• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Sóng Gió Nhân Gian (2 Viewers)

  • Chương 69: Mỹ Duyên sinh con

Minh đưa tay ve vuốt từ cái cổ thon xuống bờ vai thon và trắng nõn của Mỹ Duyên, qua hai bầu vú và ngay sau đó là tới cái bụng tròn, to căng như trái bóng khổng lồ, tới mức đội rốn của nàng lồi ra ngoài.

Cô bé nhìn Minh ngại ngùng nói: "Trông em giờ xấu lắm phải không? Hic hic."

Minh cười với nàng: "Không sao đâu vợ, vài tuần nữa em mới sinh và sẽ ốm trở lại ngay thôi à. Lại đây anh yêu cái nè, hí hí."

Nói xong Minh nắm tay kéo tuột Mỹ Duyên vô phòng ngủ. Nàng nặng nề đi theo, miệng cũng cười “hi hi”.

Vô tới phòng, cậu đỡ cô bé nhẹ nhàng ngồi xuống giường, rồi nhìn nàng nặng nề lắc lắc người rê mông vô bên trong. Nhìn nàng mặc váy đầm suông hai dây này mà không ngờ bụng bầu của nàng to vượt mặt, đẩy cái đầm trước đây vốn rộng thùng thình, giờ căng tròn ra ngang bụng muốn chật luôn.

Minh lấy cái gối đưa cho bé Duyên kê lưng dựa vô tường, nửa nằm nửa ngồi. Rồi giúp nàng vén váy lên, cởi ra để một bên. Hai chân nàng dạng ra hai bên, để lộ... cái bụng tròn to, căng phồng như bong bóng của nàng. Minh xoa xoa lên cái rốn bị đẩy lồi ra ngoài của vợ mình, rồi hôn lên bụng dưới nàng. Bất chợt đứa bé trong bụng nàng chuyển động làm nàng kêu lên: "Con không chịu để yên cho cha mẹ làm việc một lát à?"

Minh cười hô hố. Hôn lần nữa lên da bụng, rồi qua làn da mỏng của Thuỳ Duyên, cậu muốn vuốt ve con mình bên trong đang quẫy đạp tử cung của mẹ nó. Cậu cười nói: "Con của mình quậy tưng. Đạp tùm lum luôn kìa em."

Mỹ Duyên nhìn Minh khẽ mỉm cười.

Từ khi đón nàng và Hoài Thương về biệt thự của mình thì đêm nào Minh cũng đè hai nàng ra làm tình một cách hoan lạc và điên cuồng như để bù đắp thời gian vừa qua khi cậu không có ở cạnh họ. Hai tuần trôi qua Hoài Thương phục vụ tình dục chồng mình hết nổi thì cậu mới buông tha cho nàng và bảo cô bé từ đây cứ ở trong phòng nghỉ dưỡng thai giống như Lan Phương. Sau đó chỉ còn Mỹ Duyên và Tâm Như được Minh thay phiên "chăm sóc tận tình" cho đến khi hai nàng mệt rã người hết mới thôi.

Mấy bữa trước khi Minh “yêu” Mỹ Duyên khá mạnh bạo và sau đó khi lau chùi âm hộ, nàng thấy có một ít máu đỏ dính trong khăn giấy. Khi thấy vậy cô bé nói với Minh thì cậu kêu là để lần sau cậu sẽ nhẹ nhàng hơn. Từ hôm đó khi chồng nàng đút dương vật vô âm đạo nàng rồi nắc, nàng thấy Minh không có làm mạnh bạo như trước nữa nên cũng làm lâu hơn nhiều, vì vậy bé Duyên cảm thấy sướng hơn dữ lắm.

Một cơn sướng khoái kéo nàng trở lại thực tại. Minh đang nắc đều đều, từ nãy tới giờ cũng khá lâu, và lúc này cậu đã dừng hẳn lại, dương vật co giật thấy rõ bên trong âm đạo của nàng. Cơn sướng khoái này được tích tụ theo thời gian chồng nàng “yêu” nàng từ nãy tới giờ, nên lúc này được tiếp sức bởi cái cảm giác nóng rực chỗ quy đầu dương vật của Minh, sâu thẳm trong âm đạo, cô bé cũng bắt đầu thấy bên trong bụng mình co giật theo. Và rồi ngày càng mãnh liệt.

Nàng ngồi ngả lưng dựa vô cái gối, hai tay đưa ra như với lấy hai bắp tay Minh, rồi chợt vừa co giật, vừa nói nhanh: "Em sướng quá anh ơi như buổi đầu anh và em gặp nhau vậy."

Lúc này Minh không thể trả lời nàng được như thường lệ, cả người cậu liên tiếp có những cơn co giật cũng giống như dương vật của cậu đang cắm sâu trong âm đạo nàng vậy. Mỹ Duyên nhắm tịt mắt trong cảm giác đê mê bỗng nàng chợt cảm thấy có cái gì đó như vỡ òa trong bụng, bên trong âm đạo, ở ngay cái chỗ quy đầu dương vật Minh đang ấn mạnh vào.

Mới đầu nàng không chú ý, nhưng sau đó là một loạt cơn đau buốt như banh da xé thịt khiến nàng phải hét lên: "A, ui da... em đau bụng... quá anh ơi, hình như... con nó muốn... chui ra... Áaaaaaaa…"

Minh đang lên đỉnh thì nghe thấy vợ mình la thất thanh khiến cậu phải choàng tỉnh, cậu lại thấy đứa nhỏ bên trong bụng bé Duyên chuyển động rất mạnh, và nhất là bên trong âm đạo nơi dương vật của cậu đang xuất tinh. Hoảng hồn, Minh ráng gắng sức rút dương vật ra ngoài, lui lại phía sau. Trong tích tắc, ngay khi dương vật cậu vẫn còn co giật, bắn ra nốt số tinh dịch còn lại khắp lên cái bụng bầu chín tháng của cô bé thì cậu thấy một cục chất nhầy màu trắng bị đùn ra ngoài âm đạo của Mỹ Duyên, ngay sau đó là một dòng nước hơi trong cũng chảy ra ồ ạt.

Trong tích tắc, Minh thốt lên: "Định mệnh! Duyên ơi! Em bị bể ối rồi!"

Minh ráng hết sức chạy qua phòng kế bên gọi Tâm Như qua giúp đỡ đẻ cho Mỹ Duyên, Tâm Như khệ nệ ôm bụng bầu cùng Minh qua phòng của chồng nàng. Trên giường, bé Duyên không ngừng rên la đau đớn khiến Minh cũng xót lắm. Tâm Như vận phép lên ngón tay chỉ vào âm hộ của Mỹ Duyên. Trong giây lát, Minh thấy cái khe âm đạo của Mỹ Duyên bỗng biến to ra khiến cậu hết hồn còn Tâm Như an ủi bé Duyên: "Chị ráng chịu đau chút xíu để đứa bé ra đời an toàn nha."

Mỹ Duyên nắm chặt tay Tâm Như khẽ gật đầu, Tâm Như chăm chú nhìn cái bụng bầu của Mỹ Duyên nói nhỏ: "Ra đi nào, con không muốn mẹ của mình bị đau đớn phải không?"

Thế rồi từ lỗ âm đạo của bé Duyên, đứa bé chui ra từ từ, xung quanh nó là màu kim quang sáng lòa khắp cả phòng khiến Minh và Tâm Như ngỡ ngàng. Chui ra khỏi âm đạo của mẹ mình xong đứa bé chợt khóc òa. Tâm Như vận phép biến khe âm đạo bé Duyên nhỏ lại như cũ. Cả người Mỹ Duyên ướt đẫm mồ hôi, ngó nhìn Tâm Như thầm cảm ơn, Tâm Như cười đáp lại thầm bảo không có chi. Vệ sinh cho Mỹ Duyên và đứa bé xong rồi nàng hóa phép biến ra bộ đồ mới và khăn quấn trẻ sơ sinh, bộ đồ thì Tâm Như mặc giúp Mỹ Duyên còn đương mệt sau khi sinh con, còn cái khăn thì bé Như quấn đứa bé lại cẩn thận rồi đặt nó nằm cạnh Mỹ Duyên, nàng cười nói: "Chúc mừng chị Duyên, là một đứa bé trai. Mặt mũi nó y chang anh Minh luôn."

Mỹ Duyên rướn đầu nhìn kỹ đứa con mình mới sinh, nàng khẽ cười nói: "Em nói đúng đó Tâm Như à! Nhất là cái miệng nó này giống y như miệng của ảnh."

Minh còn đang tồng ngồng đứng thở phào một cách nhẹ nhõm, cậu biết ơn Tâm Như rất nhiều vì đã giúp Mỹ Duyên sinh con an toàn, tính khoác vai bé Như thì nàng đẩy cậu tới trước cười nói: "Xem con mình đi chứ anh đứng đực ra đó làm gì."

Minh nhẹ nhàng bồng đứa con trai lên thầm nghĩ: "Đứa bé này ngày sau sẽ là anh hùng diệt Quỷ vương đây".

Tâm Như và Mỹ Duyên đồng thanh nói: "Lần đầu làm cha, anh cảm thấy thế nào?"

Minh bế đứa bé đi tới lui trong phòng trong giây lát nói: "Thật khó tả, cảm giác lạ lắm."

Rồi Minh đặt đứa bé trở lại bên cạnh Mỹ Duyên, cậu nói: "Em và con nghỉ ngơi đi, anh với Tâm Như ra ngoài."

Mỹ Duyên mỉm cười: "Dạ vâng."

Sau đó Tâm Như cùng Quang Minh rời khỏi phòng và đóng cửa lại, Minh bế cô vợ hồ ly xinh đẹp và đặt lên môi nàng nụ hôn nồng cháy rồi mỉm cười nhìn nàng nói: "Về chốn riêng tư của chúng ta nào!"

Tâm Như đỏ mặt ôn nhu mỉm cười đáp: "Vâng, theo ý chồng, không khéo em cũng sinh con giống chị Duyên lúc chúng ta làm tình mất."

Minh cụng đầu lên trán nàng một cách âu yếm nói: "Ha ha, anh muốn xem con tụi mình giống anh hay giống em đây."

Nàng thẹn thùng nói: "Giống cả cha mẹ nó là điều tốt nhất."

Minh nói: "Điều đó quá tốt vợ yêu ạ."

Rồi cả hai về phòng của Tâm Như và chìm đắm trong cơn sóng biển ân ái vồ vập..​
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom