• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Thần chủ bí ẩn

  • Chương 1041-1045

Chương1041

CHƯƠNG 1041

Dạ Anh Thư nhớ tới vừa rồi Vương Bác Thần điên cuồng, âm thầm mắng một tiếng.

“Dược lão phối đây là thuốc gì, hiệu quả lại lớn như vậy, bà đây thiếu chút nữa đi không nổi! Dược lão chết tiệt, chờ tôi trở về lột sạch râu của ông, hừ!”

Trên mặt Dạ Anh Thư nổi lên một tia hồng nhuận, sâu trong đáy mắt hiện lên một tia nhu tình cùng ngượng ngùng, trong miệng lại hừ nhẹ nói: “Hừ hừ, Vương Bác Thần, lần này tôi xem anh phá cục như thế nào! Bà đây lấy thân nhập cuộc, trả giá lớn như vậy, tôi xem anh phải làm sao bây giờ! Không tin còn không xử lý được anh! Hiện tại nhà họ Tống sắp làm khó dễ, anh lại xảy ra chuyện như vậy, trong nhà hỏng bét, tôi xem anh lo được cái gì.”

“Cô chủ, cô vì đối phó Vương Bác Thần, mà hy sinh lớn như vậy, đáng giá sao?”

Bà Ngô thở dài, bà ta thật sự không nghĩ đến, cô chủ nhà mình vì đối phó Vương Bác Thần, lại tự mình ra trận, không tiếc trả giá thân thể của mình, cũng muốn hoàn thành ván cờ này.

Vương Bác Thần coi như là có được huyết mạch của gia tộc kia, nhưng cô chủ hy sinh lớn như vậy, ở trong mắt bà quá không đáng giá.

“Còn không mau đỡ tôi một chút, tên gia súc Vương Bác Thần kia…. Ây dô…”

Dạ Anh Thư đi đường đều có chút loạng choạng, hung tợn nói: “Tôi đây gọi là luyến tiếc đứa trẻ không bắt được sói, Vương Bác Thần chẳng những có dị huyết của nhà họ Vương, hơn nữa còn có được một nửa huyết mạch của gia tộc kia. Lý Kỳ năm đó không chết mà mất tích, rất có thể là có liên quan đến gia tộc kia.

“Tuy rằng gia tộc kia đã mai danh ẩn tích mấy ngàn năm, nhưng tôi vẫn luôn cảm thấy, bọn họ không có khả năng cứ như vậy hoàn toàn biến mất, khẳng định còn có hậu thủ. Hơn nữa, nhà họ Dạ chúng ta còn có hôn ước với gia tộc kia, đến đời này của tôi chính là tôi cùng với Vương Bác Thần, tôi đây cũng không tính là lỗ vốn.”

Bà Ngô đỡ lấy Dạ Anh Thư, tức giận nói: “Cô chủ, sao tôi lại có cảm giác cô đây là tiền mất tật mang?”

“Bà câm miệng đi, về nhà đi, lần này tôi cảm giác như không có ba ngày, tôi đều nghỉ ngơi không tốt, không xuống giường được, tên gia súc kia!”

Dạ Anh Thư hung tợn trừng mắt liếc bà Ngô một cái, uy hiếp nói: “Tôi nói cho bà biết, chuyện này bà không được nói cho gia tộc, ai cũng không được nói, nếu không thì bà coi chừng đó.”

Bà Ngô rất bất đắc dĩ.

Kỳ thật ván cờ này, cho dù tiểu thư không tự mình ra tay, Trần Yên Nhiên cũng có thể hoàn thành.

“Cô chủ, cô cần gì phải như vậy, cho dù cô kháng cự quan hệ thông gia với nhà họ Phong, cũng không cần phải như vậy, không nên đưa chính mình đi vào, tôi thấy cô thật sự là không nên thế.”

Dạ Anh Thư lại không để ý tới bà Ngô, cô ta tự có tính toán của mình.

Gia tộc bên kia có ý định để cho bản thân cùng một người thừa kế của gia tộc ẩn thế thông gia, nhưng cô ta cũng không nguyện ý.

Cho nên lần này tự mình đi, chính là thừa dịp cơ hội lần này, để cho gia tộc bên kia triệt để tuyệt ý niệm thông gia trong đầu.

Đến lúc đó bọn họ cũng có thể nhìn ra, mình đã phá thân, đối phương không có khả năng tiếp nhận cô ta.

Đây chính là kế hoạch của cô ta.

Để cho hết thảy trở thành sự thật, đến lúc đó cho dù gia tộc muốn bức bách cô ta gả đến nhà họ Phong, cũng không có biện pháp.

“Chỉ có bà nói nhiều. Trần Yên Nhiên bên kia bà xử lý tốt, đừng để cho cô ta lộ ra.”

Bà Ngô gật đầu.

Kế hoạch lần này của cô chủ quá độc ác.
Chương1042

CHƯƠNG 1042

Cô ta để Trần Yên Nhiên lừa Triệu Thanh Hà đi, sau đó nhân thời gian, cô ta giả trang thành Trần Yên Nhiên cùng Vương Bác Thần phát sinh quan hệ, cho dù Triệu Thanh Hà hoài nghi Vương Bác Thần là bị oan, nhưng gạo đã nấu thành cơm chín, Triệu Thanh Hà khẳng định không tiếp nhận được, nhất định sẽ ly hôn với Vương Bác Thần.

Mà hiện tại, phía nhà họ Tống bên kia sắp làm khó dễ, Vương Bác Thần bị chuyện này ảnh hưởng, nhất định sẽ có trăm ngàn chỗ hở.

Dù sao căn cứ tin tức bọn họ nhận được, Vương Bác Thần cũng chỉ là một thế thân của Thần Chủ mà thôi, cũng không thể chi phối cái gì.

Một khi Vương Bác Thần bên này xuất hiện vấn đề, Thần Chủ bên kia khẳng định sẽ nghĩ biện pháp khác cùng bảy đại thế gia đọ sức, Vương Bác Thần sẽ giống như thành một người bị bỏ rơi.

Đến lúc đó, nhà họ Tống bên này nghiền ép nhà họ Trần, Vương Bác Thần có một thân khí lực cũng không có chỗ dùng.

Mà Triệu Thanh Hà là nhân tố mấu chốt trong cái chết của Tống Nguyên Lễ, nhà họ Tống làm sao có thể bỏ qua cho cô?

Bà Ngô âm thầm sợ hãi, kế hoạch của cô chủ hết vòng này đến vòng khác, thận trọng từng bước, Vương Bác Thần không có cách nào phá giải.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Nhưng mà cô chủ, tôi vẫn muốn nhắc nhở cô một câu, thực lực bản thân Vương Bác Thần cũng không kém, phải phòng ngừa anh ta cá chết lưới rách, bằng không chúng ta không chỉ là tiền mất tật mang, mà còn là công dã tràng.”

Dạ Anh Thư cười lạnh nói: “Trong lòng tôi biết, Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà coi như là ly hôn, Vương Bác Thần cũng không có khả năng mặc kệ Triệu Thanh Hà. Đây chính là điểm yếu của anh ta. Mà nhà họ Cổ bên kia, biết được một ít manh mối của mẹ anh ta, tôi ngược lại muốn xem, lúc này đây anh ta sẽ chọn như thế nào.”

“Nhà họ Tống bên kia sẽ chậm rãi bức bách Triệu Thanh Hà, Vương Bác Thần chỉ cần thành con cờ bỏ đi của thần chủ, như vậy những nhân mạch của anh ta sẽ không thể vận dụng được, căn bản không có biện pháp chống lại nhà họ Tống. Hơn nữa, thực lực bản thân Vương Bác Thần đích xác không kém, nhưng nhà họ Tống sẽ yếu sao?”

“Bảy đại thế gia ở hội đấu y thuật Huyện hồ điện thất bại lớn như vậy, làm sao có thể từ bỏ ý đồ? Đây chính là thế cục tất yếu, Vương Bác Thần không tránh khỏi được. Lần này Huyền hồ điện đấu y thuật, không ai biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng người của bảy đại thế gia, năm đại hào tộc, ngoại trừ Mộc Uyển Thanh của nhà họ Tây Nam Mộc còn sống, những người còn lại cơ bản đều đã chết. Tổn thất lớn như vậy, người của thế gia hào tộc khẳng định không chịu nổi.”

“Mấu chốt nhất chính là, người của thế gia hào tộc không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng bọn họ lại biết Vương Bác Thần, sở dĩ không có ra tay, nhưng mà là không có lấy cớ mà thôi. Hiện tại Vương Bác Thần giết Tống Nguyên Lễ tên cặn bã kia, kết thù với nhà họ Tống, vừa lúc cho nhà họ Cổ một cái cớ.”

Bà Ngô gật đầu nói: “Lúc này đây, Vương Bác Thần chỉ sợ là dữ nhiều lành ít, cho nên cô chủ, vậy tại sao cô còn muốn làm như vậy? Vương Bác Thần coi như là có thực lực hơn nữa, cũng không có khả năng là đối thủ của thế gia hào tộc. Nhà họ Tống sẽ không bỏ qua cho anh ta, nhà họ Cổ bên kia khẳng định phái những tên mạnh tới, Vương Bác Thần hẳn phải chết không còn nghi ngờ gì.”

Rốt cục đến biệt thự, Dạ Anh Thư nằm ở trên ghế sa lon mới cảm giác thân thể thoải mái một chút, nói: “Bà thì biết cái gì, tôi chính là muốn nhìn xem Vương Bác Thần lúc này đây phá cục như thế nào, nếu anh ta có thể phá cục này, tôi đây về sau làm người phụ nữ của anh ta thì có gì mà đáng ngại? Nếu anh ta không phá được cục diện này mà chết, tôi coi như là phế vật để lợi dụng.”
Chương1043

CHƯƠNG 1043

Bà Ngô thật sự không theo kịp suy nghĩ của Dạ Anh Thư, theo bà thấy, bất kể thế nào cũng là cô chủ chịu thiệt.

Vương Bác Thần là người cắm hoa, cô chủ là đóa hoa kia, cắm hoa có chỗ nào chịu thiệt? Người chịu thiệt thủy chung là đóa hoa cô chủ này.

Lúc này, ở một bên khác.

Trần Yên Nhiên làm rối tóc của mình, giống như là cô ta thật sự bị Vương Bác Thần cưỡng bức, làm bộ làm tịch chạy đến trước mặt Trần Quốc Vinh, than thở khóc lóc, đem chuyện vừa xảy ra nói một lần.

“Cái gì?!!!”

Trần Quốc Vinh ôm Dao Dao, lập tức từ trên ghế đứng lên, trong mắt tràn ngập tàn khốc, nhìn chằm chằm Trần Yên Nhiên nói: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, cô nói rõ ràng từng chuyện cho tôi biết!”

Trần Yên Nhiên làm bộ như hoảng sợ quỳ xuống, khóc nói: “Ông nội, đều là lỗi của con, con không nên uống rượu, không nên để cho anh rể uống rượu, bằng không cũng sẽ không tạo thành sai lầm lớn này. Ông nội, ông đánh con đi, mắng con đi, nhưng con cầu xin ông, bây giờ đi khuyên nhủ chị họ con. Ông nội, con biết mình đã phạm phải sai lầm lớn, con tự mình rời khỏi nhà họ Trần, không bao giờ trở lại nữa.”

“Cô câm miệng cho tôi, dẫn tôi đi xem Thanh Hà!”

Trần Quốc Vinh tức giận đến mức mãi nói không ra lời, Trần Yên Nhiên là cháu gái ông thương yêu nhất, Triệu Thanh Hà cũng là ruột thịt trong lòng ông, càng là đối với mẹ con Trần Ngọc trong lòng có một phần thua thiệt.

Bây giờ lại xảy ra chuyện trái luân thường như vậy, ông thật không biết nên đối mặt với cháu gái mình như thế nào.

Trong lòng Trần Quốc Vinh, Dao Dao tỉnh tỉnh mê mê, nghe không hiểu những lời này là có ý gì, chỉ là theo bản năng ôm chặt cổ Trần Quốc Vinh.

Đột nhiên, không biết tại sao, cô bé có chút sợ hãi.

“Tiểu Ngọc, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Trần Quốc Vinh đau đớn tột cùng hỏi.

Vất vả lắm ông ta mới nhìn thấy hy vọng cho nhà họ Trần, vất vả lắm cả nhà con gái mới trở lại gia tộc, nhưng giờ lại xảy ra chuyện thế này.

Cô cháu nội mà ông ta thương nhất lại lên giường với chồng của đứa cháu ngoại mà ông ấy yêu nhất, giờ ông ấy thật sự không biết phải làm gì nữa.

“Ba, ba đừng hỏi mà, chuyện đó… hầy, Thanh Hà đã muốn ly hôn với Bác Thần rồi!”

Trần Ngọc khổ sở trả lời.

Nói thật, bà đã quen với sự hiện diện của Vương Bác Thần trong cái nhà này, đã xem Vương Bác Thần là con trai mình từ lâu.

Tuy lúc Vương Bác Thần mới quay về, bà từng mắng mỏ, nhục nhã, cũng từng đánh anh mấy lần, nhưng dần dà, bà đã chấp nhận Vương Bác Thần, đối xử với anh như con trai ruột của mình.

Thế mà bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy, tuy Vương Bác Thần và Trần Yên Nhiên xảy ra quan hệ trong lúc cả hai đều mơ màng hồ đồ, nhưng tất cả đã xảy ra thật, và nó cũng tạo nên vết thương lòng sâu sắc cho con gái của bà, bà không thể tha thứ cho Vương Bác Thần được.

“Yên Nhiên, cháu quỳ xuống, giải thích đầu đuôi cho ông!!”

Trần Quốc Vinh thống khổ nói.
Chương1044

CHƯƠNG 1044

Trần Yên Nhiên vội vàng quỳ xuống, vừa khóc vừa kể: “Bác ơi, cháu xin lỗi, cháu, cháu… là lỗi của cháu, cháu không nên uống say, không nên mượn rượu làm càn bắt anh rể uống rượu, cháu xin lỗi, xin lỗi. Cháu sẽ đi khỏi đây, mọi người đừng đuổi anh rể đi.”

Những lời này của Trần Yên Nhiên vô cùng khéo léo, cô ta đổ hết trách nhiệm lên đầu mình, nhưng khi lọt vào tai người khác sẽ thành cô ta đang bảo vệ cho Vương Bác Thần.

Đồng thời cũng đổ mọi tội lỗi sang cho việc say rượu, như vậy sẽ khiến đám người Trần Ngọc tưởng rằng hai người vì say quá mà đánh mất lý trí chứ không phải do cô ta hãm hại Vương Bác Thần.

Như thế, Trần Ngọc và Triệu Thanh Hà cũng sẽ không tha thứ Vương Bác Thần.

Đàn ông ấy mà, say tới mất lý trí là chuyện rất bình thường. Huống hồ chi nếu uống say thật, liệu anh còn sức lực để nghĩ tới chuyện đó không?

Cách nói này của cô ta còn có tác dụng ám thị tâm lý, dẫn dắt sao cho Trần Ngọc và Triệu Thanh Hà sẽ vô thức tưởng rằng Vương Bác Thần đã có ý định này từ lâu.

Trần Yên Nhiên khóc đến trông là thương, cô ta cúi gục đầu xuống, nhưng sâu trong đáy mắt lại thoáng hiện vẻ độc ác và giả tạo.

Những lời này đều do bà Ngô dạy cô ta từ trước, cô ta cũng đã diễn tập vô số lần.

Cộng thêm lúc này, tâm trạng của Trần Quốc Vinh và Trần Ngọc đang rối bời nên căn bản là chẳng thể nhận ra cô ta giả vờ.

Hơn nữa, xảy ra chuyện lớn thế này, sao Trần Ngọc và Triệu Thanh Hà có thể giữ vững lý trí cơ chứ? Bọn họ đã bị cảm xúc lấn át hết rồi.

Nghĩ vậy, Trần Yên Nhiên hít sâu một hơi, cô ta không biết rốt cuộc bà Ngô kia là ai, nhưng thủ đoạn của bà ta thật khiến Trần Yên Nhiên cảm thấy rợn cả tóc gáy.

Cô ta phải rời khỏi nước R ngay, bằng không e là bà Ngô sẽ giết cô ta diệt khẩu mất.

“Cháu đứng dậy đi, nếu tên súc sinh Vương Bác Thần không có suy nghĩ đó, dù cậu ta thật sự say đến mất ý thức cũng sẽ không xảy ra chuyện này. Bác đúng là bị mù nên mới nhìn lầm người, để rồi dẫn sói vào nhà!”

Trần Ngọc uất hận trách mắng.

Bà đã mất đi người chồng của mình, giờ đây, con gái và cháu gái chính là mạng sống của bà.

Vất vả lắm bà mới chấp nhận Vương Bác Thần, đối xử với anh như chính con trai ruột của mình. bà cho rằng những ngày tháng kia cuối cùng cũng kết thúc, giờ lại xảy ra chuyện thế này!

Hy vọng dành cho Vương Bác Thần trong lòng Trần Ngọc đã vỡ nát hoàn toàn.

Giờ đây bà ta vô cùng căm ghét Vương Bác Thần.

“Bác, chuyện lần này thật sự chỉ là ngoài ý muốn, mọi người đừng trách anh rể, đều là lỗi của cháu. Cháu sẽ rời khỏi đây xem như chuộc tội, anh rể vô tội.”

Trần Yên Nhiên giả vờ đáng thương nói, giọng điệu vô cùng thành khẩn.

Cô ta càng nói giúp cho Vương Bác Thần, Trần Ngọc lại càng thêm hận Vương Bác Thần.

“Hừ, nếu thằng súc sinh kia không có suy nghĩ đó, chuyện này căn bản sẽ không xảy ra! Cháu không cần giải thích thay cho cậu ta, trong lòng bác đã hiểu rõ rồi. Thanh danh của cháu cũng đã bị thằng súc sinh đó phá hủy!! Mai này làm sao cháu lập gia đình được đây! Thằng súc vật ác ôn đó, bác thật sự muốn băm nó ra thành trăm mảnh mà!”

“Yên Nhiên, cháu ra ngoài trước đi.”
Chương1045

CHƯƠNG 1045

Trần Quốc Vinh sợ nếu tiếp tục giữ Trần Yên Nhiên ở lại đây sẽ khiến Trần Ngọc càng thêm kích động mà thôi.

Đợi Trần Yên Nhiên đi rồi, Trần Quốc Vinh hỏi thử: “Tiểu Ngọc, con tỉnh táo lại đi, ba cảm thấy đứa bé Bác Thần đó không phải loại người này đây, có khi nào nó bị người khác bỏ thuốc không?”

“Ba, ba đừng nói giúp cho tên súc sinh kia nữa, Yên Nhiên về nhà trong tình trạng say xỉn, trong nhà lại chỉ có mình hai người họ, cả ngày hôm nay thằng đó lại ở suốt trong nhà không ra ngoài, ai bỏ thuốc cho được? Chẳng lẽ là Yên Nhiên tự bỏ thuốc mình sao? Nhưng dù Yên Nhiên bỏ thuốc thật, chẳng lẽ chuyện nó lên giường với Yên Nhiên không phải là thật sao?”

Nói đến đây, nước mắt của Trần Ngọc lại rớt xuống.

Lúc trước bà ôm bao nhiêu hy vọng với Vương Bác Thần thì bây giờ lại thất vọng bấy nhiêu.

Trần Quốc Vinh thở dài, ông ta không biện minh cho Vương Bác Thần nữa.

Bởi điểm mấu chốt của chuyện này không nằm ở chỗ Vương Bác Thần có bị oan hay không, mà là Vương Bác Thần đã thật sự làm chuyện đó với Trần Yên Nhiên, hơn nữa còn bị Triệu Thanh Hà bắt gian tại trận.

Đây mới là việc Triệu Thanh Hà thật sự không thể nào chấp nhận nổi.

Nếu Triệu Thanh Hà không tận mắt chứng kiến mọi chuyện, việc này còn có thể giải thích cho qua.

Nhưng giờ Triệu Thanh Hà đã nhìn thấy tất tần tật, thử hỏi kích thích đó sẽ lớn đến cỡ nào?

Trần Quốc Vinh cảm thấy cả thể xác lẫn tinh thần của ông ta lúc này vô cùng mỏi mệt, dạo gần đâu nhà họ Trần đã xảy ra rất nhiều chuyện, tuy ông ta không biểu lộ ra ngoài, nhưng dáng vẻ thường ngày lại nhiều thêm chút rã rời.

Cộng thêm hôm qua đứa con cả của ông ta vì bị các nguyên lão giựt dây mà nổi dậy đoạt quyền thành công, khiến trái tim ông đau nhói như bị dao đâm.

Giờ lại thêm cớ sự này nữa, với ông mà nói đúng là họa vô đơn chí mà.

“Hầy…”

Trần Quốc Vinh cười khổ lắc đầu, mắt nhìn thoáng qua Dao Dao đang bỏ chạy vào phòng, khổ sở hỏi: “Vậy, Dao Dao thì phải làm sao? Chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể trơ mắt nhìn hai đứa nó ly hôn hả?”

Trần Ngọc chỉ tiếc rèn sắt không thành thép trả lời: “Thanh Hà lúc này đã bị tổn thương sâu sắc, hiện chỉ muốn ly hôn với tên súc sinh kia. Nhưng giấy chứng nhận kết hôn lại để ở thành phố Hà Châu, nên con nghĩ cần thêm một thời gian nữa thì mới ly dị được. Con chỉ thấy thương cho Dao Dao, khó khăn lắm mới có được gia đình hoàn chỉnh, cuối cùng nó cũng biết cười, giờ lại rơi vào cảnh ba mẹ muốn ly hôn. Xem ra chúng ta chỉ còn cách gạt nó, đợi nó lớn hơn một chút hẵng nói cho nó biết.”

“Cũng chỉ có thể như vậy.”

Trần Quốc Vinh khom người, tập tễnh bước vào phòng, đưa mắt nhìn Triệu Thanh Hà đang chằm chằm nhìn ra ngoài cửa sổ chẳng nói chẳng rằng, ông ta đau lòng sờ đầu cô, nói: “Cháu gái của ông, khổ cho cháu rồi.”

“Ông ngoại, không sao đâu, cháu quen rồi.”

Triệu Thanh Hà ngoái đầu, cố nở nụ cười, nhưng trông còn khó coi hơn cả khóc.

Tay Trần Quốc Vinh run run, ông ta đáp: “Cháu à, muốn khóc thì cứ khóc đi, đừng cất giấu trong lòng, mọi chuyện rồi sẽ có cách giải quyết mà.”

Nụ cười trên mặt Triệu Thanh Hà cứng lại, cô lắc đầu: “Ông ngoại, ông đừng lo, cháu không sao đâu, cháu sẽ không chảy thêm bất kỳ giọt nước mắt nào vì anh ta đâu!”

Cõi lòng Trần Quốc Vinh nổi gió, không biết phải đáp lại thế nào, chỉ đành thở dài một hơi, nhích từng bước ra khỏi phòng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom