• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Sát Thần Chí Tôn

  • Chương 531-535

Chương 531 Người nào định đoạt? 2

Bị đồng bạn không ngừng truy vấn, Thành sư huynh cũng tức giận, hừ nói:

- Nếu các ngươi không tin, có thể tự mình đi thử. Dù sao lời ta đã nói đến nước này rồi. Các ngươi ai muốn đi chịu chết, có thể đi, ta sẽ không ngăn trở.

Thấy Thành sư huynh như vậy, mấy người khác lại hoài nghi, cũng không khỏi tin ba phần.

- Thế nhưng mà...

Vẫn còn có người không cam lòng.

- Thành sư huynh, nói như vậy, ba tháng kế tiếp, phải để cho thằng này xưng vương xưng bá sao? Chúng ta phải nghe hắn sai sử? Làm nô tài của hắn? Đây không phải thiên đại chê cười sao?

- Đúng vậy, tốt xấu gì chúng ta cũng là thiên tài tông môn, nghe một Võ Giả thế tục sai sử, nếu chuyện này truyền đi, thể diện của chúng ta đặt ở đâu?

- Đúng vậy a, Thành sư huynh, đệ tử tông môn chúng ta, cận kề cái chết cũng không chịu nhục. Bị con sâu cái kiến ở thế tục sai sử, ta còn gánh không nổi mặt mũi này.

Thành sư huynh đảo mắt, đờ đẫn nói:

- Ta sẽ không nói lại lần nữa, các ngươi không tin, cứ việc đi thử.

Những võ giả khác, đều dùng Thành sư huynh như Thiên Lôi sai đâu đánh đó. Hiện tại thấy Thành sư huynh kinh sợ như thế, cả đám đều có chút không biết làm thế nào, không biết nên làm sao bây giờ.

Thương nghị cả buổi, lại tìm không thấy lối ra.

Chỉ là từ trong lời nói của Thành sư huynh suy đoán, có lẽ tu vi của Võ Giả thế tục kia phi thường lợi hại, ngay cả Thành sư huynh cũng không thể chống cự.

Nếu không như thế, Thành sư huynh tuyệt đối không đơn giản buông tha chủ quyền như vậy.

Mắt thấy Thành sư huynh nhận mệnh, mọi người đều biết, trông cậy vào Thành sư huynh xuất mã lần nữa, là không thể nào.

Thế nhưng mà, ngay cả Địa Linh cảnh như Thành sư huynh cũng không có dũng khí đi khiêu khích, mấy người bọn hắn, tu vi xa xa không bằng Thành sư huynh, lá gan từ nơi nào đến?

Nguyên một đám than thở, có không phục, không cam lòng, rồi lại bất lực.

Thành tích sơ thí, cũng không có công bố với đệ tử tông môn. Đám này, tự nhiên cũng không biết Võ Giả thế tục mạnh như thế nào.

Nếu bọn họ biết ở giai đoạn sơ thí, ra một bàn thạch yêu nghiệt, chỉ sợ hôm nay sẽ không dám như vậy.

Giờ phút này, Giang Trần khoanh chân ngồi ở trong mật thất, vừa rồi hắn tùy tiện dùng Thuận Phong Chi Nhĩ nghe động tĩnh của mấy tên kia thoáng một phát.

Thoạt nhìn, tựa hồ Thành sư huynh kia chịu phục rồi, nhưng mấy cái khác, lại vẫn chưa hoàn toàn chịu phục.

Chỉ là, Giang Trần quan sát Thành sư huynh kia, người này thật sự dễ dàng khuất phục như vậy sao? Chỉ sợ không thể.

Lòng dạ người này rất sâu, chỉ sợ đã đoán được ở trong viện này nói chuyện không an toàn, cho nên căn bản không biểu lộ thái độ, chỉ là ấp úng.

Giang Trần biết rõ, người càng như vậy, càng thêm nguy hiểm. Biểu hiện ra hắn thoạt nhìn đã chịu phục, nhưng âm thầm không chừng chơi âm mưu.

- Hừ, tôm tép nhãi nhép, há có thể đỡ một kích? Giang Trần ta đường đường chính chính, há lại sợ những tôm tép nhãi nhép này? Thành sư huynh kia, chịu phục cũng tốt, không phục cũng tốt. Nếu lại rơi vào trong tay ta, ta có rất nhiều thủ đoạn lấy tính mệnh của hắn.

Trong nội tâm Giang Trần nghĩ như vậy, nhưng lại không đi chú ý ngoại giới phản ứng.

Hôm nay, mình đã ở Huyền Linh khu, bước chân vào địa bàn đấu bán kết, đối mặt, là đệ tử thiên tài của bốn đại tông môn.

Chỉ là đệ tử Đinh đẳng ở Huyền Linh khu, cũng có Tiên cảnh tứ trọng, như vậy đệ tử Giáp đẳng thì sao?

Còn có thiên tài Địa Linh khu, Thiên Linh khu...

- Xem ra, bốn đại tông môn, cũng có một ít thiên tài trẻ tuổi a.

Trong lòng Giang Trần suy nghĩ.

Bất quá, Giang Trần cũng không có bị tình thế hù ngã. Trái lại, loại cục diện này, để cho hắn cảm thấy càng thêm phấn chấn. Lúc trước hắn còn lo lắng đệ tử của bốn đại tông môn quá vô năng, để cho hắn không có cảm giác khiêu chiến.

Hiện tại xem ra, mình ngược lại quá lo lắng rồi.

Đinh đẳng đệ tử ở Huyền Linh khu, thì có Tiên cảnh tứ trọng. Như vậy xem ra, đệ tử ở phía trên, khẳng định có không ít thiên phú kinh người.

Nghĩ đến cảm giác khiêu chiến kia, nhiệt huyết trong cơ thể Giang Trần cũng sôi trào lên.

Hắn chờ mong loại cảm giác này, đây là kiếp trước hắn chưa bao giờ thể nghiệm. Đây là cảm giác mà chỉ có tu sĩ mới có thể trải nghiệm, kiếp trước, mặc dù hắn đầy bụng kinh luân, nhưng trên võ đạo chi lộ, lại chỉ có thể làm một quần chúng.

- Vừa rồi, ta dùng uy áp áp bách Thành sư huynh kia, thuận tiện vận dụng thủ đoạn khống chế thần thức, thoạt nhìn, hiệu quả cũng không tệ lắm. Thành sư huynh kia, thoáng cái liền mất đi phương hướng, hành động ngôn ngữ, hoàn toàn không cách nào điều khiển. Kia hiển nhiên không chỉ uy áp, cũng có công lao của thần thức. Xem ra, thần thông phương diện thần thức Tâm lực này, cũng nên khai phát thoáng một phát.

Trước mắt Giang Trần còn không có chuyên môn tu luyện thần thông khống chế Tâm lực gì. Chỉ là, xưa nay tu luyện Bàn Thạch Chi Tâm cùng Thất Khiếu Thông Linh, không khỏi sẽ liên quan đến lĩnh vực này.

Vừa rồi, Giang Trần chỉ hơi vận dụng thoáng một phát, không nghĩ tới hiệu quả tốt như vậy.

Đương nhiên, đây chỉ cung cấp cho Giang Trần một cái phương hướng. Ở trong lúc tuyển bạt, Giang Trần không có thời gian chuyên môn đi tu luyện thần thông phương diện này.

Năm cửa sơ thí, Giang Trần thu hoạch cực lớn.

Sau khi có Băng Hỏa Yêu Liên, hắn ở Thủy Hỏa thuộc tính, có thể nói là đột nhiên tăng mạnh.

Chỉ là, đối với thiên tài Ngũ Hành thuộc tính đều đủ như hắn mà nói, tuy Thủy Hỏa song tu lợi hại hơn đại bộ phận Võ Giả khác, nhưng đối với cá nhân hắn mà nói, lại có chút chênh lệch.

Ngũ Long Khai Thiên Đan tạo hóa, khai phát Linh Hải, mở rộng lĩnh vực của hắn, để cho Giang Trần có thiên phú Ngũ hành mà phần lớn người không có.

Nói chung, chỉ có Tiên Thiên thân thể, mới có thể Ngũ hành chung đồng tiến.

Ngũ Long Khai Thiên Đan cho Giang Trần tạo hóa, tuy còn kém ưu việt do Tiên Thiên thân thể mang đến, nhưng đối với Giang Trần mà nói, lại không thể nghi ngờ là thoát thai hoán cốt.

Băng Hỏa Yêu Liên, để cho Giang Trần ở Thủy Hỏa nhị trọng đột nhiên tăng mạnh.

Ba loại thuộc tính khác, thì tiến bộ lại tương đối chậm chạp. Tuy trên chỉnh thể, cũng không ảnh hưởng thực lực cùng sức chiến đấu của Giang Trần.

Nhưng nếu Ngũ Hành thuộc tính toàn diện nở hoa, thực lực và sức chiến đấu của hắn, còn có thể càng thêm kinh diễm.

- Có một câu nói rất hay… lý tưởng là tốt, nhưng thực tế thì tàn khốc. Tuy ta có Ngũ Long Khai Thiên Đan cải tạo Linh Hải, nhưng tài nguyên có hạn, tạm thời muốn năm mạch cùng tăng, kia là không thể nào. Trước kia có Băng Hỏa Yêu Liên, để cho hai mạch Thủy Hỏa của ta tăng lên nhanh chóng. Hôm nay, ở cửa sơ thí thứ ba, thu được Nguyên Từ Kim Sơn, kia là một đại bảo khố, vừa vặn rèn luyện Kim thuộc tính.

Lực chú ý của Giang Trần, cuối cùng đã tới Nguyên Từ Kim Sơn.

Nguyên Từ Kim Sơn, kia chính là một đại bảo khố.

Nguyên Từ chi lực, có thể hình thành khí tràng, chậm lại tốc độ của đối thủ, kiềm chế đối thủ, bảo hộ bản thân. Một khi hình thành Nguyên Từ Phong Bạo, càng là không chỗ nào không nuốt, mang đi tất cả hết thảy.
Chương 532 Hộ giáp thăng cấp, Luyện Thể thần thông

Kim Linh lực, có thể cô đọng Kim linh mạch, nếu tu luyện một môn thần thông thân thể, miêu tả Bất Diệt Kim Thân, càng có thể làm cho thân thể vững như Kim Thạch, không phá bất diệt, đao thương bất nhập.

Nếu triệt để khống chế Nguyên Từ Kim Sơn, thì có thể tùy thời cô đọng ma quái, có lẽ sức chiến đấu đơn thể không cao, nhưng hình thành quy mô, lực sát thương cũng kinh người.

Còn có kim nhãn tà ác kia, liếc một cái, liền khiến người Kim Thạch hóa, trực tiếp biến huyết nhục chi thân thành tượng, môn kỹ năng này càng thêm đáng sợ.

Đương nhiên, đáng sợ nhất, vẫn là Kim Ấn Quân Chủ. Nếu triệt để khống chế Nguyên Từ Kim Sơn, có thể thức tỉnh ra Kim Ấn Quân Chủ cao cấp nhất, sức chiến đấu kia, Giang Trần quả thực không dám tượng tượng.

Lúc trước hắn ở Nguyên Từ Kim Sơn gặp được Kim Ấn Quân Chủ, chỉ là thức tỉnh một bộ phận năng lượng. Chỉ một bộ phận năng lượng, dùng một thành công lực công kích Giang Trần, cũng làm cho Giang Trần cảm thấy rất khó đối phó.

Nếu là Kim Ấn Quân Chủ đỉnh phong, một kích toàn lực, Giang Trần tin tưởng, coi như là Tứ đại lão tổ liên thủ, chỉ sợ cũng ngăn cản không nổi.

Đương nhiên, Kim Ấn Quân Chủ đỉnh phong, cũng không phải nói hắn muốn thức tỉnh là có thể thức tỉnh. Trước khi không có triệt để nắm giữ Nguyên Từ Kim Sơn, hết thảy chỉ là tưởng tượng mỹ hảo mà thôi.

Ngoại trừ những cái này ra, Giang Trần còn không quên, ở tầng thứ chín của Nguyên Từ Kim Sơn, còn có Lôi Vân Kim Thiền và Lôi Vân Mộc.

Bất kể là Lôi Vân Kim Thiền, hay bản thân Lôi Vân Mộc, đều là bảo bối.

Trừ mấy thứ đó ra, thu hoạch ở Minh Diệt Cốc, cũng là một số tài phú cực lớn.

Hỏa Nha Vương cùng đám Hỏa Nha kia, bổn mạng tinh hạch của bọn nó đều là bảo vật Hỏa thuộc tính cực kỳ đáng giá, đuôi cánh của Hỏa Nha Vương, thì là tài liệu luyện khí tuyệt hảo.

Chu Lân Hỏa Tích thì toàn thân là bảo. Huyết nhục tiện nghi Phệ Kim Thử nhất tộc, nhưng mà lân giáp của Chu Lân Hỏa Tích, lại có lực phòng ngự nghịch thiên. Còn có linh cốt, ngay cả Phệ Kim Thử nhất tộc cũng không thể gặm, đủ thấy nó cường hãn, dùng để luyện khí, tuyệt đối là bảo vật hiếm có.

Giang Trần lấy ra hai miếng lân giáp của Chu Lân Hỏa Tích. Hai miếng lân giáp nối cùng một chỗ, ước chừng có thể bao lấy nửa thân trên của một người trưởng thành.

Thể tích của Chu Lân Hỏa Tích khổng lồ, loại lân giáp này, trên người của nó có khoảng chừng hai trăm miếng.

Hiện tại trên thân thể Giang Trần cũng có hộ giáp, là Thiên Tằm cự kình giáp mà ban đầu ở Đông Phương Vương Quốc, Câu Ngọc công chúa cho hắn kia.

Bộ giáp này, ở Chân Khí cảnh, là không người có thể phá. Nhưng mà hôm nay tiến vào Tiên cảnh, gặp được đối thủ, trên cơ bản đều là Tiên cảnh. Tác dụng của nó, đã trở nên có cũng được mà không có cũng không sao rồi.

- Một bộ hộ giáp tốt, ở thời khắc mấu chốt là nửa cái mạng a. Ta có lân giáp của Chu Lân Hỏa Tích, nếu không lợi dụng, tất nhiên là phung phí của trời.

Giang Trần quyết định tự mình động thủ, cải tạo Thiên Tằm cự kình giáp thoáng một phát. Đem hai mảnh lân giáp của Chu Lân Hỏa Tích, dung nhập vào trong Thiên Tằm cự kình giáp.

Kể từ đó, lực phòng ngự của bộ giáp này, ít nhất có thể tăng lên mấy chục lần.

Chu Lân Hỏa Tích này, cho dù ở thời kì tán công, công lực chưa tới hai thành, cũng có thể dựa vào lực phòng ngự của lân giáp, để những Hỏa Nha bình thường kia vây công.

Lực phòng ngự bực này, đích thật là dọa người.

Đương nhiên, lân giáp ở trên người Chu Lân Hỏa Tích, có Linh lực của Chu Lân Hỏa Tích dung hợp, lực phòng ngự tự nhiên có thể phát huy đến mạnh nhất.

Mà hiện tại Giang Trần dung hợp lân giáp, mặc dù thủ đoạn cao minh, chỉ sợ nhiều lắm cũng chỉ có thể phát huy một phần ba lực phòng ngự.

Bất quá mặc dù chỉ có một phần ba, vậy cũng đủ kinh người rồi.

Nếu một ngày kia, hắn luyện hóa được bổn mạng tinh hạch của Chu Lân Hỏa Tích, lân giáp này liền có thể phát huy ra trăm phần trăm uy lực.

Bất quá, Giang Trần lại biết, muốn luyện hóa bổn mạng tinh hạch của Thánh phẩm Linh thú, lại không dễ dàng như vậy.

Tu vi không tiến vào Thiên Linh cảnh, Giang Trần căn bản không nghĩ tới việc này.

Bất quá, dung nhập hai mảnh lân giáp của Chu Lân Hỏa Tích vào Thiên Tằm cự kình giáp, này lại không phải việc khó gì, dùng kinh nghiệm của Giang Trần là không khó.

Hao phí hai canh giờ, hai mảnh lân giáp đã hoàn toàn bị dung hợp vào trong Thiên Tằm cự kình giáp, từ bên ngoài, là nhìn không ra bịp bợm gì.

Ngoại trừ sức nặng thoáng tăng thêm một ít, thì không có bất kỳ biến hóa bề ngoài gì.

Chỉ là hộ giáp kia ẩn chứa một tầng Linh lực nhàn nhạt, mặc dù bị ngoại tầng hộ giáp bao vây, cũng cho người một loại cảm giác bất phàm.

- Cái gọi là nghèo văn giàu võ, thật đúng là không phải nói chơi. Bộ giáp này, đừng nói Võ Giả thế tục, coi như là thiên tài tông môn, chỉ sợ cũng không có mấy người mặc nỗi. Võ đạo tu hành, vĩnh viễn không thể ly khai tiền, không thể ly khai tài nguyên chồng chất.

Kiếp này, Giang Trần xuất thân Tiểu Vương quốc thế tục, không có tiền không có tài nguyên. Đi cho tới hôm nay, là hoàn toàn dựa vào trí nhớ kiếp trước, cùng với kiếp này không ngừng cố gắng.

Dùng lân giáp của Chu Lân Hỏa Tích làm thí dụ, nếu không phải tính cách của Giang Trần quyết đoán, liều chết theo dõi Hỏa Nha Vương cùng Chu Lân Hỏa Tích chiến đấu.

Chỉ sợ, cũng sẽ không có lần thu hoạch này.

- Đã có bộ hộ giáp này, tin tưởng Địa Linh cảnh công kích, muốn thương tổn ta cũng khó khăn. Đương nhiên, thế sự không có tuyệt đối, nếu là một ít công kích thuộc tính cường đại, kia liền khó mà nói. Nhưng mà, công kích Thủy Hỏa nhị trọng, nếu không đạt tới Thiên Linh cảnh, muốn thương tổn ta, kia căn bản không có khả năng.

Lân giáp của Chu Lân Hỏa Tích, trời sinh Hỏa thuộc tính. Đối với Hỏa thuộc tính tự nhiên là miễn dịch. Mà Thủy thuộc tính, ở dưới lân giáp của Chu Lân Hỏa Tích phòng ngự, uy lực cũng sẽ giảm đi nhiều.

Hoàn thành thăng cấp hộ giáp, Giang Trần lại bắt đầu minh tưởng. Thần thức tìm tòi ở trong trí nhớ kiếp trước

Kiếp trước, Giang Trần duyệt tận Chư Thiên, nắm giữ vô số điển tịch công pháp của Chư Thiên vị diện. Hôm nay, hắn ý định tìm một môn Luyện Thể.

Luyện Thể thì có rất nhiều, nhưng mà thích hợp mình, lại cần hảo hảo chọn lựa một phen.

- Kim Cương Cửu Chuyển, Cửu Biến Kim Thân? Môn thần thông này, là dẫn Kim Tinh chi lực, lại dùng Thủy Hỏa chi lực rèn luyện, từ đó luyện ra Kim Cương bất diệt chi thể, là nó rồi.

《 Thần Ma Cửu Biến 》, lại xưng 《 Kim Cương Cửu Chuyển thần thông 》.

Môn tuyệt học này, làm cho con mắt Giang Trần sáng ngời.

Từng có đại năng Chư Thiên, dựa vào môn tuyệt học này, từ phàm nhân, một đường Luyện Thể, thành cường giả bất hủ Chư Thiên.

Chính bởi vì vậy, môn tuyệt học này mới có thể trở thành Luyện Thể thuật ở trong Luyện Thể thần thông, có vô số truyền thừa, chi nhánh.

- Thần Ma Cửu Biến, có tất cả chín cấp độ, trước năm sau bốn. Trước năm bước, theo thứ tự là luyện da, luyện huyết, luyện gân, luyện ngũ tạng, luyện Chân Nguyên; sau bốn bước, là Kim Thân đã vượt qua bản thể, bắt đầu diễn biến Thần Ma Pháp Tướng, càng thêm thâm bất khả trắc.
Chương 533 Bách chiến lôi đài 1

Luyện Thể thần thông《 Thần Ma Cửu Biến 》này, năm bước trước, chỉ là đặt nền móng, là rèn luyện Bất Diệt Kim Thân chân chính. Đến bốn bước sau, là tiến giai thần thông, diễn biến ra nhiều loại Pháp Tướng, tuyệt đối không phải hắn hiện tại có thể tưởng tượng.

Giang Trần rất rõ ràng, nếu như mình có thể đánh tốt trụ cột, ở trong Tiên cảnh, tuyệt đối vô địch.

Cho dù tiến vào Nguyên cảnh, Bất Diệt Kim Thân này, ở trong đồng cấp, cũng là không đối thủ. Nếu có thể diễn biến ra thần ma pháp tương, vậy thì càng thêm khó lường, tuyệt đối có thể nhẹ nhõm nghiền áp đối thủ cùng giai, thậm chí vượt cấp nghiền áp.

- Là nó, Thần Ma Cửu Biến. Dẫn Kim Tinh chi lực, ta có Nguyên Từ Kim Sơn, Kim Tinh chi lực lấy vô cùng vô tận. Thủy Hỏa chi lực rèn luyện, ta dùng Băng Hỏa Yêu Liên, cũng có ưu thế may mắn. Môn thần thông này, quả thực là vì ta mà sinh.

Giang Trần không hề chọn ba lấy bốn, quyết định bắt tay vào tu luyện《 Thần Ma Cửu Biến 》.

Một đêm đi qua, Giang Trần mở mắt, ánh mặt trời theo cửa sổ bắn vào, cảm thụ được một ngày mới đã đến.

Ánh mặt trời cùng gió núi sáng sớm, đều cho người một loại cảm giác ấm áp. Chỉ là, từng Võ Giả đều biết, khiêu chiến chính thức đến rồi.

Một đêm này, Giang Trần tu luyện 《 Thần Ma Cửu Biến 》 cũng hơi có tiểu thành. Mới đầu, lúc hắn dẫn Kim Tinh chi lực vào, cô đọng da thịt, luôn luôn có một loại cảm giác kim đâm đau đớn.

Mới đầu, loại thống khổ này còn không rõ ràng, nhưng mà theo xâm nhập tu luyện, thật giống như mặt ngoài làn da, có mấy vạn cây hoa châm, đang không ngừng đâm xuyên da của hắn.

Tuy loại thống khổ này không đến mức để cho người sụp đổ, nhưng mà rất không dễ chịu.

Giang Trần là người kiên nghị, mày cũng không nhăn thoáng một phát, mặc cho Kim Tinh chi lực không ngừng rèn luyện da thịt của mình.

Thời gian không ngừng chuyển dời, khi làn da của Giang Trần không ngừng thích ứng Kim Tinh chi lực khảo nghiệm, loại cảm giác đau đớn kia mới dần dần biến mất.

Giang Trần biết rõ, bất luận một môn Luyện Thể thần thông nào, cũng không phải dễ dàng tu luyện như vậy. Trên đường tu luyện, nhất định phải chịu vô số khảo nghiệm cùng tra tấn.

Về Luyện Thể, Tu Luyện Giới có một chung nhận thức.

Luyện Thể, người không có đại nghị lực là không cách nào kiên trì. Luyện Thể, kia chính là một loại tự tra tấn mình, nhất định phải có dũng khí đặt mình trong mười tám tầng Luyện Ngục.

Võ đạo chi lộ, có ít người thiên phú bình thường, là dựa vào Luyện Thể chi thuật, từng bước một bước về đỉnh phong

Có thể nói, Luyện Thể, vì rất nhiều người thiên phú bình thường, mở một con đường đi thông võ đạo đỉnh phong.

Chỉ có điều, con đường này so với võ tu bình thường càng thêm gian nan.

Ở trên Luyện Thể chi lộ, người đi đến đỉnh phong chính thức, có thể nói phượng mao lân giác.

Thế nhưng mà, một khi đi đến đỉnh phong, cường giả Luyện Thể đạt được Đại Đạo, sức chiến đấu của hắn, tuyệt đối siêu việt cùng giai.

Sức chiến đấu cường hãn, sức bật không thể tưởng tượng, tinh thần hung hãn không sợ chết, đây đều là nhãn hiệu của Luyện Thể.

Như tầng thứ nhất《 Thần Ma Cửu Biến 》này, chẳng qua là rèn luyện da thịt, tất cả thống khổ, cũng chỉ là thống khổ da lông.

Về sau cấp độ càng cao, khảo nghiệm đối với thân thể sẽ càng cao.

Giang Trần rất rõ ràng, mình lựa chọn Luyện Thể thần thông, liền ý nghĩa, phải làm tốt chịu đựng loại thống khổ như ở mười tám tầng Luyện Ngục kia.

Bất quá, Giang Trần cũng không phải Võ Giả Luyện Thể thuần túy, hắn có rất nhiều thủ đoạn, để mình ở trong quá trình Luyện Thể giảm bớt thống khổ.

Soạt soạt soạt…

Đại môn truyền đến tiếng đập cửa, Giang Trần nghe bước chân, liền biết là Tiểu Phi đến, cũng là hàng xóm của mình.

Mở cửa, quả nhiên là hắn.

- Bàn Thạch huynh, thời gian tập hợp đã đến. Chúng ta cũng nên đi qua a.

Giang Trần gật đầu, hắn biết rõ quy tắc.

Trong ba tháng này, mỗi sáng sớm vừa đến giờ Thìn, nhất định phải đuổi tới bách chiến đài.

Bách chiến đài, xây ở khu vực hạch tâm Huyền Linh khu, có tất cả 100 lôi đài đối chiến. Từng Võ Giả từ giờ Thìn bắt đầu, mỗi ngày phải ở chỗ bách chiến đài.

Theo như quy tắc, mỗi ngày giờ Thìn bắt đầu, liên tục tám canh giờ, đều là thời gian chiến đấu. Lúc đối chiến, bất luận Võ Giả tham gia tuyển bạt nào, đều phải ở vùng bách chiến đài, không được rời đi.

Bởi vì từng Võ Giả, không đơn thuần là người khiêu chiến, cũng có khả năng bị khiêu chiến.

Đương nhiên, một Võ Giả, nếu như trong vòng một ngày, bị khiêu chiến ba lượt, liền không bị quy tắc này trói buộc, có thể rời đi trước.

Một Võ Giả, nếu như một ngày tiếp nhận ba lượt khiêu chiến, như vậy trong ngày này, hắn sẽ rời khỏi danh sách, không cần đón thêm bất kỳ khiêu chiến nào nữa.

Cái này đương nhiên là một loại bảo hộ đối với võ giả.

Bằng không thì, vận khí không tốt, một ngày bị rút bảy tám lần, vậy không bị đánh chết, cũng sẽ bị mệt chết.

Cho nên, số lần bị khiêu chiến, trong vòng một ngày, tối đa ba lượt.

Đồng dạng, từng Võ Giả, mỗi ngày phải hoàn thành một lần khiêu chiến.

Nói cách khác, bất kỳ một Võ Giả nào, mỗi ngày đều phải hoàn thành một lần khiêu chiến. Nếu không, ba tháng thời gian, căn bản không cách nào hoàn thành trăm lần khiêu chiến.

Giang Trần ra cửa, khép hờ cửa một chút. Hắn không có lưu lại bất kỳ vật gì ở trong phòng, nhưng mà phòng mình, Giang Trần lại không hy vọng có người tới quấy rầy. Cho nên, sau khi hờ khép, Giang Trần hơi làm ký hiệu một chút.

Chỉ cần có người động cửa phòng của hắn, tiến vào trong, sau khi trở về hắn có thể phát giác.

- Bàn Thạch huynh, chuẩn bị như thế nào?

Tiểu Phi thăm dò hỏi.

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Rất tốt, ngươi thì sao?

Tiểu Phi miễn cưỡng cười cười:

- Thực lực của ta, không như Bàn Thạch huynh. Ta hết sức a.

Thái độ của hắn rất khiêm tốn, nhưng Giang Trần lại nhìn ra được, thực lực chân chính của Tiểu Phi này, tuyệt đối không đơn giản như hắn biểu hiện ra ngoài.

Hai người ra khỏi phòng, sáu đệ tử tông môn khác đã sớm ra ngoài rồi.

Xem ra, vì để tránh cho xấu hổ, mấy tên kia sớm đã chuồn mất. Sợ đụng phải Giang Trần, bị Giang Trần coi là nô tài sai sử.

Bọn hắn là đệ tử tông môn, tự trọng trong lòng là căn bản không bỏ xuống được.

Tiểu Phi cười nói:

- Mấy tên kia, xem bộ dáng là đã sợ a. Sớm đi ra ngoài, không dám cùng Bàn Thạch huynh chạm mặt. Thật sự là hả giận.

Giang Trần mỉm cười, sợ là một phương diện, nhưng Giang Trần không tin, những người kia sẽ nhẹ nhàng nhận thua như vậy, chỉ sợ đằng sau còn có trò hay.

Bất quá, chính như trước kia Giang Trần nói. Bọn hắn có thể phản kháng, nhưng mà cái giá của phản kháng, so với ngoan ngoãn làm nô tài thì thảm hơn rất nhiều.

Giang Trần chờ bọn hắn ra chiêu, nhưng trừng phạt, sẽ không phải cảnh cáo trên miệng, hay thần thức áp bách đơn giản như vậy.

Đi bộ hơn một phút đồng hồ, liền đến vùng bách chiến đài.

Bách chiến đài ở nơi rất trống trải, 100 lôi đài đối chiến cao ngất ở trên đất bằng, cho người một cảm giác nguy nga đại khí.

Ở bốn phía bách chiến đài, đã ngồi xếp bằng tất cả cấp bậc Võ Giả của Huyền Linh khu.
Chương 534 Bách chiến lôi đài 2

Giang Trần cùng Tiểu Phi mặc quần áo và trang sức của Võ Giả thế tục, đi trong đám người, lộ ra cực kỳ đột ngột. Tiểu Phi nhìn bốn phía, phát hiện mấy Võ Giả thế tục khác, đều thành thành thật thật co lại trong góc, xem ra, đã hoàn toàn bị đệ tử tông môn thuần phục rồi.

Chứng kiến Giang Trần và Tiểu Phi xuất hiện, ánh mắt mấy Võ Giả thế tục khác lộ ra sắc thái kỳ quái, phảng phất như chờ Giang Trần cùng Tiểu Phi bị thiệt. Phảng phất chứng kiến bọn người Giang Trần bị giẫm, tâm lý bọn hắn mới có thể cân đối, mới có thể thoải mái.

Giang Trần từ trong ánh mắt của bọn hắn, liền đoán được cách nghĩ của những người này.

- Thực là thế hệ đáng thương. Không dám chống đối đệ tử tông môn, thì tới tham gia tuyển bạt làm gì? Chính mình ăn đau khổ, lại muốn ở chỗ này nhìn chúng ta chịu thiệt, đây quả thực là nhân cách cơ bản nhất cũng không có. Những kẻ này, đáng đời bị người dẫm nát dưới chân.

Giang Trần đối với những Võ Giả thế tục này, vốn còn có mấy phần đồng tình. Chứng kiến biểu lộ cùng ánh mắt của bọn hắn, chút đồng tình kia của Giang Trần đã không còn sót lại chút gì.

Tiểu Phi tựa hồ cũng cảm nhận được địch ý từ bốn phương tám hướng.

Những đệ tử tông môn kia, nguyên một đám ánh mắt bất thiện, hiển nhiên sự tình trong tiểu viện của Giang Trần, đã truyền ra ở trong hàng đệ tử tông môn.

- Bàn Thạch huynh, xem ra, chúng ta có phiền toái.

Tiểu Phi thấp giọng nói.

Giang Trần nhíu mày:

- Nếu như ngươi sợ phiền toái, có thể tự mình hành động, thậm chí ôm đùi đệ tử tông môn, ta sẽ không ngăn trở.

Tiểu Phi cười hắc hắc:

- Ta người này bổn sự không cao, nhưng lại là tính tình con lừa. Bọn hắn càng muốn chèn ép ta, ta càng không cho bọn hắn thực hiện được. Bàn Thạch huynh, ngươi muốn đuổi ta đi, hắc hắc, ta hết lần này tới lần khác không đi.

Nếu thời điểm bình thường, Giang Trần sẽ không để ý thằng này nghĩ như thế nào. Bất quá lúc này so sánh, những Võ Giả thế tục kia, nguyên một đám khuất phục đệ tử tông môn.

Mà Võ Giả Số 2 này, ít nhất vẫn còn khí khái, không có thỏa hiệp với tông môn đệ tử.

Cho nên, Giang Trần đối với hắn cũng không ghét.

- Tiểu tử, ngươi, tới đây một chút.

Bỗng nhiên, bên trái truyền đến một thanh âm rất không lễ phép.

Giang Trần như không nghe thấy, bước chân không ngừng thoáng một phát, tiếp tục đi tới.

- Này, nói chính là các ngươi, hai gia hỏa đeo mặt nạ quỷ. Nghe nói, các ngươi là đệ nhất cùng thứ hai trong khảo hạch thế tục? Chậc chậc, vô cùng cao a.

Loại khiêu khích ngu xuẩn này, nếu như mỗi lần Giang Trần đều đi so đo, hắn sẽ không có thời gian làm cái khác rồi.

Bất quá, hắn không để ý tới, những người này lại càng thêm đắc ý. Lập tức có một thân ảnh nhoáng một cái, ngăn ở trước mặt bọn hắn, vẻ mặt ngang ngược càn rỡ.

- Tiểu tử, ngươi rất cuồng a. Tông môn đệ tử bảo ngươi, đó là để mắt ngươi. Ngươi cho rằng ngươi là ai? Lại dám vô lễ như thế?

- Lăn.

Giang Trần chỉ nói một chữ.

- Cái gì? Ngươi... Ngươi bảo ta lăn?

Giang Trần không nói thêm gì nữa, đột nhiên vươn tay, tốc độ cực nhanh, trực tiếp bắt lấy vạt áo người nọ, cánh tay chấn động, lực lượng cường đại trào ra, như ném một con chó chết, ném người nọ ra hơn mười thước.

Người nọ căn bản không kịp phản ứng, đã bị ngã thất điên bát đảo, rất chật vật.

Nếu như không phải quy tắc cấm chế hết thảy hình thức tư đấu, Giang Trần đã sớm một cái tát đập bay hắn rồi.

Tuy người nọ chật vật, lại không thụ thương. Khuôn mặt trướng đến đỏ bừng, ở trước mắt bao người, lại bị một Võ Giả thế tục như ném rác rưởi ném đi, đây quả thực là vô cùng nhục nhã.

Tiểu Phi này, phảng phất như sợ cho thiên hạ bất loạn, vậy mà vỗ tay nói.

- Tốt, tốt một cái ngã cẩu thức, quá đẹp trai xuất sắc rồi.

Tên đệ tử khiêu khích kia nghe vậy, thiếu chút nữa thổ huyết. Ngã cẩu thức, đây là biến tướng mắng hắn là chó a.

- Tiểu tử, ngươi mắng ai là cẩu?

Đệ tử tông môn kia giận dữ, nhưng lại kiêng kị Giang Trần, cuối cùng không dám xông lên.

Tiểu Phi cười hắc hắc:

- Ai trả lời, người đó là cẩu. Cái này còn cần ta dạy ngươi sao?

Đệ tử tông môn kia tức đến oa oa kêu to, lúc này, lại có một đệ tử tông môn đứng dậy, biểu lộ người này hờ hững, mặt mày tầm đó, cùng Thành sư huynh kia có vài phần tương tự.

- Tự giới thiệu thoáng một phát, ta gọi Thành Chân. Ta nghe đường đệ của ta nói, ngày hôm qua trong tiểu viện, ngươi rất là hung hăng càn quấy. Ta không biết, ngươi một Võ Giả thế tục, dựa vào cái gì hung hăng càn quấy. Bất quá, ta cảnh cáo ngươi một câu, nếu như ngươi dám đụng đến đường đệ của ta thoáng một phát, Thành mỗ ta, sẽ để cho ngươi hối hận đi vào thế giới này.

Uy hiếp, lại thấy uy hiếp. Ở trước bách chiến lôi đài, lại gặp được công nhiên uy hiếp như thế, đủ thấy những đệ tử tông môn này, coi trời bằng vung đến cỡ nào.

Giang Trần có chút dở khóc dở cười, hắn không rõ, những đệ tử tông môn này, rốt cuộc là nơi nào đến cảm giác ưu việt, nơi nào đến tự tin a.

Thành Chân kia, luận tu vi cũng không mạnh hơn đường đệ của hắn bao nhiêu. Thế nhưng mà, khẩu khí của hắn, lại giống như ăn chắt Giang Trần rồi vậy.

Đờ đẫn mở mí mắt thoáng một phát, Giang Trần nhàn nhạt hỏi:

- Nghe ra, cái này tựa hồ là uy hiếp ta a?

- Đúng, ta chính là uy hiếp ngươi.

Thành Chân cười lạnh nói.

- Võ Giả thế tục, phải có giác ngộ của Võ Giả thế tục. Đã không ai dạy ngươi ở trước mặt thiên tài tông môn làm người như thế nào, ta liền vất vả thoáng một phát, miễn phí dạy ngươi co đuôi làm người như thế nào.

Giang Trần khẽ thở dài một hơi, lắc đầu:

- Đáng tiếc.

- Đáng tiếc cái gì?

Thành Chân giận dữ.

- Đáng tiếc quy tắc không cho phép tư đấu. Bằng không thì hiện tại ta có thể dạy ngươi, nói mạnh miệng, phải có tiền vốn nói mạnh miệng. Bằng không thì, gió lớn đau đầu lưỡi.

Sắc mặt Thành Chân trầm xuống, cả khuôn mặt đều tái xanh.

- Gian ngoan mất linh, nói như vậy, ngươi là quyết tâm muốn đối nghịch với ta?

Giang Trần thản nhiên nói:

- Ngươi suy nghĩ nhiều, đối nghịch với ngươi? Ngươi xứng sao?

Nói thật, Thành thị huynh đệ này, thật đúng là không xứng để cho Giang Trần đối nghịch với bọn họ.

Thành Chân là đệ tử tông môn, gần đây vô cùng cuồng vọng. Nhất là đối mặt Võ Giả thế tục, loại cảm giác về sự ưu việt kia càng mười phần.

Trong mắt hắn, cái gọi là thiên tài thế tục, kia chỉ là người cao trong đám lùn, căn bản không thể sánh vai với thiên tài tông môn.

Đối mặt thiên tài thế tục, Thành Chân cảm giác mình là một con Phượng Hoàng kiêu ngạo. Mà Võ Giả thế tục, là một đám gà mái hèn mọn.

Gà mái ở trước mặt Phượng Hoàng cao quý, nên biết vâng lời, nên dễ bảo.

Cho nên, nghe được Giang Trần nói, Thành Chân tức muốn điên rồi. Hắn rất cuồng, lại không nghĩ rằng, Võ Giả thế tục này so với hắn còn cuồng.

Nộ khí trong lồng ngực, cơ hồ đã đến biên giới phun trào.

Thời điểm song phương giương cung bạt kiếm, trước Bách Chiến đài, bỗng nhiên truyền đến một tiếng hét lớn uy nghiêm:
Chương 535 Khiêu chiến bắt đầu

- Thời cơ đã đến, tất cả Võ Giả, cấm tiếng động lớn xôn xao, mời quan chủ khảo.

Nhóm giám khảo cuối cùng đã tới.

Giám khảo xuất hiện, đám võ giả tự nhiên không dám lỗ mãng. Giám khảo là người quyết định vận mệnh tiền đồ của bọn họ a.

Thành Chân kia oán hận trừng Giang Trần:

- Tiểu tử, coi như số ngươi gặp may. Ngươi tốt nhất tự cầu nhiều phúc, không nên rút trúng ta, cũng không nên bị ta rút trúng. Bằng không thì ta nhất định sẽ làm cho ngươi ngay cả năng lực hạ lôi đài cũng không có.

- Vậy sao? Vậy cám ơn ngươi, để cho ta biết thời điểm đánh ngươi, nên đắn đo chừng mực như thế nào.

Giang Trần nhún vai, vẻ mặt đạm mạc.

Loại uy hiếp vô lực này, ở Giang Trần xem ra, quả thực là chê cười.

Trước Bách Chiến đài, người phụ trách Huyền Linh khu là nam tử họ Phương kia. Ở hai bên hắn, là một hai trăm tên giám khảo phụ tá.

Bách Chiến đài này, cần công tác thống kê thắng bại, cần nhập thành tích, nhân thủ tự nhiên rất nhiều.

Khí thế của Phương đại nhân uy nghiêm, ánh mắt đến đâu, tất cả Võ Giả khoanh chân mà ngồi đều đứng lên. Không có một cái nào còn dám vô lễ ngồi dưới đất.

Ánh mắt Phương đại nhân lạnh lùng, ở chỗ Giang Trần cùng Thành Chân dừng chốc lát, lưu lại một ánh mắt ý vị thâm trường.

Lập tức, ánh mắt quét qua, lại chuyển hướng nơi khác.

Đầu Thành Chân kia co rụt lại, chỉ cảm thấy cái ót lạnh buốt, trong lòng dâng lên một cảm giác nghĩ mà sợ.

Chẳng lẽ vừa rồi nhất cử nhất động, đều bị Phương đại nhân phát hiện?

Giang Trần ngược lại rất thản nhiên, hết thảy đều là Thành Chân kia khiêu khích. Hắn không thẹn với lương tâm, nếu như người phụ trách kia thiên vị tông môn đệ tử, Giang Trần cũng không sợ hãi.

Chỉ là, giờ phút này xem ra, tựa hồ Phương đại nhân kia không có ý tứ thiên vị ai. Thậm chí, Phương đại nhân cũng không có tính toán nhúng tay.

- Thời cơ không sai biệt lắm. Từ giờ trở đi, thi đấu khiêu chiến bắt đầu. Danh sách khởi xướng khiêu chiến, do chúng ta tùy cơ chọn lựa, không có bất kỳ trình tự. Nhóm đầu tiên bị chọn trúng là 100 người, lên Bách Chiến đài.

Mặc kệ đẳng cấp, mặc kệ bài danh, ai trước ai sau, đều là tùy cơ hội rút ra. Bởi vậy, cũng có thể tránh cho tình huống ăn gian.

- Nhớ kỹ, người thắng thi đấu khiêu chiến, hôm nay có thể tiếp tục khiêu chiến. Trên lý luận, chúng ta đối với người thắng không có bất kỳ hạn chế, trong vòng một ngày, ngươi có thể liên tục khởi xướng khiêu chiến, thẳng đến lúc ngươi bị thua, hoặc là chính ngươi không muốn khiêu chiến nữa. Về phần người khiêu chiến thất bại, trong ngày này, sẽ không có tư cách khiêu chiến lần nữa.

- Người khiêu chiến thất bại, tự động ly khai Bách Chiến đài. Bách Chiến đài trống đó, tiếp tục rút những người khác đi lên khiêu chiến.

Thi đấu khiêu chiến này, chỉ tính toán thành tích người khiêu chiến. Về phần người bị khiêu chiến, mặc kệ thắng bại, đều phải rời Bách Chiến đài.

Giang Trần không thể không thừa nhận, thi đấu khiêu chiến này, cường độ rất lớn. Nếu có người trước đó vừa bị người khiêu chiến qua, trận tiếp theo, lại rút trúng đi lên khiêu chiến người khác. Tương đương với thoáng cái phải chiến hai trận.

Bất quá, với tư cách người khiêu chiến, nếu như thắng, trên lý luận có thể một mực khiêu chiến xuống dưới.

Đây đối với những Võ Giả thực lực siêu quần kia mà nói, lại rất có lợi. Nhất là Võ Giả Giáp đẳng, nếu như có ưu thế áp đảo, một ngày hoàn toàn có thể liên tục chiến vài tràng.

Trong lúc nhất thời, Giang Trần cũng có chút ít mong đợi.

- Nhớ kỹ, thời gian chiến đấu mỗi một trận, chỉ có một phần tư canh giờ. Một khi vượt qua, nếu như song phương không có đánh bại đối thủ, hoặc là không có người chủ động nhận thua. Như vậy, liền do trọng tài đến phán định thắng thua. Thắng thua, dùng tràng diện chiến đấu phán định. Người luôn bị động, sẽ phán thua. Nhớ kỹ, thi đấu khiêu chiến, không có hoà. Nếu như ngươi không thể đánh bại đối thủ, ít nhất cũng phải tranh thủ ở trên tràng diện áp chế đối thủ.

Không có hoà, mỗi một trận đều phải phân ra thắng bại.

Đây là chỗ tàn khốc của thi đấu khiêu chiến. Giang Trần tin tưởng, quy tắc này, sẽ để cho tất cả mọi người dùng toàn lực. Bởi vì, nếu như ngươi nhiều lần không thể đánh bại đối thủ, mỗi lần đều chiến hết một phần tư canh giờ, kia đối với bản thân tiêu hao rất lớn.

Cho nên, Võ Giả nhất định sẽ nghĩ tất cả biện pháp, tranh thủ dùng thời gian nhanh nhất đánh bại đối thủ.

Một ngày tám canh giờ thi đấu, mỗi canh giờ có bốn trận. Nói cách khác, một tòa lôi đài, một ngày ít nhất có thể tổ chức ba mươi hai trận tranh tài.

100 Khiêu Chiến đài, có thể tổ chức 3200 cuộc tranh tài.

Mà Huyền Linh khu này tổng cộng 3000 người, nếu như mỗi người đều khiêu chiến một lần, một ngày chỉ có 3000 cuộc tranh tài. Cho nên, Khiêu Chiến đài này là dư xài.

- Hiện tại, khiêu chiến chính thức bắt đầu. Ta sẽ rút ra danh sách đầu tiên, người được rút trúng, lập tức lên Bách Chiến đài. Khiêu chiến đối thủ cấp bậc gì, toàn bộ tùy cơ hội.

Toàn bộ đều là tùy cơ hội, khẳng định sẽ có nhân tố ngẫu nhiên nhất định.

Bất quá, mặc kệ nhân tố ngẫu nhiên nào, đại khái đều là công bình.

Nhóm 100 người đầu tiên, rất nhanh liền được rút ra, danh tự Giang Trần không có xuất hiện. Người bị rút trúng, có mừng rỡ như điên, có khẩn trương, có bình tĩnh tự nhiên, đương nhiên cũng có mặt không biểu tình.

- Đáng tiếc, nhóm đầu tiên này không có ta.

Giang Trần rất muốn sớm đi lên, bất đắc dĩ, trong 3000 người rút ra 100 cái, nhóm đầu tiên không có bị rút trúng, là rất bình thường.

Tiểu Phi ở bên cạnh cũng thở dài:

- Chúng ta đều không có bị rút thăm được a. Ồ, người kia, không phải sơ thí khảo hạch bài danh thứ bảy sao? Hắn bị rút trúng.

Quả nhiên, trong danh sách nhóm đầu tiên, vậy mà có một người đến từ thế tục.

Huyền Linh khu này, tổng cộng có mười Võ Giả thế tục. Danh sách 100 người khiêu chiến đầu tiên, liền rút trúng một cái

- Cũng không biết, Võ Giả thế tục ở Huyền Linh khu, đến cùng sức chiến đấu như thế nào?

Tiểu Phi lầm bầm lầu bầu.

Rất nhanh, từng Võ Giả bị rút trúng, cũng đã tiến nhập Bách Chiến đài. Mà đối thủ của bọn hắn, cũng rất nhanh bị rút ra.

Thoạt nhìn cảm xúc của Tiểu Phi rất cao, lôi kéo Giang Trần đi đi lại lại bốn phía.

100 tòa Bách Chiến đài, muốn thoáng cái quan sát hết tất cả đối chiến, hiển nhiên là không thực tế. Tiểu Phi là muốn chọn lựa một ít quyết đấu so sánh đặc sắc đến quan sát, từ đó lý giải thực lực của đệ tử tông môn.

Tuy Giang Trần không cuồng nhiệt giống như Tiểu Phi, hơn nữa, thần thông Thất Khiếu Thông Linh của hắn, một khi thi triển, bao trùm diện tích Bách Chiến đài là không có vấn đề.

Bị Tiểu Phi kéo lấy, chỉ có thể bất đắc dĩ chạy xem cuộc chiến.

Còn đi không bao xa, đã bị một giám khảo ngăn lại, quát:

- Đang trong lúc quan chiến, không được đi loạn. Trở về, ở tại chỗ quan sát, tùy thời chờ lên sân khấu.

Giám khảo không phải cố ý hung bọn hắn, mà đích xác là Bách Chiến đài này, tùy thời có khả năng phân ra thắng bại. Nếu có người khiêu chiến bị thua, lập tức cần người khiêu chiến mới đi lên.

Người mới này, vạn nhất bị rút trúng, lại tìm không thấy người, cái kia sẽ trở ngại thời gian, ảnh hưởng hiệu suất.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Sát thần
  • Mạc Tiên
Cửu Kiếm Sát Thần
  • Ma Mị Hồng Trần
SÁT THẦN
  • Nghịch Thương Thiên
VÔ THƯỢNG SÁT THẦN

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom