• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Sát Thần Chí Tôn

  • Chương 736-740

Chương 736 Giang Trần nhập Nguyên cảnh 1

Mặc dù Hoàng Nhi có chút bất khả tư nghị, thế nhưng nàng tu luyện một pháp môn đặc thù, lực thấy rõ rất mạnh, có thể mơ hồ nắm chắc, ngọn nguồn của thiên địa dị tượng này, rõ ràng là Xan Hà Bảo Thụ viên, là nơi Giang Trần đang tu luyện.

– Thuấn lão… Hoàng Nhi xem như thật sự phục ánh mắt của ngài. Nếu lúc này ngài ở đây, chắc chắn sẽ nhịn không được muốn thu Giang công tử làm truyền nhân a?

Hoàng Nhi nhẹ nhàng thở dài, tự đáy lòng vì Giang Trần cảm thấy cao hứng.

– Anh hùng không hỏi xuất thân, Giang công tử kỳ tài ngút trời, có đại trí tuệ, đại khí độ, quả nhiên, ngay cả thiên địa dị tượng cũng bị hắn dẫn động, đây là điềm lành của bất thế cường giả quật khởi. Thiên đạo không thể lấn a. Đại Khí Vận như vậy, kỳ tài như Giang công tử mới xứng đôi.

Cùng lúc đó, toàn bộ Thần Uyên đại lục, cũng bị thiên địa dị tượng này kinh động.

Nhất là một ít lão quái lánh đời, cũng bị một màn này làm kinh sợ ngây người.

Loại thiên địa dị tượng cấp bậc này, bao nhiêu năm không có xuất hiện qua?

– Cái hướng kia, là Vạn Tượng Cương Vực? Vạn Tượng Cương Vực xảy ra chuyện gì?

– Chẳng lẽ, có tuyệt thế cường giả xuất hiện ở Vạn Tượng Cương Vực?

– Thiên địa dị tượng đáng sợ như vậy, đích thị là loại đại nhân vật đủ để rung chuyển bố cục của Thần Uyên đại lục xuất thế.

Mấy lão quái vật của Thần Uyên đại lục, nhìn phương hướng Vạn Tượng Cương Vực, trong ánh mắt tràn ngập suy đoán, nghi hoặc, thậm chí là kinh ngạc.

Thiên địa kỳ quan này, giằng co hơn một canh giờ, lúc này mới chậm rãi biến mất, mọi người vẫn chưa thỏa mãn, từng cái ngốc như gà gỗ, kinh ngạc nhìn lên trời, quả thật không thể tin một màn vừa rồi là chân thật.

Dưới Xan Hà Bảo Thụ, Giang Trần ngồi xếp bằng, giống như thạch điêu.

Giờ khắc này, ở trong cơ thể hắn hình thành Chu Thiên tuần hoàn, cùng Chư Thiên pháp tướng kia ở vào một loại tiết tấu, hình thành xa xa hô ứng.

Giang Trần như thế nào cũng nghĩ không ra, mình đột phá Nguyên cảnh, lại sẽ dẫn động thiên địa dị tượng đáng sợ như thế.

Trong trí nhớ kiếp trước của hắn, có thể hình thành khí tượng như vậy, đều là võ giả ở vị diện thế tục, tấn chức Chư Thiên vị diện, mới có dị tượng kinh người như vậy.

Lúc này, trong thần thức của Giang Trần, có một đạo phong ấn như có như không, xuất hiện ở trong thức hải.

Xung quanh đạo phong ấn này, bao quanh chín cái, giống như bọt nước vây quanh, hình thành một dây chuyền phong ấn.

Trong dây chuyền phong ấn kia, bao vây một đạo phong ấn thần bí, Giang Trần vô pháp thăm dò đó là cái gì.

Nhưng Giang Trần vận hành thần thức, lại có thể cảm nhận được lực lượng của đạo phong ấn này đáng sợ, phảng phất như phong ấn Thái Cổ ma đầu, Thái Cổ hung thú, một khi ra khỏi lồng, sẽ hủy diệt toàn bộ Thần Uyên đại lục.

– Chẳng lẽ, ta chuyển thế trọng sinh, cũng không phải ngẫu nhiên, mà có quan hệ với Thiên đế phụ thân? Bằng không, trong thần thức này phong ấn cái gì?

Giang Trần tuyệt đối không tin, mình ở kiếp này, cho dù tu luyện Bàn Thạch Chi Tâm, thần thức cũng không đến mức vô duyên vô cớ xuất hiện lực lượng phong ấn đáng sợ như vậy.

Lực lượng kia, Giang Trần hơi đánh giá, đã cảm thấy vô số cương châm đâm về linh hồn của mình.

Lấy cảnh giới thần thức của hắn bây giờ, ngay cả tầng ngoài cũng không thể đụng chạm, chớ nói chi là vạch trần nó.

Giang Trần suy đoán, cỗ lực lượng thần bí này, đích thị là có quan hệ với phụ thân kiếp trước.

Vừa rồi trong nháy mắt hắn đột phá Nguyên cảnh đó, thần thức vận hành cao tốc, vận chuyển Chu Thiên trong cơ thể, không cẩn thận đụng chạm lấy đạo phong ấn thần bí kia, mới dẫn động thiên địa dị tượng.

Ở một khắc này, Giang Trần quả thực là có chút kinh sợ.

May là kiếp trước hắn có kiến thức rộng rãi, đoán được thiên địa dị tượng này có quan hệ tới mình đột phá, nên vội vàng áp chế thần thức, tránh đi đạo phong ấn trong thức hải kia, bằng không mà nói, e rằng thiên địa dị tượng này còn có thể khoa trương hơn, kéo dài hơn.

Chỉ là, Giang Trần hoàn toàn không nghĩ được, bởi vì hắn đột phá, thiên địa dị tượng này đã nhấc lên sóng to gió lớn ở bên ngoài.

Toàn bộ Thần Uyên đại lục, vô số lão quái vật ở ẩn, đều nhao nhao ghé mắt, nhìn về phía Vạn Tượng Cương Vực, tràn ngập kiêng kị.

Cảm thụ được sung sướng khi đột phá Nguyên cảnh, Giang Trần hoàn toàn đắm chìm trong thu hoạch.

Một khi mở đại môn Nguyên cảnh ra, vô số đại môn võ đạo cũng nhao nhao mở ra.

Băng Hỏa Yêu Liên, lấy tốc độ mà mắt thường có thể trông thấy phát triển.

Giang Trần tiến nhập Nguyên cảnh, công năng của Băng Hỏa Yêu Liên, lại đạt được khai phát.

Giờ khắc này, Giang Trần đã có thể trong chớp mắt, điều khiển bảy mươi hai gốc Băng Hỏa Yêu Liên.

Mấu chốt nhất là, rất nhiều thuộc tính của Băng Hỏa Yêu Liên, ở sau khi hắn tiến nhập Nguyên cảnh, cũng chậm rãi khai phát ra. Băng Hỏa Yêu Liên có chữ “Yêu”, bản thân liền có rất nhiều thuộc tính thần kỳ.

Giang Trần tự nhiên không thể bỏ qua những thuộc tính thần kỳ này.

– Băng Hỏa Yêu Liên, trở thành Băng Hỏa huyễn liên. Hiện giờ ta tiến nhập Nguyên cảnh, có thể lợi dụng Băng Hỏa Yêu Liên, biến ảo ra nhục thể của ta, làm cho Băng Hỏa Yêu Liên mô phỏng chân thân, mê hoặc đối thủ.

Tiến nhập Nguyên cảnh, đối mặt đối thủ, là hoàn toàn bất đồng. Giang Trần biết, phải không ngừng khai phát kỹ năng mới, bằng không, gặp được đối thủ càng ngày càng mạnh, nếu như kỹ năng của mình không có đột phá, bị đối thủ nắm giữ, trong chiến đấu liền bị đối thủ áp chế.

Ngoại trừ thần thông chữ “Huyễn” này, Giang Trần tu luyện Bạo Tinh chỉ, cũng có thể cùng Băng Hỏa Yêu Liên dung hợp.

Bạo Tinh chỉ, chính là một môn thần thông của Chư thiên vị diện, ngưng tụ vạn ngàn Linh lực trong một chỉ, trong chớp mắt bộc phát ra lực lượng phá hủy hết thảy.

Bạo Tinh chỉ của Giang Trần bây giờ, tự nhiên không đạt được tầng thứ phá hủy một tinh cầu, khởi nguồn lực lượng của hắn, là nhờ vào Băng Hỏa Yêu Liên.

Rất nhiều lực lượng Băng Liên, rất nhiều lực lượng Hỏa Liên, trong chớp mắt ngưng tụ vào Bạo Tinh chỉ, hình thành lực sát thương cường đại.

Lúc trước Giang Trần đối phó Tuần Sát Sứ Vũ Thần, chính là dùng dao mổ trâu giết gà.

Lúc ấy, Giang Trần chỉ học được da lông của Bạo Tinh chỉ, còn không có xâm nhập tu luyện.

Hiện giờ đột phá Nguyên cảnh, lực lượng tăng lên trên phạm vi lớn, trong Linh Hải có Nguyên lực liên tục không ngừng, làm cho lực lượng của hắn tăng vọt gấp bội.

Mà hình thái của Băng Hỏa Yêu Liên, cũng theo đó tăng vọt.

Bởi vậy, cội nguồn lực lượng của hắn, lại càng thêm đầy đủ. So với thời kỳ ở Tiên cảnh, tăng phúc tuyệt đối vượt qua gấp năm lần.

– Bạo Tinh chỉ có vô số huyền ảo, những huyền ảo khó hiểu kia, hiện giờ ta cũng không tu luyện được. Đơn thuần nguyên lực công kích, lực phá hoại đã kinh người, ở trong Nguyên, đủ hoành hành.

Hiện tại, Giang Trần chỉ tu luyện ba chiêu.

Chiêu thứ nhất: Thiên Viêm Bạo Tinh chỉ.

Chiêu thứ hai: Huyền Minh Bạo Tinh chỉ.

Chiêu thứ ba: Ngân Hà Bạo Tinh chỉ.

Chiêu thứ nhất là hấp thu Hỏa nguyên lực vô tận, ngưng tụ thành Thiên Viêm công kích, trong nháy mắt giống như núi lửa phun trào, lực hủy diệt kinh người.
Chương 737 Giang Trần nhập Nguyên cảnh 2

Chiêu thứ hai, hấp thu Băng nguyên lực vô tận, ngưng tụ thành Huyền Minh hàn băng lực, làm cho đối thủ như bị trăm tòa băng sơn trấn áp, trong chớp mắt ngay cả kinh mạch cũng đông cứng.

Chiêu thứ ba, lực phá hoại mạnh nhất, chính là hấp thu Kim nguyên lực vô tận, còn có Nguyên từ chi lực, khống chế đối thủ trong một lồng giam không gian, trong chớp mắt thiết cát thành mảnh vỡ. Một chiêu này, chính là Kim nguyên lực công kích mật độ cao, trong chớp mắt xoắn nát địch nhân.

Ba chiêu này đều là chiêu số ở Chư Thiên, huyền ảo kinh người. Hiện tại tầng thứ tu luyện của Giang Trần, uy lực không bằng 1% trạng thái đỉnh phong.

Nhưng cấp bậc như thế, ở trong Nguyên cảnh, Giang Trần có tự tin, giờ khắc này, cho dù chống lại Tả Lam sứ giả, Giang Trần cũng có nắm chắc tuyệt đối.

Tiến nhập Nguyên cảnh, trí nhớ kiếp trước của Giang Trần, ưu thế lại càng thể hiện ra.

Thời điểm ở tiên cảnh, chế ngự trong các loại nhân tố, làm cho Giang Trần không thể phát huy ưu thế lớn nhất, Nguyên Từ Kim Sơn và Băng Hỏa Yêu Liên, cũng chỉ có thể khai phát ra lực lượng da lông.

Nhưng mà, tiến nhập Nguyên cảnh, Giang Trần có những bảo khố này, sẽ dần dần bị khai thác, làm cho tiềm lực của Giang Trần trong chớp mắt bạo phát, sức chiến đấu kinh người.

Ngoại trừ Băng Hỏa Yêu Liên, đại bảo khố Nguyên Từ Kim Sơn, đồng dạng có thể mang đến cho Giang Trần sức chiến đấu vô cùng.

Trường kỳ tu luyện Nguyên từ chi lực, Giang Trần một mực ngưng kết Nguyên Từ phong bạo.

Lực trói buộc của Nguyên Từ chi lực đối với võ giả, cũng không tính quá mạnh mẽ, nhất là thời điểm chiến đấu, vô pháp ảnh hưởng đối thủ mạnh hơn mình.

Thế nhưng, Nguyên Từ phong bạo lại bất đồng. Đó là Nguyên Từ chi lực phiên bản cuồng bạo, giống như Phong chi huyền ảo, gió nhẹ quất vào mặt tự nhiên sẽ không tạo thành lực phá hoại gì, thế nhưng một khi hình thành bão lốc, vậy thì đáng sợ rồi.

Nguyên Từ phong bạo cường hãn, ngay ở chỗ này.

Một khi ngưng tụ Nguyên Từ phong bạo, sẽ như hung thú tàn sát bừa bãi, thôn phệ hết thảy. Coi như là võ giả mạnh hơn mình, đột nhiên bị Nguyên Từ phong bạo quấn lấy, cho dù không bị thôn phệ, cũng sẽ đại loạn.

Đến lúc đó, còn không phải mặc ta chém giết?

Nguyên Từ Kim Sơn tiềm lực kinh người, Nguyên Từ chi lực lấy không hết, dùng không hết.

Ngoại trừ Nguyên Từ phong bạo, Giang Trần tu luyện Tà Ác Kim Nhãn, cũng tăng lên rất nhiều. Ở thời kì Tiên cảnh, Tà Ác Kim Nhãn của Giang Trần, nhiều lắm là xem như nhập môn, uy năng chỉ có thể công kích võ giả đồng cấp, nghiền ép những võ giả cấp thấp.

Tiến nhập Nguyên cảnh, uy năng của Tà Ác Kim Nhãn cũng tăng tiến trên diện rộng, liếc một cái, trực tiếp đâm vào linh hồn của đối thủ, coi như vượt cấp khiêu chiến, đột nhiên liếc một cái, cũng đủ khiến đối thủ thất thần trong chớp mắt.

Giang Trần rất tự tin, hiện tại nếu như mình và Tả Lam giao chiến, cho dù dùng Tà Ác Kim Nhãn, cũng đủ khiến tâm thần của Tả Lam thất thủ.

Tiến nhập Nguyên cảnh, Giang Trần có thể rõ ràng cảm giác được các phương diện lực lượng của mình đề thăng, các loại vũ kỹ, thần thông, đều tăng trưởng gấp mấy lần.

– Nguyên cảnh, quả nhiên là cảnh giới hoàn toàn bất đồng. Có lẽ, qua một thời gian ngắn, ta liền có thể luyện hóa Nguyên Từ Kim Sơn, triệu hoán ma quái, thậm chí triệu hoán Kim Án quân chủ.

Nếu như có thể khai phát Nguyên Từ Kim Sơn hoàn toàn, đây tuyệt đối là một bảo tàng khổng lồ.

Giang Trần đắm chìm trong vui sướng khi đột phá Nguyên cảnh, tiếp tục tu luyện, hoàn toàn mặc kệ những mưa gió ở ngoại giới.

Giờ khắc này, ở ngoài Xan Hà Bảo Thụ viên, những người tham gia nghi thức kết minh kia, còn không có từ trong thiên địa dị tượng vừa rồi phục hồi tinh thần lại.

Một màn này, trùng kích tâm lý của bọn hắn quá lớn, hoàn toàn vượt khỏi phạm vi bọn họ lý giải.

Ở đây, đều là Cự Đầu của Vạn Tượng Cương Vực, niên kỷ dài, sống quá 500 tuổi cũng có, thế nhưng từ khi bọn họ sinh ra, thiên địa dị tượng như vậy, đừng nói thấy, cho dù nghe cũng chưa nghe qua.

Mang đến rung động, để cho bọn họ thật lâu cũng không thể bình tĩnh.

Đan Trì phục hồi tinh thần trước nhất, đột nhiên cất tiếng cười to:

– Hảo, hảo, hảo, thiên địa dị tượng bực này, chính là điềm lành, bất kể là vì sao mà lên, nhưng Đan Càn Cung ta cùng Bảo Thụ Tông kết minh, lại được thiên địa dị tượng, có tặng thưởng tốt như vậy, tuyệt đối là đại khí vận. Này biểu thị, Đan Càn Cung và Bảo Thụ Tông kết minh, tuyệt đối là ông trời tác hợp.

Thiên địa dị tượng như vậy, lại để cho Đan Trì mượn khí vận, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, đem nó cùng sự tình kết minh liên hệ vào một chỗ.

Thế giới Võ đạo, khí vận mà nói, trong tối tăm hoặc nhiều hoặc ít là tồn tại.

Đan Trì nói như vậy, ai cũng không phản bác được. Hơn nữa, tất cả mọi người đắm chìm trong kinh biến vừa rồi, còn chưa có lấy lại tinh thần, ai cũng không có cách nào phản bác Đan Trì.

Hơn nữa nói thật, thiên địa dị tượng vừa rồi quá mức kinh người, bọn họ thật sự không dám nói hưu nói vượn, vạn nhất chọc phải thần minh, vậy thì phiền toái lớn.

Trong lúc nhất thời, những người phản đối chuyện kết minh kia, nội tâm cũng không khỏi hoài nghi, chẳng lẽ kết minh này, thật sự được trời cao chiếu cố, sản sinh thiên địa dị tượng dọa người như vậy?

Bảo Thụ Tông càng không cần phải nói, trên mặt từng cái tràn ngập vui sướng, cảm thấy hãnh diện. Bọn họ cũng biết, từ nay về sau, ở Vạn Tượng cương vực, không còn người dám xem nhẹ Bảo Thụ Tông bọn họ nữa.

– Thiên Diệp đạo hữu, trời xanh cũng chiếu cố hai tông ta kết minh, việc này, thật là Thiên Ý đã định.

Thiên Diệp cũng cười đến trên mặt sinh hoa, gật đầu không thôi.

Đột nhiên, trên hư không vang lên một tiếng mắng:

– Nhãm nhí.

Tiếng mắng chửi này như sấm sét giữa trời quang, chấn động toàn trường, mười phần bá khí, người còn chưa đến, thanh âm đã chấn thiên.

Trong hư không, mười mấy đạo nhân ảnh, nhanh chóng phóng tới bên này.

Hai mắt Đan Trì ngưng tụ, híp mắt nhìn qua đối diện, khóe miệng ngậm lấy nụ cười đạm mạc, hiển nhiên, một màn này, ở trong dự liệu của hắn.

Nếu như kết minh có thể thuận buồm xuôi gió, người Cửu Dương Thiên Tông không đến sinh sự, đó mới gọi việc lạ.

– Bằng hữu phương nào, nếu như tới Vạn Tượng Cương Vực ta làm khách, thì không cần giấu đầu thụt đuôi? Sao không ra gặp mặt, để cho chủ nhân Vạn Tượng Cương Vực chúng ta, hảo hảo chiêu đãi?

Thanh âm của Đan Trì du dương, kéo dài mà đi, theo gió phiêu phiêu, đưa thẳng phương xa.

Trong lúc nhất thời, trong vòng ngàn dặm, phảng phất đều là thanh âm của Đan Trì quanh quẩn.

Đan Trì nói, làm cho nhóm Cự Đầu ở đây, biểu tình đều trở nên vô cùng phức tạp, bọn họ từ câu nói kia của Đan Trì, cảm nhận được thực lực của Đan Trì biến hóa.

– Hả? Đan Trì này, vậy mà tu vi lại đề thăng?

– Khó trách Đan Trì này cuồng ngạo như thế, nguyên lai cảnh giới Võ Đạo lại có đề thăng.

– Niên kỷ của Đan Trì chỉ hơn trăm tuổi, tu vi võ đạo cũng đã cao như vậy. Đợi một thời gian, một khi Đan Trì đột phá cảnh giới Thiên Thánh, Vạn Tượng Cương Vực, không phải Đan Càn Cung hắn một nhà độc đại sao?
Chương 738 Thiên Tông đối chiến Đan Càn Cung 1

Trong lúc nhất thời, những Cự Đầu của Vạn Tượng Cương Vực, nội tâm đều ngũ vị tạp trần (*ngọt chua cay đắng mặn). Đan Trì ở trong nhóm Cự Đầu của Vạn Tượng Cương Vực, niên kỷ tuyệt đối là nhỏ nhất, tư lịch cũng cạn nhất.

Thế nhưng mà, thiên phú của Đan Trì kinh người, tiến bộ thần tốc, võ đạo chi lộ, phát sau mà đến trước, không ngừng phá vỡ các loại kỷ lục của Vạn Tượng Cương Vực.

Thấy xu thế quật khởi của hắn như vậy, những Cự Đầu khác, nội tâm muốn nói nửa điểm khó chịu cũng không có, tuyệt đối là không thể nào.

Trước mắt nhìn thấy Đan Trì thi triển thần thông, thấy thực lực của Đan Trì lại có tiến bộ, nội tâm từng cái tự nhiên đều không tốt.

– Hừ, Đan Trì này ỷ vào thiên phú kinh người, bước chân cũng quá lớn a, lại dám đối nghịch Cửu Dương Thiên Tông. Tốt nhất là Cửu Dương Thiên Tông trấn áp hắn. Bằng không, Đan Trì này sớm muộn gì cũng sẽ trở thành bá chủ của Vạn Tượng Cương Vực.

– Hảo hảo hảo, xem ra Đan Trì này là quyết tâm đối kháng Cửu Dương Thiên Tông đến cùng, khẩu khí kia, nghiễm nhiên tự cho mình là chủ nhân của Vạn Tượng Cương Vực. Hắc hắc, Cửu Dương Thiên Tông vượt nhập Vạn Tượng Cương Vực, Đan Càn Cung làm chim đầu đàn, tốt nhất là lưỡng bại câu thương a.

Những Cự Đầu ở hiện trường, tâm tư đều khác nhau. Ngoại trừ số ít có giao tình với Đan Trì, đại bộ phận đều vui sướng trên nỗi đau của người khác, hi vọng thấy Đan Càn Cung và Cửu Dương Thiên Tông đấu đá, tốt nhất là đấu ngươi chết ta sống, lưỡng bại câu thương.

Bởi vậy, Đan Càn Cung suy bại, mà Cửu Dương Thiên Tông cũng vô lực vượt nhập Vạn Tượng Cương Vực, như thế là không thể tốt hơn rồi.

Ôm tâm tính bàng quan, những Cự Đầu tông môn này đều ung dung, nhìn mười mấy đạo nhân ảnh sưu sưu sưu rơi vào đối diện Đan Càn Cung.

Hơn mười đạo thân ảnh này, trên người đều mặc quần áo và trang sức của Cửu Dương Thiên Tông Tuần Sát Sứ, chỉ bất quá, những quần áo và trang sức này màu sắc bất đồng.

Người cầm đầu, rõ ràng mặc quần áo và trang sức tử sắc, ngực thêu một ngôi sao.

Nhìn đẳng cấp người nọ, những Cự Đầu của Vạn Tượng Cương Vực, đều nhao nhao hít một hơi lãnh khí.

Tuần Sát Sứ quần áo và trang sức tử sắc, dĩ nhiên là Thập cấp Tuần Sát Sứ.

Người này, dĩ nhiên là Thập cấp Tuần Sát Sứ lúc trước xuất hiện ở Tam Tinh Tông, lúc này trong đội ngũ hắn dẫn dắt, còn có một Tuần Sát Sứ thanh sắc ba sao, chính là Cửu cấp.

Mười mấy người khác, đều là quần áo và trang sức Lam sắc, Tả Lam ở trong đó, lại là tồn tại nhược tiểu nhất, đứng ở cuối cùng.

Tuần Sát Sứ Lam sắc khác, ngực không phải thêu ba ngôi sao, chính là thêu hai ngôi sao. Hiển nhiên, đẳng cấp đều cao hơn Tả Lam.

– Ngươi chính là Đan Trì?

Ngữ khí của Thập cấp Tuần Sát Sứ kia đạm mạc, mục quang như đao, lăng lệ bắn về phía Đan Trì, sát khí dâng lên.

Đan Trì cười nhạt một tiếng, không có trả lời, lại hỏi lại:

– Ngươi là người phương nào?

Quả nhiên, sắc mặt Thập cấp Tuần Sát Sứ kia phát lạnh, hắn như thế nào không biết đây là thủ đoạn của Đan Trì?

Đan Trì không có theo khẩu khí của hắn trả lời, mà hỏi lại hắn là người phương nào, ngôn ngữ nhìn như lơ đãng, lại bao hàm thâm ý giao phong.

Lẫn nhau, đều muốn ở trong lời nói cưỡng đoạt quyền chủ động.

Đan Trì không có trả lời vấn đề của đối phương, mà hỏi lại, hiển nhiên là biểu thị địa vị chủ động của mình. Ta là chủ nhân nơi đây, tự nhiên hỏi ngươi trước tiên.

Vấn đề giao phong này, lại là giao chiến vô hình, không thấy phong hỏa đấu tranh, nhưng đã hoàn thành một hiệp.

Những Cự Đầu tông môn kia, mỗi một cái đều âm thầm nghiêm nghị. Đan Trì này không hổ là Cự Đầu trẻ tuổi nhất của Vạn Tượng Cương Vực, bá khí mười phần, ở trước mặt Thập cấp Tuần Sát Sứ của Cửu Dương Thiên Tông, vậy mà một bước cũng không nhường, đối chọi gay gắt.

– Đan Trì, ngươi không nên lớn lối. Phong đại nhân là Thập cấp Tuần Sát Sứ của Cửu Dương Thiên Tông, dù ở trước mặt Tông chủ, cũng có quyền nói chuyện. Các ngươi những thủ lãnh của tông môn Hạ vực, nhìn thấy Thiên Tông sứ giả, vậy mà vô lễ như thế, chẳng lẽ không biết lễ tiết tông môn như thế nào sao?

Lúc trước Tả Lam làm việc bất lợi, có tâm ở chỗ này vãn hồi một chút mặt mũi, đứng ra quát.

– Thiên Tông sứ giả?

Đan Trì cười đạm mạc.

– Nếu nhớ không lầm, Vạn Tượng Cương Vực và Cửu Dương Thiên Tông không có quan hệ trên dưới a, nếu như Thiên Tông sứ giả tới làm khách, chúng ta tự nhiên hoan nghênh. Nhưng nếu tới làm ba làm bốn, vậy thứ cho Đan Trì ta không tiếp.

Thập cấp Tuần Sát Sứ kia nhíu mày:

– Đan Trì, ta không muốn nói nhảm với ngươi. Liên minh 16 nước, Thiên Tông ta sớm đã định thành Tử Quang phân đà, nhét vào bản đồ Thiên Tông. Coi như Đan Càn Cung ngươi là địa đầu xà của Vạn Tượng Cương Vực, cũng nên biết quy củ thứ tự đến trước và sau. Hay là ngươi muốn giành ăn trước miệng Thiên Tông?

– Không muốn nói nhảm? Thứ cho ta nói thẳng, ta thấy ngươi nói đều là nói nhảm. Cái gì Tử Quang phân đà, cái gì bản đồ Thiên Tông, Bảo Thụ Tông đã đáp ứng sao? Thiên Tông bá đạo, thiên hạ đều biết. Bất quá, lại bá đạo, tựa hồ còn không có bá đạo đến tình trạng cưỡng chiếm tông môn người khác a? Các ngươi làm Tử Quang phân đà, tiếp nhận Tử Dương Tông, Đan Trì ta không nói lời nào. Nhưng Bảo Thụ Tông chưa bao giờ có văn bản hiệp nghị nào, đáp ứng nương nhờ Thiên Tông. Nếu có loại hiệp nghị này, lấy ra ta xem một chút, nếu thật có hiệp nghị, Đan Trì ta không nói hai lời, phủi mông rời đi, còn có thể hướng Thiên Tông các ngươi nhận lỗi bồi thường. Nếu không có chứng cớ, thì đừng khoe miệng lưỡi lợi hại.

– Hả?

Sắc mặt Thập cấp Tuần Sát Sứ kia phát lạnh.

– Nói như thế, Đan Càn Cung ngươi là quyết tâm đối nghịch Cửu Dương Thiên Tông?

Cửu Dương Thiên Tông, Nhất phẩm tông môn, một trong bát đại thế lực của Thượng Bát Vực, luận nội tình, luận thực lực, là gấp mười lần Đan Càn Cung.

Cho nên, thời khắc mấu chốt, đạo lý giảng không thông, trực tiếp dùng uy thế của Nhất phẩm tông môn áp người, trực tiếp nhất, bá đạo nhất.

Chỉ là, Thập cấp Tuần Sát Sứ này hiển nhiên không biết tính tình của Đan Trì.

Trên mặt Đan Trì hiện lên một tia giễu cợt:

– Đối nghịch? Cửu Dương Thiên Tông ở Thượng Bát Vực xa xôi, cách Vạn Tượng Cương Vực ta ngàn vạn dặm, lại không biết, đối nghịch này từ đâu nói lên? Bảo Thụ Tông và Cửu Dương Thiên Tông không hề có liên quan, Đan Càn Cung ta cùng bọn họ kết minh, có gì không thể? Hay là, việc này cũng phải trưng cầu ý kiến của Thiên Tông? Nếu vậy, Cửu Dương Thiên Tông không tránh khỏi quản quá rộng đi.

Tuy không nói rõ đối nghịch cùng Cửu Dương Thiên Tông, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng, ngươi đừng muốn dùng thế lực áp ta, Đan Trì ta không ăn một bộ này.

Thập cấp Tuần Sát Sứ kia cười lạnh, biểu tình lành lạnh gật đầu:

– Quả nhiên là người ngông cuồng không biết trời cao đất rộng. Đã như vậy, quy củ cũ, thế giới võ đạo, cường giả vi tôn. Đan Trì, chỉ mong thực lực của ngươi, có thể như mồm mép của ngươi.

Đan Trì giương mi:

– Như thế nào, dùng mười mấy người các ngươi, lại muốn hoành hành ở Vạn Tượng Cương Vực ta?
Chương 739 Thiên Tông đối chiến Đan Càn Cung 2

Thập cấp Tuần Sát Sứ kia cười lạnh:

– Nếu so nhiều người, Cửu Dương Thiên Tông ta sợ qua ai?

Ngay lúc này, Tam Tinh Tông Đại Tông Chủ tức thời đứng dậy:

– Nhị vị, an tâm một chút chớ vội. Các ngươi đều là cường giả đương thời, vung tay đánh nhau, không khỏi mất phong độ a.

Tam Tinh Tông chính là một đường khẩu của Cửu Dương Thiên Tông, chỉ bất quá bí mật này, Vạn Tượng Cương Vực không người biết được.

Lúc này Tam Tinh Tông Đại Tông Chủ đứng ra, chỉ là trước đó cùng Cửu Dương Thiên Tông Tuần Sát Sứ thương nghị tốt mà thôi.

– Chúc Tông chủ, ngươi có cao kiến gì?

Đan Trì nhàn nhạt hỏi.

– Thế giới Võ đạo, mặc dù cường giả vi tôn, nhưng tất cả mọi người là cao nhân, nếu như một loạt lao lên, đánh nhau đã không có phong độ, cũng bất lợi cho giải quyết vấn đề. Ta cảm thấy, không bằng hai bên thiết lập ván bài, người thắng làm vua. Một phương thắng định đoạt.

Thập cấp Tuần Sát Sứ còn chưa mở miệng, Cửu cấp Tuần Sát Sứ lại hừ lạnh một tiếng:

– Ván bài? Đánh cuộc như thế nào? Đại Tông môn của Vạn Tượng Cương Vực các ngươi, tất cả thông đồng một mạch, dựa vào cái gì bản sứ nghe ý kiến của ngươi?

Hắn cố ý nói như vậy, là để cho ngoại giới không hoài nghi Tam Tinh Tông và Cửu Dương Thiên Tông có quan hệ.

Quả nhiên, ngữ khí của Chúc Tông chủ kia mất hứng:

– Vạn Tượng Cương Vực ta, cũng không lấy nhiều thủ thắng. Nếu như các hạ cảm thấy chúng ta thông đồng một mạch, vậy bổn tông liền câm miệng là được.

Ngược lại là Thập cấp Tuần Sát Sứ kia, hơi khoát tay chặn lại, ý bảo thủ hạ thối lui, nói với Chúc Tông chủ:

– Các hạ có cao kiến gì, nói nghe một chút.

– Hai bên các ngươi mâu thuẫn, hạch tâm đơn giản là ân oán giữa Tử Dương Tông và Bảo Thụ Tông, khởi nguyên cũng ở đây, kéo dài đến Thiên Tông và Đan Càn Cung mâu thuẫn. Không bằng thiết lập một ván năm chiến, phương thắng lợi, lời nói liền có trọng lượng.

Đề nghị này, thoạt nhìn vô cùng công chính. Những người tham gia kết minh ở hiện trường, đều nhao nhao gật đầu, biểu thị đề nghị này không tệ.

– Đan Trì, đây là đồng đạo của Vạn Tượng Cương Vực các ngươi đề nghị, ngươi đã muốn làm kiêu hùng của Vạn Tượng Cương Vực, vậy có dám đánh cuộc quyết thắng bại hay không?

Đan Trì cười ha ha:

– Nếu Thiên Tông Tông chủ tự mình đến, Đan Trì ta sẽ không dám nói nhãm, bất quá chỉ là các hạ, muốn dùng ván bài làm ta sợ?

– Nếu ngươi không sợ, vậy liền đánh bạc. Ba trận hay năm trận, tùy ngươi.

– Ba trận là được, không cần năm trận?

Đan Trì không muốn đêm dài lắm mộng, sau đó lại đề nghị.

– Võ giả tham gia, cấp bậc phải tương đối. Ví dụ như Tiểu Nguyên Tôn Giả chỉ có thể đối chiến Tiểu Nguyên Tôn Giả, Địa Nguyên Tôn Giả đối chiến Địa Nguyên Tôn Giả, Thiên Nguyên Tôn Giả chỉ có thể đối chiến Thiên Nguyên Tôn Giả. Lên tới Thánh Giả, cũng phải là Nhân Thánh đối chiến Nhân Thánh, Địa Thánh đối chiến Địa Thánh.

Ở đây mạnh nhất, cũng chỉ là Địa Thánh, không tồn tại Thiên Thánh.

Tả Lam nghe vậy, đi tới, ở bên tai Thập cấp Tuần Sát Sứ nói mấy câu.

Thập cấp Tuần Sát Sứ kia mỉm cười, gật đầu:

– Theo ý của ngươi là được, bất quá, việc này ngọn nguồn đến từ ân oán của Tử Dương Tông và Bảo Thụ Tông, như vậy, người hai tông này, cũng phải xuất chiến. Ta đề nghị, Thiên Tông ta và Đan Càn Cung ngươi ra hai người, mà Tử Dương Tông và Bảo Thụ Tông, cũng phải ra một người. Như thế, ba chiến định thắng bại.

Lời vừa nói ra, trên dưới Bảo Thụ Tông, mỗi một cái đều biến sắc. Mà Đan Trì, cũng lập tức hiểu rõ âm mưu của đối phương.

Bên Đan Càn Cung, cùng Thiên Tông giao chiến, chiến cuộc nhiều lắm là một thắng một thua. Đan Càn Cung trừ Đan Trì hắn ra, không có người nào có nắm chắc thắng tuyệt đối.

Mà bên Bảo Thụ Tông, rõ ràng không có người địch nổi Tử Dương Tông Truy Dương lão quái.

Này nói là âm mưu, còn không bằng nói là dương mưu. Chính là biết chắc Bảo Thụ Tông không có ai địch nổi Tử Dương Tông Truy Dương lão quái.

Mấu chốt nhất là, đề nghị này, Đan Càn Cung không có lý do gì cự tuyệt, bởi vì, nguyên nhân gây ra cả sự kiện, chính là ân oán giữa Tử Dương Tông và Bảo Thụ Tông.

Mà bây giờ, Bảo Thụ Tông lại là chủ nhân, nếu như người của bọn hắn không xuất thủ, vậy chuyện này sao có thể nói qua?

Trong lúc nhất thời, Đan Trì lâm vào trầm ngâm, trong nội tâm không ngừng thôi diễn kết quả ba chiến. Nếu như bên Bảo Thụ Tông không thể thắng, vậy ván bài này rất có thể sẽ thua.

– Như thế nào đây? Đan Trì, nghe qua ngươi là kiêu hùng rất có quyết đoán của Vạn Tượng Cương Vực, đổ ước ba chiến này, nếu như chúng ta thua, sự tình Bảo Thụ Tông và Đan Can Cung kết minh, Cửu Dương Thiên Tông ta bảo chứng không nhúng tay. Nếu các ngươi thua, Đan Can Cung từ đâu tới, thì chạy về chỗ đó.

Trong ánh mắt Thập cấp Tuần Sát Sứ kia, mang theo vẻ khiêu khích hùng hổ dọa người.

Hắn và Tam Tinh Tông Chúc Tông Chủ, nội ứng ngoại hợp, chính là vì kiến tạo bầu không khí, làm cho Đan Can Cung không có đường lui khác, chỉ có thể nghênh chiến.

Loại phương thức này, chung quy so với đổ máu tốt hơn rất nhiều.

Cửu Dương Thiên Tông là mạnh mẽ, nhưng lại không phải vô địch. Nhất là ở Vạn Tượng Cương Vực, căn cơ của Cửu Dương Thiên Tông không tính thâm hậu, nếu như quyết chiến với Đan Can Cung, cho dù thắng, cũng sẽ khiến cho tông môn khác mâu thuẫn.

Hơn nữa tuy Cửu Dương Thiên Tông mạnh mẽ, nhưng bố cục là toàn bộ Thần Uyên Đại Lục. Không có khả năng ở Vạn Tượng Cương Vực đầu nhập quá nhiều lực lượng.

Dù sao Đan Can Cung cũng là địa đầu xà của Vạn Tượng Cương Vực, bởi vì cái gọi là cường long không áp địa đầu xà.

Cửu Dương Thiên Tông muốn ở Vạn Tượng Cương Vực cùng Đan Can Cung đổ máu, thế tất trả giá rất lớn, cái đó và lợi ích khi Cửu Dương Thiên Tông bố cục rõ ràng cho thấy xung đột.

Huống chi, Đan Can Cung dám làm như thế, sau lưng khẳng định cũng có chỗ dựa.

Đan Trì hãm vào khó xử.

Bỗng nhiên, bên tai Diệp Trọng Lâu khẽ động, trên mặt lộ ra kinh ngạc, chợt, hắn đi tới, ở bên tai Đan Trì nói một câu.

Biểu tình của Đan Trì hơi ngưng tụ, lộ ra vẻ hỏi thăm.

Diệp Trọng Lâu vô cùng kiên định gật đầu.

Đan Trì suy nghĩ một lát, đột nhiên cười ha ha:

– Hảo, ba chiến ước hẹn, quyết định như vậy đi. Bất quá, ta nào biết các hạ, có thể đại biểu Cửu Dương Thiên Tông hay không?

Thập cấp Tuần Sát Sứ kia thấy Đan Trì và Diệp Trọng Lâu lén lén lút lút, lại khinh thường, cười ngạo nghễ:

– Bản nhân tên Phong Bắc Đẩu, chính là Thiên Tông Thập cấp Tuần Sát Sứ.

– Hảo, nếu như thế, dùng võ định thắng thua, đích thực là nhã sự. Không biết các ngươi phái người nào xuất chiến?

Trên mặt Đan Trì tràn ngập tự tin.

Đan Trì biểu hiện, nhìn ở trong mắt Phong Bắc Đẩu, lại là một loại giả trấn định.

– Ngươi và ta đều là đứng đầu quần long, tự nhiên phải xuất chiến. Ngoài ra, vị Cửu cấp Tuần Sát Sứ này, cũng là người Thiên Tông ta, sẽ xuất chiến. Về phần Tử Dương Tông, đương nhiên là Truy Dương xuất chiến.

Lần này Truy Dương lão quái rất ít xuất hiện, đứng ở phía sau đội ngũ. Hắn biết rõ, ở nơi này, hắn chỉ có thể làm tùy tùng.
Chương 740 Để ta chém đầu chó của Truy Dương lão cẩu

Ngay cả Tả Lam hắn kiêng kị, cũng chỉ là tùy tùng, Truy Dương lão quái hắn có thể có bao nhiêu quyền lên tiếng?

Thấy Thập cấp Tuần Sát Sứ điểm danh hắn xuất chiến, trong nội tâm kích động, vẻ mặt mừng rỡ, chờ mong kiến công lập nghiệp, tranh thủ Phong đại nhân thưởng thức.

Chống lại người của Bảo Thụ Tông, Truy Dương lão quái từ xưa tới nay đều tự tin, để cho hắn cảm thấy có 100% nắm chắc. Bảo Thụ Tông Thiên Diệp Tôn Giả, cho tới nay đều yếu hơn Truy Dương hắn một bậc, chênh lệch rất rõ ràng.

Về phần những người khác, như Diệp Trọng Lâu, cùng hắn càng không phải một tầng thứ.

Đan Trì nghe vậy, mỉm cười, nhìn sau lưng hỏi:

- Đan Can Cung ta, ai nguyện ý theo ta chiến?

Bên Đan Can Cung, lập tức có mấy cao tầng đứng ra tỏ thái độ.

Những cao tầng này, mỗi cái đều là võ giả cực hạn của Đan Can Cung, tu vi từng cái, cũng đã vượt qua Nguyên cảnh, thuần một sắc Thánh giả.

Đan Trì thấy dục vọng khiêu chiến của mọi người đều rất mạnh, cũng phi thường hài lòng.

Lập tức tuyển một người mạnh nhất trong đó:

- Huyền Châm, ngươi theo ta xuất chiến.

Huyền Châm bị điểm danh này, chính là một Phó Tông chủ của Đan Can Cung, Thánh giai nhị trọng, ở Đan Can Cung cũng là đại nhân vật.

Nói tu vi, chỉ đứng sau Đan Trì là Địa thánh mà thôi.

Huyền Châm tóc bạc, mặt như cương thi chết lặng, làm cho người có một loại cảm giác cực kỳ lãnh khốc.

- Ha ha, Đan Can Cung nhân tài đông đúc, không tệ, không tệ.

Phong Bắc Đẩu kia cười nhạt.

- Lại không biết bên Bảo Thụ Tông, các ngươi phái ai xuất chiến?

Nhóm cao tầng bên Bảo Thụ Tông, cũng hai mặt nhìn nhau. Bọn họ đều biết Tử Dương Tông Truy Dương lão quái muốn xuất chiến, bên Bảo Thụ Tông ai có thể địch?

Ngay vào lúc này, hư không có một thanh âm đạm mạc truyền đến:

- Ta.

Chữ Ta truyền ra, một thân ảnh màu vàng kim, đột nhiên bay tới, phảng phất như từ trên cao bắn xuống một đạo dương quang.

Lông mày của Phong Bắc Đẩu nhéo một cái, nhìn qua người tới.

Người tới, tuổi còn trẻ, mày kiếm mắt sao, khuôn mặt tuấn lãng, một đôi con ngươi óng ánh giống như tinh không chớp động, lập thể ngũ quan, phảng phất là tác phẩm kiệt xuất nhất của tạo hóa, vẻ nam tính mười phần, cho người một loại cảm giác bền gan vững chí.

- Giang Trần.

Bên Bảo Thụ Tông, đều phát ra một tiếng thét kinh hãi.

Thiên Diệp lão tổ cũng hơi có chút ngoài ý muốn, ngược lại là Diệp Trọng Lâu, phảng phất hết thảy đều trong dự liệu. Nguyên lai ngay lúc trước, Giang Trần từ thụ viên đi ra, cùng Diệp Trọng Lâu truyền âm giao lưu.

Đã biết hết thảy biến cố phát sinh ở Bảo Thụ Tông.

Nghe nói ba chiến ước hẹn, Giang Trần dứt khoát thỉnh cầu xuất chiến.

Phong Bắc Đẩu nhíu mày, nhìn về phía thủ hạ bên cạnh, hiển nhiên muốn hỏi người trẻ tuổi này là ai.

Tả Lam vội nói:

- Phong đại nhân, kẻ này chính là Giang Trần.

Mục quang của Phong Bắc Đẩu ngưng tụ, hai mắt như tia chớp, đột nhiên bùng lên một đạo tinh quang, bắn về phía Giang Trần, phảng phất muốn khám phá hết thảy.

Giang Trần bất động như núi, mí mắt hơi nhấc, mục quang lạnh nhạt bắn về phía Phong Bắc Đẩu.

Tuy cảm nhận được uy áp của cường giả Địa thánh, thế nhưng đột phá Nguyên cảnh, tâm lực của Giang Trần đột nhiên tăng mạnh, không chỉ tăng lên gấp năm lần.

Còn có Tà Ác Kim Nhãn và Thiên Mục thần đồng, làm cho hắn căn bản không quan tâm đồng thuật.

Phong Bắc Đẩu liếc một cái, lại như một hòn đá ném vào hải dương, ngay cả sóng nhỏ cũng không có.

- Hả?

Phong Bắc Đẩu cảm thấy giật mình, vừa rồi thoáng nhìn, hắn chỉ ngưng tụ hai thành uy áp của Thánh Giả, cho rằng có thể nhìn thấu Giang Trần, thậm chí làm cho Giang Trần thất thố.

Lại không nghĩ rằng, cái nhìn này đi qua, giống như đá chìm đáy biển, một chút hiệu quả cũng không có.

Trong lúc nhất thời, trong mắt của Phong Bắc Đẩu lộ ra một tia kinh ngạc.

Lúc trước hắn nghe nói qua tên tuổi của Giang Trần, đánh bại mấy Hôi sắc Tuần Sát Sứ, đứng ở trên độ cao của Phong Bắc Đẩu, Tiên cảnh giao thủ, hắn căn bản thờ ơ.

Cho nên, ấn tượng của hắn đối với Giang Trần không tính sâu.

Thế nhưng, qua cái nhìn này, hắn biết, cái tên Giang Trần, chỉ sợ sẽ lạc ấn vào thần thức của hắn.

Cừu nhân gặp nhau, hết sức đỏ mắt.

Truy Dương lão quái kia nhe răng cười một tiếng, quát:

- Giang Trần, người của Bảo Thụ Tông đều chết sạch sao? Ngươi chỉ là Tiên cảnh, lại dám xuất chiến? Bất quá cũng tốt, ngươi muốn ra trận chịu chết, lão phu sẽ thành toàn ngươi. Lần này, lão phu không chém giết ngươi, thề không làm người.

Đây là hận ý ngập trời, cho dù ai cũng nghe được, hận ý trong lời nói của Truy Dương lão quái.

Rất hiển nhiên, Tử Dương Tông nhiều lần thua thiệt ở trên người Giang Trần, hận ý của Truy Dương lão quái đối với Giang Trần, tuyệt đối là không chết không thôi.

Trong lúc nhất thời, Bảo Thụ Tông từ trên xuống dưới, đều tràn ngập lo âu.

Thiên Diệp lão tổ thấp giọng hỏi:

- Giang Trần, Truy Dương lão quái chỉ kém một bước liền có thể đột phá Địa Nguyên cảnh, ngươi...

- Đúng vậy a, Giang Trần, ngươi cũng không nên miễn cưỡng.

Diệp Trọng Lâu cũng ân cần.

- Nhị vị lão tổ, ân oán giữa Truy Dương lão quái và ta, cuối cùng cần một kết thúc. Ta mới vào Nguyên cảnh, vừa vặn tìm một người thử tay. Truy Dương lão quái, vừa vặn phù hợp.

- Cái gì?

Thiên Diệp lão tổ sững sờ, vẻ mặt khiếp sợ, lắp bắp hỏi.

- Ngươi... Ngươi đột phá Nguyên cảnh?

Giang Trần khẽ gật đầu.

Thiên Diệp lão tổ và Diệp Trọng Lâu nhìn nhau, trong lúc nhất thời hai người cũng không biết nói cái gì cho phải. Tốc độ đột phá này, cũng không khỏi quá kinh người đi.

Thời điểm tham gia sơ thí, Giang Trần ngay cả Địa Nguyên cảnh cũng không tiến nhập.

Lúc này mới hai năm, Giang Trần đã liên tục đột phá, lần này, lại trực tiếp tiến nhập Nguyên cảnh, một bước lên trời.

Phải biết rằng, bất kể là Thiên Diệp lão tổ, hay Diệp Trọng Lâu, lúc trước bước vào một bước này, đều kéo rất lâu, trải qua vô số năm chờ đợi.

Nhất là Diệp Trọng Lâu, nếu như không phải Giang Trần bừng tỉnh người trong mộng, hắn gần như đã tuyệt vọng.

Thế nhưng mà, cửa ải Nguyên cảnh này, đối với Giang Trần mà nói, dễ dàng liền vượt qua.

Người so với người, tức chết người a.

May mà, Giang Trần là người một nhà, là người của Bảo Thụ Tông.

Ánh mắt của hai lão tổ giao lưu, đều từ trong mắt đối phương thấy được vẻ mừng như điên. Bọn họ biết, Bảo Thụ Tông đánh bạc trên người Giang Trần, là thực kiếm lợi lớn.

Truy Dương lão quái cũng không kiên nhẫn đợi nội bộ Bảo Thụ Tông bọn họ ôn chuyện, trực tiếp nhảy vào vòng chiến.

Mãn nhãn đỏ bừng, đằng đằng sát khí quát:

- Bảo Thụ Tông đến cùng là người phương nào xuất chiến, nhanh chóng lên tìm cái chết, Giang Trần, tiểu tạp chủng ngươi, không phải muốn thể hiện sao? Lăn lên đi.

Giang Trần nghe vậy, Thiên Mục thần đồng đột nhiên trừng lớn, sát cơ bùng lên.

- Nhị vị lão tổ, sau này lại nói, để ta chém đầu chó của Truy Dương lão cẩu đã.

Hai chữ tạp chủng này, tuyệt đối là điểm mấu chốt của Giang Trần.

Kiếp trước kiếp này, hắn đối với phụ thân của mình đều vô cùng kính trọng. Mắng hắn tạp chủng, kia không đơn thuần là vũ nhục hắn, còn vũ nhục hai đời phụ thân của hắn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Sát thần
  • Mạc Tiên
Cửu Kiếm Sát Thần
  • Ma Mị Hồng Trần
SÁT THẦN
  • Nghịch Thương Thiên
VÔ THƯỢNG SÁT THẦN

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom