• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Thần Y Trở Lại (3 Viewers)

  • Chương 3224: Xông vào Quỷ Vực

Ngô Bình: "Ồ, nguy hiểm như vậy sao."

Tề Quân Lâm: "Xem ra Phong Tế Đạo đưa ra điều kiện này cũng không có ý tốt gì!"

Ngô Bình gật đầu: "Cái đó cũng không sao, nếu nguy hiểm thì ta rời đi là được."

Thấy Ngô Bình kiên trì như vậy, Tề Quân Lâm không nói gì, chỉ gật đầu: "Được rồi, hiện tại ta là Môn chủ, có quyền mở cánh cửa kia, xin mời công tử đi theo ta!"

Hai người đến một cung điện lớn màu đỏ rực, cánh cửa đóng kín. Tề Quân Lâm lấy ra một chiếc chìa khóa lớn và mở cửa.

Sau khi cánh cửa mở ra, bên trong có ba tầng cấm chế. Ông ta đứng ở bên ngoài nói: "Công tử, nếu muốn vào, trước tiên phải phá vỡ ba tầng cấm chế, nếu không phá được thì không thể vào điện. Thiên Hỏa ẩn núp trong điện, ngài phải cẩn thận!"

Ngô Bình tiến lên một bước, ba tầng cấm chế lần lượt sụp đổ, khiến Tề Quân Lâm ở bên ngoài cũng chấn động. Phải biết rằng, ngay cả ông ta cũng không thể dễ dàng phá vỡ những cấm chế này được. Nhưng đối với Ngô Bình mà nói, bà tầng cấm chế giống như tờ giấy, căn bản không có cách nào ngăn cản anh!

"Quá mạnh!" Trong lòng ông ta điên cuồng gào thét, may mắn là ông ta không đối đầu với anh, nếu không ông ta thậm chí còn không biết sẽ chết như thế nào.

Ngô Bình bước vào đại điện, nhìn quanh, thấy một ngọn lửa quấn quanh một cây cột. Mặc dù ở rất xa nhưng Ngô Bình vẫn có thể cảm nhận được sức nóng kinh người của nó!

"Thịch!"

Lúc này, trái tim Ngô Bình đập mạnh một nhịp, âm thanh nặng nề rung chuyển bốn phương tám hướng. Ngọn lửa kia đột nhiên bùng lên và lao về phía Ngô Bình trong chớp mắt.

Trước khi anh kịp phản ứng, ngọn lửa đã xuyên qua lỗ mũi anh, tràn vào cơ thể anh, trong nháy mắt đã lan đến tim anh.

"Thịch thịch thịch!"

Ngọn lửa đi vào tim anh và trở thành năng lượng để tim của anh hoạt động. Mỗi nhịp tim đều rung chuyển trời đất, như thể đó là nhịp tim của vũ trụ!

Ngô Bình trầm ngâm suy nghĩ, tâm hỏa, trái tim của Thiên Cửu, nhờ vào nguyên lý ngũ hành, đã hấp thụ ngọn lửa do Thiên Thất phun ra!

Nghĩ đến Ngũ Tuyệt Thiên Công mà anh đã tu luyện, trong đó có một phương pháp gọi là Phần Thiên Chưởng, một chưởng có thể đốt cháy cả bầu trời!

Lúc này, anh kích thích ngọn lửa trong trái tim, vung ra một chưởng, một ngọn lửa kinh khủng bùng lên, để lại một lỗ hình bàn tay trên đỉnh điện. Lực chưởng kinh khủng kia lao thẳng lên trời, đốt cháy một lỗ đen hình bàn tay trên bầu trời! Ở rìa của hố đen có một ngọn lửa màu xanh đang cháy!

Ngô Bình bước ra khỏi điện. Tề Quân Lâm đứng bên ngoài sửng sốt, hỏi: "Công tử, Thiên Hoả..."

"Ta đã thu phục nó rồi." Anh nói một cách nhẹ nhàng.

Tề Quân Lâm kinh hãi, cúi đầu thật sâu nói: "Chúc mừng công tử! Có được Thiên Hoả này, ngài nhất định có thể một bước lên trời!"

Ngô Bình gật đầu rồi quay trở lại chính điện. Liễu Như Chân vẫn đang đợi anh.

"Công tử! Ngài có thu được gì không?"

Ngô Bình: "Không tệ. Như Chân, ta phải tạm biệt ngươi, đi tới Quỷ Vực để tìm phần công pháp cuối cùng."

Liễu Như Chân cắn môi, hỏi: "Vậy công tử có trở về nữa không?"

Ngô Bình định nói gì đó thì Tề Quân Lâm lại nói: "Công tử có hứng thú với Điện Thứ Nhất của thượng cảnh Ngũ Hành sao?"

Trong lòng Ngô Bình chuyển động: "Ý của ngươi là trở thành cường giả trong danh sách thứ nhất ở thượng cảnh Ngũ Hành?"

Tề Quân Lâm gật đầu: "Đúng vậy! Danh sách thứ nhất ở thượng cảnh Ngũ Hành có thể đạt được lượng tài nguyên khổng lồ, tư chất của công tử tốt như vậy, nếu không lấy thì thật là uổng phí! Quan trọng nhất là ngài có được linh căn ngũ hành chí tôn, có tư cách tiến vào trung tâm thượng cảnh Ngũ Hành!"

Ngô Bình gật đầu: "Đề nghị của ngươi rất có lý. Tề môn chủ cảm thấy ta nên khiêu chiến với cường giả của danh sách thứ nhất?"

Tề Quân Lâm: "Công tử có thể tùy theo tình hình mà khiêu chiến các cao thủ trong danh sách."

Ngô Bình: "Vậy thì trước tiên hãy khiêu chiến với người thứ mười trong danh sách thứ nhất."

Tề Quân Lâm sửng sốt: "Khiêu chiến người thứ mười? Cái này... Có phải quá mạo hiểm không? Người thứ mười là cường giả hai mươi sao!"

Ngô Bình nói: "Thì ra là cường giả hai mươi sao. Thượng cảnh Ngũ Hành thực sự mạnh hơn thượng cảnh Huyền Hoàng. Cường giả mười tám sao ở đó đã có thể xếp hạng chín rồi."

Sau đó anh mỉm cười và nói: "Không cần phải vội khiêu chiến. Ta đi tìm công pháp trước đã, tạm biệt!"

Anh nói đi là đi, biến thành một ngọn lửa, bắn thẳng lên trời.

Quỷ Vực hoàn toàn bị bao phủ trong màn sương đen. Khi Ngô Bình đến gần Quỷ Vực, anh cảm nhận được một cảm giác bất an mãnh liệt, giống như có thứ gì đó rất đáng sợ ẩn chứa bên trong!

Đột nhiên, một bóng người lao ra từ trong sương đen, vừa chạy vừa hét lớn: "Đừng giết ta, a..."

Một cái miệng lớn xuất hiện từ hư không và táp một cái thật mạnh, cắn đứt phần thân trên của người đàn ông, phần thân dưới của hắn vẫn chạy về phía trước, đi được một đoạn mới ngã xuống đất.

Ngô Bình nheo mắt lại, Quỷ Vực này thực sự rất kỳ lạ!

Anh đánh một chưởng vào màn sương đen bằng Phần Thiên Chưởng, dấu bàn tay khổng lồ xua tan sương đen, để lộ diện mạo thực sự bên trong, một khu rừng lớn!

Tất cả cây cối và đá đều bị bốc hơi bởi sức mạnh từ một chưởng của anh, để lại một khoảng trống lớn!

"Gào!"

Có tiếng gầm rú truyền ra từ Quỷ Vực, một chưởng của anh dường như đã chọc giận một con quái vật.

Ngô Bình nhướng mày, sải bước đi vào, nơi nào anh bước qua đều để lại một đôi dấu chân cháy bỏng!

Khi tiến vào Quỷ Vực, một cái miệng khổng lồ đột nhiên xuất hiện, to hơn cả một ngôi nhà và táp mạnh xuống.

Ngô Bình vung tay, đánh ra Phần Thiên Chưởng, cái miệng lớn bị đốt thành tro, phần còn lại rơi xuống đất. Đó là một con quái vật hình đầu cá, nhưng không có thân và đuôi.

Anh bước từng bước đi vào, đủ loại sinh vật không ngừng lao ra, nhưng đều bị một chưởng của anh xử lý. Thiên Hoả có thể thiêu rụi mọi thứ, chúng rất khó có thể đến gần.

Đi được một đoạn không biết bao xa, anh nhìn thấy một tấm bia vàng khổng lồ, tấm bia bị vô số dây leo đầy gai quấn quanh. Những dây leo đó có màu vàng, bên trên có dính máu!

Đột nhiên, những dây leo này dường như phát hiện ra điều gì đó, đồng loạt lao về phía Ngô Bình với tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã tới trước mặt.

"Bùm!"

Anh đánh ra một chưởng, Phần Thiên Chưởng đẩy lùi đám dây leo. Sau đó, anh dùng bàn tay túm lấy, bàn tay lớn ngưng tụ từ ngọn lửa trực tiếp túm lấy những dây leo trên tấm bia vàng, đốt cháy chúng, khiến chúng phát ra tiếng kêu xì xào kỳ lạ.

Cuối cùng, anh kéo thật mạnh, nhổ bật gốc vô số dây leo. Rễ đám dây leo này lại bao bọc một khối thủy tinh màu đỏ như máu, bên trong thủy tinh phong ấn máu tươi. Số máu này được đám dây leo coi là chất dinh dưỡng!

Khi nhìn thấy máu, mắt Ngô Bình sáng lên, anh có thể cảm nhận được máu đó là của Thiên Cửu! Tại sao máu của Thiên Cửu lại ở đây?

Anh giơ tay còn lại ra, dùng bàn tay rực lửa tóm lấy rễ cây, trực tiếp đốt cháy chúng và giật lấy viên thủy tinh màu đỏ như máu.

Sau khi lấy được thủy tinh, dây leo vàng kia lập tức mất đi nguồn sức mạnh, liều mạng lao về phía này, nhưng đã bị bàn tay rực lửa của Ngô Bình giữ lại và chỉ trong chốc lát đã bị đốt thành tro!

Dây leo vàng đã biến mất, Ngô Bình dùng một tay bóp nát viên tinh thạch màu đỏ. Máu bên trong chảy vào lòng bàn tay anh, sau đó nhanh chóng thấm vào da và đi thẳng đến tim.

Trái tim của Thiên Cửu cuối cùng cũng có dòng máu của Thiên Cửu.

"Thịch!"

Trong nháy mắt, toàn bộ tấm bia vàng sáng lên rực rỡ, từng chữ trên đó cũng đồng loạt sáng lên.

Thì ra trên tấm bia vàng này cũng có rất nhiều ký tự, lúc này những ký tự này lần lượt bay vào không trung và rơi vào cơ thể anh. Và đây là phần cuối của Phục Thiên Phá Tượng Công!

Khác với Phục Thiên và Phá Tượng, phần cuối nói về phương pháp tích hợp nhiều lực lượng và phương pháp sử dụng tất cả các lực lượng.

Ngô Bình ngồi xếp bằng, vận dụng Phục Thiên Phá Tượng Công hoàn chỉnh để tu luyện Ngũ Tuyệt Thiên Công, rèn luyện thân thể. Lúc này, sức mạnh của Thiên Cửu cuối cùng đã được anh phát huy toàn bộ!

“Bùm!”

Trong cơ thể anh sinh ra tầng cấm thứ 41! Tầng cấm này được gọi là Vương Cấm! Chinh phục mọi điều cấm kỵ!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom