• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Truyện Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (1 Viewer)

  • Chương 236-240

Chương 236: Lại có chuyện.

Sau khi Hạ An Nhiên ăn trưa với Bùi Kỳ xong thì liền quay vê biệt thự kiểu tây.

Vào đến phòng liền lười biếng nằm trên giường. Nghĩ tới bởi vì quan hệ của Thụ Tra Tra mà cô gặp xui xẻo, bị đại boss của một tổ chức hắc ám nhìn trúng, trong lòng liên đặc biệt không thoải mái.

May mà thân phận hiện giờ vẫn chưa bị lộ.

Hơn nữa, cái người tên Minh Vương kia, có làm mơ cũng không nghĩ ra được, cô sẽ trốn bên cạnh Diêm vương sống.

Lần này cô sẽ an tĩnh nằm ở Lăng trạch, tránh gió ẩn mình.

Ngoài ra........

Nhất định phải nhanh chóng tống cổ Thu Tra Tra đi. Thu Tra Tra muốn có thuốc độc, vậy thì cho đi là xong.

Hạ An Nhiên từ trên giường mò dậy, chạy sang một bên, kéo thùng đựng hành lý của mình ra. Từ bên trong lấy ra một túi vật chất có dạng bột.

Đây chính là loại độc mà Thu Tra Tra cần.

Có điều, Hạ An Nhiên sẽ không đưa toàn bộ cho hắn ta, mà là lấy ra một cái túi nhỏ, chia ra 1/5.

Sau khi ước lượng một chút, “ Chỗ này có thể độc hơn chục người, để để hắn ta dùng rồi."

Đợi sau khi đem độc chia ra xong rồi, ánh mắt mới rơi xuống tấm vải rách ở bên cạnh.

Đây là Thu Tra Tra nhét cho cô.

Lúc đầu muốn trực tiếp vứt tấm vải rách này đi, nhưng sau đó lại phát hiện hoa văn trên tấm vải rách này có chút đặc biệt.

Hạ An Nhiên lại lần nữa cầm tấm vải rách này.

Trên tấm vải có hoa văn màu vàng, tuy là không biết hoa văn này rốt cuộc có ý nghĩa gì, nhưng nhìn vô cùng kỳ lạ.

Hơn nữa cô cảm thấy hoa văn này có chút quen mắt, hình như đã nhìn thấy qua ở đâu đó, nhưng nhất thời lại không nhớ ra được.

Chính vào lúc này, truyền đến tiếng gõ cửa.

Hạ An Nhiên liền nhét tấm vải rách này vào trong vali, sau khi đem vali cất vào chỗ cũ, đi ra mở cửa.

Kiều Mạn đang đứng ở cửa.

Kiều Mạn đang dùng ánh mắt phức tạp nhìn Hạ An Nhiên.

Cô ta thực sự không ngờ rằng, người phụ nữ trước mặt nhìn có vẻ yếu đuổi, ôn hòa này lại dám chạy đến đối đầu gây sự với Đại phòng phu nhân.

Có điều Kiều Mạn vẫn là cảm thấy cô lỗ mãng rồi.

Thân là vợ của Thiếu gia, vẫn là cần phải thận trọng một chút.

Cho dù cuối cùng Đại phu nhân chịu thiệt bị bắt đi, nhưng còn không phải là do quan hệ của Thiếu gia ra mặt sao?

Còn Hạ An Nhiên đối diện với ánh mắt đánh giá soi xét như vậy, nở nụ cười lạnh nhạt, “ Có chuyện gì sao?”

Vẻ mặt Kiều Mạn cung kính mở miệng, “ Tôi đã đi giao thiệp với người phụ trách của bến đội bảo vệ và bên tài vụ Lăng trạch, tình hình không tốt lắm, bọn họ vô cùng trung thành với Lão phu nhân, vẫn luôn từ chối hợp tác.

Hạ An Nhiên không hề ngạc nhiên với chuyện này, “Ừ, tôi biết rồi...... cho nền?”

Kiều Mạn: “ Tôi vẫn là có ý kiến cũ, tìm Thiếu gia ra mặt, một số vấn đề tự nhiên sẽ giải quyết dễ dàng.”

Hạ An Nhiên sâu xa nhìn về phía Kiều Mạn.

Không nói một cậu nào, lách qua bên người Kiều Mạn, hướng đi xuống dưới lầu.

Kiều Mạn theo sau đi xuống lầu.

Vốn dĩ cho rằng, Hạ An Nhiên xuống đến dưới lầu, chắc sẽ liên lạc với Thiếu gia.

Nhưng không ngờ rằng, cô trực tiếp đi ra cửa, hơn nữa còn nghe thấy cô ấy nói Tồn quản gia, đi đến nhà chính một chuyến. Ánh mắt Kiều Mạn phút chốc trầm xuống.

Cô ấy chắc sẽ không nghĩ rằng, cô ấy đi đến chỗ Lão phu nhân liền có thể thuận lợi giải quyết 2 vấn đề về đội bảo vệ và tài vụ đấy chứ?

Người phụ nữ này có phải cho đó là điều hiển nhiên không?

Hạ An Nhiên đi đến nhà chính.


Cô rõ ràng cảm nhận được, người của Nhà chính nhìn cô với ánh mắt không hề thần thiện.
Lúc đầu Lão phu nhân nắm quyền, nhận viên làm việc ở nhà chính cũng nước lên thì thuyền lên, địa vị ở Lăng trạch cũng rất cao.
Nhưng Lão phu nhân hiện nay đã không còn lợi ích của việc nắm quyền, người của nhà chính đều biết điều này có nghĩa là gì.
Những người ở nhà chính bọn họ, có lẽ sẽ không thể quay trở lại ngày tháng vinh quang như trước nữa rồi.
Mọi người đối với Hạ An Nhiên nảy sinh thái độ thù địch cũng là điều dễ hiểu.




Có điều, trong ánh mắt không thân thiện này, còn mang chút tia kiêng nể.

Hạ An Nhiên đến bên đại phòng gây sự, sau đó chuyện Đại phu nhân liền bị bắt đĩ, đã lan rộng khắp Lăng trạch. Tuy là không biết rõ bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng đủ làm người ta kinh hãi.

Vì vậy, người làm của nhà chính cho dù ấm ức, cũng chỉ có thể vui vẻ tiếp đón, dẫn Hạ An Nhiên đến phòng khách... ...
Chương 237: Ngồi xem không quan tâm.

Lăng lão phu nhân đang cắm hoa.

Có điều, hứng thú của bà ta rõ ràng là không tốt lắm, bình cắm hoa này cũng không dễ coi, vẫn cần phải cắt tỉa lại.

Lặng lão phu nhân quét mắt nhìn Hạ An Nhiên một cái, Con cũng bận thật, buổi sáng xử lý chuyện của Đại phòng, buổi chiều lại chạy đến chỗ bà.”

Thái độ Hạ An Nhiên cung kính, “ Con cũng không muốn đến làm phiền bà, nhưng hiện nay có chuyện cần bà giúp đỡ con một tay….......

Lăng lão phu nhân giễu cợt một tiếng, “ Con còn cần 66 tìm đến bà giúp đỡ? Không phải con có Mặc Nhi rồi sao!”

Vẻ mặt Hạ An Nhiên ngoan ngoãn, Chuyện của Lặng trạch, có thể cố gắng hết sức không làm phiền đến anh ấy, thì sẽ không muốn làm phiền a.” Sau đó, nói thẳng vào chủ đề chính, “ Liên quan đến đội bảo vệ và phòng tài vụ, con hy vọng bà có thể bảo người bến dưới phối hợp. “Bà đây không phải là đã cho người phối hợp rồi sao?” Lăng lão phu nhân một bên vừa tập thái cực quyền, một bên vừa lưu loát cắt bỏ những cành lá nhín không thuận mắt, “ làm sao, đến cả đám người này cũng không quản lý được?”

Hạ An Nhiên: “ Lần đầu tiên con tiếp quản chuyện nảy, khó tránh khỏi có chút lạ lẫm........ Nếu như Lão phủ nhân giúp con nói vài câu trước mặt bọn họ, con tin là bon họ có lẽ sẽ nề mặt bà, hợp tác tốt với công việc sau này của con.” “Ài, bà tuổi tác đã lớn, bà nói chuyện, những người đó có nghe không? Ngược lại là con, Mặc Nhi coi trọng con như vậy, ta tin con nhất định có thể xử lý côn thỏa đám người đó, không cần đến lão bà vô dụng như ta giúp đỡ.

Hạ An Nhiên biết để Lăng lão phu nhân nói chuyện giúp cô cũng đâu có dễ?

Chỉ là...

Chuyện của Lý Nhân hôm nay xử lý rồi, Hạ An Nhiên cũng không cần thiết phải tiếp tục kiềm nén một số chuyện, lo lăng đánh rắn động cỏ nữa.

Ánh mắt Hạ An Nhiên sâu thẳm nhìn Lăng lão phu nhân, hỏi từng chữ, “ Chuyện Đại phu nhẫn hạ độc

Lăng Mặc, bà có biết không?"

Tay Lăng lão phu nhân đang cầm kéo, rõ ràng khựng lại trong giây lát, có điều một giây sau lại cắt bỏ đi một cành cây.

Hạ An Nhiên đứng ở một bên, chậm rãi mở miệng. “Đội bảo vệ đang nằm trong tay người, thật ra mỗi một phòng đều có người của bà, bà từ lâu đã biết rõ, có người từ lâu đã muốn hạ độc Lăng Mặc.”

Nhưng tại sao bà rõ ràng biết được còn không làm gì cả? là bởi vì lúc đó Lắng Mặc là người thực vật sao?”

Cho dù có người muốn hạ độc anh ấy, bà cũng lựa chọn ngồi xem không quan tâm! ‘Lăng Mặc chính là cháu trai của bà mà!”

Hơn nữa, về những chuyện Đại phu nhân đã làm, đoán chừng bà từ lâu đã biết được một ít ?”

Tại sao Lăng Mặc nhất định để một người mới bước vào Lăng trạch là cháu tiếp quản việc nhà, Lăng lão phu nhận bà còn không hiểu rõ sao?" Bởi vì anh ấy không muốn, không có gì đảm bảo an toàn cho anh ấy

Từ lâu Hạ An Nhiên đã nghi ngờ, Lăng lão phu nhân có phải đã biết nội tình gì đó.




Trong lòng Hạ An Nhiên có chút lạnh giá, “ Nếu như bà còn có chút lương tâm, con hy vọng bà có thể để Lăng Mặc trải qua hai tháng cuối cùng thoải mái một chút... cái danh nữ chủ nhân Lăng trạch này, con có thể đội được bao lâu, bà có lẽ cũng đã biết!”

Sau khi bày tỏ thái độ của mình, Hạ An Nhiên liền im lặng nhìn Lăng lão phu nhân.

Ánh mắt Lặng lão phu nhân cuối cùng cũng di chuyển từ trên bình hoa nhìn đến trên người Hạ An Nhiên... ...
Chương 238: Cô thực sự hiểu nó không?

Nhìn chằm chằm Hạ An Nhiên một lúc, Lăng lão phu nhân khẽ mở đôi mỗi nhăn nheo, “lần này Lý Nhân bị bại lộ, là cái bẫy do cô sắp xếp?”. Hạ An Nhiên không kể công, “ Là Lăng Mặc cùng phối hợp với cháu.”

Lăng lão phu nhân hừ nhẹ, “ Nó không có sự nhẫn nại, bình thường nghi ngờ ai liền trực tiếp ép chết người đó.”

Hạ An Nhiên: “Anh ấy không có tàn nhẫn như vậy.” “Đó là bởi vì cô không hiểu rõ nó.” tiếp đó, Lăng lão phu nhân lại lạnh lùng hỏi,, vậy chuyện “ giả trúng độc" cũng là cái bẫy do cô sắp đặt?"

Hạ An Nhiên thành thật gật đầu, “ Vốn dĩ lần đó muốn dẫn dụ ra Đại phu nhận, nhưng manh mối vẫn là bị cắt đứt........ cho nên lần này mới có chuyện gậy ông đập lưng ông.”

Đôi mắt đục ngầu của Lăng lão phu nhân lại càng đục hơn, “ Ngày thứ hai cô đến Lăng gia, là cố ý đánh vỡ bát thức ăn có độc đó?”

Hạ An Nhiên ngây người.

Quả nhiên, Lăng lão phu nhân cái gì cũng biết.

Hạ An Nhiên: “ bà cũng biết, cháu học dược phẩm... rất nhạy cảm với những loại thuốc này.”

Lăng lão phu nhân nhớ đến trước đó, có người bảo cáo nói Hạ An Nhiên “ vô tình” làm vỡ bát thức ăn có độc đó, bà còn cảm thấy trùng hợp.

Đâu phải là trùng hợp?

Lăng lão phu nhân: “ Ta vẫn luôn cho rằng, ta nhìn người rất chuẩn! Không ngờ rằng, già rồi vẫn nhìn sai một lần.”

Lúc đầu chỉ cho rằng Hạ An Nhiên là một người phụ nữ nhát gan, dễ xúi giục từ quê lên. Nhưng chưa từng nghĩ tới, đây chính là một người tầm ngầm tầm ngầm lại giết chết voi.

Cô ta tiến vào Lăng gia, làm không ít chuyện, đều có thể nhìn ra được cổ ta không hề đơn giản.

Có tài trí, có sự gan dạ....còn có mưu kế!

Chỉ là, Lăng lão phu nhận đặc biệt không hiểu, cảm xúc có chút kích động cầm chặt kéo, “ Tại sao cô lại bảo vệ cái đồ vô cảm như vậy?”

Hạ An Nhiên ngây người một lát.

Tại sao cô lại muốn bảo vệ Lăng Mặc?

Còn không phải là bởi vì cô mất trí “ăn” tên điên đó rồi, cô phải chịu trách nhiệm, không muốn làm “ tra nữ” ( người con gái xấu xa).

Chỉ là...

Lời này của Hạ An Nhiên có thể nói ra sao?

Khuôn mặt Hạ An Nhiên hơi đỏ, “ Cháu chỉ là muốn để anh ấy an nhiên trải qua hai tháng này.”

Lăng lão phu nhân kỳ quái nhìn Hạ An Nhiên, “ Cô thích cái đồ vô cảm đó?”

Hạ An Nhiên ngây người.

Cô thích Lăng Mặc khi nào?

Lập tức phủ nhận: “ Cháu bây giờ là vợ xung hỉ của Lắng Mặc, chúng cháu có phúc cùng hường, anh ấy sống tốt thì cháu mới tốt được...... Chỉ có vậy mà thôi.”

Sau đó, vẻ mặt nghiêm túc bổ sung một câu, “ còn có, Lăng Mặc là cháu của bà, mong bà chú ý đến cách gọi hơn.”

Cô rất không thích Lăng lão phu nhân gọi Lăng Mặc là “ cái đồ võ cảm”.

Lăng lão phu nhân nhìn chằm chằm Hạ An Nhiên, lộ ra nụ cười đáng sợ, giọng nói càng âm u lạnh lẽo. “Trái tim của những người đàn ông họ Lăng này, cả đời cũng không ẩm, cái đồ vô cảm kia lại càng không ... Haha, cô còn muốn bảo vệ nó, cô có thể lấy được cái gì?”




Cô biết người cô đang giúp đỡ là cái thứ gì không? Đó là Diêm vương người có thể nuốt chửng cô đến xương cũng không còn bất cứ lúc nào.

Những nếp nhăn trên khuôn mặt chồng chất lên nhau làm lộ ra hàm răng trắng đều

Cô cho rằng nó thực sự chỉ còn thời gian hai tháng sao?"
Chương 239: Vô cảm.

Hạ An Nhiên ngơ ngác đứng yên tại chỗ.

Lời nói của Lăng lão phu nhân, từng câu từng chữ đều đang đánh vào lòng cô.

Sau một hồi lâu, rất lâu...

Hạ An Nhiên không còn chùn chân vì luồng khí lạnh lẽo trên người Lăng lão phu nhân, bước lên phía trước một bước, “Đó có phải là cách bà nhìn Lăng Mặc?”

Tuy rằng tính cách Lăng Mặc có chút vấn đề, nhưng anh ấy rõ ràng ưu tú như vậy…..

Nhưng Lăng lão phu nhân coi anh ấy là cái gì?

Là ác ma đến từ địa ngục.

Trong lòng Hạ An Nhiên đau xót.

Chả trách tính cách Lăng Mặc lại lạnh lùng như vậy, sống, trong môi trường vô tình như thế này, làm sao anh ấy có lòng nhiệt tầm được?

Ban đầu Hạ An Nhiên còn nghĩ, sẽ nói rõ ràng với Lăng lão phu nhân, để bà ấy thức tỉnh lương tâm, sẽ phối hợp với cô một chút.

Bây giờ mới phát hiện, cô thật là nghĩ nhiều rồi.

Hạ An Nhiên khuôn mặt lạnh lùng, "Tôi biết, bây giờ bà vẫn chưa muốn buông bỏ quyền hành đã không chế trong tay Nhưng bà nghĩ mình có thể nắm trong tay bao lâu nữa?"

Lại tiến thêm một bước về phía Lăng lão phu nhân.

Cây kéo trong tay Lăng lão phu nhân vừa hay chạm đến ngục Hạ An Nhiên.

Nhưng Hạ An Nhiên lại không chút sợ hãi, còn lộ ra nụ cười lạnh nhạt. “ Lão phu nhân, bây giờ bà không phối hợp cũng không sao, vậy tôi đề Lăng Mặc đến tìm bà thương lượng vậy…...….. có điều, bà cũng đã nói, tính tình anh ấy không tốt, cũng không biết cuối cùng sẽ ầm ĩ như thế nào nữa.”

Lăng lão phu nhân lạnh mặt, “ Cô đang uy hiếp tôi.”

Hạ An Nhiên nhún vai, “ Không, tôi là đang phân tích tình hình hiện nay với bà thôi.”

Cho dù trước đây Lăng lão phu nhân luôn lạnh nhạt ngồi xem không quan tâm, Hạ An Nhiên vẫn cố gắng giữ lại sự tôn trọng cuối cùng đối với trưởng bối. Nhưng sau khi Lăng lão phu nhân nói một cách cay nghiệt về Lăng Mặc như vậy...

Cô còn tôn trọng cái rắm!

Sắc mặt Lăng lão phu nhân lúc xanh lúc trắng, hốc mắt trũng sâu rõ ràng vẫn còn giật giật vài cái.

Nhìn ra được là rất không hài lòng với tư thái này của Hạ An Nhiền.

Nhưng Hạ An Nhiên chỉ im lặng, im lặng nhìn bà ta.

Cuối cùng.…........

Lăng lão phu nhận bỏ chiếc kéo đang đâm đến ngục Hạ An Nhiên xuống, giọng nói mang theo tức giận, bến đội bảo vệ và tài chính, tôi sẽ bảo bọn họ phải hợp...

Hạ An Nhiên thấy Lăng lão phụ nhân nhún nhường, lộ ra nụ cười mềm mại, “ Tôi biết lão phu nhân rất nổi đạo lý.

Lăng lão phu nhận nhìn bóng dáng Hạ An Nhiên rời đi, ảnh mắt dần dần di chuyển đến bình hoa. Những bông hoa vẫn còn lộn xộn, bởi vì một số cảnh và lá đã bị cắt bỏ, lấy hoa mẫu đơn đang nở làm chính, rất đẹp ,khiến người ta phải chú ý.

Nhưng Lăng lão phu nhân lại cầm kéo lên, “ cạch” 66 một tiếng cắt bỏ đi bông hoa mẫu đơn đang nở đó. “ Người vô cảm, không ấm lên được.”

Đặt tâm tư vào một người sinh ra đã lạnh lùng, đã định trước sẽ không có kết cục tốt đẹp.




Nhìn thấy tâm trạng Hạ An Nhiên cực kỳ không tốt quay về, cô ta không chút bất ngờ.

Kiều Mạn đi đến trước mặt Hạ An Nhiên, vẻ mặt nghiêm túc nói. * Thiếu phu nhân, bên đội bảo vệ và tài chính Lăng trạch... vẫn là cần Thiếu gia ra mặt, cô mới đến Lắng trạch không lâu, rất nhiều chuyện không hề đơn giản như cô nghĩ... bây giờ chúng ta vẫn cần phải làm ra làm chơi ra chơi.

Thay từ ngữ chính là đang nói, Hạ An Nhiên không có năng lực cũng thôi đi, còn không có biết tự lượng sức mình.
Chương 240: Đánh

Hạ An Nhiên liếc nhìn Kiều Mạn, nhẹ nhàng nói: "Chuyện của Lăng Trạch tất nhiên sẽ không đơn giản như vậy, nếu không thì tại sao Lăng Mặc lại để cô đến giúp đỡ tôi?" Vẻ mặt của Kiều Mạn ngẩn ra, trong mắt hiện lên một tia không vui.

Lời nói của Hạ An Nhiên rõ ràng là nói cô ta không có năng lực

Kiều Mạn cảm thấy bị xúc phạm!

Hạ An Nhiên bắt được cảm xúc không vui của cô, tiến lại gần Kiều Mạn một bước, "Cô tới đầy để giúp tôi xử lí tốt chuyện của Lắng Trạch, không phải đề kiểm tra tôi hết lần này đến lần khác."

Kiều Mạn giật mình, hoài nghi nhìn chằm chằm Hạ An

Nhiên.

Hạ An Nhiên nhún vai, cong môi. " Quá khó để nhìn ra sao?" Kiều Mạn ngoài việc phân loại thông tin cơ bản của Lăng Trạch lúc đầu, sau đó liền lười biếng tinh thần làm việc sa sút, đẩy những việc khó khăn cho Hạ An Nhiên Hạ An Nhiên không phải kẻ ngốc, cô có thể không biết sao? “Cô cho rằng tôi là một kẻ vô dụng, không có năng lực, đúng không?"

Hạ An Nhiên cười giễu cợt," Sau khi cô đi liên hệ với người phụ trách phòng tối, bên kia hắn là phối hợp với chúng ta?"

Vừa rồi Kiều Mạn hỏi cô và nói về lính canh và tài chính, nhưng không nói về căn phòng tối.

Có nghĩa là mọi thứ đều như cô ta đoán trước.

Lúc trước, khi cô bị Mạnh Lệ đưa vào phòng tối, theo nguyên tắc mà nói, ngay cả khi cô ngất đi, những người trong phòng tối vẫn sẽ tra tấn cho tỉnh lại.

Nhưng không có!

Lúc đó, Hạ An Nhiên mơ hồ nghi ngờ người phụ trách phòng tối không phải Lăng lão phũ nhẫn như lời đồn đại.

Vì vậy, chỉ cần Kiều Mạn liên lạc với người phụ trách phòng tối, hắn là không phải vấn đề lớn.

Hạ An Nhiên không đợi Kiều Mạn nói, lạnh lùng đưa ra mệnh lệnh, "Tìm chút thời gian để liên lạc với các vệ sĩ và người phụ trách tài chính của Lăng gia. Sau đó họ sẽ hợp tác với cô."

Kiều Mạn sửng sốt, vô cùng kinh ngạc, "Cô nói cái gì?"

Hạ An Nhiên: "Tôi nói, sau này bọn họ sẽ hợp tác."

Kiều Mạn cảm thấy khó tin, "Làm sao điều này có thể xảy ra được!" "Không phải là không có khả năng, nhưng cô chưa bao giờ muốn giải quyết những việc này một cách nghiêm túc."

Liếc nhìn Kiều Mạn, "Loại có năng lực rồi tự cao như cô tôi đã thấy rất nhiều rồi. Nếu không muốn làm trợ lí thì tại sao lại đến đây? Còn nếu đã đến đây, thì nên tận tâm làm việc"

Hạ An Nhiên không khách khi đưa ra điểm mấu chốt của vấn đề. "Tôi sợ phiền phức, vì vậy đừng gây phiền phức cho tôi, mà hãy giúp tôi giải quyết."

Sau khi nói xong, Hạ An Nhiên đi thẳng lên lầu.

Tâm trạng của cô ấy không tốt, Kiều Mạn lại còn đâm đầu vào. Nếu đã đến đấy, thì đơn giản phải nói ra hết những vấn đề.

Làm người không cần ngạo mạn, lại càng không nên hết lần này tới lần khác thử thách cô, ngoan ngoãn làm tốt nhiệm vụ của mình không tốt hơn sao?

Còn nếu không được, thì thay thế người đi!

Kiều Mạn nhìn Hạ An Nhiên đi lên lầu, siết chặt tay.

Kiều Mạn đột nhiên được chuyển sang làm trợ lý công việc cho Hạ An Nhiên, cô ta có chút không cam lòng.

Cho nên ... Cho dù trước đây, theo lời của Hạ An

Nhiên, sau khi đi liên hệ với phòng tối kết quả rất tốt, cô cũng không muốn thừa nhận đây là năng lực của




Chính là muốn làm cho cô ấy đừng cho rằng mình có năng lực, hay quá lợi hại.

Nhưng Kiều Mạn không ngờ rằng Hạ An Nhiên chỉ trích cỗ đem "rắc rối" năm cho cô ấy xử lí.

Thậm chí, còn bị cô ấy nhìn thấu tâm can...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom