• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân (3 Viewers)

  • Chương 1247: Khủng hoảng

Tiếng động ấy tựa như tiếng búa sắt nện thẳng vào lồng ngực mọi người.

Ai nấy đều căng thẳng nhìn chằm chằm, không dám phát ra âm thanh nào, sợ làm ảnh hưởng đến những viên xúc xắc trong cốc.

Căn phòng VIP lặng im phăng phắc.

Lưu Khải Minh đặt tay lên nắp chiếc cốc.

Anh ta hít thở một hơi thật sâu, sau đó từ từ mở nắp ra.

Hai mươi tư viên xúc xắc nằm ngay ngắn dưới đáy cốc, mỗi viên đều hiện rõ sáu chấm.

Hai mươi tư con sáu!

Cả căn phòng rộ lên.

Dây thần kinh đang căng ra của Lưu Khải Minh rốt cuộc cũng được thả lỏng, trên mặt anh ta nở một nụ cười chiến thắng.

Nhưng đúng lúc này, trong khi mọi người vẫn đang ồ lên thì những viên xúc xắc trong cốc đột nhiên hóa thành bột.

Nụ cười trên mặt Lưu Khải Minh khựng lại.

Tất cả đều sợ đến ngẩn người.

Chuyện gì vậy?

Trong cốc chỉ còn lại một lớp bột trắng, mịn không khác gì được nghiền bằng máy.

“Vậy là… thắng hay thua đây?” Có người nhỏ giọng lên tiếng hỏi.

Không ai đáp lại.

Bởi vì không biết nên đáp lại như thế nào.

Mới vừa rồi rõ ràng vẫn còn là hai mươi tư con sáu, tất cả mọi người ở đây đều thấy được, với điểm số đấy mà nói, chắc chắn là thắng.

Nhưng lại không một ai dám chắc, đấy có phải là ảo giác hay không.

Bây giờ xúc xắc đã biến thành bột mịn, mà theo quy tắc của sòng bạc, dù vừa rồi không phải là ảo giác, có thể điều chỉnh camera để kiểm chứng, nhưng kết quả vẫn không được công nhận.

Việc này cũng giống như người chơi mạt chược nói mình đã ù, lật bài ra đều là cùng một màu, đúng lúc ấy tất cả lại đột nhiên biến thành mười ba tấm bảng trắng, ba nhà kia sao có thể chịu trả tiền?

Lưu Khải Minh nhanh chóng suy nghĩ, tự hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Xúc xắc là của Tân Ngân Sa chuẩn bị, chắc chắn sẽ không có vấn đề.

Hơn nữa, còn để tránh trường hợp bị vỡ, tất cả những viên xúc xắc này đều được chế tạo bằng vật liệu đặc biệt, cực kỳ chắc chắn, lắc trong cốc là cái gì, có dùng búa đập cũng khó mà vỡ được, chứ đừng nói là nghiền nó thành bột mịn như vậy.

Vậy thì chỉ còn lại một khả năng.

“Ông gian lận!” Lưu Khải Minh chỉ vào Stephin, nói.

Stephin vẫn thản nhiên ngồi ở đó, trên mặt lộ ra vẻ nhân từ của linh mục, ngón tay làm dấu thánh giá trước ngực, nói: “Ôi, cầu xin thần linh tha thứ cho những lời vu oan của cậu. Tôi đây có thể làm gì chứ, đạo cụ là do các cậu cung cấp, xúc xắc biến thành bụi là ở trong tay cậu, người cần giải thích phải là cậu mới đúng.”

“Ông…” Lưu Khải Minh đột nhiên nghẹn lời.

Stephin đứng lên, quay sang nhìn Mạn Đan và Tra Na Lệ.

“Kính thưa ông Mạn Đan, Mã phu nhân, hai vị có thể làm hai trọng tài công bằng chứ.”

“Ông thắng.” Mạn Đan nói.

“Cảm ơn.” Stephin khẽ cúi người, sau đó nói quay về phía đám đông, nói: “Ở Hào Giang này, cờ bạc là thần thánh, chúng ta đều đang đắm chìm trong ánh hào quang của Thần, không một ai có thể gian lận trước mặt Thần, thắng hay thua đều là ý của người.”

“Tôi vẫn luôn như vậy, là một linh mục, chứ không phải là một tay cờ bạc. Bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ giúp cho nghề cờ bạc này càng trở nên thần thánh hơn. Các bạn phải tin rằng, khi các bạn có đức tin, khi các bạn nhìn thấy, quang huy của Thần sẽ chiếu rọi, vận may sẽ đến trên đầu các bạn. Nếu không, các bạn có thể đến gặp tôi ở nhà thờ Vĩnh Lợi.”

Dứt lời, ông ta làm dấu thánh giá, rồi xuyên qua đám người, bước ra khỏi sòng bạc.

Mọi người bị ánh sáng thần thánh của ông ta thuyết phục, dường như đã chấp nhận kết quả này, cảm thấy hình như cũng không có gì là xấu.

“Sư muội, chúng ta đi thôi.” Mạn Đan cười nói: “Đừng quên lời cam đoan của cô, giao Thần Nữ Lệnh cho tôi.”

“Đại sư huynh, chắc là anh cũng biết Thần Nữ Lệnh chỉ có nữ đệ tử mới dùng được.”

“Cái này cô không cần quan tâm đâu, tôi không cần đến chức năng của nó, tôi chỉ cần biểu tượng của nó thôi.”

“Nếu tôi không đưa thì sao?”

“Ái chà, vậy đừng trách sư huynh vô tình nhé, tôi chỉ có thể luyện cô thành Cổ Mạn yêu thôi.”



Chuyện của Hào Giang nhanh chóng truyền ra ngoài, Mã gia không còn, nhà họ Hà thì ngã ngựa.

Tập đoàn tài chính Las Vegas đã đấu đá với vua sòng bạc Hà Gia Xương hơn nửa thế kỷ, cuối cùng cũng thành công thâu tóm được Hào Giang sau khi vua sòng bạc qua đời.

Còn linh mục Stephin của nhà thờ Vĩnh Lợi lại trở thành một huyền thoại.

Từ một kẻ năm đó bại dưới tay vua sòng bạc, đến cha đỡ đầu của Hào Giang, hôm nay vương giả đã trở về, một ván thắng cả Lưu Khải Minh, trở thành vua sòng bạc mới của Hào Giang, chuyện xưa nay trở thành một truyền kỳ, đủ cho người ta nghĩ ngợi.

Ván cược giữa ông ta và Lưu Khải Minh cũng trở thành một ván bạc kinh điển, được người ta bán tán say sưa.

Theo như truyền thuyết trên phố, hai mươi tư viên xúc xắc mà Stephin ném ra được 143 điểm, chỉ còn thiếu một chút nữa, nhưng không phải do trình độ của ông ta chưa đủ, mà là do Thần linh đang nhắn nhủ rằng thế gian này không có gì hoàn hảo, làm người cần phải khiêm tốn.

Những người sùng bái Stephin bắt đầu đổ xô đến nhà thờ Vĩnh Lợi.

Nhà thờ Vĩnh Lợi cũng trở nên náo nhiệt hơn, còn hơn cả Bác Hào và Tân Ngân Sa.

Vào ngày thứ ba, ngay khi mọi người vẫn đang tập trung trước cửa nhà thờ Vĩnh Lợi, cây thánh giá trên nóc nhà thờ đột nhiên tỏa ra một thứ ánh sáng. Stephin đứng trên xà nhà đá cẩm thạch, cả người tắm trong vầng hào quang của cây thánh giá, như một vị thần hạ phàm.

Tất cả mọi người đều thành kính quỳ xuống.

Từ đó, danh hiệu “cha đỡ đầu” được người người ghi nhớ, trong mắt người Hào Giang, Stephin chính là Thần, còn đối với những con bạc, ông ta chính là “Thần sòng bạc.”



Sự việc của Hào Giang nhanh chóng ảnh hưởng đến những nơi khác, nhất là với việc kinh doanh của tập đoàn Kinh Lý.

Kể từ khi Lý Dục Thần trở thành kẻ bị Thiên Đô vứt bỏ ba năm trước, các tông phái huyền môn bắt đầu giữ khoảng cách với nhà họ Lý, người trong võ lâm cũng dần dần xa lánh bọn họ, liên minh võ đạo Hoa Hạ chỉ còn trên danh nghĩa.

Từ phương Bắc là thủ đô cho đến phương Nam là Hương Giang, các đại hào môn gia thế cùng với các xí nghiệp tập đoàn đều nhạy bén nhận ra mùi nguy hiểm, chẳng qua là họ khiếp sợ uy danh của Lý Dục Thần, nên mới duy trì hợp tác với tập đoàn Kinh Lý.

Còn Lang Dụ Văn thật sự là một kỳ tài thương trường, chỉ vọn vẻn trong ba năm ngắn ngủi, ông ta đã đưa tập đoàn Kinh Lý phát triển thành một tập đoàn ngang tầm quốc tế, cả gia tộc và các xí nghiệp cùng hợp tác với tập đoàn Kinh Lý đều nhận về được những lợi nhuận.

Nhưng khi Hào Giang xảy ra chuyện, mọi người đã đoán được nhà họ Lý thật sự không trụ được nữa rồi.

Ai cũng biết, Mã Sơn là anh em tốt của Lý Dục Thần, là người Lý Dục Thần tin tưởng nhất. Mã Sơn ở Nam Dương, chính là đang đại diện cho Lý Dục Thần.

Giờ đây Mã Sơn mất tích, Mã phu nhân vị đại sư huynh của Huyền Hàng môn bắt về Đại Mã, Tân Ngân Sa thì đổi chủ.

Chuyện lớn như vậy, nhà họ Lý lại chẳng có chút động thái nào.

Tập đoàn đầu tiên ngừng hợp tác với tập đoàn Kinh Lý chính là tập đoàn Tam Tống của Nam Cao Ly.

Mặc dù tập đoàn Kinh Lý đã xây nhà máy bán dẫn của riêng mình, nhưng chỉ trong ba năm ngắn ngủi, dù là tích lũy kỹ thuật hay đào tạo đội ngũ nhân công, tất cả đều còn rất nhiều chỗ thiếu sót.

Tập đoàn Tam Tống ngừng hợp tác, khiến Lang Dụ Văn trở tay không kịp.

Cậu Lee của Tam Tống từng bị Lang Dụ Văn và Hầu Thất Quý liên hợp lại biến thành “bù nhìn” kia đã bị các nguyên lão của Tam Tống đuổi ra khỏi trung tâm quyền lực, mất đi quyền lực, hắn ta cũng chỉ có thể đứng một bên nhìn mọi chuyện xảy ra, chẳng thể làm gì.

Có Tam Tống mở đầu, thị trường ngoài nước lập tức xảy ra phản ứng dây chuyền, các tập đoàn tài chính khác cũng đồng loạt tỏ thái độ, lần lượt ngừng hợp tác với tập đoàn Kinh Lý.

Phản ứng dây chuyền dần dần ảnh hướng đến thị trường trong nước. Ngoại trừ những xí nghiệp bị ràng buộc với tập đoàn Kinh Lý, hoặc là những đại gia tộc có quan hệ đặc thù với Lý Dục Thần, còn lại những hào môn thế gia khác cũng bắt đầu xa lánh tập đoàn Kinh Lý.

Các dự án tạm dừng hoạt động hết dự án này đến dự án khác, nhân viên thì rời đi từng nhóm từng nhóm, điện thoại của chủ nợ cũng réo liên hồi…

Lang Dụ Văn xoay xở đến sứt đầu mẻ trán, mặc dù ông ta có là một nhân tài trong thương trường thì dưới tình thế này cũng không thể nào chặn cơn sóng dữ, chỉ có thể cố hết sức để con thuyền lớn Kinh Lý này không lật úp.

May là ông ta, nếu là người khác, sợ là tập đoàn Kinh Lý đã gục lâu rồi.

Tóc của Lang Dụ Văn vốn đã hơi hơi ngả màu bạc, vậy mà mấy tháng nay, một sợi màu đen cũng chẳng thấy, biến thành một màu bạc trắng, cứ như một đầu bông gòn.

Đương nhiên trong lúc nguy cấp thế này, vẫn có những người sẵn sàng đưa tay ra giúp đỡ, ví dụ như một công ty kiến trúc mang tên “Kiến Đạo” đã lập tức tìm đến Lang Dụ Văn, tiếp nhận gần hết dự án công trình dưới tên tập đoàn Kinh Lý, chẳng những không cần tiền ứng trước, mà họ còn cam kết sẽ hoàn thành trong thời gian ngắn nhất.

Điều này đã giảm bớt kha khá nguy cơ của tập đoàn Kinh Lý, giúp Lang Dụ Văn thở được một hơi.

Khi ông ta cố tình mang quà cáp đến trụ sở chính của Kiến Đạo để cảm ơn, lúc này mới phát hiện ra ông chủ của Kiến Đạo lại là người quen cũ – Trương Đạo Viễn, từng là quán chủ của Thiên Tinh Quán.

Chỉ là sự xuất hiện của Trương Đạo Viễn cũng không thể giải quyết gốc rễ của vấn đề, bây giờ, hy vọng duy nhất chính là Lý Dục Thần xuất quan chấn chỉnh đại cục.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom