Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu (Full) - Chương 854
Hạ An Nhiên:
Sau khi cô nói câu “Em thích anh”, liệu có phải cô sẽ gánh chịu bao nhiêu phong ba bão tố tiếp theo không?
Ngủ cũng phải ngủ chung à?
Hạ An Nhiên ngơ ngác nhìn Lăng Mặc: “Logic này có chút không đúng!”
Lăng Mặc kiên nhẫn giải thích: “Chúng ta đã là vợ chồng rồi thì việc thể hiện tình cảm chẳng có
bất cứ vấn đề gì cả, ngủ cùng nhau thì có vấn đề gì chứ?”
Hạ An Nhiên:”… Hình như là không có vấn đề gì!”
Nhưng cô vẫn luôn cảm thấy hình như tốc độ có hơi nhanh quá?
Cứ như thể họ vừa trở thành một cặp tình nhân và ở cùng phòng vào đêm hôm đó.
Tâm lý của Hạ An Nhiên vẫn chưa được ổn định.
Cô hơi bối rối lẩm bẩm một câu: “Em cũng không phải trẻ con mà
nghỉ trưa phải có người khác ở bên cạnh trông.”
Tay của Lăng Mặc đưa ra sờ vào bụng của Hạ An Nhiên một cách vô cùng chính xác: “ồ, vợ không phải trẻ con thì anh đến để ngủ trưa với con của anh mà!”
Sau đó, Lăng Mặc không khách khí thò tay vào trong chăn của cô, còn vô liêm sỉ đặt tay lên bụng của cô.
Không chỉ vậy…
Anh còn không biết xấu hổ vén áo cùa cô lên, muốn đưa tay của
anh đến gần nhóc con ở trong bụng cô hơn một chút.
Đối mặt với thao tác này của Lảng Mặc, cố trợn tròn mắt không thể tường tượng nổi.
Tên cẩu nam nhân này thực sự làm mới lại định nghĩa về từ “vô liêm sỉ” của cô.
Hạ An Nhiên lập tức đạp anh một cái, nghiến răng nói: “Nhóc con bây giờ chỉ muốn ngủ với một mình em thôi!!!”
Lăng Mặc thản nhiên nằm xuống: “Em lúc nào cũng nói anh không
thân thiết với con, bây giờ anh làm như vậy là đang muốn vun đắp tình cảm cha con mà.”Sau đó anh nói với bụng cô một cách nghiêm túc:”Bamẹ đều ở bên cạnh con nên con phải ngủ trưa thật ngon nhé.”
Hạ An Nhiên:”…”
ỏ’ cạnh tên cẩu nam nhânvô liêm sỉ như anh… làm sao cô ấy có thể yên tâm nghỉ trưa được!
Trong giây tiếp theo, Lăng Mặc trực tiếp ôm cô, chậm rãi nói:
“Nếu vợ không muốn ngủ thì anh có thể sai người mang một bộ đồ
y tá đến để vợ cos một đoạn cho anh luôn.”
Hạ An Nhiên bị dọa sợ đến mức nhắm chặt hai mắt lại.
Khóc!
Đứng dưới mái hiên không thể không cúi đầu!
Bị Lăng Mặc ôm như thế này, cô luôn lo lắng chỉ một giây tiếp theo tên cẩu nam nhân này sẽ biến thành sói lang.
Cô lo lắng nói: “Anh đến Bắc Kinh cũng lâu rồi. Thu Khanh Khanh
có em ở đây rồi, anh có thể về trước đi.”
Lăng Mặc chậm rãi nói: “Chi nhánh ờ thành phố này chất đống rất nhiều việc. Bây giờ đã đến đây rồi thì anh giải quyết luôn.”
Hạ An Nhiên: Quên mất tập đoàn Lăng thị trải rộng khắp Hoa Hạ.
Tuy nhiên, cô lại nhỏ giọng thì thầm: “Nhưng vừa nãy Thu Tử Châu có hỏi khi nào thì em về… Em còn tưởng tổng bộ của tập đoàn Lăng thị có việc cần anh về gấp cơ!”
Lăng Mặc nheo mắt.
Thảo nào mèo hoang nhỏ muốn đuổi anh đi, hóa ra là tại Thu Tử Châu.
Lăng Mặcbực mình: “Chẳng qua cậu ta muốn lười biếng mà thôi.” Sau đó anh lại vỗ đầu Hạ An Nhiên: “Tinh thần của vợ rất tốt, em nhắm mắt lại ngủ đi.”
Hạ An Nhiên nhắm mắt lại:”…”
Sau khi cô nói câu “Em thích anh”, liệu có phải cô sẽ gánh chịu bao nhiêu phong ba bão tố tiếp theo không?
Ngủ cũng phải ngủ chung à?
Hạ An Nhiên ngơ ngác nhìn Lăng Mặc: “Logic này có chút không đúng!”
Lăng Mặc kiên nhẫn giải thích: “Chúng ta đã là vợ chồng rồi thì việc thể hiện tình cảm chẳng có
bất cứ vấn đề gì cả, ngủ cùng nhau thì có vấn đề gì chứ?”
Hạ An Nhiên:”… Hình như là không có vấn đề gì!”
Nhưng cô vẫn luôn cảm thấy hình như tốc độ có hơi nhanh quá?
Cứ như thể họ vừa trở thành một cặp tình nhân và ở cùng phòng vào đêm hôm đó.
Tâm lý của Hạ An Nhiên vẫn chưa được ổn định.
Cô hơi bối rối lẩm bẩm một câu: “Em cũng không phải trẻ con mà
nghỉ trưa phải có người khác ở bên cạnh trông.”
Tay của Lăng Mặc đưa ra sờ vào bụng của Hạ An Nhiên một cách vô cùng chính xác: “ồ, vợ không phải trẻ con thì anh đến để ngủ trưa với con của anh mà!”
Sau đó, Lăng Mặc không khách khí thò tay vào trong chăn của cô, còn vô liêm sỉ đặt tay lên bụng của cô.
Không chỉ vậy…
Anh còn không biết xấu hổ vén áo cùa cô lên, muốn đưa tay của
anh đến gần nhóc con ở trong bụng cô hơn một chút.
Đối mặt với thao tác này của Lảng Mặc, cố trợn tròn mắt không thể tường tượng nổi.
Tên cẩu nam nhân này thực sự làm mới lại định nghĩa về từ “vô liêm sỉ” của cô.
Hạ An Nhiên lập tức đạp anh một cái, nghiến răng nói: “Nhóc con bây giờ chỉ muốn ngủ với một mình em thôi!!!”
Lăng Mặc thản nhiên nằm xuống: “Em lúc nào cũng nói anh không
thân thiết với con, bây giờ anh làm như vậy là đang muốn vun đắp tình cảm cha con mà.”Sau đó anh nói với bụng cô một cách nghiêm túc:”Bamẹ đều ở bên cạnh con nên con phải ngủ trưa thật ngon nhé.”
Hạ An Nhiên:”…”
ỏ’ cạnh tên cẩu nam nhânvô liêm sỉ như anh… làm sao cô ấy có thể yên tâm nghỉ trưa được!
Trong giây tiếp theo, Lăng Mặc trực tiếp ôm cô, chậm rãi nói:
“Nếu vợ không muốn ngủ thì anh có thể sai người mang một bộ đồ
y tá đến để vợ cos một đoạn cho anh luôn.”
Hạ An Nhiên bị dọa sợ đến mức nhắm chặt hai mắt lại.
Khóc!
Đứng dưới mái hiên không thể không cúi đầu!
Bị Lăng Mặc ôm như thế này, cô luôn lo lắng chỉ một giây tiếp theo tên cẩu nam nhân này sẽ biến thành sói lang.
Cô lo lắng nói: “Anh đến Bắc Kinh cũng lâu rồi. Thu Khanh Khanh
có em ở đây rồi, anh có thể về trước đi.”
Lăng Mặc chậm rãi nói: “Chi nhánh ờ thành phố này chất đống rất nhiều việc. Bây giờ đã đến đây rồi thì anh giải quyết luôn.”
Hạ An Nhiên: Quên mất tập đoàn Lăng thị trải rộng khắp Hoa Hạ.
Tuy nhiên, cô lại nhỏ giọng thì thầm: “Nhưng vừa nãy Thu Tử Châu có hỏi khi nào thì em về… Em còn tưởng tổng bộ của tập đoàn Lăng thị có việc cần anh về gấp cơ!”
Lăng Mặc nheo mắt.
Thảo nào mèo hoang nhỏ muốn đuổi anh đi, hóa ra là tại Thu Tử Châu.
Lăng Mặcbực mình: “Chẳng qua cậu ta muốn lười biếng mà thôi.” Sau đó anh lại vỗ đầu Hạ An Nhiên: “Tinh thần của vợ rất tốt, em nhắm mắt lại ngủ đi.”
Hạ An Nhiên nhắm mắt lại:”…”
Bình luận facebook