• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Đan thần chí tôn

  • Chương 241-245

Chương 241 - Tương kế tựu kế

Băng Phong cực địa cũng gọi là Băng Phong châu, là một châu nhỏ nhất của Thần Vũ Cửu Châu, hơn nữa hoàn cảnh phi thường ác liệt, rất ít người, hầu như không có ai ở bên trong, có chỉ là môn phái Băng Phong cốc, tuy rằng như vậy, nhưng Băng Phong cốc thần bí lại rất cường hãn.

- Nếu như sự tình hoàn thành nhanh, ta có thể đi Băng Phong cốc nhìn U Lan!

Trầm Tường rất nhớ nghĩa muội này, ở trong đầu của hắn đó là một mỹ nhân tóc bạc thành thục lãnh diễm, từ khi phân ly, hắn còn chưa liên hệ được với Lãnh U Lan.

Bên trong phi hành, Trầm Tường cảm thấy càng ngày càng lạnh, hắn biết mình đi tới biên cảnh Ngạo Kiếm tông, ở chỗ này có một toà thành thị, ở cách thành trì này mấy vạn dặm có một mỏ quặng tinh thạch, bởi vì đây là đệ tử Thái Vũ môn phát hiện, vì lẽ đó Thái Vũ môn có thể ở nơi này khai thác hai mươi năm, cái này cũng là sự tình làm cho Ngạo Kiếm tông đối với Thái Vũ môn canh cánh trong lòng.

Một toà mỏ quặng rất lớn, khai thác mấy chục năm đều không là vấn đề, Thái Vũ môn cũng rất phúc hậu, không có lặng lẽ khai thác, mà là nói cho Ngạo Kiếm tông, dựa theo quy định của Thần Vũ đại lục, Thái Vũ môn có thể ở nơi nào khai thác hai mươi năm.

Bây giờ Thái Vũ môn ở nơi này bị võ giả ma đạo công kích, Ngạo Kiếm tông tuyệt sẽ không xuất thủ, bọn họ chỉ có thể cười trên sự đau khổ của người khác.

Trầm Tường đi tới toà thành thị tên là Sương Kiếm thành kia, mỗi một võ giả nơi này sẽ ở sau lưng hoặc bên hông mang theo một thanh kiếm, đây là truyền thống từ xưa tới nay của Thần Kiếm châu, Trầm Tường vì không thu hút sự chú ý, đã sớm lấy ra một thanh kiếm treo ở bên hông.

Nơi này rất lạnh, nếu như là võ giả thực lực khá mạnh sẽ không e ngại giá lạnh, bọn họ có thể sử dụng chân khí chống đỡ hàn khí xâm nhập thân thể, vì lẽ đó người ăn mặc rất mỏng, đại đa số đều là võ giả thực lực không tệ.

Hiện tại Trầm Tường ăn mặc rất dày, hắn lo lắng Thanh trưởng lão kia cấu kết Lữ gia, cố ý để hắn tới nơi này, sau đó mai phục hắn, cho nên chuyện thứ nhất hắn muốn làm chính là hỏi thăm một thoáng, nhìn xem sự tình Thái Vũ môn bị võ giả ma đạo vây công là thật hay không.

Trầm Tường đi tới một tiểu điếm, sau khi kêu mấy món ăn, khen thưởng cho tiểu nhị ba tinh thạch, liền bắt đầu hỏi dò tiểu nhị một ít chuyện.

- Tiểu ca, ta là người ngoại thành, mới vừa đến nơi đây, ta muốn hỏi một chút, chung quanh đây có có võ giả ma đạo hay không?

Trầm Tường hỏi.

Một tinh thạch đối với tiểu nhị mà nói là một bút thu hoạch không nhỏ, huống chi là ba tinh thạch, mặc dù hiện tại Trầm Tường muốn hỏi tổ tông mười tám đời của hắn cũng không khó.

Tiểu nhị là một người cao gầy, trời sinh có một khuôn mặt tươi cười, lúc này cười đến càng vui vẻ hơn:

- Khách quan, ngươi không biết a, mặc dù là có võ giả ma đạo, bọn hắn cũng không dám làm gì người Thần Kiếm châu chúng ta, bất quá không biết tại sao, một tháng này thường thường có võ giả ma đạo đến cướp đoạt mỏ quặng ngoài thành, Thái Vũ môn cũng chết hết mấy tên đệ tử.

- Đối với chuyện này, phủ thành chủ không có để ý, Ngạo Kiếm tông cũng không có để ý, bọn họ vốn là phi thường căm ghét Thái Vũ môn. Bất quá đệ tử Thái Vũ môn cũng không tệ, thời điểm vào trong thành, khen thưởng cho cũng rất nhiều, mặc dù nói bọn hắn lấy quặng ở Thần Kiếm châu, bất quá cũng chỉ là hai mươi năm mà thôi, đến thời điểm Ngạo Kiếm tông tiếp quản nơi đây, khai thác không biết mấy trăm mấy ngàn năm nữa! Nếu như không phải Thái Vũ môn phát hiện, bọn họ cái rắm cũng không có, cũng bởi vì như vậy, toà thành này mới có thể phát triển như vậy.

Trầm Tường nhìn ra được Ngạo Kiếm tông không quá được nhân tâm, hắn ở trong thành liền có thể thấy ven đường có không ít người ăn xin, này ở Thái Vũ môn là tuyệt đối không có.

Trầm Tường ở trong Sương Kiếm thành dạo một thoáng, hắn mua một bản đồ, địa đồ là một ít sơn mạch phụ cận Sương Kiếm thành, hắn đối chiếu địa đồ mà Thanh trưởng lão cho hắn một thoáng, dĩ nhiên phát hiện con đường có khác nhau rất lớn, tuy rằng đều có thể đi đến toà mỏ quặng kia, nhưng đường lại khác nhau rất lớn, tấm bản đồ mà Thanh trưởng lão cho hắn kia đường xa hơn một chút, hơn nữa còn hoang vắng và khó đi, địa đồ hắn mua được, thì lại gần, hơn nữa còn là một đại lộ.

- Xem ra Thanh trưởng lão này thật sự muốn âm ta a!

Trong lòng Trầm Tường âm thầm cười lạnh.

- Tương kế tựu kế, giết chết những người mai phục ở trên đường kia đi.

Trầm Tường đi ra khỏi Sương Kiếm thành, chiếu con đường mà Thanh trưởng lão cho hắn kia đi đến.

Tiến vào trong một rừng rậm, nơi này quả thật có một con đường nhỏ, Trầm Tường nhìn ra được đường nhỏ này là mới vừa mở ra, điều này làm cho hắn càng thêm khẳng định, Thanh trưởng lão kia thông đồng cùng môn phái ma đạo âm hắn.

Gia hoả mạnh nhất Lữ gia ở trong môn phái ma đạo, người kia lại truyền công cho Lữ Chính Nam, vì lẽ đó Lữ gia vẫn có vãng lai cùng môn phái ma đạo, liên hợp lại tính toán hắn, cũng không phải là không thể nào.

Trầm Tường cũng không hề theo đường nhỏ kia đi, mà là ở phụ cận đường nhỏ, phi thường cẩn thận đi tới, đồng thời để Long Tuyết Di chú ý tình huống chung quanh.

Nửa ngày trôi qua, Long Tuyết Di đột nhiên quát lên:

- Cảm ứng được một cỗ khí tức, tuy rằng gia hoả này vẫn thu liễm, nhưng ta vẫn có thể phát giác được, là một gia hỏa mạnh hơn ngươi rất nhiều.

Trầm Tường cả kinh, hỏi:

- Thực lực ra sao? Ở địa phương nào?

- Hẳn là Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, hắn cường đại chủ yếu là cỗ chân khí kia, là một cỗ chân khí chí dương chí cương, hơn nữa còn mang theo lệ khí rất nặng.

Long Tuyết Di nói:

- Gia hoả này trốn ở trong lòng đất, hẳn là một người am hiểu ám sát.

Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, đánh lén Trầm Tường xác thực rất nguy hiểm.

- Hẳn là Ma Dương chân khí của Ma Dương tông, Ma Dương tông ở trong môn phái ma đạo, địa vị như Thái Vũ môn, xem như là môn phái cường đại nhất trong ma đạo, tuy rằng môn phái ma đạo cùng môn phái chính đạo có không ít xung đột, nhưng rất ít có chuyện đến chiếm lấy mỏ quặng của môn phái chính đạo, chẳng lẽ nói tài nguyên Ma Châu sắp khô cạn?

Bạch U U nghi ngờ nói.

Tuy rằng diện tích Ma Châu không nhỏ, nhưng trong này lại có mấy môn phái ma đạo cỡ lớn, cùng rất nhiều môn phái nhỏ khác, mặc dù bọn họ là đi ma đạo, nhưng yêu cầu đối với tài nguyên cũng rất cao.

- Giết hay là không giết?

Trầm Tường dò hỏi ý kiến của các nàng Tô Mị Dao.

- Không giết, cắn nuốt hắn đi!

Bạch U U âm lãnh nở nụ cười, làm cho Trầm Tường bỗng nhiên run lên, dùng Thôn Phệ ma công cắn nuốt, hơn nữa còn là thôn phệ Chân Võ Cảnh ngũ đoạn.

- Bây giờ thể chất của ngươi rất tốt, hơn nữa trong cơ thể có thể chứa nạp lượng lớn chân khí, không lo lắng sẽ bị bạo thể!

Bạch U U nói.

Trầm Tường gật đầu, hắn bây giờ là Chân Võ Cảnh hai đoạn, thực lực nhưng ép thẳng tới Chân Võ Cảnh bốn đoạn, cùng Chân Võ Cảnh năm đoạn cách biệt không lớn, có thể dùng Thôn Phệ ma công, hơn nữa nơi đây lại là một nơi hoang dã, không có những người khác, đối phương lại là ác đồ ma đạo, là đối tượng sử dụng Thôn Phệ ma công tốt nhất.

- Tuy rằng Thôn Phệ ma công không thể lộ ra ngoài ánh sáng, nhưng thời điểm có thể sử dụng cũng đừng lãng phí!

Bạch U U nói.
Chương 242 - Bất ngờ gặp nhau

Trầm Tường gật đầu, cẩn thận từng li từng tí một mà dựa theo Long Tuyết Di chỉ đi đến, hắn là nhẹ nhàng nhảy lên trên tàng cây, không phát sinh chút tiếng vang nào.

Đệ tử Ma Dương tông kia trốn ở dưới mặt đất, chủ yếu là dựa vào thính giác để phán đoán có người tới gần hay không, Trầm Tường trên tàng cây, người kia là không cách nào nghe được.

- Chính là phía dưới, hắn nằm ở nơi này, chỉ bất quá mặt trên che kín một tầng bùn đất mỏng manh, ngươi nên một móng vuốt đâm xuống.

Long Tuyết Di nói.

Trầm Tường thả thần thức ra, rất nhanh phát hiện có một người bị chôn ở phía dưới, chân khí trong cơ thể phi thường nồng hậu, hơn nữa rất sinh động, cỗ chân khí kia cũng rục rà rục rịch, như là một con mãnh hổ vận sức chờ phát động.

Trên bàn tay Trầm Tường xuất hiện một tầng chân khí trong suốt lượn lờ, đây là Huyền Cương Chỉ, hơn nữa còn là dùng tới Càn Khôn chân khí, hắn đồng thời vận chuyển Thái Cực Hàng Long Công, thu liễm toàn bộ khí tức, nhẹ nhàng nhảy một cái, rơi xuống từ trên không, một tay thẳng tắp hướng xuống đất, năm ngón tay khép lại, giống như một mũi nhọn, nhắm ngay địa phương người kia nằm đâm tới.

Địa phương Trầm Tường nhắm tới là nơi có chân khí nồng hậu nhất của người kia, cũng chính là đan điền, đừng nói là bùn đất mềm mại, cho dù là thiết bản cứng ngắc, Huyền Cương Chỉ của hắn cũng có thể dễ dàng xuyên thấu, nếu như không có Linh khí hết sức lợi hại, người kia nhất định sẽ bị đâm thủng.

Thời điểm bàn tay Trầm Tường đâm xuống, mặt đất kia hơi nhúc nhích một chút, thật giống như người kia phát hiện, nhưng đã chậm một bước, bởi vì Trầm Tường có thể cảm giác được tay của mình sau khi xuyên thấu bùn đất, tìm thấy một đồ vật nóng bỏng.

Đó là một cỗ chân khí hùng hậu, Trầm Tường lập tức vận chuyển Thôn Phệ ma công, cỗ chân khí hùng hậu bạo ngược này lập tức từ cánh tay tràn vào kinh mạch trong thân thể của hắn, tốc độ hấp thu cực nhanh, mà người kia cũng từ trong mặt đất xông ra, nhưng bụng của hắn lại bị một bàn tay của Trầm Tường cắm vào

Đây là một người trung niên hình dạng rất phổ thông, trên mặt hắn tràn đầy thống khổ cùng sợ hãi, hắn chỉ cảm thấy chân khí bên trong đan điền của mình không ngừng trôi đi, đồng thời còn có một cỗ lực lượng tràn vào thân thể của hắn, ma túy thần kinh của hắn, làm hắn cả người vô lực.

- Ngươi. . . Ngươi là Trầm Tường!

Người kia từ bên trong hàm răng nặn ra mấy chữ này.

Trầm Tường không hề trả lời, chuyên tâm áp chế cỗ chân khí bạo ngược tiến vào trong cơ thể hắn, mà người kia rất nhanh đã nghĩ đến, chuyện mình mai phục ở nơi đây sớm đã bị Trầm Tường nhìn ra.

- Tại sao ngươi biết!

Người kia gian nan hỏi, hắn nghĩ không hiểu, hắn đối với bản lĩnh ẩn nấp của mình phi thường tự tin.

Trầm Tường vẫn không có trả lời, điên cuồng lấy ra chân khí của người này, thân thể người kia cũng dần dần khô quắt lên, nhưng chưa có chết.

- Sự tình Thái Vũ môn Thanh trưởng lão cấu kết ma đạo ta đã biết, ta chiếm được lực lượng của ngươi, ta sẽ để ngươi chết rõ ràng, ta đã sớm biết nơi này sẽ có người mai phục ta, cho nên ta tương kế tựu kế.

Trầm Tường cười lạnh nói.

Người kia một mặt oán hận, nhưng trong ánh mắt toát ra một loại ước ao, hắn phi thường ước ao loại võ công có thể hấp thụ chân khí người khác này, đây là môn phái ma đạo phi thường ngóng trông.

- Nếu như ngươi thích trốn ở mặt đất, vậy ngươi cẩn thận ẩn núp đi!

Trầm Tường cười ha ha, một chưởng đánh giết người kia, đốt cháy hắn thành tro bụi, cuối cùng lấy đất lấp lên.

Cắn nuốt chân khí của Chân Võ Cảnh năm đoạn, Trầm Tường phải nhanh chóng tìm nơi tiêu hóa một chút, tuy rằng chân khí rất nhiều, nhưng sau khi luyện hóa chỉ có thể đạt được ba bốn thành mà thôi, bởi vì bên trong những chân khí kia có rất nhiều tạp chất, Trầm Tường phải luyện hóa rất nhiều lần, sau khi trở nên phi thường tinh thuần mới có thể hòa vào bên trong năm tôn thú tượng.

Ba ngày qua đi, Trầm Tường tỉnh lại, nguyên bản mỗi tôn thú tượng của hắn chỉ sáng lên mười lăm hạt chân nguyên, nhưng hiện tại là toàn bộ sáng lên mười bảy hạt, tổng cộng tăng thêm mười hạt, tuy rằng hắn thôn phệ chân khí người kia rất hùng hậu, nhưng cuối cùng được hắn hòa vào trong cơ thể không nhiều.

Sau khi tỉnh lại, hắn tiếp tục đi đến vị trí mỏ quặng kia, đi hơn nửa giờ, hắn đột nhiên nghe được thanh âm phi thường quen thuộc.

- Là âm thanh của U Lan!

Trong lòng Trầm Tường vui vẻ, tăng nhanh bước tiến.

Trầm Tường không nghĩ tới Lãnh U Lan dĩ nhiên cũng ở chỗ này, điều này làm cho hắn hơi nghi hoặc một chút, làm hắn sốt ruột chính là, Lãnh U Lan dĩ nhiên chiến đấu cùng người khác.

Trầm Tường nhảy lên trên một cây đại thụ, nhất thời nhìn thấy một nữ tử tóc trắng.

Tóc bạc của Lãnh U Lan tung bay, trên khuôn mặt mỹ lệ tràn đầy lãnh ngạo, phía dưới mi cong hơi nhíu lại là một đôi mắt sáng rực, đôi mắt này bao hàm uy nghiêm, đang quét mắt nhìn mấy đại hán đang vây quanh nàng. Trên người nàng mặc một bộ áo giáp màu đen uy vũ, nhưng cũng không che giấu nổi vóc người nóng bỏng thành thục kia của nàng, sau lưng nàng mang theo một thanh kiếm rất lớn, nàng làm cho người ta cảm giác chính là thành thục, lãnh diễm, thô bạo, cao ngạo, tràn ngập một loại mị lực kỳ dị.

- Hình như U Lan còn chưa tới hai mươi tuổi, không ngờ mạnh mẽ như vậy!

Trầm Tường âm thầm than thở.

- Tóc bạc yêu nữ, ngươi lại nhiều lần ngăn cản chúng ta, ngày hôm nay chúng ta nhiều người, ngươi nhất định phải chết!

Một đại hán nói, vung kiếm liền chém về phía Lãnh U Lan, nắm đại hán khác cũng đồng thời phát động công kích.

Trầm Tường vừa muốn nhảy qua, nhưng liền cảm thấy một cỗ hàn khí kéo tới, chỉ thấy thân thể mềm mại kia của Lãnh U Lan tràn ra từng đợt hàn khí bức người, xung quanh cơ thể nàng nhất thời ngưng tụ ra mấy tường băng, chặn lại những thanh kiếm đâm tới kia, cùng lúc đó, Lãnh U Lan biến mất không thấy, đó là di động với tốc độ cao, Trầm Tường chính là từ chỗ nàng học được, từ lúc trước đó, Lãnh U Lan đã rất am hiểu tốc độ.

Trầm Tường có thể sử dụng thần thức bắt được tung tích của Lãnh U Lan, nhưng nếu như muốn cho hắn ra tay, cũng không nhất định có thể đuổi tới.

Hàn quang lóe lên, Lãnh U Lan xuất hiện, hơn nữa nàng đã rút ra đại kiếm sau lưng, chém một đại hán thành hai nửa.

Xoạt xoạt xoạt, Lãnh U Lan nhanh chóng bổ ra mấy kiếm, chém giết từng đại hán vây hãm mình kia, huyết dịch nóng bỏng che kín mặt đất băng sương, mùi máu tươi cũng bị đóng băng lên.

Trầm Tường hít sâu một hơi, hắn không nghĩ tới một nữ tử dĩ nhiên cũng có thể cuồng bạo như vậy, bất quá hắn biết phụ thân của Lãnh U Lan chính là một Tướng quân, là một quân nhân bách chiến sa trường, Lãnh U Lan tự nhiên cũng là như thế.

- Còn ẩn núp, khẩn trương lăn ra đây cho ta, ta không ngần ngại giết nhiều một người!

Lãnh U Lan âm lãnh nói, trong thanh âm lãnh ngạo mang theo một cỗ uy nghiêm.
Chương 243 - Chính tà cấu kết

Trầm Tường thở dài thậm thượt, Lãnh U Lan dĩ nhiên là Chân Võ Cảnh bốn đoạn, hơn nữa chân khí phi thường hùng hậu, Lãnh U Lan cũng là Song mạch, Băng Hỏa thiên mạch, tồn tại dưới Thần mạch.

Vừa nãy vây công Lãnh U Lan đều là Chân Võ Cảnh hai đoạn, nhưng hai ba lần đã bị Lãnh U Lan chặt đi, làm Trầm Tường cảm thán chính là, Lãnh U Lan giết người thậm chí ngay cả mắt cũng không chớp, phi thường thô bạo.

Trầm Tường từ trên cây bay lên, rơi xuống trước người Lãnh U Lan, quan sát tỉ mỉ nàng, nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ tràn đầy lãnh ngạo kia, xem ra mỹ nhân tóc bạc này vô cùng cuồng dã, cả người tản ra một mùi thơm cơ thể tràn ngập dã tính, mỗi một nơi trên người nàng đều phi thường hấp dẫn người, mái tóc màu trắng, khí chất lãnh ngạo, khuôn mặt xinh đẹp thành thục, tuy bộ ngực ngạo nghễ kia của nàng bị áo giáp chăm chú bao bọc, nhưng vẫn làm cho người ta không khỏi nhìn thêm hai mắt.

- Ngươi lại nhìn nhiều hai mắt, ta liền chọc mù con mắt của ngươi!

Lãnh U Lan cả giận nói, bởi vì ánh mắt của Trầm Tường dừng lại ở trên người nàng rất dài, đặc biệt là lồng ngực ngạo nghễ kia của nàng.

Lãnh U Lan cũng không hề nhận ra Trầm Tường, Trầm Tường trải qua dịch dung, xem ra giống như là một trung niên, mà thời điểm Lãnh U Lan cùng Trầm Tường gặp nhau, Trầm Tường vẫn là một thiếu niên.

- Nếu như không phải trên người ngươi có một cỗ chính khí, ta đã sớm làm thịt ngươi! Thân phận ngươi là gì, tới nơi này làm gì? Ngươi sẽ không phải là những kẻ vô dụng Ngạo Kiếm tông kia đi!

Lãnh U Lan nhìn kiếm bên hông Trầm Tường một chút.

Trầm Tường nhìn chung quanh, cười nói:

- U Lan, ta là Trầm Tường a! Không nhận ra sao?

Lãnh U Lan đột nhiên cả kinh, lùi lại mấy bước, chăm chú nhìn Trầm Tường, cuối cùng chăm chú nhìn hai mắt Trầm Tường.

- Ngươi thực sự là.... ca ca!

Lãnh U Lan vẫn còn có chút không tin, nàng nhận không ra Trầm Tường, tuy rằng âm thanh rất quen thuộc, nàng biết người biết quan hệ của mình cùng Trầm Tường không nhiều, nhưng nàng vẫn mang trong lòng cảnh giác.

- Khà khà, Thái tử kia dùng độc châm trọng thương muội, sau đó ta cứu muội, đưa cho muội Kim Linh quả, để cho muội tới Thái Vũ môn!

Trầm Tường cười nói, bàn tay của hắn nhất thời bốc lên một trận hơi nước, sau khi lau đi trang dung trên mặt, lộ ra khuôn mặt anh tuấn góc cạnh rõ ràng.

- Ca!

Lãnh U Lan thấy khuôn mặt này, đôi mắt nhất thời ươn ướt, đột nhiên nhào vào trong lồng ngực Trầm Tường, có lẽ là quá cao hứng, mỹ nhân quật cường lãnh ngạo này dĩ nhiên bắt đầu khóc lớn.

- Tiểu nha đầu, khóc cái gì a! Cười đi chứ!

Trầm Tường cười nói, dùng tay sờ xoạng khuôn mặt lãnh diễm kia của nàng, tuy rằng bọn họ ở chung không lâu, nhưng không biết tại sao, bọn hắn đều phi thường tưởng niệm đối phương.

Lãnh U Lan lau khô nước mắt, khẽ mỉm cười, xem ra phi thường mê người, như là cầu vồng sau mưa, làm Trầm Tường hơi thất thần.

- U Lan, muội cao lớn hơn không ít a! Hơn nữa còn lợi hại như vậy, mới vừa rồi còn nói muốn thiến ta!

Trầm Tường trêu ghẹo nói, điều này làm cho Lãnh U Lan hơi cúi đầu, trên mặt lãnh ngạo cũng hiện ra hồng hào hiếm thấy, nàng nhẹ nhàng kiều thối.

Trầm Tường hì hì nở nụ cười, âu yếm vuốt mái tóc của nàng, hỏi:

- U Lan, muội ở bên trong Băng Phong cốc trải qua có khỏe không? Người ở bên trong nơi kia có bắt nạt muội hay không!

- Ta trải qua rất tốt, ngươi không cần phải lo lắng cho ta!

Lãnh U Lan ngọt ngào nở nụ cười, mặc dù nàng không giống như là một nữ tử thích cười, nhưng lúc này cười lên phi thường mỹ lệ.

- Vậy thì tốt, chuyển sang nơi khác lại nói!

Trầm Tường nhìn những thi thể trên mặt đất kia một chút, nặn nặn gương mặt của nàng.

Lãnh U Lan như cô bé gật đầu, đối với Trầm Tường, trong lòng nàng chỉ có cảm kích, bởi vì là Trầm Tường thay đổi vận mệnh của nàng, bằng không nàng không có ngày hôm nay.

Nàng thả ra một mồi lửa, thiêu hủy những thi thể kia đi, sau đó kéo tay Trầm Tường, quen thuộc qua lại ở bên trong rừng rậm, cuối cùng đi tới một sơn động rất bí ẩn.

- Ca, chuyện của ngươi ta đều nghe nói, ta rất lo lắng co ngươi, ta nguyên bản muốn đi Thái Vũ môn tìm ngươi, thế nhưng Cốc chủ không cho, nàng nói thực lực của ta còn chưa đủ!

Lãnh U Lan cho Trầm Tường một ly rượu có mùi hoa nhàn nhạt, Trầm Tường không nghĩ tới Lãnh U Lan dĩ nhiên thích uống rượu.

Trầm Tường cười cười:

- U Lan, muội cố gắng tăng thực lực lên là được, sự tình ca có thể tự mình giải quyết, muội không cần lo lắng cho ta!

Lãnh U Lan nghịch ngợm le lưỡi, cũng chỉ có ở trước mặt Trầm Tường, nàng mới có tính cách một nữ nhân bình thường nên có.

- Hừ, ca ca đối với ta tốt như vậy, lại nhiều lần đưa cho ta Trúc Cơ đan, đây cũng là thèm chết rất nhiều người trong cốc, ta chỉ là muốn trợ giúp ca ca một thoáng.

Lãnh U Lan là một nữ nhân rất kiên cường, nàng không muốn cả ngày bị Trầm Tường coi như Tiểu muội muội che chở như thế, nàng vẫn nỗ lực tăng thực lực lên, chính là vì sẽ có một ngày có thể trợ giúp Trầm Tường, tuy rằng nàng biết Trầm Tường rất lợi hại.

Trầm Tường cười nói:

- Cho nên muội đến nơi này trợ giúp Thái Vũ môn đánh những võ giả ma đạo kia?

Lãnh U Lan gật đầu:

- Ma đạo cấu kết Ngạo Kiếm tông, muốn sớm mười năm đuổi Thái Vũ môn các ngươi đi.

Trầm Tường hơi nhướng mày, hắn đã sớm suy đoán chuyện này có ẩn tình khác.

- Đây là sự thực sao?

Trầm Tường hỏi.

- Thật sự là, ta ở lại chỗ này hai tháng, nghe được những người Ma Dương tông kia đối thoại cùng người Ngạo Kiếm tông! Bất quá ta nghe Cốc chủ nói qua, hình Ngạo Kiếm tông nội chiến rất nhiều năm, liên thủ với Ma Dương tông hẳn là người phe đối lập phụ trách, chỉ là hiện tại không có chứng cứ, vì lẽ đó Cốc chủ không thể ra tay.

Lãnh U Lan nói .

Trầm Tường nhìn sơn động được một ít tảng đá chiếu sáng này một chút, nói:

- U Lan, một mình muội ở lại chỗ này hai tháng, thực sự là không dễ dàng nha!

- Vậy thì có cái gì, so với thời điểm ta ở bên trong hiểm địa tu hành thì kém xa.

Lãnh U Lan một mặt không thèm để ý nói, sau đó hì hì nở nụ cười:

- Ca ca, ngươi bây giờ khẳng định không có lợi hại bằng ta, ta là Chân Võ Cảnh bốn đoạn, hơn nữa còn là Băng Hỏa thần mạch! Bất quá Cốc chủ vì bảo vệ ta, đối ngoại nói chỉ là Băng Hỏa thiên mạch.
Chương 244 - Sóng gió lớn

Trầm Tường cả kinh, sau đó Tô Mị Dao và Bạch U U cũng kinh thán liên tục, Lãnh U Lan dĩ nhiên là Băng Hỏa thần mạch! Chẳng trách tăng lên nhanh như vậy.

Trầm Tường lấy ra một mảnh Địa Tâm thần quả đưa cho Lãnh U Lan, Lãnh U Lan cũng không khách khí ăn vào.

- U Lan, không thể nói như vậy, tuy rằng bây giờ ta là Chân Võ Cảnh hai đoạn, nhưng nếu như thật sự đánh nhau, khà khà.

Trầm Tường cười nói.

Sau khi Lãnh U Lan ăn miếng Địa Tâm thần quả kia, hơi nhướng mày, lập tức cười nói:

- Ca, này có thể là đồ tốt!

Nàng nhắm hai mắt lại, hơi hít một hơi, liền mở mắt ra.

Trầm Tường sửng sốt, cho dù là Đan trưởng lão hay Cổ Đông Thần, chí ít cũng phải luyện hóa vài ngày, nhưng nàng lập tức liền quyết định rồi!

- U Lan, muội không muốn luyện hóa một thoáng sao?

Trầm Tường hỏi.

- Không cần, Băng Hỏa chân khí của ta rất đặc thù, có thể tự mình luyện hóa, sau đó hòa vào thân thể của ta!

Lãnh U Lan lại rót cho Trầm Tường một ly rượu thơm ngào ngạt.

- Ca, ngươi nói ngươi mạnh hơn ta, nếu không chúng ta đánh một trận như thế nào?

Lãnh U Lan nắm chặt ngọc quyền, một mặt hưng phấn nói, Trầm Tường không nghĩ tới mình nhận cô em gái này lại hiếu chiến như vậy.

- Hiện tại không vội, ta bị sắp xếp tới đây giải quyết sự tình, chờ sự tình làm xong, ta mang muội đi Thái Vũ môn vui đùa một chút!

Trầm Tường cười nói, có một muội muội mạnh như vậy ở chỗ này, Trầm Tường đột nhiên cảm thấy dễ dàng hơn rất nhiều.

- Ừm, đến thời điểm cho dù là Cốc chủ ngăn cản, ta cũng phải đi theo ngươi tới Thái Vũ môn!

Lãnh U Lan kích động nói.

- Cốc chủ là nữ sao?

Trầm Tường hỏi.

- Là nữ, bất quá ta chưa từng thấy dung mạo của nàng, nàng cùng Thái Vũ môn Đan trưởng lão các ngươi như thế, cả ngày mang theo mặt nạ, thời điểm ta đi Thái Vũ môn, chính là Đan trưởng lão đề cử ta cho nàng, sau đó nàng liền dẫn ta tới Băng Phong cốc, nàng đối với ta rất tốt, hình như nàng cùng nữ đế Thần Binh Thiên quốc quan hệ không tệ, lần trước chính là nữ đế kia đưa Trúc Cơ đan tới. Ca ca, không nghĩ tới vị hôn thê của ngươi dĩ nhiên là Tiết Tiên Tiên.

Lãnh U Lan nói, âm thanh có chút chua xót.

Trầm Tường cười gượng, hắn nghĩ đến sự tình Đan trưởng lão, nữ đế Thần Binh Thiên quốc Liễu Mộng Nhi, Băng Phong cốc cốc chủ, chưởng giáo Đan Hương Đào Nguyên. Bốn người này có ba cái chính là bá chủ một phương thế lực, Đan trưởng lão ở trong Thái Vũ môn cũng coi như là một đại cự đầu, hơn nữa đều là nữ tử, ngoại trừ Thần Binh Thiên quốc Liễu Mộng Nhi ra, ba cái khác đều cực kì thần bí, hơn nữa giữa các nàng hình như đều có vãng lai mật thiết.

- Toà mỏ quặng Thái Vũ môn khai thác kia chỉ là bị đệ tử Ma Dương tông vây chặt lại, người của Thái Vũ môn các ngươi vẫn là rất mạnh, đến bây giờ cũng không có bị công hãm, Ma Dương tông cũng không dám quá mức, bọn họ biết kết cục chọc giận Thái Vũ môn! Ta một mực ở nơi này đọ sức với Ma Dương tông, thỉnh thoảng giết chết mấy cái.

Lãnh U Lan nói, nàng không nghĩ tới dĩ nhiên lại ở chỗ này gặp gỡ Trầm Tường.

- Ca, nếu như muốn thuận lợi dẹp yên chuyện này, không có Chân Võ Cảnh sáu đoạn trở lên là không được, ngươi mới Chân Võ Cảnh hai đoạn đã bị phái tới, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Hay là đồng bạn của ngươi chưa có tới!

Sắc mặt Lãnh U Lan nghiêm túc hỏi.

Trầm Tường cười lạnh nói:

- Một gia hoả muốn hại chết ta, bất quá. . .

Hắn đơn giản nói sự tình vừa qua cho Lãnh U Lan, đương nhiên, sự tình hắn thôn phệ thì không có nói.

- Ca ca thật âm hiểm!

Lãnh U Lan kinh thán nói:

- Chân Võ Cảnh năm đoạn bị ngươi giết chết kia, hẳn là một trong mấy tên đầu lĩnh, trước ta đã gặp gỡ.

Trầm Tường nói:

- Lữ Thượng là Chân Võ Cảnh chín đoạn cũng bị ta giết chết, chỉ là một Chân Võ Cảnh năm đoạn tính là gì!

- Đây không tính, ngươi là mượn lực lượng sấm sét, hơn nữa rất nguy hiểm!

Lãnh U Lan dịu dàng nói, lúc này cặp mắt mỹ lệ kia của nàng tràn đầy chiến ý, hận không thể cùng lão ca của mình đánh nhau một trận.

Trầm Tường chỉ là cười không nói, hắn sờ sờ khuôn mặt của Lãnh U Lan, nói:

- Ta dự định tiến vào mỏ quặng giải quyết những gia hoả kia đi, muội có đi cùng ta hay không?

Lãnh U Lan ngưng mắt nhìn khuôn mặt anh tuấn kia của Trầm Tường, không khỏi vươn ngọc thủ sờ sờ, nàng hì hì nở nụ cười:

- Nếu như là người khác nói như vậy, ta nhất định sẽ mắng hắn là một tên ngu xuẩn, đi tìm chết! Thế nhưng lão ca không sợ chết, tiểu muội này đương nhiên không thể yếu thế!

Trầm Tường cười nói:

- Muội thật sự không sợ?

- Không sợ, hiện tại đi đi! Ta đã sớm muốn cùng ca ca tung hoành thiên hạ rồi! Đây cũng là nguyện vọng của ta.

Lãnh U Lan vác lên thanh đại kiếm kia, muốn đi.

Nói đi là đi, Trầm Tường theo Lãnh U Lan rời khỏi sơn động, theo nàng đi vào một mảnh núi rừng, cẩn thận từng li từng tí một mà đi tới, lúc này Lãnh U Lan phi thường kích động, có thể cùng Trầm Tường chiến đấu là nàng phi thường khát vọng.

- U Lan, ta nguyên bản dự định đi Băng Phong cốc tìm muội, không nghĩ tới có thể ở chỗ này gặp muội, ta thật vui vẻ! Ta vẫn muốn liên hệ với muội, nhưng liên lạc không được.

Trầm Tường thấp giọng nói.

- Ta luôn bị Cốc chủ nhìn chằm chằm, nàng đối với ta rất nghiêm khắc, nếu như không phải như vậy, ta tuổi còn trẻ cũng sẽ không mạnh như vậy, nàng muốn ta nhanh trưởng thành một chút, có thể ứng phó một hồi sóng gió lớn sắp đến, bằng không đến thời điểm đó sẽ rất dễ chết!

Lãnh U Lan nói.

Sóng gió lớn! Trầm Tường đột nhiên nghĩ đến Bạch U U cùng Tô Mị Dao nói tới Tam giới đại chiến! Nghĩ tới đây, cả người Trầm Tường đổ mồ hôi lạnh, bởi vì hiện tại Thái Vũ môn biến động lớn rất có thể chính là vì chuẩn bị cho tràng sóng gió lớn kia, Cổ Đông Thần cùng Vũ Khai Minh có khả năng đã biết.

Cách mười vạn năm, Tam giới sẽ tụ hợp cùng nhau, hình thành một thông đạo, đến thời điểm đó chính là một hồi đại chiến!

- Ừm, U Lan muội nên càng nỗ lực tu hành hơn, tràng sóng gió lớn kia rất khủng bố, hiện tại Thái Vũ môn cũng bắt đầu chuẩn bị! Ta sẽ cho muội một ít Trúc Cơ đan.

Trầm Tường trầm trọng nói.

- Không cần, tác dụng của Trúc Cơ đan đối với ta không lớn, tốc độ tu luyện của ta nhanh không phải bởi vì Trúc Cơ đan, là bởi vì Thần mạch cùng địa phương ta tu hành trợ giúp, ca ca ngươi vẫn là giữ cho mình dùng đi!

Lãnh U Lan nàng phi thường cảm kích Trầm Tường giúp đỡ nàng, cho tới nay nàng đều nghĩ làm như thế nào báo đáp Trầm Tường, nhưng lại không biết báo đáp như thế nào, bởi vì Trầm Tường có thể nói là cái gì cũng không thiếu, bản thân còn là một Luyện đan sư bốn đoạn.
Chương 245 - Ma Nỏ uy

Trầm Tường cùng Lãnh U Lan trốn ở bên trong rừng rậm, nhìn một mảnh tường thành trên cánh đồng hoang xa xa, bởi vì mỏ quặng tinh thạch kia phi thường trọng yếu, vì lẽ đó Thái Vũ môn dùng tường thành vây vùng mỏ kia lại, bảo hộ nó an toàn.

Trầm Tường không nghĩ tới ở bên trong thâm sơn dĩ nhiên cũng có thể chế tạo thành như vậy, hắn có thể thấy dưới cửa thành kia có rất nhiều lều vải, ở phía ngoài lều có rất nhiều người đi tới đi lui, Ma Dương tông này ra tay cũng quá lớn, lại dám trực tiếp đóng quân dưới cửa thành!

- Ma Dương tông tổng cộng có hơn một trăm người, bởi vì bên trong bọn hắn có Chân Võ Cảnh thực lực khá mạnh, cho nên bọn hắn mới to gan như vậy!

Lãnh U Lan nói, nàng chăm chú lôi kéo tay Trầm Tường, nàng đột nhiên có chút bận tâm Trầm Tường sẽ đột nhiên xông tới, đây chính là phi thường nguy hiểm.

- U Lan, không cần lo lắng cho ta.

Trầm Tường cười nói.

- Ta mới không có lo lắng cho ngươi, ta chỉ là sợ ngươi xằng bậy.

Lãnh U Lan ở lại chỗ này hai tháng, đối với những người Ma Dương tông kia có chút hiểu biết, nếu như không phải người Ma Dương tông quá mạnh mẽ, nàng đã sớm giết tới, mà ở trong đáy lòng nàng cho rằng, Trầm Tường so với nàng yếu một ít.

Trầm Tường lấy ra một cái cung nỏ màu đen, cười hì hì:

- U Lan, muội biết đây là cái gì không?

Thấy đồ vật này, Lãnh U Lan hơi kinh hãi, hô khẽ nói:

- Đoạt Mạng Ma Nỏ! Ta nghe nói sau khi ca ca giết chết một đệ tử Bách Độc môn đạt được, nhưng lúc đó ca ca không phải là bị Chân Vũ môn Liêu Thiếu Vân đả thương, sau đó bị cướp đi đồ vật này sao?

Trầm Tường cười cợt nói:

- Không sai, bất quá Liêu Thiếu Vân cho đồ đệ hắn mượn, ta giết chết tên đồ đệ kia đoạt lại, muội nên nghe nói qua lúc đó Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn gây sự ở Thái Vũ thịnh hội đi!

Lãnh U Lan gật đầu, khi đó Trầm Tường là oai phong lẫm liệt, đoạt được trọng thưởng ba cuộc tranh tài, làm cho thiên tài Lữ gia thảm bại, sau đó ở thời điểm luận võ tàn nhẫn đánh bại hai người đến gây sự, đúng là như thế, Thái Vũ môn cùng Chân Vũ môn, Thú Vũ môn mới đối lập.

Sau đó chính là Trầm Tường ở Huyền Vũ sơn giết chết một Chân Võ Cảnh ba đoạn. . . rất nhiều sự tình, tuy rằng Lãnh U Lan không ra Băng Phong cốc, nhưng cũng có thể nghe nói, có thể thấy được Trầm Tường tiếng tăm lớn đến mức nào.

Đối với mình có một ca ca như thế, Lãnh U Lan vô cùng tự hào, hơn nữa Trầm Tường rất thương nàng, đưa cho nàng nhiều Trúc Cơ đan quý giá như vậy.

- Ca, ngươi định làm như thế nào?

Lãnh U Lan hỏi.

Trên cánh tay Trầm Tường có một Tiểu Long Nữ thần thức cường hãn, hắn có thể biết những người trong lều kia có thực lực ra sao.

- Có một Chân Võ Cảnh năm đoạn, ba Chân Võ Cảnh ba đoạn, năm Chân Võ Cảnh hai đoạn, mười Chân Võ Cảnh một đoạn, cái khác đều là Phàm Võ Cảnh, ta dùng đồ chơi này giết chết ba Chân Võ Cảnh ba đoạn, sau đó ta tới đối phó Chân Võ Cảnh năm đoạn kia, tiểu lâu la khác liền giao cho muội!

Trầm Tường nói, bắt đầu áp sát một cái lều vải.

- Chờ một chút, ta tới đối phó đối phó Chân Võ Cảnh năm đoạn kia, ca ngươi đi đối phó những tiểu lâu la kia!

Lãnh U Lan vội vàng nói

- Không được, vẫn là ta đến!

Trầm Tường nói, Chân Võ Cảnh năm đoạn, kia là không như bình thường, hắn có Huyền Vũ kim cương giáp, tự nhiên không sợ, Lãnh U Lan thì không giống.

- Ca, liền giao cho ta mà, muội ở bên trong Băng Phong cốc là không có thoả thích thi triển qua, ta đánh không lại ngươi giúp ta.

Lãnh U Lan ôm cánh tay Trầm Tường, làm nũng nói.

Trầm Tường chỉ cảm thấy cánh tay của mình rơi vào hai khối thịt mềm mại đàn hồi, nét mặt đỏ lên, nói:

- Vậy cũng tốt! Bất quá muội phải nhớ, tuyệt đối đừng cậy mạnh!

Lãnh U Lan nhoẻn miệng cười, gật đầu, đưa đầu đến gần hôn gò má Trầm Tường một cái, điều này làm cho Trầm Tường có chút kinh ngạc.

Thấy Trầm Tường mặt đỏ bừng, Lãnh U Lan cười khanh khách nói:

- Ca, ngươi cũng biết thẹn thùng.

Trầm Tường đánh đầu nàng một cái, cười nói:

- Dám đùa giỡn ca ca thuần khiết!

Lãnh U Lan thả cánh tay Trầm Tường ra, khôi phục nghiêm túc, cảnh giác bốn phía.

Trầm Tường giơ Ma Nỏ lên, quay về một cái lều vải trong đó, cười nhẹ nói:

- Đám người kia đều rất cao quý, đều muốn tự mình ở một cái lều vải, thực sự là trời cũng giúp ta!

- Bên trong Linh khí bảy đoạn xếp hạng thứ ba, ngày hôm nay ta rốt cục có thể thấy đồ vật lợi hại này.

Lãnh U Lan cũng vô cùng chờ mong.

Trầm Tường cười nói:

- Ta rất ít dùng, chờ ta dùng xong sẽ đưa cho muội!

Nói xong, hắn rót Càn Khôn chân khí vào Ma Nỏ, ngưng tụ ra một mũi tên màu đen, Trầm Tường quay về cái kia lều vải, dùng thần thức cảm ứng trong lều đoàn này Ma Dương chân khí, phát động Ma nỏ, trong nháy mắt tên nỏ màu đen kia liền bắn vào trong lều.

Trầm Tường là nhắm vào đan điền của người kia, sau khi Ma Nỏ tiến vào thân thể, sẽ bùng nổ ra một cỗ chân khí mạnh mẽ, trong nháy mắt phá hủy tất cả bên trong thân thể, vô thanh vô tức, phi thường hung tàn, cộng với Càn Khôn chân khí khủng bố, liền càng lợi hại hơn, có thể làm cho một Chân Võ Cảnh ba đoạn trong chớp mắt mất mạng.

- Thật lợi hại! Ca ca thật có bản lĩnh, vẫn là giữ cho mình dùng đi!

Lãnh U Lan nhẹ nhàng nở nụ cười, tuy nàng biết vật này phi thường trân quý, nhưng nàng cảm thấy giữ cho Trầm Tường sẽ để cho Trầm Tường càng thêm an toàn một ít.

- Hảo muội muội, ta sẽ đi Thần Binh Thiên quốc một chuyến, để sư phụ Tiên Tiên giúp muội chế tạo một hảo binh khí.

Trầm Tường nói, lại bắn ra một mũi tên, thời gian cùng mỹ nữ tóc bạc chuyện trò vui vẻ, Trầm Tường lại giết chết một Chân Võ Cảnh ba đoạn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Đan Dược Thần Sư
  • KK Cố Hương
Thần Đạo Đan Tôn convert
  • 5.00 star(s)
  • Cô Đơn Địa Phi
Đan Thần
  • Thắng Kỷ
Chương 1045
Đan Vũ Càn Khôn
  • Hạo Nhiên

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom