-
Chương 231-235
Chương 231 - Giao phong (1)
Tà Long vũ này quả thật có thể khiến người ta thu được lực lượng rất mạnh mẽ, bây giờ Trầm Tường đang ở âm thầm kinh thán vừa nãy Lữ Chính Nam bùng lên lực lượng, so với trong tưởng tượng của hắn còn muốn khủng bố, nếu như là Chân Võ Cảnh nhị đoạn phổ thông bị cặp móng vuốt kia bắt được, nói không chắc trên người sẽ bị mở ra một cái lỗ máu.
Thời khắc Trầm Tường ngẩn ra, Lữ Chính Nam kia như gió nhảy đến, đột nhiên hướng trên mặt hắn duỗi ra một trảo, năm móng vuốt sắc bén như năm thanh đoản đao sắc nhọn, lóng lánh hàn quang, cắt phá không khí đâm tới, mang theo một trận kình khí, Trầm Tường lại lần thứ hai lắc mình tránh né, nhưng trên mặt vẫn bị kình khí kia vẽ ra hai đạo vết máu.
Tốc độ của Lữ Chính Nam cũng phi thường nhanh, Trầm Tường vừa né nhanh qua, hắn lại liên tiếp khởi xướng mãnh công, đều là dùng cặp vuốt rồng màu đen không gì không xuyên thủng kia công kích Trầm Tường, bởi vậy, kia cũng chẳng khác gì là hắn dùng binh khí lợi hại.
Mà Trầm Tường lại không thể sử dụng binh khí, trong lúc nhất thời rơi xuống hạ phong.
Trầm Tường lại nghiêng đầu, lắc mình tránh né lợi trảo như mưa tấn công tới kia, mặc dù bây giờ hắn dùng phương thức di động với tốc độ cao để biến mất ở trên sân, nhưng cũng vẫn có thể bị Lữ Chính Nam này tập trung, sau khi hắn biến thành nửa người nửa thú, ngũ giác đều tăng lên rất nhiều lần, rất khó đối phó.
Lữ Chính Nam tập trung lượng lớn chân khí ở trên hai tay, để thời điểm hắn huy động hai tay có thể sản sinh lực lượng rất lớn, bởi vậy, cặp móng vuốt sắc bén kia liền trở nên càng cường hãn hơn.
Lúc này đầy đất đều là từng đạo từng đạo vết trảo, đây đều là bị Lữ Chính Nam nhấc lên sóng khí tạo thành!
- Tốc độ gia hoả này dĩ nhiên so với ta còn nhanh hơn!
Trong lòng Trầm Tường âm thầm kinh ngạc, tuy rằng chỉ nhanh hơn một chút, nhưng cũng đã để hắn không cách nào đánh trả.
Lữ Chính Nam vừa lên đến chính là một trận mãnh công, lực lượng cùng tốc độ đều phi thường khủng bố, làm cho một ít Chân Võ Cảnh tam đoạn cùng bốn đoạn đến quan chiến đều cảm thấy xấu hổ!
Nhưng người chân chính hiểu lại bị Trầm Tường dọa cho phát sợ, bởi vì Trầm Tường đối mặt mãnh công kinh khủng như vậy, chỉ là trên mặt có hai vết trảo mà thôi, cái khác cũng không hề bị thương tổn, khí tức của Trầm Tường vẫn vững vàng như cũ, một chút cũng không có hoảng loạn, hơn nữa còn dưới tình huống như vậy chậm rãi quen thuộc nhịp điệu của Lữ Chính Nam, nhìn như là Lữ Chính Nam công kích rất hung mãnh, nhưng chẳng bằng nói Trầm Tường phòng thủ đến mức một nước cũng không lọt.
Đánh lâu không xong, làm cho Lữ Chính Nam có chút kích động lên, chỉ nghe thấy hắn phát ra một tiếng bạo hống âm trầm, trên người bỗng nhiên dâng trào ra tà khí màu đen, hai tay hắn trở nên rất lớn, nổi lên từng mảng từng mảng vảy đen, lúc này hắn có vẻ càng thêm dữ tợn, cả người trở nên mập mạp hơn rất nhiều, làm cho người một trận tê cả da đầu.
- Đầu ngươi ta muốn!
Lữ Chính Nam đánh ra một chưởng, tốc độ so với trước gần như gấp đôi, đột nhiên trở nên nhanh như vậy, làm cho Trầm Tường không kịp phòng bị, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của hắn phi thường phong phú, trong nháy mắt ngưng tụ ra một thủy lồng bảo hộ trên đầu, nhưng hắn vẫn bị móng vuốt đánh bay, cái thủy lồng kia nổ tung.
Sau khi Lữ Chính Nam đánh Trầm Tường bay ra ngoài, hóa thành một vệt bóng đen lao tới chỗ Trầm Tường, chỉ thấy hắn dùng một đôi chân mang theo lợi trảo màu đen đạp xuống Trầm Tường.
Trầm Tường lăn mình tránh thoát, trên người cũng bao phủ một cái lồng khí, đây là Huyền Vũ La Thiên lồng, có lực lượng phòng ngự phi thường cường hãn.
Lữ Chính Nam không có dẫm đạp đến Trầm Tường, nhưng cũng dẵm mặt đất nát tan, toàn bộ sơn cốc cũng hơi lay động lên!
Một chiêu cường hãn như vậy bị Trầm Tường tránh thoát đi, Lữ Chính Nam cực kỳ tức giận, lại phát sinh một trận gầm nhẹ, xoay người một chưởng đập xuống mặt đất, đánh vào Trầm Tường lăn lộn trên đất kia.
Một chưởng này lại làm cho mặt đất run lên, có thể thấy được lực lượng là cường hãn cỡ nào, mà phiến đá dưới thân Trầm Tường cũng nát tan đi, bất quá hắn không có chuyện gì, chỉ là Huyền Vũ La Thiên Lồng của hắn bị đánh cho tản ra lần nữa.
Trầm Tường cũng ở thời điểm Lữ Chính Nam hạ xuống, duỗi ra một ngón tay lượn lờ khí vụ nhàn nhạt, chụp vào cổ chân của Lữ Chính Nam, chỉ nghe răng rắc một tiếng, sau đó là Lữ Chính Nam bùng nổ ra một trận rống giận, Trầm Tường sử dụng Huyền Cương Chỉ, đây là võ công có thể dễ dàng bẻ gãy Linh khí lợi hại, lúc này hắn bước vào Chân Võ Cảnh nhị đoạn, dùng tới Càn Khôn chân khí cường hãn kia, trực tiếp bóp gãy chân của Lữ Chính Nam!
Lữ Chính Nam bị đoạn đi một chân, đau nhức cực kỳ, lực lượng kèm theo huyết dịch dâng trào đi ra, thân thể mập mạp kia chậm rãi thu nhỏ lại.
Lữ Chính Nam bị đoạn đi một chân, tuy rằng đau nhức không ngớt, nhưng này lại làm cho hắn đột nhiên phát cuồng, quay về phía Trầm Tường vừa muốn đứng lên chính là một chưởng hung ác, lợi trảo mang theo lực vạn tấn, đập thẳng đầu lâu của Trầm Tường.
Trầm Tường phản ứng rất cấp tốc, giơ tay lên, dùng chính mình bàn tay bằng thịt đi nghênh tiếp thú trảo dữ tợn kia của Lữ Chính Nam, hai chưởng giao kích, bùng nổ ra một trận nổ vang ầm ầm, nhất thời sơn diêu địa chấn.
Lữ Chính Nam lại phát ra một tiếng hét lên thống khổ điên cuồng, thú chưởng cực đại kia của hắn tràn đầy vết máu, vừa nãy thời điểm Trầm Tường xuất chưởng, chính là sử dụng Huyền Cương Chỉ cùng Chấn Thiên Chưởng, không chỉ đâm phá bàn tay Lữ Chính Nam, còn có một cỗ kình khí cường hãn chấn động nhập vào trong thân thể Lữ Chính Nam.
Cỗ kình khí cường hãn này thông qua cánh tay truyền vào người Lữ Chính Nam, trực tiếp chấn vỡ vụn bên trong cánh tay của hắn, một cánh tay đã bị phế bỏ.
Ngăn ngắn trong mấy cái nháy mắt, Trầm Tường liền thành công phản kích, làm rối loạn nhịp điệu của Lữ Chính Nam, chiếm hết thượng phong, bây giờ Lữ Chính Nam đã mất đi một cước cùng một tay. Điều này làm cho Lữ Chính Nam mất hết lý trí, liên tục điên cuồng hét lên, trở nên càng thêm dữ tợn, dựa vào lực lượng chân sau nhảy lên, lao tới Trầm Tường, giơ lên một bàn tay khác công về Trầm Tường, trên bàn tay mang theo năm lợi trảo dữ tợn kia xuất hiện một đoàn khí tức cực kỳ tà ác, khủng bố.
Trầm Tường không có tránh né, hắn vận chuyển hết thảy Thanh Long chân khí trong cơ thể, tay hắn lập tức bị chân khí màu xanh lượn lờ, hóa thành một cái vuốt rồng màu xanh.
Vuốt rồng màu xanh cùng vuốt rồng màu đen bỗng nhiên đụng vào nhau, xem ra đều là cân sức ngang tài, nhưng Trầm Tường là thả ra hết thảy Thanh Long chân khí, lực lượng trên Thanh Long trảo kia so với Lữ Chính Nam cường hãn hơn rất nhiều.
Hai trảo va chạm, cả toà sơn cốc lại mãnh liệt loáng một cái, âm thanh nổ vang, tùy theo đó là Lữ Chính Nam kêu thảm thiết vang vọng chân trời, toàn bộ cánh tay của Lữ Chính Nam đã biến mất, bị Thanh Long trảo của Trầm Tường đánh thành phấn vụn.
Lữ Chính Nam bị đánh về nguyên hình, Trầm Tường không thể không thừa nhận, nếu như vừa nãy hắn không cẩn thận một ít, nhất định sẽ bị Lữ Chính Nam này cặ vồ chết, thời điểm Lữ Chính Nam này biến thành nửa người nửa thú, thực lực cùng tốc độ đều tăng lên rất nhiều lần, đặc biệt là cỗ lực lượng kia cường hãn bộc phát, làm cho Trầm Tường cũng cảm thấy lòng còn sợ hãi.
- Trầm Tường. . . Ngươi. . . Ngươi cũng là Chân Võ Cảnh nhị đoạn?
Chương 232 - Giao phong (2)
Trên mặt Lữ Chính Nam tràn đầy sợ hãi, sợ hãi nhìn Trầm Tường.
Lữ Chính Nam này nguyên bản cho là mình bước vào Chân Võ Cảnh nhị đoạn, vừa học được Tà Long vũ lợi hại như vậy, cho rằng Trầm Tường không phải là đối thủ của hắn, ai biết Trầm Tường cũng là Chân Võ Cảnh nhị đoạn, mà thực lực của Trầm Tường ở cùng cấp bậc là phi thường cường hãn, hơn nữa có Thanh Long đồ ma đao, thực lực càng là sâu không lường được, hắn đã từng dùng cây đao kia ở Chân Võ Cảnh nhất đoạn chém giết võ giả Chân Võ Cảnh tam đoạn.
Trên tay trái của Trầm Tường đột nhiên bốc lên một đoàn chân khí, chân khí ngưng tụ thành đao hình, sau khi dùng chân khí hùng hậu ngưng tụ thành binh khí, cũng là phi thường sắc bén, nếu quả thật chân khí đủ hùng hậu, so với một ít Linh khí thì lợi hại hơn rất nhiều.
- Trầm Tường, ngươi không thể giết ta!
Lữ Chính Nam sợ hãi vạn phần, vội vàng nói.
Trên mặt Trầm Tường không có biểu tình gì, thân hình loáng một cái, thời điểm Lữ Chính Nam thấy Trầm Tường, Trầm Tường đã đi tới phía trước hắn, phất lên đại đao do chân khí ngưng tụ thành trong tay, chém vào trên cổ của hắn, chém đầu lâu của hắn xuống.
Nhìn cái đầu lăn xuống dưới mặt đất kia, nhìn ánh mắt Lữ Chính Nam vẫn mở to mang theo hoảng sợ, mọi người trong lòng một trận kinh hãi, đặc biệt là một ít Chân Võ Cảnh, bọn họ so với mấy Phàm Võ Cảnh kia càng thêm nhìn thấu lần chiến đấu này, bị thực lực của Trầm Tường rung động thật sâu.
Người đến quan chiến rất nhiều, có gần hai trăm ngàn, thời điểm thấy Lữ Chính Nam chết, bọn hắn đều phát sinh từng đợt nghị luận, dù sao Lữ Chính Nam cũng là một Chân Võ Cảnh thiên phú không tệ bên trong Thái Vũ môn, còn là một Luyện đan sư, Lữ gia sau lưng ở Thái Vũ châu cũng là gia tộc có tiếng, hiện tại Trầm Tường giết chết Lữ Chính Nam, không thể nghi ngờ là kết thù cùng Lữ gia.
Trầm Tường cúi người xuống, vừa muốn nhặt vòng tay trữ vật của Lữ Chính Nam lên, xa xa truyền đến một tiếng hét lớn “ Chính Nam “ , vừa dứt tiếng, Trầm Tường cũng cảm giác được một trận kình khí oanh đến, hắn vội vàng lui về sau, mà ở bên cạnh thi thể của Lữ Chính Nam, nhưng xuất hiện một lão giả cả người run rẩy.
Lữ Thượng! Chính là Lữ trưởng lão ngày đó hạ độc thủ mình, Trầm Tường không nghĩ tới hắn dĩ nhiên lại xuất hiện ở chỗ này.
- Trầm Tường, đây là ngươi làm ra?
Lữ Thượng quay về Trầm Tường quát, vẻ mặt đầy giận dữ.
- Hắn và ta đánh cược đầu người, hắn thua rồi, ta liền chặt bỏ đầu của hắn!
Trầm Tường lạnh nhạt nói, âm thầm vận chuyển chân khí, hắn lo lắng Lữ Thượng này sẽ liều lĩnh đánh lén hắn, phải biết thực lực của Lữ Thượng này mạnh hơn hắn rất nhiều.
Lữ Thượng căm tức nhìn Trầm Tường, giận dữ hét:
- Trầm Tường, ngươi thắng Lữ gia ba chúng ta hạt Trúc Cơ đan cùng một Cửu Dương liệt diễm quả, ngươi còn muốn thế nào? Ngươi lại còn dây dưa không tha, hại chết một thiên tài hiếm thấy của Lữ gia chúng ta.
- Ha ha. . .
Trầm Tường nhất thời cười lớn lên:
- Lão tạp mao, ngươi biết rõ sự tình còn ở nơi này chó sủa inh ỏi, là gia hoả này trước tiên khiêu chiến ta, là Lữ gia các ngươi đối với ta dây dưa không tha!
- Lần trước thời điểm ta rời khỏi Thái Vũ môn, đã bị Lữ gia các ngươi phái tới hai Chân Võ Cảnh nhị đoạn vây công, may là ta có một thanh binh khí không tệ, mới có thể chuyển bại thành thắng, giết chết hai tên kia.
Nghe nói như thế, Lữ Thượng chấn động, hai Chân Võ Cảnh nhị đoạn của Lữ gia quả nhiên là bị Trầm Tường giết chết! Điều này làm cho hắn càng thêm phẫn nộ.
Trầm Tường thấy Lữ Thượng bị chọc vào chỗ đau, tiếp tục nói:
- Lữ gia các ngươi vì không cần trả lại cho ta những nợ đánh cược này, liền nhiều lần muốn giết ta! Thời điểm bị các ngươi phái người đến ám sát ta tránh thoát đi, nhưng lần trước thời điểm ở Huyền Vũ sơn, ta lại bị ngươi đánh trọng thương, ném vào U Minh vực, may là vận khí của ta không tệ, có thể từ phía dưới sống sót đi lên.
- Trầm Tường, ngươi đừng ngậm máu phun người! Rớt xuống U Minh vực còn có thể sống được đi lên sao? Nói chuyện phải có chứng cứ mới được!
Lữ Thượng phản bác nói.
Âm thanh của bọn họ đều rất lớn, sau khi người xung quanh nghe được, đều phi thường kinh ngạc, bất quá bọn hắn đối với Trầm Tường vô cùng hoài nghi, rớt xuống U Minh vực đúng là không cách nào lên được.
Trầm Tường cũng đoán được Lữ Thượng này sẽ chết không thừa nhận, hắn lại cười lạnh nói:
- Ngươi vẫn là nhặt xác cho thiên tài Lữ gia các ngươi đi, là chính bản thân hắn muốn chết.
Lữ Thượng Tâm phẫn nộ đến cực điểm, hắn rống to nói:
- Trầm Tường, ngươi lặp đi lặp lại nhiều lần khiêu khích Lữ gia chúng ta, không chỉ dùng thủ đoạn nham hiểm kích thích Lữ Chính Nam chiến cùng ngươi, còn nói xấu Lữ gia chúng ta muốn giết ngươi, ngày hôm nay ta quyết không tha cho ngươi!
Lữ Thượng hung ác lên, như tia chớp lao tới Trầm Tường, đánh ra một quyền, một cỗ chân khí mạnh mẽ từ cánh tay tràn ra, va chạm không khí, phát sinh tiếng vang kịch liệt, mặt đất nhất thời bị quyền phong tước mất một tầng dày đặc.
Đây chính là lực lượng của Chân Võ Cảnh cửu đoạn, so với Trầm Tường cường đại hơn rất nhiều lần.
Mọi người thấy một quyền cuồng bạo này của Lữ Thượng, đều bị cho rằng Trầm Tường sẽ xong đời, ngay thời điểm bọn họ cho rằng Trầm Tường bị một quyền đánh thành thịt nát, Trầm Tường dĩ nhiên cũng đưa ra nắm đấm, giống như tia chớp đánh ra, uy lực cũng rất mạnh, chân khí cương phong nương theo quyền kình bộc phát kia cũng phá tan mặt đất thành từng mảnh.
Trầm Tường không phải Chân Võ Cảnh nhị đoạn sao? Bây giờ thậm chí có lực lượng của Chân Võ Cảnh cửu đoạn!
Trầm Tường nguyên bản cũng dự định né tránh, nhưng hắn ở thời điểm này cảm giác được cánh tay trái tuôn ra một cỗ lực lượng rất mạnh mẽ , đây là Long Tuyết Di truyền tới, trước đó Long Tuyết Di cũng đã nói thời điểm cần, có thể cho Trầm Tường mượn lực lượng, chỉ là Trầm Tường không nghĩ tới sẽ cường đại như vậy, dĩ nhiên ép thẳng tới Chân Võ Cảnh cửu đoạn!
Hai cỗ chân khí hùng hậu chạm vào nhau, xung kích ra một cỗ Cuồng Phong bạo ngược, bùng lên tia sáng chói mắt, cả toà sơn cốc bắt đầu lay động mãnh liệt, trên sân luận võ cũng tràn đầy khe nứt.
Trầm Tường cùng Lữ Thượng đều bị lực lượng lúc va chạm đánh bay, hai người đều phun ra một trận máu tươi, Lữ Thượng là bởi vì không nghĩ tới Trầm Tường có thể sử dụng lực lượng ngang nhau đánh trả, mới đưa đến hắn không có phòng bị, bị lực lượng trùng kích.
Mà lực lượng của Trầm Tường là Long Tuyết Di cho hắn mượn, thân thể của hắn vẫn chỉ là như vậy, đối mặt lực lượng kia, căn bản không cách nào chống lại.
Chương 233 - Lôi Đình trảm
Trầm Tường rơi xuống trên đất, vội vàng nuốt vào một khối Địa Ngục linh chi nhỏ cùng một hạt Chân Nguyên đan, lúc này hắn cũng bị thương không nhẹ, sau khi ăn Địa Ngục linh chi, hắn lập tức lấy ra Thanh Long đồ ma đao.
- Tiểu Thí Long, ngươi còn có thể kiên trì bao lâu?
Trầm Tường hỏi, bây giờ hắn cần phải mượn lực lượng của Long Tuyết Di.
- Còn có thể kiên trì một quãng thời gian, bất quá ngươi phải nhanh một ít!
Long Tuyết Di rất nghiêm túc nói, nàng rõ ràng lúc này Trầm Tường muốn làm cái gì.
Trầm Tường lau huyết dịch trên khóe miệng, Chân Nguyên đan nhanh chóng luyện hóa, bổ sung Thanh Long chân khí hắn tiêu hao, lúc này hắn cũng âm thầm thả Huyền Vũ kim cương giáp kia ra, ẩn giấu ở dưới y phục, như vậy sẽ có phòng ngự tuyệt đối, không lo lắng sẽ bị đối phương hư hao thân thể.
Bởi vì vừa nãy hai quyền kia chạm vào nhau, trong sơn cốc cát bay đá chạy, bụi mù cuồn cuộn, khiến người ta khó có thể thấy rõ tình hình bên trong, Trầm Tường mang theo Thanh Long đồ ma đao, dụng thần thức xác nhận vị trí Lữ Thượng, một cái lao qua.
Vừa nãy thời điểm Lữ Thượng ra quyền là ở bên trong phẫn nộ, hơn nữa hắn hận Trầm Tường thấu xương, vì lẽ đó lực lượng quyền kia không nhỏ, nếu như Trầm Tường bị bắn trúng, không chết cũng sẽ bị phế đi, cũng bởi vì như vậy, Lữ Thượng chịu phản lực cũng rất lớn, nội thương không nhẹ.
Bên trong cát bụi cuồn cuộn, Lữ Thượng ngồi trên mặt đất, hắn có thể cảm nhận được một cỗ khí tức bức người kéo tới, kinh nghiệm chiến đấu của hắn cũng phi thường phong phú, nhanh chóng nhảy lên, tránh thoát công kích đột nhiên kia, mà mặt đất lại run lên, Lữ Thượng có thể nhìn thấy Trầm Tường chém xuống, nếu như hắn không tránh thoát đi, vậy hắn nhất định sẽ bị chém thành hai khúc.
Một đao kia của Trầm Tường bổ mặt đất ra một cái khe sâu sắc, giống như một cái sông nhỏ thẳng tắp, hắn một đao không trúng, đột nhiên xoay chuyển thân thể, bay vọt qua Lữ Thượng, Lữ Thượng không nghĩ tới động tác của Trầm Tường còn quá mạnh mẽ, hơn nữa còn có thể cảm ứng được vị trí của hắn.
Trầm Tường hừ lạnh một tiếng, Thanh Long chân khí đột nhiên tràn vào trong Thanh Long đồ ma đao, thân đao to lớn lập loè đạo đạo sấm sét, bắn mạnh từng trận lôi điện chi lực khiếp người, mà giữa bầu trời cũng nhất thời lóe lên điện, phát sinh lôi minh cuồn cuộn, chỉ thấy Trầm Tường giơ Thanh Long đồ ma đao lên cao, bầu trời nổ vang một đạo phích lịch, vô số chớp giật thô to nhắm đánh xuống, đánh vào trên Thanh Long đồ ma đao.
Đây là Đồ Long Thất Sát Lôi Đình trảm, dẫn vào lượng lớn lôi điện chi lực ở bên trong thân đao, thời điểm công kích kẻ địch lại thả ra, giống như lôi đình.
Lúc này Trầm Tường cũng hấp thu lượng lớn sấm sét, nếu như hắn không phải Tiên Ma thân thể nhị đoạn, hắn cũng không cách nào dẫn nhiều lôi điện chi lực vào trong thân thể như vậy, hắn cảm ứng được vị trí của Lữ Thượng, nâng đao, bộ như chớp giật, xoạt một cái liền đến trước mặt Lữ Thượng.
Trên thân Thanh Long đồ ma đao bùng lên lôi điện chi lực, loại lực lượng bạo ngược này khiến người ta nghẹt thở, vào lúc này Trầm Tường thả ra toàn bộ lôi điện chi lực trong cơ thể, kèm theo thời điểm Thanh Long đồ ma đao chém vào mà thả ra.
Một tiếng phích lịch kinh thiên động địa vang lên, âm thanh đột nhiên nổ vang kia vang vọng toàn bộ Thiên Môn thành, làm mấy ngàn vạn người giật mình.
- Lão tạp mao, ta nói rồi, ta sẽ đòi lại gấp mười gấp trăm lần!
Trong lòng Trầm Tường hò hét, Thanh Long đồ ma đao giống như lôi đình chém vào trên người Lữ Thượng, thời điểm đánh xuống, lôi điện chi lực cuồng bạo kia nổ tung, nổ Lữ Thượng thành nát tan, lôi điện chi lực cuồng bạo theo Thanh Long đồ ma đao thả ra, chém vào trên mặt đất, một đạo kình khí khủng bố nương theo sấm sét, giống như một cuồng long đi ngang qua mặt đất, đánh ở trên một ngọn núi phía xa, đánh ra một sơn động khổng lồ!
Thái Vũ Diệu Nhật Cốc chỉ giới hạn ở dưới Chân Võ Cảnh sáu đoạn luận võ, lực lượng trở lên phải được trưởng lão phê chuẩn, mà bây giờ Trầm Tường mượn lực lượng của Long Tuyết Di, cũng tương đương với Chân Võ Cảnh cửu đoạn!
Rất nhiều người đều không thể nhìn rõ trong sơn cốc xảy ra cái gì, nhưng cũng có thể cảm ứng được Trầm Tường đang tiến công mãnh liệt, một ít Chân Võ Cảnh nhãn lực hảo, đều có thể rõ rõ ràng ràng thấy Trầm Tường bổ ra một đao kinh thiên động địa, sợ đến bọn họ trợn mắt ngoác mồm!
Trong sơn cốc cát bụi tán đi, mọi người chỉ nhìn thấy Trầm Tường có chút chật vật nắm một thanh đại đao thô bạo, đứng ở trong sơn cốc, mà trong sơn cốc cũng nhiều thêm một cái khe rất lớn, nối thẳng một ngọn núi lớn xa xa, bên trên ngọn núi kia còn có một sơn động bị xuyên thủng!
Trầm Tường thở dài thậm thượt, lúc này hắn mệt chết đi được, bất quá lại cảm thấy dị thường hưng phấn, vừa nãy hắn thi triển lực lượng mặc dù là mượn Long Tuyết Di, nhưng vẫn làm hắn cảm giác được cực kỳ vui sướng.
Nhìn cái khe sâu dưới mặt đất, mọi người đều cả kinh nói không ra lời, làm người ta cảm thấy khiếp sợ nhất chính là, Lữ Thượng không thấy, mà dưới đất là lại có một ít vải vụn cháy đen!
Lữ Thượng bị Trầm Tường giết chết? Lữ Thượng là người Trưởng lão viện, tuy rằng thực lực chỉ có Chân Võ Cảnh cửu đoạn, nhưng ở trong mắt rất nhiều người là cao cao tại thượng, mà bây giờ đã tan xương nát thịt mà chết!
Trầm Tường giết chết trưởng lão Thái Vũ môn, hắn làm như thế nào? Lẽ nào hắn nắm giữ thực lực Chân Võ Cảnh cửu đoạn sao? Nhưng mọi người lại cảm thấy không thể nào, bằng không lúc trước hắn đã có thể dễ dàng giết chết Lữ Chính Nam kia, bất quá rất nhiều người rất nhanh sẽ liên tưởng đến trước đó sấm sét đánh xuống kia, Trầm Tường là mượn sấm sét để công kích!
Yên tĩnh một cách chết chóc qua đi, sau đó là bùng nổ ra một trận tiếng nghị luận cùng tiếng kinh hô, bọn hắn đều không thể tin tưởng Trầm Tường có thể giết chết Lữ Thượng!
- Lần này hắn sẽ phiền toái, giết chết trưởng lão là phạm vào tội lớn.
- Trầm Tường thực sự là một tên gia hỏa khủng bố, ngàn vạn chớ trêu chọc hắn.
- Không hổ là người giá trị ngàn vạn tinh thạch, tuổi còn trẻ, đã có thực lực kinh khủng như thế!
- Thanh đại đao kia nhất định là Bảo khí! Nhất định là vậy!
Chúng nhân xôn xao, đều là cảm khái, Vân Tiểu Đao, Chu Vinh cùng Từ Vĩ Long là bằng hữu của Trầm Tường, nhưng lúc này cũng bị sợ đến nói không ra lời, nguyên bản bọn hắn đều cho là khoảng cách của mình cùng Trầm Tường đã rút ngắn, nhưng hiện tại lại cảm giác mình thúc ngựa cũng không đuổi kịp.
- Chuyện gì xảy ra?
Vũ Khai Minh từ viễn không bay đến, vừa nãy tiếng sét đánh kia truyền khắp phạm vi vạn dặm, toàn bộ cao tầng đều bị kinh động.
Cổ Đông Thần, Đan trưởng lão, cùng rất nhiều lão giả đều tới, những thứ này đều là người Trưởng lão viện, không trung đồng thời còn có rất nhiều người có khí tức cường đại bay đến, trong nháy mắt, toàn bộ sơn cốc đều bao phủ một cỗ khí tức đáng sợ, đây cũng là đông đảo cường giả Thái Vũ môn tề tụ tới, hơn nữa đều thả ra chân khí bảo vệ mình, để tránh khỏi bị đánh lén, dù sao vừa nãy động tĩnh quá lớn.
Một ít Phàm Võ Cảnh thực lực không ăn thua đã bị dọa đến chân nhuyễn, co quắp ngồi ở trên đất.
- Tại sao lại là ngươi?
Cổ Đông Thần thấy Trầm Tường, thở dài một tiếng.
Chương 234 - Thanh danh đại chấn
Những cường giả này từ Thái Vũ môn đi tới Thái Vũ Diệu Nhật Cốc, thấy nơi này tất cả, nhất thời kinh hãi không ngớt, đất đá nơi này đều là trải qua thủ đoạn gia cố đặc thù, rất khó phá hoại, nhưng hiện tại biến thành một mảnh hỗn độn, đặc biệt là khe nứt đi ngang qua cả toà sơn cốc, vết tích xuyên thủng cự sơn, càng làm cho người chấn động không ngớt.
- Trầm Tường, chuyện gì xảy ra?
Cổ Đông Thần trầm giọng hỏi, hắn thấy bộ dạng này của Trầm Tường, liền biết hắn trải qua đại chiến, người có thể làm cho Trầm Tường như vậy là không nhiều.
- Ta giết Lữ Thượng cùng Lữ Chính Nam!
Trầm Tường gác cự đao trên vai, nhìn mặt đất một chút, tiếp tục nói:
- Các ngươi giẫm chính là hắn!
Cổ Đông Thần sửng sốt, theo bản năng cúi đầu nhìn xuống.
Những Chân truyền đệ tử mới vừa tới cũng cúi đầu nhìn xuống, quả thật có thể thấy rất nhiều vải vụn cháy đen, mà trong lòng càng nhiều chính là kinh nghi, Trầm Tường có thể giết chết Lữ Thượng? Nói giỡn, đây chính là Chân Võ Cảnh cửu đoạn! Giết chết Lữ Chính Nam còn tạm được!
Sự tình Trầm Tường cùng Lữ Chính Nam đánh cược đầu người là rất nhiều người biết, giết chết Lữ Chính Nam xác thực không có cái gì, nhưng Lữ Thượng cũng không phải là dễ giết như thế.
- Đây là ngươi làm ra?
Vũ Khai Minh nghi ngờ nói, nhìn sơn cốc bị phá hư này một chút.
Trầm Tường thu Thanh Long đồ ma đao cẩn thận, đưa tay nói:
- Là Lữ Thượng trước tiên động thủ với ta, hắn ra tay tàn nhẫn, nghĩ lấy mạng ta, ta là bị bức bách hoàn thủ, hơn nữa trước đó hắn còn nhiều lần muốn giết chết ta, hiện tại bị ta giết cũng không có thể trách ta, các ngươi có tin hay không ta mặc kệ!
Nói xong, Trầm Tường nhanh chân rời đi, đám người Cổ Đông Thần không có đi, những Chân truyền đệ tử cùng các trưởng lão khác đều không có đi, bọn họ nhìn vết tích dưới mặt đất, tìm được thi thể bị vùi lấp kia của Lữ Chính Nam, sau đó lại gọi tới rất nhiều đệ tử quan sát chiến đấu, tỉ mỉ dò hỏi.
Nửa canh giờ qua đi, ở dưới đám người Cổ Đông Thần cùng các trưởng lão dò hỏi, bọn họ rốt cục biết rõ đầu đuôi sự tình, mà những Chân truyền đệ tử kia cũng khiếp sợ không thôi, bởi vì Lữ Thượng kia đúng là bị Trầm Tường giết chết.
Trầm Tường giết Chân Võ Cảnh cửu đoạn Lữ Thượng! Chuyện này chấn động toàn bộ Thái Vũ môn, toàn bộ Thiên Môn thành đều đang bàn luận chuyện này, ở trong Thiên Môn thành, có không ít tiểu đội đến đây bắt giết Trầm Tường, sau khi bọn họ xác nhận tin tức kia là thật, đều dồn dập rời đi, ngay cả Chân Võ Cảnh cửu đoạn cũng bị Trầm Tường giết chết, bọn họ những Chân Võ Cảnh còn không tới này, thậm chí chỉ là vừa bước vào Chân Võ Cảnh chẳng phải là đến tìm chết sao?
Bất quá còn có một chút người không có đi, bởi vì bọn hắn cho rằng Trầm Tường giết chết Lữ Thượng là ngẫu nhiên, bởi vì bọn hắn nghe nói khi đó đột nhiên sét đánh, Trầm Tường là mượn sấm sét đến giết chết Lữ Thượng, này tựa hồ có chút đi thông, bằng không dựa vào một tiểu tử hai mươi tuổi, là tuyệt đối không thể giết chết Chân Võ Cảnh cửu đoạn, rất nhiều người đều kiên định thuyết pháp này, bằng không cũng quá đả kích người.
Khi đó Trầm Tường là mượn lực lượng của Long Tuyết Di, thi triển Đồ Long Thất Sát Lôi Đình trảm, đưa tới sấm sét, mượn lôi điện chi lực, mới bổ ra một đao kia!
Trầm Tường mất tích sau ba tháng vừa xuất hiện, liền nháo ra chuyện lớn như thế, này đã kinh động toàn bộ Thần Vũ đại lục, trước đó rất nhiều gia tộc và môn phái tìm đến Trầm Tường nhưng không thấy, hiện tại biết được Trầm Tường ở Thái Vũ môn, đều dồn dập tới đòi thảo phạt Trầm Tường, bởi vì Trầm Tường ở bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh phế bỏ rất nhiều Chân Võ Cảnh, đây chính làm cho rất nhiều gia tộc như là bị cắt đi một miếng thịt.
- Mau giao Trầm Tường ra đây! Gia hỏa tâm như rắn rết này nhất định là tu luyện tà công, mới trở nên cường đại như vậy! Hắn không để ý đạo nghĩa, ở bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh phế bỏ một con cháu Chân Võ Cảnh của Lý gia chúng ta, đây chính là chúng ta dùng rất nhiều tâm huyết bồi dưỡng lên.
Một người trung niên hét lớn.
Những gia tộc này bỏ ra nhiều tiền bồi dưỡng con cháu, sau đó đưa vào trong môn phái, để bọn hắn ở trong đại môn phái cường đại lên lại gọi về gia tộc, làm gia tộc lớn mạnh, võ giả Chân Võ Cảnh đối với bọn hắn mà nói là phi thường trọng yếu.
- Không sai, Thái Vũ môn các ngươi nói cái gì là Thần Vũ đại lục đệ nhất đại phái, lại bao che loại ác đồ này, nhanh để Trầm Tường đi ra!
- Trầm Tường bất tử, chúng ta liền không rời đi!
- Ác ma phế bỏ hơn trăm võ giả Chân Võ Cảnh, chúng ta nhất định phải ngàn đao bầm thây!
...
Rất nhiều người tại tụ tập ở trước đại môn Thái Vũ môn, lại mắng lại gọi, bọn họ không để ý sự tình những Chân Võ Cảnh đệ tử kia muốn cướp giật Trầm Tường chút nào, giống như là Trầm Tường vô duyên vô cớ phế đi những Chân Võ Cảnh kia vậy.
Sau khi Trầm Tường giết chết Lữ Thượng cùng Lữ Chính Nam, ở bên trong Thái Đan Vương Viện nghỉ ngơi được vài ngày, bởi vì là Lữ Thượng trước tiên động tay với Trầm Tường, vì lẽ đó Trầm Tường giết chết Lữ Thượng cũng không có bị trừng phạt, trọng yếu nhất là, Cổ Đông Thần cùng Vũ Khai Minh chứng thực bày ra sự tình Lữ Thượng sát hại Trầm Tường!
Tuy rằng rất nhiều đại gia tộc đến đây thảo phạt Trầm Tường, nhưng đệ tử Thái Vũ môn lại cảm thấy Trầm Tường cho Thái Vũ môn mặt mũi, những năm gần đây Thái Vũ môn đều rất an phận, cũng bởi vậy dẫn đến bị Thú Vũ môn cùng Chân Vũ môn là môn phái cường thế khiêu khích nhiều lần, Trầm Tường lập tức phế bỏ nhiều Chân Võ Cảnh của bọn họ như vậy, đây cũng là chuyện làm đệ tử Thái Vũ môn hả hê.
Rất nhiều người cũng biết Trầm Tường là bị cướp giật mới ra tay, bằng không sẽ không đến mức ngay cả đệ tử Thái Vũ môn cũng phế bỏ, ở điểm này, nhiều đệ tử Chân Võ Cảnh của Thần Binh Thiên quốc có thể chứng thực.
Ở điểm này, Liễu Mộng Nhi cực lực biện hộ cho Trầm Tường, cho nên mới để những đệ tử Thần Binh Thiên quốc ngày đó đi ra làm chứng.
- Những gia hoả này miệng đầy nhân nghĩa đạo đức, nói đến mức những gia hỏa bị phế đi kia như là thánh nhân vậy, mụ nội nó, nếu không phải là bọn hắn muốn cướp ta, ta mới lười động thủ! Thật hối hận lúc trước không diệt khẩu những gia hoả kia!
Trầm Tường phi thường phẫn nộ, hắn từ một thủy tinh cầu có thể thấy những người cãi lộn ở cửa kia.
- Ngươi muốn thế nào?
Đan trưởng lão ngửa đầu nhìn đóa hoa nở rộ đến phi thường xán lạn trên cây Thanh Huyền quả kia:
- Ngươi tốt nhất là đàng hoàng sống ở chỗ này, để phong thanh trôi qua!
Trầm Tường vỗ đùi, nói:
- Không được, bây giờ ta vừa muốn đi ra, ngươi gọi tiểu đầu trọc tới, hai người các ngươi theo ta đi ra ngoài, xem sư thúc ta chơi bọn họ như thế nào.
Trầm Tường khôi phục tới đỉnh phong, bất quá Long Tuyết Di vẫn còn nghỉ ngơi, nàng là ở dưới U Minh vực ăn hơn một nửa Địa Tâm thần quả mới tăng nhanh như gió.
- Ngươi định làm như thế nào?
Đan trưởng lão hỏi.
- Rất nhanh các ngươi sẽ biết, ta có thể giải quyết, bất quá ta lo lắng những gia hoả kia không biết xấu hổ, đến thời điểm đó lại công kích ta! Vì lẽ đó cho ngươi cùng tiểu đầu trọc đi áp bãi.
Khóe miệng Trầm Tường cong lên, lộ ra một nụ cười giảo hoạt.
Thấy nét cười này của Trầm Tường , Đan trưởng lão liền biết có người muốn xui xẻo rồi!
Vũ Khai Minh tới, hắn không muốn Trầm Tường đi đối mặt những người đến gây sự kia, bất quá Trầm Tường kiên trì muốn đi, hắn đương nhiên không thể cãi lời Tiểu sư thúc này, vì ngăn chặn những người này, Vũ Khai Minh còn gọi lên rất nhiều Chân truyền đệ tử của Thái Vũ môn, tuy rằng không phải đi đánh nhau, nhưng chống đỡ mặt mũi là phải làm.
Chương 235 - Lòng người khó lường
Đại môn của Thái Vũ môn vừa mở ra, những người nguyên bản rống to này nhất thời an tĩnh lại, sau khi cửa lớn mở ra, một cỗ uy áp tràn tới, làm cho những người kia không khỏi vội vã lùi về sau ra.
Đột nhiên đi ra nhiều người như vậy, hơn nữa mỗi người đều rất mạnh, điều này làm cho trong lòng những người kia không khỏi lo lắng, nếu như Thái Vũ môn không để ý đạo nghĩa gì, giết chết tất cả bọn hắn, gia tộc của bọn họ cũng không có biện pháp gì.
Đại đa số người đến đòi phạt Trầm Tường đều là một ít cao tầng trong gia tộc, trưởng lão cùng tộc trưởng đều có, thực lực của bản thân bọn họ đều ở Chân Võ Cảnh, nhưng bây giờ đối mặt đông đảo Chân truyền đệ tử cường đại của Thái Vũ môn, trong lòng đều không hề có nắm chắc, đồng thời âm thầm kinh thán thực lực của Thái Vũ môn.
Trầm Tường không nghĩ tới Vũ Khai Minh dĩ nhiên gọi tới hai mươi, ba mươi Chân truyền đệ tử, cũng không ít trên Chân Võ Cảnh cửu đoạn, cảnh giới cực hạn cũng có mấy cái, doạ những người kia đến xanh mặt.
Những người này đến đòi phạt Trầm Tường, thấy Đan trưởng lão mang mặt nạ cùng lão giả bạch mi đầu trọc, đều run lẩy bẩy cả linh hồn, nhất thời ứa ra mồ hôi lạnh, đây là tồn tại đỉnh phong của Thái Vũ môn, mà ở bên cạnh bọn hắn là Trầm Tường.
Ai cũng không nghĩ tới, nhân vật như Đan trưởng lão cùng Vũ Khai Minh sẽ thay Trầm Tường ra mặt, điều này làm cho những người kia có chỗ cố kỵ.
- Bọn họ không phải muốn tìm ta sao, có một số việc vẫn là ngay mặt nói rõ ràng hay nhất, ta nhớ được ta cũng không hề giết chết những người kia, tuy rằng những gia hoả kia bị phế, nhưng muốn đi tới nơi này cũng không khó! Bọn họ là người trong cuộc, để cho bọn họ tới đối lập cùng ta, nhìn ra ai sai!
Trầm Tường chắp hai tay sau lưng, bước về phía trước một bước, quét mắt nhìn những người kia, nói một cách lạnh lùng.
- Các ngươi tốt nhất đừng có nói lung tung, người Thần Binh Thiên quốc có thể chứng thực người của các ngươi muốn liên hợp cướp giật đồ vật trong tay Trầm Tường, Trầm Tường ra tay phế bỏ bọn họ cũng là chuyện đương nhiên!
Vũ Khai Minh cười lạnh một tiếng, trừng mắt nhìn những người này một chút, làm cho những người này không dám thở mạnh.
Trầm Tường lớn tiếng quát tháo nói:
- Nói đi, tại sao các ngươi không nói chuyện? Trước đó không phải chửi rất mạnh sao? Nói ta là ma đầu, nói ta không để ý đạo nghĩa, nói ta là ác đồ. . . Các ngươi đây chính là nói xấu ta.
Đang khi nói chuyện, sát phạt chi tâm của Trầm Tường theo tâm tình không ổn định, một cỗ sát khí nhất thời dâng trào ra, làm những người kia bỗng nhiên cả kinh, nhanh chóng lùi về phía sau.
- Con cháu Lý gia của chúng ta bị phế kia nói ngươi vô duyên vô cớ động thủ với hắn, hắn cũng không hề cướp giật của ngươi, chỉ là ở lại trên đảo kia muốn tìm kiếm bảo vật.
Một người trung niên hít một hơi, lớn tiếng nói:
- Người Thần Binh Thiên quốc nói cũng không phải là sự thực, ta cảm thấy là ngươi mua chuộc bọn họ.
Những người khác cũng đều nâng lá gan, dồn dập quát to lên.
- Nếu như không phải ngươi vô duyên vô cớ đả thương con cháu chúng ta, chúng ta cũng sẽ không dùng số tiền lớn treo giải thưởng ngươi!
- Chỉ là, Thái Vũ môn các ngươi đừng ỷ vào nhiều người, liền ngang ngược không biết lý lẽ!
- Trầm Tường, ngươi cho chúng ta một câu trả lời hợp lý!
Trầm Tường hơi nhướng mày, trầm giọng nói:
- Các ngươi gọi những gia hỏa bị phế kia tới, ta sẽ cho các ngươi một thuyết pháp thoả mãn.
- Đừng hòng, ngươi phế bỏ bọn họ còn chưa đủ sao? Còn muốn kích thích bọn họ?
Một đại hán quát.
Đám người Đan trưởng lão cùng Vũ Khai Minh cũng chỉ là nhìn, bởi vì Trầm Tường từng nói hắn tự mình giải quyết, không cần bọn họ nhúng tay, bọn họ cũng muốn nhìn một chút Tiểu sư thúc này đến cùng sẽ giải quyết thế nào.
Trầm Tường đột nhiên lấy ra một hạt Trúc Cơ đan, nói:
- Đây là một hạt Trúc Cơ đan, chỉ cần các ngươi ai thừa nhận người của mình đã từng muốn cướp đoạt ta, ta liền đưa Trúc Cơ đan này cho hắn.
Những người kia nhất thời yên tĩnh lại, ngươi xem ta, ta nhìn ngươi, tuy rằng bọn họ chưa từng thấy qua Trúc Cơ đan, nhưng cũng ở trong sách gặp gỡ một ít tranh vẽ, cũng biết Trầm Tường từ Lữ gia thắng được ba hạt. Trúc Cơ đan này là giá trị đến mấy chục vạn, cho Phàm Võ Cảnh mười tầng ăn, có thể làm cho một Phàm Võ Cảnh mười tầng bước vào Chân Võ Cảnh, cầm bán đấu giá, năm mươi, sáu mươi vạn cũng không phải vấn đề gì.
Tuy rằng những gia tộc này đều xuất ra được mấy trăm ngàn, nhưng Trúc Cơ đan là đan dược trân quý có tiền cũng không thể mua được, lúc này bọn hắn đều sinh ra mê hoặc rất lớn.
Thấy những người này trầm mặc, Trầm Tường lại lấy ra một hạt Trúc Cơ đan, âm lãnh nở nụ cười:
- Hai hạt, nếu như có người thừa nhận người gia tộc mình là cướp giật ta, ta liền cho hắn hai hạt Trúc Cơ đan, nơi này có nhiều người như vậy chứng minh, ta tuyệt không nuốt lời!
Đan trưởng lão nhìn ra âm thầm cắn răng, vội vàng truyện âm nói cho Trầm Tường:
- Ngươi còn không bằng đem hai hạt Trúc Cơ đan này cho ta, ta giúp ngươi giải quyết!
Trầm Tường đáp lại nói:
- Ta mới không phải loại người chịu thiệt này, tiểu nha đầu ngươi liền xem bản sư thúc giải quyết thế nào đi!
Một trung niên đại hán đột nhiên hô:
- Ta thừa nhận đệ tử gia tộc chúng ta kia đúng là bịa đặt sự thực, giấu gạt ta, vừa nãy ta tự hỏi qua, cảm thấy bên trong lởi của hắn có không ít kẽ hở, đệ tử Thần Binh Thiên quốc làm người chính trực, bọn họ nói hẳn là không sai, xác thực là đệ tử gia tộc chúng ta cướp giật bảo vật của ngươi trước.
Người này làm cho rất nhiều người trong lòng mắng to lên, mới vừa rồi còn một mực chắc chắn là Trầm Tường vô duyên vô cớ giết người bọn hắn, nhưng hiện lại vì hai hạt Trúc Cơ đan, thay đổi một khuôn mặt, bọn họ không nghĩ tới da mặt người này dày như vậy.
Trầm Tường cười cười:
- Nói như ngươi vậy là sẽ không truy cứu ta?
Người kia gật đầu:
- Tuyệt không truy cứu!
Mọi người phế bỏ, lại truy cứu cũng không có thể hảo lên, mà bây giờ hắn tùy tiện nói mấy câu liền có thể thu được hai hạt Trúc Cơ đan, cớ sao không làm?
- Ngươi tên là gì? Để ta nhớ kỹ là gia tộc nào từng nói không truy cứu ta!
Trầm Tường hỏi.
- Ta là Chân Vũ Châu Lý gia Lý Xương, là một trưởng lão Lý gia, ta có thể làm cho Lý gia chắc chắn sẽ không dây dưa vào lúc này.
Trung niên kia lập tức đáp, con mắt nhìn chằm chằm hai hạt Trúc Cơ đan trong tay Trầm Tường.
Trước đó mắng hung nhất chính là người của Lý gia, nhưng hiện tại cái thứ nhất trở mặt cũng là hắn, Trầm Tường đã sớm biết những người này là đến yêu cầu bồi thường, bởi vì hắn có rất nhiều vật trân quý, sớm đã bị những người này theo dõi.
Trầm Tường vì thanh bạch của mình, dùng tiền tài đi giải quyết cũng là chuyện rất bình thường.
Trầm Tường cười dài nói:
- Được, Trúc Cơ đan này cho ngươi, bất quá ngươi tiếp tục lưu lại nơi này.
Hai hạt Trúc Cơ đan đưa tới, giao trong tay cho Lý Xương, điều này làm cho hai tay Lý Xương khẽ run lên, hắn sống lâu như thế, vẫn là lần đầu tiên đụng tới Trúc Cơ đan này, vẫn là một lần hai hạt!
Tà Long vũ này quả thật có thể khiến người ta thu được lực lượng rất mạnh mẽ, bây giờ Trầm Tường đang ở âm thầm kinh thán vừa nãy Lữ Chính Nam bùng lên lực lượng, so với trong tưởng tượng của hắn còn muốn khủng bố, nếu như là Chân Võ Cảnh nhị đoạn phổ thông bị cặp móng vuốt kia bắt được, nói không chắc trên người sẽ bị mở ra một cái lỗ máu.
Thời khắc Trầm Tường ngẩn ra, Lữ Chính Nam kia như gió nhảy đến, đột nhiên hướng trên mặt hắn duỗi ra một trảo, năm móng vuốt sắc bén như năm thanh đoản đao sắc nhọn, lóng lánh hàn quang, cắt phá không khí đâm tới, mang theo một trận kình khí, Trầm Tường lại lần thứ hai lắc mình tránh né, nhưng trên mặt vẫn bị kình khí kia vẽ ra hai đạo vết máu.
Tốc độ của Lữ Chính Nam cũng phi thường nhanh, Trầm Tường vừa né nhanh qua, hắn lại liên tiếp khởi xướng mãnh công, đều là dùng cặp vuốt rồng màu đen không gì không xuyên thủng kia công kích Trầm Tường, bởi vậy, kia cũng chẳng khác gì là hắn dùng binh khí lợi hại.
Mà Trầm Tường lại không thể sử dụng binh khí, trong lúc nhất thời rơi xuống hạ phong.
Trầm Tường lại nghiêng đầu, lắc mình tránh né lợi trảo như mưa tấn công tới kia, mặc dù bây giờ hắn dùng phương thức di động với tốc độ cao để biến mất ở trên sân, nhưng cũng vẫn có thể bị Lữ Chính Nam này tập trung, sau khi hắn biến thành nửa người nửa thú, ngũ giác đều tăng lên rất nhiều lần, rất khó đối phó.
Lữ Chính Nam tập trung lượng lớn chân khí ở trên hai tay, để thời điểm hắn huy động hai tay có thể sản sinh lực lượng rất lớn, bởi vậy, cặp móng vuốt sắc bén kia liền trở nên càng cường hãn hơn.
Lúc này đầy đất đều là từng đạo từng đạo vết trảo, đây đều là bị Lữ Chính Nam nhấc lên sóng khí tạo thành!
- Tốc độ gia hoả này dĩ nhiên so với ta còn nhanh hơn!
Trong lòng Trầm Tường âm thầm kinh ngạc, tuy rằng chỉ nhanh hơn một chút, nhưng cũng đã để hắn không cách nào đánh trả.
Lữ Chính Nam vừa lên đến chính là một trận mãnh công, lực lượng cùng tốc độ đều phi thường khủng bố, làm cho một ít Chân Võ Cảnh tam đoạn cùng bốn đoạn đến quan chiến đều cảm thấy xấu hổ!
Nhưng người chân chính hiểu lại bị Trầm Tường dọa cho phát sợ, bởi vì Trầm Tường đối mặt mãnh công kinh khủng như vậy, chỉ là trên mặt có hai vết trảo mà thôi, cái khác cũng không hề bị thương tổn, khí tức của Trầm Tường vẫn vững vàng như cũ, một chút cũng không có hoảng loạn, hơn nữa còn dưới tình huống như vậy chậm rãi quen thuộc nhịp điệu của Lữ Chính Nam, nhìn như là Lữ Chính Nam công kích rất hung mãnh, nhưng chẳng bằng nói Trầm Tường phòng thủ đến mức một nước cũng không lọt.
Đánh lâu không xong, làm cho Lữ Chính Nam có chút kích động lên, chỉ nghe thấy hắn phát ra một tiếng bạo hống âm trầm, trên người bỗng nhiên dâng trào ra tà khí màu đen, hai tay hắn trở nên rất lớn, nổi lên từng mảng từng mảng vảy đen, lúc này hắn có vẻ càng thêm dữ tợn, cả người trở nên mập mạp hơn rất nhiều, làm cho người một trận tê cả da đầu.
- Đầu ngươi ta muốn!
Lữ Chính Nam đánh ra một chưởng, tốc độ so với trước gần như gấp đôi, đột nhiên trở nên nhanh như vậy, làm cho Trầm Tường không kịp phòng bị, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của hắn phi thường phong phú, trong nháy mắt ngưng tụ ra một thủy lồng bảo hộ trên đầu, nhưng hắn vẫn bị móng vuốt đánh bay, cái thủy lồng kia nổ tung.
Sau khi Lữ Chính Nam đánh Trầm Tường bay ra ngoài, hóa thành một vệt bóng đen lao tới chỗ Trầm Tường, chỉ thấy hắn dùng một đôi chân mang theo lợi trảo màu đen đạp xuống Trầm Tường.
Trầm Tường lăn mình tránh thoát, trên người cũng bao phủ một cái lồng khí, đây là Huyền Vũ La Thiên lồng, có lực lượng phòng ngự phi thường cường hãn.
Lữ Chính Nam không có dẫm đạp đến Trầm Tường, nhưng cũng dẵm mặt đất nát tan, toàn bộ sơn cốc cũng hơi lay động lên!
Một chiêu cường hãn như vậy bị Trầm Tường tránh thoát đi, Lữ Chính Nam cực kỳ tức giận, lại phát sinh một trận gầm nhẹ, xoay người một chưởng đập xuống mặt đất, đánh vào Trầm Tường lăn lộn trên đất kia.
Một chưởng này lại làm cho mặt đất run lên, có thể thấy được lực lượng là cường hãn cỡ nào, mà phiến đá dưới thân Trầm Tường cũng nát tan đi, bất quá hắn không có chuyện gì, chỉ là Huyền Vũ La Thiên Lồng của hắn bị đánh cho tản ra lần nữa.
Trầm Tường cũng ở thời điểm Lữ Chính Nam hạ xuống, duỗi ra một ngón tay lượn lờ khí vụ nhàn nhạt, chụp vào cổ chân của Lữ Chính Nam, chỉ nghe răng rắc một tiếng, sau đó là Lữ Chính Nam bùng nổ ra một trận rống giận, Trầm Tường sử dụng Huyền Cương Chỉ, đây là võ công có thể dễ dàng bẻ gãy Linh khí lợi hại, lúc này hắn bước vào Chân Võ Cảnh nhị đoạn, dùng tới Càn Khôn chân khí cường hãn kia, trực tiếp bóp gãy chân của Lữ Chính Nam!
Lữ Chính Nam bị đoạn đi một chân, đau nhức cực kỳ, lực lượng kèm theo huyết dịch dâng trào đi ra, thân thể mập mạp kia chậm rãi thu nhỏ lại.
Lữ Chính Nam bị đoạn đi một chân, tuy rằng đau nhức không ngớt, nhưng này lại làm cho hắn đột nhiên phát cuồng, quay về phía Trầm Tường vừa muốn đứng lên chính là một chưởng hung ác, lợi trảo mang theo lực vạn tấn, đập thẳng đầu lâu của Trầm Tường.
Trầm Tường phản ứng rất cấp tốc, giơ tay lên, dùng chính mình bàn tay bằng thịt đi nghênh tiếp thú trảo dữ tợn kia của Lữ Chính Nam, hai chưởng giao kích, bùng nổ ra một trận nổ vang ầm ầm, nhất thời sơn diêu địa chấn.
Lữ Chính Nam lại phát ra một tiếng hét lên thống khổ điên cuồng, thú chưởng cực đại kia của hắn tràn đầy vết máu, vừa nãy thời điểm Trầm Tường xuất chưởng, chính là sử dụng Huyền Cương Chỉ cùng Chấn Thiên Chưởng, không chỉ đâm phá bàn tay Lữ Chính Nam, còn có một cỗ kình khí cường hãn chấn động nhập vào trong thân thể Lữ Chính Nam.
Cỗ kình khí cường hãn này thông qua cánh tay truyền vào người Lữ Chính Nam, trực tiếp chấn vỡ vụn bên trong cánh tay của hắn, một cánh tay đã bị phế bỏ.
Ngăn ngắn trong mấy cái nháy mắt, Trầm Tường liền thành công phản kích, làm rối loạn nhịp điệu của Lữ Chính Nam, chiếm hết thượng phong, bây giờ Lữ Chính Nam đã mất đi một cước cùng một tay. Điều này làm cho Lữ Chính Nam mất hết lý trí, liên tục điên cuồng hét lên, trở nên càng thêm dữ tợn, dựa vào lực lượng chân sau nhảy lên, lao tới Trầm Tường, giơ lên một bàn tay khác công về Trầm Tường, trên bàn tay mang theo năm lợi trảo dữ tợn kia xuất hiện một đoàn khí tức cực kỳ tà ác, khủng bố.
Trầm Tường không có tránh né, hắn vận chuyển hết thảy Thanh Long chân khí trong cơ thể, tay hắn lập tức bị chân khí màu xanh lượn lờ, hóa thành một cái vuốt rồng màu xanh.
Vuốt rồng màu xanh cùng vuốt rồng màu đen bỗng nhiên đụng vào nhau, xem ra đều là cân sức ngang tài, nhưng Trầm Tường là thả ra hết thảy Thanh Long chân khí, lực lượng trên Thanh Long trảo kia so với Lữ Chính Nam cường hãn hơn rất nhiều.
Hai trảo va chạm, cả toà sơn cốc lại mãnh liệt loáng một cái, âm thanh nổ vang, tùy theo đó là Lữ Chính Nam kêu thảm thiết vang vọng chân trời, toàn bộ cánh tay của Lữ Chính Nam đã biến mất, bị Thanh Long trảo của Trầm Tường đánh thành phấn vụn.
Lữ Chính Nam bị đánh về nguyên hình, Trầm Tường không thể không thừa nhận, nếu như vừa nãy hắn không cẩn thận một ít, nhất định sẽ bị Lữ Chính Nam này cặ vồ chết, thời điểm Lữ Chính Nam này biến thành nửa người nửa thú, thực lực cùng tốc độ đều tăng lên rất nhiều lần, đặc biệt là cỗ lực lượng kia cường hãn bộc phát, làm cho Trầm Tường cũng cảm thấy lòng còn sợ hãi.
- Trầm Tường. . . Ngươi. . . Ngươi cũng là Chân Võ Cảnh nhị đoạn?
Chương 232 - Giao phong (2)
Trên mặt Lữ Chính Nam tràn đầy sợ hãi, sợ hãi nhìn Trầm Tường.
Lữ Chính Nam này nguyên bản cho là mình bước vào Chân Võ Cảnh nhị đoạn, vừa học được Tà Long vũ lợi hại như vậy, cho rằng Trầm Tường không phải là đối thủ của hắn, ai biết Trầm Tường cũng là Chân Võ Cảnh nhị đoạn, mà thực lực của Trầm Tường ở cùng cấp bậc là phi thường cường hãn, hơn nữa có Thanh Long đồ ma đao, thực lực càng là sâu không lường được, hắn đã từng dùng cây đao kia ở Chân Võ Cảnh nhất đoạn chém giết võ giả Chân Võ Cảnh tam đoạn.
Trên tay trái của Trầm Tường đột nhiên bốc lên một đoàn chân khí, chân khí ngưng tụ thành đao hình, sau khi dùng chân khí hùng hậu ngưng tụ thành binh khí, cũng là phi thường sắc bén, nếu quả thật chân khí đủ hùng hậu, so với một ít Linh khí thì lợi hại hơn rất nhiều.
- Trầm Tường, ngươi không thể giết ta!
Lữ Chính Nam sợ hãi vạn phần, vội vàng nói.
Trên mặt Trầm Tường không có biểu tình gì, thân hình loáng một cái, thời điểm Lữ Chính Nam thấy Trầm Tường, Trầm Tường đã đi tới phía trước hắn, phất lên đại đao do chân khí ngưng tụ thành trong tay, chém vào trên cổ của hắn, chém đầu lâu của hắn xuống.
Nhìn cái đầu lăn xuống dưới mặt đất kia, nhìn ánh mắt Lữ Chính Nam vẫn mở to mang theo hoảng sợ, mọi người trong lòng một trận kinh hãi, đặc biệt là một ít Chân Võ Cảnh, bọn họ so với mấy Phàm Võ Cảnh kia càng thêm nhìn thấu lần chiến đấu này, bị thực lực của Trầm Tường rung động thật sâu.
Người đến quan chiến rất nhiều, có gần hai trăm ngàn, thời điểm thấy Lữ Chính Nam chết, bọn hắn đều phát sinh từng đợt nghị luận, dù sao Lữ Chính Nam cũng là một Chân Võ Cảnh thiên phú không tệ bên trong Thái Vũ môn, còn là một Luyện đan sư, Lữ gia sau lưng ở Thái Vũ châu cũng là gia tộc có tiếng, hiện tại Trầm Tường giết chết Lữ Chính Nam, không thể nghi ngờ là kết thù cùng Lữ gia.
Trầm Tường cúi người xuống, vừa muốn nhặt vòng tay trữ vật của Lữ Chính Nam lên, xa xa truyền đến một tiếng hét lớn “ Chính Nam “ , vừa dứt tiếng, Trầm Tường cũng cảm giác được một trận kình khí oanh đến, hắn vội vàng lui về sau, mà ở bên cạnh thi thể của Lữ Chính Nam, nhưng xuất hiện một lão giả cả người run rẩy.
Lữ Thượng! Chính là Lữ trưởng lão ngày đó hạ độc thủ mình, Trầm Tường không nghĩ tới hắn dĩ nhiên lại xuất hiện ở chỗ này.
- Trầm Tường, đây là ngươi làm ra?
Lữ Thượng quay về Trầm Tường quát, vẻ mặt đầy giận dữ.
- Hắn và ta đánh cược đầu người, hắn thua rồi, ta liền chặt bỏ đầu của hắn!
Trầm Tường lạnh nhạt nói, âm thầm vận chuyển chân khí, hắn lo lắng Lữ Thượng này sẽ liều lĩnh đánh lén hắn, phải biết thực lực của Lữ Thượng này mạnh hơn hắn rất nhiều.
Lữ Thượng căm tức nhìn Trầm Tường, giận dữ hét:
- Trầm Tường, ngươi thắng Lữ gia ba chúng ta hạt Trúc Cơ đan cùng một Cửu Dương liệt diễm quả, ngươi còn muốn thế nào? Ngươi lại còn dây dưa không tha, hại chết một thiên tài hiếm thấy của Lữ gia chúng ta.
- Ha ha. . .
Trầm Tường nhất thời cười lớn lên:
- Lão tạp mao, ngươi biết rõ sự tình còn ở nơi này chó sủa inh ỏi, là gia hoả này trước tiên khiêu chiến ta, là Lữ gia các ngươi đối với ta dây dưa không tha!
- Lần trước thời điểm ta rời khỏi Thái Vũ môn, đã bị Lữ gia các ngươi phái tới hai Chân Võ Cảnh nhị đoạn vây công, may là ta có một thanh binh khí không tệ, mới có thể chuyển bại thành thắng, giết chết hai tên kia.
Nghe nói như thế, Lữ Thượng chấn động, hai Chân Võ Cảnh nhị đoạn của Lữ gia quả nhiên là bị Trầm Tường giết chết! Điều này làm cho hắn càng thêm phẫn nộ.
Trầm Tường thấy Lữ Thượng bị chọc vào chỗ đau, tiếp tục nói:
- Lữ gia các ngươi vì không cần trả lại cho ta những nợ đánh cược này, liền nhiều lần muốn giết ta! Thời điểm bị các ngươi phái người đến ám sát ta tránh thoát đi, nhưng lần trước thời điểm ở Huyền Vũ sơn, ta lại bị ngươi đánh trọng thương, ném vào U Minh vực, may là vận khí của ta không tệ, có thể từ phía dưới sống sót đi lên.
- Trầm Tường, ngươi đừng ngậm máu phun người! Rớt xuống U Minh vực còn có thể sống được đi lên sao? Nói chuyện phải có chứng cứ mới được!
Lữ Thượng phản bác nói.
Âm thanh của bọn họ đều rất lớn, sau khi người xung quanh nghe được, đều phi thường kinh ngạc, bất quá bọn hắn đối với Trầm Tường vô cùng hoài nghi, rớt xuống U Minh vực đúng là không cách nào lên được.
Trầm Tường cũng đoán được Lữ Thượng này sẽ chết không thừa nhận, hắn lại cười lạnh nói:
- Ngươi vẫn là nhặt xác cho thiên tài Lữ gia các ngươi đi, là chính bản thân hắn muốn chết.
Lữ Thượng Tâm phẫn nộ đến cực điểm, hắn rống to nói:
- Trầm Tường, ngươi lặp đi lặp lại nhiều lần khiêu khích Lữ gia chúng ta, không chỉ dùng thủ đoạn nham hiểm kích thích Lữ Chính Nam chiến cùng ngươi, còn nói xấu Lữ gia chúng ta muốn giết ngươi, ngày hôm nay ta quyết không tha cho ngươi!
Lữ Thượng hung ác lên, như tia chớp lao tới Trầm Tường, đánh ra một quyền, một cỗ chân khí mạnh mẽ từ cánh tay tràn ra, va chạm không khí, phát sinh tiếng vang kịch liệt, mặt đất nhất thời bị quyền phong tước mất một tầng dày đặc.
Đây chính là lực lượng của Chân Võ Cảnh cửu đoạn, so với Trầm Tường cường đại hơn rất nhiều lần.
Mọi người thấy một quyền cuồng bạo này của Lữ Thượng, đều bị cho rằng Trầm Tường sẽ xong đời, ngay thời điểm bọn họ cho rằng Trầm Tường bị một quyền đánh thành thịt nát, Trầm Tường dĩ nhiên cũng đưa ra nắm đấm, giống như tia chớp đánh ra, uy lực cũng rất mạnh, chân khí cương phong nương theo quyền kình bộc phát kia cũng phá tan mặt đất thành từng mảnh.
Trầm Tường không phải Chân Võ Cảnh nhị đoạn sao? Bây giờ thậm chí có lực lượng của Chân Võ Cảnh cửu đoạn!
Trầm Tường nguyên bản cũng dự định né tránh, nhưng hắn ở thời điểm này cảm giác được cánh tay trái tuôn ra một cỗ lực lượng rất mạnh mẽ , đây là Long Tuyết Di truyền tới, trước đó Long Tuyết Di cũng đã nói thời điểm cần, có thể cho Trầm Tường mượn lực lượng, chỉ là Trầm Tường không nghĩ tới sẽ cường đại như vậy, dĩ nhiên ép thẳng tới Chân Võ Cảnh cửu đoạn!
Hai cỗ chân khí hùng hậu chạm vào nhau, xung kích ra một cỗ Cuồng Phong bạo ngược, bùng lên tia sáng chói mắt, cả toà sơn cốc bắt đầu lay động mãnh liệt, trên sân luận võ cũng tràn đầy khe nứt.
Trầm Tường cùng Lữ Thượng đều bị lực lượng lúc va chạm đánh bay, hai người đều phun ra một trận máu tươi, Lữ Thượng là bởi vì không nghĩ tới Trầm Tường có thể sử dụng lực lượng ngang nhau đánh trả, mới đưa đến hắn không có phòng bị, bị lực lượng trùng kích.
Mà lực lượng của Trầm Tường là Long Tuyết Di cho hắn mượn, thân thể của hắn vẫn chỉ là như vậy, đối mặt lực lượng kia, căn bản không cách nào chống lại.
Chương 233 - Lôi Đình trảm
Trầm Tường rơi xuống trên đất, vội vàng nuốt vào một khối Địa Ngục linh chi nhỏ cùng một hạt Chân Nguyên đan, lúc này hắn cũng bị thương không nhẹ, sau khi ăn Địa Ngục linh chi, hắn lập tức lấy ra Thanh Long đồ ma đao.
- Tiểu Thí Long, ngươi còn có thể kiên trì bao lâu?
Trầm Tường hỏi, bây giờ hắn cần phải mượn lực lượng của Long Tuyết Di.
- Còn có thể kiên trì một quãng thời gian, bất quá ngươi phải nhanh một ít!
Long Tuyết Di rất nghiêm túc nói, nàng rõ ràng lúc này Trầm Tường muốn làm cái gì.
Trầm Tường lau huyết dịch trên khóe miệng, Chân Nguyên đan nhanh chóng luyện hóa, bổ sung Thanh Long chân khí hắn tiêu hao, lúc này hắn cũng âm thầm thả Huyền Vũ kim cương giáp kia ra, ẩn giấu ở dưới y phục, như vậy sẽ có phòng ngự tuyệt đối, không lo lắng sẽ bị đối phương hư hao thân thể.
Bởi vì vừa nãy hai quyền kia chạm vào nhau, trong sơn cốc cát bay đá chạy, bụi mù cuồn cuộn, khiến người ta khó có thể thấy rõ tình hình bên trong, Trầm Tường mang theo Thanh Long đồ ma đao, dụng thần thức xác nhận vị trí Lữ Thượng, một cái lao qua.
Vừa nãy thời điểm Lữ Thượng ra quyền là ở bên trong phẫn nộ, hơn nữa hắn hận Trầm Tường thấu xương, vì lẽ đó lực lượng quyền kia không nhỏ, nếu như Trầm Tường bị bắn trúng, không chết cũng sẽ bị phế đi, cũng bởi vì như vậy, Lữ Thượng chịu phản lực cũng rất lớn, nội thương không nhẹ.
Bên trong cát bụi cuồn cuộn, Lữ Thượng ngồi trên mặt đất, hắn có thể cảm nhận được một cỗ khí tức bức người kéo tới, kinh nghiệm chiến đấu của hắn cũng phi thường phong phú, nhanh chóng nhảy lên, tránh thoát công kích đột nhiên kia, mà mặt đất lại run lên, Lữ Thượng có thể nhìn thấy Trầm Tường chém xuống, nếu như hắn không tránh thoát đi, vậy hắn nhất định sẽ bị chém thành hai khúc.
Một đao kia của Trầm Tường bổ mặt đất ra một cái khe sâu sắc, giống như một cái sông nhỏ thẳng tắp, hắn một đao không trúng, đột nhiên xoay chuyển thân thể, bay vọt qua Lữ Thượng, Lữ Thượng không nghĩ tới động tác của Trầm Tường còn quá mạnh mẽ, hơn nữa còn có thể cảm ứng được vị trí của hắn.
Trầm Tường hừ lạnh một tiếng, Thanh Long chân khí đột nhiên tràn vào trong Thanh Long đồ ma đao, thân đao to lớn lập loè đạo đạo sấm sét, bắn mạnh từng trận lôi điện chi lực khiếp người, mà giữa bầu trời cũng nhất thời lóe lên điện, phát sinh lôi minh cuồn cuộn, chỉ thấy Trầm Tường giơ Thanh Long đồ ma đao lên cao, bầu trời nổ vang một đạo phích lịch, vô số chớp giật thô to nhắm đánh xuống, đánh vào trên Thanh Long đồ ma đao.
Đây là Đồ Long Thất Sát Lôi Đình trảm, dẫn vào lượng lớn lôi điện chi lực ở bên trong thân đao, thời điểm công kích kẻ địch lại thả ra, giống như lôi đình.
Lúc này Trầm Tường cũng hấp thu lượng lớn sấm sét, nếu như hắn không phải Tiên Ma thân thể nhị đoạn, hắn cũng không cách nào dẫn nhiều lôi điện chi lực vào trong thân thể như vậy, hắn cảm ứng được vị trí của Lữ Thượng, nâng đao, bộ như chớp giật, xoạt một cái liền đến trước mặt Lữ Thượng.
Trên thân Thanh Long đồ ma đao bùng lên lôi điện chi lực, loại lực lượng bạo ngược này khiến người ta nghẹt thở, vào lúc này Trầm Tường thả ra toàn bộ lôi điện chi lực trong cơ thể, kèm theo thời điểm Thanh Long đồ ma đao chém vào mà thả ra.
Một tiếng phích lịch kinh thiên động địa vang lên, âm thanh đột nhiên nổ vang kia vang vọng toàn bộ Thiên Môn thành, làm mấy ngàn vạn người giật mình.
- Lão tạp mao, ta nói rồi, ta sẽ đòi lại gấp mười gấp trăm lần!
Trong lòng Trầm Tường hò hét, Thanh Long đồ ma đao giống như lôi đình chém vào trên người Lữ Thượng, thời điểm đánh xuống, lôi điện chi lực cuồng bạo kia nổ tung, nổ Lữ Thượng thành nát tan, lôi điện chi lực cuồng bạo theo Thanh Long đồ ma đao thả ra, chém vào trên mặt đất, một đạo kình khí khủng bố nương theo sấm sét, giống như một cuồng long đi ngang qua mặt đất, đánh ở trên một ngọn núi phía xa, đánh ra một sơn động khổng lồ!
Thái Vũ Diệu Nhật Cốc chỉ giới hạn ở dưới Chân Võ Cảnh sáu đoạn luận võ, lực lượng trở lên phải được trưởng lão phê chuẩn, mà bây giờ Trầm Tường mượn lực lượng của Long Tuyết Di, cũng tương đương với Chân Võ Cảnh cửu đoạn!
Rất nhiều người đều không thể nhìn rõ trong sơn cốc xảy ra cái gì, nhưng cũng có thể cảm ứng được Trầm Tường đang tiến công mãnh liệt, một ít Chân Võ Cảnh nhãn lực hảo, đều có thể rõ rõ ràng ràng thấy Trầm Tường bổ ra một đao kinh thiên động địa, sợ đến bọn họ trợn mắt ngoác mồm!
Trong sơn cốc cát bụi tán đi, mọi người chỉ nhìn thấy Trầm Tường có chút chật vật nắm một thanh đại đao thô bạo, đứng ở trong sơn cốc, mà trong sơn cốc cũng nhiều thêm một cái khe rất lớn, nối thẳng một ngọn núi lớn xa xa, bên trên ngọn núi kia còn có một sơn động bị xuyên thủng!
Trầm Tường thở dài thậm thượt, lúc này hắn mệt chết đi được, bất quá lại cảm thấy dị thường hưng phấn, vừa nãy hắn thi triển lực lượng mặc dù là mượn Long Tuyết Di, nhưng vẫn làm hắn cảm giác được cực kỳ vui sướng.
Nhìn cái khe sâu dưới mặt đất, mọi người đều cả kinh nói không ra lời, làm người ta cảm thấy khiếp sợ nhất chính là, Lữ Thượng không thấy, mà dưới đất là lại có một ít vải vụn cháy đen!
Lữ Thượng bị Trầm Tường giết chết? Lữ Thượng là người Trưởng lão viện, tuy rằng thực lực chỉ có Chân Võ Cảnh cửu đoạn, nhưng ở trong mắt rất nhiều người là cao cao tại thượng, mà bây giờ đã tan xương nát thịt mà chết!
Trầm Tường giết chết trưởng lão Thái Vũ môn, hắn làm như thế nào? Lẽ nào hắn nắm giữ thực lực Chân Võ Cảnh cửu đoạn sao? Nhưng mọi người lại cảm thấy không thể nào, bằng không lúc trước hắn đã có thể dễ dàng giết chết Lữ Chính Nam kia, bất quá rất nhiều người rất nhanh sẽ liên tưởng đến trước đó sấm sét đánh xuống kia, Trầm Tường là mượn sấm sét để công kích!
Yên tĩnh một cách chết chóc qua đi, sau đó là bùng nổ ra một trận tiếng nghị luận cùng tiếng kinh hô, bọn hắn đều không thể tin tưởng Trầm Tường có thể giết chết Lữ Thượng!
- Lần này hắn sẽ phiền toái, giết chết trưởng lão là phạm vào tội lớn.
- Trầm Tường thực sự là một tên gia hỏa khủng bố, ngàn vạn chớ trêu chọc hắn.
- Không hổ là người giá trị ngàn vạn tinh thạch, tuổi còn trẻ, đã có thực lực kinh khủng như thế!
- Thanh đại đao kia nhất định là Bảo khí! Nhất định là vậy!
Chúng nhân xôn xao, đều là cảm khái, Vân Tiểu Đao, Chu Vinh cùng Từ Vĩ Long là bằng hữu của Trầm Tường, nhưng lúc này cũng bị sợ đến nói không ra lời, nguyên bản bọn hắn đều cho là khoảng cách của mình cùng Trầm Tường đã rút ngắn, nhưng hiện tại lại cảm giác mình thúc ngựa cũng không đuổi kịp.
- Chuyện gì xảy ra?
Vũ Khai Minh từ viễn không bay đến, vừa nãy tiếng sét đánh kia truyền khắp phạm vi vạn dặm, toàn bộ cao tầng đều bị kinh động.
Cổ Đông Thần, Đan trưởng lão, cùng rất nhiều lão giả đều tới, những thứ này đều là người Trưởng lão viện, không trung đồng thời còn có rất nhiều người có khí tức cường đại bay đến, trong nháy mắt, toàn bộ sơn cốc đều bao phủ một cỗ khí tức đáng sợ, đây cũng là đông đảo cường giả Thái Vũ môn tề tụ tới, hơn nữa đều thả ra chân khí bảo vệ mình, để tránh khỏi bị đánh lén, dù sao vừa nãy động tĩnh quá lớn.
Một ít Phàm Võ Cảnh thực lực không ăn thua đã bị dọa đến chân nhuyễn, co quắp ngồi ở trên đất.
- Tại sao lại là ngươi?
Cổ Đông Thần thấy Trầm Tường, thở dài một tiếng.
Chương 234 - Thanh danh đại chấn
Những cường giả này từ Thái Vũ môn đi tới Thái Vũ Diệu Nhật Cốc, thấy nơi này tất cả, nhất thời kinh hãi không ngớt, đất đá nơi này đều là trải qua thủ đoạn gia cố đặc thù, rất khó phá hoại, nhưng hiện tại biến thành một mảnh hỗn độn, đặc biệt là khe nứt đi ngang qua cả toà sơn cốc, vết tích xuyên thủng cự sơn, càng làm cho người chấn động không ngớt.
- Trầm Tường, chuyện gì xảy ra?
Cổ Đông Thần trầm giọng hỏi, hắn thấy bộ dạng này của Trầm Tường, liền biết hắn trải qua đại chiến, người có thể làm cho Trầm Tường như vậy là không nhiều.
- Ta giết Lữ Thượng cùng Lữ Chính Nam!
Trầm Tường gác cự đao trên vai, nhìn mặt đất một chút, tiếp tục nói:
- Các ngươi giẫm chính là hắn!
Cổ Đông Thần sửng sốt, theo bản năng cúi đầu nhìn xuống.
Những Chân truyền đệ tử mới vừa tới cũng cúi đầu nhìn xuống, quả thật có thể thấy rất nhiều vải vụn cháy đen, mà trong lòng càng nhiều chính là kinh nghi, Trầm Tường có thể giết chết Lữ Thượng? Nói giỡn, đây chính là Chân Võ Cảnh cửu đoạn! Giết chết Lữ Chính Nam còn tạm được!
Sự tình Trầm Tường cùng Lữ Chính Nam đánh cược đầu người là rất nhiều người biết, giết chết Lữ Chính Nam xác thực không có cái gì, nhưng Lữ Thượng cũng không phải là dễ giết như thế.
- Đây là ngươi làm ra?
Vũ Khai Minh nghi ngờ nói, nhìn sơn cốc bị phá hư này một chút.
Trầm Tường thu Thanh Long đồ ma đao cẩn thận, đưa tay nói:
- Là Lữ Thượng trước tiên động thủ với ta, hắn ra tay tàn nhẫn, nghĩ lấy mạng ta, ta là bị bức bách hoàn thủ, hơn nữa trước đó hắn còn nhiều lần muốn giết chết ta, hiện tại bị ta giết cũng không có thể trách ta, các ngươi có tin hay không ta mặc kệ!
Nói xong, Trầm Tường nhanh chân rời đi, đám người Cổ Đông Thần không có đi, những Chân truyền đệ tử cùng các trưởng lão khác đều không có đi, bọn họ nhìn vết tích dưới mặt đất, tìm được thi thể bị vùi lấp kia của Lữ Chính Nam, sau đó lại gọi tới rất nhiều đệ tử quan sát chiến đấu, tỉ mỉ dò hỏi.
Nửa canh giờ qua đi, ở dưới đám người Cổ Đông Thần cùng các trưởng lão dò hỏi, bọn họ rốt cục biết rõ đầu đuôi sự tình, mà những Chân truyền đệ tử kia cũng khiếp sợ không thôi, bởi vì Lữ Thượng kia đúng là bị Trầm Tường giết chết.
Trầm Tường giết Chân Võ Cảnh cửu đoạn Lữ Thượng! Chuyện này chấn động toàn bộ Thái Vũ môn, toàn bộ Thiên Môn thành đều đang bàn luận chuyện này, ở trong Thiên Môn thành, có không ít tiểu đội đến đây bắt giết Trầm Tường, sau khi bọn họ xác nhận tin tức kia là thật, đều dồn dập rời đi, ngay cả Chân Võ Cảnh cửu đoạn cũng bị Trầm Tường giết chết, bọn họ những Chân Võ Cảnh còn không tới này, thậm chí chỉ là vừa bước vào Chân Võ Cảnh chẳng phải là đến tìm chết sao?
Bất quá còn có một chút người không có đi, bởi vì bọn hắn cho rằng Trầm Tường giết chết Lữ Thượng là ngẫu nhiên, bởi vì bọn hắn nghe nói khi đó đột nhiên sét đánh, Trầm Tường là mượn sấm sét đến giết chết Lữ Thượng, này tựa hồ có chút đi thông, bằng không dựa vào một tiểu tử hai mươi tuổi, là tuyệt đối không thể giết chết Chân Võ Cảnh cửu đoạn, rất nhiều người đều kiên định thuyết pháp này, bằng không cũng quá đả kích người.
Khi đó Trầm Tường là mượn lực lượng của Long Tuyết Di, thi triển Đồ Long Thất Sát Lôi Đình trảm, đưa tới sấm sét, mượn lôi điện chi lực, mới bổ ra một đao kia!
Trầm Tường mất tích sau ba tháng vừa xuất hiện, liền nháo ra chuyện lớn như thế, này đã kinh động toàn bộ Thần Vũ đại lục, trước đó rất nhiều gia tộc và môn phái tìm đến Trầm Tường nhưng không thấy, hiện tại biết được Trầm Tường ở Thái Vũ môn, đều dồn dập tới đòi thảo phạt Trầm Tường, bởi vì Trầm Tường ở bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh phế bỏ rất nhiều Chân Võ Cảnh, đây chính làm cho rất nhiều gia tộc như là bị cắt đi một miếng thịt.
- Mau giao Trầm Tường ra đây! Gia hỏa tâm như rắn rết này nhất định là tu luyện tà công, mới trở nên cường đại như vậy! Hắn không để ý đạo nghĩa, ở bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh phế bỏ một con cháu Chân Võ Cảnh của Lý gia chúng ta, đây chính là chúng ta dùng rất nhiều tâm huyết bồi dưỡng lên.
Một người trung niên hét lớn.
Những gia tộc này bỏ ra nhiều tiền bồi dưỡng con cháu, sau đó đưa vào trong môn phái, để bọn hắn ở trong đại môn phái cường đại lên lại gọi về gia tộc, làm gia tộc lớn mạnh, võ giả Chân Võ Cảnh đối với bọn hắn mà nói là phi thường trọng yếu.
- Không sai, Thái Vũ môn các ngươi nói cái gì là Thần Vũ đại lục đệ nhất đại phái, lại bao che loại ác đồ này, nhanh để Trầm Tường đi ra!
- Trầm Tường bất tử, chúng ta liền không rời đi!
- Ác ma phế bỏ hơn trăm võ giả Chân Võ Cảnh, chúng ta nhất định phải ngàn đao bầm thây!
...
Rất nhiều người tại tụ tập ở trước đại môn Thái Vũ môn, lại mắng lại gọi, bọn họ không để ý sự tình những Chân Võ Cảnh đệ tử kia muốn cướp giật Trầm Tường chút nào, giống như là Trầm Tường vô duyên vô cớ phế đi những Chân Võ Cảnh kia vậy.
Sau khi Trầm Tường giết chết Lữ Thượng cùng Lữ Chính Nam, ở bên trong Thái Đan Vương Viện nghỉ ngơi được vài ngày, bởi vì là Lữ Thượng trước tiên động tay với Trầm Tường, vì lẽ đó Trầm Tường giết chết Lữ Thượng cũng không có bị trừng phạt, trọng yếu nhất là, Cổ Đông Thần cùng Vũ Khai Minh chứng thực bày ra sự tình Lữ Thượng sát hại Trầm Tường!
Tuy rằng rất nhiều đại gia tộc đến đây thảo phạt Trầm Tường, nhưng đệ tử Thái Vũ môn lại cảm thấy Trầm Tường cho Thái Vũ môn mặt mũi, những năm gần đây Thái Vũ môn đều rất an phận, cũng bởi vậy dẫn đến bị Thú Vũ môn cùng Chân Vũ môn là môn phái cường thế khiêu khích nhiều lần, Trầm Tường lập tức phế bỏ nhiều Chân Võ Cảnh của bọn họ như vậy, đây cũng là chuyện làm đệ tử Thái Vũ môn hả hê.
Rất nhiều người cũng biết Trầm Tường là bị cướp giật mới ra tay, bằng không sẽ không đến mức ngay cả đệ tử Thái Vũ môn cũng phế bỏ, ở điểm này, nhiều đệ tử Chân Võ Cảnh của Thần Binh Thiên quốc có thể chứng thực.
Ở điểm này, Liễu Mộng Nhi cực lực biện hộ cho Trầm Tường, cho nên mới để những đệ tử Thần Binh Thiên quốc ngày đó đi ra làm chứng.
- Những gia hoả này miệng đầy nhân nghĩa đạo đức, nói đến mức những gia hỏa bị phế đi kia như là thánh nhân vậy, mụ nội nó, nếu không phải là bọn hắn muốn cướp ta, ta mới lười động thủ! Thật hối hận lúc trước không diệt khẩu những gia hoả kia!
Trầm Tường phi thường phẫn nộ, hắn từ một thủy tinh cầu có thể thấy những người cãi lộn ở cửa kia.
- Ngươi muốn thế nào?
Đan trưởng lão ngửa đầu nhìn đóa hoa nở rộ đến phi thường xán lạn trên cây Thanh Huyền quả kia:
- Ngươi tốt nhất là đàng hoàng sống ở chỗ này, để phong thanh trôi qua!
Trầm Tường vỗ đùi, nói:
- Không được, bây giờ ta vừa muốn đi ra, ngươi gọi tiểu đầu trọc tới, hai người các ngươi theo ta đi ra ngoài, xem sư thúc ta chơi bọn họ như thế nào.
Trầm Tường khôi phục tới đỉnh phong, bất quá Long Tuyết Di vẫn còn nghỉ ngơi, nàng là ở dưới U Minh vực ăn hơn một nửa Địa Tâm thần quả mới tăng nhanh như gió.
- Ngươi định làm như thế nào?
Đan trưởng lão hỏi.
- Rất nhanh các ngươi sẽ biết, ta có thể giải quyết, bất quá ta lo lắng những gia hoả kia không biết xấu hổ, đến thời điểm đó lại công kích ta! Vì lẽ đó cho ngươi cùng tiểu đầu trọc đi áp bãi.
Khóe miệng Trầm Tường cong lên, lộ ra một nụ cười giảo hoạt.
Thấy nét cười này của Trầm Tường , Đan trưởng lão liền biết có người muốn xui xẻo rồi!
Vũ Khai Minh tới, hắn không muốn Trầm Tường đi đối mặt những người đến gây sự kia, bất quá Trầm Tường kiên trì muốn đi, hắn đương nhiên không thể cãi lời Tiểu sư thúc này, vì ngăn chặn những người này, Vũ Khai Minh còn gọi lên rất nhiều Chân truyền đệ tử của Thái Vũ môn, tuy rằng không phải đi đánh nhau, nhưng chống đỡ mặt mũi là phải làm.
Chương 235 - Lòng người khó lường
Đại môn của Thái Vũ môn vừa mở ra, những người nguyên bản rống to này nhất thời an tĩnh lại, sau khi cửa lớn mở ra, một cỗ uy áp tràn tới, làm cho những người kia không khỏi vội vã lùi về sau ra.
Đột nhiên đi ra nhiều người như vậy, hơn nữa mỗi người đều rất mạnh, điều này làm cho trong lòng những người kia không khỏi lo lắng, nếu như Thái Vũ môn không để ý đạo nghĩa gì, giết chết tất cả bọn hắn, gia tộc của bọn họ cũng không có biện pháp gì.
Đại đa số người đến đòi phạt Trầm Tường đều là một ít cao tầng trong gia tộc, trưởng lão cùng tộc trưởng đều có, thực lực của bản thân bọn họ đều ở Chân Võ Cảnh, nhưng bây giờ đối mặt đông đảo Chân truyền đệ tử cường đại của Thái Vũ môn, trong lòng đều không hề có nắm chắc, đồng thời âm thầm kinh thán thực lực của Thái Vũ môn.
Trầm Tường không nghĩ tới Vũ Khai Minh dĩ nhiên gọi tới hai mươi, ba mươi Chân truyền đệ tử, cũng không ít trên Chân Võ Cảnh cửu đoạn, cảnh giới cực hạn cũng có mấy cái, doạ những người kia đến xanh mặt.
Những người này đến đòi phạt Trầm Tường, thấy Đan trưởng lão mang mặt nạ cùng lão giả bạch mi đầu trọc, đều run lẩy bẩy cả linh hồn, nhất thời ứa ra mồ hôi lạnh, đây là tồn tại đỉnh phong của Thái Vũ môn, mà ở bên cạnh bọn hắn là Trầm Tường.
Ai cũng không nghĩ tới, nhân vật như Đan trưởng lão cùng Vũ Khai Minh sẽ thay Trầm Tường ra mặt, điều này làm cho những người kia có chỗ cố kỵ.
- Bọn họ không phải muốn tìm ta sao, có một số việc vẫn là ngay mặt nói rõ ràng hay nhất, ta nhớ được ta cũng không hề giết chết những người kia, tuy rằng những gia hoả kia bị phế, nhưng muốn đi tới nơi này cũng không khó! Bọn họ là người trong cuộc, để cho bọn họ tới đối lập cùng ta, nhìn ra ai sai!
Trầm Tường chắp hai tay sau lưng, bước về phía trước một bước, quét mắt nhìn những người kia, nói một cách lạnh lùng.
- Các ngươi tốt nhất đừng có nói lung tung, người Thần Binh Thiên quốc có thể chứng thực người của các ngươi muốn liên hợp cướp giật đồ vật trong tay Trầm Tường, Trầm Tường ra tay phế bỏ bọn họ cũng là chuyện đương nhiên!
Vũ Khai Minh cười lạnh một tiếng, trừng mắt nhìn những người này một chút, làm cho những người này không dám thở mạnh.
Trầm Tường lớn tiếng quát tháo nói:
- Nói đi, tại sao các ngươi không nói chuyện? Trước đó không phải chửi rất mạnh sao? Nói ta là ma đầu, nói ta không để ý đạo nghĩa, nói ta là ác đồ. . . Các ngươi đây chính là nói xấu ta.
Đang khi nói chuyện, sát phạt chi tâm của Trầm Tường theo tâm tình không ổn định, một cỗ sát khí nhất thời dâng trào ra, làm những người kia bỗng nhiên cả kinh, nhanh chóng lùi về phía sau.
- Con cháu Lý gia của chúng ta bị phế kia nói ngươi vô duyên vô cớ động thủ với hắn, hắn cũng không hề cướp giật của ngươi, chỉ là ở lại trên đảo kia muốn tìm kiếm bảo vật.
Một người trung niên hít một hơi, lớn tiếng nói:
- Người Thần Binh Thiên quốc nói cũng không phải là sự thực, ta cảm thấy là ngươi mua chuộc bọn họ.
Những người khác cũng đều nâng lá gan, dồn dập quát to lên.
- Nếu như không phải ngươi vô duyên vô cớ đả thương con cháu chúng ta, chúng ta cũng sẽ không dùng số tiền lớn treo giải thưởng ngươi!
- Chỉ là, Thái Vũ môn các ngươi đừng ỷ vào nhiều người, liền ngang ngược không biết lý lẽ!
- Trầm Tường, ngươi cho chúng ta một câu trả lời hợp lý!
Trầm Tường hơi nhướng mày, trầm giọng nói:
- Các ngươi gọi những gia hỏa bị phế kia tới, ta sẽ cho các ngươi một thuyết pháp thoả mãn.
- Đừng hòng, ngươi phế bỏ bọn họ còn chưa đủ sao? Còn muốn kích thích bọn họ?
Một đại hán quát.
Đám người Đan trưởng lão cùng Vũ Khai Minh cũng chỉ là nhìn, bởi vì Trầm Tường từng nói hắn tự mình giải quyết, không cần bọn họ nhúng tay, bọn họ cũng muốn nhìn một chút Tiểu sư thúc này đến cùng sẽ giải quyết thế nào.
Trầm Tường đột nhiên lấy ra một hạt Trúc Cơ đan, nói:
- Đây là một hạt Trúc Cơ đan, chỉ cần các ngươi ai thừa nhận người của mình đã từng muốn cướp đoạt ta, ta liền đưa Trúc Cơ đan này cho hắn.
Những người kia nhất thời yên tĩnh lại, ngươi xem ta, ta nhìn ngươi, tuy rằng bọn họ chưa từng thấy qua Trúc Cơ đan, nhưng cũng ở trong sách gặp gỡ một ít tranh vẽ, cũng biết Trầm Tường từ Lữ gia thắng được ba hạt. Trúc Cơ đan này là giá trị đến mấy chục vạn, cho Phàm Võ Cảnh mười tầng ăn, có thể làm cho một Phàm Võ Cảnh mười tầng bước vào Chân Võ Cảnh, cầm bán đấu giá, năm mươi, sáu mươi vạn cũng không phải vấn đề gì.
Tuy rằng những gia tộc này đều xuất ra được mấy trăm ngàn, nhưng Trúc Cơ đan là đan dược trân quý có tiền cũng không thể mua được, lúc này bọn hắn đều sinh ra mê hoặc rất lớn.
Thấy những người này trầm mặc, Trầm Tường lại lấy ra một hạt Trúc Cơ đan, âm lãnh nở nụ cười:
- Hai hạt, nếu như có người thừa nhận người gia tộc mình là cướp giật ta, ta liền cho hắn hai hạt Trúc Cơ đan, nơi này có nhiều người như vậy chứng minh, ta tuyệt không nuốt lời!
Đan trưởng lão nhìn ra âm thầm cắn răng, vội vàng truyện âm nói cho Trầm Tường:
- Ngươi còn không bằng đem hai hạt Trúc Cơ đan này cho ta, ta giúp ngươi giải quyết!
Trầm Tường đáp lại nói:
- Ta mới không phải loại người chịu thiệt này, tiểu nha đầu ngươi liền xem bản sư thúc giải quyết thế nào đi!
Một trung niên đại hán đột nhiên hô:
- Ta thừa nhận đệ tử gia tộc chúng ta kia đúng là bịa đặt sự thực, giấu gạt ta, vừa nãy ta tự hỏi qua, cảm thấy bên trong lởi của hắn có không ít kẽ hở, đệ tử Thần Binh Thiên quốc làm người chính trực, bọn họ nói hẳn là không sai, xác thực là đệ tử gia tộc chúng ta cướp giật bảo vật của ngươi trước.
Người này làm cho rất nhiều người trong lòng mắng to lên, mới vừa rồi còn một mực chắc chắn là Trầm Tường vô duyên vô cớ giết người bọn hắn, nhưng hiện lại vì hai hạt Trúc Cơ đan, thay đổi một khuôn mặt, bọn họ không nghĩ tới da mặt người này dày như vậy.
Trầm Tường cười cười:
- Nói như ngươi vậy là sẽ không truy cứu ta?
Người kia gật đầu:
- Tuyệt không truy cứu!
Mọi người phế bỏ, lại truy cứu cũng không có thể hảo lên, mà bây giờ hắn tùy tiện nói mấy câu liền có thể thu được hai hạt Trúc Cơ đan, cớ sao không làm?
- Ngươi tên là gì? Để ta nhớ kỹ là gia tộc nào từng nói không truy cứu ta!
Trầm Tường hỏi.
- Ta là Chân Vũ Châu Lý gia Lý Xương, là một trưởng lão Lý gia, ta có thể làm cho Lý gia chắc chắn sẽ không dây dưa vào lúc này.
Trung niên kia lập tức đáp, con mắt nhìn chằm chằm hai hạt Trúc Cơ đan trong tay Trầm Tường.
Trước đó mắng hung nhất chính là người của Lý gia, nhưng hiện tại cái thứ nhất trở mặt cũng là hắn, Trầm Tường đã sớm biết những người này là đến yêu cầu bồi thường, bởi vì hắn có rất nhiều vật trân quý, sớm đã bị những người này theo dõi.
Trầm Tường vì thanh bạch của mình, dùng tiền tài đi giải quyết cũng là chuyện rất bình thường.
Trầm Tường cười dài nói:
- Được, Trúc Cơ đan này cho ngươi, bất quá ngươi tiếp tục lưu lại nơi này.
Hai hạt Trúc Cơ đan đưa tới, giao trong tay cho Lý Xương, điều này làm cho hai tay Lý Xương khẽ run lên, hắn sống lâu như thế, vẫn là lần đầu tiên đụng tới Trúc Cơ đan này, vẫn là một lần hai hạt!
Bình luận facebook