• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Vua mua sắm tam giới (1 Viewer)

  • vua-mua-sam-tam-gioi-183

Chương 183: Suối nước nóng gợn sóng




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
81620.png

Xem ảnh 2
81620_2.png
Thế nhưng Lý Hạo lại không còn cách nào, bởi vì lần thứ hai nhìn thấy Thần Hi, Lý Hạo đã biết chắc không còn chỗ chạy nữa rồi. Thế là cậu không chút do dự thầm nhẩm tên Minh thần Bạch Khởi trong lòng.



Lúc trước khi Bạch Khởi cho Lý Hạo thần ấn có nói, khi nào cần, chỉ cần tập trung tinh thần thầm gọi tên ông thì có thể triệu hồi được một hóa thân của ông tới giúp đỡ cho mình.



Sở dĩ chọn dùng thần ấn trước, là bởi vì Lý Hạo cho rằng dựa vào quan hệ anh em của mình với Minh thần Bạch Khởi, dùng hết rồi có lẽ vẫn có thể vênh mặt đi xin thêm một lần3nữa, nhưng kiếm khí thuần dương trong ví tiền Wechat tam giới thì một khi dùng hết sẽ rất khó lấy được nữa.



Nhưng điều khiến cậu sửng sốt là đừng nói gọi ba lần, kể cả khi cậu đã gọi tên Bạch Khởi đến ba mươi lần trong lòng, nhưng dường như thần ấn trong cơ thể cậu lại mất đi mối liên hệ với Bạch Khởi ở Minh Giới, không hề có phản ứng. Đừng nói là hóa thân của Bạch Khởi, ngay cả một tiếng rắm cũng không triệu hồi ra được!




Cả người ấm áp, Lý Hạo không khỏi cảm thán trước sự thần kỳ của thiên nhiên.

Vừa rồi họ còn tưởng là biển mây, không ngờ chỉ là hiện tượng giả2do hơi nước của suối nước nóng tạo thành.

“Cậu bị thương rồi!”

Thấy trước ngực Lý Hạo có vết thương còn đang chảy máu, nét cười trên mặt Thần Hi biến mất, vội hỏi: “Có đau không? Có nghiêm trọng không?”

“Bị vuốt gấu cào qua chút thôi, không sao đâu.”

Lý Hạo thầm kêu bị lừa cha nó rồi, mà sau khi để lỡ thời gian, con gấu đen đã gần ngay trước mắt. Cậu định lấy điện thoại ra sau đó mở Wechat tam giới, dùng kiếm khí thuần dương, nhưng đã hoàn toàn không còn thời gian.

Cho nên trong tình thế cấp bách, cậu chỉ đành dùng hạ sách này, mang theo Thần Hi cùng nhau nhảy xuống.

“Grừ!

Thân thể con gấu đen dừng ngay sát2mép vực, nhìn Lý Hạo và Thần Hi nhảy xuống, nhanh chóng tan biến vào trong sương mù. Nó không cam lòng rống lên mấy tiếng, nhưng cuối cùng vẫn không có dũng khí nhảy xuống theo.

Lúc đứng trên vách núi nhìn xuống, cảnh tượng mây mù lượn lờ trước mắt cực kỳ giống biển mây - phong cảnh nổi tiếng trên Hoàng Sơn. Nhưng khi thực sự nhảy xuống, chưa đến mấy giây, Lý Hạo và Thần Hi đã cùng rơi vào trong nước. May mà Lý Hạo đã sớm nín thở một hơi nên mới không bị sặc nước.

“Hô!

Lý Hạo thò đầu ra khỏi nước, tham lam hít lấy không khí tươi mới, tự nhiên nảy sinh cảm giác vui sướng khi sống9sót sau tai nạn.

“Đúng là ông trời không tuyệt đường người. Ai mà ngờ được, vách núi nhìn có vẻ sâu không thấy đáy thực ra lại chỉ cao có mấy mét.”

Thần Hi cũng từ trong đầm nước thò đầu lên, gương mặt vui vẻ tái nhợt đi vì cú rơi tự do vừa rồi.

“Hóa ra phía dưới này lại có một đầm nước nóng thiên nhiên, sương mù phía trên chính là do hơi nước từ suối nước nóng bốc lên tạo thành.”

Vừa rồi họ còn tưởng là biển mây, không ngờ chỉ là hiện tượng giả do hơi nước của suối nước nóng tạo thành.



“Cậu bị thương rồi!”



Thấy trước ngực Lý Hạo có vết thương còn đang chảy máu, nét cười trên mặt Thần4Hi biến mất, vội hỏi: “Có đau không? Có nghiêm trọng không?”



“Bị vuốt gấu cào qua chút thôi, không sao đâu.”



Lý Hạo nhếch miệng cười, đưa tay điểm mấy chỗ huyệt đạo trên người, phong bế mấy huyệt đạo xung quanh vết thương lại, không cho máu mình chảy tiếp nữa.



Tuy vết thương trên ngực đã ngừng chảy máu, nhưng lúc Lý Hạo ngẩng đầu nhìn Thần Hi trước mặt, máu mũi cậu lại lập tức phun ra.



Hôm nay Thần Hi mặc một bộ váy trắng liền thân. Bây giờ là giữa mùa hè, trời nóng thế này đương nhiên bên trong cô cũng không mặc thêm gì. Bộ váy trắng bây giờ bị ngâm dưới nước nhất thời biến thành trong suốt, lại còn dính chặt vào cơ thể mềm mại thon thả của Thần Hi, càng thêm phần quyến rũ!



Lý Hạo chỉ mới nhìn thoáng qua đã không thể rời mắt mình đi được.



“Lý Hạo, mũi cậu sao vậy? Có phải vừa rồi nhảy xuống...”



Thần Hi còn chưa nhận ra sự khác thường của mình, lo lắng nhìn Lý Hạo. Nhưng khi ánh mắt cô chạm phải đôi con ngươi như lửa cháy của Lý Hạo, trong lòng tức thì khe khẽ run lên. Theo ánh mắt Lý Hạo cúi đầu nhìn bản thân mình, cô nhất thời hiểu ra, gương mặt đỏ bừng như táo chín.



Dựa vào sát bờ suối nước nóng, Lý Hạo ôm lấy cơ thể mềm mại quyến rũ của Thần Hi, hô hấp dần nặng nề.



Thần Hi mặc váy dài, lúc ở trong nước, tà váy xòe ra trên mặt nước như một đóa hoa sen trắng nở rộ. Còn dưới nước, đôi chân tiếp xúc với thân thể Lý Hạo hoàn toàn trần trụi.



Thần Hi cảm thấy có một thứ nóng hừng hực cấn vào người mình, hệt như một quả cầu lửa, cũng đốt bùng lên một thứ gì đó trong cơ thể cô.



Cô cũng học y, đương nhiên cũng biết thứ cấn vào người mình lúc này là gì.



Giờ phút này Thần Hi vừa xấu hổ vừa hoảng loạn, còn mơ hồ có chút chờ mong.



Quả thực Lý Hạo đã làm quá nhiều điều vì cô. Vì cô mà đánh nhau với đám Chó Da Vàng; vì cô mà vạch trần, lật đổ cha con Lã Tư Viễn; lại vì cô mà đối đầu với đám con ông cháu cha Lưu Ngọc Phong trong trường; vừa rồi còn vì cô mà một mình đối mặt với con gấu đen hung dữ.



Nhớ tới những việc đó, Thần Hi cảm thấy trái tim mình cũng sắp tan chảy.



Có người nói, nếu bạn muốn nắm giữ trái tim của một người đàn ông, việc đầu tiên phải nắm giữ được dạ dày của anh ấy; còn nếu bạn muốn có được cơ thể của người phụ nữ thì việc đầu tiên là phải làm tan chảy trán tim nàng.



Sau khi trái tim nàng đã hướng về bạn, những thứ khác đều sẽ đến một cách tự nhiên.



Thần Hi hiện giờ chính là như thế.



Cảm nhận được hô hấp nặng nề của Lý Hạo, đầu óc cô váng vất mơ màng, không tự chủ được co hai chân kẹp chặt lấy thân thể Lý Hạo, tựa vào ngực cậu mê man nói: “Lý Hạo, muốn tớ đi...”



Lý Hạo đang bị lửa dục thiêu thân, nghe thấy câu ấy, cậu chợt tỉnh táo hơn nhiều, nhìn nét mặt chan chứa tình cảm của Thần Hi, trong mắt cậu cũng đượm vẻ dịu dàng.



Một khắc sau, bàn tay đang đặt trên eo Thần Hi của cậu chợt cởi dây lưng váy, tháo xuống, chiếc váy trắng không còn chút tác dụng che chắn nào theo đó tuột khỏi cô.



“Nhẹ một chút, tớ sợ đau...”



Thân thể Thần Hi khẽ run lên, giọng của cô còn run rẩy hơn cả cơ thể.



Còn Lý Hạo, sau khi nghe xong câu ấy chẳng khác nào một vị tướng xung phong nhận lệnh. Trong tiếng kêu của Thần Hi, cậu xoay người đè lên trên, bắt đầu lần đầu tiên trong cuộc đời...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom