• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Vua mua sắm tam giới (2 Viewers)

  • vua-mua-sam-tam-gioi-210

Chương 210: Thần kiếm dẫn lôi!




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
82266.png

Xem ảnh 2
82266_2.png
(1) Thời kỳ Bách gia tranh minh: thời Xuân Thu Chiến Quốc sản sinh ra nhiều trường phái tư tưởng như Nho, Pháp, Đạo, Mặc... họ viết sách giảng dạy, cùng nhau tranh luận, nảy sinh cảnh tượng phồn thịnh trong học thuật, hậu thế gọi là thời kỳ Bách gia tranh minh.



Thực ra theo nhận xét khách quan của người hậu thế thì công đức và thành tựu của Khổng Thánh nhân vốn không thể nói là sâu rộng hơn Mạnh Tử và Lão Tử. Nhưng vì đã có Khổng Thánh nhân, cho nên Mạnh Tử chỉ đành làm Á Thánh, tuy rằng cũng gần với Thánh nhân nhưng phía trước thêm một chữ “á”, đó đã là sự cách biệt trời vực khó mà vượt qua!



Về phần3Lão Tử, sau khi không cam lòng tuân theo người khác, mới dùng Đạo Đức Kinh do mình sáng tạo ra để phi thăng thành tiên ngay giữa ban ngày. Từ đó về sau từ bỏ thân phận “con người”, đứng hàng tiên ban, trở thành Thái Thanh Đạo Đức Thiên Tôn trong Tam Thanh Thủy Tổ, cũng chính là Thái Thượng Lão Quân mà mọi người thường biết. Lý Hạo đã từng được may mắn cướp hồng bao với ông ấy trong Wechat tiên giới.



Thánh nhân khó gặp, chí nhân chân nhân cũng là lông phượng sừng lân. Nhưng hôm nay, được sự trợ lực của Lý Gia Kỳ, Kỳ Lân song tử tinh hỗ trợ lẫn nhau, chẳng khác nào cùng một lúc xuất hiện hai vị2chí nhân chân nhân. Nếu chuyện này truyền đến mấy đạo chính thống cổ xưa như đạo môn, ma tông và yêu tộc, chắc chắn sẽ làm kinh động đến những người đứng đầu!




“Kréc!”

“Xì!”

Một chim một rắn đấu sức đấu phép trên không trung, hai con đều đánh tới phun ra chân hỏa, chiến đấu bất phân thắng bại.

Hai cánh Thiên Dạ như mây buông ngang trời, vừa vỗ một cái gió lốc đã gào thét, đất đá bay mù trời. Mỗi lần nó gào thét lại tạo ra một thứ tương tự sóng âm làm không khí chấn động, ầm ầm lao tới Thao Xà.

Thao Xà nói sao cũng là giống loài cổ xưa ngang tàng, lại âm thầm tích lũy sức mạnh mấy trăm năm.2Mặc dù quyết chiến với Lý Gia Kỳ một ngày một đêm, nhưng lúc này vẫn tấn công dữ dội ngút trời, trong răng nanh mang kịch độc thỉnh thoảng lại phun ra chất độc tanh hôi vô cùng, khiến người ta khó lòng đề phòng.

Thiên nhiên rất công bằng, ví dụ sau khi nó được trao cho nọc độc khủng khiếp trí mạng của loài rắn độc thì sẽ không có thân hình và bắp thịt mạnh mẽ to lớn như loài trăn. Cũng quy luật ấy, trăn tuy là quái vật to lớn, nhưng trên cơ bản đều không có độc.

Nhưng hiện giờ con Thao Xà này có thể cưỡi gió đạp mây, lại tập hợp toàn bộ ưu điểm của trăn và rắn độc, không9những có sức lực dồi dào vô cùng vô tận mà còn mang đầy kịch độc!

Lúc trước ở chỗ hiến tế, nó chỉ để lại một túi độc tầm xa đã khiến A Cường trở thành như thế. Nếu không phải Lý Hạo kịp thời chạy đến, thì chỉ trong phút chốc, sinh mệnh đang hoạt bát ấy đã hóa thành hư không, trở thành món đồ tiếp tế cho Thao Xà!

Sinh vật đáng sợ như thế mà Thiên Dạ vẫn có thể thoát khỏi sự truy bắt của nó. Trong cái đầu nhỏ của Thiên Dạ có trí tuệ của con người, bởi vậy cũng có thể nhìn mầm biết cây.

Hiện giờ, sau khi Thiên Dạ hấp thụ lông vũ của Khổng Tước Đại Minh Vương, lấy được4huyết mạch khổng tước thuần khiết nhất, đương nhiên là nó muốn đến đây báo mối thù đuổi giết trước kia.

Nếu cho Thiên Dạ thêm một chút thời gian, để nó hoàn toàn dung hợp với huyết mạch của khổng tước, chắc chắn nó có thể nghiền nát Thao Xà. Bởi vì Thao Xà chỉ là một con ác thú nắm giữ một chút huyết mạch của Thao Thiết, so với thần long thực sự thì còn cách cả một đời. Nhưng Thiên Dạ lại được kế thừa huyết mạch khổng tước thời cổ thuần khiết nhất. Xét về độ cao quý và thuần khiết của huyết thống, nó hoàn toàn áp đảo Thao Xà.

Nhưng tiếc là nó không có thời gian để dung hợp hết nên đến giờ vẫn đang chiến đấu dây dưa với Thao Xà, chưa phân thắng bại.

“Sẻ con, huyết mạch trong cơ thể ngươi ngay cả ta cũng cảm thấy rất áp lực, xem ra ngươi cũng gặp được kì ngộ gì rồi!”

Thao Xà há to cái mồm như chậu máu, nó gầm gừ: “Nhưng cũng đúng lúc, ta vốn chỉ muốn thử vận may xem có thể hóa rồng được không. Giờ lại thêm huyết mạch của ngươi và toàn bộ tinh hoa của tên loài người kia, sau khi ta chiếm được kho báu của Thần Nông chắc chắn sẽ hóa thành Thần Long!”

“Giun đất mà vờ vịt đòi làm sói hả? Bà vỗ cánh một phát là ngươi đi đời!”

Nhưng tiếc là nó không có thời gian để dung hợp hết nên đến giờ vẫn đang chiến đấu dây dưa với Thao Xà, chưa phân thắng bại.



“Sẻ con, huyết mạch trong cơ thể ngươi ngay cả ta cũng cảm thấy rất áp lực, xem ra ngươi cũng gặp được kì ngộ gì rồi!”



Thao Xà há to cái mồm như chậu máu, nó gầm gừ: “Nhưng cũng đúng lúc, ta vốn chỉ muốn thử vận may xem có thể hóa rồng được không. Giờ lại thêm huyết mạch của ngươi và toàn bộ tinh hoa của tên loài người kia, sau khi ta chiếm được kho báu của Thần Nông chắc chắn sẽ hóa thành Thần Long!”



“Giun đất mà vờ vịt đòi làm sói hả? Bà vỗ cánh một phát là ngươi đi đời!”



Thiên Dạ hét to, dùng cuồng phong do cánh vỗ ra để quấy nhiễu Thao Xà, sau đó dùng móng vuốt và mỏ chim sắc bén không ngừng tạo ra vết thương trên người Thao Xà.



“Chết đi, Long Thôn Thiên Hạ!”



Thao Xà bị thương đã hoàn toàn phát điên, gào lên một tiếng rung trời, há to miệng, lần thứ hai phun nội đan của mình về phía Thiên Dạ!



Lực hút đáng sợ lại truyền đến, thậm chí còn mạnh mẽ hơn nhiều so với lúc đối phó Lý Gia Kỳ!



“Đúng là buồn cười!”



Thế nhưng Thiên Dạ cũng phát ra tiếng cười lạnh khinh thường, nói: “Dù là Thao Thiết thủy tổ của ngươi thì chẳng qua chỉ là một con rồng nhãi nhép tham ăn, trước mặt kẻ kế thừa huyết mạch khổng tước như ta mà cũng dám nói câu chiếm đoạt thiên hạ?”



Dường như vì sự tôn nghiêm của huyết mạch khổng tước trong cơ thể mình, đôi mắt Thiên Dạ lóe lên sự sắc bén. Mỏ chim mở rộng, cũng phun ra một luồng ánh sáng có sức xâm chiếm vô cùng đáng sợ. Hơn nữa so với nội đan của Thao Xà còn lớn mạnh, thuần khiết hơn!



Thiên Dạ và Thao Xà đồng thời lấy ra nội đan của mình, đồng nghĩa với việc đã liều mạng. Đúng vào lúc bọn chúng giằng co, hai giọng nói đột nhiên vang lên bên cạnh, đều đều nhịp nhàng như từ cùng một miệng nói ra!



“Tam Thanh tổ sư tại thượng, thần kiếm tố dẫn, tá lệnh thiên thính, kim hữu vi nghịch thiên tâm giả, lôi phủ bất dung, dĩ thanh càn khôn, cấp cấp như luật lệnh!”



Lý Hạo và Lý Gia Kỳ nắm tay nhau vai kề vai. Tay phải Lý Gia Kỳ cầm kiếm, giơ cao lên trời. Hai anh em trăm miệng một lời, khí thế đồng tâm đồng lòng dâng tận trời cao. Chỉ trong nháy mắt, không trung vốn trong xanh sáng sủa bỗng nhiên đen kịt, ngoài chín tầng mây xa xôi, một đường sét màu xanh nhạt từ trên trời giáng xuống như sao băng, bay vút về phía thanh trường kiếm trong tay Lý Gia Kỳ!



“Trảm!”



Lý Hạo và Lý Gia Kỳ liếc nhìn nhau, đồng thời giơ tay lên, Lý Hạo chập ngón tay thành mũi kiếm, còn Lý Gia Kỳ trực tiếp chỉ trường kiếm trong tay về phía Thao Xà cách đó không xa!



“Rẹt...”



Thần lôi từ trên trời giáng xuống theo chỉ dẫn của anh em Lý Hạo và Lý Gia Kỳ, quét thành một đường vòng cung tuyệt đẹp trên không trung, đánh mạnh vào thân thể to lớn của nó với thế tới sét đánh không kịp bịt tai!



“Uỳnh!”



Tiếng nổ lớn vang tận trời, mặc dù không phải mục tiêu tấn công của thần lôi, nhưng trấm điểu Thiên Dạ cũng bị làm cho kinh hãi, lập tức lùi người lại.



Thần lôi mang đến sự uy hiếp và khắc chế tự nhiên đối với linh thú, tạo ra thương tổn cực kỳ lớn với chúng nó!



Khói lửa tan đi, Thao Xà vốn hung hãn ngút trời đã biến thành một con rắn to cháy đen, rơi xuống từ không trung làm gãy rạp từng mảng cây cối.



Thiên lôi cuồn cuộn, khủng khiếp đến thế!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom