• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Full Nhật Ký Trưởng Thành Của Nữ Oa(Bản Mới) (1 Viewer)

  • nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-171

Chương 173: Tận thế




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
71766.png

Xem ảnh 2
71766_2.png
“Mới đeo trang sức được ngày đầu mà anh đã muốn tính kế chạy trốn rồi à?” Phong Tiểu Tiểu đang xem ti vi ở phòng khách, ngạc nhiên nhìn không gian trước mặt mình đột nhiên chấn động. Tiếp đó, Bàn Cổ cầm cây búa lớn xuất hiện.



Phong Tiểu Tiểu bị giật mình bởi sự biến thân thật tình cờ và đầy bất ngờ của người này, quên cả bỏ quả táo đã cắn dở trong tay xuống. Tiếp đó, cô trầm trồ khen ngợi: “Gan to thật đấy. Có điều cho dù anh muốn đạp mìn thì cũng không cần phải gấp gáp thế đâu!” Đây rõ ràng là xu thế muốn khiêu khích Phục Hy mà.



Bàn Cổ rõ ràng là ngơ ra một hồi, sau đó mới phản ứng được là Phục Hy đã cài bùa truyền tống lên cổ mình. Trong khoảnh khắc hắn biến thân, tấm bùa cảm nhận được linh hồn hắn chấn động nhằm xuất hiện thay Hoàng Giam Ngôn. Và thế là trận pháp truyền tống tự động quăng hắn về tiệm gốm...



Đương nhiên, hiện tại việc quan trọng nhất không phải là suy đoán nguyên nhân phát sinh chuyện truyền tống, vấn đề then chốt hơn là hắn đã truyền tống ngay trên đường cái đấy, có biết hơm hả!!!



Trong chớp mắt, Bàn Cổ đột nhiên sợ hãi bởi điều then chốt mà bản thân nghĩ tới.



Từ chuyện trước kia, hắn phái người chủ động đi săn những người giang hồ có khả năng thành thần là đã có thể nhìn ra là Bàn Cổ vô cùng ghét những vị thần mới xuất hiện trên thế gian này.



Mọi sự tồn tại của thần ma đều là không cần thiết, vậy nên hắn phải dọn dẹp sạch bọn chúng.



Tất cả thần ma đều sẽ không còn tồn tại nữa, vậy con người trên thế gian này cũng chỉ cần tiếp tục không biết gì như trước đây là ổn.



Nhưng mà tình hình hiện tại, chính mình lại làm lộ chuyện này?!



Người trên đường cái sẽ suy đoán thế nào về việc hắn đột nhiên biến mất trong không khí, ngay trước mắt bọn họ đây?



... Bàn Cổ vừa thức tỉnh từ trong cơn nguy cấp, còn chưa kịp giải quyết việc đau đầu trước đó thì hắn đã lập tức phát hiện ra bản thân mình vừa dính phải chuyện kinh dị hơn nhiều.



Phong Tiểu Tiểu nhìn sắc mặt Bàn Cổ thay đổi xoành xoạch mà cạn cả lời. Cô dứt khoát đặt quả táo mình đã ăn dở qua một bên, đứng dậy đi tới xem xét dây chuyền trên cổ Bàn Cổ: “Xem ra vẫn ổn, năng lượng còn bên trong vẫn rất dồi dào, chắc là có thể truyền tống anh thêm dăm bảy lần nữa... Nhưng không biết anh Hy đã nói với anh chưa, mỗi khi trận pháp này hoạt động thì anh ấy đều sẽ cảm nhận được. Vậy nên bây giờ, chuyện ngày đầu tiên anh đeo dây chuyền đã mưu tính bỏ chạy này, rất có thể đã chọc giận anh Hy rồi đó.”



“Tôi không bỏ chạy, có người muốn ám sát thân xác của tôi!” Bàn Cổ vội vàng giải thích theo phản xạ, nhưng rồi hắn phát hiện ra có gì đó không đúng. Việc vội vàng thanh minh thế này có vẻ đã cho thấy rõ chuyện mình đang hơi luống cuống. Hắn lại vội vàng ho khan, giả bộ dũng cảm hừ một tiếng: “Kể cả là tôi muốn chạy thật đi nữa, anh ta có năng lực làm khó được tôi chắc?”



Ngay sau khi câu nói này truyền ra ngoài thì chuyện sân sau của tiệm gốm đột nhiên nứt ra một khe hở lớn đã nói cho Bàn Cổ biết... Phục Hy đã đích thân quay về để giải quyết chuyện này rồi.



“Anh Hy!” Phong Tiểu Tiểu giơ tay lên, vẫy vẫy tay về phía chiến xa vừa vọt từ dưới đất lên. Người đàn ông tóc dài ở trên xe quả nhiên là nhảy từ trên xe xuống với vẻ mặt lạnh tanh. Anh đi thẳng tới bên cạnh Bàn Cổ. Rõ ràng là anh tương đối bất mãn với việc đối phương dám kích hoạt trận pháp ngay trong ngày đầu tiên.



“Cậu muốn thế nào hả!” Phục Hy đi tới, mở miệng nói câu đầu tiên đã ngập tràn sát khí.



Bàn Cổ còn đang xách cây búa to thoáng run lên. Hắn cố gắng miệng hùm gan sứa tạo ra dáng vẻ can đảm: “Chuyện gấp phải tùy cơ ứng biến. Tôi cũng có chuyện cần làm, mắc mớ gì phải giải trình với anh?”



Miệng nói là không giải thích nhưng thực ra vẫn ngầm tiết lộ rằng bản thân bất đắc dĩ mới biến thân, tuyệt đối không phải thật sự có ý vượt ngục bỏ trốn... Tuy rằng Bàn Cổ có chết cũng phải giữ sĩ diện, nhưng hắn cũng biết tiếng xấu này không dễ gánh.



Phục Hy mím môi, để lộ ra vẻ nhẫn nhịn. Phong Tiểu Tiểu thấy anh sắp không kiềm chế được lửa giận, cô nhận một cuộc điện thoại rồi vội vàng giảng hòa: “Anh Hy, anh Hy, Bàn Cổ không phải là cố ý muốn chạy đâu. Vừa rồi anh Nhị gọi điện tới nói tài xế gửi đồ đến của nhà anh ấy đã nhìn thấy một người phụ nữ ngoại quốc đánh nhau với anh Vũ. Sau đó Hoàng Giam Ngôn của tiệm chúng ta mới cho nổ một quả đạn khói, sau đó không thấy người đâu nữa... Bước đầu nghi ngờ là Hela đào tẩu tới báo thù!”



Ôi! Trong sạch rồi! Quả nhiên là cô không vứt bỏ tôi!



Bàn Cổ âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Hắn lập tức nâng cằm lên hừ ngay một tiếng, tỏ vẻ “Tất cả các người vu oan cho tôi, chỉ có tôi là người tốt trong sạch, vô tội thôi.”



“Hela?” Cuối cùng thì lực chú ý của Phục Hy cũng chuyển qua cái tên này, giữa chân mày thoáng hiện sự nghi ngờ: “Đây lại là vị thần vớ vẩn phương nào vậy?”



“...” Chính là cô em đen đủi mà hệ thần cả nhà bị giết, muốn báo thù nhưng không thành, ngược lại còn bị anh dùng sức mạnh ép vào vực sâu Vô Tận đó cưng...



Phong Tiểu Tiểu mặc niệm mất nửa phút cho cảm giác tồn tại nhỏ bé của các tà thần Bắc Âu: “Chính là người phụ nữ trong đám mấy người lúc trước bị anh đẩy vào vực sâu Vô Tận để trấn áp đó.”



Thành phần chẳng để thần thánh vào mắt là Phục Hy lúc này mới bắt đầu khớp thông tin và đương sự, lộ ra biểu cảm giật mình. Đoạn, anh hừ lạnh: “Cô ta thế mà dám chống lại lệnh giam cầm à?”



Làm ơn đi, chỉ cần là người bình thường thì đều sẽ chống lại yêu cầu không hợp lý này thôi.



Không đợi Phong Tiểu Tiểu mở miệng giải thích thêm mấy câu, Phục Hy lại nhớ ra vấn đề khác: “Người đứng đầu của vực sâu Vô Tận cũng coi như là kẻ mạnh, sao lại không trấn áp được vị thần vô danh tiểu tốt đó?”



Lẽ nào là anh nhìn nhầm người sao?



Do thực ra vị thần nguyên thủy - hóa thân trong những mảnh vỡ hỗn độn kia không mạnh như dự tính? Hay là bản lĩnh thực sự của người phụ nữ kia mạnh hơn biểu hiện bên ngoài nhiều?



Phong Tiểu Tiểu lúng túng ho khan một tiếng: “Thực sự thì nguyên nhân bên trong có chút phức tạp, nếu như tổng kết một cách đơn giản thì chủ yếu là vì một vài vướng mắc tình cảm...”



“...” Phục Hy im lặng nhìn sang phía cô.



Phong Tiểu Tiểu không thể không ho khan thêm một tiếng, lại giải thích: “Tartarus trong thần hệ Olympus là người đứng đầu vực sâu, tuy là thần nguyên thủy, nhưng cũng thuộc về hệ thống Minh giới của thần tộc kia... Mà Hades lại là người đứng đầu địa ngục của Olympus, vực sâu Vô Tận nằm trong địa bàn của ông ta. Mặc dù ông ta chỉ là vãn bối của Tartarus, thực lực cũng không bằng. Nhưng nếu như là mệnh lệnh của Hades thì về cơ bản sẽ có rất ít chuyện không làm được ở Minh giới...”



Nếu năm đó Hades đã dám cướp Persephone khỏi tay Demeter, trói cô ta đem từ mặt đất về. Vậy thì đến hiện tại, đương nhiên hắn ta cũng dám cướp Hela khỏi tay Tartarus từ nơi vực sâu Vô Tận...



Khi Hades lấy Minh hậu tiền nhiệm, ngoại trừ vì có tình cảm ra thì còn là vị lợi ích. Nhưng khi tới Hela thì nghiễm nhiên đã là tình yêu đích thực rồi.



Thao tác cũng đơn giản thôi. Hắn ta chỉ cần chọn thời điểm phù hợp, trồng một đám thủy tiên ở nơi giam giữ Hela trong vực sâu Vô Tận là được.



Mặc dù Tartarus đã làm hết phận sự theo yêu cầu của Phục Hy là giam bọn tội phạm lại. Nhưng nói về độ thân cận thì rõ ràng ông ta với Hades mới được xem như là một phe.



Xét thấy, Hades đã trực tiếp xác định Hela là Minh hậu tương lai, lại xét thấy đối phương cũng không trực tiếp tới yêu cầu mình vì tình riêng làm trái luật mà chỉ sử dụng một vài thủ đoạn... Sở dĩ như vậy là vì Tartarus nghĩ tới việc Hades đưa người đi xong chắc sẽ trực tiếp giam giữ luôn trong Minh giới, đương nhiên anh ta sẽ chỉ coi như đối phương đổi một lồng giam lớn hơn mà thôi. Thế mới có chuyện anh ta mắt nhắm mắt mở, vờ như không thấy mà bỏ qua chuyện này.



Phong Tiểu Tiểu nói rõ ràng một lượt cho Phục Hy nghe về chuyện mà lúc trước Dương Nghiên đã nói với mình, nhanh chóng giúp Phục Hy hiểu ra nguyên nhân thật sự đằng sau chuyện lần này.



Phục Hy chỉ nhíu mày mà vẫn chưa có phản ứng gì. Sau khi biết rõ chân tướng, Bàn Cổ lại vô cùng tức giận: “Tùy ý làm bậy như vậy, tùy ý để tình cảm điều khiển lý trí, thậm chí còn làm ra việc cậy quyền để làm việc riêng, ông ta sao còn xứng là người đứng đầu Minh giới chứ!”



Phong Tiểu Tiểu luôn cảm thấy lời này của hắn dường như là đang chỉ mèo mắng chó.



Hơn nữa phản ứng của Bàn Cổ có phải là hơi quá rồi không? Trong truyện thần thoại, hình như không có ai nói hắn là đội trưởng đội chán sống mà.



***



Trong lúc mấy người trong tiệm gốm đang bàn chuyện, sương mù dày đặc trên đường cũng tiêu tan. Đám người anh Vũ cũng đột nhiên phát hiện ra là Hoàng Giam Ngôn đã biến mất trong không khí.



“Đạn khói?” Phản ứng đầu tiên của anh Vũ chính là dựa vào kiến thức khoa học mà suy đoán chuỗi sự kiện vừa xảy ra.



Đương nhiên Hela là người hiểu rõ nhất đây không phải cái gọi là đạn khói. Sương mù dày đặc khi nãy rõ ràng là kết quả của việc năng lượng trào ra xung quanh khi một linh hồn vô cùng mạnh mẽ bị kích thích xuất hiện.



Tên hung thủ tàn sát thần hệ Aesir của Bắc Âu cuối cùng cũng đã xuất hiện. Nhưng giây phút cô ta xông vào màn sương đen ấy, đối phương đã lập tức biến mất rồi.



Hela có thể chắc chắn rằng khi đó không hề có người nhảy ra khỏi màn khói đen, vậy đây hẳn là pháp tắc hoán đổi không gian?



Trừ người đàn ông đã đẩy mình vào vực sâu Vô Tận ra, ngay cả tên hung thủ này cũng là kẻ mạnh có thể tùy ý thao túng pháp tắc sao? Nhưng lần trước chạm mặt, rõ ràng là đối phương vẫn chưa thức tỉnh hoàn toàn...



Hela đang suy nghĩ miên man thì một người ngoại quốc toàn thân trùm trong áo choàng đen, chỉ lộ ra gương mặt trang điểm “cá tính độc đáo” cầm roi ngựa đi tới: “Cô Hela, chúng ta nên đi thôi.”



Hela nhận ra người này, đây là người đánh xe của Hades. Người mà lúc trước đưa cô ta từ vực sâu Vô Tận tới địa ngục chính là gã.



“Anh đến đây làm gì?” Hela nháy mắt liền cảnh giác, móng trên tay bắn ra nhanh như bay: “Tôi sẽ không lấy hắn ta đâu, hơn nữa tôi còn có việc phải làm!”



“Nhưng cô đã ăn trái lựu rồi.” Người đánh xe giải thích một cách nhẫn nại: “Còn ăn hết cả quả... Cô sẽ không bao giờ có thể rời khỏi Điện hạ, đây là khế ước!



Mẹ kiếp!



Ai bảo ăn có mỗi quả lựu quèn mà thành ký khế ước vậy?



Hela tức giận, cười phản bác lại: “Tôi cũng là người đứng đầu Minh giới, Điện hạ của cậu muốn cưới tôi á? Vậy thì đến Minh giới của Bắc Âu đi!”



Công thụ... Ấy lộn! Vấn đề chủ hộ rất chi là quan trọng. Trong tình huống mà cả hai bên nam nữ đều thuộc tuýp tự lực tự cường, có sự nghiệp riêng thì chuyện ai là người phụ thuộc vào bên còn lại sẽ trở thành vấn đề mang tính mấu chốt.



“Vấn đề này cô có thể đích thân nói với ngài Hades.” Xuất phát từ việc tôn trọng kẻ mạnh, còn có sự tôn kính đối với Minh hậu tương lai, người đánh xe không thể không tiếp tục ôn tồn khuyên giải: “Nhưng hiện tại cô phải đi với tôi... Vị chủ thần phương Đông nhốt cô lại đã quay lại rồi, có lẽ không lâu sau anh ta sẽ tới bắt cô về vực sâu. Hiện tại chỉ có ngài Hades là che chở được cho cô thôi.”



Hela trầm mặc.



Anh Vũ hoàn toàn không hiểu tiếng nước ngoài. Anh ta chỉ biết rằng lại xuất hiện thêm một phần tử lai lịch không rõ ràng, hơn nữa còn dính líu tới người phụ nữ nguy hiểm trước đó.



“Ông!” Anh Vũ tức giận, những người này tưởng mình chết rồi chắc? “Hộ chiếu đâu? Visa đâu? Chứng minh nhập cảnh đâu? Giao hết ra đây, nếu không thì theo tôi về!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom