• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Truyện Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (1 Viewer)

  • Chương 768-774

Hạ An Nhiên đuổi Lăng Mặc đi, sau khi uể oải, cô lấy lại tinh thần.
Nhanh chóng liên lạc với Trịnh Chính.
Trịnh Chính vốn tưởng rằng HạAn Nhiên tìm anh ta để hỏi thăm tiến độ, nhưng không ngờ là tìm đẻ cung cấp manh mối.
Hạ An Nhiên nói với Trịnh Chính tất cả những gì Chu Tâm Di đã nói với cô.
Bình tĩnh và phân tích hợp lý: “Cái chết của Chu Tâm Di có liên quan gì đó đến cái chết của Tiểu Ván … Hoặc có thể nói, năm đó khi Chu Tâm Di điều ra về cái chết của Tiều Văn, cô ta đã phát hiện ra điều gì đó, thế cho nên bây giờ bị giết để diệt khẩu.”
Trịnh Chính gật đầu tán thành “Chu Tâm Di chắc chắn là đã tình cờ phát hiện ra điều gì đó.”
Ngập ngừng, nói rất nghiêm túc: “Tôi sẽ đến nơi ở và làm việc của Chu Tâm Di để kiểm tra xem có thể tìm ra manh mối gì không.”
HạAn Nhiên nhìn chằm chằm vào Trịnh Chính, nghiêm mặt, “ở Hoa Hạ mà dám giết người như vậy, nhất định phải có lai lịch gì đó, phương thức của bên kia lại cực kỳ tàn nhẫn… Khi điều tra, nhất định phải cẩn thận!”
Nghe được sự quan tâm của HạAn Nhiên, Trịnh Chính ngại ngùng nở nụ cười và nói, “Thiếu phu nhân cứ yên tâm, những người đó không đối phó được tôi.”
HạAn Nhiên cau mày, “Không thể tự tin mù quáng được!”
Trịnh Chính nghiêm túc, “Thiếu phu nhân đừng lo, tôi nhất định sẽ bảo vệ bản thân thật tốt.! ”
HạAn Nhiênkhông nói nữa.
Trịnh Chính cũng không nán lại lâu, quay đầu bước đi.
HạAn Nhiên nhìn theo bóng lưng của Trịnh Chính, sắc mặt trở nên hơi nặng nề.
Cô cũng biết lúc này nên tin tưởng vào cảnh sát, và để Tôn Nguyên điều tra cái chết của Tiểu Văn, cái chết của Chu Tâm Di …
Nhưng cái chết của Chu Tâm Di ở một mức độ nào đó vẫn ảnh hưởng đến cô rất nhiều.
Hơn một năm trước, khi cảnh sát điều tra cái chết của Tiểu Văn, họ đã sơ suất khiến sự thật chìm trong bóng tối.
Cho nên, lần này mặc kệ là như thế nào, cũng phải tìm ra sự thật về cái chết của Tiểu Văn.
HạAn Nhiên đáy mắt hiện lên một tia u ám, “Lần này Trịnh Chính và cảnh sát đều tiến hành một cuộc điều tra bí mật, họ sẽ tìm ra chân tướng đúng không?”
Ngay khi cô đang lẩm bẩm một mình, Tôn quản gia đi tới, quan tâm hỏihan: “Thiếu phu nhân, Thiếu gia đột nhiên rời đi, buổi tối không ở nhà ăn cơm sao?”
HạAn Nhiên nghĩ đến tính tình của Lăng Mặc, không chừng anh ấy vẫn sẽ trờ về nhà ăn tối.
Đứng dậy khỏi ghế sô pha và đi về phía nhà bếp, cô ấy đáp lại Tôn quản gia, “Anh ấy nhất định sẽ về, để tôi nấu hai món cho anh ấy!”
Tuy rằng anh ấy tùy tiện bỏ bê công việc.
Nhưng xem ra là bởi vì cô ấy nên mới trở về, miễn cưỡng tha thứ cho anh ấy lần này, nhân tiện làm chút đồ án để thưởng cho chồng chăm chỉ làm việc bên ngoài.
Nghĩ đến đây, khóe miệng HạAn Nhiên gợi lên một nụ cười ấm áp.
Trên thực tế, việc làm bữa tối cho Lăng Mặc mỗi ngày dường như thêm một chút pháo hoa vào cuộc sống của họ.
Cũng có cảm giác gia đình- …
Trong khu bệnh viện.
Vào lúc này, Tề lão phu nhân và Lạc Ngạn đã rời đi.
Trong phòng bệnh chỉ có Lạc lão gia và Lạc phu nhân.
Lạc phu nhân cũng chuẩn bị rời đi.
Tuy nhiên, lại bị Lạc lão gia ngăn lại, trầm giọng hỏi: “Có phải có chuyện gì, con chưa giải thích với bố?”
Lạc phu nhân vẻ mặt nghi hoặc, giả vờ hỏi: “Lão gia, con có chuyện gì cần giải thích cho bố sao? ”
Lạc lão gia ném thẳng tên của HạAn Nhiên ra.
Lạc phu nhân thở dài.
Chỉ biết rằng chuyện Hạ An Nhiên không thể lẩn tránh, ông ấy nhất định là muốn truy đến cùng!

Lạc phu nhân điềm nhiên cười nói: “Bố nói cô gái nhỏ đó, lúc trước nhìn thấy ảnh của cô ấy trên mạng con liền cảm thấy rất thích … Không ngờ cô ấycùng với gia đình chúng ta có duyên lớn như vậy.”
Lạc lão gia cũng không phải là người dễ lừa, ông ấy nói từng chữ: “Bố muốn nghe lời nói thật.”
Lạc phu nhân cũng biết ông ấy không dễ lừa.
Nếu bà ấy không đưa ra câu trả
lời, ông ấy nhất định sẽ nhìn chằm chằm vào.
Một lúc lâu sau, Lạc phu nhân thở dài và ra vẻ bình tĩnh, “Cô gái nhỏ đó, rất giống với một người bạn tốt của con!”
Lạc lão gia cau mày, “Bạn tốt của con? Ai?”
Lạc phu nhân rơi vào hồi ức “Đã biết nhau rất lâu rồi. Lúc đó, con còn chưa gả vào Lạc gia, Lạc Ngạn cũng chưa sinh ra … Tuy nhiên, sau đó có chuyện xảy ra với cô ấy, và chúng con cũng chưa từng gặp lại nhau.”
Để chứng minh điều mình nói là sự thật, Lạc phu nhân cũng lấy điện thoại di động ra.
Sau đó, lướt trên trên điện thoại và đưa ra một bức ảnh rất cũ.
Chỉ vào bức ảnh trên điện thoại, “Đây là ảnh của bạn con. Con đã giữ nó suốt mấy năm nay … Nhìn xem, người trong bức ảnh này có giống với cô gái nhỏ Hạ An Nhiên đó không?”
Bức ảnh trong điện thoại di động của Lạc phu nhân, dù đã qua xử lý vẫn có thể nhìn rất rõ.
Trong bửc ảnh này, có một người phụ nữ xinh đẹp động lòng người, người có thể phá tan mọi cảnh vật xung quanh chỉ bằng một nụ cười nhẹ …
Người phụ nữ xinh đẹp này rất giống với HạAn Nhiên.
Sau khi nhìn thấy tấm ảnh, Lạc lão gia khẽ cau mày, “Thật sự rất giống! Sẽ không có quan hệ gi với cô ấy chứ?”
Lạc phu nhân nhẹ nhàng lắc đầu, “Con đến thành phố Lô Hải là để điều tra thân phận của cô gái nhỏ đó, cô ấy có vẻ là con gái ngoài
giá thú của một gia đình nhỏ ở Lô Hải, nên không liên quan gì đến người bạn đó của con. ”
Khi nói, vẻ mặt bà ấy trở nên đa cảm “Tuy rằng không có quan hệ gì, nhưng thật sự rất giống với bạn tốt của con, con không thể không cảm thấy thích cô ấy … À, lúc trước con đã nói với bạn tốt của con là nếu sau này có con, chúng nó sẽ đính hôn với nhau..”
Nước mắt Lạc phu nhân bất giác chảy xuống, bà nghẹn ngào khó chịu “Chao ôi, nếu cô gái nhỏ đó không bị Diêm Vương sống bắt đi, con thực sự muốn cô ấy làm
con dâu của mình! Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đó xinh đẹp làm sao, lấy về nhà nhìn thôi cũng vừa mắt! ”
Lạc lão gia híp mắt: Những lời này không giống với những lời mà bình thường đứa con dâu coi trọng tiền bạc của ông vẫn thường hay nói!
Lạc phu nhân nhẹ nhàng lau nước mắt, nhìn Lạc lão gia, “Bố ở đây nghỉ ngơi thật tốt, con đi tìm Lạc Ngạn, dặn dò một vài chuyện.”
Nói xong, bà ấy rầu rĩ rời khỏi
phòng.
Lạc lão gia nhìn Lạc phu nhân rời đi với vẻ mặt phức tạp.
Lạc phu nhân đưa ra tấm ảnh cũ đó ra, có thể giải thích một số vấn đề, nhưng không thể làm rõ ràng mọi thứ.
Chẳng lẽ chỉ vì HạAn Nhiên giống với bạn của bà ấy mà bà ấy lại phát ra tín hiệu thân thiện như vậy sao?
Điều này không phải là phong cách của con dâu ông ấy!
Con dâu của ông vẫn còn có gì che giấu.
Và điểm mấu chốt được giấu kín rất có thể là “bạn” của bà ấy.
Lạc lão gia cau mày thật sâu, “Xem ra mình cần phải điều tra.”
Buổi tối sau khi tăng ca, Lăng Mặc về nhà, vốn dĩ có chút không vui.
Hành động đuổi người chiều nay của mèo hoang nhỏ nhỏ thực sự vô nhân đạo.
Tuy nhiên, khi anh trở về nhà, anh đã thấy con mèo hoang nhỏ đang đợi anh ở tầng dưới và nấu một bàn các món ăn.
Cảm giác buồn tủi khổ sở tan biến ngay lập tức.
Đàn ông, phải nên kiếm tiền để nuôi vợ!
Hạ An Nhiên đến Viện nghiên cứu từ sớm.
Cô bận rộn trong phòng thí nghiệm một lúc, bởi vì thiếu một vài đồ vật, nghĩ rằng phòng thí nghiệm của Đoạn Thư có, vì vậy cô đến phòng thí nghiệm của Đoạn Thư.
Khi đến đây, thấy phòng thí nghiệm đã đóng cửa.
HạAn Nhiêncó chút hồ nghi, gõ cửa vãn phòng bên cạnh phòng
thí nghiệm.
Nhìn thấy Trác Châu ngồi bơ phờ trong phòng làm việc, vẻ mặt có chút uể oải.
Hạ An Nhiên khó hiểu,” Các người không ở phòng thí nghiệm, ỏ’ trong văn phòng làm gì vậy? Đang làm báo cáo thí nghiệm sao?”
Trác Châu nhln Hạ An Nhiên bất lực nhún vai, “Nghiên cứu viên Đoạn Thư đã từ chức, chúng tôi có thể sẽ được bàn giao cho các Nghiên cứu viên khác ”
Như nghĩ ra điều gì, cậu ta nhìn chằm chằm vào HạAn Nhiên bằng ánh mắt rực lửa,” Bên kia của cô có thiếu trợ lí không? Nhìn tôi xem thế nào!”
HạAn Nhiên vô cùng sửng sốt,” Cậu nói cái gi? Từ chức? Đã xảy ra chuyện gì?”
Trác Châu lắc đầu,” Tôi cũng không biết. Sáng sớm hôm nay khi tôi đến đây, cấp trên đã có thông báo, anh ấy trực tiếp từ chức, về phần chuyện gì xảy ra, tôi cũng không biết.”
Mặc dù HạAn Nhiên không hiểu
quá nhiều về Đoạn Thư, nhưng cô biết anh ta rất thích nơi đây, hơn nữa thực sự hy vọng có thể nghiên cứu ở đây mà không bị phân tâm.
Nhưng tại sao lại đột ngột rời đi?
Có phải vì liên quan đến gia đình của anh ta không?
HạAn Nhiên không ở trong phòng làm việc này lâu, sau khi ra ngoài, suy nghĩ một chút liền gọi điện thoại cho Đoạn Thư.
Tuy nhiên, không có ai nghe máy.
HạAn Nhiên tự lẩm bẩm một mình, “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện
gì?”
Chỉ là nếu bạn bè bình thường gặp chuyện không may, cô vẫn có thể đi xem.
Tuy nhiên tình hình bên Đoạn Thư có chút phức tạp, Lăng Mặc trước đây đã dặn dò cô, khiến cô phải có trách nhiệm về lời nói và việc làm của mình.
Nếu cô tự tiện đến tìm Đoạn Thư,bước vào phạm vi các thế lực đen tối ở Tây Thành, cũng không biết là có nguy hiểm gì
đang chờ cô.
Đúng lúc HạAn Nhiên đang có tâm trạng phức tạp thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên.
Đó là số điện thoại của Đoạn Thư.
HạAn Nhiên bình tĩnh lại, trả lời điện thoại, sau đó suy đoán thấu tình đạt lý, “Nghe nói anh từ chức, có liên quan đến anh trai anh sao?”
Đoạn Thư trầm giọng nói, trực tiếp nói với Hạ An Nhiên: “Anh trai của tôi bị ám sát, suýt chết…
HạAn Nhiên không quá kinh ngạc.
Nếu Đoạn Thư có thể từ bỏ những thứ mình thích, chỉ có thể là chuyện liên quan đến gia đình.
Mà gia đình của anh ta, có vẻ như cũng chỉ còn có anh ta và anh trai.
Đoạn Thư ờ đầu bên kia điện thoại nói tiếp: “Anh tôi nói, Tây Thành gần đây không được yên ổn, anh ấy lo tôi xảy ra chuyện nên bảo tôi ở nhà, không được đi
đâu .. .Tôi cũng không biết, tôi có thể quay trờ lại Viện nghiên cứu nữa hay không.”
HạAn Nhiên nghe thấy được vẻ bất đắc dĩ trong lòng Đoạn Thư,” Có thể là sau khi sự việc này kết thúc, anh lại có thể tiếp tục làm những gì mình thích “.
“… Lần này có lẽ mọi chuyện còn nghiêm trọng hơn, tôi đến bây giờ cũng chưa từng thấy qua anh trai tôi căng thẳng đến như vậy ”
Nói xong, giọng điệu mang chút
chua chát,” Khoảng thời gian này, tôi muốn ở cạnh anh trai tôi, anh ấy nuôi tôi cũng không dễ dàng gì. ”
HạAn Nhiên qua lời nói của Đoạn Thư, cảm thấy … anh ta rất quyết tâm.
Như thể anh ta đã biết điều gì đó, không bao lâu nữa sẽ xảy ra.
Đoạn Thư im lặng một lúc, mới nói với HạAn Nhiên: “Gần đây cô phải cẩn thận… có thể có chút không ồn.”
Đoạn Thư không nói thêm gì nữa
liền cúp điện thoại.
Vẻ mặt của HạAn Nhiên tối sầm lại.
Đầu tiên, những người của Minh Vương Điện xuất hiện.
Anh trai của Đoạn Thư lại bị ám sát.
Đoạn Thư cũng tỏ ra thái độ không sự gì …
Có chuyện gì đó thực sự sẽ xảy ra ờ thành phố Lô Hải?

Liễu Giai Giai đã có một cuộc sống rất tồi tệ trong những ngày qua.
Cô cũng được biết, hóa ra Công ty của bố cô đang ở trong tình trạng vô cùng gay go, nếu không có sự hỗ trự tài chính, rất có thể Công ty sẽ phá sản.
Và một khi Công ty của bố cô phá sản, Liễu Giai Giai hiểu rằng điều này có nghĩa là cuộc sống sung sướng của cô sẽ kết thúc.
Đây là lý do tại sao, trước đây bố mẹ cô muốn cô được gả vào Hàn gia.
Vốn dĩ là muốn thông qua quan hệ hôn nhân, dựa vào cây đại thụ Hàn gia, cải thiện tình hình của Công ty gia tộc …
Nhưng hiện tại hoàn cảnh của Hàn gia cũng rất tồi tệ.
Sự việc của Hàn Doanh đã ảnh hường đặc biệt nghiêm trọng đến “Angel Education” của Hàn gia, giờ cồ phiếu đã xuống đáy, nghe nói Hàn Doanh đã bị kết tội và có thể bị phạt tù vài năm.
về phần Hàn Dương … Theo lời của mẹ cô, anh ta không còn là con rể rùa vàng nữa, rất có thể sa cơ thất thế.
Ý mẹ của Liễu Giai Giai là yêu cầu cô tìm một chiếc đùi vàng khác, và lần này bà ta đang để mắt tới Trưởng nhóm Giangở Viện nghiên cứu bọn họ.
Mẹ của cô đã thăm dò được,Trưởng nhóm Giang ở Viện nghiên cửu bọn họ, chính là người tai to mặt lớn, là một bạch phú mĩ.
Nếu có thể nịnh bợ của Trưởng
nhóm Giang đó, thì Liễu gia bọn họ cũng sẽ được cứu.
Dưới tình huống này, Liễu Giai Giaikhông thể không táo tợn,ân cần đến nhóm nghiên cứu RY.
Bước vào văn phòng của RY, từ xa có thể nhìn thấy Trưởng nhóm Giang,cô gái hoàng gia trí thức.
Trước đây khi vào Viện nghiên cứu, người khác đã nói Trưởng nhóm Giang là người có gia thế và năng lực, lúc đó Liễu Giai Giai đã nổi lên ý muốn nịnh bợ, muốn được thuyên chuyển sang nhóm nghiên cứu RY để đánh bóng tên
Nhưng nhóm nghiên cứu RY rất khó vào!
Lúc này Liễu Giai Giai mới nhận ra, Trường nhóm Giang này không chỉ có năng lực, mà gia thế còn lớn hơn những gì cô ta tưởng tượng.
Ngay cả mẹ cô cũng cảm thấy Hàn gia bây giờ cũng chỉ là một hạt cát.
Khi Liễu Giai Giai đến văn phòng của RY, tất nhiên cô ta không thể trực tiếp lao đến ôm đùi của
Trưởng nhóm Giang, mà phải nghĩ ra một cách không phô trương để kết bạn với người này một cách “thuận theo tự nhiên”.
Lúc này, Liễu Giai Giai đột nhiên phát hiện gần đây văn phòng RY còn thiếu một người.
Có vẻ như người lúc trước tiếp nhận tư liệu cùng cô – Phương Thượng, không có ở đây.
Liễu Giai nghi ngờ hỏi một thành viên của đội RY bên cạnh, “Phương Thượng đâu? Sao lâu rồi không thấy?”
Người tổ viên kia ghét bỏ nói một câu “Cô hỏi anh ta sao, lần trước đã làm mất đồ ở phòng nghiên cứu chúng tôi… Đã bị sa thải rồi”
Liễu Giai Giai càng thêm khó hiểu,” Các người nơi này bị mất đồ? Điều này sao có thể xảy ra! Nó xảy ra khi nào? ”
Tổ viên trong nhóm suy nghĩ một lúc, thản nhiên nói,” Gần một tháng trước.”
Liễu Giai Giai giật mình, đột nhiên nghĩ đến
Khi cô ta và Hạ An Nhiên gặp nhau ở lối vào của Viện nghiên cứu, không phải chì mới một tháng trước sao?
Mà cô ta cũng có thể nhớ rõ HạAn Nhiên bước vào Viện nghiên cứu nhờ vẻ đẹp của mình, sau đó bước ra từ văn phòng của RY!
Lần này không phải trùng với thời điểm RY mất đồ sao?
Không phải là do Hạ An Nhiên chứ?
Liễu Giai Giai ánh mắt lóe lên
hung tợn.
Sau đó, không chút do dự, cô ta nói: “Mới một tháng trước, tôi nhớ có một người lạ vào văn phòng làm việc của các người… Người đó đã ăn trộm sao?”
Người tổ viên nghe Liễu Giai Giai nói xong liền sửng sốt, “Cô nói thật sao?”
Liễu Giai Giai gật đầu,” Đúng! Là thật! Tôi cũng biết người đó!”
Các thành viên trong đội lập tức hưng phấn, mở miệng nói với Trưởng nhóm Giang đang nói
chuyện với Chu Nham ở bên cạnh,” Trường nhóm Giang, nơi này có tin mới !”
Chu Nham nghe có người kêu lên, vô cùng bất mãn nhìn chằm chằm hắn,” Không thấy tôi và Trưởng nhóm Giang đang nói chuyện sao? Om sòm cái gì!”
Trưởng nhóm Giang cũng cau mày, nghiêng người nhìn sang.
Khi nhìn thấy Liễu Giai Giai, đôi mắt nheo lại và nói với Chu Nham: “Anh đi xem chuyện gì đang xảy ra.”

Hai người họ cùng nhau đi qua đó.
Tổ viên chỉ vào Liễu Giai Giai vô cùng phấn khích, “Cô ấy vừa nói với tôi rằng một tháng trước, có một người lạ vào văn phòng của chúng ta! Có lẽ đó là đồng lõa của Phương Thượng!”
Trưởng nhóm Giang nhìn về phía Liễu Giai Giai ra hiệu cho cô ta nói.
Liễu Giai Giai cố tình nói điều này, chỉ để thu hút sự chú ý của
người bên kia.
Trước cái nhìn thân thiện của Trưởng nhóm Giang, cô ta lập tức giải thích: “Một tháng trước, một trong những bạn học cấp ba của tôi đến thăm trường đại học Lô Hải và cỏ vẻ như đã lẻn vào văn phòng của các người. Trước đây tôi không biết nơi này của các người bị mất đồ, nhưng bây giờ nghe nói, băn khoăn không biết cỏ ấy có lấy trộm không? ”
Trưởng nhóm Giang nheo mắt khi nghe thấy từ“ bạn học ”do Liễu Giai Giai nói.
Sau đó, nói với Chu Nham, “Chuyện này giao cho anh, hãy xử lí cho tốt!”
Cũng hướng đến Liễu Giai Giai nở một nụ cười nhẹ, “Tôi hy vọng cô có thể hợp tác!”
Liễu Giai Giai ngay lập tức cam đoan, “Đừng lo lắng, tôi sẽ giúp các người bắt tên trộm đó! ”
Lúc trước ở trên mạng biết rằng HạAn Nhiên thực sự tốt nghiệp Đại học Hoa Hạ và gia nhập Long Đằng, cô ta thực sự tức giận.
Người phụ nữ đó chỉ là một đứa
trẻ không bố không mẹ, dựa vào cái gì lại có nhiều thứ đến vậy?
Cho bên bây giờ cỏ ta sẽ tiêu diệt con chó cái chết tiệt đó!
Khịt mũi!
Cho dù cô ấy không ăn cắp bất cứ thứ gì thì sao?
Cô ấy không vào Viện nghiên cứu bằng một tấm vé thông hành, mà là nhờ sắc đẹp!
Ai biết cô ấy đã làm gì khi bước vào đây?
Nếu có thể đem thứ đồ vật mà nhóm nghiên cứu RY bị đánh mất, vu oan và đổ lỗi lên đầu Hạ An Nhiên, như vậy đến lúc đó, cho dù cô ấy có là Nghiên cứu viên của Long Đẳng thì có ý nghĩa gì?
Một người mang tiếng “ăn cắp nghiên cứu”, còn có Viện nghiên cứu nào cần không?
Cô ta sẽ giẫm chết con chó chết tiệt đó!
Hơn nữa, nếu giẫm lên con chó cái này, cô ta có thể cỏ được sự sủng ái của Trưởng nhóm Giang
Hoàn toàn là một mũi tên trúng hai đích!
Liễu Giai Giai vô cùng phấn khích.
Trái lại, Chu Nham không hiểu ý của Trưởng nhóm Giang.
Bây giờ phòng thí nghiệm RY của họ đang gặp phải một rắc rối lớn, họ không nên giải quyết rắc rối đó trước sao?
Tại sao lại để hắn và một Nghiên cứu viên nhỏ giải quyết những việc nhỏ không thể lí giải được?
Phải biết rằng, lúc trước nói phòng Nghiên cứu bị mất đồ, hoàn toàn là cố ý lấy lí do này làm lí do thoái thác với Viện nghiên cửu Long Đằng, nhân tiện sa thải Phương Thượng.
Đây là thứ hoàn toàn không tồn tại, và không thể chịu được sự điều tra nào cả.
Vì vậy, tại sao lại điều tra?
Điều tra đến cuối cùng, không phải là vạch trần những gì họ đã làm sao?
Chu Nhamngờ vực nhìn Trường
nhóm Giang, trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu.
Thấy Chu Nham khó hiểu, Trưởng nhóm Giang hạ lệnh: “Anh cứ điều tra đi!”
Liễu Giai Giai rất cao hứng, lại một lần nữa trấn anTrưởng nhóm Giang, “Những kẻ trộm đồ của RY, nhất định phải đóng đinh vào cột đến xấu hồ! Nếu không, chẳng phải là quá nhẹ cho cô ta!”
Buổi trưa, Lăng Mặc đến Viện nghiên cứu đón HạAn Nhiên
cùng nhau ăn cơm trưa.
Vì vẫn còn dũ’ liệu phải làm, nên sau bữa trưa HạAn Nhiên đã về sớm.
Không muốn làm trễ thời gian của Lăng Mặc, không để anh ấy đưa cô, vì vậy cô tự mình quay trở lại Viện nghiên cửu.
Đã đến cổng Viện nghiên cứu.
Trước khi HạAn Nhiên xuống xe, cô nhận thấy cách Viện nghiên cứu không xa có một chiếc xe cảnh sát.
Không khỏi lộ ra vẻ nghi hoặc, “Chẳng lẽ Viện nghiên cứu đã xảy ra chuyện gì, sao cảnh sát lại tới đây?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom