• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang

  • Chương 292: Công dân tốt dám làm việc nghĩa

"Tôi nói này bà chị, chuyện này không thể đổi ý được đâu đấy!"

Diệp Vĩnh Khang vẻ mặt đau khổ, thầm hối hận nghĩ hôm nay không nên tọc mạch nhiều như vậy.

Lý Thanh Từ nhìn đối phương bất mãn nhíu mày: "Tôi không nói chuyện đó!"

"Ồ, tốt quá, thế là chuyện gì?"

Diệp Vĩnh Khang lúc này mới thả lỏng, nhưng sau đó lại lộ ra vẻ cảnh giác: "Tôi cũng đã nói là tôi không thể chịu trách nghiệm với cô rồi, tôi có vợ rồi, nếu không phải cô bám lấy tôi...."

"Câm miệng!"

Lý Thanh Từ tức giận nghiến răng nghiến lợi, chỉ có bản thân cô ấy mới biết tâm trạng lúc này của mình.

Mẹ cô ấy là một giáo viên, cô ấy được giáo dục theo kiểu khá truyền thống từ khi còn nhỏ, cho nên chuyện giữa nam nữ này, cô ấy bảo thủ hơn những cô gái khác rất nhiều.

Lớn như vậy rồi, đừng nói là phát sinh quan hệ với đàn ông con trai, ngay cả nắm tay cũng chưa thử bao giờ.

Dù biết Diệp Vĩnh Khang không đáng trách vì sự việc vừa rồi nhưng cô ấy vẫn bị áp lực tinh thần vô cùng lớn.

Cô ấy cứ cố gắng kiềm chế bản thân, ngoài mặt thì tỏ ra rất bình tĩnh, nếu cô ấy ở một mình lúc này thì cô ấy đã khóc từ lâu rồi.

Nhưng tên trước mặt này thì hay rồi, cô ấy luôn muốn kiềm chế thế mà tên này cứ khơi ra.

Nếu tiếp tục như vậy, Lý Thanh Từ thực sự lo lắng rằng mình sẽ không thể kiềm chế được mà dùng súng bắn chết tên này tại chỗ, sau đó tự sát để kết thúc mọi chuyện.

"Tuy rằng là phòng vệ chính đáng, nhưng theo quy định, anh vẫn cần về cục tuần tra với tôi để làm một số thủ tục!"

Lý Thanh Từ đã cố gắng hết sức để kiềm chế cảm xúc của mình, mặc dù giọng điệu của cô ấy rất bình tĩnh, nhưng ánh mắt khi nhìn vào Diệp Vĩnh Khang lại sắc như dao.

"Ồ, vậy thì tốt, vậy thì tốt, chỉ cần không bắt tôi chịu trách nhiệm là được".

Diệp Vĩnh Khang vỗ nhẹ ngực, vẻ mặt vẫn còn chút sợ hãi.

Nhìn thấy bộ dạng của đối phương, Lý Thanh Từ tức giận đến mức bốc khói, tự hỏi chả nhẽ mình xấu đến vậy sao?

Đi theo Lý Thanh Từ trở về cục tuần tra, sau khi làm một số thủ tục đơn giản, đội trưởng đội tuần tra nghe tin Diệp Vĩnh Khang đã cứu Lý Thanh Từ, còn đặc biệt trao cho Diệp Vĩnh Khang một tấm bằng đỏ danh dự dám làm việc nghĩa và hai nghìn tệ tiền mặt.

"Cậu Diệp, lần này cảm ơn cậu rất nhiều, bản lĩnh của cậu rất đáng để mọi người học hỏi!"

Đội trưởng đội tuần tra bắt tay Diệp Vĩnh Khang bằng cả hai tay đầy phấn khích.

"Không cần, không cần đâu. Gặp chuyện bất bình rút dao giúp đỡ là điều những công dân như chúng ta nên làm mà".

Diệp Vĩnh Khang cảm thấy khá vui. Mặc dù anh chắc chắn không quan tâm đến hai nghìn tệ nhưng nếu cho Hạ Huyền Trúc và Diệp Tiểu Trân xem tờ giấy chứng nhận này, họ chắc chắn sẽ rất vui.

Ngay khi Diệp Vĩnh Khang chuẩn bị rời đi, một người của cục tuần tra đột nhiên chạy tới và nói nhỏ vài câu với Lý Thanh Từ.

Vẻ mặt Lý Thanh Từ hơi biến sắc sau khi nghe lời này, cô ấy vội vàng gọi với theo về phía Diệp Vĩnh Khang: "Chờ một chút!"

"Bà chị, có chuyện gì có thể giải quyết xong một lần không, cứ dây dưa như vậy thú vị lắm à?"

Vẻ mặt của Diệp Vĩnh Khang tỏ vẻ không hài lòng, anh đang nóng lòng muốn về nhà cho vợ và con gái xem giấy chứng nhận này.

"Anh đi với tôi".

Ánh mắt Lý Thanh Từ nhìn Diệp Vĩnh Khang có chút kỳ quái, sau đó xoay người bước lên lầu.

Diệp Vĩnh Khang khẽ thở dài, đành phải bất lực đi theo.

Khi đến văn phòng của Lý Thanh Từ, Diệp Vĩnh Khang ngồi phịch mông trên ghế sô pha, vắt chéo chân, bất lực nói: "Được rồi, hôm nay coi như tôi tự mua việc vào người đi, cô muốn gì thì nói đi, dù sao chuyện cũng đã rồi, tôi có nói gì cũng vô dụng".

Theo quan điểm của Diệp Vĩnh Khang, Lý Thanh Từ chắc hẳn vẫn đang canh cánh với việc vừa rồi.

Tuy nhiên, vẻ mặt của Lý Thanh Từ lần này rất nghiêm túc, nói: "Anh Diệp, tiếp theo có thể anh sẽ phải nhận một tin xấu đấy, tôi muốn anh chuẩn bị sẵn tâm lý".

"Ừ, tôi chuẩn bị rồi, cô muốn gì thì làm đi?"

Diệp Vĩnh Khang dựa vào đệm sô pha, híp mắt, vẻ mặt bất lực cùng thiếu kiên nhẫn.

Lý Thanh Từ nhìn thấy biểu cảm của Diệp Vĩnh Khang, khẽ thở dài: "Vừa rồi bộ phận kỹ thuật của chúng tôi đã điều tra đồ dùng của hai tên xã hội đen, vô tình phát hiện trong điện thoại di động có một tin nhắn".

"Tin này cho thấy mục tiêu bắt cóc của bọn họ hôm nay lẽ ra là cô Hạ, tức là vợ của anh, nhưng không hiểu sao bọn họ lại đột ngột từ bỏ".

Diệp Vĩnh Khang sau khi nghe xong sửng sốt, sau đó đột nhiên ngồi thẳng người: "Cô nói cái gì!"

Lý Thanh Từ mở một tin nhắn từ điện thoại di động của tên xã hội đen để lại và thở dài: "Tự mình xem đi".

Diệp Vĩnh Khang vội vàng cầm lấy điện thoại, vừa nhìn thấy nội dung tin nhắn, trong mắt chợt lóe một tia lạnh lẽo vô cùng sắc bén!

Thông tin này có ảnh, địa chỉ công ty, địa chỉ nhà của Hạ Huyền Trúc và thậm chí một số thông tin về Diệp Tiểu Trân, cũng như kế hoạch bắt cóc chi tiết.

Cuối tin nhắn còn ghi giá, đặt cọc trước 2 triệu, sau khi làm xong sẽ chuyển thêm 3 triệu!

"Chủ thuê là ai!"

Diệp Vĩnh Khang đột nhiên ngẩng đầu!

Lý Thanh Từ tình cờ bắt gặp ánh mắt của đối phương, đột nhiên cảm thấy tim mình run lên một cái không thể giải thích được, một cảm giác sợ hãi sâu sắc dâng lên.

Bộ dạng vừa vô tình bắt gặp được của Diệp Vĩnh Khang hoàn toàn khác biệt với bộ dạng cà lơ cà lất mọi khi, đặc biệt là đôi mắt, dường như ẩn chứa một con quái thú hung hãn khát máu, bị loại ánh mắt này nhìn chằm chằm cũng người ta cảm thấy ớn lạnh.

"Anh bình tĩnh trước đã".

Xét cho cùng, Lý Thanh Từ cũng là đội phó đội tuần tra, tố chất tâm lý của cô ấy không thể so với người thường, cô ấy nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc của mình và nói: "Số gửi tin nhắn này đã được mã hóa và gửi bằng máy chủ ảo".

"Vì vậy, bộ phận kỹ thuật của chúng tôi tạm thời không thể bẻ khóa nó trong thời gian ngắn, cần một quá trình tương đối dài".

"Tôi cho anh biết mục đích của thông tin này, một là để anh và gia đình cảnh giác hơn, hai là để anh hỏi vợ của anh xem có đắc tội với ai không?"

“Mong anh suy nghĩ kỹ lại, giúp chúng tôi giải quyết vụ này càng sớm càng tốt, cũng như loại bỏ được hiểm họa tiềm ẩn cho anh và gia đình anh càng sớm càng tốt”.

Diệp Vĩnh Khang nhíu mày, nhưng anh không có manh mối.

Hạ Huyền Trúc bình thường rất tốt với mọi người, đối với ai cũng lịch sự khách khí, không đến mức đắc tội với người nào cả.

Có vẻ như anh cũng không hề đắc tội với ai ở bên ngoài, vậy kẻ định bắt cóc Hạ Huyền Trúc, sự việc này là nhằm vào Hạ Huyền Trúc hay là anh?

"Lai lịch của hai tên xã hội đen là gì?"

Diệp Vĩnh Khang hỏi.

Lý Thanh Từ thở nhẹ ra một hơi, nói: "Hai kẻ liều mạng khét tiếng, mang trên lưng nhiều sinh mạng, là mục tiêu truy bắt chủ chốt, chúng là kẻ nhận tiền rồi thay chủ thuê diệt trừ tai họa".

"Trong một lần vây bắt tổng hợp vào năm ngoái, tôi đã đích thân dẫn đầu một đội bắt giữ một thủ lĩnh băng đảng tội phạm, kẻ này sau đó đã bị kết án tử hình".

"Không ngờ người đàn ông đó lại là em trai của một trong hai tên xã hội đen này nên đã trả thù tôi".

"Qua điều tra của bộ phận kỹ thuật của chúng tôi, mặc dù hai tên xã hội đen này nhận được lệnh bắt cóc cô Hạ, nhưng xét theo quỹ đạo của chúng, chúng hoàn toàn không có ý định thực hiện nhiệm vụ này".

"Trước khi anh xuất hiện, tôi đã nghe bọn chúng nói chuyện trên xe. Có lẽ là sau khi tìm được tôi trả thù, hai người bọn chúng sẽ lén chuyển mang tiền vượt biên, ra nước ngoài sống cuộc sống hạnh phúc".

"Từ thông tin này có thể phán đoán được ý đồ của bọn chúng. Hai người đều suy nghĩ thấu đáo, biết tình hình hiện tại bấp bênh nên không muốn gây thêm phiền phức".

"Theo phân tích, khi nhận được lệnh bắt cóc cô Hạ, bọn họ vốn định từ chối".

"Họ định trả đũa tôi rồi sau đó cao chạy xa bay, nhưng lại tình cờ phát hiện ra cô Hạ cũng ở Giang Bắc nên đã nhận đơn cùng đặt cọc. Vì đã chuẩn bị sẵn sàng nên chúng cũng không quan tâm đến danh tiếng cùng chữ tín".
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom