-
Chương 401-405
Chương 401 Phí lão đầu biến hóa nhanh chóng 2
Nhìn vẻ mặt Phí lão đầu hớn hở, hoàn toàn không có rầu rĩ không vui như trước kia, trong nội tâm không khỏi hiếu kỳ:
- Lão Phí, nhìn bộ dạng ngươi hăng hái, là muốn kết hôn sao?
Phí lão đầu cười hắc hắc không ngừng:
- Lấy lão bà là sự tình sớm muộn, lão Phí ta thề, chờ thêm chút thời gian, nhất định phải lấy mười phòng tám phòng lão bà, hảo hảo hưởng thụ nhân sinh thoáng một phát.
- Chậc chậc, xem ra gần đây ngươi rất thoải mái a. Trang phục này là chuyện gì xảy ra? Đây là cố ý hướng ta khoe khoang sao?
Giang Trần chỉ vào trang phục của lão Phí hỏi.
- Trần thiếu, ngươi nhìn không sai, hiện tại lão Phí ta, không đơn thuần là chủ nhân Thanh Dương Cốc, còn là cung phụng cao cấp của Bảo Thụ Tông, địa vị gần với trưởng lão dự bị.
Ở trong khẩu khí của Lão Phí, lộ ra tự hào nồng đậm, mặt mày hớn hở, hăng hái, trong mắt tràn đầy hưng phấn cùng vui sướng, tựa như tiểu hài tử trong tay nắm lấy thật nhiều đường quả, hướng tiểu đồng bọn khoe khoang.
Chứng kiến Giang Trần, lão Phí cười hắc hắc:
- Đương nhiên, lão Phí có thể có hôm nay, công lao chí ít có một nửa của Thiếu chủ ngài. Lần này, ta là dựa vào Tẩy Trần Tố Tâm Đan với tư cách tiến thân, quan hệ nối thẳng tông chủ đại nhân, thân phận cung phụng cao cấp của ta, cũng là tông chủ đại nhân chính miệng bổ nhiệm.
Khó trách Phí lão đầu mặt mày hớn hở như vậy, nguyên lai khúc mắc nhiều năm của hắn, nguyện vọng trở về tông môn, rốt cục đã thực hiện.
Lão Phí nói xong, bỗng nhiên hai đầu gối khẽ cong, quỳ rạp xuống trước mặt Giang Trần, nước mắt chảy xuống:
- Thiếu chủ, lão Phí ta không phải người không biết phân biệt, lần này nếu như không phải ngài, chỉ sợ đời này ta không có cơ hội trở về tông môn, chớ nói chi là thành cung phụng cao cấp. Lúc trước ngươi an ủi ta, nói ta một ngày nào đó, sẽ nở mày nở mặt trở lại Bảo Thụ Tông. Lão Phí ta thật không ngờ, ngày hôm nay đến nhanh như vậy, Thiếu chủ, ngài chính là phụ mẫu tái sinh của ta.
Phí lão đầu bang bang bang bang, dập đầu mấy cái.
Hắn cảm kích Giang Trần, là phát ra từ đáy lòng. Tâm nguyện vài thập niên, dày vò vài thập niên, rốt cục giải thoát, rốt cục thực hiện. Mà hết thảy, toàn bộ là nhờ Giang Trần ban tặng, hắn làm sao có thể không cảm kích Giang Trần?
- Phí lão đầu, nói như vậy, ngươi còn có mấy phần lương tâm. Được rồi, ta vừa vặn có việc, hôm nay ngươi đã là cung phụng của Bảo Thụ Tông, ngược lại vừa vặn ra mặt.
- Chuyện gì? Thiếu chủ ngài cứ việc phân phó. Chỉ cần đừng bảo ta phản bội Bảo Thụ Tông, dù xông pha khói lửa, lão Phí ta cũng không nhăn lông mày.
- Ân, thái độ này bổn thiếu gia rất thích.
Giang Trần cười cười.
- Ta không muốn ngươi phản bội Bảo Thụ Tông, ta chỉ muốn ngươi, đi làm bà mối một hồi.
- Bà mối?
Phí lão đầu sững sờ.
- Thuộc hạ của ta Tề Bạch Thạch, ngươi cũng biết. Hắn và Càn Lam Nam Cung Ninh trưởng lão chung một chỗ, bị mẫu thân của Ninh trưởng lão phản đối, chuyện này, ngươi có thể xuất lực a?
Phí Huyền nở nụ cười:
- Này là đại sự gì? Thiếu chủ yên tâm, ngươi nhìn lão Phí ta làm việc là được, tuy sự tình ta thành cung phụng cao cấp, hiện tại còn không người biết rõ. Nhưng mà lệnh bài cung phụng cao cấp, lại không phải ăn chay. Chỉ là một Càn Lam Nam Cung, hừ, bằng hữu của lão Phí ta vừa ý con gái nàng, đó là phần mộ tổ tiên của nàng bốc khói xanh.
Phí lão đầu làm tới cung phụng cao cấp, khẩu khí thoáng cái không giống với lúc trước.
Bất quá, ở trước mặt Giang Trần, Phí lão đầu lại thành thật, cười nói:
- Thiếu chủ, ở trước mặt ngài, ta vĩnh viễn là tùy tùng trung thành nhất của ngươi, hắc hắc.
Lão nhân này, quá tặc tinh. Hắn so với ai khác đều tinh tường, Giang Trần này, tuyệt không đơn giản. Hắn bái Giang Trần làm Thiếu chủ, nếm đến ngon ngọt, về sau nếu như theo sát Giang Trần, nói không chừng còn có chuyện tốt chờ hắn đây này.
Dùng trí tuệ của Phí lão đầu, làm sao không hiểu chuyện này? Cho nên, mặc dù hắn làm tới cung phụng, ở trước mặt Giang Trần, tư thái như trước rất thấp.
Giang Trần để cho hắn làm việc, hắn chẳng những không có nửa điểm mâu thuẫn, ngược lại cảm thấy vinh hạnh vạn phần, hi vọng cơ hội như vậy càng nhiều càng tốt, như vậy khoảng cách sẽ càng thêm gần Giang Trần, trở thành tâm phúc chính thức của Giang Trần.
Cung chủ Càn Lam Nam Cung đã muốn cái gì môn đăng hộ đối, tự nhiên Giang Trần sẽ không để cho Tề Bạch Thạch mất giá trị con người.
Giang Trần đối với người của mình, là rất tốt, tuyệt đối không cho phép người một nhà chịu thiệt.
Tiễn Phí lão đầu, Giang Trần lại phái mấy thân vệ, mang thư hắn tự tay viết, đưa cho Đa Bảo Đạo Tràng phó môn chủ Thạch Tiêu Dao, Thái tử Diệp Dung, Long Nha vệ Điền Thiệu...
Thậm chí, ngay cả Thái Phó biệt viện Đan Phi tiểu thư, cũng nhận được thư tín của Giang Trần.
Cung chủ Càn Lam Nam Cung kia không phải muốn phô trương sao? Vậy thì phô trương a.
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Giang Trần thức dậy, liền có hạ nhân báo, Long Nha vệ Điền Thiệu đô thống đến.
Không thể không nói, bây giờ Điền Thiệu là người ủng hộ đáng tin của Giang Trần.
Giang Trần mang theo hắn, độc xông tổng bộ Long Nha vệ, Điền Thiệu hắn là người duy nhất chứng kiến từ đầu tới đuôi, lực trùng kích lưu lại trong lòng hắn, quả thực không thể diễn tả bằng ngôn từ.
- Trần thiếu, tối hôm qua nhận được thư của ngươi, biết rõ Trần thiếu xuất quan, vốn muốn lập tức qua bái phỏng, nhưng mà lo lắng quá muộn, ảnh hưởng các ngươi nghỉ ngơi, cho nên...
- Ha ha, lão Điền, ngươi và ta còn khách khí làm gì?
Giang Trần cười ha ha.
Điền Thiệu cũng nở nụ cười, lập tức nói:
- Đúng rồi, Trần thiếu, sáng nay Chu Khuê Chu phó tổng quản hướng ta nghe ngóng, hắn nghe nói ngươi mời ta đi cầu hôn cho bằng hữu ngươi, cũng cảm thấy rất hứng thú, nói lát nữa sẽ đi gom góp náo nhiệt.
Chu Khuê Phó tổng quản, là sau khi Dương Chiêu rơi đài, một trong những người được lợi lớn nhất.
Lúc trước, hắn trên danh nghĩa là đệ nhất Phó tổng quản, nhưng quyền thế ở Long Nha vệ, lại xa xa không bằng Dương Chiêu. Hôm nay Dương Chiêu rơi đài, hắn mới chính thức cảm nhận được tư vị của đệ nhất Phó tổng quản.
Cảm kích đối với Giang Trần, là rất lớn.
Mấu chốt nhất là, từ trong chuyện này, Chu Khuê cũng nhìn ra Giang Trần không tầm thường.
Hắn nghĩ mình cùng Giang Trần không có bất kỳ mâu thuẫn, trên rất nhiều chuyện, cũng một mực đứng ở mặt đối lập Dương Chiêu. Cho nên từ trên tình cảm mà nói, hắn chủ động giao hảo Giang Trần, không có bất cứ vấn đề gì.
Thậm chí có thể nói, Chu Khuê chủ động bu lại, kỳ thật là mang theo vài phần ý tứ nịnh bợ Giang Trần.
Tuy hắn là Long Nha vệ Phó tổng quản, thế nhưng mà Chu Khuê rất rõ ràng, ở trong mắt thiên tài như Giang Trần, Phó tổng quản là cái rắm
Dương Chiêu cũng là Phó tổng quản, quyền thế rất lớn, ngưu bức hò hét. Kết quả như thế nào? Đắc tội Giang Trần, đem thân gia tánh mạng đều góp vào rồi.
Chu Khuê nhạy cảm ý thức được, Giang Trần này, tiền đồ rộng lớn, đáng giá kết giao.
Chương 402 Cầu hôn, hôn sự
Giang Trần nghe Điền Thiệu nói như vậy, biết Chu Khuê là chủ động ném ra cành ô-liu, cười cười:
- Khó được Chu phó tổng quản cũng cảm thấy hứng thú, có Chu phó tổng quản trợ trận, đội ngũ cầu hôn sẽ càng đồ sộ.
Đang khi nói chuyện, Đan Phi cũng đến.
Hôm nay Đan Phi hiển nhiên là cố ý ăn mặc một phen, trang sức thanh lệ thoát tục, làm cho nàng có thêm vài phần thân thiết.
- Đan Phi tỷ, để cho loại người Thần Tiên như ngươi làm chân chạy cho ta, ngươi sẽ không để tâm chứ?
Đan Phi chau mày:
- Đừng ngồi nói châm chọc, nếu như ta chú ý, ngươi làm sao bây giờ?
Giang Trần cười hắc hắc:
- Cùng lắm thì, về sau ngươi lập gia đình, ta cũng làm chân chạy cho ngươi, lớn mạnh thanh thế a.
Đan Phi nghe vậy, miệng hơi động một chút, quỳnh tị hơi nhíu.
Môi nàng nhẹ nhàng nhúc nhích, lại không nói gì, mà ném đi một cái bạch nhãn cho Giang Trần.
Chỉ một lúc sau, Thái tử Diệp Dung, Đa Bảo Đạo Tràng phó môn chủ Thạch Tiêu Dao, còn có Long Nha vệ Phó tổng quản Chu Khuê… cơ hồ đồng thời đi tới Giang phủ.
Bọn hắn chân trước mới vừa vào cửa, đằng sau Phí Huyền Phí lão đầu cũng chạy tới.
Không sai biệt lắm, tất cả những người Giang Trần mời, đều đã đến đủ.
Tề Bạch Thạch nhìn qua đội ngũ khổng lồ này, cũng âm thầm tắc luỡi, trong nội tâm cảm động đến cực điểm. Hắn biết rõ sư tôn tốt với hắn, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới, trong vòng một đêm, sư tôn vậy mà tìm được nhiều đại nhân vật trợ trận cho hắn như vậy.
Đội ngũ như vậy, phóng nhãn toàn bộ Thiên Quế Vương Quốc, ai có thể địch?
Mẫu thân của Ninh Thanh Yên, cung chủ Càn Lam Nam Cung, không phải ghét bỏ Kiều Bạch Thạch hắn xuất thân thấp hèn sao?
Tề Bạch Thạch rất rõ ràng, sư tôn là nâng thể diện cho hắn, tăng thanh thế cho hắn.
Nơi đóng quân của Càn Lam Nam Cung ở vương đô, hôm nay nhất định sẽ là một ngày náo nhiệt.
Bởi vì, Càn Lam Nam Cung Ninh trưởng lão công khai chọn rể. Đây chính là một đại sự của vương đô.
Với tư cách một trong Tứ đại đạo tràng, Càn Lam Nam Cung ở Thiên Quế Vương Quốc, địa vị không giống bình thường. Trưởng lão Càn Lam Nam Cung, lại là con gái cung chủ, công khai chọn rể, tự nhiên là oanh động vương đô.
Có thể xứng đôi với trưởng lão Càn Lam Nam Cung, trở thành con rể của cung chủ, cái kia là tài tuấn bực nào?
Giờ phút này, đại môn của Càn Lam Nam Cung, một chi đội ngũ cầu hôn đã đuổi tới.
Chi đội ngũ này, thình lình đến từ Càn Lam Bắc Cung.
Lần này nhân vật chính cầu hôn của Càn Lam Bắc Cung, là thân truyền đệ tử của cung chủ Càn Lam Bắc Cung, cũng là một trong Tam đại thiên tài của Càn Lam Bắc Cung Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ này, là không phải Lưu Xán có thể so sánh.
Lưu Xán, chẳng qua là may mắn đột phá nửa bước Tiên cảnh, trở thành Tiên cảnh nhất trọng. Ở Càn Lam Bắc Cung miễn cưỡng tiến vào hàng ngũ đệ tử nhất lưu.
Nhưng mà Tiêu Vũ ở Càn Lam Bắc Cung, đây chính là thiên tài một mực đứng top 3, một thân tu vi, càng là đạt đến Tiên cảnh nhị trọng.
Tiến vào Bảo Thụ Tông, đó là sự tình ván đã đóng thuyền.
Chỉ là, đến cấp bậc như Tiêu Vũ, mục tiêu của hắn, không đơn thuần là tiến vào Bảo Thụ Tông, mà là muốn thông qua Bảo Thụ Tông tuyển bạt, lấy được thành tích tốt, đạt tới hiệu quả kinh diễm, từ đó ở Bảo Thụ Tông đạt được địa vị cao.
Tiến vào Bảo Thụ Tông, đã không phải mục tiêu của Tiêu Vũ.
Mục tiêu của hắn, là tiến vào Bảo Thụ Tông, đạt được phong hào cao cấp hơn.
Lần này Tiêu Vũ tới cầu hôn, là nguyện nhất định phải có. Nói thật ra, trước đây, hắn đối với người Càn Lam Nam Cung, căn bản không có hứng thú gì.
Sư môn Càn Lam Bắc Cung nhắc với hắn chuyện này, hắn là không quá cam tâm tình nguyện.
Bất quá, sau khi nhìn thấy Ninh trưởng lão, một mặt nam nhân của Tiêu Vũ liền chiếm cứ thượng phong.
Ninh Thanh Yên được Tứ Quý Thường Thanh Đan cải tạo, dung mạo xinh đẹp, tuyệt đối là đã đến cấp bậc kẻ gây tai hoạ, nói khuynh quốc khuynh thành cũng không đủ.
Hơn nữa Ninh Thanh Yên có khí chất đặc biệt, làm cho nàng nhìn về phía trên, cùng nữ tử bình thường khác nhau rất lớn
Tiêu Vũ gần đây tự cho mình rất cao, gặp được dung mạo của Ninh Thanh Yên, thái độ khác thường, chủ động phát khởi thế công với Ninh Thanh Yên.
Cũng rất tích cực phối hợp kế hoạch thông gia của Càn Lam Bắc Cung.
Phương diện Càn Lam Bắc Cung, bởi vì sự tình bọn người Lưu Xán lúc trước, đã ý thức được, bọn hắn ẩn ẩn bị Tam đại đạo tràng khác cô lập.
Cho nên, lần này quan hệ thông gia, là một kế hoạch Càn Lam Bắc Cung đánh vỡ cục diện bế tắc.
Bọn hắn không hy vọng chứng kiến, Càn Lam Bắc Cung bị Tam đại đạo tràng khác cô lập. Một khi bị cô lập, tuy Càn Lam Bắc Cung mạnh hơn Tam đại đạo tràng khác một điểm, nhưng sớm muộn sẽ bị Tam gia khác liên thủ hủy đi.
Cao tầng Càn Lam Bắc Cung, tuyệt đối không muốn loại sự tình này phát sinh.
Cho nên, Càn Lam Bắc Cung muốn quan hệ thông gia, muốn đánh vỡ loại cục diện này.
Mà Tiêu Vũ, thì bị đẩy đi ra. Tuy niên kỷ của Tiêu Vũ, so với Ninh Thanh Yên hơi nhỏ hơn mấy tuổi, nhưng tu hành võ đạo, tuổi tác, cơ hồ là có thể xem nhẹ.
Huống chi, dung mạo của Ninh Thanh Yên, hôm nay nhiều lắm là tương đương với hai mươi tuổi.
Mặc dù là Tiêu Vũ, cũng vì dung mạo của Ninh Thanh Yên khuynh đảo. Mà Ninh Thanh Yên lại là con gái của cung chủ Càn Lam Nam Cung.
Cùng Tiêu Vũ hắn so, coi như là môn đăng hộ đối.
Lần này đội ngũ cầu hôn của Tiêu Vũ, cơ hồ bao gồm tất cả cao tầng của Càn Lam Bắc Cung, ngoài ra còn mời nhiều đệ tử Bảo Thụ Tông, dùng cường tráng thanh thế.
Nhìn ra được, Càn Lam Bắc Cung đối với việc cầu hôn hôm nay, là nguyện nhất định phải có.
Bản thân Tiêu Vũ, càng là tỉ mỉ ăn mặc một phen, cả người nhìn về phía trên, tinh thần vô cùng phấn chấn, có một loại tư thế hiên ngang.
- Đệ tử Càn Lam Bắc Cung Tiêu Vũ, bái kiến Ninh cung chủ.
Cung chủ Càn Lam Nam Cung, cũng họ Ninh, chẳng khác gì Ninh Thanh Yên là đi theo họ mẫu thân.
Nhìn Tiêu Vũ ngọc thụ lâm phong, cung chủ Càn Lam Nam Cung Ninh lão thái thái, càng xem càng vui mừng:
- Hắc hắc, Tiêu Vũ, không tệ, không tệ. Bổn cung cũng nhiều lần nghe nói qua tên tuổi của ngươi. Thiên tài Càn Lam Bắc Cung, ngày khác tiến vào Bảo Thụ Tông đào tạo sâu, tiền đồ vô lượng.
Tiêu Vũ nghe được tán dương, trong nội tâm tự đắc, rụt rè cười cười, liếc nhìn Ninh Thanh Yên sau lưng lão thái thái, thấy thân thể gợi cảm mà mê người của Ninh Thanh Yên, làn da trắng nõn lộ ra hồng nhuận phơn phớt, bóng loáng động lòng người. Khuôn mặt trái xoan tinh xảo, phối hợp ngũ quan cân đối, lộ ra rất động lòng người.
Dù dùng ánh mắt bắt bẻ nhất đến xem kỹ, cũng tìm không thấy chút khuyết điểm nhỏ nhặt.
- Thanh Yên, Tiêu Vũ bái kiến.
Ninh Thanh Yên hơi nhíu mày, tuy Tiêu Vũ này nhìn về phía trên phong độ nhẹ nhàng, nhưng Ninh Thanh Yên lại nửa điểm hảo cảm cũng không có.
Thậm chí, từ trong đầu còn có chút chán ghét. Nếu như không phải người này, mẫu thân căn bản sẽ không phản đối sự tình của nàng cùng Kiều Bạch Thạch.
Chương 403 Đội ngũ cầu hôn dọa người 1
Bất quá, trước mặt nhiều người như vậy, Ninh Thanh Yên đến cùng vẫn giữ một ít phong độ, nhàn nhạt gật đầu:
- Ngươi tốt.
Nói xong, đôi mắt có chút lo lắng nhìn ngoài cửa, cái cổ thon dài như thiên nga trắng, hai xương quai xanh phác hoạ cổ của nàng càng thêm thon dài trắng noãn.
Xem điệu bộ của Tiêu Vũ cùng Càn Lam Bắc Cung hôm nay, hiển nhiên là nguyện nhất định phải có.
Ninh Thanh Yên có chút bận tâm, bất quá tâm lý nữ nhân, nam nhân mình âu yếm, nhất định là giỏi nhất trên thế giới.
Nàng tin tưởng, Kiều Bạch Thạch nhất định sẽ không trốn tránh, nhất định sẽ mang theo đội ngũ cầu hôn của hắn, đến đây cưới Ninh Thanh Yên nàng làm vợ.
Trong nội tâm nàng đã quyết định chủ ý, nếu như hôm nay có người cản trở, coi như là bỏ trốn, nàng cũng sẽ không tiếc.
Nàng thích là Kiều Bạch Thạch, thích Kiều Bạch Thạch ăn nói, phong độ cùng nội hàm, thích hết thảy của hắn.
Ở một khắc Kiều Bạch Thạch lấy ra Tứ Quý Thường Thanh Đan kia, từ sâu trong nội tâm Ninh Thanh Yên, đã dung không được nam nhân thứ hai.
- Thanh Yên, ngươi ngồi xuống. Hôm nay tới nhiều khách quý như vậy, ngươi mất hồn mất vía, là nghĩ cái gì?
Ngữ khí của Ninh cung chủ hơi có chút không vui.
Ngay lúc này, ngoài cửa báo lại:
- Cung chủ, bên ngoài, lại có một đội ngũ cầu hôn đến.
Nếu đã công khai chọn rể, như vậy có đội ngũ cầu hôn khác, ngược lại là bình thường.
Bất quá, Ninh cung chủ rất rõ ràng, cái gọi là đội ngũ cầu hôn khác, ngoại trừ Kiều Bạch Thạch ra, căn bản không có khả năng có người khác.
Người nào không biết, công khai cầu hôn này, là Ninh cung chủ nàng bố cục? Chính là vì tuyên truyền Càn Lam Bắc Cung cùng Càn Lam Nam Cung quan hệ thông gia.
Đồng thời, cũng mượn tên tuổi Càn Lam Bắc Cung, ép buộc Kiều Bạch Thạch, để cho hắn thức thời, biết khó mà lui, cách con gái nàng xa một chút.
Thân hình uyển chuyển của Ninh Thanh Yên, bỗng nhiên thoáng một phát đứng lên:
- Có phải Bạch Thạch đến hay không? Mau mời bọn hắn vào.
Sắc mặt Ninh cung chủ trầm xuống, quát:
- Thanh Yên, cái gì Bạch Thạch Hắc Thạch? Hôm nay chỉ có Tiêu Vũ công tử đại biểu Càn Lam Bắc Cung tới cầu thân, những người khác, Bổn cung chướng mắt.
Vẻ mặt Ninh Thanh Yên ủy khuất:
- Mẹ, là ngươi lập gia đình, hay là ta lập gia đình? Ngươi để ý, cùng con gái ta có quan hệ gì?
- Hôn nhân đại sự, cha mẹ làm chủ.
Ninh cung chủ mười phần bá khí.
Dương mi quát:
- Đi, oanh tiểu tử không tán thưởng kia ra, nói cho hắn biết, Càn Lam Nam Cung không chào đón hắn, để cho hắn sớm chết tâm đi.
Người báo tin kia có chút xấu hổ, đứng tại nguyên chỗ, đi cũng không được, ở lại cũng không xong.
Sắc mặt Ninh cung chủ phát lạnh:
- Như thế nào? Lời của bổn cung không có tác dụng? Đi, gọi người đuổi bọn họ đi.
- Cung chủ... Không dễ làm a.
- Như thế nào không dễ làm?
Ninh lão thái thái vỗ bàn.
- Trong đám người đến, có rất nhiều đều là lão bằng hữu của ngài.
- Bằng hữu cũ?
Ninh cung chủ sững sờ.
- Người nào?
- Thanh Dương Cốc Phí lão, Đa Bảo Đạo Tràng Thạch phó môn chủ, còn có Long Nha vệ Chu phó tổng quản... Ân, có đương triều Thái tử Diệp Dung. Còn có một chút nhân vật quyền quý, dù sao là không ít.
- Cái gì?
Vẻ mặt Ninh lão thái thái kinh ngạc.
- Bọn hắn đến làm gì? Hẳn là biết rõ lão thân muốn gả con gái, chạy đến uống một ly rượu mừng?
- Ta xem tư thế kia của bọn hắn, đều là vì Kiều Bạch Thạch cầu hôn mà đến.
Người gác cổng đành phải nói chi tiết.
- Không có khả năng.
Ninh lão thái thái lập tức lắc đầu.
- Kiều Bạch Thạch là một tiểu tử từ bên ngoài đến, dựa vào hoa ngôn xảo ngữ, cũng chỉ có thể lừa gạt được nữ nhi của ta, hắn ở đâu tìm được những nhân vật này đến cầu hôn cho hắn? Nhất định là trùng hợp, những người này là đến uống rượu mừng, cùng lúc xuất hiện ở cửa ra vào, để cho hắn tìm được cơ hội cáo mượn oai hùm.
Nói xong, đối với cao tầng Càn Lam Bắc Cung nói:
- Chư vị đạo hữu ngồi trước, có nhiều khách nhân đến như vậy, lão thân không thể ngồi yên không lý đến.
Cung chủ Càn Lam Bắc Cung Liễu Thừa Phong khẽ chau mày, dùng trực giác của hắn, coi như đám người này đến uống rượu mừng, cũng không trùng hợp như vậy a?
Tuy trong đầu ngạc nhiên, nhưng phong độ mặt ngoài vẫn phải có, Liễu Thừa Phong cười ha ha:
- Ninh cung chủ tự nhiên.
Ninh Thanh Yên căn bản không cần mẫu thân mời, vẻ mặt hưng phấn đi theo sau lưng mẫu thân.
- Thanh Yên, ngươi không ở bên trong nói chuyện với khách nhân, đi ra làm gì?
- Mẫu thân, ta ở bên trong vô cùng buồn bực.
Ninh cung chủ hừ một tiếng:
- Nha đầu chết tiệt kia, đừng trách ta không có cảnh cáo ngươi. Kiều Bạch Thạch kia, nếu hôm nay dám náo cái gì không phải, ta nhất định sẽ cho hắn đẹp mắt.
- Mẫu thân, ta cũng nói cho ngươi biết, nếu như không gả cho Kiều Bạch Thạch, ai ta cũng không lấy.
- Nha đầu chết tiệt, muốn lão nương tức chết phải không?
Hai mẹ con đang nói chuyện, đã đi tới ngoài cửa.
Một đống lớn gương mặt người quen, làm cho Ninh cung chủ hơi có chút ngoài ý muốn.
- Phí cốc chủ, Thạch phó môn chủ, Chu phó tổng quản, còn có Thái tử điện hạ, vị thiếu niên tài tuấn này là?
Ninh cung chủ chưa từng gặp Giang Trần, thấy Giang Trần được mọi người vây quanh, trong lúc nhất thời lại không biết người này là ai.
- Tại hạ Giang Trần, bái kiến Ninh cung chủ.
Giang Trần mỉm cười.
Phí lão đầu lớn giọng nói:
- Ninh cung chủ, ngươi cũng không thể nặng bên này nhẹ bên kia a. Lão đầu ta nghe nói, đội ngũ cầu hôn của Càn Lam Bắc Cung, ở bên trong đã sớm chiêu đãi trà ngon hảo tửu. Chúng ta lại ở ngoài cửa ăn không khí, không công bình, không công bình.
Lão nhân này, từ trước đến nay là cao thủ nói chọc cười. Vừa kêu ra, thoạt nhìn là kháng nghị Ninh cung chủ không công bình, nhưng thật ra là truyền đạt một tin tức trọng yếu, là bọn hắn cũng tới cầu thân.
Quả nhiên, Ninh cung chủ sững sờ:
- Phí lão đầu, ngươi đang nói cái gì?
Phí lão đầu cười quái dị nói:
- Ninh cung chủ, lão đầu ta rất không thoải mái. Càn Lam Bắc Cung có thể hướng ngươi cầu hôn, bằng hữu của Phí lão đầu ta cũng cầu hôn. Ta nghe nói, ngươi muốn đuổi bằng hữu của ta ra, lại tôn sùng người Càn Lam Bắc Cung là khách quý. Ngươi ngược lại nói xem, chẳng lẽ bằng hữu của Phí lão đầu ta, kém cái gọi là đệ tử thiên tài của Càn Lam Bắc Cung sao?
Thạch Tiêu Dao cũng là gia hỏa xem náo nhiệt không sợ chuyện lớn, cười hắc hắc nói:
- Ninh cung chủ, nặng bên này nhẹ bên kia, cái này là ngươi không đúng. Tiểu tử Kiều Bạch Thạch này, cũng là bằng hữu của lão Thạch ta. Ngươi tình nguyện lựa chọn một đệ tử Càn Lam Bắc Cung quan hệ không lớn với Càn Lam Nam Cung các ngươi, cũng không muốn lựa chọn hậu sinh tài tuấn mà con gái ngươi ưa thích, đây là vì sao?
Chu Khuê cũng cười nói:
- Ninh đại tỷ, tiểu tử Kiều Bạch Thạch này, thật là rất không tệ. Lão phu xem hắn, tiền đồ chưa hẳn kém đệ tử Càn Lam Bắc Cung.
Thái tử Diệp Dung cười nói:
- Tất cả mọi người đừng ở chỗ này nói nữa, nếu không, chúng ta đi vào nói sau? Tất cả mọi người là tới cầu thân, cạnh tranh công bình a.
Chương 404 Đội ngũ cầu hôn dọa người 2
Tất cả mọi người mở miệng, Đan Phi được Giang Trần mời, cũng không thể ngồi yên không lý đến. Tốt xấu gì Giang Trần còn cùng nàng ở mê cảnh đồng hành một chuyến.
Mỉm cười nói:
- Ninh lão phu nhân, Thanh Yên tỷ tỷ cùng Tiểu Đan gần đây tình như tỷ muội. Ta biết rõ, trong nội tâm của nàng, ưa thích là Kiều Bạch Thạch. Lão phu nhân, Tiểu Đan không có can đảm vượt quyết định của lão phu nhân, bất quá Kiều Bạch Thạch này, ngay cả Thái Phó lão nhân gia cũng có chút tán thành.
Lần này, cả người Ninh lão thái thái cũng có chút không được tự nhiên rồi.
Nàng còn tưởng rằng những người này đến uống rượu mừng, không nghĩ tới, nhóm người này, dĩ nhiên là thật sự đến cầu hôn cho Kiều Bạch Thạch
Trong lúc nhất thời, lão thái thái cảm thấy đầu lớn như cái đấu.
Nàng căn bản không nghĩ tới, một tiểu tử từ bên ngoài đến, vậy mà thật sự có thể nói động nhiều đại nhân vật như vậy?
Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Quan sát Ninh Thanh Yên, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Ninh Thanh Yên, vui vẻ khi cao hứng tới cực điểm, là hoàn toàn không cách nào che lấp.
Bất quá nói trở lại, Ninh Thanh Yên cũng không biết, đến cùng Kiều Bạch Thạch làm cái gì, lại khiến cho nhiều đại nhân vật vì hắn nói tốt như vậy.
Phải biết rằng, ở đây bất kỳ một cái nào, đều là cự đầu của Thiên Quế Vương Quốc, là đại nhân vật hết sức quan trọng, những người này thêm cùng một chỗ, luận lực ảnh hưởng, tuyệt đối là vượt qua đội hình cầu hôn của Càn Lam Bắc Cung.
- Nam nhân Ninh Thanh Yên ta chọn trúng, chưa bao giờ sẽ để cho ta thất vọng. Bạch Thạch, ngươi là giỏi nhất.
Ninh Thanh Yên nhìn Kiều Bạch Thạch, trên mặt tràn ngập hạnh phúc.
Giờ phút này, Kiều Bạch Thạch không có trương dương quá phận, cũng không quá rụt rè.
- Ninh cung chủ, Kiều Bạch Thạch ta xuất thân không hiển hách bằng đệ tử Càn Lam Bắc Cung, bất quá Kiều Bạch Thạch ta tin tưởng, ta thật tình với Thanh Yên, bất luận kẻ nào cũng không thể so. Hơn nữa, ta cũng tự hỏi, chỉ cần ta cố gắng, ngày khác thành tựu, tuyệt đối sẽ không kém đệ tử Càn Lam Bắc Cung.
Giờ phút này, Ninh lão thái thái không thể không một lần nữa xem kỹ Kiều Bạch Thạch, nàng cũng ý thức được, Kiều Bạch Thạch này có chút điệu thấp, trước kia mình là đánh giá thấp hắn.
Có thể nói động nhiều đại nhân vật như vậy, Kiều Bạch Thạch này thực không đơn giản. Bất kể xuất phát từ nguyên nhân gì, có một điểm là khẳng định, coi như là Tiêu Vũ, cũng không có khả năng có mặt mũi lớn như vậy, có thể thỉnh động nhiều đại nhân vật như vậy.
Nhất là câu nói cuối cùng của Đan Phi, làm cho Ninh lão thái thái có chút bối rối.
- Kiều Bạch Thạch, thậm chí ngay cả Diệp thái phó cũng biết hắn? Nói như vậy trước kia, Bổn cung là đánh giá thấp hắn rồi?
Ninh cung chủ rất rõ ràng, một người, muốn lưu lại ấn tượng ở trong nội tâm Diệp Trọng Lâu lão gia tử, kia là không dễ dàng. Muốn được Diệp lão gia tử tán dương, vậy thì càng không đơn giản.
Mặc kệ Đan Phi nói thật hay giả, nhưng mà thái độ của Đan Phi, hoặc nhiều hoặc ít đại biểu cho ý tứ của Diệp thái phó, loại tỏ thái độ này, không khỏi khiến Ninh cung chủ chăm chú đối đãi.
Mặc kệ như thế nào, nếu như hôm nay nàng đuổi Kiều Bạch Thạch đi, chẳng khác nào không cho những người này mặt mũi.
Mà những người này, bất kỳ một cái nào, đều là tồn tại mà Càn Lam Nam Cung không muốn đắc tội.
Nếu như đắc tội tất cả những người này, dù Càn Lam Nam Cung quan hệ thông gia với Càn Lam Bắc Cung, về sau chỉ sợ cũng sẽ cất bước duy gian.
- Xem ra, Bổn cung phải thu hồi thành kiến, nhất định phải chăm chú đối đãi. Cho Kiều Bạch Thạch một cơ hội cạnh tranh công bình, nếu không, đắc tội những người này, dù quan hệ thông gia với Càn Lam Bắc Cung, cũng sẽ không có lợi.
Nghĩ tới đây, trong nội tâm Ninh cung chủ ngược lại rộng rãi rồi.
- Chư vị đều là đại nhân vật của Thiên Quế Vương Quốc, có thể tự mình đến đây cầu hôn, lão thân thật sự là vạn phần vinh hạnh. Cũng không dám nặng bên này nhẹ bên kia. Người Càn Lam Bắc Cung đã tới, thành ý của chư vị, lão thân cũng nhìn ở trong mắt. Thế khó xử, lão thân sẽ không nói. Đã như vậy, mọi người cạnh tranh công bình, như thế nào?
- Mời vào trong.
Dù sao Ninh cung chủ cũng là người phụ trách một đạo tràng, điểm ấy khí độ vẫn phải có. Sau khi nghĩ thông suốt, liền mời những người này vào.
Hai đội ngũ cầu hôn, vừa vặn phân hai bên, cũng không xung đột.
Chỉ là, cung chủ Càn Lam Bắc Cung Liễu Thừa Phong nhìn thấy nhiều người đến như vậy, trong nội tâm cũng âm thầm đề phòng, tuy biểu hiện ra khách khí, chào hỏi, nhưng nội tâm lại vô cùng đề phòng.
Lần này quan hệ thông gia, Liễu Thừa Phong là quyết phải làm, không muốn bị bất luận kẻ nào phá hư.
Nhiều người xuất hiện như vậy, đều là tới cầu hôn cho Kiều Bạch Thạch, để cho Liễu Thừa Phong ngửi được một tia nguy cơ.
- Liễu Thừa Phong, ngươi chớ cùng lão đầu ta giả khách sáo. Hôm nay lão đầu ta đem lời để ở chỗ này, nha đầu Ninh gia, Bạch Thạch huynh đệ của ta là lấy định rồi.
- Bạch Thạch huynh đệ?
Liễu Thừa Phong cùng Ninh cung chủ đều sững sờ.
Mặc dù bọn hắn biết Phí lão đầu không có tiết tháo, ngữ ra kinh người. Nhưng mà lão nhân này mắt cao hơn đầu, tính tình cổ quái, vậy mà sẽ cùng Kiều Bạch Thạch xưng huynh gọi đệ?
- Đúng vậy, Kiều Bạch Thạch là bạn vong niên của lão Phí ta, tình như thủ túc. Đệ tử kia của ngươi, tuy còn có thể, bất quá muốn so với huynh đệ của ta, vẫn là tỉnh lại đi. Liễu Thừa Phong, ta khuyên ngươi sớm về nhà, miễn cho mất mặt xấu hổ.
Phí lão đầu quái thanh quái khí.
Liễu Thừa Phong không vui nói:
- Phí lão đầu, đừng nói là huynh đệ của ngươi, coi như là lão tử ngươi, Càn Lam Bắc Cung ta cũng không có khả năng nhượng bộ Thanh Dương Cốc.
Liễu Thừa Phong biết rõ, lúc này, không ngạnh một điểm là không được rồi.
Phí lão đầu nghe xong lời này, cười hắc hắc, nhẹ gật đầu:
- Tốt, tốt, Liễu Thừa Phong, lão tử nhớ kỹ lời này của ngươi. Hi vọng đến lúc đó ngươi không hối hận.
Tính cách Phí lão đầu cổ quái, thực tế lại rất mang thù. Lời nói này của Liễu Thừa Phong, chẳng khác gì triệt để đắc tội Phí lão đầu.
Liễu Thừa Phong hừ nhẹ một tiếng, hiển nhiên đối với Phí lão đầu, cũng không có để ở trong lòng. Tứ đại đạo tràng, quyền thế của Càn Lam Bắc Cung hắn xếp hàng thứ nhất.
Thanh Dương Cốc, thì xếp hạng cuối cùng.
Cho nên, Phí lão đầu uy hiếp, Liễu Thừa Phong không để ở trong lòng. Huống chi, Liễu Thừa Phong rất rõ ràng chuyện của Phí lão đầu, biết Phí lão đầu là con bỏ của Bảo Thụ Tông, đắc tội người Bảo Thụ Tông, bị lưu đày ra, hắn đời này, căn bản là phế đi.
Đối với một phế nhân uy hiếp, Liễu Thừa Phong tự nhiên sẽ không chú ý.
- Thạch lão đệ, Phí lão đầu này nói Kiều Bạch Thạch là huynh đệ của hắn. Ta ngược lại hiếu kỳ, Kiều Bạch Thạch này, với ngươi có quan hệ gì?
Liễu Thừa Phong ý định tiêu diệt từng bộ phận, lời này, là hỏi Đa Bảo Đạo Tràng Thạch Tiêu Dao.
Tính tình của Thạch Tiêu Dao, so với Phí lão đầu cũng không khá hơn chút nào.
Chương 405 Giang Trần, là ân sư của ta
Nhưng mà, quan hệ thầy trò, lại ai cũng không thể tưởng được.
- Giang Trần, hắn là ân sư của ngươi?
Liễu Thừa Phong nhịn không được cười nhạo.
- Kiều Bạch Thạch, ngươi một bó niên kỷ, sống lên thân cẩu rồi a? Một tiểu tử miệng còn hôi sữa, ngược lại thành ân sư của ngươi? Ngươi bịa đặt cũng biên giống một chút được không?
Ngay cả Ninh cung chủ, cũng nhịn không được quát khẽ nói:
- Thật sự là hồ đồ.
Bởi như vậy, Phí lão đầu không chịu nổi rồi. Bọn hắn đây là xem thường Trần thiếu, xem thường Trần thiếu, cái kia chính là gián tiếp xem thường Phí Huyền hắn.
Đừng nói Kiều Bạch Thạch, ngay cả hắn, muốn nói tiếp, còn chưa đủ tư cách làm đồ đệ của Trần thiếu đây này, vẫn chỉ là một dược bộc tùy tùng mà thôi.
Đương nhiên, những lời này, là bất tiện nói ra.
Thế nhưng mà, những hỗn đản này khinh nhờn Trần thiếu như thế, quả thực là không để Phí Huyền hắn vào mắt.
Bạch nhãn một phen, Phí lão đầu cười lạnh nói:
- Liễu Thừa Phong, không ngờ ngươi chỉ có chút tiền đồ như vậy? Trong tu luyện giới, nào có đạo trước sau, chỉ có người giỏi làm thầy. Ai nói niên kỷ nhỏ, là không thể làm lão sư?
- Hắc hắc, cô lậu quả văn.
Thạch Tiêu Dao cũng lạnh lùng bật cười.
Diệp Dung Thái tử mỉm cười, tuy không nói gì, nhưng hiển nhiên là đồng ý Phí lão đầu cùng Thạch Tiêu Dao nói.
Chu Khuê cũng vuốt râu mà cười, đối với Liễu Thừa Phong thuyết pháp, không ngừng lắc đầu, biểu lộ xem thường.
Tuy Đan Phi không nói, nhưng mà nàng so với ai khác đều hiểu rõ một ít bí mật của Giang Trần, cho nên, nghe Kiều Bạch Thạch nói như vậy, nàng không chút nghi ngờ, ánh mắt nhìn về phía Giang Trần, trong lòng nghĩ, Giang Trần này, đến cùng ẩn giấu bao nhiêu bí mật?
Ngay cả Diệp lão gia tử ở trên rất nhiều vấn đề, cũng phải thỉnh giáo Giang Trần. Thiên tài như vậy, đừng nói làm lão sư cho Kiều Bạch Thạch, dù làm lão sư cho Liễu Thừa Phong cũng dư xài.
Phí lão đầu thấy mọi người đều ủng hộ hắn, lực lượng càng đủ.
Hắn là người điên, đã nắm chắc, ngữ khí cũng càng bức người:
- Liễu Thừa Phong, nếu ngươi có thể luyện chế ra Tứ Quý Thường Thanh Đan, hoặc có thể luyện chế ra Thần Tú Tạo Hóa Đan, hoặc có thể chế ra Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu, lão tử cũng bái ngươi làm thầy. Ngươi không có bổn sự này a, thiên phú của Trần thiếu cao bao nhiêu, lão đầu ta không muốn nói khoác. Ta chỉ nói một câu, luận tu vi cùng thiên phú đan dược, coi như là lão đầu ta, cũng chỉ có thể xách giày cho Trần thiếu. Thiên tài như vậy, không biết lão sư cho Kiều Bạch Thạch, có vấn đề gì a?
Đan Phi một mực hoài nghi, Tứ Quý Thường Thanh Đan cùng Giang Trần có quan hệ, nghe Phí lão đầu nói, rốt cục đã nhận được chứng thực, trong mắt đẹp, bắn ra một chút sắc thái ý vị thâm trường.
Giờ khắc này, Ninh cung chủ chấn kinh rồi.
Đừng nhìn lão nhân Phí Huyền này tính tình cổ quái, nhưng thực chất bên trong phi thường kiêu ngạo, nhất là phương diện đan dược, trong những lão đại của Tứ đại đạo tràng, đều công nhận Phí Huyền là đệ nhất nhân.
Thậm chí, thiên phú cùng trình độ đan dược của Phí Huyền, phóng tới Bảo Thụ Tông, đó cũng là tồn tại làm người khác chú ý.
Chỉ là, mọi người đều biết, Phí Huyền ở Bảo Thụ Tông đắc tội người, mới bị lưu đày, ở Thanh Dương Cốc sống uổng nhân sinh.
Nói đến phương diện đan dược, Phí lão đầu kiêu ngạo, vậy mà nói hắn chỉ xứng xách giày cho Giang Trần, dù trong lời nói có chút khoa trương, nhưng tu vi đan dược của Giang Trần, cũng đầy đủ kinh người.
Trước khỏi cần phải nói, Tứ Quý Thường Thanh Đan, Thần Tú Tạo Hóa Đan kia, bất luận một loại nào, đặt ở trong giới đan dược, đều là tồn tại nhất đẳng, nếu không có thủ bút đại sư, là căn bản không chế tác ra.
Nhìn vẻ mặt Phí lão đầu hớn hở, hoàn toàn không có rầu rĩ không vui như trước kia, trong nội tâm không khỏi hiếu kỳ:
- Lão Phí, nhìn bộ dạng ngươi hăng hái, là muốn kết hôn sao?
Phí lão đầu cười hắc hắc không ngừng:
- Lấy lão bà là sự tình sớm muộn, lão Phí ta thề, chờ thêm chút thời gian, nhất định phải lấy mười phòng tám phòng lão bà, hảo hảo hưởng thụ nhân sinh thoáng một phát.
- Chậc chậc, xem ra gần đây ngươi rất thoải mái a. Trang phục này là chuyện gì xảy ra? Đây là cố ý hướng ta khoe khoang sao?
Giang Trần chỉ vào trang phục của lão Phí hỏi.
- Trần thiếu, ngươi nhìn không sai, hiện tại lão Phí ta, không đơn thuần là chủ nhân Thanh Dương Cốc, còn là cung phụng cao cấp của Bảo Thụ Tông, địa vị gần với trưởng lão dự bị.
Ở trong khẩu khí của Lão Phí, lộ ra tự hào nồng đậm, mặt mày hớn hở, hăng hái, trong mắt tràn đầy hưng phấn cùng vui sướng, tựa như tiểu hài tử trong tay nắm lấy thật nhiều đường quả, hướng tiểu đồng bọn khoe khoang.
Chứng kiến Giang Trần, lão Phí cười hắc hắc:
- Đương nhiên, lão Phí có thể có hôm nay, công lao chí ít có một nửa của Thiếu chủ ngài. Lần này, ta là dựa vào Tẩy Trần Tố Tâm Đan với tư cách tiến thân, quan hệ nối thẳng tông chủ đại nhân, thân phận cung phụng cao cấp của ta, cũng là tông chủ đại nhân chính miệng bổ nhiệm.
Khó trách Phí lão đầu mặt mày hớn hở như vậy, nguyên lai khúc mắc nhiều năm của hắn, nguyện vọng trở về tông môn, rốt cục đã thực hiện.
Lão Phí nói xong, bỗng nhiên hai đầu gối khẽ cong, quỳ rạp xuống trước mặt Giang Trần, nước mắt chảy xuống:
- Thiếu chủ, lão Phí ta không phải người không biết phân biệt, lần này nếu như không phải ngài, chỉ sợ đời này ta không có cơ hội trở về tông môn, chớ nói chi là thành cung phụng cao cấp. Lúc trước ngươi an ủi ta, nói ta một ngày nào đó, sẽ nở mày nở mặt trở lại Bảo Thụ Tông. Lão Phí ta thật không ngờ, ngày hôm nay đến nhanh như vậy, Thiếu chủ, ngài chính là phụ mẫu tái sinh của ta.
Phí lão đầu bang bang bang bang, dập đầu mấy cái.
Hắn cảm kích Giang Trần, là phát ra từ đáy lòng. Tâm nguyện vài thập niên, dày vò vài thập niên, rốt cục giải thoát, rốt cục thực hiện. Mà hết thảy, toàn bộ là nhờ Giang Trần ban tặng, hắn làm sao có thể không cảm kích Giang Trần?
- Phí lão đầu, nói như vậy, ngươi còn có mấy phần lương tâm. Được rồi, ta vừa vặn có việc, hôm nay ngươi đã là cung phụng của Bảo Thụ Tông, ngược lại vừa vặn ra mặt.
- Chuyện gì? Thiếu chủ ngài cứ việc phân phó. Chỉ cần đừng bảo ta phản bội Bảo Thụ Tông, dù xông pha khói lửa, lão Phí ta cũng không nhăn lông mày.
- Ân, thái độ này bổn thiếu gia rất thích.
Giang Trần cười cười.
- Ta không muốn ngươi phản bội Bảo Thụ Tông, ta chỉ muốn ngươi, đi làm bà mối một hồi.
- Bà mối?
Phí lão đầu sững sờ.
- Thuộc hạ của ta Tề Bạch Thạch, ngươi cũng biết. Hắn và Càn Lam Nam Cung Ninh trưởng lão chung một chỗ, bị mẫu thân của Ninh trưởng lão phản đối, chuyện này, ngươi có thể xuất lực a?
Phí Huyền nở nụ cười:
- Này là đại sự gì? Thiếu chủ yên tâm, ngươi nhìn lão Phí ta làm việc là được, tuy sự tình ta thành cung phụng cao cấp, hiện tại còn không người biết rõ. Nhưng mà lệnh bài cung phụng cao cấp, lại không phải ăn chay. Chỉ là một Càn Lam Nam Cung, hừ, bằng hữu của lão Phí ta vừa ý con gái nàng, đó là phần mộ tổ tiên của nàng bốc khói xanh.
Phí lão đầu làm tới cung phụng cao cấp, khẩu khí thoáng cái không giống với lúc trước.
Bất quá, ở trước mặt Giang Trần, Phí lão đầu lại thành thật, cười nói:
- Thiếu chủ, ở trước mặt ngài, ta vĩnh viễn là tùy tùng trung thành nhất của ngươi, hắc hắc.
Lão nhân này, quá tặc tinh. Hắn so với ai khác đều tinh tường, Giang Trần này, tuyệt không đơn giản. Hắn bái Giang Trần làm Thiếu chủ, nếm đến ngon ngọt, về sau nếu như theo sát Giang Trần, nói không chừng còn có chuyện tốt chờ hắn đây này.
Dùng trí tuệ của Phí lão đầu, làm sao không hiểu chuyện này? Cho nên, mặc dù hắn làm tới cung phụng, ở trước mặt Giang Trần, tư thái như trước rất thấp.
Giang Trần để cho hắn làm việc, hắn chẳng những không có nửa điểm mâu thuẫn, ngược lại cảm thấy vinh hạnh vạn phần, hi vọng cơ hội như vậy càng nhiều càng tốt, như vậy khoảng cách sẽ càng thêm gần Giang Trần, trở thành tâm phúc chính thức của Giang Trần.
Cung chủ Càn Lam Nam Cung đã muốn cái gì môn đăng hộ đối, tự nhiên Giang Trần sẽ không để cho Tề Bạch Thạch mất giá trị con người.
Giang Trần đối với người của mình, là rất tốt, tuyệt đối không cho phép người một nhà chịu thiệt.
Tiễn Phí lão đầu, Giang Trần lại phái mấy thân vệ, mang thư hắn tự tay viết, đưa cho Đa Bảo Đạo Tràng phó môn chủ Thạch Tiêu Dao, Thái tử Diệp Dung, Long Nha vệ Điền Thiệu...
Thậm chí, ngay cả Thái Phó biệt viện Đan Phi tiểu thư, cũng nhận được thư tín của Giang Trần.
Cung chủ Càn Lam Nam Cung kia không phải muốn phô trương sao? Vậy thì phô trương a.
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Giang Trần thức dậy, liền có hạ nhân báo, Long Nha vệ Điền Thiệu đô thống đến.
Không thể không nói, bây giờ Điền Thiệu là người ủng hộ đáng tin của Giang Trần.
Giang Trần mang theo hắn, độc xông tổng bộ Long Nha vệ, Điền Thiệu hắn là người duy nhất chứng kiến từ đầu tới đuôi, lực trùng kích lưu lại trong lòng hắn, quả thực không thể diễn tả bằng ngôn từ.
- Trần thiếu, tối hôm qua nhận được thư của ngươi, biết rõ Trần thiếu xuất quan, vốn muốn lập tức qua bái phỏng, nhưng mà lo lắng quá muộn, ảnh hưởng các ngươi nghỉ ngơi, cho nên...
- Ha ha, lão Điền, ngươi và ta còn khách khí làm gì?
Giang Trần cười ha ha.
Điền Thiệu cũng nở nụ cười, lập tức nói:
- Đúng rồi, Trần thiếu, sáng nay Chu Khuê Chu phó tổng quản hướng ta nghe ngóng, hắn nghe nói ngươi mời ta đi cầu hôn cho bằng hữu ngươi, cũng cảm thấy rất hứng thú, nói lát nữa sẽ đi gom góp náo nhiệt.
Chu Khuê Phó tổng quản, là sau khi Dương Chiêu rơi đài, một trong những người được lợi lớn nhất.
Lúc trước, hắn trên danh nghĩa là đệ nhất Phó tổng quản, nhưng quyền thế ở Long Nha vệ, lại xa xa không bằng Dương Chiêu. Hôm nay Dương Chiêu rơi đài, hắn mới chính thức cảm nhận được tư vị của đệ nhất Phó tổng quản.
Cảm kích đối với Giang Trần, là rất lớn.
Mấu chốt nhất là, từ trong chuyện này, Chu Khuê cũng nhìn ra Giang Trần không tầm thường.
Hắn nghĩ mình cùng Giang Trần không có bất kỳ mâu thuẫn, trên rất nhiều chuyện, cũng một mực đứng ở mặt đối lập Dương Chiêu. Cho nên từ trên tình cảm mà nói, hắn chủ động giao hảo Giang Trần, không có bất cứ vấn đề gì.
Thậm chí có thể nói, Chu Khuê chủ động bu lại, kỳ thật là mang theo vài phần ý tứ nịnh bợ Giang Trần.
Tuy hắn là Long Nha vệ Phó tổng quản, thế nhưng mà Chu Khuê rất rõ ràng, ở trong mắt thiên tài như Giang Trần, Phó tổng quản là cái rắm
Dương Chiêu cũng là Phó tổng quản, quyền thế rất lớn, ngưu bức hò hét. Kết quả như thế nào? Đắc tội Giang Trần, đem thân gia tánh mạng đều góp vào rồi.
Chu Khuê nhạy cảm ý thức được, Giang Trần này, tiền đồ rộng lớn, đáng giá kết giao.
Chương 402 Cầu hôn, hôn sự
Giang Trần nghe Điền Thiệu nói như vậy, biết Chu Khuê là chủ động ném ra cành ô-liu, cười cười:
- Khó được Chu phó tổng quản cũng cảm thấy hứng thú, có Chu phó tổng quản trợ trận, đội ngũ cầu hôn sẽ càng đồ sộ.
Đang khi nói chuyện, Đan Phi cũng đến.
Hôm nay Đan Phi hiển nhiên là cố ý ăn mặc một phen, trang sức thanh lệ thoát tục, làm cho nàng có thêm vài phần thân thiết.
- Đan Phi tỷ, để cho loại người Thần Tiên như ngươi làm chân chạy cho ta, ngươi sẽ không để tâm chứ?
Đan Phi chau mày:
- Đừng ngồi nói châm chọc, nếu như ta chú ý, ngươi làm sao bây giờ?
Giang Trần cười hắc hắc:
- Cùng lắm thì, về sau ngươi lập gia đình, ta cũng làm chân chạy cho ngươi, lớn mạnh thanh thế a.
Đan Phi nghe vậy, miệng hơi động một chút, quỳnh tị hơi nhíu.
Môi nàng nhẹ nhàng nhúc nhích, lại không nói gì, mà ném đi một cái bạch nhãn cho Giang Trần.
Chỉ một lúc sau, Thái tử Diệp Dung, Đa Bảo Đạo Tràng phó môn chủ Thạch Tiêu Dao, còn có Long Nha vệ Phó tổng quản Chu Khuê… cơ hồ đồng thời đi tới Giang phủ.
Bọn hắn chân trước mới vừa vào cửa, đằng sau Phí Huyền Phí lão đầu cũng chạy tới.
Không sai biệt lắm, tất cả những người Giang Trần mời, đều đã đến đủ.
Tề Bạch Thạch nhìn qua đội ngũ khổng lồ này, cũng âm thầm tắc luỡi, trong nội tâm cảm động đến cực điểm. Hắn biết rõ sư tôn tốt với hắn, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới, trong vòng một đêm, sư tôn vậy mà tìm được nhiều đại nhân vật trợ trận cho hắn như vậy.
Đội ngũ như vậy, phóng nhãn toàn bộ Thiên Quế Vương Quốc, ai có thể địch?
Mẫu thân của Ninh Thanh Yên, cung chủ Càn Lam Nam Cung, không phải ghét bỏ Kiều Bạch Thạch hắn xuất thân thấp hèn sao?
Tề Bạch Thạch rất rõ ràng, sư tôn là nâng thể diện cho hắn, tăng thanh thế cho hắn.
Nơi đóng quân của Càn Lam Nam Cung ở vương đô, hôm nay nhất định sẽ là một ngày náo nhiệt.
Bởi vì, Càn Lam Nam Cung Ninh trưởng lão công khai chọn rể. Đây chính là một đại sự của vương đô.
Với tư cách một trong Tứ đại đạo tràng, Càn Lam Nam Cung ở Thiên Quế Vương Quốc, địa vị không giống bình thường. Trưởng lão Càn Lam Nam Cung, lại là con gái cung chủ, công khai chọn rể, tự nhiên là oanh động vương đô.
Có thể xứng đôi với trưởng lão Càn Lam Nam Cung, trở thành con rể của cung chủ, cái kia là tài tuấn bực nào?
Giờ phút này, đại môn của Càn Lam Nam Cung, một chi đội ngũ cầu hôn đã đuổi tới.
Chi đội ngũ này, thình lình đến từ Càn Lam Bắc Cung.
Lần này nhân vật chính cầu hôn của Càn Lam Bắc Cung, là thân truyền đệ tử của cung chủ Càn Lam Bắc Cung, cũng là một trong Tam đại thiên tài của Càn Lam Bắc Cung Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ này, là không phải Lưu Xán có thể so sánh.
Lưu Xán, chẳng qua là may mắn đột phá nửa bước Tiên cảnh, trở thành Tiên cảnh nhất trọng. Ở Càn Lam Bắc Cung miễn cưỡng tiến vào hàng ngũ đệ tử nhất lưu.
Nhưng mà Tiêu Vũ ở Càn Lam Bắc Cung, đây chính là thiên tài một mực đứng top 3, một thân tu vi, càng là đạt đến Tiên cảnh nhị trọng.
Tiến vào Bảo Thụ Tông, đó là sự tình ván đã đóng thuyền.
Chỉ là, đến cấp bậc như Tiêu Vũ, mục tiêu của hắn, không đơn thuần là tiến vào Bảo Thụ Tông, mà là muốn thông qua Bảo Thụ Tông tuyển bạt, lấy được thành tích tốt, đạt tới hiệu quả kinh diễm, từ đó ở Bảo Thụ Tông đạt được địa vị cao.
Tiến vào Bảo Thụ Tông, đã không phải mục tiêu của Tiêu Vũ.
Mục tiêu của hắn, là tiến vào Bảo Thụ Tông, đạt được phong hào cao cấp hơn.
Lần này Tiêu Vũ tới cầu hôn, là nguyện nhất định phải có. Nói thật ra, trước đây, hắn đối với người Càn Lam Nam Cung, căn bản không có hứng thú gì.
Sư môn Càn Lam Bắc Cung nhắc với hắn chuyện này, hắn là không quá cam tâm tình nguyện.
Bất quá, sau khi nhìn thấy Ninh trưởng lão, một mặt nam nhân của Tiêu Vũ liền chiếm cứ thượng phong.
Ninh Thanh Yên được Tứ Quý Thường Thanh Đan cải tạo, dung mạo xinh đẹp, tuyệt đối là đã đến cấp bậc kẻ gây tai hoạ, nói khuynh quốc khuynh thành cũng không đủ.
Hơn nữa Ninh Thanh Yên có khí chất đặc biệt, làm cho nàng nhìn về phía trên, cùng nữ tử bình thường khác nhau rất lớn
Tiêu Vũ gần đây tự cho mình rất cao, gặp được dung mạo của Ninh Thanh Yên, thái độ khác thường, chủ động phát khởi thế công với Ninh Thanh Yên.
Cũng rất tích cực phối hợp kế hoạch thông gia của Càn Lam Bắc Cung.
Phương diện Càn Lam Bắc Cung, bởi vì sự tình bọn người Lưu Xán lúc trước, đã ý thức được, bọn hắn ẩn ẩn bị Tam đại đạo tràng khác cô lập.
Cho nên, lần này quan hệ thông gia, là một kế hoạch Càn Lam Bắc Cung đánh vỡ cục diện bế tắc.
Bọn hắn không hy vọng chứng kiến, Càn Lam Bắc Cung bị Tam đại đạo tràng khác cô lập. Một khi bị cô lập, tuy Càn Lam Bắc Cung mạnh hơn Tam đại đạo tràng khác một điểm, nhưng sớm muộn sẽ bị Tam gia khác liên thủ hủy đi.
Cao tầng Càn Lam Bắc Cung, tuyệt đối không muốn loại sự tình này phát sinh.
Cho nên, Càn Lam Bắc Cung muốn quan hệ thông gia, muốn đánh vỡ loại cục diện này.
Mà Tiêu Vũ, thì bị đẩy đi ra. Tuy niên kỷ của Tiêu Vũ, so với Ninh Thanh Yên hơi nhỏ hơn mấy tuổi, nhưng tu hành võ đạo, tuổi tác, cơ hồ là có thể xem nhẹ.
Huống chi, dung mạo của Ninh Thanh Yên, hôm nay nhiều lắm là tương đương với hai mươi tuổi.
Mặc dù là Tiêu Vũ, cũng vì dung mạo của Ninh Thanh Yên khuynh đảo. Mà Ninh Thanh Yên lại là con gái của cung chủ Càn Lam Nam Cung.
Cùng Tiêu Vũ hắn so, coi như là môn đăng hộ đối.
Lần này đội ngũ cầu hôn của Tiêu Vũ, cơ hồ bao gồm tất cả cao tầng của Càn Lam Bắc Cung, ngoài ra còn mời nhiều đệ tử Bảo Thụ Tông, dùng cường tráng thanh thế.
Nhìn ra được, Càn Lam Bắc Cung đối với việc cầu hôn hôm nay, là nguyện nhất định phải có.
Bản thân Tiêu Vũ, càng là tỉ mỉ ăn mặc một phen, cả người nhìn về phía trên, tinh thần vô cùng phấn chấn, có một loại tư thế hiên ngang.
- Đệ tử Càn Lam Bắc Cung Tiêu Vũ, bái kiến Ninh cung chủ.
Cung chủ Càn Lam Nam Cung, cũng họ Ninh, chẳng khác gì Ninh Thanh Yên là đi theo họ mẫu thân.
Nhìn Tiêu Vũ ngọc thụ lâm phong, cung chủ Càn Lam Nam Cung Ninh lão thái thái, càng xem càng vui mừng:
- Hắc hắc, Tiêu Vũ, không tệ, không tệ. Bổn cung cũng nhiều lần nghe nói qua tên tuổi của ngươi. Thiên tài Càn Lam Bắc Cung, ngày khác tiến vào Bảo Thụ Tông đào tạo sâu, tiền đồ vô lượng.
Tiêu Vũ nghe được tán dương, trong nội tâm tự đắc, rụt rè cười cười, liếc nhìn Ninh Thanh Yên sau lưng lão thái thái, thấy thân thể gợi cảm mà mê người của Ninh Thanh Yên, làn da trắng nõn lộ ra hồng nhuận phơn phớt, bóng loáng động lòng người. Khuôn mặt trái xoan tinh xảo, phối hợp ngũ quan cân đối, lộ ra rất động lòng người.
Dù dùng ánh mắt bắt bẻ nhất đến xem kỹ, cũng tìm không thấy chút khuyết điểm nhỏ nhặt.
- Thanh Yên, Tiêu Vũ bái kiến.
Ninh Thanh Yên hơi nhíu mày, tuy Tiêu Vũ này nhìn về phía trên phong độ nhẹ nhàng, nhưng Ninh Thanh Yên lại nửa điểm hảo cảm cũng không có.
Thậm chí, từ trong đầu còn có chút chán ghét. Nếu như không phải người này, mẫu thân căn bản sẽ không phản đối sự tình của nàng cùng Kiều Bạch Thạch.
Chương 403 Đội ngũ cầu hôn dọa người 1
Bất quá, trước mặt nhiều người như vậy, Ninh Thanh Yên đến cùng vẫn giữ một ít phong độ, nhàn nhạt gật đầu:
- Ngươi tốt.
Nói xong, đôi mắt có chút lo lắng nhìn ngoài cửa, cái cổ thon dài như thiên nga trắng, hai xương quai xanh phác hoạ cổ của nàng càng thêm thon dài trắng noãn.
Xem điệu bộ của Tiêu Vũ cùng Càn Lam Bắc Cung hôm nay, hiển nhiên là nguyện nhất định phải có.
Ninh Thanh Yên có chút bận tâm, bất quá tâm lý nữ nhân, nam nhân mình âu yếm, nhất định là giỏi nhất trên thế giới.
Nàng tin tưởng, Kiều Bạch Thạch nhất định sẽ không trốn tránh, nhất định sẽ mang theo đội ngũ cầu hôn của hắn, đến đây cưới Ninh Thanh Yên nàng làm vợ.
Trong nội tâm nàng đã quyết định chủ ý, nếu như hôm nay có người cản trở, coi như là bỏ trốn, nàng cũng sẽ không tiếc.
Nàng thích là Kiều Bạch Thạch, thích Kiều Bạch Thạch ăn nói, phong độ cùng nội hàm, thích hết thảy của hắn.
Ở một khắc Kiều Bạch Thạch lấy ra Tứ Quý Thường Thanh Đan kia, từ sâu trong nội tâm Ninh Thanh Yên, đã dung không được nam nhân thứ hai.
- Thanh Yên, ngươi ngồi xuống. Hôm nay tới nhiều khách quý như vậy, ngươi mất hồn mất vía, là nghĩ cái gì?
Ngữ khí của Ninh cung chủ hơi có chút không vui.
Ngay lúc này, ngoài cửa báo lại:
- Cung chủ, bên ngoài, lại có một đội ngũ cầu hôn đến.
Nếu đã công khai chọn rể, như vậy có đội ngũ cầu hôn khác, ngược lại là bình thường.
Bất quá, Ninh cung chủ rất rõ ràng, cái gọi là đội ngũ cầu hôn khác, ngoại trừ Kiều Bạch Thạch ra, căn bản không có khả năng có người khác.
Người nào không biết, công khai cầu hôn này, là Ninh cung chủ nàng bố cục? Chính là vì tuyên truyền Càn Lam Bắc Cung cùng Càn Lam Nam Cung quan hệ thông gia.
Đồng thời, cũng mượn tên tuổi Càn Lam Bắc Cung, ép buộc Kiều Bạch Thạch, để cho hắn thức thời, biết khó mà lui, cách con gái nàng xa một chút.
Thân hình uyển chuyển của Ninh Thanh Yên, bỗng nhiên thoáng một phát đứng lên:
- Có phải Bạch Thạch đến hay không? Mau mời bọn hắn vào.
Sắc mặt Ninh cung chủ trầm xuống, quát:
- Thanh Yên, cái gì Bạch Thạch Hắc Thạch? Hôm nay chỉ có Tiêu Vũ công tử đại biểu Càn Lam Bắc Cung tới cầu thân, những người khác, Bổn cung chướng mắt.
Vẻ mặt Ninh Thanh Yên ủy khuất:
- Mẹ, là ngươi lập gia đình, hay là ta lập gia đình? Ngươi để ý, cùng con gái ta có quan hệ gì?
- Hôn nhân đại sự, cha mẹ làm chủ.
Ninh cung chủ mười phần bá khí.
Dương mi quát:
- Đi, oanh tiểu tử không tán thưởng kia ra, nói cho hắn biết, Càn Lam Nam Cung không chào đón hắn, để cho hắn sớm chết tâm đi.
Người báo tin kia có chút xấu hổ, đứng tại nguyên chỗ, đi cũng không được, ở lại cũng không xong.
Sắc mặt Ninh cung chủ phát lạnh:
- Như thế nào? Lời của bổn cung không có tác dụng? Đi, gọi người đuổi bọn họ đi.
- Cung chủ... Không dễ làm a.
- Như thế nào không dễ làm?
Ninh lão thái thái vỗ bàn.
- Trong đám người đến, có rất nhiều đều là lão bằng hữu của ngài.
- Bằng hữu cũ?
Ninh cung chủ sững sờ.
- Người nào?
- Thanh Dương Cốc Phí lão, Đa Bảo Đạo Tràng Thạch phó môn chủ, còn có Long Nha vệ Chu phó tổng quản... Ân, có đương triều Thái tử Diệp Dung. Còn có một chút nhân vật quyền quý, dù sao là không ít.
- Cái gì?
Vẻ mặt Ninh lão thái thái kinh ngạc.
- Bọn hắn đến làm gì? Hẳn là biết rõ lão thân muốn gả con gái, chạy đến uống một ly rượu mừng?
- Ta xem tư thế kia của bọn hắn, đều là vì Kiều Bạch Thạch cầu hôn mà đến.
Người gác cổng đành phải nói chi tiết.
- Không có khả năng.
Ninh lão thái thái lập tức lắc đầu.
- Kiều Bạch Thạch là một tiểu tử từ bên ngoài đến, dựa vào hoa ngôn xảo ngữ, cũng chỉ có thể lừa gạt được nữ nhi của ta, hắn ở đâu tìm được những nhân vật này đến cầu hôn cho hắn? Nhất định là trùng hợp, những người này là đến uống rượu mừng, cùng lúc xuất hiện ở cửa ra vào, để cho hắn tìm được cơ hội cáo mượn oai hùm.
Nói xong, đối với cao tầng Càn Lam Bắc Cung nói:
- Chư vị đạo hữu ngồi trước, có nhiều khách nhân đến như vậy, lão thân không thể ngồi yên không lý đến.
Cung chủ Càn Lam Bắc Cung Liễu Thừa Phong khẽ chau mày, dùng trực giác của hắn, coi như đám người này đến uống rượu mừng, cũng không trùng hợp như vậy a?
Tuy trong đầu ngạc nhiên, nhưng phong độ mặt ngoài vẫn phải có, Liễu Thừa Phong cười ha ha:
- Ninh cung chủ tự nhiên.
Ninh Thanh Yên căn bản không cần mẫu thân mời, vẻ mặt hưng phấn đi theo sau lưng mẫu thân.
- Thanh Yên, ngươi không ở bên trong nói chuyện với khách nhân, đi ra làm gì?
- Mẫu thân, ta ở bên trong vô cùng buồn bực.
Ninh cung chủ hừ một tiếng:
- Nha đầu chết tiệt kia, đừng trách ta không có cảnh cáo ngươi. Kiều Bạch Thạch kia, nếu hôm nay dám náo cái gì không phải, ta nhất định sẽ cho hắn đẹp mắt.
- Mẫu thân, ta cũng nói cho ngươi biết, nếu như không gả cho Kiều Bạch Thạch, ai ta cũng không lấy.
- Nha đầu chết tiệt, muốn lão nương tức chết phải không?
Hai mẹ con đang nói chuyện, đã đi tới ngoài cửa.
Một đống lớn gương mặt người quen, làm cho Ninh cung chủ hơi có chút ngoài ý muốn.
- Phí cốc chủ, Thạch phó môn chủ, Chu phó tổng quản, còn có Thái tử điện hạ, vị thiếu niên tài tuấn này là?
Ninh cung chủ chưa từng gặp Giang Trần, thấy Giang Trần được mọi người vây quanh, trong lúc nhất thời lại không biết người này là ai.
- Tại hạ Giang Trần, bái kiến Ninh cung chủ.
Giang Trần mỉm cười.
Phí lão đầu lớn giọng nói:
- Ninh cung chủ, ngươi cũng không thể nặng bên này nhẹ bên kia a. Lão đầu ta nghe nói, đội ngũ cầu hôn của Càn Lam Bắc Cung, ở bên trong đã sớm chiêu đãi trà ngon hảo tửu. Chúng ta lại ở ngoài cửa ăn không khí, không công bình, không công bình.
Lão nhân này, từ trước đến nay là cao thủ nói chọc cười. Vừa kêu ra, thoạt nhìn là kháng nghị Ninh cung chủ không công bình, nhưng thật ra là truyền đạt một tin tức trọng yếu, là bọn hắn cũng tới cầu thân.
Quả nhiên, Ninh cung chủ sững sờ:
- Phí lão đầu, ngươi đang nói cái gì?
Phí lão đầu cười quái dị nói:
- Ninh cung chủ, lão đầu ta rất không thoải mái. Càn Lam Bắc Cung có thể hướng ngươi cầu hôn, bằng hữu của Phí lão đầu ta cũng cầu hôn. Ta nghe nói, ngươi muốn đuổi bằng hữu của ta ra, lại tôn sùng người Càn Lam Bắc Cung là khách quý. Ngươi ngược lại nói xem, chẳng lẽ bằng hữu của Phí lão đầu ta, kém cái gọi là đệ tử thiên tài của Càn Lam Bắc Cung sao?
Thạch Tiêu Dao cũng là gia hỏa xem náo nhiệt không sợ chuyện lớn, cười hắc hắc nói:
- Ninh cung chủ, nặng bên này nhẹ bên kia, cái này là ngươi không đúng. Tiểu tử Kiều Bạch Thạch này, cũng là bằng hữu của lão Thạch ta. Ngươi tình nguyện lựa chọn một đệ tử Càn Lam Bắc Cung quan hệ không lớn với Càn Lam Nam Cung các ngươi, cũng không muốn lựa chọn hậu sinh tài tuấn mà con gái ngươi ưa thích, đây là vì sao?
Chu Khuê cũng cười nói:
- Ninh đại tỷ, tiểu tử Kiều Bạch Thạch này, thật là rất không tệ. Lão phu xem hắn, tiền đồ chưa hẳn kém đệ tử Càn Lam Bắc Cung.
Thái tử Diệp Dung cười nói:
- Tất cả mọi người đừng ở chỗ này nói nữa, nếu không, chúng ta đi vào nói sau? Tất cả mọi người là tới cầu thân, cạnh tranh công bình a.
Chương 404 Đội ngũ cầu hôn dọa người 2
Tất cả mọi người mở miệng, Đan Phi được Giang Trần mời, cũng không thể ngồi yên không lý đến. Tốt xấu gì Giang Trần còn cùng nàng ở mê cảnh đồng hành một chuyến.
Mỉm cười nói:
- Ninh lão phu nhân, Thanh Yên tỷ tỷ cùng Tiểu Đan gần đây tình như tỷ muội. Ta biết rõ, trong nội tâm của nàng, ưa thích là Kiều Bạch Thạch. Lão phu nhân, Tiểu Đan không có can đảm vượt quyết định của lão phu nhân, bất quá Kiều Bạch Thạch này, ngay cả Thái Phó lão nhân gia cũng có chút tán thành.
Lần này, cả người Ninh lão thái thái cũng có chút không được tự nhiên rồi.
Nàng còn tưởng rằng những người này đến uống rượu mừng, không nghĩ tới, nhóm người này, dĩ nhiên là thật sự đến cầu hôn cho Kiều Bạch Thạch
Trong lúc nhất thời, lão thái thái cảm thấy đầu lớn như cái đấu.
Nàng căn bản không nghĩ tới, một tiểu tử từ bên ngoài đến, vậy mà thật sự có thể nói động nhiều đại nhân vật như vậy?
Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Quan sát Ninh Thanh Yên, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Ninh Thanh Yên, vui vẻ khi cao hứng tới cực điểm, là hoàn toàn không cách nào che lấp.
Bất quá nói trở lại, Ninh Thanh Yên cũng không biết, đến cùng Kiều Bạch Thạch làm cái gì, lại khiến cho nhiều đại nhân vật vì hắn nói tốt như vậy.
Phải biết rằng, ở đây bất kỳ một cái nào, đều là cự đầu của Thiên Quế Vương Quốc, là đại nhân vật hết sức quan trọng, những người này thêm cùng một chỗ, luận lực ảnh hưởng, tuyệt đối là vượt qua đội hình cầu hôn của Càn Lam Bắc Cung.
- Nam nhân Ninh Thanh Yên ta chọn trúng, chưa bao giờ sẽ để cho ta thất vọng. Bạch Thạch, ngươi là giỏi nhất.
Ninh Thanh Yên nhìn Kiều Bạch Thạch, trên mặt tràn ngập hạnh phúc.
Giờ phút này, Kiều Bạch Thạch không có trương dương quá phận, cũng không quá rụt rè.
- Ninh cung chủ, Kiều Bạch Thạch ta xuất thân không hiển hách bằng đệ tử Càn Lam Bắc Cung, bất quá Kiều Bạch Thạch ta tin tưởng, ta thật tình với Thanh Yên, bất luận kẻ nào cũng không thể so. Hơn nữa, ta cũng tự hỏi, chỉ cần ta cố gắng, ngày khác thành tựu, tuyệt đối sẽ không kém đệ tử Càn Lam Bắc Cung.
Giờ phút này, Ninh lão thái thái không thể không một lần nữa xem kỹ Kiều Bạch Thạch, nàng cũng ý thức được, Kiều Bạch Thạch này có chút điệu thấp, trước kia mình là đánh giá thấp hắn.
Có thể nói động nhiều đại nhân vật như vậy, Kiều Bạch Thạch này thực không đơn giản. Bất kể xuất phát từ nguyên nhân gì, có một điểm là khẳng định, coi như là Tiêu Vũ, cũng không có khả năng có mặt mũi lớn như vậy, có thể thỉnh động nhiều đại nhân vật như vậy.
Nhất là câu nói cuối cùng của Đan Phi, làm cho Ninh lão thái thái có chút bối rối.
- Kiều Bạch Thạch, thậm chí ngay cả Diệp thái phó cũng biết hắn? Nói như vậy trước kia, Bổn cung là đánh giá thấp hắn rồi?
Ninh cung chủ rất rõ ràng, một người, muốn lưu lại ấn tượng ở trong nội tâm Diệp Trọng Lâu lão gia tử, kia là không dễ dàng. Muốn được Diệp lão gia tử tán dương, vậy thì càng không đơn giản.
Mặc kệ Đan Phi nói thật hay giả, nhưng mà thái độ của Đan Phi, hoặc nhiều hoặc ít đại biểu cho ý tứ của Diệp thái phó, loại tỏ thái độ này, không khỏi khiến Ninh cung chủ chăm chú đối đãi.
Mặc kệ như thế nào, nếu như hôm nay nàng đuổi Kiều Bạch Thạch đi, chẳng khác nào không cho những người này mặt mũi.
Mà những người này, bất kỳ một cái nào, đều là tồn tại mà Càn Lam Nam Cung không muốn đắc tội.
Nếu như đắc tội tất cả những người này, dù Càn Lam Nam Cung quan hệ thông gia với Càn Lam Bắc Cung, về sau chỉ sợ cũng sẽ cất bước duy gian.
- Xem ra, Bổn cung phải thu hồi thành kiến, nhất định phải chăm chú đối đãi. Cho Kiều Bạch Thạch một cơ hội cạnh tranh công bình, nếu không, đắc tội những người này, dù quan hệ thông gia với Càn Lam Bắc Cung, cũng sẽ không có lợi.
Nghĩ tới đây, trong nội tâm Ninh cung chủ ngược lại rộng rãi rồi.
- Chư vị đều là đại nhân vật của Thiên Quế Vương Quốc, có thể tự mình đến đây cầu hôn, lão thân thật sự là vạn phần vinh hạnh. Cũng không dám nặng bên này nhẹ bên kia. Người Càn Lam Bắc Cung đã tới, thành ý của chư vị, lão thân cũng nhìn ở trong mắt. Thế khó xử, lão thân sẽ không nói. Đã như vậy, mọi người cạnh tranh công bình, như thế nào?
- Mời vào trong.
Dù sao Ninh cung chủ cũng là người phụ trách một đạo tràng, điểm ấy khí độ vẫn phải có. Sau khi nghĩ thông suốt, liền mời những người này vào.
Hai đội ngũ cầu hôn, vừa vặn phân hai bên, cũng không xung đột.
Chỉ là, cung chủ Càn Lam Bắc Cung Liễu Thừa Phong nhìn thấy nhiều người đến như vậy, trong nội tâm cũng âm thầm đề phòng, tuy biểu hiện ra khách khí, chào hỏi, nhưng nội tâm lại vô cùng đề phòng.
Lần này quan hệ thông gia, Liễu Thừa Phong là quyết phải làm, không muốn bị bất luận kẻ nào phá hư.
Nhiều người xuất hiện như vậy, đều là tới cầu hôn cho Kiều Bạch Thạch, để cho Liễu Thừa Phong ngửi được một tia nguy cơ.
- Liễu Thừa Phong, ngươi chớ cùng lão đầu ta giả khách sáo. Hôm nay lão đầu ta đem lời để ở chỗ này, nha đầu Ninh gia, Bạch Thạch huynh đệ của ta là lấy định rồi.
- Bạch Thạch huynh đệ?
Liễu Thừa Phong cùng Ninh cung chủ đều sững sờ.
Mặc dù bọn hắn biết Phí lão đầu không có tiết tháo, ngữ ra kinh người. Nhưng mà lão nhân này mắt cao hơn đầu, tính tình cổ quái, vậy mà sẽ cùng Kiều Bạch Thạch xưng huynh gọi đệ?
- Đúng vậy, Kiều Bạch Thạch là bạn vong niên của lão Phí ta, tình như thủ túc. Đệ tử kia của ngươi, tuy còn có thể, bất quá muốn so với huynh đệ của ta, vẫn là tỉnh lại đi. Liễu Thừa Phong, ta khuyên ngươi sớm về nhà, miễn cho mất mặt xấu hổ.
Phí lão đầu quái thanh quái khí.
Liễu Thừa Phong không vui nói:
- Phí lão đầu, đừng nói là huynh đệ của ngươi, coi như là lão tử ngươi, Càn Lam Bắc Cung ta cũng không có khả năng nhượng bộ Thanh Dương Cốc.
Liễu Thừa Phong biết rõ, lúc này, không ngạnh một điểm là không được rồi.
Phí lão đầu nghe xong lời này, cười hắc hắc, nhẹ gật đầu:
- Tốt, tốt, Liễu Thừa Phong, lão tử nhớ kỹ lời này của ngươi. Hi vọng đến lúc đó ngươi không hối hận.
Tính cách Phí lão đầu cổ quái, thực tế lại rất mang thù. Lời nói này của Liễu Thừa Phong, chẳng khác gì triệt để đắc tội Phí lão đầu.
Liễu Thừa Phong hừ nhẹ một tiếng, hiển nhiên đối với Phí lão đầu, cũng không có để ở trong lòng. Tứ đại đạo tràng, quyền thế của Càn Lam Bắc Cung hắn xếp hàng thứ nhất.
Thanh Dương Cốc, thì xếp hạng cuối cùng.
Cho nên, Phí lão đầu uy hiếp, Liễu Thừa Phong không để ở trong lòng. Huống chi, Liễu Thừa Phong rất rõ ràng chuyện của Phí lão đầu, biết Phí lão đầu là con bỏ của Bảo Thụ Tông, đắc tội người Bảo Thụ Tông, bị lưu đày ra, hắn đời này, căn bản là phế đi.
Đối với một phế nhân uy hiếp, Liễu Thừa Phong tự nhiên sẽ không chú ý.
- Thạch lão đệ, Phí lão đầu này nói Kiều Bạch Thạch là huynh đệ của hắn. Ta ngược lại hiếu kỳ, Kiều Bạch Thạch này, với ngươi có quan hệ gì?
Liễu Thừa Phong ý định tiêu diệt từng bộ phận, lời này, là hỏi Đa Bảo Đạo Tràng Thạch Tiêu Dao.
Tính tình của Thạch Tiêu Dao, so với Phí lão đầu cũng không khá hơn chút nào.
Chương 405 Giang Trần, là ân sư của ta
Nhưng mà, quan hệ thầy trò, lại ai cũng không thể tưởng được.
- Giang Trần, hắn là ân sư của ngươi?
Liễu Thừa Phong nhịn không được cười nhạo.
- Kiều Bạch Thạch, ngươi một bó niên kỷ, sống lên thân cẩu rồi a? Một tiểu tử miệng còn hôi sữa, ngược lại thành ân sư của ngươi? Ngươi bịa đặt cũng biên giống một chút được không?
Ngay cả Ninh cung chủ, cũng nhịn không được quát khẽ nói:
- Thật sự là hồ đồ.
Bởi như vậy, Phí lão đầu không chịu nổi rồi. Bọn hắn đây là xem thường Trần thiếu, xem thường Trần thiếu, cái kia chính là gián tiếp xem thường Phí Huyền hắn.
Đừng nói Kiều Bạch Thạch, ngay cả hắn, muốn nói tiếp, còn chưa đủ tư cách làm đồ đệ của Trần thiếu đây này, vẫn chỉ là một dược bộc tùy tùng mà thôi.
Đương nhiên, những lời này, là bất tiện nói ra.
Thế nhưng mà, những hỗn đản này khinh nhờn Trần thiếu như thế, quả thực là không để Phí Huyền hắn vào mắt.
Bạch nhãn một phen, Phí lão đầu cười lạnh nói:
- Liễu Thừa Phong, không ngờ ngươi chỉ có chút tiền đồ như vậy? Trong tu luyện giới, nào có đạo trước sau, chỉ có người giỏi làm thầy. Ai nói niên kỷ nhỏ, là không thể làm lão sư?
- Hắc hắc, cô lậu quả văn.
Thạch Tiêu Dao cũng lạnh lùng bật cười.
Diệp Dung Thái tử mỉm cười, tuy không nói gì, nhưng hiển nhiên là đồng ý Phí lão đầu cùng Thạch Tiêu Dao nói.
Chu Khuê cũng vuốt râu mà cười, đối với Liễu Thừa Phong thuyết pháp, không ngừng lắc đầu, biểu lộ xem thường.
Tuy Đan Phi không nói, nhưng mà nàng so với ai khác đều hiểu rõ một ít bí mật của Giang Trần, cho nên, nghe Kiều Bạch Thạch nói như vậy, nàng không chút nghi ngờ, ánh mắt nhìn về phía Giang Trần, trong lòng nghĩ, Giang Trần này, đến cùng ẩn giấu bao nhiêu bí mật?
Ngay cả Diệp lão gia tử ở trên rất nhiều vấn đề, cũng phải thỉnh giáo Giang Trần. Thiên tài như vậy, đừng nói làm lão sư cho Kiều Bạch Thạch, dù làm lão sư cho Liễu Thừa Phong cũng dư xài.
Phí lão đầu thấy mọi người đều ủng hộ hắn, lực lượng càng đủ.
Hắn là người điên, đã nắm chắc, ngữ khí cũng càng bức người:
- Liễu Thừa Phong, nếu ngươi có thể luyện chế ra Tứ Quý Thường Thanh Đan, hoặc có thể luyện chế ra Thần Tú Tạo Hóa Đan, hoặc có thể chế ra Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu, lão tử cũng bái ngươi làm thầy. Ngươi không có bổn sự này a, thiên phú của Trần thiếu cao bao nhiêu, lão đầu ta không muốn nói khoác. Ta chỉ nói một câu, luận tu vi cùng thiên phú đan dược, coi như là lão đầu ta, cũng chỉ có thể xách giày cho Trần thiếu. Thiên tài như vậy, không biết lão sư cho Kiều Bạch Thạch, có vấn đề gì a?
Đan Phi một mực hoài nghi, Tứ Quý Thường Thanh Đan cùng Giang Trần có quan hệ, nghe Phí lão đầu nói, rốt cục đã nhận được chứng thực, trong mắt đẹp, bắn ra một chút sắc thái ý vị thâm trường.
Giờ khắc này, Ninh cung chủ chấn kinh rồi.
Đừng nhìn lão nhân Phí Huyền này tính tình cổ quái, nhưng thực chất bên trong phi thường kiêu ngạo, nhất là phương diện đan dược, trong những lão đại của Tứ đại đạo tràng, đều công nhận Phí Huyền là đệ nhất nhân.
Thậm chí, thiên phú cùng trình độ đan dược của Phí Huyền, phóng tới Bảo Thụ Tông, đó cũng là tồn tại làm người khác chú ý.
Chỉ là, mọi người đều biết, Phí Huyền ở Bảo Thụ Tông đắc tội người, mới bị lưu đày, ở Thanh Dương Cốc sống uổng nhân sinh.
Nói đến phương diện đan dược, Phí lão đầu kiêu ngạo, vậy mà nói hắn chỉ xứng xách giày cho Giang Trần, dù trong lời nói có chút khoa trương, nhưng tu vi đan dược của Giang Trần, cũng đầy đủ kinh người.
Trước khỏi cần phải nói, Tứ Quý Thường Thanh Đan, Thần Tú Tạo Hóa Đan kia, bất luận một loại nào, đặt ở trong giới đan dược, đều là tồn tại nhất đẳng, nếu không có thủ bút đại sư, là căn bản không chế tác ra.
Bình luận facebook