• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Full Hot Thiên hậu trở về full dịch

  • Chap-436

Chương 436




CHAP 436: NHÌN THẾ GIỚI

Hạ Lăng nghi ngờ mà nhìn anh: "Thế giới nào?"

Kim Dật Phi vẻ mặt trông xấu xa, và giơ móng vuốt bồn chồn ra để kéo tay cô: "Khi nào đến đó thì em sẽ biết."

Hạ Lăng đẩy móng vuốt anh ra, nói: " Anh nói trước đi. "

" Được rồi, tôi nói, tôi nói là được chứ gì!. " Kim Dật Phi giơ tay đầu hàng, và rồi, một đôi câu đào hoa mắt cười đến híp cả lên, thần thần bí bí mà dựa sát vào cô: " Tiểu Lăng a...! Em đã đến sòng bài chưa, Bùi Tử Hoành chắc chắn sẽ không đưa em đến nơi đó. Đi, đi cùng ca ca đi, vừa vặn có thể tạo niềm vui và đảm bảo là thú vị!".

"Tôi không đánh bạc!". Hạ Lăng nói.

"Ai bắt em đánh bạc?" Kim Dật Phi vội vàng. "Tôi chỉ muốn cho em nhìn thấy Kim ca ca đại sát tứ phương. Nếu em thắng thì tính cho em, nếu em thua thì tính cho anh. Thế nào? Đầy nghĩa khí a~! "

"Tôi không có nhiều tiền", Hạ Lăng nói.

Kim Dật Phi lườm cô: "Tôi cả đêm hơn trăm vạn!"

Cô nâng chiếc vòng tay kim cương, được cho là trị giá 200 triệu nhân dân tệ, trên cổ tay cô và lắc trước mặt anh.

Ánh sáng rực rỡ gần như làm mù đôi mắt của Kim Dật Phi.

Kim Dật Phi túm tóc bực bội, "Được rồi, được rồi, em giàu có, em là bà cô được chưa?." Nhưng anh quay lại sắc sảo và vẫn thuyết phục, "Em không cảm thấy buồn chán? Vừa rồi tôi mới đi qua đại sảnh, tôi thấy Bùi Tử Hoành nói chuyện với một số anh lớn, người ta ước tính rằng anh ta sẽ không thể thoát ra được trong một thời gian ngắn. Tiểu Lăng, em có thể chơi với tôi hơn là hóng gió lạnh trên boong tàu. "


" Tôi muốn yên tĩnh! ",cô mỉm cười, thoáng một cái nghiền đầu nói: "Đừng hỏi tôi yên lặng vì ai." Khi đối mặt với người bạn cũ của Lệ Lôi, cô đã hồi phục một chút chán nản từ bản chất của mình do lo lắng nhiều việc trong khoảng thời gian này và cảm thấy rất thoải mái.





"Yên tĩnh cái quái gì...", Kim Dật Phi sắp khóc, giơ tay khua chân, phát điên, quay vòng vòng, thuyết phục, "Diệp tiểu thư, cô Diệp, bà Diệp, tôi xin em, hãy đi cùng tôi chơi một lúc, chỉ một lát, được thôi, hãy nhìn xem." Nhìn thấy anh ta chỉ ngón tay cách đó không xa:"Bên kia, ở đó, và ở đó, không có ai còn độc thân, chỉ cần em đứng một mình, sẽ không lâu nữa em sẽ bị bắt chuyện. Em sẽ khó chịu đó!."



Hạ Lăng nhìn theo hướng ngón tay của anh. Quả nhiên, đập vào trong tầm mắt là tất cả các cặp, hoặc nhóm ba hoặc năm. Thỉnh thoảng, có một người lẻ loi, và chẳng mấy chốc ai đó đã đến để nói chuyện, không có ai một mình.



Cô nghĩ về điều đó và nghĩ rằng Kim Dật Phi thực sự đang nói điều này. Trước khi anh nói chuyện với cô, cô cũng đã đuổi một số tên có ý đồ bắt chuyện. Thay vì ở đây từ chối mọi người một cách khó chịu, tốt hơn hết là đi cùng anh ta đi chơi, dù sao, cô thực sự đã chưa đến sòng bài nữa, đi mở mang tầm mắt cũng tốt.



Thế là cô gật đầu.



Kim Dật Phi vui mừng, kéo cô dậy và đi về phía trước.



Mở cửa sòng bạc, Hạ Lăng thấy rằng nó rất khác so với những gì cô nghĩ.



Trong ấn tượng của cô, sòng bạc nên giống như Las Vegas hay Macau trong phim, với ba giáo lý và chín dòng người, đám đông người di chuyển tích điểm , các con bạc mắt đỏ la lói ôm sòm, còn bất chợt tuôn ra vài câu thô tục.



Nhưng đây không phải như vậy, có lẽ vì khách trên con tàu này rất khác biệt, nên môi trường khá tốt, ánh sáng mờ, âm nhạc mềm mại và thảm đủ mềm để khiến mọi người chìm vào.



Gần gần xa xa, có những ghế dài rải khắp nơi, với các kích cỡ khác nhau, tất cả đều thoải mái và sang trọng như nhau.



Nhiều người trên boong tàu, một số người tụ tập thành từng nhóm nhỏ, chủ yếu là nam.



Các đám công tử, mặc quần áo cùng đồng hồ, vòng tay ôm xung quanh bạn đồng hành nữ xinh đẹp, một bên tùy ý mà lấy bài, cái sàng, một bên nói chuyện phiếm.



Khi cô thấy Kim Dật Phi bước vào, nhiều người đã chào đón anh ấy: "Ôi, Kim lão nhị, anh thua chưa đủ sao? Lúc nãy đã bỏ rơi Diễm Diễm lần này thay đổi tiểu mỹ nhân là muốn thay đổi vận may của mình sao?."



Kim Dật Phi dẫn Hạ Lăng xuyên qua giữa hàng ghế dài, một bên chế giễu :. "Đi, đi, tay tôi cảm thấy tốt lắm. Lần này đảm bảo giết bọn họ đến chảy nước mắt!"



Anh vừa nói, một bên chen vào ghế ngồi, ngồi với Hạ Lăng: "Tiểu Lăng, ngồi cạnh anh và chuyển cho anh vận may. Khi anh giành chiến thắng, ca ca sẽ không để thiếu phần em."

Hạ Lăng: "Nể tình anh như vậy, mà anh lừa tôi đến đây chỉ để lấy vận may?"



Vừa dứt lời, có người hướng về cô huýt sáo với cô: "Kim Dật Phi, người đẹp nhỏ bé này là ai, xin hãy giới thiệu với chúng tôi, gần đây mị lực tăng trưởng, vì vậy anh đã đi ra ngoài một lúc rồi bỏ rơi Diễm Diễm và lấy một cô mới về!"



Hạ Lăng cau mày, những người này lại đem cô so sánh với người nào đó.



Cô không tấn công, Kim Dật Phi chế giễu một lần nữa :." Đừng giỡn hay nói đùa, Lưu đại thiếu gia gia đây là bạn tôi Diệp Tinh Lăng, người ta là theo Bùi Tổng của Đế Hoàng đên đây.. " Khi anh nói, anh kéo Hạ Lăng dưới ánh đèn," Tiểu Lăng, ngồi xuống đây chút và chớ đẩy ra. "



Chỉ sau đó, những người đó mới nhìn rõ mặt cô.



Trong thời gian này, cô luôn đứng trên đỉnh gió và tin tức rằng mang thai đứa con của Bùi Tử Hoành và sắp kết hôn với Bùi Tử Hoành đã lan truyền đến mức mọi người đều biết cô không thể đụng được. Sau khi Kkm Dật Phi nói những lời này, tất cả các bạn nam và nữ đều nhìn xuống và nhìn con mồi một cái, và nhìn một cách nghiêm túc.



Họ đều là con người, được sinh ra từ hào phú , trời sinh ra với cung điện của riêng họ, và tất cả họ đều hiểu rằng họ không thể xúc phạm Đế Hoàng chỉ vì một người phụ nữ.



Lưu đại thiếu gia, người vừa huýt sáo nhìn Hạ Lăng, nhướn mày và cười rất tự nhiên: "Xin lỗi, Dật Phi cái thằng này hiếm khi đưa bạn bè tới và cũng không nói chào trước. Nên lúc nãy có xúc phạm, cô Diệp đừng để trong lòng."



Hạ Lăng gật đầu, xem như đã chấp nhận lời xin lỗi của anh.



Kim Dật Phi cười hòa giải: "Được rồi lão Lưu, đừng nghiêm túc quá, Tiểu Lăng không để bụng đâu." Chỉ vào từng người một, anh ta giới thiệu với cô, "Đây là Lưu Hằng của tập đoàn Thiết bị, đây là T thiếu gia của tập đoàn Hạ thị, đây là Phí Anh của tập đoàn Bất động sản... "



Họ đều đến từ gia đình nổi tiếng.



Thật vất vả mới cùng anh chào hết đám bọn họ, một đám người muốn mở bài, và đột nhiên họ nghe thấy một tiếng cười nhạo báng bên trong xiên vào.



Mọi người quay đầu lại và nhìn thấy một nơi tối tăm trong ánh sáng u ám. Một người đàn ông mặc áo satin màu xanh đậm đang một tay chống xuống bàn và một tay lắc ly cocktail.



Đôi mắt anh sắc bén, như một con sói trong bóng tối, sẵn sàng xé cô ra từng mảnh.



Hạ Lăng cảm thấy khó chịu với anh ta, nhưng trong lòng đầy nghi hoặc. Người này là ai? Sao lại cảm giác có chút quen mắt?



Kim Dật Phi nhíu mày, nhưng anh ta dường như không muốn xung đột với người đó, chỉ lảng tránh một cách khéo léo, nghiêng người xảo diệu mà đem Hạ Lăng ra phía sau anh.



Tầm nhìn bị cắt đứt, và áp lực đột ngột biến mất.



Kim Dật Phi thở phào nhẹ nhõm và định mời mọi người tiếp tục mở bài, nhưng người đàn ông lại cười lạnh một tiếng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom