diễm lại cho Ngô Thiên Thiên, Ngô Thiên Thiên rất dễ dàng thu vào trong cơ thể.
- Trầm Tường, lẽ nào ngươi cũng có Hỏa Hồn?
Ngô Thiên Thiên khắp khuôn mặt là kinh ngạc, thấp giọng hỏi.
Trầm Tường gật đầu, hắn biết Ngô Thiên Thiên có Hỏa Hồn, để Ngô Thiên Thiên biết cũng không có cái gì.
- Hỏa Hồn của ngươi thật lợi hại, dĩ nhiên có thể làm cho hỏa diễm của ta tiến hóa.
Đôi mắt đẹp của Ngô Thiên Thiên lập loè, trên mặt mang một tia mỉm cười mê người, nàng đối với Trầm Tường rất hài lòng, nàng biết Trầm Tường là một Luyện đan sư phi thường có thiên phú, không có Hỏa Hồn, đó chính là một tiếc nuối.
- Có thời gian ta nghĩ một biện pháp, đến cho Hỏa Hồn của nàng tiến hóa, nên dùng biện pháp gì cho tốt đây?
Trầm Tường vuốt cằm nghĩ.
Trong lòng Ngô Thiên Thiên ấm áp, ôn nhu nói:
- Nếu như đối với ngươi có ảnh hưởng lớn, vậy thì quên đi, ta có lam hỏa như vậy là đủ rồi, ta đi lấy một ít đan dược ta luyện chế cho ngươi giám định một thoáng.
Ngay thời điểm Ngô Thiên Thiên vừa xoay người sang chỗ khác, Long Tuyết Di mô phỏng âm thanh của Trầm Tường nói:
- Dùng phương thức nam nữ kết hợp là có thể, chúng ta có muốn thử một chút xem?
Trầm Tường trong trầm tư nghe được Long Tuyết Di giả mạo hắn nói ra lời này, nhất thời như bị sét đánh. Hắn đương nhiên là có nghĩ đến biện pháp này, nhưng chỉ là nghĩ. Hắn không nghĩ tới vì sao trong đầu tiểu nha đầu Long Tuyết Di này lại có nhiều đồ vật xấu xa như vậy, có thì cũng thôi, còn muốn nói ra, nói ra thì nói ra, nhưng tại sao lại mô phỏng tiếng nói của hắn ở ngay trước mặt một nữ nhân, đây là làm hình tượng chính diện của hắn triệt để nát tan.
- Tiểu Thí Long, cha ngươi nhất định là một con rồng phi thường hạ lưu, truyền thừa cho ngươi nhiều ký ức vô sỉ như vậy.
Trầm Tường lập tức mắng.
Ngô Thiên Thiên nghe được Trầm Tường nói, cũng ngẩn người, nàng không nghĩ tới Trầm Tường lại đưa ra loại yêu cầu này, còn trực tiếp như vậy, hơn nữa nhìn lên vẫn là đối với nàng có lợi, mặt nàng lập tức đỏ lên, hồng đến bên tai.
Bầu không khí phi thường lúng túng, lúc này Trầm Tường hận không thể mang Long Tuyết Di ra hành hung một trận, đánh cái mông nhỏ của nàng, nhìn nàng còn dám nói lung tung hay không.
Trầm Tường ho khan hai tiếng:
- Thiên Thiên, mang đan dược nàng luyện cho ta nhìn một chút đi!
- Ừm!
Ngô Thiên Thiên cũng thở phào nhẹ nhõm, hai người đều rất ăn ý quên mất chuyện vừa rồi.
Trầm Tường thấy cục diện rối rắm thu thập xong, nhất thời thở ra một hơi dài:
- Tiểu Thí Long, ngươi muốn ồn ào cũng đừng nháo lớn như vậy a! Sẽ hại thảm ta, một mặt thuần khiết của Lão tử cứ như vậy bị ngươi lặp đi lặp lại phá hỏng nhiều lần.
- Phi, ngươi mà thuần khiết? Lần trước biến thành chim nhỏ, còn muốn nhìn lén Đan trưởng lão tắm! Còn nữa, ta đây là tạo cơ hội cho ngươi, Ngô Thiên Thiên vốn là yêu ngươi, ngươi dây dưa nữa, nàng nói không chắc liền đồng ý. Ngươi thật ngốc, một cơ hội tốt đã bị ngươi bỏ lỡ! Nếu như chuyện tốt thành, các ngươi liền có thể thả lỏng trước khi đi Nam Hoang.
Long Tuyết Di hừ nói.
Trầm Tường không biết nên nói cái gì, hắn đột nhiên cảm giác mình không thể xem Long Tuyết Di này là một tiểu nha đầu, bởi vì kinh nghiệm đối phó nữ nhân của tiểu nha đầu này so với hắn còn muốn phong phú hơn.
- Nam Chân Long đều rất hoa tâm, Tiểu bất điểm này nhất định là chiếm được cha của nàng truyền thừa, Trầm Tường ngươi chú ý một chút, nói không chắc ngươi sau này sẽ bị tiểu Long này ăn đến xương cũng không còn.
Tô Mị Dao chăm chú nói xong, liền cười lên khanh khách.
Trầm Tường âm thầm mắng một tiếng, thầm nghĩ:
- Sớm muộn có một ngày, ta sẽ ăn các ngươi ngay cả xương cũng không còn!
Hiện tại hắn biết Thiên Dương chi hỏa có thể tiến hóa Hỏa Hồn khác, chỉ bất quá hắn còn tìm không ra phương thức tốt, bằng không hắn có thể giúp Đan trưởng lão cùng Ngô Thiên Thiên, làm cho Hỏa Hồn của các nàng đều tiến hóa đến cao nhất.
Chương 275 - Tụ hội
Ngô Thiên Thiên lấy ra đan dược nàng luyện chế, sau khi Trầm Tường nhìn thấy, không khỏi bắt đầu kinh ngạc.
- Chân Nguyên đan? Đây là nàng luyện chế sao?
Trầm Tường cầm một hạt Chân Nguyên đan, tỉ mỉ nhìn:
- Phẩm chất thượng thừa, không biết nàng một lò có thể ra bao nhiêu hạt?
- Chỉ có thể ba hạt!
Ngô Thiên Thiên nói, thấy vẻ mặt Trầm Tường kinh ngạc, trong lòng nàng cũng hết sức cao hứng.
Trầm Tường cười hì hì:
- Ta một lò có thể năm hạt, nàng còn phải thêm chút sức, chờ thời điểm nàng một lò có thể luyện chế ra năm hạt, ta liền cho nàng một ít dược liệu, để nàng giúp ta luyện chế Chân Nguyên đan, nàng một lò cho ta bốn hạt là được, còn lại một hạt làm thù lao, thất bại coi như tính ta.
Trầm Tường có lượng lớn dược liệu Chân Nguyên đan, chỉ bất quá hắn không có thời gian luyện chế, hắn có thời gian luyện đan, đều là đi luyện chế Trúc Cơ đan. Hắn phải tìm một trợ thủ giúp hắn luyện chế một ít đan dược tương đối thấp, nếu để cho người khác biết hắn xem thường Chân Nguyên đan, nhất định sẽ bị mắng chết.
Ngô Thiên Thiên chính là một nhân tuyển rất tốt, có Hỏa Hồn, thời điểm luyện đan phẩm chất chắc chắn sẽ không thấp, nếu như nàng thêm nỗ lực, một lò luyện năm hạt không là vấn đề.
- Thiên Thiên, đan dược Linh cấp thượng phẩm nàng còn có thể luyện cái khác không?
Trầm Tường hỏi.
Ngô Thiên Thiên lắc đầu nói:
- Đây là cực hạn của ta, bất quá ta sẽ cố gắng, chờ ta có thể một lò luyện năm hạt Chân Nguyên đan, ta sẽ giúp ngươi luyện.
Trầm Tường lại cùng Ngô Thiên Thiên hàn huyên một ít, chia sẻ tâm đắc luyện đan của mình cho nàng, hơn nữa còn cho nàng một trăm phần dược liệu luyện chế Chân Nguyên đan.
- Mặc kệ một lò nàng có thể luyện chế bao nhiêu, chính nàng giữ một hạt, còn lại giao cho ta, xem như là giúp ta luyện đan đi! Thù lao này vẫn tính thoả mãn chứ!
Trầm Tường cười nói, hắn biết hiện tại phương diện dược liệu của Ngô Thiên Thiên không quá sung túc, nhưng Trầm Tường thì không thiếu.
- Rất hài lòng, ta sẽ tận lực một lò luyện nhiều hơn.
Ngô Thiên Thiên hết sức cao hứng nói, có thể lấy được chuyện tốt như vậy cũng không dễ dàng, rất nhiều Luyện đan sư đều ở thành phẩm luyện đan như thế nào, từ đó bán đi lấy ra một ít lợi nhuận, mà nàng có thể được cấp dược liệu luyện chế Chân Nguyên đan, liền nhận được thù lao lớn như vậy, đây là làm cho rất nhiều Luyện đan sư tam đoạn phi thường ước ao.
Ba ngày nay chính là để những đệ tử tới Nam Hoang thả lỏng, ngoại trừ Trầm Tường, những người khác ít nhiều gì đều có chút khẩn trương, bởi vì sau khi đi vào, không chỉ phải ứng phó nguy hiểm ẩn giấu bên trong Nam Hoang, còn phải đối phó đệ tử ma đạo thực lực cao truy sát.
Mười người đều tụ cùng nhau, Vân Tiểu Đao cả ngày cợt nhả cũng trở nên phi thường nghiêm túc, ngoại trừ hỏi thăm với Trầm Tường một chút, liền không nói gì, nhìn ra được hắn rất khẩn trương, những người khác đều là như thế, chỉ có Trầm Tường vẫn một mặt ung dung.
Cổ Đông Thần lấy ra một pháp khí to lớn, bảo đám người Trầm Tường đi lên, sau khi chờ bọn hắn đứng vững, liền điều khiển pháp khí bay lên, tốc độ rất nhanh.
- Đây là một Bảo khí?
Trầm Tường hỏi, mặt trên pháp khí này có không ít linh văn, hơn nữa đều hết sức phức tạp, sau khi Trầm Tường đạt được Luyện khí bảo điển kia, ở phương diện này hơi có chút nghiên cứu.
- Không sai, là nữ đế Thần Binh Thiên quốc luyện chế, nữ nhân này đã hắc ta một bút!
Trên mặt Cổ Đông Thần toát ra một tia đau lòng, điều này làm cho Trầm Tường âm thầm nở nụ cười, hắn không nghĩ tới Liễu Mộng Nhi là mỹ nhân danh chấn một phương lại là một gian thương.
Đám người Cổ Đông Thần cũng biết Trầm Tường nắm giữ Huyền Vũ kim cương giáp, hơn nữa còn có một thanh đại đao lợi hại, hơn nữa có Chu Tước hỏa dực, bản lĩnh bảo mệnh cùng đào mạng đều có thể nói là nhất lưu, cho nên bọn hắn mới có thể để Trầm Tường tách ra chín người khác, một mình hành động, săn bắt võ giả ma đạo.
Tốc độ pháp khí này cực nhanh, so với Trầm Tường dùng Chu Tước hỏa dực nhanh hơn rất nhiều, Trầm Tường có thể nhìn ra được Cổ Đông Thần cũng tiêu hao lượng lớn chân khí, những người khác đều ngồi xếp bằng ở phía trên, nhắm mắt lại điều chỉnh trạng thái.
Nam Hoang ở phía nam Thái Vũ môn, nơi này cũng là một khu vực thần bí, khu vực trung tâm ngay cả cấp bậc như Cổ Đông Thần cũng không dám tùy ý tiến vào.
Bảo khí liên tục phi hành ba ngày, rốt cục đi tới trên một ngọn núi cao, bên trên ngọn núi cao này có một địa phương bằng phẳng, mặt trên đứng rất nhiều người, hiển nhiên là địa phương tụ tập.
- Đến rồi!
Cổ Đông Thần nói, những người khác đều từ trong tu luyện tỉnh lại, bọn hắn đều có chút khẩn trương, chỉ có thể thông qua phương thức này đến điều chỉnh.
- Hừ, đại môn phái chính là đại môn phái, cuối cùng mới đến!
Một tiếng hừ lạnh bay tới, đây chính là âm thanh của Chân Vũ môn Đường Dịch Siêu, lần trước hắn suýt chút nữa bị Trầm Tường giết chết, cho nên hắn vừa nhìn thấy Trầm Tường, liền sát khí tăng vọt.
Đám người Trầm Tường từ trên Bảo khí hạ xuống, liền nhìn thấy đệ tử môn phái khác, cùng đi với đệ tử đến đều là cự đầu trong môn phái, không phải chưởng giáo chính là trưởng lão.
Trầm Tường nhìn thấy Liễu Mộng Nhi, làm hắn kinh ngạc chính là, bên trong đám đệ tử phía sau Liễu Mộng Nhi kia, thậm chí có Tiết Tiên Tiên cùng Lãnh U Lan, Tiết Tiên Tiên mặc một bộ trang phục màu đen, Lãnh U Lan thì mặc áo giáp màu đen, xem ra vẫn là thô bạo như vậy, các nàng đều quay về phía Trầm Tường chào hỏi.
Chưởng giáo Đan Hương Đào Nguyên không có tới, bất quá Hương Hoa Nguyệt lại tới, lại là nàng mang đội đến, có thể thấy được Hương Hoa Nguyệt ở bên trong Đan Hương Đào Nguyên địa vị cao cỡ nào, bất quá vưu vật phủ mị yêu nạo này cũng không hề nhìn Trầm Tường, cũng không có chào hỏi cùng Trầm Tường, giống như không nhận ra vậy.
Trầm Tường âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nếu như Hương Hoa Nguyệt chào hỏi cùng hắn, hắn có thể sẽ có chút phiền phức, dù sao Tiết Tiên Tiên cùng Lãnh U Lan đều ở nơi này.
Dẫn đầu Thú Vũ môn chính là một đại hán hình dáng giống con trâu, đây là tân chưởng giáo Thú Vũ môn. Liên Hoa đảo đảo chủ là một nam tử nho nhã, trên người mặc bạch y, da dẻ trắng nõn, dáng vẻ phong độ phiên phiên kia, khiến không ít nữ đệ tử môn phái khác thỉnh thoảng nhìn sang.
Ngạo Kiếm tông là một trung niên khí vũ bất phàm, tuy rằng ăn mặc đơn giản, nhưng cũng một thân ngạo khí, lưng mang một thanh trường kiếm, trong các đệ tử ở sau lưng hắn, thậm chí có một người Trầm Tường quen thuộc, là Cam Cửu Kiếm, thời điểm Trầm Tường đi Sương Kiếm thành đã xảy ra xung đột cùng hắn.
Đám người Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh thấy Lãnh U Lan còn có Tiết Tiên Tiên hướng Trầm Tường nháy mắt ra dấu, còn mỉm cười, đều âm thầm đố kị Trầm Tường, hơn nữa đối với Trầm Tường trước đó từng nói câu nói kia tin tưởng không nghi ngờ, Tiết Tiên Tiên đúng là thê tử của hắn, Lãnh U Lan là nghĩa muội của hắn.
Bình luận facebook