-
Chương 896-900
Chương 896 Yêu nữ Vệ Hạnh Nhi 2
Cảnh tượng như vậy đối với võ tu bình thường mà nói, tuyệt đối là hấp dẫn trí mạng.
Chỉ là nàng làm như vậy ở trước mặt Giang Trần hiển nhiên còn chưa đủ lực hấp dẫn.
Giang Trần lại làm ra vẻ kinh ngạc, nói:
- Dường như xếp phía trước Vệ Tiểu thư trừ tiểu đệ ra còn có Đinh Đồng của Tam Tinh tông, Vệ Khánh của quý tông a.
Vệ Hạnh Nhi cười khúc khích nói:
- Hay cho một tiểu bại hoại không hiểu phong tình. Nếu như Hạnh Nhi vừa ý bọn họ, còn có thể tới nơi này tìm ngươi sao?
- Ách...
Giang Trần im lặng.
Vệ Hạnh Nhi nhìn Giang Trần, duỗi ra cánh tay mềm mại, dí trán Giang Trần một cái, gắt giọng:
- Ta biết nhất định ngươi đã nghe lời nói bậy của Lăng Bích Nhi về ta cho nên mới có thành kiến về ta. Hừ, đám xú nam nhân bên ngoài đều mơ tưởng ngủ với ta. Nhưng mà Vệ Hạnh Nhi ta há có thể để cho bọn họ tùy tiện thực hiện được ý đồ, làm nữ nhân của bọn họ?
Nói xong Vệ Hạnh Nhi lại vươn tay ra, lộ ra cánh tay trắng nõn, một cánh tay giống như ngó sen trắng, trên cánh tay này còn có một điểm đỏ.
- Đây là thủ cung sa của người ta, nếu như mất đi tấm thân xử nữ sẽ không còn thủ cung sa này. Giang Trần, trước khi Hạnh Nhi tới nơi này cũng đã suy nghĩ rất lâu. Hạnh Nhi biết rõ có lẽ ngươi sẽ vì tin đồn bên ngoài mà xem thường Hạnh nhi. Thế nhưng mà Vệ Hạnh Nhi ta dám yêu dám hận. Ta ưa thích những thiên tài giống như ngươi. Những người gọi là nam nhân trong Vạn Tượng Cương Vực căn bản không xứng chinh phục Vệ Hạnh Nhi ta.
Vệ Hạnh Nhi nói tới đây, ngữ khí đột nhiên có chút sa sút, uể oải:
- Nếu như ngươi không tin, nhìn ánh mắt của ta, nếu như ta chỉ cần nói điêu nửa câu, ánh mắt sẽ không dấu được.
Nói xong Vệ Hạnh Nhi trực tiếp đứng trước mặt Giang Trần, hơi thở như hoa lan tràn ra, bộ ngực cơ hồ dán vào người Giang Trần, mặt đối mặt, bốn mắt nhìn nhau, nhìn thẳng vào hai mắt Giang Trần. Giống như không để cho Giang Trần có cơ hội trốn tránh.
Sắc mặt Giang Trần phát lạnh, ánh mắt cũng không trốn tránh.
Bốn mắt nhìn nhau, hai mắt Vệ Hạnh Nhi như muốn khóc, có ba phần ủy khuất, lại có ba phần lửa nóng, càng khiến cho nàng ta trở nên điềm đạm đáng yêu, quyến rũ động lòng người.
Đôi mắt tràn ngập vẻ đáng yêu, tựa như một loại rượu mạnh, vô cùng say lòng người.
Không bao lâu, ánh mắt của Vệ Hạnh Nhi kia càng thêm mê ly, vẻ mặt cũng càng lúc càng trở nên mềm yếu, miệng thở ra hương thơm, giống như có thể hòa tan tất cả mọi thứ trong thế gian.
Mà Giang Trần thì thân thể lung lay sắp đổ, ánh mắt mê ly, giống như mất đi hành động, trong lúc nhất thời linh hồn dường như đang phiêu du ở một nơi nào đó.
Vệ Hạnh Nhi thu vẻ mặt kia lại, khóe miệng nở nụ cười:
- Hừ, cho dù thiên tài thế nào, cuối cùng đạo hạnh vẫn có chút nông cạn. Nam nhân không trải qua lịch lãm, rèn luyện nữ nhân, nhiều nhất chỉ có thể coi là một tiểu hài tử xấu xa. Dám chơi cùng tỷ tỷ sao? Ngươi còn non một chút.
Nàng cười đắc ý, vươn tay vỗ nhẹ vài cái trên mặt Giang Trần nói:
- Tiểu gia hỏa, có lẽ ngươi đã may mắn, khuôn mặt này của ngươi coi như không khiến cho tỷ tỷ chán ghét. Bằng không mà nói cũng không chỉ đơn giản hôn mê vài ngày như vậy. Trúng Thanh Hạnh Yên La tán của tỷ tỷ, ngươi xem như là người may mắn nhất.
Vệ Hạnh Nhi nói xong khẽ kéo Giang Trần, định đưa hắn thả lại lên giường.
Thế nhưng khi kéo nàng lại phát hiện ra mình không kéo được, giống như nàng đang kéo một khối cự thạch ngàn cân, không ngờ lại không có một chút sứt mẻ nào.
Nàng kéo một cái không ngờ lại đụng vào ngực Giang Trần.
Bộ ngực sữa phập phồng lộ xuân quang kia lúc này lại dán vào bộ ngực rộng lớn của Giang Trần.
- Ah..
Vệ Hạnh Nhi duyên dáng kêu to một tiếng, lại phát hiện ra tay mình không biết từ lúc nào đã bị nắm chặt.
- Vệ tiểu thư, dường như tiểu thư có chút bá đạo a.
Giang Trần nhìn như thất hồn lạc phách lúc này cánh tay lại giống như kìm, vô cùng có lực, hai mắt bắn ra tinh mang, nào có nửa điểm nào giống như mất hồn.
Vệ Hạnh Nhi vừa rồi thi triển mị thuật với Giang Trần, vốn tưởng rằng đã mị hoặc được Giang Trần, cho nên nàng căn bản không có đề phòng.
Nàng dùng chiêu này đối phó với nam nhân, từ trước tới nay già trẻ đều bị ăn sạch. Nghĩ tới một thiếu niên như Giang Trần, sau khi nàng thi triển Thanh Hạnh Yên La tán không ngờ lại không có một chút việc gì.
nếu nói tu vi, Vệ Hạnh Nhi này tuy rằng tu vi còn chưa có đột phá Thánh Cảnh, thế nhưng cũng không cách xa. Tu vi võ đạo so với Giang Trần chỉ cao hơn chứ không thấp hơn.
Thế nhưng mà dưới tình huống không đề phòng, lại bị Giang Trần chế trụ, không thể động đậy.
- Ngươi...
Trong mắt Vệ Hạnh Nhi tràn ngập vẻ kinh ngạc, nàng nói:
- Tại sao ngươi lại không có việc gì?
- Ngươi cảm thấy ta có chuyện gì sao?
Ngữ khí của Giang Trần lạnh lẽo vô cùng:
- Thanh Hạnh Yên La tán, để cho ta ngủ mê vài ngày, không thể tham dự luyện đan, để cho các ngươi có lợi sao?
Vệ Hạnh Nhi cũng là người giỏi ứng biến, nhìn thấy Thanh Hạnh Yên La tán không làm gì được Giang Trần, nàng đã biết thiếu niên này tuyệt đối không tầm thường, nàng tức thì cười cười nói:
- Được rồi, cho như Hạnh Nhi biết sai, câu dẫn cũng không câu dẫn được ngươi. Dụng độc cũng không chơi được ngươi. Ngươi muốn xử trí ra sao Hạnh Nhi sẽ chiều ngươi hết.
Nói xong hai mắt lưu chuyển, mị hoặc tỏa ra, bộ dáng mặc kệ ngươi xử lý.
Giang Trần nhất thời im lặng, trong lòng không ngừng suy nghĩ, nữ nhân này co được giãn được, tuyệt đối là nhân vật khó giải quyết.
Một chiêu tùy ngươi xử lý này của nàng nhìn như bại hoại, thế nhưng kỳ thực lại khiến cho Giang Trần khó mà đối phó được.
Giết nàng? Hiển nhiên còn chưa đủ tội danh.
Đánh cho nàng một cái? Nếu như nàng có chuyện không hay xảy ra, trên cửa luyện đan không phát huy tốt, Tiêu Dao tông tất sẽ mượn chuyện này mà gây khó dễ.
Nam nhân tốt không đấu cùng nữ nhân, Giang Trần hắn nếu như thực sự làm việc này với Vệ Hạnh Nhi, ngược lại cũng không phải là không được. Chỉ là nếu như hắn làm như vậy, đây cũng không phải là một chuyện tốt.
Sững sờ một hồi, thế nhưng lại không tìm được biện pháp xử lý Vệ Hạnh NHi.
Vệ Hạnh Nhi nở nụ cười đáng yêu, nói:
- Tiểu đệ đệ, nếu như không nghĩ tới biện pháp xử trí tỷ tỷ, tỷ tỷ sẽ nói cho ngươi biết một biện pháp nha. Thân thể này của tỷ tỷ vẫn còn trong sạch. Nếu như tiểu đệ đệ ưa thích, thu lấy cũng được. Ta chỉ là một nữ tử yếu ớt, sớm muộn gì cũng phải tìm một nam nhân dựa vào. Không bằng tiện nghi cho ngươi vậy. Ai bảo ngươi khiến cho nhân gia nhìn thấy thuận mắt, cho dù dụng độc cũng không bỏ quá nhiều. Bằng không thì ngươi cho rằng ngươi có thể thoát khỏi lực lượng câu hồn của THanh Hạnh Yên La Tán sao?
Giang Trần im lặng, đột nhiên tay chộp một cái, nắm lấy mông Vệ Hạnh Nhi, vươn tay đánh lên mông Vệ Hạnh Nhi ba cái.
Ba cái tét này hắn ra tay cũng không nhẹ, có thể gây tổn thương cho da thịt, thế nhưng lại không động tới xương cốt.
Chương 897 Quỷ đan lưu, Giang Trần kiểm lậu 1
- Vệ Hạnh Nhi, bộ dáng này của ngươi đối với ta vô dụng. Lần này ta tha cho cái mạng của ngươi. Nếu như có lần sau, nhất định ta sẽ không tha thứ.
Nói xong hắn mở cửa, làm thủ thế đuổi khách:
- Không tiễn.
Vệ Hạnh Nhi bị Giang Trần đánh ba cái vào mông lúc này vẫn còn đang ngây người. Nàng đã lớn như vậy tuy rằng ấn tượng ở bên ngoài về nàng là dâm đãng không thôi. Thế nhưng trên thực tế thân thể nàng chưa từng bị một nam nhân nào chính thức đụng vào. Nhất là bộ vị mẫn cảm như vậy càng là nơi cấm của nam nhân.
Nam nhân bình thường nếu như đánh chủ ý tới khu vực này, trên cơ bản đều phải chết, không thì tàn phế.
Hiện tại bờ mông của Vệ Hạnh Nhi lại bị Giang Trần đánh vào, giống như giáo huấn trẻ nhỏ, đánh liền ba cái.
Thanh âm vang dội vô cùng.
Dù Vệ Hạnh Nhi làm bộ phóng đãng, thế nhưng bị Giang Trần đánh ba cái vào mông cũng khiến cho nàng vô cùng sửng sốt.
Vệ Hạnh Nhi chưa bao giờ biết rõ thẹn thùng là gì không ngờ cũng trở nên bối rối, đôi mắt trừng Giang Trần:
- Ngươi... Ngươi dám đánh vào chỗ đó của ta?
Giang Trần hừ lạnh:
- Còn không đi? Có phải còn chưa bị đánh đủ hay không?
Vệ Hạnh Nhi thở hổn hển nói:
- Hừ, Giang Trần, ngươi chờ đó cho ta. Sớm muộn gì ta cũng phải cho ngươi uống nước rửa chân của bổn tiểu thư.
Nói xong vẻ mặt nàng ửng hồng, vội vã chạy ra bên ngoài. Khi ra khỏi cửa còn hung hăng trừng mắt nhìn Giang Trần một lần nữa.
Vẻ mặt Giang Trần lạnh nhạt, lầu bầu vài câu:
- Vệ Hạnh Nhi này dùng Thanh Hạnh Yên La tán mê hoặc tâm thần ta, người được lợi lớn nhất có lẽ là Tiêu Dao tông. Nếu như để cho nàng ta đắc thủ, cuối cùng kẻ được lợi lớn nhất lại là Đinh Đồng.
Nhưng mà Giang Trần có tham gia cửa thứ tư hay không, đối với thành tích chỉnh thể của Đan Kiền Cung mà nói, có ảnh hưởng ká lớn. Luận thành tích tổng thể, cũng không phải là không có khả năng bị Tiêu Dao tông vượt qua.
Nghĩ tới đây Giang Trần âm thầm thở dài.
Vệ Hạnh Nhi này làm ra vẻ phóng đãng, nếu không phải Giang Trần có thuật nhìn người, lại tăng thêm Lăng Bích Nhi đã từng nhắc nhở qua, mà chính hắn lại hiểu rõ người Tiêu Dao tông biết dụng động.
Đủ loại nhân tố khiến cho Giang Trần đối với Vệ Hạnh Nhi đã sớm có đề phòng.
Có đề phòng từ trước, Thanh Hạnh Yên La Tán này của Vệ Hạnh Nhi tự nhiên không có khả năng tạo thành bất kỳ uy hiếp nào với Giang Trần.
Nhưng mà dù vậy Giang Trần đối với Vệ Hạnh Nhi cũng không dám xem thường. Vệ Hạnh Nhi này từ nhỏ đã trời sinh mị cốt, có thân thể mị hoặc, nàng chỉ cần khẽ động, chỉ cần một ánh mắt, thậm chí là một câu nói đều mang theo một loại mị hoặc tự nhiên. Có thể làm cho nam nhân khí huyết quay cuồng, khó mà tự kiềm chế bản thân mình.
Sự việc nho nhỏ xem vào không có làm cho Giang Trần mất đi phương hướng của mình. Hắn khoanh chân ngồi xuống, nghỉ ngơi và hồi phục một lát, sau đó lập tức ném việc nho nhỏ này ra sau đầu.
Một ngày nghỉ ngơi và hồi phục qua đi, cơ hồ tất cả người dự thi lại một lần nữa tụ tập.
Lúc này địa phương mọi người tụ tập lại ở một đại sảnh của đại điện thần thánh nhất trong Huyễn Ba sơn. Tên là Đan Ly cung, là địa phương thi đấu luyện đan.
Ở chỗ này cũng sở hữu hơn một ngàn trận pháp luyện đan. Mỗi một trận pháp luyện đan đều có cấm chế cách ly, hình thành một không gian độc lập.
Khu trưởng lão ở bên trái, khu của các thiên tài ở bên phải.
- Tất cả các tuyển thủ, dựa theo số thứ tự của mình tiến vào khu vực luyện đan của mình.
Một đạo thanh âm vang lên, cơ hồ tất cả những người dự thi tiến vào khu vực của mình đã đánh số từ trước. Một khi tiến vào, trận pháp cấm chế bốn phía lập tức khởi động, phong bế bọn họ ở trong khu vực luyện đan của mình.
- Từ khoảnh khắc này về sau, cho tới khi thi đấu chấm dứt, bất luận kẻ nào cũng không được rời khỏi khu vực này. Một khi tùy tiện rời khỏi đây sẽ bị trận pháp công kích.
Quy tắc này kỳ thực mọi người trước đó đã hiểu được một hai, cho nên cũng không kinh hãi.
- Hạng nhất luyện đan, số điểm lớn nhất cũng là sáu trăm điểm. Giống như đào tạo linh dược vậy. Đương nhiên hạng mục thi đấu này lại có ba khâu nhỏ. Mỗi một khâu số điểm lớn nhất có thể thu được đều là hai trăm. Lần này thi đấu luyện đan trong vòng thời gian nửa tháng.
Cũng có thể nói trong vòng thời gian nửa tháng này những người dự thi không thể rời khỏi khu vực so tài này.
- Vòng thứ nhất, hoàn thiện đan phương ở trước mặt mỗi người các ngươi. Trước mặt các người đều có mười đan phương chưa hoàn thiện. Mỗi một tấm đan phương điều thiếu một ít tài liệu không có ghi vào. Điều các ngươi phải làm chính là đem tài liêu thiếu ghi vào bên trong. Nhớ kỹ, số tài liệu thiếu trong mỗi một đan phương là không đồng đều. Có khả năng là thiếu một loại, có khả năng là thiếu hai. Cũng có khả năng là thiếu ba. Điền sai và điền chậm đều coi như là thất bại. Khâu này tổng cộng có hai trăm điểm. Cũng có thể nói là mỗi một đan phương được bổ sung đầy dủ có thể nhận được hai mươi điểm.
Mười đan phương, mỗi một đan phương bổ sung đúng được hai mươi điểm. Vòng thứ nhất được hai trăm điểm, quy tắc cũng không phải quá khó khăn. Chỉ là điền sai và điền chậm đều không được điểm. Yêu cầu này đối với đan sư là tương đối cao.
- Khâu thứ hai, phân giải đan dược. Phân tích đan phương. Trước mặt mỗi người các ngươi đều có một khỏa đan dược. Các ngươi phải phân giải đan dược kia, đem tài liệu bên trong viết ra. Lại đem đan phương của đan dược này viết ra. Khâu này cũng được tổng hai trăm điểm. Đồng thời đan phương này cũng có mười loại tài liệu. Mỗi một loại ghi đúng đều có hai mươi điểm. Nhớ kỹ, không có nắm chắc tốt nhất không nên viết vào. Bởi vì một khi ghi sai một loại, cũng trừ hai mươi điểm của các ngươi. Trừ càng nhiều, trừ đến khi hết số điểm mà các ngươi đạt được ở khâu này mới thôi.
Mọi người nghe lời này đều khẩn trương không thôi. Quy định quá hà khắc. Ghi sai còn bị trừ điểm, nếu như trả lời được bảy tám loại, thế nhưng lại ghi sai một loại, cuối cùng chỉ tương đương với đáp đúng sáu bảy loại, sẽ bị ảnh hưởng cực lớn.
Tất cả mọi người cảm thấy, vẫn nên cẩn thận ra tay thì hơn. Không có nắm chắc tuyệt đối thì không điền. Nhưng mà có một điều may mắn duy nhất chính là cho dù có trừ hết điểm ở khâu này cũng không trừ vào điểm của khâu trước. Bằng không khâu này thậm chí còn xuất hiện tình huống bị âm điểm.
Giang Trần bất động như núi, mặc kệ quy tắc có thiên biến vạn hóa ra sao, đều khó có khả năng làm ảnh hưởng tới hắn.
Cường giả dù ném tới đâu cũng mạnh, chỉ cần bản lĩnh đan dược còn ở trên người hắn, bất kể là hình thức thi đấu biến đổi như thế nào cuối cùng vẫn phải dựa vào nội tình của mình để hoàn thành.
Khâu thứ ba là luyện đan. Số điểm tối đa cũng là hai mươi. Khâu này khảo nghiệm không đơn thuần là công lực luyện đan của các ngươi, cũng khảo nghiệm năng lực tư duy của các ngươi.
Chương 898 Quỷ đan lưu, Giang Trần kiểm lậu 2
Trước mặt mỗi người các ngươi đều có một đám tài liệu luyện đan. Trong đống tài liệu này các ngươi phải tổ hợp ra một loại đan phương, cũng đem nó luyện chế ra. Chúng ta cũng đem đan dược luyện chế ra phân thành bốn cấp là giáp, ất, bính, đinh. Cấp đinh được năm mươi điểm, cấp bính được một trăm điểm, cấp ất được một trăm năm mươi điểm. Giáp thì được số điểm tối đa là hai trăm.
- Trong lòng các ngươi nhất định đang nghi hoặc, rốt cuộc phân chia bốn đẳng cấp giáp, ất, bính, đinh này ra sao đúng không?
- Ta không ngại nói cho các ngươi biết, nếu như các ngươi có thể luyện chế ra đan dược chân Thánh Cảnh, như vậy phẩm chất của đan dược cho dù là hạn phẩm, các ngươi cũng có thể được đánh giá là giáp. Đạt được hai trăm điểm tối đa.
- Nếu như là đan dược Thánh Cảnh cao giai, phải luyện chế ra đan dược thượng phẩm thì mới nhận được số điểm tối đa.
- Nếu như là đan dược Thánh Cảnh trung giai, phẩm chất phải đạt tới cực phẩm đại viên mãn không tỳ vết thì mới có thể nhận được số điểm tối đa.
Chân Thánh Cảnh và Thánh Cảnh, những thứ này đều là phân chia đẳng cấp của bản thân đan dược. Mặc kệ có thể luyện chế ra hay không, đan dược có đẳng cấp gì đều có thể phân chia ra được.
Mà hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, đều là phân chia phẩm chất đan dược sau khi luyện chế ra. Ví dụ như đan dược phàm cấp cũng có thể phân chia được phẩm chất.
Giang Trần tự nhiên hiểu rõ đạo lý kia, tổng thể mà nói, đan dược đẳng cấp càng cao, thì cơ hội được đánh giá ở cấp giáp càng lớn.
Mà nếu như đẳng cấp của đan dược không đủ thì phải nhờ vào phẩm chất của đan dược mà phân chia.
Sau khi công bố quy tắc hoàn tất, thi đấu luyện đan, chính thức bắt đầu.
Khâu thứ nhất ngày hôm nay chính là tu bổ đan phương.
Trước mặt Giang Trần, mười đan phương rải đều ra. Nội dung khâu này mỗi người đều giống nhau, công bình vô cùng.
Nếu nói về đan phương, muốn làm khó Giang Trần quả thực không dễ dàng.
Đừng nói những đan phương này đại bộ phận Giang Trần đã được chứng kiến, cho dù không được chứng kiến, Giang Trần cũng có thể thông qua những tài liệu đã được cung cấp kia suy diễn ra tài liệu còn thiếu.
Mười đan phương đối với Giang Trần mà nói, trước sau không cần một giờ là có thể bổ sung hoàn tất.
Giang Trần cũng không dám lãnh đạm, cẩn thận kiểm tra qua một lần.
Bởi vì khâu bổ sung đan phương này, chỉ cần sai một chút, hoặc là điền thiếu một, đan phương này coi như là không có điểm.
Giang Trần cũng không hy vọng phạm phải sai lầm ở khâu này.
Nhưng mà nếu như có một đan phương lạ, nếu như Giang Trần dựa vào suy đoán của mình suy diễn ra tài liệu cũng có thể, thế nhưng về phần chính xác bao nhiêu Giang Trần cũng không nắm chắc tuyệt đối.
Đương nhiên Giang Trần sẽ không đem thời gian lãng phí vào cửa ải này. Cửa ải này cho dù không lấy được điểm bất quá cũng chỉ ném đi bốn phần mười mà thôi.
Hắn vượt lên hạng đầu ở ba cửa ải trước, cho dù ném đi bốn phần mười số điểm này, cũng hoàn toàn có thể chấp nhận được.
Lại nói, tên Đinh Đồng đứng thứ hai cũng không nhất định có thể lấy được số điểm tối đa. Giang Trần cũng không cho là như vậy.
Đương nhiên loại chuyện này cũng không có gì là tuyệt đối. Nếu như Đinh Đồng nghiên cứu khá nhiều về dan phương, vận khí tốt, vòng thứ nhất này hắn có thể đáp đúng toàn bộ cũng là chuyện có khả năng.
Tuy rằng kiếp trước học vấn của Giang Trần sâu rộng, thế nhưng đối với đan phương kiếp này kỳ thực hắn không nghiên cứu nhiều, đại bộ phận vẫn chỉ dựa vào trí nhớ của mình mà thôi.
Nếu như cho hắn thời gian vài thập niên nghiên cứu, Giang Trần tin chắc rằng đan phương trong Thần Uyên đại lục này không có thứ gì có thể làm khó hắn.
Đáp xong khâu thứ nhất, Giang Trần tiến vào khâu thứ hai.
Khâu thứ hai này là phân giải đan dược, phân tích đan phương.
Khâu này giống như đảo ngược chương trình luyện đan vậy. Cho ngươi một khỏa đan dược thành phẩm, lại phải đem nó phân giải ra, tinh luyện ra tài liệu của nó, sau đó thông quá đó lập ra đan phương như cũ.
Loại chuyện này kiếp trước Giang Trần vô cùng ưa thích, mỗi lần hắn thu được đan phương mới, luyện chế ra đan dược mới, đều triệu tập môn đồ đan đạo tới phân giải, tinh luyện.
Cho nên loại chuyện này đối với Giang Trần mà nói, hắn không xa lạ một chút nào.
Phân giải đan dược, cũng cần đan đỉnh. Chỉ là chương trình phân giải này hoàn toàn bất đồng với luyện đan, càng cần thủ pháp vô cùng cẩn thận.
Cho nên, đan sư trên Thần Uyên đại lục nguyện ý tốn thời gian đi phân giải đan dược cũng không nhiều. Bởi vì phân giải đan dược so với luyện chế đan dược còn phức tạp hơn nhiều. Hao phí tâm tư cùng tinh lực cũng nhiều hơn rất nhiều.
Kiếp trước Giang Trần cũng bởi vì có quá nhiều thời gian, cơ hồ dùng không hết cho nên mới có thể chìm đắm trong đạo này.
Nhưng mà khi Giang Trần nắm khỏa đan dược này vào trong tay, hắn quan sát một chút, không khỏi cười phá lên, khỏa đan dược này không ngờ hắn lại biết.
- Thiên Tâm Niết Bách đan.
Giang Trần thoáng cái đã nhận ra khỏa đan dược này, đây là tác phẩm tiêu biểu của Quỷ Đan Lưu. Công hiệu của khỏa đan dược này kỳ thực tương tự với Nhất Phật tán mà Giang Trần trước đó đã luyện chế ra ở Đông Phương vương quốc. Đây chỉ là bản thăng cấp của nó mà thôi.
Luận đẳng cấp mà nói, nếu như nói đem Nhất Phật tán là cấp một thì Thiên Tâm Niết Bạch Đan tối thiểu cũng là cấp hai mươi.
Thiên Tâm Niết Bách Đan, thanh âm, an thức, đối với võ giả cường đại mà nói, dùng cho trấn áp tâm ma, cực kỳ hữu dụng đối với việc loại trừ tạp niệm trong thần thức.
Nói chung, Thiên Tâm Niết Bách đan cơ hồ tồn tại rất ít mặt hạn chế. Tại Vạn Tượng Cương Vực cơ hồ không có nhiều.
- Chẳng lẽ Thiên Tâm Niết Bạch đan này là di sản mà Vạn Tượng đế quốc lưu lại? Tất cả các tông trong Vạn Tượng Cương Vực không thể sử dụng?
Suy đoán của Giang Trần vô cùng đúng, đại điện Huyễn Ba sơn này có rất nhiều di sản do Vạn Tượng đế quốc lưu lại, chỉ cần sáu đại tông môn tập trung phát lực là có thể xóa bỏ cấm chế. Từ đó chọn ra hạng mục trong đan đấu Huyễn Ba sơn.
Mà tất cả chuyện này là do sáu đại tông môn quyết định, cho dù ai cũng không có cách nào ăn gian.
Nhưng mà chỉ cần thứ từng xuất hiện qua trong đan đấu Huyễn Ba sơn là sau đó có thể lưu truyền ra bên ngoài.
Giang Trần đã nhận ra Thiên Tâm Niết Bách đan, đương nhiên không cần tiếp tục phí nhiều tinh lực như vậy. Bất quá quá trình phân giải thì vẫn phải làm.
Vạn nhất Thiên Tâm Niết Bách đan này dùng tài liệu thay thế thì sao? Nếu như hắn cứ theo tài liệu vốn có của nó mà ghi lại, sẽ có khả năng xảy ra sai lầm.
Giang Trần vẫn quyết định, phân giải đan dược, sau đó lại phân tích.
Có khái niệm Thiên Tâm Niết Bách đan này tiếp đó sẽ dễ làm. Quá trình tinh luyện, phân tích, bởi vì trong lòng đã sớm có đáp án, cho nên mọi chuyện tương đối đơn giản hơn nhiều.
Kết quả tinh luyện cho thấy, Thiên Tâm Niết Bách đan này không có dùng tài liệu khác thay thế.
Chương 899 Vạn Thọ đan 1
Cũng không phải Giang Trần cẩn thận quá độ, mà là Thiên Tâm Niết Bách đan là tác phẩm của Quỷ Đan lưu. Phong cách của Quỷ Đan lưu hay thay đổi, khi dùng tài liệu hay có những chủ ý quỷ quái, cho nên Giang Trần không thể không đề phòng.
Sau khi phân tích, Giang Trần đem kết quả phân tích ra, đem tên mười loại tài liệu viết ra.
Khâu này không ngờ lại đơn giản tới thần kỳ.
- Hắc hắc, không thể tưởng tượng được, khâu này lại khiến cho ta nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Thế nhưng khâu này có lẽ có rất nhiều người đau đầu. Tài liệu Quỷ Đan Lưu dùng là khó phân biệt nhất. Đoán chừng người thất bại ở khâu này có không ít.
Tự nhiên Giang Trần sẽ không cảm giác hả hê gì. Ngược lại hắn còn có chút lo lắng thay cho Lăng Bích Nhi và Mộc Cao Kỳ. Tác phẩm của Quỷ Đan Lưu này nếu như bọn họ nhận ra phong cách của Quỷ Đan lưu thì dễ xử lý.
Nếu như chỉ coiThiên Tâm Niết Bách đan là đan dược bình thường thì khi phân tích độ khó vô cùng lớn.
Thế nhưng mà Mộc Cao Kỳ và Lăng Bích Nhi đều không phải thiên tài đan đạo mới, nếu như một chút chuyện như vậy cũng làm khó được bọn họ, khi đó thất bại cũng là chuyện thường tình.
Hơn nữa Quỷ Đan lưu này đối với mọi người đều giống nhau.
Giang Trần cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghỉ ngơi một lát, sau khi hồi phục tiến vào khâu thứ ba.
Có thu hoạch của hai khâu trương, Giang Trần đã có thể xác định được quán quân của tổ thiên tài trong đan đấu Huyễn Ba sơn đã thuộc về hắn.
Khâu thừa ba không ngờ lại có khoảng chừng hơn một trăm tài liệu đặt ở đó.
- Khâu này quả nhiên không chỉ đơn thuần là khảo nghiệm năng lực luyện đan. Mà còn khảo nghiệm tâm trí, khảo nghiệm nhãn lữ và tri thức trong đầu của một đan sư.
Nhiều tài liệu như vậy nhất định không chỉ có thể luyện ra một hai loại đan dược. Giang Trần đảo qua, trong đầu hiện ra tên vài loại đan dược.
Nhưng mà đều bị hắn bác bỏ từng cái.
Những đan dược này cũng chỉ là Thánh cấp trung giai, phải luyện chế ra phẩm chất cực phẩm thì mới có thể nhận được số điểm tối đa. Giang Trần không muốn đi mạo hiểm một chút nào.
Bởi vì những tài liệu được cung cấp này tối đa chỉ có thể luyện chế ra ba khỏa đan dược. Trong ba khỏa phải có một khỏa cực phẩm, độ khó cũng không nhỏ.
Rất nhanh, Giang Trần lại tổ hợp ra một loại đan dược Thánh cấp cao giai, đẳng cấp thánh phẩm cao giai, chỉ cần luyện chế ra đan dược thượng phẩm là có thể thu được số điểm tối đa là hai trăm.
Giang Trần nghĩ lại, lại nhìn tổ hợp tài liệu này, cuối cùng vẫn lựa chọn buông tha.
- Theo lý thuyết, Phượng Minh đan này là Thánh cấp bát giai, luyện chế ra phẩm chất thượng phẩm cũng không khó. Nhưng mà bên trong Phượng Minh đan này còn có Sổ Phượng thảo, tỷ lệ lại không đủ. Nếu như luyện chế rất có thể sẽ xuất hiện chuyện không may.
Thứ Giang Trần truy cầu là sự ôn định, cho nên hắn buông tha cho Phượng Minh đan này.
Nhìn qua hơn một trăm loại linh dược, Giang Trần cũng không vội vàng động thủ.
Hắn biết rõ, trọng tài đã định ra quy củ, vậy thì nhất định có thể tổ hợp ra đan dược Chân thánh cấp.
Đan dược cấp bậc Chân Thánh cấp, dù là luyện chế ra phẩm chất hạ phẩm cũng có thể thu được số điểm tối đa. Cũng có thể nói là, nếu như Giang Trần có thể tổ hợp ra đan dược Chân Thánh cấp, chỉ cần luyện chế ra được, thành đan, mặc kệ là phẩm chất gì đều có thể thu được số điểm tối đa.
Trong đan dược, chia làm đan dược phàm cấp, đan dược linh cấp, đan dược thánh cấp, đan dược chân thánh cấp, đan dược địa cấp, đan dược thiên cấp.
Đan dược thánh cấp đối ứng với tu vi Nguyên Cảnh.
Đan dược chân thánh cấp mới tương đương với tu vi Thánh Cảnh.
Cũng tương đương với việc, đan dược Chân Thánh cấp chính là đan dược mà bình thường cường giả Thánh Cảnh thường dùng.
Trong mỗi một cấp bậc lại phân cấp thấp, trung giai và cao giai.
Giang Trần đem những tài liệu kia đảo qua mấy lần.
Vòng thứ nhất và thứ hai hắn hoàn thành với tộc độ cực nhanh, tổng cộng không tốn thời gian một ngày. Cho nên cửa thứ ba này hắn có thời gian để suy nghĩ.
Mà nhất cử nhất động của hắn đều lọt vào trong mắt những cự đầu tông môn kia.
Đan Trì cung chủ nhìn Giang Trần dùng thế như chẻ tre nhanh chóng hoàn thành cửa thứ nhất và cửa thứ hai, trong lòng cực kỳ vui mừng.
Hán đem Giang Trần tới Đan Kiền Cung, cùng Bảo Thụ tông kết minh, giờ phút này cơ hồ có thể nói rõ, đây tuyệt đối là quyết định cực kỳ anh minh của hắn.
Có sự giáo huấn và kinh nghiệm của ba vòng đấu trước, đám người Vệ Vô Ảnh chết lặng vì Giang Trần. Bọn họ biết rõ, dùng lẽ thường suy đoán về Giang Trần đã là chuyện không thể thực hiện được.
Giang Trần này ở khâu đào tạo linh dược không ngờ có thể xuất phát chậm mà lại vượt lên trước, đây quả thực là chuyện mọi người chưa từng nghe nói qua.
Hiện tại nhìn thấy Giang Trần dùng tốc độ giống như bay hoàn thành hai nội dung trong vòng thứ tư này, tuy rằng trong lòng bọn họ hoài nghi, thế nhưng cũng không dám đưa ra một kết luận nào nữa.
Đương nhiên bọn họ vô cùng hy vọng Giang Trần bởi vì kiêu ngạo mà sẽ thất bại ở vòng thứ tư này.
Chỉ là nhìn thần thái vững như thái sơn của Giang Trần, căn bản không có một chút dấu hiệu nào sẽ thất bại ở trong nội dung cuối cùng.
Trong lòng Vệ Vô Ảnh không khỏi ai oán:
- Tiểu tử Đan Trì này lần này nhặt được tiện nghi lớn rồi. Liên minh thập lục quốc có thể nuôi dưỡng loại thiên tài này, Vệ Vô Ảnh ta lại không tin a. Đáng tiếc, Hạnh Nhi đi dò xét kẻ này dường như cũng không có hiệu quả. Tiểu tử Giang Trần này ngay cả mị công của Hạnh Nhi cũng không làm dao động được hắn ta. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Mị công của Vệ Hạnh Nhi ở trong Vạn Tượng Cương Vực này cơ hồ không có nam nhân nào có thể chống lại dược. Tuổi tác của Giang Trần ít như vậy, đang ở thời điểm khí huyết cương phương, lại chưa từng được hưởng qua hương vị nữ nhân, tại sao lại không bị Vệ Hạnh Nhi chinh phục a.
Vệ Vô Ảnh rất muốn tìm Vệ Hạnh Nhi hỏi một chút, nhưng Vệ Hạnh Nhi cuối cùng vẫn là hậu bối trong tộc hắn, tuy rằng không phải tử tôn đích hệ, thế nhưng có một số việc hắn cũng không tiện hỏi.
Trong lòng Chúc tông chủ thì càng thêm uể oải:
- Ài, lần đan đấu Huyễn ba sơn này muốn dao động địa vị của Đan Kiền Cung quả thực khó mà đạt được như ý. Trở về nên bàn giao với Thiên Tông thế nào đây? Thiên Tông phái thiên tài như Đinh Đồng tới, tuy rằng không phải thiên tài cao cấp nhất, thế nhưng ở Thiên Tông cũng coi như là kẻ có máu mặt. Vốn tưởng rằng Đinh Đồng sẽ dùng thế như chẻ tre, nắm được vị trí quán quân. Không ngờ tuy rằng hắn ta làm tốt, thế nhưng lại có một Giang Trần làm tốt hơn hắn ta. Lúc trước Đan Kiền Cung vì hắn không tiếc cùng Bảo Thụ tông kết minh. Hiện tại lại là Giang Trần này, lại lần nữa quấy rấy bố trí của Thiên Tông trong Vạn Tượng Cương Vực.
Tam Tinh tông uy rằng là tông môn tứ phẩm trong Vạn Tượng Cương Vực, nhưng có thể đi tới một bước này, thật ra là do kết quả âm thầm bồi dưỡng của Cửu Dương Thiên Tông.
Tam Tinh tông cũng là một quân cờ quan trọng mà Cửu Dương Thiên Tông bố trí trong Vạn Tượng Cương Vực.
Chương 900 Vạn Thọ đan 2
Hiện tại Đinh Đồng được Cửu Dương Thiên Tông phái tới trợ giúp Tam Tinh tông bố cục, thế nhưng không ngờ lần thứ nhất lên sân khấu đan đấu Huyễn Ba sơn lại bị ngăn cản như vậy.
Giang Trần dùng tư thái yêu nghiệt gắt gao áp chế Đinh Đồng.
- Nói cho cùng cao tầng của Thiên Tông vẫn đánh giá thấp Vạn Tượng Cương Vực a. Không nói Giang Trần này là yêu nghiệt, chỉ bằng vào Mộc Cao Kỳ kia, còn có Vệ Hạnh Nhi và Vệ Khánh, tuy rằng Đinh Đồng vượt lên ngôi đầu, thế nhưng cũng không có ưu thế tuyệt đối giống như Giang Trần.
Trong lòng Chúc tông chủ ca thán, xuất hiện một thiên tài mấy trăm năm khó gặp như Giang Trần, hắn cũng cảm thấy sự vô lực.
Uông Kiếm Vũ của Thánh Kiếm cung nhìn thấy Giang Trần cường thế quật khởi như vậy, trong lòng cũng cảm thấy không vui chút nào, thậm chí còn âm thầm có sát cơ.
- Giang Trần là bảo vật mà Đan Trì nhặt được ở trong liên minh thập lục quốc, kẻ này thoạt nhìn là người có thể ảnh hưởng tới số mệnh của cả Đan Kiền Cung. Nếu để cho kẻ này phát triển, đối với Thánh Kiếm cung ta không phải là chuyện tốt. Nếu như có cơ hội nhất định phải diệt trừ kẻ này, áp chế số mệnh Đan Kiền Cung.
Trong lòng Uông Kiếm Vũ đã không đơn thuần là ghen ghét, mà là tràn ngập sát cơ nồng đậm.
Bốn đại tộc trưởng của Đại Thánh đường đối với sự cường thế quật khởi của Giang Trần cũng cảm thấy khiếp sợ thật sâu. Chỉ là Đại Thánh đường tự cho mình là đệ nhất tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực, cho dù trong lòng có suy nghĩ khác cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài.
Huống chi trong lòng bọn họ đang bàn tính, phải làm thế nào mới có thể đào Giang Trần sang Đại Thánh đường bọn họ.
Đại Thánh đường rất rõ ràng, thứ Đại Thánh đường bọn họ thiếu chính là một thiên tài nghịch thiên cấp bậc đại sư đan đạo. Một khi phương diện này được bổ sung, Đại Thánh đường trong vài thập niên nhất định sẽ cường thế bước vào hàng ngũ tông môn tam phẩm.
Trong lúc mọi người có suy nghĩ khác nhau, Giang Trần đã nhập thần từ lâu.
Đột nhiên linh cảm trong đầu Giang Trần xuất hiện, hắn vỗ đùi nói:
- Đan dược chân Thánh cảnh.
Trong đầu Giang Trần hiện lên linh cảm, lập tức xuất hiện tên của một loại đan dược:
- Vạn thọ đan.
Vạn Thọ đan, cường giả Thánh Cảnh sử dụng, có thể tăng thọ nguyên từ năm trăm tới tám trăm tuổi.
Năm trăm tới tám trăm tuổi, thoạt nhìn đối với cường giả Thánh Cảnh không tính là nhiều. Thế nhưng mà thử nghĩ xem, một cường giả Thánh Cảnh khi tới thời điểm sắp tạo hóa, nếu như đột nhiên có thêm năm trăm tới tám trăm năm thọ nguyên, đối với người này mà nói có hấp dẫn bực nào?
Một khi thọ nguyên tăng lên năm trăm tới tám trăm năm nhất định sẽ có hy vọng đột phá võ đạo.
Một khi đột phá xiềng xích võ đạo, thọ nguyên của bản thân sau đó lại được tăng lên một mức kinh người. Bởi như vậy, cho nên không chỉ đơn thuần là tăng lên năm trăm năm tới tám trăm năm thọ nguyên đơn giản như vậy.
- Ách, Vạn Thọ đan này tuy rằng được xếp vào đan dược Chân Thánh cấp, kỳ thực đã tiếp cận đan dược Địa cấp a. Đây hẳn không phải là chủ sự trước đó đã sắp xếp chứ?
Bỗng nhiên Giang Trần có chút do dự.
Hắn tin rằng mặc dù chủ sự vòng này mặc dù có sắp xếp đan dược Chân Thánh cấp thật, thế nhưng nhất định cũng không phải là Vạn Thọ đan này mà là một loại đan dược khác có cấp bậc thấp hơn một ít. Ví dụ như đan dược Chân Thánh cấp sơ giai.
Vạn Thọ đan này kỳ thực đã là đan dược chuẩn Địa cấp.
Đan dược Địa cấp tương đương với cường giả Hoàng cảnh, cũng có thể nói là, thứ đan dược mà cường giả Hoàng cảnh bình thường hay sử dụng chính là đan dược Địa cấp.
Tuy rằng Vạn Thọ đan này còn không chính thức được coi là đan dược Địa cấp, thế nhưng cũng đã không còn kém xa.
Hơn nữa Vạn THọ đan này chỉ cho cường giả Thánh Cảnh phục dụng. Thấp hơn Thánh Cảnh mà phục dụng thì lập tức bạo thể, nếu như cao hơn Thánh Cảnh, cường giả Hoàng cảnh phục dụng thì công hiệu sẽ thấp. Số thọ nguyên tăng lên không quá hai mươi năm.
Giang Trần lâm vào trong sự do dự.
Hắn biết một khi Vạn Thọ đan xuất thế tất sẽ dẫn tới oanh động cực lớn, hậu quả khó mà đoán trước được.
Nhưng mà hắn lại nghĩ:
- Giang Trần ta sau khi chuyển sinh luôn ít xuất hiện. Hôm nay tiến vào Đan Kiền Cung, cũng nên để lộ ra một ít thủ đoạn. Vạn Thọ đan này xuất thế mặc dù sẽ có một ít hiệu quả tiêu cực, thế nhưng chỗ tốt cũng không phải là không có. Ít nhất Vạn Thọ đan này khiến cho ta phát tài, đi tới chỗ nào cũng không cần buồn phiền về tài nguyên tu luyện.
Nghĩ tới đây, Giang Trần dứt khoát quyết định luyện chế Vạn Thọ đan này.
Giang Trần nói được là được, nói không là không.
Hắn xuất ra Thiên Toa đỉnh, Giang Trần suy nghĩ một phen, đem quá trình luyện chế Vạn Thọ đan suy diễn ra mấy lần.
Sau đó Giang Trần mới bắt đầu động thủ.
Thôi động hỏa nguyên, Giang Trần lần nữa dùng Cửu Cửu Quy Chân hỏa khống hỏa vào trong được đỉnh.
Sau khi Thiên Tỏa đỉnh phát ra một tiếng kêu thanh thúy, Giang Trần thuận tay nhặt lên hai loại dược liệu, tiện tay ném vào bên trong.
Hai loại dược liệu này kỳ thực cũng không phải là tài liệu luyện chế Vạn Thọ đan, Giang Trần thuận tay ném vào, âm thầm đánh thêm một ít hỏa diểm, lập tức luyện hóa dược liệu thành cặn bã.
Sau đó lại không có một chút quy luật nào ném vào bên trong một ít dược liệu khác, không ngừng dùng chân hỏa luyện hóa.
Giang Trần làm như vậy hiển nhiên là cố ý. Mục đích chính là vì che dấu tai mắt người khác, không đến mức làm cho đan phương và dược liệu của Vạn Thọ đan bị người ta nhớ kỹ rồi đạo bản.
Hắn biết rõ, đám cự đầu bên ngoài hiện tại đều nhìn chằm chằm vào hắn. Giang Trần cũng biết một khi Vạn Thọ đan này xuất thế, tất sẽ bị người ta điên cuồng phục chế.
Cho nên hắn cố ý làm như vậy là để che mắt người khác, cầm một ít dược liệu không liên quan ném vào kỳ thực là mê hoặc mọi người, làm cho bọn họ không có cách nào đạo bản.
Tuy nhiên sau khi luyện chế thành công Vạn Thọ đan, chắc chắc sẽ có vô số người sẽ phân giải đan dược, tinh luyện thành phần của đan dược, ý đồ muốn từ đó có được đan phương từ nó.
Nhưng mà Vạn Thọ đan này cuối cùng vẫn là đan dược chuẩn Địa cấp, cũng không phải dễ dàng phục hồi như vậy được.
Nếu như bất luận một loại đan dược nào cũng có thể phục hồi được, vậy thì trong giới luyện đan cũng không tồn tại những câu nói như là bí mật độc nhất vô nhị, cũng không tồn tại cái gọi là đan phương.
Đan phương vĩnh viễn là thứ thực dụng nhất.
Phân giải đan dược, trở lại đan phương như cũ, khẳng định cũng là một con đường chết, bởi vì rất nhiều đan dược căn bản không có cách nào phục hồi lại được như cũ. Bởi vì có một ít tài liệu đan dược sau khi dung hợp căn bản không phân giải ra được.
Càng là đan dược cấp bậc cao càng như vậy.
Đương nhiên mọi thứ không có gì là tuyệt đối, bất cứ chuyện gì phải xem đó là ai làm.
Đại sư đan đạo cấp bậc Chư Thiên phân giải đan dược thế tục, cho dù là loại đan dược này khó gặp đến bao nhiêu thì cũng có thể phân giải rồi từ đó viết ra được đan phương.
Cảnh tượng như vậy đối với võ tu bình thường mà nói, tuyệt đối là hấp dẫn trí mạng.
Chỉ là nàng làm như vậy ở trước mặt Giang Trần hiển nhiên còn chưa đủ lực hấp dẫn.
Giang Trần lại làm ra vẻ kinh ngạc, nói:
- Dường như xếp phía trước Vệ Tiểu thư trừ tiểu đệ ra còn có Đinh Đồng của Tam Tinh tông, Vệ Khánh của quý tông a.
Vệ Hạnh Nhi cười khúc khích nói:
- Hay cho một tiểu bại hoại không hiểu phong tình. Nếu như Hạnh Nhi vừa ý bọn họ, còn có thể tới nơi này tìm ngươi sao?
- Ách...
Giang Trần im lặng.
Vệ Hạnh Nhi nhìn Giang Trần, duỗi ra cánh tay mềm mại, dí trán Giang Trần một cái, gắt giọng:
- Ta biết nhất định ngươi đã nghe lời nói bậy của Lăng Bích Nhi về ta cho nên mới có thành kiến về ta. Hừ, đám xú nam nhân bên ngoài đều mơ tưởng ngủ với ta. Nhưng mà Vệ Hạnh Nhi ta há có thể để cho bọn họ tùy tiện thực hiện được ý đồ, làm nữ nhân của bọn họ?
Nói xong Vệ Hạnh Nhi lại vươn tay ra, lộ ra cánh tay trắng nõn, một cánh tay giống như ngó sen trắng, trên cánh tay này còn có một điểm đỏ.
- Đây là thủ cung sa của người ta, nếu như mất đi tấm thân xử nữ sẽ không còn thủ cung sa này. Giang Trần, trước khi Hạnh Nhi tới nơi này cũng đã suy nghĩ rất lâu. Hạnh Nhi biết rõ có lẽ ngươi sẽ vì tin đồn bên ngoài mà xem thường Hạnh nhi. Thế nhưng mà Vệ Hạnh Nhi ta dám yêu dám hận. Ta ưa thích những thiên tài giống như ngươi. Những người gọi là nam nhân trong Vạn Tượng Cương Vực căn bản không xứng chinh phục Vệ Hạnh Nhi ta.
Vệ Hạnh Nhi nói tới đây, ngữ khí đột nhiên có chút sa sút, uể oải:
- Nếu như ngươi không tin, nhìn ánh mắt của ta, nếu như ta chỉ cần nói điêu nửa câu, ánh mắt sẽ không dấu được.
Nói xong Vệ Hạnh Nhi trực tiếp đứng trước mặt Giang Trần, hơi thở như hoa lan tràn ra, bộ ngực cơ hồ dán vào người Giang Trần, mặt đối mặt, bốn mắt nhìn nhau, nhìn thẳng vào hai mắt Giang Trần. Giống như không để cho Giang Trần có cơ hội trốn tránh.
Sắc mặt Giang Trần phát lạnh, ánh mắt cũng không trốn tránh.
Bốn mắt nhìn nhau, hai mắt Vệ Hạnh Nhi như muốn khóc, có ba phần ủy khuất, lại có ba phần lửa nóng, càng khiến cho nàng ta trở nên điềm đạm đáng yêu, quyến rũ động lòng người.
Đôi mắt tràn ngập vẻ đáng yêu, tựa như một loại rượu mạnh, vô cùng say lòng người.
Không bao lâu, ánh mắt của Vệ Hạnh Nhi kia càng thêm mê ly, vẻ mặt cũng càng lúc càng trở nên mềm yếu, miệng thở ra hương thơm, giống như có thể hòa tan tất cả mọi thứ trong thế gian.
Mà Giang Trần thì thân thể lung lay sắp đổ, ánh mắt mê ly, giống như mất đi hành động, trong lúc nhất thời linh hồn dường như đang phiêu du ở một nơi nào đó.
Vệ Hạnh Nhi thu vẻ mặt kia lại, khóe miệng nở nụ cười:
- Hừ, cho dù thiên tài thế nào, cuối cùng đạo hạnh vẫn có chút nông cạn. Nam nhân không trải qua lịch lãm, rèn luyện nữ nhân, nhiều nhất chỉ có thể coi là một tiểu hài tử xấu xa. Dám chơi cùng tỷ tỷ sao? Ngươi còn non một chút.
Nàng cười đắc ý, vươn tay vỗ nhẹ vài cái trên mặt Giang Trần nói:
- Tiểu gia hỏa, có lẽ ngươi đã may mắn, khuôn mặt này của ngươi coi như không khiến cho tỷ tỷ chán ghét. Bằng không mà nói cũng không chỉ đơn giản hôn mê vài ngày như vậy. Trúng Thanh Hạnh Yên La tán của tỷ tỷ, ngươi xem như là người may mắn nhất.
Vệ Hạnh Nhi nói xong khẽ kéo Giang Trần, định đưa hắn thả lại lên giường.
Thế nhưng khi kéo nàng lại phát hiện ra mình không kéo được, giống như nàng đang kéo một khối cự thạch ngàn cân, không ngờ lại không có một chút sứt mẻ nào.
Nàng kéo một cái không ngờ lại đụng vào ngực Giang Trần.
Bộ ngực sữa phập phồng lộ xuân quang kia lúc này lại dán vào bộ ngực rộng lớn của Giang Trần.
- Ah..
Vệ Hạnh Nhi duyên dáng kêu to một tiếng, lại phát hiện ra tay mình không biết từ lúc nào đã bị nắm chặt.
- Vệ tiểu thư, dường như tiểu thư có chút bá đạo a.
Giang Trần nhìn như thất hồn lạc phách lúc này cánh tay lại giống như kìm, vô cùng có lực, hai mắt bắn ra tinh mang, nào có nửa điểm nào giống như mất hồn.
Vệ Hạnh Nhi vừa rồi thi triển mị thuật với Giang Trần, vốn tưởng rằng đã mị hoặc được Giang Trần, cho nên nàng căn bản không có đề phòng.
Nàng dùng chiêu này đối phó với nam nhân, từ trước tới nay già trẻ đều bị ăn sạch. Nghĩ tới một thiếu niên như Giang Trần, sau khi nàng thi triển Thanh Hạnh Yên La tán không ngờ lại không có một chút việc gì.
nếu nói tu vi, Vệ Hạnh Nhi này tuy rằng tu vi còn chưa có đột phá Thánh Cảnh, thế nhưng cũng không cách xa. Tu vi võ đạo so với Giang Trần chỉ cao hơn chứ không thấp hơn.
Thế nhưng mà dưới tình huống không đề phòng, lại bị Giang Trần chế trụ, không thể động đậy.
- Ngươi...
Trong mắt Vệ Hạnh Nhi tràn ngập vẻ kinh ngạc, nàng nói:
- Tại sao ngươi lại không có việc gì?
- Ngươi cảm thấy ta có chuyện gì sao?
Ngữ khí của Giang Trần lạnh lẽo vô cùng:
- Thanh Hạnh Yên La tán, để cho ta ngủ mê vài ngày, không thể tham dự luyện đan, để cho các ngươi có lợi sao?
Vệ Hạnh Nhi cũng là người giỏi ứng biến, nhìn thấy Thanh Hạnh Yên La tán không làm gì được Giang Trần, nàng đã biết thiếu niên này tuyệt đối không tầm thường, nàng tức thì cười cười nói:
- Được rồi, cho như Hạnh Nhi biết sai, câu dẫn cũng không câu dẫn được ngươi. Dụng độc cũng không chơi được ngươi. Ngươi muốn xử trí ra sao Hạnh Nhi sẽ chiều ngươi hết.
Nói xong hai mắt lưu chuyển, mị hoặc tỏa ra, bộ dáng mặc kệ ngươi xử lý.
Giang Trần nhất thời im lặng, trong lòng không ngừng suy nghĩ, nữ nhân này co được giãn được, tuyệt đối là nhân vật khó giải quyết.
Một chiêu tùy ngươi xử lý này của nàng nhìn như bại hoại, thế nhưng kỳ thực lại khiến cho Giang Trần khó mà đối phó được.
Giết nàng? Hiển nhiên còn chưa đủ tội danh.
Đánh cho nàng một cái? Nếu như nàng có chuyện không hay xảy ra, trên cửa luyện đan không phát huy tốt, Tiêu Dao tông tất sẽ mượn chuyện này mà gây khó dễ.
Nam nhân tốt không đấu cùng nữ nhân, Giang Trần hắn nếu như thực sự làm việc này với Vệ Hạnh Nhi, ngược lại cũng không phải là không được. Chỉ là nếu như hắn làm như vậy, đây cũng không phải là một chuyện tốt.
Sững sờ một hồi, thế nhưng lại không tìm được biện pháp xử lý Vệ Hạnh NHi.
Vệ Hạnh Nhi nở nụ cười đáng yêu, nói:
- Tiểu đệ đệ, nếu như không nghĩ tới biện pháp xử trí tỷ tỷ, tỷ tỷ sẽ nói cho ngươi biết một biện pháp nha. Thân thể này của tỷ tỷ vẫn còn trong sạch. Nếu như tiểu đệ đệ ưa thích, thu lấy cũng được. Ta chỉ là một nữ tử yếu ớt, sớm muộn gì cũng phải tìm một nam nhân dựa vào. Không bằng tiện nghi cho ngươi vậy. Ai bảo ngươi khiến cho nhân gia nhìn thấy thuận mắt, cho dù dụng độc cũng không bỏ quá nhiều. Bằng không thì ngươi cho rằng ngươi có thể thoát khỏi lực lượng câu hồn của THanh Hạnh Yên La Tán sao?
Giang Trần im lặng, đột nhiên tay chộp một cái, nắm lấy mông Vệ Hạnh Nhi, vươn tay đánh lên mông Vệ Hạnh Nhi ba cái.
Ba cái tét này hắn ra tay cũng không nhẹ, có thể gây tổn thương cho da thịt, thế nhưng lại không động tới xương cốt.
Chương 897 Quỷ đan lưu, Giang Trần kiểm lậu 1
- Vệ Hạnh Nhi, bộ dáng này của ngươi đối với ta vô dụng. Lần này ta tha cho cái mạng của ngươi. Nếu như có lần sau, nhất định ta sẽ không tha thứ.
Nói xong hắn mở cửa, làm thủ thế đuổi khách:
- Không tiễn.
Vệ Hạnh Nhi bị Giang Trần đánh ba cái vào mông lúc này vẫn còn đang ngây người. Nàng đã lớn như vậy tuy rằng ấn tượng ở bên ngoài về nàng là dâm đãng không thôi. Thế nhưng trên thực tế thân thể nàng chưa từng bị một nam nhân nào chính thức đụng vào. Nhất là bộ vị mẫn cảm như vậy càng là nơi cấm của nam nhân.
Nam nhân bình thường nếu như đánh chủ ý tới khu vực này, trên cơ bản đều phải chết, không thì tàn phế.
Hiện tại bờ mông của Vệ Hạnh Nhi lại bị Giang Trần đánh vào, giống như giáo huấn trẻ nhỏ, đánh liền ba cái.
Thanh âm vang dội vô cùng.
Dù Vệ Hạnh Nhi làm bộ phóng đãng, thế nhưng bị Giang Trần đánh ba cái vào mông cũng khiến cho nàng vô cùng sửng sốt.
Vệ Hạnh Nhi chưa bao giờ biết rõ thẹn thùng là gì không ngờ cũng trở nên bối rối, đôi mắt trừng Giang Trần:
- Ngươi... Ngươi dám đánh vào chỗ đó của ta?
Giang Trần hừ lạnh:
- Còn không đi? Có phải còn chưa bị đánh đủ hay không?
Vệ Hạnh Nhi thở hổn hển nói:
- Hừ, Giang Trần, ngươi chờ đó cho ta. Sớm muộn gì ta cũng phải cho ngươi uống nước rửa chân của bổn tiểu thư.
Nói xong vẻ mặt nàng ửng hồng, vội vã chạy ra bên ngoài. Khi ra khỏi cửa còn hung hăng trừng mắt nhìn Giang Trần một lần nữa.
Vẻ mặt Giang Trần lạnh nhạt, lầu bầu vài câu:
- Vệ Hạnh Nhi này dùng Thanh Hạnh Yên La tán mê hoặc tâm thần ta, người được lợi lớn nhất có lẽ là Tiêu Dao tông. Nếu như để cho nàng ta đắc thủ, cuối cùng kẻ được lợi lớn nhất lại là Đinh Đồng.
Nhưng mà Giang Trần có tham gia cửa thứ tư hay không, đối với thành tích chỉnh thể của Đan Kiền Cung mà nói, có ảnh hưởng ká lớn. Luận thành tích tổng thể, cũng không phải là không có khả năng bị Tiêu Dao tông vượt qua.
Nghĩ tới đây Giang Trần âm thầm thở dài.
Vệ Hạnh Nhi này làm ra vẻ phóng đãng, nếu không phải Giang Trần có thuật nhìn người, lại tăng thêm Lăng Bích Nhi đã từng nhắc nhở qua, mà chính hắn lại hiểu rõ người Tiêu Dao tông biết dụng động.
Đủ loại nhân tố khiến cho Giang Trần đối với Vệ Hạnh Nhi đã sớm có đề phòng.
Có đề phòng từ trước, Thanh Hạnh Yên La Tán này của Vệ Hạnh Nhi tự nhiên không có khả năng tạo thành bất kỳ uy hiếp nào với Giang Trần.
Nhưng mà dù vậy Giang Trần đối với Vệ Hạnh Nhi cũng không dám xem thường. Vệ Hạnh Nhi này từ nhỏ đã trời sinh mị cốt, có thân thể mị hoặc, nàng chỉ cần khẽ động, chỉ cần một ánh mắt, thậm chí là một câu nói đều mang theo một loại mị hoặc tự nhiên. Có thể làm cho nam nhân khí huyết quay cuồng, khó mà tự kiềm chế bản thân mình.
Sự việc nho nhỏ xem vào không có làm cho Giang Trần mất đi phương hướng của mình. Hắn khoanh chân ngồi xuống, nghỉ ngơi và hồi phục một lát, sau đó lập tức ném việc nho nhỏ này ra sau đầu.
Một ngày nghỉ ngơi và hồi phục qua đi, cơ hồ tất cả người dự thi lại một lần nữa tụ tập.
Lúc này địa phương mọi người tụ tập lại ở một đại sảnh của đại điện thần thánh nhất trong Huyễn Ba sơn. Tên là Đan Ly cung, là địa phương thi đấu luyện đan.
Ở chỗ này cũng sở hữu hơn một ngàn trận pháp luyện đan. Mỗi một trận pháp luyện đan đều có cấm chế cách ly, hình thành một không gian độc lập.
Khu trưởng lão ở bên trái, khu của các thiên tài ở bên phải.
- Tất cả các tuyển thủ, dựa theo số thứ tự của mình tiến vào khu vực luyện đan của mình.
Một đạo thanh âm vang lên, cơ hồ tất cả những người dự thi tiến vào khu vực của mình đã đánh số từ trước. Một khi tiến vào, trận pháp cấm chế bốn phía lập tức khởi động, phong bế bọn họ ở trong khu vực luyện đan của mình.
- Từ khoảnh khắc này về sau, cho tới khi thi đấu chấm dứt, bất luận kẻ nào cũng không được rời khỏi khu vực này. Một khi tùy tiện rời khỏi đây sẽ bị trận pháp công kích.
Quy tắc này kỳ thực mọi người trước đó đã hiểu được một hai, cho nên cũng không kinh hãi.
- Hạng nhất luyện đan, số điểm lớn nhất cũng là sáu trăm điểm. Giống như đào tạo linh dược vậy. Đương nhiên hạng mục thi đấu này lại có ba khâu nhỏ. Mỗi một khâu số điểm lớn nhất có thể thu được đều là hai trăm. Lần này thi đấu luyện đan trong vòng thời gian nửa tháng.
Cũng có thể nói trong vòng thời gian nửa tháng này những người dự thi không thể rời khỏi khu vực so tài này.
- Vòng thứ nhất, hoàn thiện đan phương ở trước mặt mỗi người các ngươi. Trước mặt các người đều có mười đan phương chưa hoàn thiện. Mỗi một tấm đan phương điều thiếu một ít tài liệu không có ghi vào. Điều các ngươi phải làm chính là đem tài liêu thiếu ghi vào bên trong. Nhớ kỹ, số tài liệu thiếu trong mỗi một đan phương là không đồng đều. Có khả năng là thiếu một loại, có khả năng là thiếu hai. Cũng có khả năng là thiếu ba. Điền sai và điền chậm đều coi như là thất bại. Khâu này tổng cộng có hai trăm điểm. Cũng có thể nói là mỗi một đan phương được bổ sung đầy dủ có thể nhận được hai mươi điểm.
Mười đan phương, mỗi một đan phương bổ sung đúng được hai mươi điểm. Vòng thứ nhất được hai trăm điểm, quy tắc cũng không phải quá khó khăn. Chỉ là điền sai và điền chậm đều không được điểm. Yêu cầu này đối với đan sư là tương đối cao.
- Khâu thứ hai, phân giải đan dược. Phân tích đan phương. Trước mặt mỗi người các ngươi đều có một khỏa đan dược. Các ngươi phải phân giải đan dược kia, đem tài liệu bên trong viết ra. Lại đem đan phương của đan dược này viết ra. Khâu này cũng được tổng hai trăm điểm. Đồng thời đan phương này cũng có mười loại tài liệu. Mỗi một loại ghi đúng đều có hai mươi điểm. Nhớ kỹ, không có nắm chắc tốt nhất không nên viết vào. Bởi vì một khi ghi sai một loại, cũng trừ hai mươi điểm của các ngươi. Trừ càng nhiều, trừ đến khi hết số điểm mà các ngươi đạt được ở khâu này mới thôi.
Mọi người nghe lời này đều khẩn trương không thôi. Quy định quá hà khắc. Ghi sai còn bị trừ điểm, nếu như trả lời được bảy tám loại, thế nhưng lại ghi sai một loại, cuối cùng chỉ tương đương với đáp đúng sáu bảy loại, sẽ bị ảnh hưởng cực lớn.
Tất cả mọi người cảm thấy, vẫn nên cẩn thận ra tay thì hơn. Không có nắm chắc tuyệt đối thì không điền. Nhưng mà có một điều may mắn duy nhất chính là cho dù có trừ hết điểm ở khâu này cũng không trừ vào điểm của khâu trước. Bằng không khâu này thậm chí còn xuất hiện tình huống bị âm điểm.
Giang Trần bất động như núi, mặc kệ quy tắc có thiên biến vạn hóa ra sao, đều khó có khả năng làm ảnh hưởng tới hắn.
Cường giả dù ném tới đâu cũng mạnh, chỉ cần bản lĩnh đan dược còn ở trên người hắn, bất kể là hình thức thi đấu biến đổi như thế nào cuối cùng vẫn phải dựa vào nội tình của mình để hoàn thành.
Khâu thứ ba là luyện đan. Số điểm tối đa cũng là hai mươi. Khâu này khảo nghiệm không đơn thuần là công lực luyện đan của các ngươi, cũng khảo nghiệm năng lực tư duy của các ngươi.
Chương 898 Quỷ đan lưu, Giang Trần kiểm lậu 2
Trước mặt mỗi người các ngươi đều có một đám tài liệu luyện đan. Trong đống tài liệu này các ngươi phải tổ hợp ra một loại đan phương, cũng đem nó luyện chế ra. Chúng ta cũng đem đan dược luyện chế ra phân thành bốn cấp là giáp, ất, bính, đinh. Cấp đinh được năm mươi điểm, cấp bính được một trăm điểm, cấp ất được một trăm năm mươi điểm. Giáp thì được số điểm tối đa là hai trăm.
- Trong lòng các ngươi nhất định đang nghi hoặc, rốt cuộc phân chia bốn đẳng cấp giáp, ất, bính, đinh này ra sao đúng không?
- Ta không ngại nói cho các ngươi biết, nếu như các ngươi có thể luyện chế ra đan dược chân Thánh Cảnh, như vậy phẩm chất của đan dược cho dù là hạn phẩm, các ngươi cũng có thể được đánh giá là giáp. Đạt được hai trăm điểm tối đa.
- Nếu như là đan dược Thánh Cảnh cao giai, phải luyện chế ra đan dược thượng phẩm thì mới nhận được số điểm tối đa.
- Nếu như là đan dược Thánh Cảnh trung giai, phẩm chất phải đạt tới cực phẩm đại viên mãn không tỳ vết thì mới có thể nhận được số điểm tối đa.
Chân Thánh Cảnh và Thánh Cảnh, những thứ này đều là phân chia đẳng cấp của bản thân đan dược. Mặc kệ có thể luyện chế ra hay không, đan dược có đẳng cấp gì đều có thể phân chia ra được.
Mà hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, đều là phân chia phẩm chất đan dược sau khi luyện chế ra. Ví dụ như đan dược phàm cấp cũng có thể phân chia được phẩm chất.
Giang Trần tự nhiên hiểu rõ đạo lý kia, tổng thể mà nói, đan dược đẳng cấp càng cao, thì cơ hội được đánh giá ở cấp giáp càng lớn.
Mà nếu như đẳng cấp của đan dược không đủ thì phải nhờ vào phẩm chất của đan dược mà phân chia.
Sau khi công bố quy tắc hoàn tất, thi đấu luyện đan, chính thức bắt đầu.
Khâu thứ nhất ngày hôm nay chính là tu bổ đan phương.
Trước mặt Giang Trần, mười đan phương rải đều ra. Nội dung khâu này mỗi người đều giống nhau, công bình vô cùng.
Nếu nói về đan phương, muốn làm khó Giang Trần quả thực không dễ dàng.
Đừng nói những đan phương này đại bộ phận Giang Trần đã được chứng kiến, cho dù không được chứng kiến, Giang Trần cũng có thể thông qua những tài liệu đã được cung cấp kia suy diễn ra tài liệu còn thiếu.
Mười đan phương đối với Giang Trần mà nói, trước sau không cần một giờ là có thể bổ sung hoàn tất.
Giang Trần cũng không dám lãnh đạm, cẩn thận kiểm tra qua một lần.
Bởi vì khâu bổ sung đan phương này, chỉ cần sai một chút, hoặc là điền thiếu một, đan phương này coi như là không có điểm.
Giang Trần cũng không hy vọng phạm phải sai lầm ở khâu này.
Nhưng mà nếu như có một đan phương lạ, nếu như Giang Trần dựa vào suy đoán của mình suy diễn ra tài liệu cũng có thể, thế nhưng về phần chính xác bao nhiêu Giang Trần cũng không nắm chắc tuyệt đối.
Đương nhiên Giang Trần sẽ không đem thời gian lãng phí vào cửa ải này. Cửa ải này cho dù không lấy được điểm bất quá cũng chỉ ném đi bốn phần mười mà thôi.
Hắn vượt lên hạng đầu ở ba cửa ải trước, cho dù ném đi bốn phần mười số điểm này, cũng hoàn toàn có thể chấp nhận được.
Lại nói, tên Đinh Đồng đứng thứ hai cũng không nhất định có thể lấy được số điểm tối đa. Giang Trần cũng không cho là như vậy.
Đương nhiên loại chuyện này cũng không có gì là tuyệt đối. Nếu như Đinh Đồng nghiên cứu khá nhiều về dan phương, vận khí tốt, vòng thứ nhất này hắn có thể đáp đúng toàn bộ cũng là chuyện có khả năng.
Tuy rằng kiếp trước học vấn của Giang Trần sâu rộng, thế nhưng đối với đan phương kiếp này kỳ thực hắn không nghiên cứu nhiều, đại bộ phận vẫn chỉ dựa vào trí nhớ của mình mà thôi.
Nếu như cho hắn thời gian vài thập niên nghiên cứu, Giang Trần tin chắc rằng đan phương trong Thần Uyên đại lục này không có thứ gì có thể làm khó hắn.
Đáp xong khâu thứ nhất, Giang Trần tiến vào khâu thứ hai.
Khâu thứ hai này là phân giải đan dược, phân tích đan phương.
Khâu này giống như đảo ngược chương trình luyện đan vậy. Cho ngươi một khỏa đan dược thành phẩm, lại phải đem nó phân giải ra, tinh luyện ra tài liệu của nó, sau đó thông quá đó lập ra đan phương như cũ.
Loại chuyện này kiếp trước Giang Trần vô cùng ưa thích, mỗi lần hắn thu được đan phương mới, luyện chế ra đan dược mới, đều triệu tập môn đồ đan đạo tới phân giải, tinh luyện.
Cho nên loại chuyện này đối với Giang Trần mà nói, hắn không xa lạ một chút nào.
Phân giải đan dược, cũng cần đan đỉnh. Chỉ là chương trình phân giải này hoàn toàn bất đồng với luyện đan, càng cần thủ pháp vô cùng cẩn thận.
Cho nên, đan sư trên Thần Uyên đại lục nguyện ý tốn thời gian đi phân giải đan dược cũng không nhiều. Bởi vì phân giải đan dược so với luyện chế đan dược còn phức tạp hơn nhiều. Hao phí tâm tư cùng tinh lực cũng nhiều hơn rất nhiều.
Kiếp trước Giang Trần cũng bởi vì có quá nhiều thời gian, cơ hồ dùng không hết cho nên mới có thể chìm đắm trong đạo này.
Nhưng mà khi Giang Trần nắm khỏa đan dược này vào trong tay, hắn quan sát một chút, không khỏi cười phá lên, khỏa đan dược này không ngờ hắn lại biết.
- Thiên Tâm Niết Bách đan.
Giang Trần thoáng cái đã nhận ra khỏa đan dược này, đây là tác phẩm tiêu biểu của Quỷ Đan Lưu. Công hiệu của khỏa đan dược này kỳ thực tương tự với Nhất Phật tán mà Giang Trần trước đó đã luyện chế ra ở Đông Phương vương quốc. Đây chỉ là bản thăng cấp của nó mà thôi.
Luận đẳng cấp mà nói, nếu như nói đem Nhất Phật tán là cấp một thì Thiên Tâm Niết Bạch Đan tối thiểu cũng là cấp hai mươi.
Thiên Tâm Niết Bách Đan, thanh âm, an thức, đối với võ giả cường đại mà nói, dùng cho trấn áp tâm ma, cực kỳ hữu dụng đối với việc loại trừ tạp niệm trong thần thức.
Nói chung, Thiên Tâm Niết Bách đan cơ hồ tồn tại rất ít mặt hạn chế. Tại Vạn Tượng Cương Vực cơ hồ không có nhiều.
- Chẳng lẽ Thiên Tâm Niết Bạch đan này là di sản mà Vạn Tượng đế quốc lưu lại? Tất cả các tông trong Vạn Tượng Cương Vực không thể sử dụng?
Suy đoán của Giang Trần vô cùng đúng, đại điện Huyễn Ba sơn này có rất nhiều di sản do Vạn Tượng đế quốc lưu lại, chỉ cần sáu đại tông môn tập trung phát lực là có thể xóa bỏ cấm chế. Từ đó chọn ra hạng mục trong đan đấu Huyễn Ba sơn.
Mà tất cả chuyện này là do sáu đại tông môn quyết định, cho dù ai cũng không có cách nào ăn gian.
Nhưng mà chỉ cần thứ từng xuất hiện qua trong đan đấu Huyễn Ba sơn là sau đó có thể lưu truyền ra bên ngoài.
Giang Trần đã nhận ra Thiên Tâm Niết Bách đan, đương nhiên không cần tiếp tục phí nhiều tinh lực như vậy. Bất quá quá trình phân giải thì vẫn phải làm.
Vạn nhất Thiên Tâm Niết Bách đan này dùng tài liệu thay thế thì sao? Nếu như hắn cứ theo tài liệu vốn có của nó mà ghi lại, sẽ có khả năng xảy ra sai lầm.
Giang Trần vẫn quyết định, phân giải đan dược, sau đó lại phân tích.
Có khái niệm Thiên Tâm Niết Bách đan này tiếp đó sẽ dễ làm. Quá trình tinh luyện, phân tích, bởi vì trong lòng đã sớm có đáp án, cho nên mọi chuyện tương đối đơn giản hơn nhiều.
Kết quả tinh luyện cho thấy, Thiên Tâm Niết Bách đan này không có dùng tài liệu khác thay thế.
Chương 899 Vạn Thọ đan 1
Cũng không phải Giang Trần cẩn thận quá độ, mà là Thiên Tâm Niết Bách đan là tác phẩm của Quỷ Đan lưu. Phong cách của Quỷ Đan lưu hay thay đổi, khi dùng tài liệu hay có những chủ ý quỷ quái, cho nên Giang Trần không thể không đề phòng.
Sau khi phân tích, Giang Trần đem kết quả phân tích ra, đem tên mười loại tài liệu viết ra.
Khâu này không ngờ lại đơn giản tới thần kỳ.
- Hắc hắc, không thể tưởng tượng được, khâu này lại khiến cho ta nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Thế nhưng khâu này có lẽ có rất nhiều người đau đầu. Tài liệu Quỷ Đan Lưu dùng là khó phân biệt nhất. Đoán chừng người thất bại ở khâu này có không ít.
Tự nhiên Giang Trần sẽ không cảm giác hả hê gì. Ngược lại hắn còn có chút lo lắng thay cho Lăng Bích Nhi và Mộc Cao Kỳ. Tác phẩm của Quỷ Đan Lưu này nếu như bọn họ nhận ra phong cách của Quỷ Đan lưu thì dễ xử lý.
Nếu như chỉ coiThiên Tâm Niết Bách đan là đan dược bình thường thì khi phân tích độ khó vô cùng lớn.
Thế nhưng mà Mộc Cao Kỳ và Lăng Bích Nhi đều không phải thiên tài đan đạo mới, nếu như một chút chuyện như vậy cũng làm khó được bọn họ, khi đó thất bại cũng là chuyện thường tình.
Hơn nữa Quỷ Đan lưu này đối với mọi người đều giống nhau.
Giang Trần cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghỉ ngơi một lát, sau khi hồi phục tiến vào khâu thứ ba.
Có thu hoạch của hai khâu trương, Giang Trần đã có thể xác định được quán quân của tổ thiên tài trong đan đấu Huyễn Ba sơn đã thuộc về hắn.
Khâu thừa ba không ngờ lại có khoảng chừng hơn một trăm tài liệu đặt ở đó.
- Khâu này quả nhiên không chỉ đơn thuần là khảo nghiệm năng lực luyện đan. Mà còn khảo nghiệm tâm trí, khảo nghiệm nhãn lữ và tri thức trong đầu của một đan sư.
Nhiều tài liệu như vậy nhất định không chỉ có thể luyện ra một hai loại đan dược. Giang Trần đảo qua, trong đầu hiện ra tên vài loại đan dược.
Nhưng mà đều bị hắn bác bỏ từng cái.
Những đan dược này cũng chỉ là Thánh cấp trung giai, phải luyện chế ra phẩm chất cực phẩm thì mới có thể nhận được số điểm tối đa. Giang Trần không muốn đi mạo hiểm một chút nào.
Bởi vì những tài liệu được cung cấp này tối đa chỉ có thể luyện chế ra ba khỏa đan dược. Trong ba khỏa phải có một khỏa cực phẩm, độ khó cũng không nhỏ.
Rất nhanh, Giang Trần lại tổ hợp ra một loại đan dược Thánh cấp cao giai, đẳng cấp thánh phẩm cao giai, chỉ cần luyện chế ra đan dược thượng phẩm là có thể thu được số điểm tối đa là hai trăm.
Giang Trần nghĩ lại, lại nhìn tổ hợp tài liệu này, cuối cùng vẫn lựa chọn buông tha.
- Theo lý thuyết, Phượng Minh đan này là Thánh cấp bát giai, luyện chế ra phẩm chất thượng phẩm cũng không khó. Nhưng mà bên trong Phượng Minh đan này còn có Sổ Phượng thảo, tỷ lệ lại không đủ. Nếu như luyện chế rất có thể sẽ xuất hiện chuyện không may.
Thứ Giang Trần truy cầu là sự ôn định, cho nên hắn buông tha cho Phượng Minh đan này.
Nhìn qua hơn một trăm loại linh dược, Giang Trần cũng không vội vàng động thủ.
Hắn biết rõ, trọng tài đã định ra quy củ, vậy thì nhất định có thể tổ hợp ra đan dược Chân thánh cấp.
Đan dược cấp bậc Chân Thánh cấp, dù là luyện chế ra phẩm chất hạ phẩm cũng có thể thu được số điểm tối đa. Cũng có thể nói là, nếu như Giang Trần có thể tổ hợp ra đan dược Chân Thánh cấp, chỉ cần luyện chế ra được, thành đan, mặc kệ là phẩm chất gì đều có thể thu được số điểm tối đa.
Trong đan dược, chia làm đan dược phàm cấp, đan dược linh cấp, đan dược thánh cấp, đan dược chân thánh cấp, đan dược địa cấp, đan dược thiên cấp.
Đan dược thánh cấp đối ứng với tu vi Nguyên Cảnh.
Đan dược chân thánh cấp mới tương đương với tu vi Thánh Cảnh.
Cũng tương đương với việc, đan dược Chân Thánh cấp chính là đan dược mà bình thường cường giả Thánh Cảnh thường dùng.
Trong mỗi một cấp bậc lại phân cấp thấp, trung giai và cao giai.
Giang Trần đem những tài liệu kia đảo qua mấy lần.
Vòng thứ nhất và thứ hai hắn hoàn thành với tộc độ cực nhanh, tổng cộng không tốn thời gian một ngày. Cho nên cửa thứ ba này hắn có thời gian để suy nghĩ.
Mà nhất cử nhất động của hắn đều lọt vào trong mắt những cự đầu tông môn kia.
Đan Trì cung chủ nhìn Giang Trần dùng thế như chẻ tre nhanh chóng hoàn thành cửa thứ nhất và cửa thứ hai, trong lòng cực kỳ vui mừng.
Hán đem Giang Trần tới Đan Kiền Cung, cùng Bảo Thụ tông kết minh, giờ phút này cơ hồ có thể nói rõ, đây tuyệt đối là quyết định cực kỳ anh minh của hắn.
Có sự giáo huấn và kinh nghiệm của ba vòng đấu trước, đám người Vệ Vô Ảnh chết lặng vì Giang Trần. Bọn họ biết rõ, dùng lẽ thường suy đoán về Giang Trần đã là chuyện không thể thực hiện được.
Giang Trần này ở khâu đào tạo linh dược không ngờ có thể xuất phát chậm mà lại vượt lên trước, đây quả thực là chuyện mọi người chưa từng nghe nói qua.
Hiện tại nhìn thấy Giang Trần dùng tốc độ giống như bay hoàn thành hai nội dung trong vòng thứ tư này, tuy rằng trong lòng bọn họ hoài nghi, thế nhưng cũng không dám đưa ra một kết luận nào nữa.
Đương nhiên bọn họ vô cùng hy vọng Giang Trần bởi vì kiêu ngạo mà sẽ thất bại ở vòng thứ tư này.
Chỉ là nhìn thần thái vững như thái sơn của Giang Trần, căn bản không có một chút dấu hiệu nào sẽ thất bại ở trong nội dung cuối cùng.
Trong lòng Vệ Vô Ảnh không khỏi ai oán:
- Tiểu tử Đan Trì này lần này nhặt được tiện nghi lớn rồi. Liên minh thập lục quốc có thể nuôi dưỡng loại thiên tài này, Vệ Vô Ảnh ta lại không tin a. Đáng tiếc, Hạnh Nhi đi dò xét kẻ này dường như cũng không có hiệu quả. Tiểu tử Giang Trần này ngay cả mị công của Hạnh Nhi cũng không làm dao động được hắn ta. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Mị công của Vệ Hạnh Nhi ở trong Vạn Tượng Cương Vực này cơ hồ không có nam nhân nào có thể chống lại dược. Tuổi tác của Giang Trần ít như vậy, đang ở thời điểm khí huyết cương phương, lại chưa từng được hưởng qua hương vị nữ nhân, tại sao lại không bị Vệ Hạnh Nhi chinh phục a.
Vệ Vô Ảnh rất muốn tìm Vệ Hạnh Nhi hỏi một chút, nhưng Vệ Hạnh Nhi cuối cùng vẫn là hậu bối trong tộc hắn, tuy rằng không phải tử tôn đích hệ, thế nhưng có một số việc hắn cũng không tiện hỏi.
Trong lòng Chúc tông chủ thì càng thêm uể oải:
- Ài, lần đan đấu Huyễn ba sơn này muốn dao động địa vị của Đan Kiền Cung quả thực khó mà đạt được như ý. Trở về nên bàn giao với Thiên Tông thế nào đây? Thiên Tông phái thiên tài như Đinh Đồng tới, tuy rằng không phải thiên tài cao cấp nhất, thế nhưng ở Thiên Tông cũng coi như là kẻ có máu mặt. Vốn tưởng rằng Đinh Đồng sẽ dùng thế như chẻ tre, nắm được vị trí quán quân. Không ngờ tuy rằng hắn ta làm tốt, thế nhưng lại có một Giang Trần làm tốt hơn hắn ta. Lúc trước Đan Kiền Cung vì hắn không tiếc cùng Bảo Thụ tông kết minh. Hiện tại lại là Giang Trần này, lại lần nữa quấy rấy bố trí của Thiên Tông trong Vạn Tượng Cương Vực.
Tam Tinh tông uy rằng là tông môn tứ phẩm trong Vạn Tượng Cương Vực, nhưng có thể đi tới một bước này, thật ra là do kết quả âm thầm bồi dưỡng của Cửu Dương Thiên Tông.
Tam Tinh tông cũng là một quân cờ quan trọng mà Cửu Dương Thiên Tông bố trí trong Vạn Tượng Cương Vực.
Chương 900 Vạn Thọ đan 2
Hiện tại Đinh Đồng được Cửu Dương Thiên Tông phái tới trợ giúp Tam Tinh tông bố cục, thế nhưng không ngờ lần thứ nhất lên sân khấu đan đấu Huyễn Ba sơn lại bị ngăn cản như vậy.
Giang Trần dùng tư thái yêu nghiệt gắt gao áp chế Đinh Đồng.
- Nói cho cùng cao tầng của Thiên Tông vẫn đánh giá thấp Vạn Tượng Cương Vực a. Không nói Giang Trần này là yêu nghiệt, chỉ bằng vào Mộc Cao Kỳ kia, còn có Vệ Hạnh Nhi và Vệ Khánh, tuy rằng Đinh Đồng vượt lên ngôi đầu, thế nhưng cũng không có ưu thế tuyệt đối giống như Giang Trần.
Trong lòng Chúc tông chủ ca thán, xuất hiện một thiên tài mấy trăm năm khó gặp như Giang Trần, hắn cũng cảm thấy sự vô lực.
Uông Kiếm Vũ của Thánh Kiếm cung nhìn thấy Giang Trần cường thế quật khởi như vậy, trong lòng cũng cảm thấy không vui chút nào, thậm chí còn âm thầm có sát cơ.
- Giang Trần là bảo vật mà Đan Trì nhặt được ở trong liên minh thập lục quốc, kẻ này thoạt nhìn là người có thể ảnh hưởng tới số mệnh của cả Đan Kiền Cung. Nếu để cho kẻ này phát triển, đối với Thánh Kiếm cung ta không phải là chuyện tốt. Nếu như có cơ hội nhất định phải diệt trừ kẻ này, áp chế số mệnh Đan Kiền Cung.
Trong lòng Uông Kiếm Vũ đã không đơn thuần là ghen ghét, mà là tràn ngập sát cơ nồng đậm.
Bốn đại tộc trưởng của Đại Thánh đường đối với sự cường thế quật khởi của Giang Trần cũng cảm thấy khiếp sợ thật sâu. Chỉ là Đại Thánh đường tự cho mình là đệ nhất tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực, cho dù trong lòng có suy nghĩ khác cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài.
Huống chi trong lòng bọn họ đang bàn tính, phải làm thế nào mới có thể đào Giang Trần sang Đại Thánh đường bọn họ.
Đại Thánh đường rất rõ ràng, thứ Đại Thánh đường bọn họ thiếu chính là một thiên tài nghịch thiên cấp bậc đại sư đan đạo. Một khi phương diện này được bổ sung, Đại Thánh đường trong vài thập niên nhất định sẽ cường thế bước vào hàng ngũ tông môn tam phẩm.
Trong lúc mọi người có suy nghĩ khác nhau, Giang Trần đã nhập thần từ lâu.
Đột nhiên linh cảm trong đầu Giang Trần xuất hiện, hắn vỗ đùi nói:
- Đan dược chân Thánh cảnh.
Trong đầu Giang Trần hiện lên linh cảm, lập tức xuất hiện tên của một loại đan dược:
- Vạn thọ đan.
Vạn Thọ đan, cường giả Thánh Cảnh sử dụng, có thể tăng thọ nguyên từ năm trăm tới tám trăm tuổi.
Năm trăm tới tám trăm tuổi, thoạt nhìn đối với cường giả Thánh Cảnh không tính là nhiều. Thế nhưng mà thử nghĩ xem, một cường giả Thánh Cảnh khi tới thời điểm sắp tạo hóa, nếu như đột nhiên có thêm năm trăm tới tám trăm năm thọ nguyên, đối với người này mà nói có hấp dẫn bực nào?
Một khi thọ nguyên tăng lên năm trăm tới tám trăm năm nhất định sẽ có hy vọng đột phá võ đạo.
Một khi đột phá xiềng xích võ đạo, thọ nguyên của bản thân sau đó lại được tăng lên một mức kinh người. Bởi như vậy, cho nên không chỉ đơn thuần là tăng lên năm trăm năm tới tám trăm năm thọ nguyên đơn giản như vậy.
- Ách, Vạn Thọ đan này tuy rằng được xếp vào đan dược Chân Thánh cấp, kỳ thực đã tiếp cận đan dược Địa cấp a. Đây hẳn không phải là chủ sự trước đó đã sắp xếp chứ?
Bỗng nhiên Giang Trần có chút do dự.
Hắn tin rằng mặc dù chủ sự vòng này mặc dù có sắp xếp đan dược Chân Thánh cấp thật, thế nhưng nhất định cũng không phải là Vạn Thọ đan này mà là một loại đan dược khác có cấp bậc thấp hơn một ít. Ví dụ như đan dược Chân Thánh cấp sơ giai.
Vạn Thọ đan này kỳ thực đã là đan dược chuẩn Địa cấp.
Đan dược Địa cấp tương đương với cường giả Hoàng cảnh, cũng có thể nói là, thứ đan dược mà cường giả Hoàng cảnh bình thường hay sử dụng chính là đan dược Địa cấp.
Tuy rằng Vạn Thọ đan này còn không chính thức được coi là đan dược Địa cấp, thế nhưng cũng đã không còn kém xa.
Hơn nữa Vạn THọ đan này chỉ cho cường giả Thánh Cảnh phục dụng. Thấp hơn Thánh Cảnh mà phục dụng thì lập tức bạo thể, nếu như cao hơn Thánh Cảnh, cường giả Hoàng cảnh phục dụng thì công hiệu sẽ thấp. Số thọ nguyên tăng lên không quá hai mươi năm.
Giang Trần lâm vào trong sự do dự.
Hắn biết một khi Vạn Thọ đan xuất thế tất sẽ dẫn tới oanh động cực lớn, hậu quả khó mà đoán trước được.
Nhưng mà hắn lại nghĩ:
- Giang Trần ta sau khi chuyển sinh luôn ít xuất hiện. Hôm nay tiến vào Đan Kiền Cung, cũng nên để lộ ra một ít thủ đoạn. Vạn Thọ đan này xuất thế mặc dù sẽ có một ít hiệu quả tiêu cực, thế nhưng chỗ tốt cũng không phải là không có. Ít nhất Vạn Thọ đan này khiến cho ta phát tài, đi tới chỗ nào cũng không cần buồn phiền về tài nguyên tu luyện.
Nghĩ tới đây, Giang Trần dứt khoát quyết định luyện chế Vạn Thọ đan này.
Giang Trần nói được là được, nói không là không.
Hắn xuất ra Thiên Toa đỉnh, Giang Trần suy nghĩ một phen, đem quá trình luyện chế Vạn Thọ đan suy diễn ra mấy lần.
Sau đó Giang Trần mới bắt đầu động thủ.
Thôi động hỏa nguyên, Giang Trần lần nữa dùng Cửu Cửu Quy Chân hỏa khống hỏa vào trong được đỉnh.
Sau khi Thiên Tỏa đỉnh phát ra một tiếng kêu thanh thúy, Giang Trần thuận tay nhặt lên hai loại dược liệu, tiện tay ném vào bên trong.
Hai loại dược liệu này kỳ thực cũng không phải là tài liệu luyện chế Vạn Thọ đan, Giang Trần thuận tay ném vào, âm thầm đánh thêm một ít hỏa diểm, lập tức luyện hóa dược liệu thành cặn bã.
Sau đó lại không có một chút quy luật nào ném vào bên trong một ít dược liệu khác, không ngừng dùng chân hỏa luyện hóa.
Giang Trần làm như vậy hiển nhiên là cố ý. Mục đích chính là vì che dấu tai mắt người khác, không đến mức làm cho đan phương và dược liệu của Vạn Thọ đan bị người ta nhớ kỹ rồi đạo bản.
Hắn biết rõ, đám cự đầu bên ngoài hiện tại đều nhìn chằm chằm vào hắn. Giang Trần cũng biết một khi Vạn Thọ đan này xuất thế, tất sẽ bị người ta điên cuồng phục chế.
Cho nên hắn cố ý làm như vậy là để che mắt người khác, cầm một ít dược liệu không liên quan ném vào kỳ thực là mê hoặc mọi người, làm cho bọn họ không có cách nào đạo bản.
Tuy nhiên sau khi luyện chế thành công Vạn Thọ đan, chắc chắc sẽ có vô số người sẽ phân giải đan dược, tinh luyện thành phần của đan dược, ý đồ muốn từ đó có được đan phương từ nó.
Nhưng mà Vạn Thọ đan này cuối cùng vẫn là đan dược chuẩn Địa cấp, cũng không phải dễ dàng phục hồi như vậy được.
Nếu như bất luận một loại đan dược nào cũng có thể phục hồi được, vậy thì trong giới luyện đan cũng không tồn tại những câu nói như là bí mật độc nhất vô nhị, cũng không tồn tại cái gọi là đan phương.
Đan phương vĩnh viễn là thứ thực dụng nhất.
Phân giải đan dược, trở lại đan phương như cũ, khẳng định cũng là một con đường chết, bởi vì rất nhiều đan dược căn bản không có cách nào phục hồi lại được như cũ. Bởi vì có một ít tài liệu đan dược sau khi dung hợp căn bản không phân giải ra được.
Càng là đan dược cấp bậc cao càng như vậy.
Đương nhiên mọi thứ không có gì là tuyệt đối, bất cứ chuyện gì phải xem đó là ai làm.
Đại sư đan đạo cấp bậc Chư Thiên phân giải đan dược thế tục, cho dù là loại đan dược này khó gặp đến bao nhiêu thì cũng có thể phân giải rồi từ đó viết ra được đan phương.
Bình luận facebook