• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Truyện Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm (2 Viewers)

  • Chương 1279-1281

Chương 1279:



Phùng Tịnh thây chia rẽ không thành đành phải đứng ra thừa nhận mình có một cô con gái, và đã tìm kiếm rất nhiều năm. Cục cảnh sát đã giúp chị ta đưa ra chứng cứ răng một người mẹ như chị ta chưa từng từ bỏ việc tìm kiếm con gái mình trong suốt những năm qua.



“Là một diễn viên, tội luôn hy vọng có thê bảo mật cuộc sông riêng tư của mình, cũng không hy vọng quá khứ của mình đem lại ảnh hưởng xâu tới mọi người, cho nên tôi mới không công bô chuyện này, và vân luôn nhờ cục cảnh sát tìm kiêm.”



“Nhưng bây giờ tôi đã tìm thây con gái mình, cho nên tôi cũng có thê đứng ra nhận trách nhiệm của một người mẹ, tôi chỉ mong răng cọn gái tôi có thê tha thứ cho sự bất cần của tôi đã khiến nó phải chịu cực khô trong suôt những năm qua.”



Vở kịch rất hay, nhưng từ đầu đến cuối bên phía Lâm Thiên vẫn không hề đáp lại chương 930: Vấn đề lớn.



Cư dân mạng đã phân loại xem màn trình diễn hay bắt ngờ này là như thế nào.



Phùng Tịnh từng là trợ lý của La Anh Hồng, vì sau khi La Anh Hồng nỗi tiếng, cô ta bắt đầu kinh Lệnh riêng.



Bây giờ, La Anh Hồng, người đã im lặng trong một thời gian dài, chọn quay trở lại, nhưng người đại diện.



hiện tại của La Anh Hông Lâm Thiên lại là con gái của Phùng Tịnh.



Hơn nữa, thế giới bên ngoài không .



biết được Phùng Tịnh đã thực sự kết hôn!



Diễn xuất này, như thế nào mà ngày càng trở nên thú vị à nha?



Mặc dù thê giới bên ngoài không biệt Phùng Tịnh đã làm gì với La Anh Hồng, nhưng trong giới giải trí sớm đã có đủ loại suy đoán, bây giò các vở kịch hay đang diễn ra, nó tự nhiên sẽ được thôi phông lên.



Phùng Tịnh giò phút này rất khô sở khi đôi diện với bên ngoài, cũng không có che giầu nợ của bản thân đôi với con gái, đúng lúc thừa nhận sai lầm của mình, đương nhiên đây là quan hệ công chúng tốt nhất, khán giả tự nhiên không thê ghét bỏ chị ta, dù sao cảnh sát đã làm chứng cho chị ta.



Tuy nhiên, ngay cả khi động tính của Phùng Tịnh lớn hơn, Lâm Thiên cũng không có đáp lại, thậm chí nêu bị giới truyền thông săn đuổi, cô cũng sẽ không nói vê chuyện này.



Phùng Tịnh không nhận được phản hội, cả ngày hôm nay lấy nước mắt rửa mặt, dung mạo héo tàn, để hình tượng của mình đến trạng thái thông khổ nhất.



Chị ta thậm chí còn tự mình tìm đến Cự Tỉnh.



Đường Ninh đang xem tư liệu, sau khi nghe thư ký nói răng Phùng Tịnh đang ở ngoài cửa, cô liên chuyên sự chú ý sang Lâm Thiền.



Lâm Thiễn đang chuyên tâm chăm sóc La Anh Hông nên cô đã tắt máy.



tính và đi ra ngoài, ý định tự mình gặp trực tiêp Phùng Tịnh.



“Đường Ninh, để Thiên Thiển ra ngoài gặp tôi…”



Đường Ninh cúi đầu cười, nói với Phùng Tịnh: “Chị Phùng, vai diễn của chị không có ích lợi gì đôi với Cự Tỉnh. Mặc kệ chị diên như thê nào, đôi với chúng tôi mà nói, đó chỉ là một trò cười mà thôi.”



“Đường Ninh, Lâm Thiền là con gái của tôi, hiện tại tôi chỉ muôn mang con gái vê.”



“Chị là sợ Lâm Thiền và chị Hồng sẽ nói cho bên ngoài biết về đứa con gái ngoài giá thú của chị, quá bị động cho nền đã tự biên tự diễn trò hay này à?”



Đường ] Ninh ngồi trên ghế sô pha với tư thế rất tao nhã: “Bởi vì chị biết rõ Lâm Thiên xuất hiện, vì vậy tài liệu đen tối của chị sớm muộn cũng sẽ bị lộ ra ngoài, thay vì bị người khác thao túng, tôt hơn là nên để bản thân không chế.”



“Đừng nói với cái gì với tôi cả, trở con gái lại cho tôi.”



“Lâm Thiển sẽ không về với chị đâu.”



“Hừ, Đường Ninh, cô có tư cách gì đề xen vào chuyện của tôi và Lâm Thiên?” Phùng Tịnh cười nhạo Đường Ninh.



“Ở những nơi khác, tôi quả thực không đủ tư cách, nhưng là tại Cự Tỉnh, tội cho rằng tôi vẫn là có tư cách đấy, dù sao chị hiện tại j đứng ở trên địa bàn của tôi..



“Tôi sẽ quay lại lần nữa. “Phùng Tịnh biết lần này chị ta không thể Rhh thấy Lâm Thiên, vì vậy chị ta xoay người rời đi.



Ngay sau đó, Lâm Thiển bước ra khỏi phòng tập và nhìn thấy khung cửa trông trải mà không nói một lời.



“Từ giờ trở đi, cứ cách vài ngày thì chị ễ lại đến làm phiền em một lần, vì vậy em phải chuẩn bị sẵn tinh thần.”
Chương 1280:

Đường Ninh nói với Lâm Thiển: “Chị ta có thê đưa công việc kinh doanh của mình lên một tâm cao mới bằng cách dựa vào tình cảnh thê thảm của mình. Hơn nữa, quan hệ giữa em và Chị Hồng sẽ gặp bất chắc bát cứ lúc nào.

Lâm Thiền bắt lực thở dài.

Trong lòng cảm thấy khó chịu, nhưng lại không thê tìm thây một nơi đề trút ĐÓ Nhìn Lâm Thiên cùng với vẻ mặt khó chịu của cô ây, Đường Ninh nghĩ đến bộ dạng cô ấy sẽ bị Phùng Tịnh dồn ép trong tương lai.

“Chị Ninh, giúp em tìm cách…”

Đường Ninh có vẻ chờ đợi lời nói của Lâm Thiên, nhưng lại sợ cô không đủ kiện định: “Em có chắc không? Em biết không, khi đối phó với người. ta, tuyệt đôi không được nương tay.”

“Tất nhiên là em chắc chắn.” Lâm Thiên trả lời.

“Được, vậy em chờ xem kịch vui của chị đi.”

Đường Ninh đã coi Lâm Thiên như em gái, vậy làm sao có thể để Lâm Thiên bị hành hạ như vậy?

Sau đó, vẫn có nhiều phóng viên bủa vây Lâm Thiển ở bắt cứ nơi đâu, tuy nhiên Lâm Thiển lần này cũng không có trốn tránh, thay vào đó, cô đã đáp trả thẳng với giới truyền thông: “Tôi chỉ là một người đại diện, Tôi không có hy vọng bên ngoài quan tâm quá nhiêu vệ thân thê của tôi, hơn nữa chuyện này tôi vẫn còn đang điều tra.”

“Lâm Thiển, nói cách khác, cô nghỉ vân Phùng Tịnh là mẹ của cô sao?”

“Tôi đã thắc mắc rất nhiều thứ, bỏi vì trong ân tượng của tôi, tôi là bị vứt bỏ đấy…

Sau khi nói xong, Lâm Thiên quay lưng bỏ đi, tuy nhiên câu trả lời của.

cô lại cho giới truyên thông quá nhiêu thông tin, chăng lẽ Lâm Thiên cho rằng chính bản thân cô là bị Phùng Tịnh bỏ rơi?

Sau khi nhìn thấy cuộc phỏng vấn của Lâm Thiên, Phùng Tịnh tức giận trực tiếp nâng cái bàn lên.

Đứa con gái này, thật sự không phân biệt tốt xâul Nêu Lâm Thiên ép bức chị ta như thê này, thì chị ta không còn cách nào khác là phải dùng đến biện pháp cứng răn.

Sau đó, Phùng Tịnh nhờ trợ lý của mình liên lạc với Lâm Thiền, nói rảng cô ây có một việc rất quan trọng và thảo luận với Lâm Thiên về cha ruột của cô.

Mặc dù Lâm Thiên không muôn đôi mặt nhưng Phùng Tịnh đã trực tiệp nói với Lâm Thiên răng nêu cô ây không xuất hiện, thì chị ta sẽ nói với cha mẹ của Lý Cần về việc này.

“Thiển Thiển, con sẽ không dâu. Con hy vọng con sẽ bị bên kia ly hôn trước khi kêt hôn với Lý gia?”

Lâm Thiển không có lựa chọn nào khác ngoài việc đáp ứng gặp mặt Phùng Tịnh.

Tuy nhiên, trước khi gặp mặt, Lâm Thiên đã việc này với Đường Ninh..

“Em nói cho chị biết ngày hẹn của em, đề chị sắp XÊp. ” Đường Ninh nói với Lâm Thiền: “Mặc dù chị biết hiện tại em rất lo lắng, nhưng tin chị đi, nhé?

Lâm Thiền gật đầu, gánh nặng trong lòng dường như được trút bỏ rât nhiều…

“Tôi không đồng ý.” Lâm Thiện im lăng một lúc, vẫn là ngắng đầu lên, không khiêm tốn cũng không hồng hách mà trả lời Phùng Tịnh bôn chữ.

Bởi vì cô ấy biết rất rõ rằng một bước bị hạn chê, thì sau đó môi bước nhất định đều bị hạn chế.

Phùng Tịnh không tin được nhìn Lâm nh nghe Lâm Thiền trả lời, chị ta như phát điên hỏi Lâm Thiễn: “Cô không sợ nhà họ Lý không muôn cô sao?”

“Nêu nhà họ Lý không muôn tôi, thì chính là do duyên phận giữa tôi và Lý Cần không còn, còn chị, tôi sẽ không bao giờ nhân nhượng, cho nên chị cứ đi nói với cha mẹ Lý, tôi sẽ không bao giờ bị chị uy hiếp.”

Phùng Tịnh thực sự không ngờ xương của Lâm Thiên lại cứng như vậy.

Cô ta không chút chịu tác động trước một lời đe dọa như vậy. Trái tim cô ta làm băng gì vậy?

“Được, là do cô nói như vậy, vậy cô đừng trách tôi vô tình!”

lễn Thiễn ngốc Lâm Thiên lạnh lùng nhìn Phùng Tịnh, một lúc sau, cô ây quay đi rời khỏi tầm mắt của Phùng Tịnh, bộ dáng vô cùng dứt khoát, không chút do dự.

Ngôi ở trên ghê, Phùng Tịnh thực sự thât vọng với đứa con gái này, Lâm Thiền sao có thể không nghe lời như vậy?

Vậy nên chị ta không cần nễ tình mẹ con nữal Trên thực tê, Lâm Thiên không có rời khỏi khách sạn, mà là xoay người đi vào phòng bên cạnh, vừa nhìn thây Đường Ninh liền vội vàng chạy tới.
Chương 1281:



Lâm Thiển không khóc, nhưng Đường Ninh biết rât rõ vào lúc này Lâm Thiên sắp tan nát cõi lòng rôi.



Đường Ninh không lập tức an ủi Lâm Thiện, một lúc sau, cô nói vói Lâm Thiên: “Chị tin tình cảm của Lý Cần dành cho em, và chính em cũng phải tin điều đó.”



“Đừng lo lắng, em không thể chịu thua kẻ ác, đặc biệt là với những người như Phùng Tịnh.”



Đường Ninh biết rằng Lâm Thiền hết sức mạnh mẽ, cho dùủ bây giờ có bị Phùng Tịnh uy hiếp, cô ấy cũng sẽ không bao giờ nhân nhượng.



“Vói giọng điệu này, chị nhất định sẽ lấy lại cho em.”



Lâm Thiển gật đầu, rời khách sạn với Đường Ninh. Mà lúc này Lý Cần mới điện thoại đến.



Tuy nhiên, Lâm Thiển không trả lời…



Ngay sau đó, Lâm Thiền quay trở lại nhà Lý Cần, khi nhìn thấy Lý Cần, cô ây không nói một lời, một lúc sau cô ấy nhào vào lòng Lý Cần, đánh vào ngực anh: “Tại sao anh bây giời mới vệ?”



Việc đầu tiên Lý Cần làm sau khi hoàn thành nhiệm vụ là quan tâm đến chuyện trong làng giải trí, cho nên trên đường đi, anh cũng biết Phùng Tịnh đang cô ý gây xích mích Nghĩ đến Lâm Thiển uất ức mấy ngày nay, anh trực tiếp khóa chặt Lâm Thiên trong lòng: “Thiên Thiên, xin lỗi.”



Lâm Thiển không thể kìm được, cuối cùng bắt đâu bật khóc trong lòng Lý Cần, Lý Cần sợ cha mẹ mình thấy sẽ hiểu làm nên đã đưa Lâm Thiền Về vê phòng của mình.



“Thiền Thiền…”



Lâm Thiển khóc một hồi, cuối cùng cũng khôi phục lại tỉnh táo, hỏi Lý Cần: “Có phải anh đã biết xuất thân của em từ lâu rôi không? Ngay cả Phùng Tịnh cũng nhận được tin tức.



Có phải anh đã nhận được kết quả từ lâu tồi?”



Lý Cần hít sâu một hơi, ôm lầy Lâm Thiển gật đầu: “Chuyện này anh không định cho em biết.”



Lâm Thiền cười giêu cọt lắc đầu: “Chỉ đáng tiệc CÓ người không muốn em sông yên.”



“Anh có biệt không? Lý Cân, hôm nay Phùng Tịnh còn uy hiệp em, nêu em không giúp chị ta đạt được mục đích, chị ta sẽ nói với hai bác vê chuyện cha ruột của em.”



‘Cha ruột của em có chuyện gì vậy?”



Lý Cần hỏi, thật ra anh chỉ cố gắng giữ vẻ mặt bình tính, sự thật là rât đau lòng. Lâm Thiền là bảo bồi của anh, những vẫn có người cứ hết lần này đến lân khác làm tôn thương bảo bối của anh….



“Chị ta nói, em là nghiệt chủng khi chị ta bị cưỡng hiệp…”



Lý Cần nghe xong, ôm chặt lầy Lâm Thiên: “Cũng may là em không tin lời chị ta.”



“Hả?” Lâm Thiển nghi ngờ nhìn Lý Cần.



Lý Cân buông cô ây ra, đi tới phòng làm việc lây ra thông tin đưa cho cô ấy: “Anh nhờ bạn của anh điều tra Phùng Tịnh. Theo thông tin, trước đây Phùng Tịnh từng qua lại với một người đàn ông giàu có được một thời gian trước khi làm trợ lý cho La Anh Hồng, sau đó vì một loạt hành vi sai trái mà bị người đàn ông giàu có đó bỏ rơi…”



“Không bao lâu sau thì sinh ra em, cho nền cha ruột của em chắc chắn phải là người đàn ông giàu có đó.”



“Thiển Thiên ngốc, may mắn là em đã không bị lừal”



Lâm Thiến xem thông tin và đột nhiên buông xuông tảng đá trong lòng.



“Nếu em muốn nhận lại cha ruột của mình…”



“Không cần.” Lâm Thiền từ chối: “Em nghĩ bây giờ rất tốt, em không muôn”



chịu đựng việc bị bỏ rơi một lân nữa.”



Lâm Thiên lo lãng không phải là không có lý, bởi vì đôi phương là gia đình giàu có, hẳn là đã kết hôn và sinh con từ lâu, mà cô con gái đột nhiên xuất hiện như cô Ấy chăng phải sẽ phá hỏng gia đình vốn yên bình của người khác sao?



Lâm Thiển cảm thấy mọi thứ đều không cần thiết.



Lý Cân thu hồi thông tin trên y cô đặt sang một bên, bóng dáng cao lớn tiền lại gân Lâm Thiển kéo cò ây vào lòng: “Nêu người phụ nữ đó muốn tìm chết mà đi tìm cha mẹ anh, vậy thì đề chị ta đi, em phải tin cha mẹ chúng ta không phải là ngọn đèn hệt dâu.”



Lâm Thiễn dựa vào lòng Lý Cần, cuối cùng gật đâu nhẹ nhõm: “Em tin tưởng anh, cũng tin bác trai bác gái.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom